Hắn ko có tình cảm với Gia Kỳ nhé bn, hắn ko thấy cậu là bởi vì hắn sợ cậu là giả vờ vào nhà để ăn cắp đồ á bn, còn việc hắn cho vào nhà là vì hắn thương ng thôi
|
Hắn đi đến giường thì thấy cậu ngồi thu 2 chân co lại ở cạnh giường mắt thì nhắm, miệng thì khe khẽ "Đói". Làm cho hắn mỉm cười và có chút khó hiểu. - Này... này dậy đi. Hắn gọi cậu với giọng lạnh lùng. Cậu giật mình tỉnh dậy - Ơ... anh về rồi hả. Cậu đứng dậy và dụi mắt. - Trên giường sau không ngủ mà xuống dưới này. - Tại khi trưa anh có nói không được đụng vào đồ vật của nhà này. cậu trả lời thẳng thắn. - Kể cả cơm cậu cũng không ăn. - Um. Cậu ra vẻ tội nghiệp. - Từ khi gặp cậu tới giờ tôi chưa biết tên cậu. Hắn hỏi - Ờ tôi tên Gia Kỳ. - Được rồi, bây giờ cậu cần gì thì cứ sử dụng( hắn tin tưởng cậu bởi cậu thật thà và dễ bảo). Nhưng nhớ chỉ 3 ngày và rời khỏi đây, nghe rõ không. Cậu suy nghĩ "không được mình đã may mắn lọt vào đây rồi thì bằng mọi giá phải ở lại để thực hiện được kế hoạch trả thù của mình". Hắn huơ huơ tay trước mặt cậu. - Này, cậu có nghe tôi nói không vậy. - À... um tôi biết rồi, anh cho tôi ở đây là tốt lắm rồi hì. Cậu nói và cười một nụ cười hết sức gượng gạo. - Bây giờ cậu đi tắm rồi lấy đồ tôi mà mặc, xong thì xuống dưới nhà tôi sẽ làm đồ ăn cho cậu. - Um, nhưng còn chỗ ngủ. - Cậu sang phòng em gái tôi mà ngủ tạm đi. - Oh. Cậu cảm thấy hụt hẫng. ⭕ 6 giờ sáng tại biệt thự của hắn. Cậu thức dậy, làm vệ sinh cá nhân xong cậu xuống ăn sáng thì không thấy hắn đâu. - Chị Mận (Chị giúp việc của nhà hắn 30 tuổi) cậu Phong đâu rồi ạ. Cậu hỏi khi chị Mận khi chị đặt tô phở trước mặt cậu. - À, cậu ấy mới vừa đi làm đó cậu, mà có chuyện gì không ạ. - Um, chị có biết khi nào ba, mẹ cậu Phong về nước không vậy. cậu dò hỏi - Bà chủ có điện về nói hình như là sẽ về trong hôm nay á. - Ủa sao về sớm vậy chị ( Cậu bất ngờ) ? mà chị có biết chính xác thời gian ông bà chủ về không? - Tôi không biết nữa, nhưng khoảng 5giờ chiều nay. Cậu vội buông đũa chạy lên phòng. ~ Alo bà, con là Gia kỳ nè bà. ~ Con nói trưa về ăn cơm mà tới giờ bà có gặp được mặt con đâu. ~ Con xin lỗi bà, tạm thời con sẽ ở nhà bạn, con sẽ cho người đến chăm sóc bà. Con có chuyện rất quan trọng cần phải làm ạ. ~ Chuyện gì con nói cho bà nghe xem. Bà cậu lo lắng. ~ Con sẽ nói cho bà nghe sau khi con làm xong việc này. ~ Um, nhớ giữ gìn sức khỏe đó. ~ Dạ, bà cũng vậy, con thương bà lắm. Cậu cúp mấy, cậu nhướng đôi mắt sắc lạnh về một hướng. - Tôi xin lỗi anh... Phong, chuyện năm xưa ba mẹ anh gây ra mà hôm nay anh phải liên lụy rồi. Hư...