Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 345: Chính Đạo bại hoại. (2) Mặc dù Huyền Thiên Thánh Tông không phải là khôi thủ Chính Đạo, nhưng địa vị cũng là bất phàm, Tịch Ứng Tình lại càng là chưởng giáo trẻ tuổi nhất trong các phái, được Thái Hoàng vinh dự nói có hy vọng trở thành thần nhân nhất. Hắn thành thân đại điển, vô luận Chính Đạo hay là Ma Đạo, Yêu Tộc, Phật Môn, đều phải cho mặt mũi.
Huống chi hắn muốn cưới chính là Thái Huyền Thánh Tông Thánh Nữ, nữ nhi Thái Hoàng, hai đại phái đám hỏi, nếu không phái người tới, ngày sau nếu hai đại môn phái này truy cứu, nói vậy bất kỳ một môn phái nào cũng chịu không nổi.
- Triều Thánh Tông Phó Duyên Tông phụng chưởng giáo chi mệnh, đến đây chúc mừng!
- Thanh Vân Tông Thanh Sơn Đạo Nhân phụng chưởng giáo chi mệnh, đến đây chúc mừng!
- Tinh Nguyệt Thần Tông Phụ Văn Cung hướng Tịch đạo hữu chúc mừng tân hôn!
- Cổ Thần Các Hướng Vân Thiên phụng chưởng giáo chi mệnh, chúc mừng Tịch chưởng giáo!
. . .
Tân khách liên tục không ngừng mà đến, để cho Thương Lạc Đạo Nhân cũng bận không thôi, lại có nhiều trưởng lão rối rít đến đây nghênh tiếp, thậm chí ngay cả mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão cũng riêng phần mình ra mặt, tiếp đãi khách quý đến từ các phái.
- Vạn Long Sào Long Tam thái tử phụng Long Hoàng chi mệnh, đặc biệt tới chúc mừng!
Đột nhiên, một cổ Long uy mênh mông tịch quyển thiên địa, dâng lên mà đến, chỉ thấy một chiếc cự thuyền dài đến mấy ngàn trượng ầm ầm chạy nhanh vào Huyền Thiên Thánh Tông, bóng ma khổng lồ từ trên cao quăng xuống, che kín hai ba núi lớn phía dưới.
Chiếc thuyền rồng này không có từ sơn môn tiến vào, mà là trực tiếp xông vào bên trong Thánh Tông, những người khác, cho dù là đứng đầu một giáo, cũng từ sơn môn bái phỏng, đường đường chánh chánh, theo đủ lễ số, Vạn Long Sào ngang ngược càn rỡ như thế, để cho rất nhiều người cũng xem không vừa mắt, bất quá có khó chịu cũng không có ra mặt, mà là yên lặng theo dõi kỳ biến.
Mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão như Huyền Ẩn rối rít cau mày, bất quá ở xa tới là khách, bọn họ cũng không nên phát giận, chỉ đành phải phi thân lên, chỉ thấy trên thuyền rồng, hàng trăm Thiên Long hóa thành hình người, đứng ở trên boong thuyền, quay chung quanh một ngọn lều lớn.
Trong đại trướng, chỉ thấy một vị nam tử trẻ tuổi ngồi ở trong đại trướng, khí độ ung dung, quần áo hoa lệ.
Tu vi của hắn cực kỳ cường đại, cũng là trẻ tuổi, dĩ nhiên đã tu thành Thần Phủ, pháp lực so sánh với thường nhân càng hùng hồn, ánh mắt như điện.
Chúng Thái Thượng Trưởng Lão Huyền Ẩn Đạo Nhân lên thuyền, hướng mọi nơi nhìn lại, trong lòng thất kinh, chỉ thấy Thiên Long trên thuyền này tu vi cực kỳ mạnh mẻ, thậm chí không kém gì bọn họ, liền có năm sáu người, này năm sáu Thiên Long tu thành Thiên Cung, huyết thống tôn quý!
Mà những người khác, thì tất cả đều là Long Tộc tu thành Thần Phủ, hơi thở xông lên tận trời, chỉ thấy những Long Tộc này hơi thở tương liên, giữa không trung xuất hiện một dị tượng chu vi mấy trăm mẫu, dử tợn hung ác, rồi lại tràn đầy khí tức thần thánh.
Cổ thế lực này, cơ hồ có thể cùng một danh môn đại phái so sánh !
Cho dù một đại phái hùng bá nhất phương, có thể lấy ra chiến lực cao đoan, cũng không gì hơn cái này!
- Long Tam thái tử tới, tệ phái hết sức vinh hạnh, kính xin Thái Tử dời bước xuống thuyền, để cho tệ phái lấy tận tình địa chủ.
Huyền Ẩn Đạo Nhân cười nói.
- Tam thái tử chúng ta tới, một là hướng Tịch chưởng giáo chúc mừng tân hôn chi hỉ.
Một Thiên Long tu thành Thiên Cung đột nhiên mở miệng, thanh âm ùng ùng nói:
- Hai là muốn mời Huyền Thiên Thánh Tông giao ra một người, kính xin Huyền Ẩn Đạo Nhân thành toàn!
Huyền Ẩn Đạo Nhân khẽ cau mày, trong lòng biết lai giả bất thiện nói:
- Xin hỏi Long Tam thái tử muốn cho thánh tông ta giao ra người nào?
- Giang Nam Giang Tử Xuyên!
Đầu Thiên Long kia cười lạnh một tiếng nói:
- Giang Tử Xuyên ở Nam Hải giết Tổ Dương Thái Tử tôn quý nhất của Vạn Long Sào ta, mắt thấy chuyện này không dưới trăm người, Tổ Dương Thái Tử huyết mạch tôn quý, chính là ấu tử của Long Hoàng Vạn Long Sào ta, lần đầu tiên rời núi, liền chịu khổ độc thủ của hắn, hình thần câu diệt, ngay cả thi thể cũng bị hắn ăn. Huyền Ẩn, ngươi chẳng lẻ muốn che chở người này sao ?
- Tổ Dương Thái Tử?
