Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 206: Long Quy dưới đất. (1) Giang Nam trực tiếp tu thành Thần Thông nhị trọng, bất quá chỉ là bắt đầu, theo hắn tu vi tăng trưởng, Hồng Mông trong Tử Phủ mở ra, chỗ tốt sẽ càng ngày càng nhiều, thực lực cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
- Ân, Tử Phủ không gian của ngươi, so với ta năm đó hơi thua kém một chút, nhưng cũng không phải là thua kém rất nhiều.
Lạc Hoa Âm có chút chột dạ nói:
- Bất quá ngươi cũng không nên phiền lòng, tư chất của ngươi vô cùng tốt, phải tiếp tục cố gắng, tương lai cũng có thành tựu đầy hứa hẹn. Lấy thực lực hôm nay của ngươi, đi Huyền Đô Thất Bảo Lâm cũng có mấy phần nắm chắt.
Giang Nam đối với Huyền Đô Thất Bảo Lâm rất tò mò nói:
- Sư tôn, ngươi từng đi qua nơi đó một lần, có thể nói một chút trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm rốt cuộc có cái gì hay không?
- Không biết.
Lạc Hoa Âm nghiêm mặt nói:
- Mỗi một lần Huyền Đô Thất Bảo Lâm mở ra, cùng lần trước bất đồng, phảng phất đổi một thế giới mới toàn bộ, cực kỳ kỳ lạ thần bí. Trong đó nguy hiểm nặng nề, coi như là Thiên Cung cường giả đi vào, cũng vô cùng có khả năng bỏ mạng. Nhưng nếu vận khí tốt, cho dù chẳng qua là Thần Luân cảnh, nói không chừng cũng có thể đạt được chỗ tốt rất lớn.
Nàng tinh tế suy nghĩ một chút nói:
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm có áp chế cảnh giới thật lớn, mọi người, cho dù là Thiên Cung cường giả đi vào, tu vi cảnh giới cũng sẽ bị áp chế ở Thất Bảo Đài cảnh, vì vậy mới được gọi là Thất Bảo Lâm. Ta từng nghe Thái Hoàng nói tới Huyền Đô Thất Bảo Lâm, lão quỷ kia nói, Huyền Đô Thất Bảo Lâm này vô cùng có khả năng là Đạo Đài của một vị Thần minh hoặc là tồn tại cao hơn, Thất Bảo Đài, vì vậy mới đem cảnh giới tất cả mọi người áp chế ở Thất Bảo Đài cảnh. Bất quá lão quỷ kia cũng không dám khẳng định, chẳng qua là suy đoán. Lúc ấy hắn tiến vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, cũng bị áp chế ở Thất Bảo Đài cảnh, không cách nào thi triển ra pháp lực cao hơn, cơ hồ chết ở nơi đó.
Trong lòng Giang Nam không khỏi hoảng sợ, Thái Hoàng lão tổ là nhân vật nào?
Tồn tại mạnh nhất đương thời, gần với thần nhất, cường giả bực này cũng bị áp chế cảnh giới, từ Thiên Cung cảnh bị áp chế đến Thất Bảo Đài cảnh, chỉ có thể nói Huyền Đô Thất Bảo Lâm thật sự kinh khủng!
- Nếu thật sự như Thái Hoàng lão tổ suy đoán, Huyền Đô Thất Bảo Lâm chỉ sợ là so sánh với Thiên Thần còn muốn cường đại hơn!
Giang Nam có chút mê muội, so sánh với Thiên Thần mạnh hơn, thế gian còn có tồn tại như vậy sao?
Hơn nữa nghe ý tứ của Lạc Hoa Âm, Huyền Đô Thất Bảo Lâm vô cùng rộng lớn, du đãng Chư Thiên thế giới, tồn tại ở trong hư không, mở thời không, tự thành một giới.
Nếu như thế giới bực này thật là một ngọn Thất Bảo Đài, chẳng phải là nói, người này trước kia mạnh mẻ đến trình độ bất khả tư nghị, coi như là tồn tại gần Thần, ở trước mặt hắn cũng là con kiến hôi?
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm liên tiếp những thời không khác, không biết có thể lần nữa nhìn thấy tỷ hay không tỷ...
Giang Nam lẳng lặng đứng ở trước Thúy Vân Cung, thầm nghĩ.
- Tử Xuyên, ngươi đã là Thần Thông cường giả, dựa theo quy củ của thánh tông, hiện tại ngươi có thể mở một động phủ, từ trong Linh Tuyền của Lĩnh Tụ Phong dẫn dắt tiến vào động phủ của ngươi, sau này tu luyện có thể mượn Linh Dịch phát ra linh khí tới tu luyện.
Lạc Hoa Âm dứt lời, bay vào trong miệng Thạch Nhân vạn trượng, cũng không lâu lắm, trong miệng thạch nhân truyền đến tiếng cười không có tim không có phổi của nữ nhân kia:
- Rất nhiều bảo bối, hết thảy quy họ Lạc...
- Chế tạo động phủ của mình?
Giang Nam trong lòng ngẩn ra, nhưng ngay sau đó mừng rỡ, lúc này thầm nghĩ:
- Thúy Vân Cung âm khí quá nặng, nữ nhân như hoa hoa thảo thảo, rõ ràng chính là cung điện cho nữ nhân ở lại, ta hiện tại rốt cục có thể đi ra ngoài ở!
Hắn ở toàn bộ Lĩnh Tụ Phong phi hành một lúc lâu, mọi nơi sưu tầm bảo địa, bảo địa cực kỳ trọng yếu, một mặt là nơi sơn thanh thủy tú, không thể ô yên chướng khí, thích hợp tĩnh tu. Một mặt lại muốn ở gần Linh Tuyền, mới có thể dẫn dắt linh khí tới tốt hơn.
Trong Lĩnh Tụ Phong, có linh Điền vạn mẫu, bất quá hết thảy là hoa cỏ, ngay cả một gốc cây linh dược cũng không có, Lạc Hoa Âm yêu hoa, vì vậy để cho mấy người Thúy Thúy mỗi ngày đi Linh Tuyền lấy linh khí tới bón những hoa cỏ này.
- Bại gia nữ...
