Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 419: Luyện Thất Bảo. (1) - Ta cần tài liệu rất nhiều, hơn nữa chất lượng cũng cực kỳ cao đẳng, giá trị không rẻ, không dám làm phiền Khương thúc.
Giang Nam cười nói:
- Ở quý phủ là khách, há có thể lại muốn đồ của quý phủ. Khương thúc không cần phải nói, tài liệu luyện bảo, tự ta nghĩ biện pháp là được.
Khương Thần Thông trong lòng khẽ nhúc nhích, không hề nói chuyện này nữa, mang theo đám người Giang Nam, Diêm Phù trở lại Thái Công phủ, sai người an bài mọi người ở cung điện chiêu đãi thượng tân. Đám người Diêm Phù đi tới cung điện của Giang Nam, cười nói:
- Lão đệ, nếu ngươi muốn mua tài liệu mà nói, bản thân ta biết Minh Vương thành có một chỗ, là một hiệp hội buôn bán danh nghĩa của Bất Tử Minh Vương, giá cả vừa phải.
- Không cần.
Giang Nam mỉm cười nói:
- Tài liệu của ta lập tức sẽ có người đưa tới.
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm nói:
- Giang công tử ở đây sao? Tiểu nhân phụng mệnh, đặc biệt tới thay Giang công tử đưa lên một phần tiểu lễ.
Giang Nam đi ra cung điện, đám người Diêm Phù cùng Long Ngâm Phong liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút tò mò, thầm nghĩ:
- Hắn vẫn cùng chúng ta ở chung một chỗ, khi nào ở Minh Vương thành làm quen bạn tốt, mới vừa thiếu hụt tài liệu liền có người tự động đưa tới cửa.
Mấy người đi ra phía ngoài, chỉ thấy một gã sai vặt Ma Tộc đứng ở ngoài cung, bên trong mi tâm tài liệu như một ngọn núi nhỏ bay ra, cung kính nói:
- Công tử, chủ nhân nhà ta họ Miêu, đây cũng là tiểu lễ vật mà chủ nhân của tiểu nhân vì công tử chuẩn bị, kính xin công tử vui lòng nhận cho.
Giang Nam gật đầu, trầm giọng nói:
- Ta nhận, ngươi trở về nói cho chủ công nhà ngươi, Giang mỗ cảm kích vô tận.
Gã sai vặt Ma Tộc kia vội vàng cáo lui.
Đám người Diêm Phù từng loại từng loại tài liệu nhìn lại, không khỏi hoa cả mắt, kinh hãi không dứt, thất thanh nói:
- Thiên Kim Ti, Ngũ Nguyên Châu, Hỏa Linh Huyền Kim... nơi này còn có một đoàn Huyền Hoàng nhị khí! Những tài liệu này, là luyện chế Thiên Cung chi bảo a?
Khiếu Mang nháy mắt mấy cái nói:
- Mới vừa rồi nô bộc kia nói, chủ nhân của hắn họ Miêu, chẳng lẽ là Miêu Tố Tố?
- Thủ bút thật to!
Long Ngâm Phong tán thán nói:
- Miêu Tố Tố đưa đến nhiều tài liệu như vậy, đoán chừng là muốn cùng Giang lão đệ kết thiện duyên, ngươi nhận lấy những tài liệu này, liền không thể đi Cửu Di Thần Tộc ngăn cửa.
Đang nói chuyện, đột nhiên lại có một gã Ma Tộc bộ dáng người hầu đi lên đây, khom người nói:
- Xin hỏi là Giang công tử sao? Tiểu nhân phụng lão gia nhà ta chi mệnh, chuẩn bị một chút tiểu lễ vật, hiến tặng cho công tử, kính xin công tử vui lòng nhận cho.
Giang Nam cũng không có từ chối, đem phần "tiểu lễ vật" này nhận lấy, hỏi lão gia của hắn là nhà ai nói:
- Trở về nói cho lão gia nhà ngươi, Giang mỗ cảm kích vô tận.
Cũng không lâu lắm, lại có người tới bái phóng, cũng là đến đây tặng lễ, Giang Nam nhất nhất nhận sạch, nói một câu nói giống như trước, sau đó đuổi đi.
Minh Vương thành tám đại Thần Tộc, trừ Kim Ngưu cùng Khương thị ra, lục đại Thần Tộc khác đều phái người đến đây tặng lễ, bọn họ lo lắng Giang Nam ngăn cửa, để cho tinh thần nhất tộc bọn họ đại ngã, mặt mũi mất sạch, lúc này mới xuất huyết đưa tới tài liệu cho Giang Nam luyện bảo.
Đám người Diêm Phù ngơ ngác nhìn nhiều tài liệu trân quý trước mắt, vẫn còn chút khó có thể tin, tài phú này tới quá nhanh, để cho hắn cũng thay Giang Nam sợ hết hồn hết vía.
Những tài liệu này vô cùng trân quý, rõ ràng là bảo vật luyện chế Thiên Cung chi bảo mới có thể dùng tới, giờ phút này lại chất đống như sáu tòa núi nhỏ!
Lục đại Thần Tộc xuất thủ, thật sự là tài đại khí thô!
- Ta còn là khinh thường mấy Thần Tộc này, bọn họ đưa tới tài liệu Thiên Cung chi bảo, cố nhiên là muốn ta không nên đi tới chỗ bọn họ ngăn cửa, chỉ sợ còn có tầng ý tứ càng sâu.
Giang Nam khẽ cau mày nói:
- Đó chính là tu sĩ lấy tu vi Linh Đài Cảnh, tuyệt đối không cách nào luyện hóa những tài liệu này, luyện không được pháp bảo. Ta thu chỗ tốt của bọn hắn, liền không cách nào cùng bọn họ đối nghịch, nếu luyện không được pháp bảo, thực lực liền không có bao nhiêu tăng lên, ở trên Chân Ma đại hội cũng không cách nào uy hiếp được tinh anh đệ tử các tộc bọn họ. Thu mua ta, rồi lại không tư địch, những Thần Tộc này cũng là tinh quái tựa như hồ ly tinh.
