Mục Tiêu Của Tôi Là Không Ngồi Tù
|
|
Chương 35[EXTRACT]Phương Mộc cảm thấy khó chịu giãy giụa, Lý Bích giữ eo ôm lấy anh. Hai chân Phương Mộc lơ lửng trên không trung, nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, hai bắp đùi kẹp chặt eo hắn. Vật kia còn trong lỗ nhỏ, thuận thế cắm mạnh xuống. Phương Mộc khẽ kêumột tiếng, ngón chân co quắp sau lưng Lý Bích. Lý Bích cười: “Sợ sao? Sợ thì kêu đi ——” Phương Mộc vươn lưỡi ra, ôm Lý Bích hôn môi thật sâu, thắt lưng treo trênngười hắn lắc lư, để vật kia ra vào lỗ hậu. Lý Bích nhíu chặt mày, vỗ mạnh lênmông anh, Phương Mộc run rẩy rên rỉ một tiếng, thắt lưng giãy giụa càng mạnh,nuốt hoàn toàn dương vật dữ tợn vào trong. “Thầy Phương, nếu trước đây em ép buộc anh, anh sẽ thế nào?” “Anh sẽ tự thú.” “Em cưỡng ép anh, anh tự thú cái gì?” Em ép buộc anh, anh lại ước gì em cưỡng ép anh, ép buộc biến thành tình thú,cho nên vẫn là người trưởng thành sai. Lý Bích ôm anh vào phòng ngủ, ôm chặt đè xuống giường. Phương Mộc ưỡnthắt lưng, Lý Bích bị anh quấy phá đến dở khóc dở cười, đè tay chân của anh,đâm rút một trận mãnh liệt. “A a… A…” Lúc nãy Phương Mộc chỉ cảm thấy hồi hộp, bây giờ kịch liệt mới chính thức sung sướng đến khó có thể miêu tả. Lý Bích và anh đan xen mười ngón tay đè xuống giường, anh không thể động đậy, trong hậu môn tê dại không ngừngmà đến, không có chỗ phát tiết, kích động khó có thể kiềm chế: “Lý Bích, có phải em luyện tập với người khác rồi không?” Lý Bích thở dốc: “Anh có tình nguyện để em luyện tập với người khác không?” Luyện tập… Cũng không có gì không tốt, chí ít kỹ thuật sẽ rất thuần thục.Nhưng mà phải để thằng nhóc mình thèm khát sáu năm đi xỏ xuyên người khác, trong lòng thực sự khó chịu… Phương Mộc ôm cổ hắn, đầu lưỡi nhét vào trong miệng hắn. Đâm rút trong lỗ nhỏ không có chậm lại, càng lúc càng nhanh, càng lúc càngmạnh, Phương Mộc dần dần trở nên mơ màng, hai mắt rưng rưng, khóc đến giàn giụa. Lý Bích dùng tay vuốt dương vật đang run rẩy của anh, bóp bóp chất lỏng màutrắng còn sót lại ra goài. Phương Mộc nhìn động tác ôn nhu thuần thục của hắn, trong lòng có chút uể oải. Cẩn thận như thế, dáng vẻ nào giống lần đầu tiên, căn bản đã từng làmnhiều lần, đối phương là ai, ai cướp lần đầu tiên của tâm can bảo bối của anh? Tính toán một chút… Biết rõ sáu năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, năm đó làanh đẩy Lý Bích ra, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu Lý Bích không làm cái gì? Phương Mộc cong người hôn hắn. Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, dám ngủ vớitiểu tâm can của anh, mình cần dùng cả thân thể này giải thuật đuổi tên hồ lytinh kia ra ngoài!
