Thầy Giáo Tin Học
|
|
Xin lỗi mọi người rất rất nhiều, hôm nay có lẽ au có nhìu thời gian rảnh nên sẽ viết tiếp truyện. Cái việc trai bắt mất thì chưa nhưng cũng mong lắm, có anh nào đẹp choai hốt đi ^_^ . Thôi, không đùa nữa, cont 1 ngày, 2 ngày rồi 3 ngày. Phải, 3 ngày rồi mà Huy chưa gọi cho hắn lần nào. Mấy ngày nay hắn chỉ biết xách xe ra đường, tấp vào các hang bar, quán rượu đến tối khuya mới về. Về nhà thì nghe mẹ hỏi, hắn chỉ trả lời đi học thêm rồi vô nhà. Đã 3 ngày rồi không vào trường, tụi thằng Bảo cứ gọi hắn mà hắn không bắt máy. Đang say bỗng có 1 cuộc điện thoại số lạ - Alô, phải anh Khang không ạ? - Ai đấy? – hắn quát - Em…em gọi từ cô nhi viện ạ - Hả??? Em gọi anh có gì không? - Em thấy sđt anh trong máy ba Huy nên em gọi cho anh - Ba Huy ở đó 3 ngày nay sao? - Dạ, nhưng ba hông vui như trước nữa - Ba Huy có sao không em? - Sáng thì ba đi làm, chiều về thì chơi với tụi em nhưng tối đến ba lại vừa soạn giáo án vừa nhìn điện thoại bấm bấm gì đó rồi khóc - Sao??? Ba Huy khóc sao? - Dạ, anh mau đến đi - (Con gọi ai thế?) - Em cúp máy đây - Tút tút tút - Phải đến đó mới được … - Con gọi ai thế? - Dạ con chơi trò chơi trong di động thôi à! - Suốt ngày cứ rắn ăn bi, ra chơi với mấy bạn kìa - Dạ, ba cũng ra chơi đi - Ukm … - Anh Khang tới kìa ba!!! - Chào mấy em - Anh đem gì thế? - Mang kẹo cho mấy đứa đó, lần trước anh với ba Huy nói mà - Ba Huy là nhất, anh Khang là nhì - Vậy sơ của mấy đứa thứ mấy đây ? - Trước cả anh Khang - Vậy anh đâu còn thứ nhì......há há há - Mấy đứa vô trong cho ba nói chuyện nha - Dạ - … - Em.. - Đến đây làm gì? - Anh muốn em về với anh - Đừng nói những chuyện đấy. Giờ tôi với cậu chỉ dựa trên quan hệ thầy – trò - *nắm tay* Làm thế nào để em quay về với anh đây? - Cho đến khi nào cậu thật sự làm tôi hài lòng - Thế nào mới gọi là hài lòng chứ? - Thứ làm tôi hài long chắc chắn không phải là ngày nào cũng nghĩ học, cũng vô bar uống rượu đến tối mới về - Em…sao em biết? - Tôi biết hay không không quan trọng chỉ cần biết cậu là ai? Cậu đã làm gì và cậu phải làm gì? - Được, rồi sẽ có 1 ngày anh sẽ đưa em về - … - Annh Khang ơi, mai thứ 7 ba Huy dẫn tụi em đi chơi anh có đi hông? - Ba dẫn tụi con chứ có dắt anh Khang đâu, tụi con xin phép ba chưa? - Mai anh tới lái xe đưa mấy em với ba Huy đi chơi nha, nhưng mà mấy em xin ba Huy đi - Ba Huyyyyyyyyyyyy - Một là mấy con đi chơi với ba, hai là đi chơi với anh Khang của mấy con - Ba Huy à…… - Nè mấy đứa, vô ăn cơm - Sooooooooooơ,. Sơ ơi, sơ xin ba Huy cho anh Khang đi chơi với tụi con đi sơ - Cái này con phải nói ba Huy chứ sao sơ nói được - Huy à, cho anh… - Không nói nhiều. Mấy con đi vô ăn cơm,chiều mai 3h là đi đó - Ba Huyyyyyyyyy - Không nói nhiều - Được, mai anh sẽ đến - Tùy
