Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 320: Ma Thần Chi Khu. (2) Ads - Ngày xưa Thái Hoàng đánh lén vị sư môn trưởng bối của ta, lấy thần đỉnh trọng thương, nhưng cũng không thể hoàn toàn giết chết hắn, chỉ đành phải trấn áp ở Bách Ma Quật. Nhưng thân thể vị sư môn trưởng bối của ta, đã mạnh mẻ đến trình độ có thể sánh ngang thần minh, luyện thành Ma Thần Chi Khu, đem trí nhớ thần thức của mình luyện tận trong xương cách, cho dù thân thể nát bấy, cũng có thể sống lại.
Thanh âm của hắn tràn đầy tôn kính, trầm giọng nói:
- Lão nhân gia ông ta từng là một trong mấy đối thủ mà Thái Hoàng kiêng kỵ nhất, nếu Thái Hoàng không có thần đỉnh, cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
- Hiện tại, chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!
Nam tử mang mặt nạ bằng đồng đột nhiên lấy ra bình ngọc cao một thước, đem bình ngọc tế lên đi tới cụ xương khô kia, đi tới trên đỉnh đầu, chỉ thấy bình ngọc nghiêng xuống, linh dịch giống như thác nước từ trong bình trút xuống, tưới vào cụ xương khô kia.
Trong khoảnh khắc, liền có mấy vạn cân linh dịch từ trong bình ngọc đổ ra, nhưng linh dịch trong bình không thấy giảm bớt chút nào.
Linh dịch rơi vào trên cụ xương khô kia, cũng không có từ xương cốt chảy xuống, mà là bị xương khô này nhanh chóng hấp thu, phảng phất là một chậu nước tưới vào sa mạc.
Linh dịch trong bình càng chảy càng nhiều, chốc lát thời gian liền có trăm vạn cân linh dịch chảy ra, chỉ thấy cụ xương khô kia hấp thu nhiều linh dịch, dần dần mặt ngoài xương cốt hiện ra đủ loại đạo văn huyễn lệ, đạo văn đan vào, tạo thành một mảnh mạch máu dài hẹp vô cùng thô to, giăng đầy ở mặt ngoài xương cốt.
Theo hấp thu càng nhiều linh dịch, mạch máu hiện ra chi chít, ngay sau đó có máu ở trong mạch máu bắt đầu khởi động, ở trong lồng ngực xương khô dần dần sinh trưởng ra nội tạng.
Mà ở trong đỉnh đầu xương khô này, cũng có đạo văn đang không ngừng đan vào, đại não, tiểu não, thần kinh, kinh mạch, huyết quản, không ngừng từ hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp.
Sau một lúc, hai ánh mắt khổng lồ từ trong hốc mắt trống rỗng sinh ra, càu nhàu cổn động xuống.
Mọi người thấy như vậy, không thể nào tin nổi một màn trước mắt, rõ ràng này là xương khô đã chết không biết bao nhiêu năm, nhưng lại có thể chết mà sống lại, từ trong xương cốt sinh ra trái tim đại não, từ trong tử vong tỉnh lại!
Này nói rõ hắn đem trí nhớ của mình luyện nhập đạo văn, lúc đạo văn xây dựng, đại não trí nhớ khôi phục, loại thủ đoạn này vượt ra khỏi bọn họ hiểu biết!
Đây chính là Ma Thần Chi Khu, có sinh mệnh lực vô cùng cường đại!
Giang Nam khiếp sợ không khỏi, nhục thể của hắn mặc dù cũng có sự khôi phục cực mạnh, nhưng so với xương khô trước mắt này vẫn là gặp sư phụ. Dù sao, hắn bị nổ nát đỉnh đầu, cũng sẽ bỏ mạng tại chỗ, nhưng mà xương khô trước mắt này chỉ còn lại có xương cũng có thể phục sống lại!
- Nhục thể của hắn mạnh mẻ đến cảnh giới thần minh, Bất Tử Bất Diệt! Người này tu luyện công pháp, tuyệt đối so với Ma Chung Bá Thể Thần Thông của ta mạnh hơn, thậm chí nói không chừng là thần minh cấp công pháp!
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Trong bình ngọc còn có linh dịch đang không ngừng xông ra, chỉ thấy trên cụ xương khô kia bắt đầu có Huyết Nhục diễn sinh. Từng cục cơ nhục hiện lên, để cho thân thể khô quắt của hắn bắt đầu dần dần phồng lên.
Hai mắt xương khô chuyển động, từ trên thân mọi người quét qua, áp chế đến những đại ma đầu này trái tim đột nhiên ngừng, cơ hồ không cách nào hô hấp.
Cuối cùng, ánh mắt xương khô này rơi vào trên người nam tử mang mặt nạ bằng đồng, chỉ nghe răng rắc một tiếng, mặt nạ bằng đồng xanh hé ra, lộ ra một khuôn mặt phong thần tuấn lãng.
Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy tướng mạo trung niên nam tử này xuất chúng, chòm râu hai phiết, là một mỹ nam tử khó gặp. Hai mắt hắn giống như hai Minh Nguyệt, tinh khiết không thôi.
- Đại sư bá, cần gì đem mặt nạ của ta chấn vỡ?
Trung niên nam tử kia cười khổ một tiếng nói:
- Ta không giống Thí Thần Cốc cốc chủ, tùy thân mang theo trăm ngàn mặt nạ, vạn nhất ta từ nơi này đi ra ngoài, bị nhận ra, chẳng phải là sẽ mang đến họa diệt môn cho Thần Tông ta?
- Thần Tông?
Trong lòng Giang Nam rùng mình:
- Hắn là Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo chí tôn, Phụ Văn Cung!
Đối với Tinh Nguyệt Ma Tông Phụ Văn Cung, Giang Nam có nghe thấy. Phụ Văn Cung trông coi Tinh Nguyệt Ma Tông đã có hơn một trăm năm, vẫn chưa từng hiển sơn lộ thủy, tu vi thực lực của hắn không người biết được, bất quá hắn dạy ra bát đại đệ tử, Thần, Tông, Vô, Địch, Hương, Mộng, Không, Ưu, cũng là nhân tài khó được!
