Còn Chưa Đủ
|
|
Chương 15 Giờ khắc này, Phong Hỏa Hỏa cảm giác được thế giới truyền đến ác ý. Không yên lòng mà đi tắm, lúc Phong Hỏa Hỏa ra khỏi phòng tắm Từ tổng đã thu thập xong rồi, thấy Từ tổng đã sắp xếp xong nàng mặc một thân quần áo đơn giản hưu nhàn, tóc dài được buộc đuôi ngựa nhẹ nhàng khoan khoái lộ ra cái trán trơn bóng, bất nhiễm son phấn lại càng thêm mê người. Phong Hỏa Hỏa nhìn thẳng mắt, thân trang phục này của Từ tổng thật đúng là thanh xuân tịnh lệ, như là một sinh viên trong trường học. "Đi ra rồi? Lập tức sắp xếp một chút, bọn họ đã đốt lửa chuẩn bị đốt nướng." Từ tổng nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Phong Hỏa Hỏa mà mỉm cười, loại ánh mắt này đối với nàng mà nói cũng không xa lạ. Phong Hỏa Hỏa phục hồi phục lại tinh thần, nàng bật người đỏ mặt đi thổi tóc, năm mười phút sau, hai người xuất phát. Đi đến trong đám người, nội tâm Phong Hỏa Hỏa mới bình ổn một chút, thì ra xấu hổ này cũng không phải tồn tại trên người một mình nàng. Các nữ đồng sự nhìn Từ tổng ăn mặc như vậy đều tràn đầy kinh ngạc còn kèm theo đố kị ước ao, nam đồng sự thì vừa kinh diễm vừa sợ khó, nữ lãnh đạo khí chất bức người rồi thoạt nhìn lại lạnh như băng không người chiến sĩ nào dám ra chiến trường trước. Từ tổng yên tĩnh ngồi trên ghế xuất thần....trong điện thoại của nàng tất cả đều là tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của Linda, vì sao nàng ấy không rõ tâm đã chết vãn hồi còn có tác dụng gì? Linda vẫn không hiểu , nàng sẽ không dễ dàng yêu thương, nhưng nếu như đã buông tay thì nhất định sẽ quyết tuyệt không quay đầu lại. Phong Hỏa Hỏa đã sớm lẫn vào đại quân nướng thịt, thỉnh thoảng nàng nhìn lén Từ tổng, phát hiện trên cơ bản nàng ấy không ăn gì cả, nhưng ly rượu đã cạn không ít. Thở dài, Phong Hỏa Hỏa nướng một chút rau dưa cùng hải sản bưng đến bên kia. "Ăn một chút không?" Giọng nói của Phong Hỏa Hỏa kéo Từ tổng trở về từ trong mơ màng, Từ tổng nhìn nàng một cái đạm đạm nhất tiếu. Phong Hỏa Hỏa vô cùng có kiên trì, nàng lau sạch tất cả dầu mỡ bụi than trên que xiên, sau đó mỉm cười, nàng đưa cho Từ tổng: "Ăn đi, sạch sẽ." Từ tổng cầm một xiên rau dưa, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa hỏi: "Sao cô biết tôi thích ăn nhẹ." Phong Hỏa Hỏa thực sự là một người chu đáo, nàng cùng Linda bên nhau vài năm, nàng ấy chưa từng nhẵn nhụi ấm áp như vậy. "Tôi không biết a." Phong Hỏa Hỏa trái lại ăn ngay nói thật: "Chỉ là trên tiểu thuyết đều nói như vậy, tôi suy nghĩ một chút, nếu như một nữ lão bản xinh đẹp mỹ lệ cầm một thứ to ăn đến miệng đầy đầu mỡ, hình ảnh đó cũng thật là đáng sợ, tôi không đành lòng xây dựng một hình ảnh hình ảnh đáng sợ như vậy." Từ tổng: "....." "Phượng Nghi." Hai người đang nói, một nam nhân tây trang giày da từ đối diện đi đến, Phong Hỏa Hỏa nhìn dáng vẻ của hắn có chút quen thuộc, cảm thấy nhìn khí chất hẳn là một người có địa vị, nàng vội vã bưng đĩa thịt chạy mất. Nam nhân xấu hổ nhìn Từ tổng: "Anh là con hổ sao?" Từ tổng đạm đạm nhất tiếu: "Anh cũng đến?" "Ân, đúng vậy, lão ba nghe nói năm nay Nam Bộ công trạng không sai, cố ý để cho anh tới lì xì khao mọi người, Phượng Nghi, không thể thiếu công lao của em." Nam nhân tên là Hoa Thượng, là trưởng tử của tổng tài tổng công ty, lớn lên anh tuấn tiêu sái, trên cuộc sống cũng là không câu nệ tiểu tiết, đổi bạn gái giống như thay quần áo, bình thường sở thích lớn nhất chính là sưu tập những kiểu mỹ nữ khác nhau. Phong Hỏa Hỏa đã chạy xa nhưng hắn vẫn chăm chú nhìn bóng lưng của nàng, Từ tổng nhẹ không thể phát hiện mà nhíu mày. "Là mới tới sao? Sao anh không phát hiện qua mỹ nữ này: "Hoa Thượng quay đầu nhìn Từ tổng cố tình muốn thăm dò, Từ tổng không cảm tình nói: "Không quen." "Nga, là bộ phận nào, có bạn trai rồi sao?" Hoa Thượng chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi, Từ tổng cười quyến rũ, nàng hỏi ngược lại: "Nữ hài xinh đẹp như vậy, anh cảm thấy có người yêu hay không? Hoa tổng." Không biết xuất phát từ tâm tư gì, Từ tổng cũng không có nói là bạn trai mà chỉ mịt mờ dùng hai chữ người yêu gọi chung, Hoa Thượng tiếc nuối thở dài: "Đáng tiếc." ..... * * * * * * * * Phong Hỏa Hỏa ăn vô cùng sảng khoái, ly ớn uống rượu thịt ăn miếng lớn, đây mới là nhân sinh nàng muốn1 Dĩ nhiên, cho bản thân ăn no nàng còn không quên chiếu cố đại thư ký, đại thư ký dù sao cũng là người mang thai, thứ dầu mỡ không thể ăn nhiều, nhưng nàng vẫn hết lần này tới lần khác tham thịt, Phong Hỏa Hỏa cẩn thận giúp nàng chọn bớt thịt mỡ trên thịt nướng ra, để nàng ăn một chút thịt gầy ít mỡ đỡ thèm. Nữ nhân tụ tập một chỗ chính là nơi giang hồ tồn tại. Mọi người rượu đủ cơm no khó tránh khỏi bắt đầu bàn tán chuyện công ty, dĩ nhiên, Từ tổng xinh đẹp mỹ lệ mỹ lệ lại tài giỏi trở thành đối tượng công kích hàng đầu, huống hồ nàng đang nói chuyện với Hoa tổng như vậy thật là cỡ nào lãng mạn. "Từ tổng thực sự là tốt số, người đẹp có tiền không nói, còn câu được rùa vàng." "Cô biết cái gì? Thế đạo này có nữ nhân trẻ tuổi nào có thể đơn giản lăn lộn ra thành tựu, người ta rất thâm sâu a." "Nói như vậy vị trí này của nàng có liên quan đến Hoa tổng? Tôi nói, tuổi còn trẻ, thực sự là không còn gì để nói, ghê tởm a -" "Hắc hắc, hôm nay là Hoa tổng, ngày mai không chừng chính là ba của Hoa tổng!" ..... Phong Hỏa Hỏa cau mày không nói một lời, sắc mặt của đại thư ký cũng thay đổi, nàng đứng dậy vừa muốn nói cái gì đó đã bị Phong Hỏa