Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 48: Tinh thần hiểm cảnh - Thiếu niên?
Nhạc Đình ngẩn ngơ, không dám giấu diếm nói:
- Mới vừa rồi là có một vị thiếu niên tới, hẳn là hắn đi tầng thứ tư, trước đó không lâu liền rời đi. Chẳng lẽ hắn quấy nhiễu tứ thúc tổ tiềm tu? Tứ thúc tổ, vị thiếu niên này khách quý là Dược Vương Phủ ta, Vương gia cho phép hắn có thể tùy ý ra vào đan các...
- Khách nhân Dược Vương Phủ ta? Còn trẻ như vậy...
Sắc mặt lão giả kia âm tình bất định, bỏ qua Nhạc Đình tự nhủ:
- Nếu để cho người biết lão phu bị một tiểu tử chưa ráo máu đầu chỉ điểm Linh Quyết, hơn nữa còn không có tìm hiểu thấu triệt, còn muốn hướng người ta lãnh giáo, thể diện Dược Vương Phủ ta liền không còn sót lại chút gì ... Đáng tiếc, ta từ trong Linh Quyết của hắn thể ngộ đến huyền ảo luyện chế Thần Luân Thánh Đan, chỉ kém một đường là có thể có đầy đủ nắm chặc luyện thành loại linh đan Thần Thông cấp này...
Nhạc Đình mắt mũi trợn tròn, một hồi lâu nói không ra lời.
Lão giả kia lắc đầu, xoay người trở về tầng thứ tư đan các, không hề đuổi theo Giang Nam lãnh giáo Linh Quyết nữa.
Nhạc Đình ngây người như phỗng, đứng tại nguyên chỗ nửa ngày cũng không nhúc nhích, qua một lúc lâu lúc này mới đột nhiên rùng mình một cái, trong lòng thầm nói:
- Không thể nào, tứ thúc tổ nhất định là nhập định quá lâu, có chút tinh thần hoảng hốt ! Giang huynh làm sao có thể chỉ điểm hắn Linh Quyết, hơn nữa còn là Linh Quyết Thần Thông cấp linh đan? Đây tuyệt đối không thể nào!
Trong kho dược liệu Dược Vương Phủ, một lão dược sư một mực cung kính nói:
- Vương gia phân phó, công tử đến đây lấy linh dược liền đáp ứng, kính xin công tử đợi chốc lát, lão hủ đem linh dược công tử cần mang tới.
Giang Nam an tĩnh đợi chốc lát, cũng không lâu lắm, lão dược sư này liền đem linh dược mười lò Hóa Thần Đan tới, cung kính giao cho hắn.
- Ở loại địa phương như Dược Vương Phủ này, luyện đan thật là dễ dàng, linh dược gì cũng có.
Giang Nam bắt được linh dược, chạy thẳng tới phòng luyện đan, trong lòng không khỏi cảm khái nói.
Lão dược sư kia đưa mắt nhìn hắn đi xa, nhưng trong lòng rỉ máu:
- Vương gia thật là hồ đồ, tự nhiên hạ xuống mệnh lệnh này, tiểu tử này rõ ràng chính là gà mờ, đan phương gì không luyện, lại dám luyện chế linh đan Thần Luân cấp, lãng phí một cách vô ích mười lò linh dược. Mười lò linh dược này vô cùng quý trọng, coi như là Vương gia cũng không dám một hơi muốn mười lò... Bất quá nói trở lại, hắn lần này đi luyện đan, nhất định sẽ bạo lô, linh đan Thần Luân cấp bạo lô không phải chuyện đùa, nhất định có thể đem gà mờ này nổ tan xương nát thịt, đến lúc đó lão hủ liền đi đem linh dược còn dư lại lấy về...
Trong Đan phòng, Giang Nam lòng tin bừng bừng, chạy thẳng tới lò luyện đan tốt nhất, thầm nghĩ:
- Thần Luân cấp linh đan không phải là lò luyện đan bình thường có thể tiếp nhận được dược lực bành trướng, nhất định phải dùng lò luyện đan tốt nhất, nếu không lò luyện đan bình thường tuyệt đối sẽ bị dược lực làm bạo lô!
Nếu là từ trước, hắn tất nhiên không dám lấy cảnh giới luyện khí luyện chế linh đan Thần Luân cấp, nhưng mà giờ phút này có U Minh Thần Thủy cùng Đậu Suất Thần Hỏa, lấy hai loại phương thức Thủy pháp cùng Hỏa pháp rèn luyện, Âm Dương kết hợp, Long Hổ hàng phục, tất nhiên có thể dễ dàng rèn luyện tạp chất các loại linh dược, luyện thành linh đan chính là chuyện tình nước chảy thành sông!
Hắn tuyển dụng chính là một đan lô Chu đồng, đồng lô này có khoảng năm thước cao, nặng đạt ngàn cân, chỉ một nắp lò liền có hơn một trăm năm mươi cân.
Giang Nam bấm tay gảy nhẹ, nhất thời đan lô nắp bay lên, hắn chấn tay áo run lên, chỉ thấy đủ loại dược liệu bay lên, trôi lơ lửng ở giữa không trung, từng vị linh dược trước sau đầu nhập trong lò đan.
Ống tay áo của hắn tung bay, mười ngón tay toát ra, từng đạo Linh Quyết duyên dáng bày ra, nhất thời U Minh Thần Thủy cùng Đậu Suất Thần Hỏa trong mi tâm cũng bị hắn thúc dục, trong ấn pháp Linh Quyết bao hàm Thủy nguyên lực Hỏa nguyên lực nồng nặc, theo Linh Quyết hắn thi triển, Thủy nguyên lực rót vào trong lò, Hỏa nguyên lực thì ở ngoài lò nung khô tinh luyện.
Hắn nhắm mắt lại, dùng tâm nhãn đi xem, chỉ thấy trong lò U Minh Thần Thủy cọ rửa, tẩy đi tạp chất các loại linh dược, Đậu Suất Thần Hỏa thì ở ngoài lò nung khô, nấu luyện, hóa đi tạp chất mà Thủy lực không thể rèn luyện, khiến cho dược lực tương dung!
