Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn
|
|
Phiên ngoại 2: Trừng phạt mãnh nam cơ bắp!777777 Tống Kiên chẳng hề khiêng Vương Khôn về nhà, mà là đem dẫn hắn tới một trung tâm bơi lội, lúc này đêm đã về khuya, trung tâm bơi lội không một bóng người, toàn bộ hồ bơi đều trống trơn.
Tống Kiên từ nhỏ đã thích võ thuật, cũng nhờ võ thuật mà nhận được nhiều cúp, huy chương, cho nên thời điểm hắn lập nghiệp, liền mượn người nhà số vốn mở một trung tâm dạy võ, sau này phạm vi kinh doanh từng bước mở rộng sang lĩnh vực thể dục thể thao, mở phòng tập thể hình, trung tâm bơi lội với các câu lạc bộ thể thao khác, hiện tại đến trung tâm bơi lội này, cũng là một trong những tài sản riêng của hắn.
Bên trong nhà bơi rộng lớn, toàn bộ đèn chiếu sáng bật lên, Tống Kiên dễ dàng vác Vương Khôn nhanh chân dọc theo cầu thang leo lên bệ nhảy cao 10 mét, đến đài cao nhất mới đem Vương Khôn để xuống.
Vừa mới chạm đất, chân Vương Khôn liền run dữ dội, đứng cũng không đứng vững, liền đặt mông ngồi bệt xuống đất, toàn thân còn hơi run rẩy.
Vương Khôn hàng này thế mà có chứng sợ độ cao vô cùng nghiêm trọng, ở độ cao từ mười mét trở lên, quanh thân lại không có vòng bảo hộ, một thứ gì đó cho hắn tựa vào cũng không có, chân hắn không run lên mới là lạ!
Tống Kiên đối với chứng bệnh này của Vương Khôn biết rõ mồn một, cho nên mới có thể hơn nửa đêm đem hắn khiêng tới nơi này.
Vương Khôn ngồi dưới đất động một chút cũng không dám động, hắn hơi liếc mắt nhìn xuống phía dưới, nhất thời cả người co rúm lại, suýt chút nữa đã bị hoảng sợ vãi ra cả quần rồi, hắn cực kỳ cố sức kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, tức giận trừng mắt người khởi xướng- Tống Kiên, gắng sức mắng chửi: “Tống Kiên, đồ lão già chết tiệt nhà anh, đến cùng thì muốn chơi trò gì a? Biết rõ ông đây sợ độ cao còn mang ông tới nơi này, anh là cố ý muốn hại chết ông phải không?”
Tống Kiên mặt không đổi sắc nhìn hắn, ánh mắt thẳng thừng cứ như thợ săn đang ngó chừng con mồi, Vương Khôn trong lòng không khỏi hồi hộp một chút, lập tức la lớn: “Ông đây làm gì sai hả? Chẳng phải chỉ là để người ta sờ soạng mấy cái, sau đó liền sờ soạng người ta mấy cái thôi sao? Có cái gì quá mức đâu? Lại không có súng thật đạn thật cởi sạch quần áo lăn giường, anh một bộ biểu tình phẫn nộ bắt gian tại trận là đang quậy cái gì hả?”
Tống Kiên vẫn như cũ ngậm kín miệng một chữ cũng không nói, chỉ dùng ánh mắt tỏa hàn khí bức người từng chút một lăng trì Vương Khôn thần kinh yếu ớt, hơn nữa bị chứng sợ độ cao dằn vặt, Vương Khôn tựa hồ bị hoảng sợ đến muốn ngất đi.
Ngay lúc Vương Khôn sắp không chịu được nữa chuẩn bị nhắm hai mắt té xỉu một phen, Tống Kiên cuối cùng cũng mở miệng: “Trước đó cậu hứa gì với tôi, từ nay về sau sẽ không đi gay bar nữa!”
Trên lưng Vương Khôn ứa ra mồ hôi lạnh, nghĩ trăm phương ngàn kế tìm cho mình lý do giải thích: “Chuyện kia… Là một người anh em tốt của tôi tổ chức sinh nhật, hắn mời tôi đến gay bar ăn mừng, tôi nếu không đến thì quá không nể mặt mũi rồi, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng tham gia buổi tiệc… Anh xem, đây đâu phải lỗi của tôi, là người trong giang hồ, đều sẽ có lúc thân bất do kỷ mà, vì không để tổn hại đến mối quan hệ bạn bè hữu nghị, tôi chỉ có thể phá lệ đi một lần!”
Tên này chính là đang nói hưu nói vượn, rõ ràng là hắn không kìm nén được dục vọng trong lòng, chủ động gọi điện thoại hẹn mấy thằng bạn ra ngoài chơi!
Tống Kiên đâu có ngu, sao có thể bị những lời nói dối vụng về của hắn lừa gạt, hắn nhếch miệng lên cười gằn, tiến một bước đến giữa hai chân Vương Khôn, nhấc chân dẫm lên đũng quần Vương Khôn, giọng nói lạnh như băng: “Thân bất do kỉ? Hừ! Là không quản được cái thứ phía dưới này đi!”
Giày da từ từ tăng thêm lực đạo ấn xuống, Vương Khôn gào gào kêu to: “Đờ mờ! Tống Kiên con mẹ nó anh muốn làm gì? Muốn đem phân thân của ông đây dẫm nát sao, có phải là muốn khiến ông đoạn tử tuyệt tôn… A… Đau, đau quá… Tống Kiên con mẹ nó anh thả chân ra ngay cho ông!”
Tống Kiên tuyệt không để ý hắn kêu gào, cười lạnh nói: “Cậu bây giờ chỉ dựa vào *** huyệt bị làm để đạt cao trào, cái thứ này thuần túy chỉ để trang trí, còn cần tới làm chi?”
“Thúi lắm!” Vương Khôn xổ ra câu cửa miệng, lớn tiếng mắng: “Đại kê của anh mới là đồ trang trí, con mẹ nó nếu mông anh chịu để cho ông làm, ông cũng có thể đem anh làm đến bắn ra anh có tin không?”
