MƯA HẸN HÒ
|
|
Chương 6 Sáng hôm ấy trời mưa lâm râm thôi, không mặc áo mưa vì nghĩ mưa nhỏ chắc không sao vậy mà lại chãy nước mũi. Nhìn 2 người yêu nhau đang quấn lấy nhau trong thang máy, tình yêu cháy bỏng của 1 cô bé và anh người yêu nước ngoài. Tình yêu chỉ là 1 gia vị cho cuộc sống, không phải là tất cả. Buổi tối Trà ôm gối, nghe Youtube, 1 năm trước cô cùng với 1 chị dọn đồ để chuẩn bị chuyển phòng, khu dân cư đó yên tĩnh, vũng nước với ổ gà rất nhiều.Khoản thời gian lúc đó không tính là bình yên nhưng mà nó thoải mái không cần chạy ngược chạy xuôi. Trà từng mong đợi người theo đuổi cô thời điểm đó sẽ đến nhưng anh không đến, anh lười và sợ bị phát hiện. Khôi vừa về đến nhà, trời bên ngoài còn mưa chỉ có người nằm ngủ ở đây là sung sướng nhất.Anh vừa mới tắm xong còn chưa mặc đồ, chỉ quấn khăng tắm. Công việc bận rộn làm cho anh không có thời gian tán tỉnh hay theo đuổi 1 ai đó, anh cảm thấy đấy là việc mất thời gian nhất. Anh không có ngủ với ai trong thời gian dài, anh nghĩ chuyện sinh hoạt bình thường không quan trọng cho đến khi Trà xụ mặt. _Em không hài lòng sao ? Trà gật đầu không kiêng nể.Cảm giác khó chịu trong lòng anh âm ỉ, cô ấy với người yêu cũ từng thân mật kéo dài lắm sao nhưng vì sao anh lại thấy chật hẹp khi đi vào trong cô ấy. _Anh mới về hả ? Trà vòng tay qua eo của anh, cô cọ mặt vào ngực anh. _Cuối tháng em về quê _Anh đưa em về, có thể bên ngoài dã chiến 1 chút em thấy sao ? _Đang mùa mưa _Mưa thì kệ mưa Trà vòng tay qua eo của anh, người đàn ông này mình dây, có dáng người rắn rỏi, gương mặt dễ nhìn, có nét, không phải kiểu thư sinh, anh ấy không có điểm gì để chê cả, chỉ là cô không có yêu anh ấy, từ sâu trong đáy lòng không nhớ hay rung động. _Anh vào trong luôn nha Khôi hôn môi của cô ấy, anh nhắm mắt vì mệt mỏi, trong cơn mơ màng anh nhìn thấy cô ấy xuống giường, chỗ đó của anh lành lạnh, cô ấy giúp anh lau sạch, anh đã buồn ngủ lắm rồi, anh không thích ngủ ở bên ngoài, mệt lắm thì cũng phải về nhà. Sáng hôm sau, Trà nấu đồ ăn sớm, cô chuẩn bị đi làm, cuối tuần anh có thể tranh thủ xử lý công việc, công việc có bao giờ ít hơn đâu. Nghĩ đến cả ngày hôm nay cô ấy sẽ không có ở đây, anh giữ lấy eo của Trà, lại bị nong ra thêm lần nữa. Buổi tối sau khi đi làm về _Có muốn ra ngoài ăn không ? _Ăn lẩu gà đi Tình cờ lại gặp bạn học trước đây làm chung, Trà nghiên cứu thực đơn 1 lát rồi hỏi phục vụ. _Món ăn tráng miệng nào ngon? _Dạ kem soài ạ _Lấy 2 phần đi _Chưa ăn món chính mà. _Mời người ta Trà bưng 2 dĩa kem soài mang sang bàn gần đó. Cô gái đó vui vẻ mỉm cười với cô, vui vẻ nói cám ơn.Lát sau họ đi về liền vẫy tay chào cô. _Buồn ngủ quá à Khoé mắt của Trà thâm quầng. _Lao lực quá à _Muốn gì nói luôn đi 1 bạn nhỏ cứ ở bên cạnh than mệt, than đau lưng, cái bộ dạng như con lật đật. Khôi cười vuốt cằm của cô, ánh mắt cưng chiều, ấm áp.