Đám người Diêm Phù nghe hắn nói như thế, cũng riêng phần mình bừng tỉnh đại ngộ, Thiên Cung cấp tài liệu luyện hóa cực kỳ khó khăn, cần pháp lực cường đại chống đở, chân hỏa rèn luyện, Đạo văn cũng đầy đủ mạnh mẻ, mới có thể nóng chảy tài liệu, khắc Đạo văn, luyện thành pháp bảo.
Giang Nam mới vừa bước vào Đạo Đài bát cảnh đệ nhất trọng, Linh Đài cảnh giới, dùng tài liệu bình thường luyện chế pháp bảo tự nhiên không phiền toái, nhưng mà dùng Thiên Cung cấp tài liệu luyện bảo mà nói, hắn sợ rằng ngay cả tài liệu cũng không thể luyện hóa!
Lúc trước bọn họ còn đang khiếp sợ lục đại Thần Tộc xuất thủ bạo tay, hiện tại mới hiểu được dụng ý của lục đại Thần Tộc này, quả nhiên là có môn đạo khác.
- Bất quá, những Thần Tộc này đánh bàn tính sai, ta ngay cả tài liệu Thần minh luyện bảo cũng có thể luyện hóa, luyện chế thành bảo, huống chi chỉ là Thiên Cung cấp tài liệu?
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, đem những tài liệu này phân loại, lục đại Thần Tộc đưa cho tài liệu chủng loại rất nhiều, mỗi chủng tộc đưa tới tài liệu cũng đủ để luyện thành năm ba Thần Phủ chi bảo.
Tu sĩ khác tiến vào Linh Đài Cảnh, muốn luyện chế pháp bảo, liền cần tân tân khổ khổ sưu tập chung quanh, thậm chí ăn mặc tiết kiệm, đem Linh Dịch tiết kiệm xuống dùng để đổi lấy tài liệu.
Mà hắn không có cái phiền não này, lục đại Thần Tộc đưa tài liệu nhiều đến dùng không hết, cái gì cần có đều có, hơn nữa cấp bậc lại cao, bớt đi thời gian hắn sưu tầm tài liệu.
Ma Chung Bá Thể Thần Thông của hắn là thân thể Thần Thông, không cách nào luyện chế thành bảo, vì vậy hắn lần chuẩn bị đem bảy Đại Thần Thông còn dư lại của mình, hết thảy luyện thành pháp bảo.
Một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu, một chiếc Thiên Dực Thần Chu, một Đạo Âm Cổ, một quyển Lượng Kiếp Trận Đồ, một Thiên Ma Cầm, hơn nữa mình đã luyện thành Ngũ Kiếp Chung, Sơn Hải Đỉnh, vừa vặn bảy vật, đối ứng Thất Bảo Đài Cảnh Thất Bảo.
Tương lai Thất Bảo này, chính là căn bản hắn vượt qua Thất Bảo Đài Cảnh.
Mặc dù hắn còn ở vào Linh Đài Cảnh, khoảng cách Thất Bảo Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, nhưng đã bắt đầu vì Thất Bảo Đài Cảnh làm chuẩn bị.
Mặc dù Ngũ Sắc Kim cấp bậc cực cao, nhưng cũng không phải là vạn năng, có chút pháp bảo phải dùng đến tài liệu khác, tỷ như xây dựng Thiên Phủ Trọng Lâu vô cùng phức tạp, cần luyện chế hơn một ngàn pháp bảo mới có thể tổ hợp thành trọng lâu này, trong đó chủ thể Thiên phủ có thể dùng Ngũ Sắc Kim luyện chế, nhưng Ngũ Hành Kiếm Sơn liền chỉ có thể dùng ngũ đại nguyên lực tới luyện chế.
Mà Thương Thiên Chư Thiên Tinh Thần, thì cần lực lượng Chư Thiên cùng tinh thạch tới luyện chế, Ngũ Sắc Kim cũng không thể phát huy công dụng.
|
Chương 420: Luyện Thất Bảo. (2) Về phần Lượng Kiếp Trận Đồ, Ngũ Sắc Kim căn bản không dùng được, chỉ có thể dùng Ngũ Hành nguyên lực hoặc là Âm Dương nhị khí, hay là Huyền Hoàng nhị khí tới luyện chế.
Có Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, luyện hóa những Thiên Cung cấp tài liệu này đối với hắn mà nói cũng không khó khăn, tôi đi tạp chất trong tài liệu cũng cực kỳ dễ dàng, Giang Nam chọn xong tài liệu, liền trực tiếp bế quan.
Hắn dẫn đầu luyện chế Thiên Phủ Trọng Lâu, lấy Ngũ Sắc Kim luyện chế chủ thể trọng lâu, sau đó lựa chọn sử dụng các loại tài liệu luyện chế dãy núi Sơn Mạch, cỏ cây Sâm Lâm, sông lớn, phi cầm tẩu thú, luyện chế biển rộng, thậm chí còn lấy ra một phần thần hỏa luyện chế một Thái Dương.
Đây là một công trình lớn, Giang Nam tốn hao gần tháng thời gian, túc túc luyện chế hơn một ngàn loại pháp bảo, lúc này mới đem linh kiện của Thiên Phủ Trọng Lâu luyện chế xong, ngay sau đó đem đủ loại pháp bảo tổ hợp làm một thể, tế Thiên Phủ Trọng Lâu này lên, thu vào trên linh đài trong đan điền mình.
Chỉ thấy trên Linh Đài, Thiên phủ này huyền phù ở trong đủ loại Đạo văn, Đạo văn không ngừng đan vào, một lần lại một lần phản phục dấu vết, tăng cường uy năng của bảo vật này.
- Ta nguyên vốn định dùng Âm Dương nhị khí tới luyện chế Lượng Kiếp Trận Đồ, nhưng lục đại Thần Tộc đưa tới không ít Huyền Hoàng nhị khí, chất lượng muốn thắng Âm Dương nhị khí rất nhiều lần, vừa lúc dùng Huyền Hoàng nhị khí tới luyện chế trận đồ.
Âm Dương nhị khí một đen một trắng, Huyền Hoàng nhị khí thì một vàng một xanh, nhưng là vạn vật chi mẫu, có thể dùng diễn biến thiên địa vạn vật, chất lượng so sánh với Âm Dương nhị khí cao hơn rất nhiều lần.