Đây là lần đầu tiên hắn lấy nước lửa hai loại pháp môn luyện đan, nhưng ở Ma Ngục Huyền Thai Kinh thúc dục, lại trở nên thuận buồm xuôi gió, bình tĩnh.
Những người khác, cho dù là cường giả cấp bậc Thần Luân, muốn luyện hóa tạp chất trong những linh dược cao đẳng này cũng hết sức khó khăn, nhưng đối với hắn mà nói, ngược lại là chuyện tình quá đơn giản.
Qua một lúc lâu, dược lực trong lò rốt cục trở nên vô cùng tinh thuần, không có chút tạp chất nào ảnh hưởng dược lực, mà các loại dược lực cũng ở dưới áp lực cường đại bắt đầu tương dung, dần dần ngưng kết thành đan!
Lúc này là mấu chốt nhất, rất dễ dàng sẽ gặp tình huống bởi vì áp lực quá mạnh mẻ, mà đưa đến dược lực xông phá đan lô phong tỏa mà phát sinh bạo lô. Giang Nam dứt khoát cả người ngồi ở trên nắp lò, toàn lực thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, trấn áp đan lô.
Leng keng! Leng keng!
Qua hồi lâu, trong lò đan đột nhiên truyền đến tiếng giòn vang như tiểu châu rơi khay ngọc, ống tay áo của Giang Nam một quyển, đem nắp lò cuốn bay, lấy tay hư hư một trảo, chỉ thấy hai viên linh đan màu đỏ thắm rơi vào lòng bàn tay của hắn.
Hắn nắm lên một quả, tiện tay ném vào trong miệng, két băng két băng nhai hai cái, nguyên lành nuốt vào.
- Mười thành đan, không có một tia tạp chất!
Giang Nam than thở một câu, chỉ cảm thấy đầu óc đột nhiên trướng đau, nơi mi tâm phảng phất sưng lên, các loại thanh âm nườm nượp mà đến, giống như là hàng tỉ bá tánh trăm miệng một lời cầu chúc, hoặc như là thiên thần to vang ca ngợi, vừa phảng phất có mấy ngàn cao tăng cùng đọc tụng Phạm âm, thậm chí còn có rồng ngâm phượng minh tuyên truyền giác ngộ, có tiếng gõ sắt đinh tai nhức óc, tựa hồ có một kim giáp Cự Nhân đứng ở trong não hắn, giơ lên cự chùy hung hăng gõ!
- Hóa Thần Đan thật là lợi hại, hơi không cẩn thận, chỉ sợ ta sẽ gặp tinh thần phân liệt, trong cơ thể sợ rằng sẽ có vô số ta tranh đoạt quyền nắm thân thể trong tay!
Đủ loại thanh âm xâu não mà đến, để cho Giang Nam đột nhiên chỉ cảm thấy tinh thần của mình đột nhiên phân liệt thành ngàn, mấy vạn, trong thoáng chốc phảng phất biến thành vô số mình độc lập, mỗi cái mình cũng có thể độc lập suy tư!
Tình huống như thế nguy hiểm vô cùng, hơi không cẩn thận liền sẽ bị lạc chân chính mình, Giang Nam giống như ngâm nước tần người chết, chẳng biết lúc nào tay chân chống đất thở hổn hển, quanh thân mồ hôi chảy ròng, hai mắt cũng trở nên đỏ bừng, hiện đầy tia máu!
- Đứng lên, mau đứng lên!
Hắn cắn chặc hàm răng, đau khổ đối kháng mấy ngàn mấy vạn đạo tinh thần phân liệt, tử thủ một tia tâm trí thanh minh cuối cùng, đột nhiên đứng dậy, hai tay thiên biến vạn hóa, đột nhiên hóa thành nhất thức liên hoa ấn, một ấn triển khai, nhất thời đủ loại thanh âm bên tai nhỏ đi rất nhiều, mi tâm nơi một mảnh mát mẻ, tinh thần ý niệm cường đại hóa thành một đóa Tuyết Liên, hiện ra ở trong nội tâm.
|
Chương 49: Cường giả tụ tập. (1) Cũng không lâu lắm, liên hoa ấn cũng không cách nào trấn thủ tinh thần, các loại tiếng vang càng lúc càng lớn, lần nữa nhiễu loạn tinh thần ý niệm của hắn, ấn pháp trong tay Giang Nam đột nhiên biến đổi, thanh âm khàn khàn, quát khẽ:
- Bảo Bình Ấn!
Bạch Liên ở mi tâm giải tán, hóa thành một Bạch Ngọc bảo bình, đem vô số thanh âm thu nạp ở trong bảo bình. Cũng không lâu lắm, trên bảo bình cũng mơ hồ xuất hiện tiếng vỡ ra.
- Linh Châu Ấn!
- Sư Tử Ấn!
- Quang Minh Ấn!
...
Từng loại từng loại Minh Vương Thần Ấn ở trên tay hắn biến hóa, trấn thủ mi tâm, giữ vững thần trí thanh minh, nương theo có hằng hà thanh âm nổ vang, mà tinh thần ý niệm của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng lớn mạnh, phảng phất trong tối tăm có một cổ lực lượng cường đại rót vào trong ý niệm của hắn, mài dũa, tẩm bổ bổ dưỡng, không chỉ có tăng lên số lượng ý niệm của hắn, đồng thời chất lượng cũng đột nhiên tăng mạnh!
Qua một lúc lâu, chủng chủng dị vang này mới dần dần biến mất, Giang Nam từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, thầm nói may mắn.
Hóa Thần Đan không phải là cảnh giới của hắn lúc này có thể phục dụng, mà là Thần Luân cường giả mới có thể phục dụng, lấy tu vi Luyện Khí Kỳ, mạnh mẽ phục dụng, vô cùng có khả năng có nhân cách phân liệt, trạng thái tinh thần xảy ra vấn đề.
Tinh thần ý niệm của Giang Nam vốn là rất cường hãn, Giang Tuyết một phen điều giáo, để cho hắn ở võ đạo ý chí vô cùng kiên định, vừa tu luyện pháp môn Ma Đạo chí cao như Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hơn nữa có U Minh Thần Thủy cùng Đậu Suất Thần Hỏa rèn luyện tinh khí thần, nhưng mà phục dụng Hóa Thần Đan còn có chút không đủ.