Giang Nam đã từng thấy qua Quân Mộng Ưu, Lý Nguyên Không cùng Thần Tiềm, ở trong trẻ tuổi siêu quần bạt tụy, tư chất tiềm lực thuộc về nhân vật đứng đầu!
- Phụ Văn Cung?
Huyền Ẩn đạo nhân cũng lập tức nhận ra trung niên nam tử kia, trước khi hắn bị Thái Hoàng nhốt vào Bách Ma Quật, Phụ Văn Cung cũng đã danh dương thiên hạ, kế thừa chưởng giáo vị của Tinh Nguyệt Ma Tông!
- Hắn là Phụ Văn Cung, Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo, như vậy xương khô này là ai? Có thể bị Phụ Văn Cung gọi là Đại sư bá chỉ có một, hơn nữa người nọ có Ma thần huyết mạch...
Huyền Ẩn đạo nhân trong mắt không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi, đột nhiên nhớ tới một tồn tại cực kỳ khủng bố, thân thể lập tức rùng mình.
So sánh với Thái Hoàng, hắn e ngại tồn tại kinh khủng kia hơn, dù sao Thái Hoàng là đại tông sư trong chánh đạo, làm chuyện xấu sẽ không minh mục trương đảm, nhưng mà người nọ là làm việc không chút kiêng kỵ, từng tạo ra không biết bao nhiêu sát nghiệt, có thể nói là từ cổ chí kim đệ nhất sát thần!
- Ma La Thập!
Huyền Ẩn phun ra một ngụm trọc khí:
- Nếu quả thật chính là hắn, như vậy thiên hạ thật sẽ đại loạn...
Trên người cụ xương khô kia huyết nhục đã khôi phục bốn năm thành, đột nhiên mở miệng, thanh âm ùng ùng giống như lôi đình từ trên Thiên Vũ vang lên:
- Ở trước mặt ta, ngươi không cần tiểu tâm cẩn thận. Chỉ cần ta từ nơi này thoát khốn, cho dù ngươi bị Thái Huyền Thánh Tông phát hiện chân diện mục lại có thể thế nào? Chỉ cần Thái Hoàng còn chưa thành thần, là ta có thể bảo vệ Thần Tông bất diệt!
Giọng nói của hắn cực kỳ bá đạo, mặc dù còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng trong lời nói một đời bá chủ hùng phong triển lộ không thể nghi ngờ!
- Văn Cung, sư phó của ngươi đã chết?
Trên mặt Ma La Thập lộ ra nụ cười, bởi vì da chưa sinh ra, lộ ra vẻ cực kỳ dử tợn, cười nói:
- Ta mặc dù là sư huynh của hắn, nhưng hắn đối với ta luôn đề phòng, e sợ cho ta cướp lấy chưởng giáo vị của hắn. Hắn không chết mà nói, ngươi sẽ không đến cứu ta thoát khốn.
Phụ Văn Cung cười nói:
- Đại sư bá, sư phó của ta đúng là đã chết, bất quá cho dù là ta cũng không muốn tới cứu ngươi. Ngươi sát tâm quá nặng, khó có thể khống chế, ngươi từ Bách Ma Quật đi ra ngoài, nhất định sẽ làm loạn chung quanh, còn không bằng bị trấn áp ở chỗ này. Hôm nay Thái Hoàng xuất quan, không người nào có thể ngăn, chỉ có mời sư bá rời núi.
- Thái Hoàng!
|
Chương 321: Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân. (1) Khuôn mặt Ma La Thập dử tợn gấp đôi, xiềng xích rầm nữa rung động, sau một lúc lâu mới bình phục lại, lắc đầu nói:
- Tu hành chi đạo, một bước chậm, từng bước chậm, ta bị trấn áp hơn ba trăm năm, ba trăm năm không có tu luyện, tu vi không tiến phản lui, hôm nay đã không phải là đối thủ của hắn rồi.
Phụ Văn Cung liếc chúng đại ma đầu Công Dương Cổ một cái, mỉm cười nói:
- Sư bá, những thức ăn này, có thể làm cho ngươi khôi phục mấy phần tu vi? Có thể đánh xuyên qua Bách Ma Quật rời đi hay không?
Hắn lời này vừa ra, đám người Công Dương Cổ vừa sợ vừa giận, rối rít phẫn nộ quát:
- Thanh Diện Nhân, ngươi đây là ý gì?
- Cái gì gọi là thức ăn?
- Ngươi cho rằng bằng vào hai người các ngươi, liền có thể đem chúng ta cũng ăn? Ngươi thật đem chúng ta làm thành thức ăn?
- Thời điểm lão tử tung hoành giang hồ. . .
Phụ Văn Cung khuôn mặt tươi cười, vội vàng nói:
- Chư vị đừng nóng vội, các ngươi nghe ta giải thích.
Mọi người dần dần an tĩnh lại, bất quá như cũ đằng đằng sát khí, vây khốn hắn ở chính giữa, cười lạnh liên tục.
Phụ Văn Cung cười tủm tỉm nói:
- Chư vị, lần này ta lẻn vào Bách Ma Quật, mục đích chủ yếu là vì cứu sư bá ta, cứu các ngươi tự nhiên là có mục đích của ta. Có người nói cho ta biết, hôm nay Thái Hoàng đã mạnh đến trình độ không cách nào chống lại, chỉ có sư bá ta mới có thể cùng hắn chống lại, nếu Thái Hoàng hùng bá thiên hạ, chúng ta những thứ làm ma đầu này nơi nào còn có đường sống? Cho nên, chúng ta là người trong ma đạo, mọi người liền phải đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, trên dưới một lòng, hợp lực đối kháng Thái Hoàng, các ngươi nói đúng hay không?
Công Dương Cổ cười lạnh nói:
- Nếu là mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, ngươi mới vừa rồi vì sao còn muốn nói chúng ta là thức ăn?
