Tối Cường Triệu Hoán Sư
|
|
Chương 146[EXTRACT]Trang Dịch mỉm cười với chủ tiệm, nói: “Chúng ta là học sinh học viện Ellen, mấy tháng trước trường học nghỉ, chúng ta tạm thời rời khỏi nơi này, kết quả không ngờ trên đường gặp phải dị ma tập kích, vẫn luôn chưa về được, cho tới hôm nay mới rốt cuộc trở lại thành Phi Sương.” Chủ tiệm nghe vậy, đánh giá Trang Dịch cùng Lôi Tu trên dưới một lần, thấy ánh mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bình tĩnh, không có chút kích động nào, nhìn qua không giống như người đang nói dối, cuối cùng chủ tiệm chậm rãi gật đầu nói: “Thì ra là như vậy… Nhìn hai vị tuy tuổi không lớn lắm, nhưng rời trường lâu như vậy còn có thể trở về bình yên vô sự, thực lực nhất định vô cùng mạnh, có lẽ là hồn sư cấp cao đúng không? Lấy kinh nghiệm của hai vị, sau khi vào trường nhất định sẽ được học viện coi trọng.” Trang Dịch nghe vậy, cười cười, không trả lời chính diện, ngược lại hỏi: “Mấy tháng này thành Phi Sương cùng học viện Ellen có xảy ra chuyện lớn gì không? Vì sao học viện Ellen cấm học sinh đi vào?” “Nơi này còn tốt đấy, nghe nói những thành khác đều lộn xộn, người cũng không biết đã chết bao nhiêu, may mà thành Phi Sương có học viện Ellen, mọi người mới giữ được tính mạng, tuy rằng qua ngày không bằng trước kia, nhưng tốt xấu vẫn có thể tiếp tục sống. Còn học viện Ellen, tuy nó là cấm ra vào, nhưng chỉ là đối với bình dân như chúng ta. Vốn là học sinh của học viện giống như ngươi, bây giờ trở về đây tuy có thể vào, thế nhưng phải trải qua vài tầng kiểm tra, xác nhận ngươi không phải dị ma mới có thể cho ngươi đi vào.” Trang Dịch nghe vậy, trên mặt lập tức làm ra biểu tình bỗng nhiên hiểu ra, nghi ngờ trong lòng lại càng sâu. Tất cả những gì nghe được từ vị chủ tiệm này đều hoàn toàn khác so với tin tức Trang Dịch nghe được từ chỗ Lâm Khê Lâm Lưu. Tuy rằng thời gian chênh lệch giữa hai tin tức là một tháng, nhưng trong tình huống không có bước ngoặt trọng đại gì xảy ra, tuyệt đối không thể nào có chênh lệch lớn như vậy. Chủ tiệm này thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe xong lời mình nói, sau đó yên lặng nhìn mình không nhắc lại, chủ tiệm cúi đầu, đôi mắt chợt lóe, sau đó ngẩng đầu lên, có chút không yên nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, nói: “Ta có đứa con trai đi học ở Ellen, bởi vì Ellen phong tỏa, đã mấy tháng ta không gặp được nó.” Trang Dịch nghe vậy, lập tức phục hồi tinh thần nhìn ông chủ. Chủ tiệm có chút câu nệ xoa xoa tay, ngượng ngùng nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Lúc hai người các ngươi đi vào, có thể giúp ta mang một số thứ vào hay không? Gần đây thời tiết chuyển lạnh, con trai ta lại vì nhà ở ngay thành Phi Sương nên luôn lười mang nhiều hành lý vào, ta sợ nó ở trong trường bị lạnh, tìm mọi cách mang áo vào cho nó, chỉ là học viện không đồng ý…” Thấy Trang Dịch há miệng định nói cái gì, chủ tiệm lo bị từ chối nên vội vàng nói: “Để báo đáp ta cũng sẽ tặng các ngươi vài bộ quần áo, các ngươi không cần dùng đồ ăn gì đến đổi.” Chút chuyện nhỏ như mang quần áo Trang Dịch tự nhiên sẽ không từ chối, thấy chủ tiệm chờ mong lại bất an nhìn mình, Trang Dịch vội vàng khoát tay nói: “Không cần, chúng ta có mang đủ áo, con của ngài tên là gì, học năm thứ mấy, là hồn sư thuộc tính gì? Ngài đưa áo cho chúng ta đi, chúng ta nhất định sẽ đưa đến.” “Áo không để trong cửa hàng, ở nhà ta, có thể phiền hai vị cùng ta đi một chuyến hay không.” Chủ tiệm nghe vậy, lập tức ngượng ngùng nói. Trang Dịch nghĩ nghĩ, cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, cuối cùng gật đầu nói: “Được.” Chủ tiệm thấy Trang Dịch đã đồng ý, đôi mắt lập tức sáng lên, quay người nhanh tay nhanh chân đóng cửa hàng, sau đó dẫn Trang Dịch cùng Lôi Tu đi vào trong một hẻm nhỏ bên cạnh. Chủ tiệm này ở phía trước dẫn đường, Trang Dịch cùng Lôi Tu sóng vai đi ở phía sau, vừa đi Trang Dịch vừa nhẹ giọng hỏi: “Học viện Ellen giới nghiêm là vì lúc trước dị ma xâm chiếm thành Phi Sương sao? Hiện tại dị ma bị đuổi đi?” “Đúng vậy.” Chủ tiệm đi ở phía trước đưa lưng về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, làm người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn, chủ tiệm nói, “Nơi chúng ta sống hiện tại là Ellen tạo ra, ở phía sau dãy phố này của chúng ta còn có mấy dãy phố, đều bị bỏ hoang cả, chính là bởi vì dị ma chạy vào làm bậy. Nhưng mà có học viện Ellen ở, dị ma thì tính là cái gì, còn chưa đánh bao lâu đã bị đuổi đi.” “Sau đó không trở lại nữa?” Trang Dịch nghi ngờ hỏi thăm, “Ta ở bên ngoài gặp phải dị ma thực lực mạnh mẽ, thoạt nhìn không giống như dễ đối phó như vậy a.” “Người trẻ tuổi, ngươi đoán mò cái gì, chẳng lẽ ngươi còn không tin trường học của mình chắc.” Chủ tiệm cười nói. Trang Dịch nghe vậy, yên lặng vài giây đồng hồ, sau lại hỏi: “Đúng rồi, con của ngài tên gì, năm thứ mấy, là hồn sư thuộc tính gì? Ta phải biết những điều này mới có thể đưa áo ngài giao cho hắn chứ.” “Con trai ta gọi Vương Vũ, đang học năm thứ ba, là một phụ hồn sư.” Chủ tiệm nghe vậy, nhanh chóng nói, tốc độ cực nhanh, giống như đang đọc báo cáo vậy. “Phụ hồn sư?” Trang Dịch hơi hơi nâng mi, danh sách tất cả thành viên lớp phụ hồn sư năm thứ ba xẹt qua đầu hắn một lần, Trang Dịch xác định lớp phụ hồn sư không có một người tên Vương Vũ. Chủ tiệm thấy thế, quay đầu lại nhìn Trang Dịch một cái, trên mặt hiện lên một tia hoảng loạn, sau đó lập tức bình tĩnh lại: “Làm sao vậy?” “Không có gì.” Trang Dịch cười nói, thấy bọn họ càng đi vào trong, ánh sáng càng trở nên mỏng manh, bốn phía dần trở nên tối tăm, giống như có một tầng sương đen tràn ngập, bao bọc bọn họ ở bên trong, loại cảm giác này… giống như đã từng gặp phải. Trang Dịch giơ tay nâng ở trước mắt, nắm tay không mấy cái, ký ức về màn sương đen này hiện ra trong đầu, đó là lúc ở thành Huệ Xương, hắn cùng với các hồn sư, lúc ấy vẫn là hội phòng ma, đột phá vòng vây dị ma trùng điệp, đã từng chìm sâu vào trong sương đen giống như vũng bùn vậy. Đồng thời, loại cảm giác thuộc về một loại sinh vật khác đến gần cũng đánh úp về phía Trang Dịch, cái cảm giác lông tơ dựng thẳng này, cho dù gặp qua dị ma rất nhiều lần, mỗi lần loại cảm giác này thổi quét mà đến Trang Dịch vẫn đều không thể thích ứng. Xác nhận nghi ngờ trong lòng, ánh mắt Trang Dịch lạnh đi, biểu tình trên mặt hắn không thay đổi, tay kia lại lặng lẽ nắm tay Lôi Tu, hồn lực của hai người ngưng tụ trong cơ thể, vận sức chờ phát động. “Thực ra, ta cũng là một phụ hồn sư, hơn nữa cũng là năm thứ ba.” Trang Dịch nhìn bóng lưng chủ tiệm càng ngày càng mơ hồ ở phía trước, nhẹ giọng nói. Thân thể chủ tiệm cứng đờ, sau đó bước chân nhanh hơn. Trang Dịch thấy thế, lập tức phóng ra hồn lực, cùng Lôi Tu lách người đi tới trước mặt chủ tiệm, lúc này bốn phía đã đen đến mức chỉ có thể nhìn được cảnh vật trong khoảng một mét trước mặt, hắn cùng Lôi Tu chặn đường chủ tiệm, Trang Dịch hỏi: “Thật sự là ngượng ngùng, ta không có ấn tượng gì với tên con trai của ngài cả, nhưng mà, ngài có thể nói cho ta hồn thú của hắn là cái gì không? Có lẽ nghe xong ta sẽ nhớ ra.” Chủ tiệm mở to mắt nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, đôi mắt không ngừng lóe lên, hắn há há miệng, đang định trả lời, đột nhiên, một đám sương đen nồng đậm từ bên cạnh bay tới, chớp mắt đã chen vào giữa Trang Dịch cùng chủ tiệm kia, bóng người chủ tiệm kia lập tức biến mất trong chớp mắt, cùng lúc đó, một âm thanh quái dị truyền ra từ trong bóng đêm: “Hồn thú của con trai hắn là dị ma, ngươi quen biết sao —— a!” Khi bóng dáng vị chủ tiệm kia biến mất, Hướng Âm Quỳ bản thu nhỏ đã xuất hiện ở trong tay Trang Dịch, không đợi dị ma kia nói xong, một loạt hạt hoa Hướng Âm Quỳ giống như viên đạn đánh tới dị ma, chớp mắt đã đến trước mặt nó, bao trùm trên người dị ma, sau đó chợt nổ tung, làm cho áo cùng máu thịt ở bề mặt ngoài thân thể dị ma cũng cùng nổ tung! Tuy rằng vì là phụ hồn thú tấn công, thương tổn tạo thành cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng do bất ngờ không kịp đề phòng mà bị tấn công, dị ma kêu đau đớn một tiếng, sau đó căm tức gào thét: “Nhân loại không biết sống chết, các ngươi phải chết!” Hắn nói cong, trong miệng phát ra tiếng kêu quái dị cực kỳ tức giận cùng sắc bén. Sau đó, thanh âm của hắn giống như một tín hiệu, sau khi sóng âm khuếch tán ra ngoài một vòng lại một vòng, toàn bộ dị ma vốn đang ngủ đông ở bốn phía đều tỉnh lại, nhanh chóng tụ lại về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu! Trang Dịch chỉ cảm thấy vô số tấn công thuộc về dị ma cùng với tiếng gào thét quái dị kia lấy các góc độ xảo quyệt thổi quét về phía bọn họ. Hướng Âm Quỳ vốn giấu trong lòng bàn tay chợt biến lớn trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu, hóa thành thực vật cao đến mấy mét, Hướng Âm Quỳ liên tục nhúc nhích bắn hạt hoa, bắn phá dị ma bốn phía, phối hợp với Lôi Tu k cho những dị ma kia tới gần bọn họ, đồng thời, hồn lực trong cơ thể Trang Dịch vận chuyển, một con Thôn Thiên Cự Ưng màu trắng cũng xuất hiện ở phía sau Trang Dịch. Ngay sau đó, lấy Thôn Thiên Cự Ưng làm trung tâm, ánh sáng trắng bắn ra xé rách bóng tối, cuối cùng hóa thành một vòng bảo vệ hình tròn ở quanh người Trang Dịch cùng Lôi Tu, mà bóng dáng Thôn Thiên Cự Ưng thì như ẩn như hiện ở ngoài mặt vòng bảo vệ, ngăn cản dị ma tấn công. Vòng bảo vệ màu trắng này không chỉ dựng lên phòng ngự ở quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu, nó còn cấp tốc thắp sáng con hẻm nhỏ tối đen không nhìn thấy năm ngón này, dưới luồng sáng chiếu rọi này, Trang Dịch cùng Lôi Tu cuối cùng cũng thấy rõ hiện tại bọn họ đang ở trong tình trạng nào. Vì ở trong hẻm nhỏ, không gian hai bên thân thể Trang Dịch cùng Lôi Tu hơi có chút chật hẹp, chỉ có sương đen nồng đậm bao vây lấy, mà trên đỉnh đầu cùng phía trước sau thân thể bọn họ, hơn một nghìn con dị ma bay tới bay lui trên không trung, rậm rạp chằng chịt, căn bản không đếm được có bao nhiêu con, giống như bọn họ đã chìm sâu vào trong vòng vây dị ma trùng điệp, căn bản không nhìn rõ đường ra. Nếu là hồn sư bình thường nhìn thấy chiến trận này có lẽ sẽ bị dọa đến ngu người, chẳng qua đã từng có trải nghiệm phá vây ở trong dị ma dày đặc như sương đen ở thành Huệ Xương, lại một lần nữa rơi vào sương đen, đối với Trang Dịch cùng Lôi Tu mà nói cũng không tính là chuyện hiếm lạ gì. Thấy ánh sáng trắng từ Thôn Thiên Cự Ưng làm cho trong dị ma xuất hiện một thoáng hoảng loạn, Trang Dịch cùng Lôi Tu lập tức lợi dụng cơ hội ngắn ngủi này tập trung cao độ lực chú ý quan sát bốn phía. Căn cứ dị ma lớn nhỏ cùng tốc độ bay mà phán đoán, những dị ma này mặc dù số lượng nhiều, thế nhưng cấp bậc phổ biến không cao, chỉ là bởi vì có sương đen làm bảo vệ, chúng nó lợi dụng ưu thế về số lượng tạo thành một cái lưới lớn phức tạp như lưới nhện, một khi có con mồi bị mang vào trong cái lưới lớn mở rộng này, lập tức hợp nhau lại tấn công. Những dị ma cấp thấp này không khó đối phó, duy nhất cần phải chú ý chỉ có dị ma vừa mới mở miệng kia. Mấy tháng liền giao tiếp với dị ma, lại thêm kinh nghiệm tích lũy trong kiếp trước, hiểu biết của Trang Dịch về dị ma đã vô cùng sâu. Chỉ là thông qua tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi kia, Trang Dịch đã có thể xác nhận, dị ma nói chuyện trong bóng tối kia, là cấp tám! Nhưng mà trong dị ma cấp tám cũng có phân chia mạnh yếu, mà dị ma cấp tám hôm nay Trang Dịch cùng Lôi Tu gặp được, có thể bị Hướng Âm Quỳ của hắn một kích trúng mục tiêu, nó rõ thực lực chân chính của nó có lẽ cũng không chênh lệch quá nhiều so với Trang Dịch!
|
Chương 147[EXTRACT]Vừa lúc đó, một làn sóng âm sắc bén truyền ra, thân thể những dị ma kinh hoàng tán loạn vì ánh sáng trắng Trang Dịch chợt thả ra kia chợt dừng hình ở giữa không trung, theo dị ma cấp tám chỉ huy, giây tiếp theo, thân thể dị ma đồng loạt chuyển động, giống như bị một sợi dây vô hình điều khiển, cho nên dị ma bay nhanh dựa theo một quy luật nhất định, không tới một phút đồng hồ, lốc xoáy thật lớn do những dị ma nhỏ tạo thành xuất hiện trên không trung trên đỉnh đầu Trang Dịch cùng Lôi Tu. Lốc xoáy màu đen chuyển động giống như bao phủ toàn bộ bầu trời, ở giữa lốc xoáy quỷ dị hiện ra ánh sáng màu xám, thấy lốc xoáy bắt đầu ép xuống giống như một cái chóp, cho dù chưa từng thấy dị ma sử dụng chiêu này, thông qua cả ứng với nguy hiểm, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng có thể biết được, một khi bọn họ bị kéo vào giữa lốc xoáy này, chỉ sợ sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm! Thời khắc mấu chốt, Trang Dịch che chở Lôi Tu ở phía sau, hai tay hắn nâng lên, Hướng Âm Quỳ chậm rãi thu nhỏ lại bay về trên tay trái của Trang Dịch, mà ánh sáng trắng bao phủ quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng dần dần ngưng tụ, cuối cùng về tới tay phải Trang Dịch, ánh sáng trắng ngưng tụ thành một quả cầu, cuối cùng, Thôn Thiên Cự Ưng nhảy ra từ trong ánh sáng trắng. Lốc xoáy trên đỉnh đầu từ hai mươi mét ép xuống mười lăm mét, hơn nữa lấy tốc độ càng nhanh tới gần. Theo lốc xoáy càng ngày càng gần, luồng lực lượng mạnh mẽ do dị ma ngưng kết thành kia cũng khiến cho Trang Dịch cùng Lôi Tu cảm nhận được áp lực sâu đậm. Lôi Tu đứng bên cạnh Trang Dịch, điều động tất cả hồn lực trong cơ thể tạo thành một lồng phòng ngự mới quanh thân hai người, nhưng hồn lực trong cơ thể hắn hiện tại chỉ có cấp ba, hoàn toàn không thể so sánh với lồng phòng ngự cấp bảy Trang Dịch tạo ra lúc trước. Thấy Trang Dịch đang cố gắng xem nhẹ cảm giác không khỏe do ma khí của dị ma áp bách tạo nên, cố gắng điều khiển hồn lực dung hợp hai hồn thú, bởi vì dùng sức quá mức, trên trán chảy ra mồ hôi, thậm chí gân xanh trên cổ cũng hiện lên, đôi mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu trở nên phẳng lặng, hồn lực trong cơ thể phát ra, không biết đã vượt qua cấp ba từ lúc nào. Trong đầu chợt có vài hình ảnh hiện lên, đôi mắt Lôi Tu hơi híp lại, môi mím chặt. Từ sau khi cấp bậc hồn lực giảm xuống, những hình ảnh kỳ quái này đã không còn xuất hiện nữa, nhưng mà hôm nay lại hiện lên lần nữa… Biết tình huống lúc này khẩn cấp, Lôi Tu cũng không suy nghĩ nhiều nữa, toàn lực ứng phó bảo vệ Trang Dịch. Trang Dịch không phát hiện hồn lực của Lôi Tu đã lặng lẽ lướt qua cấp bốn, thấy hai hồn thú đang lẳng lặng lơ lửng trước mặt hắn, Trang Dịch nhìn chúng nó, điều động hồn lực tới cực hạn, sau đó cắn răng dần dần hợp nhất hai tay lại với nhau. Hướng Âm Quỳ màu đỏ sậm lập tức hóa thành một luồng sáng lấp lánh bay vào trong cơ thể Thôn Thiên Cự Ưng, Thôn Thiên Cự Ưng vốn lẳng lặng lưu chuyển ánh sáng trắng đột nhiên giống như bị va chạm mạnh, sau khoảng khắc co rút ngắn ngủi, ánh sáng hồn lực lại cấp tốc lưu chuyển. Đôi mắt Trang Dịch nhìn chằm chằm quả cầu ánh sáng này, sau khi cảm ứng được hai hồn thú ở trong quả cầu đã dung hợp hoàn toàn, đôi tay Trang Dịch chợt nắm chặt, ngay sau đó, một con ưng lớn màu đỏ sậm hoàn toàn mới mạnh mẽ thoát ra khỏi quả cầu ánh sáng giống như phá kén, lông đuôi kéo theo ánh sáng lấp lánh nhỏ vụn, trong miệng phát ra tiếng kêu trầm thấp, nó mở đôi cánh rộng hai mét, dưới sự chỉ huy của Trang Dịch, phóng về phía trung tâm lốc xoáy chỉ còn cách bọn họ một khoảng không đến năm mét! Khi Thôn Thiên Cự Ưng mới vừa đâm vào trung tâm lốc xoáy màu xám, đánh nát nó giống như đập nát một tấm thủy tinh lớn, tiếng gió do dị ma xoay tròn với tốc độ cao cũng ngừng lại trong nháy mắt này, bốn phía hiện ra trạng thái yên tĩnh ba giây, sau đó, một khe hở hẹp mở rộng ra từ vị trí Thôn Thiên Cự Ưng xông qua, cùng với tiếng “rắc rắc”, khe hở hẹp càng kéo càng dài, giống như mạng nhện bao trùm toàn bộ lốc xoáy —— Khi Thôn Thiên Cự Ưng hoàn toàn xuyên ngang qua trung tâm lốc xoáy bay về phía trời xanh, tiếng hồn lực va chạm bùng nổ lúc này mới chậm chạp truyền ra, bởi vì cách Trang Dịch cùng Lôi Tu rất gần, âm thanh này nhức óc đinh tai quả thực muốn chấn vỡ màng tai Trang Dịch cùng Lôi Tu, Trang Dịch vừa mới phóng thích hồn lực dung hợp hai hồn thú, đang có chút thoát lực, động tác trên tay chậm, Lôi Tu đứng ở phía sau hắn lập tức giơ tay lên che tai Trang Dịch. Dị ma ở trên đỉnh đầu lập tức giải tán trong tiếng nổ lớn này, ào ào rơi từ trên không trung xuống đất giống như một cơn mưa lớn, sau khi rơi xuống mặt đất thì hóa thành một bãi bùn nhão màu đen, một bãi lại một bãi trộn lẫn cùng với nhau, làm cho mặt đất giống như vừa trải qua một cơn mưa bùn vậy. Trang Dịch giơ tay lên định thu Thôn Thiên Cự Ưng lại, đột nhiên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm đánh úp lại, hồn lực trong cơ thể đang trong thời gian khôi phục làm cho tốc độ thu hồn thú giảm đi, rõ ràng cảm nhận được có nguy hiểm đang đến gần, nhưng Trang Dịch giờ phút này lại không thể phản ứng lại trước! Đúng lúc đó, Lôi Tu đứng ở phía