Ông bà Trần Đạt à, tại 2 người nên con trai của 2 người mới phải dính vào chuyện này thôi, đừng có mà trách tôi. hahaha.... Cậu vội thay đồ của hắn( bộ đồ nhỏ nhất của hắn) rồi rời khỏi nhà. ⭕ Đến 4 giờ chiều. Cậu về đến biệt thự của hắn, cậu đi thẳng vào bếp, thấy chị Mận đang nấu đồ ăn. - Này chị, cầm lấy số tiền này đi. cậu đưa cho chị Mận một số tiền để mua chuộc chị ( Tiền cậu có từ những vụ lừa gạt khách ở quán bar) - Ý cậu là gì... tôi không lấy đâu. chị Mận thấy có gì không ổn nên đã đưa ra lời từ chối. - Chị đừng vội từ chối, tôi biết chị đang cần tiền để lo cho chồng chị đang bị tai nạn và đứa con trai đang mất bệnh tim của chị....đúng không? - Sao... sao cậu biết, chị ấp úng vì sao cậu lại biết chuyện gia đình của mình. - Hi, Chị không cần biết tại sao tôi biết nhiều chuyện về gia đình của chị đâu, chỉ cần chị nghe lời tôi thì chị sẽ có tiền lo cho gia đình thôi. Chị Mận cầm lấy tiền. - ... Um, nhưng cậu muốn tôi làm gì ? Cậu móc từ túi quần ra 1 gói thuốc trong có 2 viên màu trắng. - Đây là thuốc có tên mộc hoả dược tình, nếu ai uống phải thuốc này thì cơ thể sẽ nóng lên và cảm thấy có ngàn muỗi kim đâm vào cơ thể. - Nhưng cậu định cho ai uống. Chị Mận lo lắng. - Chị yên tâm nó không làm chết người đâu, nó sẽ làm cho người uống phải thuốc này phải tìm 1 cơ thể khác để hoà quyện thì thuốc mới hết tác dụng. giọng cậu trở nên cay độc, đôi mắt sắc lạnh nhìn về một phía. - Cậu định hại cậu chủ sao ? - Chị câm mồm và làm theo những gì tôi nói đi. cậu tức giận và đi thẳng lên lầu. ⭕ 4 giờ 15 phút - Cậu chủ lên tắm rửa rồi xuống dùng cơm ạ. chị Mận nói - Ba mẹ tôi có gọi điện về không? - Dạ... dạ không ạ. Chị nhớ lại lời giận của cậu. - Um Hắn tắm rửa xong, đi xuống dưới nhà thì đã thấy cậu ngồi ở dưới bàn ăn đợi hắn. - Dạ mời cậu chủ và cậu Gia kỳ dùng bữa ạ. - Anh đi làm mệt nên, ăn nhiều gà hầm thuốc bắc một chút. cậu múc cho hắn. - Um, nhưng đây là nhà tôi, tôi muốn ăn thì tôi tự gấp được. Hắn không muốn thân mật với ai ngoài Duy Nam. - Nhưng tôi có lòng tốt mà - Um tôi biết rồi, tôi đang ăn đây. - Hì, cậu liếc nhìn chị Mận. Ăn xong hắn lên phòng đọc sách, còn cậu thì nói gì với chị Mận và sau đó chị Mận dọn dẹp rồi đi về. Một lát sau, thuốc có tác dụng, cơ thể hắn bắt đầu nóng lên, hắn với tay lấy đồ điều khiển máy lạnh mở nhiệt độ thấp xuống. nhưng cơ thể càng lúc càng khó chịu, hắn mở cửa phòng ra ngoài cho thoáng , nhưng vừa mở cửa thì hắn đã thấy... Liệu hắn thấy gì và rồi kế hoạch của Gia Kỳ sẽ ra sau khi ba hắn về sớm như vậy ADD FB: facebook.com/doquocnhan Có đọc thì cmt hoặc góp ý để mình có động lực viết típ nhé.
|
|
Cảm ơn bn đã đọc, mjk ko có ý viết SE đâu bn, tại mjk thích bot mạnh mẽ và có hơi độc ác tí
|