Bạn Qua Thư Thần Kỳ
|
|
Chương 49: Quà sinh nhật[EXTRACT]Kì Lân nhỏ nháy mắt hóa thành trẻ con, cọ sau lưng Harry, tuy rằng nơi này cách người đàn ông khủng bố gần hơn, nhưng trực giác nói cho nó biết, thiếu niên cứu nó này nhất định sẽ không để nó trở thành cái nồi thịt! “Giáo sư, Kì Lân cũng ăn không ngon!” Harry mang theo Kì Lân nhỏ từng bước lui về phía sau. Snape nhìn cái đầu chỉa chỉa tỏ vẻ chính mình quả thật không thể ăn Kì Lân, mặt đầy hắc tuyến. “Bỏ đi, chúng ta trở về, không cần cố ý chuẩn bị quà gì cho ta.” Lấy bản lĩnh gặp rắc rối của Harry, nếu lần sau anh không kịp cứu ….. Ngăn lại loại suy nghĩ sợ hãi này, Snape tiến lên giữ chặt tay Harry chuẩn bị rời đi, về phần Kì Lân này, có lẽ đóng gói mang về? “Nhưng em đã chuẩn bị.” Harry hiến vật quý nói, cậu không tốn sức dùng tay kia từ trong túi lấy ra một nắm lông Kì Lân, còn có năm lọ đựng đầy máu Kì Lân. Kì Lân tự nguyện dâng tặng máu tươi, màu trắng bạc phát sáng tuyệt đối thuần khiết. Snape nhìn hai đôi mắt cố gắng lấy lòng nhìn anh, lại nhìn đến lọ máu Harry có khả năng lấy, ánh mắt thực khó hiểu đảo qua cái sừng và bắp thịt coi như vững chắc của Kì Lân. Mới xem như dẹp bỏ hoàn toàn ý niệm kết cuộc con Kì Lân này trong đầu, quên đi, suy xét vì thí nghiệm lâu dài, một thí nghiệm nguyện ý phối hợp vẫn là rất có tác dụng. Nghĩ đến hồn phiến trong đầu Harry, ánh mắt Snape tối vài phần, chỉ đem can đảm của Harry ra xem mà kinh hãi, anh đây là không có thuận lợi qua cửa! “Vậy mang theo món quá của em theo ta cùng nhau trở về.” Snape mở miệng nói, đem đất đai gần đó khôi phục trạng thái trước đó, loại bỏ chính mình và Harry có thể để lại hương vị. Con nhện đó hẳn là nói cho Dumbledore, về phần giải quyết như thế nào, không phải chuyện của anh. Harry thả lỏng tâm lí vẫn bị đè nặng, giống như không chú ý tới Snape vẫn kéo tay cậu đi phía trước, Kì Lân vẫn nhắm mắt đi theo thiếu niên, mãi cho đến sắp rời khỏi Rừng cấm mới há miệng cắn góc áo choàng Harry. “Sao vậy?” Harry chậm chạp phát hiện cậu lại quên hỏi kết quả Kì Lân! Kì Lân nhỏ khóc không ra nước mắt, nam nhân đen thui này thi triển pháp thuật nào đó với nó và thiếu niên, làm nó không thể rời khỏi thiếu niên quá xa, nhưng nó không muốn rời khỏi Rừng cấm an toàn. “Ta nghĩ ngươi rất rõ ràng vị trí của ngươi?” Snape sử dụng uy hiếp tấn công Kì Lân trưởng thành một nửa,“Nếu Harry không có thể cứu ngươi, ngươi đã chết. Nếu ta không có tới cứu các ngươi, các ngươi đều chết.” Harry và Kì Lân đồng thời vẻ mặt cầu xin gật đầu. “Ngươi thiếu chúng ta một món nợ sinh mệnh.” Nam nhân yêu Độc dược thích điểm ấy, sinh vật huyền bí tuân thủ lời hứa, chỉ cần hắn có thể ‘Thuyết phục’ con ngựa sừng dài này, thời điểm thí nghiệm tương lai liên quan đến tiêu diệt Hồn Khí có thể thuận lợi triển khai. Kì Lân nhỏ suy nghĩ, đột nhiên hướng tới một thân cây gần nhất đâm vào, Snape gần như nghĩ đến nó mạnh mẽ lựa chọn liều chết. Kết quả một thoáng chốc, con ngựa không có sừng ngậm sừng dài của mình vui vẻ chạy tới, đem phần nó quý giá nhất đưa toàn thân cho Harry. Harry lập tức đem sừng Kì Lân quý giá nhét vào trong tay Snape, nhân cơ hội lấy lại được tay trái tự do của mình, “Severus, lát nữa em còn có tiết học, chúng ta mau trở về thôi.” Snape dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Kì Lân, “Nếu cần gì, ta sẽ đi nơi ở Kì Lân tìm ngươi.” Kì Lân vui vẻ gật đầu, mẹ nói rất đúng, nợ mạng người rất khó trả. Slytherin cao lớn lấy đũa phép ưu nhã vẽ một vòng tròn, sau đó Kì Lân cũng khôi phục tự do, nó vui thích vây quanh Harry thành vòng tròn, dùng cái mũi cọ cọ tay thiếu niên nhớ kỹ hương vị của cậu, lại cẩn thận cẩn thận ngửi tay Snape một chút, sau đó…… Nhanh chóng biến mất ở tại chỗ sâu trong Rừng cấm. “Cảm ơn trò Potter còn nhớ rõ đợi lát nữa có giờ học quan trọng.” Snape lạnh lẽo nói, “Theo kịp, nếu đoạn này em còn lâm vào nguy hiểm, đừng nghĩ ta tới cứu em.” Harry ở sau lung nam nhân liếc mắt, dù cách đó không xa có học sinh lớp sinh vật huyền bí, cũng không cần ra vẻ hung ác cũng không ai dám nhìn thầy như vậy. Còn dọa người, không biết là ai bởi vì lo lắng cho em mới có thể đúng lúc xuất hiện cứu người, khẩu không đúng tâm. Không có ai dám cảm thấy tò mò đối với Kẻ được chọn đi theo phía sau Xà Vương Slytherin, mãi cho đến khi vào cửa văn phòng, Harry đều vui vẻ dễ chịu làm một cái đuôi. “Sofa của ta nằm thoải mái sao?” Snape nhìn thiếu niên vừa tiến vào phòng khách liền nhảy đến sofa bất đắc dĩ mở miệng. “ừ, không sai, Severus thầy làm việc đi.” Harry híp mắt, tay tùy ý vẫy hai cái. Snape sắp xếp cho Harry một đồng hồ báo thức, sau đó trực tiếp chui vào phòng Độc dược, đem 5 lọ máu Kỳ Lần gói kín bảo vệ, sừng Kỳ Lần càng không ít thần chú bảo hộ, trước lấy lông Kỳ Lần bắt đầu thí nghiệm. Khi Harry bị chuông báo đánh thức phát hiện đến giờ lên lớp, Snape lại nghiên cứu. Chờ Harry kết thúc giờ học cả ngày, thời điểm ăn cơm chiều và Draco tiến đến đưa tin, Snape còn đang nghiên cứu. “Hôm nay cậu cho cha đỡ đầu dược liệu gì làm quà tặng?” Draco tò mò hỏi, “Hơn nữa quà tặng chẳng phải chỉ cần đóng gói tự đưa đến sao?” Harry nhún vai, “Rất bình thường thôi, phỏng chừng Severus đột phát linh cảm đi.” Draco nâng một bên lông mi, cậu ta chú ý tới Harry đối cha đỡ đầu thay đổi xưng hô, sự tình làm cậu ta hy vọng mục tiêu tiến triển. “Như vậy chúng ta hôm nay trước hết viết luận văn sau đó thực hành đi.” Harry không có ý kiến gì, hai cái tại những người khác trong lòng ngọt ngào ước hội nam hài vùi đầu ở tại thật dày luận văn tư liệu bên trong. Đến tám giờ, Draco liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, “Tôi đưa cậu về Gryffindor.” Thiếu niên Gryffindor nhìn cánh cửa đóng kín, có chút táo bạo đem thư hồi âm nhét vào sách tham khảo, sau đó được bạn trai quan tâm đến Gryffindor. Sớm ngày hôm sau là lớp phòng chống Nghệ thuật hắc ám, cặp mắt Snape giống như là vừa bị ai đó đánh cho hai cái, trong phòng học lại vẫn hùng hổ tiến hành đại nghiệp trừ điểm, cũng đem một ít tri thức quan trọng cố gắng nhét vào đầu óc học sinh. Kết thúc lớp học một chút giáo sư cao lớn đã không thấy tăm hơi, Harry cũng không có tìm được cơ hội dùng khiêu khích chào hỏi, đành phải có chút tiếc nuối tiếp tục đi đi đến phòng học môn biến hình. “A…… Mệt mỏi quá a……” Ron ăn uống no đủ sau tựa vào ghế, “Chương trình học cả ngày, thân thể nhỏ bé của mình hoạt động không ngừng, còn có vô số luận văn đang chờ!” “Harry, hôm nay giáo sư Snape không có cấm túc cậu?” Hermione cảm thấy kỳ quái, cơ hồ mỗi lần giờ học của Snape cũng sẽ không ít tiết