Tống Kiên rốt cục buông lỏng chân ra, ngồi chồm hỗm xuống nhìn thẳng vào mắt Vương Khôn, nói: “Cho nên, cậu vừa nãy ở gay bar là đang suy nghĩ muốn đem tiểu 0 kia làm đến bắn đúng không?” Hắn nói là câu nghi vấn, thế nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.
Đúng là trong lòng Vương Khôn cất giấu một ý niệm như thế, loại tiểu 0 yêu nghiệt kia quá phù hợp khẩu vị của hắn, nếu là ở trước đây, cũng có thể hắn đã sớm đem người xách tới nhà vệ sinh phong lưu khoái hoạt một hồi, khuếch trương một chút, đem tiểu 0 áp đảo giải quyết tại chỗ, nhưng mà bây giờ, hắn có tà tâm không có gan làm, bên người có một thùng dấm chua, nam nhân băng sơn giá trị vũ lực kinh người luôn như hổ rình mồi, hắn nào dám tùy tiện phóng túng dục vọng của mình?
Nhưng vấn đề của Tống Kiên hắn phải trả lời thế nào đây, nên thừa nhận, hay là nên phủ nhận?
Thừa nhận, sau đó hắn phải đối mặt chính là Tống Kiên căm giận ngút trời, bị đại kê làm đến hư thoát đều có khả năng a!
Phủ nhận, vậy cũng quá nhục nhã đi, ông đây rõ ràng cũng là số 1, dựa vào cái gì muốn phủ định chức năng bạo cúc của đại kê ông? Ngay cả ý *** đem tiểu 0 làm bắn một chút cũng không được, quản thân thể của ông còn muốn quản luôn cả suy nghĩ của ông, quá bá đạo đi!
Vương Khôn trong lòng cứ xoắn xuýt như thế, chậm chạp không có mở miệng đưa ra đáp án, trong mắt Tống Kiên, đây tương đương với chấp nhận, điều này làm cho lửa giận trong lòng Tống Kiên hừng hực dấy lên, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Tống Kiên đem ngón tay đặt ở trên một đầu nhũ của Vương Khôn, vải áo sơ mi chỗ này lúc trước đã bị tiểu 0 liếm ướt, ngón tay Tống Kiên chạm vào một hơi ướt át, nhất thời lửa giận càng sâu, đem áo sơ mi trắng của Vương Khôn xé rách, cơ ngực rắn chắc cùng đầu nhũ nhô cao kia liền không hề ngăn cách mà hiện ngay trước mắt Tống Kiên.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lập tức mở miệng mắng to: “Đờ mờ! Armani của ông a! Vài ngàn đấy! Tống Kiên con mẹ nó anh… A…”
Còn chưa đợi hắn mắng xong, Tống Kiên liền nhanh chóng đứng lên, nhanh chóng kéo dây khóa quần, sau đó cấp tốc đem côn thịt bán cương móc ra, cắm vào trong miệng đang mở to của Vương Khôn, ngăn chặn tất cả âm thanh của Vương Khôn.
“Ngoan ngoãn ngậm vào, dùng đầu lưỡi liếm, liếm cứng rồi thì thao *** huyệt của cậu!” Tống Kiên cương quyết nói.
Vương Khôn ngạc nhiên mà trợn to mắt, từng cùng Tống Kiên làm tình nhiều lần như vậy, hắn còn chưa bao giờ liếm đại kê cho Tống Kiên, ngược lại là Tống Kiên thường thường liếm cúc cho hắn.
Côn thịt mang theo một cỗ mùi mồ hôi cùng *** vị, Vương Khôn nhíu chặt lông mày, ngay lập tức liền muốn phun nó ra, nhưng mà Tống Kiên lại dí cứng ngắc đầu của hắn vào đũng quần, Vương Khôn không muốn ngậm cũng phải ngậm.
“Ưm…” Vương Khôn bị côn thịt nhét trong miệng nói không ra lời, chỉ có thể ưm ư kêu kháng nghị, bàn tay nắm lại dùng sức nện vào mông Tống Kiên.
Tống Kiên tùy ý hắn đánh mông của mình, cảm giác được ở trong khoang miệng ướt át, mềm mại, côn thịt liền nhanh chóng cương lên, trở nên vừa thô lại vừa cứng, chứa đầy cả mồm Vương Khôn, Tống Kiên vỗ vỗ hai má Vương Khôn, tàn bạo nói: “Liếm nhanh một chút, bằng không ôm cậu nhảy xuống, vào trong nước làm chết cậu!”
|
Thân thể Vương Khôn không tự chủ được run rẩy, đối với người sợ độ cao như hắn mà nói tuyệt đối đủ có lực uy hiếp trí mạng, vì vậy, tuy rằng hắn rất muốn mạnh mẽ một phát cắn đứt cây côn thịt ghê tởm này, nhưng vẫn là lòng không cam tình không nguyện chuyển động đầu lưỡi liếm lên.
Tống Kiên cúi đầu nhìn Vương Khôn một mặt biểu tình chịu nhục ngậm lấy côn thịt, tâm địa cứng rắn lay động hông đem côn thịt đâm rút trong miệng Vương Khôn, cái tên Vương Khôn này, thích cứng không thích mềm, thủ đoạn cường ngạnh mới có thể khiến hắn thành thật an phận.
“Miệng mở lớn một chút, đầu lưỡi liếm vòng quanh đầu đỉnh, lúc liếm còn phải dùng lực nút.” Tống Kiên chỉ huy Vương Khôn khẩu giao cho mình.
Vương Khôn tức giận ngước mắt nhìn hắn, trong đôi mắt bắn ra sự lên án trắng trợn, nhưng Tống Kiên lại cố ý xuyên tạc ý tứ trong ánh mắt này của hắn, nói: “Nhìn chằm chằm tôi như thế làm gì? Không kịp đợi muốn bị đại kê của tôi làm phải không? Còn chưa tới lúc, đại kê còn thiếu chút lửa nhóm, cậu ngoan ngoãn cố gắng liếm liếm chút nữa, đem đại kê liếm cứng hơn một chút, tôi sẽ thao tiểu huyệt ngay!”
