Phượng Hoàng, Gà Tây
|
|
Chương 19[EXTRACT]Trải qua hành trình đến thế giới khác, một loạt sự kiện huyễn hoặc từ người biến thành gà tây, Khang Đức rất bình tĩnh tiếp nhận chuyện mình trở thành hỏa phượng bộ tộc, trường sinh bất lão, hơn nữa cùng Phượng Thiên Lăng đồng sinh cộng tử.
Nhưng duy chỉ một việc hắn rất có dị nghị.
“Cái gì! Ngươi là nói ta phải cho Thiên Lăng sinh con???” ánh mắt cơ hồ trừng đến lồi ra, Khang Đức không thể tin hướng phía “anh không ra anh, em không ra em” Lâm Úc phát ra một tiếng hổ rống.
“Cái kia…… Trên lý luận…… Không không, trên thực tế xác thực là như vậy……” Lâm Úc rất không có cốt khí co lại trong góc phòng.
Khả hắn là nam a!
“Nam thì có sao? Nhìn hai tên tiểu hài tử văn võ song toàn này, chính là cái thiết thương 100% a, ha ha ha……” Hạ Phong rất là khoe khoang đem song sinh đang xanh mặt đẩy ra.
thiết thương: chậc, chỉ nơi ấy ấy…:”>
Khang Đức từ lúc khám phá được dưới lớp da xinh đẹp của Hạ Phong chính là bản chất ác liệt. Bởi vì một lần thật ngẫu nhiên, hắn phát hiện vị lão sư thể dục nho nhã thành thật kia đang bị người này hung hăng đùa giỡn.
Bị tinh thần trọng nghĩa thúc giục, hắn lập tức xông lên trước chuẩn bị ngăn lại việc ác của đối phương, nào biết bị một câu “hắn là lão bà của ta!” làm chùn bước.
“……” Khang Đức sắc mặt rất khó coi chuyển hướng về phía Phượng Thiên Lăng ngồi ở một bên, chỉ thấy tiểu phượng hoàng lại đỏ ánh mắt nhìn hắn.
Tâm thoáng cái biến mềm nhuyễn.
Khang Đức không khỏi phỉ nhổ chính mình thật sự là không có nguyên tắc, mặc cho Thiên Lăng như thế nào bá đạo tùy hứng, nhưng không thể chịu nỗi hắn thương tâm rơi nước mắt. Ai, gặp hạn thật là triệt để.
“Thiên lăng, ta……”
“Ai nói chúng ta muốn hài tử!” “A???”
Mọi người kể cả Khang Đức đang chuẩn bị nhả ra đều thoáng cái ngây ngẩn cả người. Phượng Thiên Lăng đi nhanh đến trước mặt Khang Đức, đặt mông ngồi trên đùi đối phương. “Ai cũng không thể đoạt hắn! Hài tử cũng không được!”
Vì vậy, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, Phượng Thiên Lăng trọng trọng hôn Khang Đức một ngụm, còn thuận tiện xuống phía dưới, tại trên cổ Khang Đức vô tội lưu lại vết cắn.
“Phốc! Ha ha ha……” Lâm Úc đầu tiên tuôn ra cười to, “Ha ha…… Chết cười ta…… Khang, Khang Đức a, ngươi chính là có một cái thùng dấm chua uy lực sánh ngang bom nguyên tử …… Ha ha……”
Mắt thấy Lâm Úc cười thở không ra hơi, Phượng Thiên Lăng tuyệt không để ý hắn. Trừng mắt Khang Đức, tiểu phượng hoàng rất không khách khí đích nói: “Ngươi là của ta! Cả đời đều vậy!”
Vừa nghĩ tới có hài tử, Khang Đức sẽ không dành toàn bộ cho mình, Phượng Thiên Lăng trong nội tâm phút chốc loa sợ.
Ai cũng đừng nghĩ đến đoạt hắn! Ai cũng đừng nghĩ cướp đi hắn!
Khang Đức sau khi dùng vài phút tiêu hóa, rốt cục lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh dương.
“Không có vấn đề!” bàn tay đến cái ót tiểu phượng hoàng, nhẹ nhàng áp về phía trước, cùng đối phương miệng lưỡi dao triền.
Không chút khách khí hôn nồng nhiệt khiến toàn trường yên tĩnh vô thanh, chỉ là ngẫu nhiên nghe được tiếng môi răng gắn bó khiến người đỏ mặt.
“Quả nhiên không hổ là người phương tây cởi mở……” Lâm Úc không khỏi cảm thán.
“Không sai a, chúng ta cũng nên bồi dưỡng tình cảm a?” song sinh rất không khách khí dẫn Lâm Úc
biến mất vô ảnh vô tung, không cần nghĩ cũng biết bọn họ là trở về tổ ấm của mình đi.
Mà thế hệ trước cũng không chịu yếu thế. Chỉ thấy Hạ Phong khoác ở eo Trưởng Tôn Minh Đức bỏ chạy, trên mặt nổi lên từng trận *** tà khiến người kinh hãi.
Bị tiểu phượng hoàng làm cho động tình Khang Đức nhanh chóng lôi kéo hắn trở lại thiên đường nho nhỏ của hai người, thoáng cái liền đem người ta đặt ở trên giường.
“Hôm nay không cho ngươi xuống giường được không?”
Khẽ cắn vành tai đáng yêu của đối phương, Khang Đức hô hấp dồn dập. Phượng Thiên Lăng vừa nghe, rặng mây đỏ từ đầu lan tràn đến ngón chân.