Lúc này Giang Nam bắt tay vào làm, lấy Thiên Kim Ti cùng Thiên Tàm Ti vạn năm làm bề ngoài, Ngũ Sắc Kim làm trục, dùng Huyền Hoàng nhị khí tới luyện chế nội dung trận đồ, diễn biến trận pháp.
Trương trận đồ này luyện chế lên so sánh với Thiên Phủ Trọng Lâu còn muốn phức tạp hơn rất nhiều, liên lụy đến vận dụng đủ loại đại trận linh hoạt, lấy đại trận đem Huyền Hoàng nhị khí hóa thành thiên địa vạn vật, sau đó lại muốn Lượng Kiếp tan biến, trở về Huyền Hoàng.
Lại muốn tế lên lần nữa, liền hóa thành một trận đồ đầy đủ, xem như luyện chế thành công.
Cuốn trận đồ này, Giang Nam hao tốn một tháng thời gian, mới khó khăn lắm luyện thành, cũng để trên Linh Đài trong đan điền mình, lấy Đạo văn ân cần săn sóc.
Vài món bảo vật sau liền dễ dàng rất nhiều, hắn lần nữa tốn hao hơn một tháng thời gian, đem Thiên Dực Thần Chu, Đạo Âm Cổ cùng Thiên Ma Cầm luyện thành, thậm chí ngay cả Ngũ Kiếp Chung cùng Sơn Hải Đỉnh cũng luyện chế lại một lần, tăng lên tới tầng thứ pháp bảo, trong đó Ngũ Kiếp Chung từ bảo khí đề thăng làm pháp bảo, không hề phát ra tiếng giòn vang nữa, mà là tiếng chuông vang.
Bảy pháp bảo trôi lơ lửng ở trên linh đài, lộ ra vẻ rất là sặc sỡ lóa mắt.
Bảy pháp bảo này thành hình, đối với hắn ý nghĩa trọng đại, đối với hắn mà nói, căn cơ của Thất Bảo Đài Cảnh là vào lúc này đánh xuống!
- Tuy nói Thất Bảo luyện thành, nhưng mà Ma Ngục Huyền Thai Kinh Đạo Đài bát cảnh tâm pháp, ta vẫn là không có ngộ ra.
Giang Nam kiềm chế vui mừng trong lòng xuống, trong lòng lẳng lặng nói:
- Pháp bảo Thần Thông vì dùng, mà tâm pháp mới là chăn lót bên trong áo, là căn bản, Giang Tuyết tỷ tỷ truyền thụ Ma Ngục Huyền Thai Kinh vẻn vẹn dừng ở đây, tâm pháp môn công pháp này đến tiếp sau, một là mình tiếp tục tìm kiếm, một là dựa vào mình lĩnh ngộ. Mà loại thứ hai mới thật sự là Ma Ngục Huyền Thai Kinh!
Tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ, khúc dạo đầu của Ma Ngục Huyền Thai Kinh liền chỉ ra tinh nghĩa, môn công pháp này chính là muốn thu thập rộng rãi Bách gia, nhân định thắng thiên, nay định thắng cổ, người thời nay khai sáng công pháp, nếu so với cổ nhân càng thêm mạnh mẻ cường thịnh!
Mà Giang Nam cho là, Ma Ngục Huyền Thai Kinh có thể từ đầu đến cuối chỉ có võ đạo cùng Thần Thông tâm pháp, võ đạo cùng Thần Thông là trụ cột của tu sĩ, sau khi tu thành, Đạo Đài bát cảnh tâm pháp liền cần tự ngộ, mình đi mở chế.
Lúc này mới phù hợp tinh túy tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đầy sợ!
Hắn đã được chứng kiến hàng ngàn công pháp, đủ loại công pháp Đạo Đài bát cảnh cũng bị hắn hiểu rõ, vì vậy hắn quyết định, không đi tìm tâm pháp tiếp sau của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, mà là tự mình bổ toàn bộ Ma Ngục Huyền Thai Kinh!
Đây là công trình so sánh với luyện chế vài món pháp bảo còn muốn to lớn, cần hắn đem hết mình có thể, đem hết tài trí, đi mở, đi sang tân, tốn hao thời gian cũng muốn vượt xa thời gian luyện bảo. Nhưng nếu như có thể sáng chế ra, Giang Nam đạt được chỗ tốt liền không chỉ có Tâm pháp tu luyện đơn giản như vậy, mà là có đem nhãn giới kiến thức của hắn tăng lên tới độ cao trước nay chưa có, thậm chí sẽ làm hắn bước vào hàng ngũ Đại Tông Sư!
Tông sư như Lạc Hoa Âm, Phụ Văn Cung, kinh thái tuyệt diễm, mà Đại Tông Sư là như Thí Thần Cốc Chủ, Thái Hoàng lão tổ!
Tâm cảnh của Giang Nam đã là tông sư, tĩnh tọa lĩnh ngộ, từ mấy ngàn loại tâm pháp sưu tầm ảo diệu bên trong, Huyền Thai cũng vào lúc này mở mắt, trong mắt Thần Quang súc tích, hai tròng mắt của hắn giống như hai vũ trụ Hư Không cỡ nhỏ, đủ loại pháp môn ở trong mắt của hắn giống như tinh thần phập phồng, đêm ngày biến ảo.
Hắn ngồi hơn nửa tháng thời gian, đem những công pháp này diễn biến, từ đó lấy ra đạo lý Đạo Đài bát cảnh, nhưng mà muốn mở ra công pháp Đạo Đài bát cảnh của bản thân, thì còn cần tốn hao nhiều thời gian hơn.
Đột nhiên, trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cảm ứng được mấy người đang hướng bên này đi tới, là đám người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khương Nhu, còn có một vị nam tử trẻ tuổi, hắn lúc này đứng dậy hướng ngoài điện nghênh khứ, không hề cố gắng thôi diễn nữa, thầm nghĩ:
- Thôi diễn ra Đạo Đài bát cảnh không phải là một ngày hai ngày, không cần nóng lòng nhất thời.
- Tử Xuyên, pháp bảo của ngươi luyện tốt chưa?
Khương Nhu xuất cung, hướng Giang Nam cười nói:
- Đây là Tam đệ Khương Duy của ta, cũng là một vị đại thiên tài của Thái Công phủ.