May là hắn có Minh Vương Thần Ấn, là tâm pháp đặc biệt trui luyện tinh thần ý niệm, nếu không sẽ bị một quả Hóa Thần Đan này làm tinh thần phân liệt, mất đi ý chí của ta, lâm vào trong điên cuồng.
- Hóa Thần Đan, không hổ là linh đan Thần Luân cấp!
Giang Nam đứng lên, ngơ ngác nhìn hai tay của mình, đột nhiên chỉ cảm thấy giác quan thứ sáu của mình trở nên vô cùng rõ ràng, hai mắt có thể thấy vật rất nhỏ, hai lỗ tai có thể nghe được xa hơn, thậm chí hắn nhắm mắt lại, cũng có thể "nhìn" nhỏ hạt của máu trong cơ thể chạy chồm!
Đây chính là hiệu quả của Hóa Thần Đan Luyện Thần!
- Không biết hiện tại ý niệm của ta mạnh bao nhiêu?
Giang Nam đứng thẳng bất động, chân khí tuôn ra, tràn ngập không trung, hắn chỉ cảm thấy chân khí của mình phảng phất biến thành cánh tay kéo dài, có thể không ngừng kéo dài về phía trước!
Chân khí của hắn trọn vẹn kéo dài ra chừng hai trượng, lúc này mới cảm giác được có xu thế tán loạn, cũng tức là nói, hắn hôm nay có thể chèo chống cánh chim chân khí dài hai trượng, cánh giương càng dài, hai cánh khoảng chừng bốn trượng, vỗ cánh một lần, khoảng cách phi hành sẽ xa hơn!
Giang Nam tâm niệm vừa động, chỉ thấy Đan Chu Đồng Lô trước mặt nặng đạt ngàn cân này có chút lắc lư, vậy mà chậm rãi thoát ly mặt đất, bay lên không trung!
Đông!
Chân khí của hắn đột nhiên tán loạn, Đan Chu Đồng Lô rơi xuống.
Giang Nam khẽ nhíu mày:
- Dùng cường độ ý niệm của ta hôm nay, hóa cánh mà bay tối đa chỉ có thể so với lúc trước kiên trì nhiều thêm nửa canh giờ, một canh giờ mà thôi, thời gian ngắn ngủi như vậy bay không được bao xa, tốc độ phi hành cũng không đạt được tốc độ của Ngoại Cương cường giả.
Hắn chứng kiến tốc độ phi hành của chủ nhân Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp rất nhanh, tốc độ của mình như trước xa xa không kịp người nọ, hơn nữa, công pháp Vũ Hóa Công này, sợ nhất chính là cung tiễn, dù sao bạo lộ trên không trung đối với các loại tập kích như cung tiễn rất khó đề phòng, nhưng mà nếu như tốc độ nhanh, trước khi cung tiễn bắn đến liền có thể nghênh ngang rời đi.
Giang Nam lại ăn vào một quả Xá Lợi Linh Đan, bổ sung chân khí tiêu hao, sau đó đem một miếng Hóa Thần đan khác ăn vào luyện hóa, tiếp tục khai lò luyện đan.
Mà vào lúc này, bên ngoài Dược Vương thành đột nhiên truyền đến từng đợt thanh âm thú rống đinh tai nhức óc, chỉ thấy bờ sông phía bắc khói bụi nổi lên bốn phía, tất cả cự tê cao tới một trượng mở ra bốn vó chạy như điên mà đến, trên lưng cự tê, là một gã trang phục kỵ sĩ, tiên y ngân thương, ý khí phong trần. Tên kỵ sĩ kia cầm đầu giơ cao đại kỳ, mặt cờ tung bay, thượng diện thêu lên một chữ "Tề"!
Đợi vọt tới trước Dược Vương thành, chỉ thấy hơn ba mươi đầu cự tê đột nhiên xếp thành một hàng, ngay ngắn dừng lại, ngâm nga không dứt, đinh tai nhức óc, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
- Người Tề vương phủ đến, phô trương thật kinh người, vậy mà cưỡi hơn ba mươi con yêu thú cự tê, thực lực những cự tê này chỉ sợ đều không kém hơn Hỗn Nguyên cao thủ!
Ở bên trong Dược Vương thành, mọi người nghị luận xôn xao:
- Lần này Tề vương phủ tới tham gia Vạn Thương Đại Hội, nhưng lại tới chậm một ít, thẳng đến Vạn Thương Đại Hội tổ chức ngày thứ năm mới chạy đến.
- Ta nghe nói trong Tề vương phủ xảy ra chuyện một nô tài trộm học võ nghệ, thậm chí sự tình giết đệ tử nội phủ, đem Tề vương phủ huyên náo long trời lở đất, cạo ba thước đất cũng không thể bắt được người nọ. Lần này Tề vương phủ đến muộn như vậy, chỉ sợ chính là vì điều tra người nọ nên chậm trễ.
- Theo ta nói, lần này sở dĩ Tề vương phủ tới muộn như vậy, chỉ sợ không phải vì tiểu mao tặc trộm học võ nghệ, mà là nhân cơ hội trù bị tiền tài bảo vật, cùng với tất cả đại thế gia đại phiệt khác, thậm chí Hoàng thất, tranh đoạt Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp!
- Mau nhìn, Tiểu Tề Vương thế tử Tề Phong cũng tới, nghe nói hắn đã tu thành Ngoại Cương, sắp thành Thần Luân, là đệ nhất cao thủ trong trẻ tuổi!
. . .
- Tề huynh, ngươi lại để cho Nhạc mỗ đợi được thật khổ!
Trong Dược Vương thành đột nhiên truyền đến tiếng cười to của Dược Vương Nhạc Thế Đình, chỉ thấy cửa thành mở ra, Nhạc Thế Đình, Mộc Vương gia, Tô Xuyên Hà bao gồm nhiều Thần Luân cường giả ra khỏi thành nghênh đón, cổ khí thế này cường hoành, thậm chí đem hơn ba mươi đầu cự tê ép tới quỳ sát xuống, run rẩy, không dám có chỗ dị động.
