Đại Thần Cách Vách, Em Thích Anh
|
|
Chương 10 Lâm Diễn khi đi vào gian làm việc tựa hồ như là thay đổi thành một người khác, so với với bộ dáng bình thường hoặc là bộ dáng chăm chỉ làm việc đều không giống.Khóe môi dương lên độ cung nhàn nhạt, thủ pháp nhuần nhuyễn tiến hành từng khâu. Tách trứng, khuấy trộn… Động tác mặc dù đơn giản nhưng lại khiến người ta ngoài ý muốn thưởng tâm duyệt mục. [= cảnh đẹp ý vui, vui tai vui mắt] Không chỉ là hưởng thụ trên vị giác của việc thưởng thức thành phẩm, mà còn là hưởng thụ thị giác trong quá trình chế biến. Dù độ cong khóe môi không lớn, nhưng Trang Thừa lại có thể cảm nhận được loại tâm tình vui vẻ kia của Lâm Diễn. Cậu rất hưởng thụ quá trình chế biến bánh ngọt mỹ vị. Trang Thừa cũng mỉm cười. Đối với việc vừa có thể ngắm mỹ nhân biểu diễn vừa có thể nếm bánh ngọt mỹ nhân làm vì mình, thực sự là một sự kiện vui trong đời. Cho dù là cách lớp thủy tinh thật dày, Lâm Diễn cũng có thể cảm giác được ánh mắt của người nào đó vẫn luôn dừng lại trên người mình. Việc này khiến cậu hơi có chút mất tự nhiên. Thừa dịp lúc lau mồ hôi, Lâm Diễn hung hăng trừng Trang Thừa một cái, lại không ngờ đổi lấy nụ cười càng thêm khuếch trương của đối phương. Tức đến nỗi mặt cậu đỏ rần. Lâm Diễn vỗ vỗ gương mặt có chút đỏ của mình, tự nói với bản thân là bởi vì quá nóng nên mới đỏ mặt thôi. Ê nè chú em điều hòa, lẽ nào chú không thổi khí lạnh mà đổi sang khí nóng rồi sao? Kem bơ hương trà màu lục nhạt đều bị trét lên khối bánh bông lan cắt thành hình tam giác, sốt sô-cô-la trong túi đặc chế bị tùy ý nặn ra mấy đường nét dài mảnh rơi lên trên bánh kem. Lâm Diễn dùng kẹp gắp lên cái cuống một quả dâu tây đỏ tươi nhanh chóng lăn một vòng trong cái chén chứa dung dịch sô-cô-la đặt bên cạnh. Trên quả dâu tây đỏ tươi phủ một lớp dịch sô-cô-la mỏng, rất nhanh đã đông lại. Cứ như vậy làm thêm hai quả dâu tây sô-cô-la, đều được đặt lên một góc của bánh kem bơ. Toàn bộ tạo hình đều thưởng tâm duyệt mục. Bọt bơ trong tay chầm chậm rót vào trong cà phê màu nâu, sau đó tùy theo động tác tay của Lâm Diễn mà dần dần thành hình, một cái đầu phiên bản Q* của Trang Thừa xuất hiện. [đầu phiên bản Q: có thể hiểu như là đầu chibi, hình ảnh vẽ tay, hoạt hình, truyện tranh] Cho nên không thể không nói Lâm Diễn thật sự là thủ nghệ cao siêu. Còn Trang Thừa bên này nhìn chăm chăm bàn tay thon dài trắng nõn của Lâm Diễn, suy nghĩ đã sớm chạy rông. Bàn tay thon dài trắng trẻo thế này, chắc hẳn là thích hợp với đàn dương cầm, hội họa hơn nhỉ? Thế nhưng khi làm bánh ngọt, tựa hồ lại thập phần thưởng tâm duyệt mục ấy chứ. Ngón tay thế này chắc hẳn là mang nhẫn thế nào cũng đều đẹp mắt. A, hôn nhân về sau không lo nữa… Suy nghĩ này có hơi xa, anh xác thực đã chạy rông hơi xa… Lâm Diễn bưng bánh ngọt và cà phê đi tới trước mặt Trang Thừa đang phát ngốc, bởi vì hai tay đều bưng khay nhỏ nên không cách nào lay tỉnh anh. Thế là khóe môi Lâm Diễn mang một nụ cười được cho là tà ác, chân cũng thuận lợi mà giẫm lên bàn chân của Trang Thừa, thành công gọi suy nghĩ của ai