Vương Khôn quả thực bị cái tên nam nhân băng sơn này làm giận điên rồi, cố tình côn thịt đem miệng của hắn chặn đến kín kẽ, hắn muốn chửi ầm lên, lại không phát ra được nửa điểm âm thanh nào.
Côn thịt sau mấy phút được hầu hạ tốt, Tống Kiên rốt cục từ bi bỏ qua cho cái miệng của Vương Khôn, hắn vỗ vỗ hai má Vương Khôn, nói: “Quỳ nằm úp xuống, tôi từ phía sau thao cậu!”
Miệng Vương Khôn rốt cuộc trống trãi, lập tức chỉ vào mũi Tống Kiên mắng: “Tiên sư nó, Tống Kiên anh lại dám để ông đây liếm phân thân cho mình, ông đây… A…”. Lời mắng của hắn vẫn là tiến hành được một nửa, đã bị Tống Kiên chặn miệng lại.
Tống Kiên ngậm môi Vương Khôn dùng sức nút, ôm eo Vương Khôn nâng hắn lên, đồng thời đem quần với cả quần lót của Vương Khôn lột ra, tiện tay ném lên đất, sau đó nhanh chân đi đến rìa bệ nhảy. Vương Khôn giật mình, cảm giác như mình bị treo ở trên vách đá cheo leo, một chút sơ sẩy liền có thể rơi xuống tan xương nát thịt, trong lòng sợ hãi lên đến đỉnh điểm, chân theo bản năng kẹp lấy eo Tống Kiên, hai tay cũng ôm trụ cổ Tống Kiên.
Tống Kiên buông ra môi Vương Khôn, nhìn Vương Khôn căng thẳng đến sắc mặt trắng bệch, nói: “Cậu chủ động quấn lấy đến như thế, là cầu tôi làm cậu sao?”
Vương Khôn tuy rằng sợ hãi đến cả người run lên, nhưng vẫn cố kỵ chút tôn nghiêm của đại nam nhân, mạnh miệng nói: “Anh… Anh thúi lắm!”
Tống Kiên đang đứng vững, thân thể đột nhiên cố ý ngã về phía trước, Vương Khôn cả người đều đưa ra rìa bệ nhảy, chỉ cần tay chân hắn vừa buông lỏng, ngay lập tức sẽ rơi xuống bể bơi.
“AAaaa…” Vương Khôn sợ đến kêu to, tay chân quấn càng chặt hơn, đầu cũng không dám nhìn xuống, gắt gao chôn ở trong hõm vai Tống Kiên.
Tống Kiên áng chừng cái mông to của Vương Khôn, đem côn thịt cứng rắn để ngay miệng huyệt bởi vì căng thẳng quá độ mà co rụt lại, cố ý nói: “Tôi còn chưa từng thử ở trong nước thao *** huyệt của cậu, hay là bây giờ liền nhảy xuống thử một chút!”
Vương Khôn môi run lên cầu xin tha thứ: “Không được! Anh… Anh… Anh chớ làm loạn a!”
Khóe miệng Tống Kiên hơi cong lên, lộ ra một nụ cười tà ác, nói: “Chuyện này sao lại gọi là xằng bậy chứ? Không nhảy xuống nước làm, chẳng lẽ muốn đứng ở đây làm?”
Đầu Vương Khôn đã bị hù đến choáng váng, trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: Chỉ cần không nhảy xuống, ở nơi nào làm cũng không có gì!
Vì vậy, hắn vội vàng nói: “Liền ở ngay đây đi! Ở ngay đây là được!”
Nụ cười của Tống Kiên càng rõ ràng hơn, làm khó dễ giả vờ nói: “Nhưng mà tôi đứng thao cậu như vậy rất phí lực a! Vẫn là vào trong nước làm tương đối thoải mái.” Nói xong, thân thể của hắn lại nghiêng về trước một chút, Vương Khôn sợ đến oa oa kêu to, tay chân chặt chặt chẽ chẽ quấn quít lấy thân thể Tống Kiên.
“Không được! Không thể vào trong nước được!” Vương Khôn bị hù đến muốn khóc lên, chứng sợ độ cao nghiêm trọng thực sự là chịu không nổi a!
Tống Kiên dùng đại đầu đỉnh nhấn nhấn miệng huyệt mềm mại mấy cái, nhân cơ hội đưa ra yêu cầu: “Đứng ở chỗ này thao cậu cũng được, nhưng tôi có một yêu cầu, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe theo, tôi sẽ không nhảy xuống.”
Vương Khôn bị doạ đã hoàn toàn không còn nghĩ ngợi được gì, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc Tống Kiên dắt mũi dẫn đi: “Được được được, anh nói, anh nói cái gì tôi cũng đều đáp ứng.”
Tống Kiên mỉm cười, miệng kề sát tới bên tai Vương Khôn nói ra một câu.
Vương Khôn ngẩn người một chút, lý trí còn sót lại tựa hồ muốn phản kháng, chần chờ không có cho ra phản ứng gì, Tống Kiên thấy thế, lập tức liền đem thân thể nghiêng về phía trước, hai chân còn cố ý run lẩy bẩy, Vương Khôn bị dọa đến hồn vía lên mây, cái gì lý trí cái gì phản kháng lập tức đều bị hắn quăng hết, la lớn: “Đại kê của ông xã, cầu anh dùng đại kê thao *** huyệt của em!”
Tống Kiên cực kỳ thoả mãn, côn thịt mở ra miệng huyệt căng mịn, cắm vào bên trong cúc huyệt.
Chíp Bông Gòn: Không sống nổi với hai anh này mà, khởi động thôi có cần HOT!!! đến thế không aaa!!
|
Phiên ngoại 2: Hình phạt bắt đầu!59 Côn thịt to dài đột ngột đâm vào trong *** huyệt, đau đớn là không thể tránh được, Vương Khôn rên lên một tiếng, dưới kích thích của đau đớn, lý trí của hắn thoáng khôi phục lại một chút, ý thức được mình vừa nói một câu mất mặt đến cỡ nào, hắn quả thực giận dữ và xấu hổ muốn chết.
