Thương Yêu Bảo Bối
|
|
Chương 10
Cửa phòng vừa mở, Lý Miêu sợ ngây người. Cậu cuối cùng cũng biết tại sao Lý Minh Nghĩa không ngại chạy xe đường dài để đến được sơn trang ôn tuyền này, sở thích chỉ trên danh nghĩa, thật chất do nơi đây chính là một cái sơn trang tình thú.
Gian phòng trước mắt trang hoàng thành phòng học, có bảng đen, có bục giảng, trên bàn sáng loáng bày một ít đạo cụ tình thú, đặc biệt, còn có một bộ quần áo thủy thủ.
Mặt Lý Miêu xoát một cái liền biến đỏ, cậu hờn dỗi liếc Lý Minh Nghĩa. Hắn từ phía sau ôm Lý Miêu, hôn nhẹ lên gò má cậu, cười nhẹ nói, "Bảo bối nhi, nơi này ra sao?"
Hai má mạt ửng hồng, hơi thở ấm nóng của Lý Minh Nghĩa phun ở bên tai, giọng nói trầm thấp khiêu gợi dán vào lỗ tai đánh mạnh vào dây thần kinh giác quan của cậu, chưa kịp trả lời eo đã mềm nhũn. Phản ứng của cậu là câu trả lời tốt nhất với Lý Minh Nghĩa.
Hắn cười khẽ, ôm Lý Miêu đặt ngồi trên bàn học, bản thân đứng trên bục giảng, từ trên cao nhìn xuống đánh giá sắc mặt ửng hồng của nhi tử, trong miệng nghiêm túc nói, "Bạn học Lý Miêu, tại sao lên lớp muộn thế?"
Lý Miêu ngắm nhìn phụ thân cao to, anh tuấn của mình, mặt càng đỏ ửng, nếu ba ba là thầy giáo của cậu, nhất định cậu cái gì cũng học không vào.
Sóng mắt lưu chuyển, đuôi lông mày nơi khóe mắt mang vẻ quyến rũ, nâng cằm, giả vờ ngây thơ nói, "Bởi vì mỗi buổi sáng, ba ba đều muốn thao tiểu huyệt của em, làm đến em không dậy nổi... Thầy ơi, em không phải cố ý đến muộn đâu..."
Giọng nói trong trẻo, dễ nghe còn mang theo thanh âm thiếu niên sạch sẽ, sáng sủa nhưng từ trong miệng lại phát ra lời nói dâm loạn, khiến Lý Minh Nghĩa chút nữa là không khống chế được bản thân, cố gắng trấn định tiếp tục đóng vai thầy giáo nghiêm khắc, "Bạn học Lý Miêu, trò có biết như vậy chính là loạn luân không, trong mắt trò còn có luân thường sao? Thầy đâu có dạy trò như vậy."
Lý Miêu nhận sai cúi đầu, "Thưa thầy, em sai rồi. Nhưng mà thầy ơi, tình yêu chân thành là không có tội, em chỉ là yêu ba ba, ba ba cũng yêu em, cả hai đều yêu nhau thật lòng mà, cha con thì đã là gì? Chúng ta cũng không có gây trở ngại người khác a."
Lý Minh Nghĩa giận dữ vỗ bàn nói, "Trò còn nguỵ biện! Quả thực không biết liêm sỉ là gì, cậu đứng dậy cho tôi, ra sau đứng."
Bé ngoan Lý Miêu vâng lời đứng dậy đi về phía sau, Lý Minh Nghĩa cũng đi đến trước mặt cậu, nâng cằm cậu lên, "Đem quần cởi ra, thầy muốn kiểm tra một hồi."
Lý Miêu do dự một chút, thấp giọng nói, "Thầy, ba ba của em rất ghen, không thích người khác nhìn thân thể của em đâu."
Lý Minh Nghĩa cả giận nói, "Tôi là thầy giáo của em, hiện tại muốn kiểm tra thân thể dâm đãng của em, xem nó dâm đến mức nào mà dám mặc kệ luân thường đạo lý quyến rũ ba ruột của mình!"
Lý Miêu sợ hết hồn, một mặt sợ sệt nhanh tay cởi quần xuống. Quần soóc rơi để lộ cẳng chân, dương vật phấn nộn ngẩng đầu, đỉnh mắt thậm chí còn chảy ra một ít nước dâm. Lý Minh Nghĩa cầm lấy, giả vờ khinh bỉ nói, "Thực sự là dâm loạn, bị thầy giáo phạt mà còn rất cao hứng nhỉ? Cư nhiên vểnh cao như thế! Xoay qua, để thầy nhìn cái lỗ huyệt dâm loạn, xem xem có phải nó cũng đang chảy nước."
Lý Miêu nghe lời xoay qua chỗ khác, Lý Minh Nghĩa lại ra lệnh cho cậu mở hai chân, lộ ra tiểu huyệt, Lý Miêu đều nhất nhất làm theo. Ánh đèn trong phòng sáng sủa, bên trong huyệt của Lý Miêu sớm chảy đầy nước dâm, và đang co rút kịch liệt, mơ hồ có thể nhìn thấy cả thịt huyệt đỏ hồng bên trong. Lý Minh Nghĩa nhịn cả một tuần, côn thịt vốn đã sớm sưng to, cứng rắn. Thân trên của con trai y phục vẫn chỉnh tề, chỉ có phía dưới trần truồng, trên chân mang đôi vớ màu trắng, cặp đùi thon dài nhấc lên, lộ ra tiểu huyệt đầy dâm thủy.
Bình thường Lý Minh Nghĩa không nỡ sử dụng đạo cụ trên thân thể của con trai, nhưng hôm nay hắn không nhịn được, cầm lấy trứng rung hình viên phấn nhét vào lỗ huyệt của cậu, miệng nói, "Thực sự là dâm đãng, bị thầy giáo nhìn cũng có thể chảy nước. Nói, ba ba của em bình thường thao em thế nào?"
Trứng rung lạnh lẽo bị nhét trong huyệt, Lý Miêu a một tiếng, thở hổn hển, liếm môi, nói, "Ba ba của em rất lợi hại, dương cụ vừa to vừa dài, bình thường đều nhét cả cây vàotaoa huyệt của em, một lần ba ba có thể thao rất lâu, mỗi ngày đều chơi em rất thoải mái..."
Lý Minh Nghĩa chà chà hai tiếng, lại nhét vào hai viên phấn, nhìn tiểu huyệt dễ dàng nuốt vào, không nhịn được dùng ngón tay đâm vào, giảo tiểu huyệt, "Thực sự là dâm đãng... Tao huyệt của em thật tham ăn. Dương cụ của thầy cũng cứng rồi, bạn học Lý Miêu mau giúp thầy liếm, lát nữa thầy cũng giống ba ba của em sẽ thao em sung sướng, được không?"
Lý Miêu căng thẳng lắc lắc đầu, tiểu huyệt một trận co rút nhanh, kẹp chặt ngón tay Lý Minh Nghĩa, "Không được không được, thầy ơi, ba ba của em mà biết sẽ tức giận, như vậy thì ba ba sẽ không chịu làm tình với em nữa."
Lý Minh Nghĩa nghe nhi tử nói, trong lòng vui sướng, trên mặt lại giả vờ tức giận, cố ý đe dọa, "Nếu không cho thầy *** em, thầy sẽ đem chuyện loạn luân của hai cha con nói ra, khiến em không thể tiếp tục học ở trường này nữa!"
Lý Miêu hoảng sợ, trong mắt nổi lên một trận hơi nước, mềm mại cầu xin tha thứ, "Thầy... Không cần..." Giọng nỉ non kéo dài, mang theo ý tứ làm nũng, nhưng Lý Minh Nghĩa không hề bị lay động.
"Vậy thì nhanh liếm!"
Hắn đem eo ưỡn một cái, Lý Miêu ủy khuất thả chân xuống, xoay người, quỳ đối mặt với côn thịt thô to, cậu liếc nhìn Lý Minh Nghĩa, thấy hắn một mặt bỡn cợt, không nhịn được ngoác miệng ra nói lầm bầm, "Ba ba thật xấu..."
Lý Minh Nghĩa nhẫn cười nói, "Bảo bối, ta hiện tại là thầy giáo của con, gọi sai rồi."
"Ba ba, đừng đùa, tiểu huyệt ngứa chết rồi, trước thao bảo bối chữa ngứa trước đi..."
Những viên phấn bên trong huyệt đột nhiên chấn động, Lý Minh Nghĩa vừa bật công tắc, viên phấn liền lồi gai nhỏ liên tục chấn động khiến tiểu huyệt một trận tê dại, tao động của Lý Miêu vốn đang động tình, hiện tại càng lúc càng ngứa hận không thể được dương cụ đâm sâu vào.
"Vội cái gì, thầy còn chưa trừng phạt xong mà, nhanh liếm thịt heo bổng đi, nó rất nhớ cái miệng nhỏ của bảo bối."
Lý Miêu ngắm nhìn cây gậy nóng trược mặt, vừa yêu vừa hận đến nghiến răng. Yêu nó vì luôn mang đến cho cậu sung sướng, thao cậu dục tiên dục tử, cao trào không ngừng; hận nó vì sức bền quá dài, thường đem cậu đâm khóc, thao bắn mà còn chưa chịu ra, chơi đến cậu đau lưng nhức eo.
Lý Miêu bất đắc dĩ há to mồm ngậm lấy côn thịt tím thô, từ khi hai cha con thân mật hòa hảo, cũng rất ít khi làm việc này. Cậu không thích lắm, không phải là không muốn làm ba ba vui sướng, chỉ là dương vật của ba ba quá lớn, cậu hàm không hết, Lý Minh Nghĩa lại rất dẻo dai, lúc nào cũng khiến hàm cùng miệng nhỏ của cậu mỏi nhừ đều chưa chịu bắn, cho dù có ra nhanh, cũng không nhất định là xả vào lỗ huyệt của cậu.
Kỹ xảo mút liếm dương cụ của Lý Miêu không hề tiến bộ, vẫn như cũ duy trì hôn hôn liếm liếm một chút thôi, dù là vậy, Lý Minh Nghĩa cũng không chê, trái lại phi thường hưng phấn. Đại quy đầu nhét trong miệng nhi tử không nhịn được bắt đầu co rúm, Lý Miêu bị đỉnh a a gọi.
"Trò Lý Miêu, thịt heo bổng của thầy ăn ngon không?"
"A a... Ăn ngon" Lý Miêu bị đỉnh nói không ra lời.
"Có muốn hay không ngày ngày đều được ăn thịt heo bổng của thầy?"
"A... Muốn"
"Của ba ba em ăn ngon hay của thầy ngon hơn?"
"A a a... Đều ngon!"
Lý Minh Nghĩa lại cúi người hướng bên trong tiểu huyệt của con trai nhét vào thêm mấy viên phấn, đem công tắc mở tối đa.
"A...Ừm..." Lý Miêu bị chấn động vòng eo bủn rủn, trong miệng côn thịt to dài cắm vừa nhanh vừa sâu, mấy lần chạm đến cuốn họng làm cậu muốn ói ra.
"A a... Ân ha..." Ba ba thật xấu, Lý Miêu nước mắt rưng rưng ngẩng đầu.