Giang Nam hướng nam tử trẻ tuổi kia nhìn lại, chỉ thấy Khương Duy người mặc trường bào ti gấm, khảm tuyến đen, chân mang guốc gỗ, ôn nhu im lặng đứng ở nơi đó.
Hắn có một khuôn mặt tinh sảo đến mức để cho nữ nhân cũng phải ghen tỵ, phảng phất không phải là Ma Tộc, mà là một loại Tu La tuấn mỹ nhất.
Khương Duy nho nhã lễ độ, lộ ra vẻ cực kỳ nho nhã, làm người ta ôm lòng hảo cảm, ôn hòa cười nói:
- Ta ngày hôm trước trở về thành, liền nghe chuyện của Giang đạo hữu, Ma Vương phủ không người nào có thể địch, thật sự là đại thủ bút, làm người ta bội phục. Hôm nay vừa thấy, đạo hữu quả nhiên diện mạo bất phàm.
Giang Nam khiêm tốn nói:
- Tam điện hạ quá khen, ta cũng chỉ là cùng cảnh giới đánh một trận thôi, nếu thật sự là sinh tử giao phong, chỉ sợ ngay cả tư cách ở trước cửa Ma Vương phủ cũng không có.
|
Chương 421: Bụng dạ khó lường. (1) Khương Nhu cười nói:
- Hai người các ngươi không nên khiêm nhường. Đúng rồi Tam đệ, ngươi đuổi theo giết Cận Đông Lưu, tình huống như thế nào?
- Cận Đông Lưu không hổ là đệ tử của Thái Hoàng lão tổ, thực lực cao tuyệt, ta cùng với cao thủ trẻ tuổi của các đại Thần Tộc hợp lực vây khốn hắn, cùng hắn chiến đấu không dưới ba mươi tràng, vẫn bị người này chạy trốn.
Khương Duy khẽ mỉm cười nói:
- Nếu tỷ tỷ ở đó, nhất định có thể đem người này chém giết, đáng tiếc Cận Đông Lưu thật sự khó dây dưa, gặp mạnh thì mạnh, ta không cản được hắn.
Giang Nam không khỏi động dung, cường giả bực này ở trong ba mươi cuộc chiến đấu, hơn nữa còn là sinh tử đánh giết, khẳng định lẫn nhau cũng có đại thu hoạch, tu vi thực lực của Cận Đông Lưu, chỉ sợ sẽ cao hơn, khó đối phó hơn!
- Tam điện hạ tu luyện tới Thần Phủ cảnh? Không biết Cận Đông Lưu tu luyện Thần Phủ mấy trọng?
Giang Nam hỏi.
Khương Duy ống tay áo vung lên, cười nói:
- Ta chỉ là Thần Phủ nhị trọng mà thôi, tu vi của Cận Đông Lưu tiến bộ thần tốc, đã đạt tới Thần Phủ nhị trọng đỉnh, luyện thành Côn Luân Thần Phủ, lĩnh ngộ Đạo Tâm, có tông sư chi tư, đoán chừng dùng không được bao lâu, hắn sẽ tu thành Thần Phủ tam trọng, Thiên Môn Thần Phủ.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù không khỏi động dung, Cận Đông Lưu chính là đệ tử đắc ý của Thái Hoàng, tu luyện tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới cũng không ly kỳ, thế nhưng Khương Duy này cũng tu luyện tới cảnh giới kia, này đã là rất giỏi.
Này chỉ có thể nói rõ, Khương Duy này chỉ sợ cùng Cận Đông Lưu không phân cao thấp, cũng là một thiên tài hơn người, thậm chí nói không chừng người này cũng đã tu thành Đạo Tâm!
- Ta ở Bái Nguyệt lâu hạ xuống tửu yến, mấy vị đạo hữu, sao không dời bước tới đó chung vui?
Khương Duy cười nói.
- Cung kính không bằng tuân mệnh.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù đi ra Thái Công phủ, Khương Nhu không thích nhiều người nên không có theo tới.
Cũng không lâu lắm bọn họ liền đến Bái Nguyệt lâu trong Minh Vương thành, Bái Nguyệt lâu ở trong một tòa núi nhỏ, tòa núi nhỏ kia nhìn như tuy nhỏ, nhưng đi vào trong núi, không gian lại đột nhiên lớn lên, hóa thành một ngọn hùng sơn lồng lộng, cao tới ngàn trượng, có thác nước, thanh hồ, Bái Nguyệt lâu chính là gác ở bên hồ, dựa lưng vào vách núi, bên cạnh còn có thác nước ngàn trượng.
Nơi này cực kỳ náo nhiệt, là một tửu lâu trong Minh Vương thành, Ma Tộc thích rượu mừng thịt ngon, mà ở chỗ này liền có các loại kỳ trân của Minh giới, thậm chí ngay cả Ma Long Ma Phượng cũng bị người làm thịt, lấy Long can Phượng đảm làm thành mỹ vị, chẳng qua là giá tiền cực cao, không phải người bình thường có thể ăn được.
- Di? Thái Công phủ Tam điện hạ trở lại? Còn cùng Giang Nam kia ở chung một chỗ!
Trong Bái Nguyệt lâu tân khách rất nhiều, lập tức có người phát hiện đám người Khương Duy, Giang Nam, nhận ra bọn họ, thấp giọng nghị luận nói:
- Cái kia chính là tiểu quỷ Ma La Tộc? Nhất cử ngăn đại môn Ma Vương phủ, đánh khắp đám trâu không có đối thủ Giang Nam?
- Hắn bế quan mấy tháng, hôm nay còn dám ra cửa?
- Người này vô pháp vô thiên, ngay cả Kim Ngưu Thần Tộc cũng dám trêu chọc, Chân Ma đại hội lần này, hắn nhất định sẽ rất thảm!
...
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Giang đạo hữu, danh tiếng của ngươi hôm nay ở trong Minh Vương thành ta nhất thời vô lượng, tất cả trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước, thanh danh cũng không vang dội bằng ngươi!
- Chỉ là hư danh mà thôi.
Giang Nam cười nói:
- Ta danh tiếng bên ngoài, ngược lại sẽ trở thành cái đinh trong mắt rất nhiều người, cuộc sống phía sau có chút không tốt qua lắm.
