Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 872: Đùa giỡn tiên tử. (1) Oanh...
Chấn động vô cùng mãnh liệt truyền đến, hoàng kim Động Thiên quanh thân Lâu Thiên từng mãnh nứt nẻ, kim giáp thần nhân phía sau hắn ầm ầm, tiếp theo thân thể hỏng mất tan rã!
Lâu Thiên muộn hanh nhất thanh, bay ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, khóe miệng tràn ra một vết máu, cổ họng cổn động, mạnh mẽ đem máu tươi nảy lên cổ họng nuốt trở vào, lạnh lùng nói:
- Thiệu Thiên Nhai, lần này là ta thua, bất quá tiếp theo, ta sẽ tìm về nỗi nhục này!
Thân thể Thiệu Thiên Nhai khẽ đung đưa, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng ngay sau đó lại khôi phục nguyên trạng, hiển nhiên cũng chịu trùng kích khó có thể tưởng tượng, bất quá thương thế rõ ràng so sánh với Lâu Thiên nhẹ rất nhiều, mỉm cười nói:
- Lâu Thiên, ngươi đã mất đi tư cách làm đá mài đao của ta.
Ánh mắt của Lâu Thiên rơi vào trên người của hắn, không nói một lời, xoay người liền đi.
- Thắng?
Tại chỗ mọi người một mảnh mờ mịt, ngơ ngác nhìn một màn này, hồn nhiên không nghĩ tới, Cửu Chuyển Chiến Thể lại cứ như vậy ở một chiêu đánh bại Hoàng Kim Thần Thể!
Hoàng Kim Thần Thể lần đầu tiên bại bởi phàm thể!
Thiệu Thiên Nhai trở lại tiểu bí cảnh, trong lòng cũng cực kỳ vui mừng, hướng Giang Nam nói cám ơn:
- Nếu không phải đạo hữu truyền thụ Nguyên Thai Ấn cho ta, trận chiến này ta nhất định thua không cần nghĩ.
- Ngươi không phải là cũng truyền thụ Cửu Chuyển Chiến Thể cho ta sao? Cần gì phải cảm ơn?
Giang Nam cười nói.
- Thực lực của Thiệu Thiên Nhai, cần lường lại một lần nữa.
Trong mắt Vô Đạo Công Tử tinh quang chợt lóe, thấp giọng nói:
- Thực lực của hắn, đã so với Huyền Thiên Giáo Chủ kia không yếu, là một đối thủ đáng sợ. Bằng mấy người chúng ta, chỉ sợ chưa chắc có thể bắt bọn họ lại!
- Vô Đạo Công Tử yên tâm.
Âu Tùy Chân khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Lần này ta mời tới Cửu thúc của ta Âu Chấn Đông. Cửu thúc đã tu thành thần minh, hơn nữa còn là người bên cha ta, bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Bốn người Giang Nam có chút làm người khác chú ý, trong bốn người này có hai "Thần Thể", sau khi Thiệu Thiên Nhai chiến thắng Lâu Thiên, lại để cho mọi người liệt vào ngang hàng cùng Giang Nam cùng Tam Khuyết Đạo Nhân.
Trong đó dễ dàng làm cho người ta bỏ qua nhất chính là Âu Tùy Tĩnh, nhưng mà vẫn có rất nhiều người cho là Âu Tùy Tĩnh mới là tồn tại nguy hiểm nhất trong bốn người!
Dù sao, tu vi thực lực của Giang Nam và ba người tuy mạnh, nhưng cường thịnh trở lại cũng không có đạt tới cấp bậc tuyệt thế cường giả, còn không nói tới Thần Ma.
Mà Âu Tùy Tĩnh lại bất đồng, hắn có Bát Bảo Liên Đài, Bát Bảo tế lên, là có thể gọi về Thánh Quang Phật Đà, có chiến lực thần phật, chỉ một điểm này, liền thắng được không biết bao nhiêu cao thủ trẻ tuổi!
Những người khác, mặc dù có thần minh chi bảo, cũng không cách nào phát huy ra toàn bộ uy năng của thần minh chi bảo, nhưng hắn có thể đem uy năng của Bát Bảo Liên Đài hết thảy phát huy!
Có thể nói, đồng lứa trẻ tuổi trong thiên hạ, có thể đủ thắng hắn le que không có mấy!
Nhưng mà nếu bàn về thực lực chân thật mà nói, Âu Tùy Tĩnh liền có chút ít không đủ nhìn, bào đi Bát Bảo Liên Đài, thực lực chân thật của hắn sẽ so sánh với ba người Giang Nam kém một bậc.
- Trong bốn người này, nguy hiểm nhất chính là Âu Tùy Tĩnh.
Ánh mắt của Âu Tùy Chân rơi vào trên người Đàm Trí thánh tăng, trầm giọng nói:
- Âu Tùy Tĩnh có Bát Bảo Liên Đài, liền tương đương với một thần phật, phải Thần Minh cấp cường giả mới có thể khắc chế hắn. Nếu Cửu thúc ta bị hắn cuốn lấy mà nói, ba người chúng ta sẽ lâm vào hiểm cảnh. Thánh tăng biết Bát Bảo Liên Đài, có thủ đoạn khắc chế bộ pháp bảo này hay không?
Đàm Trí thánh tăng khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
- Bát Bảo Liên Đài là Phật Môn chi bảo ta, Thánh Quang Phật Đà là người Phật Môn, nếu ta muốn lấy Bát Bảo Liên Đài này, dễ như trở bàn tay.
Âu Tùy Chân thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:
- Không có Bát Bảo Liên Đài, bốn người này liền là con cọp không răng, không đáng để lo. Hiện tại, chỉ chờ bốn người bọn họ ra khỏi thành!
Đàm Trí thánh tăng là một cái thần bí nhất trong bọn họ, thậm chí ngay cả nhiều Thần Ma ẩn ở trong bí cảnh cũng chưa từng khám phá Thần Quang của Tam Khuyết Đạo Nhân, phát hiện Giang Nam không cùng Tam Khuyết Đạo Nhân động thủ, mà hắn lại có thể nhìn ra, có thể thấy được người này đúng là thần thông quảng đại, không giống vật thường.