Huyền Ẩn Đạo Nhân một đầu mơ hồ, có chút không biết làm sao, trong lòng thầm than hỏng bét:
- Ta sớm biết tên tiểu tử Giang Nam này hay gây họa, không nghĩ tới xông tai họa lớn như thế, ngay cả Long Hoàng Thái Tử của Vạn Long Sào cũng thịt ăn. Cái tên này còn có chuyện gì không dám làm?
Long Tam thái tử thấy chậm chạp không đáp lời, sắc mặt trầm xuống, từ trong đại trướng đứng dậy đi tới, lạnh giọng nói:
- Giang Nam giết ấu đệ của ta, tội không thể tha, chẳng lẻ Huyền Thiên Thánh Tông muốn bao che người này, cùng ta Vạn Long Sào khai chiến sao ?
- Khai chiến liền khai chiến, Lĩnh Tụ Phong ta sợ qua người nào?
Đột nhiên, một giọng nữ truyền đến, Long Tam thái tử theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy hai đầu Tam Túc Ô Kim lôi kéo một chiếc Thái Dương Chiến Xa bay tới, trên chiến xa một vị thiếu nữ xinh đẹp đứng trong xe, đằng đằng sát khí.
- Ai dám khi dễ đệ tử của ta, ta liền làm thịt người đó!
Sắc mặt Lạc Hoa Âm bất thiện, cười lạnh nói.
Long Tam thái tử cùng nhiều Vạn Long Sào cường giả sắc mặt vô cùng âm trầm, một đầu Thiên Long cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Lạc Hoa Âm? Ta nghe qua tên của ngươi, cũng biết ngươi có chút thủ đoạn, bất quá lần này chuyện mang thể diện Vạn Long Sào ta, nếu Huyền Thiên Thánh Tông không giao Giang Nam Giang Tử Xuyên, hôm nay chính là ngày quý phái xoá tên!
Huyền Ẩn Đạo Nhân âm thầm kêu khổ, vội vàng nói:
- Chư vị, hôm nay là ngày đại hỉ của chưởng giáo ta, không để cho chưởng giáo ta một chút mặt mũi, cũng phải nhìn ở mặt mũi Thái Hoàng lão tổ, kính xin chư vị an tâm một chút chớ nóng.
Long Tam thái tử lạnh lùng nói:
- Huyền Ẩn, ngươi không có tư cách nói, Tịch Ứng Tình ở đâu? Để cho Tịch Ứng Tình đi ra ngoài gặp ta!
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, cười nói:
- Tam thái tử cần gì tức giận? Hôm nay là ngày vui của Tịch chưởng giáo cùng Thái Huyền Thánh Tông Thánh Nữ ta, cho dù có thiên đại thù hận, cũng phải qua ngày hôm nay.
Long Tam thái tử giận dữ, theo tiếng nhìn lại, không khỏi hơi ngẩn ra, tức giận biến mất, chắp tay nói:
- Nguyên lai là Thái Huyền Thánh Tông Lê Phóng sư thúc cùng chư vị tiền bối.
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân nhìn lại, chỉ thấy nhiều cường giả thế hệ trước của Thái Huyền Thánh Tông phủ xuống, giống như trước cũng không có đi sơn môn, mà là trực tiếp xông vào Huyền Thiên Thánh Tông, những cường giả Thái Huyền Thánh Tông này cũng cực kỳ cường đại, so sánh với những cường giả Vạn Long Sào kia không thể yếu, nhất là Lê Phóng, một vị chưởng giáo Chí Tôn cấp cường giả, tu thành Thiên Cung ngũ trọng, tu vi sâu không lường được!
- Dễ nói dễ nói.
Lê Phóng cười tủm tỉm nói:
- Bất quá sau khi đám cưới, ta cũng muốn hướng Huyền Thiên Thánh Tông muốn một người.
|
Chương 346: Lưu vong Minh giới. (1) Ads Sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, cười lạnh nói:
- Giang Nam Giang Tử Xuyên giết hơn năm mươi đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, hơn nữa cùng Phụ Văn Cung lẻn vào Thái Huyền Thánh Tông Bách Ma Quật, thả lão ma đầu Ma La Thập, tội đáng chết vạn lần, giữ lại người này thật sự là sỉ nhục của Chính Đạo ta, Chính Đạo bại hoại bực này, người người đều có thể giết! Huyền Thiên Thánh Tông thân là Chính Đạo đại phái, chớ bởi vì một con sâu mà rầu nồi canh!
Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Lâm nháy mắt mấy cái, tò mò nhìn Giang Nam:
- Ca, ngươi mấy ngày nay làm chuyện gì vậy, khổ chủ cũng tìm tới cửa rồi!
Vân Bằng cười nói:
- Không nghĩ nhiều ngày không thấy, sư đệ đã nổi danh khắp thiên hạ .
- Hư danh.
Giang Nam có chút chột dạ, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Những này là hư danh mà thôi, không đáng nhắc đến.
- Mấu chốt là, những người này đều muốn mạng của ngươi, ngay cả thánh tông ta cũng che không được ngươi, Lạc sư bá cũng không cách nào ngăn trở bọn họ.
Mộ Yên Nhi cau mày nói:
- Hiện tại nên làm thế nào cho phải?
- Chưởng giáo tới!
Đột nhiên, Tịch Ứng Tình hiện ra ở trên Lĩnh Tụ Phong, mọi người trong lòng cả kinh, vội vàng rối rít làm lễ ra mắt.
Lúc này, trong động phủ của Giang Nam trên Lĩnh Tụ Phong, đã tụ tập không ít đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, đệ tử những môn phái khác, cũng không có thiếu là người quen của Giang Nam.
Yêu Thần Tông Thiên Yêu Thánh Nữ cùng Thải Dực, còn có Tinh Nguyệt Ma Tông Quân Mộng Ưu cùng Sở Hương Hương, cùng với Nam Hải Thác Bạt Lan Vân cùng Thác Bạt Lưu Chiếu, những người này lai lịch to lớn, cùng một giuộc, rất có khuynh hướng thông đồng làm bậy.