Tuy nhiên, mắc cỡ ít, phẫn nỗ nhiều hơn!
“Tống Kiên, đồ lão già khốn kiếp nhà anh! Ông muốn giết chết anh!” Vương Khôn tức giận mắng, há mồm hướng về cổ Tống Kiên cạp.
Tống Kiên nghiêng đầu liền dễ dàng tránh thoát công kích của Vương Khôn, đem côn thịt kéo ra một đoạn dài, sau đó dùng sức cắm đến lút cán, làm Vương Khôn gào gào kêu to, Tống Kiên cong khóe miệng mỉm cười, ngữ khí bình thản nói: “Miệng mọc ở trên mặt của cậu, có muốn nói hay không đều do cậu quyết định, nếu như cậu đánh chết cũng không chịu nói, lẽ nào tôi còn có thể cưỡng ép cậu hay sao?”
Vương Khôn không còn gì phản bác, nhưng lửa giận trong lòng vẫn đang hừng hực, chỉ có thể trừng đỏ đôi mắt căm tức nhìn gương mặt đẹp trai của Tống Kiên, rồi lại nghe Tống Kiên tiếp tục nói: “Nhưng mà cuối cùng cậu vẫn nghĩa vô phản cố nói, nói rõ trong lòng cậu thật ra là rất nguyện ý nói như vậy đi, chỉ là bị vướng bận mặt mũi đàn ông, vịt chết còn mạnh miệng không chịu thừa nhận thôi!”
“Anh thúi lắm!” Vương Khôn rống giận phản bác: “Cút mẹ nó đi việc nghĩa chẳng từ nan! Cút mẹ nó đi vịt chết còn mạnh miệng! Ông đây đầu óc không có bệnh, làm sao có khả năng chịu gọi anh là ông xã đại kê gì đó… A…”
Câu “Ông xã đại kê” kia vừa ra khỏi miệng, Tống Kiên liền bắt đầu cường mãnh thao lộng, mỗi một lần đâm rút, hắn đều sẽ đem côn thịt rút ra một đoạn dài, sau đó dụng lực cắm xuống, đem côn thịt toàn bộ đút vào tiểu huyệt chật hẹp.
“A… Aha…” Vương Khôn bị làm đến *** đãng rên rỉ, còn không quên căm giận mắng: “Con mẹ nó anh đừng làm mạnh như vậy… A ưm… Cũng chỉ biết làm bừa bãi như vậy, kỹ xảo làm tình có biết không a… A ha…”
Tay Tống Kiên nâng cái mông rắn chắc của Vương Khôn, dùng sức kéo ra cánh mông, để cho côn thịt của mình đâm càng sâu hơn, vừa bất chấp cuồng thao vừa thuận miệng đáp: “Tôi không biết cái gì là kỹ xảo làm tình, tôi chỉ biết cách thao *** huyệt thế nào sẽ làm cậu sướng chết!”
Vương Khôn rên rỉ một tiếng, sau đó mắng: “Sướng cái rắm a… A ưm… Ngoại trừ đâm tới đâm lui, anh còn có thể làm chút gì khác sao… A ô… Sâu quá…”
Tống Kiên đối với việc hắn *** dật rên rỉ rất hài lòng, mỉm cười nói: “Nhìn xem, cậu bây giờ không phải là sảng khoái muốn chết sao? Thao tiểu *** huyệt này của cậu, đâm tới đâm lui như vậy là đủ rồi!”
Nói xong, hắn soạt chân đứng thế trung bình tấn, thân thể lại một lần nữa nghiêng về phía trước, điên cuồng lay động hông cắm rút *** huyệt của Vương Khôn, tiểu cúc huyệt đầy lông kia, lúc này đã bắt đầu tiết ra *** dịch, nước theo côn thịt chèn ép chảy ra trượt xuống rãnh mông Vương Khôn, nhỏ xuống dưới bể bơi cách mười mét, mở ra từng vòng gợn sóng nho nhỏ dập dờn.
Tống Kiên đem miệng kề sát bên tai Vương Khôn, nhẹ giọng nói: “Cậu có phải là quên mất mình bây giờ đang đứng ở trong tình thế gì không? Cậu quay đầu nhìn xuống dưới xem?”
Vương Khôn theo bản năng liền nghiêng đầu ra phía sau nhìn xuống dưới, nhất thời nhớ lại bản thân mình đang đứng ở nơi độ cao mười mét, hơn nữa thân thể đã đưa ra khỏi bệ nhảy, lập tức, bệnh sợ độ cao liền quay lại, vô hạn sợ hãi khiến Vương Khôn cả người cứng ngắc, một giây sau, hắn mất khống chế kêu to lên: “Oa a a a… Tống Kiên, quay lại, quay lại đi, thật đáng sợ, mau quay lại đi, chúng ta không nên ở chỗ này làm tình!”
Hắn sợ lên lại giống như một đứa bé, tay chân gắt gao quấn quít lấy thân thể Tống Kiên không tha, bộ dáng toàn tâm toàn ý ỷ lại này của hắn, triệt để lấy lòng Tống Kiên.
Lửa giận trong lòng tiêu tán một phần, đáy mắt Tống Kiên hiện ra một tia ôn nhu, tốc độ cắm rút vào huyệt thịt của hắn bắt đầu chậm lại, côn thịt chèn ép *** thủy phát ra tiếng “nhóp nhép” vang lên giữa không trung yên tĩnh đặc biệt rõ ràng, Tống Kiên đem ngón tay đưa đến nơi kết hợp giữa côn thịt và *** huyệt, vuốt ve miệng huyệt ướt át, nói: “Cậu luôn miệng nói sợ hãi, nhưng nơi này của cậu lại kẹp chặt đến thế, bên trong *** huyệt ướt nhẹp, *** thủy phun ra không dứt, phản ứng mãnh liệt như vậy, hẳn là sảng khoái muốn chết đi!”
