Khó Kìm Lòng Nổi
|
|
Chương 10[EXTRACT]Tần Nhạc tan tầm đi ra liền nhìn thấy Tư Đồ Lân Thiên chờ ở bên ngoài, nói thật ra y hiện tại phi thường không muốn thấy người này, nhất là khi bản thân chưa chuẩn bị tốt bước kế tiếp. Nhưng Tư Đồ Lân Thiên lại hoàn toàn không định cho y cơ hội trốn tránh, vừa thấy y liền chạy đến, cùng khí thế lúc trước có chút bất đồng, ánh mắt kiên định nhìn Tần Nhạc: "Tần Nhạc, chúng ta nói chuyện một chút." Đột nhiên đối mặt với Tư Đồ Lân Thiên như vậy, Tần Nhạc sửng sốt một chút, nhíu mi: "Tôi buổi tối còn có việc, hôm sau đi." "Không được, em không có thời gian, tôi liền nói ở đây." Tư Đồ Lân Thiên một chút cũng không cho Tần Nhạc cơ hội bỏ đi, nhìn Tần Nhạc trên mặt không kiên nhẫn hắn cũng không gấp. Tần Nhạc không nghĩ tới Tư Đồ Lân Thiên sẽ đột nhiên đùa giỡn vô lại như thế, không đợi y mở miệng, đối phương đã nhìn y hỏi: "Tần Nhạc, em có thích tôi không?" Trong nháy mắt tâm Tần Nhạc nhảy lộp bộp một cái, có chút hoảng hốt nhìn Tư Đồ Lân Thiên, ngắn ngủi vài giây trong lòng y đã nhảy ra hàng loạt câu hỏi: bị nhìn ra rồi? thử mình sao? sao lại hỏi vậy? hắn có ý gì.... Nhưng rất nhanh Tần Nhạc bình tĩnh trở lại: "Phải, em thích anh, vậy thì sao?" Nhìn qua giống như rất bình tĩnh, thực ra trong lòng lại cực hoảng, thậm chí muốn dời ánh mắt đang đối diện cùng Tư Đồ Lân Thiên. "Ân, vậy là tốt rồi." Tư Đồ Lân Thiên nhẹ nhàng thở ra, sau đó nở nụ cười: "Cho nên gửi ảnh và video cho anh là cố ý, không phải gửi nhầm?" Đột nhiên nghe Tư Đồ Lân Thiên nói đến việc này, Tần Nhạc hai má ửng hồng, không hề nhìn hắn: "Phải, em muốn câu dẫn anh." Advertisement / Quảng cáo Tư Đồ Lân Thiên cười càng vui vẻ, tiến lên một bước dán vào tai Tần Nhạc nói: "Ở phòng khám cũng là cố ý giúp anh lộng đi?" Tần Nhạc quay đầu nhìn hắn, con ngươi đen lóe lên một tia ủy khuất: "Đúng, em thích đến hận không thể câu dẫn anh đi, anh hiện tại đã biết, anh thì sao, cố ý đến cười nhạo em sao?" Nhìn hốc mắt đỏ hồng của Tần Nhạc, Tư Đồ Lân Thiên đau lòng không chịu được, hắn rõ ràng là chạy tới tỏ tình, sao lại đem người chọc khóc rồi. Thân thủ muốn đi ôm Tần Nhạc lại bị y đẩy ra: "Tần Nhạc, sao có thể chứ, anh thừa nhận mình có điểm trì độn, thế nhưng anh đã suy nghĩ rất cẩn thận rồi mới đến, anh thích em, thật sự thích em, biết em câu dẫn anh, anh rất vui, ngày hôm qua cũng là kìm lòng không được hôn em." Tần Nhạc nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tư Đồ Lân Thiên, trái tim muốn nhảy khỏi lồng ngực, nhưng y không dám có bất cứ động tác nào, rất sợ tất cả chỉ là ảo tưởng của bản thân. Nhìn Tần Nhạc vì hắn tỏ tình mà sững sờ đứng đó, biểu tình một bộ mê man, Tư Đồ Lân Thiên rốt cuộc nhịn không được lôi kéo người chạy đến cạnh xe, đem nhét vào trong xe đóng cửa lại liền đem người ôm lấy: "Tần Nhạc, anh thích em, giống như em thích anh, tuy rằng anh chậm hiểu, nhưng anh là nghiêm túc, cho anh cơ hội được không?" Tần Nhạc bị ôm lấy trong mắt lóe lên rung động, qua thật lâu mới thò tay ra ôm lấy nam nhân: "Ân." Nghe Tần Nhạc đáp ứng, Tư Đồ Lân Thiên hưng phấn trực tiếp quay qua bẹp một cái hôn lên mặt y: "Anh sẽ đối với em thật tốt thật