Phải, họ đúng là hiểu nhau. Nói giận giận cho có vậy thôi chứ còn tình còn nghĩa lắm, ráng nói cái giờ đi chơi là hiểu rồi. Giờ hắn đang lo lắng cho ngày mai đây. À mà quên chiều nay hắn có tiết ở trường, mấy ngày nay bỏ đi học rồi mà nó cũng biết, không biết thằng nào “phản bội” hắn nữa. Hay lại là cái tên “chết tiệt” kia nữa. Hắn phải đi học để xử lý 1 người đã làm cho hắn ra nông nỗi này. Cũng do mấy ngày qua hắn không quan tâm đến bản thân nên râu mọc ra nhiều mà cũng chưa cạo. Hắn vào tắm rửa xong rồi xuống ăn cơm - Hôm nay mày không đi ra ngoài uống rượu nữa sao? - Không mẹ - Hôm nay tốt thế! - *cười nhẹ* - Mày làm gì mà để thằng Huy đi mấy ngày nay thế? - … *đơ* - Tao hiểu tại sao mày đi uống rượu nhưng không hiểu tại sao thằng Huy lại bỏ đi. Nhưng hôm nay thấy mày “bình thường” thì tao cũng biết thằng Huy với mày chắc cũng bình thường rồi. Tao nói rồi nha, dâu con trong nhà họ Lâm đã vô thì không được ra nghe chưa? - Nghe rồi mẫu hậu. Ăn cơm đê !!! - Hôm nay có đi học không? - Có - Tao biết ngay là hôm nay mày gặp thằng Huy nè, nên mới siêng chứ gì - … - Sao, gọi bác Thanh chở đi chưa? - Nay con đi xe đạp - Dạo này thích đi xe đạp hả, hồi đó kiu tập mà có chịu tập đâu - Huy nói thích đi xe đạp - Lời Huy nói thì nghe, lời mẹ mày nói mày không nghe đâu - Thôi con đi học - Nè, uống thêm ly sữa đi - Rồi rồi
|
- Minh, 3 hôm trước…. - Phải, chính tôi đã gửi cho thầy - Tại sao? - Vì tôi thích bạn, bạn phải là của tui. Nhưng thật sự đêm đó, chúng ta đã…… - Dừng lại ngay đi - Đó là sự thật - Cậu…cậu muốn gì đây? - Cậu phải là của tôi! - Cậu nghĩ tôi là ai ? Tôi đâu phải món đồ, tôi là tôi và tôi yêu thầy. Tôi sẽ mãi là của thầy, chẳng phải ai khác, cậu hiểu chứ ? - Tớ không hiểu, không hiểu gì cả ? Tớ chỉ muốn cậu là của tớ - Mơ đi ha ! - Minh, Khang, 2 em có xem tôi ra gì không đấy. Thấy tôi vào lớp chưa đây ? - Dạ, em chào thầy ạ. ... - Tôi nhắc lại bạn 1 lần nữa, đừng giả trò gì chia rẽ tình cảm của thầy với tôi - Dược, 1 ngày nào đó bạn sẽ mãi là của tôi ... Tích tắc tích tắc - Cái thứ chết tiệt, làm gì mà trôi qua lâu thế ??? Hay mình lái xe qua bên kia luôn đi. Không được, Huy hẹn chiều mai lận mà, qua bây giờ có lẽ Huy giận !!! Nhức đầu quá ... - Ba Huy, con mặc đồ này được không ? - Dược - Huy, sơ gửi con ít tiền, có gì con dẫn tụi nhỏ đi chơi dùm sơ - Dạ thôi, sơ cho con ăn ở ở đây miễn phí thì coi như con phụ sơ cái khoản đi chơi của tụi nhỏ - Nhưng con có tiền đâu mà đi - Tiền vé cũng rẻ thôi, tụi con sẽ mua đồ ở ngoài rồi vào trỏng ăn uông thôi, không mắc đâu sơ - Vậy sơ cám ơn con. Sơ cũng mong mấy đứa này lớn lên cũng như con - Dạ ... Mới sáng sớm mà tụi nhỏ đã phá giấc ngủ của ba Huy tụi nó rồi, tụi nó cứ nhao nhao lên về chuyện sắp được đi Sở thú và vào phòng giục ba Huy nó dậy. Đúng là ... Nó nghĩ trời sớm cũng gần đến lễ, nó định đi lễ luôn. Mấy đứa trẻ thì nôn đi lắm nên cũng làm biếng nhưng nếu không đi lễ hôm nay thì sơ và ba Huy sẽ la chúng nó. Hắn cũng thức dậy sớm lắm rồi, xịt cả lít dầu thơm, cứ bay mùi một chút là xịt nhưng dường như cũng gần hết chai - Ọc ọc, gì vậy, mày làm cái gì vậy Khang - Thì xịt dầu thơm thôi - Mày xịt nguyên phòng luôn à ? - Ong vô đây chi vậy ? - À, tao muốn nói dạo này tụi “kia” nó dòm ngó cái công ti mình lắm vì cái công ty mình lấy da thú làm “thương hiệu” rồi. Ba kiu mày nghĩ coi có cách nào lo chạy mấy vụ này đi - Sao ông không dẹp mấy cái này đi - Vậy mày thử nghĩ còn cái “thương hiệu” đi - OK, tui với Huy lúc trước có bàn qua mấy cái này. Huy cũng thích thời trang lắm - Huy Huy, lúc nào cũng Huy. Mà tao nhớ Huy đâu còn ở đây đâu ta? - Im đi nay tui dem “vợ” tui về đó - Chưa chắc nha cu - Ông có “kinh nghiệm” gì mà mạnh mồm thế - Anh mày thì chưa có kinh nghiệm gì cả nhưng anh mày cũng sát thủ tình trường đấy - Tình cái bình, “bồ” còn không có 1 thằng chứ nói chi tình trường - Ừ thì,….tao dù gì cũng tốt hơn mày nha con - Đợi đi, tui sẽ lấy lại - Làm ơn, tao chẳng cần mày làm gì cả, phụ tao làm mấy cái phụ ông già đi. ổng nói riết tao nhức đầu luôn - Ông biết tính ba rồi mà - Thì bởi dậy, tao biết mà dỗ ngọt ba dễ lắm nên tao mới “ chiêu dụng” mà - Khỏi ha, thôi tới giờ rồi - Có gì nói Huy yêu dấu của tao tao yêu Huy lắm ha - Ông đang nói mớ à, im đi. F**k bitch ... - Mấy con đi vui nha - Dạ, bye sơ - Nè, mấy đứa không được chạy lung tung nha, chỉ có 1 mình ba ba không quản nổi 10 đứa tiểu quỷ nha mấy con đâu nha - Có anh Khang nữa mà ba - Ai mới nhắc anh đó ? - Anh Khang !!! - Nay ba nói ba chỉ dắt 10 đứa đi theo thôi «ai» muốn đi chung thì tự lo - Ba nhưng anh có... - Có gì chứ ??? - Cái xe bự bự đó - A, anh sẽ nhờ bác tài chở mấy đứa nha - Yeahhhhh - Ba không lo nổi cho mấy con đi xe sao, đứa nào muốn đi chung với anh kia thì đi qua bên kia, ai theo ba thì qua bên đây - Huy à, sao em cố chấp thế. Em nói sẽ dẫn tụi nhỏ đi chơi lả phải làm cho chúng vui chứ không phải để tụi mình cãi nhau trước mặt tụi nó như vậy, em hiểu không ? - Được, anh thích thì tui chiều, lên xe đi mấy đứa ... Thiệt tình là cái đường này ít khi xuất hiện cái Limo lắm mà hôm nay hắn nhờ người lái đến chắn hết cả cổng. Tụi