Vy Vy đứng đối mặt với Lôi Thần phía trên sàn đấu. Lúc nãy đã nói rõ ràng như thế, ông ta chắc hẳn biết cô sẽ không nương tay. Lôi thần điểm này đương nhiên biết rõ. Ông ta cũng là không cần tới Vy Vy nương tay. Pháp lực của ông ta rất mạnh. Có thể so được với Satan. Chuyện thắng Vy Vy đương nhiên không khó. Nhưng là…
Vy Vy hít sâu một hơi, không nhiều lời, bước vào trận đấu. Roi Vương Ma đã được biến thành một cây kiếm Ma hai lưỡi song song đầy tinh xảo. Lôi Thần sử dụng một cây thương dài, thủ thế.
Vy Vy lao vút lên trên, cây kiếm để song song bên mình. Tới gần liền vung lên, chém vào Lôi Thần. Lôi thần dùng thương đỡ được, thế nhưng có một chút lui lại. Vy Vy rất nhanh, đọc thần chú sử dụng Lửa quỷ. Tay cô một biên biến thành thanh đao bằng lửa xanh. Vừa rút kiếm lại, cô ngay lập tức đưa cánh tay phải lên chém xuống. Ngọn lửa liếm qua tay Lôi Thần, ông ta trợn mắt một cái, sau đó liền lùi rất nhanh về phía sau.
Lôi Thần có nằm mơ cũng không ngờ tới căn cơ Vy Vy lại mạnh tới như vậy. Cô tuy chỉ mời sinh ra 20 năm, gia nhập giới quỷ cũng chỉ có gần một năm. Vậy mà lại có thể có sức mạnh như gần mấy nghìn năm. Thế nhưng cũng may Vy Vy lại không biết căn cơ của mỉnh mạnh đến thế. Càng không biết cách làm thế nào sử dụng. Nhân cơ hội này, nhất định phải ép cô ta chịu thua.
Lửa quỷ trên tay Vy Vy đã rút lại. Cô đưa một tay ra trước, hướng lòng bàn tay về phía Lôi Thần. Tay còn lại giữ chắc cổ tay. Lôi Thần nhanh chóng hiểu ra được, Vy Vy rốt cuộc là định làm gì. Mắt mở to, vung tay ra, vừa kịp lúc tạo ra một rào chắn vô hình, chặn Hàn Băng của Vy Vy lại. Tấm chắn của Lôi Thần trước nay rất chắc chắn, nay bỗng nhiên lại hiện ra những đường nứt nẻ trong không trung. Vy Vy nhếch môi. Nếu bên kia đã đối xử như thế với Ice, cô cũng không cần nương tay nữa. Cô lao vút lên, nhằm đúng chỗ tấm chắn vừa vỡ nứt ra, đưa thanh kiếm ra. Lôi Thần một lần nữa, phải nhanh chóng tránh mũi kiếm của Vy Vy.
Cứ thế này, tuyệt nhiên không ổn. Lôi Thần trong lòng thầm suy tính. Sau đó, ông ta nhắm mắt, lẩm nhẩm. Cả người ông ta bỗng nhiên toả ra khí màu đen. Khí đen nhanh chóng tiến tới chỗ Vy Vy, vây lấy người cô. Vy Vy vốn đã ngửi được mùi nguy hiểm, thế nhưng tốc độ tránh lại không kịp. Khí đen đã vây lấy khắp người cô, nhanh chóng biến thành những mũi dao phóng tới. Vy Vy đã cố sức bay vút lên để tránh, thế nhưng cả cơ thể vẫn nhói lên ngàn vạn cái, cả thân thể tướt máu.
-”Vy Vy.”
Ice ở dưới, cố nhịn đau, kêu lên một tiếng. Vy Vy ở trên võ đài, nghe thấy tiếng Ice, cố gắng đáp xuống sàn, cố đứng vững, khe khẽ lên tiếng, giọng nói không có chút gì ác ý.
-”Quả nhiên lợi hại.”
Lôi Thần nhếch môi. Đứa con gái ông nuôi nấng bấy lâu, bây giờ mới biết ông lợi hại, liệu có quá muộn không?
Vy Vy cố nén đau, nhanh chóng lấy lại tinh thần. Roi Vương Ma hiện về nguyên hình, lưỡi roi lươn lẹo vút tới, nhanh chóng lướt qua Lôi Thần. Lôi Thần vốn biết Roi Vương Ma rất lợi hại, đã nhanh chóng tránh, thể nhưng cũng không thể thoát khỏi lưỡi roi. Ông ta cuối cùng, vạn bất đắc dĩ, dùng Thương của mình, điểu khiển lưỡi roi. Chiêu này tuy không thể ức chế được lưỡi roi , thế nhưng cũng có thể mở ra cho ông ta một lối thoát.