tốt." Tần Nhạc nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp, trên thực tế y đối với hết thảy việc bất thình lình xảy ra này cảm thấy có chút không chân thật, y không thể tin được Tư Đồ Lân Thiên thật thích y, nhưng lại không nghĩ buông tha cơ hội khó có được này, y bắt lấy tay Tư Đồ Lân Thiên: "Anh không cần đối tốt với em, anh chỉ cần không rời bỏ em là đủ rồi, trừ việc đó ra anh muốn cái gì em đều có thể cho anh." Tư Đồ Lân Thiên không nghĩ tới Tần Nhạc sẽ như thế, trái tim hắn có chút đau, hắn không biết người này thích gì ở hắn, lại thích bao lâu, chỉ là đau lòng người trước mắt này. Hắn không lại nói yêu, hắn nhìn ra Tần Nhạc cũng không tin lời hắn nói, vậy chỉ có thể dùng thực tế nói cho y, hắn là nghiêm túc. Nghiêm túc muốn cùng y một chỗ.... Ăn xong cơm tối, Tư Đồ Lân Thiên đưa người về nhà, lúc Tần Nhạc hỏi hắn có muốn lên không, Tư Đồ Lân Thiên không cự tuyệt. Trong nháy mắt đóng cửa lại, Tần Nhạc còn chưa kịp bật đèn thì bị hắn ôm lấy. Vừa chạm vào nhau hai người liền kích động. Tư Đồ Lân Thiên hung ác cắn môi Tần Nhạc mà Tần Nhạc cũng nhiệt tình đáp lại hắn, qua thật lâu hai người mới hổn hển buông nhau ra, Tư Đồ Lân Thiên nhìn đôi mắt trong bóng đêm cũng lấp lánh của Tần Nhạc: "Phải làm sao đây?" "Đi lên giường!"Tần Nhạc không do dự trực tiếp nói ra đáp án.
|
Chương 11[EXTRACT]Nghe được đáp án này, Tư Đồ Lần Thiên cơ hồ một tay ôm lấy người tiến vào phòng ngủ, Tần Nhạc khẩn cấp xé rách quần áo hai người, y thật sự rất khát vọng Tư Đồ Lần Thiên đụng chạm. Cảm nhận được Tần Nhạc vội vàng, Tư Đồ Lần Thiên sủng nịch hôn hai má y, Tần Nhạc lại buồn bực cởi dây lưng của hắn: "Xé không được, nhanh lên!" Tư Đồ Lần Thiên có chút buồn cười nhìn y, thân thủ cởi dây lưng của mình ném xuống đất, Tần Nhạc lúc này đã cởi áo khẩn cấp kéo khóa quần hắn lấy đại gia hỏa bên trong ra. Không phải lần đầu tiên nhìn thấy thế nhưng vẫn khiến Tần Nhạc hưng phấn và vui sướng như cũ. "Rất thích nó sao?" Cảm nhận được Tần Nhạc thích, nội tâm Tư Đồ Lần Thiên căng trướng không chịu được. Tần Nhạc liếm liếm môi, khom người muốn liếm của hắn, Tư Đồ Lần Thiên lại hoảng sợ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Tần Nhạc sẽ như thế, một phen đem người ôm vào ngực, hôn hai má y: "Không cần như vậy, Tần Nhạc." Tần Nhạc cọ mặt hắn: "Em có thể khiến anh thật thoải mái!" "Em không cần như vậy anh cũng sắp bị em câu dẫn đến bạo, nếu em còn tiếp tục câu dẫn anh, anh rất khó khống chế được chính mình." Tư Đồ Lần Thiên trong âm thanh tràn ngập tình dục, hai tay sờ làn da bóng loáng dưới thân, cảm giác nhẵn nhụi dị thường khiến hắn rất thích. Tần Nhạc ôm hắn cọ xát, nơi riêng tư dưới thân co rút lại: "Không quan hệ, làm hư em cũng không sao, em thích anh dùng sức mạnh." Lời nói trực tiếp như thế khiến Tư Đồ Lần Thiên khó có thể chịu đựng, thân thủ kéo quần Tần Nhạc, rước lấy y kinh hô một trận. Tần Nhạc vừa hi vọng hắn có thể phát hiện bí mật của mình, lại sợ phản ứng của hắn sau khi biết. Bờ mông bị nam nhân chộp trong tay xoa nắn, Tần Nhạc vừa nghĩ đến đây là tay của Tư Đồ Lần Thiên liền hưng phấn khó có thể ngăn lại, tính khí phía trước đã cao cao nâng lên, đầu đỉnh hộc ra chất lỏng. Tần Nhạc khó nhịn ở trong lòng Tư Đồ Lần Thiên cọ cọ, nắm tay hắn sờ soạng nơi riêng tư của mình: "Sờ sờ nơi này....