Đương Ngưu Lang Xuyên Việt Biến Thành Tiểu Quan
|
|
Chương 5[EXTRACT]Edit: Đông Thảo “Thật đói a!” Ta ngồi nhìn đám củi trên mặt đất, hữu khí vô lực nói thầm. Đã là ngày thứ ba, từ ngày ta không cẩn thận phản lỡ hái tiểu hoa cúc của Vương công tử, Mặc Đường đem ta hung hăng giáo huấn một chút, để cho ta ở trong sài phòng diện bích tư quá (úp mặt vào tường suy nghĩ..), cũng may Vương công tử đại nhân đại lượng, thời điểm nằm hấp hối nằm trên giường còn nói Mặc Đường không cần theo ta so đo, thật sự là làm cho ta cảm kích đến nỗi rơi nước mắt a. Đáng tiếc hiện tại không phải là lúc cảm động khóc rống lên, vấn đề tối trọng yếu chính là cái bụng của ta a, nếu không cho ta ăn cái gì ta sẽ chết đói. Thực khổ, thân là một tiểu quan, cư nhiên không phải là do miệt mài quá độ ở trên giường chết, mà là bị đói chết, truyền ra ngoài sẽ rất dọa người a! “Đào Y.” Ngay lúc ta đang hối hận, cửa mở, Mặc Đường đi đến, sắc mặt không phải khó coi bình thường,“Ta cho … ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu tái để ta thất vọng, coi ta một lần nữa dạy dỗ ngươi thế nào.” A? Như thế nào không nói đuổi ta ra ngoài mà lại một lần nữa dạy dỗ? Tựa hồ xem thấu tâm tư của ta, Mặc Đường cười cười:“Dù sao Đào Y ngươi tuổi còn nhỏ, tái dạy dỗ nửa năm nữa ngươi bất quá cũng chỉ mới mười sáu. Ta một chút cũng không vội, nhưng thật ra ngươi, ngươi chịu được thời gian dài như vậy sao?” Mười, mười sáu? Không phải đâu? Chủ nhân thân thể còn chưa đến mười sáu tuổi? Má của ta ơi! Ta không chỉ bị lùn xuống mười thước, bây giờ còn bị ăn mất mười tuổi, thực…… Thực con mẹ nó…! Ta biết ta là không có một chút cốt khí gì, cân nhắc giữa lợi với hại một chút, ta quyết định tốt hơn là đi tiếp khách ── bị nam nhân đè, coi như là bị chó cắn đi, dù sao cũng chẳng phải là chuyện trinh tiết gì đáng nói. Còn đối với cái tên hồ ly giảo hoạt Mặc Đường đó, chẳng biết hắn sẽ đối với ta làm ra những chuyện kỳ quái gì, chi bằng cứ đi tiếp khách, dựa vào thủ đoạn làm ngưu lang trước kia của ta, cũng sẽ không đến nỗi thê thảm cho lắm. ( a bik áp dụng kinh nghiệm mọi núc mọi nơi…cả khi bị đè lẫn không bị đè..) Bị giam ba ngày ở sài phòng, toàn thân thật bẩn chết, trở lại cầm các của ta việc đầu tiên là phải đem toàn thân trên dưới tắm rửa sạch sẽ. Ngâm mình trong dục dũng (bồn tắm), tư vị khi bị nhốt ở sái phòng thật khổ sở a, ta thoải mái thở dài, nếu có thể không tiếp khách ở lại nơi này, thật là thích thú biết bao nhiêu! Chỉ tiếc, ta hiện tại là nằm mơ giữa ban ngày! Dù sao ở trong sài phòng vẫn chưa được ngủ ngon miếng nào, ngâm mình trong nước ấm, cơn buồn ngủ dần dần kéo đến, ta thiếp đi lúc nào cũng không biết. Đợi đến khi…trời đã muốn chập tối, ta mới phát hiện ta đã từ dục dũng chuyển dời đến trên giường, trên người khoác một kiện trung y, không biết là ai giúp ta mặc vào. Trong phòng tối om, ta không khỏi mắng, người nọ chuyện tốt cũng không làm đến cùng, giúp ta đốt một chút nến, hiện tại trong phòng một mảnh tối đen, còn để ta phiền toái rời giường sờ soạng đi đốt đèn. Vẫn còn đang oán niệm, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng cười trầm thấp, có người mở miệng nói:“Mấy ngày không thấy, Đào Y thần tình sáng sủa ra rất nhiều.” Kêu tên của ta, thì phải là người biết ta? Bất quá thanh âm nghe thực xa lạ, không biết rốt cuộc là ai? “Giúp ta đốt đèn đi.” Ta ngồi ở trên giường ngáp một cái, vừa tỉnh dậy, đi xuống giường thật phiền toái. Lại là một trận cười, tiếp theo trước mắt sáng ngời, người nọ đã đốt đèn lên. Uy! Thật đúng là mỹ nhân a! Da trắng như thuyết, tóc