Vương Khôn hiện đang lo lắng đến toàn thân run lên, nói cũng nói không ra lời, căn bản là không có cách phản bác Tống Kiên, hơn nữa, bởi vì do khẩn trương, *** huyệt của hắn không ngừng co rút lại, chặt chẽ kẹp lấy côn thịt của Tống Kiên, khiến Tống Kiên sướng đến tột đỉnh.
Cắm rút mấy trăm cái, Tống Kiên rốt cục cũng ngừng lại, hắn lùi lại mấy bước rời khỏi rìa bệ nhảy, sau đó đem Vương Khôn thả xuống, nhưng lúc này Vương Khôn như nhũn ra, đứng cũng đứng không được, tay Tống Kiên vịn hông của hắn, cười nói: “Bị đại kê của tôi làm sảng khoái đến như thế sao? Sướng đến nỗi đứng cũng không vững luôn?”
Cuối cùng đã rời khỏi “Bờ vực”, nỗi sợ của Vương Khôn hơi hơi phai nhạt một chút, tuy rằng đi đứng như không có sức, thế nhưng không trở ngại hắn tàn bạo oán hận Tống Kiên, nếu như ánh mắt có thể hóa thành lợi kiếm, thân thể Tống Kiên phỏng chừng đã có hàng ngàn cái lỗ.
Vương Khôn vừa định chửi ầm lên, thân thể lại đột nhiên bị Tống Kiên ôm lấy lần nữa, lần này càng muốn làm cho hắn hỏng mất, bởi vì lần này là ôm kiểu như ôm đứa nhỏ hướng ra trước, thật sự là đánh một cú lớn vào lòng tự trọng đại nam nhân của hắn.
Nhưng còn chưa đợi hắn mở miệng thóa mạ, Tống Kiên đã lần thứ hai nhanh chân đi đến rìa bệ nhảy, côn thịt tìm đến vị trí miệng huyệt, chà xát mấy cái, liền dùng sức cắm vào trong *** huyệt.
Lần này, trực diện là trống trải trên không, phía dưới là bể bơi to lớn hiện ra trước mắt của hắn, Vương Khôn sững sờ nửa giây, lập tức sợ hãi điên cuồng hô to, hắn không dám giãy dụa, e sợ thoát khỏi ôm ấp của Tống Kiên liền rơi xuống, thân thể cứng ngắc cực kỳ, chỉ có đóa cúc huyệt mềm mại kia bởi vì hết sức căng thẳng mà điên cuồng nhanh chóng co rút, mạnh mẽ kẹp lấy côn thịt của Tống Kiên.
Cố tình Tống Kiên vừa mạnh mẽ đâm rút còn vừa nói: “Cậu nhìn xuống dưới một chút, tôi đem cậu làm bắn ra, toàn bộ dịch thể bắn xuống dưới hồ, có được không?”
Được cái rắm a! Vương Khôn trong lòng điên cuồng hò hét, nhưng mà cuống họng phảng phất như bị thứ gì chặn lại, hắn hoàn toàn nói không ra lời, quả thực sợ đến muốn ngất đi thôi.
Dâm huyệt kẹp chặt đến thế, dự cảm bắn tinh của Tống Kiên so với bình thường tới nhanh hơn, hắn co rút lại hậu môn để côn thịt càng cứng hơn, điên cuồng cắm vào *** huyệt làm đợt cuối trước khi cướp cò, liền cắm rút chừng trăm cái, Tống Kiên hô lớn: “Ừ… Muốn bắn… Tinh dịch của đại kê ông xã đều là của em… Toàn bộ đều bắn cho em…”
Côn thịt bên trong *** huyệt vừa phun ra, trụ thịt của Vương Khôn cũng run lên bắn ra từng luồng từng luồng dịch thể nồng đậm, dịch thể màu trắng sữa, phun ra giữa không trung, xẹt qua một đường cong duyên dáng, rơi vào mặt nước tĩnh lặng, bắn một chút, mặt nước liền dập dờn mở từng vòng gợn sóng…
Ôm thân thể xụi lơ của Vương Khôn xuống mặt đất, Tống Kiên mặc quần áo vào cho hắn, hỏi: “Sau này còn dám đi gay bar nữa không?”
Nỗi sợ hãi do chứng sợ độ cao mang tới vẫn chưa hoàn toàn tản đi, Vương Khôn liều mạng lắc đầu, âm thanh yếu ớt nói: “Không dám!” Vừa nói xong, bụng của hắn ùng ục kêu một tiếng, ở gay bar không ăn chút gì, liền bị Tống Kiên mang tới trung tâm bơi lội làm lâu như vậy, hắn đã sớm bụng đói cồn cào .
Tống Kiên thoả mãn nở nụ cười, đỡ eo Vương Khôn, vừa đi vừa nói: “Được rồi, về nhà, tôi làm đồ ăn cho cậu!”
Vương Khôn đột nhiên quay đầu nguýt hắn một cái, tức giận tránh khỏi ngực hắn, tự mình cứng rắn chống đỡ tăng nhanh bước chân đi về phía trước.
Tống Kiên cảm thấy không hiểu ra sao, không biết mình nói sai cái gì, nhìn bóng lưng khập khiễng của Vương Khôn, Tống Kiên bất đắc dĩ thở dài, tăng nhanh cước bộ đuổi theo một lần nữa đỡ lấy eo Vương Khôn, Vương Khôn tránh thoát, hắn lại đỡ, Vương Khôn lại tránh thoát, hắn lại dìu…
“Cậu tức cái gì a?”
“Thả tay ra!”
“Sướng xong liền trở mặt có phải không?”
“Cút!”
“Thành thật một chút, nếu không liền khiêng cậu đến bệ nhảy làm một lần nữa!”
“…”
Thân thể cường tráng, vạm vỡ- mãnh nam Vương Khôn, bị Tống Kiên ăn sạch sẽ, một điểm phản kháng cũng không có!