Ân....Cảm......Cảm giác được sao.....Em....Cũng có thể sinh con cho anh.....Giống như.....Bọn họ.....Anh sờ sờ.....Đừng chán ghét em....A....." Mất tự nhiên cùng xấu hổ buông tay, Tần Nhạc lôi kéo tay Tư Đồ Lần Thiên sờ địa phương khác với người thường của mình, khóe mắt phiếm lệ nhìn Tư Đồ Lần Thiên. Advertisement / Quảng cáo Khi đụng đến khe hở khác người kia, Tư Đồ Lần Thiên run lên, không đợi Tần Nhạc phản ứng đã đem người đẩy lên giường, mở hai chân y ra. Tần Nhạc kinh hô một tiếng ngã trên giường, thời điểm phát hiện nam nhân quỳ giữa hai chân mình nhìn nơi đó, Tần Nhạc kìm nén ý nghĩ muốn nam nhân xỏ xuyên mình, mở đèn đầu giường: "Ngô....Như vậy có xem rõ hơn không....Ân....Lân Thiên....Đừng cảm thấy em kỳ quái...." Thanh âm mang theo tiếng khóc yếu ớt khiến Tư Đồ Lần Thiên đau lòng, nhìn địa phương phấn nộn kia, hắn cảm thấy chính mình sao có thể ghét bỏ được, hắn thích còn không kịp, địa phương kia thật đẹp. Nhìn huyệt khẩu đứt quãng phóng nước Tư Đồ Lần Thiên đột nhiên thấy có chút khát, không hề do dự cúi đầu liếm sạch sẽ địa phương kia. Địa phương yếu ớt bị nam nhân liếm lộng, Tần Nhạc theo bản năng hít sâu một hơi, vừa nghĩ tới quỳ giữa hai chân y làm việc kia là nam nhân y vẫn luôn thích, Tần Nhạc khó nhẫn kích động chảy nước mắt, y có thể cảm nhận được Tư Đồ Lần Thiên đối với y ôn nhu. Tần Nhạc bỗng cảm thấy vài năm chờ đợi không hề uổng phí. Thân thủ sờ đầu nam nhân, hiến tế nơi riêng tư cho hắn, Tần Nhạc vui thích giương môi: "Ân....Lân Thiên....Em thích anh....A....." Nghe y tỏ tình, Tư Đồ Lần Thiên đối với huyệt khẩu khéo léo kia hấp sâu một cái, tựa hồ muốn đem linh hồn Tần Nhạc cũng hút luôn vào bụng. Một lượng lớn nước phun ra bị nam nhân uống xuống, Tần Nhạc uốn thân mình, mở miệng thở hổn hển, y cư nhiên còn chưa bị cắm vào liền đến cao trào. "Lân Thiên....Không cần liếm...Cắm vào đi...Em muốn anh....Rất muốn anh....Ô ô...." Tư Đồ Lần Thiên rời khỏi người Tần Nhạc, nhìn y động tình: "Tần Nhạc, anh yêu em." Tựa như Tần Nhạc khát vọng hắn đụng chạm, hắn cũng muốn chạm vào Tần Nhạc, không để loại cảm giác này tra tấn lẫn nhau, Tư Đồ Lần Thiên đỡ vật thô cứng của mình chống vào cửa huyệt khẩu, nhưng nháy mắt hắn muốn tiến vào lại bị Tần Nhạc ngăn lại: "Không....Không cần như vậy....Em muốn nhìn....Nhìn anh làm sao tiến vào em....Em muốn nhớ kỹ thời khắc này...." Tư Đồ Lần Thiên thở hổn hển, để gối đầu dưới thân y, nâng cao eo y, bắt lấy chân y áp lên trước ngực: "Vậy thì nhìn cho rõ." Tần Nhạc chủ động ôm chặt hai chân, không nháy mắt nhìn vật kia thô dài của Tư Đồ Lần Thiên từng chút tiến vào hoa huy*t của mình. Nhục bích bị căng ra, trong đau đớn mang theo thỏa mãn. Rốt cuộc khi căn cực đại kia của nam nhân triệt để bị y nuốt vào, phá vỡ sự ngây thơ chất phác của y, triệt để giữ lấy y, Tần Nhạc kích động chảy nước mắt. Tư Đồ Lần Thiên cúi đầu hôn mắt y, hai tay du tẩu trên người y, hắn dù kinh nghiệm không nhiều nhưng biết Tần Nhạc vừa phá thân khẳng định không dễ chịu.