đen như mực (đây là men ver của bạch tuyết ^0^), còn khuôn mặt kia nữa…… Tha thứ ta đến cổ đại không lâu, thật sự nghĩ không ra từ nào quá mức văn nhã như vậy. Nhưng là thật sự, mỹ nhân a mỹ nhân! Ở thời hiện đại, mỹ nhân trong quán ta thấy đều dùng mỹ phẩm trang điểm một chút, sau khi bị hất về thời đại này, ở Vũ Điệp phường cũng thấy rất nhiều mỹ nhân, chỉ là đều nhu nhược vô cùng, không giống cái vị trước mắt này, trên vầng trán khí khái anh hùng tỏa ra bức người, không có một tia âm khí. Thật là một mĩ nam a! Mĩ nam khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên, cười nói:“Như thế nào? Ta đẹp đến mức làm ngươi choáng váng?” (má ơi… tự sướng..) Ta giờ mới chú ý, miệng ta há hốc lại cả buổi, phỏng chừng nếu không khép lại, nước miếng sẽ chảy hết ra ngoài. Cuống quít ngậm miệng lại, ta trong lòng nghi hoặc hỏi:“Ngươi là ai?”, người đẹp như vậy, chẳng lẽ chính là tiểu quan Mặc Đường mới tuyển. Mĩ nam trong mắt hiện lên một tia oán giận, rất nhanh lại không thấy, hắn há miệng thở dốc, đang muốn nói chuyện, lại nhanh chóng bị tiếng thét chói tai của ta đánh gảy.“A! Chết rồi chết rồi! Mặc Đường nói muốn ta đêm nay tiếp khách! Hiện tại là lúc nào?” Vừa nghĩ tới Mặc Đường thanh âm xót xa bùi ngùi tươi cười, tâm của ta liền một trận phát lạnh, nếu đêm nay lại gây chuyện, ta đây liền thật sự chết chắc! “Đừng kêu! Khách nhân đêm nay của ngươi chính là ta!” Mĩ nam mở miệng nói, trong thanh âm tỏ vẻ rất bất mãn. “Gì?” Ta quay đầu, bình tĩnh nhìn thẳng mĩ nam. “Ta nói, khách nhân đêm nay của ngươi- chính, là, ta!” Mĩ nam một chữ một chữ nói xong, nhíu mày, thoáng hiện lên một nét cười lạnh,“Đào Y, bệnh của ngươi thật đúng là nặng, người đàn ông đầu tiên của ngươi cũng không nhớ?” Đùng!! Sấm sét giữa trời quang..!!
|
Chương 6[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Người đàn ông đầu tiên! Người đàn ông đầu tiên..của ta…… Trong đầu không ngừng vang lên những lời này, bởi vì quá mức khiếp sợ ta cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn mĩ nam chậm rãi tiêu sái tiến lên. Đêm đầu tiên của ta, đêm đầu tiên của thân thể này, tình hình lúc đó ta không biết a, không biết! Mà đối tượng lại là nam nhân, so với nữ nhân còn đẹp hơn! Ta khóc không ra nước mắt! Mặc Đường nói, đêm đầu tiên của ta được một đại nhân vật trên giang hồ mua…Chẳng lẽ chính là hắn? Ta nghĩ đến lúc trước có một ngưu lang trong câu lạc bộ nói, mấy vị đại nhân vật đều thích chơi kích thích, cái gì sm, roi da ngọn nến chẳng hạn, hắn có một người bạn làm MB đã bị ngược đãi đến không thể nhìn ra, cuối cùng ảm đạm ly khai nghiệp phục vụ. Nói không chừng thời đại này cái gọi là đại nhân vật cũng thích ngoạn sm nha, ta đây mạng nhỏ không phải đều mất hết? “Cái kia…… Ngươi không nghe câu ngựa tốt không ăn lại cỏ cũ sao?? Tuy rằng ngươi là người đàn ông đầu tiên của ta, chính là ta không phải người đầu tiên của ngươi, ta cũng không phải vì ngươi là người đầu tiên mà ôm ấp tình cảm, cho nên ngươi cũng không cần để ý, cái kia……” Tuy vì bối rối mà nói năng lộn xộn, nhưng ta vẫn dũng cảm khuyên bảo. Mĩ nam khanh khách cười, bộ dáng tâm tình thực khoái trá:“Đào Y, mấy ngày không thấy, ngươi càng ngày càng thú vị. Ta nghe nói công phu trên giừng của ngươi rất cao, mấy ngày trước còn đem Vương Diễn Thanh làm cho dục tiên dục tử, không nghĩ tới thân mình gầy yếu của ngươi lại hữu lực đến như vậy, như thế nào đêm đó ta lại không phát hiện được?” Vương Diễn Thanh…… Chẳng lẽ chính là Vương công tử? Bị ta làm cho dục tiên dục tử…… Bên ngoài truyền đi như vậy sao? Ta vẻ mặt hắc