Hỏa đè lại: "Tỷ, chị ăn chút rau xanh đi, em nướng nấm cho chị." Đại thư ký nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa lắc đầu với nàng, nàng hít sâu một hơi ngồi trở lại. Lại hàn huyên một lúc, mấy người phụ nhân cảm thấy không có ý nghĩa nữa, tất cả đều vào trong ngâm suối nước nóng, đại thư ký vẫn bị đè nén thực sự nhịn không được nữa, nàng hỏi Phong Hỏa Hỏa: "Vừa rồi vì sao em lại ngăn cản chị, chị thấy quan hệ giữa em và Từ tổng thật không tệ a." Phong Hỏa Hỏa từng ngụm uống nước: "Tỷ, cho dù chị đi quản thì có thể thế nào? Miệng là mọc ở trên người kẻ khác, chị như vậy không chỉ không có lợi đối với Từ tổng, ngược lại còn khiến bản thân bị cách ly." Đại thư ký kích động: "Chị sợ cái gì?" Phong Hỏa Hỏa mỉm cười: "Là không sợ cái gì, chỉ là không cần thiết bọc phát đối với chuyện không tất yếu, Từ tổng tốt, chúng ta biết là được rồi." Đại thư ký kinh ngạc nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa chỉ là mỉm cười, đại thư ký mím môi, không thèm nhắc lại, trong lòng cũng đã hiểu được. Sau khi bữa tiệc lửa trại buổi tối, mọi người bắt đầu tốp năm tốp ba ca hát, tìm làng du lịch là không sai, phương tiện tiêu khiển đầy đủ mọi thứ, đến hậu kỳ mọi người muốn đi quán bar uống rượu hát mua say sưa phóng túng, Phong Hỏa Hỏa lại cùng những người của bộ phận trước kia đi hát. Tôn tỷ chọn một bài 《 tinh trung báo quốc 》, nàng hát đến khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa đều nứt ra, sau đó nàng lại đại nghĩa lăng nhiên chọn một bài 《 hảo hán ca 》 còn bắt Phong Hỏa Hỏa đánh dương cầm làm nhạc đệm cho nàng, Phong Hỏa Hỏa hoàn toàn hóa đá, : "Tỷ... đàn Hảo Hán Ca bằng dương cầm.... Nô tì làm không được a!" "Cái này mới gọi là remake! Mau đàn đi, nếu không chị chém em!" Tôn tỷ uống đến đầu lười phình to, cầm lấy Phong Hỏa Hỏa không buông tay, Phong Hỏa Hỏa không có cách nào, bị cứng rắn đặt trước đàn dương cầm. Bạn bè của Từ tổng dĩ nhiên không giống với Phong Hỏa Hỏa, nàng cùng một chỗ với các tinh anh của tổng công ty, yên vụ lượn lờ, nàng bất động thanh sắc nhìn bên này đang ầm ĩ vô cùng. Phong Hỏa Hỏa biết đánh đàn sao? Chuyện này thật khiến nàng bất ngờ. Tôn tỷ hát Hảo Hán Ca, các nữ hán tử đều trở về với thiên nhiên, mọi người bắt đầu cởi quần áo, nếu còn tiếp tục sợ là muốn uống máu ăn thề! Hoa Thượng nhìn bên này lắc đầu: "Người gọi là Hỏa Hỏa thật đúng là khả ái." Từ tổng nhìn hắn mím môi, không hề lên tiếng. Nháo đến cuối cùng, tất cả mọi người mệt mỏi, đại thư ký nhìn về phía Từ tổng một cái, nàng suy nghĩ một chút liền cười nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, em hát một bài đi." "Được a, muốn nghe bài gì?" Phong Hỏa Hỏa cũng chơi đến hài lòng, đỉnh đạc đáp ứng rồi, đại thư ký cười nói: "《Tôi nguyện ý 》 của Vương Phi đi." Nàng là cố ý chọn bài này, , đây là bài hát Từ tổng thích nhất, trước đây ở KTV nhìn nàng ấy hát một mình nàng đã khóc. "Tốt, đây là bài hát em thích nhất." Phong Hỏa Hỏa hài lòng, ngón tay nàng linh hoạt chuyển động, âm sắc êm tai tràn ra từ những phím đàn, nàng thanh giọng mở miệng hát. - Tưởng niệm là một thứ rất huyền diệu. Như bóng với hình. Yên lặng lại vô tức xuất hiện trong lòng. Trong nháy mắt. Nuốt hết trống vắng trong ta. Ta vô lực chống cự. Đặc biệt ban đêm. Nhớ ngươi đến không cách nào hô hấp. Hận không thể lập tức chạy về phía ngươi. Giọng hát của Phong Hỏa Hỏa rất đặc biệt, rất khác với giọng nói bình thường của nàng, như là tăng thêm chất cảm, nghe vào tự mang hiệu ứng chỉnh âm, âm sắc của nàng vừa ra tới người bên cạnh đều yên tĩnh, mọi người cũng không làm ầm ĩ, tất cả đều say mê nhìn nàng. Đối diện Từ tổng hiển nhiên cũng nghe thấy, nàng không nghĩ tới Phong Hỏa Hỏa sẽ hát bài này , nàng đối với bài hát này có tình cảm đặc biệt. Cho nên Phong Hỏa Hỏa vừa mở miệng nàng đã cảm thấy bản thân toàn bộ lông tơ đều đứng lên, có cảm giác lỗ chân lông trong nháy mắt được đả thông. Từ tổng mắt cũng không chớp mà nhìn Phong Hỏa Hỏa, tất cả xung quanh tựa hồ cũng không tồn tại nữa, nàng nhẹ nhàng hoảng động ly rượu trong tay, trong mắt lóe ra quang mang. Đại thư ký đã sớm đem tất cả thu vào đáy mắt, một bài hoàn tất, Phong Hỏa Hỏa bị tiếng vỗ tay của mọi người làm đỏ mặt, nàng bước nhanh đến bên cạnh đại thư ký, đại thư ký cười nhìn nàng: "Hỏa Hỏa." "Làm sao vậy, tỷ?" Phong Hỏa Hỏa có chút khẩn trương nhìn đại thư ký, đôi mắt đại thư ký cũng đỏ: "Chờ chúng ta chơi xong trở về chị có thể nghỉ ngơi rồi." "Đúng vậy, đã sớm bảo chị nên nghỉ ngơi, sao lại nghĩ thông rồi?" Phong Hỏa Hỏa có chút buồn bực đại thư ký nở nụ cười: "Trước đây không phải lo lắng sao? Từ lúc chị vừa mới tốt nghiệp đại học thì đã đi theo Từ tổng lúc đó nàng vẫn còn là quản lý, chị theo nàng sáu năm, những năm qua nàng ăn bao nhiêu khổ chị tận mắt chứng kiến, quá không dễ dàng. Trước đây em vừa tới, chị không biết nội tình của em không dám thổ lộ tình cảm với em, hiện tại xem ra em thực sự là một đứa trẻ tốt, chị có thể yên tâm giao Từ tổng cho em rồi, hãy đối tốt với nàng, biết đâu một ngày nào đó trong tương lai em sẽ cảm kích chị." Đại thư ký lời nói thấm thía lại cảm động lòng người, người mới vào công ty nghe một phen "ủy thác" như vậy thì sẽ cảm thấy mang ơn, Phong Hỏa Hỏa nhìn biểu tình của nàng trong lòng cả kinh, sắc mặt đều thay đổi, oh god, đây là..... Thầm mến thâm trầm cỡ nào? Ánh mắt của nàng khiếp sợ nhìn cái bụng nhô cao của đại thư ký, vậy hài tử này...????!!!!