đó về. Trang Thừa nhìn dấu chân màu xám trên đôi giày vải trắng của mình, bất đắc dĩ cười khổ, “Trở về em phải giặt giày cho tôi.” Cúi đầu, nhìn bánh kem khéo léo đặt trước mặt. Cũng tương đối có hứng thú đối với cà phê dùng bọt bơ vẽ ra hình cái đầu bản Q của mình: “Ý, lợi hại quá.” Trang Thừa câu môi, ngẩng đầu nhìn Lâm Diễn: “Tôi không nỡ uống làm sao giờ.” Lâm Diễn cho anh một cái liếc mắt: “Anh không uống em uống. Ăn mau, cho anh nếm thử tay nghề của em.” Trang Thừa móc di động ra, tách tách tách tách chụp vài bức ảnh thức ăn trên bàn, sau đó mỉm cười: “Ừm, vậy tôi bắt đầu đây.” … (tui sẽ không nói cho mấy bạn ngồi đây là đoạn này bị nhảy đâu) [← lời trong ngoặc đơn là tác giả nhen] Lúc trở lại thang máy, trong thang máy chỉ có hai người Trang Thừa và Lâm Diễn. Lâm Diễn còn chưa từ bỏ ý định truy hỏi Trang Thừa bánh kem cùng cà phê capuchino cậu vừa làm mùi vị thế nào, “Này, tên khốn, anh nói mau, bánh kem hồi nãy ăn có ngon hay không? Cà phê thì thế nào?” Trang Thừa chỉ cười, sau đó nhìn Lâm Diễn tự độc thoại trả lời: “Nhất định là ăn rất ngon rồi, đồ ăn em làm sao có thể không ngon được. Nhất định là anh cái tên khốn này bị chấn kinh nên mới không nói nên lời chứ gì.” Qua một hồi… “Ê!! Trang Thừa!! Mau nói coi bánh kem khi nãy mùi vị thế nào hả hả!!!” Tác giả: Ngọa Tào Khoái Bát Hạ Edit: Sài Đao ****
|
Chương 11 Mắt thấy thang máy sắp lên đến tầng đã chọn, Trang Thừa bỗng nhiên cúi người đến gần Lâm Diễn, Lâm Diễn ngốc lăng, không tự chủ lui về sau tựa vào vách thang máy. Trang Thừa ghé vào bên tai Lâm Diễn, cười khẽ: “Hương vị mỹ, người càng mỹ, tôi lời rồi.” Sau đó lợi dụng lúc Lâm Diễn còn đang phát lăng, vươn đầu lưỡi khe khẽ liếm một cái lên vành tai phát hồng của ai đó. “Ư…” Cơ thể Lâm Diễn run lên, như có dòng điện xẹt qua từ nơi vành tai. “Ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, Trang Thừa tâm tình cực tốt đi ra ngoài, thuận tiện nhắc nhở Lâm Diễn đi ra. Lâm Diễn rất nhanh phản ứng trở lại, đi ra theo xác thực không dám dựa vào Trang Thừa quá gần, trên mặt đã đỏ bừng một mảnh. Trang Thừa tâm tình cực tốt mở vi tính lướt weibo, bản thân trêu ghẹo Lâm Diễn, đây cũng xem như là to gan lớn mật bất thình lình? Còn bởi vì Lâm Diễn thật sự là quá mức đáng yêu, anh nhất thời nhịn không được. Nhớ đến chuyện vừa phát sinh trong thang máy, độ cong trên khóe môi Trang Thừa lại nhịn không được mà toét to ra một chút. Vốn tưởng rằng Lâm Diễn sẽ vì ngượng ngùng mà không qua chỗ mình ăn nữa, Trang Thừa cũng đã chuẩn bị đóng gói mang đến nhà Lâm Diễn. Cửa lại đúng giờ được gõ vang. Lâm Diễn thần sắc bình thường xuất hiện ở cửa, thuần thục đổi dép lê, ngồi lên sa lon dùng điều khiển từ xa chuyển kênh. Trang Thừa thở phào một hơi. Xem ra Lâm Diễn không có quá để tâm chuyện kia. Nhưng đồng thời trong lòng lại mơ hồ có chút cảm giác thất vọng. Kỳ thực trong lòng Lâm Diễn đã khẩn trương muốn chết rồi, cậu nỗ lực giả vờ bộ dạng chuyện gì cũng chưa phát sinh mà sang đây, chính là muốn nhìn xem phản ứng của Trang Thừa. Mắt thấy Trang Thừa thở phào