Phụ Văn Cung cười đến càng thêm vui vẻ, mạn điều tư lý nói:
- Nếu là trên dưới một lòng đối kháng Thái Hoàng, như vậy mọi người cũng phải có kính dâng mới đúng. Chư vị, các ngươi muốn kính dâng, là tánh mạng của các ngươi, để cho Đại sư bá ta có thể khôi phục tu vi, đánh xuyên qua Bách Ma Quật, lúc này rời đi.
Đám người Công Dương Cổ giận tím mặt, gào thét giận dữ hét:
- Chỉ bằng các ngươi, một cái tiểu bạch kiểm, một bộ xương khô bị khóa ở chỗ này chờ chết, ngay cả động cũng không thể động, cũng muốn ăn chúng ta?
- Trước giết bọn họ, lại cùng lão quái vật của Thái Huyền Thánh Tông quyết tử chiến!
Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, vội vàng đem Giang Nam che ở phía sau, cả giận nói:
- Tử Xuyên, người này quả nhiên lộ ra chân diện mục, đáng thương, lão phu mới vừa chạy ra lao ngục, liền rơi vào ma chưởng, bất quá ngươi yên tâm, lão phu liều chết cũng sẽ bảo vệ ngươi an nguy!
- Sư thúc tổ, không nên kinh hoảng, cũng không nên động thủ.
Giang Nam mỉm cười nói:
- Còn nhớ rõ trước kia ta nói qua cho ngươi không? Ngươi ở bên cạnh ta, một tấc cũng không rời, ta tự nhiên có thể bảo vệ tính mạng ngươi không lo.
Huyền Ẩn Đạo Nhân cả giận nói:
- Tiểu tử, ngươi thật đem mình làm thành sư tôn ta rồi hả? Ngươi không biết lão ma đầu Ma La Thập kia. . .
Hắn lời còn chưa dứt, công kích của đám người Công Dương Cổ kia đã đi tới trước người Phụ Văn Cung, Phụ Văn Cung cười ha ha, bả vai lay động, hóa thành một pho tượng Cự Nhân vạn trượng, quanh thân ánh sao lấp lánh, sau ót giơ lên một vòng Minh Nguyệt ngân bạch sắc, giơ tay lên liền đở công kích của đám đông.
Phía sau lưng hắn chính là cửa vào tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật, để cho mọi người không đường có thể trốn, không đường thối lui!
Trên bảo tọa, Ma La Thập đột nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp:
- Văn Cung, hấp thu bọn họ, tu vi của ta có thể khôi phục hai ba thành, đánh xuyên qua Bách Ma Quật, có chút khó khăn.
Phụ Văn Cung ra sức ngăn cản đám người Công Dương Cổ công kích, bọn người Công Dương Cổ là Thiên Cung cấp cường giả, năm đó hoành hành nhất thời, mặc dù bị giam cầm rất nhiều năm, nhưng thực lực như cũ không thể khinh thường, để cho hắn rất là cố hết sức.
Hơn nữa, cường giả Thái Huyền Thánh Tông sắp đuổi tới đây, đến lúc đó, hắn chính là hai mặt thụ địch!
- Đại sư bá, không chỉ hai ba thành tu vi, ta còn vì ngươi đưa tới mấy lão quái vật của Thái Huyền Thánh Tông, đầy đủ cho tu vi của ngươi khôi phục đến sáu bảy thành!
Phụ Văn Cung cười to nói.
Linh Dịch trong bình ngọc kia còn đang không ngừng chảy xuống, tắm rửa quanh thân Ma La Thập, để cho nhục thể của hắn như cũ nhanh chóng phục hồi như cũ, thanh âm ù ù nói:
- Văn Cung, thủ đoạn của ngươi, so sánh với sư phó của ngươi tăng thêm một bậc!
Ầm!
Đột nhiên trên bảo tọa, thân thể của Ma La Thập chấn động, hư không tựa hồ cũng bị chấn đến sắp nghiền nát!
Không gian Bách Ma Quật, trải qua không biết bao nhiêu đạo trận pháp trận văn gia cố, trở nên không gì phá nổi, cho dù mấy đại ma đầu Công Dương Cổ là Thiên Cung cấp cũng không cách nào rung chuyển, nhưng mà thân thể Ma La Thập chấn động, liền cơ hồ đem không gian chấn vỡ, nhục thể của hắn đã khôi phục thất thất bát bát, Ma Thần chi thân bắt đầu bày ra uy lực cường đại!
- Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh!
Ma La Thập quát khẽ, vô số đạo văn từ trong cơ thể xông ra, hóa thành một mặt cự luân, cao cao dựng thẳng ở sau ót, ong ong chuyển động, truyền đến một cổ dẫn lực không gì phá nổi, đám người Công Dương Cổ nhất thời chỉ cảm thấy tinh khí cùng máu huyết trong cơ thể xuẩn xuẩn dục động, tinh khí, khí huyết không ngừng lưu thất, tu vi điên cuồng suy kiệt!
Hắn tu luyện chính là một môn Ma Đạo kinh điển cực kỳ cao thâm, có thể trong vô hình đoạt tinh khí khí huyết của người, cướp đoạt tu vi người khác, Giang Nam cũng cảm giác được tinh khí bản thân xuẩn xuẩn dục động, khí huyết không yên, vội vàng cao giọng nói:
- Phụ chưởng giáo, đừng quên hiệp nghị giữa chúng ta!
- Tự nhiên chưa quên!
Phụ Văn Cung cười to nói:
- Đại sư bá, vị tiểu huynh đệ này cùng lão gia hỏa bên cạnh hắn cùng ta có hiệp nghị, còn cần mượn bảo vật của hắn giúp ngươi chặt đứt gông xiềng, chi bằng bỏ qua cho bọn họ.
Ánh mắt Ma La Thập rơi vào trên người Giang Nam, hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
- Tiểu quỷ, để cho ta không có thể ăn thống khoái. . .
Giang Nam cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân nhất thời chỉ cảm thấy áp lực chợt nhẹ, khí huyết cùng tinh khí bản thân không hề lưu thất nữa, cũng thở phào nhẹ nhỏm.
