Kim Young Mi đã về nước, vừa đáp xuống sân bay thì cô đã tức tốc bắt taxi về nhà. Hiện tại cô vẫn còn đang rất tức giận vì những hành động ngông cuồng của Kim Taehyung.
Cô mang theo sự tức giận bước vào nhà. Hôm nay là chủ nhật nên hắn không đi làm, thấy Young Mi hùng hổ bước vào hắn chưa kịp chào thì đã bị ăn tát. Hắn đưa tay ôm một bên má, cái nóng rát dần dần hiện lên khiến hắn có chút khó chịu. Nhưng hắn vẫn cố giữ thái độ bình tĩnh để nói chuyện rõ ràng với chị của mình.
"Chị về sao không gọi em ra đón?"
"Mau dẫn chị đến nơi em giam Sung Min"
Kim Taehyung thấy cô thật sự tức giận nên đã dẫn cô đến nơi đang giam cầm Jeon Sung Min. Cánh cửa cũ vang lên tiếng "cót két" thu hút sự chú ý của anh. Nhìn thấy hắn thì hắn cũng hiểu số phận mình ra sao nhưng hình như bên cạnh hắn còn có 1 người nữa thì phải. Người đó dần dần tiến đến anh đến gần một chút thì anh mới nhận ra đó là Kim Young Mi người đã từng bị anh đối xử tệ bạc.
Young Mi chậm rãi tiến đến anh.Đến lúc này Jeon Sung Min không có dũng khí để đối mặt với cô. Nhìn thấy anh có vẻ tránh né nên cô đã vội lên tiếng.
"Là đàn ông sao phải trốn tránh?"
"Anh..xin lỗi"
"Anh suốt ngày chỉ biết xin lỗi thôi sao? Anh đối xử tệ bạc với tôi đã đành vậy mà anh còn làm liên lụy đến em trai mình"
"Bây giờ anh thật sự hối hận rồi, anh trở về Hàn Quốc để nhận hết những gì mà Jungkook đã phải chịu trong thời gian qua và anh muốn chuộc lỗi với em"
"Cái gì? Chuộc lỗi với tôi? Anh không có tư cách"
"Anh biết anh là 1 thằng đàn ông không ra gì, anh là 1 người ba tồi, anh thật sự biết lỗi của mình rồi.Anh nguyện làm tất cả để nhận được sự tha thứ từ em"
"Con tôi không cần 1 người ba tồi như anh"
Cuộc hội thoại của Jeon Sung Min và Kim Young Mi bị trì hoãn bởi tiếng động phát ra sau lưng họ. Cô giật mình xoay lại nhìn thì thấy Jeon Jungkook đang hừng hừng sát khí, tiếng động vừa rồi là cái tát mà cậu giành riêng cho hắn. Cậu tát hắn mạnh đến nỗi rách cả khoé miệng. Hiện tại cậu không còn sợ sệt hắn nữa, cậu đã tự tin đứng trước mặt hắn và hiên ngang tát hắn.
Kim Taehyung lau đi vết máu vương trên khoé miệng. Hắn lại lần nữa nén cơn thịnh nộ vào trong và cố gắng bình tĩnh hết sức có thể.
"Cậu làm sao vậy?"
"Kim Taehyung tôi hận anh"
"Có chuyện gì? Cậu nói xem"
"Tất cả là tại anh, tại anh mà mẹ tôi mới.."
"Mẹ cậu làm sao?"
"Mẹ tôi mất rồi..tại sao vậy hả? TẠI SAO ANH LẠI KHÔNG NÓI CHO TÔI BIẾT HẢ?"
"Jungkook..em nói sao? Mẹ mất rồi?"
Cậu suy sụp ngồi bệch xuống sàn, cậu lại khóc rồi. Jeon Jungkook không chịu được sự mất mát quá lớn này, nó còn đau hơn cả gấp trăm ngàn lần bị hắn đánh đập hành hạ. 3 người kia nhìn vào cảnh cậu khóc lóc mà cũng không thể kiềm được lòng. Kim Taehyung nước mắt lưng tròng nhớ lại cách đây 1 tháng trước.
Lúc cậu đang nằm viện thì hắn có nhận được 1 cuộc gọi báo là mẹ cậu đã mất vì bệnh. Hắn biết được tin cũng rất shock, hắn định cho cậu biết nhưng vì lúc đó cậu vừa phẫu thuật với cả tin thần cậu không được ổn định nên hắn đã quyết định giấu cậu đến tận hôm nay. Nhưng hắn cũng đã cho người lo ma chay cho mẹ cậu 1 cách chu đáo như 1 phần nào xoa dịu nỗi mất mát của cậu.
"Tôi thật lòng xin lỗi, lúc đó cậu còn đang nằm viện với cả tin thần cậu không được ổn định.Tôi sợ cậu không thể vượt qua nỗi cú shock này nên mới..."