nhỏ ùa lên « wow » , « a »,... đủ thứ. Riêng nó thì vẫn cứng đầu cứng cổ lắm - Anh ơi, cái này lấy nước được hông ? - Cái này là gì vậy anh ? - Ghế êm quá ha ! - Mấy đứa, xe của người ta, ngồi cho đàng hoàng - Không sao, mấy đứa ngồi đàng hoàng để chú lái xe cho tốt thôi chứ đừng đứng lung tung như vậy. Cho anh ngồi kế ba Huy được không ? - Tôi không muốn ngồi kế anh Nó mới vừa đứng lên thì xe thắng gấp. Phải thắng gấp. Nguyên cái thân nó ngã vô người hắn, nằm gọn trong vòng tay mà những ngày tháng qua nó từng cảm thấy ấm áp, mà nay, nó lạnh lắm - Em có sao không ? - Không, không sao - Em ngồi vào đi, không ngã nữa đấy Thấy tụi nhỏ cũng say sưa ngắm cảnh bên ngoài mà đứa nào cũng « uuu » « wow » mà cũng an tọa vào chỗ của mình đầy cả xe, giờ muốn đổi chỗ cũng chẳng được. Thôi thì AN TỌA thôi
|
- Hôm nay không có chuyện gì chứ? Hôm nay tui xin nghỉ vì có chút việc – nó bắt chuyện - À, hôm nay lớp tự quản cũng tốt lắm - Ờ - Em…ờ…em dạo này…ờ..sao rồi? - Thì bình thường… - Ba Huy, cảnh ở ngoài đẹp quá ba Huy ơi. Ba Huy, chỗ này là ở đâu vậy? - Nhà thờ Đức Bà con à - Vậy còn cái bự bự màu xanh kia kìa ba, chỗ mà nhiều cây á ? - Là Sở thú á ! - Vậy là đến Sở thú rồi đó hả ba ? - Cậu chủ ! - Mấy đứa xuống đi, xuống từ từ thôi nha mấy đứa - Hú hú - Em...ờ...xuống từ từ thôi - Ờ, ây da - Có sao không ? - Ba Huy có sao không ? - Lượm dùm ba túi đồ đi - Đây, để anh cầm dùm cho - Ừ, cám ơn ... - Mấy đứa đứa yên cho anh đếm coi, 1,2,3..5. 5 đứa phải hông, đợi anh đi mua vé nha. - ... - Mấy đứa, có vé nè, đi thôi - ... - Anh Khang, chỗ này rộng hơn nhà tụi em nữa á - Mấy đứa muốn thì qua nhà anh chơi nè - Thiệt không anh ? Ba Huy, mai mốt ba dẫn tụi con qua nhà anh Khang nha ba - Ai rủ thì tụi con kêu người đó chở, ba còn bận nhiều việc lắm - A, con voi kìa ba - Con voi nó bự quá ha ba ? - Người ta bán mía cho vui ăn hả ba ? Con cũng muốn cho vui ăn - Anh mua cho mấy đứa nha - Đừng chiều hư tụi nhỏ quá - Dù gì thì hôm nay tụi nhỏ đi chơi, mà lâu lâu mới có 1 lần, có sao đâu - … - Nè, mỗi đứa 2 cây nha - Coi chừng té đó mấy đứa - Nè, của em nè - Tui không chơi đâu - Cho nó ăn đi mà, anh lỡ mua rồi - “mặt giả nai” - Ý ý, cái vòi nó dài quá ha ba - Á… nó “liếm” tay con kìa - Hahaha - … - … … - Thôi, ngồi xuống nghỉ trưa tí đi mấy đứa - Ba ơi con đói bụng - Từ từ, trải bạc ra trước đi mấy đứa - Sao mấy đứa ngồi hết chỗ của ba Huy rồi? - Thôi, mấy đứa cứ ngồi trong đó đi ba ngồi ngoài dất cũng được - Ăn gì vậy ba - Sandwich kẹp xúc xích trứng - Hú hú - Nè của con, của con,… - ... - Của...anh nè - Anh cũng có hả ? - An không, không ăn thì thôi ! - Ăn, ăn chứ - Suốt ngày giống như con nít - Hả, em ..