Hắn nói có thể dễ dàng thu Bát Bảo Liên Đài, vậy thì nhất định có thể làm được!
Không có Bát Bảo Liên Đài, đám người Giang Nam liền mất đi chỗ dựa lớn nhất!
Bốn người Giang Nam cũng không có lập tức ra khỏi thành, mà là tiếp tục lưu lại Xuất Vân thành, quan sát chiến đấu trong kim bàn, vài ngày sau, còn có mấy cuộc chiến có chút làm người khác chú ý, là cao thủ trẻ tuổi đến từ những thánh thành Thánh Địa khác ước chiến, trong đó cũng không thiếu thanh niên kiệt xuất.
Bất quá có ba người Giang Nam, Tam Khuyết Đạo Nhân cùng Thiệu Thiên Nhai châu ngọc ở phía trước, cuộc chiến tuổi trẻ cường giả này mặc dù cũng cực kỳ đặc sắc, nhưng không có khiến cho oanh động quá lớn.
Nếu như biết Giang Nam cùng Tam Khuyết Đạo Nhân cũng không phải là Thần Thể gì, mà là hậu thiên thể chất tu luyện tới một bước này, chỉ sợ làm cho oanh động lớn hơn nữa!
Trừ bọn người Âu Tùy Chân chú ý đám người Giang Nam động tịnh, còn có nhiều cường giả lưu ý đám người Giang Nam khi nào chuẩn bị ra khỏi thành.
Dù sao bốn người Giang Nam quả thực chính là bốn tòa đại bảo khố hình người, thân gia mỗi người cũng cực kỳ hùng hậu, trong đó hung hậu nhất là Tam Khuyết Đạo Nhân, mập mạp này ở Xuất Vân thành làm nô mấy năm, hắn tế lên pháp bảo đếm không hết, số lượng pháp bảo nhiều làm người ta giận sôi!
Thân gia thứ hai chính là Giang Nam, Thần Mộc Lệnh giá trị cao, cho dù là Thần Ma cũng không cách nào ngăn cản được cái hấp dẫn này!
Thân gia của Âu Tùy Tĩnh cùng Giang Nam không sai biệt lắm, một bộ Bát Bảo Liên Đài, đủ để cho rất nhiều người động tâm!
Về phần Thiệu Thiên Nhai cùng Lâu Thiên động thủ, cũng không triển lộ ra bất kỳ pháp bảo, chỉ có thể xếp hạng thứ tư, nhưng Thiệu Thiên Nhai thân là cao thủ tuổi trẻ của Hoang Cổ Thánh Thành, người lực chọn cho kế nhiệm thành chủ, há có thể không có thần minh chi bảo hộ thân?
Huống chi, trong bốn người này có hai người là Thần Thể, nếu như có thể nhận được Thần Thể, luyện hóa Thần Thể, chỗ tốt là không cách nào tưởng tượng!
Trừ lần đó ra, bốn người này hiển nhiên cũng tu luyện công pháp cực kỳ cao minh, cấp bậc công pháp cực cao, cũng là tài phú khó có thể tưởng tượng!
- Chúng ta bị theo dõi.
Âu Tùy Tĩnh hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng không có chú ý tới chiến đấu phía dưới, lập tức cảm ứng được từ nhiều bí cảnh truyền đến đủ loại thần thức ba động, những thần thức ba động này vờn quanh bí cảnh của bọn hắn, hiển nhiên là ngó chừng động tĩnh của bọn họ, liền nói ngay:
- Giang đạo hữu, trong đó thậm chí còn có ít người ca ngợi ngươi là tấm gương đạo đức, cũng nhằm vào chúng ta!
|
Chương 873: Đùa giỡn tiên tử. (2) Đám người Giang Nam rối rít gật đầu, bọn họ cũng phát giác đến những thần thức ba động này, tài không ngoài lộ, tài phú của bọn họ đã lộ ra ngoài, thế tất sẽ đưa tới rất nhiều ánh mắt không có hảo ý.
- Nhiều người động chú ý đối với chúng ta như vậy, nếu như một loạt đi lên mà nói, không biết ai mới là người nhận được hai Thần Mộc Lệnh khác.
Giang Nam khẽ cau mày:
- Này cũng có chút không dễ làm...
- Chính xác.
Tam Khuyết Đạo Nhân gật đầu, thở dài nói:
- Chúng ta ở Xuất Vân thành dừng lại lâu như vậy, là vì đưa tới người nắm hai mặt Thần Mộc Lệnh khác hạ thủ đối với chúng ta. Nếu như người hạ thủ đối với chúng ta quá nhiều, đúng là khó tìm ra ai mới là chánh chủ.
- Hai người khốn kiếp các ngươi, rốt cuộc có nghe ta đang nói cái gì hay không?
Âu Tùy Tĩnh giận tím mặt, hướng hai người trợn trắng mắt, cả giận nói:
- Nhiều người sẽ hạ thủ với chúng ta như vậy, các ngươi không thèm nghĩ làm sao bảo vệ tánh mạng, còn đang suy nghĩ làm sao giết người đoạt bảo, các ngươi biết chuyện nặng nhẹ không?
Đột nhiên, một thanh âm dễ nghe vô cùng truyền vào trong tai Giang Nam:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, có thể mượn bước nói chuyện hay không?
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cái thanh âm này truyền vào trong tai của hắn, nhưng không làm kinh động những người khác, hiển nhiên người truyền âm tu vi thực lực cực kỳ cao minh, so với hắn cùng đám người Thiệu Thiên Nhai không kém chút nào!
Hắn đứng dậy rời tiểu bí cảnh, men theo thanh âm kia bồng bềnh mà đi, cũng không lâu lắm, một bí cảnh đột nhiên mở ra, lộ ra không gian sâu thẳm, Giang Nam cất bước đi vào.
Một chiếc bảo liễn hương xa ngừng ở trong bí cảnh này, trên dưới một trăm vị thiếu nữ dung mạo xinh đẹp nâng kiếm đứng hầu ở bên hương xe, bức rèm che khẽ nhúc nhích, ngọc châu nhẹ vang lên.
- Nguyên lai là Hiên Vi Tiên Tử.
Ánh mắt của Giang Nam từ trên hương xe dịch chuyển, mọi nơi đánh giá một cái, mỉm cười nói:
- Không biết Hiên Vi Tiên Tử có gì chỉ giáo?
