Lão Công Thao Nhẹ Nhàng Thôi
|
|
26: Bụng to play
Kiều Tâm vô lực ngã lên người Cố Thành An, cả người như không còn chút sức lực nào vậy.
Khi mang thai thân thể rất dễ mệt, bị Cố Thành An cứ như vậy đỉnh vào địa phương mẫn cảm, cả người giống như ở trên núi xóc nảy vậy.
"Đừng a, rất sâu, sẽ làm con bị thương...."
Cố Thành An vừa nghe thấy tiểu tâm can trong lúc này còn lo sợ sẽ làm thương đứa nhỏ, muốn hắn đè nén dục vọng xuống, chuyện này căn bản trước đây sẽ không phát sinh, thế nào có thể như vậy!
Vừa nghĩ đến chuyện này sẽ phát sinh, về sau tiểu gia hỏa trong bụng sẽ cùng tranh tình cảm với mình, nhất thời liền tức giận.
"Tiểu tâm can, anh đã đi vào sao lại không cho vào toàn bộ, anh không chỉ là muốn giết chết em, mà còn muốn đem phía sau của em thao hỏng, thao huyệt sau của em phía trước lại bắt đầu chảy nước, bị anh chạm vào cũng ra nước....."
"Ân a.... Anh khốn kiếp, nói những lời này~"
"Anh chỉ đối với em mới nói như vậy."
"Ân a, đừng, đừng đi vào.... Ngô, rất lớn...." Kiều Tâm nhắm mắt, trong miệng vô ý thức bảo hộ bụng mình, nhưng lại không ngừng vặn vẹo thắt lưng muốn nhiều hơn nữa.
Miệng ngại ngùng thân thể thành thật chính là như vậy.
"Rất sâu a...."
Cố Thành An đem tính khí để vào chỗ sâu nhất, hơi lui về phía sau một chút, mát xa tuyến tiền liệt của Kiều Tâm, sau đó tà mị cười, "Tiểu tâm can, nói lời dễ nghe anh liền bỏ qua cho em."
Dễ nghe!
Kiều Tâm trừng lớn mắt, biết Cố Thành An lại có ý nghĩ xấu, nhất thời thẹn quá hóa giận cắn lên vai hắn một cái, "Khốn kiếp, xấu xa, anh đi mà nói~~ a~~! Đừng, đừng.... Là em sai.... Cố Thành An.... Ông xã, đừng, đừng cắm, quá nhanh...."
Cùng Cố Thành An đối nghịch kết quả chỉ có vậy, nhất là ở trên giường.
Kiều Tâm còn chưa nói hết, nguyên bản huyệt sau có thể thừa nhận đại côn thịt bỗng nhiên bị động đậy mạnh, lực đạo rất lớn, hơn nữa mỗi phát đều cắm đến vị trí sâu nhất.
Nước mắt không kìm hãm được rớt xuống, Kiều Tâm lắc đầu, "Ca ca tốt, bỏ qua cho em, em.... Em chịu không nổi, a a a, rất sâu.... Tiểu huyệt muốn hỏng mất...."
"Đại côn thịt của ông xã đang cùng con trai đổi, em đừng quấy rầy!"
Cố Thành An ngoài miệng nói như vậy, nhưng như cũ luyến tiếc người chính mình đặt trong tay sủng ái. Thu hồi khí thế muốn đem Kiều Tâm đâm thủng, thong thả chậm rãi đỉnh vào tuyến tiền liệt.
Nghe vậy Kiều Tâm thiếu chút nữa tức giận mà hôn mê, trừng mắt liếc nhìn Cố Thành An, "Anh, mẹ nó đây gọi là cùng con trao đổi sao, em xem anh đây là đối với con giở trò lưu manh, ân ~a~ anh, anh là tên lưu manh a~"
"Hắc hắc, anh đối với bà xã của mình giở trò lưu manh thì sao? Chẳng lẽ hai chúng ta là vợ chồng mà không thể giở trò lưu manh? Anh không chỉ hiện tại đối với em giở trò lưu manh, anh về sau còn sẽ mang theo em ra ngoài để giở trò lưu manh...."
