Đam mỹ SM ngắn (khuyến cáo kì thị hay không đủ tuổi không nê
|
|
1. Vừa mở mắt ra, cậu đã biết bản thân vẫn chưa thoát khỏi tên ác ma biến thái đội lốt văn nhân học sĩ ôn nhu nhã nhặn. Cả người bị trói lên bởi những sợi dây thừng cố định trên giường đủ chặt để người bị trói không vùng ra được, trên cổ bị đeo một cái vòng.... nói đúng hơn thì giống y hệt một cái xích chó. Hai mắt bị bịt kín nhưng cậu biết, mình đang ở trong phòng tên biến thái đó, căn phòng mà những ác mộng luôn quấn quanh. Cậu không hiểu, tại sao một kẻ bình thường, làm công ăn lương cho một công ty giải trí bình thường lại trở thành con mồi cho hắn. Nhiều lúc cậu muốn nói với hắn điều này nhưng do nội tâm vẫn còn nỗi sợ hãi ám ảnh, khiến một kẻ nhút nhát, yếu đuối như cậu không dám mở miệng trước mặt hắn. Không nhìn thấy cũng không có nghĩa cậu không nghe thấy được. Chỉ khi thị giác bị che khuất thì các giác quan khác sẽ trở nên nhạy cảm hơn, hắn định làm gì cậu? Tra tấn từ từ hay.... cái gì đó đáng sợ hơn?
Cạch!
Tiếng cửa mở ra, hắn đang lại gần. Tiếng bước chân của hắn đi trên sàn nhà nghe thật rõ ràng, như một hồi cảnh báo giờ tử hình của cậu đã đến ( ta nói hơi quá nhỉ ). Âm thanh ấy càng gần, càng rõ ràng hơn và cuối cùng là dừng hẳn. Có lẽ, hắn đang đứng ngay cạnh cậu. Giường hơi bị chùng xuống, hắn nâng cằm cậu lên, miệng cười tà mị ôn nhu cất giọng: - Honey, em định trốn tôi hả? - Tôi...t..ô..i.... kh..ô..ng.....có..! _ cố tỏ ra trấn định, không chịu yếu kém trước mặt hắn, nhưng không được. Cậu chỉ có thể run giọng trả lời. - Hửm? Vậy sao em lại bỏ trốn khi tôi đi công tác? Honey, em nói đi. _ Giọng hắn trở nên trầm thấp, nói thoảng bên tai cậu như trêu chọc: - Nếu em dám nói sai nửa lời.... tôi không bảo đảm bản thân mình đã làm cái gì đâu, honey à~ - Tôi.... chỉ muốn.... về thăm mẹ thôi. Hắn im lặng trong chốc lát, bỏ tay khỏi cầm cậu. Cái không khí im ắng đáng sợ cứ quẩn quanh cậu. Rụt lui cơ thể tạo chút khoảng cách với hắn. Lúc sau, mới nghe thấy hắn nói: - Vậy em cũng phải nói cho tôi một tiếng chứ. Nếu em cứ tự tiện bỏ đi như vậy thì tôi sẽ phát điên mất. Em biết tôi yêu em nhường nào mà, đúng chứ. Với lại, tôi cũng muốn tới diện kiến mẹ vợ tương lai.
Đậu má! Mẹ tôi mà biết tôi với anh có quan hệ chắc nhập viện từ lâu rồi, làm gì sống yên tới hiện tại. Nếu anh đến nói mấy lời như vậy thì mẹ tôi di cư xuống mồ hội ngộ với ba tôi rồi. Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng cậu cũng không dám thực sự nói ra. Hơi nóng từ miệng hắn bỗng nhiên lại gần, tiếp tục nâng cằm cậu nên, đặt nên đôi môi nhạt màu một nụ hôn không thể nói là ôn nhu, mang vài phần điên cuồng của dã thú khi cắn xé con mồi, thô bạo cắn môi cậu. - Ahh..ư..m......đ..a..u...quá...! X...i..n....anh.... b..u..ô.ng .....t..h..a....t..ô..i.......đi!!! - Honey~ như vậy là không ngoan đâu. Tôi định để yên cho em. nhưng em nói vậy sẽ làm tôi tổn thương đó. Tôi phải trừng phạt em, để em không tái phạm, trốn chạy tôi.....
Giọng nói đó, trong ôn nhu ẩn chứa sự nguy hiểm, đáng sợ. Cậu đã mắc phải sai lầm, chọc ai không chọc lại đi chọc tức tên ác ma đó.