mục giữ lại này. “ờ, mình cũng rất kỳ quái.” Harry đem đùi gà để lại, cảm giác không có khẩu vị gì. “bồ tèo à, hôm nay cậu cũng không thể lại cùng Malfoy tiến hành hẹn tối, hôm nay ban đêm cậu là thuộc về Gryffindor!” Ron dùng sức vỗ bả vai Harry, trọng sắc khinh bạn rất không được, mau tới giúp hắn chia sẻ chỉ dẫn khủng bố của Hermione! “Được, mình lát nữa nói một tiếng với Draco.” Harry cười chói lóa nói. “Ô ô……” Cho Chang đang cố lấy dũng khí muốn tới hẹn với Harry, lại bị đả kích khóc rời đi. Hermione đối với vẻ mặt thản nhiên của bạn bè mà trợn mắt, “Mình nói Harry, cậu tính giải quyết Chang như thế nào?” “Không biết.” Harry không phải cự tuyệt người khác, nhưng bạn gái cũ của cậu này gần nhất có chút quá trớn. “Đừng nghĩ đến cô ấy, đêm nay chúng ta chơi cờ Phù thủy đi.” Ron hưng phấn cùng Harry thương lượng lát nữa chơi trò gì. “Được, mình gần đây có nghiên cứu mấy chiêu.” Harry cảm giác chính mình quả thật cần thả lỏng, dưỡng đủ tinh thần ngày mai còn có một trận đánh ác liệt. Harry nằm ở trên giường, sờ sờ sách Độc dược dưới gối, ở trong lòng nói tiếng xin lỗi mới ngủ. Hôm sinh nhật Snape là thứ sáu, chỉ có có giờ buổi sáng, hết tiết Harry đem cặp sách giao cho Ron liền thẳng đến phòng bếp, ngay cả lễ đường đều không có đến. Cậu tùy tiện ở phòng bếp ăn hai miếng sau đó liền bắt đầu chuẩn bị bữa tối phong phú, hoàn toàn không nghĩ tới trước tiên phải cùng sinh nhật người ta nói một tiếng. “Severus, khẩu vị không tốt?” Dumbledore nhìn Snape lâm vào trạng thái nghiên cứu, “Thầy bao lâu không ngủ ngon?” “Đại khái hai ngày.” Snape trước chú ý tới Harry mất tích, sau đó chú ý tới con đỡ đầu, lại nhìn Weasley và Granger tất cả đều như thường, cuối cùng quay đầu lại nhìn vẻ mặt hiệu trưởng lộ ra lo lắng, “Buổi chiều tôi không có lớp, tôi sẽ ngủ một chút.” “ừ.” Dumbledore cho rằng Snape nghiên cứu Độc dược chữa trị cho cụ, trong lòng cảm động đồng thời cũng sinh ra một tia hy vọng, nghĩ đến vừa rồi tiểu gia linh truyền đến tin tức, cụ quyết định giúp Harry một chút. “Buổi chiều thầy nghỉ ngơi đi, cơm chiều tôi sẽ để gia tinh đưa cho thầy.” Snape đứng dậy chuẩn bị rời đi, tầm mắt lại một lần nữa đảo qua Gryffindor, không thấy được món ăn tinh thần người đàn ông có chút mệt mỏi về tới địa bàn chính mình. Đứng ở phòng khách, bàn tay lướt nhẹ qua mấy quyển sách Harry cất vào, anh không có xê dịch chúng nó, chờ thiếu niên chủ động sửa sang lại. Không nghĩ tới chỉ là một ngày vắng vẻ, ngày hôm sau người kia lại không đến đây? Chẳng lẽ là cùng anh tiếp xúc thường xuyên cũng nhiễm phải thói quen không được tự nhiên? Snape thở dài thật sâu, lúc ấy anh đang làm thí nghiệm, mà vào trạng thái nghiên cứu anh sẽ làm tất cả trống rỗng có thể ảnh hưởng suy nghĩ. Lại nói loại trạng thái cực đoan này của anh vẫn là bởi vì Harry mới có thể sinh ra, đáng tiếc thiếu niên đại khái là vĩnh viễn sẽ không biết chuyện này. Buổi chiều ngủ một giấc Snape bị mùi hương thức ăn hấp dẫn mà tỉnh lại, anh nhìn Harry đứng ở bên giường cười sang sảng với anh, cũng đáp lại một nụ cười ôn nhu. Harry nhanh chóng dụi mắt, làm bộ như không có giật mình tiến lên, “Severus, thức dậy ăn bữa tối.” “Em làm?” Snape cố ý nói, sau đó giữ chặt Harry, dùng sức ngồi dậy. Harry gật đầu lung tung, trong lòng muốn trực tiếp đẩy ra người đàn ông ghé vào lỗ tai cậu nói chuyện, Severus hôm nay làm sao? Chẳng lẽ hai ngày nghiên cứu Độc dược không tốt gì đó cho nên thay đổi tính tình? Lúc này hormone tuổi trẻ phát ra làm cậu thừa nhận không nổi! Sirius, loại tình huống này con nên làm như thế nào!
|
Chương 50: Ước nguyện[EXTRACT]‘Harry, muốn cha đỡ đầu đến dạy con làm đàn ông đúng cách như thế nào không? Rất đơn giản, bình thường chúng ta dùng tay trái……’Không! Harry nhanh chóng lắc đầu, bỏ qua giáo dục quý tộc lung tung, cậu lúc ấy chỉ là nghe một chút liền mặt đỏ, căn bản không để Sirius tiến hành dạy học thực tế. “Em lúc thì gật đầu lúc thì lắc đầu là ý gì?” Snape nắm cằm Harry, nâng đầu cậu lên, “Chẳng lẽ em chỉ giúp mang lại đây? Nam nhân đứng dậy rời giường, có chút tiếc nuối nói, “Ta vốn đang tại chờ mong tay nghề của em.” “Là em làm.” Harry vội vàng lùi hai bước, xoay người liền hướng phòng khách đi. “Lát nữa còn có người tới sao?” Snape nhìn bữa tối trên bàn rõ ràng nhiều hơn cho hai người, “Hay em muốn ăn thành như anh họ mình?” “A, nếu thầy muốn, còn có thể mời Draco.” Harry chưa nói bởi vì sợ Snape không thích ăn, cho nên mới nhiều làm nhiều món như vậy. Snape ra vẻ viết ghi chú giao cho cú mèo, nhưng anh tin Draco sẽ từ chối anh mời. “Chúng ta ăn trước đi, Draco có lẽ sẽ đến.” Nếu sinh nhật nhân vật chính Snape đã nói, Harry đương nhiên nghe lời cầm lấy dao nĩa, sau đó bắt đầu giới thiệu món ăn mình làm. Khóe miệng Snape chứa một nụ cười, sự sủng nịch trong mắt căn bản là không che giấu, anh nhìn Harry tươi cười, nghe cậu giải thích, sau đó lấy vài món Harry thích ăn đặt vào đĩa thiếu niên. Harry cẩn thận phát hiện đĩa đồ ăn đối phương nói không thích ăn mà đẩy sang mình đều là món cậu thích, lập tức liền đem tên trong nóng ngoài lạnh ném đến sau đầu, có qua có lại dùng nĩa ăn chính mình đem một vài món Snape bình thường sẽ ăn nhiều một chút đưa qua, một chút cũng không phát giác hành vi bản thân thân mật bao nhiêu. Snape cố gắng nuốt đồ ăn trước mắt, không muốn lãng phí tâm ý trong đó, chỉ là dạ dày dần dần nhét đầy khiến anh có chút bất lực. “Severus?” Harry chú ý tới tần suất anh động dao nĩa chậm lại, “No rồi thì đừng ăn, lát nữa còn có bánh ngọt.” Phát hiện điểm tâm là đồ ngọt không thích mày Snape nhíu một chút, Harry lén cười nói, “Yên tâm, không ngọt. Hơn nữa em không có làm quá lớn.” Snape gật đầu, thuận tiện dọn dẹp, anh nhìn Harry tiêu diệt phần còn lại, cảm giác Độc dược tiêu hóa có lẽ có tác dụng. “Pippi, bánh ngọt.” Tiếng nói Harry trong suốt vừa dứt, một đĩa bánh ngọt chocolate Mousse xuất hiện trước mắt hai người, bên cạnh trang trí quả cắm lên hai người nhỏ, một mắt đen cao lớn, một mắt xanh lục thấp bé. “Tay em thực khéo.” Snape chân thành khen ngợi, anh biết Harry vẽ thực không tệ, không nghĩ tới thủ công cũng khéo như vậy, “Hy vọng em có thể đem sự linh hoạt này vận dụng vào thực tiễn.” (ám mụội nha) Harry âm thầm liếc mắt, cậu như thế nào cảm giác từ linh hoạt này của đối phương lướt qua đầu cậu lại có ý khác? Bởi vì bánh ngọt quá nhỏ, Harry cũng không có chuẩn bị nến, mà là dùng ma pháp biến ra mấy ngọn lửa nhỏ xem như thay thế. “Đây là em muốn ta cầu nguyện?” Snape nghĩ đến những việc trải qua không lâu, lúc anh lộ ra pháp thuật bẩm sinh trước đây cũng là ngày sinh nhật. “Không thích sao?” Harry cảm giác anh có thể rất muốn như vậy, không phải mỗi người đều thích thổi ngọn nến cầu nguyện sinh nhật, nhất là người tên Severus Snape này. “Không.” Snape giữ chặt tay Harry muốn dập tắt đám lửa, anh nhìn thỉnh cầu trong ánh mắt Harry, sau đó quay đầu thổi tắt chúng. Harry hỏi lớn, “Có nguyện vọng gì? Có phải hy vọng người kia mau chết không? Em thừa nhận hắn còn sống lâu vậy là rất hay.” “So với loại ước nguyện hư vô mờ mịt này, ta muốn tin chính mình cố gắng.” Snape trong lòng đối với chính mình yếu đuối hừ lạnh. ‘Hy vọng thiếu niên trước mắt này có thể bình an đến già.’