Cố Thành An cúi đầu hôn lên môi Kiều Tâm một cái, nháy mắt liền chìm đắm trong si mê, đầu lưỡi khiêu khích, nước bọt của hai người hỗn hợp cùng một chỗ, sớm đã không biết là của ai.
Nước bọt trong suốt theo khóe miệng chảy xuống, hạ thân Cố Thành An nhanh chóng động đậy, không dám để Kiều Tâm mệt quá, đưa đẩy trăm cái liền bắn vào dũng đạo ấm áp.
Sau huyệt Kiều Tâm bị luồng tinh dịch nóng bỏng nhồi vào, nháy mắt liền híp mắt lại bắn ra, đây chính là bị thao bắn, tính khí phía trước run rẩy như vậy, từng cỗ từng cỗ bắn ra bên ngoài.
Cao trào qua đi hai người cùng ôm nhau, trong lòng Cố Thành An lại tính toán tiếp theo làm sao buộc Kiều Tâm nói những lời như này.
Trên giường, vẫn là không cần thẹn thùng quá.
Kiều Tâm thiên tính vạn tính cũng không nghĩ tới, thời điểm bụng cậu được sáu tháng, Cố Thành An cư nhiên đem những lời vô liêm sỉ ở trên giường nói ra.
Thật là vô liêm sỉ.
Năm tháng sau, vừa vặn là mùa Xuân.
Kiều Tâm là sinh viên năm bốn, chỉ cần đăng kí một chút sau đó không cần phải đi học nữa. Cả người rơi vào trạng thái thoải mái, thế nhưng chỉ trụ được một tuần liền chịu không nổi.
Cố Thành An thật sự đem cậu giống như nữ nhân mà đối đãi, cái gì cũng không thể làm, ngay cả cửa cũng không thể ra.
Tuy rằng cậu cũng không muốn ra ngoài, chung quy cũng do bụng quá to.
Nhưng cậu không muốn bị Cố Thành An cưỡng chế không phải là hai chuyện khác nhau sao?
"Tiểu tâm can em sao lại tức giận?"
"Anh là tổng giám đốc lớn, em sao dám tức giận?" Kiều Tâm trợn trắng mắt, vừa nhìn thấy hắn tâm tình lại không tốt.
Vừa nghe lời này Cố Thành An thế nào còn không biết Kiều Tâm thực sự đang tức giận, rõ ràng hiện tại đang cáu kỉnh với mình.
"Đừng nháo, hôm nay anh khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một ngày, anh sẽ mang em ra ngoài giải sầu."
"Giải sầu?" Thật hay giả? Kiều Tâm lập tức có hứng, nhìn chằm chằm Cố Thành An, "Nhìn qua anh không phải không có ý tốt, thế nhưng em cảm thấy mình đi cùng anh ra ngoài sẽ có vấn đề."
"Vậy thì không ra ngoài, ở nhà đi."
"Cái gì?"
Kiều Tâm ngồi phịch ở trên ghế sô pha, nhìn Cố Thành An một chút, cảm thấy tức ngực.
Thấy bộ dáng Kiều Tâm bĩu môi, Cố Thành An ôm cậu, "Không trêu em, thật sự sẽ đưa em ra ngoài chơi, bất quá đến một chỗ ít người, bụng của em đến chỗ đông người sẽ không tiện."
"Vậy đến nơi nào?"
"Một căn cứ bí mật."
Còn căn cứ bí mật nữa chứ, vậy có thể được a.
Kiều Tâm đi theo Cố Thành An lên xe, mãi đến khi dừng lại ở nơi mà Cố Thành An gọi là căn cứ bí mật cậu mới có cảm giác nguy hiểm.
Ân......
Đều rất tốt, nhưng vì sao nơi này lại có cánh hoa đặt đầy trên giường? Rất sát phong cảnh!
Hơn nữa tại sao lại có phim gay ở đây!
"Anh, anh muốn làm gì?"
"Nhìn người khác làm, có phải có cảm giác không.... Cảm giác kích thích?" Cố Thành An trực tiếp ôm lấy Kiều Tâm, tay từ phía dưới thò vào quần áo của cậu, đi đến ngực. Trong khoảng thời gian này nụ hoa sưng lớn không ít, niết một chút liền thấy Kiều Tâm phản ứng.