Tính cách có chút bảo thủ của tiểu phượng hoàng rất không tự tại bỏ qua một bên, cũng đã làm rất nhiều lần, nhưng đối với loại…… loại ngôn ngữ cởi mở này của người yêu rất là không quen.
“Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi…… Muốn làm liền làm! Nói nói nói ra ngoài làm gì!” thực không còn sức lực thét lên.
Khang Đức buồn cười.
Hắn chính là thích xem biểu tình tiểu tử kia trên giường thẹn thùng nhưng lại cậy mạnh. “Ta đây sẽ không khách khí……”
Cánh tay to lớn rất không quy củ thăm dò phía dưới người yêu, thoáng cái cầm trọng điểm, lực đạo vừa phải vân vê.
“Ân……” Phượng Thiên Lăng hai mắt ướt át, trong cổ họng tràn ra rên rỉ ngọt ngào. “Thoải mái sao?”
Tận tâm tận lực hầu hạ “Tiểu Thiên lăng”, Khang Đức rất hưởng thụ liếm lấy tiểu hồng đậu nho nhỏ trước mắt.
“A…… Ô……”
Bị trêu đùa Phượng Thiên Lăng thực buồn bực, đừng xem người yêu bình thường đối hắn thật tốt, có gì cũng nhượng hắn, khả tới lúc này lại cường thế cực kì.
Sở thích lớn nhất của Khang Đức là ở trên giường khi dễ hắn. Nhưng ghê tởm nhất vẫn là bản thân!
Bởi vì chính mình tựa hồ càng ngày càng yêu mến loại “khi dễ” này……
Ô ô…… Ta là không phải biến thành xấu a?
Ý thức được đối phương đang thất thần, Khang Đức rất không khách khí ở trên bụng cắn một cái Thiên Lăng, thành công gọi về sự chú ý của đối phương.
“Đang suy nghĩ gì? Lo lắng cuộc thi cuối kỳ sao?” nghiêm trang hỏi. Cái này, người này! Phượng Thiên Lăng quả thực muốn rống giận. “Đừng ở đây nói cái loại chuyện này!” cũng, cũng không sợ nghẹn a!
Mắt thấy Khang Đức một bên động lưỡi hầu hạ “Tiểu Thiên Lăng”, một bên dùng ngữ khí rất nghiêm cẩn hỏi ra vấn đề tám gậy tre đánh cũng không tới ( Viêm: không biết cái vụ 8 gậy này là gì =.=!. Tiểu Lang: ta nghĩ ý câu này là “chuyện chẳng liên quan gì”), Thiên Lăng có một loại xúc động muốn té xỉu.
“Ân, tuân mệnh.”
Khang Đức vui vẻ đồng ý, tiếp tục hành trình khiêu khích của mình.
Song thủ to lớn bốn phía tới lui tuần tra, tiểu anh ửng đỏ, bụng bằng phẳng, sau đó trượt đến thịt thịt tiểu pp…… Niết thật mạnh!
“A!” nước mắt rốt cục khống chế không nổi chảy ra.
Nhìn tiểu tử kia nước mắt lưng tròng, ủy ủy khuất khuất nhìn về phía mình, Khang Đức trong lòng nóng
lên.
Ngón tay lặng lẽ tiến vào chỗ mất hồn kia, xúc cảm quả thực làm cho Khang Đức toàn thân nhiệt tình đều phóng xuống hạ thân.
Shit!
Hít sâu một hơi, dùng sức áp chế ý niệm muốn lập tức thẳng hướng huyệt khẩu mê người kia mà trùng
động, Khang Đức ôn nhu mà thong thả thay người yêu làm công tác mở rộng. “Hô…… Ân……”
Cố gắng phối hợp đối phương, Phượng Thiên Lăng biết giờ phút này Khang Đức như đạn đã lên nòng, bởi vì cố kỵ thân thể của mình, mới cố nén dục vọng. Bất quá……
“Tiến……”
“Ân? Cái gì?” tập trung tinh thần hết sức chuyên tâm, Khang Đức không nghe rõ lời của Thiên Lăng. Đáng thương Phượng Thiên Lăng bị ba ngón tay chôn sau trong thân thể loạn động đến thần trí cơ hồ
sắp hỏng. Ôn nhu săn sóc không phải là không được, chính là loại “săn sóc” quá độ này cũng thật là cố ý. “Ta nói ngươi nhanh lên tiến vào!” mặt tựa hồ đỏ như muốn xuất huyết, Phượng Thiên Lăng thật sự chịu
không được, dữ dội rống lên.
“Ân, vương của ta.” lộ ra nụ cười đã thực hiện được gian kế, Khang Đức vui vẻ lĩnh mệnh. Lạc thiết phân thân đột nhiên xâm nhập, làm cho Phượng Thiên Lăng thiếu chút nữa ngừng thở.
lạc thiết: bàn ủi. ( Tiểu Lang: ta nghĩ thiết = sắt. Ý bảo cái đó đó ngạnh lên cứng như sắt á T^T Ôi, ta beta mà k mở đc bản raw để QT lại T^T)
“Ngươi sao không, không báo trước a!” Phượng Thiên Lăng buồn bực đến thổ huyết.
“Thật có lỗi, lần sau cam đoan nhớ kỹ.” hôn nhẹ gò má người yêu, Khang Đức ngữ khí mang chút áy náy, bất quá thân thể hắn không tỏ vẻ như vậy.
Một hồi trầm mãnh va chạm, làm cho hai người dần dần mất đi lý trí. Lại một đêm không ngủ.
