Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 439: Hãm hại lừa gạt trộm - Có mai phục?
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, thiên dực phía sau chấn động, phóng lên cao cướp đường mà chạy, cùng lúc đó Bắc Hành Tuyết cũng nhanh nhẹn bay lên, mạnh mẽ bay ra lò luyện, nhưng vào lúc này, hai thủ chưởng kim chói ầm ầm chụp được.
Hai bàn tay to đến đáng sợ, Giang Nam gầm lên, một chưởng đón nhận, chỉ nghe cạch một tiếng vang thật lớn, thủ chưởng phách về phía hắn kia bị sinh sôi đánh lui, mà Bắc Hành Tuyết cũng đem một cái tay khác đánh lui, chẳng qua là lực phản chấn cũng làm cho hai người bị ép xuống trong lò.
Cạch!
Nắp lò giống như Thương Thiên, ầm ầm, đem hai người phong ở trong lò!
Giang Nam rơi vào bên trong lò luyện, chung quanh ma diễm sôi trào, liệt hỏa hừng hực, thiêu vạn vật, bất quá ma diễm bực này đối với hắn mà nói, cũng không lo ngại.
Mi tâm hắn có Đậu Suất Thần Hỏa, liên tục không ngừng đem hỏa lực vọt tới hấp thu, không sợ ma diễm luyện hóa chút nào.
Đột nhiên, trong Liệt diễm hừng hực, một bộ áo lam bay tới, quanh thân tràn ngập um tùm lạnh lẻo, chính là cô gái Bắc Hành Tuyết kia, nàng cũng không sợ Đại Hỏa, đỉnh đầu có một quả minh châu như tuyết, mủi chân nhẹ nhẹ một chút, lắc mình đi tới trước người Giang Nam.
- Giang đạo hữu, chúng ta rơi vào trong bẫy rập của địch nhân, chi bằng tạm thời để xuống ân oán, liên thủ ứng đối kiếp nạn lần này.
Bắc Hành Tuyết không có xuất thủ, cười dài nói:
- Đây là Địa Ngục Dung Lô của Cửu Di Thần Tộc, là một Thần Phủ trọng bảo đỉnh, nắm giữ ở trong tay Quyến thị Thần Tộc, xuất thủ ám toán chúng ta, tất nhiên là Quyến thị Thần Tộc Quyến Nhung, còn có mấy Cửu Di Thần Tộc cường giả khác! Đạo hữu, ngươi có thoát thân chi đạo không?
- Ta thử xem một chút!
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy bốn phía là một thế giới ma hỏa, ước chừng trăm dặm, ở ngoài lửa ma, chính là vách tường màu vàng chanh, lúc này cự phủ liền hướng vách tường bổ tới.
Xuy!
Vách tường ứng với búa mà rách, bị hắn bổ ra hơn một trượng, vẫn là không có thấy cuối, Giang Nam đang chuẩn bị nâng búa phách nữa, đột nhiên chỉ thấy vách tường ngọa nguậy không nghỉ, mới vừa rồi hắn bổ ra ấn ký nhanh chóng khép lại, bằng phẳng như lúc ban đầu!
Giang Nam trong lòng cả kinh, không khỏi cau mày, lắc đầu nói:
- Ta phá không ra miệng Địa Ngục Dung Lô này. Tiểu nương tử, ngươi có nắm chắc phá vỡ Địa Ngục Dung Lô hay không?
Bắc Hành Tuyết lắc đầu nói:
- Viên Nại Hà Châu của ta, chính là tổ tông ta lấy Minh Hà thủy luyện chế pháp bảo, cũng là một trọng khí Thần Phủ đỉnh, chỉ là ta không cách nào phát huy ra uy lực Thần Châu này. Nếu không, liều mạng hủy diệt Nại Hà Châu, đem uy năng Nại Hà Châu hoàn toàn kích phát, hai kiện pháp bảo đồng quy vu tận, chúng ta có thể thoát khốn.
- Bắc Hành cô nương, ngươi còn có bảo vật gì?
Ánh mắt Giang Nam chớp động, cười hỏi.
- Cho ta xem một chút.
Bắc Hành Tuyết ở trước mặt Giang Nam khoanh chân ngồi xuống, mi tâm chợt lóe, không biết bao nhiêu bảo vật từ trong Tử Phủ nàng rầm nữa đổ ra không biết bao nhiêu pháp bảo, chồng chất như núi, thấy vậy ánh mắt của Giang Nam cũng thẳng.
- Nữ nhân này là một bảo khố sao... Sơn Hải Đỉnh của ta!
Giang Nam tâm niệm hơi động, Sơn Hải Đỉnh tự động từ trong đống pháp bảo bay lên, rơi vào đỉnh đầu của hắn, để cho hắn không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.
- Đây là ta từ trong tay Hồ Tộc cao thủ đoạt tới, một pháp bảo Sinh Tử Đài Cảnh, không có bao nhiêu chỗ dùng. Cái pháp bảo này là ta thấy người Cốt Long Ma Tộc sử dụng, thật sự tâm ngứa khó nhịn, cho nên trộm tới. Còn có cái này, là ta từ Khương thị lấy tới...
Bắc Hành Tuyết từng kiện pháp bảo phiên động, thuộc như lòng bàn tay, nói ra lai lịch mỗi pháp bảo, để cho Giang Nam im lặng chính là, nữ nhân này quả thực có yêu thích thu thập pháp bảo, tất cả pháp bảo cũng là nàng hoặc đoạt hoặc trộm hoặc lừa gạt lấy được.
- Những pháp bảo này không có chỗ hữu dụng, phá không ra Địa Ngục Dung Lô.
Bắc Hành Tuyết ảm nhiên, đem những pháp bảo này thu hồi, thở dài nói:
- Sớm biết ta liền đi Bắc Hành Thần Phủ, đem bảo bối của cha ta trộm tới... Ừ, còn có miệng Địa Ngục Dung Lô này cũng không tồi, nếu có thể chạy đi, nhất định cũng phải lấy tới tay, thu giấu đi.