- Phụ Văn Cung thật là một nhân vật lợi hại, thận trọng, vì cứu Ma La Thập có thể nói tính toán nặng nề !
Ánh mắt Giang Nam chớp động, thực lực của Ma La Thập cố nhiên làm hắn khiếp sợ, nhưng Phụ Văn Cung quyền mưu trí mưu, mới thật sự là tài trí.
- Hắn cứu đám người Công Dương Cổ, vốn là không có cái hảo tâm gì, hơn nữa ở trên đường trì hoãn thời gian, đợi chờ cao thủ Thái Huyền Thánh Tông tới, sau khi giết mấy trưởng lão Thái Huyền Thánh Tông, lợi dụng Thái Huyền thánh tông tức giận, hấp dẫn càng nhiều cường giả tiến vào Bách Ma Quật đưa đồ ăn cho Ma La Thập, giúp hắn khôi phục tu vi.
|
Chương 322: Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân. (2) Ads Giang Nam thầm nghĩ:
- Nếu Thái Huyền Thánh Tông biết Ma La Thập thoát khốn, căn bản không sẽ phái người tới, mà là chờ Thái Hoàng lão tổ trở lại làm tiếp quyết định. Chưởng giáo Chí Tôn, phải là hạng người tài trí vô song như Phụ Văn Cung, nếu chỉ là tu vi cường đại, nhiều nhất chỉ có thể làm nhất phương bá chủ, mà không thành được chưởng giáo.
Tinh Nguyệt Thần Tông tiền chưởng giáo lựa chọn Phụ Văn Cung làm người thừa kế, ánh mắt đúng là lão luyện độc đáo.
Tinh khí khí huyết cùng tu vi của đám người Công Dương Cổ cũng đang không ngừng lưu thất, trong lòng kinh hãi, đối với thế công của Phụ Văn Cung càng thêm mãnh liệt, cố gắng đem Phụ Văn Cung ép mở, cướp đường mà chạy!
Bất quá, ở loại địa phương như Bách Ma Quật này, tu vi thực lực của bọn họ cũng gặp phải áp chế thật lớn, nhất thời trong chốc lát không cách nào ép mở nhân vật chưởng giáo Chí Tôn như Phụ Văn Cung này.
- Trước hết giết lão khô lâu này!
Rốt cục, có mấy vị đại ma đầu lệ tiếu không dứt, tung mình hướng Ma La Thập giết tới, Ma La Thập bị trói ở trên bảo tọa, không cách nào nhúc nhích, thậm chí ngay cả đầu ngón chân cũng bị xiềng xích trói lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ công tới.
Oanh!
Công kích của mọi người rơi vào trên người Ma La Thập, các loại chấn động không dứt, cuồng phong cuồn cuộn quét ngang không gian tầng dưới chót Bách Ma Quật, nếu không phải bên cạnh Giang Nam có Huyền Ẩn Đạo Nhân che chở, chỉ sợ hắn mới vừa tiếp xúc đến dư ba công kích của mọi người, sẽ bị chấn nát bấy!
Đây là Thiên Cung cường giả tranh phong, mạnh mẻ vô cùng, không chỉ có Thần Thông công phạt, còn có Thiên Cung chi bảo uy năng vô hạn, chỉ có không gian vững chắc như Bách Ma Quật mới có thể chịu đựng được công kích của bọn hắn, đổi lại những địa phương khác, hư không cũng sẽ bị đánh nát bấy!
Thân thể của Ma La Thập lại khe khẽ rung lên, chỉ nghe thình thịch một tiếng vang thật lớn, Thần Thông cùng Thiên Cung chi bảo rơi vào trên người hắn rối rít nổ tung, tài liệu có thể luyện thành Thiên Cung chi bảo đều cực kỳ thượng thừa, lại bị người tế luyện không biết bao nhiêu năm, phóng ở trong người lấy Đạo văn ân cần săn sóc, tính chất mạnh tiếp cận thần kim, nhưng dù vậy cũng không cách nào cùng thân thể của Ma La Thập sánh ngang!
Nhục thể của hắn đã thành thần, thành Ma!
- Chết!
Ma La Thập rống to, những người kia đột nhiên thình thịch nổ tung, hóa thành huyết vụ, xương cốt vỡ vụn, nhưng ngay sau đó bị đầu Ma Thần này há mồm khẽ hấp, huyết vụ cùng tinh khí, khí huyết, tu vi của bọn hắn rối rít bay vào trong miệng của hắn!
Ma La Thập cắn nuốt mấy người này, tu vi đột nhiên tăng vọt, hơi thở càng ngày càng mạnh, cự luân phía sau truyền đến dẫn lực mạnh hơn, công kích của đám người Công Dương Cổ càng chặt, chờ đợi có thể lao ra nơi này. Chỉ là tu vi cùng thân thể của bọn họ cũng đang không ngừng suy sụp, thậm chí thân thể vốn là cực kỳ khổng lồ, giờ phút này cũng trở nên càng ngày càng khô quắt, khí huyết trong thân thể càng ngày càng khô kiệt.
Cho dù là Công Dương Cổ cao tới hơn nghìn trượng, khí lực cũng dần dần thu nhỏ lại, biến thành không tới trăm trượng, mà mấy người khác cũng là đồng dạng không chịu nổi, càng phát ra cảm giác vô lực.
Huyền Ẩn Đạo Nhân thở dài, lẩm bẩm nói:
- Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, rốt cục tái hiện thế gian, năm đó nơi đại ma đầu kia đi qua, hài cốt đầy đồng, làm hại thiên hạ. . .
Hắn đã từng thấy qua bức tình hình này, Ma La Thập là nhân vật cùng thời đại với Huyền Ẩn Đạo Nhân, thời đại kia, quần tinh lấp lánh, cao thủ cường giả vô số, môn phái cũng nhiều hơn hiện nay, mỗi môn phái đều có nhân tài đứng đầu. Tinh Nguyệt Thần Tông Ma La Thập, Huyền Thiên Thánh Tông Huyền U Đạo Nhân, Thái Huyền Thánh Tông Thái Hoàng lão tổ, chính là ba vị nhân vật đứng ở đỉnh.