…
Lúc hừng đông, Khang Đức cuối cùng thoả mãn để Phượng Thiên Lăng thiếp đi. Ngưng mắt nhìn gương mặt say ngủ của đối phương, ánh mắt Khang Đức đầy sủng nịch.
Ân — theo tính độc chiếm của Thiên Lăng đối với hắn, xem ra kì nghỉ lần này, bọn họ có thể cùng trở lại nước Mỹ.
Trên cánh môi hồng bị cắn đến sưng đỏ hôn nhẹ qua, củng cố ý nghĩ, Khang Đức lúc này mới thiếp đi bên cạnh Phượng Thiên Lăng.
Chỉ là, nếu như bọn họ hiện tại chịu liếc nhìn lịch treo tường phía trên, sẽ biết rõ, nghỉ đông nhanh đến, nhưng cũng đồng nghĩa kì thi cuối kỳ không còn đến một tháng. Xem ra Khang Đức nói câu kia, chỉ sợ cũng là suy nghĩ mà thôi a.
Vì đến khi ôn thi nước tới chân mới nhảy, dù cho có tình nhân gắn bó keo sơn thì vẫn là sức đầu mẻ trán a, ha ha ha —
|
Chương 20[EXTRACT]Không chịu nổi, quả thật là không chịu nổi nữa rồi.
Sức cùng lực kiệt, tiều tụy hình như hoàn toàn không đủ để hình dung trạng thái của Khang Đức cùng Phượng Thiên Lăng.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Đương khi hai người hoàn toàn vượt qua tuần trăng mật, thình lình quay đầu mới phát hiện, giờ phút này cách kì thi cuối kì của trường còn không đến nửa tháng.
Đối với hai kẻ trong học kỳ có 90% thời gian không có nghe giảng dù chỉ một tiết, điểm ấy đủ khiến bọn họ kinh hãi. Tuy nói lúc điểm danh trong lớp đã có đảm bảo (công lao của đôi song sinh), nhưng dù sao thi viết cũng không thể thiếu phần kiến thức.
Vì vậy, để tránh cho cả hai cùng lưu ban, nguy cơ mất sạch mặt mũi, hai người dồn sức phát huy tính chịu khó cùng tinh thần dũng cảm phấn đấu mượn bài ghi chép, học thuộc lòng, làm bài… vân vân, hơn nữa bảo trì mỗi ngày ngủ nhiều nhất 3h.
Cứ như vậy dày vò nửa tháng, rốt cục, hai người đã may mắn qua cửa.
Phải biết rằng trong ngày thông báo kết quả, Khang Đức cùng Phượng Thiên Lăng quả thực ngủ ngon giấc, thẳng đến nửa đêm ngày hôm sau mới thanh tỉnh lại bổ sung lương thực.
Lẽ dĩ nhiên, giấc ngủ đầy đủ, ăn uống no nê, cái gọi là ấm no tư *** dục, giúp hai vị này huyết khí phương cương lại cấm dục nửa tháng đã lâu, kết quả một đêm củi khô lửa bốc hừng hực bất diệt, rất có tư thế tinh tẫn nhân vong.
Thật đáng mừng.
Cuối kỳ cuộc thi thoáng qua một cái, nghỉ đông đã đến. Các học sinh đều thu dọn đồ đạc về nhà mừng lễ năm mới.
Bởi vì phi thường lo lắng vấn đề sinh hoạt cá nhân của Khang Đức sau khi trở về, lần đầu tiên, Phượng Thiên Lăng rất quyết đoán bắt lấy cổ áo của hắn, bày ra bộ dáng anh dũng: “Ta cùng ngươi trở về!”
Bất quá y theo bộ dáng kia, biểu tình bưu hãn xem trong mắt Khang Đức đều là đáng yêu vô cùng. “Dạ dạ, vương của ta.”
“Hừ!” Phượng Thiên Lăng lập tức đỏ mặt.
Nói thật, Khang Đức thích nhất trên giường gọi hắn như vậy. Chỉ cần từ miệng Khang Đức toát ra lời này, khẳng định kế tiếp Phượng Thiên Lăng 99% phải trình diễn một ít tiết mục không nên người.
Quả nhiên, Khang Đức lập tức đè ép.
Một phen nhăn nhó giãy dụa, quả nhiên, Phượng Thiên Lăng lại rơi vào gió lốc ái dục trong tay giặc. Kỳ thật có khi Khang Đức cũng hiểu được chính mình rất không thích hợp.
Đối mặt ham muốn độc chiếm bất thường nơi Thiên Lăng, chính mình chẳng những không ghét, có khi còn bởi vì đối phương biểu hiện dục vọng độc chiếm mà trở nên thú tính quá đáng.
Ha ha, xem ra chúng ta thật đúng là trời sinh một đôi a.
Mạnh mẽ động thân, nhanh chóng xâm nhập vào nơi tận cùng thân thể căng chặt, ấm nóng kia, một lần lại một lần vẫn không sao thỏa mãn. Thích nhất là xem biểu tình người yêu vì ngượng ngùng mà kìm nén rên rỉ, thẳng đến cuối cùng khóc cầu xin tha thứ.
Khang Đức cảm thấy, trên đời này chẳng còn chuyện gì khiến hắn tối thỏa mãn hơn thế.
Kích tình mãnh liệt thối lui, Khang Đức ôm Thiên Lăng lẳng lặng nằm trên giường, hưởng thụ dư vị còn
lại.
“Tại Mỹ, đứa nhỏ vừa trưởng thành sẽ tách ra cha mẹ. Chính mình lựa chọn tương lai. Học tập, công tác, luyến ái, kết hôn, cũng không quan hệ đến cha mẹ.”