Cô gái này cơ trí cổ quái, thấy bảo vật liền nhất định phải thu vào tay, trong nháy mắt nhìn tới Sơn Hải Đỉnh, Đạo Âm Cổ cùng Thiên Phủ Trọng Lâu của Giang Nam, ánh mắt lóe sáng.
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Bắc Hành cô nương, ngươi không nên sinh tâm tư không tốt, phải biết hiện tại chúng ta thân ở trong lao, chỉ có thể cùng chung đối phó, mới có hi vọng chạy trốn.
Bắc Hành Tuyết trọng trọng gật đầu, cười hì hì nói:
- Yên tâm, ta có nặng nhẹ chi phân, ở trong Địa Ngục Dung Lô tuyệt sẽ không đoạt bảo bối của ngươi. Đợi đến ra khỏi Địa Ngục Dung Lô, ta lại đi đoạt. Đúng rồi, mới vừa rồi pháp bảo như đạo Kinh Hồng kia, có thể chính là cao thủ trong Dương Di Thần Tộc của Cửu Di Thần Tộc, tên là Dương La, Thuần Dương Vô Cực kiếm của hắn, cũng là một bảo vật khó lường, cũng phải lấy tới tay. Một người khác, sợ rằng chính là Phong Di Thần Tộc Phong Thần Tú, luyện Thần Ma Kim Thân, thân thể của hắn có thể so với pháp bảo, tốt nhất có thể đánh chết thu giấu đi...
Giang Nam đối với nàng yêu thích có chút im lặng, không hề để ý tới nàng nữa, lập tức cảm ứng phương vị của Chiến Minh cự thú, khu sử Chiến Minh cự thú nhanh chóng chạy tới, thầm nghĩ:
- Dương La, Quyến Nhung cùng Phong Thần Tú ba người, chỉ sợ là cường giả đứng đầu Cửu Di Thần Tộc, nhất là Dương La kia, Thần Thông kinh người, chỉ sợ là nhân vật cao nhất tiến vào trong Thần Ma kết giới lần này, chỉ bằng vào Chiến Minh cự thú, sợ rằng còn bắt không được bọn họ, chỉ có thể đánh lén...
Hắn toàn bộ tâm thần tiềm vào trong đầu Chiến Minh cự thú, đem Chiến Minh cự thú làm thành thân ngoại hóa thân, mượn hai mắt của Chiến Minh cự thú đi quan sát chung quanh.
Cũng không lâu lắm, Chiến Minh cự thú liền tới chỗ nầy, Giang Nam để cho đầu cự thú này ẩn núp xuống, len lén nhìn lại, chỉ thấy ba Thần Tộc cường giả đứng ở cách Địa Ngục Dung Lô không xa, riêng phần mình thúc dục pháp lực, rót vào trong lò, cố gắng luyện hóa bọn họ.
Ba vị Cửu Di Thần Tộc cường giả này khí huyết ngất trời, mạnh mẻ chí cực, trong cơ thể hiện ra tám tòa Đạo Đài, riêng phần mình có pháp bảo trấn áp trên đỉnh đầu, tuy là thúc dục Địa Ngục Dung Lô, vẫn như cũ phòng thủ nghiêm mật, không có cơ hội có thể đánh lén.
- Dương La lão đệ, lần này chúng ta phát tài, lại tới hai người mạnh mẻ này.
Trong đó một vị Thần Tộc cường giả tướng mạo quái dị, cẩu đầu nhân thân, hẳn là Quyến Nhung cười nói:
- Hai người này, một người là Bắc Hành Thần Tộc Bắc Hành Tuyết, người còn lại là Ma La Thần Tộc Giang Nam, cũng là nhân vật vô cùng được, trên người hai người bọn họ, nhất định là có không ít Minh Vương thần huyết, nhận được phần trên người bọn họ, chúng ta liền có đầy đủ thần huyết, tiến vào Top 10 cũng không sai biệt lắm đủ rồi.
|
Chương 440: Chín mươi bình thần huyết. (1) Tên còn lại khắp cả người kim quang, giống như vàng ròng đúc thành Ma Thần Chi Thể, hắn là Phong Thần Tú, cười nói:
- Chính xác, Cửu Di Thần Tộc tam kiệt ta liên thủ, đúng là thu hoạch không cạn. Luyện hóa hai người này, nhận được thần huyết mà bọn họ bắt được, ba người chúng ta liền không sai biệt lắm có nắm chắc tiến vào Top 10.
Người cuối cùng là một nam tử thanh tú, tuổi nhìn như không lớn, bộ dáng chỉ có hơn hai mươi tuổi, chính là Dương La, gật đầu nói:
- Tiến vào Top 10, chúng ta liền nhận được Bất Tử Minh Vương tự mình truyền thụ một môn công pháp... Người nào?
Sắc mặt hắn kịch biến, đột nhiên quát chói tai, hướng phương hướng Chiến Minh cự thú nhìn lại, Quyến Nhung cùng Phong Thần Tú trong lòng cả kinh, nhất tề gầm lên, riêng phần mình thúc dục pháp bảo hướng Chiến Minh cự thú oanh khứ, uy năng lớn!
Nhưng vào lúc này, Thuần Dương Vô Cực kiếm của Dương La nhẹ nhàng thoáng một cái, chia ra làm hai, vô thanh vô tức hướng Quyến Nhung cùng Phong Thần Tú chém tới!
- Dương La, ngươi đây là ý gì?
Hai người ứng phó không kịp, bị hai đạo cầu vồng quấy phá, đem thân thể quấy đến nát bấy, máu tươi trường sái, Dương La vung tay áo một quyển, đem máu tươi của hai người này hết thảy thu hồi.
Giang Nam nhìn ở trong "Mắt", trong lòng vui mừng:
- Xảy ra nội chiến rồi? Như vậy là cơ hội chúng ta thoát khốn!
Hắn đang muốn thúc dục phát động Chiến Minh cự thú đánh về phía Dương La, bên tai đột nhiên vang lên thanh âm của Dương La:
- Giang sư đệ, đừng động thủ, chúng ta là người mình.
- Người mình?