Mọi người Tề vương phủ lập tức bị ép tới sắc mặt tái nhợt, cơ hồ không ai có thể đứng vững, nằm sấp ở trên lưng cự tê, chỉ có thế tử Tề Phong còn có thể vững vàng đứng lại, nhưng sắc mặt cũng trở nên cực kỳ tái nhợt, không có một tia huyết sắc.
- Lần này có trò hay để nhìn!
Một gã lão giả trong Dược Vương thành hưng phấn vạn phần, cười hắc hắc nói:
- Nghe nói Tề vương phủ được gọi là đệ nhất võ đạo thế gia Kiến Vũ quốc ta, mà Tề Vương được xưng là Thần Luân cảnh đệ nhất cao thủ, coi như là Thần Thông cường giả bình thường, cũng chưa chắc có thể thắng được hắn! Thế gia đại phiệt khác đối với hắn không phục lắm, thậm chí ngay cả cường giả Hoàng thất cũng không phục hắn, lúc này đây rất nhiều Thần Luân cường giả dắt tay nhau mà ra, hơn phân nửa là muốn cho hắn một mã hạ uy, để cho hắn uy phong quét rác!
|
Chương 50: Cường giả tụ tập. (2) Ads Mọi người Tề vương phủ bị khí thế của các Thần Luân cường giả như Nhạc Vương gia ép tới không cách nào ngẩng đầu, không cách nào thở dốc, thậm chí ngay cả thế tử Tề Phong cũng bị ép tới cơ hồ phải ghé vào trên lưng yêu thú cự tê, đột nhiên chỉ thấy một vị trung niên áo trắng phiêu nhiên đi đến, trong đám người kia mà ra, cười vang nói:
- Chư vị Vương huynh tự mình đến đây nghênh đón, Tề mỗ sao dám được lễ lớn như thế?
Mi tâm hắn đột nhiên lóe lên, phảng phất có một đoàn vầng sáng từ mi tâm lao ra, càng ngày càng sáng, chỉ nghe Long Ngâm, Tượng Minh, Hổ Khiếu, Hạc kêu, Vượn gầm ,sóng biển liệt bờ, đủ loại tiếng vang hùng vĩ truyền đến, còn thấy dị tượng Giao Long, Thần Tượng, Bạch Hổ, Thương Ưng, Bạo Viên, thậm chí trường giang đại hà... ngưng kết, ở trước mắt hắn hóa thành một đạo quang luân!
Đạo Thần Luân này, đại biểu cho Tứ đại tuyệt học của Tề vương phủ, Long Hổ Tượng Lực Quyết, Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết, Thương Ưng Tường Vũ Quyết, Thủy Viên Xuất Hải Quyết!
Cái gọi là Thần Luân, chính là võ đạo cường giả tu luyện võ đạo viên mãn, hóa thành thần hình, kết thành một quang luân, ngưng tụ võ đạo tinh thâm nhất của võ đạo cường giả.
Bên trong đương thời, người có thể làm được một bước này, rải rác không có mấy, mà Tề vương chính là một cái trong số đó!
Ông!
Tề vương nhẹ nhàng cất bước, đi ra quang luân, chỉ thấy đạo quang luân này dựng thẳng ở trước mặt của hắn, khí thế khổng lồ lập tức đem khí thế bọn người Nhạc Thế Đình, Tô Xuyên Hà nhất cổ tác khí đè xuống, để cho cự tê lần nữa uy phong lẫm lẫm, nhao nhao đứng lên, mà kỵ sĩ trên lưng thú cũng như trút được gánh nặng, nâng người thẳng lưng, sắc mặt khôi phục như thường.
Khí thế của hắn phản áp đi qua, hướng bọn người Nhạc Thế Đình bức tới, lại muốn một người chống lại sáu bảy vị Thần Luân cường giả!
Ông ông ông!
Mi tâm bọn người Nhạc Thế Đình chớp động, từng đạo Thần Luân hiện ra, ở trước mặt từng người lắc lư, chống cự Thần Luân áp bách của Tề vương, trong lúc nhất thời các loại dị nổ dị tượng tầng tầng lớp lớp, sáng lạn phi thường!
- Tề vương, lần này Vạn Thương Đại Hội xuất hiện một môn Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, Thương Ưng Tường Vũ Quyết của Tề vương phủ các ngươi, chỉ sợ sắp xếp không được thượng đẳng rồi!
Mộc Vương gia cười ha ha, cao giọng nói.
Tề vương cười nhạt một tiếng, không mặn không nhạt nói:
- Tâm pháp có cao có thấp, người cũng có cao thấp, hảo tâm pháp cũng phải nhìn rơi vào trong tay người nào, cho dù Mộc huynh đạt được Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chỉ sợ so với Thương Ưng Tường Vũ Quyết của Tề mỗ cũng kém vài phần.
Mộc Vương gia tức giận hừ một tiếng, Nhạc Thế Đình cười nói:
- Bên ngoài thành há là chỗ nói chuyện? Tề huynh, chư vị, kính xin di giá, đến hàn xá hàn huyên.
Tề vương mặt mỉm cười, cùng bọn người Nhạc Thế Đình sánh vai đi cùng, cất bước hướng Dược Vương phủ đi đến.
Phía sau bọn họ, bọn người thế tử Tề Phong cũng nhao nhao nhảy xuống lưng thú, dắt cự tê đi vào trong thành.
- Tề vương hảo cường, không hổ là Thần Luân cảnh đệ nhất cường giả! Tề Phong cũng chính là có phong cách của cha, tất cả mọi người bị Vương gia áp nằm sấp xuống, chỉ có hắn vẫn đứng không ngã, cũng không hổ là nhân vật nổi tiếng nhất trong trẻ tuổi!
Tô Triệt vây xem ở một bên, trong mắt Thiên Bảo thái giám ở bên cạnh hiện lên một đạo tinh quang, thấp giọng nói:
- Điện hạ, Tề vương mạnh như thế, dùng một địch sáu, hắn diễu võ dương oai như thế, danh vọng sâu sắc tăng lên, chỉ sợ đối với Kiến Vũ quốc ta mà nói không phải là một chuyện tốt!