tuyến, không thể coi thường sức mạnh của tin đồn a! “Hoàn hảo những lời này không truyền đến kinh thành, bằng không, một trăm cái đầu của ngươi cũng không đủ chém.” Mĩ nam có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa. “……” Không thể nào cãi lại, bởi vì đích thực, ta đã hái tiểu hoa cúc của Vương công tử. Mĩ nam ngồi xuống giường, cười đến phá lệ sáng lạn, lại làm cho ta cảm thấy toàn thân phát lạnh:“Đào Y, ngươi vẫn là người đầu tiên hầu hạ ta trên giường cũng không nhớ nổi tên của ta, thật sự là làm cho ta lại oán vừa hận!” Cái kia…… Là bởi vì này Đào Y không phải là Đào Y a? Đào Y thật sự nói không chừng buổi tối lúc bị đâm đã chết rồi. “Hiện tại ngươi nhớ cho kĩ, ta là Lãnh Nguyệt sơn trang Thiếu trang chủ Thành Lãng, không cần tái quên!” Gì? Của ta cằm lại một lần nữa rớt xuống. Lần đầu tiên của ta cho nam nhân này còn chưa tính, vì cái gì ngay cả tên của ta cũng muốn cướp đoạt? Nam nhân này, nam nhân này, thật sự là rất đáng giận! Ta giận sôi gan, ta nghiến răng nghiến lợi, ta muốn đem hắn trước xx sau oo, làm cho hắn muốn cười cũng cười không được, ta muốn…… “Ngươi muốn cái gì?” Cằm thình lình bị nâng lên, vừa lúc đối diện với bộ mặt đang cười tủm tỉm kia,“Ta dường như nghe được có người đang mắng chửi ta a!” “Có sao?” Ta giả ngu. Ta chỉ là ở trong lòng mắng vài câu, hắn làm sao biết? “Biểu cảm hiện tại của ngươi đã nói cho ta biết a! Hơn nữa thật sự là đáng yêu cực kỳ.” Những lời cuối cùng bị phong hãm trong miệng ta, mỹ nhân cúi xuống ngậm lấy môi ta. Thực tươi mát, không có hương vị của son môi, cũng không mùi thuốc là nồng nặc, tha thứ cho ta là một nam nhân mẫn cảm, hơn nữa ta cũng không sợ mất mặt mà nói cho các ngươi biết, ta đối thuốc lá đặc biệt mẫn cảm. Ân…… Bất quá cũng không quan hệ, nơi này không có thuốc lá cũng không có son môi, ta cũng không cần lo lắng phải chịu đựng mấy thứ độc hại như vậy. Nói thực ra, cảm giác cũng không tệ lắm, nếu lời nói hắn không cường thế như vậy. “Đào Y ngươi không chuyên tâm nga!” Thừa dịp đôi môi ta khẽ mở, thành mỹ nhân cười cười nói,“Chẳng lẽ ta hôn ngươi đến mức không thể thở nổi sao?” Ta chết lặng trừng mắt nhìn hắn, ta đã muốn bị chọc đến tức giận rồi? Tuy rằng ta từng là một cao thủ về hôn môi, nhưng khi thân thể bị thay đổi, bộ dáng mảnh mai như thế này cũng không có biện pháp đem người, nhất là nam nhân, hôn đến cả người vô lực chẳng hạn. Ngược lại là ta, hiện tại chính là mềm nhũn ngã vào trong lòng hắn, trên mặt một trận đỏ bừng. Ta hận! Ông trời a, ngươi vì sao lại để ta vô một thân thể vô dụng như vậy! “A ──” Khó có thể tưởng tượng âm thanh dâm đãng như vậy là từ ta miệng phát ra, ta lập tức định thần. Thành mỹ nhân không biết khi nào thì đã muốn đem trung y của ta cởi ra, một bàn tay rất quen thuộc vuốt ve hai khỏa thù du trước ngực ta. “Oa……” Lại sờ thật mạnh, ta đau đớn hét to một tiếng, Thành mỹ nhân cười có chút âm trầm,“Đào Y, ngươi đêm nay rất không chuyên tâm nga!” Ta…… Ta…… Ta muốn thượng ngươi! Nộ khí lên đên tân trời, ta ôm cổ Thành mỹ nhân, đưa hắn áp đảo ở trên giường. Dù sao ta đã thượng một Vương công tử, không sợ lại thêm một Thành mỹ nhân! Thành mỹ nhân bị ta đặt ở dưới thân, vẫn là cười, lời nói còn mang theo hài hước:“Mới vừa nãy còn nói ngươi không chuyên tâm, lúc này lại thật là nhiệt tình nha.” “Phải không?” Ta cười lạnh,“Vậy là tốt rồi hảo hưởng thụ một chút nhiệt tình của ta đi!” Nói xong cúi xuống, ở trên lồng ngực hắn hung hăng cắn một ngụm, trả thù hắn hồi nãy dám làm vậy với tiểu đậu đỏ đáng thương của ta. Hắc hắc! Kịch hay giờ mới bắt đầu!