Lý Minh Nghĩa bị ánh mắt câu nhân của con trai trêu cho dương cụ lại phồng lớn thêm một vòng, lấp đầy miệng nhỏ. Đầu lưỡi đẩy đại quy đầu tỏ vẻ kháng nghị, liếm qua mã mắt, làm thân thể Lý Minh Nghĩa căng cứng, thoải mái thở ồ ồ, gần như sắp diễn không nổi nữa.
Hắn nhanh chóng cắm mấy lần, rút côn thịt ra, ôm lấy nhi tử, đem cậu áp lên bàn, hai ba cái xé đồng phục của con trai, đưa tay lấy bộ quần áo thủy thủ qua, không nói gì liền tròng vào người cậu.
Bộ quần áo rất vừa vặn, chiếc váy ngắn bên dưới màu xanh da trời, chỉ dài đến cặp đùi, chiếc áo bên trên cũng ngắn, để lộ ra một đoạn vòng eo tinh tế, duyên dáng.
Làn da của Lý Miêu rất trắng, đôi mắt to tròn, bề ngoài xinh đẹp, thanh tú, nếu nhìn lướt qua thì khó phân biệt là nam hay nữ. Giờ khắc này, cậu mặc lên người bộ quần áo thủy thủ, toát lên bộ dạng của một thiếu nữ thanh xuân tràn trề.
Lý Minh Nghĩa luôn biết bảo bối của mình rất ưa nhìn, thế nhưng ngắm nhìn bảo bối xinh đẹp trước mắt, lòng lại dâng lên một cổ đố kị. Hắn đố kị những bạn học mỗi ngày cùng nhi tử đồng thời đến trường, mặc đồng phục lên nhi tử đẹp đến kinh người, nghĩ đến bảo bối của hắn mỗi ngày bị vô số người lén lút quan sát, liền hận không thể đem cậu giấu đi để không ai có thể nhìn thấy.
Hắn vén chiếc váy lên, tách ra hai chân, móc tất cả những viên phấn bên trong tiểu huyệt đang không ngừng rung động ra ngoài, đỡ lấy dương cụ đã cứng đến sắp nổ tung, hung hăng đâm vào u huyệt ẩm ướt của nhi tử.
"A..."
Lý Miêu bị đỉnh cực kỳ thỏa mãn, mở lớn chân, dâm huyệt thuận theo tiếp nhận côn thịt đã một tuần xa cách.
Côn thịt tím to của Lý Minh Nghĩa vừa tiến vào u huyệt ấm áp nhuyễn nộn, liền không nhịn được thở dài thỏa mãn, quá thư thái. Lập tức rút ra, lại nặng nề nấc vào, hai túi nang vỗ vào mông nhỏ đùng đùng.
Lý Minh Nghĩa dùng toàn lực thao nhi tử, mỗi lần rút ra lại đi vào toàn căn, âm mao cứng rắn mỗi lần đều chà xát trên thịt mông mềm mại của Lý Miêu, một mảnh cảm giác tê dại từ dưới thân truyền ra, lan tràn đến toàn thân.
"Aha... Hảo bổng..." Lý Miêu rên rỉ nói.
Côn thịt cứng rắn thô to, mỗi lần đều đỉnh rất sâu, nhiều lần nấc đến huyệt tâm, làm tiểu huyệt trống vắng của Lý Miêu cảm thấy thỏa mãn. Trong phòng vang lên tiếng mông thịt bành bạch, cùng tiếng dương cụ đâm tao động xì xì xì.
Đầu lưỡi Lý Minh Nghĩa cũng không nhàn rỗi, cách lớp áo thủy hôn lấy nụ hoa của nhi tử. Nhũ hoa mẫn cảm theo khoái cảm càng hứng tình dựng thẳng, lớp áo bị liếm ướt nhẹp, Lý Miêu không thoải mái xoay eo.
"A... Ha... Không cần... Ân a... Ba ba... Lại dùng lực..."
Eo của Lý Minh Nghĩa như pít tông đâm đến u huyệt không ngừng văng dâm thủy tung tóe, *** nhân nhi dưới thân đến bàn học "cọt kẹt, cọt kẹt" vang vọng, theo động tác đưa đẩy của hắn, thậm chí khiến cái bàn nhúc nhích khỏi vị trí ban đầu.
"Dâm hàng, thầy *** em sướng hay không sướng? Cây gậy sắt này có làm đến tao tâm của em không?" Lý Minh Nghĩa chưa quên nhân vật bản thân đang đóng vai, thở hổn hển một bên vừa thao vừa hỏi.
"Aha... Thoải mái... Thật thoải mái... A ha... Thầy *** em rất sướng... Thật sâu... Ba ba *** cũng thoải mái... Đều thoải mái... Ân ha..." Lý Miêu bị chịch hết sức thỏa mãn, tự giác đưa tay an ủi tiểu Miêu đang chảy nước phía dưới.
Lý Minh Nghĩa trừu sáp mấy chục cái, thì ôm lấy con trai đi đến đứng trước tấm bảng đen, nhét vào tay cậu một viên phấn, cười xấu xa nói, "Bạn học Lý Miêu, em không ngoan, phạt em viết "em sai rồi", không viết xong hết bảng không cho bắn."
Lý Miêu a một tiếng đầy mặt không vui, Lý Minh Nghĩa vén chiếc váy ngắn lên, nhấc một chân của cậu lên, dương cụ lại cắm vào thật sâu, dừng lại trong tiểu huyệt bất động, thúc giục, "Nhanh viết, không viết côn thịt thô to không *** tao động."
Lý Miêu không thể làm gì khác hơn là cầm lấy phấn viết, vừa viết được một nét, côn thịt liền hung hăng đỉnh một cái, Lý Miêu thở gấp, tay run lên, cong mông thỏa mãn.
"Trò Lý Miêu, chữ này bị hư rồi, em có viết được không?"
Lý Miêu ai oán liếc nhìn xấu ba ba đang giở trò, không thể làm gì ngoài một lần nữa viết. Dương cụ không ngừng *** tiểu huyệt, hai túi vỗ vào mông nhỏ khiến nó rung động, tiếng đùng đùng vang vọng ở bên tai, khiến Lý Miêu có ảo giác bản thân thật sự đang ở trong phòng học để ba ba *** toàn thân không khỏi trở nên hưng phấn. Thật vất vả viết xong ba chữ, côn thịt của Lý Minh Nghĩa lại dừng lại, cậu lại phải tiếp tục viết.
Côn thịt trong tiểu huyệt giở trò xấu, khi nhẹ khi nặng, tay Lý Miêu thỉnh thoảng run lên, chữ viết cong vẹo. Viết xong một loạt, Lý Minh Nghĩa ôm cậu vừa điên cuồng trừu cắm vừa ra hiệu cho cậu tiếp tục viết. Lý Miêu bị dương cụ thô tím đỉnh căn bản không có cách tập trung, vòng eo tê dại đến cuối cùng ngay cả phấn cũng không cầm nổi.
Lý Minh Nghĩa càng thao càng nhanh, côn thịt trong lỗ huyệt mạnh mẽ ra vào, kéo theo dâm thủy trong suốt. Lý Miêu bị làm đến thở gấp, dứt khoát ném phấn đi.
Lý Minh Nghĩa bật cười, thô thở nói, "Hài tử không ngoan, phạt không cho bắn!" Cầm trứng rung một bên qua, dây điện quấn lên tiểu Miêu. Lý Miêu kinh hô một tiếng, vốn tiểu Miêu đã gần chạm đến khoái cảm bị dây điện thô ráp quấn vào liền giật mình, chút nữa là bắn, rồi lại bị ràng buộc bắn không được, nửa nạc nửa mỡ thập phần không thoải mái.
Cậu cầu xin tha thứ, "Thầy ơi... Em sai rồi... Aha... Để em bắn đi mà..."
Lý Minh Nghĩa đem cậu xoay qua, mặt đối mặt ôm, lưng chống đỡ trên bảng đen, hai chân vòng ở trên eo, nhanh chóng thao tiểu huyệt, một bên cúi đầu nhìn hạ thân nhi tử vô cùng đáng thương, thở gấp cười nói, "Đây là trừng phạt, ai kêu em không nghe lời."
"A... Aha... Ân a..." Lưng Lý Miêu chà xát trên mặt bảng bóng loáng, bị côn thịt thao vòng eo không ngừng vặn vẹo, bên trong u huyệt khoái cảm không đoạn tích lũy, nhưng không cách nào phát tiết, khiến hai mắt cậu rưng rưng nước mắt.
Lý Minh Nghĩa bị dáng dấp câu nhân của cậu khiến tình dục càng bùng cháy mạnh, nhẫn không được hung hăng cúi đầu hôn lên miệng nhỏ hương diễm, dưới thân bất chấp thao, huyệt thịt thậm chí bị kéo theo ra bên ngoài, nấc mấy trăm hạ, mới đỉnh chặt vào huyệt tâm, tinh trùng nóng bỏng giống như sóng lớn phun mạnh vào trong tao động.
"A... Ân a..." Lý Miêu bị tinh dịch như dung nham kích thích toàn thân run rẩy không ngớt, trước mặt không cách nào phát tiết, chỉ có phía sau dâm huyệt đạt cao trào. Lý Minh Nghĩa cảm nhận được dòng nước ấm không phải tinh dịch của mình chảy ra, không khỏi kinh ngạc, nhả môi nhi tử nói, "Bảo bối, cư nhiên con có thể từ phía sau cao trào?"
Sau cao trào đầu óc Lý Miêu trống rỗng, Lý Minh Nghĩa nói gì đều không nghe rõ.
Hắn nhìn thấy dáng dấp của con trai, nhẹ cười ôm lấy cậu quẹo vào phía sau. Nguyên lai sau bảng đen là một phòng xép có đầy đủ thiết bị.
Lý Minh Nghĩa bắn một lần, dương cụ nửa mềm vẫn nằm trong thân thể nhi tử, không chặn nổi tinh dịch cùng dâm thủy trong suốt chảy ra không ngừng, mãi tới khi đi đến giường, trên đất đã chảy rất nhiều bãi nước trắng đục
|
Chương 11
Cả hai tinh lực tràn trề giao hoan một hồi thì ôm chặt lấy nhau nằm nghỉ ngơi trên giường.
Lý Minh Nghĩa cởi bỏ dây quấn trên dương vật Lý Miêu ra, nó liền mềm oặt nằm giữa bụi cỏ lưa thưa, hắn trìu mến cúi người hôn khẽ. Sau đó ôm chặt cậu trong lòng, nhìn đôi má ửng hồng của con trai, lồng ngực vẫn không ngừng thở dốc. Sờ nhẹ trên thân thể ướt mồ hôi, nhiệt độ có chút cao, hắn tiện tay cầm khăn mặt đặt ở một bên giường nhẹ nhàng lau chùi mồ hôi trên người nhi tử.
Lý Miêu phục hồi tinh thần, thở gấp tiếng nói, "Ba ba, chút nữa là người thao chết con rồi."