Trong lòng Giang Nam oán thầm, Linh Tuyền Linh Dịch là trọng yếu bực nào, nữ nhân này lại dùng để tưới hoa, hơn nữa còn là hoa, bình thường đây không phải là bại gia nữ thì là cái gì?
Qua một lúc lâu, ánh mắt của Giang Nam đột nhiên sáng ngời, ánh mắt rơi vào trong một mảnh núi rừng, chỉ thấy nơi đây tự thành một ngọn núi, núi rừng thanh tú, đỉnh núi có suối chảy nước rơi, rất là nhã tĩnh, hơn nữa nơi đó linh khí lượn lờ, hẳn là cách Linh Tuyền cũng không xa, thích hợp chế tạo động phủ.
Động phủ chỉ là một xưng hô, kể từ khi tích địa khai thiên tới nay, động phủ trải qua trăm triệu năm phát triển, đã không phải là trên chân núi đào ra động đơn giản như vậy.
Thời xa xưa, mọi người kiến thức chẳng phải rộng lớn, ăn tươi nuốt sống, vì vậy thường thường ở lại trong sơn động, ở trong động có Linh Tuyền Linh Dịch, vì vậy gọi là động phủ.
Tới thời kỳ thượng cổ, đã có rất ít người nguyện ý ở lại trong sơn động âm u, thường thường thích kiến tạo cung điện, đem Linh Tuyền từ trong sơn mạch đưa ra, vừa tráng lệ vừa dễ dàng tu luyện.
Giang Nam đi tới trên ngọn núi kia, lẳng lặng đứng yên một lúc lâu, lúc này mới từ từ giơ tay lên, trên không trung chậm rãi huy động.
Oanh!
Từng núi đá khổng lồ phóng lên cao, trôi lơ lửng ở giữa không trung, nhưng ngay sau đó phân cách, bị cắt chỉnh tề, có gạch có ngói, có lương có trụ, cũng không lâu lắm, một ngọn thạch cung liền bị chế tạo hoàn thành, lẳng lặng đứng vững vàng ở đỉnh núi.
Trong mi tâm Giang Nam thần niệm xông ra, điên cuồng hướng dưới đất chui vào, cũng không lâu lắm liền thấy một đạo Linh Tuyền thô đạt hơn thước hiện ra ở trong lòng núi, đây là Linh Tuyền của Lĩnh Tụ Phong, chôn sâu ở trong lòng núi, mượn khí hậu khác nhau ở từng khu vực ân cần săn sóc, không ngừng từ bốn phương tám hướng rút linh khí ra, tẩm bổ lớn mạnh.
- Lớn như vậy?
Trong lòng Giang Nam lấy làm kinh hãi, hắn ở Nhạc Thanh quốc chứng kiến đạo linh tuyền kia, so sánh với chiếc đũa còn muốn mảnh, mà Linh Tuyền ở trong đó thậm chí lớn hơn một xích, vượt xa Linh Tuyền của Nhạc Thanh quốc đếm không hết.
Một đạo linh tuyền lớn như vậy, phún dũng ra Linh Dịch cực kỳ khả quan, đủ có thể chống đở Thần Phủ bát trọng cường giả hằng ngày tu luyện.
- Không biết Chủ tuyền của Huyền Thiên Thánh Tông ta đến tột cùng lớn bao nhiêu?
Hắn động lòng hiếu kỳ, sáu đạo thần niệm chi luân bắt đầu khởi động, vù vù thay đổi liên tục, thần niệm nhất thời gia tăng mấy lần, một tia ý thức hướng dưới đất dũng mãnh lao tới.
Một trượng, hai trượng, ba trượng...
Một dặm, hai dặm, ba dặm...
|
Chương 207: Long Quy dưới đất. (2) Ads Qua không lâu, thần niệm của Giang Nam cơ hồ đạt đến cực hạn, rốt cục gặp phải địa mạch của Huyền Thiên Thánh Tông, bên tai hắn nhất thời truyền đến tiếng nổ vang, đinh tai nhức óc, thần niệm về phía trước "nhìn lại", chỉ thấy dưới đất có một đại hồ, rộng khoảng trăm dặm, không biết tích chứa bao nhiêu Linh Dịch, linh khí vô cùng nồng nặc, trên dưới một trăm đạo linh tuyền xuyên thấu dưới đất, từ dưới đất xông ra, dễ chịu các đại linh sơn!
Giang Nam đang muốn thu hồi thần niệm của mình, đột nhiên đáy hồ quay cuồng, Linh Dịch phá vỡ, lộ ra một đỉnh đầu cự đại, hai con mắt giống như hai mặt trời chói chan, tràn ngập uy nghiêm vô cùng kinh khủng, một thanh âm ùng ùng truyền đến:
- Người nào dám can đảm theo dõi linh hồ chủ tuyền của thánh tông ta?
Thần niệm của Giang Nam cơ hồ bị ép tới nát bấy, cổ hơi thở này thậm chí ngược dòng mà lên, tác dụng ở trên người của hắn, gắt gao áp chế, bất kỳ tu vi cũng không cách nào nhúc nhích, Thần Luân Thần Thông, hết thảy không cách nào vận chuyển!
Đây là một con rùa cực lớn, chỉ một đỉnh đầu liền có mười dặm, to đến đáng sợ!
Đỉnh đầu của con rùa này đã sinh ra Long Giác, đầu như đầu rồng, dử tợn hung ác, hàng năm đem đầu chôn ở trong linh hồ, dễ chịu thân thể.
Chân thân của nó lưng đeo hàng trăm Linh sơn của Huyền Thiên Thánh Tông, nếu Giang Nam không đem thần niệm dò hỏi đến dưới đất, cũng không biết phía dưới Huyền Thiên Thánh Tông, lại còn có một đầu quái vật lớn như vậy!
Tu vi của nó không biết cao bao nhiêu, thực lực không biết mạnh mẽ cỡ nào, có lẽ lịch đại chưởng giáo của Huyền Thiên Thánh Tông sai nó trấn thủ linh hồ, tu vi thực lực của nó nhất định cao đến dọa người!
- Nguyên lai là đệ tử của Lạc Hoa Âm.