“Em biết buổi tối cầu nguyện mỗi ngày hắn ăn cơm nghẹn chết là hy vọng xa vời.” Harry nhún vai, “Bất quá như vậy có thể khiến tâm tình em tốt một chút.” Snape vỗ vai Harry, không nói chút cái gì. Sau cơm chiều biện pháp tiêu hóa thức ăn, chính là hai người thi triển ẩn thân chú đi ra tòa thành, sau đó cùng tản bộ bên hồ Đen, lúc đến gần rừng Cấm, một Nhân Mã bảo vệ Kì Lân nhỏ xuất hiện. “Ronan?” Harry biết Nhân Mã này, năm trước thời điểm tấn công Umbridge bọn họ có giúp đỡ. “Chào Harry Potter.” Ronan có chút kính sợ nhìn mắt Snape, sau đó vừa cẩn thận quan sát Harry một phen, sau đó cao ngạo nói, “Mẹ nó đề nghị tui hỗ trợ phiên dịch.” “Xin chào.” Harry vui vẻ tiến lên vuốt ve cái đầu sần sùi của con Kì Lân, “Nhóc kia tên là gì? Nó cũng thật dễ thương, không giống những con Kì Lân thích tiếp xúc với thiếu nữ trưởng thành.” Ronan ngẩng đầu nhìn xem tinh tượng, “Nó tên là Leo.” “Sư tử và dũng sĩ sao?” Snape giúp Harry giải thích, dựa theo thái độ Nhân Mã, giống như Harry và con ngựa sừng dài này tên Leo gặp nhau trước đó là chú định. “Quỹ đạo Tinh tượng biến đổi, phía trước lập loè trong ảm đạm, rồi ảm đạm khôi phục sáng ngời. Sao Mai và hộ tinh dần dần đến gần……” Ronan nói một nửa rồi ngưng, trên thực tế một nửa này vẫn là xin ý kiến trưởng lão mới có thể lộ ra. Bởi vì bọn họ nhìn ra không lâu nữa, ngôi sao cứu thế đem trải qua biến cố lớn. “Có thể nói rõ một chút không?” Rõ ràng Harry đã quen Nhân Mã không nói gì mà nhìn trời, Tiên tri gì đó cậu từ trước đến nay đều không hiểu! Ronan quả nhiên lắc đầu, xa xa truyền đến tiếng vó ngưạ thúc giục hắn, “Tui muốn trở về, Leo cùng đi chứ?” Kì Lân lắc đầu, nó nhớ hơi thở của Harry, chỉ cần người đàn ông đáng sợ bên cạnh này đừng dán mắt vào sừng nó nữa…… Harry vỗ cái đầu kia, sau đó tiếp tục cùng Snape hướng về ruộng thảo dược đi tới, hôm nay chỗ đó hẳn sẽ có một khúm nguyệt quang hoa nở ra. Dưới ánh trăng mượt mà, nhẹ nhàng, bên cạnh là hoa nguyệt quang xinh đẹp chói mắt. Hình ảnh bên trong là Kì Lân nhỏ đùa vui vẻ với Harry. Snape hiếm thấy trong quá trình xử lý dược liệu mà thất thần, anh phóng túng nội tâm chính mình thất thường, bỏ lỡ thời gian hái tốt nhất, chỉ vì đem cảnh đẹp này nhớ rõ thêm một chút. Thời gian đến gần giờ giới nghiêm, Snape dù luyến tiếc cũng đem Harry trở về phòng ngủ, Leo hai mắt đẫm lệ nhìn nam hài, vừa rồi cái lão đen thiu kia thừa dịp nó không chú ý cắt mất cái đuôi mới dài ra của nó! Còn nói phải thử một chút cái mới mọc và cái cũ xem có biến hóa gì! Harry chỉ xem cách Leo cư xử là không muốn rời xa, lập tức cam đoan vài ngày nữa có thể cùng Severus đi thăm nó, khiến Leo nói không nên lời càng thêm thương tâm, mẹ nói rất đúng, ra ngoài phải mang theo phiên dịch, Ronan, ngươi sao đi rồi…… Snape phía sau Leo híp mắt đe dọa, Kì Lân sợ tới mức lập tức nhanh chóng chạy về nhà. “Giáo sư, vừa rồi Fawkes đưa tinn là thông báo thầy hôm nay tuần tra ban đêm sao?” Harry cảm thấy kỳ quái, trên đường về đều không có đụng giáo sư khác. “Ừ.” Snape trong lòng vụng lén nhắc tới Dumbledore, khẳng định đối phương biết chính mình buổi tối muốn đưa Harry về Gryffindor, liền không đem nhiệm vụ tuần tra ban đêm giao cho anh, còn nói cái gì vừa vặn thuận tiện. Bất quá lão cũng phải trải phí, sau khi Fawkes truyền tin bị anh lấy đi lông đuôi và 3 giọt nước mắt. “Buổi tối ngày mai……” Harry lúc này mới nhắc tới đề tài này, hai ngày trước ngồi không chờ nhưng không thấy nhân, tâm tình quá kém. “Ta sẽ xuất hiện.” Snape trả lời, cùng lắm thì chờ Harry đi rồi tiếp tục nghiên cứu, thiếu ngủ một chút cũng không có gì. “Em mong đợi, cho thầy nhìn xem tiến bộ hai ngày này.” Harry làm một tư thế xung phong, “Em về, ngày mai gặp.” Snape gật gật đầu, anh sẽ không chọn tại hàng lang đầy bức họa làm gì với Harry. Chờ Chủ nhiệm Slytherin hoàn thành nhiệm vụ tuần tra ban đêm trở lại văn phòng mình, liền chú ý tới món quà được gói tinh xảo giữa bàn, thiệp chúc mừng kèm theo của Draco để ở một bên. Theo thói quen kiểm tra một chút, Snape mở gói quà ra, bên trong là một mới nhất bản ghi âm cầu. “Hy vọng ta thích phần lễ vật này?” Snape ngồi xuống ghế, dùng đầu đũa phép chấm một chút lên món quá, sau đó thanh âm tràn ngập sức sống liền truyền ra. “Tôi tin thầy ấy! Thầy ấy không phải người lạnh lùng vô tình!” “Thực hâm mộ cậu, có cha đỡ đầu tốt như Snape, đương nhiên Sirius cũng không tệ, nhưng cậu biết rõ tính cách chú ấy…… Đôi khi tôi cảm giác kỳ thật tôi mới là cha đỡ đầu của chú ấy.” “Severus thích cái gì? Ăn gì? Uống gì?” “À…… Tôi muôn thầy vui vẻ, thầy giúp tơi rất nhiều. Không phải báo đáp, chỉ là tôi muốn làm như vậy.” “ha ha, cậu ghen tị, bởi vì Severus tốt với tôi hơn cậu!” “Tôi đương nhiên thích Severus, sau khi cậu phát hiện bản chất của thầy, sẽ không cảm giác thầy là một người khó gần sao? Đương nhiên điều kiện trước tiên là cậu phải có năng lực chịu được nọc độc của thầy, ha ha.” “Giúp tôi đi, cậu cũng muốn thầy vui vẻ!” “Severus như thế nào còn không ra…… Dược liệu có thể quan trọng hơn chúng ta sao?” “Severus…… Severus…… thầy là Slytherin chân chính, tôi cũng muốn trở thành Gryffindor chân chính!” Đây là Draco tỉ mỉ lựa chọn một ít ngắt quãng âm tần, sử dụng chậu tưởng kí và quả cầu ghi âm, đồng thời sử dụng chức năng cải tiến mới nhất hợp lại, thậm chí còn lồng vào các âm thanh khác nhau. Được con đỡ đầu hiểu được tâm tư trong lòng Snape nghe lại quả cầu ghi âm, đến lúc năng lượng không đủ lại đưa vào ma lực. “Ta thực thích.” Snape nâng ly hướng về Đức, vì bạn tốt đã dạy dỗ được đứa con ngoan. Trở lại ký túc xá Harry đem tâm tình hai ngày qua viết lên mặt bên tấm da dê, sau đó kẹp vào trong sách Độc dược, giả vờ cậu đều đã nói cho Prince, sau đó lừa mình dối người nói ngủ ngon với bạn qua thư. Ngày kế tiếp mỗi người đều rất bận rộn, Harry và Draco đều từng bước trưởng thành, mỗi lần kiểm tra thực chiến bọn họ đều có thể cảm giác được đối phương tiến bộ.