|
Chương 7[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Lưu loát cởi bỏ quần áo Thành mỹ nhân, ta không khỏi nuốt nuốt nước miếng, nhất thời sinh ra tâm lý muốn lùi bước. Phủ lên một lớp xiêm y trông Thành mỹ nhân hết sức thon gầy, không nghĩ tới giấu ở dưới lớp xiêm y như vậy lại là một thân mình cường tráng, tuy rằng cơ thể không hiện rõ nhưng sờ vào làn da lại chất chứa một năng lượng không thể khing thường, nhìn lại ta, bỏ qua làn da như bạch trảm kê*, còn lại dáng người mảnh khảnh không giống một tí nào so với nam nhân. Thực sự ta…… Có năng lực thượng hắn sao? Mặc kệ, ta lắc lắc cái đầu, nếu không thể dùng sức mạnh, vậy lấy kỹ thuật thắng hắn, ta muốn làm cho Thành mỹ nhân hoàn toàn khúm núm trước kỹ xảo cao siêu của ta. Khóe miệng mở ra một nụ cười gian, lộ hàm răng trắng sáng (PS trắng sáng..), nhìn xem lát nữa ngươi có còn có thể bảo trì vẻ mặt hờ hững như vậy nữa không! Cúi người xuống, hàm trụ vành tai Thành mỹ nhân, hai tay ở trên người hắn ra sức vuốt ve nắn nắn. Nam nhân cảm thụ hẳn là không khác biệt gì so với nữ nhân lắm đi, tưởng tượng như vậy việc làm hắn đứng lên có vẻ thuận lợi hơn. Hai tay quen thuộc vuốt ve hai khỏa hồng anh trước ngực Thành mỹ nhân, đắc ý nghe được dưới thân áp lực thở ồ ồ, ta khóe miệng vạt ra một nụ cười đắc ý, trầm luân sa lưới đi, đợi lát nữa xem ta như thế nào thu thập ngươi! Động tác càng đi xuống, Thành mỹ nhân thở lại càng dồn dập, tâm của ta lại càng đắc ý. Ánh mắt theo rốn đi xuống, ta do dự nhìn phân thân Thành mỹ nhân đã muốn cao cao ngất khởi, có chút suy nghĩ, nên trực tiếp đi vào mặt sau hay là trước an ủi phía trước của hắn một chút, miễn cho lát nữa lại giống Vương công tử lần trước giống nhau, kêu thật thê thảm. Do dự kia trong chốc lát, đã muốn có người quyết định thay ta, Thành mỹ nhân hai tay giữ lấy đầu của ta, dùng sức nhấn một cái, phân thân cao ngất của hắn liền vùi vào trong miệng của ta. “Ô……” Nhất thời hương vị khó chịu tràn ngập hết khoang mũi, cực đại phân thân khéo léo chôn ở trong miệng ta, ngay đến cả thở cũng khó khăn, Thành mỹ nhân còn nắm lấy đầu ta, tích cực cao thấp trừu tống, làm ta bị nghẹn khó chịu muốn chết. Hắn còn tại lúc đó khoái trá rên rỉ, tin hay không ta đem ngươi cái đó của ngươi cắn đứt! Tựa hồ xem thấu ý nghĩ của ta, Thành mỹ nhân thắt lưng ra sức hướng lên trên đỉnh đầu, lại có thể…… Ngay tại miệng ta…… Bắn! “Khụ khụ……” hương vị nam tính tanh nồng đậm đặc làm cho ta muốn khóc, hai mắt đẫm lệ mông lung, ta chật vật nhìn chằm chằm Thành mỹ nhân, hắn lại có thể còn cười nói:“Vừa rồi Đào Y hầu hạ ta thực thích, hiện tại ta tới giúp ngươi!” Nói xong nhanh chóng giữ chặt mắt cá chân của ta, xoay người một cái, liền đặt ta ở dưới thân. Đại não của ta ông ông cộng hưởng, lúc này cái gì cũng đều không suy nghĩ được, chỉ có thể trơ mắt nhìn khuôn mặt của Thành mỹ nhân từ từ tiến lại gần, cuối cùng ngăn chận ta của miệng. “Ô……” Không để cho ta cự tuyệt, Thành mỹ nhân đẩy lưỡi tiến vào, mang theo nhiệt độ nóng bỏng, đầu lưỡi bị quấn lấy, bị hung hăng mút vào, dần dần chết lặng, ngay cả thở cũng bị cắn nuốt, lồng ngực bị ép chặt, đáng thương cho thân mình gầy yếu này chỉ có thể vô lực thừa nhận, làm không ra được một chút phản kháng. Rốt cuộc khi môi hắn rời đi, trong con ngươi đan láy của hắn ta thấy được hình dáng của chính mình lúc này: Tóc tai tán loạn, đôi môi sưng đỏ, sắc mặt ửng hồng, trong mắt ngập một tầng hơi nước sắc thá mê ly, môi khẽ nhếch lên, cố sức thở. Một người quyến rũ như vậy, thật sự là ta sao? “Đào Y, ngươi đều không có chủ động hôn môi ta, thực để cho ta thương tâm.” Thành mỹ nhân dùng môi của hắn nhẹ nhàng vuốt ve mặt ta, thanh âm ôn nhu lại mang theo