Đầu Long Quy này ánh mắt lấp lánh hữu thần, nhìn về phía Giang Nam, trong mắt Giang Nam không có Long Quy, chỉ nhìn thấy hai mặt trời chói chan ở trước mặt mình hừng hực thiêu đốt.
Long Quy thần thái không vui, thanh âm ở bên tai Giang Nam nổ vang, tựa hồ trực tiếp truyền đến trong đầu của hắn, úng thanh úng khí nói:
- Tiểu tử thúi, thật là to gan. Lần trước sư phó của ngươi Lạc Hoa Âm quấy nhiễu ta ngủ say, muốn ta thương lượng cửa sau cho nàng, ta đánh không lại nàng, mới cho nàng một đạo Linh Tuyền so sánh với Linh sơn khác còn muốn thô to. Bất quá, ta xem ngươi tu vi thấp kém, cũng dám tới tìm ta phiền toái, chẳng lẽ thực lực của ngươi so với ta còn mạnh hơn sao?
Giang Nam mắt mũi trợn tròn, lúng ta lúng túng nói:
- Tiền bối...
- Cái nào là tiền bối của ngươi? Ít nhận họ hàng đi!
Đầu Long Quy kia dựng râu trợn mắt, long tu bị thổi thẳng tắp, dài đến mấy dặm, giống như xúc tua vũ động, cười lạnh nói:
- Ngươi muốn vơ vét tài sản của ta, cửa cũng không có!
Giang Nam dở khóc dở cười nói:
- Tiền bối, ta...
- Câm mồm!
Long Quy thần thái xấc láo, cười lạnh nói:
- Ta phụng mệnh trấn thủ linh hồ, tuyệt sẽ không bị ngươi uy hiếp làm việc thiên tư trái pháp luật! Ta nhiều nhất chỉ có thể cho ngươi Linh Tuyền thô như vậy, có lấy hay không!
Xuy...
Một đạo Linh Tuyền lớn bằng chiếc đũa từ trong hồ dâng lên, bùm bùm phá vỡ núi đá nặng nề, trong chớp mắt liền xuyên thấu dưới đất, lao ra ngọn núi, rơi vào trong cung điện mà Giang Nam mới vừa chế tạo!
Ặc...
Giang Nam trát trát nhãn tình, nhìn đạo Linh Tuyền đột nhiên nhiều ra này nói:
- Đa tạ thịnh tình của tiền bối, vãn bối chỉ có thu nhận.
- Vốn là ngươi chỉ có trở thành đứng đầu một ngọn núi, mới có tư cách nhận được Linh Tuyền lớn như thế, ta bất quá là trước thời hạn cho ngươi mà thôi, không tính là làm việc thiên tư trái pháp luật.
Đầu Long Quy kia ầm ầm rơi vào trong linh hồ, trong lòng vẫn còn có chút căm tức:
- Tiểu tử thúi, mới Thần Thông cảnh liền dám tới uy hiếp ta, muốn ta cho hắn Linh Tuyền, không hổ là đệ tử của Lạc Hoa Âm, rất lớn lối, cũng rất rắm thúi. Ta cũng không phải là sợ hắn, mà là vì duy trì hòa bình của thánh tông ta, nhịn một chút cũng không sao...
Giang Nam ngơ ngác nhìn Linh Tuyền trong cung điện, chỉ cảm thấy vừa rồi phảng phất như một đại mộng, để cho hắn có loại hạnh phúc tới quá nhanh, nện đến hắn có chút phát cuồng.
- Vị Long Quy tiền bối kia thật là hào sảng, ta rất kinh trọng!
Hắn không khỏi cảm khái.
Tin tức Giang Nam mở động phủ rất nhanh truyền ra, hắn ở Huyền Thiên Thánh Tông bằng hữu không nhiều lắm, trừ muội muội Giang Lâm, liền chỉ có đám người Mộ Yên Nhi, Vân Bằng, La Thanh, Uông Phong cùng hắn giao tình rất sâu. Mấy người này nghe nói hắn mở động phủ, cũng không lâu lắm liền rối rít tìm tới chúc.
Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương từ trong Tử Phủ phóng thích đi ra, để cho hắn đi lấy Linh Dịch, lấy Linh Dịch làm trà rượu khoản đãi mọi người.
Vân Bằng bưng chén ngọc lên, đưa mắt nhìn Linh Dịch trong chén, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, thở dài nói:
- Giang sư đệ, ngươi lại có thể được đến một đạo linh tuyền, Lạc sư thúc thật là đối đãi ngươi không nhỏ, ngay cả ta cũng muốn phản bội đầu nhập vào Lạc sư thúc.
Đám người La Thanh Mộ Yên Nhi cũng hâm mộ không dứt, than thở liên tục.
La Thanh cùng Uông Phong tu vi còn thấp, không dám trực tiếp dùng để uống, chỉ có thể hấp thu Linh Dịch phát ra linh khí. Giang Lâm cũng không dám giống như Vân Bằng uống một hơi cạn sạch, nhợt nhạt nhấp một miếng liền đem chén ngọc thả xuống, tránh cho hấp thu quá nhiều Linh Dịch bạo thể mà chết.
- Đây cũng không phải.
Giang Nam thay Vân Bằng cùng Mộ Yên Nhi rót thêm một chén, cười nói:
- Ta vẫn không nhúc nhích Linh Tuyền của Lĩnh Tụ Phong, đạo linh tuyền này là lão Long Quy thủ hộ thánh tông ta tặng.
Mộ Yên Nhi trợn to mắt, giật mình nói:
- Long Quy kia rất hẹp hòi, sẽ trực tiếp đưa một đạo linh tuyền? Lần trước sư tôn ta muốn mời nó đem Linh Tuyền khuếch trương lớn hơn một chút, hắn cũng không chịu!
- Đầu Long Quy kia đích xác là quỷ hẹp hòi.
Vân Bằng gật đầu nói:
- Không biết có bao nhiêu sư thúc sư bá cầu nó nhiều một chút Linh Dịch, nó cũng chết sống không chịu, lần này đưa ngươi một đạo linh tuyền đoán chừng cũng là xuất huyết.