Lý Minh Nghĩa cười cắn môi dưới của cậu, "Chẳng phải vừa rồi bảo bối còn sướng đến mức đạt cao trào từ phía sau sao?" Hắn lướt tay trên làn da của cậu, rồi mò đến phía dưới tiểu huyệt, u huyệt bị thao ửng đỏ, nhưng không hề sưng, xem ra con trai sớm đã thích ứng mỗi khi hắn chịch tao động rồi, không chơi đến quá đáng cơ bản sẽ không bị thương, điều này làm Lý Minh Nghĩa rất yên tâm. Một tay móc tinh dịch mà bản thân đã bắn vào trong u động, cảm thấy có chút đáng tiếc, một tay tiếp tục tuốt côn thịt đã nửa mềm của mình rồi lại nhét vào dâm động của nhi tử. Hắn không tính sẽ làm tiếp, chỉ là yêu thích cảm giác dương cụ được thịt huyệt mềm mại bao bọc bên trong.
Thậm chí Lý Minh Nghĩa từng có ý nghĩ hoang đường, nếu như lúc trước sinh ra chính là một đứa con gái, có lẽ hắn sớm thao đến mang thai cũng không chừng.
"Đáng tiếc bảo bối không thể sinh con cho ba ba, nếu không bên trong nuốt nhiều tinh trùng như vậy thì đã sớm có con rồi."
Lý Minh Nghĩa tưởng tượng ra đứa nhỏ của hắn và nhi tử chắc chắn sẽ rất xinh đẹp, dù sao bảo bối của hắn cũng rất tuyệt vời.
Lý Miêu lườm hắn một cái, mất hứng nói, "Đúng rồi, thiệt đáng tiếc vì con không thể sinh. Ba ba nếu muốn hài tử thì mau đi tìm cuộc sống khác đi!"
Lý Minh Nghĩa thấy cậu sinh khí, vội vàng xin lỗi, dỗ nói, "Xin lỗi bảo bối, ba ba nói nhầm, ba ba không muốn người khác, cũng không cần hài tử, ba ba chỉ cần bảo bối một người là đủ rồi."
Lý Miêu mân mê miệng quay đầu không để ý tới Lý Minh Nghĩa, thậm chí thân thể cũng lùi ra xa, côn thịt lập tức thoát ly tiểu huyệt, không chặn nổi bạch trọc chảy ra ngoài.
Lý Minh Nghĩa hối hận bản thân đã lỡ miệng, nhích đến gần ôm cậu, liên tục hôn lên mặt Lý Miêu, thấp giọng dỗ nói, "Bà xã bảo bối đừng tức giận, ông xã nói nhầm, đời này ông xã chỉ muốn bà xã. Ngươi chính là con trai của ta, lão bà của ta, trừ ngươi ra, ai ta cũng không cần."
Lý Miêu vẫn như cũ giận hờn. Lý Minh Nghĩa vươn mình ép trên người cậu, cúi đầu đặt môi hôn lên mí mắt, sống mũi, cái miệng nhỏ nhắn và chiếc cằm tinh xảo, không ngừng dỗ dành,"Bà xã tốt, ngươi đánh ta đi, đánh tội miệng thối, chỉ biết ăn nói lung tung, làm bảo bối mất hứng."
Vừa nói vừa nắm lấy tay Lý Miêu đánh vào hai má của mình khiến cậu sợ hết hồn, mau mau thu tay về. Lý Minh Nghĩa thấy thế lại đến gần hôn mặt cậu, ăn nói khép nép, "Bảo bối thương ta như vậy, đều không nỡ đánh, làm sao cam lòng cùng ta sinh khí chứ, bảo bối ngoan, đừng tức giận được không, ta đau lòng."
Lý Miêu bị Lý minh Nghĩa liên tục dụ dỗ, cũng hết giận, một lát mới thấp giọng nói, "Ba ba, chúng ta có phải là không nên ở bên nhau không? Phải chăng... Tách ra sẽ tốt hơn?" Vài chữ cuối âm thanh rất thấp.
Lý Minh Nghĩa sững sờ, lập tức trầm mặt xuống, ôm chặt lấy cậu, giọng cũng run run, "Không cho con nói lời này. Không ở bên ba ba thì con nghĩ bên ai đây hả? Ta sẽ không để con ly khai ta."
Lý Miêu cắn môi, hai mắt tụ sương mù, ngữ thanh mang theo nức nở nói, "Nhưng là ở cùng con, ba ba chẳng những phải gánh tội danh loạn luân, thậm chí còn không có hài tử nối dõi. Con cũng không thể sinh nhi tử cho ba ba, ba ba sẽ không có đời sau."
Lý Minh Nghĩa thở dài, trong lòng thầm mắng mình nói lung tung, hại bảo bối của hắn cho là thật. Lý Miêu tuổi còn nhỏ, mặc dù ở trên giường có buông thả cỡ nào, lớn mật ra sao, thì cũng không bằng bản thân hắn đã lăn lộn trong xã hội mấy chục năm. Hắn sao lại không biết, con trai nhiều lần sợ hãi cùng hắn tách ra, bảo bối của hắn ngày thường thì thấy cả gan làm loạn, trên thực tế là thập phần nhát gan. Câu dẫn cha ruột của mình loạn luân, cái này trong lòng của cậu luôn là một tội danh được chôn dấu. Lý Minh Nghĩa nghĩ, nếu hắn không sớm đánh bay ý tứ này trong lòng con trai, thì sớm muộn cũng có một ngày, hắn thật sự sẽ mất đi nhi tử. Hắn không dám tưởng tượng đến cuộc sống không có Lý Miêu.
Hắn hôn lên lông mi đang đọng nước mắt của cậu, nhẹ liếm môi cậu, chóp mũi của cậu, cùng nhi tử quấn quýt hô hấp.
"Bảo bối, con hãy nghe ba ba nói." Lý Minh Nghĩa trầm giọng, "Ba ba không thể không có con, tương lai còn cả chục năm, chúng ta đều phải đi cùng nhau. Bất kể sau này có bất luận ai uy hiếp con tựa như lời ba ba nói sai lúc nãy, hay dọa sẽ khiến con nghỉ học cũng được, thân bại danh liệt cũng được, đều đừng quan tâm, con không cần sợ, chỉ cần bảo bối tin tưởng ba ba, ở cạnh ba ba liền tốt. Hiểu không?"
Đôi mắt to tròn, đen lay láy của Lý Miêu nhìn chằm chằm Lý Minh Nghĩa, khẽ liếm lấy đôi môi của ba ba, biểu thị bản thân đã hiểu.
"Ba ba yêu con, bảo bối. Coi như tình yêu này không được thế gian chấp nhận, ta vẫn như cũ yêu con. Dù có thế nào xin con đừng buông tha ba ba. Nếu như con ly khai ba ba, kia ba ba mới thật đáng thương. Con không hy vọng nhìn thấy dáng vẻ thê lương của ba ba đâu, đúng không?"
"Đương nhiên không." Lý Miêu tưởng tượng đến mỗi đêm ba ba một mình cô độc, không nhịn được mũi chua xót, "Con sẽ không ly khai ba ba."
Lý Minh Nghĩa cổ vũ hôn lên má cậu, nói tiếp, "Ba ba lớn hơn con mười tám tuổi, rất sợ không thể cùng con đi đến già, sợ bản thân một ngày sẽ chết trước mặt bảo bối, để bảo bối lẻ loi đối mặt với thế giới này, cho nên từ giờ trở đi, ba ba sẽ cố gắng rèn luyện, nỗ lực để sống một cuộc sống khỏe mạnh, chỉ hy vọng có thể bồi bảo bối lâu một chút nữa."
"Ừm." Cánh tay Lý Miêu vòng ôm cổ Lý Minh Nghĩa, lẳng lặng nghe hắn nói.
"Vốn ba ba định chậm một chút mới nói với con, thế nhưng nếu đã lỡ đề cập rồi thì ba ba cấp bảo bối một ước định sớm." Lý Minh Nghĩa hít sâu, hắn không nghĩ sẽ nói sớm như vậy, "Ba ba định chờ con đến khi mười tám tuổi, sẽ đem hộ khẩu của con chuyển ra ra ngoài, sau đó đưa con sang học đại học ở Canada. Trước con qua bên kia học, ở đây ba ba tận lực nhanh chóng lo liệu xong chuyện bên này, rồi tiếp đó sẽ lập tức đuổi theo bảo bối sang nước ngoài, chờ con tốt nghiệp liền di dân, sau đó, chúng ta sẽ kết hôn."
"Kết hôn?" Lý Miêu nghe vậy kinh ngạc nói, "Nhưng chúng ta là cha con ruột, làm sao có thể kết hôn?" Cậu biết ở Canada chấp nhận hôn nhân đồng tính, thế nhưng khẳng định không ủng hộ phụ tử kết hôn.
Lý Minh Nghĩa nở nụ cười, "Sở dĩ ta muốn chuyển dời hộ khẩu con ra ngoài vì hiện nay pháp luật Trung Quốc thừa nhận quan hệ thân tử chỉ là tên chứng minh có trong hộ khẩu, chờ đến khi đem hộ khẩu con dời ra ngoài, chỉ cần không đi giám định, liền không ai biết chúng ta là cha con. Sang Canada, chúng ta chỉ là công dân bình thường đến từ Trung Quốc mà thôi, hoàn toàn có thể kết hôn. Ba ba hiện tại kiếm tiền, đủ cho chúng ta sau này thoải mái sinh sống. Sau này bảo bối muốn làm cái gì liền làm cái đó, không cần kiêng kỵ. Chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?" Lý Miêu truy hỏi.
"Chỉ là sau này bảo bối phải cắt đứt liên lạc với bạn bè quốc nội."
Lý Miêu ồ một tiếng, nói, "Con không ngốc đến mức từ bỏ ba ba chỉ cần bạn bè. Bạn bè thì cứ kết giao mới là được rồi."
Lý Minh Nghĩa cao hứng đánh chụt lên môi cậu, "Có thật không? Ly khai quốc nội ra ngoại quốc sinh hoạt bảo bối thật sự cam lòng?"
Lý Miêu cả giận nói, "Không nỡ thì ba ba liền không mang con theo hả?"
Lý Minh Nghĩa cười hì hì, ôm chặt cậu, nói tiếp, "Làm sao như thế được chứ. Ta nhất định sẽ trói bảo bối mang theo..." Lý Minh Nghĩa cố ý kéo dài âm điệu, Lý Miêu liếc hắn, trực giác cho biết Lý Minh Nghĩa đang đánh chủ ý xấu xa, không tiếp lời.
Lý Minh Nghĩa thấy nhi tử không mở miệng nói, nở nụ cười, kéo bắp đùi cậu ra, đỡ lấy côn thịt đã cứng rắn hung hăng chen vào tiểu huyệt. Trong tiểu huyệt còn lưu thật nhiều tinh dịch, rất trơn trượt, dương cụ tiến vào không hề áp lực. Hắn hung hăng nấc mấy cái, lại dừng lại, Lý Miêu vừa bị khơi lên tình dục, cây gậy sắt lại ngừng, không khỏi xoay eo khó chịu, lấy chân sượt hắn.
"Ưm... Chán ghét, làm gì lại dừng lại..." Lý Miêu bất mãn nói.
Lý Minh Nghĩa cười nhìn bảo bối xinh đẹp dưới thân, hôn lấy hôn để, mới cười xấu xa nói, "Sau này ta liền trở thành chồng chân chính về mặt ý nghĩa của bảo bối, là ông xã của bảo bối, không còn là ba ba nữa."