|
Chương 12[EXTRACT]"Làm em...Lân Thiên....Không sao, chơi hỏng em cũng không sao....Em thích anh như vậy....A....Đau quá.....Chính là như vậy....Em thích....Rất thích....Cáp....Dùng lực...." Tần Nhạc hai chân gắt gao quấn trên lưng nam nhân, nơi riêng tư của hai người chặt chẽ kết hợp một chỗ. Tư Đồ Lân Thiên cảm giác nhục huyệt căng chặt kia phảng phất như có hấp lực khác thường gắt gao cắn hắn không buông. "Tiểu Nhạc em thật nhanh, bên trong vừa ướt vừa nóng, anh thực thoải mái, cám ơn em." Cúi đầu hôn môi Tần Nhạc, cùng nhau trao đổi mật dịch. Tần Nhạc ôm hắn đón ý nói hùa với tiến công của hắn: "Lân Thiên...Sờ sờ đầu v* của em....Em sẽ càng có cảm giác....Ân...Chậm một chút....Lại muốn đến....Ân hừ...." Tư Đồ Lân Thiên nắm hai đầu nhũ trước ngực Tần Nhạc xoa nắn, hoa huy*t của y đột nhiên căng thẳng, không đợi Tần Nhạc đạt tới cao trào, hắn đã bắn ra trước. Nhanh chóng bắn tinh như thế khiến Tư Đồ Lân Thiên cả người đều không tốt, Tần Nhạc buồn cười ôm hắn: "Em không ngại Lân Thiên, anh như thế nào cũng tốt." "Anh lần sau sẽ không như vậy." Những lời này Tư Đồ Lân Thiên cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói ra, làm Tần Nhạc cười thành tiếng: "Ân...Em tin anh...Cáp....Nhanh lên....Em cũng muốn đến..." Cự vật vừa bắn qua cũng không có mềm xuống, bị Tần Nhạc khiêu khích rất nhanh lại cứng lên. Tư Đồ Lân Thiên như là bức thiết muốn biểu hiện mình không phải bắn nhanh, hung ác thao làm tiểu huyệt đang co rút kia. Hai túi ở trên mông Tần Nhạc đánh ba ba, nội bích nhiều d*m thủy trong quá trình nam nhân trừu sáp phát ra tiếng nước òm ọp. Tần Nhạc bị nam nhân hung ác đỉnh làm có ảo giác sắp bị xuyên qua, nhưng cảm giác như vậy lại càng khiến y thấy hưng phấn. Rốt cuộc tại một lần quá nhiều khoái cảm tích tụ đến, Tần Nhạc chịu không nổi căng thân mình, huyệt nhục co rút đạt tới cao trào. Đại lượng chất lỏng từ hoa tâm phun ra, dội lên quy đầu cực đại của nam nhân, theo co rút của nam nhân mà phun ra. "Cáp...." Advertisement / Quảng cáo Nhìn bộ dáng thất thần của Tần Nhạc sau cao trào, Tư Đồ Lân Thiên hôn hai má ướt mồ hôi của y: "Thoải mái sao?" "Ân....Lân Thiên anh thật lớn...." Tần Nhạc chủ động ôm lấy hắn, hôn hắn, dùng nơi riêng tư ướt đẫm vừa qua cao trào cọ xát vật không có mềm xuống của Tư Đồ Lân Thiên: "Lại đến một lần được không....Lân Thiên...." "Không có việc gì chứ, muốn nghỉ ngơi một lát không?" Biết Tần Nhạc vừa phá thân, Tư Đồ Lân Thiên không muốn làm quá khiến y ngày hôm sau bị khó chịu, nhưng là Tần Nhạc lại ôm