Nhất là Tịch Ứng Tình thấy trong mọi người còn có một bạch y hòa thượng trẻ tuổi, sắc mặt không khỏi hơi tối sầm, hiển nhiên nhận ra lai lịch của Vô Tướng Thiền Sư.
Giang Nam từ Nam Hải trở lại thánh tông, cũng không lâu lắm ngày đại hôn gần tới, các phái đến đây chúc mừng, đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Sở Hương Hương cũng tìm tới. Mọi người ở trong động phủ của hắn đàm kinh luận đạo, Vô Tướng Thiền Sư tự nhiên không chịu bỏ qua cho cơ hội này, cũng gia nhập trong đó, nói có sách, mách có chứng, cùng mọi người đàm luận Phật học.
Giang Nam lấy Long thịt ra, mở tiệc chiêu đãi mọi người, mọi người cũng riêng phần mình mang tới kỳ trân dị quả, cùng nhau chia sẽ, nhất là Vô Tướng Thiền Sư, đại ma đầu này giả bộ non, nhưng lấy ra kỳ trân dị quả cấp bậc cực cao, có chút cho dù là Thiên Cung cường giả cũng chưa chắc gặp qua, làm người ta sách sách xưng kỳ.
- Tử Xuyên, tu vi của ngươi chưa ra hình dáng gì, nhưng bản lãnh gây họa cũng không nhỏ, so sánh với sư phó của ngươi còn muốn lớn hơn một chút.
Tịch Ứng Tình phất tay, ý bảo mọi người không cần đa lễ, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, cười mà như không cười nói:
- Hôm nay những người này giết tới cửa, ngươi để cho ta nên làm cái gì bây giờ?
Giang Nam khom người, một mực cung kính nói:
- Theo chưởng giáo xử trí.
- Theo ta xử trí? Ngươi đây là làm khó ta.
Tịch Ứng Tình trầm ngâm chốc lát, từ từ nói:
- Ngươi làm nhiều việc ác. . .
Đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Vân Bằng nghe được từ trong miệng hắn tóe ra cái từ này, liền bật cười, Giang Lâm nhỏ giọng thầm nói:
- Anh ta là người đọc sách, mới không có làm nhiều việc ác. . .
Tịch Ứng Tình trừng bọn hắn một cái, đột nhiên cũng nhịn không được cười lên một tiếng, tiếp tục nói:
- Ngươi làm nhiều việc ác, theo lý mà nói ta hẳn là đem ngươi giao ra, thứ nhất có thể tránh khỏi cùng Vạn Long Sào và Thái Huyền Thánh Tông trở mặt, thứ hai có thể vãn hồi danh tiếng thánh tông ta.
Đám người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi không khỏi khẩn trương lên, Tịch Ứng Tình đem vẻ mặt này thu ở đáy mắt, cười nói:
- Bất quá, nếu ta đem ngươi giao đi ra mà nói, cố nhiên có thể đổi lấy bình an nhất thời, nhưng uy nghiêm của thánh tông ở trong tay ta bị hao tổn, giao ngươi ra chính là đánh thể diện thánh tông ta, người khác sẽ nói Huyền Thiên Thánh Tông ngay cả một cái đệ tử cũng che không được.
Đám người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi vừa thở phào nhẹ nhỏm, chỉ nghe Tịch Ứng Tình cười nói:
- Danh tiếng thánh tông ta, không phải là một mình ngươi có thể bại hoại. Sư tôn ngươi làm chuyện xấu không thể kém ngươi, xông họa cũng không ít hơn ngươi, làm hại trăm năm, nhưng thánh tông ta như cũ là danh môn chính phái, ta như cũ có thể che chở nàng gần trăm năm, không người dám đến thánh tông ta ép ta giao nàng ra. Ta nếu muốn bảo vệ an toàn, tự nhiên không thành vấn đề.
Giang Nam nghe đến đó, trong lòng khẽ nhúc nhích, Lạc Hoa Âm xông ra họa, chỉ biết so với hắn nhiều, tuyệt sẽ không so với hắn ít, hơn nữa trêu chọc người cũng là đếm không xuể, mà bản lãnh của Lạc Hoa Âm, ở trong nhiều đại phái, cũng không thể được cho là mạnh nhất, chỉ có thể miễn cưỡng được xưng tụng nhân vật cấp chưởng giáo Chí Tôn.
Nàng sở dĩ có thể Tiêu Dao đến hiện tại, chỉ sợ Tịch Ứng Tình ở sau lưng làm ra cố gắng rất lớn!
Đương đại chưởng giáo Chí Tôn của Huyền Thiên Thánh Tông, mặc dù trong ngày thường không xuất hiện, nhưng thực lực chân thật cực kì khủng bố, là một trong những tuyệt đỉnh cường giả đương đại!
Còn chân chính có thể được xưng tụng tuyệt đỉnh cường giả, ở Giang Nam đã biết, chỉ có Thái Hoàng lão tổ, Ma La Thập cùng Thí Thần Cốc Chủ ba người mà thôi!
Mà đám người Thiên Yêu Thánh Nữ thì trong lòng càng đối với Giang Nam bội phục không dứt, Lạc Hoa Âm có thể xông ra tai họa liên tiếp, tự nhiên là thực lực của nàng, mà Giang Nam lấy Thần Thông cảnh liền xông ra tai họa thật lớn, đắc tội hai đại giáo phái Vạn Long Sào cùng Thái Huyền Thánh Tông, gây họa so sánh với Lạc Hoa Âm không thể nhỏ, đây chính là bổn sự của hắn.
- Hôm nay còn không phải là lúc thánh tông ta cùng Vạn Long Sào, Thái Huyền Thánh Tông trở mặt, phu nhân ta đã hướng ta nói rõ chuyện của ngươi, muốn ta ở lúc đám cưới trước đem ngươi đưa đi, chỉ là ta gần đây tục sự rất nhiều, mới trì hoãn xuống.