Đôi mắt mờ nước của cậu nhìn hắn, nghe vậy tâm thần rung động, trong lòng cũng không nhịn được chờ mong.
"Thật hy vọng ngày đó đến nhanh một chút...!"
Lý Minh Nghĩa chậm rãi đĩnh động cột sống, dương cụ thô to đâm sâu lại rút ra, mang theo một mảnh trắng đục, thậm chí còn kéo ra ít thịt huyệt đỏ au, cơ bụng tinh tráng một trận căng thẳng, ôm lấy nhi tử mặt đối mặt ngồi xuống.
"A..." Lý Miêu khẽ gọi.
Côn thịt tiến vào càng sâu, đại quy đầu thậm chí đỉnh đến bên trong trực tràng, da đầu Lý Miêu một trận tê dại.
Lý Minh Nghĩa đỡ eo nhi tử, không ngừng nấc lên.
"Aha... Thật sâu... Ba ba, bụng sắp bị đâm xuyên..."
Lý Miêu càng rên Lý Minh Nghĩa đỉnh lại càng sâu càng ngoan, chỉ mới trừu cắm mấy chục cái, tiểu huyệt đã bị mài một trận bủn rủn. Trước mặt dương vật của Lý Miêu cũng run động, sừng sững đứng thẳng, bị kẹp giữa bụng của hai người, theo động tác rút ra cắm vào của Lý Minh Nghĩa, mã mắt chảy ra từng luồng từng luồng trong suốt dâm thủy.
Phụ tử sau khi đã bày tỏ hết tâm ý, trong lòng đã không còn gánh nặng. Lý Miêu cũng triệt để buông thả. Cậu cùng Lý Minh Nghĩa triền miên môi lưỡi, thỉnh thoảng cao giọng ngâm nga.
"A... Dương cụ thô to mài tiểu huyệt thật thoải mái... Aha... Ba ba... Đâm sâu quá... Hảo bổng... Ân ha..." Khoái cảm giống như thuỷ triều dâng lên toàn thân, thân thể Lý Miêu đều ửng đỏ, bị Lý Minh Nghĩa chịch đến tuôn đầy mồ hôi.
Lý Minh Nghĩa ôm cậu thao một trận, lại đè cậu xuống giường tiếp tục *** Hắn hiện tại ôm nhi tử không nỡ buông tay, đây là bảo bối của hắn.
"Hảo lão bà, *** em không thể rời bỏ ông xã mới tốt, sau này còn dám nói tách ra nữa không?"
"Aha... Không... Không dám nữa... Ba ba... A... lão công...quá nhanh... Chậm một chút Aha... Dâm huyệt sắp bị *** hỏng rồi..." Lý Miêu cuồng loạn lắc đầu, u động bị côn thịt thô to *** văng nước tràn trề, xì xì vang vọng.
Hai túi đánh vào mông nộn bành bạch, Lý Minh Nghĩa lại ôm cậu lên, vừa đi vừa thao đến phòng học lúc nãy, thả cậu lên bàn trên bục giảng, tách hai chân, dương cụ tầng tầng nấc vào dâm động.
"A a..." Lý Miêu bị cắm kêu sợ hãi không ngớt, cái bàn đều bị động tác thao đến run lắc.
Lý Minh vén áo thủy thủ lên cao, miệng ngậm một bên vú khẽ cắn. Vòng eo Lý Miêu run lên, chân kém chút kẹp không vững.
Lý Minh Nghĩa không đoạn nghiền nát tiểu huyệt, nửa người trên của Lý Miêu nằm trên bàn, nửa người dưới thì treo lơ lửng thuận tiện để hắn chịch. Trong phòng học vang lên một mảnh dâm mỹ thanh âm.
Lý Minh Nghĩa ôm chặt con trai *** một lúc lâu, thao đến Lý Miêu đạt cao trào không dứt, bản thân lại chỉ bắn một lần. Hắn không nỡ dùng đạo cụ trên người con trai, nhưng chỉ cần nhìn đến nhi tử bị hắn chịch đến toàn thân nhũn ra, sắc mặt ửng hồng cũng khiến hắn hưng phấn không thôi, động tác đưa đẩy càng dùng sức, thế là đạo cụ đầy phòng học, ngoại trừ phấn viết, tất cả thứ khác đều không dùng tới.
Lý Minh Nghĩa chỉ cần bắn qua một lần, thì tiếp theo sẽ đặc biệt kéo dài. Lần này cũng giống như vậy, lăn qua lộn lại toàn bộ góc trong phòng học đều thao nhi tử một lần hắn mới thỏa mãn xả tinh dịch vào trong tiểu huyệt.
Cuối cùng ôm con trai bị chơi đến nhũn hết tay chân trở vào gian phòng ôn tuyền bên trong tẩy rửa sạch sẽ, chỉ là thời điểm đang tắm rửa lại nhịn không được, đè nhi tử ở trong nước chịch thêm một lần.
Đợi đến hắn chân chính thoả mãn, trời cũng đã biến thành sáng sớm, Lý Miêu bị thao đến không mở mắt nổi.
Lý Minh Nghĩa đem nhi tử trơn bóng ôm đến phòng tắm, theo thói quen vẫn đâm côn thịt vào dâm huyệt ẩm ướt, mới thỏa mãn ngủ.
Thật hy vọng sau này mỗi ngày đều như vậy, có thể ôm nhi tử đi vào giấc ngủ.
Chỉ mong hiện tại an ổn trôi qua từng năm tháng tĩnh lặng.
Hai năm sau, Lý Minh Nghĩa ở phi trường tiễn bước con trai.
Nghĩ đến sắp không thể gặp mặt, phụ tử cả hai ở sân bay ôm nhau hôn đến khó phân thắng bại, cuối cùng là Lý Minh Nghĩa ý chí cường hãn một chút, buôngnhi tử ra trước.
Hai năm trôi qua, Lý Miêu cao lớn hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn như cũ gầy, đã trải qua mài dũa giờ đây đã trở thành thiếu niên chững chạc không ít, hiện tại giọng nói trong suốt cũng thẩm thấu hơi khàn khàn. Đôi mắt Lý Miêu đỏ chót nhìn Lý Minh Nghĩa, đen bóng trong mắt bị sương mù làm mờ mịt, "Ông xã... em không nỡ xa rời anh..." Từ hai năm trước sau khi thẳng thắn tâm sự, Lý Minh Nghĩa liến bắt Lý Miêu phải gọi hắn là ông xã khi ở ngoài, không được gọi ba ba nữa.
Lý Minh Nghĩa làm sao cam lòng tách ra, lần này đưa cậu đi, nhanh nhất cũng một hai tháng không cách nào gặp mặt, hai người từ khi ở bên nhau, cũng chưa bao giờ tách ra lâu như vậy. Hắn trong lòng một trận chua xót, nhưng vì tương lai sau này có thể bên nhau lâu dài, lúc này nhất định phải làm vậy.
Hắn ôm chặt cậu vào trong ngực, giọng nói run run, "Bảo bối, đừng khóc, nhiều nhất hai tháng, chờ anh an bài xong chuyện bên này, anh liền đến bên em ngay được không?"
Công ty còn nhiều việc chưa xử lý ổn thỏa, tuy rằng từ hai năm trước đã bắt đầu ra tay chỉnh lý, thế nhưng công ty đang trong thời kỳ đi lên mạnh mẽ, không nỡ bán lại, hắn cùng bảo bối sau này còn phải dựa vào công ty kiếm tiền một thời gian. Không thể làm gì khác hơn là không ngừng tìm người tài đến bồi dưỡng, hiện nay còn bị một đống công việc dây dưa không thoát thân được, nếu không vì vậy, hắn đã đích thân đưa bảo bối đi Canada nhìn cậu dàn xếp ổn định mới yên tâm. Cũng may hắn tìm được một người có thể tin được tới chăm sóc bảo bối, bằng không còn thật không yên lòng.
"Nghe lời, ngoan, anh sẽ mau chóng đi qua tìm em. Đừng khóc, thấy nước mắt của em khiến ông xã đau lòng." Lý Minh Nghĩa ôm lấy hai má đầy nước mắt của Lý Miêu hôn, một bên thấp giọng dụ dỗ.
Nói hồi lâu, mới lưu luyến không rời đưa Lý Miêu lên máy bay.
Nhìn máy bay bay vút lên cao, từ từ biến mất vào không trung, Lý Minh Nghĩa cảm thấy tâm phảng phất cũng bị mang đi.
Đứng hồi lâu, hắn mới rời khỏi sân bay để trở về công ty.
Vì mau chóng có thể cùng bảo bối đoàn viên, trước mắt hắn còn có rất nhiều chuyện phải trường kì tranh đấu.
Thế nhưng hắn tin tưởng, tương lai không xa, nhất định sẽ không có bất cứ chuyện gì có thể cản trở bọn họ ở bên nhau.
HOÀN CHÍNH VĂN
18/08/2016 - 01/09/2018
P/S: Còn 4 PN sẽ được làm tiếp vào một ngày không xa không gần =)))))
|
Chương 12: Ngoại truyện 1
Mùa đông ở Toronto là một màu trắng xóa bao trùm. Ở bên ngoài ngoại ô là một căn biệt thự hai tầng ấm áp như xuân.
Trên chiếc giường lớn màu trắng có hai người đang nằm, một người anh tuấn thành thục, một người thiếu niên xinh đẹp.
Lí Miêu một đêm ngon giấc, phía sau là khí tức quen thuộc khiến người an tâm.
Cậu nằm trong lồng ngực của Lý Minh Nghĩa trở mình, từ tháng chín bắt đầu xa cách cho đến tháng mười hai mới gặp lại, tròn ba tháng cậu không được nhìn thấy ba ba. Đêm qua Lý Minh Nghĩa đáp chuyến bay muộn, vừa tới đã vô cùng mệt mỏi, tắm rửa sạch sẽ liền ôm cậu đi ngủ.
Lý Miêu ngắm nhìn gương mặt soái khí của hắn, đôi môi mỏng đỏ nhạt. Lý Minh Nghĩa tuy đã ba mươi sáu, ba mươi bảy, nhưng vẫn là bộ dáng tuổi trẻ tài cao, thêm phần anh tuấn lại nhiều tiền, không biết khi cậu không ở bên, có người nào tự dâng mình lên không?
Lý Miêu vừa nghĩ đến chuyện có người mơ tưởng ba ba, liền rất tức giận.
Lý Minh Nghĩa vẫn còn ngủ say, Lý Miêu liếm liếm môi, có chút hưng phấn. Môi cậu nhẹ nhàng lướt trên cơ ngực quang lỏa cường tráng của ba ba, lưỡi hồng liếm lên da thịt ấm áp, tay cũng không nhàn rỗi mò đến dương cụ đã hưng trí bừng bừng của ba ba, cẩn thận vuốt ve.
Côn thịt buổi sáng thẳng tắp, nặng trình trịch, nắm trong tay rất có trọng lượng, một tay Lý Miêu vẫn không thể cầm hết cây gậy sắt này. Đầu lưỡi một đường khẽ liếm đến hai điểm trước ngực của Lý Minh Nghĩa. Đầu vú của hắn so với Lý Miêu có màu sẫm hơn, lại đang ngạnh ngạnh, cậu nhẹ nhàng hàm vào trong miệng, bắt chước hài nhi hút sữa mà hấp không ngừng.