sau Trang Dịch đột nhiên kéo cằm Trang Dịch qua, sau đó cúi đầu trán đụng trán Trang Dịch. Một luồng hồn lực tinh thuần thuộc về Lôi Tu thông qua nơi tiếp xúc trên trán đột nhiên tràn vào trong cơ thể Trang Dịch, giống như nước suối rửa sạch mạch hồn lực hơi khô cạn của hắn, cùng với thuộc tính đặc thù của lôi điện, tê dại chảy khắp toàn thân Trang Dịch. Loại cảm giác nguy cơ sống còn này cùng cảm giác tê dại do hồn lực Lôi Tu đưa vào đồng thời hiện ra, Trang Dịch nhịn không được hít ngược một hơi, hắn thở gấp, gần như tham lam hấp thu hồn lực của Lôi Tu, cùng thời khắc đó, hư ảnh một con Lục Mang Thúy Phượng Điệp trong đen có xanh xuất hiện ở trước người Trang Dịch. Một kích mà dị ma cấp tám nhằm Trang Dịch phát tới kia vừa vặn xuyên qua đôi cánh Lục Mang Thúy Phượng Điệp, không nghiêng không lệch xẹt qua bên người Trang Dịch ba cm. Không đánh trúng đối thủ, dị ma cấp tám kinh ngạc, hắn mở to mắt nhìn Lục Mang Thúy Phượng Điệp, trong mắt theo bản năng hiện ra một tia hoảng sợ: “Hồn sư ba hệ!” Cùng lúc đó, Thôn Thiên Cự Ưng do hai hệ hợp thành chỉ cách Trang Dịch khoảng hai ba mét. Dị ma cấp tám chợt phục hồi tinh thần, thấy bản thân Trang Dịch còn đang duy trì tư thế mờ ám quỷ dị trán chống trán với một nam nhân khác, trong mắt hắn lóe lên một tia tàn nhẫn, ma lực phóng ra không chút giữ lại, ở phía sau hắn, hư ảnh của dị ma cấp tám thật sự hiện ra, điểm đỏ như máu ở trung tâm hóa thành cái miệng lớn như chậu máu há ra, cùng với ma lực nồng đậm gào thét đánh tới Trang Dịch! Lục Mang Thúy Phượng Điệp ở trước người Trang Dịch tao nhã phẩy phẩy cánh —— ngay sau đó, hư ảnh dị ma chợt mở rộng tới đường kính năm sáu mét, giống như một con quái vật há miệng mạnh mẽ lao về phía Lục Mang Thúy Phượng Điệp, bởi vì Trang Dịch không có đủ hồn lực chống đỡ, Lục Mang Thúy Phượng Điệp không thể lại phát động tấn công, cuối cùng, Lục Mang Thúy Phượng Điệp “vụt” một tiếng, từ hồ điệp rộng hai mét nhanh chóng thu nhỏ lại chỉ còn lớn bằng lòng bàn tay, sau đó chật vật bay ra từ khe hở trong thân thể dị ma. Đúng lúc này, Thôn Thiên Cự Ưng mới cũng thu vào trong cơ thể Trang Dịch. Trang Dịch giơ tay lên, Lục Mang Thúy Phượng Điệp bay lên đầu ngón tay Trang Dịch, Trang Dịch chậm rãi mở mắt, thấy Lôi Tu vì chuyển toàn bộ hồn lực sang cho hắn mà sắc mặt trắng bệch, Trang Dịch đỡ Lôi Tu sang bên cạnh dựa vào tường nghỉ ngơi, hắn xoay người, tuy sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng đôi mắt lại đặc biệt sáng rõ. Trong lòng dị ma cấp tám lộp bộp một tiếng, cho dù tình huống hiện tại của Trang Dịch nhìn qua cũng không tốt hơn hắn đến chỗ nào, nhưng bản năng dị ma cấp tám lại đã nhận ra nguy hiểm. Hắn thu hư ảnh dị ma về, thấy Trang Dịch gắt gao nhìn mình chằm chằm, dị ma cấp tám tùy tay phát ra một đòn tấn công ném về phía Trang Dịch, sau đó xoay người chạy thục mạng đến lối ra. Trang Dịch nào có thể cứ như vậy cho hắn trốn mất, Lục Mang Thúy Phượng Điệp lóe lên liền xuất hiện ở trước mặt dị ma cấp tám, trong giây lát hồn lực quanh thân Lục Mang Thúy Phượng Điệp phát động kia, cảnh tượng trong toàn bộ hẻm nhỏ đều xảy ra vặn vẹo rất nhỏ, bất luận dị ma cấp tám có chạy nhanh thế nào cũng không thể chạy ra khỏi con hẻm nhỏ này! Cảm giác thân thể càng ngày càng cồng kềnh, dị ma cấp tám chợt ngừng lại, hắn cúi đầu nhìn làn da nhân loại lộ ra bên ngoài của mình, thấy không biết từ lúc nào đã hiện lên màu xanh tím đáng sợ, hiển nhiên là dấu hiệu trúng độc, dị ma cấp tám hoảng sợ ngẩng đầu nhìn thoáng qua con hồ điệp dường như không có chút lực tấn công nào kia một cái, cuối cùng, trong mắt hắn hiện lên một tia độc ác, ngay sau đó, một đám màu đen sền sệt chạy ra khỏi thân thể nhân loại, theo cái thứ sền sệt màu đen kia bay lên cao, thân thể nhân loại cũng mềm oặt ngã xuống đất. Trang Dịch đã sớm dự đoán được dị ma cấp tám này không dễ đối phó như vậy, hắn đang chuẩn bị điều khiển Lục Mang Thúy Phượng Điệp theo sau, đột nhiên, một tiếng thét chói tai ngắn ngủi từ một góc nào đó truyền đến. Thanh âm của nhân loại! Trong lòng Trang Dịch run lên, Lục Mang Thúy Phượng Điệp đẩy nhanh tốc độ đuổi theo bóng dị ma, rất nhanh đã nhìn thấy chủ tiệm lúc trước lừa gạt Trang Dịch cùng Lôi Tu đi vào trong hẻm nhỏ này xuất hiện ở trước mặt. “Chúng ta nói một chút giao dịch!” Ông chủ cửa tiệm trang phục này là người thường, cho dù dị ma cấp tám thuộc về kẻ yếu trong cùng cấp, thế nhưng nhập vào thân thể một người bình thường là cực kỳ đơn giản, bóng dáng nó không còn quái dị như trước nữa, nhưng thân thể nó nhập vào từ hồn sư biến thành người thường, thực lực cũng giảm xuống không ít, “Người này, còn sống.” Dị ma nói xong, chỉ chỉ thân thể của mình: “Ngươi để cho ta đi, ta liền buông tha hắn, nếu không…” “Vậy chết đi.” Trang Dịch không chút chần chờ, độc tố theo ảo thuật thần không biết quỷ không hay của Lục Mang Thúy Phượng Điệp trực tiếp vào trong thân thể nhân loại này, màu tím đen lại một lần nữa lan ra ở bề mặt làn da. Dị ma kinh hãi, phải biết hồn sư mà chủ tiệm kia lừa vào thường thường đều là tương đối thiện tâm, hắn vốn tưởng rằng Trang Dịch sẽ đồng ý đàm phán, kết quả không nghĩ tới Trang Dịch lại nói ra tay lập tức ra tay! Biết hôm nay Trang Dịch là không định tha cho mình, dị ma lại một lần nữa chạy khỏi thân thể chủ tiệm. Trang Dịch thấy thế, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh, vận dụng ảo thuật của Lục Mang Thúy Phượng Điệp tiếp tục vây dị ma ở nơi này, đồng thời phạm vi ảo thuật cũng dần thu nhỏ lại, đến cuối cùng, dị ma sức cùng lực kiệt bị Lục Mang Thúy Phượng Điệp giam giữ ở tại chỗ. Nhìn thân thể trong đen có đỏ của dị ma lấp lánh từng điểm từng điểm huỳnh quang xanh lục, hiển nhiên là dấu hiệu do bị ảo thuật của Lục Mang Thúy Phượng Điệp đánh trúng, Trang Dịch thấy Lôi Tu đã khôi phục một chút, hắn cùng Lôi Tu sóng vai đi tới bên cạnh dị ma, Trang Dịch cúi người nhìn dị ma, nói: “Nói, thành Phi Sương rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tất cả dân chúng bên ngoài đều bị dị ma khống chế? Học viện Ellen hiện tại thế nào?” Dị ma mềm oặt nằm tê liệt dưới đất, giống như không nghe thấy Trang Dịch nói chuyện. “Đã tới cấp Vương thì bất cứ sinh vật nào cũng có thể phóng ra tinh thần lực giao tiếp với sinh mệnh khác loài, ngươi có giả chết cũng không có tác dụng gì.” Trang Dịch cười lạnh nói, tăng mạnh tấn công ảo thuật của Lục Mang Thúy Phượng Điệp. “Ngươi không giết được ta, nhân loại.” Âm thanh sắc nhọn của dị ma vang lên trong đầu Trang Dịch cùng Lôi Tu, “Tộc ta trời sinh thân thể đã mạnh hơn bất cứ sinh vật nào, ta là cấp tám, ngươi chỉ là một hồn sư cấp bảy mà thôi, hôm nay rơi vào tay ngươi là ta xui xẻo, con hồ điệp này của ngươi xác thực lợi hại, nhưng nhiều nhất chỉ đánh bại ta mà thôi, chỉ bằng ngươi, còn không động được ta!” “Ta tự nhiên có thủ đoạn của mình.” Trang Dịch nghe tiếng nói chậm rãi hung hăng phách lối của dị ma, sau đó không nhanh không chậm lấy cái hộp hình vuông ra từ trong vòng tay không gian. Khi nhìn thấy cái hộp kia, thân thể dị ma chợt co rút lại, Trang Dịch rõ ràng cảm nhận được cảm giác sợ hãi của dị ma: “Cái thứ này…” “Ngươi biết thứ này?” Trang Dịch nhận thấy dị ma không thích hợp, lập tức hỏi. Dị ma lại yên lặng không lên tiếng, Trang Dịch thấy dị ma đến lúc này rồi còn vịt chết mạnh miệng, trực tiếp dùng hồn lực nhấc dị ma lên, sau đó bỏ vào trong cái hộp vuông kia. Dị ma thấy thân thể mình càng ngày càng cách cái hộp này gần hơn, thân thể nó kịch liệt ngọ nguậy run rẩy, điểm đỏ như máu ở trên người co lại thành một đống, dị ma thét to: “Ta không biết, ta thật sự không biết! Ta chỉ là bản năng sinh ra sợ hãi với thứ này, bên trong có hơi thở ta cực kỳ e ngại!” Trang Dịch mắt điếc tai ngơ, theo dị ma cách hộp càng gần, dị ma càng run rẩy đến không thành hình, nó ra sức giãy giụa, trong lúc hoảng sợ cực độ, lực giãy giụa cũng càng lúc càng lớn, nó khàn giọng gầm rú, nói: “Ta có thể nói cho ngươi tất cả những gì ta biết, về thành Phi Sương cùng học viện Ellen, tất cả đều nói cho ngươi!” Trang Dịch nghe vậy, biết dị ma này có lẽ thật sự không biết về bí mật của triệu hoán sư, hắn dừng động tác trong tay, nhìn chằm chằm dị ma, nói: “Vậy ngươi nói đi.” “Ngươi phải cam đoan sau khi nói xong sẽ thả ta ra.” Trang Dịch phì cười: “Cái loại lời nói khờ dại này mà ngươi cũng nói ra được?” “Vậy ngươi cam đoan không bỏ ta vào.” Trang Dịch nghĩ nghĩ, nói: “Có thể.”