Giang Nam trong lòng vừa động, đột nhiên chỉ thấy Dương La vung tay áo, nắp lò của Địa Ngục Dung Lô bay lên, lúc này phi thân lên, từ trong Địa Ngục Dung Lô thoát khốn ra.
Bắc Hành Tuyết cũng lao ra lò luyện, nhìn về phía Dương La, cắn cắn đôi môi, thấp giọng nói:
- Giang đạo hữu, hắn thật sự là người mình sao? Ngươi cùng Dương Di Thần Tộc cũng có giao tình?
Giang Nam trong lòng buồn bực, chậm rãi lắc đầu nói:
- Ta chỉ cùng Miêu Di Thần Tộc Miêu Tố Tố từng có gặp mặt một lần, nhưng cũng chưa nói có giao tình, ngược lại uy hiếp nàng, từ nàng nhận được không ít tài liệu Thiên Cung cấp.
- Ta nghe nói qua chuyện này.
Bắc Hành Tuyết trọng trọng gật đầu, mặt mày hớn hở nói:
- Cho nên ta mới cảm thấy ngươi rất đúng khẩu vị của ta, nhất cử vơ vét tài sản của Lục Đại Thần Tộc, là nhân vật ta ngưỡng mộ.
Hai người còn đang nói nhỏ, Dương La thản nhiên nói:
- Giang sư đệ, Dương La là tên của ta ở Cửu U Minh Giới, gia phụ là Dương Di Thần Tộc, gia mẫu là Nhân Tộc, gia mẫu họ Đinh, lúc ta ở Huyền Minh Nguyên Giới mang họ mẹ, họ Đinh tên Trác, ở trong Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo nhất mạch đứng hàng thứ hai.
- Nguyên lai là Đinh Trác sư huynh!
Giang Nam trong lòng cả kinh, Tịch Ứng Tình ở lúc đưa hắn tiến vào Cửu U Minh Giới, từng nói với hắn, nhị đồ đệ Đinh Trác của hắn ở Minh giới lịch lãm, cố gắng đột phá Sinh Tử Đài Cảnh, tiến vào Thất Bảo Đài Cảnh.
Tiến vào Minh giới, Giang Nam đã từng hướng Khương Nhu hỏi thăm qua chuyện tình vị Nhị sư huynh này, nhưng cho dù là Thái Công phủ thần thông quảng đại, cũng hoàn toàn không có tin tức của Đinh Trác. Không nghĩ tới Đinh Trác lại là Dương Di Thần Tộc đệ tử, hơn nữa còn là nhân vật vô cùng nổi danh của Cửu Di Thần Tộc!
Dương La chính là Đinh Trác, như vậy loại chuyện hắn tinh thông Thần Thông, luyện thành Thuần Dương Vô Cực Phần Thần Kiếm này liền có thể giải thích.
Một người là nhị đệ tử của lãnh tụ Huyền Môn, một cái là Thần Tộc công tử trong Ma Tộc, hai thân phận này của Dương La người biết cực ít, ngay cả trong Cửu Di Thần Tộc biết chuyện này, cũng chỉ có le que mấy người.
Bất quá Giang Nam lập tức ý thức được, Tịch Ứng Tình hơn phân nửa biết Dương La là đệ tử Dương Di Thần Tộc, trong cơ thể có huyết thống Dương Di Thần Tộc!
Này cho hắn cảm giác cực kỳ kỳ quái, ở trong ấn tượng của hắn, Tịch Ứng Tình là một bất cẩu ngôn tiếu, làm người thậm chí có chút khô khan, Vân Bằng có huyết thống Yêu Tộc, hắn liền không thu Vân Bằng làm đệ tử, vì sao biết rõ Dương La có huyết thống Thần Tộc, còn muốn thu hắn bái nhập môn hạ của mình?
- Nếu Ma Tộc tinh thông Thần Thông, như vậy uy lực pháp bảo của bọn hắn cũng sẽ trở nên càng cường đại hơn, chỉ sợ thực lực Ma Tộc sẽ áp qua Nhân Tộc, chưởng giáo thu một Ma Tộc làm đệ tử, truyền thụ Thần Thông thánh tông ta, đến tột cùng là ý gì?
Hắn không biết nếu Ma Tộc tinh thông Thần Thông, sẽ trở nên cực kỳ cường đại, cực kỳ khủng bố sao?
Tịch Ứng Tình ở trong mắt của hắn, càng ngày càng thần bí khó lường.
- Các ngươi là sư huynh đệ?
Bắc Hành Tuyết tò mò đánh giá hai người, hai thiếu niên này cũng cực kỳ xuất chúng, có thể nói là nhân trung chi Long, rất khó tưởng tượng bọn họ lại từ một môn, người nào có thể thu nhân vật như vậy làm môn hạ?
- Một Giang Tử Xuyên đã cực kỳ khó dây dưa, cơ hồ đem ta tháo thành tám khối, hơn một cái Dương La nữa, chỉ sợ sư huynh đệ bọn họ liên thủ, liền không có đường sống của ta.
Bắc Hành Tuyết lặng lẽ chuyển về phía sau, ngọt ngào cười nói:
- Sư huynh đệ các ngươi từ từ hàn huyên, ta đi trước!
- Chậm!
Dương La xoay người lại, ánh mắt rơi vào trên người của nàng, chỉ thấy một đạo cầu vồng như cầu, dừng lại ở đỉnh đầu của Bắc Hành Tuyết, tùy thời có thể đánh xuống, thản nhiên nói:
- Bắc Hành cô nương, muốn đi có thể, bất quá đem Minh Vương thần huyết trên người của ngươi lưu lại.
Bắc Hành Tuyết hàm răng khẽ cắn môi đỏ mọng, đáng thương nhìn hắn, Dương La bất vi sở động, Bắc Hành Tuyết đáng thương nhìn Giang Nam, lã chã chực khóc nói:
- Giang đạo hữu, chúng ta dù sao cũng đồng sanh cộng tử, ngươi còn chém rớt bắp đùi người ta, chân người ta cũng bị ngươi nhìn sạch...
Giang Nam khẽ mỉm cười, Chiến Minh cự thú đi tới, đứng ở phía sau Bắc Hành Tuyết, mắt nhìn chằm chằm vào.