|
Chương 7 Sáng hôm ấy vừa vào làm Trà nghe thấy cô đó bảo nguyên do của sự cố chuyển viện hôm qua là do kỹ thuật của anh nhân viên đó, cô ấy bảo nói cho biết thôi chứ đừng có kể với ai. Trà nghĩ có những sự cố trong công việc khó nói trước được, kiểu làm ít thì bị ít mà làm nhiều thì bị nhiều, kiểu hoạ từ đâu bay tới nên khó tránh khỏi, biết vậy thôi nói tới nói lui làm chi. Kiểu gì giao ban Bác Giám đốc cũng phanh phui ra thôi muốn giấu cũng không giấu được mà có giấu thì cũng kệ họ. Mùa đông này, làm cho đầu của Trà dễ mọc nấm, da đầu của cô nhạy cảm, buổi trưa phải tranh thủ đi ra ngoài để mua dầu gội trị gàu. Ngày hôm nay vắng vẻ, thường những ngày trong tuần sẽ vắng khách hơn cuối tuần. Lương vẫn chưa được nhận, cũng mai có khoản tiền để trả hết nợ chứ không mỗi ngày đều phải bật chế độ máy bay vì sẽ bị gọi điện thoại đòi tiền, nghe bảo bên Giám đốc đang vay tiền ngân hàng mà không biết thế nào, nếu không có sự giúp đỡ chắc sẽ vật vã vì khó khăn mất. Sắp đến ngày đi đến tỉnh X rồi, Trà vui vẻ chuẩn bị là bộ áo dài mà mình mua, cô sẽ mặc đồ này đi dự lễ. _Cuối tuần em về quê. _Sao không nói với anh rồi cùng về ? _Công việc gấp mà, anh còn phải đi làm nữa _Cuối tuần anh không có đi làm _Em quên, vậy sáng chủ nhật đi lúc 3 giờ sáng được không ? Sáng sớm em sẽ có mặt ở trường rồi. Hay là tối thứ 7 đi rồi trên đường đi kiếm nhà nghĩ nào đó ngủ, sáng đi tiếp _Sao cũng được . _Anh có cần chuẩn bị quần áo gì không ? Để em xếp mang theo _Em định đi mấy ngày ? _Sáng đi chiều về, thứ 2 em phải làm việc Trà mở cái túi đựng quần áo của mình ra, cô để quần áo đồ dùng của cả 2 vào. Nhắc đến dao cạo râu Trà mới nhớ, cô liền kéo anh nằm xuống để cạo râu. Khôi thấy cô ấy bẻ 1 nửa miếng dao lam rồi cạo, cô ấy khéo tay, không 1 vết xướt nhẹ. Trà để miếng dao lam nhỏ vào trong 1 cái keo. Cô dụi đầu vào ngực của anh. _Nếu mình có con chắc em sẽ không có thời gian chăm cho anh nữa Trà không nghĩ sẽ có con với anh, nên anh nói gì kệ, mất công nói thẳng ra làm anh mất hứng. Trà ở trong lòng của anh cọ cọ, nghe anh nói gì đó với ai đó qua điện thoại, 2 năm qua mỗi lần đi tỉnh chỉ có 1 mình cô đi không nghĩ sẽ có thêm 1 ai đó khác. Có người từng bảo sẽ cùng cô đi nhưng rồi họ không có, chắc họ nghĩ tương lai sẽ không có nhau cần chi phải vất vả cực nhọc đi xa như vậy, cảm thấy mình thật mạnh mẽ và thành quả rất xứng đáng.
|
Chương 8 Ngày hôm đó đi làm, buổi chiều không có Bác sĩ siêu âm nên bên Khoa của Trà không có nhận bệnh nhân khám, cảm thấy tình hình kinh tế thế này mà thích làm thì làm không thích thì nghĩ thì cũng kệ họ đi. Có những chuyện ngoài tầm kiểm soát rồi, không phải ai sinh ra cũng cố gắng siêng năng lao đầu vào kiếm tiền hay nghĩ cho môi trường tập thể, chắc có lẽ do vậy mà những chỗ Cô ấy đi làm đều đứng trên bờ vực phá sản. Trà nhớ năm trước lúc đó cô cùng với mọi người nỗ lực làm việc, cố gắng thật nhiều nhưng rồi cũng không có khả năng cứu được tình hình do Nhà đầu tư đuối sức. Đang trong phòng làm việc, nhìn đống hồ sơ chất cao như núi, Khôi nghe thấy tiếng gõ cửa, anh bảo họ mở cửa đi vào. _Đang làm gì đó ? Anh bạn cười ngoác cả miệng, bộ dạng hớn hở. Không thấy đang làm việc hay sao mà còn hỏi làm gì, nhìn ông này ngốc ngốc y như cô ấy, cái kiểu cười toe toét vô tri. _Anh có cái này hay lắm ? _Lại trò vớ vẩn gì nữa _Đây là thuốc mới _Cái gì ? _Dược liệu tình yêu Cái ông anh này làm bên mảng nhà hàng, karaoke, quán nhậu, cái kiểu ăn chơi xập xình nên món gì cũng có. _Uống vào có bị sao không ? _Không sao, anh mày xài rồi nên biết được Không phải ông ấy bị yếu hay sao, với lại ông ấy hay đi theo những người phụ nữ lắm tiền. Khôi cầm lấy rồi bỏ vào thùng đựng giấy ở chân . Trong đầu đang nghĩ xem có thể sẽ mua 1 chai sting rồi bỏ vào cho