Khi con trai nắm lấy dương vật, Lý Minh Nghĩa cũng đã tỉnh ngủ, sau khi tách ra với nhi tử một đoạn thời gian, hắn chưa hề phát tiết qua, cho nên khi bị trêu chọc, dương cụ liền biến thô hơn một vòng. Cái lưỡi của nhi tử đang liếm láp trước ngực, ngứa, lại rất thoải mái. Tay lặng lẽ đưa về phía hậu huyệt của con trai, hắn thật sự nhớ nơi này rất lâu rồi.
Bàn tay lướt nhẹ qua cái mông, rơi xuống lỗ huyệt, Lý Miêu mới phản ứng được Lý Minh Nghĩa đã tỉnh rồi. Cậu từ trong chăn chui đầu ra, đôi mắt ngập nước long lanh lườm hắn một cái, sẵng giọng, "Ba ba tỉnh rồi cũng không lên tiếng..."
Lý Minh Nghĩa ngắm nhìn môi đỏ mềm ướt của nhi tử, cúi đầu mút lấy, đầu lưỡi không chút khách khí luồn vào trong miệng nhỏ điên cuồng hấp giảo. Lý Miêu "a a", bị Lý Minh Nghĩa bá đạo ngăn chặn hô hấp, đầu lưỡi quấn quýt, trong chốc lát bị hút cho tê dại.
Cả hai đã lâu không gặp, nụ hôn này nóng bỏng mà lâu dài. Lý Minh Nghĩa biến hóa góc độ đánh lưỡi thưởng thức mọi ngóc ngách bên trong miệng của con trai, đầu lưỡi thỉnh thoảng quấn quít chiếc lưỡi nhuyễn hoạt của Lý Miêu, phát sinh tiếng "chạch chạch", nướt bọt không kịp nuốt theo khóe môi hai người chảy xuống.
Lý Miêu bị nụ hôn cuồng nhiệt đánh tới nhũn cả người, dâm huyệt trống vắng đã lâu bắt đầu hứng tình. Bàn tay to của Lý Minh Nghĩa dùng sức xoa nắn mông thịt mềm mại, ngón tay lơ đãng xẹt qua huyệt khẩu, cọ tới một trận run rẩy.
Cả hai nút lưỡi thẳng đến khi Lý Miêu đầy mặt đỏ chót mới buông nhau ra. Lý Minh Nghĩa thấy miệng nhỏ của nhi tử sưng đỏ thì thoả mãn nở một nụ cười, giọng nói mang theo âm khàn khàn vừa mới rời giường cười nói, "Bảo bối nhi thật thèm, ông xã còn đang ngủ đã không chờ đợi được, tao động có phải rất nhớ thịt heo bổng của ông xã đúng không?"
Lý Miêu hô hấp dồn dập, "Bại hoại, rõ ràng nói trong một tháng sẽ đến, vậy mà để con chờ đợi đến ba tháng!"
Lý Minh Nghĩa tự biết bản thân đuối lý, cúi đầu mổ lên đôi môi của con trai, "Xin lỗi bảo bối, công ty đột nhiên xảy ra chút việc, khiến bảo bối chờ lâu hơn một tháng."
Lý Miêu "hừ" nhẹ, nghiêng người ngồi trên bụng của hắn, từ trên cao nhìn xuống nói, "Hừ, lát nữa thao tiểu huyệt thoải mái mới tha thứ cho anh!"
Lý Minh Nghĩa yêu chết bộ dáng buông thả nhưng thiếu tự nhiên này của nhi tử, ngồi thẳng lên cắn miệng cậu, cười đặc biệt dâm tà, "Yên tâm, thịt heo bổng nhất định chịch cho dâm huyệt của bà xã thỏa mãn."
Nói rồi nhích dương cụ nhất trụ kinh thiên cạ lên kẽ mông của Lý Miêu, ở bên ngoài huyệt đâm đâm.
Lý Miêu bị cạ đến run rẩy, oán hận cúi đầu cắn nụ hoa của Lý Minh Nghĩa. Hắn thấp giọng kêu đau, ôm nhi tử trở mình, thân thể cường tráng đè lên thân thể gầy gò của con trai. Cúi đầu hôn lên khuôn mặt phấn nộn của cậu, một đường đi xuống, hàm răng nhẹ gặm hầu kết non nớt, một tay duỗi xuống phía dưới, xoa xoa tiểu Miêu đã sớm có tinh thần, gảy gảy, cười xấu xa nói, "Đứa nhỏ này chưa bị làm đã chảy nước, thiệt giống dâm huyệt của bảo bối."
Lý Miêu bị hắn châm lửa đến toàn thân mất khả năng chống đỡ, tiểu huyệt nghe được lời dâm của Lý Minh Nghĩa thì liền một trận co rút, hầu như muốn chảy dâm thủy ướt dầm dề. Hai mắt mê ly nhìn về phía nam nhân, giơ chân lên sượt sượt eo của hắn, thấp giọng nói, "Ba ba, sờ sờ tiểu huyệt đi..."
Lý Minh Nghĩa lập tức nghe theo, tay buông tiểu Miêu, lướt qua túi nang, niết một chút làm Lý Miêu nhẹ rên một tiếng, cuối cùng mới chịu chạm vào miệng huyệt.
Lý Minh Nghĩa đem chăn xốc lên, phấn nộn miệng huyệt bại lộ ngay trước mắt. Hắn vươn ngón tay thăm dò, tiểu huyệt căng mịn, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh giường một chút, Lý Miêu từ dưới gối lấy ra một ống thuốc bôi trơn đưa cho hắn.
Lý Minh Nghĩa sững sờ, lập tức cười nói, "Bảo bối của ta.... A... Con biết đem đồ vật giấu ở dưới gối rồi." Đại bảo bối của hắn thật sự rất là dâm.
Khuôn mặt Lý Miêu lập tức càng đỏ hơn, ai oán nhìn Lý Minh Nghĩa, "Ba ba không ở bên, tiểu huyệt rất ngứa..."
Nhi tử lớn mật biểu lộ khiến côn thịt của Lý Minh Nghĩa nháy mắt căng lớn thêm, hắn tháo nắp bôi trơn, rót hơn phân nửa, chà lên miệng huyệt. Lập tức thăm dò vào hai ngón tay, lỗ huyệt của con trai đã ba tháng không thao, hầu như đã khôi phục căng mịn, thế nhưng tính đàn hồi vẫn rất tốt, hai ngón tay vừa đâm vào, nhi tử cũng không biểu tình bản thân khó chịu.
Tao huyệt bị thuốc bôi trơn lành lạnh thấm vào, da gà liền nổi lên, ngón tay quen thuộc đang bên trong huyệt khai thác, thỉnh thoảng cào vào vách thịt. Tiểu huyệt ôn nhu hấp ngón tay, Lý Minh Nghĩa tiếp tục cho vào thêm một ngón nữa. Ba ngón tay bên trong huyệt, rất nhanh biến nó mềm mại trơn trợt.
Mở rộng đủ, đem ba ngón tay rút ra, côn thịt đã cứng rắn từ lâu đặt tại miệng huyệt, thắt lưng mạnh mẽ ưỡn một kích đâm vào toàn căn.
Lý Miêu thét lớn, tiểu huyệt bị nhồi đầy, da đầu một trận tê dại, thoải mải từ xương cụt lan tràn ra toàn thân.
Dương cụ thô tím bên trong huyệt ngâm mình một hồi, cảm thụ sự ấm áp và trơn trượt do dâm huyệt bao bọc, thỏa mãn thở dài. Tiếp đến rút ra rồi lại nặng nề đâm vào, hai trứng đánh "bộp, bộp" vào mông Lý Miêu.
"A... Ha a... Hảo bổng..."
Hai chân Lý Miêu mở lớn, đón nhận Lý Minh Nghĩa thao làm, gương mặt trắng nõn, tuấn tú một mạt ửng hồng, ánh mắt mê ly ngắm nhìn nam nhân đang *** mình.
Lý Minh Nghĩa bị sự thâm tình, quyến luyến trong mắt con trai khiến côn thịt thô dài bên trong dâm huyệt kích động không thôi, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng dùng mũi cọ lên chóp mũi của Lý Miêu.
"Bảo bối nhi, anh yêu em..."
Lý Miêu "ừm" một tiếng, thân thể theo động tác ra vào của côn thịt bị đẩy lên không ngừng, duỗi tay ôm lấy bờ vai nam nhân.
"Ba ba... Dùng sức *** con nữa đi..."
Trong tiểu huyệt dâm thủy văng ra tung toé, tiểu dương vật trước mặt cũng chảy nước. Khoang mũi Lý Miêu tất cả đều là khí tức đàn ông của Lý Minh Nghĩa, bên trong dâm động lại bị dương cụ của ba ba nhồi nhét, đột nhiên hạnh phúc muốn khóc.
Mắt to chớp chớp, rơi ra vài giọt nước mắt, Lý Minh Nghĩa nhẹ nhàng liếm đi, đem nhi tử ôm lấy, mặt đối mặt ngồi dậy, Lý Miêu bất ngờ "a" một tiếng, côn thịt đâm vào huyệt phi thường sâu khiến cái eo của cậu muốn rã ra.
Lý Minh Nghĩa nấc từ dưới lên, một bên đỉnh một bên hôn nhi tử, Lý Miêu bị hôn đến không thở nổi, "a a" khước từ Lý Minh Nghĩa.
"Làm sao, bảo bối, ông xã chịch em có thoải mái không?" Lý Minh Nghĩa thở hổn hển nói.
"Ân ha... A... Thật sâu...Sướng, thoải mái... Ông xã... Lại dùng lực... Aha... Thao em..."
Bảo bối đã ra lệnh, Lý Minh Nghĩa sao dám không nghe. Hắn đem côn thịt rút ra, nắm eo Lý Miêu đặt lơ lửng tại mép giường, đỡ dương cụ nặng trịch lần nữa mạnh mẽ cắm vào.
"A... Aha Lão công..."
Vòng eo tinh tráng của Lý Minh Nghĩa giống môtơ điện nhanh chóng thao tiểu huyệt vừa sâu vừa mãnh, mấy lần đều kém chút đem đại túi túi đều nhét vào, hai cái no đủ túi nang đánh lên mông thịt, trong phòng vang lên một trận âm thanh "bành bạch" dâm mỹ.
Lý Minh Nghĩa dùng toàn lực thao, cắm đến tiểu huyệt "xì xì xì xì", nấc mấy trăm cái đem thuốc bôi trơn trong huyệt khẩu đều nổi lên bọt mép, theo động tác trừu sáp của dương cụ, chảy rơi trên mặt đất.
Lý Minh Nghĩa cúi người ngậm đầu ti dựng thẳng của nhi tử, đầu lưỡi khẽ liếm rồi ngậm cắn, Lý Miêu bị cực hạn khoái cảm lộng đến thở gấp liên tục, lắc đầu không ngừng, hai bên giáp công, tiểu Miêu đã lâu không phát tiết rốt cuộc sắp không chịu được, một bên bị Lý Minh Nghĩa dùng sức thao làm kinh hô một tiếng, nồng đậm tinh dịch bắn lên bụng của cả hai.