|
Chương 50: Ước nguyện[EXTRACT]Tại khoảng cách hai mươi năm trước trong quá khứ, sau khi Severus nhỏ viết xong luận văn, lại một lần nhìn thoáng qua sách Độc dược yên lặng. Từ lần trước sau khi Harry nói phải tại tiến hành huấn luyện đặc biệt, đã suốt 4 ngày không có liên hệ với anh. Mà tiếp tục lần nữa, là cách nhau 3 ngày. Hắn không nén nổi mà suy đoán, Harry có phải đang dùng loại phương thức lãnh đạm này để dần dần khống chế tần suất bọn họ trao đổi hay không. Có lẽ tiếp theo sẽ là bảy ngày? Hôm nay là sinh nhật anh, trước sau chỉ có một người, thời điểm năm rồi Lily còn có thể chúc anh sinh nhật vui vẻ, có lẽ còn có thể có một cái bánh ngọt cháy khét. Nhưng năm nay, ngay cả hai người bạn duy nhất có thể sẽ nhớ rõ, một người tuyệt giao với anh, một người khác đoán chừng chấp hành nhiệm vụ nào đó cũng không có gởi thư. Tay Severus ôm lấy ngực chính mình, nơi này bởi vì Harry biến mất và lãnh đạm mà cảm thấy đau đớn, mà đau đớn này và khó chịu do bị bạn bè quên mất là hoàn toàn khác biệt. Thời điểm toàn bộ ngày nghỉ đều không thể liên lạc, anh mong mỏi hy vọng trở lại Hogwarts, sau đó anh cảm giác Harry hình như cũng nói thích anh. Nhưng khi anh rung động với cậu nhóc lại lập tức lùi bước, thật giống như đứa trẻ thích chơi lửa, giống như vì không muốn bị tổn thương mà nhanh chóng lui về phía sau. Severus nhỏ biết anh và Harry không cùng thời không và khoảng cách, vì thế anh lựa chọn nâng cao bản thân sau đó cố gắng tìm kiếm Harry. Nhưng tên nhóc kia giống như không nhận ra ý tưởng thật sự bản thân, lại bằng vào giác quan lựa chọn buông tay trước, giống như là hoàn toàn không xem trọng tình cảm bọn họ. Đã quen cô độc con rắn trẻ tuổi trong lòng cười lạnh, càng sâu giả — Harry căn bản, hoàn toàn, không thích anh. Chỉ là một bạn qua thư thú vị, có thể giúp đỡ, nghĩ đến vài câu nói, không nghĩ đến lại này. Lòng đang hoài nghi cùng giãy dụa nhanh chóng lạnh đi, hoàn hảo những lời nói từng làm anh cảm giác ấm áp lập tức hiện lên. [ hi, tôi là Harry.] [ Prince, tôi rất nhớ anh.] [ Prince, quen được anh thật tốt.] [ Prince, anh là người bạn quan trọng của tôi.] [ anh là Prince của tôi, hoàng tử của tôi……] “Thật sao?” Severus nhỏ ngồi trên cái giường lạnh lẽo của mình tự hỏi, sau đó cầm bút chuẩn bị viết cái gì, cuối cùng lại chỉ là vài vết mực nhỏ. Anh sẽ không khẩn cầu, sẽ không thỉnh cầu, liền tính đối mặt với tình yêu anh cũng có tự tôn của mình. Anh sẽ trong tương lai xa xôi tìm được Harry, ôm cậu nói ra cảm tình của anh, sau đó khiến Harry ngoại trừ chấp nhận anh, không có lựa chọn khác. “Sinh nhật vui vẻ, Prince.” Lấy ngón tay vẽ bánh ngọt trong suốt lên tấm da dê, sau đó một hơi thổi tắt ngọn nến trong tưởng tượng, Severus ở trong lòng thề, “Một ngày nào đó, ta sẽ ăn bánh ngọt thơm ngon em làm, Harry.” Thiếu niên được nhớ thương rất nhiều năm lúc này đang tại văn phòng Snape nhận huấn luyện, bởi vì thời đại khác nhau, nơi này Severus đã qua ngày sinh nhật rồi, đang rất vui vẻ chỉ bảo thiếu niên và con đỡ đầu của mình. Hơn tám giờ, lịch học đầu tiên chấm dứt, Snape thừa dịp thời gian hai thiếu niên nghỉ ngơi lại chui vào phòng Độc dược, có thí nghiệm liên quan tiêu diệt Hồn Khí cần anh tranh thủ từng giây. “Hôm nay lại sớm như vậy liền đi?” Harry nghi hoặc hỏi. “Kế tiếp là thời gian cậu học Occlumency, mà tôi và cha đỡ đầu đã nói qua, lát nữa còn có những chuyện khác.” Draco thản nhiên nói, hắn cảm giác ánh mắt cha đỡ đầu gần đây nhìn chính mình càng khủng bố, phải biết hắn chỉ là tận lực đuổi ruồi bọ! chưa từng hy vọng về tên Harry ngu xuẩn này, về phần cảnh cáo kẻ theo đuổi Harry này chỉ là vì diễn trò mà thôi, cũng vì duy trì vinh quang Nhà Malfoy, phải biết một Malfoy là không cho phép người khác rình mò! Hơn nữa Blaise gần đây âm thầm giúp khiến hắn cũng thay đổi suy nghĩ, nếu đã quyết định đổi đường khác, không bằng giúp bạn bè một chút. Cũng may có một số việc căn bản không cần nói rõ, sự hiểu ngầm của Slytherin làm cho bọn họ phối hợp tốt đẹp. “Hôm nay đem nội dung Độn thổ ngớ kĩ, trong huấn luyện ngày mai nếu có sai lầm sẽ nhận trừng phạt.” Snape nghe được Draco thanh âm, đúng lúc đi ra đem tấm da dê đưa cho thiếu niên tóc bạch kim. Draco lễ phép cúi đầu, đi ra còn cho Harry ánh mắt một chúc phúc. “Mau nhìn giáo sư, Draco lại đi Phòng Yêu Cầu!” Harry tóm lấy Snape, mở tấm da dê trong tay ra, chỉ vào một điểm nhỏ nói. “Không cần xen vào.” Snape kéo qua Harry, trước tiên tuyên bố nghỉ ngơi chấm dứt. Anh thông qua tiếp xúc bằng mắt dùng tinh thần giúp thiếu niên củng cố phòng tuyến đầu óc, nhìn vào hình ảnh nào đó sau đó tức giận trực tiếp xuất hiện trong đầu, phảng phất cảm nhận được cảm xúc kịch liệt dao động, liên tiếp trực tiếp gián đoạn. “Giáo sư?” Harry mờ mịt nhìn Snape, hình ảnh vừa rồi là trường hợp tại hàng lang Cho Chang mời cậu ra ngoài. “Ta nghĩ rõ ràng hiện tại ngoại trừ Draco em không nên cùng người khác không rõ ràng.” Snape thanh âm nguy hiểm mà khàn khàn. “Em đương nhiên cự tuyệt cô ấy, chỉ là không biết cô ấy vì cái gì cố chấp như vậy.” Harry cảm thấy hoang mang, “Chang nói cô ấy là vì em mà lựa chọn ở lại Hogwarts, nhưng chúng em đã sớm chia tay.” “Một nữ sinh