Giang Nam cười nói:
- Đạo linh tuyền này chảy ra Linh Dịch một mình ta cũng dùng không hết, nếu như chư vị không chê, có thể thường tới tu luyện.
Mọi người không khỏi mừng rỡ, Mộ Yên Nhi hé miệng cười nói:
- Giang sư đệ, ngươi có điều không biết, lần này ngươi muốn thiệt thòi lớn. Loại vật Linh Dịch này cực kỳ trân quý, chính là đồng tiền mạnh, có thể dùng để đổi lấy một chút tài liệu trân quý, thậm chí đổi lấy pháp bảo. Ngươi cho chúng ta ở chỗ này tu luyện, chỉ sợ tổn thất không nhỏ.
- Đồng tiền mạnh?
Giang Nam kinh ngạc hỏi:
- Sư tỷ, cái gì là đồng tiền mạnh?
Mộ Yên Nhi giải thích:
- Người trong thế tục lấy hoàng kim bạc trắng làm tiền, giao dịch hàng hóa, hoàng kim bạc trắng chính là đồng tiền mạnh, mà hoàng kim bạc trắng đối với tu sĩ chúng ta mà nói không khác cặn bã. Chỉ có vật mà vô luận Chính Đạo, Ma Đạo, hay là Yêu Tộc cũng muốn, mới có thể làm tiền, đây chính là Linh Dịch. Loại bảo vật Linh Dịch này, có thể ở trong thương hội mua tài liệu cùng pháp bảo quý trọng, còn có thể đổi lấy linh đan, đan phương, công pháp,... bất kỳ thứ gì ngươi muốn, cũng có thể mua.
|
Chương 208: Huynh muội tình thâm. (1) Ads - Không chỉ có Linh Dịch, Linh Tuyền cũng có thể làm đồng tiền mạnh.
Vân Bằng cảm khái nói:
- Ta từng theo sư tôn đi qua Nam Hải thịnh yến một lần, bên trong trình độ xa hoa làm cho lòng người kinh hãi, thậm chí có thổ hào vừa ra tay chính là mấy chục Linh Tuyền, chỉ vì mua mỹ nhân phong lưu một lần, tài đại khí thô làm cho người khác líu lưỡi!
Giang huynh, ngươi nhất định phải đi xem một chút, Nam Hải thịnh yến chính là kim quật lừng lẫy nổi danh, chỉ cần có đầy đủ Linh Dịch, ngươi để cho nữ thần theo ngủ cũng được!
- Không được làm hư ca ca ta!
Giang Lâm hướng hắn trợn mắt nhìn.
Vân Bằng có chút lúng túng, cười nói:
- Thật ra thì mỹ nhân chỉ là thứ yếu, bên trong bảo vật rất nhiều, đếm không xuể, nếu như muốn luyện chế pháp bảo thiếu hụt tài liệu nào đó, đi nơi này nhất định sẽ có thu hoạch.
Giang Nam cùng mọi người rỗi rãnh nói chuyện một lúc lâu, biếu tặng mọi người trăm cân Linh Dịch, chủ khách đều cực kỳ vui vẻ, lần lượt tản đi, chỉ có Giang Lâm lưu lại.
- Tiểu muội, ta mấy ngày nay lịch lãm, nhận được mấy môn công pháp, hiện tại truyền thụ cho ngươi!
Giang Nam đưa tay nhẹ nhàng gõ ở mi tâm nàng, thần niệm chấn động, đem vô số tin tức truyền đến trong đầu Giang Lâm, cũng đem hai đại Thần Thông mình mở ra dốc túi tương thụ, trừ đó ra, còn có Phiên Thiên Ấn, Bổ Thiên Ấn cùng với Đô Thiên Thần Chiếu Kinh cũng bị Giang Nam truyền thụ cho Giang Lâm.
Hắn khai sáng Ma Chung Bá Thể Thần Thông cùng Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông cũng là lấy Ma Ngục Huyền Thai Kinh làm trụ cột mở ra Thần Thông, trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh, Giang Nam còn chưa từng thấy qua loại tâm pháp nào có thể đem nhiều loại pháp môn như vậy chỉnh hợp quy nhất, vì vậy hắn truyền thụ cho Giang Lâm hai đại Thần Thông này, cũng trải qua đơn giản hóa.
Ma Chung Bá Thể Thần Thông dung nạp thân thể Thần Thông không nhiều lắm, Giang Nam đơn giản hóa được cũng không nhiều, duy chỉ có Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông uy lực mạnh nhất, cũng phức tạp nhất, túc túc dung nạp hơn sáu trăm loại công pháp, môn Thần Thông này hắn đơn giản hóa được nhiều nhất, chỉ lưu lại tinh túy của công pháp Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh cùng Phiên Thiên Ấn Bổ Thiên Ấn.
Trải qua hắn đơn giản hóa, Ma Chung Bá Thể Thần Thông cùng Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông lấy những công pháp khác cũng có thể thúc dục, nhưng uy lực so sánh với Ma Ngục Huyền Thai Kinh phải kém sắc không ít.
Bất quá, Giang Nam đem Đô Thiên Thần Chiếu Kinh truyền thụ cho Giang Lâm, có môn công pháp này làm chủ tâm pháp, mặc dù hai đại Thần Thông này không bằng Ma Ngục Huyền Thai Kinh, nhưng uy lực cũng không thể khinh thường.
Về phần nhiều công pháp của Huyền Thiên Thánh Tông, Huyền Thiên Thánh Tông cấm đệ tử tư truyền tâm pháp thánh tông, Giang Nam cũng không có ý định không tuân theo cái quy củ này, tránh cho người bắt được nhược điểm.
- Ma Ngục Huyền Thai Kinh không thể truyền thụ cho tiểu muội, môn công pháp này là kinh điển vô thượng của Ma Đạo, năm đó Giang Tuyết tỷ tỷ truyền thụ cho ta đã từng cảnh báo ta, nếu môn công pháp này bại lộ, chẳng những người trong chính đạo muốn giết ta, người trong ma đạo cũng sẽ giết ta.
Giang Nam tu luyện môn ma công này còn cẩn thận từng li từng tí, thời khắc đề phòng bị phát hiện, nếu truyền thụ cho Giang Lâm, không cẩn thận tiết lộ bí mật này, đối với hắn cùng Giang Lâm mà nói cũng là nguy hiểm vô cùng khổng lồ.