Lý Minh Nghĩa bị kẹp đến thoải mái, nhưng không nghĩ sẽ phát tiết quá nhanh, thế là côn thịt đình chỉ trừu sáp. Hắn lau bạch trọc trên bụng bị nhi tử bắn dính, khẽ liếm môi, cười nhẹ nói, "Vợ yêu của anh, tinh dịch của em tanh lắm nha, nhịn bao lâu rồi?"
Khoái cảm sau khi bắn tinh vẫn chưa dứt, Lý Miêu thở dốc liên tục, nghe vậy lườm hắn một cái, từ chối trả lời.
Lý Minh Nghĩa bị bộ dáng giận hờn của nhi tử khiến cho toàn thân ngứa ngáy khó nhịn, cúi xuống ngấu nghiến đôi môi của cậu.
"A..." Lý Miêu bị hôn không kịp thở, cả người uốn éo, hậu huyệt co rút, côn thịt bên trong nhẹ nhàng mài đến huyệt tâm, khiến cậu được một trận tê dại.
Lý Minh Nghĩa chín nông một sâu nhẹ trừu cắm, đại quy đầu đâm đến huyệt tâm, rất nhanh khơi lên tình dục trong Lý Miêu. Lý Minh Nghĩa không tiếp tục kiềm chế nữa, nhi tử đã thoải mái rồi, nhưng côn thịt thô to của hắn vẫn còn trướng nha.
Đè lên trên người cậu, đem chân Lý Miêu vòng ở bên hông, cột sống đĩnh động, trong phòng rất nhanh lại vang lên một trận mông thịt giao hoan "đùng đùng".
Lý Minh Nghĩa ôm Lý Miêu chịch một hồi, rồi ẵm cậu lên giường nấc thêm mấy cái, mới đem nồng đậm tinh dịch toàn bộ bắn vào tận sâu bên trong dâm động của con trai.
Cậu bị nóng bỏng tinh dịch kích thích khiến tiểu Miêu bắn thêm một lần nữa.
Lý Minh Nghĩa ngã lên thân thể Lý Miêu, ôm cậu một lúc để bình phục hô hấp.
Hắn rút ra dương vật vẫn còn cương cứng, đâm vào bắp đùi của Lý Miêu, ôm lấy cậu, không có ý tốt nói, "Bà xã tốt, ông xã *** em sướng không? Có muốn sang nơi khác chơi thêm nữa không?"
Lý Miêu liếc hắn một cái nói, "Có bản lĩnh thì anh đem em chịch đến tinh dịch bắn đầy biệt thự đi."
Lý Minh Nghĩa bị nhi tử khiêu khích khiến côn thịt trướng đau, ôm cậu đi tới trước cửa sổ, thả xuống, để cậu đối mặt với đình viện đầy tuyết trắng, nâng eo đặt nằm nhoài ngoài cửa sổ, hông mạnh mẽ nhấp một cái, dương cụ lại đâm vào tao huyệt.
Hắn liếm lên cái cổ ướt đầy mồ hôi của cậu, khẽ đánh dấu, nói, "Bảo bối của anh, như em mong muốn!"
|
Chương 13: Ngoại truyện 2
Ngày đó cả hai thật sự tưới tinh dịch khắp biệt thự, Lý Minh Nghĩa xả đầy tinh trùng vào bụng Lý Miêu, thẳng đến khi không còn gì để bắn nữa mới chịu dừng cuộc làm tình. Thậm chí Lý Miêu bị thao đến bắn ra nước tiểu, tiểu huyệt bị đâm hoàn toàn không cách nào khép lại, sưng đỏ mấy ngày, cậu nằm bẹp trên giường cả tuần liền.
Mấy tháng không gặp nhau, cảm xúc nhất thời quá mức mãnh liệt, Lý Minh Nghĩa bị khiêu khích đến tinh trùng lên não, chịch nhi tử nằm rạp trên giường ngay cả tay cũng không nhấc nổi. Tuy rằng thân thể Lý Miêu rất dụ người, thế nhưng năng lực tự kiềm chế lại không hề có, chẳng giống hắn chút nào.
Mấy ngày tiếp theo, Lý Minh Nghĩa tận lực kiềm nén để Lý Miêu có thể dưỡng tốt thân thể. Hiện tại ngày ngày có thể nhìn thấy nhi tử, không giống nỗi tương tư trước kia chỉ có thể thấy nhau qua video call thôi, như vậy đối với hắn đã rất mãn nguyện.
Có thể là sau khi xuất ngoại đã không còn gánh nặng trong lòng, vốn dĩ mỗi khi trên giường cũng rất buông thả rồi nhưng khi đó vẫn có chút mất tự nhiên, hiện tại lại khác, Lý Miêu triệt để giải thoát thiên tính, mỗi một góc trong biệt thự đều lưu lại bóng dáng giao hoan của cha con. Trong phòng độ ấm vừa đủ, Lý Miêu càng không kiêng dè chút nào mê hoặc ba ruột của mình, thậm chí ở trên mạng mua không ít quần áo tình thú. Sinh hoạt hàng ngày của hai cha con quả thực ngọt đến chảy ra mật.
Hôm nay, cả hai lại tiếp tục quấn lấy nhau làm một pháo thoải mái tràn trề, Lý Minh Nghĩa ôm thân thể ướt đẫm mồ hôi của nhi tử thở dốc. Côn thịt thô dài vẫn cắm trong tiểu huyệt, toàn thân nằm đè lên người Lý Miêu. Hắn đặc biệt yêu thích trạng thái như thế này, có thể đem con trai khảm chặt vào trong người, khiến ở trong mắt, tại trong tâm của cậu đều chỉ có hắn.
Qua một chút, Lý Minh Nghĩa bình phục hô hấp, dương cụ từ trong u huyệt rút ra, phát sinh "ba" một tiếng, trong phòng vang lên đặc biệt rõ ràng, mặt Lý Miêu nháy mắt đỏ bừng.
Miệng huyệt không kịp khép, dòng tinh trùng lẫn dâm thủy ồ ạt trào ra ngoài, Lý Minh Nghĩa đưa tay cắm vào dâm huyệt giảo giảo, mang ra càng nhiều tinh dịch.
"Ba ba... Đừng làm vậy mà..." Lý Miêu đưa tay đẩy hắn, cảm giác được tinh dịch lưu xuất đặc biệt rõ ràng, lỗ huyệt không nhịn được co rút, tựa hồ như đang cố gắng ngậm chặt lấy nùng tinh đó.
Lý Minh Nghĩa rút tay, đem nước dâm thoa đều lên thân thể con trai, khiến hai đầu nhũ hồng nhạt nhiễm phải màu trắng đục của tinh dịch, hình ảnh dâm mỹ cực kỳ. Hắn lè lưỡi liềm mút đôi môi của Lý Miêu, quấn quýt hút, thẳng đến khi hai mắt cậu nước mắt mê ly, mới buông ra.
"Bảo bối, tuần sau trường học của con nghỉ, lễ giáng sinh cũng sắp đến rồi, con có dự định làm gì để trải qua ngày lễ này không?" Lý Minh Nghĩa ôm cơ thể trần truồng của Lý Miêu, một bên vụn hôn, vừa hỏi.
"A..." Lý Miêu bị hắn hôn không ngừng, vừa trốn tránh, vừa suy nghĩ.
Mấy năm trước đón lễ trong nước đều là cùng nhau đi ra ngoài chơi, cho nên lần này cậu không muốn ra ngoài nữa, vẫn chưa quen với nơi này là một mặt, mặt khác khí trời thực sự quá lạnh, tuyết rơi ở Toronto sắp qua đầu gối luôn rồi, nghĩ đến thôi cũng đã lười động đậy.
Lý Miêu suy nghĩ một chút nói, "Không ra ngoài, chúng ta ở trong nhà cùng nhau trải qua đi, gần đến lễ thì ra ngoài mua chút đồ, con sẽ nấu ăn cho ba ba."
"Hả?" Lý Minh Nghĩa kinh ngạc nói, "Bảo bối nhi của ta lúc nào biết làm cơm?" Ở nhà luôn luôn đều là do hắn phụ trách nấu nướng, Lý Miêu đến nhà bếp đều chưa từng bước vào, chẳng lẽ hơn ba tháng không gặp, con trai cư nhiên phát triển kĩ năng làm cơm à?
Lý Miêu cười đắc ý, hai mắt rạng rỡ, khoe, "Đương nhiên rồi. Mỗi khi dì Thẩm làm cơm đều do con hỗ trợ, cho nên sẵn dịp cùng dì ấy học nấu vài món."
Lý Minh Nghĩa nhìn biểu tình sung sướng của cậu, giữa hai lông mày tinh thần phấn chấn, tự tin ghê gớm, không nhịn được cúi đầu hôn chốc lên mặt Lý Miêu, cười nhẹ nói, "Vậy ba ba mỏi mắt mong chờ."
Cả hai nằm bên nhau trò chuyện đủ thứ, nghỉ ngơi một hồi, côn thịt của Lý Minh Nghĩa lần nữa cứng rắn chọc vào đùi Lý Miêu.
Lý Minh Nghĩa tính dục dồi dào, Lý Miêu tuổi trẻ thân thể tốt, mỗi khi làm tình cả hai đều như cá gặp nước, cực kỳ thỏa mãn. Nhưng bận tâm Lý Miêu phải lên lớp, hai người đều tự giác khắc chế, cách một hay hai ngày mới làm một lần, chỉ là thời gian giao hoan được kéo dài.
Lý Miêu chủ động giơ chân lên kẹp lấy eo Lý Minh Nghĩa, bắp đùi dang rộng, hắn đỡ dương cụ nặng trịch cạ ngoài miệng huyệt mấy cái, liền nấc vào. Đã tiết một lần, lần này hai người thả chậm tiết tấu. Trong chốc lát, trong phòng lại vang lên thanh âm rên rỉ của Lý Miêu.
Bên ngoài tuyết lớn đầy trời, bên trong trong ấm áp như xuân. Rên rỉ uyển chuyển, thân thể quấn quýt, cả phòng một cảnh xuân sắc.
Rất nhanh kết thúc tiết học. Lý Miêu đang học tại học viện ngôn ngữ, cho nên chương trình tương đối nhẹ nhàng.
Chờ thầy giáo mỉm cười tuyên bố qua lễ gặp lại, trong lớp nhất thời một trận hoan hô. Mặc kệ học sinh trong nước hay ngoài nước, tất cả đối với nghỉ lễ đều giống nhau rất chờ mong. Lý Miêu thu thập sách vở chuẩn bị rời phòng học, chưa kịp bước ra khỏi cửa, thì bị bạn học cùng lớp gọi lại.
"Hey, Lý, chờ đã." Gọc Lý Miêu chính là bạn học người Hàn trông khá tuấn tú, bằng tuổi với cậu, nhưng vóc dáng so ra có phần hơi cao, trang phục thời thượng lại tân triều, toàn thân tràn đầy thanh xuân khí tức.
Lý Miêu dừng lại chờ, bạn học này cậu tương đối có giao lưu. Trong trường, người Trung không thiếu, cũng không có quá nhiều người Anh. Trước đây Lý Miêu cho rằng du học sinh Trung Quốc rất nhiều, trong trường ít nhất phải có hơn phân nửa là người Trung, nhưng mà thật sự đến nước ngoài mới phát hiện, kỳ thực người Nhật Bản cùng người Hàn cũng nhiều, còn lại các quốc gia khác đều có.