Tô Triệt cười lạnh nói:
- Tề vương cường thịnh trở lại, cũng cường bất quá Thần Thông cường giả, phụ hoàng ta đã tu thành Thần Thông, coi như là Tề vương có nhị tâm, cũng sẽ không là đối thủ của phụ hoàng ta!
Thiên Bảo thái giám gật đầu đồng ý, thấp giọng nói:
- Vừa rồi bọn người Mộc Thanh Tuyền đi tìm lão nô, muốn hướng Điện hạ mượn Nhạn Minh Cung dùng một lát.
Tô Triệt ah một tiếng, Thiên Bảo thái giám vội vàng giải thích nói:
- Theo bọn hắn nói, bọn hắn đi tìm Giang Nam gây sự, kết quả bị Giang tiểu tử kia làm nhục một phen, không nể mặt. Giang tiểu tử kia vậy mà tinh thông một môn Vũ Hóa Công, qua như gió, bọn hắn e sợ bị người này đào tẩu, cho nên muốn mượn Nhạn Minh Cung bắn chết người này.
- Tiểu tử này, vậy mà còn tinh thông Vũ Hóa Công? Dùng cảnh giới tu vi Luyện Khí của hắn, có lẽ còn không cách nào thi triển ra Vũ Hóa Công a? Chẳng lẽ nói tinh thần ý niệm của hắn vậy mà cường hoành đến trình độ có thể cho chân khí cứng cỏi như cương khí?"
Tô Triệt lắp bắp kinh hãi, quả quyết nói:
- Người này không thể lại lưu! Thiên Bảo, ngươi cầm Nhạn Minh Cung tự mình đi tìm bọn người Mộc Thanh Tuyền, cùng bọn họ liên thủ, phải tất yếu diệt trừ Giang Tử Xuyên cho ta. . . chậm đã! Nếu có thể bắt giữ được, liền tận lực bắt giữ, khảo vấn ra Vũ Hóa Công của hắn!
Thiên Bảo thái giám cúi đầu đồng ý, quay người rời đi.
Trong mắt Tô Triệt tinh quang lập loè, tự nhủ:
- Ngay cả các Nội Cương đỉnh phong cường giả như Mộc Thanh Tuyền cũng tự nhận lưu không được ngươi, phải đến bổn vương mượn Nhạn Minh Cung, xem ra Vũ Hóa Công ngươi tu luyện cực cao, chưa chắc sẽ kém Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp. Thần công bực này nếu rơi vào trong tay bổn vương. . .
Trong Đan phòng, Giang Nam bế quan chính là bốn ngày, không chỉ luyện thành tất cả Hóa Thần đan, thậm chí đem Xá Lợi Linh Đan còn lại cũng hết thảy luyện chế ra.
Hắn một bên luyện đan, một bên phục dụng luyện hóa Hóa Thần đan, lại cần tu Ma Ngục Huyền Thai Kinh, Thủy Hỏa rèn luyện tinh khí thần, bởi vậy tu vi chẳng những không có rơi xuống, ngược lại ở trong bốn ngày này lại có chỗ tinh tiến, hơn xa lúc trước.
Mấy ngày thời gian này, tu vi của hắn thình lình nhảy lên tới Luyện Khí đỉnh phong, khoảng cách Hỗn Nguyên cảnh chỉ có một bước ngắn, sắp tới đột phá.
- Xá Lợi Ấn!
Giang Nam triển khai một ấn, chỗ mi tâm tinh thần ý niệm ngưng tụ, mượt mà như châu, trong châu vậy mà hiện ra hư ảnh một tôn đại phật, đúng là thức thứ sáu bên trong Minh Vương Thần Ấn, Xá Lợi Ấn.
Đạo ấn pháp này để cho tinh thần ý niệm của hắn ngưng tụ cao độ, như là Xá Lợi Tử của đại đức cao tăng.
Hô
Hắn ý niệm khẽ động, chỉ thấy Đan Chu Đồng Lô trước mắt bay lên giữa không trung, im im lặng lặng trôi nổi ở trước mặt của hắn, bốn ngày trước, ý niệm của Giang Nam gia trì chân khí mới có thể xoáy lên khẩu Đồng Lô này, mà bây giờ chỉ cần tinh thần ý niệm, liền có thể nâng Đồng lên Lô, có thể nói là tiến bộ nổi bật.
Đan Chu Đồng Lô nặng đạt ngàn cân, chỉ dựa vào ý niệm liền đem Đan Chu Đồng Lô giơ lên, ý niệm của hắn mạnh mẽ, so với Ngoại Cương cường giả bình thường còn muốn cường hoành hơn!
Dù sao, cũng không phải tất cả mọi người có thể phục dụng linh đan diệu dược như Hóa Thần đan. Trái lại, Hóa Thần đan cực kỳ trân quý, coi như là Dược Vương phủ một năm cũng luyện không ra bao nhiêu miếng, có thể nói coi như là có tiền cũng mua không được. Chỉ có Giang Nam mới có thể như ăn đậu một quả tiếp một quả phục dụng, căn bản không lo lắng tiêu hao.
|
Chương 51: Hỗn Nguyên như ý Đan Chu Đồng Lô vang lên một tiếng rơi xuống, chân khí trong cơ thể Giang Nam tràn ra, hóa thành vô số lông vũ màu đen, cao thấp tung bay, kết thành một đôi cánh đen.
Hắn nhẹ nhàng chấn động cánh đen, bên trong đan phòng lập tức vang lên tiếng gió, đem tường đồng vách sắt bốn phía đánh ra bành bành rung động!
- Hiện tại Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp của ta cho dù phi hành một ngày, chỉ sợ tinh thần cũng sẽ không cảm giác được mệt mỏi!
Giang Nam mừng rỡ trong lòng, thầm nghĩ:
- Chỉ là không biết tốc độ phi hành của ta đến tột cùng là nhanh thế nào, không bằng đi ra bên ngoài thành thử một lần!