|
Chương 16 Phong Hỏa Hỏa bắt đầu tự động tưởng tượng. Khắp bầu trời cát vàng, đại thư ký thâm tình chân thành nhìn Từ tổng nữ hiệp, hai mắt đẫm lệ vươn tay, trong miệng Từ tổng ngậm một ngọn cỏ, mũ áo theo gió phiêu đãng, bên hông đeo một thanh đao. Máy quạt thổi gió, Từ tổng tóc dài nhẹ nhàng phiêu dật, nàng không nhìn đại thư ký tuyệt tình nói: "Cuộc sống cô muốn tôi không thể cho cô, cô đi lập gia đình đi." Đại thư ký rơi lệ: "Tôi chưa bao giờ xa cầu có được tình yêu của cô, lẽ nào ngay cả quyền lợi cuối cùng để tôi được ở lại bên cạnh cô, cô cũng muốn tước đi sao?" Từ tổng quyết tuyệt quay đầu: "Cô nên có nhân sinh của cô, có gia đình của cô, có hài tử của cô." Đại thư ký ngửa mặt lên trời đấm ngực: "Không!!! Vì sao cô mãi không hiểu, tôi muốn chỉ là cô!" Từ tổng thở dài: "Nói thật lòng với cô, tôi yêu người ngoại quốc, cô chết tâm đi." Đại thư ký: "Trung Quốc chúng ta mênh mông đại quốc, cô cư nhiên tình nguyện vượt biển tìm quỷ dương cũng không yêu tôi?! Tôi đã mang hài tử của cô!" Từ tổng khiếp sợ nhìn nàng, ngọn cỏ ngậm trong miệng đánh rơi trên mặt đất: "Cô nói bậy!" ....... "Hỏa Hỏa? Hỏa Hỏa? Uy, Hỏa Hỏa em muốn cái gì đây?!" Đại thư ký phất phất tay trước mắt Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa hoàn hồn nhìn nàng: "Tỷ, chị đây là -" Đại thư ký mỉm cười, nàng cúi đầu nhìn bụng mình, ôn nhu dùng tay vuốt ve: "Chị hiện tại rất hạnh phúc, lão công rất yêu chị, còn kém một hài tử khỏe mạnh mà thôi, Từ tổng một đường đến nay đối đãi chị không tệ, hãy đối xử tốt với nàng, chị cũng an tâm, nàng là một lãnh đạo đáng giá bán mạng." Phong Hỏa Hỏa: "......" Trong nháy mắt Hỏa Hỏa xấu hổ vì trí tưởng tượng của mình! "Ai, trời mưa rồi, mọi người không có chuyện gì thì lập tức quay về khách sạn đi!" Người phụ trách của lần này rống lên một câu, đại thư ký nhìn ra bên ngoài một chút, nhíu mày: "Thời tiết hôm nay thế nào lại thay đổi bất thường, Hỏa Hỏa, lập tức đi thôi." "Đi, tỷ, chị đi nhờ xe trước đi, em đi lấy chút đồ, sẽ đuổi theo sau." Phong Hỏa Hỏa cười híp mắt nhìn đại thư ký, trong lòng cảm thấy nàng là một người tốt. Đại thư ký gật đầu cũng không miễn cưỡng sau đó nàng đỡ bụng đi tìm Từ tổng. Từ tổng thấy đại thư ký đi đến, nhìn bên cạnh nàng một chút, đại thư ký hiểu rõ mà mỉm cười: "Hỏa Hỏa nói nàng còn có một chút đồ vật muốn thu dọn." Từ tổng nhìn đại thư ký một cái, đại thư ký khẽ cười: "Nàng là cô gái tốt." Từ tổng chăm chú nhìn đại thư ký một lúc, chỉ là gật đầu, cũng không nói gì khác. Thời gian là một thứ khiến người ta sợ hãi lại khả kính, nó có thể làm phai nhạt tình cảm giữa con người, gạt bỏ thề non hẹn biển đã từng có, nhưng đồng thời nó cũng có thể củng cố tình cảm giữa người với người, đánh bóng đôi mắt cho ngươi, để ngươi biết bên cạnh rốt cuộc ai mới là bạn bè. Từ tổng không để đại thư ký lái xe, mà chỉ an bài nàng ngồi trên ghế phó lái, dù sao cũng mang thai tất cả an toàn làm chính, đại thư ký biết tính tình của Từ tổng nên cũng không kiên trì, trên đường, nàng nói ra dự định xin nghỉ tiền sản với Từ tổng, Từ tổng không do dự mà đáp ứng. Lúc nói đến Hỏa Hỏa, đại thư ký nhắc đến lời đồn đãi giữa các đồng sự buổi chiều, nhưng không có chỉ rõ là ai, Từ tổng không có biểu tình gì, nhưng nghe đến đại thư ký hình dung phản ứng của Hỏa Hỏa lúc đó, bên môi nàng có nhàn nhạt mỉm cười. Đại thư ký âm thầm quan sát đến biểu tình của Từ tổng, nội tâm vì nàng mà hài lòng. Nàng là hy vọng Từ tổng hạnh phúc, nỗ lực của Từ tổng nàng đã từng chứng kiến, đã từng vì hợp đồng mà uống đến dạ dày xuất huyết, tăng ca mệt đến ngủ ở văn phòng, một nữ nhân phấn đấu như vậy chính là muốn tự mình cố gắng tự lập, mà nguyên nhân chân chính là do người bên cạnh chưa bao giờ cho nàng cảm giác an toàn. Thường nhân vẫn luôn nói một bước lên mây, lại không biết mây xanh là cỡ nào cao không thể với. Xinh đẹp của cùng tài lực của Linda là chân thật đáng tin, nhưng bên cạnh nàng ấy người đến đến đi đi đều là khách qua đường, việc này vô hình đã tăng thêm nôn nóng cùng bất an trong nội tâm Từ tổng. Nhưng nếu như người này đổi thành Hỏa Hỏa.... Nhớ đến dáng vẻ cười khúc khích của Hỏa Hỏa, đại thư ký cảm thán, một cô gái đơn thuần như vậy, tình yêu của nàng nhất định là độc nhất vô nhị. Trong xe bật nhạc nhẹ, mưa rơi bên ngoài tí tách tí tách, Từ tổng rất thích loại cảm giác vừa lái xe vừa nghe nhạc. Đại thư ký cũng nhìn ngoài cửa sổ, chỉ là chỉ chốc lát sau nàng đã phát hiện dị thường, nàng chỉ tay: "Ai, đó không phải Hỏa Hỏa sao?" Từ tổng nhìn theo hướng ngón tay của nàng, nhíu mày: "Sao nàng không ngồi xe cũng không mở ô." Đại thư ký nở nụ cười: "Nàng a, có chút tính chất của nghệ thuật