Trà uống thử, mỗi lần 2 người ở bên nhau cô ấy đều miễn cưỡng, anh muốn xem bộ dạng cô ấy lao vào anh sẽ như thế nào. Trước tiên phải giải quyết mớ công việc lộn xộn này đã. Năng lực làm việc của anh gấp 3 lần người bình thường nên những chuyện như này cố gắng trong hôm nay sẽ giải quyết xong. Vừa đi làm về Khôi để 1 chai nước và 1 túi trái cây trên bàn _Hôm nay đi đám dỗ, anh có mang về 1 ít cho em Khôi nhìn thấy Trà cầm chai Sting, cô ấy đi lấy đá bỏ vào ly rồi uống. Thôi tranh thủ đi tắm, để coi lát thuốc có tác dụng thế nào. Trà uống xong, vui vẻ đọc tài liệu, 1 lát sau người của cô hơi khó chịu, trong nước có gì rồi, Trà nghiến răng nghiến lợi mắng chửi _Anh bỏ gì trong nước phải không ? Trà không nghĩ anh ấy làm thế luôn nhưng cái kiểu mà tử tế 100 % thì cô lại hoài nghi hơn, chả có người đàn ông nào tử tế đến bên cô cả , cái kiểu khác người không thôi. Khôi đưa tay sờ gương mặt đang ửng hồng của cô, rồi luồn tay vào trong áo vuốt ve tấm lưng lán mịn, môi của anh chạm vào môi cô, cả 2 người đều có khuôn miệng đẹp, mũi của anh ấy thẳng và đẹp hơn. _Em muốn ở đây hay lên phòng ngủ
|
Chương 9 Sáng sớm bị chãy nước mũi, cả người uể oải. So với tình hình mấy năm trước thì công việc bây giờ không còn nhiều để làm, Trà từng nghĩ đi thành phố cho đến lúc nghe tin 1 phòng ban ở trên đấy giải tán, làm ăn bết bát đến mức họ không trụ được. Chị gái ngày trước nhảy qua đó giờ không biết đã đi đâu, chị ấy đã nhảy 3 chỗ làm trong 1-2 năm. Cảm giác làm ở đâu cũng không được coi trọng, thôi kệ cuộc đời cho nó trôi đến đâu thì trôi đi, cũng không có cách nào kiếm được nhiều tiền hơn. Tình cờ nhận được tin nhắn của anh trước đây quen nói chuyện, anh ấy bây giờ chắc ngập trong nợ nần, gia đình anh ấy vẫn bình thản trong khi cô thiếu chưa đến trăm triệu đã vò đầu bức tóc. Thỉnh thoảng vẫn truy cập vào wed xem anh có gửi tin nhắn cho không rồi xoá lịch sử. _Đang làm gì đó ? _Có làm gì đâu _Hôm nay bạn anh tát vào mặt vợ sưng tím mắt luôn. Anh nói còn không được Thấy người trong lòng vẫn im không nói gì anh xoa đầu của cô _Em không hỏi lý do à ? _Đánh phụ nữ thì loại đấy không ra gì rồi, lý do làm chi _Ghen mới đánh đó mà _Cái đó ích kỷ thì đúng hơn. Sao anh ở ngoài được người khác thích còn em thì không được _Anh chiều em quá rồi em hư phải không, nói với anh như vậy mà nghe được. _Anh kiếm chuyện cãi nhau với em, cuộc sống yên bình quá anh không chịu phải không. _Đừng tưởng em làm gì anh không biết nha _Em đã làm gì đâu _Thằng đó là thằng nào ? Cái ông này đa nghi còn hơn Trà nghĩ, sao tự nhiên hung dữ quá vậy, còn lớn tiếng, nói chuyện thôi mà sao phản ứng đùng đùng vậy. _Anh nói lần cuối, đừng để anh phát hiện ra không thì anh xẻo lỗ tai của em Mỏ hỗn y như cô vậy, Trà cảm thấy ông ấy tính cách cũng như mình thôi, khi xù lông cũng mắng chửi um. Trà nhìn thấy Khôi cởi quần áo, anh ôm lấy cô xem phản ứng thế nào, Trà vòng tay qua eo anh, môi của anh hôn lên đôi môi trái tim. Chắc hôm nay là giữa chu kỳ, bên dưới ẩm ướt ôm lấy anh, bộ ngực căng tròn ửng hồng, gò má của cô ấy cũng hồng lên. Không biết có giận anh không chứ bộ dạng này đang rất hưởng thụ. _Có yêu anh không bé ? Không biết yêu anh cảm giác như thế nào nhưng có 1 chút nỗi buồn trong lòng là thật.Sẽ có lúc buông xuống những gì cũ kỹ nhất trong lòng, cái áo đen lúc gặp người đó bây giờ đã bạt màu, bộ quần áo cũ đó đã được 7 tháng rồi. _Anh nói lần cuối, đừng ghẹo gan anh, anh đi lấy vợ rồi lúc đó đừng bảo sao anh ác . Khôi không thấy cô ấy nói gì, anh vẫn dịu dàng hôn hôn lên mặt. Sáng hôm sau Trà đi làm. Nghe họ bảo hôm qua lượng công việc nhiều, sáng nay thấy sếp cau có với cô, còn nói này kia, cảm thấy chán ghê, cả năm trời khó khăn, đến thời điểm hiện tại sự chán chường đã đến giới hạn.