một hơi, lại tưởng lầm là trước đó anh chỉ trêu đùa chơi, thấy mình sang thì thở phào. Tâm tư hai người đều tự lưu chuyển, lại đều không tiến hành phỏng đoán theo phương hướng chính xác. Mấy ngày sau đó, khi Trang Thừa làm thức ăn trong phòng bếp hối hận muốn chết, thiếu chút nữa cầm dao quẹt lên cổ mình. Mặc dù Lâm Diễn đối với hành vi ngày đó trong thang máy của mình không có biểu hiện gì, ba bữa vẫn đến nhà mình ăn như thường, nhưng mà mấy ngày nay quan hệ giữa hai người rõ ràng xa lạ hơn nhiều. T^T Nếu như mình từ từ tiến tới, tế thủy trường lưu* có khi nào đã sớm tóm được Lâm Diễn rồi. [*tế thủy trường lưu: khe nhỏ sông dài, làm từ từ và kiên trì thì sẽ đạt được kết quả mong muốn] Bất quá cũng may, cả hai còn có một thân phận khác… trên mạng vẫn có thể giao ~ lưu ~ đó ~ mà ~Nghĩ đến điểm này, con dao vốn xẹt trên cổ lại chuyển hướng giáng xuống con cá trên thớt. Chờ đến khi ăn cơm tối xong, Trang Thừa vẫy tay tạm biệt Lâm Diễn, có chút không chờ kịp mà chạy về phòng mình lên mạng. Thừa Tướng mới không có bịp: A ~ Diễn ~Hãy nhìn đường gợn sóng ~ tiêu hồn này! Diễn Diễn nhất tức: – – Đại thần… Thừa Tướng mới không có bịp: Đừng có lãnh đạm như vậy chớ A Diễn ~ nếu như đổi thành tôi tìm người khác thế này, người ta đã sớm nhào tới ôm giò rùi. Diễn Diễn nhất tức: … Vậy anh muốn em thế nào? Diễn Diễn nhất tức: A a a a a đại thần cầu ôm đùi!! ← thế này? Thừa Tướng mới không có bịp: … Trang Thừa dộng bàn, thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước, A Diễn nhà anh thật sự là quá tài tình rồi. Nỗ lực khiến bản thân xem nhẹ thái độ lãnh đạm của Lâm Diễn, Trang Thừa không ngừng cố gắng: Thừa Tướng mới không có bịp: Gần đây hình như em không mấy vui vẻ? Đã xảy ra chuyện gì sao? Diễn Diễn nhất tức: … Biến thân thành đảng bà tám ròi? Thừa Tướng mới không có bịp: ~( ̄▽ ̄~)(~ ̄▽ ̄)~ tôi đây thực sự quan tâm em, nếu nhưđổi thành người khác đã sớm kích động muốn chết rồi đó. Diễn Diễn nhất tức: … Được rồi. Diễn Diễn nhất tức: A a a a a đại thần anh đang quan tâm em sao?!! Em kích động quá a a a!!! ← thế này? Thừa Tướng mới không có bịp: …
|
Chương 12 Mấy ngày nay phía dưới đầu lưỡi Lâm Diễn mọc ra một cái bóng nước, đau đủ kiểu khiến mặt cậu cứ méo mó. Có điều ngược lại cho cậu một cái cớ để khỏi vẽ vời nữa →_→ quả nhiên ở chung Thừa Tướng cái tên khanh hóa kia thời gian lâu mình cũng bị làm hư theo luôn. Nguyên nhân lưỡi mọc bóng nước công lao thuộc về buổi tối hôm nọ. Trang Thừa tâm huyết dâng trào mua được trên mạng một bao gia vị lẩu chua cay Trùng Khánh, dự định thử làm một nổi lẩu cay Trùng Khánh. Cũng không biết bên trong gia vị bỏ cái gì, hương vị chua chát khiến cho Lâm Diễn đang chuyên tâm vẽ cũng vứt mấy bản vẽ đi mà chạy qua. “Thơm quá!!!”Lâm Diễn chui vào phòng bếp, hít một hơi thật sâu hương vị trong không khí.