"ANH IM ĐI, MỌI THỨ ĐÃ ĐẾN NƯỚC NÀY RỒI CÁC NGƯỜI ĐÃ HÀI LÒNG CHƯA?"
"Jungkook bình tĩnh đi em"
"Jeon Sung Min anh không có quyền ra lệnh cho tôi, từ nay tôi và anh xem như ân đoạn nghĩa tuyệt. Từ trước đến giờ anh chưa ngày nào biết yêu thương tôi và mẹ. Bây giờ mẹ mất rồi tôi cũng không cần 1 người anh khốn kiếp như anh đâu"
Đến nước này Jeon Sung Min cũng chỉ biết cuối đầu rơi nước mắt. Cậu nói đúng, anh không xứng đáng làm anh của cậu.
Jeon Jungkook tiếp tục đưa đôi mắt đẫm lệ sáng người Kim Taehyung. Hắn từ lúc nào lại sợ nhìn vào cặp mắt ấy đến vậy.
"Còn anh cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên những gì anh đã làm với tôi, từng câu từng chữ anh phỉ báng tôi tôi xin hứa sẽ mãi mãi không quên mặc dù chỉ còn là ký ức nhưng không có nghĩa là tôi sẽ cho nó vào quên lãng"
Cậu khắc cốt ghi tâm những gì mà bọn họ đã đối xử với cậu.
Bóng lưng nhỏ nhắn từ từ rời đi khỏi căn phòng đầy nỗi ám ảnh. Nhìn cậu chậm rãi bước ra khỏi phòng hắn không chịu được mà chạy đến ôm chầm lấy cậu khiến cho hai người kia đều cảm thấy bất ngờ và trong đó có cả cậu.
"Làm ơn ở lại được không?"
"Kim Taehyung mau buông tôi ra"
"Jungkook cậu ở lại đi, tôi sẽ đền bù tất cả những gì tôi đã gây ra cho cậu"
"Tôi không cần, anh mau buông tôi ra"
Thấy cậu có vẻ kiên quyết rời đi hắn cũng không còn cách nào để níu kéo. Trước khi rời khỏi cậu còn ngoảnh đầu để lại 1 câu:"Không phải tôi bênh vực anh ta nhưng tôi nghĩ chị nên cho anh ta 1 cơ hội, nếu anh ta thật lòng thì chị hãy mở lòng. Con không có ba thì là thiệt thòi cho nó, tôi biết gia đình chị đủ điều kiện để 1 mình nuôi thằng bé nhưng tình cảm gia đình vẫn là trên hết. Tôi nói vậy thôi, chị đồng ý hay không tùy chị".
Trước sự rời đi của cậu thì hắn cũng không kiềm được nữa mà bật khóc. Từng giọt nước mắt của hắn lần lượt rơi xuống. Lần đầu hắn cảm ơn cậu là lúc cậu giúp hắn hô hấp nhân tạo, lần đầu hắn xin lỗi cậu là lúc cậu nằm trong bệnh viện, lần đầu hắn khóc vì cậu là lúc cậu rời đi.
Kim Young Mi bước đến đặt tay lên vai hắn. Cô không hiểu lý do hắn khóc là gì nhưng cô vẫn ôm lấy hắn và an ủi hắn. Đã từ rất lâu rồi cô mới thấy hắn khóc, nhìn hắn khóc cô lại thấy thương vô cùng.
"Taehyung nói chị nghe sao em lại khóc?"
"Em cảm thấy có lỗi với Jungkook, em sai rồi chị ơi,em thật sự sai rồi"
"Chuyện đã đến nước này rồi cũng phải đành chịu thôi"
"Em không nên làm như thế với cậu ấy, cậu ấy chắc chắn rất hận em"
"Taehyungie bình tĩnh nghe chị nói. Mọi chuyện là do em gây ra, bây giờ em khóc lóc cũng chẳng được gì cả. Cậu ấy đã quyết định rời đi là vì cậu ấy muốn tự do, em giam cầm cậu ấy 2 năm qua chưa đủ hay sao?"
Jeon Jungkook còn có tương lai của riêng mình, chắc là cậu ấy sẽ tiếp tục học tập và sẽ cố gắng trở thành 1 bác sĩ theo nguyện vọng của mẹ và cả ước mơ của bản thân.
Thật lòng mà nói Kim Taehyung hiện tại có chút gì đó gọi là cảm mến cậu.
Hắn không biết sau này nó có dần lớn lên hay không nhưng mà nếu nó có dần lớn lên và trở thành tình yêu thì liệu Jeon Jungkook có chấp nhận hắn không?
"Young Mi em nghĩ chị nên cho anh ta 1 cơ hội như lời Jungkook đã nói"
"Taehyung đến em cũng muốn kết hợp cho chị và anh ta quay lại sao?"
"Chị cũng phải nghĩ đến Sung Ho chứ, thằng bé sẽ thiệt thòi nếu không có ba"
Liệu cậu và hắn có còn gặp lại nhau không?