Ravenclaw xinh đẹ cơ trí vì em tình nguyện lâm vào hiểm cảnh, cảm động sao?” Snape đến gần Harry, dùng thân thể cho thiếu niên áp lực tuyệt đối. “Em chỉ là cảm giác nhất định có duyên cớ gì, thầy chú ý tới Stewart này học kỳ biến mất chứ? Em nhờ Hermione hỏi thăm, nghe nói năm trước sau khi em và Chang chia tay bọn họ liền hẹn hò.” Tin tức Harry không có bị bạn gái cũ mê hoặc hiển nhiên khiến Xà Vương Slytherin thực vừa lòng. “Như vậy em vì cái gì không thuận thế đáp ứng lời mời trò ấy tìm ra mục đích của hắn? Đây không phải phương thức Gryffindor thích nhất để giải quyết vấn đề sao? Dấn thân hiểm cảnh, hử?” Snape hai tay khoanh trước ngực đứng trước người Harry, giống như chỉ cần Harry nói sai một chữ, đầu rắn chói lọi kia sẽ cắn cậu một cái. “Nếu em làm như vậy, Draco sẽ trực tiếp giết Chang.” Harry hưng trí bừng bừng nói. “Tuy rằng em nói cho qua như vậy rất không lịch sự.” “Rất tốt.” Snape coi như là vừa lòng đáp án của Harry, lại tiếp tục cùng thực hành Harry luyện tập Occlumency cao cấp. Kẻ tiến vào…… người chống cự…… Harry trải qua vài lần Snape kịch liệt tấn công, mệt ngồi phịch lên sô pha, quyết định tìm đề tài thoải mái, “Giáo sư, Hogwarts không phải không thể Độn thổ sao? Chúng ta học như thế nào?” “Phép thuật phòng hộ của Hogwarts không cho phép Độn thổ, nhưng là vì dạy học, hiệu trưởng có quyền hạn đem một nơi nào đó hạn chế mở ra.” Snape vì Harry mà chuẩn bị nội dung chính của Độn thổ, lại cầm lấy bút lông chút đặc biệt thêm vào phương pháp bí quyết cho Harry. “Sẽ không bị Tử thần thực tử lợi dụng sao? Không phải nói hiện tại trường học cũng không an toàn.” Harry bĩu môi oán giận lấy chứng minh chính mình không bao giờ là kẻ dễ tin lỗ mãng. “Em phải biết rằng, Dumbledore tin tưởng tất cả Hogwarts thành viên.” Snape cười nhạo một tiếng, “Lão sẽ cố gắng duy trì trường hợp yên bình trong trường, cho dù chỉ là giả.” “Ngày mai em sẽ cố gắng ở cạnh Hermione bọn họ.” Harry cũng hiểu được bản thân chính là kia một miếng thịt béo bở, tốt nhất tìm chỗ an toàn chính mình trốn vào. Tuy rằng cậu rất muốn trực tiếp đối mặt Tử thần thực tử để thử xem chính mình trưởng thành bao nhiêu, chẳng qua hiện tại khả năng của cậu vẫn là quá yếu ớt, vì thế Harry xác nhận với người đàn ông tin cậy bên cạnh, “Thầy phải canh giữ ở một bên đó.” “Sẽ có Bộ Pháp Thuật phái Thần Sáng tới.” Snape cau mày, hiển nhiên đối bọn họ thực không thích, “Là Chủ nhiệm Slytherin, ta sẽ canh giữ ở bên cạnh Slytherin.” Harry nghe hiểu được ý tứ nam nhân là không vạn bất đắc dĩ không nên trước mặt mọi người xin anh giúp đỡ, nếu không dễ dàng bị kẻ có lòng báo cáo đến chỗ Voldemort. “buồn ngủ quá……” Harry xoa mắt, “Hôm nay cho em ở lại đi.” “Đêm nay ta đi tuần tra ban đêm, có thể đưa em trở về.” Snape cảm giác thân thể của chính mình đều căng ra, nhìn thiếu niên bộ dáng ngáy ngủ chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngấy. Từ lúc Dumbledore nhìn được ký ức Harry lấy từ Slughorn chỗ, sau khi chứng thực Hồn Khí tồn tại, lão hiệu trưởng liền hoàn toàn bận rộn lên, ngoại trừ sự kiện trọng đại căn bản nhìn không thấy bóng dáng của cụ, mà lớp học ngoại khóa của Harry hoàn toàn giao cho Snape phụ trách. Chuyện nhện tám mắt có liên quan Rừng cấm Dumbledore cũng đã báo cáo Bộ Pháp thuật, nhưng trước mắt xem ra Bộ Pháp thuật lấy không ra nhân viên đến giải quyết chuyện này, vì thế Snape đành phải đem một ít Độc dược nhện tám mắt e ngại rải xung quanh lãnh địa bọn chúng, hy vọng có thể ngăn cản bọn chúng tìm thức ăn. Hơn nữa đồng thời chú ý chin ăn nhện chuyển tin tức, hy vọng Grindelwald có thể giúp đỡ. Draco phần lớn thời gian đều sẽ cùng Harry nhận huấn luyện, nhưng mỗi khi đến thời gian nhất định liền sẽ tìm lấy cớ rời đi, hoặc sớm hoặc trễ. Harry biết bạn trai tạm thời phải đi hoàn thành nhiệm vụ của Voldemort, cậu đoán là lôi kéo phái trung lập phục vụ Dark Lord, bởi vì gần đây tổng có thể nhìn đến Blaise hồ ly chuyển động bên người Draco. Chỉ là Snape cũng sẽ không đơn thuần cho rằng, đứa con đỡ đầu xảo quyệt của mình kia sẽ tự giác rời đi, là vì tạo cơ hội cho anh và Harry một mình ở chung. Đã trở thành Xà Vương vĩ đại Severus đã đoán ra nhiệm vụ Draco là muốn giúp Tử thần thực tử tiến vào Hogwarts. Nhưng Khóa Cảng chỉ có thể mang người đi, cũng không có thể định vị đem người vận chuyển đến trường học, chỉ có sản phẩm luyện kim cổ xửa mới có khả năng xuyên qua phòng ngự ma pháp Hogwarts. Snape từ chỗ Dumbledore nói bóng nói gió thật lâu, cũng đi thư viện tra xét không ít tư liệu, nhưng không có tìm được biện pháp hữu hiệu nào. Harry tại thời điểm huấn luyện đều sẽ thực chuyên tâm, được Snape động viện tạo hứng thú có đôi khi cũng sẽ quên thời gian, nhưng dưới sự giúp đỡ của áo tang hình và bức tranh ngủ gật, đưa thiếu niên Potter về Gryffindor là một việc rất đơn giản. Nhưng có một ngày khi Snape đưa đến một nửa, lại đụng phải giáo sư Flitwick tuần tra ngày đó, bởi vì khoảng cách gần kề giáo sư tí honđã tra ra Gryffindor bên kia, kích động phê bình. Không có biện pháp Chủ nhiệm Slytherin đành phải mang theo Potter không ngừng gật đầu hướng hầm đi, lập tức lấy lại bản đồ trong tay thiếu niên đã rớt trên mặt đất.