Chíp Bông Gòn: PN cuối không đặt pass nhoa!47
Xì poi: Cái kết cho bốn người.
|
Phiên ngoại 3: Thao em cả đời!77 (1) Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng trải dài trên mặt đất, gió nhẹ thổi phất phơ qua cánh đồng cỏ xanh mơn mởn, giữa bãi cỏ, một tấm thảm đỏ trải dài ở phía trên, hai bên bày mấy trăm chiếc ghế dựa, lúc này khách mời đã ngồi chật kín, xung quanh treo đầy những bong bóng sắc màu rực rỡ, phía cuối thảm đỏ có một bức tường hoa, có tới hàng ngàn, hàng vạn đóa hoa hồng trắng ngạo nghễ tỏa sắc, đẹp đến mê muội lòng người.
Lúc này, có một mục sư khoác áo choàng đen đứng ở phía trước tường hoa, âm nhạc tấu lên, chú rể nắm tay cô dâu từ cuối thảm đỏ chậm rãi đi tới.
Chú rể một thân âu phục đen chỉnh tề, đem đường nét hoàn mỹ của vòng eo thon thả và cái mông vểnh cao của hắn phác hoạ rõ ràng, tóc dùng keo xịt cố định vuốt ra sau đầu, tạo thêm một nét chững chạc cho gương mặt thanh tú, da dẻ trắng nõn, quả thực là một cực phẩm mỹ nam quyến rũ lòng người.
Mỹ nam tử đang đi trên thảm đỏ, chính là Kiều Văn, hắn lúc này đã ba mươi lăm tuổi, nhưng mà năm tháng cứ như đối với hắn quá mức yêu chiều, không có lưu lại nửa điểm vết tích ở trên gương mặt hắn, cả người nhìn qua giống như một sinh viên còn học ở giảng đường.
Kiều Văn nắm tay một cô gái, chậm rãi đi tới đứng trước mặt mục sư, cô gái trên mặt mang nụ cười vui sướng, trái lại Kiều Văn, mặt không hề cảm xúc, tỉ mỉ nhìn kỹ, sẽ phát hiện gò má của hắn có chút cứng ngắc, có vẻ phi thường khó chịu.
Khách mời toàn trường yên lặng như tờ, lẳng lặng lắng nghe mục sư lớn tiếng đọc giấy chứng hôn: “Cô Trần Uyển Đình, cô có đồng ý cùng người đàn ông này kết hôn để anh ấy trở thành chồng của mình hay không? Bất luận bần cùng hay giàu có, khỏe mạnh hay bệnh tật, thuận cảnh hay nghịch cảnh, đều yêu hắn, chăm sóc hắn, tôn trọng hắn, vĩnh viễn đối với hắn trung trinh không thay đổi cho đến cuối cuộc đời?”
Cô dâu Trần Uyển Đình mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Tôi đồng ý!”
Mục sư liền chuyển ánh mắt qua Kiều Văn, nhỏ giọng nói: “Anh Kiều Văn, anh có đồng ý cùng cô gái này kết hôn để cô ấy trở thành vợ của mình hay không? Bất luận bần cùng hay giàu có, khỏe mạnh hay bệnh tật, thuận cảnh hay nghịch cảnh, đều yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, tôn trọng cô ấy, vĩnh viễn đối với cô ấy trung trinh không thay đổi cho đến cuối cuộc đời?”
Trong mắt Kiều Văn không có biểu tình gì, khẽ rũ mắt xuống, chậm chạp không mở miệng, tựa hồ nội tâm đang trải qua một hồi Thiên ma giao chiến, toàn trường yên tĩnh, bầu không khí rơi vào lúng túng, mục sư đợi một lúc, thấy Kiều Văn không có bất kỳ phản ứng nào, liền đem lời làm chứng đọc lại một lần.
Nói xong lời làm chứng, mục sư nhìn Kiều Văn hỏi: “Cậu đồng ý không?”
Đúng lúc này, một giọng nam hùng hồn giống như tên rời cung mà xuyên phá bầu không khí: “Chờ một chút!”
Kiều Văn cùng cô dâu quay đầu lại, khách mời toàn trường cũng nghiêng đầu quay lại nhìn, chỉ thấy một người đàn ông cũng mặc âu phục đen cao ráo tay cầm một bó hoa hồng đỏ nhanh chân đi trên thảm đỏ, bước chân kiên định mà trầm ổn từng bước từng bước đi về phía chú rể cùng cô dâu.
Toàn trường, vẫn yên lặng như tờ.
Từ Chính Dương đi tới bên người Kiều Văn, dáng người kiên cường đứng lại, thâm tình chân thành nhìn chăm chú vào thầy Kiều, nói: “Thầy Kiều, em không thể cùng cô ta kết hôn, đời này kiếp này, em chỉ có thể chọn anh làm người yêu!”
Toàn trường yên tĩnh, các tân khách cùng nhau đưa ánh mắt chiếu lên người Kiều Văn, tựa hồ thật tò mò hắn sẽ trả lời thế nào.
Kiều Văn vẫn là mặt không hề cảm xúc, an tĩnh hai, ba giây, khóe miệng hơi khẽ động, giống như chuẩn bị mở miệng nói chuyện, khách mời toàn trường bao quanh cô dâu cùng Từ Chính Dương đều nín thở chờ đợi…
“Phụt ha ha ha!”
Chờ đợi lại là tiếng cười của chú rể.
Kiều Văn cười một tràng, vừa cười vừa đặt tay lên vai Từ Chính Dương, cười cong cả lưng, khó khăn lắm mới nhịn được cười nói: “Em không nhịn được… Ha ha… Diễn không nổi nữa… Ha ha…”
Từ Chính Dương không thể làm gì khác hơn là thở dài, nhẹ nhàng vỗ lưng cho thầy Kiều giúp hắn thuận khí, nói: “Lúc trước dàn dựng và luyện tập tiết mục bốn, năm lần đều tốt, làm sao chính thức lại diễn không được cơ chứ?”