|
Chương 148[EXTRACT]Dị ma có được Trang Dịch cam đoan, dù cho lúc này bị Trang Dịch giam trong trận pháp hắn vừa bố trí xong, hơn nữa toàn thân còn bị Trang Dịch dùng tinh thần lực đè ép không có chỗ trốn, nhưng hiển nhiên nó cho rằng Trang Dịch giết không chết nó, bởi vậy rõ ràng thở dài một hơi, yên lòng. Để không bị Trang Dịch khống chế nhốt vào trong hộp của triệu hoán sư kia, dị ma đặc biệt phối hợp, nó nghĩ tới mấy vấn đề Trang Dịch dò hỏi lúc trước, dị ma nói thẳng: “Đại bộ phận nhân loại thành Phi Sương đều ở trong tay tộc ta, chỉ có một phần nhỏ người tự nguyện đầu nhập vào chúng ta, giúp chúng ta làm một số việc, về phần Ellen, tộc ta cùng nhân loại các ngươi hai bên đều không làm gì được nhau, cho nên hiện tại bình an vô sự.” Bình an vô sự? Cứ căn cứ hiện tại dị ma liên hợp với một phần dân chúng thành Phi Sương lừa gạt hãm hại hồn sư từ bên ngoài tới, có thể nhìn ra được quan hệ giữa dị ma cùng hồn sư ác liệt thế nào, thành Phi Sương nơi Ellen ở bị dị ma thâm nhập, thậm chí học viện cùng dị ma còn mỗi bên chiếm một nửa, làm sao có thể bình an vô sự?! Trong lòng Trang Dịch nghĩ vậy, biểu hiện ra lại không chút thay đổi tiếp tục hỏi: “Vì sao Ellen thất thủ? Tình huống trong học viện hiện tại ra sao? Toàn thành Phi Sương tổng cộng có bao nhiêu dị ma, phân bố ra sao, trong Ellen có bao nhiêu, cấp bậc thế nào, ngoài thành Phi Sương thì sao?” Dị ma nghe vậy, chần chờ một chút, thấy Trang Dịch điều khiển hồn lực muốn nhấc thân thể nó lên, dị ma vội vàng thành thật nói: “Dị ma cấp thấp trong tộc ta rất nhiều, đếm cũng không đếm hết, dị ma cấp sáu trở lên tổng cộng tất cả lại không đến một trăm ba.” Dị ma giật giật thân thể đáp. “Một trăm?” Trang Dịch nâng mi, “Ngươi xác định?” “Đó là đương nhiên.” Dị ma lập tức đáp. Khóe môi Trang Dịch cong lên một nụ cười lạnh, tiếp tục hỏi: “Các ngươi bắt hồn sư chúng ta có mục đích gì? Hơn một trăm dị ma cũng dám làm loạn ở Ellen, sợ là mọi lúc đều không thể thả lỏng cảnh giác đúng không, hồn sư cấp bảy như ta, dị ma các ngươi muốn thu phục phải tiêu tốn không ít thời gian, một khi bị Ellen phát hiện mà nhân cơ hội tấn công, dị ma chẳng phải xong đời?” Lúc này dị ma phát ra một tiếng cười khẽ, sau đó lập tức đắc ý vênh váo rõ ràng, nó dịch dịch vị trí, sau đó bày thái độ chính đáng lớn tiếng oan khuất nói: “Oan uổng a, ta nào biết ngươi là hồn sư cấp bảy, lúc trước không phải các ngươi đều ngụy trang thành hồn sư cấp ba cấp bốn lừa gạt ta sao!” “Cho nên thực ra ngươi muốn là hồn sư cấp ba cấp bốn?” Trang Dịch hơi híp mắt, “Cấp ba cấp bốn chỉ là giữa cấp trung cùng cấp thấp, trong đại chiến căn bản không có tác dụng lớn, ngươi còn có chuyện giấu ta.” Dị ma nghe vậy, yên lặng trong chốc lát, cuối cùng nói: “Thực ra tộc ta vào Ellen giằng co cùng nhân loại các ngươi đã được một thời gian, trong khoảng thời gian này, hai bên chúng ta đều không thể làm gì được đối phương, dị ma đứng đầu chúng ta đã ký kết thỏa thuận hòa bình, tạm ngừng chiến đấu, thế nhưng bí mật, những học sinh nhân loại trong Ellen cùng với một số tiểu bối trẻ tuổi trong tộc ta bình thường vẫn xảy ra xung đột. Ngay từ đầu chỉ là tranh đấu cá nhân mà thôi, thế nhưng theo thời gian càng kéo dài, mâu thuẫn giữa tiểu bối này càng ngày càng trở nên gay gắt, hai bên chiến đấu k chỉ lấy ra các loại các thứ đặt cược thắng thua, còn nguy hiểm đến tính mạng. Học sinh Ellen không ít, nhưng tiểu bối tộc ta lại không nhiều, kéo dài mấy tháng, tộc ta chết không ít người, vì vậy… mới nghĩ ra ý này, bắt hồn sư nhân loại phụ thể, tăng cao thực lực, sau đó tranh cao thấp với người của Ellen. Cho dù cuối cùng đánh thua, cùng lắm thì buông tha thân thể nhân loại, vẫn còn một cơ hội chạy thoát.” “Cứ như vậy?” “Chính là như vậy.” Thân thể dị ma co cụm lại, không được tự nhiên thay đổi một tư thế, nói vô cùng thành khẩn. Trang Dịch dùng tinh thần lực đè ép dị ma, khóe môi hắn chậm rãi cong lên một nụ cười lạnh: “Nói bậy, ngươi nghĩ ta không nghe ra ngươi đang nói dối? Đại quân dị ma ở Tây Bắc vì đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường được chữa trị mà bị đánh bại, binh tàn tướng bại chính là chạy về phía Ellen, chỉ là dị ma trên cấp sáu ít nhất cũng có khoảng hơn năm mươi, lại thêm lúc đầu đi tới Ellen có hơn một trăm, như vậy dị ma trên cấp sáu hiện tại đóng ở Ellen là hơn một trăm năm mươi…” “Về phần đấu tranh giữa học sinh học viện Ellen cùng dị ma, là thật, nhưng lý do không thể đơn giản như vậy đúng không. Ngươi nghĩ rằng ta không biết sao, lúc trước hơn một trăm dị ma các ngươi tới Ellen là dùng cái gì để đàm phán, trước khi dị ma chính thức tấn công các ngươi cũng đã sớm nắm giữ một phần học sinh Ellen!” Trang Dịch nhìn dị ma, hừ lạnh nói, “Những học sinh Ellen không bị dị ma nắm giữ thấy đồng học trước kia cống hiến cho dị ma, cho nên không nhịn được mà đấu tranh lẫn nhau, nhưng trong quá trình này thân thể các ngươi phụ thân liên tục bị phá hủy, tuy dị ma chạy thoát một mạng, thế nhưng không có thân thể nhân loại để phụ thể nên thực lực giảm xuống một mảng lớn, có ảnh hưởng không nhỏ đến các ngươi. Cho nên các ngươi mới có thể ở ngoài thành Phi Sương lừa hồn sư vào, ép buộc phụ thể, bổ sung thân thể mới.” Dị ma nghe vậy, thân thể vì căng thẳng mà không ngừng co rút lại, tinh thần nó cứng đơ, hơn nửa ngày mới run run hỏi: “Làm sao ngươi biết nhiều như vậy…” “Bởi vì chúng ta tới từ Ngự Hồn điện.” “Ngự Hồn điện!” Dị ma lập tức cực kỳ hoảng sợ, thân thể nó co rút lại cực nhanh, trốn vào một góc sát mép trận pháp, toàn thân khẽ run giống như vừa nghe được một tin tức khủng khiếp. Trang Dịch biết nó đang nghĩ cái gì, đơn giản là cho rằng người Ngự Hồn điện cũng theo đến. Cái này hắn cũng lười giải thích, trực tiếp phóng tinh thần uy áp đến cực mạnh, điều khiển hồn lực tinh chuẩn, kề sát hộp triệu hoán sư vào dị ma, đôi mắt màu xám nhạt nhìn chằm chằm dị ma, lạnh lùng nói: “Sẽ cho ngươi một cơ hội, nói toàn bộ những điều ngươi biết.” Thân thể dị ma run lên, cuối cùng khuất phục, nó ra toàn bộ những gì nó biết. Chính như lúc trước Lôi Tu dự đoán, quân chủ lực dị ma phái đến Tây Bắc đều đi đối phó Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường, số lượng dị ma phái tới Ellen cũng không nhiều, lúc đầu sư sinh(1) Ellen cũng không để ý đến chúng nó, nhưng theo hơn nửa số học sinh Ellen đầu nhập vào trở thành quân cờ cho dị ma, sư sinh cuối cùng cũng ý thức được không quá thích hợp. Đáng tiếc đã chậm, để lần tác chiến này thành công, mấy năm trước dị ma cũng đã có tay chân ở học viện, căn cứ lời dị ma cấp tám này nói, lúc trước số học sinh Đường Việt nắm giữ chỉ là một bộ phận mà thôi, dị ma lo lắng Đường Việt nên tự mình ra tay. Vì vậy, kết hợp hai bên với nhau, số học sinh bị dị ma nắm giữ mới cao quá nửa học viện Ellen. Hơn nửa số học sinh làm phản tạo cho Ellen đả kích không thể nghi ngờ là trí mạng, bởi vậy dị ma cùng Ellen giằng co không xong, mỗi bên chiếm một nửa Ellen. Cũng bởi vậy đấu tranh cá nhân giữa các học sinh cũng trở nên phổ biến, điểm này dị ma không nói dối, mà nguyên nhân chúng bắt hồn sư về thành Phi Sương cũng giống như Trang Dịch đã suy đoán. Còn nguyên nhân những bình dân này hợp tác với dị ma cũng vô cùng đơn giản: vì sinh tồn. Lúc trước khi dị ma mới xông vào thành Phi Sương đã hủy hoại không ít địa điểm ở thành Phi Sương, bao gồm kho lương Ellen dự trữ lương thực cũng từng bị dị ma hủy hoại, thậm chí cướp đi một bộ phận. Mặc dù sao đó Ellen đoạt lại được kho lương, cũng ra tay cứu giúp không ít bình dân trong thành, phân ra một khu vực cho bọn họ, còn bày trận pháp phòng ngự ở bên ngoài, nhưng kinh tế toàn thành Phi Sương bị đánh loạn, sinh hoạt của bình dân cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, khan hiếm lương thực cũng trở thành vấn đề lớn nhất. Đồ ăn Ellen cung cấp cho bình dân chỉ đủ để bọn họ tiếp tục sống, lại không thể ăn no, lúc này, tàn khốc cùng cá lớn nuốt cá bé trong thời buổi loạn lạc cũng càng trở nên rõ ràng, kẻ khỏe mạnh, có thực lực có thể dùng các loại thủ đoạn thu được càng nhiều lương thực, mà bình dân tay trói gà không chặt chỉ có thể đói bụng. Loại thời điểm này dị ma lấy lương thực xuất hiện làm giao dịch với bọn họ, tự nhiên sẽ có không ít người đồng ý. Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe vậy, yên lặng một lúc lâu, hai người đều không nói gì, mấy phút sau, Trang Dịch nói: “Sau đó thì sao?” “Giằng co như vậy đến mấy tháng sau, bước ngoặt đầu tiên là Thần tích chi tường được chữa trị…” Dị ma nói, “Thần tích chi tường nối liền với Ellen, mà Ellen nằm trong khống chế của lãnh đạo trường, lúc Thần tích chi tường chữa trị, lực phòng ngự cùng lực tấn công của Ellen cũng đột nhiên tăng mạnh theo, dưới sự điều khiển của Ellen, tộc ta bị thua thiệt không nhỏ, nhưng rất nhanh, bước ngoặt thứ hai tới. Tộc ta sắp bị Ellen đuổi ra ngoài, đúng lúc đó, đại quân của tộc ta nếm mùi thất bại ở Ngự Hồn điện nên cuối cùng rút về Ellen, thực lực tộc ta cùng Ellen lại ngang hàng lần nữa, hai bên không làm gì được nhau, vẫn cứng nhắc tới nay.” “Dị ma chiến bại chạy đến Ellen, như vậy khẳng định không lâu sau người của Ngự Hồn điện cũng sẽ tới, nói vậy điểm này các ngươi đều có thể đoán được, lần này các ngươi có kế hoạch gì không?” Trang Dịch nghe xong dị ma nói, lập tức hỏi. Dị ma không nghĩ tới Trang Dịch sẽ lập tức nghĩ đến cái này, thân thể nó cứng một chút, lặng yên không một tiếng động hoạt động một vài chỗ, cuối cùng thân thể dính lên trận pháp của Trang Dịch mới ngừng lại: “Vốn tộc ta dự tính Thần tích chi tường sẽ sớm bị hủy, chỉ cần kiên trì đợi thì sớm muộn cũng có thể dễ dàng giải quyết Ellen, thế nhưng không chỉ không đợi được Thần tích chi tường sập, ngược lại chờ được Thần tích chi tường được chữa trị hoàn toàn. Mặc dù sau đó viện quân cũng đến rất nhanh, nhưng Ngự Hồn điện sợ cũng không xa nữa, bởi vậy mấy đại nhân huyết hồng mạo hiểm ra một quyết định.” “Quyết định gì?” “Độc chết hiệu trưởng Ellen.” “Cái gì?!” Trang Dịch kinh ngạc, âm lượng chợt nâng lên, hắn chăm chú nhìn dị ma, nói, “Thành công không?” Dị ma lại yên lặng lần nữa. “Xem ra kế hoạch đang trong giai đoạn tiến hành.” Lôi Tu vẫn tỉnh táo ở bên cạnh nghe nói. Trang Dịch nghe vậy, nhất thời nhíu chặt chân mày. Tin tức hiệu trưởng Ellen rất có khả năng gặp chuyện này tạo chấn động quá lớn với hắn, có thể làm hiệu trưởng của một trong ba học viện lớn trên đại lục, vị này tự nhiên là một trong những cường giả đương thời, địa vị có thể so với trưởng lão đứng đầu trong Ngự Hồn điện điện, trụ cột như vậy một khi xảy ra vấn đề gì, thực lực Ellen giảm mạnh, cho dù hiện tại đội săn ma xuất hiện, căn bản cũng không thể bù đắp! Lúc đó, Ellen cũng sẽ… Lôi Tu thấy Trang Dịch cau mày không nói lời nào, hắn nhìn về phía dị ma nói: “Kế hoạch hành động cụ thể như thế nào?” Dị ma không nghĩ tới Lôi Tu sẽ hỏi cái này, nó nói: “Vô dụng, kế hoạch đã sớm bắt đầu, chỉ còn thiếu kết thúc, chỉ bằng hai người các ngươi căn bản không thể thay đổi cái gì, còn không bằng sớm đầu nhập vào tộc của ta ——” “Nội dung cụ thể của kế hoạch là gì.” Lôi Tu nhìn chằm chằm dị ma, nhấn mạnh rõ ràng từng câu từng chữ. Dị ma bị cắt ngang, nó có chút bất mãn ngọ nguậy thân thể chui tới chui lui ở trong trận pháp. Nó vốn định yên lặng không để ý Lôi Tu, nhưng rất nhanh, nó cảm thấy một luồng khí thế vô hình đè mình xuống, giống như một ngọn núi lớn nặng nề vậy, làm nó không chỉ không thể lại hoạt động, thậm chí còn có một loại cảm giác không thở nổi. Dị ma không thể tin nhìn Lôi Tu, sau một lát, nó không cam lòng khuất phục, mở miệng nói: “Hiệu trưởng Ellen đã rơi vào bẫy của đại nhân huyết hồng, mà thời gian phát độc là mấy ngày sau. Lúc trước đã nói với các ngươi, Ellen cùng tộc ta mấy tháng này không ngừng có đấu tranh, ngay từ đầu chỉ là những tiểu bối tranh cường háo thắng gây ra, nhưng sau đó lại càng ngày càng nghiêm trọng, nhiều lần hai bên đều có cao thủ âm thầm nhúng tay việc này. Lúc này hai vị đại nhân trong tộc ta chủ động đưa ra cử hành thi đấu cỡ lớn vào vài ngày sau, tộc ta dùng rất nhiều ma thú cấp cao mà hồn sư tha thiết mơ ước làm tiền đặt cược, bởi vậy, người của Ellen cũng đồng ý rất nhanh. Căn cứ kế hoạch của hai vị đại nhân huyết hồng, cùng ngày thi đấu cũng là lúc hành động, một khi hiệu trưởng Ellen phát độc thì lập tức bao vây hồn sư Ellen, không chừa một mống.” “Ellen đồng ý rồi?” Trang Dịch nghĩ có chút không thể tin, đây rõ ràng là thi đấu vừa nhìn đã thấy có vấn đề, Ellen vậy mà lại đồng ý? “Tộc ta chiếm lĩnh nơi Ellen chăn nuôi ma thú, tất cả ma thú đều rơi vào trong túi tộc ta, dẫn đến rất nhiều hồn sư Ellen vì thăng cấp không có hồn thú mà không thể phát huy sức mạnh lớn nhất, lần này tộc ta hùng hồn như vậy, người của Ellen làm sao có thể không đồng ý.” Dị ma cười lạnh nói. Đảo ma thú của Ellen bị chiếm… Trang Dịch cùng Lôi Tu liếc nhau, đều nhìn hiểu cảm xúc trong mắt đối phương. Những điều cần hỏi đều đã hỏi xong không sai biệt lắm, Trang Dịch điều khiển hồn lực định thu trận pháp lại, đột nhiên, dị ma vừa rồi còn mềm oặt nằm úp sấp dựa vào trận pháp đột nhiên vặn vẹo thân thể, sau đó cả người hóa thành dạng bẹp dí, phóng thẳng tới điểm yếu duy nhất của trận pháp! Dị ma này có thể tìm được điểm yếu của trận pháp chuẩn xác như vậy, đồng thời một lần đã thành công lao ra, Trang Dịch kinh ngạc, nghĩ tới lúc nãy dị ma không ngừng đi đi lại lại ở trong trận pháp khi hắn hỏi, biết được khi bọn họ đang bẫy nó, nó cũng đang tính toán bọn họ, Trang Dịch thấy dị ma sắp bay ra ngoài, hắn không có chút hoảng loạn, mượn hồn lực vừa khôi phục trong thời gian đặt câu hỏi lúc nãy, Trang Dịch lại thả hồn thú ra lần nữa, sử dụng biện pháp cũ, một lần nữa bắt dị ma lại. “Ngươi đã cam đoan không nhốt ta vào trong cái hộp kia!” Dị ma lần thứ hai rơi vào trong tay Trang Dịch, cảm nhận được sát ý của Trang Dịch, quát to. “Đúng vậy, ta từng cam đoan.” Trang Dịch nhìn dị ma, nghĩ đến thứ này dẫn đầu đám dị ma cấp thấp kia hợp tác với nhân loại phụ thể từng học sinh thật vất vả trở lại Ellen, trong lòng Trang Dịch lại không nhịn được sát khí bốn phía, hắn chậm rãi nói, “Chẳng qua, ta cũng không đồng ý sẽ không giết ngươi!” +++++ Trời dần dần tối, theo mặt trời chiều ngả về Tây, nhiệt độ không khí giảm xuống, giá rét thấu xương lan tràn ra trong không khí. Gió Bắc gào thét thổi, cửa cùng cửa sổ cũ nát nơi đội săn ma đóng quân bị gió thổi rung động kêu “két két”, làm cho người nghe thêm phiền lòng. Sau khi Trang Dịch cùng Lôi Tu đi, ngay từ đầu đội săn ma còn có thể tỉnh táo tu luyện, nhưng thấy thời gian trôi qua từng chút từng chút một, nếu là điều tra tình huống bình thường, lúc này hẳn là đã sớm trở lại rồi, nhưng lúc này vẫn hoàn toàn không thấy mảy may chút bóng dáng nào của Trang Dịch cùng Lôi Tu, người đội săn ma dần dần bắt đầu lo lắng, trong đó Lương An là không che giấu được tâm tình nhất, cứ cách mấy phút là không chịu nổi mà đứng dậy nhìn bên ngoài một cái. Nhiễm Hành thấy Lương An tâm thần không yên, hắn nhịn không được đứng lên đến gần nói: “Đừng lo lắng, bọn họ rất nhanh sẽ trở lại.” “Đã muộn thế này còn chưa trở về, sẽ không phải là gặp phải phiền toái gì đấy chứ.” Lương An nhíu chặt chân mày nói, “Trong tình huống tình thế không rõ thì không nên để cả đội trưởng đội phó cùng đi, tuy rằng Trang Dịch rất lợi hại, thế nhưng dù sao vẫn chỉ là hồn sư cấp bảy, mà đội trưởng còn chưa khôi phục hồn lực… Lúc trước không nên bị bọn họ thuyết phục.” “Trang Dịch?” Nhiễm Hành sửng sốt. Lương An cả kinh, tự biết mình nói lỡ, hắn nhìn Nhiễm Hành trong chốc lát, đang định há miệng nói cái gì đó, ngay giây tiếp theo, Bạch Hạc vừa rồi còn ghé vào trong góc ngủ đột nhiên nhảy lên, kêu lên “cạc cạc” rồi bay đến bên trên cửa sổ, thò cổ ra ngoài phát ra tiếng kêu thanh thúy về một phương hướng. Lương An cùng Nhiễm Hành lập tức quay đầu nhìn lại theo hướng Bạch Hạc kêu, khi thấy hai bóng người trong bóng đêm chậm rãi tới gần chỗ bọn họ ở, tảng đá lớn trong lòng Lương An cuối cùng cũng buông xuống: “Đội trưởng đã trở về!” Nhiễm Hành thấy hai người Trang Dịch cùng Lôi Tu trở về, nghi ngờ lúc nãy lập tức bị vất ra sau đầu, đồng thời, theo tiếng Lương An vang lên, thành viên đội săn ma cũng đồng loạt đứng lên. Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trở lại nơi đội săn ma đóng quân, thấy tất cả mọi người đang đứng thẳng tắp nhìn bọn họ, nhất thời ngẩn ra: “Đã xảy ra chuyện gì?” “Không có việc gì.” Nhiễm Hành vội vàng nói, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu không chỉ sắc mặt có chút trắng bệch, hồn lực cũng cực kỳ không ổn định, hiển nhiên vừa chiến đấu sử dụng hồn lực cường độ cao, Nhiễm Hành nhịn không được hỏi: “Hai người… gặp phải dị ma sao?” “Ừ.” Trang Dịch gật đầu, “Nhưng mà đã giải quyết xong, hơn nữa đã biết không ít tin tức.” (1) Thầy trò