Tịch Ứng Tình cười nói:
- Qua chốc lát nữa, ta phải đi Thái Huyền Thánh Tông rước dâu, vẫn là trước đem ngươi đưa cách thánh tông, tránh cho ngươi tiếp tục gây họa. Vạn Long Sào cùng Thái Huyền Thánh Tông tìm không được ngươi, có ta vì ngươi làm chỗ dựa, chuyện này cũng không giải quyết được gì .
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, những người khác cũng yên lòng.
- Bất quá tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.
Tịch Ứng Tình đột nhiên mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay nhiều ra một quyển tranh cuộn, chỉ thấy bức họa này mở ra, tất cả sơn thủy di động, đột nhiên nhảy ra mặt giấy, sắc mặt chìm xuống:
- Đây là Thiên Sơn Vạn Thủy mà ta luyện hóa, luyện thành một tờ trận đồ, Tử Xuyên, ngươi gặp phải tai họa không nhỏ, phải có phạt, ngươi nhảy vào trong trận đồ, hôm nay ta muốn đem ngươi lưu vong, để ngươi an phận hơn chút ít!
Trong lòng Giang Nam cảnh giác hỏi:
- Chưởng giáo, ngươi muốn đem ta lưu vong nơi nào?
Tịch Ứng Tình lắc đầu nói:
- Ngươi đi lên rồi hãy nói.
|
Chương 347: Lưu vong Minh giới. (2) Giang Nam bất đắc dĩ, tung người dựng lên rơi vào trong trận đồ, đột nhiên chỉ thấy dãy núi dưới chân càng lúc càng lớn, địa vực càng lúc càng rộng, một cái sông lớn gào thét bôn lưu, từ vùng đất xa xôi chạy chồm mà đến, chạy nhanh hướng nơi xa, chảy vào trong một mảnh đại dương mênh mông.
Chỉ một sông lớn này, liền dài đến vạn dặm!
Mà núi non trùng điệp cộng thêm biển lớn mênh mông, không gian trong trận đồ này vô cùng to lớn!
- Thực lực Chưởng giáo, thật sự là sâu không lường được!
Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên.
Bàn tay của Tịch Ứng Tình khe khẽ rung lên, chỉ thấy bức họa này bá một tiếng triển khai, càng lúc càng lớn, chiếm diện tích càng lúc càng rộng, một chỗ khác của bức họa ầm ầm đụng vào trong hư không, biến mất ở chỗ sâu trong hư không!
Đám người Mộ Yên Nhi nhìn lại, chỉ thấy một chỗ khác của bức họa này không có vào hư không, như cũ chấn động không nghỉ, không ngừng hướng chỗ sâu bành trướng, hiển nhiên ở trong hư không còn đang không ngừng chấn động đi về phía trước, không biết sưu tầm cái phương vị gì!
Đây là nhảy qua không gian!
Bọn người Mộ Yên Nhi từng nghe nói bản lãnh của chưởng giáo Chí Tôn cấp cường giả, có thể đánh vỡ hư không, rút ngắn không gian, đem vạn dặm, trăm vạn dặm lộ trình hóa thành một bước, chẳng qua là không biết Tịch Ứng Tình muốn đem Giang Nam đưa ra đâu.
- Phía dưới chính là Cửu U Minh Giới, thế giới của Ma Tộc, đến nơi đó, ngươi phải cẩn thận làm việc, không nên bị Ma Tộc giết.
Thanh âm của Tịch Ứng Tình từ trên cao truyền vào trong tai Giang Nam, trong lòng Giang Nam cả kinh:
- Cửu U Minh Giới?
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tịch Ứng Tình hai mắt giống như hai Minh Nguyệt treo trên cao, ngay sau đó bức họa kịch liệt chấn động, hư không một cái thế giới khác bị phá vỡ, bắn trận đồ lên, hướng ra phía ngoài rơi xuống!
Một trận đồ của Tịch Ứng Tình, quán thông hai thế giới của Huyền Minh Nguyên Giới cùng Cửu U Minh Giới, tạo thành một thế giới cầu ngắn ngủi, đưa vào trong Cửu U Minh Giới!
- Ở trong Cửu U Minh Giới, có một vị đệ tử khác của ta là Đinh Trác ở đó lịch lãm, nếu ngươi có thể tìm được hắn, liền cùng hắn kết bạn, nếu tìm không được, kia cũng không sao.
Thanh âm của Tịch Ứng Tình xa xa truyền đến, vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai Giang Nam:
- Ngươi phải cẩn thận, trong Cửu U Minh Giới vô cùng nguy hiểm, còn có Ma Thần tồn tại. . .
- Nhị sư huynh Đinh Trác?
Trong lòng Giang Nam vừa động, Đinh Trác hắn chỉ nghe kỳ danh, không thấy kỳ nhân, nghe nói là ở Sinh Tử Quan, cố gắng đột phá Sinh Tử Đài Cảnh, lại không nghĩ rằng Tịch Ứng Tình lại đem Đinh Trác đưa vào Cửu U Minh Giới, để cho hắn ở nơi này lịch lãm!
Mà ở trên Lĩnh Tụ Phong, sau khi Tịch Ứng Tình đưa Giang Nam vào Cửu U Minh Giới liền rời đi, chuẩn bị đi cưới Thái Huyền Thánh Nữ.
Đám người Mộ Yên Nhi, Thiên Yêu Thánh Nữ thì hai mặt nhìn nhau, Giang Lâm thấy mặt sắc mọi người ngưng trọng, vội vàng nói:
- Mấy vị sư huynh sư tỷ, Cửu U Minh Giới nguy hiểm không?
- Nguy hiểm, dĩ nhiên là cực kỳ nguy hiểm!
Thiên Yêu Thánh Nữ gật đầu nói:
-Ma Tộc trời sanh tính thô bạo, bất kỳ lúc nào cũng có thể chém giết chiến đấu, Cửu U Minh Giới thậm chí đối với Ma Tộc sống ở trong đó mà nói, cũng hết sức nguy hiểm, giết người là chuyện thường như cơm bữa. Đối với Nhân Tộc tiến vào nơi đó mà nói, vậy thì càng thêm nguy hiểm. Bất quá anh của ngươi cơ trí như vậy, sẽ không xuất hiện bao nhiêu vấn đề. . .