|
Chương 36[EXTRACT]Nửa giờ sau, Lý Bích bắn ra trong người anh. Phương Mộc bị hắn nhét vào trong đống chăn mền gối, miệng thở không ra hơi. Lý Bích đâm rút tiết giọt tinh dịch cuối cùng ở bên trong, lại đâm thọc, kéo Phương Mộc khỏi đống gối mền, ôm vào trong ngực nằm nghiêng một bên. “Thầy Phương…” Lý Bích vuốt ve cằm anh, nhìn trong chốc lát rồi kéo mặt anh qua hôn môi. Toàn thân Phương Mộc rã rời, ngay cả sức lực giãy giụa cũng không có, xoay người lại chuyên tâm hôn môi với hắn. Kỳ thực trong miệng đã tê rần, nhưng Lý Bích muốn hôn anh, trong lòng anh rất vui vẻ, đương nhiên sẽ không từ chối. Sáu năm trước đã từ chối hắn, sau này chỉ cần hắn muốn, mình sẽ không từ chối hắn lần nữa. “Thầy Phương…” Đầu lưỡi hai người dây dưa, hôn triền miên không ngừng, eo của Lý Bích hơn đỉnh lên, không biết từ lúc nào vật kia đã cương lên, ma sát trên đùi Phương Mộc. Phương Mộc bị hắn ma sát đến miệng khô lưỡi khô, nhỏ giọng hỏi: “Muốn sao?” Lý Bích nửa quỳ đứng dậy, cởi áo sơ mi còn dính trên người, Phương Mộc chống khuỷu tay ngồi dậy, trợn tròn hai mắt. Oh oh oh oh oh oh... Sáu năm không gặp, vóc người lại tốt hơn… Tuyến nhân như lâu ngày không gặp, cơ bụng tám múi lả lướt thích ý… Năm đó kinh hãi không dám nhìn kỹ, hiện tại… Phương Mộc mặt đỏ tim đập cong người lên, khuất phục dục vọng sâu trong tâm hồn, dùng đầu lưỡi liếm cơ ngực đang nổi lên… Lý Bích kéo tay anh xoa xoa dương vật cứng rắn của mình: “Có thể thêm một lần không?” Tay Phương Mộc tuốt tuốt vật kia, cái tay còn lại không nhịn được đâm lỗ nhỏ đang sưng lên của mình... Có hơi đau, nhưng vẫn dùng được đi… Anh đè Lý Bích nằm xuống, tự mình cưỡi lên người hắn, một bên cúi đầu hôn hắn, một bên đỡ dương vật cứng rắn ở hậu môn của mình. Hai người thở hổn hển, Lý Bích vỗ vỗ gáy của anh khẽ ngẩng đầu, đầu lưỡi tiến vào quấn quyện. Phương Mộc chầm chậm ngồi xuống để vật kia trượt vào bên trong cơ thể, thở hổn hển hỏi: “Vào toàn bộ rồi, sướng không?”
|
Chương 37[EXTRACT]Sau đó Phương Mộc ngủ mê man dường như không còn ý thức. Khi Lý Bíchlàm anh, đương nhiên anh không thể ngủ, bằng không sẽ không lễ phép. Sau khi Lý Bích làm anh xong, anh ôm cổ Lý Bích hôn mấy cái, mơ màng ngủ mất. Nửa đêm anh bị đói tỉnh, tiện tay sờ một cái, bên cạnh trống không. Cửa phòng ngủ đang khép, từ giữa khe cửa lộ ra một tia sáng. Phương Mộc mặc quần áo xuống giường. Trong phòng khách sáng đèn, Lý Bích đưa lưng về phía anh, đang ngồi trên sô pha uống trà tay cầm máy vi tínhnhìn cái gì đó. Phương Mộc đứng sau lưng hắn, nhìn thoáng qua tài liệu trongmáy vi tính: “Đang làm việc sao?” Lý Bích xoay người nhìn anh, ôm anh đặt lên chân mình: “Sao lại tỉnh rồi.” Anh tỉnh… Chẳng lẽ em hoàn toàn không ngủ? Đêm đầu như keo sơn, Phương Mộc cúi đầu hôn môi với Lý Bích, đang lúctriền miên