Giang Nam đi ra Đan phòng, đột nhiên sau lưng boong boong rung động, cánh chim hiện ra, hai cánh chấn động, lập tức phóng lên trời, lơ lửng cao hơn hai mươi trượng, giương cánh vung lên, bay ra tầm hơn mười trượng, mấy cánh tầm đó liền lao ra Dược Vương phủ, tốc độ cực nhanh, để cho người không thể tưởng tượng!
Hắn vỗ cánh mà bay, lập tức kinh động từng vị cao nhân trong Dược Vương thành, bọn người Tề vương, Mộc vương nhao nhao lòng có nhận thấy, ngẩng đầu hướng lên không nhìn lại, chỉ thấy một bóng người triển khai hai cánh, như là cuồng phong vòng quanh một mảnh mây đen hướng xa xa cuồn cuộn mà đi, trong nội tâm không khỏi kinh hãi.
- Người nào, tốc độ thật nhanh!
- Đây là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp sao. . . Không đúng, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp chính khí nghiêm nghị, kim chói, mà môn Vũ Hóa Công này này lại một đôi hắc dực, đen như mực, cùng Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp hoàn toàn khác nhau!
- Môn công pháp này so với Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp chỉ sợ là Vũ Hóa Công cùng một cấp bậc, mặc dù không bằng, chỉ sợ cũng không khác nhau lắm. Không nghĩ tới Vạn Thương Đại Hội lần này, vậy mà xuất hiện hai đại Vũ Hóa Công!
- Cao thủ xuất hiện lớp lớp, lần này Vạn Thương Đại Hội quả nhiên là cao thủ xuất hiện lớp lớp!
. . .
- Giang Nam Giang Tử Xuyên kia, rốt cục nhịn không được, một mình ra Dược Vương phủ!
Bọn người Mộc Thanh Tuyền thời khắc đều chú ý hướng đi của Giang Nam, nhìn thấy có người thi triển Vũ Hóa Công bay ra Dược Vương phủ, không khỏi đại hỉ:
- Họ Giang kia quả nhiên rất hung hăng càn quấy, biết rõ chúng ta muốn đối phó hắn, còn dám nghênh ngang đi ra ngoài như thế, không biết sống chết. . . Tốc độ của hắn như thế nào nhanh như vậy?
Bọn người Mộc Thanh Tuyền, Tề Chung Lương, Lộ Kính Cung nghẹn họng nhìn trân trối, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Giang Nam trong mấy cái nháy mắt liền bay ra phạm vi Dược Vương thành.
Đất đai Dược Vương thành cực kỳ rộng lớn, tung hoành hơn hai mươi dặm, thời gian ngắn ngủi như vậy liền bay ra bên ngoài khỏi thành, tốc độ bực này quả thực so với mũi tên còn nhanh!
Thiên Bảo thái giám nhìn xa xa, sắc mặt không khỏi kịch biến:
- Mấy vị công tử, tốc độ người này quá nhanh, khoảng cách xa như vậy, ngay cả Nhạn Minh Cung cũng bắn không trúng hắn!
- Truy!
Mọi người nhao nhao khởi hành, hướng bên ngoài thành chạy đi, những người bọn hắn này tu vi thấp nhất cũng là Nội Cương cường giả, bước chân buông ra, tốc độ so với liệt mã bôn đằng còn muốn mau hơn rất nhiều, nhất là Thiên Bảo thái giám, càng là Ngoại Cương đỉnh phong cường giả, tốc độ nhanh chóng tuyệt luân, một cước rơi xuống, phiến đá trên mặt đường đều BA~ BA~ nổ tung, sau lưng lưu lại một đạo bụi mù cuồn cuộn, tuyệt trần mà đi!
Về phần bọn người Lộ Chung Tường, bất quá là tu vi Luyện khí, tức thì bị bỏ lại xa xa.
- Bát Bộ Đằng Long Kình!
Thiên Bảo thái giám phi tốc ra khỏi thành, đột nhiên bay lên trời, một cước đạp trên không trung, giẫm lên không trung phát ra bành một tiếng vang thật lớn, đem thân thể của hắn cao cao bắn lên, phóng ra cao hơn mười trượng, lập tức chân thứ hai bước ra, thân hình lần nữa tăng lên cao hơn mười trượng!
Chỉ thấy lão thái giám này liền vượt qua tám bước, vậy mà bằng vào tu vi cao thâm tuyệt luân xông lên không trung, trở tay gỡ xuống một đại cung dài hơn tám thước trên lưng, giương cung gài tên, về phía trước nhìn lại, nhưng thấy Giang Nam sớm đã bay ra rất xa, biến thành một chấm đen nhỏ, chui vào ở chỗ sâu trong Lạc Hà sơn!
- Nhanh như vậy?
Thiên Bảo thái giám không khỏi hít một hơi khí lạnh, trong nội tâm hoảng sợ vạn phần, Bát Bộ Đằng Long Kình chính là một loại thân pháp cực kỳ cao thâm, tốc độ cực nhanh, không nghĩ tới so với tốc độ của Giang Nam vẫn là kém rất nhiều, căn bản không cách nào đuổi theo Giang Nam, ngược lại cùng Giang Nam cách càng kéo càng xa, mặc dù có được lợi khí như Nhạn Minh Cung, cũng không cách nào bắn chết hắn trên không trung.
Thiên Bảo thái giám từ từ rơi xuống, bọn người Mộc Thanh Tuyền theo sát tới, cũng không khỏi biến sắc, Lộ Kính Cung thất thanh nói:
- Thằng này vậy mà nhanh đến nỗi ngay cả Thiên Bảo tiền bối cũng đuổi không kịp hắn?
Sắc mặt Thiên Bảo thái giám âm trầm, đột nhiên cười khanh khách nói:
- Mấy vị công tử không cần lo lắng, tu vi người này bất quá là Luyện Khí cảnh, cho dù tinh thần ý niệm của hắn cường đến trình độ có thể giương cánh phi hành, cũng không có khả năng mạnh đến nỗi không hợp thói thường. Dùng ý kiến của ta, chân khí cùng tinh thần ý niệm của hắn rất nhanh liền không cách nào chống đỡ tiếp, phi không được bao xa, chúng ta tiếp tục đuổi, đợi hắn rơi xuống, liền tru sát hắn!