Giang Lâm đem mấy môn Thần Thông, công pháp này hơi thí luyện một chút, trong lòng hoảng sợ, Giang Nam truyền thụ cho nàng những tâm pháp này, vô luận là Đô Thiên Thần Chiếu Kinh, Bổ Thiên Ấn, Phiên Thiên Ấn, hay là Ma Chung Bá Thể Thần Thông cùng Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông, uy lực cũng to đến hù chết người!
Nhất là Ma Chung Bá Thể Thần Thông cùng Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông, hai môn Thần Thông này uy lực lại càng to đến kỳ cục, so sánh với Bổ Thiên Ấn, Phiên Thiên Ấn cũng muốn cường hoành!
Mặc dù Giang Lâm từ Hàn Phương học được không ít công pháp, tất cả cũng cực kỳ tinh diệu, nhưng mà cùng Giang Nam truyền lại mấy môn công pháp này so sánh, vẫn là muốn thua kém đếm không hết.
Nếu nàng biết hai loại Thần Thông này là Giang Nam tự nghĩ ra, nhất định sẽ càng thêm giật mình.
- Ca ca, đây là công pháp mà ngươi từ trong cơ thể vị Thiên Cung cường giả kia tìm được sao? Quả nhiên cường đại!
Giang Lâm mừng rỡ nói:
- Mấy môn công pháp này, tuyệt đối có thể làm cho ta tăng cường thân thể cùng tu vi thật lớn, để cho Tử Phủ càng thêm vững chắc. Đợi mở ra Tử Phủ, tu vi khẳng định đột nhiên tăng mạnh!
- Vậy ngươi phải nhanh một chút tu luyện, ta vẫn chờ ngươi bảo vệ ta đây!
Giang Nam ha ha cười một tiếng, trêu ghẹo nói.
Sắc mặt Giang Lâm ửng đỏ, ban đầu lúc nàng cùng Giang Nam gặp lại liền ngưu khí hò hét nói bảo vệ Giang Nam, hôm nay Giang Nam vô luận tu vi cảnh giới hay thực lực, cũng muốn vượt qua nàng không biết bao nhiêu, bảo vệ ca ca tự nhiên liền không thể nào nói đến.
- Chỗ này của ta còn có một môn pháp môn tăng cường thân thể, là ta từ trong ngũ tạng Thiên Cung cường giả lĩnh ngộ đến.
Giang Nam đem kỷ xảo rèn luyện Ngũ Hành ngũ tạng nói một lần, cười nói:
- Cái pháp môn này mặc dù không phải là công pháp, nhưng lại có thể tăng cường lục phủ ngũ tạng thật lớn, sau khi ngươi tu luyện, thành tựu sẽ lớn hơn nữa.
Hắn tâm niệm hơi động, năm đạo kiếm sơn tự động hiện ra, dài đến bốn mươi năm mươi trượng, chính là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí!
Tu vi của hắn tăng trưởng không dưới gấp mười lần, lại càng tu thành Thần Thông nhị trọng, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cũng triệt triệt để để biến thành Thần Thông, biên độ uy lực tăng trưởng cực kỳ khả quan.
Giang Nam pháp lực xông ra, chỉ thấy năm đạo kiếm khí này càng ngày càng nhỏ, dần dần hóa thành ba tấc lớn nhỏ, đột nhiên kiếm quang chợt lóe, bay vào trong cơ thể Giang Lâm, biến mất không thấy gì nữa.
Năm đạo kiếm khí này dung nhập vào lục phủ ngũ tạng Giang Lâm, ở trong lục phủ ngũ tạng của nàng an cư lạc nghiệp, mơ hồ cung cấp cho nàng Ngũ Hành nguyên lực cường đại.
- Tiểu muội, ngũ đại kiếm khí này ta đã đánh vào lục phủ ngũ tạng của ngươi, ta truyền ngươi pháp môn của Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, để ngươi tu thành môn công pháp này.
Thần niệm của Giang Nam bắt đầu khởi động, đem Đại Ngũ Hành Kiếm Khí truyền thụ cho nàng, cười nói:
- Có năm đạo kiếm khí này, ngươi tu luyện ngũ tạng Ngũ Hành sẽ làm ít công to. Bên trong Thánh Tông ta có Nguyên Khí Đại Điện, ngươi liền đi Nguyên Khí Đại Điện tu luyện, bảo đảm hấp thu nguyên khí so sánh với trước nhanh hơn!
- Đại Ngũ Hành Kiếm Khí?
Giang Lâm thất thanh nói:
- Ca ca, đó là công pháp của Lạc sư bá, ngươi đem nó truyền thụ cho ta, Lạc sư bá nhất định sẽ trách phạt, ta không luyện!
- Sư tôn ta không câu nệ tiểu tiết, mới sẽ không để ý cái này. Đây là tâm pháp nàng tự nghĩ ra, không thuộc về công pháp thánh tông, ta truyền thụ cho ngươi thánh tông cũng không có nói cái gì.
|
Chương 209: Huynh muội tình thâm. (2) Ads Giang Nam cười nói:
- Chỗ này của ta còn có vài món pháp bảo, bất quá là đồ Ma Đạo, ngươi nhìn có hữu dụng hay không?
Hắn mở ra Tử Phủ, lấy ra bản thân ở trong bụng Thạch Nhân thu hoạch, trừ Long Phượng Văn Đỉnh ra, còn có pháp bảo mà hắn thu của ba người Quách Ngọc Trân, Phó Duyên Sinh cũng bị lấy đi ra ngoài.
Đối với Giang Lâm, hắn tự nhiên là toàn tâm toàn ý, hy vọng muội muội của mình trở nên mạnh hơn, ở trên đường tu hành đi được xa hơn, trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bất kỳ vật gì hắn cũng có thể lấy ra cùng muội muội chia xẻ.
Đệ nhất kiện pháp bảo tên là Yêu Phong Phiến, một cái phiến ra tốn phong, trong tốn phong Đại Yêu cuồn cuộn, xé nát hết thảy, uy lực kinh người. Đệ nhị kiện chính là Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn của Phó Duyên Sinh, một ấn tế lên, ngũ lôi đều xuất hiện, đánh rớt như mưa.