"Lý, lễ giáng sinh tới nhà của tớ tham gia party chứ, bạn học phần lớn đều sẽ tới." Bạn học tuấn tú người Hàn vừa theo Lý Miêu đi ra cửa, vừa lên tiếng mời.
Lý Miêu không quá thích tụ họp bạn bè, nghĩ một hồi, mới cự tuyệt nói, "Ngày đó mình có hẹn rồi, cảm tạ lòng tốt của cậu."
Người bạn học thấy Lý Miêu từ chối, có chút thất vọng, chưa từ bỏ ý định nói, "Có hẹn với ai thế? Nếu không quan trọng thì đến tham gia party đi, rất nhiều bạn cùng lớp đều đến a."
Lý Miêu lòng thầm nghĩ, ta muốn cùng ba ba hẹn hò, mới không cần cùng các ngươi tụ tập mở tiệc đâu. Bên ngoài bất đắc dĩ, "Đã hẹn từ sớm rồi, không cách nào lỡ được, thật sự không thể tham gia party cùng mọi người, xin lỗi."
Người bạn nhìn vẻ mặt tràn đầy áy náy của Lý Miêu, y thất vọng, không nhịn được nói, "Chẳng lẽ hẹn hò với bạn gái? Cậu là tên trọng sắc khinh bạn..." Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại một trận thất lạc. Khi nhập học y vừa thấy Lý Miêu đã yêu thích, dính chặt người ta rất lâu mới trở thành bằng hữu. Y cảm giác được Lý Miêu cũng là gay như y, thế nhưng không biết cách bày tỏ, định nhân buổi tiệc sẽ nhẹ nhàng thăm dò, kết quả Lý Miêu từ chối tham gia. Nghĩ tới đây, y thấy nếu còn không biểu lộ ngay bây giờ, y thật sự sẽ không có cơ hội nào nữa.
"Không phải." Lý Miêu cười nói, "Bạn gái ở đâu ra, tớ lại không yêu mến nữ nhân." Lý Miêu không để ý xu hướng tính dục của bản thân, dù sao ngay cả chuyện phụ tử loạn luân cậu cũng làm rồi, Lý Minh Nghĩa sớm nói cậu không cần quan tâm quá nhiều, tự giác xu hướng tính dục căn bản không còn là vấn đề nữa, cho nên khi nói đặc biệt thuận miệng.
Y bị sự thẳng thắn của cậu kích thích đến chấn động mở cờ trong bụng, đang định làm rõ tâm ý, không nghĩ tới Lý Miêu sẽ đột nhiên nói với y về xu hướng tính dục, có phải Lý Miêu cũng thích y hay không?
Tâm tình của y kích động một phát bắt lấy tay Lý Miêu, trên khuôn mặt tuấn tú vì hưng phấn đến đỏ ửng, giọng điệu có hơi luống cuống, lớn tiếng nói, "Tớ cũng vậy! Lý, tớ thích cậu, không không, tớ yêu cậu, chúng ta kết giao đi!"
Lý Miêu bị đột ngột bày tỏ, sững sờ tại chỗ, kinh ngạc không ngậm mồm vào được. Lúc này tuy hai người đã đi ra ngoài trường, nhưng xung quanh không thiếu học sinh, nghe thấy y lớn tiếng tỏ tình, có mấy người hứng thú bu lại huýt sáo.
"Hey boy! Good job!" Một tên học sinh lớn mật hướng về phía y cổ vũ. Canada là một đất nước đối đồng tính luyến ái vẫn như cũ rất bảo thủ, thế nhưng người trẻ tuổi khả năng tiếp nhận tương đối cao.
Lý Miêu lớn lên xinh đẹp, y cũng tuổi trẻ tuấn tú, hai người tuổi tác tương đương, bề ngoài tương đương, nhiều người nhìn một lúc, thấy không hề phản cảm, cũng có không ít nữ sinh kêu la suất ca đều đi yêu suất ca, mỹ nữ khắp nơi lại không người muốn.
"Lý, kết giao với tớ đi, tớ chắc chắn sẽ đối với cậu thật tốt, tin tưởng tớ." Thấy Lý Miêu không lên tiếng, y lại không ngừng cố gắng nói.
"Xin lỗi, ta từ chối." Không đợi Lý Miêu lên tiếng, một đạo trầm thấp mê người giọng nói chen vào.
Y nghe thấy liền nhìn ra phía sau, một bóng dáng cao to thẳng tắp không nhanh không chậm hướng hai người đi tới. Người đến vóc dáng khá cao, thậm chí so với y còn cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt anh tuấn, vóc người thon dài, khí thế bất phàm. Một thân cắt may khéo léo áo khoác xám, bên trong âu phục ba lớp, một cái nhạt màu dê nhung khăn quàng cổ tùy ý, toát lên vẻ thành thục lại nội liễm.
"Ngươi là ai, chúng ta đang nói chuyện liên quan đến ngươi sao?" Y ngẩng đầu lên hướng người đến không khách khí nói. Chuyện tốt bị cắt ngang, bất luận người nào đều không thể có sắc mặt tốt. Hung hăng trừng người đến, một mặt không vui.
Người đến chính là Lý Minh Nghĩa, hắn cười híp mắt nhìn chàng trai trẻ tuổi trước mắt, duỗi tay ôm lấy eo Lý Miêu, cúi đầu hôn lên môi cậu. Lý Miêu nhìn thấy Lý Minh Nghĩa đã tới, trong lòng cả kinh, hắn chiếm hữu dục rất mạnh, vại dấm chua cũng rất lớn, cậu sợ hắn nghe phải mấy lời tỏ tình kia sẽ không cao hứng, cho nên lúc này đặc biệt nhu thuận há miệng nghênh tiếp nụ hôn của hắn.
Hai người hôn sâu triền miên, chàng trai đứng xem mặt đỏ lên lại biến trắng, đang cầm tay Lý Miêu cũng tự giác buông ra.
Nụ hôn kết thúc, Lý Miêu thở hổn hển đem mặt chôn trong lồng ngực Lý Minh Nghĩa, lúc này hắn mới chậm rãi trả lời, "Ta nghĩ, ta có quyền thay bà xã của mình từ chối lời bày tỏ của người khác." Hắn ôm Lý Miêu, hời hợt tuyên thệ chủ quyền. Y cùng hắn so mắt, bất luận từ bề ngoài đến khí thế đều thua một đoạn dài, nhất thời tức giận đến hai mắt đỏ đậm.
Người trẻ tuổi tương đối khá nóng tính, vừa bày tỏ đã bị đả kích, không chịu được kích thích, mặt đỏ tới mang tai nói không biết lựa lời, "Ngươi là từ nơi nào chui ra? Ta chưa từng nghe Lý nói tới ngươi? Nhìn ngươi so với Lý lớn tuổi hơn nhiều, khẳng định là ngươi lừa Lý!" Xong, lại chuyển hướng Lý Miêu nói, "Lý, có phải lão nam nhân này ép buộc cậu không? Hay là cậu có nỗi khổ tâm trong lòng? Cậu không cần sợ, nói cho tớ biết, tớ có thể giúp cậu!"
Lý Miêu nghe thấy bạn học trước mặt nhiều người không lựa lời chửi bới Lý Minh Nghĩa, sắc mặt nhất thời thay đổi. Cậu vốn cho rằng người bạn này sẽ trở thành bằng hữu tốt nhất ở nước ngoài của mình, bây giờ nhìn lại khả năng không có cách nào tiếp tục làm bạn nữa. So sánh với bằng hữu, Lý Minh Nghĩa không chỉ là cha, còn là người yêu của cậu, bên nào nặng bên nào nhẹ, Lý Miêu luôn xác định rất rõ ràng.
Cậu lạnh nhạt nói, "Tôi không cần cậu trợ giúp, càng không ai ép buộc tôi, tôi yêu anh ấy, đây chính là đáp án." Rồi sau đó không đợi y phản ứng, liền dẫn đầu rời đi.
Lý Minh Nghĩa chậm vài bước mới theo sau, như có như không mỉm cười nhìn cả khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của thanh niên, nói, "Hôn lễ của ta và bảo bối, mong mỏi vị bạn học này đến tham dự." Nói xong, tiêu sái suất khí xoay người ly khai.
Chỉ là nít ranh miệng hôi sữa, mà dám mơ tưởng bảo bối của hắn, Lý Minh Nghĩa có thể nghiền ép y dễ như ăn bánh.
|
Chương 14: Ngoại truyện 3
Xe chạy băng băng trên một mảnh tuyết trắng mênh mông, bên trong xe hai người đều rất yên tĩnh.
Lý Miêu trộm liếc vẻ mặt của Lý Minh Nghĩa, trong lòng thấp thỏm. Cậu sợ ba ba sau khi nghe được những câu nói kia sẽ không cao hứng, cậu không muốn ba ba phiền lòng.
Lý Minh Nghĩa môi mím thành một đường, đôi mắt chỉ chăm chú nhìn về phía trước, dư quang khóe mắt vẫn có thể thấy con trai thỉnh thoảng liếc trộm mình, hắn nắm lấy bàn tay của nhi tử đặt lên bắp đùi, ngón cái khẽ vuốt ve lòng bàn tay của cậu.
"Ba ba..." Bàn tay của Lý Minh Nghĩa rộng lớn, thời trẻ khổ cực nên trên đầu ngón tay đều có vết chai, mấy năm qua quen sống trong nhung lụa, cho nên vết chai đó cũng phai bớt đi, sờ lên cảm thấy rất nhỏ. Lòng bàn tay Lý Miêu non mềm bị hắn nhẹ nhàng vuốt ve, không nhịn được hơi run rẩy, khẽ gọi.
Lý Minh Nghĩa vừa dừng xe trước trường học liền nhìn thấy nhi tử cùng một người trẻ tuổi sóng vai đi ra, hai người đều là dáng vẻ thanh xuân tràn trề. Con trai còn cùng người trẻ tuổi kia vừa nói vừa cười, xem quan hệ khá tốt. Bầu không khí giữa hai người cũng rất hài hòa, tự dưng, hắn sản sinh một chút tự ti.
Hắn nghĩ, nếu như không phát sinh loại quan hệ trái luân lý này, có phải con trai nên thích một người tuổi tác xấp xỉ không? Mà hắn đây, không chỉ lớn tuổi hơn nhi tử rất nhiều, còn là cha con. Người trẻ tuổi kia nói không sai, hắn không chỉ là một lão nam nhân, còn là một lão nam nhân xâm phạm chính con trai ruột của mình.
Không phải Lý Minh Nghĩa không hề sợ hãi. Hắn sợ nhi tử tuổi còn nhỏ, mấy năm sau khi ý thức được loại quan hệ này bị thế gian bất dung cỡ nào, sẽ chọn rời xa hắn.
Lý Minh Nghĩa nắm chặt tay Lý Miêu, làm bộ lơ đãng nói, "Xem ra bảo bối của ta ở trong trường học rất được hoan nghênh, khẳng định có không ít người yêu mến con nhỉ!"
Tới rồi a!!!