Khương Duy ở phía trước dẫn đường, dẫn dắt bọn họ đi tới một lầu các, bối núi gặp hồ, cực kỳ nhã trí, cười nói:
- Nơi này là Bái Nguyệt lâu chủ vận chuyển một tòa núi lớn luyện chế thành bảo vật, cực kỳ khác biệt, phong cảnh thật tốt, ta cũng là thường ở đây ăn uống.
Mấy người Giang Nam ngồi xuống, Khương Duy tự mình vì bọn họ rót rượu, cười nói:
- Giang đạo hữu còn cần cẩn thận Kim Ngưu Thần Tộc, Tiểu Thánh Tôn cũng từ bên ngoài trở về, nghe được chuyện ngươi ngăn cửa, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa mấy ngày nữa chính là Chân Ma đại hội, trên đại hội chỉ sợ Kim Ngưu Thần Tộc sẽ đối với ngươi bất lợi. Còn có, ta nghe nói có cường giả Vạn Long Sào tới tìm làm phiền ngươi, cùng Ma Vương phủ Tả kỳ sứ liên thủ, hai người này hôm nay cũng đến trong thành.
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, hắn ở trong Minh Vương thành cũng không phải là không có địch nhân, Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn cùng Tổ Thánh, Đồ Vũ Điền đều là cường giả rất giỏi, những người khác sẽ không tới tìm hắn phiền phức, nhưng Kim Ngưu Thần Tộc cùng Tổ Thánh nhất định sẽ tìm hắn.
Diêm Phù cười nói:
- Tam điện hạ, không biết ngươi có biết trên Chân Ma đại hội có những cường giả nào hay không?
Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng không khỏi dựng lỗ tai lên, tinh tế lắng nghe.
Khương Duy cười nói:
- Chân Ma đại hội chẳng qua là chiến trường cho Đạo Đài bát cảnh tu sĩ tranh đoạt, chúng ta những Thần Tộc tu thành Thần Phủ này, liền không có cơ hội kia. Bất quá ta đã từng hỏi thăm qua, trong các tộc, cũng có không ít người tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, những người này, mới là đối thủ đáng giá các ngươi chú ý nhất. Tỷ như Hùng thị nhất tộc, liền có hai vị đạo hữu tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, mà Cửu Di Thần Tộc có ba người, Đông Vương Thần Tộc có hai người, Vũ Thần Tộc, Đan Thần Tộc cùng Cổn thị có hai ba người. Trừ lần đó ra, còn có nhiều Thần Tộc khác, lường trước cũng có cao thủ xuất hiện. Về phần ai có thể ra được thứ nhất, vậy thì không cách nào tiên đoán.
Hắn nhẹ giọng nói:
- Huyết mạch mặc dù cực kỳ mấu chốt, nhưng mà cũng không phải là có huyết mạch Thần Tộc, tu vi nhất định sẽ cực cao, huyết mạch cấp thấp cũng có thể xuất hiện tuyệt đại cường giả. Tựa như Thạch Tộc cư ngụ ở Cửu U, liền xuất hiện một vị tuyệt đại cường giả, chủng tộc này huyết mạch thấp kém, là Ma Tộc cấp thấp, nhưng vị Thạch Tộc tuyệt đại cường giả này lại tu luyện tới độ cao gần Thần, chỉ tiếc bị Minh Vương đố kỵ, cuối cùng bỏ mình.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Giang Nam nói:
- Nếu Giang đạo hữu có thể tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, đoán chừng có thể lực áp tất cả người cạnh tranh, nhất cử đoạt được thứ nhất!
Giang Nam khiêm tốn nói:
- Ta mới vừa tiến vào Linh Đài Cảnh, khoảng cách Thất Bảo Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, loại chuyện đoạt được thứ nhất này căn bản chưa từng nghĩ qua.
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Ta nghe tỷ tỷ ta nói, Giang đạo hữu bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông đến nay, sợ rằng chỉ tu luyện bốn năm thời gian, đạo hữu bây giờ còn không tới hai mươi tuổi?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Hết năm nay, ta vừa vặn hai mươi.
Bọn người Diêm Phù, Long Ngâm Phong trong lòng cả kinh, mắt mũi trợn tròn nhìn Giang Nam, bọn họ không biết niên kỷ của Giang Nam, vốn còn tưởng rằng mặc dù Giang Nam so với bọn hắn nhỏ hơn, nhưng cũng nhỏ không được bao nhiêu, lại không nghĩ rằng Giang Nam đến nay còn chưa đầy hai mươi tuổi!
|
Chương 422: Bụng dạ khó lường. (2) Phải biết rằng, ba người bọn họ, tuổi thọ mỗi người cũng đã hơn trăm, khổ tu trên dưới một trăm năm mới có thành tựu hôm nay!
Mà bọn họ tu luyện tới Linh Đài Cảnh, là hao tốn hai mươi ba mươi năm!
Tuy nói tu sĩ thọ nguyên dài, số tuổi cũng không là vấn đề, trăm năm thời gian chỉ là thoáng một cái đã qua, thậm chí tu luyện tới cảnh giới hậu kỳ, bế quan chính là trăm năm, nhưng Giang Nam trẻ tuổi như vậy, chỉ phí bốn năm thời gian liền tu luyện tới Linh Đài Cảnh, vẫn là làm bọn họ khiếp sợ tột đỉnh!
- Bốn năm tu luyện tới Linh Đài Cảnh, tồn tại có thể như thế, nhất định không phải là thường nhân.
Khương Duy khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Giang đạo hữu, ngươi có phải là đến từ nơi đó hay không?
Hắn đưa tay chỉ chỉ đỉnh đầu, Giang Nam nghi ngờ không giải thích được, cười nói:
- Tam điện hạ muốn nói là nơi nào? Là Huyền Minh Nguyên Giới sao? Thực không dám đấu diếm, ta thật sự đến từ nơi đó.
Khương Duy cười không đáp, ý vị thâm trường nói:
- Đạo hữu, người sáng mắt không nói tiếng lóng, ngươi cần gì từ chối? Nghe nói phía trên hôm nay loạn tượng tiệm sinh, đạo hữu nói vậy cũng là tị nạn mà đến sao?