- Huyền Thiên Giáo Chủ có biết tình cảnh hôm nay của ngươi không?
Bên trong hương xa, truyền tới một thanh âm dễ nghe, nhẹ giọng nói:
- Giáo chủ, bốn người các ngươi bộc lộ tài năng, hơn nữa người mang trọng bảo, khó bảo toàn sẽ không đưa tới những người khác mơ ước. Chỉ cần các ngươi rời Xuất Vân thành, liền lập tức sẽ gặp đến không biết bao nhiêu cao thủ phục giết. Tuy tu vi bốn người các ngươi mạnh, nhưng mà thiên hạ to lớn, tàng long ngọa hổ, cao thủ xuất hiện lớp lớp, các ngươi ở trong trẻ tuổi có thể coi là cường giả, nhưng trong cường thế hệ trước giả tất nhiên cũng sẽ có người hướng các ngươi xuất thủ, lần này, các ngươi chạy trời không khỏi nắng. Lấy kiến thức của giáo chủ ngươi, không thể nào nhìn không ra điểm này?
Giang Nam khẽ cau mày, nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, mỉm cười nói:
- Chẳng lẻ Hiên Vi Tiên Tử có thượng sách diệu kế gì, có thể làm cho Giang mỗ vượt qua kiếp này?
- Tự nhiên là có.
Cô gái trong xe khẽ cười nói:
- Chỉ cần Giang giáo chủ giao ra Thần Mộc Lệnh, Bắc Mạc Thi gia ta bảo vệ mấy người giáo chủ an toàn, tuyệt đối có thể làm cho đám người giáo chủ bình yên vô sự!
- Thì ra Hiên Vi Tiên Tử cũng là tục nhân, đối với Thần Mộc Lệnh này động lòng tham.
Giang Nam thấy buồn cười, lắc đầu nói:
- Bất quá, Hiên Vi Tiên Tử muốn bằng vào mấy câu nói liền để cho Giang mỗ giao ra Thần Mộc Lệnh, không khỏi có chút qua loa đi?
Cô gái trong xe tựa hồ cau mày:
- Giang giáo chủ, ngươi chỉ sợ còn không biết năng lượng của Bắc Mạc Thi gia ta. Thi gia ta hùng cứ Bắc Mạc ngàn vạn năm, cả Bắc Mạc chỉ có Thi gia. Cũng tìm không được bất kỳ thế lực khác có thể cùng Thi gia ta chống lại. Chỉ cần Thi gia ta đối ngoại tuyên bố bảo vệ, liền tuyệt không người nào dám động tới ngươi!
Trong lòng Giang Nam không vui, mặc dù hắn không biết cô gái trong xe này có cầm Bắc Mạc Thi gia tới dọa hắn hay không, nhưng loại giọng điệu này, để cho trong lòng hắn có chút ghét.
- Hơn nữa...
Trong xe cô gái tiếp tục nói:
- Giang giáo chủ, ngươi tuy là Thần Thể, nhưng ngươi không phải là Thần tuyển chi tử, Thần Mộc Lệnh rơi vào trong tay của ngươi, ngươi cũng không cách nào luyện hóa, ngược lại sẽ mang tới họa sát thân cho mình, cần gì tham luyến tài phú nhất thời mà lầm tánh mạng của mình? Ngươi đem Thần Mộc Lệnh giao cho ta, Bắc Mạc Thi gia ta liền là núi dựa của ngươi, khoản mua bán này rất đáng.
Vẻ mặt Giang Nam khẽ nhúc nhích:
- Hiên Vi Tiên Tử như thế nào biết Thần chọn đệ tử? Chẳng lẽ nói, một mặt Thần Mộc Lệnh khác rơi vào trong tay của ngươi?
Cô gái trong hương xa đột nhiên trầm mặc xuống, một cổ sát khí như có như không truyền đến.
Giang Nam trong lòng hiểu rõ, cười ha ha hỏi:
- Nếu như ta không giao ra Thần Mộc Lệnh, Hiên Vi Tiên Tử định làm như thế nào?
- Nếu nói như vậy...
Trong hương xa truyền đến một tiếng thở dài nói:
- Như vậy ngoài Xuất Vân thành, nói không chừng Hiên Vi cũng không khỏi không hướng giáo chủ xuất thủ.
- Đã như vậy...
Giang Nam bàn tay một phen, Thần Mộc Lệnh hiện ra trong lòng bàn tay của hắn, mỉm cười nói:
- Hiên Vi Tiên Tử, Thần Mộc Lệnh ở chỗ này, nếu ngươi có thủ đoạn, đại khái có thể từ trong tay của ta đem lệnh bài này lấy đi.
Cô gái Ttong xe lần nữa trầm mặc xuống, đột nhiên bức rèm che khẽ chấn động, một thủ chưởng trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng thăm dò hương xa, chậm rãi hướng Thần Mộc Lệnh trong lòng bàn tay Giang Nam tìm kiếm.
Trong lòng bàn tay của nàng có một đạo nước xoáy từ từ chuyển động, trong nước xoáy có lãnh khí vô cùng âm hàn truyền đến, mơ hồ có thể thấy đạo nước xoáy này là một đạo Tinh Hà, tinh cầu đóng băng tạo thành Tinh Hà!
Tiểu bí cảnh này nhất thời đại tuyết phiêu phiêu, biến thành băng thiên tuyết địa, thậm chí ngay cả hư không cũng bị đông kết.
Hô...
Bàn tay này dò ra, nước xoáy trong lòng bàn tay càng lúc càng lớn, đợi đi tới trước người Giang Nam, đã nhét đầy thiên địa, hàn băng tinh cầu quấy toái hết thảy, tràn đầy lực phá hoại khó có thể tưởng tượng!
Đầu ngón tay của Giang Nam nhẹ nhàng búng ra, đầu ngón tay có một ngụm Thiên Đạo Bảo Chung ầm ầm bay ra, thẳng tắp xông vào trong nước xoáy, chỉ thấy Tinh Hà đóng băng nhất thời nhiễu động, muốn đem chuông lớn do đạo văn biến thành này cắn nát!
Cạch...