gia, chúng ta âm thầm im lặng theo sau, nhìn nàng định làm gì." Từ tổng kỳ quái nhìn đại thư ký một chút, đại thư ký cười thần bí. Xe chạy rất chậm, đèn xe vẫn mở nhưng Phong Hỏa Hỏa không hề bị chiếc xe ở phía sau ảnh hưởng, nàng dũng cảm vun vẩy tay chân, chưa hài lòng tiếp tục gào thét ca hát: "Tôi không làm đại ca thật nhiều năm rồi, tôi không thích mép giường băng lãnh, không nên ép tôi nghĩ không nên ép tôi rơi lệ tôi sẽ trở mặt, tôi không làm đại ca thật nhiều năm rồi, tôi chỉ muốn hảo hảo yêu một hồi! La la la, xem tôi bảy mươi hai biến!" Từ tổng: "....." Đại thư ký nở nụ cười: "Thân thể nhỏ yếu của nàng còn làm đại ca bảy mươi hai biến!" Từ tổng cũng là buồn cười, đại thư ký nhìn nàng: "Có muốn gọi nàng đến hay không?" Từ tổng lắc đầu: "Nàng sẽ không đến." "Ân, cũng phải." Không tận lực đánh vỡ Phong Hỏa Hỏa tiêu sái bước trong mưa, Từ tổng chở đại thư ký trở về khách sạn trước. Chờ Từ tổng tắm rửa sấy tóc xong, Phong Hỏa Hỏa cũng trở về, nàng hôm nay đùa đến hài lòng uống cũng tận hứng, thấy Từ tổng nàng liền mỉm cười ngọt ngào, vào phòng tắm tắm rửa. Trong tay Từ tổng vẫn cầm tinh dầu dương da tay, bị nụ cười vừa rồi của nàng làm hoảng thần. Người này thế nào mỗi thời khắc đều hài lòng như vậy, mỗi thời khắc đều đang cười? Điện thoại di động lần nữa kịch liệt rung động, Từ tổng nhìn tên hiển thị, nàng liền nhíu mày, tâm tình vừa mới tốt hơn một chút lần nữa chìm vào đáy cốc. Phong Hỏa Hỏa rất nhanh đã tắm xong, nàng đem trà mật dữu tử đã chuẩn bị trước đó pha xong, lại rót thêm một chén đưa cho Từ tổng: "Uống một chút không?" Từ tổng nhìn nàng: "Cô còn rất biết hưởng thụ." Phong Hỏa Hỏa đỉnh đạc ngồi trên ghế sô pha: "Đó là nhân sinh khổ đoản, trừ thời vài năm ăn uống đi vệ sinh tắm rửa không thể tự gánh vác được ba mẹ khống chế, trừ vài năm hầu hạ con nhỏ ăn uống đi vệ sinh tắm rửa, lại trừ đi vài năm chống gậy làm lão thái lưng còng, một người có thể hưởng thụ bao lâu a: " Trọng điểm của Phong Hỏa Hỏa là ở việc trình bày một người hẳn là tận hưởng lạc thú trước mắt, Từ tổng lại nghe ra một vị đạo khác, nàng cười như không cười nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Hầu hạ con trẻ, cô còn có dự định này?" "Vì sao không?" Phong Hỏa Hỏa nhướng mày: "Không thể vì tôi xem qua một bộ phim thì phân loại tôi a." "Nói như vậy cô thích nam nhân?" Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Cô sai rồi, tôi không thích nam nhân." "Nữ nhân?" "Tôi cũng không thích nữ nhân." ....... Từ tổng đột nhiên nở nụ cười, nụ cười đó xán lạn như hoa, thiêu đốt khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa: "Cô đừng hiểu lầm a, tôi chính là thích người có cảm giác." "Có cảm giác?" Từ tổng dường như đang lẩm bẩm, cảm giác thứ này quá mức đáng sợ, có đôi khi sẽ làm người hạnh phúc, nhưng rất nhiều lúc sẽ hủy diệt một người. "Ân, đúng vậy, người như vậy cũng không dễ gặp." Phong Hỏa Hỏa cảm thán, Từ tổng nhìn nàng: "Không phải lần trước cô còn nói với tôi cô có rất nhiều người theo đuổi sao?" Phong Hỏa Hỏa thè lưỡi: "Đó đều là chuyện của người khác có liên quan gì đến tôi, tôi mới không chấp nhận, phải tìm được người mình thích." "Lâu như vậy rồi còn không có sao?" Uống trà mật dữu tử, thần kinh của Từ tổng bắt đầu thả lỏng, mỉm cười cũng nhiều, tóc dài xỏa trên vai, ánh đèn vàng nhạt vì nàng phủ thêm một tầng ôn nhu quyến rũ của nữ nhân, Phong Hỏa Hỏa nhìn thấy trái tim đập thình thịch, nàng nuốt một ngụm nước bọt né tránh ánh mắt của Từ tổng: "Ân, nếu có một ngày tôi gặp được người có cảm giác, tôi nhất định sẽ cho nàng tất cả những gì tốt nhất." Lời này như là thệ ngôn đối với bản thân, hoặc như là tuyên thệ nào đó, Từ tổng mỉm cười nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa âm thầm nhìn nàng một cái, trái tim cũng sắp lao ra khỏi lồng ngực. Này.... Bầu không khí, vì sao ái muội như vậy? Tim Phong Hỏa Hỏa đang gia tốc, chuông cửa bị ấn vang, hơn nữa là từng hồi từng hồi, kịch liệt không gì sánh được. Nàng cùng Từ tổng hồ nghi liếc nhau, Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa tóc vẫn còn ướt, nàng đứng dậy đi mở cửa. Phong Hỏa Hỏa vội vã đến ngăn tủ lấy áo khoác ra khoác ở trên người: "Ai a?" Đây là tình huống gì? Thế nào người đến lại không lên tiếng? Phong Hỏa Hỏa buồn bực nhìn qua cửa, chỉ là nhìn một cái, nàng hoàn toàn cứng người. Đây là....Phim Hàn sao? Trước cửa, Linda hỗn huyết tỷ tỷ toàn thân đều ướt sũng, nàng phẫn nộ nhìn Từ tổng, thân thể lạnh run, trời mưa to thế này mà nàng chỉ mặc một bộ váy đen, hiện tại đã hoàn toàn dán tại trên người, Từ tổng kinh ngạc nhìn nàng, còn chưa nói gì Linda đã tiến lên một tay ôm Từ tổng vào trong ngực.
