Tôi tên Trọng Khang năm nay tôi 19 tuổi, sinh viên năm nhất trường ĐH X. Chuyên ngành Quản lý đất đai. Ngày tôi bước chân vào giảng đường Đại học nó đã mở ra một chương mới trong cuộc đời tôi: Lần đầu tiên rời xa vòng tay của bố mẹ bước đi những bước chân chập chững chỉ hòng vấp té. Anh – Đào Tùng 19 tuổi sinh viên năm nhất trường ĐH X. Cùng lớp với tôi, là người rất tốt bụng nhưng tính tình kỳ quặc, không chịu thua bất cứ ai! .................. Chapter1: - 3h45’ sáng “Khang! Biết bây giờ là mấy giờ rồi k hả? Dậy mau lên con” mẹ tôi vừa kéo chăn vừa quát tôi. Lò mò tỉnh dậy vừa ngái ngủ vừa bước vào nhà vệ sinh răng miệng. Tôi ghét cái thời tiết này, mưa suốt ngày và không chịu ngớt cũng may đống quần áo của tôi kịp khô trước khi nó gặp mưa. 4h30’, Chiếc ô tô 16 chỗ ngồi tới trước cửa nhà và đón 2 mẹ con tôi, tôi ngây ngất với cái mùi xe và không thể chịu đựng được bởi tôi bị say xe. Sau 2 tiếng đồng hồ tôi cũng đã bước chân tới cổng trường ĐH nơi mà tôi hằng mong ước. Bao nhiêu dự định trong tôi bỗng dưng nảy nở như cá gặp nước vậy. Trở về với thực tại, tôi phải khuân vác rất nhiều đồ từ chăn màn, quần áo tới vật dụng hằng ngày cư như chuyển cả quốc gia đi vậy. Tôi cũng không cần phải tìm kiếm phòng trọ bởi cách đó 3 ngày mẹ tôi đã lên và tìm cho tôi một căn phòng nhỏ rộng 18m2 thoáng mát, rộng rãi có cửa sổ chìn ra đường chỗ nãy ánh sáng không chiếu tới, có thể nói nó rất là tuyệt. Bắt tay vào dọn dẹp và bày trí phòng của mình tôi chợt nhận ra là nên dán tường cho căn phòng của mình theo sáng tạo riêng của tôi, mẹ tôi thì không nói gì, bà nấu cho tôi bữa trưa. Hai mẹ con ăn xong, bà dặn dò tôi đủ thứ từ vệ sinh phòng, tới chuyện học tập lúc nào cũng thế, trong mắt bà tôi luôn bé bỏng cần được che chở. 15h45' Mẹ tôi bắt xe trở về nhà, tôi vừa không muốn mẹ về vừa không muốn ở một mình, nước mắt cứ trực trào ra nhưng tôi không muốn mẹ nhìn thấy cho đến khi chiếc xe hòa lẫn vào dòng xe chạy tấp nập ngoài đường tôi mới bắt xe ôm quay trở lại phòng trọ
|