Đầu cự thú này diện mục dử tợn kinh khủng, mở ra miệng rộng, hiện đầy đầu lưỡi móc câu dài đến hơn mười trượng, giống như trường tiên quét tới quét lui, không có hảo ý ngó chừng Bắc Hành Tuyết, kêu lên:
- Nga...
Giang Nam nhẹ giọng nói:
- Bắc Hành cô nương chớ trách, nếu sư huynh ta lên tiếng, như vậy ngươi làm theo là tốt. Đừng quên, sau khi cô nương ngươi chết, bảo vật trong Tử Phủ sẽ bạo phát không còn một mống.
Bắc Hành Tuyết cắn răng, đột nhiên mi tâm chợt lóe, hơn mười bình ngọc bay ra, tức giận nói:
- Coi như các ngươi hung ác, khi dễ người ta một nữ tử nhu nhược! Thực không dám đấu diếm, thần huyết của Bất Tử Minh Vương nhất định có nguy hiểm, các ngươi dung hợp thần huyết liền sẽ hối hận!
Dương La vung tay áo đem những Minh Vương thần huyết này thu hồi, rất là hài lòng, gật đầu nói:
- Hiện tại ngươi có thể đi.
- Chậm.
Dương La hơi ngẩn ra, buồn bực nhìn Giang Nam, Giang Nam cười nói:
- Bắc Hành cô nương, ngươi luôn luôn cướp bóc người khác, thu hoạch thần huyết hẳn là không chỉ chừng này?
Bắc Hành Tuyết cắn răng lần nữa, hàm răng mài đến khanh khách rung động, đột nhiên nhoẻn miệng cười nói:
- Giang đạo hữu, ngày khác ta tới cửa bái phỏng, ngươi cũng phải cẩn thận bảo bối của ngươi...
|
Chương 441: Chín mươi bình thần huyết. (2) Mi tâm của nàng lại có hơn mười bình ngọc bay ra, lắc mình rời đi, ở một sát na nàng xoay người, đột nhiên ống tay áo một quyển, hơn mười ống tay áo bồng bềnh, hướng hơn mười bình ngọc kia bay tới.
Sắc mặt Dương La nhất thời trầm xuống, Thuần Dương Vô Cực Phần Thần Kiếm xuy một tiếng chém xuống, đem những ống tay áo này chặt đứt, nhưng vào lúc này, lại có một ống tay áo lặng lẽ xoắn tới, khỏa lên Địa Ngục Dung Lô gào thét bay đi.
Tiếng cười của Bắc Hành Tuyết truyền đến:
- Giang đạo hữu, tiểu muội trước thu một điểm lợi tức, ngày khác sẽ đem ngươi trộm đến quần lót cũng không còn dư lại cho ngươi nửa cái!
Sắc mặt Giang Nam tối sầm, cô gái này xuất quỷ nhập thần, đối với bảo vật nhìn vào mắt có yêu thích chấp nhất, nếu bị cô gái này nhìn chằm chằm, kia thật đúng là ngày sau khó sống.
- Bắc Hành Tuyết cũng thật lợi hại, ta chỉ lấy được hai bình thần huyết, tiểu nữ nhân này lại chiếm được hai mươi lăm hai mươi sáu bình!
Giang Nam đối với nàng cũng có mấy phần bội phục, phải biết rằng chính hắn cũng chỉ có lấy được hai bình thần huyết mà thôi, thầm nghĩ trong lòng:
- Quả nhiên, hãm hại lừa gạt mới là nghề có tiền đồ nhất...
- Nhị sư huynh, nếu ngươi là Thần Tộc, vì sao có thể bái nhập thánh tông ta?
Giang Nam đợi Bắc Hành Tuyết đi xa, đột nhiên hỏi.
Cái nghi ngờ này vẫn đặt ở đáy lòng hắn, để cho hắn không nói không yên.
- Ta là cô nhi, khi còn nhỏ một người lưu lạc bên ngoài, sau lại nhờ ân sư coi trọng, thu ta bái nhập thánh tông. Ta cũng là sau này mới biết ta là Thần Tộc, vì vậy muốn đến Minh giới xem một chút.
Dương La mặt không chút thay đổi, không biết ý nghĩ chân thực trong lòng hắn, nhẹ giọng nói:
- Sư tôn biết chỉ cần ta tới Minh giới, liền sẽ không trở về, vì vậy ở lúc ta rời đi liền nói, muốn ta đáp ứng hắn một việc. Trước khi tiến vào Thần Ma kết giới, sư tôn cho ta biết, muốn ta ở trong Thần Ma kết giới giúp ngươi một tay, đem tất cả Minh Vương thần huyết giao cho ngươi, muốn cho Minh Vương chọn ngươi làm đệ tử. Đây là chuyện duy nhất hắn muốn ta làm. Sau khi hoàn thành chuyện này, nếu ta còn muốn trở lại thánh tông, liền như cũ là đệ tử của hắn, nếu ta muốn tự lập, liền từ nay thành người xa lạ.
Hắn đem hơn hai mươi bình thần huyết của Bắc Hành Tuyết giao cho Giang Nam, lại đem huyết mạch hai người Phong Thần Tú cùng Quyến Nhung luyện hóa, luyện ra Minh Vương thần huyết trong đó, ngay sau đó đầu ngón tay giọt giọt thần huyết bị hắn bức ra bên ngoài cơ thể, hết thảy giao cho Giang Nam nói:
- Sư đệ, chỗ này của ta có hơn sáu mươi phần thần huyết, cộng thêm Bắc Hành Tuyết hai mươi lăm bình, đã vượt qua chín mươi, đủ có thể ở trong quần hùng đứng hàng thứ nhất, hôm nay liền toàn bộ giao cho ngươi. Còn có một giọt máu này, là sư tôn bảo cho ta đưa cho ngươi, muốn ngươi luyện hóa!
Dương La lấy ra một ngọc châu, trong ngọc châu có một giọt máu đỏ tươi, giao cho Giang Nam, ngay sau đó xoay người phiêu nhiên bay đi.