- Hôm nay tôi đã chuẩn bị cho em một món đồ chơi, trong lúc tôi đi vắng hãy chơi với nó nhé, honey đáng yêu của tôi~~ _ dừng_ Cái này dài quá nên chắc ta sẽ chia làm vài phần. Kịch bản: Ngụy Công ( Jin trymte ) Chap này ta chưa viết H đâu, đợi chap sau. Xin lỗi vì đã hố mọi người
|
2. Tiếp cái hôm qua....
Nói xong cũng không quản cậu nghĩ thế nào, bàn tay nam nhân đã nhẹ nhàng dùng kéo cắt đi bộ quần áo che chắn thân hình không gọi là cường tráng của cậu. Đúng hơn là trắng. Thứ kim loại sắc nhọn như cố ý vô tình ma sát trên da, lướt qua nhũ thủ nhè nhẹ khiêu khích. - Đừng đụng vào tôi! Cố nén cảm giác khó chịu trên cơ thể, nam nhân coi như không nghe thấy gì, cất giọng ôn nhu nói bên tai: - Tôi còn chưa bắt đầu trừng phạt đâu. Honey~~~ em cứ từ từ hưởng thụ. Mất đi quần áo che chắn, đầu nhũ bởi cái lạnh của điều hòa mà dựng đứng lên, khẳng định sự tồn tại của nó. - Xem ra thân thể em con thành thật hơn đấy, honey. Tôi nên thưởng cho nó mới phải. Bàn tay nam nhân rời khỏi cơ thể khiến cậu tạm bình ổn cảm xúc trong lòng. Chỉ là... hắn nói vậy có ý gì? Vài phút sau, cảm giác nam nhân lại gần, căng thẳng lồng ngực, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng quệt một lớp bơ nên xung quanh hai đầu vú. Hai màu trắng hồng xen lẫn nhau thật đẹp, đậm vẻ tình sắc như mê hoặc hắn hãy tận tình hưởng dụng. Nam nhân cúi thấp đầu xuống, liếm lấy phần bơ trên ngực cậu, thi thoảng mút lấy đầu nhũ đỏ hồng phát ra âm thanh chậc chậc làm cậu đỏ mặt. Thật là, lão tử không phải phụ nữ, liếm mút thế nào cũng không ra sữa được. Có cần phải tận tình thế không. Đồ biến thái. . . . Bốp!!!
Tiếng bạt tai vang lên thật rõ ràng, khuôn mặt nam nhân vì cái tát sưng đỏ cả một bên, lặng nhìn cậu. Chẳng biết từ lúc nào cậu đã tự giải thoát khỏi trói buộc trên cổ tay mình, quăng cho nam nhân một cái bạt tai vang dội. - Đừng có coi tôi như mấy người đàn bà của anh. Tôi cũng không phải là chó của anh mà nghe lời anh. Đây là lần đầu tiên cậu chống đối lại hắn. Nhưng phản ứng của nam nhân làm cậu ngạc nhiên hơn. Hắn cúi thấp đầu xuống, tóc mái phủ kín đi những biểu cảm trên khuôn mặt. Nam nhân cười, một nụ cười vui vẻ. - Ha ha, cuối cùng cũng biết phản kháng rồi. Cuộc chơi trở nên thú vị rồi đây. Nói xong, nhào tới cậu vẫn còn chưa kịp phản ứng, bóp chặt khớp cằm, ép buộc cậu mở miệng ra rồi đút một viên thuốc vào miệng cậu. - Đây đáng nhẽ là quà sinh nhật tôi tặng em. Nhưng chắc hôm nay phải dùng tới nó rồi. Nói xong còn lôi một cái camera cầm tay ra, đối diện cậu. - Nếu phản ứng của em làm tôi vừa lòng tôi sẽ bỏ qua cho em. Còn không, tôi nghĩ em một tháng không xuống nổi giường. Nửa tiếng sau, Người trên giường khó chịu vặn vẹo cơ thể, cả người phủ một tầng hãn. Hơi thở trầm thấp khó nhọc, miệng hừ hừ những âm tiết đơn giản. - a...ư....ưm... Thật nóng....~~~ Khó chịu xoay cơ thể tìm cảm giác thoải mái. Tính khí cọ xát vào ga giường cương cứng cả lên. 15 phút sau, lí trí trở nên trống rỗng. Giờ phút này cậu chỉ muốn có thứ gì đó lấp đầy khoảng trông cơ thể.