|
Chương 17 "Vì sao không tiếp điện thoại của tôi?" Linda không chỉ là thân thể run rẩy mà ngay cả âm thanh cũng run, Từ tổng muốn thoát khỏi ôm ấp bất đắc dĩ bị nàng gắt gao ôm chặt: "Tôi sẽ không để em rời đi nữa." Từ tổng bị ôm khuôn mặt đỏ bừng, nàng quay đầu nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa vốn dĩ đang chuẩn bị chuồn êm, lại bị ánh mắt yếu đuối của Từ tổng gọi lại. Nàng thở dài, đi đến trước bàn cầm lấy cái ly vừa uống xong, sau đó Phong Hỏa Hỏa lộn trở lại hiện trường Linda cùng Từ tổng ôm nhau, nàng nhìn hai người rồi nhẹ buông tay làm cái ly rơi trên mặt đất. Tiếng vang thật lớn dọa Linda nhảy dựng, nàng thả Từ tổng ra vô thố nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa nhìn nàng, kêu một tiếng: "Ai nha, vỡ ly rồi." Từ tổng: "....." Hậu kỳ phối âm chất lượng thực sự quá kém, khuôn mặt Linda trong nháy mắt chuyển đen, ấn tượng của nàng đối với Phong Hỏa Hỏa cũng ngã vào thâm cốc. "Tỷ tỷ, chị vào trước đi, ướt sũng như vậy đứng ở cửa hứng gió sẽ không tốt." Lời này của Phong Hỏa Hỏa nói đúng chỗ, Linda có 'lãng mạn' hơn cũng phải lo lắng ảnh hưởng đến Từ tổng, nàng vào phòng, Từ tổng vẫn không phản ứng nàng, mắt lạnh tương đối, trái lại Phong Hỏa Hỏa cầm khăn mặt đưa cho nàng. Linda nhận lấy, tất cả ánh mắt đều đặt trên người Từ tổng, thâm tình đến khiến người ta buồn nôn. Trong lòng Phong Hỏa Hỏa mặc dù có một chút khổ sở khó hiểu nhưng nàng vẫn lễ phép nói: "Từ tổng, tôi ra ngoài một chút." Từ tổng nhìn nàng: "Đi làm gì?" Phong Hỏa Hỏa suy nghĩ một chút, trả lời: "Ngắm mưa." "Mười một giờ cô còn đi ngắm mưa?" "Mưa đêm." ...... Phong Hỏa Hỏa như nguyện rời đi, sau khi đóng cửa lại nội tâm của nàng khổ sở vô cùng, loại đau xót mạc danh kỳ diệu này nàng hiểu được, nàng thở dài đi đến trước cửa sổ chụp một tấm ảnh sau đó đăng một status. - Trống trải. Mô tả chỉ hai chữ này, không đến năm phút, điện thoại của Phong Uyển Nhu liền gọi đến, Phong Hỏa Hỏa vừa nhìn số điện thoại, tức giận: "Để làm chi, còn không ngủ? Lại tới tú ân ái?" "Hỏa Hỏa, là ta." Giọng nói của Phong Uyển Nhu rất ôn nhu, vừa nghe giọng nói của tiểu di, mũi Phong Hỏa Hỏa có chút cay cay: "Tiểu di." "Giọng nói này là thế nào?" Phong Uyển Nhu nở nụ cười, Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Tiểu di, con khó chịu trong lòng." Nói xong, nàng đem sự tình trước sau nói cho Phong Uyển Nhu biết, điện thoại bên kia Phong Uyển Nhu yên tĩnh nghe Phong Hỏa Hỏa nói, qua hồi lâu, nàng mới hỏi Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, có phải con thích Từ tổng rồi không?" Nàng dùng chính là 'thích' mà không phải 'yêu', Phong Hỏa Hỏa suy nghĩ một lúc, nghiêm túc trả lời: "Không biết, chỉ là sẽ không tự chủ quan tâm nàng." Phong Uyển Nhu: "Đó chính là cảm giác tốt, con không nên trốn tránh vấn đề, hảo hảo hỏi một chút trong lòng, con là thực sự bị nàng hấp dẫn hay là nhất thời tịch mịch? Nếu như đáp án là xác định thì con nên nghe theo lòng mình." "Nếu như là phủ định thì sao?" Phong Hỏa Hỏa bắt đầu quấn quýt, bên kia điện thoại di động của Phong Uyển Nhu bị Tiểu Thảo cướp đi: "Vậy con trở về đi, tiểu di mẹ giới thiệu một đống lớn mỹ nữ cho con, tin chắc con sẽ không tịch mịch." Phong Hỏa Hỏa: "....." * * * * * * Tất niên của công ty vốn dĩ không nên dẫn theo người ngoài, nhưng Linda dù sao cũng là đối tác quan trọng, hơn nữa người lại đẹp, nên cứ như vậy mà thêm vào đội ngũ cũng không đột ngột. Tối qua Từ tổng cùng Linda rốt cuộc đã nói chuyện gì Phong Hỏa Hỏa cũng không biết, cuối cùng nàng là bị Từ tổng gọi điện thoại gọi trở lại, sau khi vào phòng nàng phát hiện viền mắt Từ tổng có chút hồng, nhưng tinh thần cũng không uể oải giống như trước kia, nói đơn giản vài câu thì hai người liền đi ngủ, vốn dĩ Phong Hỏa Hỏa cho rằng Linda đi rồi nhưng không nghĩ tới hôm sau nàng ấy lại xuất hiện trong nhóm người. Linda đến, Hoa Thượng cố ý an bài một chiếc xe thương vụ, mặc kệ nói như thế nào cũng phải kéo Từ tổng cùng Linda ra, Phong Hỏa Hỏa ngồi xe du lịch nhìn mọi người nội tâm không thể nói rõ là cảm giác gì, đại thư ký đưa cho nàng một quả táo: "Ăn không?" Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Không khẩu vị." Đại thư ký nở nụ cười: "Cũng không biết là ai lúc đến còn ồn ào nói không muốn ngồi cùng Từ tổng đây." Phong Hỏa Hỏa không hé răng nữa, nếu như trước đây nàng không chừng còn nói vài câu cùng đại thư ký, nhưng hôm nay tâm tình của nàng không hiểu sao rất khó chịu, một chút cũng không muốn nói chuyện, đại thư ký nhìn nàng tâm tình không tốt cũng không nói gì nữa, đến cuối cùng, Phong Hỏa Hỏa là một đường ngủ thẳng đến Cảnh Điểm. Cảnh Điểm tọa lạc tại một sơn cốc rất thưa thớt vừa mới khai khẩn, phong thanh thủy tú phong cảnh mê người, sau khi ước định thời gian nói cụ thể các hoạt động mọi người bắt đầu leo núi. Nhắc tới leo núi, Phong Hỏa Hỏa mới hoãn thần, phải biết rằng trước đây nàng là thành phần tiên phong trong ban thể dục, thể năng là một môn nổi trội. Bởi vì mang thai nên đại thư ký ở ngay chân núi giúp mọi người trông chừng balo, Phong Hỏa Hỏa tiên phong leo ở phía trước, chỉ chốc lát đã bỏ xa đồng sự phía sau, khiến nàng rất ngạc nhiên chính là nàng cư nhiên thấy được Linda cùng Từ tổng. Linda thật là một người đặc biệt có thể hấp dẫn ánh mắt. Người Âu Châu vóc người vốn dĩ đã cao, hiện tại nàng mặc một thân quần áo thể thao nên càng thêm cao ngất, đôi chân dài khiến nam nhân đều thẹn thùng. Tóc dài của nàng bới lên gọn gàng, cái trán thấm ra mồ hôi, cổ áo mở ra vào nút, lộ ra tảng lớn da thịt tuyết trắng khêu gợi. So với Phong Hỏa Hỏa thì nàng khéo léo rất nhiều, Phong Hỏa Hỏa là điển hình khung xương nhỏ, tuy rằng cũng cao hơn 1m68 nhưng thoạt nhìn đơn bạc làm cho người ta muốn bảo vệ. Nàng vô cùng trắng, ngũ quan rất thanh tú, lúc không cười thoạt nhìn rất lạnh lùng, mũi vô cùng cao, trắc diện nhìn rất có cảm giác lãnh mỹ nhân, Phong Hỏa Hỏa vẫn cảm thấy linh hồn cùng túi da lãnh ngạo này của nàng ấy là không phù hợp, theo nàng, nàng ấy hẳn là mắt to môi đỏ mọng hình tượng viên thuốc nhỏ, không nghĩ tới để nàng ấy liệt vào loại hình thần tiên tỷ tỷ. Linda nhìn Phong Hỏa Hỏa phất phất tay: "Muốn thi đấu không?" "Thi đấu?" Phong Hỏa Hỏa bị hỏi sửng sốt, Linda khiêu khích nhìn nàng: "Đúng vậy, thi xem ai leo nhanh." "Không thành vấn đề!" Phong Hỏa Hỏa thốt ra, bình thường nàng không phải người thích tranh đua, hôm nay không hiểu sao lại có bốc đồng, Từ tổng ở bên cạnh nhìn nàng một cái, không nói chuyện. "Tiền cược là gì?" Linda nhìn Phong Hỏa Hỏa, nàng hiện tại đã không coi Phong Hỏa Hỏa là kẻ mê gái đơn thuần nữa, mà là đối thủ cạnh tranh nguy hiểm. Phong Hỏa Hỏa chớp mắt nhìn nàng: "Chị muốn là cái gì?" Linda nóng lòng muốn động: "Cược lớn một chút?" Phong Hỏa Hỏa suy nghĩ một chút, chớp mắt: "Người thắng đá người thua xuống dưới núi?" Linda: "...." Từ tổng nở nụ cười, hôm nay là lần đầu tiên nàng cười, Linda nhìn thấy càng phẫn nộ, nàng cắn răng: "Thi xong rồi hãy nói." "Được rồi." Phong Hỏa Hỏa lần này là một chút cũng không khiêm nhượng, nàng vãn tay áo chuẩn bị bắt đầu một hồi đại chiến, Linda lạnh lùng cười, cười nhạo hành vị không biết lượng sức của nàng. Thi đấu vừa mới tiến hành rồi năm phút, Linda đi ở phía trước, Từ tổng đuổi theo Phong Hỏa Hỏa, nhíu mày nhìn nàng: "Cô thi với nàng làm gì?" Phong Hỏa Hỏa có chút tức giận: "Vì sao tôi không thể thi, trước đây tôi còn là quán quân chạy tám trăm mét của trường." Từ tổng nhìn dáng vẻ thở hổn hển của nàng, hỏi: "Tiểu học sao?" Phong Hỏa Hỏa: "...." Từ tổng thở dài: "Linda là quý quân giải Maraton nghiệp dư thế giới." Phong Hỏa Hỏa giật mình, nàng quay đầu nhìn Từ tổng, từ trong ánh mắt của Từ tổng nàng nhìn ra lời này không giả, mồ hôi trên trán thoáng chốc chảy xuống, hình ảnh máu tanh từ tưởng tượng đỡ không được dũng mãnh tiến vào trong óc. Cạnh vách núi, gió lạnh thổi, trăng cong cong. Linda một thân hắc y một tay nâng đao, dưới chân giẫm lên Phong Hỏa Hỏa hai tay bị trói chặt. "Em chịu thua rồi?" Phong Hỏa Hỏa cắn răng, vẻ mặt tổn thương: "Sĩ khả sát bất khả nhục!" Hắc y Linda cười to: "Tôi cho em một vô danh tiểu tốt như em không biết trời cao đất rộng, dám cùng hắc sơn Linda tôi so lực chân, hôm nay tôi cho em chết một cách thống khoái!" Phong Hỏa Hỏa cừu hận nhìn nàng: "Tôi cho dù chết cũng muốn biến thành lệ quỷ quấn quít lấy chị!" Hắc y Linda cười tà ác: "Biến thành lệ quỷ? Tốt lắm, trước khi em chết tôi muốn nếm thử mùi vị của em trước!" Phong Hỏa Hỏa: "Đừng a, tôi là một cô nương thuần khiết! Không nên vũ nhục tôi!" Hắc y Linda thở dài, tiếc hận nói: "Nhìn không ra em còn là một liệt nữ, nếu đã như vậy tôi thành toàn em, một cước đá em xuống núi ngã thành thịt vụn ngược lại cũng thống khoái!" Phong Hỏa Hỏa bật người ôm lấy đùi Linda, thân thể bởi vì sợ hãi mà run rẩy khiến người ta đau lòng, nàng ngửa đầu đáng thương nhìn Linda: "Nếu không hay là chị vũ nhục tôi trước đi?" Hắc y Linda: "...."