Giang Nam lắc đầu nói:
- Điện hạ chỉ sợ đã đoán sai, ta xác xác thật thật là đến từ Huyền Minh Nguyên Giới, cũng không có xuất thân khác. Bất quá, ta đúng là tị nạn đến chỗ này.
Khương Duy tròng mắt chớp động, không hề nói chuyện này nữa, liên tục mời rượu, đám người Diêm Phù đại khoái cắn ăn, ăn đến sung sướng, chẳng qua là trong lòng Giang Nam mơ hồ cảm thấy vị Thái Công phủ Tam điện hạ trước mắt này, chỉ sợ có chút quỷ dị.
- Vì sao hắn chắc chắc cho là ta tới từ phía trên như thế?
Giang Nam đặt chén rượu ở bên mép, liếc Khương Duy một cái, thầm nghĩ trong lòng:
- Phía trên theo lời của hắn, đến tột cùng là nơi nào?
Đột nhiên, một cổ sát khí cuồng bạo giống như Huyết Hải vực sâu phủ xuống Bái Nguyệt lâu, bốn phía tràn ngập huyết khí, mơ hồ có thể thấy trong huyết khí, có vô số cỗ thi thể lên xuống chìm nổi, tựa như Địa Ngục đột nhiên phủ xuống!
Thi thể trong Huyết khí là oan hồn chết ở trong tay người buông thả sát khí kia, trải qua hồi lâu không tiêu tan, bị sát khí của hắn lôi cuốn, do đó tạo thành dị tượng!
Người này sát khí thật nặng, gần với Vô Tướng Thiền Sư mà Giang Nam lần đầu tiên gặp phải!
- Giang Nam ở đâu ?
Một thanh âm trầm thấp nói.
Sau đó, dãy núi chấn động, tiếp theo một tiếng bước chân trầm trọng truyền đến, cước bộ người này rơi xuống, có thể đem núi lớn của Bái Nguyệt lâu chấn đắc nhảy động không nghỉ!
Con ngươi Giang Nam kịch liệt thu nhỏ, men theo tiếng bước chân nhìn lại, chỉ thấy một Ma Tộc cao tới mấy trăm trượng bước tới, hơi thở vô cùng cuồng bạo, hắn Ngưu đầu Nhân thân, hai mắt đỏ ngầu như máu, khắp cả người kim quang trán phóng, giống như một pho tượng Ma Thần kim chói!
- Tiểu Thánh Tôn Kim Ngưu Tỳ!
Diêm Phù thất thanh nói.
- Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn?
Giang Nam hé mắt, quét Khương Duy một cái, Khương Duy biết rõ Kim Ngưu tộc Tiểu Thánh Tôn sẽ đến tìm hắn, hết lần này tới lần khác còn ở Bái Nguyệt lâu mở tiệc chiêu đãi hắn, người này bụng dạ khó lường, lòng dạ cực kỳ thâm trầm, ngay cả Giang Nam cũng nắm không tới ý nghĩ của hắn.
- Tiểu Thánh Tôn, ta chính là Giang Nam.
Giang Nam bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, thản nhiên nói.
Ánh mắt Kim Ngưu Tỳ rơi vào trên người của hắn, lạnh lùng nói:
- Nghe nói chính là người ngăn đại môn Ma Vương phủ ta, hơn nữa ngăn mấy ngày?
Giang Nam gật đầu, mỉm cười nói:
- Chính xác, nghe nói Tiểu Thánh Tôn chính là đệ nhất cường giả trẻ tuổi trong quý phủ, ta cũng bội phục đã lâu, đáng tiếc không thể đợi đến Tiểu Thánh Tôn trở về.
- Hiện tại ta tới, ngươi dám cùng ta đánh một trận không?
Kim Ngưu Tỳ trầm giọng nói:
- Ngươi yên tâm, ta cũng dựa theo quy củ, tự phong tu vi, công bình đánh một trận!
Trong Bái Nguyệt lâu một mảnh xôn xao, tân khách trong lầu vô cùng hưng phấn, nghị luận rối rít, ma quyền sát chưởng đợi chờ trận chiến này đến.
Này sẽ là hai đại tuyệt đỉnh thiên tài va chạm!
Giang Nam đứng dậy, đang muốn đáp ứng, đột nhiên lòng có nhận thấy, tâm niệm vừa động, một khối ngọc bội hiện ra ở trong tay, ngọc bội kia chính là công cụ của Bách Dục Thí Thần Cốc liên lạc, hắn thân là Thí Thần Cốc Thất Ma, tự nhiên mang ở trên người.
- Ân? Nhị ca làm sao hiện ra ở chỗ này? Hắn đang cầu cứu, chẳng lẽ là gặp phải nguy hiểm?
Thí Thần Cốc Nhị Ma Thạch Cảm Đương là một mãnh nhân, người này hào tình vạn trượng, từng một thân một mình xông vào Vạn Long Sào kịch chiến, ở Vạn Long Sào trước chém giết Thiên Cung cường giả Long Sơn Chân Nhân, mà mục đích của hắn, chỉ là vì đánh chết Long Sơn Chân Nhân, mở tiệc cho tiểu huynh đệ Giang Nam mới vừa kết bái.
Đến nay, trong Tử Phủ của Giang Nam, còn cất dấu nghìn cân thịt Long của Long Sơn Chân Nhân, còn có một bộ Long cốt dài đến ngàn trượng, đó là xương cốt của Thiên Cung cường giả Long Sơn Chân Nhân, bị Thạch Cảm Đương luyện đến dài ngắn chỉ có ngàn trượng.
Lấy thực lực hôm nay của Giang Nam, còn không cách nào luyện hóa Long cốt nầy.
Thạch Cảm Đương thường ngày thường xuyên đi theo ở bên cạnh Thí Thần Cốc Chủ, nhưng cũng có lúc tự mình ra cửa, hắn còn từng xâm nhập Cửu U Minh Giới, cướp đoạt Hoàng Tuyền Thánh Thủy, cướp đi một đại hồ Thánh Thủy, dùng để tu luyện Diêm Phù Đề Ma Kinh.
Một vị cường giả như vậy, làm sao hiện ra ở Cửu U Minh Giới, lại gặp được cường địch gì đến phải cầu cứu?