ói ..ì - Ăn hết đi rồi nói - Đồ em ..àm ..on ..á - Hả? - Đồ em làm ngon quá - Tui chỉ mua đồ cho mấy sơ chiên chứ tui hông có chiên? - Ờ, ý anh là … em “kẹp” ngon quá - Ba Huy ơi, con muốn ăn nữa - Con nữa - … - Rồi, ..ể ba ..ẹp cho - Thôi, để anh cho….một miếng sandwich nè, 1 lát trứng nè, 3 miếng xúc xích nè, tương cà nè, một miếng sandwich nữa nè. Nè em - Sao nó xấu vậy anh? - Anh không có biết cách làm đâu, làm vậy là đẹp rồi đó con, ăn đi - Em, em nói… - Ăn nữa không, tui làm cho - Ăn, ăn nữa - Ba Huy…ực…con bị khát…ực…nước - Nè uống đi - Ba Huy có…nước ngọt … - Ba dặn con là không nên uống nước ngọt mà, không tốt đâu. Uống nước suối đi - Em muốn uống gì, anh mua cho - Pepsi anh - Cho em Coca nữa - Em nữa - Mấy đứa không nghe lời ba sao? - Thôi mà, hôm nay tụi nó đi chơi mà - Anh Khang tốt quá - Vậy mai mốt theo anh Khang về nhà chơi đi - Em đừng làm vậy với tụi nhỏ - Thôi, mua gì, ba mua cho - Ba Huy là nhất - Bla…bla…bla Một buổi chiều đầy ý nghĩa và nhiều thứ hắn cảm thấy đã làm đều có thể 1 phần nào đó giúp nó “ít ghét” hắn hơn . Có thể, điều này giúp hắn sẽ “cải thiện” mối quan hệ tình cảm này hơn.
Sr m.ng vì mấy ngày nay mình lo bên Đoàn đội trường nên không lo viết truyện nhiều. mình sẽ cố gắng nhiều hơn!
|
*lau bụi* ^_^
- Thôi, mệt rồi! Mấy đứa nằm xuống ngủ đi - Dạ - Cậu cũng đi ngủ đi - Hay mình ra xích đu đằng kia ngồi nghỉ mệt đi - Ừm
Đây không biết có phải là mơ không mà sao Khang cảm nhận như đang bay bay: Huy thì đang ngã đầu vào vai hắn mà ngủ (thật ra là mệt quá nên dễ ngủ, mơ tưởng quá rồi) còn những “đứa con” đang ngủ đang kia nữa. Ôi, hắn yêu cảm giác này. Và đang say giấc nồng mà không biết rằng… - Ba Huy… - … - Anh Khang… - … - Sao kêu không ai dậy hết dậy, thôi đi một mình luôn!
…
- Nè, mấy đứa dậy đi về! - Ừm…..cho con ngủ xíu đi ba - Giờ mấy đứa không dậy ba bỏ ở đây luôn à! - Ờhmmmm - Làm gì mà la tụi nhỏ quài vậy? - Ủa, Hưng đâu rồi? - Lúc ngủ bạn Hưng nằm kế con nhưng mà giờ con không biết - Thằng đi mà không xin phép ba gì cả (ngủ cho say vô rồi bảo thằng nhỏ không xin phép >.<) - Cậu giữ mấy đứa nhỏ giúp tui, tui đi kiếm thằng Hưng - Ừ
…
- Alo - Alo, Minh, cậu gọi cho tui có gì không? - Gia đình đi chơi vui vẻ thế nhỉ? - Thì sao chứ, không lẽ….. - Vợ thì dựa vô chồng ngủ ha, bỏ mặc đứa nhỏ. Nó muốn đi vệ sinh mà xin phép chẳng ai chịu nghe, thôi thì chú Minh này quan tâm đến đứa nhỏ giúp 2 vợ chồng - Cậu không được làm thằng bé bị thương - Ôi, coi kìa, con người ta có phải con mình đâu mà lo lắng thế. Con của anh đang trong bụng em này, nhớ không. Hahaha - Im ngay, cậu muốn gì? - Tốt, vẫn khí thế mà em yêu thích . 