Trong đó Ma La Thập danh tiếng không tốt nhất, người này thích giết chóc thành tánh, năm xưa vì tu luyện Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, liền đã bắt đầu làm hại thiên hạ, không biết có bao nhiêu người chết ở trong tay của hắn, người bị giết quá nhiều, cho dù là Tinh Nguyệt Thần Tông đối với hắn cũng không chào đón.
Cuối cùng, người này nghe nói chết ở trong tay Thái Hoàng, để cho tất cả mọi người thở phào nhẹ nhỏm, Tinh Nguyệt Thần Tông cũng không có đi chứng thật sống chết của hắn, trừ Tinh Nguyệt Thần Tông tiền chưởng giáo đối với Ma La Thập kiêng kỵ, cũng có Ma La Thập làm ác quá nhiều, coi như là Ma Đạo cũng nhìn không được.
- Tử Xuyên, ngươi muốn cho Phụ Văn Cung mượn cự phủ của ngươi, giúp Ma La Thập thoát khốn sao?
Huyền Ẩn Đạo Nhân lắc đầu nói:
- Chỉ sợ tương lai ngươi sẽ hối hận hôm nay sở tác sở vi, ngươi không biết người này sau khi ra ngoài, sẽ tạo thành bao nhiêu sát kiếp. . .
Giang Nam nhẹ giọng nói:
- Mặc dù ta không cho mượn, Phụ Văn Cung cũng có thể giết ta đoạt bảo, sư thúc tổ, ngươi có thể đở nổi Phụ Văn Cung sao?
Huyền Ẩn Đạo Nhân hơi ngẩn ra, lắc đầu, mặc dù hắn là trưởng bối của Phụ Văn Cung, nhưng mà tu vi thực lực lại chưa từng đạt tới cấp bậc chưởng giáo, tự nhiên không phải là đối thủ của Phụ Văn Cung.
- Nếu Phụ Văn Cung dám đến cứu Ma La Thập, như vậy hắn nhất định cũng có bảo vật có thể chặt đứt những gông xiềng này, cứu Ma La Thập ra, nhưng tốc độ có thể chậm một chút.
Giang Nam hé mắt, nhẹ giọng nói:
- Ta cho hắn, chẳng qua là dệt hoa trên gấm, không cải biến được bất kỳ kết quả. Huống chi có Ma La Thập ở đây, Thái Hoàng ta cho Huyền Thiên Thánh Tông ta áp lực, sẽ ít rất nhiều, để cho Huyền Thiên Thánh Tông ta, tạm thời không đến nổi có nguy cơ diệt môn.
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên chỉ nghe bịch một tiếng, thân thể một vị đại ma đầu Thiên Cung cảnh đột nhiên toái rụng, hắn bị Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân rút đi một thân tu vi tinh khí, thân thể hóa thành phấn vụn.
Thình thịch thình thịch, thân thể mấy vị cường giả khác cũng rối rít nát bấy, chỉ còn lại có một người Công Dương Cổ.
- Ta và ngươi liều mạng!
Công Dương Cổ rống giận, phi thân hướng Ma La Thập đánh tới. Ma La Thập nhếch miệng cười to, há mồm khẽ hấp, chỉ thấy đầu sơn dương này vô lực giãy dụa, phi một tiếng nhảy vào trong miệng của hắn, truyền đến một tiếng hét thảm, liền không một tiếng động.
Ma La Thập một ngụm liền đem Công Dương Cổ nuốt luôn, chép miệng chậc lưỡi, ồm ồm nói:
- Văn Cung, ta thực đã khôi phục hơn hai thành tu vi, bất quá xiềng xích khóa ta lại, dùng chính là Hằng Vũ Thần Kim, tài liệu mà thần minh dùng để luyện chế pháp bảo, ngươi chém không đứt, ta cũng không cách nào đi ra ngoài. Ta cảm ứng được những cao thủ Thái Huyền Thánh tông kia đã tới gần, nếu chém không đứt xiềng xích, bọn họ luyện Bất Tử ta, nhưng các ngươi lại chạy trời không khỏi nắng!
Phụ Văn Cung cười ha ha, nói:
- Sư bá, ta sớm có chuẩn bị, đã mang đến Thần Tông trấn giáo chi bảo, luyện hóa xiềng xích giúp ngươi thoát khốn, bất quá tốn hao thời gian có chút dài, may mắn chính là, trên người vị Giang Nam tiểu huynh đệ này cũng có một kiện bảo vật, có thể chặt đứt Hằng Vũ Thần Kim!
|
Chương 323: Cướp sạch Bách Ma Quật. (1) Ma La Thập ah xong một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, có nhiều thú vị nói:
- Tiểu quỷ đầu, dùng ngươi bảo vật chặt đứt xiềng xích, để cho ta thoát khốn a!
Giang Nam lấy ra một thanh Địa Từ Nguyên Phủ giao cho Huyền Ẩn đạo nhân, cười nói:
- Sư thúc tổ, tu vi của ta quá yếu, chỉ sợ còn chưa tiếp cận bên cạnh của hắn sẽ bị hắn đánh chết, vẫn là ngươi tới đi.
Huyền Ẩn đạo nhân tiếp nhận Địa Từ Nguyên Phủ, sắc mặt do dự, đột nhiên chỉ nghe một tiếng thét dài truyền đến, thanh âm cuồn cuộn, vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai bọn hắn:
- Người nào dám can đảm tự tiện xông vào Thái Huyền Thánh tông? Thật to gan!
Cái âm thanh này thét dài, cho người cảm giác như là Phượng Minh thâm sơn, Thiên Nhạc khai tấu, Phạm Cầm gẩy nổ, rầm rộ, phảng phất muốn đem lồng ngực tách ra!
Cao thủ đứng đầu Thái Huyền Thánh tông rốt cục chạy đến, chỉ là một tiếng thét dài, liền để cho Huyền Ẩn đạo nhân ý thức được mình cùng người chênh lệch, người tới là có thể so sánh với chưởng giáo Chí Tôn cường giả, vượt xa hắn có thể đối phó.