Thiên Đạo Bảo Chung chấn vang, hồng chung đại lữ, một cổ Thiên Đạo oai mơ hồ tràn ngập, trấn áp Chư Thiên, cho dù là Tinh Hà đóng băng cũng bị trấn áp xuống, dừng lại vận chuyển, tiếp theo Tinh Hà hỏng mất, nước xoáy tan rã!
Một kích kia của Thi Hiên Vi, bị phá sạch sẽ!
- Hiên Vi Tiên Tử, ngươi hướng ta xuất thủ một kích, ta cũng không có thể ngoại lệ!
Giang Nam sải bước hướng bảo liễn hương xe đi tới, đằng đằng sát khí, nhiều thiếu nữ xinh đẹp vờn quanh hương xe nhất tề quát một tiếng, cầm bảo kiếm nhất tề bay ra, trong chớp mắt tạo thành một tòa kiếm trận kích thước to lớn, che lại đường đi của hắn, nũng nịu quát lên:
- Sắc lang lớn mật...
|
Chương 874: Đại sư làm giả. (1) - Trấn!
Giang Nam vung tay lên, trong lúc bất chợt đạo văn hóa thành một Trấn Tiên Đỉnh từ trên trời giáng xuống, trấn áp ở trên kiếm trận, trên dưới một trăm thiếu nữ nhất tề muộn hanh nhất thanh, kiếm trận nhất thời gặp phải trấn áp, tán loạn xuống.
Giang Nam cười ha ha, vẹt ra bức rèm che đi vào hương xa, ngẩng đầu hướng cô gái trong xe nhìn lại, nhưng vào lúc này, chỉ nghe nàng kia hừ lạnh một tiếng, hàn khí um tùm đập vào mặt.
Oanh...
Hương xa kịch liệt chấn động, hai người trong nháy mắt đối chưởng một lần, ngay sau đó Giang Nam đi ra hương xa, cười nói:
- Đầu trọc đạo hữu kia nói không sai, Hiên Vi Tiên Tử quả nhiên là Đại mỹ nhân, da cũng bảo dưỡng không tệ. Cáo từ!
Rầm, cỗ bảo liễn hương xa này toái đầy đất, một vị mỹ nữ tuyệt thế vẻ mặt nổi giận vuốt gương mặt, oán hận nhìn bóng lưng của hắn.
Trên dưới một trăm thiếu nữ vội vàng tuôn ra tiến lên, ríu ra ríu rít nói:
- Tiểu thư, ngươi có bị thương không?
- Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?
- Sắc lang kia đối với ngươi làm cái gì?
...
- Không có gì!
Thi Hiên Vi vừa thẹn vừa giận, vuốt gương mặt không nói, trong lòng kịch liệt nhảy lên, cáu giận nói:
- Không phải là bị hắn sờ mặt một chút sao? Cần gì ngạc nhiên như vậy?
Trong nội tâm nàng nổi giận không dứt, mới vừa rồi Giang Nam xông vào hương xa, hai người ở trong nháy mắt giao thủ một kích, lực lượng của Thi Hiên Vi hơi yếu một chút, bị Giang Nam một kích đánh cho bay ngược lên, ầm ầm nện ở trên vách xe.
Sau một khắc Giang Nam gần người, đem nàng đặt ở trên vách tường, ở trên mặt nàng hôn một cái, bất quá không có tiến thêm một bước, mà là ở lúc nàng quyết định vận dụng lá bài tẩy của mình bứt ra mà đi, làm cho nàng có thủ đoạn cường đại nhưng không cách nào thi triển, hận đến ngứa răng.
Cụ thể Giang Nam làm cái gì, nàng tự nhiên sẽ không nói cho những cô bé này, thầm nghĩ:
- Hắn trước khi đi câu nói kia rốt cuộc là có ý gì?
Trước khi đi Giang Nam nhắc tới đầu trọc đạo hữu kia nàng cũng có chút ấn tượng, gã đại hán đầu trọc kia là một sắc lang lừng lẫy nổi danh, ngày đó ở lúc nàng đi tới Xuất Vân thành đã từng hô to một tiếng:
- Hiên Vi Tiên Tử chính là thiên hạ tuyệt sắc, Đại mỹ nhân như vậy, nếu có thể ngủ với nàng một đêm, lão tử đời này đã đáng giá!
Người trong Trung Thiên thế giới ái mộ nàng đếm không xuể, trong đó cũng không thiếu chờ ác ôn giống như gã đại hán đầu trọc kia, lúc ấy mặc dù Thi Hiên Vi tức giận, nhưng cũng không để ở trong lòng, hơn nữa nhiều người ái mộ của nàng đem gã đại hán đầu trọc kia đánh một trận, coi như là thay nàng nhả khí.
Mà hiện tại, trước khi đi Giang Nam nhắc tới câu nói của gã đại hán đầu trọc kia, còn nói người này nói không sai. Liền không thể không khiến cho Thi Hiên Vi quá nhiều liên tưởng.
- Hắn rốt cuộc là muốn nói ta thật sự là thiên hạ tuyệt sắc, hay là muốn ngủ với ta một đêm...
Sắc mặt Thi Hiên Vi trở nên hồng, vội vàng đè suy nghĩ lung tung trong lòng, oán hận nói:
- Lưu manh này!
- Tiểu thư?
Một thiếu nữ thấy sắc mặt nàng âm tình bất định, thử dò xét nói:
- Sắc lang kia thủ đoạn rất cao minh, ngay cả tiểu thư cũng ăn thiệt thòi, không bằng triệu tập cường giả trong tộc tới, ở ngoài thành diệt trừ...
- Không cần!
Thi Hiên Vi khôi phục như thường, lạnh lùng nói:
- Nếu gặp phải kình địch liền hướng tộc nhân cầu viện, há có thể trưởng thành? Huống chi ta cũng không yếu hơn hắn, nếu ta vận dụng lá bài tẩy, thắng bại còn chưa biết!
Cô gái kia thấy nàng có chút mạnh hơn, không dám nói nữa.
Thi Hiên Vi khôi phục lại bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ này, mới vừa rồi vận dụng Thần Thông cực kỳ cổ quái, mơ hồ mang theo Thiên Đạo oai, rất là lợi hại, thậm chí ta cũng có một loại cảm giác bị áp bách.