|
Chương 18 "Cô đang suy nghĩ cái gì đây?" Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn biểu tình của Phong Hỏa Hỏa thay đổi liên tục có vẻ quỷ dị, Phong Hỏa Hỏa lấy lại tinh thần, nàng vội ho một tiếng: "Không có việc gì không có việc gì." Từ tổng chăm chú nhìn bắp chân thoáng run của Phong Hỏa Hỏa, nàng nhíu nhíu mày, lại nhìn dáng vẻ sợ sệt thỉnh thoảng quan sát dưới chân núi, Từ tổng nở nụ cười. Từ tổng rất ít cười, nụ cười này quả thực là đất rung núi chuyển, đến cuối cùng nàng khom thắt lưng che miệng nước mắt đều chảy ra. Linda vốn dĩ đã leo xa bị tiếng cười này triệu hoán trở về. "Đây là làm sao vậy?" Linda nghi hoặc nhìn Từ tổng, Từ tổng lại hòa hoãn hơn nữa ngày, nàng mới đứng dậy dùng tiếng Anh giải thích nguyên nhân cùng Linda. Phải biết rằng Phong Hỏa Hỏa vẫn dùng nghệ thuật cùng thể dục đạt được thành tích ngạo nhân nhưng tiếng Anh cấp bốn cũng không qua được, nàng mắt thấy Từ tổng cười xong Linda cũng ngồi xổm trên mặt đất nở nụ cười, nàng xấu hổ không biết như thế nào cho phải....lẽ nào Từ tổng có công năng nhìn thấu, thấy được hình ảnh trong tưởng tượng của nàng?! Linda đi lên phía trước, nhéo khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa một cái: "Thật là khả ái." Cái nhéo này không chỉ mang theo hương nước hoa, thậm chí còn có vị đạo xóa tan hận thù, Phong Hỏa Hỏa buồn bực nhìn Từ tổng, không biết nàng tẩy não Linda thế nào, Từ tổng nhìn nàng đạm đạm nhất tiếu, cầm lấy ba lô tiếp tục đi về phía trước: "Không muốn bị đẩy xuống phía dưới thì mau đuổi theo." Leo núi là tiêu hao thể lực, thể lực của Linda phi thường tốt, Phong Hỏa Hỏa cũng không lạc hậu, Từ tổng lại kém một chút, leo đến giữa sườn núi thì gió lạnh đến xương, Phong Hỏa Hỏa dừng bước, từ trong túi lấy ra một chiếc áo khoác đưa cho Từ tổng: "Mặc vào đi." Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn nàng: "Cô còn mang áo khoác?" Những người leo núi bình thường vì giảm bớt trọng lượng nên trong balo tận lực mang ít thứ, Phong Hỏa Hỏa trái lại không chê phiền vác một kiện áo khoác dày như vậy, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng đang trợn to mắt: "Không phải thân thể cô vẫn khó chịu sao? Mặc vào đi, không cần cảm động, trở lại đừng trừ tiền thưởng của tôi là được." Từ tổng nhìn áo khoác giật mình sửng sốt một lúc, Phong Hỏa Hỏa nhe răng cười: "Mới vừa giặt xong." Từ tổng giận nàng liền cầm lấy áo khoác, nàng mặc ở trên người quả nhiên chặn được gió lạnh, Linda một mực ở bên cạnh vây xem thấy một màn như vậy không nói được một lời. Ba người tiếp tục leo lên núi, càng về sau sườn núi càng dốc, chờ lúc ba người leo đến đỉnh núi quần áo đã ướt đẫm, tiến độ của các nàng rất nhanh, ngoại trừ số ít nam đồng sự theo đến, đại bộ đội đều bị bỏ lại phía sau. Lên núi, Linda phe phẩy cánh tay dài, hài lòng hướng chân núi hô to một tiếng. Thể lực của Từ tổng chống đỡ hết nổi tìm một mặt cỏ muốn ngồi xuống, Phong Hỏa Hỏa lót một cái điệm cho nàng: "Trước đứng một lúc rồi hãy ngồi, lập tức ngồi xuống không tốt cho thân thể." Từ tổng nhìn nàng trải cái đệm, hỏi: "Hỏa Hỏa, cô có muội muội sao?" Phong Hỏa Hỏa lắc đầu, buồn bực hỏi: "Không có, vì sao nói như vậy? Tôi nhìn rất già sao?" Từ tổng lắc đầu cười khẽ, nàng ngồi trên cái đệm Phong Hỏa Hỏa đã trải xong: "Chỉ là cảm thấy cô rất biết chiếu cố người khác." Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Vậy phải xem tôi có quan tâm hay không." Lời thú nhận vô tình của nàng lại khiến khuôn mặt Từ tổng phiếm hồng, sau khi nói xong Phong Hỏa Hỏa cũng hiểu được có chút không thích hợp, nàng nhìn lén Từ tổng, tim lại bắt đầu đập nhanh. "Trong balo của tôi có đồ ăn, chúng ta ngồi đây ăn một chút? Ai, tôi thấy nên đổi chỗ, đi xuống thung lũng, chỗ đó có ánh nắng dễ phơi nắng a." Linda dán đến chen ngang giữa Phong Hỏa Hỏa cùng Từ tổng, Từ tổng không nói gì, Phong Hỏa Hỏa nhìn xuống núi một chút: "Không tốt đi, đây là ngọn núi mới mở, trong thung lũng không có người không an toàn, hay là chúng ta chờ mọi người một chút đi." "Sao em lại không biết báo ân?" Linda phẫn nộ rồi: "Tôi chưa từng đá em từ trên đỉnh núi xuống phía dưới!" Phong Hỏa Hỏa: "....." Nàng cho đến bây giờ không nghĩ tới, hỗn huyết tỷ tỷ cư nhiên lại là một hellokity khả ái như vậy. Đến cuối cùng, hai người cũng không làm trái ý Linda, bắt đầu đi xuống thung lũng. Có bóng cây, thiếu ánh nắng chói chang, quả thật thư thái rất nhiều. Chờ Linda mở ba lô, Phong Hỏa Hỏa mới biết được một kẻ ăn hàng rốt cuộc là cái gì? OMG! Xa như vậy, Linda cư nhiên còn đem cánh gà, hạt dưa, khoai tây, gà nướng, hán bảo, gà chiên... Thậm chí bia cũng mang lên! Phong Hỏa Hỏa nhìn xong đống đồ ăn vặt lại nhìn Linda, thế nào đều cảm thấy khuôn mặt của nàng ấy tròn mấy vòng. Từ tổng thoạt nhìn tựa hồ đã quen, nàng chỉ là đơn giản uống mấy ngụm nước, đối với đồ ăn vặt cũng không thèm để ý, Phong Hỏa Hỏa lại bất đồng, nàng cười híp mắt nhìn Linda: "Tỷ, chị mang theo những thứ này chắc là mệt đi." "Đó là dĩ nhiên." Trong mắt Linda tràn đầy đều là tự hào, Phong Hỏa Hỏa cười tươi như hoa, nàng vỗ vỗ bộ ngực: "Chị yên tâm, tôi dùng nhân cách của tôi để cam đoan, những gánh nặng này tôi đều sẽ giúp chị tiêu hóa!" Nói xong, Phong Hỏa Hỏa bắt đầu dùng thế gió cuốn mây tan cuốn sạch tất cả những đồ ăn vặt kia, Từ tổng ở bên cạnh lắc đầu cười khẽ. Linda: "...." Lúc sắp ăn xong ba người đều có một chút mệt mỏi, những người khác cũng lần lượt tiến đến, ba người tìm một chỗ bí mật ngược lại cũng sẽ không bị phát hiện. Từ tổng thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nàng tựa vào gốc cây vừa định ngủ, bỗng dưng cổ chân truyền đến một trận đau đớn khiến nàng thét chói tai. Linda cũng theo đó rống lên: "Snake!!!" Phong Hỏa Hỏa nhíu nhíu mày, snake? Đùa cái gì? Nàng hí mắt vừa nhìn, mồ hôi lạnh trong nháy mắt theo ót chảy xuống! Con rắn màu xanh ẩn nấp gần ba người, Từ tổng một tay ôm chân hiển nhiên là bị cắn, mà Linda như là lò xo nhảy dựng lên, nàng chạy đến chỗ đoàn người, vừa chạy vừa hô hoán, tim Phong Hỏa Hỏa treo ở cổ họng, nàng hét lớn với bóng lưng của Linda: "Nói tiếng Hoa!" Linda lấy lại tính thần, vội vã tiếp tục hô to: "Rắn a rắn a rắn a rắn!" Phong Hỏa Hỏa đã bất chấp phương thức rap kêu cứu của Linda, nàng nói với Từ tổng: "Đừng nhúc nhích, nghìn vạn lần đừng nhúc nhích!" Dã ngoại gặp phải tình huống bị rắn tấn công nghìn vạn lần không thể lộn xộn, nếu như lộn xộn rắn sẽ lập tức tấn công lần nữa, Phong Hỏa Hỏa cắn môi, nàng suy nghĩ một chút, nhặt lên một khối đá ở bên cạnh, hướng về phía cành cây gần con rắn đập mạnh một cái, con rắn xanh lè chấn kinh, lắc lư lập tức rời khỏi. Phong Hỏa Hỏa thừa dịp con rắn bỏ chạy lập tức chạy đến bên cạnh Từ tổng, Từ tổng đã đau đến sắc mặt tái nhợt, Phong Hỏa Hỏa cúi đầu kéo ống quần của Từ tổng lên, nàng nhìn một loạt dấu răng trên bắp chân, vội vã tháo khăn choàng cổ xuống buộc chặt trên đùi Từ tổng. "Cô đừng sợ a, dấu răng này thoạt nhìn không giống như có độc, không có việc gì không có việc gì!" Tuy rằng là đang trấn an Từ tổng nhưng giọng nói của Phong Hỏa Hỏa cũng theo đó mà run lên, trên đùi nàng sớm không còn khí lực, nàng tê liệt ngồi dưới đất đem chân Từ tổng ôm vào trong ngực. Phải biết rằng bị rắn cắn cũng không phải việc nhỏ... Nhất là trong tình huống ở nơi hoang dã không thể chữa trị đúng lúc. Phong Hỏa Hỏa nhìn vết thương, nàng lại ngẩng đầu nhìn Từ tổng, nàng cắn răng một cái, mở chai nước khoáng rửa vết thương của Từ tổng, sau đó nói: "Cô chịu đựng." "Cô... Làm gì...." Lúc Từ tổng phản ứng kịp miệng của Phong Hỏa Hỏa đã dán trên vết thương, hút máu đơn giản như vậy cũng không đủ đạt được hiệu ứng, Phong Hỏa Hỏa hít sâu một hơi, nàng cũng bất chấp mọi giá, hé miệng hung hăng cắn một cái, loại cảm giác hàm răng rơi vào da thịt mềm mại khiến da đầu nàng tê dại, máu tươi nhất thời tuôn ra từ chân Từ tổng, Từ tổng muốn đẩy nàng nhưng căn bản không có khí lực, nàng nhịn đau gắt gao cắn môi, Phong Hỏa Hỏa cố sức hút, mỗi một lần hút một ngụm sẽ dùng nước khoáng súc miệng một lần mới tiếp tục hút, trên lá cây xung quanh đều là máu nàng nhổ ra. Cho nên chờ lúc nhóm người Linda đến.... Một khắc đó, mọi người giống như gặp quỷ tóc gáy đều dựng thẳng. Hướng dẫn viên du lịch nghe được hình dung của Linda, nàng lại nhìn vết thương của Từ tổng, run rẩy nhỏ giọng nói cùng Phong Hỏa Hỏa miệng đầy máu: "Hỏa Hỏa a.... Rắn đó có thể là rắn Thúy Thanh.... Không độc.... Em đừng hút...." Phong Hỏa Hỏa nổi giận: "Có thể? Không có độc? Chị không phát hiện Từ tổng không còn huyết sắc sao?" Nàng hé miệng chính là cái miệng đỏ tươi, ánh mắt càng muốn giết người. Hướng dẫn viên du lịch lại run lên một chút, nhỏ giọng nói: "... Đó hình như là do mất máu quá nhiều..... Cho nên bảo cô đừng hút nữa...."