Tuy trong lòng của hắn một vạn cái không muốn giải cứu Ma La Thập, nhưng giờ phút này cũng chỉ có thể tùy theo thiên mệnh!
Huyền Ẩn đạo nhân tiến lên, một búa bổ đi, chém vào phía trên xiềng xích, boong boong rung động, ánh lửa văng khắp nơi, cái xiềng xích kia chính là thần kim tạo thành, cứng rắn vô cùng, mặc dù là Ma La Thập cũng không cách nào bức đứt, nhưng ở dưới Địa Từ Nguyên Phủ, lại bị chém ra một cái lỗ thủng!
- Tốt một cái cự phủ, ngay cả xiềng xích do Thần Kim luyện chế cũng có thể chém đứt, cái phủ này, đủ có thể gây tổn thương đến nhục thân của ta rồi!
Ma La Thập tán thưởng liên tục, ánh mắt rơi vào phía trên Địa Từ Nguyên Phủ, đột nhiên nhẹ kêu một tiếng, thất thanh nói:
- Ngũ Sắc kim luyện chế? Bên trong rõ ràng còn tích chứa thần thông, đây là một Bảo Khí?
Giờ phút này linh dịch trong bình ngọc đã tiêu hao không còn, gần ngàn vạn cân linh dịch đem thân thể của hắn phục hồi như cũ, bộ lông cũng dài ra, sắc mặt Ma La Thập cổ quái, cao thấp dò xét thanh Địa Từ Nguyên Phủ này, tức cười nói:
- Con mẹ nó, cái vô liêm sỉ nào lãng phí như vậy, dùng Ngũ Sắc kim đến luyện chế Bảo Khí? Nếu để cho lão ★ tử biết rõ hắn là ai. . .
Huyền Ẩn đạo nhân liên tục ba búa, chém đứt một đầu xiềng xích, tiếp tục hướng xiềng xích khác chém tới, lại vào lúc này, tuyệt đỉnh cao thủ của Thái Huyền Thánh tông rốt cục đi vào, Phụ Văn Cung ngăn ở cửa khẩu, tế lên Tinh Nguyệt Thần Tông trấn giáo chi bảo, hai cổ lực lượng tuyệt cường ầm ầm trùng kích, chấn động không ngớt, đem Thiên Địa tầng dưới chót nhất chấn đến bấp bênh!
Giang Nam kêu rên một tiếng, ngực nặng nề, khổ sở đến cơ hồ thổ huyết, vội vàng tế lên Thiên Long Bát Âm chung, bảo vệ quanh thân, phi tốc lui về phía sau.
Tuy Phụ Văn Cung cùng Thái Huyền Thánh tông cường giả giao thủ là ở chỗ giao hội của tầng thứ sáu cùng tầng dưới chót nhất, dư âm cũng không xâm nhập tới đây, nhưng như trước có một tia khí tức tiết lộ ra ngoài, cơ hồ trấn sát hắn!
Chênh lệch quá xa, Giang Nam ở trong trẻ tuổi có thể xem như bộc lộ tài năng, nhưng mà ở trước mặt thế hệ trước, vẫn có một đoạn rãnh trời không cách nào vượt qua!
- Nguyên lai là Phụ Văn Cung!
Một thanh âm già nua truyền đến:
- Phụ Văn Cung, ngươi tiềm vào Thái Huyền Thánh tông ta, chẳng lẽ là ý định nghĩ cách cứu viện lão ma đầu Ma La Thập kia? Ngươi quá cuồng vọng rồi! Cũng tốt, đường đường Tinh Nguyệt Ma tông Chi Chủ, hôm nay liền muốn ở lại bên trong Bách Ma Quật, chôn cùng những đệ tử tử vong kia của chúng ta!
Công kích của Thái Huyền Thánh tông càng thêm mãnh liệt, làm cho Phụ Văn Cung không ngừng lui về phía sau, mà Huyền Ẩn đạo nhân cũng tăng thêm tốc độ, không ngừng chặt đứt một mảnh xiềng xích dài hẹp, lúc này phải tranh thủ thời gian, nếu lão quái vật của Thái Huyền Thánh tông công đến, bọn họ hết thảy sẽ chết, chỉ có Ma La Thập có thể còn sống!
Nếu Ma La Thập thoát khốn, vậy thì đại cục đã định!
- Ta sắp chống đỡ không nổi rồi!
Phụ Văn Cung tuy có trấn giáo chi bảo nơi tay, nhưng mà không cách nào ngăn cản xu hướng suy tàn, nơi đây có lịch đại chưởng giáo của Thái Huyền Thánh tông bố trí xuống trận vân, áp chế tu vi thực lực của hắn, không cách nào cùng những lão quái vật Thái Huyền Thánh tông này chống lại.
Rầm Ào Ào!
Một đầu cánh tay của Ma La Thập khóa lại ở trong xiềng xích rốt cục bị Huyền Ẩn đạo nhân chém hơn phân nửa, đầu Ma Thần này đột nhiên một tay đoạt lấy Địa Từ Nguyên Phủ qua, vung búa bổ một phát, boong boong loong coong hơn mười đạo xiềng xích hết thảy đoạn đi!
Nhục thân của hắn thật sự quá mạnh mẽ, vận búa thành phong, mỗi một búa rơi xuống, liền có vài chục đạo xiềng xích chặt đứt, hai mắt tỏa ánh sáng, cười nói:
- Hảo bảo bối, hảo bảo bối a, ngay cả Hằng Vũ Thần Kim cũng có thể đơn giản chặt đứt! Cũng không biết là cái khốn nạn nào luyện, rõ ràng đem bảo bối bực này luyện thành phá búa, hơn nữa là Bảo Khí Thần thông ngũ trọng, thật sự là phung phí của trời!
Huyền Ẩn đạo nhân thấy hắn không cần mình hỗ trợ, vội vàng thả người bay đến bên người Giang Nam, chỉ thấy Giang Nam sắc mặt tức giận, vội vàng nói:
- Tử Xuyên, làm sao vậy?