xa cách lạnh như băng. Ngay sau đó, ngón tay Thành mỹ nhân liền tiến đến địa phương ta không ngờ tới. “Ô……” Dị vật mạnh mẽ tiến vào để làm cho toàn thân ta buộc chặt, thân thể tự giác bài xích nó tiến công. Thành mỹ nhân nhíu nhíu mày, chán nản nói:“Như thế nào lại vậy, mấy ngày nay ngươi đều không có tiếp nhận khách sao?” Chậm rãi lắc đầu, ta cố sức thở sâu vài ngụm, cố gắng giảm bớt đau đớn của thân thể. Xem cái dạng này, giãy dụa la không có khả năng, còn không bằng hiện tại ngoan ngoãn, đợi lát nữa cũng ít đau đớn. Rốt cục có thể hiểu được vì cái gì đêm đó Vương công tử lại kêu thê thảm như vậy. Mẹ nó! Cái nơi nhỏ như vậy, ngón tay tiến vào đã khó, lại càng không cần phải nói đến cái thứ dãng mãnh kia. Cuộc sống về sau của ta…… Không phải thực thảm?! Sức nặng trên người đột nhiên biến mất, ta kỳ quái nhìn Thành mỹ nhân xuống giường, lục ngăn tủ của ta, sau một lúc lâu, Thành mỹ nhân cầm cái bình nhỏ, lại bò lên trên giường. “Này là cái gì?” Không phải là đạo cụ kỳ quái gì đó đi? Thành mỹ nhân nghi hoặc nhìn ta liếc mắt một cái:“ Là thuốc bôi trơn a, đồ của ngươi ngươi cũng không biết?” Ách…… Ta làm gì có thứ này a! “Ngoan, đêm nay ta sẽ thực ôn nhu.” Thành mỹ nhân cười cười, hôn lên mặt của ta một chút, bàn tay hướng ra sau lưng ta. Đôi bàn tay có chút thô ráp nhẹ nhàng di chuyển trên lưng ta, dọc theo xương sống đi xuống, lại nhẹ nhàng hướng lên, ta lại cảm thấy được có một cỗ tê dại dọc theo lưng hướng thẳng lên đại não. “Ân……” Lại có thể có khoái cảm, hơn nữa ta lại có thể phát ra thanh âm kiều mỵ như vậy! Tốt xấu gì ta cũng là một nam nhân, như thế nào có thể phát ra tiếng rên rỉ dọa người như vậy! Cắn môi dưới, ta cự tuyệt không tái phát ra tiếng nào nữa. Thành mỹ nhân con ngươi thâm trầm nhìn chằm chằm ta, ánh nến chiếu rọi khuôn mặt bị tình dục tiêm nhiễm của hắn, vẻ mặt tuấn lãng thêm vài phần quyến rũ, có một chút cao ngạo, ta xem đến ngây người, quả nhiên mỹ nhân chính là mỹ nhân a, tình huống nào cũng đẹp. “Đào Y ngẩn người bộ dáng thật đáng yêu, thật muốn làm cho người ta một hơi nuốt vào. Còn hơn cả đêm đầu tiên đó, Đào Y hiện tại nhiệt tình hơn, xem ra đêm nay thật sảng khoái nha!” Ách…… Ta thu hồi những lời vừa nãy! Mỹ nhân càng đẹp, tâm tư lại càng khủng bố! “A……” Một cái gì đó lành lạnh đột nhiên xông thẳng vào hậu huyệt, là ngón tay Thành mỹ nhân. Đau! Vẫn là đau! Mi mắt của ta lập tức nhăn thành một đoàn, trong mắt dày một tầng thủy khí, tầm mắt của ta trở nên mơ hồ. Con bà nó! Sáp nhiều ngón tay như vậy, không đau tử mới là lạ! “Như thế nào vẫn nhanh như vậy?” Xuyên qua con mắt mông lung đẫm lệ của ta, ta nhìn thấy Thành mỹ nhân nhíu nhíu mày, lại lấy ra một lượng thuốc bôi lớn, vói vào phía sau của ta. Lần này có đại lượng thuốc bôi trơn, hơn nữa Thành mỹ nhân chỉ vói vào đến hai ngón tay, trừ bỏ cảm giác có điểm trướng ở ngoài, nhưng thật ra là không đau……. “Oa a a ──” Tối nay trăng thanh gió mát, không phải thời tiết tốt để giết người, bởi vậy một tiếng kêu thảm trong đêm thanh này có vẻ đặc biệt đột ngột. *Bạch trảm kê: trắng như thịt gà..?? là món gà luộc, ý là thịt gà luộc nó trắng ý nhỉ
|
Chương 8[EXTRACT]Edit: Đông Thảo “Có cần la như vậy không? Ta còn chưa tiến vào mà!” Thành mỹ nhân cau mày nhìn chằm chằm ta, trong mắt tràn đầy khó hiểu, phân thân của hắn đã để ở trước huyệt khẩu, đang cố gắng tiến vào, nghe thấy ta kêu lên, dường như cũng mềm nhũn vài phần. “Ách…… Ta còn chưa chuẩn bị tốt.” Hai bắp đùi của ta khoát lên vai hắn, thân thể bị ép chặt lại, theo góc độ của ta bây giờ có thể nhìn thấy hạ thân dâm mỹ của mình, ta lập tức nghiêng đầu đi, mặt nhất thời đỏ một tảng lớn. “A ──” Trong khoảnh khắc đó, Thành mỹ nhân nắm