Vật thứ ba là một khối Liên Hoa Ngọc Bội, là pháp bảo mà Quách Ngọc Trân luyện chế, đem ngọc bội này tế lên, là có thể hóa thành Thiên Ma Nghê Thường đại trận, uy lực còn trên hai kiện pháp bảo khác.
Giang Nam đem bốn pháp bảo này lấy ra, nhất nhất biểu diễn uy lực, tùy ý Giang Lâm lựa chọn.
Nhưng Giang Lâm không có chọn nhiều, chỉ lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn.
Giang Nam dẫn nàng rời Lĩnh Tụ Phong, trong lòng Giang Lâm vừa cảm động, vừa có chút bất an, thầm nghĩ:
- Ca ca làm sao trong lúc bất chợt đem nhiều bảo vật như vậy hết thảy cho ta? Thật giống như hắn có chuyện gì gạt ta...
Trong lúc vô tình, nàng trở lại Càn Nguyên cung, Hàn Phương thấy tiểu đệ tử yêu mến trở về, có chút sủng nịch vuốt ve đầu Giang Lâm, cười nói:
- Lâm nhi, ngươi vừa đi chỗ ca ca của ngươi sao? Sau này nếu như không có đại sự, mấy tháng gần đây không nên đến Lĩnh Tụ Phong đi tìm ca ca của ngươi. Qua mấy tháng nữa, hắn liền đi Huyền Đô Thất Bảo Lâm, nếu ngươi quấy rầy hắn tĩnh tu, chỉ sợ trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm có nguy hiểm.
Trong lòng Giang Lâm đột nhiên hiểu cái gì, vội vàng hỏi:
- Sư tôn, Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm không?
- Cửu tử nhất sanh.
Hàn Phương thản nhiên nói:
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm cũng không phải là dễ dàng xông như vậy, bất luận kẻ nào tiến vào nơi đó tu vi cũng sẽ bị hạn chế ở Thất Bảo Đài Cảnh. Bất quá tu vi càng cao, liền càng chiếm tiện nghi, tu vi ca ca của ngươi mới vừa đạt tới Thần Thông nhị trọng, đến Huyền Đô Thất Bảo Lâm vẫn là Thần Thông nhị trọng, vì vậy dữ nhiều lành ít.
Thân thể mềm mại của Giang Lâm cứng đờ, không khỏi ngây người, thẳng đến hiện tại nàng mới hiểu được tại sao Giang Nam lại hận không thể đem tất cả bảo vật của mình giao cho nàng, nguyên lai là lo lắng cho mình một đi không trở lại, chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, lại lo lắng an nguy của nàng, lúc này mới không chỉ có đưa nàng tâm pháp, còn đưa nàng bảo vật.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm nguy hiểm như thế, ta lấy đi Long Phượng Văn Đỉnh cùng Ngũ Lôi Luyện Thần Ấn, thực lực của ca ca chẳng phải là thật to suy giảm?
Trong lòng Giang Lâm run lên, vội vàng bay trở về Lĩnh Tụ Phong, đang muốn xông vào động phủ của Giang Nam, đột nhiên một Đạo Nhân đầu trọc từ trong động phủ đi ra, chính là Thần Thứu Yêu Vương, ngăn trở đường đi của nàng.
Yêu Vương khom người nói:
- Chủ công nhà ta còn đang bế quan, không tiếp khách, phân phó ta nói, nếu tiểu chủ công tới, liền để cho ta đi theo tiểu chủ công mấy tháng, mấy tháng sau chủ công xuất quan, sẽ cùng ngươi gặp nhau.
Giang Lâm vành mắt đỏ hoe, biết Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương đi theo nàng, là lo lắng cho mình sẽ chết ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, không có ai chiếu cố nàng, vì vậy phái Thần Thứu Yêu Vương tới tùy thân bảo vệ.
- Ca ca, ngươi không phải nói ngươi không đi, không bao giờ đi nữa sao?
Giang Lâm nước mắt rơi xuống, lẩm bẩm nói.
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng nói:
- Tiểu chủ công, chủ công nhà ta đang bế quan, ngươi làm như vậy chẳng phải là loạn kỳ tâm chí, để cho hắn không cách nào tĩnh tâm tu luyện, ngược lại không hay. Còn có vài món pháp bảo kia, chủ công nói, nếu ngươi không thu, trong lòng hắn bất an, cũng không cách nào an tâm tu luyện.
Giang Lâm xóa đi nước mắt, quay đầu lại nhìn động phủ của Giang Nam một cái, yên lặng rời đi.
- Ca ca, ngươi muốn trở nên mạnh mẻ bảo vệ ta một đời một thế, ta cũng đã từng nói phải bảo vệ ngươi! Ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh mẻ, tương lai nhất định sẽ bảo vệ ngươi...
Thần Thứu Yêu Vương hơi ngẩn ra, trong thoáng chốc phảng phất thấy Giang Lâm biến thành một người khác, không hề nhu nhược giống như trước nữa, mà là tràn đầy ý chí chiến đấu cùng nhuệ khí.
Trong động phủ, Giang Nam tĩnh tọa, Giang Lâm đi mà quay lại hắn tự nhiên biết, tâm ý của Giang Lâm hắn cũng hiểu rõ.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm ta phải đi, nhất định phải đi, ta muốn trở nên mạnh mẻ, trở nên mạnh hơn, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện ở thời điểm nguy hiểm bảo vệ thân nhân của mình!
Hắn nhớ tới hôm đó đối mặt Cận Đông Lưu, coi như mình liều mạng cũng không cách nào cùng khí thế của Cận Đông Lưu chống lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn muội muội quỳ xuống, cúi đầu đợi giết.
Cái loại tràng diện này hắn trọn đời không cách nào quên, hắn thường xuyên tự vấn lòng, nếu lần nữa gặp phải nguy hiểm như vậy, mình lấy cái gì tới bảo vệ muội muội?
Kể từ khi một khắc kia, Giang Nam liền quyết định, không buông bỏ bất kỳ cơ hội trở nên mạnh mẻ!