“Đây là cái gì vậy?” “Lẩu chua cay Trùng Khánh.”Trang Thừa đang xắt rau và thịt, bị không khí có chút nóng bức trong phòng bếp làm cho đầu đầy mồ hôi. Vươn tay lau mồ hôi, Trang Thừa nhìn về phía Lâm Diễn: “Em ra ngoài trước đi, trong này rất là nóng, rất nhanh là xong rồi.” Lâm Diễn gật đầu, đi ra ngoài.Sau đó dùng khăn bông của Trang Thừa thấm nước lạnh, sau khi vắt bớt nước thì trùm lên đầu Trang Thừa. Trang Thừa đầu đầy mồ hôi chỉ cảm thấy phía trên đầu một mảnh mát mẻ, cũng không để ý bộ dạng trên đầu đội một cái khăn lông màu xanh dương của mình có bao nhiêu ngu xuẩn. Trang Thừa đặt nồi lẩu vào lò vi ba trong phòng bếp gia nhiệt, sau đó lấy ra từng mâm đồ ăn kèm. Thật đúng là không ít.Xà lách, cà rốt, thịt bò miếng, thịt dê miếng, thịt heo miếng, còn có hải sản viên và sản phẩm từ hải sản vân vân. Ui, món thập cẩm a. Lâm Diễn nhìn đồ ăn đầy bàn mà cảm thán. Bởi vì sợ quá cay hai người chịu không nổi, Trang Thừa còn chuẩn bị một nồi thanh thang. Bất quá đến cuối cùng thanh thang trở thành đả tương du* luôn =0=~ [đả tương du tựa như người qua đường không liên can nhau, ở đây ý nói là không dùng đến luôn] Trang Thừa trước tiên gấp một miếng thịt bò nhúng nhúng một hồi vào trong nước đỏ lòm, sau khi xác nhận đã chín rồi thì bỏ vào trong miệng: “Á đù! Ăn ngon! Vừa chua vừa cay thật đủ vị!” Nghe Trang Thừa nói như vậy, Lâm Diễn cũng bắt đầu động thủ. Hai người đều là cao thủ ăn cay, hơn nữa lại đều là dân ăn hàng, cho nên rất nhanh, thức ăn trên bàn càng lúc càng ít. Miệng của Trang Thừa và Lâm Diễn lúc này đều biến thành bộ dạng đỏ au có chút sưng phù, hai người đều nhìn miệng đối phương cười điên cuồng, nhưng mà đũa trong tay cũng không ngừng gấp thức ăn nhét vào trong miệng. Đến cuối cùng, thanh thang trên cơ bản chưa có đụng tới, hồng thang thì vơi đi không ít, thức ăn trên bàn đã bị càn quét toàn bộ. Một bên còn vun lên không ít lon bia. Hai người nằm trên sa lon đánh ợ, bụng tròn vo, thật sự là ăn no đến không muốn nhúc nhích. Trong lúc ăn Trang Thừa còn lo Lâm Diễn ăn quá bạo sẽ bị nóng, khuyên được hai câu phát hiện Lâm Diễn căn bản không nghe vào tai, lại có không ít thịt trôi vào trong bụng Lâm Diễn, liền khẩn cấp gia nhập vào đại chiến tranh đoạt thức ăn. Hậu quả, chính là cổ họng Trang Thừa tịt ngòi, trên đầu lưỡi Lâm Diễn nổi một cái mụt. Trang Thừa mua chút thuốc thanh nhiệt từ tiệm thuốc gần đó trở về, thuận tiện mua thêm cho Lâm Diễn một ít. Gõ cửa phòng Lâm Diễn, Lâm Diễn đang vẽ poster, bản vẽ bị ném một bên, bưng miệng mình đau đến nhe nanh nhếch mép. Trang Thừa cổ họng khàn tịt cười nói: “Hôm qua đã bảo em đừng có ăn nhiều như vậy mà, biết sai chưa?” Lâm Diễn trừng anh một cái, nỗ lực không khiến đầu lưỡi hoạt động quá mạnh: “Không phải anh cũng y hệt sao, giọng tịt rồi kìa.” Trang Thừa giúp Lâm Diễn rót ly nước, đưa thuốc cho cậu: “Đây là thuốc thanh nhiệt, trong khoảng thời gian này không được ăn đồ ăn có tính kích thích đó.” Sau đó bản thân cũng lấy ly nước uống thuốc. Lâm Diễn nuốt thuốc xuống, nhỏ nhỏ giọng: “Em còn muốn ăn ~” Trang Thừa nghe vậy, vươn tay gõ đầu: “Còn ăn? Còn muốn mọc mụt nước hả?!” Lâm Diễn có chút bất mãn nhìn Trang Thừa: “Ăn rất ngon mà!!! Bộ anh không muốn ăn sao!!!” “Ậy,” Trang Thừa đơ, ngoắc đầu đi: “Chờ em khỏe rồi làm nữa.” “Ấu