Phiên ngoại 1•
『 Kẻ điên chính là Kẻ điên 』
Kẻ điên: 【 chằm chằm 】 Ngươi không phải là Xuân nhi a.
Nam tử áo lục: 【 mỉm cười 】Ân, ta đã đắc đạo, tu thành hình người.
Kẻ điên: 【 chần chờ 】 Ngươi chảy nước mắt ràn rụa a.
Nam tử áo lục: 【 lau mắt 】 ta, ta nghĩ đến ngươi. . . . . .
Kẻ điên: 【 cắt đứt 】 chờ một chút, ngươi là cây hương xuân tinh!
Nam tử áo lục: 【 gật đầu 】 đúng vậy, cây hương xuân là nguyên hình của ta.
Kẻ điên: 【 nghiêm túc 】 Vậy xin lỗi, ta vừa rồi dựa theo tập tục của phàm nhân để nói chuyện.
Nam tử áo lục: 【 mờ mịt 】? ? ?
Kẻ điên: 【 Cập Nhật 】 Trên mặt người chảy đầy nước nhựa của cây hương xuân a! ! !
Kẻ điên: 【 nghiêng đầu 】 Khoé miệng của ngươi tại sao lại rút lại? Chẳng lẽ các ngươi càng thói quen như vậy —— trên mặt ngươi tràn đầy nước nhựa cây hương xuân a! !
Phiên ngoại 2 •
『 Thời gian ngày từng ngày qua 』
Nam tử áo lục: 【 hai tay ôm 】 Hôm nay mười lăm tháng giêng, ta và ngươi đến chơi đoán đố dán trên đèn lòng được không?
Kẻ điên: 【 hai mắt ngôi sao 】 Ta ra đề, ngươi tới trả lời a!
Nam tử áo lục: 【cười ôn nhu 】Được.
Kẻ điên: 【 thanh giọng 】 Xuân nhi bị trứng gà đánh vào đầu, thành ra món gì.
Nam tử áo lục: 【 mặt đen 】? ? ?
Kẻ điên: 【 đắc ý 】 Câu hương xuân xào trứng a.
Kẻ điên: 【 thanh giọng nói 】 Xuân nhi bị đậu hũ đánh vào đầu, đánh thành món gì a.
Nam tử áo lục: 【 mặt rất đen 】. . . . . .
Kẻ điên: 【 đắc ý 】 Cây hương xuân trộn đậu hủ a.
Kẻ điên: 【 thanh tiếng nói 】 Xuân nhi bị bánh mì loại lớn đánh vào đầu, đánh thành món gì a.
Nam tử áo lục: 【 mặt vô cùng đen 】= =||
Kẻ điên: 【 đắc ý 】 Bánh rán cây hương xuân a~.
Nam tử áo lục cuối cùng ngồi xuống ôm lấy kẻ điên đang đắc ý, đi vào nhà tranh.
Nam tử áo lục đem kẻ điên nhét vào trên giường gạch, cởi quần áo của nhau, thân hình liền lập đè lên.
Nam tử áo lục: 【 mỉm cười 】 ta cũng ra một câu đố vậy —— cây hương xuân chen vào cây hoa cúc, làm ra một loạt hành động.
Kẻ điên: 【 vặn vẹo 】 cái này căn bản là ý của mặt chữ a.
|