Nàng cũng có chút không quá coi trọng Giang Nam, thầm nghĩ:
- Cử động lần này của Tịch chưởng giáo có chút lỗ mãng rồi, nếu Giang đạo hữu tu thành Thần Phủ, để cho hắn tiến vào Cửu U Minh Giới lịch lãm cũng không muộn, hiện tại, còn sớm chút ít.
- Cửu U Minh Giới cùng người khác bất đồng.
Vô Tướng Thiền Sư đột nhiên trầm giọng nói:
- Nhị ca của ta từng đi qua một lần, cái thế giới này giống như là một trái táo đã lột da, không có mặt ngoài, sau đó con kiến đục thủng lỗ chỗ, những Ma Tộc kia liền sống ở trong những lỗ thủng kia. Những lỗ thủng kia vô cùng không ổn định, nghe nói là Minh Hà chảy qua cọ rửa không gian Minh giới tạo thành lối đi.
Sở Hương Hương nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười nói:
- Ta nghe nói thường xuyên có Ma nhân đi chung quanh xem xét không gian, sưu tầm người xông vào Cửu U Minh Giới, tìm được liền giết chết. Lúc Sư tôn ta tuổi còn trẻ từng đi qua một lần, bị những Ma vật kia đuổi giết rất là thê thảm, suýt nữa không có thể còn sống trở về.
Sư tôn của nàng chính là Phụ Văn Cung, nhân vật đứng đầu đương thời, đứng đầu Tinh Nguyệt Thần Tông, lúc tuổi còn trẻ là thiên tài hơn người, so sánh với đám người Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu, Cận Đông Lưu hôm nay cũng không thua kém.
Nhân vật như thế cũng bị đuổi giết vô cùng thê thảm, có thể nghĩ cuộc sống của Giang Nam ở trong Cửu U Minh Giới chỉ sợ cũng sẽ không khá giả.
- Chư vị, các ngươi tới không khéo, đệ tử Giang Nam của ta, hôm nay không ở bên trong Thánh Tông.
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân còn đang cùng đám người Long tam thái tử cùng Lê Phóng giằng co, Lạc Hoa Âm đột nhiên nhận được Tịch Ứng Tình truyền âm, cao giọng nói:
- Đệ tử của ta làm nhiều việc ác, trước đó không lâu chưởng giáo biết hắn sở tác sở vi rất là tức giận, đã lưu vong đến Cửu U Minh Giới. Nếu các ngươi muốn tìm hắn, thì đi Cửu U Minh Giới là được!
- Cửu U Minh Giới?
Đám người Long tam thái tử cùng Lê Phóng sắc mặt cũng không khỏi thay đổi, Cửu U Minh Giới cực kỳ hung hiểm, cho dù là các đại phái như Vạn Long Sào cùng Thái Huyền Thánh Tông cũng không dám phô trương tiến vào nơi đó!
Nếu phô trương tiến vào Minh giới, tất sẽ gặp đến cường giả Minh giới tiễu trừ, nói không chừng xúc động Cổ lão Ma Thần, toàn quân bị diệt.
- Huyền Thiên Thánh Tông đem tiểu tử kia đưa vào Minh giới, nhất định là để cho hắn tạm tránh đầu sóng ngọn gió, chờ đợi gió êm sẽ cho hắn trở lại!
Sắc mặt Long tam thái tử trầm xuống, cười lạnh nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông đáng bàn tính! Đã như vậy, Tam thúc, đợi trở lại Vạn Long Sào, ta mượn Ngục Thần Châu của phụ Hoàng, ngươi mang theo Ngục Thần Châu đi Minh giới đem tiểu tử kia bắt trở lại!
Một trung niên nam tử vuốt cằm đồng ý, hắn cũng là một đầu Thiên Long, tu luyện tới Thiên Cung cảnh cường giả.
Trên đường đi Thái Huyền Thánh Tông, Tịch Ứng Tình đột nhiên phảng phất nhớ lại cái gì, tinh tế suy nghĩ một chút, khẽ lắc đầu, thầm nghĩ:
- Cảm giác đã quên chút chuyện gì, ta gần đây quá mệt mỏi. . . Nguy rồi!
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ, rốt cục nhớ tới mình đến tột cùng quên mất cái gì, cái trán không khỏi toát ra mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:
- Loại đại sự này cũng quên, bất quá chuyện này vẫn là không nên nói cho Lạc sư muội, nếu nàng biết ta làm mất đệ tử duy nhất của nàng, nhất định phải tìm ta liều mạng. . .
- Ma Chung Bá Thể Thần Thông!
Giang Nam mới vừa tiến vào Cửu U Minh Giới, đột nhiên giận quát một tiếng, một thân ba mặt tám cánh tay, cầm trong tay tám búa, đỉnh đầu Sơn Hải Đỉnh, Ngũ Kiếp Chung, chân mang Hồng Liên, phòng thủ bốn phương tám hướng, thầm nghĩ:
|
Chương 348: Ma sứ đột kích. (1) - Tên khốn Chưởng giáo này, hắn còn không có nói cho ta biết, đợi chờ sau khi phong ba bình thường trở lại ta như thế nào mới có thể trở lại Huyền Minh Nguyên Giới. . .
Hắn rốt cục đáp xuống, không có gặp phải nguy hiểm, lúc này mới hơi buông lỏng, thầm nghĩ:
- Bất quá hắn thần thông quảng đại, có thể quên mất chuyện này sao? Nói không chừng chờ phong ba bình thường, hắn sẽ mở lối đi đón ta trở về. Chỉ hy vọng như thế. . . .
Giang Nam sải bước đi thẳng về phía trước, vừa đi liền nhìn bốn phía, chỉ thấy vị trí mà mình đứng cực kỳ u ám, ánh sáng không rõ, nhưng cũng có thể thấy được nơi đây phảng phất là một lối đi ở dưới đất do nước cọ rửa mà thành.