- Sư đệ, ta hôm nay được Dương Di Thần Tộc coi trọng, tương lai ta tất đứng đầu Dương Di Thần Tộc, ngươi trở về nói cho ân sư, đệ tử Đinh Trác của hắn đã không còn trên thế gian, thế gian chỉ có Dương La, ta cùng với hắn không còn liên quan!
Giang Nam đưa mắt nhìn Dương La đi xa, trong lòng yên lặng nói:
- Chưởng giáo Chí Tôn tổng cộng chỉ có bốn đệ tử, Âu Dương Vũ cùng Lệnh Hồ Dung đã chết, hôm nay Dương La cũng đi, chưởng giáo nhất mạch đệ tử chỉ còn lại có đại sư huynh Phong Mãn Lâu... ân? Đúng rồi, làm sao chưởng giáo biết ta sẽ tham gia Chân Ma đại hội, tiến vào trong Thần Ma kết giới, thậm chí báo cho Dương La sư huynh đến đây giúp ta?
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có cái gì không đúng, biết hắn tham gia Chân Ma đại hội, chỉ có Thí Thần Cốc sáu đại ma đầu, hơn nữa mục đích của bọn họ, là vì giết chết Bất Tử Minh Vương, vì Thạch Cảm Đương chi phụ báo thù rửa hận.
Giang Nam lẫn vào Chân Ma đại hội, chính là nguyên nhân này.
Mà Tịch Ứng Tình là Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn, Chính Đạo một vị lãnh tụ tuổi trẻ thanh danh đang thịnh, quả quyết không thể nào biết mục đích của Giang Nam lẫn vào Chân Ma đại hội.
Hơn nữa mặc dù Tịch Ứng Tình biết, hắn cùng với Thạch Cảm Đương cũng không có bất kỳ giao tình, Chính Ma bất lưỡng lập, hắn quả quyết sẽ không phái Dương La đến đây giúp hắn một tay!
Dựa theo tính cách của Tịch Ứng Tình, hắn chỉ biết lời lẽ nghiêm khắc khiển trách, để cho Giang Nam vội vàng rời đi, không nên giao du với kẻ xấu, nếu không nhất định sẽ trục xuất sư môn.
Nhưng mà, Tịch Ứng Tình hết lần này tới lần khác để cho Dương La đến đây tương trợ, phải tất yếu để hắn trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương, này liền hết sức quỷ dị.
- Chỉ có một giải thích.
Giang Nam trong lòng yên lặng nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn ta, là một trong sáu đại ma đầu Thí Thần Cốc. Chẳng qua là, hắn rốt cuộc là Ngũ ca, hay là cốc chủ, này liền có chút ít khó đoán...
Mặt quỷ nam tử hàng năm mang theo mặt nạ, nhìn không tới hình dáng, mà Ngũ Ma thì dị thường quỷ dị, không người nào có thể nhớ kỹ diện mục thật của hắn, hai người này cũng vô cùng khả nghi.
- Cốc chủ cùng mấy vị huynh trưởng khác từng nói muốn lẫn vào Chân Ma đại hội, hành sự tùy theo hoàn cảnh, bọn họ hẳn là đã ở trong Thần Ma kết giới.
Giang Nam mở bàn tay ra, trước khi đi Dương La giao cho hắn ngọc châu ở trong lòng bàn tay hắn chuyển động, trong ngọc châu có một giọt máu tươi, giống như hồng ngọc trong suốt.
Hắn thần thức quét qua, đột nhiên "thấy" trong máu có một chiếc thuyền lớn xanh vàng rực rỡ ở trong máu du tẩu, trong lúc bất chợt thuyền lớn bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa, tùy ý Giang Nam thúc dục thần thức như thế nào, cũng thủy chung không có thể tìm tới chiếc thuyền lớn này.
- Ngục Thần Chu, sáu vị huynh trưởng quả nhiên đều ở đây!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, nắm phá ngọc châu, giọt máu tươi kia theo vân tay hắn rót vào da tay, dung nhập vào trong huyết mạch của hắn, biến mất không thấy gì nữa.
Hắn nhìn về phía những bình ngọc khác, trong những bình ngọc này là Minh Vương thần huyết tràn ngập đạo văn, mỹ lệ lấp lánh, thần uy mơ hồ truyền đến.
Giang Nam cắn răng, bóp nát một cái bình ngọc, Minh Vương thần huyết lập tức rót vào da tay của hắn!
- Muốn lấy được Minh Vương tín nhiệm, liền phải dung nhập vào thần huyết của hắn, đã như vậy, ta đây liền bất cứ giá nào!
Dương La vị thánh tông Nhị sư huynh này không phải chuyện đùa, là nhân trung chi kiệt, hơn nữa hắn cùng với trung hậu đàng hoàng hoàn toàn không có liên quan, nếu không cũng sẽ không trong thời gian ngắn ngủi như thế liền tới nhiều thần huyết như vậy.
- Nếu Dương La sư huynh ở lại thánh tông, hắn tất nhiên là một đời kiêu hùng, tuyệt đối là so sánh với Phong sư huynh thích hợp làm chưởng giáo Chí Tôn hơn!
Trong lòng Giang Nam thầm than đáng tiếc.
|
Chương 442: Các ngươi cùng tiến lên. (1) Chưởng giáo Chí Tôn nhất mạch chỉ còn lại có Phong Mãn Lâu, nhưng so sánh với Phong Mãn Lâu, Dương La mới là hạ nhiệm chưởng giáo tốt nhất, chẳng qua người này là Dương Di Thần Tộc, không muốn trở lại thánh tông nữa.
Giang Nam vốn cũng không có ý định dung hợp Bất Tử Minh Vương thần huyết, ở trong máu của Bất Tử Minh Vương để lại dấu vết của mình, nếu dung hợp luyện hóa những thần huyết này, sẽ lưu lại tai họa ngầm, đem sinh tử của mình giao vào trong tay người khác.
Bất quá giờ phút này, hắn cũng đã thay đổi chú ý, Thí Thần Cốc Lục Ma không xấu, nếu mấy đại ma đầu khác có thể vì Nhị Ma Thạch Cảm Đương lấy thân phạm hiểm, như vậy hắn cái Thí Thần Cốc lão Thất này, còn có gì phải sợ?