|
Chương 149[EXTRACT]Không nói nhảm thêm nữa, sau khi cùng Lôi Tu ngồi xuống, Trang Dịch lập tức nói ra tất cả những thông tin biết được từ chỗ dị ma lúc nãy. Nghe tới Trang Dịch cùng Lôi Tu vậy mà lại bị một nhân loại lừa vào trong tay dị ma, mỗi thành viên đội săn ma đều mở to mắt không thể tin. Trong con mắt bọn họ, dị ma là kẻ thù đoạt lấy đất đai cùng người thân của bọn họ, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới lại có nhân loại giúp dị ma làm việc, hãm hại đồng loại của mình! Mà sau khi biết được kế hoạch đối phó Ellen của dị ma, mỗi người đội săn ma đều nhíu chặt mi. “Tuy Ellen đã đồng ý với dị ma, nhưng thi đấu kia bây giờ còn chưa bắt đầu, chúng ta biết trước tính toán của chúng, hiện tại nhanh chóng thông báo cho Ellen, không phải là có thể giúp Ellen tránh được sao?” Lương An nghĩ nghĩ, nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu hỏi. Trang Dịch chậm rãi lắc lắc đầu: “Sau khi dị ma chiến bại tập hợp với dị ma ở Ellen, dị ma chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, tuy rằng Ellen mượn dùng Thần tích chi tường tạm thời ngăn cản được dị ma, nhưng lại không thể nào phân tâm đánh trả. Hiện tại thành Phi Sương trải rộng tầm mắt dị ma, sở dĩ Ellen phong tỏa cũng là bởi vì cửa vào học viện bị dị ma nắm giữ. Hôm nay chúng ta ra tay giết chủ tiệm kia cùng với một đám lớn dị ma, nhất định sẽ làm cho dị ma cảnh giác, thành Phi Sương lớn như vậy, lúc chúng ta vào thành không làm cho bất cứ kẻ nào chú ý, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn chúng sẽ không thể tìm được rốt cuộc là chúng ta ẩn náu ở nơi nào, nhưng nếu như lúc này chúng ta tùy tiện đi vào Ellen, dị ma tuyệt đối sẽ không bỏ qua chúng ta.” Thấy người đội săn ma nghe vậy, mỗi người nhíu chặt mày rơi vào trong suy nghĩ, Trang Dịch nhìn mọi người, nói ra những điều hắn cùng Lôi Tu đã thương lượng được trên đường về lúc nãy: “Nhưng mà có một biện pháp vòng vèo có thể giúp chúng ta lẻn vào Ellen lặng lẽ không một tiếng động.” Mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn Trang Dịch. “Chúng ta làm thế nào từ ngoài thành đi vào thành Phi Sương, cũng có thể dùng biện pháp như vậy đi vào Ellen, chẳng qua, lực phòng ngự ở Ellen càng mạnh, cao thủ dị ma ở bên trong lại đông, hơn nữa lúc vào cũng không thể tùy tiện giống như lúc trước, một chút không chú ý thôi cũng rất có thể chưa gặp được sư sinh Ellen đã chết dưới tay dị ma.” Trang Dịch nói, “Thi đấu giữa Ellen cùng dị ma sẽ tiến hành vào hai ngày sau, thời gian chúng ta có tổng cộng hai ngày năm giờ.” Thấy biểu cảm trên mặt mọi người không dao động chút nào, Trang Dịch nhấn mạnh: “Nếu như lựa chọn đi vào Ellen giúp đỡ những sư sinh bị vây ở bên trong kia mà nói, từ giờ trở đi, chúng ta tùy thời phải làm tốt chuẩn bị đếm ngược mạng sống, rất có thể mỗi một người trong chúng ta đều chỉ còn lại thời gian hai ngày năm giờ để sống… Không, thậm chí còn ngắn hơn, tất cả mọi người chuẩn bị tốt rồi chứ?” Trang Dịch nói xong, người đội săn ma ngẩn ra, ánh mắt những thành viên đội săn ma đi ra từ Ellen lập tức trở nên kiên định, bọn họ một đường đi tới, gặp được quá nhiều nhân loại mất đi người thân cùng quê hương, khi nhìn thấy những người đó đỏ vành mắt mà khóc, an ủi lớn nhất của học sinh Ellen là bọn họ ra từ một trong ba học viện lớn trên đại lục, bọn họ tin tưởng vững chắc, trước khi bọn họ chưa tới được Ellen, Ellen tuyệt đối sẽ không rơi vào tay giặc. Hiện giờ bọn họ đứng ở trong thành Phi Sương, thấy nguy hiểm lập tức sẽ đến với Ellen, bọn họ tự nhiên không có bất kỳ khả năng lảng tránh sợ chết nào. Mà thành viên đội săn ma lúc trước không có quá nhiều liên quan với học viện Ellen, sau khi giật mình một chút cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần. “Từ lúc chúng ta bị vùi lấp ở thành Huệ Xương, mạng sống của chúng ta đã đang đếm ngược, dị ma như hổ rình mồi, chúng ta đều có thể chết bất cứ lúc nào.” Đúng lúc này, một hồn sư cấp cao trong Phong Tiễn cười nói, “Từ thành Huệ Xương, đến bên ngoài Thần tích chi tường, đến Ngự Hồn điện, đến thành Trọng An, chúng ta đã có lúc nào e ngại? Đội phó ngươi vô nhân đạo a, lúc chúng ta còn biết sợ hãi thì không quan tâm chúng ta, chờ hiện tại chúng ta đã hoàn toàn không biết chết là cái gì rồi thì lại bắt đầu quan tâm cảm xúc của chúng ta?” Hồn sư cấp cao nói xong, mọi người lập tức hiểu ý nở nụ cười, nhao nhao hưởng ứng lời hồn sư cấp cao này nói. Trang Dịch nhìn đội săn ma giơ khuôn mặt cười không tim không phổi, trong lòng dâng lên một cảm xúc không nói nên lời, vốn tưởng rằng từ lúc trước rơi xuống Liệt cốc, thu hoạch lớn nhất chính là Lôi Tu biến thành người, mà hắn cùng Lôi Tu đột nhiên tăng mạnh thực lực, thế nhưng lúc này Trang Dịch cảm thấy, có thể quen biết nhiều người đội săn ma như vậy, toàn tâm toàn ý tín nhiệm lẫn nhau, cùng bọn họ cười nói chuyện sống chết, cũng là một trong những chuyện đáng được ăn mừng nhất trong đời này của hắn. Trang Dịch quay đầu nhìn Lôi Tu một cái, liền thấy Lôi Tu nhìn mọi người, khóe miệng cũng cong lên nụ cười cực nhạt. Đợi mọi người ầm ĩ đủ rồi, Trang Dịch nói: “Xem ra là toàn thể thông qua, vậy được rồi, tiếp theo chúng ta cần phải quy hoạch đàng hoàng cần làm như thế nào một chút, cố gắng hết sức bảo đảm đội săn ma an toàn cùng với giúp đỡ được Ellen.” “Rõ.” Đội săn ma đồng thanh nói. “Đầu tiên, căn cứ theo tin tức lấy được từ chỗ dị ma cấp tám, chúng ta có thể đại khái suy đoán số lượng cao thủ dị ma có được.” “Hơn một trăm năm mươi dị ma trên cấp sáu?” Hải Minh nói. “Đây là số liệu mặt ngoài.” Trang Dịch nói, “Có lẽ bên trong phe dị ma thì số lượng dị ma cấp sáu đại khái nhiều như vậy, nhưng đừng quên, dị ma có thể khống chế Ellen, chỗ dựa lớn nhất là học sinh Ellen đầu nhập vào dị ma. Nghe nói dị ma khống chế một nửa số hồn sư Ellen, hồn sư dưới cấp năm không thể nói chuyện, hồn sư trên cấp sáu ở Ellen có bao nhiêu người, học sinh Ellen ở đây có thể phỏng đoán được không?” “Trên cấp sáu…” Những học sinh Ellen kia nhất thời yên lặng bắt đầu suy nghĩ, cuối cùng Lương An nói: “Ellen quy định sau cấp năm mới có thể tốt nghiệp, thế nên trừ khi là trường hợp đặc thù, nếu không người trên cấp năm cơ bản đều rời đi. Học viện quy định người có thiên phú đặc thù nhất định phải được trường học đích thân kiểm tra cấp bậc mới có thể được tốt nghiệp, thiên tài thiên phú cao như vậy sẽ được xếp riêng vào trong một lớp, nếu như ta nhớ không nhầm mà nói, không quá sáu mươi người.” “Ít như vậy?” Cả lớp không quá sáu mươi người, giả thiết dị ma khống chế một nửa trong đó mà nói cũng chỉ mới khoảng hơn hai mươi người, lại thêm số lượng bản thân dị ma tổng cộng cũng chỉ có một trăm bảy mươi mà thôi. Mà lão sư Ellen hùng hậu, tuy rằng so với Bardon thì kém vài phần, nhưng lão sư toàn trường cộng lại, số lượng tuyệt đối vượt quá ba trăm người, dưới tình huống hai đấu một, dị ma làm sao có thể… từ từ! Trang Dịch đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn ngẩng đầu nhìn mọi người nói: “Chúng ta xem nhẹ một điểm rõ ràng nhất, những hồn sư trên cấp năm kia tuy đã tốt nghiệp Ellen, nhưng nếu như bọn họ sinh sống ở thành thị phụ cận, sau khi biết học viện có nguy hiểm, bọn họ sẽ làm như thế nào?” “Trở về trường!” Không chần chờ chút nào, học sinh Ellen lập tức nói. Sau một lát bọn họ cũng phản ứng lại, giống như hôm nay Trang Dịch cùng Lôi Tu lấy thân phận học sinh Ellen trở lại thành Phi Sương, kết quả lại bị bình dân phản bội, bị dị ma bắt! Từ lúc Ellen thất thủ đến nay đã mấy tháng, những người đã tốt nghiệp quay về Ellen thành Phi Sương giống như đội săn ma không biết có bao nhiêu, nếu như là đơn thương độc mã tới mà nói, đối mặt dị ma cấp tám mang theo một đám tiểu đệ vây chặn, gần như không có khả năng thoát đi! Trang Dịch lập tức phát tán tư duy theo điểm này: “Cách mỗi khoảng thời gian sẽ có học sinh Ellen rơi vào trong tay dị ma, căn cứ thực lực ban đầu của dị ma, nếu như ngay từ đầu thế lực dị ma còn ngang hàng với Ellen mà nói, trải qua thời gian tích lũy dài như vậy, chỉ sợ là đã sớm có được thực lực vượt qua Ellen. Vẫn luôn chậm chạp không ra tay, chỉ sợ trừ dị ma ra, Ellen cũng để chuẩn bị phía sau. Hiện giờ, dị ma phát động kế hoạch, tuy rằng kế hoạch độc chết hiệu trưởng Ellen là một hạng trong kế hoạch, nhưng những hồn sư bị bắt này sợ cũng là một trong những đòn sát thủ của dị ma.” Thành công phân tích ra vài tin tức bị che giấu, mỗi người trong đội săn ma nhất thời tỉnh táo tinh thần. Trang Dịch nhìn đám hồn sư không hề bị thực lực dị ma dọa sợ này, lắc lắc đầu, tiếp tục nói: “Tiếp theo, phương vị dị ma ở Ellen, điểm này lúc trước dị ma cấp tám đã lộ ra. Dị ma nắm đảo ma thú trong tay, như vậy rất có thể cả khu vực đó đều là lãnh địa của dị ma, mà tương đối khó làm chính là, Thần tích chi tường xuyên qua Ellen cách nơi này rất gần, một chút không cẩn thận là chúng ta lập tức có khả năng bị phát hiện.” Đội săn ma nghe vậy, nhất thời hơi cau mày rơi vào suy nghĩ. Muốn đi xuyên ngang qua đại bản doanh của dị ma, nguy hiểm này có thể tưởng tượng, đúng lúc này, đôi mắt Hải Minh đột nhiên sáng lên: “Ký túc xá học sinh trước cái hồ kia.” Học sinh Ellen nghe vậy, nhất thời mỗi người đều vỗ tay gật đầu. Mặc dù Trang Dịch đã ở Ellen nửa năm, nhưng hiểu biết về địa hình Ellen thật sự là không sánh bằng những học sinh đã ở Ellen vài năm kia, sau khi được mọi người nhắc nhở, Trang Dịch cuối cùng cũng nhớ tới cái hồ lớn ở trước ký túc xá học sinh kia, bờ hồ bên kia cách Thần tích chi tường rất gần. Mà khu vực đó bởi vì tất cả đều là một mảnh hồ nước dùng để ngắm cảnh, không có bất cứ giá trị sử dụng nào, dị ma không có khả năng lãng phí binh lực chiếm lĩnh, người đội săn ma ngược lại có thể vòng qua cái hồ này tụ hợp với sư sinh Ellen. Đúng lúc mọi người đang hưng phấn chờ Trang Dịch quyết định phương án, Trang Dịch lại lắc lắc đầu: “Hồ cách vị trí hiện tại của chúng ta quá xa, nếu như đi đường vòng mà nói, ít nhất cần thời gian ba đến năm ngày.” Thấy mọi người nghi ngờ nhìn mình, Trang Dịch căn cứ ký ức về ký túc xá học sinh đối diện hồ ở trong đầu, dùng hồn lực vẽ ra một bản đồ đơn giản ở trên không trung, giải thích cho mọi người một lần. Người đội săn ma vừa bừng tỉnh, nhất thời cũng có chút uể oải, đồng thời ánh mắt của một số người cẩn thận nhìn về phía Trang Dịch mang theo vài phần nghi ngờ: vì sao đội phó lại hiểu biết địa hình khu vực phụ cận ký túc xá học sinh như vậy? Nhưng mà rất nhanh bọn họ cũng không nghĩ nữa, việc cấp bách là cân nhắc làm sao có thể vào Ellen thành công. Lúc mọi người đang nhíu mày suy nghĩ, cả buổi cũng chưa nghĩ ra biện pháp, Lôi Tu vẫn luôn yên lặng ngồi ở bên cạnh chậm rãi nói: “Nếu đã không kịp, vậy đổi chỗ khác.” Mỗi lần Lôi Tu mở miệng đều cho mọi người chỉ điểm chính xác, mọi người lập tức ngẩng đầu, tràn đầy chờ mong nhìn Lôi Tu. Trang Dịch thấy bản đồ Ellen mơ hồ mà Trang Dịch dùng hồn lực vẽ ở trên không trung vẫn còn chưa biến mất, hắn giơ tay lên, chỉ vào một vị trí trên đó: “Nơi này, nhanh nhất, an toàn nhất.” “Đảo ma thú?” Mọi người lập tức kinh ngạc nói. Lôi Tu nhìn về phía Trang Dịch hỏi: “Từ vị trí hiện tại của chúng ta đến nơi này cần thời gian bao lâu?” “Đảo ma thú có một cấm chế riêng, tuy rằng trước kia ta đã từng tiếp xúc, nhưng muốn phá giải còn cần nghiên cứu một chút, thế nên không thể cho ra thời gian chuẩn xác, đại khái là khoảng một hai ngày.” “Tốt nhất khống chế thời gian trong hai ngày.” Lôi Tu nói, “Một ngày nào đó, dị ma cùng Ellen tiến hành một trận đấu lớn, dị ma tính toán toàn lực xuất kích đối phó Ellen, các ngươi cho rằng, đại bản doanh của chúng có thể còn lại cái gì?” Mọi người nghe vậy, nhất thời sửng sốt.
|
Chương 150[EXTRACT]“Tất cả sức chiến đấu đều sẽ đến nơi tiến hành thi đấu tập trung, mà ở lại đại bản doan sẽ là những… cần vụ chờ đợi thắng lợi, chờ giải quyết hậu quả chiến trường, tác dụng cực lớn, nhưng lại không có lực tấn công quá mạnh.” Trang Dịch chậm rãi nói. Dị ma nhìn qua thì có cấu tạo không giống bất cứ sinh vật nào trên đại lục Ade, nhưng trong dị ma cũng có cường giả có trí tuệ, quân đội của chúng cũng phân chia binh chủng, điểm này không thể nghi ngờ. Giống như hồn sư nhân loại chia làm ba loại chiến ngự phụ, phân chia binh chủng chi tiết của dị ma tuy không xác định rõ được, nhưng mà căn cứ dáng vẻ những thành thị phụ cận Ngự Hồn điện dị ma cải tạo lại cho thích hợp chúng nó sinh tồn lúc trước khi chúng vây công Ngự Hồn điện cùng với những sương đen chúng tạo ra kia là có thể phán đoán ít nhất có phân chia làm hai loại tác chiến cùng cần vụ. Lấy thực lực tổng thể hiện tại của đội săn ma, nếu gặp phải dị ma cần vụ, không thể nghi ngờ, cơ hội giành thắng lợi sẽ là cực lớn. Nếu có thể thành công đi vào đại bản doanh của dị ma, chiếm lại đảo ma thú, vậy những việc đội săn ma phải làm rất nhiều. Nghĩ như vậy, không chỉ có Trang Dịch, ánh mắt tất cả mọi người trong đội săn ma đều sáng lên, tâm tư mọi người nhanh chóng linh hoạt lên, cái dáng vẻ mài dao soàn soạt đằng đằng sát khí kia giống như dị ma là sơn dương chạy trước mặt mặc cho đội săn ma chà đạp. Lôi Tu nhìn vẻ mặt tất cả mọi người, giội một gáo nước lã: “Tuy rằng sức chiến đấu của dị ma loại cần vụ không thể so sánh với dị ma loại tác chiến, nhưng mà chúng nó cũng không ngu, không có khả năng chỉ để lại dị ma không phải loại chiến đấu ở lại một mình trong đại bản doanh. Muốn thoải mái đánh chiếm đảo ma thú thì phải cần có thiên thời địa lợi nhân hòa, một chút sai lầm cũng không thể có.” “Rõ!” mọi người vẻ mặt nghiêm chỉnh, tất cả đều thu liễm biểu cảm trên mặt, nghiêm túc nhìn Lôi Tu. Lôi Tu quay đầu nhỏ giọng nói với Trang Dịch hai câu, sau đó nhìn về phía mọi người, chậm rãi nói ra kế hoạch sau khi đi vào đảo ma thú. Đêm tối đằng đẵng nhanh chóng trôi qua, khi luồng ánh nắng mặt trời buổi sáng sớm đầu tiên xuyên thấu qua song cửa sổ chiếu rọi vào, nơi đêm qua đội săn ma còn đóng quân, lúc này đã sớm không còn một bóng người. Trang Dịch đi ở trước nhất đội ngũ, đôi mắt xám nhạt nhìn chằm chằm trận pháp phiền phức ở trước mắt, theo mỗi lần hắn đưa tay, hoa văn hóa giải trận pháp do hồn lực hình thành lại không ngừng bay ra, va chạm với sức mạnh ngăn cản bọn họ ở phía trước, đồng thời cũng nhanh chóng tan rã, sau đó Trang Dịch đưa tay kéo một cái, trận pháp màu vàng kim kia lập tức giống như sương mù bị Trang Dịch dễ dàng kéo sang một bên. Trang Dịch bước chân nhảy qua đoạn trận pháp đã bị phá giải này, đi vào trong một biển toàn những hoa văn phức tạp tiếp đó, các loại hoa văn pháp trận vòng quanh trùng điệp ở bốn phía, trong toàn không gian chỉ có một mình Trang Dịch đứng đó, sống lưng thẳng tắp, mỗi một lần đầu ngón tay kích thích đều là một lần phá trận tinh diệu, mây bay nước chảy lưu loát sinh động giống như tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, ánh sáng vàng không ngừng tản ra kia làm nổi bật lên đồng tử nhạt màu cùng đầu ngón tay thon dài trắng nõn của hắn, làm cho người nhìn say mê. Cho dù đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy, mọi người lại vẫn không nhịn được trầm trồ, đặc biệt mỗi người trong Trích Tinh, nhìn bóng lưng Trang Dịch lúc này, cái vẻ sùng bái trong mắt kia thật giống như đang coi Trang Dịch là thánh thần vậy. Đúng lúc này, Trang Dịch bị tất cả mọi người nhìn chăm chú quay đầu lại nhìn mọi người, nói: “Đến đảo ma thú.” Mọi người đang như mê như say lập tức phục hồi tinh thần, Trang Dịch nhìn trận pháp lá chắn cuối cùng kia, cúi đầu tính toán thời gian một chút: “Cách hừng đông còn ba giờ, nơi tổ chức cuộc thi đấu lớn giữa nhân loại và dị ma đơn giản chỉ có hai, một là quảng trường trung tâm học viện Ellen, một chính là trung tâm kiểm trắc hồn sư, lấy thời gian của học sinh Ellen bình thường tính toán thì cần hơn hai giờ, tốc độ của dị ma tuy nhanh hơn nhân loại, nhưng mà số lượng chúng nó nhiều, cần có thời gian chỉnh hợp, hiện tại hẳn là đã xuất phát rồi. Nghĩ vậy, Trang Dịch ngẩng đầu cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, thấy Lôi Tu gật gật đầu, Trang Dịch nhìn về phía tất cả mọi người đội săn ma: “Mọi người chuẩn bị tốt rồi chứ?” “Chuẩn bị tốt!” Người đội săn ma nhanh chóng vận chuyển hồn lực, bọn họ hít sâu một hơi, đồng thanh trả lời. Trang Dịch không lại nói nhảm, xoay người, nâng tay phải, nhẹ nhàng phủ lên bên trên trận pháp, hoa văn trận pháp được hồn lực của Trang Dịch dẫn đường, nhanh chóng hiện ra, tay trái Trang Dịch khẽ nhúc nhích, hồn lực chuyển động quay tròn ở đầu ngón tay hắn, từ một điểm nhỏ mở rộng ra, hóa thành một tấm rất lớn giống như hoa văn pháp trận, nhanh chóng bao trùm lên rồi chớp mắt liền dung làm một với trận pháp trước mặt. Ngay sau đó, lấy tay phải Trang Dịch làm trung tâm, tất cả hoa văn đều nhanh