Bàn tay bao trùm lên, cảm giác mềm mềm giống như ngọn núi nhỏ vậy.
Kiều Tâm nức nở, dựa vào Cố Thành An, bên tai là tiếng rên rỉ truyền đến. Quá mức phóng đãng, âm thanh rên rỉ cùng tiếng "ba ba ba" khiến cậu động tình.
Đầu vú quá nhạy cảm....
"Ân a.... Đừng, đừng xoa nhẹ, trướng trướng...."
"Em nói xem nơi này sẽ có sữa không?"
"Quỷ biết!" Kiều Tâm vừa hung một câu lại mềm xuống, "Ân a~~~ anh, anh muốn làm cái gì... Không, không được....."
"Tiểu tâm can, em thật đẹp...."
Cố Thành An kéo Kiều Tâm ngồi lên ghế sô pha, chính mình ngồi xổm xuống, vạch quần áo Kiều Tâm, tay còn niết nụ hoa cậu, đầu lưỡi bắt đầu liếm một vòng quanh rốn.
Phần bụng gồ lên nhìn thoáng qua có cảm giác lấp lánh, Cố Thành An si mê nhìn chằm chằm vào bụng Kiều Tâm, bỗng nhiên nỉ non một câu, "Vương tử của ta, ngươi có nguyện ý một đời ở cùng ta không?"
Kiều Tâm hơi hướng phía sau dựa vào, thở hổn hển, lại bị câu này đả động, "Quốc Vương của ta.... Ta sẽ cùng ngươi sống chết gắn bó."
Đây là lời thề của hai người. (max sến -•-)
Cố Thành An nhếch khóe miệng cười, thu hồi ánh mắt lại, sủng nịnh nhìn Kiều Tâm, vui đùa nói, "Bây giờ ta sẽ bắt đầu hưởng dụng vương tử của ta."
".....Ân....sờ sờ nụ hoa bên trái...."
Kiều Tâm hất mí mắt lên, liền nhìn thấy tiểu thụ trong TV đang ngậm côn thịt thô to liếm láp, tiếng nước ướt át nghe được rõ ràng, ánh mắt si mê khiến cậu phảng phất như thấy được chính mình.
"A.... Đừng...."
"Bắt đầu, trò chơi Vương tử và quốc Vương."
|
27: Tùy anh thế nào thì thế
Trong TV tiếng rên rỉ của tiểu thụ càng lúc càng lớn, thân thể của Kiều Tâm cũng ngày càng mẫn cảm, cả người cứ như vậy phá vỡ, ấn Cố Thành An không nói ra lời.
Cố Thành An bên cạnh nghe Kiều Tâm kiềm chế tiếng hít thở, càng trở nên tích cực liếm láp hạ thân cậu, nhịn không được cười hỏi, "Tiểu tâm can, Nhìn em như vậy có phải là tương đối có cảm giác hay không có cảm giác?"
Kiều Tâm bộ dáng không thỏa mãn mà chính mình lại bị đùa giỡn như vậy, nhất thời tức giận nhìn Cố Thành An, mị nhãn như tơ, "Em cái gì không có cảm giác?"
Bất quá Cố Thành An phản ứng gì cũng không có, bỗng nhiên đem Kiều Tâm đẩy lên ghế sô pha, "Vương tử điện hạ của ta, em có nguyện ý cho anh..... Một chút cảm giác không?"
"Ân?"
"Xem phim đi."
Lời này vừa nói ra, Kiều Tâm nhất thời đỏ mặt.
Không tự giác đưa mắt nhìn lên TV, có hai người đang khí thế ngất trời trong đó, "Anh... Ân a~ đừng, anh, anh đang làm gì.... Ngô!"
"Vương tử, em sẽ là tù binh của anh, tất yếu dựa theo phân phó của anh mà làm."
"Ngô.... Ngô ngô....!"
Bị hắn dùng côn thịt cứng rắn nhét vào miệng, Kiều Tâm căn bản không thể nói thành lời, nghiêng mắt nhướn lên nhìn video bên kia, "Ân a~ ngô ngô..."
"Nuốt xuống đi, liếm cho anh."
Kiều Tâm trợn trắng mắt, Cố Thành An đúng là có tật xấu.