Một lọ thần huyết này rất nhanh dung nhập vào trong huyết mạch Giang Nam, trong thần huyết tích chứa năng lượng lập tức bắt đầu kích phát, thay đổi cấu tạo huyết mạch của hắn, tăng lên tư chất, ngộ tính, tu vi, thân thể cùng thực lực của hắn!
Đầu tiên, Giang Nam cảm giác được pháp lực của mình liên tiếp kéo lên, trong Minh Vương thần huyết có không gian, tích chứa đạo văn số lượng to lớn, những đạo văn này chính là pháp lực, sau khi huyết mạch dung hợp, pháp lực trong Minh Vương thần huyết cũng trở thành pháp lực của hắn, vì vậy một giọt thần huyết, để cho tu vi của hắn túc túc tăng lên một phần mười!
Này là chính bản thân hắn dựa theo cấu tạo thần huyết tăng huyết mạch lên gấp mười lần!
Mà trong một bình ngọc tích chứa hai ba giọt thần huyết, túc túc đem tu vi của hắn tăng lên hai ba thành!
- Bốn bình thần huyết tăng lên gấp đôi pháp lực, chín mươi bình thần huyết, là có thể để cho pháp lực của ta tăng lên hai mươi hai lần!
Giang Nam suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng, hai mươi hai lần pháp lực, vẫn chỉ là Linh Đài Cảnh, không có nói thăng cảnh giới, trình độ loại pháp lực này, đủ để cùng Thần Phủ cảnh thế hệ trước tranh giành cao thấp!
Hơn nữa, theo thần huyết dung hợp đến trong huyết mạch của hắn, trong thần huyết tích chứa đạo văn cũng tựa hồ biến thành lĩnh ngộ của chính hắn, cổ tin tức khổng lồ này biến thành đồ đạc của mình, tương đương tích lũy của hắn đối với đạo cũng trở nên vô cùng hùng hậu, đúng là có công hiệu tăng lên tư chất!
Giang Nam không khỏi thở dài, thần huyết cường đại đúng là không thể tưởng tượng nổi, nếu như không phải là hắn biết trong Thần Huyết tích chứa Minh Vương ấn ký, ngay cả hắn cũng nhịn không được muốn hoàn toàn chiếm cứ thần huyết!
- Hai mươi hai lần pháp lực, cộng thêm tin tức khó có thể tưởng tượng, bao gồm Thần minh hiểu đối với đạo cùng lĩnh ngộ, nếu thần huyết không có Minh Vương ấn ký, ta thậm chí muốn giết chết mọi người, đem tất cả thần huyết thu vào tay!
Chỗ tốt của dung hợp thần huyết quá lớn, to đến không thể không làm cho người ta động tâm.
Hơn nữa, dung hợp thần huyết đối với Giang Nam mà nói còn có một chỗ tốt lớn hơn nữa, đó chính là mượn tích lũy vô cùng khổng lồ nhất cử lĩnh ngộ ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh Đạo Đài bát cảnh tâm pháp!
Đây mới là để cho hắn động tâm, hắn vốn là tích lũy đã cực kỳ hùng nhiều, lĩnh ngộ Ma Ngục Huyền Thai Kinh Đạo Đài bát cảnh tâm pháp đã có có thể, nhưng là cần tốn hao thật dài thời gian đi từ từ thôi diễn.
Mà chín mươi bình thần huyết, là có thể để cho quá trình thôi diễn của hắn rút ngắn rất nhiều lần!
- Mặc dù ta trước sau chỉ lấy được hai bình thần huyết, nhưng Ma La Côn Ngô cũng nhận được không ít thần huyết, bị Chiến Minh cự thú cắn nuốt, nếu đem Minh Vương thần huyết trong cơ thể Chiến Minh cự thú luyện ra, chỉ sợ thần huyết trong tay ta có khoảng trăm phần, thôi diễn Đạo Đài bát cảnh tốc độ nhanh hơn!
Giang Nam nghĩ tới đây, trong lòng khẽ nhúc nhích, hướng Chiến Minh cự thú nhìn lại.
Hắn đã đem Chiến Minh cự thú luyện thành sủng vật của mình, tương tự pháp bảo cùng thân ngoại hóa thân, mới vừa rồi đối với đầu cự thú này động tâm tư, Chiến Minh cự thú lập tức phát hiện, mắt nhỏ nháy nháy, đáng thương nhìn hắn, bò lổm ngổm trên mặt đất, cái đuôi nhẹ nhàng lướt qua mặt đất, trong miệng truyền đến thanh âm ô ô.
- Bắt đầu có chút linh trí rồi.
Giang Nam tức cười, không đi đánh chú ý đầu cự thú này, đem Minh Vương thần huyết khác không ngừng dung nhập vào bản thân.
Theo càng ngày càng nhiều thần huyết dung nhập vào, da tay của hắn dần dần biến thành màu vàng, giống như làm bằng vàng ròng, thần huyết trong cơ thể hắn càng ngày càng đậm, thậm chí mơ hồ có thần uy tràn ngập đi ra ngoài, pháp lực cũng càng ngày càng hùng hồn!
Đợi đến tất cả thần huyết toàn bộ dung vào thể nội, Giang Nam kim chói, giống như Hoàng Kim Thần Tộc thuần túy nhất, thân thể pháp lực đều được tăng lên đến nghiêng trời lệch đất!
Hắn nhẹ nhàng vừa động, liền phát ra vang lên leng keng giống như kim thiết, tựa hồ cong ngón búng ra, là có thể đánh nát một tòa núi lớn!
Lực lượng của hắn, vượt xa Chiến Minh cự thú, nếu cùng Chiến Minh cự thú động thủ, hắn chỉ sợ mấy quyền là có thể đem đầu cự thú này đánh nát!
Phải biết rằng Chiến Minh cự thú cắn nuốt nghìn cân thịt rồng, thực lực đã mạnh đến nổi có thể so với Thần Phủ nhất trọng nhị trọng cường giả, thân thể vô cùng chắc chắn, ngay cả Thần Tộc như Ma La Côn Ngô, tu thành Đạo Thần cường giả cũng có thể nuốt sống, sau khi dung hợp thần huyết trong cơ thể Ma La Côn Ngô, thực lực của nó lại càng tăng vọt rất nhiều.