Nàng hồi tưởng lại một màn cùng Giang Nam giao thủ, miệng hồng chung kia chấn động, cảm giác áp bách mãnh liệt giống như Thiên Đạo, làm cho không người nào có thể quên mất, tuyệt đối là Thiên Đạo oai!
- Chẳng lẽ hắn cùng với Ứng Long Đại Thế Giới có quan hệ? Bất quá mặc dù hắn là Long Tộc, cũng không thể được chứng kiến miệng chuông kia? Trong Ứng Long Đại Thế Giới, chỉ có đệ tử của Ứng Long lão tổ, mới có thể tiếp xúc đến miệng chuông kia.
Nàng cau mày ngài lại, một đạo Thần Thông của Giang Nam hiển hóa, miệng đỉnh dùng để trấn áp kiếm trận kia, hiển nhiên cùng miệng đỉnh của Huyền Hoàng Đại Thế Giới kia có liên quan, thật sự làm cho nàng sờ không rõ Giang Nam rốt cuộc đến từ nơi nào.
- Cùng Ứng Long lão tổ và vị lão tổ của Huyền Hoàng thế giới kia có quan hệ, lai lịch của người này thật có chút quỷ dị...
- Thi Hiên Vi không hổ là người của thế gia đại phiệt, da bảo dưỡng đúng là tốt, rất mềm mại cũng rất có co dãn, đáng tiếc nàng lẫn quá mau...
Giang Nam rời bí cảnh của Thi Hiên Vi, trong lòng như cũ nhớ tới một màn mới vừa rồi kia, mới vừa rồi hắn mặc dù hơi lộ vẻ lỗ mảng một chút, nhưng cũng là bởi vì Thi Hiên Vi thật sự xinh đẹp làm cho người khác động tâm, ở một khắc đánh cô gái này bay lên trên vách kia, Giang Nam thấy khuôn mặt nàng trắng nõn mịn màng, môi đỏ mọng kiều diễm như hoa hồng ướt át, quỷ thần xui khiến loại hướng môi của nàng thân đi, vậy mà lại bị nàng kia tránh thoát, chỉ thân ở trên mặt.
Lúc ấy, hắn cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt, trong lòng biết Thi Hiên Vi tuyệt đối có năng lực thương tổn đến hắn, lúc này bứt ra trở lui, chưa từng có nhiều dây dưa.
Trung Thiên thế giới, đệ tử thế gia đại phiệt thường thường đều có được tiền vốn hùng hậu, Thiệu Thiên Nhai cũng đã từng nói, mặc dù Thi Hiên Vi được người gọi là Hiên Vi Tiên Tử, nhưng cũng không phải một bình hoa, ngược lại tu vi thực lực cực kỳ cường đại, là một nhân vật lợi hại, không kém gì bọn họ.
Thi Hiên Vi lỗ lả là ở trên lực lượng thân thể không bằng Giang Nam, nhưng mà nữ tử này cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
- Trong tay nàng tất nhiên có một Thần Mộc Lệnh, nói như vậy, nàng là Thần tuyển chi tử, Thần Mộc Thánh Quân lựa chọn nàng là truyền nhân thay thế. Thần tuyển chi tử luyện hóa Thần Mộc Lệnh cũng không khó khăn, Thi Hiên Vi nhất định đã luyện hóa Thần Mộc Lệnh của nàng, uy lực Thần Mộc Lệnh này, không phải chuyện đùa, bất quá Thần Mộc Lệnh chẳng qua là một trong lá bài tẩy của nàng, nàng còn có thủ đoạn khác.
Dù sao Thi Hiên Vi cũng là truyền nhân Bắc Mạc Thi gia, nội tình của Bắc Mạc Thi gia tuyệt đối không thua Xuất Vân thành cùng Hoang Cổ Thánh Thành, bảo vật trên người nàng hẳn là tuyệt không ở số ít!
Mấu chốt nhất chính là, người theo đuổi Thi Hiên Vi đông đảo, từ lúc cô gái này hiện thân khiến cho oanh động là thấy được lốm đốm.
Bị một cô gái cường đại như vậy ghi hận, cũng không phải là chuyện tình khoái trá.
- Vị truyền nhân thứ hai của Thần Mộc Lệnh đã hiện thân, vị truyền nhân Thần Mộc Lệnh thứ ba, hơn phân nửa đã ở trong Xuất Vân thành, tùy thời hướng ta xuất thủ, cướp lấy mảnh Thần Mộc Lệnh trong tay ta. Chẳng qua là không biết người này đến tột cùng là người nào...
|
Chương 875: Đại sư làm giả. (2) Giang Nam trầm ngâm, Thần Mộc Lệnh đối với Thần tuyển chi tử tác dụng thật lớn, chỉ có tập hợp đủ ba Thần Mộc Lệnh mới có thể mở ra Thánh Quân động phủ, truyền nhân Thần Mộc Lệnh còn lại khẳng định cũng sẽ kìm nén không được, hướng hắn xuất thủ!
- Thi Hiên Vi không nhịn được hướng ta xuất thủ, người kia hơn phân nửa cũng sẽ không nhịn được, thậm chí nói không chừng ở trong Xuất Vân thành hướng ta động thủ.
Trong mắt của hắn tinh quang lóe lên, sau khi cùng đám người Âu Tùy Tĩnh, Thiệu Thiên Nhai hội hợp, liền ở trong Xuất Vân thành, mỗi ngày cùng đám người Âu Tùy Tĩnh trao đổi Thần Thông đạo pháp.
Bất quá, Giang Nam đợi đến cuộc so tài chiến nô kết thúc, cũng không có đợi đến Thần tuyển chi tử thứ ba kia hướng hắn xuất thủ.
Chút ít cường giả Đại Thánh thành Thánh Địa đến Xuất Vân thành xem chiến kia dần dần rời đi, bất quá vẫn có không ít người lưu lại, trong đó không thiếu có cao thủ kinh khủng, thậm chí đám người Giang Nam còn cảm giác được thỉnh thoảng có tồn tại Thần Ma, lấy thần thức vô cùng mạnh mẽ hướng bọn họ quét tới, không hề kiêng kỵ.