|
Chương 19 Một khắc đó Phong Hỏa Hỏa cảm giác được cái gì gọi là giận sôi lên. Không biết có phải do máu máu phân lẫn độc rắn hay không. Nàng cảm thấy đầu mình oanh một tiếng gần như muốn bạo tạc, đến cuối cùng nàng không biết bản thân là thế nào được mọi người đỡ lên, sau đó nàng nhìn thấy hướng dẫn du lịch khẩn trương cầm chân Từ tổng mà quan sát, sau khi xem xong nàng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu xác nhận: "Quả thật không có độc." Không có độc sao? Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó lực chú ý của mọi người chuyển đến trên vết cắn dữ tợn trên bắp chân Từ tổng. Đây là phải có bao nhiêu cừu hận a! Chân thật là huyết hải thâm cừu không giả a! Sau khi Phong Hỏa Hỏa nghe được tin tức này thì há hốc mồm, nàng ánh mắt của mọi người, nàng đứng dậy muốn giải thích, nhưng có lẽ là ngồi xổm quá lâu hay thế nào đó, nàng cảm giác trước mắt tối sầm, tiếp theo chân liền mềm nhũn, Linda đứng gần nhất vội vã ôm lấy nàng, lo lắng nhìn hướng dẫn du lịch: "Đây là chuyện gì? Không có độc còn chỉnh thành như vậy." Trước khi Phong Hỏa Hỏa mất đi tất cả trực giác nhịn không được nở nụ cười, nàng hiện tại tin tưởng hỗn huyết tỷ tỷ quả thật là người tốt, cư nhiên vì nàng rõ ràng gấp đến lộ vẻ đông bắc hán tử. Từ tổng thấy Phong Hỏa Hỏa ngất đi cũng nóng lòng, nàng nóng lòng đứng dậy muốn đi nhìn, bất đắc dĩ trên đùi tê rần, lại ngồi trở lại. Linda vội vã đưa Phong Hỏa Hỏa đến trong lòng hướng dẫn viên du lịch, nàng lập tức xoay người lại ôm lấy Từ tổng. Quần chúng vây xem bên cạnh bắt đầu hấp lương khí.... Như vậy thực sự được sao? Hướng dẫn viên du lịch đơn giản kiểm tra một chút thân thể của Phong Hỏa Hỏa, thở dài: "Leo núi leo quá nhanh tiêu hao thể lực, vừa rồi phỏng chừng bị hù dọa, nên ngất xỉu." Mọi người: "....." Lúc Phong Hỏa Hỏa tỉnh lại, nàng đã nằm trên giường lớn mềm mại, nàng mở mắt mê hoặc nhìn trần nhà, biết bản thân là ở khách sạn. Đầu của nàng có chút hỗn loạn, thong thả sắp xếp lại tất cả đã phát sinh, không phải nàng leo núi sao? Thế nào lại trở về? "Tỉnh? Uống nước không?" Thanh âm rất ôn nhu truyền tới, Phong Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn, thấy được Từ tổng. Từ tổng mỉm cười đem nước đưa đến bên miệng nàng: "Khát nước rồi." Sắc mặt của Từ tổng còn có chút tái nhợt, nhưng không biết là nguyên nhân gì, trong ánh mắt cư nhiên lòe lòe phát quang, trạng thái tinh thần cả người đều tốt. "Phốc" Phong Hỏa Hỏa đỏ mặt, nàng nhớ đến tất cả đã phát sinh trên núi, nàng giãy dụa từ trên giường ngồi dậy, vội vã giải thích: "Từ tổng, tôithực sự không phải cố ý!" Từ tổng nở nụ cười, cười chế nhạo: "Cái gì Không phải cố ý?" Phong Hỏa Hỏa cũng sắp cắn rách môi: "Tôi thực sự cho rằng đó là rắn độc, không có ý khi dễ cô!" "Làm cũng làm rồi, tôi sẽ không trách cô." Xem ra Từ tổng tâm tình tốt, bắt đầu phúc hắc trêu chọc người, nàng thích nhìn dáng vẻ quẫn bách của Phong Hỏa Hỏa, bất đồng với dáng vẻ đỉnh đạc bình thường, trên da thịt tuyết trắng che một tầng phấn hồng, còn có ánh mắt lo lắng, làm cho người ta muốn ôm vào trong lòng hảo hảo bảo vệ. Từ tổng nhìn thật sự nóng lòng, sợ nàng lại chịu kích thích mà bất tỉnh nên vội vã nói: "Được rồi, uống nước đi đừng lăn qua lăn lại nữa." Phong Hỏa Hỏa trái lại uống nước, nàng có chút không được tự nhiên, ánh mắt thủy chung không dám nhìn Từ tổng, nhưng Từ tổng vẫn mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu đó khiến Phong Hỏa Hỏa nghĩ đến mẹ nàng. Cửa được gõ vang, là Hoa Thượng, Hoa Thượng ra dấu với Từ tổng, Từ tổng gật đầu, nàng kéo chăn cho Phong Hỏa Hỏa: "Nghỉ ngơi cho tốt, tôi ra ngoài xem." "Ân ân ân!" Phong Hỏa Hỏa vội vã gật đầu trả lời, Từ tổng đột nhiên ôn nhu như vậy nàng thật đúng là không thích ứng, nàng hiện tại thật sự cần hảo hảo nghỉ ngơi một chút để điều chỉnh tư duy, hôm nay quả thực quá mệt mỏi!!! Thiếu chút nữa bị đá xuống núi còn không nói, còn ở trước mặt công ty công ty làm một con quỷ hút máu, ôi khuôn mặt già nua của nàng a! Rất đáng tiếc, Phong Hỏa Hỏa cũng không như nguyện được nghỉ ngơi bình thường, nàng mới vừa nằm xuống Linda đã gõ cửa đi vào. Linda rốt cuộc là tâm giao, nàng đem theo một túi lớn đồ ăn vặt đặt ở đầu giường. Phong Hỏa Hỏa nhìn đồ ăn vặt đôi mắt phát sáng, Linda nhìn nàng như vậy liền ha ha nở nụ cười. "Hiện tại biết sợ?" Linda vừa mở miệng chính là rạch vết sẹo của người ta, Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Tôi mới không sợ, chính là cảm thấy có chút mất mặt." Phong Hỏa Hỏa đối với giác quan thứ sáu của bản thân vẫn đều đặc biệt tín nhiệm, tuy rằng bởi vì nguyên nhân nào đó quan hệ giữa nàng và Linda thẳng tắp giảm xuống nhưng từ sâu trong nội tâm, nàng vẫn tán thành Linda. "Hút điếu thuốc, em không ngại đi." Linda đột nhiên nói khiến Phong Hỏa Hỏa giật mình, nàng vô thức lắc đầu. Mới đầu đã hút thuốc thì không phải dấu hiệu gì tốt, xem ra là muốn nói đến vấn đề nghiêm trọng nào đó. Linda lấy ra một điếu thuốc lá, nàng châm lửa, hút một ngụm híp mắt nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa nhìn ngón tay thon dài cùng ánh mắt mê ly của nàng, tim đập lợi hại, quả thực quá yêu cơ rồi! "Cảm thấy ta xinh đẹp?" Linda bị ánh mắt mê gái của Phong Hỏa Hỏa chọc nở nụ cười, Phong Hỏa Hỏa hào phóng gật đầu: "Quả thực rất đẹp." "Ha hả." Linda cười kiều mị: "So với Từ tổng của em thì sao?" Phong Hỏa Hỏa không nói, trong đầu của nàng quanh quẩn một bức tranh Từ tổng hút thuốc. Ngón tay thon dài trắng nõn. Đôi môi căn mộng nhả ra yên vụ. Lệ quang dịu dàng