Nhìn người trước mặt, ngồi ở chỗ kia, Kiều Tâm bị Cố Thành An đùa nghịch nụ hoa, trong lòng không quá tình nguyện, thế nhưng ~
Đầu vú bị bao lấy, được xoa nắn, phía dưới lại sinh ra một trận khoái cảm, bên trong hoa huyệt đã ướt, hai chân bởi vì tư thế này mà vô ý cọ xát cùng một chỗ.
Cố Thành An đứng ở cạnh sô pha, khép nửa mắt, cả người hưởng thụ khoái cảm được Kiều Tâm khẩu giao.
Đầu lưỡi mềm mại tại lỗ nhỏ mà liếm láp, khoái cảm khiến da đầu hắn tê dại, một trận rồi một trận khoái cảm truyền đến, cơ hồ sắp ngập đầu.
Trong miệng bị nhồi đầy, Kiều Tâm chỉ có thể hất mắt lên nhìn Cố Thành An, liền nhìn thấy biểu tình si mê của hắn, giật mình. Cư hồ có một loại cảm giác si mê cũng đang dần xuất hiện trong lòng cậu.
Cảm thấy được thứ đó trong miệng ngày càng lớn, Kiều Tâm khó chịu dùng đầu lưỡi ngăn lại, muốn đem thứ đó đẩy ra.
"Tiểu tâm can, em làm như vậy là không đúng a."
"Ngô..... Ngô...."
Đầu lưỡi vòng quanh lỗ nhỏ liếm láp, trong mắt mang theo ý tứ xin tha. Kiều Tâm cố gắng dùng đầu lưỡi lấy lòng Cố Thành An, hai má đau nhức, hàm cũng có chút mỏi.
Không cam lòng thò tay chơi đùa hai túi sưng lớn, đầu ngón tay ở mặt trên gãi nhẹ, nhìn biểu tình Cố Thành An, nháy mắt có cảm giác thành tựu.
Này đại khái chính là....
Hai người lúc làm tình sẽ muốn làm cho đối phương thoải mái.
"Em mệt mỏi...." Kiều Tâm đem đồ phun ra, liếm liếm môi, nhấc chân muốn đem Cố Thành An đá văng, "Trả lại anh."
Cố Thành An thấy chính mình sắp lên đỉnh, vừa nghe những lời này, nhất thời tức cười.
Nâng chân Kiều Tâm lên, nắm lấy cổ chân cậu, tay không thể thò vào trong quần, trực tiếp đem quần cậu lột sạch rồi đặt lên sô pha.
"Ân" kiêu ngạo nâng cằm, Kiều Tâm liếc xéo Cố Thành An, "Phải hầu hạ em được thoải mái, bằng không thứ này của anh đừng hòng vào trong, em không cho."
Này là sao?
Cố Thành An bĩu môi, dán bên tai Kiều Tâm, "Thứ này làm cho em khoái hoạt, em thật sự bỏ được?"
"Luyến tiếc cũng phải bỏ, chỉ cần em thư thái, lát nữa anh muốn chơi thế nào thì chơi, không làm tổn thương con là được. "
Mấy tháng này dục vọng vẫn bị nghẹn, Kiều Tâm cũng là hứng trí, muốn thống khoái làm tình, không cần phải băn khoăn.
Sớm biết như vậy sẽ mang áo mưa.
Lời này khiến tâm tình của Cố Thành An vui vẻ, trực tiếp hôn trụ môi Kiều Tâm. Tay hướng tới hoa huyệt cắm vào trong, bên trong ướt sũng một mảnh, thời điểm đưa đẩy còn phát ra tiếng nước.
Trong phòng tràn ngập hương vị tình ái, mỗi một câu rên rỉ, một động tác đều có thể châm ngòi dục vọng trên người.
Kiều Tâm phảng phất như chính mình bị đuối nước rồi được Cố Thành An kéo lên vậy.
|
28: Mỗi ngày đều để đại côn thịt thao
Kiều Tâm ngửa cổ há mồm thở dốc, hô hấp cấp bách, dục vọng đã chiếm giữ lý trí, lý trí đã bị vứt bỏ lên chín tầng mây.
Nhưng là Cố Thành An lại không cho cậu thống khoái, hoa huyệt bị ngón tay giảo lộng, tiếng nước "nhép nhép" vang khắp bên tai.