Kiều Văn cười đến chảy nước mắt, hắn xoa xoa khóe mắt, cười nói: “Em cũng không biết a, em nhìn các người ai cũng đều nghiêm túc như vậy, liền cảm thấy buồn cười.”
Chờ đến khi cười đủ, Kiều Văn mới ưỡn thẳng lưng, hỏi: “Làm sao bây giờ? Lễ cưới tiếp tục tiến hành thế nào đây? Muốn làm lại sao?”
“Lễ kết hôn sao có thể làm lại?” Từ Chính Dương cong ngón tay bóp bóp mũi thầy Kiều, buồn cười nói: “Vốn là muốn tạo chút mới mẻ cho em một lễ kết hôn thật đặc sắc, nào nghĩ tới em lại cười một tràng như vậy? Thôi, coi như phân đoạn cướp cô dâu trước đó chưa từng xảy ra, chúng ta cứ dựa theo kế hoạch làm tiếp đi.”
Bước kế tiếp, chính là chú rể lên tiếng, Vương Khôn mặc cả người tây trang trắng đúng lúc đưa lên micro, còn không quên chế nhạo Từ Chính Dương một phen: “Trước cậu nói muốn chơi cái gì mới mẻ, thì ra chính là chơi trò cướp cô dâu a! Tôi nói này người anh em, cậu sáng tạo cũng quá mức lỗi thời đi, cướp cô dâu trò này phim truyền hình đều diễn qua hơn tám trăm lần rồi, không thấy chán sao? Còn để thầy Kiều với toàn bộ khách mời cùng cậu phát rồ, nhìn xem, hiện tại làm ra cái trò gì đây!”
Từ Chính Dương không chịu được Vương Khôn một mặt biểu tình nhìn có chút hả hê, một cước đem hắn đạp xuống, mắng: “Cút! Đen như dân chạy nạn châu Phi mà còn dám mặc âu phục trắng!”
Vương Khôn cũng không tức giận, cười ha hả đi đến bên người Tống Kiên, Tống Kiên kéo tay trái của hắn, vuốt ve ngón tay đeo nhẫn của hắn, âm thanh trầm thấp nói: “Nhìn người khác kết hôn có phải rất ước ao không? Nếu không đôi ta cũng thử xem?”
Vương Khôn nhất thời sững sờ, hai má hơi có chút đỏ lên, nhưng mà bị da dẻ ngăm đen che giấu hết, hắn sững sờ ba giây, mới ấp a ấp úng lắp bắp nói: “Ai… Ai muốn kết hôn với anh a? Anh sắp là lão nam nhân bốn mươi tuổi rồi, ông đây mới không hiếm lạ: không thèm!”
Tống Kiên cong môi khẽ mỉm cười, tiến đến bên tai Vương Khôn nhẹ giọng nói: “Ghét bỏ lão nam nhân này phải không? Vậy em tối hôm qua thế nào lại bị đại kê của lão nam nhân này làm đến bắn tinh bắn nước tiểu, cuối cùng còn khóc lóc xin tha, còn nhớ không?”
Vương Khôn nhất thời cả người cứng ngắc.
Từ Chính Dương cầm được micro, mặt hướng về Kiều Văn nghiêm túc nói: “Thầy Kiều, anh, Từ Chính Dương, cùng em quen nhau bảy năm, đối với em toàn tâm toàn ý, vì em thủ thân như ngọc, chưa bao giờ làm loạn, đồng thời đem hết toàn lực thỏa mãn nhu cầu *** của em… Cùng với tất cả yêu cầu khác.”
Toàn bộ khách mời nhất thời cười phá lên, Kiều Văn cũng bị Từ Chính Dương ồn ào mà mặt đỏ tới mang tai, thời điểm bảy năm trước Từ Chính Dương cũng hướng về hắn biểu lộ như vậy, khẩu vị quá nặng, không nghĩ tới hắn đã vậy còn lớn mật ở trước mặt công chúng nói ra.
Tiếng cười của các tân khách đương nhiên đều là thiện ý, Từ Chính Dương cũng không để ý lắm, tiếp tục nói: “Hiện tại, anh muốn đem thời hạn kéo dài đến cả đời, anh muốn trong khoảng thời gian còn lại của đời mình, mỗi một ngày đều có em ở bên cạnh làm bạn, anh sẽ tiếp tục yêu em, thương em, sủng em, em có đồng ý cho anh cơ hội này không?”
Viền mắt Kiều Văn hơi ướt, cong miệng lộ ra nụ cười vô cùng hạnh phúc, hướng micro la lớn: “Em đồng ý!”
Từ Chính Dương ném micro, ôm thầy Kiều hôn nồng nhiệt, tiếng vỗ tay nhiệt liệt của toàn bộ khách mời bùng nổ như sấm.
Mẹ Từ Chính Dương ngồi ở hàng ghế đầu tiên, lấy khăn giấy lau nước mắt, nụ cười trên mặt vui sướng và thỏa mãn, ba Từ Chính Dương vỗ vỗ bờ vai của bà, nói: ” Ngày con trai kết hôn thật vui, em khóc cái gì?”
Mẹ Từ lau nước mắt nói: “Anh thì biết cái gì? Người lớn lên đẹp trai, tính tình lại tốt, học cao, còn biết hiếu thuận, không biết có bao nhiêu quý hiếm! Hiện tại, cậu ấy rốt cục đáp ứng cùng Chính Dương kết hôn rồi, em cũng rốt cục có thể thở phào một hơi rồi!”
Ba Từ thấy buồn cười, nhìn một đôi tân nhân trên đài hạnh phúc hôn nhau nồng nhiệt, cũng lộ ra nụ cười vui mừng.
… …
“Đờ mờ! Đây là âu phục cao cấp làm riêng cái gì a? Nút áo sơ mi lại khó mở như vậy!”
“Này này này, anh đừng có xé! Nóng lòng như thế làm gì a?”
“Xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, đêm động phòng hoa chúc lãng phí một giây cũng là tội lỗi a!”
“Anh ngụy biện cái gì… Aha…”
|
“Chuyện này làm sao có thể gọi là ngụy biện… Ừ, bảo bối… Đại kê của ông xã vào được rồi, thoải mái không?”