Con mắt bọn người Mộc Thanh Tuyền, Tề Chung Lương sáng ngời, gật đầu đồng ý, lúc này bốn người hướng phương hướng Giang Nam rời đi chạy như điên.
Hô…
Bên tai Giang Nam truyền đến tiếng gió gào thét, kình phong đập vào mặt, rét lạnh tận xương, bất quá một đạo chân khí của hắn kích phát Đâu Suất Thần Hỏa, liền có một cổ sóng nhiệt tuôn ra khắp toàn thân, rất nhanh liền đem hàn khí khu trừ ra bên ngoài cơ thể.
Phía dưới, từng tòa hùng sơn trùng điệp theo dưới chân hắn xẹt qua, hùng sơn vạn dặm, rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, để cho người vui vẻ thoải mái. Ở bên trong Lạc Hà sơn, có vân vụ bốc lên, lại có yêu khí tràn ngập, ào ạt hướng lên không hiện ra, bị ánh mặt trời chiếu rọi, sáng chói nhiều vẻ, đẹp không sao tả xiết.
Xa xa lại có tiếng hô yêu thú ẩn ẩn truyền đến, thanh âm cao thấp, có cao vút, có trầm muộn, lúc trước Giang Nam hạn chế trên mặt đất, ở đâu phát hiện qua cảnh trí đẹp như vậy, hôm nay bay lên không trung, không khỏi cảm thấy sông ngòi bao la hùng vĩ, làm cho người tinh thần sảng khoái.
- Hiện tại, ta đại khái bay ra phạm vi tám trăm dặm đất bằng rồi?
Hắn đột nhiên cảm giác chân khí có chút không được, hai cánh vừa thu lại, bay bổng đáp xuống đỉnh một ngọn núi, thầm nghĩ:
|
- Vận chuyển Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp cực kỳ tiêu hao chân khí, tinh thần ý niệm của ta đủ để chèo chống không ngừng phi hành, nhưng tu vi lại còn có chút theo không kịp.
Bất quá, trong thời gian ngắn như vậy liền phi hành tám trăm dặm, xâm nhập Lạc Hà sơn, vẫn để cho hắn mừng rỡ.
Ánh mặt trời đậm đặc chiếu trên đỉnh núi, trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cùng lúc đó, tinh thần ý niệm của hắn vô hình mở ra, bao phủ non nửa cái đỉnh núi, lập tức ánh mặt trời bên trong phạm vi hơn hai mươi trượng chất chứa nguyên lực cuồn cuộn mà đến, chen chúc hướng trong cơ thể hắn chui vào!
- Dùng tinh thần ý niệm ngưng tụ Thái Dương nguyên lực, tốc độ tu luyện thực không phải nhanh bình thường, so với lúc trước ta tu luyện thấp nhất nhanh gấp hai! Không biết ta thi triển Minh Vương Thần Ấn, có phải tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn nữa hay không?
Giang Nam vừa mừng vừa sợ, đột nhiên triển khai Bảo Bình Ấn, tinh thần ý niệm đột nhiên hóa thành một bảo bình vô hình, tuy ngoại nhân không cách nào trông thấy, nhưng Giang Nam lại có thể thấy nhất thanh nhị sở, cái miệng bảo bình này cao hơn một người, dựng thẳng ở trước mặt hắn, chống đỡ mi tâm, đem Thái Dương nguyên lực chung quanh liên tục không ngừng hấp ra, dung nhập trong bảo bình, lập tức lại từ trong bảo bình chảy vào trong cơ thể của hắn!
Cái khẩu bảo bình này để cho tốc độ tu luyện của hắn vậy mà lại đề thăng, thình lình đem ánh mặt trời của trọn đỉnh núi hết thảy nhét vào ở trong bảo bình!
Hắn thay đổi vài loại ấn pháp khác, như Liên Hoa Ấn, Linh Châu Ấn, Sư Tử Ấn, cùng Bảo Bình Ấn mỗi người mỗi vẻ, nhưng phương thức thu nạp Thái Dương nguyên khí lại không giống, Liên Hoa Ấn dựa vào là hấp thu, đem Thái Dương nguyên khí hấp thu, lại trả lại cho Giang Nam, Linh Châu Ấn là ôn nhuận Thái Dương nguyên khí, để cho nguyên khí càng thêm rừng rực tinh thuần, mà Sư Tử Ấn là tinh thần ý niệm hóa thành một đầu sư tử mạnh mẽ, Sư khẩu thôn phệ.
Về phần Quang Minh Ấn cùng Xá Lợi Ấn, Giang Nam cũng không phát hiện hai đại ấn pháp này có cái gì bất thường.
Hắn đem bốn loại ấn pháp này nhiều lần sử dụng, tốc độ tu luyện lần nữa tăng vọt, rất nhanh liền đem tu vi mà mình giương cánh phi hành hao tổn bổ sung trở về, thậm chí tu vi và tinh thần, không ngừng hướng Hỗn Nguyên cảnh khởi xướng chạy nước rút!
- Dùng Minh Vương Thần Ấn phụ trợ tu luyện, tuy vẫn kém Xá Lợi Linh Đan, nhưng mà kém không có bao nhiêu.
Giang Nam cảm thấy rung động thật sâu, Xá Lợi Linh Đan là một loại linh đan tiếp cận Thần Luân cấp, thậm chí có thể tạo nên Thần Luân cao thủ, loại linh đan này chất chứa dược lực là cường đại cỡ nào, mà tốc độ tu luyện của mình vậy mà ẩn ẩn có thể so với dược lực của Xá Lợi Linh Đan, có thể thấy được tốc độ tu luyện của hắn là nghịch thiên bực nào?
Chân khí trong cơ thể hắn càng ngày càng tăng vọt, càng ngày càng mạnh, trong nội tâm Giang Nam khẽ động:
- Có lẽ ta có thể không cần phục dụng Xá Lợi Linh Đan, liền có thể một lần hành động phá tan cửa khẩu, bước vào Hỗn Nguyên cảnh!