Mỗi một địa phương đều mẫn cảm như muốn lấy mạng, mật nước không ngừng chảy ra bên ngoài. Khoái cảm không thể khống chế khiến Kiều Tâm toàn thân phát hỏa.
"Ân a.... Đừng như vậy a.... Chịu không nổi...."
"Tiểu tâm can, như vậy mà em đã chịu không nổi, một lát nữa..... Khả năng em sẽ cầu anh cắm em."
Cố Thành An không biết từ nơi nào rút ra một chiếc bút lông, dùng bút lông mềm mại quét lên hoa thần mẫn cảm, Kiều Tâm run rẩy, nức nở một tiếng.
"Em, em không được....."
"Anh vẫn làm, tiểu tâm can, không phải em muốn ông xã làm em sung sướng sao?"
"Không, không được, rất sâu.... Ân a, thật nhanh, rất thô a~"
Không khí dâm mĩ trong phòng kéo dài đến chạng vạng, Kiều Tâm từ trên sô pha bị ôm đến giường, vài bước đường ngắn ngủi đã bị Cố Thành An đem côn thịt cắm vào trong hoa huyệt.
Mỗi một bước đi côn thịt đều hướng bên trong đỉnh một chút, Kiều Tâm khó chịu ôm Cố Thành An, nhỏ giọng nức nở.
"Thật lớn, thứ này của anh sao có thể lớn như vậy...."
"Phốc! Tiểu tâm can, lớn không tốt sao? Cùng tú hoa châm như vậy có thể thỏa mãn em không? Tao huyệt này đói khát như vậy, nếu không lớn anh sợ em đi tìm người khác để thỏa mãn, vẫn là anh thỏa mãn em tương đối tốt hơn."
"Anh lăn nha!"
Kiều Tâm vừa mắng xong liền bị một bàn tay Cố Thành An đánh lên mông, nức nở một tiếng không dám phản kháng lại. Bị hắn đặt trên giường, trên người còn có rất nhiều cánh hoa vây quanh.
Cố Thành An kéo hai chân Kiều Tâm ra, hai chân mở lớn, hoa huyệt khép mở bị nhìn không xót tí gì.
Đã biến thành màu sắc của hoa mai hồng, hoa thần mở lộ ra hoa huyệt. Chỗ sâu nhất trong hoa bích cũng lộ ra trước mắt, bị đại côn thịt đưa đẩy còn chưa hoàn toàn khép lại, như một cái động nhỏ vậy.
Thẳng lưng đỡ côn thịt của chính mình chìm vào, Kiều Tâm sảng khoái phát ra tiếng rên rỉ, tay bám chặt chăn.
Tư thế này thật sự rất sâu.
Cố Thành An đỉnh đến hoa tâm, nhìn thoáng qua thấy côn thịt của mình còn lộ một đoạn ở bên ngoài, lại hướng bên trong sáp cắm, sau đó nhìn thấy toàn bộ chìm vào, lúc hai túi túi cũng muốn nhét vào mới hài lòng.
Kiều Tâm lại bị đỉnh đến không kịp thở.
Lại sâu một chút làm Kiều Tâm hoài nghi chính mà sẽ bị đỉnh thủng.
"A! Đừng, đừng.... Chậm một chút, chậm một chút, em đau.... Chú ý đến con!"
"Anh thấy em là không có bị làm nên mới đau đó!"
Cố Thành An nhìn Kiều Tâm một cái, thấy sắc mặt cậu hồng hồng cũng không có nhíu mày, một bộ dáng đắm chìm trong dục vọng, hắn liền biết đây chính là khẩu thị tâm phi.
Thong thả hữu lực đưa đẩy, mỗi một phát đều khiến Kiều Tâm rên rỉ thành tiếng.
Hơn nữa Kiều Tâm lại một lần nữa lên cao trào, thân thể mẫn cảm không chịu được liền run rẩy, hai chân quấn lấy eo Cố Thành An, bàn chân co lại.
"Mau nữa a!"