- ân....ưm....ngứa...ngứa quá....thật khó chịu~~ Cố nén dục vọng đang dâng trào trong cơ thể, nam nhân quất mạnh doi ra lên những vị trí mẫn cảm của cậu. Miệng phát ra lời nói thô tục mà rất ít khi phát ra từ miệng hắn: - Đồ tao hóa! Mới thế thôi mà đã dâm đãng vậy rồi. Tao lỗ hâu ngứa lắm phải không? Có cần lão công gãi ngứa cho không? - ưm...tao lỗ hậu... thật ngứa~~~ cần đại kê ba lấp đầy. - Vậy gọi ta lão công, chỉ có lão công mới thỏa mãn được tao lão bà~ - ưm...lão công....lão bà thật ngứa.... mau mau dùng bổng bổng lấp đầy ta đi~~~ Chỉ chờ được đến thế, nam nhân khẩn cấp đưa dục vọng bừng bừng phấn chấn vào cúc động dâm đãng đang rỉ nước, thúc mạnh. Cảm giác nóng ẩm chặt chẽ bao vây lấy côn thịt làm nam nhân càng trở nên điên cuồng, liên tục thúc mạnh vào cơ thể người dưới thân. - Hô .....hô....lão bà, tao lỗ hậu của ngươi thật dâm đãng, ướt hết bên dưới của ta rồi. - A.......A...a....ưm.... Côn thịt thô dài đâm vào tận bên trong, đến tận thành vách ruột rồi lại rút ra, không ngừng đĩnh lộng. Tiểu huyệt bị côn thịt thúc vào đẩy ra vừa nóng vừa chướng, được côn thịt mát xa đến thoải mái, dâm thủy tích đầy ga giường. Hoa huyệt căng cả ra, đỏ hồng hồng kích thích nam nhân. Căn phòng chỉ con tiếng rên rỉ trầm thấp của hai người kèm theo âm thanh nhóp nhép từ nơi giao hợp làm người khác mặt đỏ tai hồng. Nam nhân tách hai chân của cậu ra, để nó gác lên trên bờ vai rắn chắc hữu lực của mình, tiếp tục thúc mạnh. - Ân...ưm.....không chịu nổi nữa, ta muốn bắn. - Không được! Hai ta phải ra cùng nhau. Nắm chặt lấy quy đầu, ngón tay che đi mã mắt đang rỉ nước của cậu, nam nhân ác liệt mở miệng.
Tốc độ ra vào của hắn càng nhanh. Không chịu nổi co rút lại hậu đình làm hắn suýt bắn. Vỗ mạnh vào mông cậu, miệng mắng: - Tao hóa! Em định giết chết tôi bằng cách này sao? Còn quá sớm để kết thúc. - A....a....không muốn...lão công~~~ Hai chân kẹp chặt lấy nam nhân, cậu nức nở cầu xin. Có lẽ vì bị lời nói của cậu làm cảm động hay do bản thân sắp đến giới hạn, hắn gầm nhẹ một tiếng, tiết ra tận cùng bên trong vách ruột đồng thời không quên giải phóng tính khí cương cứng của cậu. - Lão bà, đêm còn dài. Chúng ta tiếp tục đi. Hiệp hai đã bât đầu. _end_ Cái này dài quá, hao tổn cả tinh thần lẫn thể xác của ta rồi. Kịch bản: Ngụy Công (Băng Hạ: share nhớ ghi tên tác giả)
|
Phiên ngoại (Băng Hạ kun thân gửi các hủ~) Một đêm kịch liệt qua đi. Cảm giác đầu tiên trước khi mở mắt ra là đau, rất đau. Nhất là hậu đình Mụ đản nó! Cái tên biến thái mặt người dạ thú này, làm cậu từ trên giường xuống dưới nền nhà, rồi lại làm trên giường lặp đi lặp lại động tác đâm ra đút vào khiến cúc nhỏ trọng thương thảm trọng, không khép miệng được. Có khi biến thành hướng dương mất thôi /^\ Thật là khó chịu mà >□< hiu hiu Nhìn cái tên tối qua cày cấy trong người mình, chỉ muốn đạp một phát vào khuôn mặt đập troai đáng ghét '^' Ta đạp ta đạp !!!!
Rầm!!!
Nam nhân còn đang mơ màng trong mộng đẹp bị một cú đạp bất cmn thình lình lăn từ trên giường xuống đất xoa xoa gương mặt vừa bị kẻ tàn bạo nào đó hủy dung (????). Miệng nói: - Vợ à, em không vui sao? Nếu không chúng ta tiếp tục làm chuyện tối qua. Nếu không phải sức chịu đựng của em quá yếu...... Chưa nói dứt lời, một cái gối bay vô luôn vào mặt nam nhân làm hắn im re. - Nói lại thử xem? Tên nào hại lão tử ra nông nỗi này? Đã thế còn không dọn dẹp sạch sẽ ( hớ, dọn dẹp? ) khiến lão tử lỗ hậu vừa đau vừa rát. Ui da!!! Từ giờ, cấm túc một tháng không được lại gần tôi 3 mét. Khi nào hết cấm túc lão tử sẽ suy xét lại xem ngươi có thành tâm chịu phạt không? Hứ!!!
Éc éc, tội cho bạn công. Bị cấm túc một tháng chắc chớt vì nhịn quá. Ai biểu làm quá cơ.
Chap ngắn chống trôi
|