Bất quá cái thông đạo này thật sự quá lớn, quá rộng lớn, cao tới mấy ngàn dặm, dài không biết bao nhiêu vạn dặm, dưới đáy lối đi thậm chí có sông núi liên miên phập phồng, con sông chạy chồm!
Nơi này rừng rậm nguyên thủy mênh mông vô bờ, cây cối cùng cây cối của Huyền Minh Nguyên Giới cũng rất là bất đồng, cực kỳ cao lớn, rất nhiều cũng là Giang Nam từ trước chưa từng gặp qua.
Mà ở hai bên lối đi, là vách đá dựng đứng, quái thạch lân tuân, cực kỳ hiểm trở.
Ở trong Minh giới, không những sẽ không cảm thấy hẹp hòi, ngược lại cảm thấy không gian vô cùng rộng lớn.
- Ma khí thật nồng nặc!
Hắn hít vào một hơi thật dài, không khí phía trước nhất thời sụp đổ, phát ra một tiếng ầm vang, chỉ một thoáng tràn vào trong lồng ngực hắn, đem ngực của hắn nhồi đầy.
Không khí của Cửu U Minh Giới thậm chí cũng bao hàm ma khí, vô cùng tinh thuần, đối với bất kỳ một người tu luyện Ma đạo công pháp nào mà nói cũng là một Thánh Địa tu luyện khó được!
Giang Nam hút ma khí vào trong phổi, Ma Ngục Huyền Thai Kinh bắt đầu hoạt bát vận chuyển, Huyền Thai trong Tử Phủ cũng cực kỳ hưng phấn, nhanh chóng đem ma khí luyện hóa!
Hắn vốn chính là xuất thân tu luyện Ma Đạo tâm pháp, từ đầu đến cuối, Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng là tâm pháp hắn tu luyện duy nhất, thật sự mà nói, hắn chính là một người trong ma đạo khoác áo Chính Đạo, vì vậy đến Cửu U Minh Giới, để cho hắn có loại cảm giác như cá gặp nước!
- Thư sướng, thật là thư sướng!
Giang Nam vừa cắn nuốt ma khí, vừa nhanh chóng rời nơi đây, hướng địa phương càng sâu của Cửu U Minh Giới mau chóng đuổi theo.
Hắn mới vừa rời đi không có bao lâu, đột nhiên tiếng gió vang lên, Lôi Điện từ đàng xa nổ vang, bay nhanh tới, chỉ thấy trong điện quang, mấy ma nhân hiện ra ở chỗ này, đằng đằng sát khí.
- Mới vừa rồi hư không chấn động bắt đầu từ nơi này truyền đến!
Một ma nhân thân hình cao lớn quét nhìn mọi nơi, đột nhiên mi tâm chợt lóe, hiện ra một mặt gương sáng:
- Không minh kính tế!
Mặt gương sáng này càng lúc càng lớn, di động ở trên bầu trời, một đạo kính quang kích bắn ra, chiếu rọi hư không, đột nhiên rơi vào một chỗ, chỉ thấy kính quang bắn hư không, hiện ra một vết rách dài đến hơn mười dặm, đó là dấu vết mà bức họa của Tịch Ứng Tình xuyên thủng hư không đưa Giang Nam tới đây lưu lại.
- Quả nhiên có dị loại tiến vào Ma giới ta!
Những ma nhân này chính là Cửu U Minh Giới ma sứ, Tuần Sát không gian dị động, săn giết những ngoại tộc xông vào Minh giới kia. Ở ma sứ tổng bộ có dụng cụ Hồn Thiên Không Động tra xét ba động, chỉ cần xuất hiện tình huống không gian tan vỡ, Hồn Thiên Không Động chấn động, ma sứ sẽ ở trước tiên chạy tới đem ngoại tộc tiến vào Minh giới tru diệt.
Có thể trở thành ma sứ, đều là Ma Tộc cường giả dũng mãnh thiện chiến nhất, thân thể, pháp lực, thần thức thấp nhất cũng đạt tới Đạo Đài bát trọng, ma sứ cầm đầu thì phải vượt qua Thất Bảo Đài Cảnh, tu thành Thần Phủ cường giả.
Nếu nhóm ma sứ đầu tiên không thể chém giết đối thủ, ma tướng sẽ xuất động, ma tướng phải là Thần Phủ cảnh, mà thủ lĩnh ma tướng là Thiên Cung cường giả.
Nếu không phải như thế, ban đầu Phụ Văn Cung tiến vào Minh giới lịch lãm, cũng sẽ không chật vật như vậy.
- Người này đã rời nửa canh giờ, hẳn là khoảng cách không xa.
Ma sứ thủ lĩnh là một vị Thần Phủ cường giả, đỉnh đầu có Không minh kính, đầu mũi hít hà, đột nhiên đứng dậy hướng phương hướng Giang Nam rời đi bay theo, cười lạnh nói:
- Theo ta, giết hắn rồi trở về báo cáo kết quả nhiệm vụ!
Mấy vị ma sứ thân hình bay lên, Ma phong gào thét, khiếp tâm hồn người, Không minh kính trên đỉnh đầu thủ lĩnh ma sứ chiếu rọi không chừng, mọi nơi sưu tầm tung tích ngoại tộc.
Giang Nam không nhanh không chậm bay về phía trước, cũng không lâu lắm, trong lòng hắn cảnh giác, đột nhiên cảm giác được phía sau có vài luồng hơi thở dị thường cường đại truyền đến, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau ma khí cuồn cuộn, một đạo kính quang dài đến hơn mười dặm, qua lại chiếu rọi bốn phía.
- Hỏng bét, là Ma Tộc cường giả! Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông!
Hắn tâm niệm vừa động, phía sau hiện ra vô số cánh chim, thiên dực chấn động, nhất thời phá không mà đi, chỉ ở giữa không trung lưu lại từng chuỗi Lôi Quang, tiếng sấm điện thiểm!
Tốc độ của hắn quá nhanh, Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông một khi thi triển, liền phát động phong lôi chi lực, khó tránh khỏi có lưu lại dấu vết.
- Ở nơi đây !