"Tao hóa, thao nát hoa huyệt của em khiến em không thể đi nổi, chỉ có thể nằm trên giường bị anh thao, tao huyệt của em không thể khép lại, vẫn bị chờ thao. Chỉ có thể dùng đại côn thịt của anh ngăn chặn dâm dịch của em, bằng không dâm dịch sẽ chảy ra."
"Không, không cần a, không cần bị thao..."
"Nói lời dễ nghe anh sẽ để em cao trào."
Cố Thành An có ý xấu nắm lấy quy đầu của Kiều Tâm, hạ thân nhanh chóng động đậy, lại không để Kiều Tâm cao trào, môi còn dán vào bụng cậu.
Nghe vậy Kiều Tâm liền khóc, nước mắt rơi xuống, nghẹn ngào nói, "Đại côn thịt đại xúc xích của ông xã mau đem tao huyệt thao nát, tao tâm muốn chảy nước, chỉ để cho đại côn thịt của ông xã thao. Đại côn thịt của ông xã thật lợi hại, tao mẫu cẩu muốn bị thao nát, tao huyệt muốn ăn tinh dịch, muốn ông xã đem tinh dịch bắn vào trong tao huyệt, mỗi ngày đều để đại côn thịt của ông xã thao."
Cố Thành An nhướn mày, "Vậy về sau còn bất động không cho anh lên giường không?"
"Không được không được, bà xã không dám, đại côn thịt của ông xã mau làm em bắn đi... Ân a a, tiểu côn thịt muốn hỏng mất....
A~ ông xã, đại côn thịt mau thao em a~"
"Làm! Tao hóa này!"
Nhẹ buông tay, Kiều Tâm liền bắn ra, tinh dịch màu trắng bắn vào bụng, phá lệ dâm đãng.
Cố Thành An cũng không giữ lại tinh quan, hung hăng thao lộng, mỗi một phát đều không để Kiều Tâm hưởng thụ dư vị vừa đạt cao trào, giống như máy đóng cọc cứ như vậy cắm vào.
Kiều Tâm dâm đãng kêu, trong miệng không biết là kêu cái gì, mãi cho đến lúc Cố Thành An bắn ra liền cắn một ngụm lên vai hắn.
"Ngô!"
Cố Thành An nhíu mày, vỗ lưng Kiều Tâm, trấn an cảm xúc của cậu.
Thật sự rất làm bừa.
|
29: Kết thúc
Thất Nguyệt năm sau chính là ngày dự tính Kiều Tâm sẽ sinh, trước một tháng đó Cố Thành An rất nhanh đã đem Kiều Tâm bức điên. Nhất là lúc Kiều Tâm xuống giường, chỉ một chút hắn liền đem người xách trở về.
Làm Kiều Tâm ôm bụng của chính mình ngồi một chỗ, hận không thể lập tức liền sinh.
Khoảng cách dự tính ngày sinh chỉ còn ba ngày, Kiều Tâm ngồi trên sô pha, cảm giác bộ ngực trướng trướng, có chút khó chịu.
Đem đồ ăn vặt trong tay đặt ở một bên, nâng tay xoa nhẹ một chút.
Lúc mang thai thể chất liền chuyển biến, hơn nữa ngày càng trướng.
Cố Thành An lái xe trở về, vừa bước vào cửa liền thấy Kiều Tâm ngồi kia tự chơi bộ ngực mình, nhướn mày đi lên phía trước, thò tay chiếm lấy, xoa nắn ngực cậu.
So với trước đó mềm hơn một chút, thế nhưng cũng không lớn, giống như con gái chưa phát dục vậy.
"Một mình ở nhà nhàm chán như vậy sao? Tại sao lại tự mình chơi đùa?"
Kiều Tâm hiện tại đối với lời đùa giỡn của Cố Thành An cũng không để ý, hướng ra sau dựa vào ghế sô pha, "Vậy anh giúp em nhu nhu, có chút trướng, hơn nữa cũng có chút đau, anh nói xem có phải là~~~?"
"Trướng sữa?"
"Ân"
Kiều Tâm thét lớn một tiếng, để Cố Thành An xoa cho mình.
Bỗng nhiên động tác liền chuyển biến, Cố Thành An không biết từ lúc nào đã dùng miệng thay tay, trực tiếp ngậm lấy nụ hoa Kiều Tâm mà lộng.