|
Chương 52: Tâm tư[EXTRACT]Sau khi rời khỏi tầm mắt giáo sư Flitwick, Snape liền cảm giác được sức nặng của Harry dựa vào eo mình, vì thế anh đành phải xoay người ôm lấy thiếu niên mơ ngủ, lấy tư thế hết sức nhẹ nhàng nhanh chóng trở lại văn phòng chính mình. Lúc ấy trên đường bị bức họa thức giấc đều cho rằng Snape là nghiên cứu ra phương thức đi mới có thể rèn luyện thân thể. Sau khi đem thiếu niên đặt lên sô pha lấy ra áo tàng hình, Snape nhìn Harry đã ngủ say co người lại không ngừng thở dài, anh đem ngọn lửa trong lò sưởi âm tường cháy to hơn một chút, sau đó đem sô pha biến thành giường nhỏ mềm mại, như vậy có thể cho người này ngủ thoải mái một chút. Nhưng …… Gương mặt ngủ mơ lại vẫn cảm giác lạnh lẽo, bắt đầu mộng du, Harry trực tiếp đi chân trần xuống giường lựa chọn nơi ấm áp nhất tiếp tục ngủ say. Vốn bởi vì Harry ngủ ở bên cạnh cách đó không xa mà thể xác và tinh thần đều trong trạng thái hưng phấn, đang mơ màng ngủ Snape hoàn toàn bị độ ấm thân thể bên cạnh mà bừng tỉnh, sau đó anh đưa ra một quyết định rối rắm nhất. Anh vờ như không có phát hiện, tùy ý để thiếu niên không có cảm giác an toàn cuộn mình vào trong lòng anh, làm anh phải khó chịu vì chỗ nào đó kêu gào. Kết quả ngày hôm sau Harry Potter, thiếu niên vừa sinh ra trở thành khắc tinh của Snape này nói một câu nói, hoàn toàn đánh nát thằng em hưng phấn cả đêm của anh: “Thì ra đây là cảm giác ngủ với ba, rất ấm áp, Severus thầy thật tốt.” Tệ hơn nữa chính là sau khi Snape nghe được Harry thỉnh cầu muốn ở lại, nội tâm vô cùng đấu tranh. “Như thế nào? Em chẳng lẽ còn muốn đem ta trở thành thú nhồi bông nào đó món ôm vào ngực?” Snape nâng lông mày hỏi, mảnh kí ức nhỏ anh thấy trong trí nhớ xa xăm của Harry xuất hiện, chỉ có Harry chưa đến một tuổi, đem nước miếng bôi lên mặt trên con gấu anh tặng. Merlin biết ngày đó thời điểm anh từ trong nhà đi ra làm sao sẽ thấy được nhiều quà tặng của gia đình Muggle, tiện tay kiểm tra gói quà gấu bông xem như quà cho lễ Giáng Sinh đem tặng, chính là rất nhiều năm về sau đem chính mình đóng gói đem tặng?! “Sao có thể!” Harry trực tiếp phủ định, con gấu bông có thể ôm cậu vào trong ngực sao?! Còn vì sao cảm giác lúc còn bé thật sự có món đồ chơi như vậy? Có lẽ lúc nghỉ hè về nhà có thể hỏi dì Petunia. “Rất tốt, mang theo đồ đạc của em, ta đưa em trở về.” Snape cự tuyệt nói. Harry kỳ thật nói khác, lần trước cậu không về ký túc xá hậu quả là Ron kiểm tra cậu phía trước phía sau một phen, cho rằng cậu và Draco lén ăn trái cấm. Kết quả khi cậu nói là ngủ một đêm chỗ giáo sư Snape, càng thừa nhận cậu đang nói dối che dấu. Tuy rằng, ngày đó thời điểm tỉnh lại trong lòng Snape có chút sợ hãi, nhưng cảm giác ấm áp này là thật. Cái tư thế được che chở tuyệt đối này, khiến Harry cảm thấy tâm an. Vì để giảm bớt xấu hổ không biết từ đâu, cậu mới cố ý nói là ‘cảm giác ngủ với ba’. Sau đó quả nhiên Snape mặt đen! Ha ha, anh và James thật đúng là thiên địch. Nhóc Potter vui sướng hài lòng phân tích, nhưng lại hoàn toàn hiểu lầm lý do thật sư Snape mặt đen. Harry khoác áo tàng hình một đường không bị ngăn trở trở lại Gryffindor, đem bản đồ đạo tặc giao cho nam nhân thuận tiện tuần tra ban đêm sau đó mới trở lại ký túc xá. Ron như cậu đoán không ở ký túc xá, xem chừng đi đến phòng ngủ Huynh trưởng của Hermione. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Harry ngồi phịch ở trên giường, cậu nhớ tới hôm nay đã là ngày thứ tư không cùng Prince nói chuyện, thời gian trước đó đi ngủ mỗi ngày luôn đặc biệt khó khăn, giống như bản năng nào đó cậu khống chế chính mình. Cũng không phải Harry không nhớ Prince, không nghĩ đến phần tình cảm này, mà là cậu — không dám. Cãu có thể lựa chọn gì đây? Hiện tại Voldemort vẫn đang như hổ rình mồi? Thổ lộ với bạn qua thư đã không còn, sau đó khẩn cầu Merlin tạo ra kỳ tích? Từ lúc biết sách Độc dược chỉ có thể trong phạm vi Hogwarts có tác dụng, Harry liền có ý xa lánh bạn qua thư này, hiển nhiên cậu tìm lý do rất hợp lý, huấn luyện dạy học. Mỗi lần nhịn không được thời điểm trao đổi Harry cũng sẽ lấy việc học thượng làm chủ, số lần tâm sự trở nên ít đi. Chính là trong lòng quyến luyến mà bởi vì khó tự kiềm chế mà ít đi, ngược lại, ngày càng sâu đậm. Nhìn đến nơi nào từng thảo luận dược liệu, Harry sẽ ngẩn người. Nhìn đến chỗ nào bọn họ nhắc tới thực vật, Harry sẽ thất thần. Cậu thật sự thật sự rất nhớ Prince, đầy tài hoa cùng kiên nhẫn, bạn qua thư bất cứ lúc nào vì cậu bày mưu tính kế. Prince là một người bạn biết quan tâm, rất ít chủ động hỏi han, tất cả đều lấy ý kiến chủ quan Harry làm chủ. Trừ phi Harry liên hệ, anh cũng sẽ rất ít viết gì xuống. Chỉ là đôi khi sẽ để lại một hai vết mực. Hình như là do dự, vậy cũng tốt như đã hiểu Harry lùi bước. Kỳ thật Severus nhỏ luôn là chờ đợi Harry liên hệ là có nguyên nhân, một là anh sợ hãi bởi vì chính mình trao đổi không tốt mà tạo lên sai lầm, hai là rất có thể đề cập đến câu nói tương lai trực tiếp bị tiêu trừ, ba là tính cách không được tự nhiên kia của anh, luôn là bị động chờ đợi. Ngón tay Harry vuốt ve chữ viết trên trang sách, tưởng tượng hình dáng bạn qua thư, trong lòng tính thời gian đã 4 ngày, vì thế lấy qua bút lông chim. [ Prince ~ có đó không, hôm nay huấn luyện thật mệt ~] Harry tận lực lấy một giọng điệu thoải mái viết lên, cũng không có chờ bao lâu liền có trả lời, sau đó thiếu niên phát hiện cậu đã từ trên trời rơi xuống. [ hừ, mệt mỏi thì nghỉ ngơi sớm một chút đi.] Đôi mắt đen của Severus nhỏ thực rõ ràng, không có Harry mỗi đêm ‘Gây rối nhắc nhở’, đắm chìm trong Độc dược thật lâu không nghỉ ngơi đúng giờ, đây là phương pháp anh phát hiện gần đây. Đem tâm trí đều tập trung vào nghiên cứu độc dược, đồng thời vận dụng Occlumency che chắn tất cả suy nghĩ dư thừa, nếu không anh sẽ vì thiếu niên trong lòng không ngừng làm ầm ĩ mà chẳng làm nên trò trống gì. Chỉ là hiện nay Severus cuối cùng hoàn thành thay đổi một loại Độc dược, thân thể mệt mỏi gần như rồi ngã xuống, lại như thế nào cũng ngủ không được. Trong lòng ôm sách Độc dược vài ngày yên lặng nằm ở trên giường, trong lòng miêu tả tiểu sư tử trong ảo tưởng. Lúc ma chú nhắc nhỏ so với anh dự tính sớm một ngày sáng lên, Severus cảm giác chính mình trong lòng rất khó chịu, từ đáy lòng nổi lên chua xót gần như muốn nứt vỡ ngực anh. [ ừ.] Harry muốn bắt chính mình viết xuống lời tạm biết, tay cũng không nghe lời bản thân, [học kỳ này tôi thật sự là bận quá, mỗi lần về ký túc xá liền ngủ.] [ em muốn giải thích cái gì?] Severus nhỏ có chút gắt gỏng viết, cũng không cản đuợc bút lông chim của mình ngừng lại, [ em cố gắng nâng cao thực lực bản thân là việc tốt, ba ngày hai bên không liên lạc cũng không có gì, ta có thể hiểu.] [ tôi không phải cố ý.] Trong lòng Harry cũng rất khó chịu, nhưng