- Nhị ca cũng không là đối thủ, ta chạy tới khẳng định cũng không giải quyết được gì.
Bất quá nếu ta cùng Lục Ma Thí Thần Cốc kết nghĩa, huynh trưởng gặp nạn, cho dù là núi đao biển lửa cũng không có thể không cứu!
Ánh mắt Giang Nam chợt lóe, hướng Kim Ngưu Tỳ áy náy nói:
- Tiểu Thánh Tôn, ta hôm nay có chuyện quan trọng trong người, ta và ngươi đánh một trận có thể dời mấy ngày hay không?
- Ngươi sợ?
Kim Ngưu Tỳ cười lạnh nói:
- Nói thiệt cho ngươi biết, muốn chiến cũng phải chiến, bất chiến cũng phải chiến, cũng không phải ngươi có thể định đoạt!
Giang Nam trong lòng tức giận, thản nhiên nói:
- Kim Ngưu Tỳ, ta cũng không phải là sợ ngươi, mà là quả thật có chuyện quan trọng trong người, không phụng bồi. Tam điện hạ, xin thứ cho tại hạ vô lễ, muốn đi trước một bước.
Khương Duy nhẹ nhàng gật đầu, ân cần nói:
- Đạo hữu cẩn thận, có muốn ta phái người hộ tống đạo hữu hay không?
- Không cần, đa tạ điện hạ.
Giang Nam đối với hắn cũng không phải là hết sức yên tâm, Khương Duy này tuy là Tam đệ của Khương Nhu, nhưng không giống Khương Nhu cho hắn cảm giác rất thoải mái như vậy, đối mặt Khương Duy, hắn cảm giác mình giống như là đối mặt một rắn độc, rắn độc tùy thời ăn thịt người!
Hắn vươn người đứng dậy, đi ra Bái Nguyệt lâu, phía sau đột nhiên hiện ra cánh chim, cánh chim chấn động, hướng ngoài Minh Vương thành bay đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.
- Muốn đi?
Kim Ngưu Tỳ quát lên, thân hình dừng lại, nhưng ngay sau đó phóng lên cao, ở giữa không trung xẹt qua một đạo huyết quang đẹp đẽ, trong huyết quang Kim Ngưu Tỳ giống như một pho tượng Ma Thần màu vàng, giận quát một tiếng, bàn tay to thăm dò, hướng Giang Nam chộp tới!
|
Chương 423: Quần ma tụ nghĩa. (1) - Lưu lại cho ta!
Hắn thật sự quang minh lỗi lạc, nói muốn cùng cảnh giới cùng Giang Nam nhất quyết cao thấp, liền chỉ vận dụng tu vi Linh Đài Cảnh, tuyệt đối không có đánh ra nhiều một phần pháp lực!
Dù vậy, hắn lấy tu vi Linh Đài Cảnh cũng phát huy ra thực lực làm người ta sợ hãi than, một tay Già Thiên, bàn tay kim chói, làm những người tu luyện đến Huyền thai, Thần Đài Cảnh cường giả kia cũng muốn tự thẹn!
Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông của Giang Nam tốc độ mặc dù mau, nhưng mà tốc độ của Kim Ngưu Tỳ cũng không chậm, tốc độ Thần Thông của hắn nhanh hơn, bàn tay to vừa ra, liền đến phía sau Giang Nam!
Giang Nam phất tay, một chưởng nghênh về phía sau, chỉ thấy ma khí trong thiên địa bắt đầu khởi động, ma khí cuồng bạo điên cuồng vọt tới, hóa thành một bàn tay to đen nhánh, cùng bàn tay màu vàng của Kim Ngưu Tỳ đụng nhau.
Giữa không trung nhất thời tiếng sấm oanh động, vạn lôi đủ phát, tựa như nhấc lên một trận sấm chớp mưa bão!
- Lưu lại!
Kim Ngưu Tỳ lấy tay một trảo, chỉ thấy vô số lôi đình hội tụ, Lôi Quang ở trong tay hắn hóa thành một cây Phương Thiên Họa Kích, Ngưu Đầu Cự Nhân mấy trăm trượng này rống giận, hai tay cầm kích, vót ngang chẻ dọc, hướng Giang Nam công tới!
Hắn không chỉ có vũ dũng Vô Song, hơn nữa kỷ xảo chiến đấu cũng làm cho người hai mắt tỏa sáng, lúc hai người giao thủ sinh ra Lôi Điện hóa thành vũ khí của hắn, dùng để đả thương địch thủ, đơn thuần loại thủ đoạn này, so sánh với Kim Ngưu Khâu Sơn liền mạnh hơn rất nhiều!
Ánh mắt Giang Nam sáng lên, không khỏi lộ ra hỷ sắc:
- Kim Ngưu Tỳ không hổ là Ma Vương phủ Tiểu Thánh Tôn, là một đối thủ làm người ta hưng phấn, nếu là lúc trước, ta nhất định phải cùng hắn quyết thắng bại, bất quá giờ phút này ta còn có việc, không dễ cùng hắn dây dưa quá nhiều.
Lôi Quang hóa thành Phương Thiên Họa Kích đánh rớt, Giang Nam một quyền huơ ra, oanh một tiếng, Phương Thiên Họa Kích phá toái sạch sẽ, hóa thành Lôi quang khắp trời, bắt đầu khởi động như nước thủy triều.
Kim Ngưu Tỳ đuổi theo tới gần, đang muốn lần nữa ngưng tụ Lôi Quang, đột nhiên chỉ thấy Giang Nam hít vào một hơi thật dài, Lôi quang khắp trời điên cuồng vọt tới, một ngụm liền đem tất cả Lôi Quang hút vào trong bụng.
Người thấy một màn như vậy đều giật nảy mình, Giang Nam quả thực giống như là một yêu ma quỷ quái cự đại, có thể một ngụm Thôn Thiên!
- Trò hay rốt cục ra sân, thiên tài thiếu niên Ma La Thần Tộc, cùng đệ nhất cường giả trẻ tuổi trong Kim Ngưu Thần Tộc, trận chiến này thật là khiến người mong đợi!