lấy cơ hội, hắn thúc mạnh đỉnh đầu, hơn phân nửa phân thân đã muốn đi vào. “Uy, ngươi điểm nhẹ không được a!” Ta biết ta là tiểu bạch kiểm, ta đã muốn thỏa hiệp, vì cái gì hắn vẫn như vậy dùng sức! “Loại này thời điểm ta có thể nhịn được hay sao?” Lại một lần trừu tống mạnh mẽ, Thành mỹ nhân chôn ở trong thân thể ta, trêu tức chọc cười, sau đó lại bất động. Hừ! Địch không động ta không động, sợ gì! Chính là…… Tại nơi tiếp hợp có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ cùng nhịp đập của Thành mỹ nhân, nhưng phần eo vẫn không chuyển động, làm ta cảm thấy rất không thoải mái. Vì thế ta lặng lẽ giật giật. “Nha ────” Lập tức đổi lấy Thành mỹ nhân cuồng dã tiến công. Tay hắn nâng thắt lưng của ta lên, hung hăng va chạm, hai bàn chân bạch ngọc của ta khoát lên vai hắn, vô lực lắc lư trong không trung. Ô ô…… Đau quá! Đau quá! Hảo…… Thích! “A……” Không biết thành mỹ nhân đụng tới nơi nào, ta chỉ cảm thấy được một cỗ tê dại đánh thẳng vào tâm trí, đại não trống rỗng, thân thể cũng không tự chủ được mềm nhũn xuống dưới. Mẹ nó! Bị người đè còn có thể có khoái cảm, chẳng lẽ cái thân thể này thực sự…… Thực dâm đãng? “A…… Ân……” Hai khỏa hồng anh trước ngực bị Thành mỹ nhân hàm tiến vào trong miệng, kích thích đột ngột làm cho nước mắt ta đều nhanh chóng trào ra. Trong cơ thể dâng lên một cỗ khoái cảm không nói nên lời, cả người như bị thiêu đốt, trong khoảnh khắc suy nghĩ của ta bị cuốn đi, thân thể bị động dần dân chậm rãi hưởng ứng, ta gian nan vặn vẹo vòng eo, dồn dập thở hổn hển, tiếng rên rỉ ái muội cũng từ trong miệng tràn ra, bây giờ cũng không sợ mất mặt. Nguyên lai nam nhân làm tình trong lúc đó cũng thực thích! Dường như là cố y muốn tra tấn ta, Thành mỹ nhân mỗi lần đều luật động đều chậm rãi, hời hợt rút ra, lại dùng lực, thật sâu thâm nhập, đến cuối cùng, đã muốn rút ra gần hết lại nhanh chóng tiến vào, động tác dị thường hung mãnh. Hậu huyệt bị lấp đầy, cảm giác căng trướng cùng khoái cảm mãnh liệt làm cho ta có một loại ảo giác, tựa hồ lục phủ ngũ tạng đều lệch vị trí, loại cảm thụ không biết tên này làm cho ta giống như vô lực chỉ có thể há miệng thở gấp, thân thể chậm rãi xụi lơ, khoái cảm lại càng ngày càng mãnh liệt. Cuối cùng một cái sát nhập mạnh mẽ, Thành mỹ nhân tao nhã ngửa cổ, phát ra một tiếng rên rỉ vui sướng, cái cổ duyên dáng cùng với đường cong quyến rũ nơi yết hầu không biết vì sao lại có một vẻ tình sắc đặc biệt hấp dẫn, giống như bị thôi miên, ta không chút do dự vòng tay qua cổ hắn, nâng lên thân trên, cắn yết hầu hắn. Làn da trắng nõn mang theo một chút hương vị của mồ hôi, tựa hồ còn có chút mùi hương thoang thoảng trong trẻo nhưng lạnh lùng, là mùi vị ta yêu thích đồng thời cũng giúp ta quên đi cảm giác khó chịu khi có một dòng chất lỏng nóng ấm phía sau hậu huyệt, đột nhiên, Thành mỹ nhân nâng… mặt của ta lên, hôn lên môi của ta. “Ô a……” Nơi kết hợp đột nhiên bị xoay một vòng, Thành mỹ nhân đem ta lật ngược lại, đổi thành ta nằm trên giường tư thế úp sấp quỳ gối, toàn thân vô lực dán vào trên giường, chỉ có thắt lưng cùng mông được cánh tay mạnh mẽ của hắn nâng lên. Phân thân hắn trong cơ thể ta tiếp tục ngạnh lên ma sát nội vách tường bên trong, dịch thể còn đọng lại lưu động bên trong mang đến một cảm giác trương trướng, làm cho ta không tự chủ được phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều. “Đào Y còn không có giải phóng qua, nhất định rất khó chịu đi.” Thân thủ bắt lấy phân thân bán ngẩng đầu của ta, Thành mỹ nhân cười nói, bởi vì đưa lưng về phía hắn, dù không nhì thấy vẻ mặt hắn, tuy nhiên có thể khẳng định trên mặt hắn nhất định là mang theo ý cười ác độc. Trong lòng ta giận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ khí quan tối trọng yếu của nam nhân đang ở trong tay người khác, ta cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. “A…… A ân……” Đôi bàn tay thô to bao lấy phân thân đáng thương của ta cao thấp nhu lộng. Loại sự tình này chính mình không phải chưa từng làm qua, nhưng Thành mỹ nhân trong lòng bàn tay thô ráp, xúc cảm rõ ràng hơn, bởi vậy kích thích mang đến lớn hơn, huống chi hắn hiện tại lại bắt đầu chậm rãi luật động. Khoái cảm từ trước sau làm cho đầu óc ta mê muội, chỉ có thể ở càng ngày càng sa vào khoái cảm mãnh liệt. “A ── a a ──” Lúc Thành mỹ nhân một lần nữa trừu tống thâm nhập, ta thét chói tai đạt tới lần cao trào đầu tiên trong đêm nay. “Lại có thể không đợi ta!” Hậu huyệt cấp tốc co rút lại, Thành mỹ nhân lại không rút ra, ngược lại nắm chắc cơ hội ở dũng đạo chật hẹp tiếp tục trừu sáp, giằng co một hồi lâu mới tận hứng đem mầm mống dục vọng phóng vào cơ thể ta. Không vội đi ra, Thành mỹ nhân ghé vào trên người của ta, lướt qua khuôn mặt ta, hôn nhẹ lên trán, cười nói:“Nếu không phải đêm nay Đào Y quá mệt mỏi, thực còn muốn làm một lần nữa!” Kháo, nói đùa gì vậy! Ta kinh hãi, thể lực hắn kinh người như vậy? “Ngủ đi!” Lại hôn lên mặt ta, Thành mỹ nhân nắm thắt lưng của ta, đổi thành tư thế nằm áp sát, chỉ chốc lát sau phía sau liền vang lên tiếng thở đều đều. Ta vẻ mặt hắc tuyến, nói ngủ liền ngủ, tốt xấu gì cũng nên đem cái này nọ kia của ngươi rút ra khỏi người ta đi chứ? Bất quá ta cũng không còn lại oán giận, bởi vì quá mệt mỏi ta chỉ lầu bầu một câu liền ngủ thật say.
|
Chương 9[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Ngày hôm sau khi…tỉnh lại mặt trời đã muốn lên cao, Thành mỹ nhân đương nhiên đã sớm ly khai, trên người ta đã được tẩy sạch qua, ta lại miễn cưỡng nằm trong chăn một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi đứng dậy. Nếm qua cơm trưa, liền cảm thấy nhàm chán, ta bèn lấy một cái ghế dựa đi ra bên ngoài hành lang gấp khúc ngồi xuống, phơi nắng. Ta không phải cái gì đó tam trinh liệt cửu, làm thì chính là làm, huống chi lúc đó còn thực khoái trá, cho nên ta cũng không cảm thấy được chính mình có cái gì tổn hại. Chuyện phát sinh qua không có nghĩa là ta sẽ tiếp tục, dù sao, đây cũng không phải ta tự nguyện. Nếu có thể lựa chọn, ta cũng không muốn như vậy. Ai! Vì cái gì ta lại đến một địa phương kỳ quái như vậy? Thở dài, ta thế nhưng cũng học được cách thở dài của con gái, thật đúng là hao tổn tinh thần. “Đào Y?” Một tiếng kêu gọi đem ta đánh tỉnh, ngẩng đầu nhìn lên, nguyên lai là Ngưng Vân. Ta cười cười:“Ngươi hôm nay sao lại rảnh mà đến đây?” Bởi vì lần đầu tiên đón khách Ngưng Vân đã giúp ta giải vây, ta đối hắn có cảm giác thật tốt, nói sao cũng thân thiết hơn. “Ta tới thăm ngươi một chút a.” Ngưng Vân ở bên cạnh ta ngồi xuống, thuận tay cầm một khối điểm tâm lót dạ,“Ngày hôm qua không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đi?” Ta biết lần trước sự kiện của Vương công tử đều làm cho bọn họ sợ hãi, chỉ sợ đêm qua ta cũng làm họ lặp lại chuyện vậy. Ta lắc đầu, cho hắn một nụ cười trấn an. Thành mỹ nhân nghe nói là đại nhân vật trên giang hồ, hiện tại ngẫm lại, hoàn hảo tối hôm qua không áp đảo hắn. “ À, Lãnh Nguyệt sơn trang làm cái gì?” Ngày hôm qua Thành mỹ nhân nói với ta hắn là Lãng Nguyệt sơn trang Thiếu trang chủ, hẳn là…… Rất có thế lực đi? Ngưng Vân ngẩn ngơ, lập tức không thể tưởng tượng nổi kêu một tiếng:“Ngươi cái này cũng không biết?” “Ta mất trí nhớ thôi.” Ta cười cười. Ngưng Vân nghĩ nghĩ, nói:“Nói như thế nào đây, Lãng Nguyệt sơn trang thế lực rất lớn, nghe nói hắc bạch lưỡng đạo đều dùng, hơn nữa bọn sinh ý bọn họ cũng rất lớn, ở nơi nào cũng