Lôi Thần bỗng nhiên trong người cảm thấy có chút biến động. Không ổn rồi. Chắc chắn là Quỷ Vương ra ám hiệu phải nhanh chóng kết thúc. Lôi thần bất đắc dĩ dùng đến chiêu thức hèn hạ. Ông ta vung tay ra, tạo một làn khói trắng. Vy Vy sớm đã cảnh giác, ngay lập tức tránh đi. Không ngờ được chính là ngay khi tránh lớp khỏi đó, Lôi Thần phóng ám khí tới. Vy Vy trúng ám khí, lập tức không cử động được.
Lưỡi thương của Lôi Thần lập tức chớp thời cơ, lao tới.
Vy Vy nhắm tịt mắt lại, mọi người bên dưới thét gọi tên cô. Lần này quả thật không giữ nổi mạng nữa.
END CHAP.
Đau vai wa mai mh đăg ht truyện cho nha m.n ngủ ngon
|
|
hum nay mh mệt có j khuya mh bù một chút nha bn
|
CHAP 32: Chết
Có một điểm Lôi Thần có chết cũng không thể hiểu.
Hành động của ông lúc nhìn thấy Vy Vy sắp mất mạng trong tay ông là không thể hiểu được. Ông chỉ kịp nghĩ thầm một câu.
-”Chết Tiệt. Như thế này là sai rồi.”
Chỉ nghĩ một câu như thế. Ngay sau đó, tốc độ lập tức còn nhanh hơn cây thương.
Mọi người há hốc miệng. Quỷ Vương nắm chặt tay, thít chặt quai hàm. Chết tiệt. Hắn ta đang cứu con bé đó.
Lôi Thần lao vút tới, chắn trước mặt Vy Vy, vừa lúc nhận ngay ngọn thương của mình.
Đau đớn. Nát vụn. Tất cả mọi thứ tan tành. Niềm tin biến mất. Lôi thần giờ đây, chợt hiểu ra một điều.
Vy Vy nhắm tịt mắt, bên tai nghe tiếng xé gió lao tới của cây thương, nghe tiếng cây thương cắm phập vào da thịt. Thế nhưng tuyệt nhiên không thấy đau đớn. Mở mắt ra, đã nhìn thấy Lôi Thần khuỵu xuống.
-”Baaaaaa.”
Vy Vy hét lên. Ngay lập tức đỡ lấy Lôi Thần. Ngay lúc tay Vy Vy chạm vào Lôi Thần, ngay lúc nước mắt Vy Vy trong vô thức rơi ra, tất cả đều tan biến, phản bội đã không còn.
Lôi Thần giương mắt nhìn vào vết máu đỏ đang loang dần.
Đúng rồi. Ông chưa từng bán linh hồn cho ác quỷ. Linh
hồn của ông vẫn là của ông. Đúng vậy. Ông là con người. Máu vẫn còn đỏ. Chẳng phải như vậy sao?
Ngón tay Lôi Thần lần mò lên bụng, tìm tới vết thương. Cảm giác ấm nóng truyền tới đôi bàn tay run run. Ông đưa bàn tay lên ngang mặt mình.
Máu. Là máu. Máu đỏ tươi. Máu ấm nồng. Mùi màu quyến rũ ác quỷ. Ông, có còn đáng là con người không? Chỉ là nguỵ biện thôi.
-”Ba. Đại Thiên Sứ. Xin người cứu ba tôi. Ba. Ba cố lên. Ba sẽ không sao đâu.”
Vy Vy bên cạnh Lôi Thần, gào lên tuyệt vọng. Ice nằm bên dưới, nhìn cô đau xót. Wind nhìn cô, bất lực.
Kịch độc đã lan nhanh. Vết thương rất sâu. Nhìn sắc mặt tím tá kia cũng đoán được là ai sắp tới.
Gió u u thổi, làm lòng người não nề. Vy Vy cuống quýt nhìn ba, miệng không ngừng gào thét kêu cứu. Quỷ Vương trên ngai lộ rõ nét khinh thường nham hiểm. Chết tiệt. Làm hỏng hết kế hoạch của ông ta. Lôi Thần. Đừng trách ta vô tình. Đợi xong việc, ta nhất định đối xử tốt với mụ vợ ngươi.
-”Vy Vy. Ta xin lỗi. Ta đã sai.”
Lôi Thần đau đớn nắm chặt bàn tay Vy Vy. Ngay lúc này, nhất định phải nói hết với cô bé.
-”Ba. Ba đừng nói nữa. Ba nhất định không sao.”
-”Ba… Là ba hám lợi. Là ba nghe lệnh Quỷ Vương. Nhưng… Khoảng thời gian nuôi nấng con, ba rất vui.”