“Ân……” Thiên Lăng buồn ngủ.
“Mặc dù biết cha mẹ rất yêu mình, nhưng vẫn có cảm giác bị vứt bỏ.” “Ân……”
“Nhưng ngươi là của ta, cho nên, ngươi tuyệt đối không thể ly khai ta, minh bạch?” “Ân…… vù vù……”
“Ha ha –”
Khang Đức rủ mắt nhìn Phượng Thiên Lăng hương vị ngọt ngào say ngủ trong ngực, cười khẽ. Trên trán đối phương hôn thoáng qua, sau đó cũng chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai đi đặt vé máy bay a.
…
Ngày hôm sau
“Tại sao phải dùng tiền mua vé máy bay?” Phượng Thiên Lăng bất mãn nói. “Bởi vì chúng ta phải về Mỹ a.” Khang Đức có điểm đau đầu.
Kể từ khi biết mình dùng mấy ngàn mua hai vé đi California, tiểu tử kia vẻ mặt liền không vui. “Ngươi xem thường ta a?” Phượng Thiên Lăng giận dữ chỉ trích.
Đối mặt chất vấn, Khang Đức cảm giác mình thật sự phi thường phi thường vô tội a.
“Không phải là đi Mỹ sao? Chẳng lẽ ta không thể mang ngươi đi! Ngươi là học sinh nghèo mà, sao còn tốn tiền cho cái này làm gì?”
“A? Không được! Tuyệt đối không thể!” Ngẩn người vài giây, rốt cục minh bạch Phượng Thiên Lăng là đang quan tâm hắn, nhưng Khang Đức vừa nghe ý tứ của người kia, nghĩ đến Thiên Lăng muốn biến thành phượng hoàng mang theo mình bay đến bờ đại dương đối diện, lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng diệt trừ ý nghĩ khủng khiếp đó của người kia.
“Vì cái gì?”
“Ách…… Bởi vì ta không muốn ngươi bị xem là quái vật mà bị bắt. Huống chi ta là lão công của ngươi. Thiên Lăng, lẽ nào ngươi cảm thấy ta không có năng lực nuôi ngươi?”
“Ta, ta không, không phải ý tứ này……” Phượng Thiên Lăng vừa nghe mặt đỏ tới mang tai, khí phách mới rồi cũng không cánh mà bay.
Đặc biệt nghe được câu “ta là lão công của ngươi”, tâm đột nhiên thoáng đập mãnh liệt.
Chờ một chút, kỳ quái, hắn phải là Vương phi của ta mới đúng a, tại sao lại trở thành lão công?
Bất quá sau một khắc, điểm ấy nghi hoặc yếu ớt ấy lại bị Phượng Thiên Lăng rất thiếu trách nhiệm vứt đến sau đầu. Bởi vì Khang Đức cùng hắn trên giường luôn ngon ngọt gọi “vương”, làm hắn thất điên bát đảo, sao còn tâm tư nhớ đến chuyện này.
Ân — xem ra ván bài của Phượng Vương cùng Ngọc đế, Ngọc đế tỉ lệ thắng lớn hơn a, ha ha.
|
Chương 21[EXTRACT]A Nhĩ Kiệt – John – Khang Đức, sinh ra tại một thành phố nhỏ Hà Tân, California. thành phố Riverside, California.
Thành phố Hà Tân thuộc nội địa nước Mĩ, dù dân cư châu Á nơi đây không nhiều, nhưng lịch sử về người Hoa ở chỗ này “mở mang bờ cõi” cũng không sao xóa hết. Đặc biệt là những thư viện trên lộ Mission cùng dọc đường Orange, còn có một tòa công trình “Đài kỉ niệm tổ tiên người Hoa”, để biểu trưng tổ tiên người Hoa đến đây khai hoang lúc ban đầu.
Mà Khang Đức sở dĩ đối văn hóa Trung Quốc cảm thấy hứng thú, cũng bởi vì khi còn bé cùng hậu duệ Hoa kiều di dân có khá nhiều tiếp xúc.
Cha ruột Khang Đức khi hắn rất nhỏ đã qua đời. Năm hắn mười tuổi, mẫu thân tái hôn, sinh ra muội muội của hắn, Toa Lị Văn.
Shary Văn – có 2 tên trong 2 bản QT khác nhau =)) Ta đã quyết định chọn tên tiếng Trung =)).
Mặc dù là cùng mẹ khác cha, nhưng điểm này cũng không ảnh hưởng tình cảm hai anh em.
Khang Đức trên đường đi đều ở cùng Phượng Thiên Lăng giới thiệu các thành viên trong gia đình mình, mà Phượng Thiên Lăng cũng không có mất kiên nhẫn cắt đứt lời của hắn.
Vì vậy, cả cabin (khoang máy bay) cũng chỉ nghe thấy tiếng Khang Đức huyên náo nói chuyện không ngừng, đến tận lúc máy bay hạ cánh.
Sân bay chật ních người, Khang Đức một mực giữ chặt tay Phượng Thiên Lăng, sợ hắn tại nơi Mĩ quốc không quen biết này bị lạc rồi bị người ta khi dễ. (Viêm: bảo mẫu? o.O. Tiểu Lang: người ta gọi là gà mẹ =A=)
Nguyên lai tưởng rằng Thiên Lăng tiếng Anh không tốt, bất quá về sau, nhìn hắn dùng thứ tiếng Anh lưu loát tống cổ đám người đến gần bắt chuyện, Khang Đức lập tức đập nát quan niệm vốn có của mình.