- Nếu như chúng ta ra khỏi thành, sẽ gặp không chỉ một nhóm người vây công!
Sắc mặt Âu Tùy Tĩnh ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Thậm chí còn có mấy Thần Ma ẩn núp trong bóng tối, khó bảo toàn những tồn tại này sẽ không hướng chúng ta xuất thủ!
Giang Nam lắc đầu nói:
- Những Thần Ma này sẽ không động thủ, Thần Ma có Thần Ma kiêu ngạo. Ta đoán chừng bọn họ sẽ đợi đến chúng ta tập hợp đủ ba Thần Mộc Lệnh, mở ra Thánh Quân động phủ mới có thể hiện thân, thu hoạch trái cây. Thần Ma, đó là tồn tại cao cao tại thượng, có kiêu ngạo của mình, mấy tiểu bối căn bản sẽ không nằm ở trong mắt bọn họ.
Thiệu Thiên Nhai không nhịn được nói:
- Âu đạo hữu, lần này mấy người chúng ta quyết định đến Thánh Quân động phủ tìm bảo. Ngươi không cần thiết cùng nhau đi theo mạo hiểm.
Âu Tùy Tĩnh lắc đầu nói:
- Cha ta chính là bị cấm chế trong động phủ của Thần Mộc Thánh Quân làm bị thương nặng, nếu như có thể nhận được Thần Mộc Thánh Quân truyền thừa, nói không chừng có thể tiêu trừ bệnh kín của cha ta. Thần Mộc Thánh Quân động phủ coi như là đầm rồng hang hổ, ta cũng sẽ đi!
- Nếu như vậy, kia liền lên đường a!
Tinh thần của Giang Nam rung lên, hướng Tam Khuyết Đạo Nhân nháy mắt, chỉ thấy Đạo Nhân mập hô một tiếng bay lên, xông lên tận trời.
- Thần Mộc Lệnh ở trên tay của ta, người nào muốn chết, thì xuất thủ tới đoạt!
Đạo Nhân mập một bộ cần ăn đòn kêu lên.
Nhưng ngay sau đó, dưới chân hắn hiện ra một trận đồ, bọc hắn bão táp bay đi.
Một bóng người phóng lên cao, phía sau Thiên Cung nặng nề rung chuyển, rõ ràng là một vị Thiên Cung ngũ trọng cường giả, trầm giọng nói:
- Sinh cơ nồng nặc như vậy, đích xác là Thần Mộc Lệnh! Chúng ta mau đuổi theo!
Người này mới vừa rời đi, sau một khắc mấy trăm tia sáng từ trong Xuất Vân thành bay lên, rối rít hướng Tam Khuyết Đạo Nhân đuổi giết đi.
- Chúng ta không nên cử động!
Âu Tùy Chân lạnh lùng nhìn đám người Giang Nam chuyện phiếm uống rượu như cũ, trầm giọng nói:
- Nếu như ta đoán không sai mà nói, đây chẳng qua là mồi, chỉ cần nhìn chặc Huyền Thiên Giáo Chủ, liền sẽ không mất!
- Tùy Chân công tử, mới vừa rồi tên mập mạp chết bầm kia mang đi đích xác là Thần Mộc Lệnh!
Giờ phút này Vô Đạo Công Tử cũng không nhịn được nói:
- Ta được Thần Mộc Lệnh đã có một đoạn thời gian, đối với Thần Mộc Lệnh tản mát ra hơi thở cùng sinh cơ rõ như lòng bàn tay, tuyệt sẽ không nhìn lầm!
Âu Tùy Chân do dự một chút, nhìn về phía Đàm Trí thánh tăng, thấp giọng nói:
- Thánh tăng thấy thế nào?
Đàm Trí thánh tăng khẽ mỉm cười nói:
- Ta cũng cho là, chúng ta tốt nhất chờ một chút nữa.
- Tiểu thư! Cái tên mập mạp kia mang theo Thần Mộc Lệnh chạy đi!
Một thiếu nữ vội vàng hướng Thi Hiên Vi thông báo nói:
- Chúng ta có muốn đuổi giết hay không?
Thi Hiên Vi do dự hỏi:
- Huyền Thiên Giáo Chủ đâu?
- Hắn còn ở trong thành.
Thi Hiên Vi trầm ngâm chốc lát nói:
- Không cần đi để ý tới mập mạp kia, tiếp tục theo dõi hắn. Mấy người này khẳng định đang đùa bỡn hoa chiêu gì!
Đột nhiên, trong Xuất Vân thành lại truyền đến một tiếng cười to, chỉ thấy Thiệu Thiên Nhai đột nhiên xông lên trời, cất bước hướng ngoài thành đi tới, nơi đi qua, nhiều loại hoa thắng gấm, sương mù nặng nề, trong tay cũng có một khối Thần Mộc Lệnh, cười vang nói:
- Chư vị đạo hữu, mới vừa rồi bất quá là một con mồi thôi, Thần Mộc Lệnh chân chính ở trong tay ta! Thiệu mỗ cáo từ!
Hắn cước bộ tuy chậm, nhưng tốc độ lại không chậm, trong khoảnh khắc liền đi ngàn dặm, đi ra khỏi thành.
Trong thành trầm mặc chốc lát, lại có vài chục thân hình phóng lên cao, hướng Thiệu Thiên Nhai đuổi theo.
- Thần Mộc Lệnh này cũng là thật sự!
Vô Đạo Công Tử thất thanh nói.
Âu Tùy Chân nhíu mày, thấp giọng nói:
- Chuyện gì xảy ra? Trong tay tiểu tử Thiệu Thiên Nhai kia làm sao cũng có một khối Thần Mộc Lệnh? Cộng thêm mảnh trong tay mập mạp chết bầm kia, chính là hai khối!
Đàm Trí thánh tăng lại cười nói:
- Hai vị đạo hữu không cần kinh hoảng, đoán chừng hai Thần Mộc Lệnh này đều thật sự, hai người bọn họ riêng phần mình nhận được một khối. Lấy ý kiến của tiểu tăng, chỉ cần nhìn Huyền Thiên Giáo Chủ kia, chúng ta...
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe tiếng cười của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, chỉ thấy hắn cũng tế lên một khối Thần Mộc Lệnh, bồng bềnh mà đi.