8h tối tại hồ Bán Nguyệt. Không dẫn người theo, nếu có, hậu quả anh cũng biết chứ anh yêu? - Được, đảm bảo thằng nhỏ không mất sợi tóc nào, nếu có đầu mày cũng không còn sợi tóc nào - Mày tao nữa…….nghe nam tính dữ. thôi, hẹn anh 8h nhe - Chó chết - Tút tút tút - … - Alo, Huy hả em, ra cổng đi! - Kiếm được thằng Khang rồi hả? - Chưa - Vậy kêu ra làm gì? - Anh nói thì cứ nghe đi – Hắn quát - Ra thì ra - … - Có chuyện gì? - Thằng Khang bị bắt cóc rồi - Sao? Ai bắt nó? - Em không cần biết, giờ em đi về nhà với tụi nhỏ, còn lại để anh lo - Sao tôi không lo cho được, nó là con tôi - Nhưng nếu em đi thì anh không chỉ lo cho thằng Khang mà còn lo cho cả em, em hiểu không. Giờ thì lên xe đi - Anh ráng lo kiếm thằng Khang giúp tôi nhé - Em yên tâm
7h, hắn đón 1 chiếc taxi đến Hội - Nhị thiếu gia - Tôi cần gấp 2 tên cực giỏi của Hội, mau! - Được, kêu thằng Đại với thằng Nhị ra Thiếu gia kêu - Dạ - Cho tôi hỏi Nhị thiếu gia có chuyện gì ạ? - Chuyện riêng á mà, mà ông ra ngoài đi cho tui gặp riêng 2 tên kia - Dạ - Giờ tôi tính thế này……………………. Nhớ chưa? - Dạ nhớ, nhớ rồi thì đi, giờ mấy giờ rồi? - 7h45’ - Cho tôi 1 tên lái từ đây đến hồ Bán Nguyệt trong vòng 15 phút - Dạ có thưa Nhị thiếu gia
Nơi khác - Chạy theo xe của Khang giúp cháu đi bác - Không được, cậu Khang nói phải chở cậu và tụi nhỏ về mái ấm - Bác cứ nghe cháu, có gì cháu chịu - Vâng
….. Sao em ngốc vậy, anh đã nói để anh lo rồi mà? . Cậu muốn chết hay sao mà lại đi 1 mình? . Chính Minh là người đã khiến chúng ta phải xa nhau nên hôm nay anh quyết xử không còn thằng Minh này trên thế gian . Cậu có biết con người cậu rất nóng không? Lỡ cậu có mệnh hệ nào thì tôi phải làm sao? . “Tăng tốc cho tôi, đừng để xe đằng sau đuổi kịp” . “Bác giúp cháu chạy nhanh nhất có thể nhé, ba xin lỗi mấy con, nhưng mấy con đừng sợ, có ba đây. Ba chỉ muốn cứu thằng Khang và cả…” … Thật sự những dòng suy nghĩ trên tưởng chừng như 2 mà 1, 2 dòng suy nghĩ mà cứ ngỡ 1 cuộc đối thoại. phải, họ đang rất lo lắng
|
Hắn chỉ tay vào 1 tên: - Cậu, xuống giữ xe đằng sau, không cho họ theo nữa. Nhưng nhớ không được làm ai bị thương! - Dạ. - … - Kettttttttttttttttttt - Sao dừng gấp vậy bác Thanh? - Có người chặn đầu xe! - Sao cậu lại chặn đầu xe tôi – nó xuống xe và hỏi - Cậu chủ dặn! - Cậu chủ còn dặn gì nữa? - Không làm ai bị thương! - Được – nó móc trong túi ra 1 mẩu thủy tinh, một món quà mà hắn từng tặng cho nó “phải hy sinh nó thôi, xin lỗi mày nhé” <Bốp> Nó lấy 1 mảnh thủy tinh vụn mà kê sát vào cổ - Giờ thì tránh ra - Nhưng - Tôi sẽ cắt đấy! - Được, cậu có