Sau khi đuổi đi cái tên tiểu tử không có mắt, Phượng Thiên Lăng vẻ mặt đắc ý nhìn về phía Khang Đức. “Hừ, ngươi cũng không nên cho rằng ta không biết tiếng Anh!”
Ngụ ý là, nhượng Khang Đức xem một tiết mục tiếng Anh nói bậy không tưởng trước mặt tất cả mọi người!
Tuy không biết Phượng Thiên Lăng tại sao lại có “tiếng Anh tình kết ” như vậy, bất quá hiểu rõ từ nay về sau Thiên Lăng cùng người nhà mình không có chướng ngại ngôn ngữ, Khang Đức vẫn là rất cao hứng lôi kéo hắn lên xe taxi.
ành ĐHơn mười giờ xe chạy, cuối cùng xe hơi chậm rãi giảm tốc độ.
Phượng Thiên Lăng liếc mắt liền thấy được căn phòng lớn vừa quen thuộc vừa lạ lẫm cách đó không xa. Chỉ có điều năm đó trong mắt mình, căn phòng cự đại này tựa như một con quái thú.
Nhớ tới chuyện lúc trước, Phượng Thiên Lăng trong lòng ấm lên.
Nhớ lại khi đó Khang Đức nho nhỏ đối với mình bảo vệ cùng sủng nịch, Phượng Thiên Lăng tựu một hồi vui sướng. Hiện tại Khang Đức đối với mình cũng là trước sau như một thật là tốt, đương nhiên, ngoại trừ lúc trên giường.
Đương khi Phượng Thiên Lăng đứng trước sân nhỏ cảm khái ngàn vạn thời gian, nhưng là Khang Đức không có tốt mệnh như vậy.
Dỡ xuống hành lý của hai người, thanh toán tiền xe, thuận tiện còn làm cho lái xe tiên sinh hâm mộ một phen, lúc này mới kéo vali đi đến bên người Phượng Thiên Lăng.
“Sao lại đứng ở bên ngoài? Chúng ta vào đi thôi.” Khang Đức cười đẩy ra cửa nhỏ. “Uông uông!”
“Lai Khải!”
Kinh hỉ kêu một tiếng, chỉ thấy đối phương trước mặt đánh tới, mãnh liệt đến Khang Đức cũng có chút chống đỡ không được. Thật cao hứng tiếp nhận ái khuyển nhiệt liệt hoan nghênh, Khang Đức đem đồng bọn cùng mình lớn lên đưa đến trước mặt Phượng Thiên Lăng.
“Đã quên nói, Thiên Lăng, đây là Lai Khải! Lúc hắn mới hơn một tháng tuổi đã đến nhà ta, khi đó ta cũng chỉ năm tuổi.”
Nếu tính kĩ, Lai Khải cũng đã mười mấy tuổi, cũng xem như lão cẩu, bất quá thoạt nhìn, tinh lực cùng hành động vẫn tràn đầy như trước.
“Đến, đây là Thiên Lăng, cũng là chủ nhân của ngươi.”
Vốn đang “hoạt bát đáng yêu” Lai Khải liếc nhìn một cái, hiển nhiên toàn thân cứng đờ, ngay sau đó lập tức xoay người chạy đến bụi cỏ cao hơn năm thước núp vào.
Theo như tin tức cái mũi linh cảm của nó truyền đến, Lai Khải rất xác định — cái tiểu quỷ kia đã trở lại……
“Ách?” Khang Đức ngốc lăng, qua vài giây mới xấu hổ cười cười, “Có thể, có thể Lai Khải vẫn còn chưa thích ứng……”
Phượng Thiên Lăng liếc mắt liền nhận ra đại khuyển bị mình đốt lông năm đó, khóe môi chợt cong lên. “Vào đi thôi.” Kéo nhẹ Khang Đức, Phượng Thiên Lăng nhanh chóng vào phòng.
Rất không tự giác, Khang Đức nhớ tới một câu. “Nàng dâu” yết kiến cha mẹ chồng.
Có lẽ phương Tây đối loại sự tình này sẽ có điểm tiến bộ hơn.
Khang Đức lần này mang một nam hài tử trở về, cũng không lọt vào phản đối của người nhà, hoàn toàn tương phản, mẫu thân Khang Đức, cha dượng cùng muội muội đều rất yêu mến nam hài tóc hồng này.
Đặc biệt muội muội Toa Lị Văn, rất thích theo bên người Phượng Thiên Lăng.
Mà trước đó không lâu Phượng Thiên Lăng vừa mất đi tỷ tỷ nên cũng không bài xích Toa Lị Văn tiếp cận, còn phi thường yêu mến nàng. Cảnh tượng hai người hài hòa ở chung thậm chí đôi lúc làm cho Khang Đức có chút ghen.
Khang Đức ghen, cuối cùng chịu khổ nhất đích vẫn là Phượng Lhiên Lăng.
Bất quá nhìn qua, Phượng Thiên Lăng đối loại “trừng phạt” này càng ngày càng ham thích, cho nên, tuy không khỏi tiểu sảo (ồn, ầm ĩ) tiểu nháo, hai người vẫn là trôi qua thập phần “tính” phúc. (:”>)
Bởi vì bọn họ lúc trở về đã là tháng một, lỡ mất lễ Giáng Sinh. Vì vậy, Khang Đức cùng Thiên Lăng quyết định cùng nhau trải qua tết âm lịch của người Hoa.
Đang lúc bọn họ đang cùng Hoa Kiều bản địa tổ chức bố trí sân chào mừng, nói chuyện phiếm quên cả thời gian, một tiểu tử chạy đến tìm.