- Thần uy thật nồng nặc, phụ cận tất nhiên có người dung hợp không ít thần huyết!
Đột nhiên, Giang Nam nghe được một thanh âm truyền đến, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy từng đạo khí huyết phóng lên cao, nhanh chóng hướng mình đến gần, đại địa chấn động, tiếng chân như sấm.
Cũng không lâu lắm, liền thấy chúng cao thủ trẻ tuổi Ma Vương phủ Kim Ngưu Khâu Sơn, Kim Ngưu Tử Nguyệt xuất hiện, Kim Ngưu tộc nhân sóng vai đứng chung một chỗ, giống như từng dãy núi nhỏ!
- Giang Nam!
Kim Ngưu Khâu Sơn thấy Giang Nam, không khỏi lấy làm kinh hãi, giờ phút này Giang Nam so sánh với Hoàng Kim Thần Tộc thuần khiết còn giống như Hoàng Kim Thần Tộc, khí huyết của hắn vô cùng nồng nặc, vượt xa người khác, không biết dung hợp bao nhiêu Minh Vương thần huyết!
Càng làm cho hắn giật mình chính là, bên cạnh Giang Nam còn có một đầu quái vật lớn, rõ ràng là Chiến Minh cự thú, đầu Chiến Minh cự thú này quanh thân cũng tràn ngập kim quang, giống như làm bằng vàng ròng, hiển nhiên cũng dung hợp không ít thần huyết!
- Tiểu tử này, xa xỉ đến mức đem Minh Vương thần huyết nuôi nấng Chiến Minh cự thú!
Kim Ngưu Khâu Sơn trong lòng co quắp, âm thầm thịt đau, hắn chỉ bất quá dung hợp mười sáu bình thần huyết, nhưng nhìn này màu da cùng gai xương của đầu cự thú này, hẳn là cùng hắn được đến thần huyết số lượng không sai biệt lắm!
Giang Nam cũng hướng đám người Kim Ngưu Khâu Sơn xem ra, thực lực của Kim Ngưu Khâu Sơn không phải chuyện đùa, ở trong cao thủ Ma Tộc tiến vào Thần Ma kết giới, có thể đứng hàng Top 10.
Bất quá thần huyết trong cơ thể Kim Ngưu Khâu Sơn lại không nhiều, hơn nữa trong cơ thể những Kim Ngưu Thần Tộc khác không có bất kỳ thần huyết, hiển nhiên là đem thần huyết mình tìm được hết thảy giao cho Khâu Sơn.
|
Chương 443: Các ngươi cùng tiến lên. (2) - Những Thần Tộc khác cũng hẳn là như thế, toàn lực sưu tầm thần huyết, giao cho một người, như vậy mới có thể có phần thắng trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương lớn nhất.
Giang Nam thầm nghĩ.
- Giang Tử Xuyên, khó được gặp phải ngươi, hôm nay liền là thời điểm chúng ta báo đáp ngươi ngăn cửa chi dạ!
Kim Ngưu Trường Cung thoả thuê mãn nguyện, cười lạnh nói:
- Lúc ngươi ngăn cửa, lớn lối bá đạo bực nào, bất quá ngươi trăm triệu lần cũng không nghĩ tới ngươi cũng có hôm nay? Ở chỗ này, không có ai có cùng ngươi cùng cảnh giới đánh một trận, đem ngươi đánh chết đến thê thảm không nỡ nhìn!
Kim Ngưu Khâu Sơn đã dung hợp không ít thần huyết, biết rõ uy lực thần huyết, vội vàng quát lên:
- Trường Cung, đừng nói mạnh miệng, tiểu tử này xưa đâu bằng nay, không phải chuyện đùa, chỉ sợ đã cực kỳ lợi hại!
- Sợ hắn làm chi?
Kim Ngưu Trường Cung cười nói:
- Nhị ca, hắn nhận được không ít thần huyết, nếu chúng ta nhận được phần của hắn, chẳng phải là nhất định đệ nhất?
Kim Ngưu Khâu Sơn trong lòng khẽ nhúc nhích, không khỏi động lòng tham:
- Tiểu tử Giang Nam này dung hợp không biết bao nhiêu Minh Vương thần huyết, nhận được phần kia, cộng thêm phần trong cơ thể Chiến Minh cự thú kia, ta thật sự ổn thỏa thứ nhất, trở thành Minh Vương đệ tử là chuyện tình ván đã đóng thuyền!
- Ha hả, thật náo nhiệt a!
Đột nhiên, lại có một thanh âm truyền đến, chỉ thấy khí lành cả ngày, điềm lành lượn lờ, năm ba vị Đông Vương Thần Tộc đệ tử vây lấy một người phiêu nhiên bay tới, vóc người người nọ cao gầy, mi thanh mục tú, rất là tuấn lãng, ánh mắt từ trên thân bọn người Kim Ngưu Khâu Sơn quét qua, nhưng ngay sau đó rơi vào trên người Giang Nam, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
- Đông Vương Thư?
Trong lỗ mũi của Kim Ngưu Khâu Sơn không khỏi thở hổn hển, khoen mũi đung đưa, Linh Đang leng keng rung động, gắt gao ngó chừng Đông Vương Thư.
Đông Vương Thư là một trong những thanh niên xuất sắc nhất Đông Vương Thần Phủ, tu vi cực kỳ thâm hậu, cũng là Thất Bảo Đài Cảnh cường giả, dung hợp hơn hai mươi bình thần huyết.
Ở trong Thần Ma kết giới, Khâu Sơn đã cùng Đông Vương Thư từng có đánh một trận, trăm chiêu bị thua, nếu không phải đám người Tử Nguyệt, Trường Cung liều chết đánh cược một lần, hắn sẽ bỏ mạng ở trong tay Đông Vương Thư.
- Rất nhiều thần huyết...
Đông Vương Thư nhìn thẳng Giang Nam, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nhẹ giọng nói:
- Nhận được những thần huyết này, ta chính là đệ nhất!