chóng tan rã, sau khi trận pháp bị phá hoàn toàn, một lối đi xuất hiện ở trước mặt đội săn ma, ánh trăng sáng trong chiếu nghiêng xuống, chiếu sáng không trung, cũng chiếu vào trong đảo ma thú bị sương đen bao phủ. Bốn phía là một màn tối tăm mờ mịt, đại đa số người chỉ có thể nhìn thấy trong phạm vi khoảng một mét trước mặt, sau khi dặn dò mọi người cẩn thận, Trang Dịch dẫn đầu bước ra khỏi lối đi trong trận pháp. Một mùi tanh tưởi không tả nổi đánh úp lại, Trang Dịch phản xạ có điều kiện dùng hồn lực ngăn cách cái mùi tanh hôi này, theo hai chân hắn chạm đất, cảm xúc dưới chân cũng không phải bùn đất chắc chắn mà là cái gì đó sềnh sệch mềm nhũn, loại cảm giác này giống như đã từng gặp qua, lông tơ toàn thân Trang Dịch dựng đứng lên, hắn bắt buộc bản thân đừng nghĩ lung tung, nâng nâng chân hơi bước về phía trước một bước, ngay sau đó, chỉ nghe “bõm” một tiếng, tiếng chân giẫm vào trong chất lỏng sền sệt truyền vào trong tai hắn. Trang Dịch cắn răng nắm chặt nắm tay, trong đầu đã phỏng đoán được đại khái bọn họ đi tới một nơi như thế nào. Khi ngửi được cái mùi này, dù là đội săn ma cũng suýt chút nữa không chịu nổi, trợn trắng cả mắt, còn có một loại cảm giác sắp bị xông ngất, bọn họ vội vàng dùng hồn lực ngăn cản, ngay sau đó, bọn họ cũng phát hiện nơi giẫm dưới chân không đúng lắm, mặt đất đen sì một mảng, ai cũng không nhìn rõ rốt cuộc là cái gì. Sau khi tất cả thành viên đội săn ma đều xuống dưới, Lôi Tu mới là người cuối cùng đi xuống. Mùi tanh hôi đánh úp lại, Lôi Tu vốn là ma thú, khứu giác nhạy hơn so với Trang Dịch nhiều, hắn không dùng hồn lực ngăn cản mùi này ngay lập tức, ngửi một lúc, Lôi Tu chậm rãi ngồi xổm xuống, đưa tay sờ sờ trên mặt đất. Tay chạm vào một đám sền sệt, mùi tanh tưởi kia cũng do thứ này phát ra. Lôi Tu cau mày, đưa tay quơ theo chất lỏng bốn phía, sau khi đụng vào một vật thể sềnh sệch mềm oặt, Lôi Tu nhấc nó lên. Một luồng lực lôi điện rất nhỏ thoáng hiện lên trên đầu ngón tay Lôi Tu, mọi người lập tức nhìn về phía hắn. Sau khi lôi điện chiếu từ đầu đến đuôi thứ này một lần, tất cả mọi người trong đội săn ma đều không tốt, Nhiễm Hành chịu đựng buồn nôn nói: “Đây là… thi thể?” “Ừ.” Lôi Tu nói xong, kề sát lại ngửi ngửi. Cho dù là hán tử như Nhiễm Hành cũng không nhịn được hít ngược một hơi. Biểu cảm trên mặt Lôi Tu từ đầu đến cuối đều không có chút thay đổi nào, giống như cái thứ hắn đang ngửi không hề có một chút mùi lạ vậy, một lúc sau, Lôi Tu phỏng đoán: “Là thi thể sau khi bị dị ma ăn thừa, da lông mỡ máu thịt ở tầng ngoài đều bị ăn không sai biệt lắm, chỉ còn lại một tầng máu thịt mỏng manh bọc xương cùng với nội tạng, toàn bộ thi thể đều là ma khí của dị ma, chỉ có thể đoán đây là một ma thú, nhưng mà không nhìn ra nguyên hình, cũng không đoán được cấp mấy.” Lời Lôi Tu nói làm cho mỗi người trong đội săn ma cảm thấy toàn thân đều buồn nôn, bọn họ nhìn cái thứ Lôi Tu còn xách trong tay, lại nghĩ đến nơi mềm mềm đang giẫm lên ở dưới chân này, cảm thấy rợn cả tóc gáy. “Thế nên nơi này là…” “Xưởng đồ ăn bỏ đi.” Trang Dịch đã dần dần phục hồi tinh thần, nghĩ đến kiếp trước tận mắt nhìn thấy xác người bị dị ma ăn một nửa rồi bỏ đi chồng chất cùng một chỗ, tạo thành một biển thi thể, Trang Dịch chậm rãi nói, “Dị ma không cần ăn uống cũng có thể sống sót, chẳng qua chúng nó thích ăn bất cứ sinh mệnh nào trên thế giới này, trong đó thích nhất chính là nhân loại. Sớm phải nên nghĩ đến, đảo ma thú bị chiếm lĩnh, ma thú mạnh mẽ dễ thuần phục phụ thể thì chúng giữ lại, còn những ma thú cấp bậc cao hoặc bướng bỉnh khó thuần kia, dị ma trực tiếp dùng chúng nó làm đồ ăn giải cơn nghiện…” Trang Dịch nói xong, người đội săn ma nhất thời mở to mắt không thể tin, trong đó Bạch Hạc trực tiếp ngây người. Đúng lúc này, một tiếng “phốc đông” rất nhỏ từ cách đó không xa truyền lại, người đội săn ma lập tức quay đầu cảnh giác nhìn về hướng đó, hồn lực của mọi người vận sức chờ phát động, một khi có bất cứ nguy hiểm nào thì lập tức đánh lại. Chỉ có Bạch Hạc đang ngây người phát ra một tiếng kêu to đầy tức giận từ trong cổ họng, nó vỗ vỗ cánh, nhanh chóng bay về phía âm thanh truyền lại. “Bạch Hạc, trở về!” Trang Dịch thấy Bạch Hạc không có mệnh lệnh mà lại tự tiện hành động thì lập tức quát nhỏ. Bạch Hạc mắt điếc tai ngơ, toàn thân nó trắng như tuyết, lúc bay lại sử dụng hồn lực, quanh thân lấp lánh ánh sáng trắng mỏng manh, cho dù bốn phía có sương đen ngăn cản, quỹ đạo bay của nó cũng vô cùng rõ ràng. Bạch Hạc dừng ở một chỗ cách đội săn ma khoảng năm mươi mét, nhìn sinh vật không rõ ở dưới chân, tức giận ban đầu dần dần biến thành gào thét, trong cổ họng nó phát ra từng tiếng kêu to trầm thấp. Trang Dịch ngẩn ra, Lôi Tu đi đến bên cạnh Trang Dịch, hắn nói với mọi người: “Chúng ta đi qua đi.” Người đội săn ma cũng tò mò Bạch Hạc rốt cuộc bị làm sao, nghe được lời Lôi Tu nói, bọn họ lập tức đi theo Lôi Tu cùng Trang Dịch đến chỗ Bạch Hạc. Đứng bên cạnh Bạch Hạc, nhờ ánh sáng trên người nó mọi người cũng thấy rõ trước mặt Bạch Hạc rốt cuộc là cái gì, tất cả nhất thời trầm mặc. Một con chim lớn màu trắng nằm ở trong vũng máu đen, nửa người nó ngâm trong nước, nửa người lộ ra ngoài đã bị lột sạch lông, toàn thân đều là dấu vết ăn mòn sau khi bị dị ma cắn nuốt, có mấy vết thương thậm chí còn có thể thấy cả xương, nội tạng cũng như ẩn như hiện, nhìn qua vô cùng thê thảm. Trên dưới toàn thân chỉ có đầu là coi như tương đối đầy đủ, nó có bề ngoài cực kỳ giống Bạch Hạc, túm lông nhung trắng trên đầu mảnh mảnh mềm mại, đôi mắt đen nhánh nhìn mọi người, nhẹ nhàng chớp chớp, nó đã không còn sức phát ra tiếng kêu nữa, đau đớn khiến cho toàn thân nó co rút lại, có thể thấy nó có lẽ không sống được đến hừng đông. Cách con hạc trắng này không xa còn có một số loài chim khác phân tán linh tinh, có đủ chủng loại, bởi vì loài chim cổ tương đối dài, đầu lại không có thịt gì, ăn cũng không tiện, bởi vậy phần lớn đầu đều nguyên vẹn không tổn hao gì, vết thương trên thân thể lại cực kỳ dữ tợn đáng sợ. “Chúng ta đi thôi.” Trang Dịch có chút nhìn không nổi, hắn lập tức nói. Nguồn: “Nó còn chưa chết.” Bạch Hạc nói, ngẩng đầu khẩn cấp nhìn Trang Dịch, “Để Cửu Mang trị liệu một chút đi…” Trang Dịch nhìn Bạch Hạc, tránh ánh mắt nó. Bạch Hạc thấy thế, lần đầu tiên phát ra tiếng kêu sắc nhọn với Trang Dịch: “Thế nào, các ngươi không chịu cứu sao!” “Thương thế như vậy thì cho dù là chín hồn sư trị liệu cũng không sống được.” Lôi Tu nghe vậy, lập tức nhìn Bạch Hạc nói, “Cho dù Cửu Mang liều mạng cố gắng hết sức kéo dài thời gian sống của nó, thế nhưng ngươi nhìn vết thương trên người nó… Bạch Hạc, nó rất đau.” Bạch Hạc nghe vậy, cúi đầu nhìn đồng loại kia, nước mắt lập tức rơi xuống: “Vậy… thu phục nó thành hồn thú, được không, giống như các ngươi ở Ngự Hồn điện trước kia đấy, thu phục vài ma thú sắp chết thành hồn thú của đội săn ma, bây giờ nó còn chưa chết, hiện tại thu phục còn kịp.” “Xin lỗi, Bạch Hạc.” Trang Dịch nhỏ giọng nói, “Ma thú cấp bốn không thích hợp đội săn ma. Hơn nữa khi hồn sư thu phục hồn thú thường sẽ vô thức thả hồn lực cùng tinh thần lực ra, động tĩnh quá lớn, dị ma sẽ lập tức phát hiện chúng ta…” Bạch Hạc cúi đầu không nói. Trang Dịch nhìn Bạch Hạc như vậy trong lòng cũng không chịu nổi, hắn không thể mở miệng an ủi nó, chỉ có thể cùng Bạch Hạc yên lặng đứng đó. Người đội săn ma tuy nghe không hiểu Bạch Hạc đang nói cái gì, nhưng mà căn cứ Trang Dịch cùng Lôi Tu trả lời cũng đoán được tình huống đại khái, bọn họ nhìn Bạch Hạc ngày thường hoạt bát hiếu động hiện giờ lại có dáng vẻ này, lại nhìn thi thể đếm không hết ở bốn phía, cảm thấy trong lòng nghẹn đến luống cuống, lại không có chỗ phát tiết đám lửa giận này. Đúng lúc này, ánh sáng trắng quanh người Bạch Hạc mạnh lên một chút, ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, một lưỡi dao sắc bén do hồn lực hình thành chém về phía hạc trắng kia. Bạch Hạc nhìn ánh mắt đối phương cảm kích nhìn mình một cái, sau đó bình thản nhắm mắt lại chờ đợi đau đớn kết thúc, nó điều khiển hồn lực dứt khoát lưu loát cắt qua cổ hạc trắng đang nằm trong vũng máu, dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc tính mạng nó. “Chúng ta đi thôi.” Một lúc sau, trong không khí hoàn toàn yên tĩnh, Bạch Hạc chậm rãi nói. Trang Dịch nhìn Bạch Hạc, nói không ra lời. “Được.” Lôi Tu nói, xoay người chỉ huy đội săn ma tiến lên.
|