Chỉ có thực lực cường đại, mới có thể bảo vệ thân nhân của mình!
Sau một lúc lâu, hắn đem tâm tư phức tạp vứt bỏ, tĩnh hạ tâm thần, Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển, thân hóa ma ngục, Huyền Thai trong Ma ngục hai mắt nửa mở nửa khép, trong con ngươi thần quang lưu chuyển, bắt đầu thôi diễn môn Thần Thông thứ ba cùng thứ tư.
- Môn Thần Thông thứ nhất của ta rèn luyện thân thể, để cho thân thể có lực công kích cùng lực phòng ngự vô cùng cường đại, Thần Thông thứ hai phát huy pháp lực, Thiên Phủ Trọng Lâu vừa ra, có thể đối chiến Linh Đài Cảnh cường giả.
Giang Nam lẳng lặng suy tư, thầm nghĩ:
- Loại Thần Thông thứ tư này, chính là thần niệm, tẩm bổ thần niệm lớn mạnh, hóa thành đủ loại thủ đoạn công kích. Mà việc cấp bách còn lại là loại Thần Thông thứ ba, tốc độ, tốc độ không gì so sánh nổi! Vào là tấn công, lui là thủ, đánh thắng, không ai chạy thoát khỏi tay ta, đánh thua, ai cũng không thể đuổi kịp ta!
Giang Nam bắt đầu chân chính thôi diễn môn Thần Thông thứ ba, thứ tư, mới cảm thấy tích lũy chưa đủ.
Hắn lấy được môn phi hành thuật thứ nhất tên là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chân khí hóa thành hai cánh, vỗ cánh phi hành, một ngày vạn dặm, ở dưới mạnh mẽ thúc dục, tốc độ thậm chí có thể vượt qua thanh âm!
Sau đó hắn lại lấy đến Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, Khổng Tước Minh Vương Kinh bao hàm toàn diện, tích chứa tinh khí thần tu luyện chi đạo, trong đó không chỉ có pháp môn rèn luyện thân thể, cũng có chiến đấu kỷ xảo, còn có Minh Vương Thần Ấn rèn luyện tinh thần, hơn nữa, đợi tu thành Thần Thông, là có thể tu thành một thân ba mặt, ba mặt cửu nhãn, mở ra mắt dọc mi tâm thứ ba, tu thành Thiên Nhãn Thông Địa Nhãn Thông Thần Thông, cũng là một loại thánh pháp chiến đấu!
|
Chương 210: Gần trăm lần tốc độ của âm thanh. (1) Mấu chốt hơn chính là, trong Khổng Tước Minh Vương Kinh, cũng có một môn Thần Thông phi hành, chính là hóa thành pháp thân của Khổng Tước Đại Minh Vương, vỗ cánh mà bay, tu luyện tới cảnh giới tuyệt đỉnh, nghe nói vỗ cánh chính là vạn dặm, trường không không dấu vết!
Trừ lần đó ra, trong đủ loại Thần Thông khác, cũng có không ít pháp môn phi hành, tỷ như Địa Từ Nguyên Lực Thần Thông, có thể khống chế Địa Từ Nguyên Lực, thoát khỏi dẫn lực trói buộc, tự do bay lượn.
Thái Huyền Thánh Tông Độn Hỏa Lưu Quang Thần Thông, khống chế hỏa nguyên lực, trường không dựng lên, là một môn Thần Thông phi hành truyền lưu cực kỳ rộng.
Kiếm khí ngự không, tâm thần cùng phi kiếm tương dung, người kiếm nhất thể, sau khi thúc dục thân hóa kiếm quang phá vỡ trường không.
Còn có Thương Vân Thuật, chân đạp tường vân, đằng vân giá vũ.
Vân Bằng Đại Bằng Minh Vương Chân Thân, trong đó cũng bao hàm một loại phi hành Thần Thông, thân hóa Đại Bằng Minh Vương pháp thân, tốc độ so sánh với Khổng Tước Đại Minh Vương pháp thân thậm chí còn có vượt qua.
Giang Nam ở trên Thạch Nhân Đạo Đài, cũng thôi diễn ra một môn Thần Thông phi hành, tên là Thiên Dực Thần Độn đại pháp, tốc độ cũng cực nhanh.
Khổng Tước Đại Minh Vương pháp thân, Đại Bằng Minh Vương pháp thân cùng Thiên Dực Thần Độn đại pháp, ba môn này tốc độ nhanh nhất, hơn xa những Thần Thông khác, hơn nữa Địa Từ Nguyên Lực Thần Thông, là có thể ở nơi nào của Đại Thiên Thế Giới cũng có thể đi được, cho dù là ở trong vũ trụ hư không, cũng có thể tự do bay lượn.
Chẳng qua là, đem những công pháp này dung hợp, hóa thành một môn Thần Thông, kia là làm khó Giang Nam.
Mấy môn công pháp này không có chủ thứ chi phân, tốc độ cũng không phân cao thấp, rất khó tan ra làm một thể.
Từ trước hắn khai sáng hai môn Thần Thông, Ma Chung Bá Thể Thần Thông cùng Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông, tinh túy công pháp xây dựng hai đại Thần Thông này đều có được chủ thứ chi phân, Ma Chung Bá Thể Thần Thông lấy Đô Thiên Thần Chiếu Kinh làm chủ, Khổng Tước Minh Vương pháp thân là thủ đoạn, phụ lấy những công pháp khác khai sáng ra.
Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông lấy Thập Nhị Trọng Lâu làm chủ, Phiên Thiên Ấn Bổ Thiên Ấn làm thiên địa, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí thành năm trụ, phụ lấy những công pháp khác nữa.
Giang Nam suy nghĩ, phản phục thôi diễn, rốt cục có chút đốn ngộ.
Hắn quyết định lấy Thiên Dực Thần Độn đại pháp làm trụ cột, đem thiên dực Ma Thần làm cánh chim, hóa thành cánh chim của Khổng Tước Minh Vương cùng Đại Bằng Minh Vương, tăng lên tốc độ, sau đó phụ lấy Địa Từ Nguyên Lực Thần Thông...