dè! Áu áu áu áu áu áu!!!!!!”Lâm Diễn hoan hô một tiếng, rồi lại không cẩn thận đụng trúng mụt nước dưới lưỡi, đau đến cậu kêu thảm liên tục. Hết 11 ~ 12 Chú thích: Lẩu kiểu Trùng Khánh phổ biến ở vùng Tây Nam Trung Hoa.Lẩu kiểu Trùng Khánh có nước dùng ninh từ xương bò hoặc xương gà, mỡ bò, gia vị là rất nhiều dầu ớt và hạt tiêu Tứ Xuyên nên nước dùng thường rất cay. Điểm nhấn quan trọng trong món lẩu Trùng Khánh là nước chấm, thành phần bao gồm dầu mè, giấm, nước dùng từ nồi lẩu, tỏi, rau mùi, dầu hào, nước tương, bột ngọt và muối pha chế theo tỉ lệ thích hợp. [trích từ bài đăng: Món lẩu vòng quanh châu Á] Tác giả: Ngọa Tào Khoái Bát Hạ Edit: Sài Đao ****
|
Chương 13 Cái kịch mà Thứa Tướng đại nhân chủ dịch nọ rốt cuộc cũng đã kết thúc toàn bộ. Đối với cái kịch hố một năm kéo dài hai năm tổng cộng mất ba năm mới hoàn này, kế hoạch Cô Lương bày tỏ rất cao hứng, trong tay rốt cuộc lại có thêm một hố được lấp đầy. Thế là đề nghị chúng nhân tổ kịch lên YY cả nhà vui vẻ một hồi với nhau. Trang Thừa cảm thấy đã đến lúc cho Lâm Diễn biết thân phận khác của mình, cũng liền đồng ý đề nghị này. Lâm Diễn thì không vấn đề gì, bởi vì cậu chưa bao giờ nói chuyện trên YY, chỉ nghe, hoặc là đánh chữ. Trên YY, kế hoạch Cô Lương quăng cho Trang Thừa trực tiếp hát ED “Thính Phong” một lần. Trang Thừa nghĩ nghĩ, đến lúc đó mình mở âm thanh lớn một chút, Lâm Diễn sẽ nghe thấy.Thế là đồng ý mở loa hát trực tiếp ED một lần. Chỉnh âm lượng hơi lớn một chút, chắc chắn Lâm Diễn ở cách vách có thể nghe thấy, cũng sẽ không làm ầm ĩ đến người khác. Không thể không nói, Trang Thừa có thể được phong làm ca thần đương thời của đại học G, đích thực là ca hát rất hay.Lâm Diễn khoác áo khỉ nhỏ* ở bên dưới im lặng lắng nghe, cũng nhịn không được kích vào nút tặng hoa. Cử động này tất nhiên là đưa tới một phen YY. Nào là Diễn đại họa sĩ đó giờ chưa tặng hoa cư nhiên tặng hoa cho Thừa Tướng đại nhân, hai người có phải là có JQ gì đó hay không hả bla bla… Lâm Diễn bó tay, rõ ràng cậu từng tặng hoa cho người khác mà có được hay không?! Chẳng qua bởi vì khi đó quá nhiều người tặng hoa cho hắn nên bị trôi đi mà thôi. Lâm Diễn thổ tào. Lúc này điện thoại đặt trên bàn bắt đầu rung, Lâm Diễn nhanh chóng tắt loa bắt điện thoại. Khi nói điện thoại bên tai cứ luôn nghe thấy âm nhạc như ẩn như hiện, hiện giờ đã cúp điện thoại, hình như lại càng rõ ràng hơn nữa. Khúc nhạc này còn rất là quen, chính là ED “Thính phong”. Lúc này Lâm Diễn mới phản ứng lại, giật mình nhảy dựng: Hổng lẽ máy tính nhà mình bị quỷ ám? Chọn tắt loa rồi mà còn có âm thanh? Nhanh chóng về phòng, lại phát hiện cái loa nhỏ dưới góc trái giao diện YY đang tắt, âm thanh cũng không giống như truyền ra từ trong tai nghe, mà giống… cách vách truyền tới?! Lâm Diễn có chút không xác định đi đến ban công gian phòng của mình, bởi vì đây là nơi liên kết gần nhất với phòng cách vách của Trang Thừa. Thuận lợi nương cái thang bò qua, vừa vặn nghe thấy Trang Thừa đang hát —— chính là khúc ED Thính phong nọ!!! Kết thúc một khúc, Trang Thừa còn