- Lão hỗn đản kia, lại muốn lau đi thần thông của ta, đem Địa Từ Nguyên Phủ của ta làm của riêng!
Giang Nam cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
- Mặc dù là Thái Hoàng, cũng không cách nào ở trên Ngũ Sắc kim lạc ấn đạo vân, hắn muốn lau đi thần thông của ta, cái kia chính là nằm mơ!
Trong khoảng khắc, Ma La Thập liền đem đại bộ phận xiềng xích hết thảy chặt đứt, vẫn không thể nào đem thanh Địa Từ Nguyên Phủ này luyện hóa, tức giận đến nổi trận lôi đình, nổi giận đùng đùng đem tất cả xiềng xích hết thảy chém gãy, lập tức đem Địa Từ Nguyên Phủ thu vào bên trong Tử Phủ, từ trên bảo tọa đứng dậy.
Đệ nhất Sát Thần từ xưa đến nay, rốt cục thoát khốn!
- Ma La Thập, trả búa lại cho ta!
Giang Nam xòe bàn tay ra, ngửa đầu nhìn về phía cự nhân vạn trượng kia, cười lạnh nói:
- Ngay cả đồ vật của tiểu bối ngươi cũng muốn đoạt, ngươi tiết tháo ở đâu?
Ma La Thập hai mắt trợn tròn, ánh mắt rơi vào trên người của hắn, nhe răng cười nói:
- Tiểu quỷ đầu, ngươi không sợ ta sao? Ngươi có biết, ta muốn giết ngươi mà nói, không cần động thủ, chỉ cần xì hơi liền có thể đem ngươi thổi chết hay không!
- Sợ.
Giang Nam thành thành thật thật nói:
- Ta dầu gì cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi trở tay liền đoạt đồ vật của ân nhân cứu mạng, là đạo lý gì? Trả cự phủ lại cho ta!
Ma La Thập nhe răng cười, hung hăng mà nhìn thẳng hắn, Huyền Ẩn đạo nhân một đầu mồ hôi lạnh, vội vàng hướng Giang Nam liên tục ném ánh mắt, thấp giọng nói:
- Tử Xuyên, búa bị hắn cướp đi liền cướp đi, tánh mạng quan trọng hơn. . .
Giang Nam mặt không đổi sắc, nhìn thẳng hắn.
- Một thanh phá búa mà thôi, sao lại thu làm của mình. . .
|
Chương 324: Cướp sạch Bách Ma Quật. (2) Ads Sắc mặt Ma La Thập trở nên hồng, lấy Địa Từ Nguyên Phủ ra ném cho Giang Nam, thấp giọng nói:
- Chuyện ta đoạt búa của ngươi này, hai người các ngươi ai dám nói ra, ta liền giết cả nhà các ngươi! Có biết không?
Dứt lời, vị Ma Thần này đi nhanh hướng Phụ Văn Cung đi đến, trên người còn có xiềng xích của Hằng Vũ Thần Kim dài chừng mười trượng, nhẹ nhàng khẽ động liền rầm rầm rung động, ha ha cười nói:
- Văn Cung, ngươi tránh ra, không nên quấy rầy ta ăn uống!
Huyền Ẩn đạo nhân như là từ trong nước đi ra, mồ hôi đầm đìa, âm thầm may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Giang Nam đem Địa Từ Nguyên Phủ đưa cho Huyền Ẩn, thấp giọng nói:
- Sư thúc tổ, cơ duyên của chúng ta đến rồi!
Trái tim Huyền Ẩn đạo nhân bang bang nhảy loạn, cả giận nói:
- Cái gì cơ duyên? Không chết coi như là tổ tiên tích đức!
- Ta nói là những Hằng Vũ Thần Kim luyện chế thành xiềng xích kia!
Giang Nam mục quang thiểm thước, cười nói:
- Những xiềng xích này chỉ dùng Thần Kim luyện thành, ngay cả Ma La Thập cũng giãy giựa mà không thoát, chỉ có thể chờ người tới cứu, nếu có thể hết thảy chém xuống, chẳng phải là đại phát một số tiền của phi nghĩa sao?
Huyền Ẩn đạo nhân cũng không khỏi tim đập thình thịch, nhìn về phía những xiềng xích kia, những xiềng xích này một bộ phận còn ở lại trên người Ma La Thập, nhưng còn lại càng dài, ngắn thì có trăm trượng, dài khoảng chừng ngàn trượng!
Phải biết rằng, đây là thần kim, Thái Huyền Thánh tông vơ vét bao nhiêu vạn năm mới có thể tích lũy ra tài phú như vậy!
Huyền Ẩn đạo nhân giờ phút này cũng nhịn không được nữa hưng phấn nói:
- Ta nhớ được Hằng Vũ Thần Kim một cân có thể đổi lấy ngàn cân linh dịch, Hằng Vũ Thần Kim tại đây chỉ sợ có mấy trăm ngàn cân, cái này nếu bán đi có thể mua một môn phái rồi. . .
Một già một trẻ giờ phút này đều biến thành kẻ tham tiền, lúc này tiến lên, Huyền Ẩn đạo nhân giơ búa, hướng những xiềng xích kia gốc bổ tới, cũng không ngẩng đầu lên nói:
- Tử Xuyên, ta đến bổ, ngươi tới thu, tốc chiến tốc thắng!
- Không cần, cùng một chỗ chém!
Giang Nam khẽ quát một tiếng, thi triển Ma Chung Bá Thể thần thông, hiện ra bát tí, Huyền Ẩn đạo nhân vội vàng nhìn lại, chỉ thấy bảy cánh tay trong đó từng người cầm lấy một thanh Địa Từ Nguyên Phủ, đinh đinh đinh hướng những xiềng xích kia bổ tới, không khỏi để cho vị lão giả này thấy nghẹn họng nhìn trân trối.
- Nhiều Địa Từ Nguyên Phủ như vậy, đệ tử này của Lạc sư điệt ở lúc tục gia, là xuất thân tiều phu sao?