thể đi - Được nhưng cậu chủ anh đi ở đâu? - Không biết! - Được – Nó lại xe nói với bác Thanh – bác chở tụi nhỏ về giúp cháu, cháu kiếm anh Khang lát cháu về. Mấy con về về bác Thanh nói sơ là ba với Hưng về trễ, không được kể gì với sơ nghe chưa - Dạ - bọn nhỏ đồng thanh - Xe đi hướng nào? - Kia! - Cậu có thể về! - Tôi sẽ theo cậu! - Không cần! - Mặc cậu! - Tùy! … Ở nơi khác Hắn đã tới hồ, nhưng vẫn chưa thấy Minh - Alô - Sao? - Gắt gỏng với em vậy? - Mau nói mày đang giấu Hưng ở đâu? - Nói nhỏ nhỏ không em sợ, mỗi lần em sợ là em hay quên lắm đấy! - Mày…Minh đang ở đâu? - Em đang ở chổ chỉ dành cho 2 người, kêu con chó theo đuôi kia đi chỗ khác nhé - Cậu ấy là hầu tao! - Nhưng em chỉ muốn có 2 ta - OK – hắn quay qua nói với tên còn lại – Giờ mày ở đây, lát khi nào tao bật định vị, mày biết việc phải làm rồi chứ ? - Dạ - Rồi, mày nói đi ! - Anh di thẳng đến khi gặp ngã tư quẹo tay....bla...bla... - Rồi tao sẽ đến ... Nó loay hoay tìm thì nhận ra 1 tên giống như cái tên đang đi bên mình thì lại hỏi : - Có phải cậu là... - Chào Nhất ca – hắn chào lại tên kế bên cạnh nó - Ừ, Thiếu gia đâu ? - Di rồi - Di đâu cơ – Nó nôn - Không biết ! - 2 tên lập dị này, để tui tự tìm - Cậu có nghĩ sẽ đợi tui lau giúp máu trên người cậu không ? - Dâu ? - Trên cổ này Giờ nó mới biết, nãy giờ nó chạy mà quên tay vẫn cầm miếng thủy tinh kè kè ngay cổ làm chảy máu lúc nào không hay. May nhờ tên Nhị nhắc nó mới biết - Lau xong tôi sẽ được đi kiếm Khang chứ ? - Được ... Hắn đã tìm đến 1 khu nhà hơi xuống cấp 1 tí. Hắn vừa bước vào thì căn phòng vụt sáng. Hắn thấy trên trần nhà là Hưng, còn xa xa đằng kia là bóng dáng « người quen » đang cầm ly rượu và hướng ra cửa sổ, bên cạnh 1 chiếc bàn được bày 1 vài món ăn và bên dưới trải đầy hoa hồng - Chào anh yêu - Thả Hưng ra - Từ từ đã nào, chúng ta dùng bữa tối trước nhé ! - Đ** , mau thả Hưng ra - Nếu em bảo không thì sao ? - Thì mày sẽ chết - Còn nếu thằng bé như thế này thì sao ? Thằng bé đang bị xoay xoay trên trần, la hét ú ớ làm hắn càng đau thêm. - Được rồi dừng lại - Nếu anh nói sớm thì đâu ra nông nỗi này - A..n..h K..h..a..n..g - Hưng, em có sao không ? - A..nh Kh.a.ng ục ục. anh ch..ạy đi. Ổng muố..n bỏ th..uốc gì tr..ong đồ ăn á - Thằng chó, im cho tao - Anh Kh..ang anh ch..ạy đi - Anh phải cứu em trước đã - Tình cảm thấy nhỉ? Nhưng hình như chưa dung bữa xong thì phải - Dùng con khỉ gì nữa…ai biết mày bỏ thuốc gì chứ? - Chỉ là thuốc ……kích dục thôi mà! - Bà mẹ mày – vừa nói hắn vừa bật định vị … - Á, đau - 1 tí nữa thôi - Có tin này - Của Khang à? - Ukm - Vậy đi thôi - Còn chưa băng xong mà - Kệ, đi mau
|