Lần này ngay cả Đàm Trí thánh tăng nắm trí châu cũng không khỏi thất thanh nói:
- Ba Thần Mộc Lệnh đều rơi vào trong tay bọn họ, làm sao có thể?
Hô...
Lại có vài chục người bay lên, hướng Âu Tùy Tĩnh đuổi giết đi, chỉ có Giang Nam còn ở trong thành.
- Tiểu thư, làm sao bây giờ? Làm sao thoáng cái nhiều ra một khối Thần Mộc Lệnh? Rốt cuộc người nào mới là thật, người nào là giả?
Một vị lục y thiếu nữ vẻ mặt mờ mịt, hướng Thi Hiên Vi thấp giọng nói.
Thi Hiên Vi cũng có chút mờ mịt, nàng có thể cảm giác được mới vừa rồi ba khối Thần Mộc Lệnh kia cùng Thần Mộc Lệnh mà nàng đoạt được giống nhau, là thật sự, nhưng điều này sao có thể?
Coi như là Giang Nam chiếm được Thần Mộc Lệnh còn dư lại, số lượng cũng là không đúng!
Thần Mộc Lệnh rõ ràng chỉ có ba, làm sao thoáng cái nhiều ra một khối?
Đột nhiên, từng bóng người phóng lên cao, có khoảng hơn một ngàn người, là đệ tử Xuất Vân thành, mỗi người tế lên một khối Thần Mộc Lệnh, bốn phương tám hướng bay đi.
Vẻ mặt đám người Âu Tùy Chân, Vô Đạo Công Tử, Đàm Trí thánh tăng cùng Thi Hiên Vi dại ra, ngây ngốc nhìn một màn này, bọn họ có thể cảm giác được đến trong những Thần Mộc Lệnh này tản mát ra sinh cơ bừng bừng, tựa hồ toàn bộ là thật sự!
- Nhiều Thần Mộc Lệnh như vậy?
Giờ phút này cao thủ còn ở lại trong Xuất Vân thành đều ngạc nhiên, Thần Mộc Lệnh lấy ngàn mà tính giống như cỏ sau cơn mưa xông ra, đây căn bản là tình hình không thể nào xuất hiện!
Nhưng mà, bọn họ có thể cảm giác được, trong những Thần Mộc Lệnh này truyền đến sinh cơ vô cùng nồng nặc, phát ra thần quang màu xanh nhạt, rõ ràng cùng Thần Mộc Lệnh chân chính độc nhất vô nhị, thấy thế nào cũng không giống như là giả.
|
Chương 876: Đàm Trí thánh tăng. (1) - Không thể nào có nhiều Thần Mộc Lệnh như thế!
Một bàn tay to kinh khủng từ trong thành thăm dò, nắm một vị Xuất Vân thành đệ tử trong tay, nhưng không có đả thương hắn chút nào, mà là thần thức đem Thần Mộc Lệnh cuồn cuộn nổi lên.
Vị Cổ lão thần minh kia thần thức quét qua, rót vào trong Thần Mộc Lệnh, sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét:
- Giả!
Cùng lúc đó, nhiều cao thủ trong thành cũng rối rít thi triển thủ đoạn, bắt được từng cái từng cái Xuất Vân thành đệ tử, nơi này dù sao cũng là địa bàn Xuất Vân thành, bọn họ cũng không dám thương tổn những người này.
Bất quá mọi người quét nhìn Thần Mộc Lệnh mà mình đoạt được, tất cả lập tức phát hiện những Thần Mộc Lệnh này không có một khối là thật.
Thi Hiên Vi cũng nhận được một khối, lúc nắm trong tay cùng Thần Mộc Lệnh chân chính không có gì khác nhau, rõ ràng là dùng công pháp giống như Thần Mộc Thánh Quân luyện chế thành, nhưng mà khi thần trí của nàng thăm dò vào trong Thần Mộc Lệnh, liền phát hiện trong Thần Mộc Lệnh này không có Thần Cấm chân chính, bên trong chỉ có một đoàn sinh mệnh tinh hoa nồng đậm, tản mát ra khí tức sinh mệnh mà thôi.
Đây rõ ràng là có người mô phỏng công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, luyện chế thành chế phẩm!
- Huyền Thiên Giáo Chủ kia, là một đại sư làm giả, những Thần Mộc Lệnh này là đồ dỏm hắn chế tạo!
Thi Hiên Vi cùng Giang Nam đã giao thủ, lập tức cảm ứng được trong những Thần Mộc Lệnh này ẩn chứa đạo văn của Giang Nam, cười nói:
- Hắn dấu diếm được người khác, nhưng không thể gạt được ta. Chỉ cần nhìn thẳng hắn... hỏng bét, tiểu tử kia lẫn vào trong đám người chạy đi!
Trong Xuất Vân thành nơi nào còn có cái bóng của Giang Nam?
Rõ ràng là trong lúc hỗn loạn, Giang Nam ở trong một sát na người khác khiếp sợ lẫn vào đám người vừa rồi kia, lặng lẽ rời đi.
Đám người Âu Tùy Chân cũng ở cùng thời khắc đó phát hiện điểm này, mới vừa rồi bọn họ bị nhiều Thần Mộc Lệnh hấp dẫn tầm mắt như thế, không để ý liền mất đi tung tích của Giang Nam!
- Đàm Trí thánh tăng, Xá Lợi Thiên Nhãn của ngươi thiên hạ vô song, có thể khám phá hết thảy, tiểu tử kia khẳng định không thể gạt được con mắt của ngươi...
Âu Tùy Chân mới vừa nói tới đây, chỉ thấy Đàm Trí thánh tăng ở bên cạnh cũng không biết ở khi nào không còn bóng dáng, không khỏi ngạc nhiên.
Đột nhiên, thanh âm của Đàm Trí thánh tăng truyền đến:
- Tùy Chân đạo hữu, mau đi theo ta!
Trong lòng Âu Tùy Chân khẽ nhúc nhích, lúc này hướng Vô Đạo Công Tử nháy mắt, hai người lặng lẽ không phát ra hơi thở ra khỏi Xuất Vân thành, men theo thanh âm của Đàm Trí thánh tăng bay đi.