“Cupid!”
Trông thấy tiểu hài tử đứng ở cửa, cười rộ lên đáng yêu cực kì, Khang Đức rất hưng phấn quát lớn. Thiên lăng cũng thật cao hứng, bởi vì lúc trước nếu không có hắn, mình sao có thể tìm được gà tây Khang Đức?
“Ngươi như thế nào tới đây?”
Khang Đức ôm lấy tiểu hài tử, cùng Thiên Lăng đi đến một bên góc.
“Như thế nào? Ta không thể tới a?” cong lên miệng nhỏ, Cupid vẻ mặt tử không vui.
“Thiệt là, đã trở lại cũng không chịu đến xem ta. Ai nha, thật sự là gặp kẻ qua cầu rút ván a……” xem ra là bị thiên đình bên kia độc hại rồi.
Ngươi này tiểu quỷ sao ngày càng giống tên tiểu tử kia!
“Ta van ngươi, ngươi lại chưa nói cách nào để tìm được ngươi! Chẳng lẽ muốn ta ở bên cạnh đài phun nước dập đầu?” Khang Đức cười thầm nói.
Tiểu hài tử mặt đặc biệt bạo phát. Kia bể phun nước tạo hình “rất khác biệt”, Khang Đức chỉ một lời đã đánh trúng đáy lòng hắn. ( bể phun nước ở nước ngoài thường có tượng Cupid đứng “phun nước” a =A=)
“Ngươi ngươi ngươi ngươi các ngươi……”
Cupid khuôn mặt nhỏ nhắn không nhịn được, thoáng cái biến mất thân ảnh. Khang Đức cùng Thiên Lăng liếc nhau, cười rộ lên.
|
Chương 22[EXTRACT]“Khang Đức?”
Một thanh âm nho nhỏ.
“Ngươi là……” nghe tiếng quay lại, Khang Đức nhìn trong dòng người đông đảo xuất hiện một người. “Nam Tả! Ngươi tới rồi!” thấy người kia, Khang Đức thật cao hứng muốn bước qua nhiệt tình ôm. Phượng Thiên Lăng vừa thấy hai người tư thế chuẩn bị ôm, liền duỗi tay đem Khang Đức giật trở về. “Hắn là ai?” liếc ngang chất vấn.
“Đây là Khưu Nam Tả, chúng ta khi còn bé thường xuyên cùng nhau chơi đùa. “Khang Đức giữ chặt tay Phượng Thiên Lăng, đối người vừa tới nói, “Nam Tả, đây là người yêu ta, Phượng Thiên Lăng.”
“Ngươi, ngươi hảo……” dưới uy lực nhìn chằm chằm cường đại từ mắt phượng của Thiên Lăng, Khưu Nam Tả rụt lại cổ.
Người này lớn lên mập mạp hình cầu, thịt đô đô, ai thấy cũng một phen muốn niết. Phượng Thiên Lăng gật đầu ra hiệu.
Khang Đức đối với Khưu Nam Tả cao thấp trái phải nhìn một chút, cau mày nói: “Ta nói Nam Tả a, ngươi hiện tại đến tột cùng là bao nhiêu cân?”
“Ách…… Ách…… Mới, mới một trăm bảy……”
“Please! Cái gì gọi là mới một trăm bảy? Ngươi đã siêu nặng!” Khang Đức rất đứng đắn nói, “Phải biết rằng, người lớn lên quá béo sẽ tạo thành cao huyết áp, bệnh tim, bệnh tiểu đường, mỡ trong máu, thậm chí ung thư…… Ách? Làm gì vậy?”
Một bên, Phượng Thiên Lăng rất tốt tâm lôi kéo tay Khang Đức. Nhìn xem mặt nam hài tử người ta, đều trắng thành bộ dáng gì rồi!
“Ngươi?” Phượng Thiên Lăng nho nhỏ trừng Khang Đức, thuận tiện xoay chuyển ánh mắt, cho hắn nhìn hậu quả mình đã làm.
Mà giờ khắc này, Khưu Nam Tả sắc mặt trắng bệch rất là phối hợp …… Té xỉu. “Uy uy! Nam Tả ngươi làm sao vậy!”
Sợ hãi kêu lên một tiếng Khang Đức cùng Phượng Thiên Lăng vội vàng luống cuống tay chân đỡ lấy thân thể Khưu Nam Tả ngã xuống đất.
Phượng Thiên Lăng nhân cơ hội bắt mạch cho hắn, sắc mặt có điểm biến thành màu đen: “Hắn bị dọa ngất.”
“……”
Từ bé Khưu Nam Tả lá gan đã cực kỳ nhỏ. Tại thời kì phổ biến thanh thiếu niên trên phố bạo lực, vẫn là do Khang Đức cao lớn bảo vệ hắn.
Xem ra cho tới bây giờ, tiểu vòng tròn cùng khi còn bé đồng dạng…… Không, quả thực là càng thêm nhát gan a.
Thở dài, Khang Đức chuẩn bị đem Khưu Nam Tả té xỉu ôm đến một bên, đột nhiên từ trong đám người đi ra một người, nhanh tiến lên thay thế Khang Đức ôm lấy tiểu Tả Tả.
“Ngươi là?”
“Long Diễn Dực, người yêu Nam Tả.” “Ách?” Khang Đức ngây người.