Kiều Tâm cũng không ngăn cản, hiện tại dục vọng trong thân thể ngày càng mạnh, huống chi muốn sinh.
Sau khi sinh một tháng chỉ sợ sẽ không sinh hoạt được, lúc này làm càn một chút cũng không sao cả.
Cố Thành An dùng răng và đầu lưỡi liếm láp nụ hoa hồng nhạt, trong khoảng thời gian này nụ hoa to lên không ít, nếu không mặc nhiều áo, chỉ mặc một áo thì có thể nhìn thấy bộ dáng nụ hoa rõ ràng.
Khẽ cắn nụ hoa, Cố Thành An có ý xấu mút vào, hấp một lát bỗng nhiên trong miệng có điểm ngọt ngọt.
Một cỗ hương vị sữa.
Thật sự là trướng sữa.
Kiều Tâm vốn mơ mơ màng màng cũng phải trừng lớn mắt không thể tin được nhìn Cố Thành An, vừa rồi trước ngực có một loại cảm giác, như là.....
Như là có cái gì đó bị hút đi.
"Không thể nào..."
"Đến thời điểm nên đi hỏi bác sĩ một chút, khả năng chỉ là trong khoảng thời gian này, thế nhưng như vậy cũng tốt, đến thời điểm con có thể uống sữa, không cần ăn sữa bột."
"Cố Thành An em có cảm giác anh thật sự khốn kiếp a."
"..... Tiểu tâm can, em cũng không thể trách anh, chẳng lẽ em nhẫn tâm?"
"Em nhẫn tâm? Nếu anh không đành lòng thì cho con ăn đi."
Cố Thành An cúi đầu lại hấp một ngụm, sau đó hôn trụ miệng Kiều Tâm, đem sữa trong miệng truyền sang cho cậu, hai người miệng lưỡi giao nhau quấn lấy nhau.
Sữa tươi màu trắng từ khóe miệng trượt xuống.
Tay Cố Thành An thò xuống dưới, trực tiếp dừng tại hoa tâm của Kiều Tâm, khều hai phiến hoa thần, nhịn không được đưa ngón tay vào bên trong dò xét.
Kiều Tâm hừ nhẹ một tiếng, cả người run lên.
"Anh đừng, không được...."
"Như thế nào không được? Anh xem phía dưới của em thật sự rất cao hứng." Tay Cố Thành An bên trong hoa huyệt nhợt nhạt đưa đẩy, lại còn lăn qua lộn lại giảo lộng.
Loại chuyện này, Kiều Tâm một khi đã tiến vào trạng thái si mê thì không có biện pháp cự tuyệt, chỉ có thể chịu đựng rên rỉ, nhận ý xấu của Cố Thành An.
Thời điểm hai người đang hôn nhau, Kiều Tâm bỗng nhiên đau bụng.
Đẩy Cố Thành An một chút, "Không, không được... Em giống như, giống như muốn sinh....."
Ngón tay cắm trong hoa huyệt Kiều Tâm dọa Cố Thành An nhảy dựng lên, ngón tay hoàn toàn chìm vào, để trong hoa tâm Kiều Tâm. Thân thể Kiều Tâm mẫn cảm sao có thể chịu được loại kính thích này, bên trong hoa huyệt liền trào ra một cỗ nước dâm dịch.
"Ân a~"
"Tiểu tâm can, em đây là muốn sinh hay vẫn muốn bị làm?"
"Ngô! Không, không phải, là muốn sinh thật, bụng em đau quá.....!"
Cố Thành An vội vàng đem tay rút ra, tùy tiện lấy giấy đem hoa huyệt đã ướt rối tung rối mù của Kiều Tâm lau sạch, thuận tiện đem nụ hoa còn dính chút sữa liếm sạch.
"Em đừng lo lắng, chúng ta sẽ đi bệnh viện, anh sẽ gọi điện cho Lý thúc thúc."
"Ân... Anh mau lên, em đau."
Kiều Tâm nhắm mắt nằm ở bên cạnh, đau đến tận tâm can.
Khi đến bệnh viện, Kiều Tâm liền bị đẩy vào phòng sinh, Cố Thành An ngồi xổm bên ngoài.