- Tiểu thư, đám người Âu Tùy Chân đã đi!
Lập tức có một thiếu nữ phát hiện bọn họ dị động, vội vàng hướng Thi Hiên Vi hồi báo.
- Đàm Trí thánh tăng có Xá Lợi Thiên Nhãn, Thiên Nhãn này chính là một Chân Phật sau khi chết, thân thể tự động hóa thành xá lợi, có thể phá hư trừ vọng!
Trong lòng Thi Hiên Vi vui mừng, đạo văn trong mi tâm xông ra, đem thiếu nữ khác cuốn vào trong Tử Phủ mi tâm, thân hình chợt lóe ẩn cư hư không, thầm nghĩ:
- Nếu như nói có người có thể tìm được tung tích của Huyền Thiên Giáo Chủ, vậy thì nhất định là Đàm Trí thánh tăng!
Mà vào lúc này, Tam Khuyết Đạo Nhân đã ở phía xa hơn trăm vạn dặm, quay đầu lại nhìn về phía truy binh như cũ đuổi tận cùng không buông, đột nhiên đem Thần Mộc Lệnh cầm trong tay xa xa vứt đi, cao giọng nói:
- Thần Mộc Lệnh này, liền tặng cho các ngươi!
Một người cầm đầu rõ ràng là một vị tuyệt đỉnh cường giả, lấy tay một trảo liền đem Thần Mộc Lệnh kia nắm trong tay, dò xét xuống, sắc mặt biến hóa:
- Thần Mộc Lệnh này là giả!
- Tự nhiên là giả.
Tam Khuyết Đạo Nhân nhìn có chút hả hê nói:
- Thật còn trong thành, đây chính là kế điệu hổ ly sơn!
Mọi người vội vàng gào thét chạy về, mà Tam Khuyết Đạo Nhân thì nhìn khắp nơi, hướng phương xa nghênh ngang rời đi.
Cũng không lâu lắm, mọi người trở lại Xuất Vân thành, chỉ thấy trong thành hỗn loạn, không biết bao nhiêu người bắt tu sĩ Xuất Vân thành, cơ hồ khắp nơi đều có Thần Mộc Lệnh, cũng không biết cái nào là thật cái nào là giả.
- Làm sao có nhiều Thần Mộc Lệnh như vậy?
Một lão giả tóc trắng lẩm bẩm nói:
- Vật như vậy, hiện tại đầy đường cái, mỗi người một khối...
Tam Khuyết Đạo Nhân không có đi rất xa, đột nhiên chỉ thấy tây phương hoa vụ tràn ngập, một nam tử trẻ tuổi nhanh nhẹn mà đến, lúc này dừng bước lại:
- Thiệu đạo hữu, ngươi cũng đến.
Thiệu Thiên Nhai đi tới, gật đầu nói:
- Ta ném giả Thần Mộc Lệnh ra, nói cho bọn hắn biết Thần Mộc Lệnh chân chính còn ở trong thành, cuối cùng thoát khỏi bọn họ.
- Giang đạo hữu còn chưa tới sao?
Đột nhiên, thanh âm của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, đi tới bên cạnh hai người hỏi.
- Ngay cả ngươi cũng đến, hắn hẳn cũng sắp tới.
Tam Khuyết Đạo Nhân lơ đễnh, cười nói:
- Thằng này, lại ngay cả Thần Mộc Lệnh cũng có thể làm hàng nhái giống như in, không tinh tế dò xét, căn bản phân không ra thiệt giả. Hắn ngày nào đó nếu làm nhái ra một Đại Đế pháp bảo, ta cũng không thể cảm giác được kinh ngạc.
Thiệu Thiên Nhai cùng Âu Tùy Tĩnh gật đầu lia lịa, Giang Nam nhái ra Thần Mộc Lệnh, ngay cả bọn họ cũng sợ hết hồn, muốn luyện ra Thần Mộc Lệnh, phải tinh thông công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, nếu không căn bản không cách nào luyện thành.
Mà Giang Nam hiển nhiên đã được đến Thần Mộc Thánh Quân công pháp, dễ dàng liền luyện chế ra một đống lớn chế phẩm, lúc này mới chế tạo ra một màn vừa rồi kia.
Sở dĩ Giang Nam tinh thông công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, tự nhiên là hắn từ trong Thần Mộc Lệnh thôi diễn ra, mặc dù hắn thôi diễn công pháp còn không hoàn toàn, nhưng trải qua hắn một phen gia công, lại mang tới sinh mệnh tinh hoa trong Thần Mộc Lệnh chân chính đánh vào chế phẩm, liền đủ để lấy giả đánh tráo.
- Giang đạo hữu làm sao còn chưa tới?
Tam Khuyết Đạo Nhân nghi ngờ nói.
Bọn họ ước định tốt ở chỗ này hội hợp, nhưng mà theo lý mà nói, bây giờ Giang Nam đã có thể đến, nhưng mà Giang Nam chậm chạp không hiện thân, để cho bọn họ có chút cảm giác không ổn.
Thiệu Thiên Nhai cau mày nói:
- Giang đạo hữu quỷ kế đa đoan, hẳn là đủ để thoát thân? Chẳng lẽ hắn gặp được đối thủ? Người nào có thể khám phá hành tung của hắn?
Lúc này Giang Nam đã rời Xuất Vân thành trăm vạn dặm, mặc dù hắn không cách nào phi hành, nhưng đi lại cực nhanh, tốc độ từng bước trăm dặm cũng rất kinh người, mặc dù so ra kém đám người Tam Khuyết Đạo Nhân, cũng chậm không bao nhiêu.
Đột nhiên, Giang Nam dừng bước lại, nhìn hướng tiền phương, chỉ thấy phía trước phật quang phóng lên cao, từng tôn Đại Phật khoanh chân ngồi ở trong hư không. Đọc tụng kinh Phật, phạm âm đại hát, Phật quang mênh mông cuồn cuộn.
Một vị tăng nhân mi thanh mục tú đứng ở phía trước chư phật, mỉm cười nhìn về phía Giang Nam, tụng một tiếng phật hiệu, hai tay hợp thành chữ thập nói:
- Giang giáo chủ vội vàng, đây là muốn đi đâu?
- Đàm Trí thánh tăng?
|