Một già một trẻ chém đến vui sướng, không ngừng đem một mảnh xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim dài hẹp thu vào bên trong Tử Phủ, đột nhiên một đạo nhân ảnh bay tới, đúng là Phụ Văn Cung, nhìn thấy hai người này búa khởi búa rơi, không khỏi im lặng.
- Huyền Ẩn là một người thành thật như vậy, rõ ràng cũng liều mạng đoạt bảo, ngay cả da mặt cũng không muốn!
Phụ Văn Cung hừ lạnh một tiếng, vội vàng tế lên Tinh Nguyệt Thần Tông trấn giáo chi bảo, là một pháp luân hình dáng trăng tròn, tên là Nguyệt Kim Luân, hướng những xiềng xích kia cắt tới. Bên trong Tinh Nguyệt Thần Tông có tất cả hai kiện trấn giáo chi bảo, một là Thần Tông tổ sư lưu lại nhục thân, một kiện khác là tụ tập Chư Thiên tinh lực luyện chế mà thành Nguyệt Kim Luân.
Lần này Phụ Văn Cung mang Nguyệt Kim Luân đến, là ý định mượn nhờ cái trấn giáo chi bảo này luyện hóa chút ít xiềng xích vây khốn Ma La Thập kia, bất quá sau khi nhìn thấy Địa Từ Nguyên Phủ của Giang Nam, lúc này mới cải biến chủ ý.
Tốc độ Nguyệt Kim Luân cắt xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim nếu so với Địa Từ Nguyên Phủ thì chậm rất nhiều, để cho trong nội tâm Phụ Văn Cung một hồi biệt khuất, thầm nghĩ:
- Ta xuất lực tối đa, ngược lại rơi xuống ít nhất, hai tên này cái lực gì cũng không có ra, nhất là tiểu quỷ kia một mực xem náo nhiệt, nhưng thời điểm thu chỗ tốt, ai đều không bằng hắn
Giờ phút này, Ma La Thập đã giết ra tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật, xông vào không gian tầng thứ năm, cùng mấy lão quái vật của Thái Huyền Thánh tông đánh đập tàn nhẫn, bởi vậy cũng không có ai đến quấy rầy bọn họ.
Cũng không lâu lắm, xiềng xích tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật liền bị ba người quét sạch không còn, giặt rửa thành đất trống.
Sắc mặt Phụ Văn Cung âm tình bất định, lườm lườm già trẻ hai người hưng phấn không thôi ở bên cạnh, thầm nghĩ:
- Ta vất vất vả vả cũng không có bằng bọn họ, chỉ có hai mươi sợi xiềng xích, mười thành cũng không có chiếm được một thành, còn lại toàn bộ bị hai người bọn họ cướp đi, nhất là Giang Nam tiểu quỷ kia, ỷ vào tay so với ta nhiều, búa so Nguyệt Kim Luân nhanh, trọn vẹn cướp đi bảy thành!
- Nên tiêu diệt hai người bọn họ hay không. . .
Hắn nháy mắt mấy cái, thầm nghĩ:
- Được rồi, lần này Thần Tông ta cùng Huyền Thiên Thánh tông liên thủ, nếu như không có Tịch Ứng Tình tương trợ, mời đến một ít lão quái vật ngăn trở Thái Hoàng, ta cũng không thể cứu Đại sư bá ra. . .
Giang Nam cùng Huyền Ẩn đạo nhân cảm thấy mỹ mãn, hai người cùng Phụ Văn Cung cùng một chỗ trở lại tầng thứ năm Bách Ma Quật, chỉ thấy nơi đây đã trống trơn, ngoại trừ Ma La Thập ra thì không có người sống khác, thậm chí ngay cả lão tăng trong lồng giam kia giờ phút này cũng đã bị mất mạng, bị Ma La Thập dùng Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh hóa thành một đống xương khô.
Ma La Thập đem lão tăng này cùng cường giả Thái Huyền Thánh tông hết thảy thôn phệ, đem tinh khí khí huyết cùng tu vi của bọn họ luyện hóa, giờ phút này đã khôi phục sáu bảy thành tu vi, cho người cảm giác là một Ma Thần từ trong Cửu U hàng lâm đến nhân gian, quanh thân tràn ngập ma hỏa, trên người hắn còn có xiềng xích rậm rạp chằng chịt không có bị cắt triệt để, hơi động một chút, dây xích liền rầm rầm rung động.
Lão ma đầu này thật sự quá cường đại, lần này Thái Huyền Thánh tông tiến đến mấy nhân vật như chưởng giáo Chí Tôn cấp, giờ phút này ngay cả cặn bã cũng không còn lại, không ai có thể đào thoát.
- Ma La Thập tiền bối, có muốn ta giúp ngươi một tay, đem xiềng xích trên người của ngươi, triệt để diệt trừ hay không?
Giang Nam chứng kiến xiềng xích trên người hắn, trong nội tâm một hồi nóng bỏng, vô cùng nhiệt tình nói.
Phụ Văn Cung thấy hắn ngay cả những xiềng xích này cũng không buông tha, vội vàng nói:
- Cái này cũng không nhọc đến tiểu huynh đệ phí tâm, dùng tu vi thực lực của Đại sư bá ta, đem những xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim này luyện hóa, là chuyện dễ dàng.
Giang Nam thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, Ma La Thập ồm ồm nói:
- Các ngươi đến trên người của ta, ta mang bọn ngươi đi ra ngoài!
Huyền Ẩn đạo nhân nghe vậy, lúc này mang theo Giang Nam phi thân lên, rơi vào đầu vai của hắn, Phụ Văn Cung cũng bay đi lên, Ma La Thập một bước về phía trước bước ra, một quyền oanh khứ, ầm ầm, không gian Bách Ma Quật rầm rầm nghiền nát, cả tòa Bách Ma Quật bắt đầu sụp đổ, không ngừng hướng tầng thứ năm sụp xuống.
Ma La Thập một bước phóng ra, sau một khắc đi ra ngoại giới, Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bách Ma Quật boong boong rung động, trong chớp mắt sụp đổ thành một đại cầu đồng đỏ, phạm vi vạn trượng, rơi vào bên trong vực sâu không đáy.
|