Phượng Thiên Lăng lôi kéo Khang Đức đến sau lưng, hung hăng đối nam tử cao lớn tự xưng Long Diễn Dực nói: “Xuẩn long, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Long Diễn Dực khiêu mi: “Chẳng lẽ không được?” “……”
Khang Dức nhìn xem bên này, lại dòm dòm bên kia. Tinh tường nghe được thân phận của kẻ Phượng Thiên Lăng đang đối thoại, đáy lòng dâng lên dự cảm không rõ ràng.
Long…… Sẽ không phải là cái long kia a? Ha ha ha ha……= =b
Quả thế!
Khang Đức đã chẳng còn sức tiếp tục hoài nghi chuyện trước mắt có phải là ảo giác không.
Nhìn hai người đang ngồi kia, hắn coi như tiến nhập thế giới ảo tưởng, trông thấy một con thanh long cùng một con hỏa phượng đang tại trên bầu trời đại chiến.
Ảo giác…… Nhất định là ảo giác…… Lung lay đầu, Khang Đức quyết định hay là đi chiếu cố bạn bè đang hôn mê.
Bên này
Phượng Thiên Lăng ánh nhìn như tiễn (mũi tên).
Uy! Ngươi không phải là vì thần long tộc đuổi đến cùng đường, nên chạy đến phương Tây này? Long Diễn Dực trừng đáp lại.
Ta sao có thể bị đuổi ra!
Ha ha, chẳng lẽ không phải? Tuy ngươi tộc trưởng tiếp theo của thần long tộc, khả suốt ngày chỉ biết ngủ a ngủ, cuối cùng phụ vương ngươi nhìn không được, liền đem ngươi đuổi đi tự lực cánh sinh, ta nói đúng không a?
…… Ít lời vô nghĩa! Ngươi cho rằng ngươi có thể hảo hơn ta? Hừ! So với ngươi hảo hơn là được rồi! @#$%^&()(&^%$#……
&^%$#@#$%^&^%$# ……
Nhìn qua, nơi đất người long phượng tương phùng còn muốn ầm ỹ một đoạn thời gian rất dài…… Cho nên, mọi người tạm thời nghỉ ngơi một chút a.
|
Chương 23[EXTRACT]Nữ nhân phương tây thật rất nhiệt tình, cởi mở cùng lớn mật, khiến Phượng Thiên Lăng một phen mở rộng tầm mắt.
Lúc hắn và Khang Đức hai người sánh vai đi trên đường lớn, có không ít nữ nhân thân hình nóng bỏng tiến tới bắt chuyện.
Người kín đáo sẽ nhét vào tay một tờ giấy nhỏ, kẻ can đảm thì ngang nhiên đi theo sau. Ai nha
Ai bảo Khang Đức bộ dáng cao lớn tỏa sáng, sinh ra liền mang một bộ mặt trêu hoa ghẹo nguyệt?
Dù nhìn Phượng Thiên Lăng dọc đường mang vẻ mặt hung thần ác sát, gặp quỷ giết quỷ, nhưng vẫn không cách nào triệt để ngăn cản thế công nhu tình của chúng mỹ nữ, thật là khiến hắn tức chết a.
Kinh hãi trở về nhà, Khang Đức nơm nớp lo sợ nhìn Phượng Thiên Lăng mặt trầm như nước đang ngồi ngay ngắn phía đối diện. Căn cứ kinh nghiệm trong quá khứ, mỗi khi Phượng Thiên Lăng lộ ra loại vẻ mặt này, chính là thời khắc nổi bão a.
“Thành thật khai báo! Ngươi trước kia có hay không đi tham gia qua cái gì gặp gỡ!” “Gặp gỡ?” đối mặt người yêu như sắp phun lửa, Khang Đức mờ mịt.
“Chính là…… Chính là…… Chính là loại gặp gỡ đó!” Phượng Thiên Lăng giận đến đỏ mặt tía tai. Trước kia từng nghe nói, thanh niên phương tây rất phóng khoáng, thích tham gia mấy tiệc gặp gỡ
hưởng thụ lạc thú gì gì đó.
Rốt cục hiểu ý của hắn, Khang Đức bị dọa trắng mặt, không ngừng xua tay: “Không có, không có, không có! Ta có thể thề! Khi đó bọn họ kéo ta đi ta đều không đi!”
Thượng đế, nếu thật có đi, hắn còn không bị lột da sao? Tuy nói là trần chi ma lạn kê chuyện, người yêu cá tính có chút khiết phích (thích sạch sẽ) cũng sẽ không vì đó là chuyện xưa mà buông tha người nào đó. (Trần chi ma lạn kê chuyện: cái này cả 2 ta đều bó tay rồi, nàng nào biết thì bảo lại ta T^T)
Khang Đức may mắn năm đó kìm nén được, hôm nay mới có thể vượt qua nguy cơ. Chính mình quả nhiên có dự kiến trước.
“Hừ hừ!” Phượng Thiên Lăng có chút không tin.
“Ta có thể hướng Thượng đế phát thệ!” Khang Đức giơ tay lên. Lúc này, phía bên ngoài cửa sổ bay tới thanh âm tiểu hài nhi.
“Phượng ca ca thật là! Khang Đức ca ca không có nói láo, Thượng đế đặc biệt phái ta đến làm chứng.” “Cupid, ngươi tới lúc nào?” trong phòng hai người cùng mừng rỡ thăm hỏi.
“Hắc hắc hắc, đã đến đây được một chút……” Cupid cười hì hì theo cửa sổ bò vào, “Lần này Phượng ca ca qua đây, Thượng đế muốn ta đến hảo hảo chiêu đãi các ngươi a, đây là sự tận tình của chủ nhà, ha ha a…… Nơi này chính là địa bàn của ta, tuy nói không phải ta làm chủ, nhưng cũng có thể đại biểu như thế. Phượng ca ca, ngươi muốn đến địa phương nào đi chơi a?”