- Vậy cũng chưa chắc!
Lại có một thanh âm thanh thúy truyền đến, cười khanh khách nói:
- Đông Vương Thư, thần huyết này đến tột cùng là rơi vào trong tay của ngươi, hay là rơi vào trong tay của ta, còn là một cái không biết.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Thanh y nữ tử phiêu nhiên bay tới, còn có mấy vị nữ tử nương theo, dung mạo xinh đẹp thoát tục, chẳng qua là dưới cổ mơ hồ lộ ra vài miếng vẩy cá, trong lòng khẽ nhúc nhích:
- Chẳng lẽ là Cổn thị Thần Tộc cao thủ?
Cổn thị Thần Tộc được xưng pháp lực thứ nhất, cho dù là Bất Tử Minh Vương Hoàng Kim Thần Tộc, ở trên pháp lực cũng muốn thua kém Cổn thị một bậc, mà Thanh y nữ tử này chính là Cổn thị Thần Tộc Cổn Diêu, nhân vật nổi danh nhất trong tiến vào Thần Ma kết giới lần này, pháp lực vô cùng mạnh mẻ!
Đột nhiên, lại có mấy người đi tới, một người cầm đầu cười vang nói:
- Thật là nhiều người, xem ra cũng là bị thần huyết hấp dẫn mà đến, bất quá ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết, nói không chừng Đan Thanh Thụ ta nhổ ra được thứ nhất, mà chư vị đều là đá lót đường của ta!
Ngắn ngủn chốc lát công phu, liền có trên dưới một trăm người đuổi ở đây, cũng là cường giả tiến vào trong Thần Ma kết giới lần này, nhân vật có thể sinh tồn đến hiện tại, không có một người nào, không có một cái nào là tầm thường!
Giống như trước người luyện hóa thần huyết lẫn nhau trong lúc đó đều có được cảm ứng cực kỳ mãnh liệt, Giang Nam dung hợp chín mươi bình thần huyết, thần uy nồng nặc chí cực, lập tức đem những người này hết thảy hấp dẫn đến!
Đông Vương Thư thần thái phi dương, cao giọng cười nói:
- Thần huyết chỉ có một phần, vô luận người nào nhận được tới tay, đều sẽ thành thứ nhất, tất nhiên sẽ trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương. Chư vị, các ngươi nói phần thần huyết này hẳn là rơi vào tay người nào?
Kim Ngưu Khâu Sơn nặng nề khẽ hừ, gở xuống đại cốt chùy sau lưng, cười lạnh nói:
- Đương nhiên là đánh một đoàn, người nào đánh thắng, thần huyết liền thuộc về người đó!
Cổn Diêu cười khúc khích nói:
- Ta cũng đang có ý đó, đánh một trận định thắng bại, người nào thắng thần huyết liền thuộc về người đó, những người khác không được có dị nghị.
- Cái chủ ý này chính xác.
Đan Thanh Thụ vỗ tay khen ngợi, cười nói.
Đột nhiên, Giang Nam cười nói:
- Chư vị, chủ ý của các ngươi không tệ, bất quá ta còn có chú ý tốt hơn.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng hắn xem ra, rơi vào trên người của hắn, Đông Vương Thư cau mày nói:
- Giang đạo hữu, ngươi còn có ý kiến hay gì?
Khí huyết của Giang Nam đột nhiên giận phóng, oanh một tiếng nổ tung, khí huyết chi trụ màu vàng oanh động trời cao, đụng vào trên Thần Ma kết giới, mỉm cười nói:
- Chủ ý của ta chính là, các ngươi cùng tiến lên, sau đó ta đem bọn ngươi hết thảy đánh chết!
Giang Nam lời vừa nói ra, sắc mặt đám người Cổn Diêu, Đan Thanh Thụ cùng Đông Vương Thư cũng trở nên cực kỳ quái dị, phảng phất là mạnh mẽ nhịn cười, cố gắng không để cho mình cười ra tiếng.
- Giang đạo hữu thật là không phải cuồng vọng bình thường, khó trách dám ngăn đại môn của Ma Vương phủ.
Dưới trướng Đông Vương Thư, một thiếu nữ tuổi còn trẻ bật cười nói:
- Bất quá Đông Vương Thần Phủ ta cũng không phải là đám củi mục Ma Vương phủ kia, cần gì phải cùng tiến lên, người Đông Vương Thần Phủ ta liền đủ để đem ngươi mạt sát!
- Khí huyết thật tràn đầy! Xem ra nhận được máu của ngươi, tất nhiên có thể thành thứ nhất, nhất cử trở thành Minh Vương đệ tử.
Đan Thanh Thụ thấy khí huyết của hắn, lắc đầu cười nói:
- Giang đạo hữu, ngươi đã là thịt cá trên thớt, mà chúng ta là đao kiếm, chỉ có thể tùy ý chúng ta thịt cá. Ngươi vẫn là biết điều một chút đứng ở nơi đó, chờ đợi chúng ta thương lượng xong, lại giết ngươi sau.
Mặc dù khí huyết của Giang Nam vô cùng tràn đầy, tạo thành dị tượng kinh người, nhưng như cũ không bị đám người Đông Vương Thư, Đan Thanh Thụ để vào trong mắt, dù sao, cảnh giới của hắn vẫn là Đạo Đài nhất trọng, Linh Đài Cảnh, cùng bọn họ những cường giả vượt qua Sinh Tử Đài tẩy lễ, tu thành Thất Bảo Đài này so sánh với, đơn thuần cảnh giới liền có chênh lệch bảy đại cảnh giới!
Nơi xa, ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang nhô đầu ra, thấy trên dưới một trăm vị cường giả vây khốn Giang Nam, không khỏi sắc mặt kịch biến, thấp giọng hô nói:
- Giang lão đệ lần này sợ rằng muốn hỏng bét!
Ba người bọn họ kể từ khi tiến vào nơi đây, vẫn ở chung một chỗ, cả ba dè dặt, mọi nơi sưu tầm, trải qua ác chiến cũng tìm được mấy bình Minh Vương thần huyết.
|