chợt thấy trên chân có thứ gì đó đang cứng lên. Phương Mộc vội vàng nói: “Em còn việc phải làm, nhanh làm xong rồi ngủ, ngày mai còn phải đến công ty.” Lý Bích giữ chặt hông anh, nhắm mắt lại vùi đầu vào ngực anh: “Ừ, ngày mai khá bận.” Phương Mộc đứng lên: “Anh đi làm chút đồ ăn.” Ở phòng bếp nấu hai bát mì, còn đánh thêm hai quả trứng gà, Phương Mộc bưng bát ngồi trước bàn trà, đưa mì cho Lý Bích. Lý Bích cười cười sờ tay Phương Mộc, bưng bát vừa làm việc vừa ăn mì. Yênlặng ăn xong, Phương Mộc dọn dẹp sạch sẽ, cầm một quyển sách ngồi xemtrên sô pha. Lý Bích quay đầu nhìn anh: “Anh ngủ đi.” Phương Mộc cúi đầu đọc sách: “Không sao đâu, anh không mệt.” Lý Bích giật giật khóe miệng muốn nói gì đó, cuối cùng cũng không nói ra.Cho đến một giờ rưỡi sáng, Lý Bích đóng máy vi tính, lúc này Phương Mộcmới khép sách lại. Lý Bích dịu dàng ôm lấy anh, nhỏ giọng nói: “Sau này đừngchờ em.” Phương Mộc cười: “Sau này?”
|
Chương 38[EXTRACT]Sẩm tối ngày hôm sau, Lý Bích sai trợ lý đưa hai vali hành lý đến. Trợ lý đứng trước cửa nhà Phương Mộc, anh có hơi ngây dại: “Đây là...” “Đêm nay tổng tài có tiệc, sau 11h đêm mới có thể trở về, xin Phương tiên sinh đừng chờ.” “…..” “Còn nữa, tổng tài bảo tôi nói với Phương tiên sinh rằng ngài ấy muốn một cái chìa khóa nhà.” “…..” Có phải phát triển hơi nhanh không... Bây giờ anh có cảm giác bại trận. Nửa đêm bị âm thanh có người lên giường đánh thức. Kỳ thực âm thanh rất nhẹ, nhưng giường của Phương Mộc cũng không lớn, một người đàn ông 1m88 chen lên, giường lún rất rõ ràng. Phương Mộc tỉnh dậy: “Đã về? Ưm…” Miệng bị người chặn lại, Phương Mộc nói không ra lời. Lý Bích đã tắm rửa xong, trên người mang theo hơi ẩm, tóc còn đang rỉ nước. Hắn đè lên người Phương Mộc, vật kia đã sớm cương cứng, ma sát giữa hai chân Phương Mộc. Phương Mộc bị hắn chen đầu gối vào ép mở chân, thân thể dần dần nóng lên. Kỹ xảo của Lý Bích rất tốt, ngón tay khẽ vân vê đầu vú tê dại không thôi, lập tức trong quần anh cũng có cảm giác. Vô liêm sỉ… Thạo như vậy, là đã làm với người khác bao nhiêu lần? Anh ức chế dạng chân kẹp lấy hông Lý Bích. Tay lướt dọc lồng ngực của anh, vuốt ve quanh bụng Phương Mộc. “A. a… A…” Bụng dưới nóng như lửa đốt, như có thuốc kích thích xúc tác, dương vật cứng ngắc của Phương Mộc đỉnh trên đùi Lý Bích, không nhịn được chuyển động thắt lưng. “Thầy Phương…” Hai ngón tay ở phía sau vuốt ve xung quanh hậu môn, nhẹ nhàng đâm vào. Đầu tiên chỉ chạm một cái, chậm rãi khuấy động khuếch trương. Phương Mộc bực bội cắn vai hắn. Anh vốn cho rằng giữ được bình tĩnh, không đến mức mất lý trí rơi vào tay giặc, nhưng bây giờ không hiểu sao anh có hơi sợ hãi. “Muốn em không?” Lý Bích ghé sát tai anh hỏi. Muốn. Vốn chỉ hơi nhớ, tiếc nuối một đời, thế nhưng bây giờ anh lại muốn đến phát điên.