Kiều Văn cưỡi trên eo Từ Chính Dương, *** huyệt đem cả cây côn thịt thô cứng nuốt trọn, bắt đầu vặn vẹo cái mông cắm rút lên xuống, vừa rên rỉ vừa hưởng thụ khoái cảm huyệt thịt bị đại kê cọ sát.
Từ Chính Dương duỗi tay nắm chặt hai viên tiểu đầu nhũ của thầy Kiều, nhẹ nhàng gãi, nói: “Bảo bối, đầu nhũ của em bị anh chơi nhiều năm như vậy, làm sao mà vẫn cứ phấn nộn như thế a?”
Kiều Văn không đáp, chỉ lo cắn nuốt côn thịt vừa cứng lại vừa nóng.
Từ Chính Dương đột nhiên động hông hướng cúc huyệt mạnh mẽ thúc mấy cái, thế tiến công mãnh liệt, lập tức đem thầy Kiều làm đến lớn tiếng *** đãng rên rỉ, làm đến vòng eo xụi lơ, nằm úp sấp trên người Từ Chính Dương.
Từ Chính Dương ôm thầy Kiều thật chặt, bàn tay to như châm lửa vuốt ve tấm lưng bóng loáng của hắn, cắn lỗ tai của hắn thấp giọng nói: “Bảo bối, ngày hôm nay em rốt cục cũng chính thức trở thành vợ của anh, em có vui không?”
Kiều Văn còn chưa trả lời.
Hai tay Từ Chính Dương đã duỗi xuống nắm lấy hai cánh mông của thầy Kiều, một ngón tay ở ngay chỗ côn thịt cùng cúc huyệt kết hợp xoa nắn mấy cái, sau đó tạo ra khe hở cương quyết chui vào.
“A ưm…” Kiều Văn rốt cục không nhịn được kêu lên: “Anh… Anh làm gì đó? Không được, côn thịt quá lớn, ngón tay không đâm vào được…”
Ngón tay Từ Chính Dương cắm vào một đốt ngón tay, tìm đến tuyến tiền liệt, bắt đầu dùng sức xoa ấn: “Bảo bối yên tâm, *** huyệt của em co dãn cực kỳ, ngón tay đâm vào được, đến, để ông xã cắm vào tiểu *** huyệt của em.”
Ngón tay đặt ở tuyến tiền liệt, côn thịt kịch liệt ma sát cúc huyệt mẫn cảm, khoái cảm kích thích như thủy triều mãnh liệt mà đến, Kiều Văn *** đãng bị câu dẫn hoàn toàn, lớn tiếng phóng đãng kêu rên: “Aha… Thật thoải mái… Ông xã thao em… Dùng sức thao em…”
Từ Chính Dương dùng sức cắm rút, yêu thương tràn đầy hồi đáp: “Được, bảo bối… Ông xã thao em… Đại kê của ông xã muốn thao em cả đời…”
Lúc trước làm một pháo, yêu em luôn, sau này anh sẽ thao em cả đời, yêu em cả đời!
(toàn văn hoàn)
———-oOo———-
THIÊN MÃ: Cuối cùng cũng có thể viết một chữ HOÀN cho Làm một pháo, yêu người luôn! Nếu độc giả nào dõi theo câu truyện này từ lúc bắt đầu edit cho đến khi kết thúc, sẽ biết được sự nghiệp edit tác phẩm này nó gian truân đến cỡ nào. Thiên Mã tiếp nhận truyện này từ một chủ nhà khác khi nó đã đi hết một nửa chính văn, mặc dù có một đoạn thời gian kéo dài vì bận rộn nhưng thực sự Thiên Mã rất phấn khởi.
Các bạn chắc hẳn cũng từng đọc qua vài bộ H văn rồi nhỉ, Thiên Mã cũng vậy. Nhưng LMP,YNL thật sự là bộ H văn quá đặc biệt. Các yếu tố H trong truyện thì chúng ta khỏi cần bàn cãi rồi, không dám nói sắc nhất nhưng dám tự hào là nó đủ nặng. Và điều Thiên Mã thích nhất ở LMP,YNL chính là yếu tố hài hước. Không chỉ khiến độc giả phải xịt máu mũi mà còn khiến chúng ta cười đến chảy nước mắt. Rất hiếm có bộ H văn nào độ dài hơn 30 mấy chương mà vẫn có thể làm người đọc không thấy ngán. LMP,YNL không thể nói là có nhiều tình tiết ly kỳ hay hấp dẫn này nọ, không có mưu toan cũng không có đấu đá lẫn nhau, nó chỉ đơn giản là một bộ thuần H mà thôi. Nhưng Thiên Mã lại bị cuốn hút bởi những suy nghĩ cực bựa của mấy anh công trong truyện, hài lòng với tình yêu mà các CP dành cho nhau. Dù bối cảnh của họ khác nhau hay tương tự, dù tuổi tác cách xa nhau hay tương đồng, dù tình yêu của họ lại bắt đầu từ một lần hẹn pháo, thì họ vẫn sẽ bên nhau trọn đời, cùng nhau đi hết quãng đời còn lại. Hạnh phúc chỉ đơn giản là khi những kẻ cô đơn tìm đến nhau, xoa dịu nỗi đau cho nhau và lấp đầy khoảng trống trong nhân sinh của đối phương.
Có lẽ Thiên Mã sẽ không còn cơ hội chọn được một tác phẩm hay bằng LMP,YNL để edit nữa, vì cảm thấy cái bóng của nó thật sự quá lớn. Cảm ơn tác giả của LMP,YNL đã mang đến cho chúng tôi một câu truyện đậm đà như vậy. Cám ơn chủ nhà trước đã nhượng lại truyện này cho tôi edit. Cám ơn các độc giả đã cùng Thiên Mã đi hết bộ truyện này. Chân thành cảm tạ!
Cuối cùng là nhắn nhủ đến mọi người rằng ngộ sẽ trở lại khi pháo hoa nở rộ!
|