- Giang Nam kia ở trước Ma Vương phủ ngăn cửa nhiều ngày, hôm nay còn không phải là không dám cùng Tiểu Thánh Tôn đánh một trận sao? Lấy ý kiến của ta, hắn phòng thủ mà không chiến, là bởi vì hắn biết mình không bằng Tiểu Thánh Tôn!
- Tiểu Thánh Tôn thật sự quá mạnh mẻ, nổi danh từ lâu, Giang Nam chẳng qua là thừa dịp hắn ra ngoài, lúc này mới dám đi Ma Vương phủ ngăn cửa, trận chiến này Tiểu Thánh Tôn tất thắng không thể nghi ngờ!
...
Kim Ngưu Tỳ thân thể lay động, hiện ra ba đầu sáu tay, Ma Thần Chi Thể, cơ nhục dử tợn, hình thể càng thêm khổng lồ, sải bước tiến sát, mỗi bước ra một bước liền trào ra một quyền, thế công giống như cuồng phong, để cho Giang Nam không rảnh xoay người, chỉ cần hắn quay người lại, sẽ bị oanh toái thiên dực, chỉ có thể cùng Kim Ngưu Tỳ không ngừng chống lại.
- Giang Nam, ngươi quả nhiên có thực lực ngăn cửa, cùng cảnh giới có thể cùng ta đánh một trận. Bất quá, ngươi so sánh với ta còn yếu một bậc, phòng thủ mà không chiến, là bởi vì ngươi biết ngươi không bằng ta!
Bàn tay của hắn thỉnh thoảng như chuy, đâm động Thương Thiên, thỉnh thoảng như búa, khai thiên tích địa, hắn không có sử dụng bất kỳ pháp bảo, nhưng lực công kích so sánh với người khác tế lên pháp bảo còn cường hãn hơn, không hổ là đệ nhất nhân trẻ tuổi trong Kim Ngưu Thần Tộc!
Hắn bị gọi là Tiểu Thánh Tôn, là Kim Ngưu Ma Vương thứ hai, không phải là không có đạo lý.
Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, Kim Ngưu Tỳ đích xác là kình địch của hắn, muốn bắt lại người này, chỉ sợ cần triền đấu một lúc lâu, mà Thạch Cảm Đương hôm nay đang cầu cứu, trì hoãn nhất phân, vị nhị ca này liền nguy hiểm nhất phân!
- Kim Ngưu Tỳ, xin lỗi, ta thật sự có việc, không rảnh cùng ngươi dây dưa. Đạo Âm Cổ, đi ra ngoài!
Giang Nam quát lên, đột nhiên một ngụm đại cổ bay ra, càng lúc càng lớn, giống như một tòa núi nhỏ trôi lơ lửng ở giữa không trung, thân thể Giang Nam tăng vọt, Ma Thần Chi Thể một thân ba mặt tám cánh tay cũng triển lộ ra, một quyền oanh ở trên đại cổ, nhất thời Đạo âm đại tác, sát phạt chi âm nhét đầy thiên địa, tựa như trong lúc bất chợt đi tới chiến trường Chư Thần giao chiến, vạn dặm phục thi, máu chảy thành hải!
Đại cổ chấn động, liền có âm luật vang lên, hóa thành vô số đạo văn, long phượng bay múa, vạn thú hiện lên, Đại Phật, Ma Thần, Phi Thiên, Thiên Thần,... rối rít hiển hiện!
Đông!
Tiếng trống vừa vang lên, thân thể Kim Ngưu Tỳ rung mạnh, xu thế tiến sát từng bước bị sinh sôi ngăn đở, nhưng ngay sau đó tiếng cổ thứ hai vang lên, hắn muộn hanh nhất thanh, thân bất do kỷ rút lui một bước!
Tám cánh tay của Giang Nam tề động, một quyền tiếp theo một quyền oanh hướng Đạo Âm Cổ, tiếng trống rung trời, đông đông đông đông, Kim Ngưu Tỳ vừa lui lui nữa, buồn bực rống không dứt, đột nhiên làm đến nơi đến chốn, bị tiếng trống chấn đến rơi trên mặt đất, mà ở bên cạnh hắn, chính là Bái Nguyệt lâu!
Giang Nam nổi trống phen này, bức lui hắn mấy trăm dặm, đem hắn sinh sôi bức về tại chỗ!
Tiếng trống tiếp tục truyền đến, phảng phất như một thanh đại chùy vô hình, giữ ở trong tay Thiên Thần, đem Kim Ngưu Tỳ làm thành một cái đinh, hung hăng đóng xuống!
Mọi người trong Bái Nguyệt lâu chỉ thấy mỗi một tiếng cổ vang lên, thân thể Kim Ngưu Tỳ liền rung mạnh, hướng dưới đất chìm xuống chừng mười trượng, sau mười tiếng trống, tôn Cự Nhân này chỉ còn lại có một cái đầu lâu lộ ra, không khỏi nhìn nhau hoảng sợ!
Kim Ngưu Tỳ rống giận, đột nhiên trong tay xuất hiện một cây mộc trượng, tay cầm mộc trượng, thân thể đội lên, đón tiếng trống, chân mang đại địa, từng bước từ dưới đất đi ra.
Giang Nam thu hồi Đạo Âm Cổ, dưới chân hiện ra một chiếc thuyền, chung quanh thuyền hiện ra từng cánh chim, giống như mái chèo, cấp tốc huy động, chở hắn phiêu nhiên bay đi, thanh âm xa xa truyền đến:
- Tiểu Thánh Tôn, ngươi không có sử xuất toàn lực, ta cũng không có, có thể cùng cao thủ như ngươi đối trận, thật sự là một chuyện may mắn, chỉ là ta đúng là có chuyện quan trọng trong người, ngày khác sẽ cùng ngươi đấu!
Sát khí quanh thân Kim Ngưu Tỳ thu liễm, mặt mũi khôi phục lại bình tĩnh, cao giọng nói:
- Tốt! Ta chờ ngươi!
Thiên Dực Thần Chu tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt liền phá vỡ Thương Khung, biến mất không thấy gì nữa.
- Người này đúng là kình địch của ta, cùng cảnh giới ta cũng không đủ nắm chặc có thể thắng hắn, Ma Vương phủ ta bị hắn ngăn cửa mấy ngày, đúng là bị bại không oan.
|