|
Chương 39[EXTRACT]Trước khi vật kia tiến vào, lỗ hậu của Phương Mộc đã trống rỗng đến cực điểm. “Sướng không?” Lý Bích từ bên cạnh ôm anh, giơ một chân của anh lên, dương vật đâm rút, một tay xoa nắn đầu vú của anh, đầu lưỡi chậm rãi liếm lên cổ anh. Ngay cả giọng nói Phương Mộc cũng không phát ra được. Lỗ nhỏ được lấp đầy nhưng vẫn rất đói khát, Phương Mộc cảm thấy thân thể mình càng ngàycàng khó khống chế, kiềm chế bản thân xung động, hôn Lý Bích: “Kỹ xảo của em thật tốt.” Lý Bích lập tức im lặng nhưng hai tai hơi ửng đỏ: “Anh thích không?” Phương Mộc bị giọng điệu của hắn chọc đến run rẩy trong lòng: “Thích…Nhất định đã tốn rất nhiều công sức…” Câu nói phía sau là chảy máu trong lòng mới nói ra được. Tính toán một chút, không nghĩ nữa. Lý Bích hôn sâu, ngây ngốc đè lên người anh chậm rãi chuyển động, đầu lưỡitrượt đến trước ngực mút lấy hai viên đậu đỏ. Phương Mộc nhỏ tiếng nói: “Sau này muốn luyện kỹ xảo, luyện trên người anhlà được rồi, đừng tìm người khác.” Thời gian như ngưng đọn. Tim Phương Mộc đập thình thịch như trống gõ. Sau hồi lâu, tay hắn siết chặt Phương Mộc: “thầy Phương?” “Hả?” Hắn xoay người đè Phương Mộc lại, dạng hai chân ra, chậm rãi đâm vào rút ra.Vật kia đâm vào chỗ sâu nhất, không có rời khỏi mà ma sát qua lại trên tuyếntiền liệt. Thân thể Phương Mộc run rẩy không ngừng, trước mắt mờ dần trốngrỗng, mất ý thức kêu lên: “A…” “Có phải ở đây hay không?” “Ừ… Đúng…” Lý Bích cầm dương vật của anh chà xát, miệng vẫn đang hôn cổ Phương Mộc.Cổ, đầu vú đều là điểm nhạy cảm của Phương Mộc, nửa người anh mất đi tri giác, không khống chế được thân thể, chỉ dâm đãng lắc lư cái mông. Nếu như có thể chụp lại, Phương Mộc nghĩ dáng vẻ bây giờ của anh không khác gì trong phim AV. “Thích không?” Lý Bích vận động trong thân thể anh. Phương Mộc rưng rưng kẹp hông của Lý Bích, trong lòng lại không kiềm chế được ghen tỵ, anh ôm cổ hắn: “Không cho em làm với người khác.” Trong lòng Lý Bích run rẩy, hạ giọng thật thấp: “Chỉ làm với anh.” “Chỉ cho anh sung sướng.” “Ừ… Chỉ cho anh sung sướng.” Môi hai người dán lên nhau, Phương Mộc cắn cánh môi của hắn. Lý Bích cong người, kéo hai chân của anh khép lại, đỡ eo anh lên đặt một cái gối bên dưới: “Có tốt không?” “Ừ…” Lý Bích cúi người xuống, vật kia lại từ từ tiến vào cơ thể anh. “Ngày mai còn phải làm việc…” Phương Mộc khó nhịn ôm lưng hắn: “Đừngnghỉ ngơi khuya quá…” Muốn chơi, muốn ôm hắn chơi một đêm không ngừng không nghỉ, nhưng anh không phải người không để ý tới lý trí. “Em biết, phải có chừng mực.” “Ừ…” “Thầy Phương…” “Hả?” “Không có gì…” Lý Bích nâng cằm anh khẽ cắn.
|