Khang Đức hắc tuyến đầy mặt, nghĩ thầm, xem ra nhóc này ở bên kia quảng cáo quá nhiều rồi……
“Được rồi!” Khang Đức vỗ tay một cái, “Quyết định chúng ta đi cắm trại dã ngoại a! Trước kia đồng học từng mời ta cùng đi, Thiên Lăng, ngươi xem thế nào?”
“Cắm trại?” Phượng Thiên Lăng nghiêng đầu nghĩ nghĩ, biểu tình kích động muốn thử, “Tốt!”
“Bất quá trước tiên phải giao ước đã, không cho dùng phép thuật!” Khang Đức tranh thủ thời gian bổ sung.
×××××
Vào lúc ban đêm cùng bằng hữu nói chuyện điện thoại, ngày hôm sau Khang Đức liền dẫn Phượng Thiên Lăng mua sắm những thứ cần thiết. Quyết định tại buổi sáng thứ tư, ngồi xe bằng hữu mà đi.
“Oa! Khang Đức ngươi được a! Từ chỗ nào tìm ra một bé xinh như vậy!”
“Đứng sang bên đi!” Khang Đức cười mắng, “Đồ Tư Đặc, ngươi cũng đừng có mà nghĩ đến cái chủ ý xấu xa gì đó.”
“Dạ dạ, biết rõ ngươi lợi hại rồi.” một thanh niên cao một mét tám nhun nhún vai, “Ta không dám đối tâm can bảo bối của ngươi có ý nghĩ gì đâu. Ngươi cho rằng năm đó ta bị ngươi giáo huấn còn chưa đủ a! Ai, khi còn bé ngươi tựu che chở một con mạc danh kì diệu gà tây, hiện tại lại che chở tiểu mỹ nhân. Ngươi nói vì cái gì vận may không chịu chuyển đến trên người ta?”
Khang Đức nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia ảm đạm, sau đó liền vung nắm tay, đến trước mặt Đồ Tư Đặc, “Ngươi còn dám nói! Muốn nếm lại dư vị quả đấm của ta?”
“Ha ha ha, được rồi được rồi, ta nhận thua ta nhận thua.” lại nhìn Phượng Thiên Lăng, Đồ Tư Đặc tựa bên tai Khang Đức lặng lẽ hỏi, “Uy, nói thật, tiểu gia hỏa của ngươi nhỏ gầy đơn bạc như vậy, trời giá rét đông lạnh, ngươi đàng lòng dẫn hắn đến?”
Vừa nghe lời này, Khang Đức nghẹn cười. Nếu không cho hắn đến, kia liền có trò hay để xem rồi: “Kỳ thật Thiên Lăng hắn……”
“Các ngươi nói nhỏ cái gì đó?” tiếng nói âm trầm từ sau lưng bay tới.
Khang Đức lập tức hiểu được Phượng Thiên Lăng vừa giận, phỏng chừng nguyên nhân ở chỗ hắn và Đồ Tư Đặc khoảng cách dựa vào quá gần.
Lập tức Khang Đức liền vọt đến bên người Phượng Thiên Lăng, gắng bảo trì khoảng cách ba thước an toàn với Đồ Tư Đặc.
“Không có gì không có gì. Đồ Tư Đặc, chúng ta là ở đâu tập hợp?”
“Đến nơi cắm trại. Mau, lên xe a.” Đồ Tư Đặc tự cho là anh tuấn mở cửa xe, rất hào hiệp làm một cái động tác “thỉnh”. Khang Đức cười kéo Phượng Thiên Lăng vào.
A! Vạn tuế!
Ngồi trên vai Phượng Thiên Lăng, Cupid cao hứng tay chân loạn vũ. Rốt cục có thể danh chính ngôn thuận nghỉ ngơi! Ha ha ha!
Lái xe trong chốc lát.
“Uy, rốt cuộc có người nào muốn tham gia? Hiện tại hẳn đã đến đây a.” ngồi phía sau Khang Đức lên tiếng hỏi.
“Ha ha, đương nhiên…” Đồ Tư Đặc một bên lái xe một bên trả lời, “Tát Nhĩ Đức, Kiều, còn có Nam Tả cùng người yêu hắn Long Diễn Dực.”
“Cái gì! Xuẩn long kia cũng muốn đi! Nói đùa gì vậy!” Phượng Thiên Lăng vừa nghe tên lập tức âm sắc trở nên cao hơn.
“Ách…… Cái kia, Nam Tả cũng muốn đi chơi, Long Diễn Dực đi theo a……” Đồ Tư Đặc cẩn cẩn dực dực nói.
Hảo, hảo hung a! [=))]
“Thiên Lăng,” Khang Đức nắm tay người yêu, “Được rồi, không phải là mọi người cùng nhau họp mặt sao, không có gì đáng ngại cả.”
“……” nhiệt độ trên tay khiến Phượng Thiên Lăng đỏ mặt, đầu xoay một bên, thầm nói, “Dù sao cùng hắn chạm mặt cũng không có chuyện gì tốt……”
Xe từ trong tuyết tiếp tục tiến lên, mục đích của bọn hắn là vùng núi tư nhân Cơ Phổ (Inskip) ở phía bắc San Francisco. Vài người thanh niên, cùng một tiểu thần tiên, cắm trại ba ngày hai đêm nơi băng tuyết ngập trời này.
|