Ở trong cơ thể hắn, chân khí từng đợt từng đợt trùng kích, độ mạnh yếu càng ngày càng mãnh liệt, để cho màng xương của hắn lại cổ lại trướng, sau một lúc lâu, trong cơ thể hắn thậm chí truyền đến một tiếng nổ vang, như là sấm mùa xuân cuồn cuộn nổ vang.
Giang Nam triển khai các loại ấn pháp, trong cơ thể lôi thanh đại tác, rung động tứ chi bách hài, rung động tinh thần ý niệm, đột nhiên một tiếng sấm sét vang lên, trong cơ thể hắn phảng phất có một cửa khẩu bị chân khí giải khai, lập tức một cỗ cảm giác thoải mái Hỗn Nguyên như ý tự nhiên sinh ra.
- Hỗn Nguyên cảnh, cái này là Hỗn Nguyên cảnh?
Giang Nam nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận chân khí lưu động trong cơ thể, yên lặng cảm ngộ ở bên trong thời khắc này, Hỗn Nguyên cảnh danh như ý nghĩa, là chân khí Hỗn Nguyên như ý, như cánh tay sai sử, triệt để biến thành một phần tử của bản thân, không chỉ như thế, tinh thần ý niệm của hắn tựa hồ cũng cùng chân khí tương dung, Hỗn Nguyên như một.
Loại thể ngộ này, để cho ngũ giác lục thức của hắn trong lúc đó trở nên vô cùng rõ ràng tỉ mỉ, chỗ ánh mắt nhìn, phảng phất có thể chứng kiến bản chất sự vật, chỗ giác quan có thể đạt được, hết thảy đều trở nên nhiều màu nhiều sắc, thậm chí hắn có thể cảm nhận được ngọn núi này, hoa cỏ cây cối bên người, cùng với gió núi quét qua lọn tóc, đều có khí tức tánh mạng lưu động.
Thế giới, trong chớp mắt trở nên vô hạn mỹ hảo, mỹ diệu.
Vũ Giả bình thường tu luyện đến Luyện Khí cảnh, có được một Tượng chi lực, tu luyện đến Hỗn Nguyên cảnh cũng không quá đáng có được hai Tượng chi lực, Vũ Giả tu luyện các loại tuyệt học như Long Hổ Tượng Lực Quyết đại khái có được ba Tượng chi lực, mà hắn cũng đã đạt tới trình độ năm Tượng chi lực!
Đã qua hồi lâu, Giang Nam đột nhiên khẽ nhíu mày, đình chỉ tu luyện, tuy hắn cảm nhận được chân khí trong cơ thể bành trướng, so lúc trước thâm hậu rất nhiều lần, nhưng tốc độ chân khí tăng trưởng lại bắt đầu dần dần trì hoãn.
Đây cũng là bởi vì chân khí trong cơ thể của hắn cơ hồ đạt tới bão hòa, thân thể cùng màng xương khó có thể dung nạp càng nhiều chân khí nữa. Ma Ngục Huyền Thai Kinh đem Thái Dương nguyên khí hóa thành chân khí mới, cũng không có thay đổi thành tu vi của hắn bị thân thể hấp thu, mà dần dần tiêu tán!
Cái này như là một cái bình tràn đầy không khí, càng nhiều không khí nữa chảy vào trong bình, chỉ biết đem không khí nguyên lai chen đi ra, không khí trong bình như trước không có gia tăng.
Chân khí của hắn cũng là như thế này, chân khí bão hòa, Thái Dương nguyên khí biến thành chân khí chỉ biết không công xói mòn.
Hỗn Nguyên cảnh cố nhiên là chân khí viên mãn, đồng dạng cũng là một bình cảnh cực lớn, tu luyện đến một bước này, chỉ có để cho chân khí phát sinh biến hóa, Luyện Khí thành cương, tu vi mới có thể có chỗ tiến bộ, tu thành Nội Cương cảnh.
Nếu không, cho dù dốc sức liều mạng tu luyện như thế nào, đều bị nhốt ở trên cảnh giới này.
Người trong Võ đạo, có không biết bao nhiêu người bị nhốt ở cảnh giới này, suốt đời khó có tiến thêm, hôm nay Giang Nam cũng phải đối mặt một vấn đề khó khăn không nhỏ này.
Tạo thành loại hiện tượng này có tất cả năm đại nhân tố, một là tư chất, hai là tâm pháp, ba là ngộ tính, bốn là lão sư, năm là tài nguyên.
Tư chất chênh lệch, tu luyện đến Hỗn Nguyên cảnh đã là lão đầu sáu mươi chi niên, sinh thời tự nhiên không có bao nhiêu hi vọng tiến vào Nội Cương cảnh.
Nếu Tâm pháp là kém mà nói, chất lượng chân khí không được, cũng rất khó có thành tựu.
Mà ngộ tính không đủ, thể ngộ lĩnh ngộ không ra tâm pháp ảo diệu, đầu óc cứng nhắc, chuyển không qua ngoặt, sẽ bị nhốt ở bình cảnh, một khốn chính là một đoạn thời gian rất dài, mấy chục năm thậm chí cả đời.
Có có được một vị lão sư tốt hay không cũng đồng dạng rất trọng yếu, tác dụng của lão sư chính là ở lúc tư chất ngươi chưa đủ cung cấp cho ngươi tâm pháp tốt, lúc ngộ tính chưa đủ chỉ điểm cho ngươi đột phá bình cảnh.
Cuối cùng là tài nguyên, ví dụ như linh đan diệu dược, có thể cho ngươi ở dưới tình huống không có ân sư dậy bảo, không có tư chất tâm pháp, chưa đủ ngộ tính, tẩy cân phạt tủy, cho ngươi đột phá!
Mà ngũ đại nhân tố này, Giang Nam mọi thứ có đủ, hơn nữa đều là tuyệt hảo!
Tư chất của hắn tuyệt hảo, nếu không cũng không có khả năng tự ngộ thức thứ tư của Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết, tâm pháp tuyệt hảo, Ma Ngục Huyền Thai Kinh dù là Giang Tuyết cũng tán thưởng bất phàm, ngộ tính tuyệt hảo, nếu không cũng không có khả năng trong thời gian thật ngắn liền tu luyện đến Hỗn Nguyên cảnh.
|