có phân hào của bọn họ. Ta nghe nói hiện tại đại bộ phận của trang đều để cho thiếu trang chủ đi làm, đúng rồi, hắn không phải khách nhân tối hôm qua của ngươi sao?” Không, không phải đâu? Nguyên lai Thành mỹ nhân lợi hại như vậy! Chẳng thể trách được gọi là đại nhân vật trên giang hồ, hoàn hảo tối hôm qua ta không có thật sự thượng hắn. Ta chà xát mồ hôi lạnh, âm thầm kêu may mắn. “Đúng rồi, Mặc Đường nói hôm nay Tiêu Diễm trở về, đợi lát nữa chúng ta cùng đi gặp hắn đi?” Như là đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Ngưng Vân nói thêm. ” Tiêu Diễm là ai?” “Ai nha, ta đã quên ngươi mất trí nhớ, Tiêu Diễm là người đứng nhất trong tứ đại công tử chúng ta, một tháng trước bị Phong tướng quân bao, hôm nay trở về.” Mặc Đường tựa hồ đã nói với ta về tứ gì đó, nhưng là trừ bỏ Ngưng Vân, hai người khác ta cũng chưa được gặp mặt. “Đứng nhất? Còn có danh bài?” Ta tò mò hỏi,“Ta đây xếp thứ mấy?” “Ngươi cuối cùng.” Ngưng Vân nói chuyện thật đúng là thằng thắn. “……” Ta kém như vậy sao? “Bởi vì ngươi tuổi nhỏ nhất.” “……” Hoàn hảo cho điểm ta an ủi. “Đầu tiên là Tiêu Diễm, sau đó là Thương Tình, hắn dường như tháng sau mới trở về đi, sau đó là ta, cuối cùng là ngươi.” “ Vậy Tiêu Diễm cùng Thương Tình bao nhiêu tuổi rồi?” Ta biết Ngưng Vân mười sáu, kia hai người bọn họ cái hẳn là mười bảy chứ? “Đều là mười sáu.” Ngưng Vân cười cười,“Tiêu Diễm so với ta lớn nửa năm, tựa như ca ca giống nhau, ngươi đừng xem bình thường bộ dáng hắn lạnh lùng, kỳ thật làm một người tốt. Hắn đi ra ngoài một tháng, ngươi liền phát sinh chuyện kia, hắn hẳn là không biết đi? Hắn trước kia rất thương ngươi, nếu đã biết chuyện khẳng định thực thương tâm.” Bỗng nhiên trong lòng có điểm co rút đau đớn, Đào Y thật sự không biết đã đi nới nào, hiện tại thay thế hắn chỉ là một con người giả tạo, hơn nữa có thể thay thế sẽ cả đời. Nếu bọn hắn biết chân tướng, sẽ phản ứng như thế nào? “A, Tiêu Diễm đã trở lại.” Xa xa thấy một người hầu đang hướng nơi Mặc Đường chạy đến, Ngưng Vân kêu vui một tiếng, giống như một tiểu hài tử giữ chặt tay của ta kéo ra bên ngoài. “Ô……” Động tác kịch liệt làm cho hạ thân ta một trận đau xót, ta nhịn nhẫn, buông tay Ngưng Vân ra, theo phía sau hắn chậm rãi đi ra ngoài. Một thân áo choàng bạch y đưa lưng quay về phía bọn ta, người đối diện hắn đại khái chính là Phong Tướng quân đi, thân hình cường tráng cao lớn, một đôi mắt hổ phách sáng ngời, càng làm nổi bật thân thể nho nhỏ đứng bên cạnh. “Tiêu Diễm!” Ngưng Vân vui mừng kêu một tiếng, không ngại còn có Phong tướng quân đang ở đó, thanh âm không lớn, hoàn hảo vừa lọt vào tai của Tiêu Diễm. Nghe được tiếng kêu của Ngưng Vân, thân ảnh thon dài chậm rãi xoay người lại, ta đứng ở tại chỗ, lập tức sợ ngây người. Áo choàng bạch y thanh khiết, hồng y như lửa, đường nét hoa văn uyển chuyển màu đen, cực kỳ giống một đóa mẫu đơn hờn giận trong bóng đêm, một đầu tóc đen chỉ dùng một cây trâm ngọc đơn giản búi lỏng ở sau ót, khuôn mặt tinh xảo như họa, mang theo một vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt diễm, đôi môi đỏ thắm hơi nhếch lên, hai mắt mỉm cười nhìn thấy chúng ta, sóng mắt lưu động, lưu quang phát ra, làm cho khuôn mặt càng tăng thêm phần kinh diễm, một chút cũng không cao ngạo. Tiêu Diễm, Tiêu Diễm, thật sự là người cũng như tên a! (đồ háo sắc, có a lãng ở đây coi e cóa xuống giường đk hok nha…=3=) Người như vậy, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không quá đáng. “Ta đã trở về.” Hé mở đôi môi, thanh âm trong suốt như làn suối thoang thoảng bên ta, trong lòng bỗng nhiên một trận rung động. Rầm! Ta thực mất mặt nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của mình.
|