cậu có thể lựa chọn sao? Cuối cùng không thể một đời đều ở lại Hogwarts này, thời điểm ngày nghỉ trường học cũng là không thể chứa người. Cùng với thời gian khác biệt càng thêm khó chịu, không bằng hiện tại liền phai nhạt tình cảm gần như vượt qua giới hạn này. Giống như Neville Gryffindor hoặc là Luna Ravenclaw, bọn họ tuyệt đối là bạn rất tốt, cũng sẽ không vì toàn bộ ngày nghỉ không liên hệ mà nóng ruột nóng gan. Cho nên tuy rằng Prince là người bạn rất quan trọng với Harry, nhưng trước khi chưa tiêu diệt Voldemort, cậu không có tuỳ hứng đem lý do của mình ở lại trường học. [ ta biết.] Severus nhỏ lớn tiếng thở dài, mấy ngày mỏi mệt làm tinh thần anh không tập trung, có chút yếu ớt nói ra tâm tư, [ nếu có cảm tình không cần phải mỗi ngày dính cùng một chỗ, chỉ cần trong lòng em có ta là được.] đúng vậy, chỉ cần trong lòng em có ta. Severus ở trong lòng lặp lại. [ đương nhiên, anh là người bạn quan trọng của tôi.] Harry vuốt vị trí có chút đập nhanh hơn của mình, cảm giác giống như đã từng quen biết khiến cậu cảm thấy khủng hoảng, cậu lắc đầu, giống như làm vậy là có thể phủ định loại dự cảm này, [ là quan trọng nhất.] [ mệt mỏi thì ngủ đi.] Severus nhỏ mặt đỏ lên, sau đó không do dự viết lên, [ me too.] [ nếu anh ngay bên cạnh tôi, tôi nhất định ôm chặt anh.] Harry dựa vào trực giác mở miệng, [ có lẽ tần suất chúng ta liên lạc sẽ ít đi, nhưng đừng nghi ngờ, anh thật sự rất quan trọng với tôi.] [ta có lời này cho em.] Severus nhỏ viết đến, [ ta sẽ chờ em, ngủ ngon Harry.] [ ngủ ngon Prince.] Harry nghe tên của mình từ bên trong sách truyền đến, dần dần đi vào mộng đẹp. Severus nhỏ được lời nói của Harry trấn an sau đó cũng rất nhanh ngủ, chỉ là trong lúc ngủ mơ hai thiếu niên đều mặt nhăn mày nhíu, dường như cảm nhận được cảm tình bọn họ không thể nào ngăn được. Ngày hôm sau buổi sang khoảng mười giờ, tất cả học sinh báo danh học Độn thổ đi vào phòng học đặc biệt chuẩn bị, theo Bộ Pháp Thuật phái tới giáo sư chuyên tâm chỉ bảo, nhóm Thần Sáng còn lại toàn bộ ở bên ngoài vòng phòng hộ bảo vệ hai ba lớp, Snape giống như một pho tượng đứng ở cửa, đồng thời gánh vác một ít công việc nghịch chuyển. “Này Harry, lễ tình nhân chuẩn bị rồi chứ?” Ron và Harry đều thuận lợi thông qua kiểm tra đo lường Độn thổ, trường hợp này hàng rào 4 Nhà rõ ràng, liền tính là tình nhân cùng Nhà cũng không đứng ở cùng nhau. “Ngày đó giáo sư Snape cấm túc mình.” Harry cố ý tức giận nói. “Cái gì? Lễ tình nhân bị giam?” Ron lớn giọng nói, người gần đó đều nhìn lại đây, “Malfoy không phải Slytherin sao, để hắn đi tìm lảo dơi gìa cầu xin!” “được rồi Ron, Harry không ngoài ra là chính xác, hiện tại bên ngoài cũng không an toàn.” Hermione đánh cánh tay bạn trai của mình mỉm cười nhẹ nhàng nói. “Ngày đó cậu tốt nhất ở nơi an toàn, nam sinh nữ sinh chuẩn bị lễ tình nhân đối với cậu và Malfoy xuống tay đều không ít đâu.” Harry rùng mình một cái, quyết định ngày đó sáng sớm liền trốn đến chỗ Severus, kiên quyết né tránh nguy hiểm ngày đó.Vào ngày đặc biết đó, ngoại trừ văn phòng Dumbledore, không có nơi nào so với chỗ người kia càng an toàn. Giáo sư McGonagall nhìn thấy học trò đắc ý vẻ mặt đầy đâu khổ, kết hợp việc phía trước Ron rống lên, lập tức đi tìm đồng nghiệp đang phòng thủ ở một cái cánh cửa khác. “Severus thầy rất nghiêm khắc, dù là vì bảo vệ Harry an toàn, thầy cũng không thể ở ngày thần thánh như thế cấm túc thằng bé.” Giáo sư McGonagall lời nói chính nghĩa, “Bên trong Hogwarts cũng có rất nhiều cảnh đẹp thích hợp cho tình nhân.”
|
Chương 53: Kế hoạch[EXTRACT]Giáo sư Snape hung hăng cau mày, “Potter trên lớp làm sai, phải nhận hậu quả.” Cũng không giải thích bản thân suy nghĩ vì mạng nhỏ của Harry. “Cấm túc có thể dời lại, quyết định như vậy.” Giáo sư McGonagall giải quyết dứt khoát, “Valentine một năm chỉ có một lần, đây là ngày lễ thuộc về thiếu niên.” Snape nhìn về vị trí McGonagall, quay đầu lại nhìn chằm chằm con đỡ đầu của mình, dùng khí thế bắt cậu đi làm vài việc! Draco đang liên tục chia cấp Slytherin trong sân, tự nhiên cũng nghe thấy lời giáo sư McGonagall nói, cậu vùng vẫy muốn hay không lại để cha đỡ đầu thay thế mình và Harry cùng trải qua ngày lễ Valentine. Nghĩ đến cha đỡ đầu kia không biết lãng mạn, không có cuộc sống tình cảm phong phú, không bằng để cậu viết một quyển [bách khoa toàn thư về dạo chơi trong trường vào lễ Valentine]. Đến trước bữa trưa, hầu hết mọi người đều học xong Độn thổ, cá biệt vài người thật sự là không thoải mái với pháp thuật này cũng tỏ vẻ thông minh thích giao thông an toàn của lò sưởi âm tường. Thần Sáng cùng quan viên Bộ Pháp Thuật được giáo sư McGonagall mời ở lại Hogwarts dùng bữa trưa. Sau khi chờ tất cả mọi người rời khỏi, Snape dùng quyền Dumbledore tạm thời giao cho anh lần nữa đóng lại phạm vi thần chú bảo vệ. Hành động này của Dumbledore hình như là quyết tâm muốn cho anh trở thành hiệu trưởng tiếp theo, không để ý anh cự tuyệt. Thừa dịp lúc trị liệu cho lão hiệu trưởng, Snape kết hợp với Gellert giúp đỡ, khống chế bệnh tình của Dumbledore ở phạm vi nhất định, ở ngoài mặt nhìn vào vẫn liên tục chuyển biến xấu, nhưng trên thực tế không có thương tổn đến pháp lực của phù thủy. Buổi tối hôm nay, Harry không có tiến hành đặc biệt dạy học, mà là cùng Draco hai người trong thư viện làm bài tập. Đang làm toàn bộ luận văn, Harry phát hiện một tấm da dê trống rỗng bay bổng trên không, mặt trên có lời mời lễ Valentine, kèm theo vé vào cửa vũ hội Valentine. “Draco?” Harry kỳ quái nhìn người hợp tác vẫn cúi đầu đọc sách, cậu dự cảm cái này không phải đối phương làm. Thiếu niên tóc bạch kim phát hiện Harry cầm gì đó, trực tiếp đi tới dung thần chú xé nát, sau đó không nói lời nào dọn dẹp mọi thứ, kéo Harry rời khỏi thư viện. Hai người ăn ý đi vào phòng học không người, bắt đầu thi triển thần chú mới. “Ngày Lễ Valentine đừng rời khỏi trường học.” Draco nói, “Hơn nữa không nên tiếp xúc người xa.” “Tôi đã kiểm tra không phải Khóa Cảng.” Harry tỏ vẻ chính mình cũng không ngu ngốc, “Cậu hiện tại quen với tôi, vì cái gì còn có thể có người đến mời tôi.” “Ngoại trừ Khóa Cảng những thứ nguy hiểm khác còn có rất nhiều, cậu muốn cha đỡ đầu dùng chuyện này tiếp tục cho cậu viết một bài luận văn nữa sao?!” Harry nhanh chóng lắc đầu. “Mục đích bọn họ là cậu rời khỏi trường học.” Draco biết vừa rồi người truyền tin kia nhất định ở trong thư viện quan sát, “Nếu chúng ta thật sự tại yêu nhau tha thiết, cậu có thể cho rằng điều này là trò đùa thú vị của tôi, không đợi tôi xác minh liền một mình đi trước. Hoặc là cậu thừa nhận với tôi, sau đó chúng ta bởi vì cãi nhau, cậu hụt hẫng.” “Trăm phương nghìn kế khiến tôi rời khỏi trường học là vì cái gì, Lễ Valentine dù đi Hogsmeade cũng nhất định có Thần Sáng bảo vệ.” Harry có