Lý Miêu trong lòng run lên, mắt to nhìn chằm chằm vẻ mặt bình tĩnh của Lý Minh Nghĩa, cắn môi dưới, một hồi lâu mới nói, "Con không cần ai yêu thích hết, con chỉ muốn ba ba yêu con là đủ rồi."
Lý Minh Nghĩa cười, "Có nhiều người yêu mến con không tốt sao, ba ba thấy cậu bạn kia khá tốt."
Lý Miêu bĩu môi, "Ánh mắt của ba ba bị sao vậy, cậu ta có chỗ nào tốt? Không cao, không mạnh mẽ, không thành thục, không có khí chất như ba ba, trên mặt còn mọc mụn, mắt thì hí, mặt vừa nhỏ vừa dài, nhìn y chang con tinh tinh, khó coi chết được."
Bạn học người Hàn thật đáng thương, nếu y nghe được hình tượng bản thân trong miệng Lý Miêu là như thế, phỏng chừng sẽ khóc thét, Lý Minh Nghĩa nghe đến đó, tâm tình khó chịu tích tụ nãy giờ đều tan biến, cho dù biết con trai nói vậy là để hống hắn vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy rất cao hứng. Hắn nghĩ tới bộ dạng của người kia, kỳ thực cũng không sai. Nhớ đến vẻ mặt vì tức giận mà đỏ bừng mặt, một trận lắc đầu, đến cùng là tuổi trẻ, dễ kích động.
"Cậu ta tỏ tình với con, bên cạnh còn có thật nhiều người vây xem, con lạnh lùng quay đầu bước đi như vậy, sau này đối mặt nhau trong lớp học sao đây?" Biết con trai không vừa mắt người kia, trong lòng Lý Minh Nghĩa cũng thả lỏng rất nhiều, nhưng lại bận tâm chuyện về sau.
"Ai quy định cứ được tỏ tình là phải tiếp nhận chứ, mà con vốn chỉ coi y là bằng hữu thôi, hiện tại không làm bạn được càng không có duyên nợ gì cả, con làm sao mà không thể đối mặt? Quan trọng là y dám mắng ba ba, con mới không cần tiếp tục cùng y làm bạn." Lý Miêu coi việc này không có gì to tát cả, đối với cậu, bạn học người Hàn này hoàn toàn không trọng yếu, quan trọng nhất luôn là Lý Minh Nghĩa.
Con trai đáng yêu muốn đòi mạng, quả thực muốn đem cậu làm tại chỗ.
Lý Minh Nghĩa nắm chặt lấy tay cậu, xe dừng ven đường vùng ngoại ô. Khí trời quá lạnh, trên đường xe không nhiều, hai bên tuyết rơi vừa cao vừa dày. Lý Minh Nghĩa quan sát một chút, cuối cùng không nhịn được, lái xe hướng con đường đi sâu vào rừng cây.
Những ụ tuyết cao cao vừa vặn che khuất chiếc xe, Lý Minh Nghĩa bước xuống, vòng qua bên cửa của Lý Miêu, mở cửa, cởi đai an toàn và ôm cậu ra ngoài.
"Ba ba, dừng ở đây làm gì?" Lý Miêu đầu óc mơ hồ hỏi.
Lý Minh Nghĩa ôm cậu thả vào ghế sau, lập tức đóng cửa xe nửa quỳ giữa hai chân cậu, bắt đầu cởi quần áo của Lý Miêu, đem một tay cậu kéo đến hạ thân của mình, nói giọng khàn khàn, "Bảo bối, ta không nhịn được nữa."
Lý Miêu cách lớp quần sờ đến dương cụ phình to bên trong, cứng đến mức như muốn xé rách quần, hoảng hốt, trách, "Ba ba, người thật là... Sắp đến nhà rồi... Ráng nhịn thêm một chút nữa cũng không được à..." Miệng thì nói vậy nhưng thân thể lại phối hợp với động tác của Lý Minh Nghĩa, để hắn dễ dàng lột sạch cậu.
Lý Minh Nghĩa mò mẫm thân thể nhi tử, cúi đầu gặm cắn hầu kết của cậu, nụ hôn ướt át dọc theo da thịt một đường hướng phía dưới, một tay không nhàn rỗi mò đến hạ thân, cầm tiểu dương vật bán cương của nhi tử, dọc theo quy đầu, lên xuống vuốt ve phấn nộn dương vật.
"A... Ba ba..." Tiểu Miêu trong tay Lý Minh Nghĩa run run, hô hấp nóng rực phun trên da dẻ của cậu, khiến Lý Miêu run rẩy một trận.
Môi Lý Minh Nghĩa đi tới hai hạt đậu trước ngực của Lý Miêu, ngậm lấy một hạt, hàm răng chậm rãi gặm cắn. Đầu vú là điểm mẫn cảm nhất trên thân thể cậu, hầu như trong nháy mắt tiếp theo, tiểu dương vật trước mặt dựng thẳng. Lý Minh Nghĩa đem cả đầu nhũ ngậm vào miệng dùng sức liếm mút.
"A..." Lý Miêu ngâm khẽ, thân thể hơi hơi ưỡn lên trên.
Lý Minh Nghĩa đột nhiên cầm ra một tuýp bôi trơn, Lý Miêu trợn mắt ngoác mồm nhìn hắn, không nhịn được nói, "Ba ba, ngay cả nơi này mà người cũng đã tính đến a..."
Miệng Lý Minh Nghĩa vẫn đang bận, không phản ứng cậu, nặn bôi trơn ra tay, đầu gối đỉnh mở bắp đùi của Lý Miêu, ngón tay thon dài đâm vào tiểu huyệt.
Khi bôi trơn lạnh lẽo chạm đến miệng huyệt, một trận run rẩy ập đến, Lý Minh Nghĩa không hề do dự cắm sâu vào trong. Thuốc bôi trơn đụng vào vách thịt ấm áp liền tan ra, hắn dùng một ngón tay thăm dò xung quanh u huyệt.
Hai ngày không làm tình, lỗ huyệt có chút chật, may mắn Lý Miêu đã được điều giáo quen thuộc, cũng không khó chịu, trái lại còn rất phối hợp dang hai chân kẹp lấy eo Lý Minh Nghĩa, thuận tiện cho hắn làm bậy dưới dâm động.
Không bao lâu, tao huyệt dần dần trơn trợt, Lý Minh Nghĩa lại thấm một chút thuốc bôi trơn, ba ngón cùng một lúc đâm vào. Ngón tay linh hoạt ở bên trong chọc ngoáy không ngừng. Tay tuốt tiểu Miêu trước mặt cũng không dừng, chốc chốc vô tình niết qua hai túi nang của cậu, tiểu dương vật nhanh chóng tiết ra dâm dịch, Lý Minh Nghĩa đem nước dâm đó thoa lên bụng Lý Miêu, ngón tay bên trong u huyệt đồng thời ra vào nhanh hơn, hai luồng kích thích đánh lên một lượt, miệng huyệt nhanh chóng mềm mại, thông thuận.
Một tay Lý Minh Nghĩa vẫn tác quái trong dâm động, một tay khác cởi ra quần lót, cự vật thô to bên trong lập tức bật ra đánh mạnh vào miệng huyệt. Lý Minh Nghĩa nhả ra nụ hoa bị mình cắn đến đỏ ngứa, nhìn nhi tử nói, "Bảo bối, nhịn một chút." Xong, đỡ lấy côn thịt đâm mạnh vào tao động.
"A..." Lý Miêu bất ngờ thốt lên, nửa người trên bị đỉnh đến nảy lên, Lý Minh Nghĩa cúi đầu ngậm môi cậu, cuốn lấy đầu lưỡi hôn triền miên, đem tiếng rên rỉ của cậu tất cả nuốt vào.
Ôm lấy eo Lý Miêu nâng lên, nắm hai chân của cậu quấn lên eo của mình, bán nằm đè lên cơ thể con trai, cự vật đi vào rất sâu, đưa đẩy nhưng không nhanh, đại quy đầu ở trong huyệt không an phận muốn tiến vào tràng đạo, đem tầng tầng nhuyễn thịt lấp đầy không khe hở, nấc mạnh hai cái khiến túi nang kề sát miệng huyệt.
"A a..." Lý Miêu bị cắm thân thể run rẩy, bên trong xe không gian nhỏ hẹp, thân hình Lý Minh Nghĩa cao lớn, càng cảm thấy chật chội hơn. Cậu ngẩng đầu phối hợp cùng Lý Minh Nghĩa hôn môi, Lý Minh Nghĩa chỉ cởi áo khoác, áo sơmi dán vào da thịt nóng bỏng, không chỉ khiến dục hỏa của Lý Miêu giảm đi mà còn bùng cháy mạnh mẽ, cơ thể uốn éo khiêu khích cơ ngực của hắn.
Chiếc lưỡi tinh quái của hắn trêu chọc đôi môi của con trai, càn quét nước bọt trong miệng Lý Miêu. Eo liên tục đỉnh động, côn thịt trừu cắm u động không ngừng. Theo tư thế quan hệ, Lý Minh Nghĩa mỗi lần nấc đều cắm vào rất sâu, dương cụ thường thường chỉ rút ra một nửa lại đâm mạnh vào. Cự vật thô dài đâm nhanh, hai trứng vỗ "bôm bốp" vào mông, không gian xe nhỏ hẹp tiếng vang nghe rất rõ ràng, Lý Miêu chỉ biết đỏ mặt ngại ngùng, dâm động vì thế co rút nhanh, ruột thịt hấp chặt côn thịt, cảm giác căng mịn mềm mại, hai mắt Lý Minh Nghĩa đều đỏ, hô hấp "ồ ồ" không ngớt.
Lý Minh Nghĩa nhả đôi môi sưng đỏ của con trai, hai tay nắm chặt vòng eo tinh tế, toàn căn rút ra, lại nặng nề đâm vào, hô hấp Lý Miêu nhất thời ngưng lại, lập tức lớn tiếng rên rỉ.
"A a... Thật sâu..."
Lý Minh Nghĩa đem hai chân con trai mở ra thật rộng, để dương cụ ra vào càng thông thuận, tinh tráng cột sống cấp tốc đỉnh động, cự vật trong u động tiến công hung mãnh, dâm thủy chảy ra tràn lan, trừu sáp "xì xì" vang vọng.
Lý Miêu bị nấc đến thân thể nhún lên nhún xuống, ngón tay bấu chặt lên da ghế tựa, đầu thậm chí đụng vào cửa sổ xe, Lý Minh Nghĩa thấy thế vội vàng đem cậu ôm xuống.
"A... Ba ba... Aha... Thật sâu..."
Bên ngoài tuyết trắng mênh mang, xe theo động tác của Lý Minh Nghĩa chấn động, nửa vỏ xe đều lún xuống tuyết địa, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng rên nho nhỏ vang lên.
Ven đường thỉnh thoảng có ôtô chạy qua, nhưng không ai phát hiện phía sau những ụ tuyết cao có một chiếc xe khác, một đôi phụ tử làm tình khí thế hừng hực. Nam nhân cao to nằm đè lên thân thể mềm mại của thiếu niên, cự vật tím thô, cứng ngắc không ngừng trừu sáp dâm mỹ tao động, tiếng rên la không ngừng tăng cao vọng ra ngoài cửa xe bị đóng chặt, rồi tiêu tan trong mảnh tuyết trắng.
|