Thật sự muốn sinh? (=_=)
Ngàn vạn lần không thể có chuyện, hai người đều phải bình an đi ra.
Ở bên ngoài đợi cả một buổi tối, có thể nghe được âm thanh trong phòng sinh khiến Cố Thành An rất lo lắng, hận không thể thay Kiều Tâm gánh vác nỗi khổ này.
Đi tới đi lui ở bên ngoài, mãi cho đến hừng đông, thời điểm sáu giờ sáng, trong phòng sinh rốt cuộc cũng xuất hiện tiếng khóc của trẻ con. (đẻ lâu vậy @@)
Cố Thành An cả kinh, chạy vọt đến trước cửa.
Hộ sĩ ôm đứa nhỏ đi ra nhìn thấy Cố Thành An, đối với hắn cười cười, "Là con gái."
"Kiều Tâm thế nào rồi?"
Cố Thành An nhìn con một chút liền khẩn cấp hỏi, "Không có việc gì đi?"
"Ngủ, anh có thể vào phòng bệnh với cậu ấy, bất quá đứa nhỏ này?"
Cố Thành An rốt cuộc cũng yên tâm, nhìn nhìn đứa nhỏ Kiều Tâm vì hắn mà sinh, "Chờ em ấy tỉnh lại thì đặt tên, cô đem đứa nhỏ qua phòng giữ ấm bên kia đi."
"Được"
Hộ sĩ thật không hiểu, vì sao Cố Thành An đối với đứa nhỏ một chút cũng không để bụng.
Quả nhiên không thể hiểu lắm những người trên thế giới này.
Vào phòng bệnh với Kiều Tâm, Cố Thành An gọi điện thoại đến công ty an bài một chút công việc, còn mình sẽ ở một bên canh giữ chờ đến khi Kiều Tâm tỉnh lại, kết quả chính mình ngủ lúc nào cũng không biết.
Thời điểm Kiều Tâm tỉnh lại thì thấy Cố Thành An tựa bên giường mình ngủ, cười đưa tay xoa đỉnh đầu hắn một chút.
Sau đó......
Cậu hơi nâng người lên nhìn bụng mình, nguyên bản cái bụng cao ngất đã bằng phẳng như lúc ban đầu, trong lòng vui vẻ ~~~
Rốt cuộc cũng không phải trốn tránh người khác nữa!
Nếu trốn tránh nữa, cậu sẽ điên mất!
Cố Thành An mở mắt phát hiện Kiều Tâm đã tỉnh, nắm tay cậu, "Tâm can rốt cuộc em cũng tỉnh, nếu em mà không tỉnh lại, anh sẽ bị em hù chết!"
"Con đâu?"
"Phòng giữ ấm bên kia, để anh bảo hộ sĩ ôm lại đây."
"Ân"
Hiện tại rối rắm duy nhất của Kiều Tâm cũng không còn, dù sao đứa nhỏ cũng đã sinh, có bảo bảo mềm mềm ỷ lại cậu, cảm giác cũng không tệ.
Cố Thành An thấy thế biết Kiều Tâm rất thích đứa nhỏ này, đi ra ngoài bảo hộ sĩ ôm con vào, sau đó ngồi bên giường.
"Em xem có phải rất xinh đẹp hay không?"
"..... Hiện tại nhìn ra được cái rắm, đúng, tên con là gì?"
"Em đặt đi"
"Em nghĩ đã, vậy gọi..... Cố Miên được không?"
"Ân"
Kiều Tâm nghe vậy kì quái nhìn Cố Thành An, đã thấy ánh mắt Cố Thành An ôn nhu, khóe miệng tràn đầy tiếu ý, trong lòng liền trở nên ấm áp.
Hai người chống tầm mắt lại, Cố Thành An kiềm chế kích động trong lòng, cúi đầu nhẹ nhàng ngậm môi Kiều Tâm, nỉ non nói, "Cảm ơn em, Kiều Tâm."
Một câu khiến Kiều Tâm cố gắng không đỏ mắt, khẽ nhếch khóe miệng đáp lại nụ hôn triền miên này.
Thời gian gần một năm, hiện tại.... Hết thảy mọi thứ đều hoàn mỹ.
Một nhà ba người còn rất lâu dài.
--- ------ ------ -----
HẾT
|