|
Chương 10 Mặc dù đã báo trước lịch 2 tuần rồi nhưng đến chiều ngày thứ 7, chi bên sale báo có khách hàng đông vào ngày chủ nhật nên Trà không có cách nào đi dự lễ tốt nghiệp vì chỗ làm chỉ thuê 1 mình cô cho vị trí công việc này thôi để tiết kiệm chi phí thuê nhân viên. Trà biết không có gì là dễ dàng cho mình , ở môi trường làm việc hay gặp trở ngại, nếu ai cũng vì trở ngại mà không đi học nâng cao trình độ thì về sau rất khó để phát triển vì tiền bạc có giữ được đâu, ngay cả khi có điều kiện đi học cũng không có tiền phải cố gắng chịu đựng khổ sở, làm chuyện không có đạo đức thì cô sẽ không làm. Về nhà nhìn thấy Khôi đang sắp xếp quần áo _Chủ nhật này em đi làm rồi, mình sẽ không đi dự lễ _Vậy làm sao lấy bằng ? _Thứ 2 em đi _Để anh báo nghĩ _Anh đi làm đi, em đi một mình cũng được _Thế à Khôi kéo cô vào trong lòng, vuốt ve như đang vuốt lông 1 con mèo to béo _Em bé của anh lại uất ức rồi Ngày hôm đó khách hàng đến đông hơn, cũng gần 20 khách , bình thường 9 khách đã không làm được 1 mình, nếu hôm đó cô nghĩ làm chắc mấy người đó sẽ nháo nhào lên và đến khi đi họp lại chỉ trích cô này kia. Thứ 2 Trà lên đường, đi qua bao nhiêu lần cây cầu với độ dốc cao này cô đều thấy sợ hãi, lần này có khi là lần cuối cùng trong 2 năm, cảm thấy 2 năm qua có nhiều vất vả và khổ cực quá, cuộc sống nhiều biến động, người nào có bản lĩnh mạnh mẽ, tháo vát thì người đó sẽ có nhiều hơn cơ hội thành công. Gió tạt qua làm cảm giác lành lạnh, cái lạnh khác hoàn toàn với khi đi biển mà nó mang theo không khí hanh khô. Thầy cô bên trường rất dễ, mọi thứ đã xong, có người nói bằng cấp phải đi đôi với kinh nghiệm thì mới là giỏi và tài năng thật sự, vấn đề chỉ cần kiếm tiền đàng hoàng rồi là công việc nào cũng cân được là tốt rồi cần chi phải khoa trương kheo thành tích của mình. Làm nhiều quá cũng vậy. Lúc về đến nhà không quá muộn, Trà cảm thấy chóng mặt nên tranh thủ tắm rồi đi ngủ. Vì cô ngủ nên không nghe điện thoại, Khôi đi ăn cơm với khách, anh gọi cho cô xem đã về tới đâu cô không nghe máy. Cảm giác bồn chồn không yên. _Anh sao vậy ? Sao không ăn đi 1 cô gái vui vẻ nở nụ cười với anh. Gương mặt của cô ấy tròn bầu dục, đường nét ,mềm mại dễ nhìn.Gần đây anh đã theo Trà học về nhân tướng học nên có để ý quan sát mọi người xung quanh, có cái nào không hiểu anh sẽ về hỏi cô thêm. Cô gái ấy hiểu lầm là vì cô ấy xinh đẹp nên anh để ý , bạn của anh thuận nước đẩy thuyền , trêu chọc anh.
|