ánh mắt mê ly. Chỉ hình ảnh đó cũng đủ để nàng nín thở. Phong Hỏa Hỏa: "Vẫn là Từ tổng đẹp hơn, trường phái cấm dục." Linda: "...." "Tôi thực sự là coi thường em rồi." Linda nhìn khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa đột nhiên nói chuyện, Phong Hỏa Hỏa buồn bực nhìn nàng: "Chị nói cái gì?" "Em thích Phượng Nghi?" Linda hôm nay không biết làm sao vậy, đề tài rất rộng, Phong Hỏa Hỏa có chút không thích ứng kịp. "Cái gì?" Linda nhả ra một ngụm khói: "Đừng giả vờ nữa." Phong Hỏa Hỏa khoa trương, Linda nhìn đôi mắt nàng cười thành bán nguyệt: "Nếu như không phải yêu một người, làm sao có thể ở thời khắc nguy hiểm nghĩ đến không phải là rời khỏi mà là thủ hộ, thậm chí vì nàng có thể mạo hiểm sinh mệnh?" Phong Hỏa Hỏa liếm môi, thế nào đều cảm thấy Linda vô cùng có phong phạm của Quỳnh Dao. Nàng làm tất cả căn bản là vô thức phản ứng không nghĩ nhiều như vậy, vừa đến phân tích của Linda cư nhiên đều biến thành canh gà ái tình: "Tỷ, có phải chị từng có rất nhiều bạn gái hay không a?" Thân thể Linda cứng đờ, nàng nheo mắt nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Vì sao nói như vậy? Tôi đang vì Phượng Nghi mà nỗ lực thay đổi." Nếu như Phong Hỏa Hỏa cho rằng như vậy có thể nắm nhược điểm của nàng, vậy nàng ấy thật là sai rồi, Linda nàng không phải ăn chay mà lớn. Phong Hỏa Hỏa mê gái nhìn Linda: "Chính là cảm thấy tỷ tỷ chị thật là lợi hại, các loại phương ngôn của Trung Quốc đều có nghiên cứu, tôi suy nghĩ có phải các bạn gái dạy chị hay không?" Linda: "...." Hai người đang trò chuyện, Từ tổng lại trở về, nàng nhìn thấy điếu thuốc trong tay Linda liền nhíu mày: "Sao cô lại tới đây? Thế nào còn hút thuốc?" Linda híp mắt nhìn nàng, cười băng lãnh: "Thế nào, hiện tại đã bắt đầu bao che cho con, ghét bỏ tôi rồi?" Mi tâm của Từ tổng vặn thành một đoàn: "Cô đang nói cái gì?" "Tôi nói cái gì em hiểu được!" Linda rống lên một tiếng, nàng cũng chịu đủ rồi, nàng chưa từng vì nữ nhân nào mà hạ thấp thân phận như vậy, kết quả lại đổi lấy một lần lại một lần ghét bỏ như vậy. Phong Hỏa Hỏa bị hù dọa run rẩy, động chuyện rồi? Sao nàng lại vô tội bị cuốn vào chiến tranh rồi? Từ tổng thật sâu hít một hơi, nhìn Linda: "Cô có chuyện gì thì nhắm vào tôi, Hỏa Hỏa thân thể không tốt, không nên làm loạn ở đây." Linda mặt không biểu tình nói: "Tôi nhìn đã hiểu, khó trách em không tiếp cũng không trả lời điện thoại tin nhắn của tôi, thấy tôi gặp mưa cũng không đau lòng, thân thể nàng không tốt em sẽ bảo vệ, tôi có thể nói là các người có tình cảm sao?" Từ tổng căm tức nàng: "Chuyện hôm nay ai cũng không nghĩ tới, nếu như bị thương chính là cô, Hỏa Hỏa cũng sẽ cứu." Trong ổ chăn Phong Hỏa Hỏa bĩu môi, nàng thề với trời, nếu như là Linda bị rắn cắn, nàng tuyệt đối một giây liền biến thành người mù. Linda như là nghe chuyện cười gì đó, nàng nhìn vào mắt Từ tổng chăm chú nói: "Tôi nói cho em biết, Từ Phượng Nghi, nếu như hôm nay bị rắn cắn chính là tôi, Phong Hỏa Hỏa người này nhất định sẽ một cước đem tôi đá đến chân núi, không để cho con rắn cắn được em." Phong Hỏa Hỏa: "....." Từ tổng: ".... Cô đây là cố tình gây sự." Linda cười nhạt: "Tôi gây sự? Hay là em thay đổi?" "Tôi thay đổi?" Từ tổng cũng cười băng lãnh châm chọc. Tay của Phong Hỏa Hỏa giấu ở trong ổ chăn âm thầm tạo thành chữ thập, các ngươi ồn ào thì ồn ào, nghìn vạn lần đừng ngộ thương người vô tội nữa. "Em vẫn luôn nói tôi không chuyên nhất, trong lòng có những người khác, em có chỗ nào tốt hơn toi?" Linda hung hăng hút một ngụm khói, bị khói sặc đến phát ho: "Chính em đi soi gương xem ánh mắt em nhìn nàng!" Tay của Linda chỉ về phía Phong Hỏa Hỏa, trên giường, Phong Hỏa Hỏa từ đầu đến cuối đều dùng cái chăn đắp kín giả vờ làm xác ướp, ngay cả một sợi tóc cũng không lộ ra. Linda: "...." Từ tổng hàn lãnh cười: "Nói xong rồi? Cô có thể đi rồi." "Tôi sẽ đi." Linda dập điếu thuốc, ánh mắt của nàng kéo dài nhìn Từ tổng: "Phượng Nghi, em cùng tôi chung quy là cùng một loại người, cuối cùng sẽ có một ngày em sẽ hiểu được, nàng cũng không thích hợp với em." Từ tổng cắn môi dưới, Linda nhìn nàng như vậy trái lại không tức giận nữa, nàng nhàn nhạt cười: "Vẫn là câu nói kia, tôi sẽ không từ bỏ, cho em thời gian, nếu như em hối hận thì trở lại tìm tôi." Nói xong, Linda giống như một phân đoạn trong phim Mỹ, nàng đá cửa tiêu sái rời đi. Mắt thấy chiến tranh dập tắt, Phong Hỏa Hỏa chậm rãi đem cái chăn kéo xuống, nàng híp mắt âm thầm nhìn Từ tổng, thình lình thấy đôi mắt Từ tổng đang phiếm hồng không chớp mắt mà nhìn nàng. "Không trốn nữa?" Phong Hỏa Hỏa cười gượng: "Tôi sợ khói." Từ tổng không để ý tới cái cớ của nàng, Từ tổng tựa hồ vẫn chưa thoát khỏi bầu không khí của trận cãi nhau kịch liệt vừa rồi, nàng nhìn chằm chằm vào mắt Phong Hỏa Hỏa: "Phong Hỏa Hỏa tôi hỏi cô, vì sao cô cứu tôi?" Phong Hỏa Hỏa nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Từ tổng, đầu óc trong nháy mắt xuất hiện một hình ảnh cao lớn vĩ đại! Bãi biển, gió lạnh thổi. Phong Hỏa Hỏa một thân hắc y, bên hông đeo một khẩu súng, trong mắt Từ tổng đều là nước mắt mà nhìn nàng: "Cô muốn đi cũng nên cho tôi một đáp án, vì sao muốn cứu tôi?" Phong Hỏa Hỏa lẳng lặng nhìn Từ tổng khóc nháo, Từ tổng cố chấp nhìn nàng, nửa ngày, Phong Hỏa Hỏa từ bên hông rút súng ra, nàng hướng về phía Từ tổng mà bóp cò, một phát bắn ra, Từ tổng hét lên rồi ngã gục: "A!" Phong Hỏa Hỏa bi thống nhìn Từ tổng nằm trong vũng máu, thổi khói trên nòng súng, nàng đạm nhạt nói một tiếng: "Xin lỗi, thật ra tôi là một kẻ nằm vùng!"
|