Chẳng qua là, hắn khai sáng môn Thần Thông này, trước mắt còn rất thô ráp, có chứa nhiều chỗ sơ hở, thủy chung không cách nào ngưng tụ ra thiên dực.
Mà về phương diện tích lũy thần niệm Thần Thông, hắn lại càng chưa đầy, chỉ có tám thức ấn pháp của Minh Vương Thần Ấn, cùng Huyền Thiên Thánh Tông Thiên Vương Luyện Thần Thánh Pháp, hai môn thần niệm Thần Thông này có thể đi lên mặt bàn, tự nhiên không thể nào mở ra thần niệm Thần Thông thuộc về mình.
- Xem ra, ta muốn khai sáng ra môn Thần Thông thứ ba cùng thứ tư, tu thành Thần Thông tứ trọng, còn cần đợi một đoạn thời gian.
Giang Nam không hề mạnh mẽ thôi diễn nữa, mà mượn Ma Ngục Huyền Thai Kinh thúc dục ba môn công pháp Khổng Tước Minh Vương pháp thân, Đại Bằng Minh Vương pháp thân cùng Thiên Dực Thần Độn đại pháp này, quen thuộc sở trường ba môn công pháp này.
Hô...
Phía sau hắn đột nhiên hiện ra một đôi cánh Khổng Tước, chi chít Khổng Tước Linh vũ đan thành cánh vô cùng hoa lệ, di động ở phía sau, thuần túy do tinh thuần pháp lực xây dựng mà thành, đây chính là pháp thân.
Pháp thân cùng chân thân khác nhau, một người là pháp lực ngưng tụ thành, một người là thân thể Hóa Hình, trong đó pháp thân không bằng thân thể càng thêm co đọng, nhưng mà nếu như tu luyện tới cảnh giới cao thâm, tốc độ cũng là cực kỳ khả quan.
Chỉ nghe bá một tiếng, Ngũ Hành nguyên lực phía sau Giang Nam đột nhiên bày ra, giống như khổng tước xòe đuôi.
Đây là trong Khổng Tước Minh Vương Kinh bao hàm một loại Thần Thông, tên là ngũ sắc thần quang, cũng là một loại thủ đoạn vận dụng Ngũ Hành nguyên lực, cùng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí tương tự, bất quá Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chú trọng lực công kích, mà môn Thần Thông ngũ sắc thần quang này lại đi nét bút nghiêng, chà người chà vật, chỉ cần không có nhảy ra phạm vi Ngũ Hành nguyên lực, sẽ bị ngũ sắc thần quang khắc chế, ngay cả người mang vật cùng nhau lấy đi.
Thình thịch!
Giang Nam hai cánh rung lên, chỉ nghe tiếng sấm vang thật lớn, thân hình đột nhiên từ trong động phủ biến mất không thấy gì nữa, sau một khắc đã hiện ra ở ngoài mười dặm!
Hắn hai cánh chấn động, không trung chỉ lưu lại một đạo hồ quang ngũ sắc sáng lạng, thật lâu không tiêu tan, cũng không lâu lắm liền phi hành ngàn dặm!
- Khổng Tước Minh Vương pháp thân tốc độ không chậm, nhưng mà quá rêu rao. Để cho ta thử tốc độ của Đại Bằng Minh Vương pháp thân một chút!
Giang Nam dừng lại, tâm niệm hơi động, nhất thời phía sau hiện ra cánh chim rộng chừng trăm trượng, thanh lóng lánh, so sánh với Khổng Tước còn muốn khổng lồ, đột nhiên nặng nề vỗ, cuồng phong gào thét, tốc độ nhất thời nhanh mấy lần, đạt tới năm mươi lần tốc độ của âm thanh, một cánh liền phi hành hơn mười dặm, so sánh với Khổng Tước Minh Vương pháp thân còn muốn mạnh gấp năm lần!
- Đại Bằng Minh Vương pháp thân quả nhiên nhanh chóng tuyệt luân!
Giang Nam mừng rỡ trong lòng, đột nhiên tản đi Đại Bằng hai cánh, phía sau đột nhiên hiện ra cánh chim chi chít, có tất cả thiên dực, giống như một pho tượng Ma Thần, thiên dực chấn động, nhất thời không trung truyền đến oanh một tiếng nổ, cơn lốc trong nháy mắt đem không khí áp súc thành tường, hung hăng đánh vào trên người của hắn, cơ hồ tương đương với Thần Thông sinh sôi oanh kích mà đến!
Thân thể của Giang Nam cơ hồ bị vặn vẹo, xương cốt cũng bị ép tới bành bạch rung động, dãy núi bốn phía thoáng một cái rồi biến mất, mau vô pháp tưởng tượng!
Gấp trăm lần tốc độ của âm thanh!
Tốc độ của Thiên Dực Thần Độn đại pháp, so sánh với Đại Bằng Minh Vương pháp thân còn muốn rất mạnh, mau vô pháp tưởng tượng, Giang Nam thậm chí cảm giác được mình chỉ dựa vào tốc độ này liền dễ dàng có thể bay ra tầng khí quyển, thoát khỏi Địa Từ Nguyên Lực, ngao du vũ trụ tinh không!
- Quá nhanh, khống chế không được loại tốc độ này!
Oanh!
Giang Nam hung hăng đụng vào một tòa núi lớn, lực lượng khổng lồ cơ hồ phách dẹp, ngọn núi này thậm chí bị hắn đụng một cái lỗ thủng to, trước sau thông suốt!
- Thiên Dực Thần Độn đại pháp tốc độ quá nhanh, cực kỳ khó khăn khống chế phương hướng, nếu là lên đường, vận dụng Khổng Tước Minh Vương pháp thân hoặc là Đại Bằng Minh Vương pháp thân là được. Nếu chạy trối chết, mới có thể thi triển Thiên Dực Thần Độn đại pháp này.
Xương cốt toàn thân Giang Nam cơ hồ vỡ vụn, khó khăn đứng dậy, hoảng sợ nhìn ngọn núi phía sau kia, chỉ thấy dưới chân núi còn có một con sông rộng trăm dặm, hà diện như hải, mãnh liệt bôn lưu, lúc này xoay người lặng lẽ rời đi, thầm nghĩ:
|