Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!
|
|
Chương 25[EXTRACT]Buổi tối lúc ngủ, mèo mun trước sau như một nhảy lên giường Thường Nhạc ngủ cùng. Con mèo lông dài kia nhìn Thường Nhạc, thấy anh không có ý phản đối, cũng nhún nhún móng vuốt nhảy lên.
Hắc miêu lập tức bạo phát.
Nó không thể nhịn được nữa mà biến thành hình người, nắm gáy con mèo kia đem ra khỏi phòng, nhẹ nhàng vứt xuống ghế salông. Con mèo lông dài bay thành một vòng trên không, lông tóc không tổn hao gì rơi vào ghế salông mềm mại.
Thường Nhạc trừng nó: “Cậu làm gì thế?” Sau đó định bước xuống giường đem Kate trở về.
Sữa Bò càng tức giận hơn, mò lên người Thường Nhạc, tay dùng sức một cái, vứt anh lên giường y như đã vứt con mèo kia. Sau đó tự nó bò lên đè anh xuống, hai tay hai chân ôm chặt lấy, dứt khoát không thả anh ra.
Hắc miêu ghé vào lỗ tai anh thì thầm: “Ngủ… Tôi không cho phép anh đi tìm nó.”
“Cậu…” mặt Thường Nhạc đỏ bừng, bất đắc dĩ, mới vừa mở miệng nói một chữ, lại bị hắc miêu cắt ngang.
“Anh là của tôi.” Nó nói.
Thường Nhạc bị một người đàn ông trần truồng ôm chặt vào lòng ngực, trên người một tầng áo ngủ mỏng tang như có như không, nhiệt độ cơ thể của con mèo kia đều truyền qua, còn có chấn động trong khoang ngực nó khi nói chuyện cũng truyền tới.
Lúc tiếng nói khàn khàn khiêu gợi vang lên bên tai, cảm giác cũng phiến tình cực kỳ.
Thường Nhạc mặt đỏ đến mức muốn xuất huyết.
Một lúc lâu sau, Thường Nhạc tìm lại được khí thế chủ nhân, đẩy cánh tay đang ôm chặt anh một cái.
“Cậu đi mặc áo ngủ vào, không thì đừng có leo lên giường của tôi. Còn nữa, tắt đèn.”
|
Chương 26[EXTRACT]Thường ca ca lại tới dùng cơm.
Anh có vẻ yêu thích bé mèo Kate đang ở nhờ tại ngôi nhà nhỏ này, xem ra ngoại hình vui vẻ, tính cách quấn người lại dễ chịu của giống mèo này rất có tác dụng an ủi những người luôn phiền muộn vì công việc như Thường ca ca.
Thường ca ca cơm nước xong, ôm ấp Kate còn đang gừ gừ, nhìn em trai anh đeo tạp dề bước vào nhà bếp rửa bát, cảm thấy phi thường thục đức. Ca ca lòng vô cùng hãnh diện thuận miệng hỏi em trai: “Nhạc Nhạc, em làm sao còn không tìm bạn trai?”
Thường Nhạc hơi ngừng lại, sau đó trả lời anh: “Còn chưa có gặp được người thích hợp, đúng rồi, anh định cùng Lộ tỷ kết hôn à?”
“Sớm thôi, chúng ta định hảo đầu năm sau cử hành hôn lễ.” Nghĩ đến bạn gái mình, Thường ca ca không nhịn được mà mỉm cười, sau đó anh nhìn thấy hắc miêu không biết từ góc nào chui ra, lắc lắc thân thể, lặng yên không một tiếng động ẩn vào nhà bếp, sau đó theo ống quần Thường Nhạc bò đến bả vai anh, “Nhạc Nhạc vẫn không chịu tìm bạn trai, không phải là chuẩn bị kết hôn với mèo luôn chứ?” Thường ca ca không nhịn được trêu ghẹo.
Thường Nhạc vừa nghe, cái đĩa trong tay suýt chút nữa rơi mất, anh phải chụp giựt mấy lần mới đỡ được, sau đó bình tĩnh lại.
“… Nói không chừng em sẽ sống chung với mèo cả đời luôn.”
Nói xong, Thường Nhạc nghiêng đầu cọ mặt với mèo mun.
Chờ ngày nào đó Sữa Bò tìm tới một con miêu tinh nhân cái khác, sau đó cùng đối phương bỏ đi, anh nhất định sẽ phải nuôi một con Bố Ngẫu miêu, lông mềm mềm thực sự là quá dễ cưng rồi. Hắc miêu và vân vân, phiền phức quá nhiều, chịu đựng một con Sữa Bò là đủ lắm rồi.
Đương nhiên, nếu như Sữa Bò không bỏ đi, anh sẽ càng cao hứng sống cùng nó đến hết đời…
|
Chương 27[EXTRACT]Kate tính cách dịu ngoan, nhưng lại rất dính người, nó lại hành xử khéo léo, khiến người không nỡ giận dỗi nó. Nói thật ra, so với Sữa Bò đang trong thời gian càn quấy thì quả thật Kate đúng là tiểu thiên sứ.
Sữa Bò và Kate vẫn âm thầm tranh nhau địa vị, dù cho Kate chỉ là khách ở nhờ, Sữa Bò không hề muốn nhường tiểu người hầu của nó một chút xíu nào cả.
Cho nên khi bằng hữu của Thường Nhạc trở lại trong thành phố, đến nhà anh đón Kate về.
Thường Nhạc lấy cùi chỏ mở cửa, tay trái đeo một cục lông đen, tay phải ôm một cục lông trắng, như điều quá là bình thường mà chào bằng hữu: “Oh, my dear friend! I miss you for a long time!” Cảnh tượng này, …có gì đó không ổn lắm.
Bằng hữu vui vẻ: “Ha ha ha, mấy ngày không gặp, cậu lại biến thành người có hai nhi tử lông mềm rồi.”
Sau đó bằng hữu của Thường Nhạc đem con mèo màu trắng dịu ngoan trở về nhà.
Thường Nhạc ở nhà ứng phó con mèo đen quái đản của anh.
|
Chương 28[EXTRACT]Thường Nhạc từ khi phát hiện ra mèo tinh nhà mình mặc quần áo đẹp trai bức người liền mang chút tư tâm không thành thật.
Dạo này anh lùng sục trên mạng, thứ gì có thể đều sẽ mua ——
Âu phục, quân trang, áo triều Thanh, đồng phục cảnh sát, đồ lao động… Ừm, hình như hơi nhiều thật.
Thường Nhạc cao hứng bừng bừng kéo con mèo mun nhà anh lại, bắt nó biến thành người, hết lời năn nỉ nó thay y phục cho anh xem. Người này cũng gần điên rồi.
Cái đuôi linh hoạt của hắc miêu cuốn quanh đùi Thường Nhạc, chóp đuôi quệt quệt như tính toán gì đó. Nó liếm liếm khóe miệng, khí chất cao lãnh nói: “Muốn được hôn.”
Thường Nhạc liếc nhìn quần áo, rất bất đắc dĩ chụt một cái trên mặt Sữa Bò.
Hắc miêu nhân cơ hội liếm liếm môi anh.
Thường Nhạc chống nạnh: “Vậy bây giờ thay quần áo được chưa?”
Hắc miêu liền đến gần liếm liếm, sau đó ôn nhu mỉm cười lấy lòng Thường Nhạc, đôi mắt trong veo ướt át như hồ thu.
“Trước tiên mặc cái nào?”
Thường Nhạc mừng như bắt được vàng, vội vã bắt đại người mẫu mặc thử quân trang, còn nhét vào tay nó một cây súng giả.
Sau khi cho nó mặc xong, Thường Nhạc lui về phía sau vài bước nhìn nhìn, phản ứng đầu tiên là định quỳ rạp xuống dưới khố quần quân trang của nó, hô to “cầu bắn”.
Khụ, không phải ý đó.
Sau đó Thường Nhạc bắt Sữa Bò đem âu phục tinh anh, cấm dục bác sĩ, nghiêm túc bảo an, thô lỗ công nhân hết thảy thử qua một lần.
Trong máy ảnh của anh lại nhiều thêm vài trăm pose hình.
|
Chương 29[EXTRACT]Người muốn tổ chức sinh nhật, mèo có cần không?
Thường Nhạc nói, cần.
Mèo đại nhân nhà anh lúc này đang ngồi xổm trên bàn ăn, cúi đầu liếm láp đệm thịt của nó, chóp đuôi ngoe ngẩy nhẹ nhàng trên bàn. Mấy phút trước Thường Nhạc hứng thú quá độ liền làm cho nó mũ chóp mừng sinh nhật, rất nhanh sau đó đã bị nó cào vứt xuống.
Nón chóp mừng sinh nhật quá ngu, mèo mun biểu thị không chấp nhận.
Thường Nhạc đem ra cái bánh kem thật lớn đặt làm riêng theo hình nó, nguyên một cái bánh kem sô cô la lớn hình đầu mèo, trên còn có thẻ kẹo ghi chữ Happy Birhday.
Mặc dù nói mèo không thể ăn sô cô la, nhưng Sữa Bò là ngoại tinh miêu, ăn cái gì cũng được. Thường Nhạc có một lần hoảng sợ nhìn thấy nó ăn cả bao ni lon, kết quả ngược lại được chính con mèo của mình trấn an.
Hắc miêu cắn một miếng trên mặt bánh ga tô, liếm liếm môi. Nó dừng lại một lúc, sau đó bắt đầu ăn.
Thường Nhạc kéo ghế tựa ra ngồi trước bàn ăn, chống cằm thưởng thức thú ăn uống của mèo mun.
Cuối cùng bánh ga tô bị liếm hết sạch sành sanh, dính đầy miệng cùng ba cọng râu của hắc miêu toàn là sô cô la. Nó đi đến, vô tội đụng đụng miệng Thường Nhạc, đem sô cô la cọ lên môi anh. Sau đó liền lè lưỡi liếm hết sô cô la trên môi Thường Nhạc, lưu lại một vệt nước.
Thường Nhạc bị nó làm cho mặt dính đầy sô cô la nhớp nháp, sau đó lông ngắn cọ vào ngưa ngứa, cười hì hì ôm đại vương mèo nhà anh đi tắm rửa.
|