-”Ba… Con biết ba không lừa con. Bất quá con tin ba không phải người xấu.”
-”không. Ba đích thị là người xấu. Nhưng Vy Vy, ba là thật lòng thương yêu con. Mẹ con trong tay Quỷ Vương. Con nhất định phải cứu bà. Bà là thật lòng thương yêu con. Không hề biết ba toan tính.”
-”Con hứa. Con sẽ cứu mẹ. Ba. Ba cố gắng lên. Wind. Ông làm ơn cứu ba tôi. Nhanh lên.”
-”Không kịp… Vy Vy. Có chuyện này ba muốn nói. Con nhất định phải đánh thắng Quỷ Vương.”
-”Con hứa… Ba… Con hứa…”
Vy Vy nức nở khóc. Lôi Thần yếu ớt cười. Như vậy, xem như đã an lòng. Nguyệt Lan. Đời này xem như ta tạ lỗi với em.
Lời đã nói.
Nước mắt đã rơi.
Gió đã thổi.
Máu đã khô.
Tất cả nhạt nhoà.
Hoà vào dĩ vãng.
Cho ta một chén vong tình thuỷ
Đổi lấy một đời không bi thương
Cho dù ta có uống say
Cho dù tim ta có tan nát
Cũng sẽ không thấy ta rơi lệ nữa
-”BAAAAAAAAAAAA”
Gào khóc. Tiếc nuối. Vy Vy ngồi đó. Chỉ biết ôm xác Lôi Thần mà khóc. Khuôn mặt Lôi Thần đãm nước mắt của Vy Vy. Xót xa. Đau đớn.
-”Vy Vy.”
Ice cố nhịn đau, bước tới chỗ Vy Vy. Vết thương sau lưng dường như muốn rách ra lần nữa. Thế nhưng nào có đau bằng Vy Vy. Trái tim trong tay đã lạnh. Khuôn mặt Lôi Thần như điểm nét cười.
-”Ice.”
Vy Vy ôm chầm lấy Ice, nước mắt chảy dài. Cô đã ngồi bệt xuống đất tự lúc nào. Nước mắt rơi lã chã. Cô không muốn. Cô không cần. Cô không có nghi ngờ ba cô. Cô chỉ là diễn kịch mà thôi. Ba cô cớ sao lại đối xử với cô như thế? Bất quá cô dập đầu tạ lỗi với ba. Ba cô nhất định sẽ tha thứ. Ba cô nhất định sẽ tha thứ. Ba cô rất thương cô.
…………
Đứa trẻ lên 2 bập bẹ gọi ba. Khuôn mặt lãnh đạm có chút giật giật.
-”Ba… Ba…”
Tiếng nói non nớt, vuốt ve lấy tâm hồn người đàn ông trung niên. Tất cả, dường như đã bắt đầu.
…
Nhóc con 5 tuổi, đưa ánh mắt ngây thơ nhìn ba. Người đàn ông, lúc này có chút vui cười. Nét cười hiền hậu như cười với con thơ. Nét cười xoa mát tâm hồn thơ trẻ.
-”Ba. Ba tới đón Vy Vy sao?”
Vấp một hòn đá. Tiếng khóc cất lên.
-”Ba xin lỗi. Ba xin lỗi Vy Vy. Đừng khóc. Bất quá ba đi mua kem cho con.”
-”Được. Ba ba.”
Đứa con gái vừa khóc nấc, giờ đây cười vui sướng. Nụ cười tinh khiết như sương mai.
……………
-”Hừ. Các ngươi diễn trò đã xong chưa?”
Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, cất giọng lạnh băng.
-”Ngươi… Là có ý gì?”
Trống ngực Ice đập thình thịch.
-”Ý gì. Đương nhiên là đem các ngươi bắt giam.”
-”Ngươi… Rõ ràng đã nói…”
-”Có sao? Ta không nhớ.”
Ice tức run người, nắm chặt tay nhìn Quỷ Vương. Hắn ta là đang lật lọng. Chuyện này…
-”Mọi người… Có thể hay không… giúp ta bảo vệ nhân gian.”
Ice quay lại phía mọi người, cất tiếng trầm bổng hỏi.
Mọi người chỉ đứng đó nhìn Ice.
Ánh nhìn khó hiểu.
Ánh nhìn dán chặt vào cậu
Rồi không ai bảo ai, tất cả mọi người đều nắm chặt vũ khí, ra chiều sẵn sàng.
-”Mọi người… Đã làm phiền.”
-”Ice. Cậu không phải đã quên chúng ta đến đây, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Ice cảm động nhìn khắp lượt. Bằng hữu muôn phương. Kiếp này cậu sống không uổng.
END CHAP
|
típ ln tg ơi
|