chút khó chịu, cậy chú ý tới sắc mặt thiếu niên tái nhợt hơn mọi khi, “Trong trường học còn có…… người của Hắn? Hắn cũng ra lệnh cậu đem tôi ra trường học?” “Tôi không có nhận được mệnh lệnh này.” Draco trực tiếp phủ định, “Nhưng trong trường học khẳng định còn có gười của Hắn.” “Tôi sẽ chú ý.” Harry thở dài, “Tôi quyết định hiện tại ngoại trừ lên lớp đến chỗ Snape tốt hơn.” Draco trong lòng hô to ‘Thật tốt’, tên ngu ngốc này cuối cùng tìm được đáp án chính xác nhất. Đương nhiên ở bên ngoài thiếu niên tóc bạch kim lại vẫn cân nhắc trong chốc lát sau mới nói: “Như vậy huấn luyện cách ngày đổi thành mỗi ngày đi, nếu cha đỡ đầu không có thời gian chỉ bảo, thì viết luận văn và ôn tập.” Sau khi cùng hiểu, sóc tiểu quý tộc tóc bạch kim chọn một đường nhiều người qua lại nhất, đưa Harry trở lại phòng ngủ Gryffindor, sau đó trở lại hầm gõ cửa phòng Snape. “Cha đỡ đầu, hôm nay tại thư viện có người nhắn tin cho Harry, muốn lấy danh nghĩa của con mời Harry tham gia vũ hội Valentine.” Draco vào phòng thì nói hết. “Có thể làm ra loại chuyện này chỉ có kẻ ngu tự cho là thông minh.” Snape suy nghĩ, “Gần đây khi con và Harry ở cùng nhau chú ý nhiều đến Cho Chang, theo điều tra cha mẹ trò ấy đều về Trung Quốc, lẽ ra trò ấy cũng phải trở về.” Draco làm động tác tuân mệnh, tỏ vẻ nhất định sẽ bảo vệ tốt người trong lòng của cha đỡ đầu an toàn, sau đó đề tài thay đổi, “Nếu lễ Valentine con và Harry không có tổ chức gì, có lẽ sẽ bị báo cáo đến chỗ Dark Lord. Người có muốn không……” Snape nhìn vẻ mặt con đỡ đầu sung sướng khi người gặp họa, híp mắt, “Trước lễ Valentine một ngày mấy sản nghiệp Nhà Malfoy ở Đức sẽ xảy ra hỏa hoạn, là chủ nhân con nhất định phải đi trước xử lý có công việc.” “Dumbledore sẽ cho phép sao?” Draco làm bộ như không thấy biểu tình trên mặt cha đỡ đầu. “Bộ Pháp Thuật ở Đức trực tiếp liên hệ bộ trưởng đương nhiệm, Dumbledore không thể không đồng ý. Gia đình quý tộc nhiều đời bọn họ có quyền lợi đặc biệt, cái này viết tại bên trong nội quy trường học.” Snape phất tay Accio quyển [ Hogwarts, một lịch sử] thật dày, “Xem ra con còn không thuộc quy định trường học, như vậy đi, chép mấy lần để cho thuộc.” “……” Draco lập tức tỏ rõ chính mình đều thuộc lòng, chỉ là hoài nghi Dumbledore không tuân thủ này quy định mà thôi. Snape có chút tiếc nuối để sách lại chỗ cũ, “Con trực tiếp thông qua lò sưởi âm tường trong hầm đi Bộ Pháp Thuật trước, đến lúc đó sẽ tạm thời khai thông đường bay, sau khi đến sẽ có quan viên Đức trực tiếp tới đón.” Draco gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cậu biết đây là Lucius vì cậu tìm lý do thỏa đáng, lúc đó đến Đức người đến đón hẳn là cũng là cha sắp xếp. “Chỗ Dark Lord sẽ không phái người đi cùng con sao?” “Việc này không cần lo lắng.” Snape nói xong ý bảo Draco không có việc gì có thể rời đi. Draco suy nghĩ, vẫn là đem [kế hoạch hẹn hò] chính mình viết giữ lại, hy vọng cha đỡ đầu về sau có thể sử dụng. “Như vậy ngủ ngon.” Snape một bên khinh bỉ kế hoạch của Draco, một bên chăm chú nghiên cứu trong đó có thể chỗ sơ hở nào, sau đó phát hiện anh con đỡ đầu quả nhiên ngây thơ Lucius hơn. Mà Harry bên này liền không may mắn như vậy, về đến Gryffindor đã bị Hermione mặt đầy khẩn trương kéo đến một góc, chất vấn cậu có biết làm chocolate không. Lần đầu tiên bạn gái vạn sự thông biến thành người khác, hôm nay mới nhớ đến thì ra lễ Valentine còn có một chuyện cần chính mình bắt tay vào làm như vậy! “Cậu nhất định phải giúp mình, mình rõ ràng làm theo hướng dẫn, vì sao làm không được.” Hermione có chút phát điên nói, “Cách làm này so với Độc dược đơn giản hơn, không nghĩ tới mình lại làm không được!” “Nhưng hiện tại đã khuya, cậu xác định muốn làm bây giờ sao?” Harry cố ý ngáp một cái, “Lễ Valentine là chủ nhật, nếu không sáng mai chúng ta đến phòng bếp luyện tập?” “Được Harry, sáng sớm mình gọi cậu thức dậy.” Hermione không cho thiếu niên cơ hội đổi ý, hung hăng trừng mắt một cái vào bạn trai tức giận mà không dám nói gì ở một bên, hùng hổ về phòng ngủ Huynh Trưởng. “Mình nói nè Ron, đây là đã xảy ra cái gì?” Harry đến gần cạnh cậu bạn. “Còn không phải lỗi của cậu!” Ron vẻ mặt đau khổ, “Hôm nay Cho Chang chạy tới hỏi mình cậu thích loại chocolate gì. Mình tùy tiện bịa đại một cái, lại tới hỏi một người khác nữa.” Harry gật đầu, tỏ vẻ không hiểu được có liên quan gì đến Hermione. “Sau đó khi mình làm cô ta bỏ đi, Lavender lại xông lên, ôm mình nói cả đời này việc cô ấy tiếc nuối nhất là không có tự tay làm chocolate cho mình ăn, là tình bạn cũng được.” Ron gục đầu, “Sau đó mình an ủi một câu, nói năm nay mình sẽ ăn, xem như là bạn.” “Sau đó Hermione liền tức giận?” Harry tỏ vẻ đã hiểu. Ai ngờ đến vẻ mặt Ron càng rối rắm, “Còn chưa xong…… Kết quả vì để cảm ơn, Lavender muốn hôn mình, mình thề mình né tránh! Cô ta chỉ đụng phải của mặt mình!” Harry rất là đồng tình vỗ vỗ bả vai bạn, tỏ vẻ cậu đêm nay phải cố gắng gỗ cửa phòng Hermione, nếu không…… Chỉ sợ là đến lúc chocolate làm xong cậu cũng đừng nghĩ lại thân thiết với Hermione. Ron gia tăng sức mạnh từ Harry, sau đó giống như dũng sĩ nhằm phía phòng ngủ Huynh Trưởng Nữ. Nằm ở trên giường làm xong huấn luyện Occlumency, Harry lấy ra Sách Độc dược, vuốt ve gáy sách ngủ thiếp. Sáng hôm sau, đồng hồ báo thức của Harry trước một giờ vang lên, cậu nhìn cái giường trống không kế bên, khẳng định là Ron bán bạn cầu vinh làm. Giống như mọi ngày chạy một vòng quanh Hogwarts, chào buổi sáng Hagrid và cùng Snape đi chăm sóc dược liệu sau đi tới lễ đường. “Harry, cậu đã trở về, mau giúp mình nhìn xem……” Hermione đem chocolate làm theo sách đặt trên bàn, bắt đầu hướng Harry xin giúp đỡ. Thiếu niên đói bụng bất đắc dĩ chào tạm biệt Snape tiến vào đại sảnh, sau đó kéo Hermione đi qua bức tranh quả lê sợ ngứa tiến vào phòng bếp. “Chủ nhân Harry!” Peppy trước tiên vọt lên, phát hiện chính mình kêu ra xưng hô trong lòng vẫn nhớ, có chút lo lắng mở to hai mắt nhìn. Thiếu niên tùy tiện hoàn toàn không phát giác có cái gì không đúng, cậu cho rằng đây là bởi vì cậu đối tốt với Peppy, hơn nữa học sinh Hogwarts cũng có thể xem như chủ nhân gia tinh, chỉ là không có quyền hạn gì mà thôi. “Chào Peppy, tôi cần một góc, để tôi và bạn làm chocolate.” Harry nhìn chung quanh trên bàn dài để đồ ăn phong phú, lại thêm một câu, “Hôm nay chúng tôi chỉ sợ không có thời gian ăn cơm, thuận tiện giúp chúng tôi lấy bữa sáng hai người đi.” Peppy thấy mình không làm hỏng kế hoạch của chủ nhân, lập tức cao hứng lĩnh mệnh mà đi, còn săn sóc bọn Harry chuẩn bị các loại khuôn đúc chocolate. Hermione lúc này cũng không để ý kế hoạch giải phóng gia tinh của cô, trừ bỏ Peppy, cái gia tinh đều tránh cô rất xa. Hai người ăn nhanh bữa sáng, Harry bắt đầu biểu diễn tài nấu ăn cậu học được từ nhà dì.
|