Mấy vị ma sứ lập tức chú ý tới chuỗi Lôi Quang này, phía sau đột nhiên thình thịch rung động, hiện ra từng cái nhục sí, bão táp mà đến, tốc độ so sánh với Giang Nam không kém!
Kính quang trên đỉnh đầu của thủ lĩnh Ma sứ tăng vọt, một đạo cầu vồng chiếu rọi đi qua, lạnh lùng nói:
- Là Nhân Tộc thế giới khác, người này tốc độ cực nhanh, trăm triệu lần không thể để cho hắn chạy thoát. . . Chờ một chút!
Không minh kính kính chỉ từ trên người Giang Nam thoáng một cái đã qua, ma sứ thủ lĩnh kia nhẹ kêu một tiếng, quan sát Không minh kính, chỉ thấy trong Không minh kính, hình ảnh Giang Nam xuất hiện, mặt gương sáng này đem lục tạng ngũ tạng, cho tới xương cốt của Giang Nam cũng chiếu rọi được thông thấu.
Ma sứ thủ lĩnh kia nhìn lướt qua, chỉ thấy xương cốt toàn thân Giang Nam cực khác thường nhân, không những cùng Ma Tộc bình thường bất đồng, dù là cùng nhân loại, Yêu Tộc cũng rất bất đồng, sắc mặt biến hóa, vội vàng để cho những người khác dừng lại, trầm giọng nói:
- Hắn không phải ngoại tộc, mà là Thần Tộc công tử, khó trách tốc độ nhanh như vậy, tu vi không cao, là có thể cùng chúng ta không phân cao thấp!
- Thần Tộc?
Những ma sứ khác không khỏi rùng mình một cái, vội vàng dừng lại, Ma Tộc có nhiều chủng tộc, giới hạn chủng tộc sâm nghiêm, địa vị cũng có cao thấp, nhưng tôn quý nhất là Thần Tộc, Thần Tộc là Ma Thần huyết mạch, địa vị cao nhất!
Cho dù là bọn họ những ma sứ này, địa vị cũng không bằng một Thần Tộc tu vi thấp kém, nếu bị người biết bọn họ đuổi theo giết Thần Tộc, nhất định sẽ chết không toàn thây.
Chẳng qua là bọn họ không biết, Giang Nam cũng không phải là có Ma Thần huyết mạch, mà là đem Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh của Ma La Thập dung nhập vào trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh, dựa theo Ma Thần thân thể tới cải tạo mình, vì vậy thoạt nhìn mới có hơi giống như là Thần Tộc trong Ma Tộc.
|
Chương 349: Ma sứ đột kích. (2) - Người nọ là công tử Thần Tộc, làm sao nhìn thấy chúng ta không nói một lời liền xoay người liền trốn?
Vị ma sứ kia hiếu kỳ nói:
- Hơn nữa ta xem cơ thể hắn, rõ ràng là loài người!
Ma sứ thủ lĩnh lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, đoán chừng hắn là nhân thần hỗn huyết, có chút Ma Thần từng đi qua nhân gian cùng người phàm kết hôn, hơn phân nửa hắn chính là Ma Thần chi tử. Hắn nhìn thấy chúng ta liền đi, hơn phân nửa là bởi vì hắn tu vi thấp, sợ ta cướp lấy huyết mạch của hắn. . . .
Hắn nói tới đây, ánh mắt sáng ngời, ánh mắt mấy vị ma sứ khác cũng không khỏi sáng lên.
- Giết hắn luyện ra huyết mạch của hắn, ta cũng có thể trở thành Thần Tộc, tư chất ngộ tính đều muốn kích tăng!
Một vị cười quái dị, đột nhiên nhục sí phía sau chấn động, hướng Giang Nam nhanh chóng đuổi theo:
- Ta đi giết hắn!
Ma sứ thủ lĩnh kia cũng rất động tâm, do dự một chút, âm thầm lắc đầu, trầm giọng nói:
- Nếu chuyện tình giết Thần Tộc công tử bại lộ, liền muốn liên luỵ cửu tộc, không đáng mạo hiểm. Ta vẫn là tiếp tục sưu tầm ngoại tộc khác, mặc dù phần thưởng ít, nhưng thắng ở ổn thỏa.
Mấy vị ma sứ khác gật đầu đồng ý, trong lòng cũng có chút lo lắng, dù sao đạt được Thần Tộc huyết mạch nếu so với bắt ngoại tộc đổi phần thưởng thì tốt hơn.
Nhưng mà đi săn giết Thần Tộc công tử tính nguy hiểm quá cao, Thần Tộc chính là cao tầng thống trị thế giới, vạn nhất Thần Tộc tức giận, tộc quần của mình sẽ bị chôn cùng!
Giang Nam vỗ cánh phi hành mười vạn dặm, quay đầu nhìn lại, nhưng thấy chỉ có một vị ma sứ vỗ cánh bay tới, cũng không thấy bóng dáng những ma sứ khác, trong lòng kinh ngạc:
- Ma sứ này cũng rất lợi hại, ở trong khoảng thời gian ngắn còn không cách nào bỏ rơi, giống Huyền Minh Nguyên Giới của ta, Đạo Đài bát cảnh tu sĩ, có rất ít người có thể so được tốc độ của ta. Bất quá chỉ có hắn một người mà nói, kia liền không có bất kỳ phải sợ .
Hắn đột nhiên dừng lại, cánh chim phía sau biến mất, trong lòng chiến ý hừng hực:
- Đều nói Ma Tộc chính là chủng tộc vì chiến đấu mà sinh, trời sanh liền so sánh với Yêu Tộc mạnh hơn, Nhân Tộc lại càng là vỗ ngựa không kịp, cho ta xem nhìn, thực lực Ma Tộc đến tột cùng như thế nào!
- Vị Thần Tộc công tử này, làm sao ngươi không trốn?
Ma sứ kia vốn thấy đuổi không kịp Giang Nam, trong lòng có chút thất vọng, đang định không hề đuổi theo nữa, nhưng không ngờ Giang Nam đột nhiên dừng lại, trong lòng không khỏi mừng rỡ, vội vàng gia tốc chạy lên, cười hắc hắc nói:
- Thần Tộc các ngươi cao cao tại thượng, không nghĩ tới hôm nay ta cũng có cơ duyên này, săn giết một vị Thần Tộc công tử, đạt được Thần Tộc huyết mạch!