đang nghi hoặc sao Lâm Diễn còn chưa qua tìm mình, vừa quay đầu đã thấy Lâm Diễn đứng trên ban công nhìn mình chằm chằm, giật mình khiến anh mém chút nữa té xuống từ trên ghế. “Lâm Diễn?!Sao em ở đây?!” Lâm Diễn cau mày đi tới, biểu tình có chút xoắn xuýt: “ID trên mạng của anh có phải gọi là Thừa Tướng? Là một CV rất nổi danh?” Trang Thừa thầm nghĩ rốt cuộc câu hỏi này cũng đến, thế nên gật đầu: “Sao mà em biết?” Biểu tình Lâm Diễn càng thêm xoắn xuýt. “Vậy anh có quen một tay vẽ tranh gọi là Diễn Diễn nhất tức không?” Trang Thừa nghĩ thầm: Nhóc con ngoan, màn chính rốt cuộc tới rồi. Bèn tòng thiện như lưu* tiếp tục gật đầu: “Ừ, vẽ vẽ siêu cấp đẹp, thấy nét vẽ của hai đứa không khác mấy, tôi còn rất thích em ấy. Sao, em quen em ấy?” [tòng thiện như lưu: hình dung việc biết nghe lời phải, thiện ý của người khác một cách tự nhiên và nhanh chóng] Trong lòng Trang Thừa len lén tự cho mình một thế tay chữ V, Trang Thừa à Trang Thừa mày không hỗ là ảnh đế a có thể đi tranh giải Oscar rồi ~! Lâm Diễn cảm thấy mình sắp xoắn xuýt thành cái bánh quai chèo luôn. Xem ra Trang Thừa hình như xác thực không biết chuyện mình là Diễn Diễn nhất tức rồi, nhưng không loại trừ khả năng ảnh cố ý nói như vậy, cho nên mình vẫn không thể trực tiếp thừa nhận với ảnh mình là Diễn Diễn nhất tức được. Lâm Diễn xua tay: “Không có, em về trước, anh tiếp tục đi.” Sau đó từ ban công phòng Trang Thừa thuận theo cái thang bò trở về phòng mình. Chú thích: Áo khỉ trên QQ: Phía bên trái trên giao diện YY có một hàng hiển thị người vào kênh, đằng trước tên có hình cái áo khỉ nhỏ (mã giáp), áo có eo thì của nữ, suông thì của nam. Về màu sắc: Trắng: du khách | xanh lục: khách quý | lục nhạt: khách mới đến | xanh lam: hội viên | hồng nhạt: quản lý kênh | vàng: nhân viên quản lý toàn kênh | cam: tổng quản lý toàn kênh | tím: chủ kênh Chèn cái hình cho dễ thấy: Thú thật là đó giờ ta chưa lên YY lần nào nên không biết, cái này chắc nhiều người biết rồi nhưng bản thân con editor không biết nên quất lên luôn, có trật gì thì chỉ giáo nhen ^^
|
Chương 14 Từ sau tối hôm đó, Trang Thừa phát hiện khi mình lại trêu ghẹo Lâm Diễn trên mạng, cậu cũng chẳng kháng cự như trước nữa.Mà còn có hơi chút mất tự nhiên. Trang Thừa thấy đây là một dấu hiệu tốt, quyết định phải không ngừng cố gắng, rưới thêm dầu lên đuốc gì đó. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: A ~ Diễn ~ (← mở dầu vạn năm không đổi) Diễn Diễn nhất tức: Làm gì (← có tiến bộ) Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Tôi… bối rối quá hà hà hà!!! Diễn Diễn nhất tức: [icon lau mồ hôi] Làm sao Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: 〒_〒 Hình như tôi thích tiểu thụ cách vách nhà tôi, mà lỡẻm không gay thì sao giờ. Diễn Diễn nhất tức: … Tiểu thụ cách vách, là đang nói tui sao? Chân mày Lâm Diễn hơi nhướn. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Tôi phải làm sao a a a a a, băn khoăn quớ! (ノ=Д=)ノ┻━┻ Trang Thừa vừa cười trộm trong thực tế, vừa làm ra một bộ dạng xoắn xuýt thống khổ trên mạng. Diễn Diễn nhất tức: Ồ. Diễn Diễn nhất tức: Anh thật sự thích cậu ta? Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: [icon gật đầu điên cuồng] Tôi không biết có tính là nhất kiến chung tình hay không nữa, cơ mà ấn tượng đầu tiên rất tuyệt, về sau ở chung cũng rất hợp khẩu vị mình… Diễn Diễn nhất tức: [lau mồ hôi] Chỉ như vậy? Lâm Diễn nhướn mày, tên khốn Trang Thừa kia chỉ thích bản công tử có chút xíu như vậy sao?! Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Còn có rất nhiều à, tỷ như nói khi làm cơm sẽ tận lực làm thêm nhiều món em ấy thích, lần trước gia hỏa cứ bận rộn là quên ăn cơm, nếu không phải tôi nhớ công ty ẻm ở đâu, dám chừng em ấy đói xỉu luôn. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Bản thân không ăn cay nhiều được cũng không biết, lần đó rõ ràng đã nhắc nhở em ấy, không nghe, thế là hay rồi, dưới lưỡi nổi cái mụt nước. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Cứ thấy mình biểu hiện đã quá rõ rồi, bản thân ông đây bình thường còn không vào nhà bếp, giờ đây thế mà đã thăng cấp thành nhân thê bảo mẫu công luôn rầu á! … Lâm Diễn một bên nhìn Trang Thừa ở bên kia lải nha lải nhải, khóe miệng lại nhịn không được giương lên. Sau này có một nhân thê chiếu cố sinh hoạt của mình, ấy thế mà không tệ. Trang Thừa bên này lải nha lải nhải nói một tràng, Lâm Diễn bên kia một chút phản ứng cũng không có. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Ý? A Diễn, đâu mất rồi?Xuống rồi hử? Diễn Diễn nhất tức: … Không có. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Vậy sao không nói gì hết. Diễn Diễn nhất tức: Thấy anh nói vui vẻ quá mà… Hình như Lâm Diễn đột nhiên nhớ tới gì đó, biểu tình bỗng trở nên có chút ngưng trọng. Diễn Diễn nhất tức: Nếu như có một ngày, gia hỏa cách vách của anh rời đi, anh sẽ làm sao? Nhớ mãi không quên? Hay là tìm một người khác? Diễn Diễn nhất tức: Anh hiểu cậu ta không? Anh biết cậu ta có thân phận gì sao?Nếu một ngày nọ cậu ta thật sự bỏ đi, anh sẽ tìm cậu ta chứ? Trang Thừa ngây ra, điểm này thật ra cho tới giờ vẫn chưa từng nghĩ qua.Bản thân chỉ biết Lâm Diễn xích mích với trong nhà rồi dọn ra, nhưng hình như đối với thân phận bối cảnh của cậu xác thực không biết gì cả. Thế nhưng —- Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Mặc dù tôi không biết em ấy là người nơi nào, bối cảnh gia đình ra sao. Nhưng tôi hiểu được em ấy xem việc này là bí mật, em ấy không nói, tôi cũng sẽ không hỏi.Chờ đến một ngày em ấy nguyện ý nói cho tôi cũng không muộn. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Còn có a, tôi sẽ nỗ lực khiến em ấy rời bỏ tôi không được! Ừm, nếu đi thật mà nói, tôi cũng nhất định phải tìm lại em ấy. Thừa Tướng mới không phải khanh hóa: Lão tử còn chưa có tỏ tình mà dám đi hả hỗn đản!!!! Lâm Diễn không nói gì, nhưng cảm động trong lòng cũng không phải giả.Về phần Trang Thừa nói sẽ khiến mình rời bỏ anh ấy không được, là chỉ ngày ba bữa sao? Được rồi, khẩu vị của mình hình như xác thực đã bị ảnh nuôi tới chảnh rồi. Tác giả: Ngọa Tào Khoái Bát Hạ Edit: Sài Đao ****
|