- Thần Tộc?
Giang Nam hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc, không biết hắn vì sao nói ra lời như thế.
Ma sứ kia quát lên, thân thể đột nhiên bành trướng, máu đen nhánh dưới làn da bôn lưu, giống như sông lớn gào thét, xương cốt chấn động, phát ra trận trận lôi âm, trong chớp mắt hình thể liền lớn hơn mười lần, hóa thành Cự Nhân màu đen cao tới hơn mười trượng, nhe răng cười nói:
- Đáng thương, ngươi mới là Thần Thông cảnh giới, liền bị trưởng bối thả ra lịch lãm, ngươi nhỏ yếu như vậy, ở trong Minh giới ta sẽ chết rất mau. Bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ không lãng phí máu tươi của ngươi, bởi vì ta sẽ đem máu của ngươi uống sạch, một giọt cũng sẽ không còn dư lại!
- Chết đi!
Hắn oanh một quyền, không khí nhất thời bị đánh nát, phát ra tiếng sấm, lực lượng mạnh mẽ, thậm chí có thể cùng Long Tộc cường giả như Tổ Dương sánh ngang, một quyền là có thể trào ra hai ngàn Long lực!
Oanh!
Giang Nam giống như trước một quyền đón nhận, chỉ nghe răng rắc một tiếng phát vang, quả đấm của ma sứ kia nổ tung, huyết nhục vẩy ra!
- Đều nói thân thể Ma Tộc rất mạnh, nhưng bây giờ nhìn lại, cũng không mạnh thế nào?
Giang Nam lắc đầu nói.
Nhục thể của hắn so sánh với Tổ Dương mạnh hơn rất nhiều, mặc dù không thúc dục Ma Chung Bá Thể Thần Thông, đơn thuần lực lượng thân thể cũng đã vượt qua hai thiên Long lực, nếu thúc dục, thân thể sẽ vượt qua năm ba lần, có thể di sơn đảo hải!
Ma sứ kia vừa sợ vừa giận, huyết nhục ngọa nguậy, trong chớp mắt liền có một cánh tay sinh ra, đột nhiên trong đan điền hắn hiện ra ba tòa Đạo Đài, trên Đạo Đài Ma văn đan vào, ma khí cuồn cuộn hỗn hợp Ma văn xông ra, ở phía sau hắn hóa thành một đầu Ma Thần cao tới ngàn trượng, há mồm rống to, ma âm chấn động, nát bấy hết thảy!
Đỉnh núi phía dưới Giang Nam nhất thời bắt đầu di động, bụi mù tràn ngập, vô số cây cối rối rít đổ ngả, ngay sau đó bị ma âm chấn thành phấn vụn!
- Thần Thông cũng không phải là mạnh mẻ như thế nào, pháp lực cũng rất miễn cưỡng.
Giang Nam cũng há mồm quát lên, thi triển Đạo Âm Hát Xướng, âm ba cuồn cuộn càn quét mà đến, san bằng hết thảy, mặc dù là Thần Thông, nhưng âm ba Ma văn của ma sứ này lại đang không ngừng tan rã hỏng mất!
- Ma Tộc quá yếu, toàn là chém gió, quả thực chính là không chịu nổi một kích! Không biết cái gọi là Thần Tộc, có thể cho ta kinh ngạc hay không?
Đạo âm của Giang Nam vừa quát, tên ma sứ kia bị chấn đến tai mắt mũi miệng không ngừng chảy ra máu đen, trên Đạo Đài từng kiện pháp bảo hiện ra, chỉ thấy ma sứ kia đưa tay tịch thu, đem hai kiện pháp bảo nắm trong tay, một tế lên đỉnh đầu, rũ xuống từng đạo hoa văn, bảo vệ quanh thân.
Ma Tộc tinh thông chém giết, cũng hiểu được phòng ngự, pháp bảo trên ba tòa Đạo Đài này có hai kiện là vũ khí cận chiến, một là phòng ngự chi bảo.
Giang Nam ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy pháp bảo của tên ma sứ này so với pháp bảo hắn đã thấy hiện tại thô ráp hơn rất nhiều, pháp bảo ngang cấp, uy lực nhỏ hơn không ít, xa xa không bằng Nhân Tộc Yêu Tộc luyện pháp bảo tinh sảo phức tạp.
- Ma Tộc, Nhân Tộc cùng Yêu Tộc có sở trường riêng, thân thể cùng pháp lực của những Ma Tộc này mạnh hơn, nhưng ở Thần Thông cùng trình độ pháp bảo tinh diệu, lại không kịp Nhân Tộc.
Hắn thầm nghĩ trong lòng, đối với tình huống của Ma Tộc hơi có chút hiểu rõ, không còn là không biết gì cả.
Tên ma sứ này mới vừa thúc dục ba pháp bảo, đột nhiên chỉ thấy Thần Luân sau ót Giang Nam chuyển động, một ngụm chuông lớn từ mi tâm bay ra, phát ra đinh một tiếng giòn vang, Ngũ Kiếp Chung bộc phát uy năng, thần thức quét ngang!
Trong đầu ma sứ kia nổ vang, thần thức bị xung kích đến hỏng mất, đại não đần độn, phòng ngự chi bảo trên đỉnh đầu không yên, Giang Nam vung quyền oanh ra, để cho hắn không cách nào tế pháp bảo lên ngăn cản, một quyền này oanh lên phòng ngự của hắn, hung hăng rơi vào trên đầu của hắn, đem đầu của hắn oanh sụp đổ xuống, cơ hồ đem đại não oanh nát!
- Không chết?
Giang Nam ngạc nhiên nhìn lại, ma sứ này bị hắn một quyền đem đầu đánh bẹt, lại vẫn không chết, mà là xoay người giương cánh bay đi, tốc độ của ma sứ này không chậm, trong chớp mắt liền bay ra trên dưới một trăm dặm .
|