hắn không buông tay: "Không cần....Muốn anh....Nhanh lên....Lân Thiên....Yêu em....." Câu dẫn trắng trợn như thế, Tư Đồ Lân Thiên sao có thể cự tuyệt, huống chi hắn quả thực còn chưa phát tiết đủ. Một lần nữa sáp vào hoa huy*t nóng ướt lại căng chặt, Tư Đồ Lân Thiên không nhẫn nại nữa nắm mắt cá chân của y dựng lên kéo ra hai bên. Trước ngực đầu v* bị nam nhân ngậm trong miệng cắn liếm láp, Tần Nhạc hoan hỉ ôm hắn, đón ý nói hùa với tiến công của nam nhân: "Lân Thiên....Thao mặt sau được không....Mặt sau cũng muốn bị anh thao...." Nghe Tần Nhạc cầu xin, Tư Đồ Lân Thiên gầm nhẹ cắn y một ngụm: "Tần Nhạc, đừng câu dẫn anh, chúng ta còn nhiều thời gian, anh không muốn em khó chịu." "Ngô...Không cần....Lân Thiên....Khiến em trở thành người của anh....Đừng cự tuyệt em....Thao em mặt sau...." Tư Đồ Lân Thiên bị Tần Nhạc trong lòng vặn vẹo dâm lãng kích thích không nhẹ, đỏ mắt, một bàn tay chụp trên mông Tần Nhạc, lập tức rút tính khí ra, đỉnh vào cúc huyệt đang co rút ở mặt sau, hung tợn nói: "Tao hóa, liền thiếu thao như thế!" "Ngô...Anh không thích em như vậy sao....A....Thật trướng....Đừng có ngừng....Tiến vào toàn bộ....Muốn anh....Lân Thiên....Lân Thiên...A...." "Giết chết em, này thì câu dẫn anh, này thì câu dẫn anh!" Tư Đồ Lân Thiên ánh mắt triệt để đỏ, ôm Tần Nhạc nhanh chóng cử động eo, hoàn toàn không để ý tới Tần Nhạc đã gọi ách cổ họng. Trong mắt hắn chỉ còn cánh mông bạch nộn không ngừng vặn vẹo dưới thân, trong lòng thầm nghĩ phải thao chết yêu tinh này, xem y làm sao lại câu dẫn hắn. Thời điểm ngất xỉu Tần Nhạc nghĩ mình có phải thật sự kích thích người quá mức hay không, bất quá thấy Tư Đồ Lân Thiên dũng mãnh ngược lại khiến y rất vui vẻ. Đợi đến khi Tư Đồ Lân Thiên tỉnh táo lại, nhìn Tần Nhạc phía dưới toàn thân phủ đầy hôn ngân, tâm lý lộp bộp một chút, vội vàng rút tính khí của mình còn chôn trong hậu huyệt ra, nhìn hai nơi, vô luận là hoa huy*t phía trước hay cúc huyệt phía sau đều bị hắn thao cho sưng đỏ, thậm chí không thể khép lại hộc ra dịch trắng. Tư Đồ Lân Thiên sợ hãi, hắn không nghĩ lần đầu tiên liền đem người làm thảm như vậy, đau lòng ôm lấy y, nhìn Tần Nhạc sắc mặt tái nhợt, Tư Đồ Lân Thiên run tay sờ mặt y, kêu: "Tiểu Nhạc, tỉnh tỉnh." Tần Nhạc mở mí mắt nặng trĩu, hai mắt không có tiêu cự, nhìn thấy Tư Đồ Lân Thiên thì ủy khuất: "Đau....Em khó chịu....Lân Thiên...." "Thực xin lỗi, đều là do anh không tốt, anh ôm em đi tắm rửa." Đem người ôm vào lòng, Tư Đồ Lân Thiên nhanh chóng vào phòng tắm. Tần Nhạc bị hắn ôm dĩ nhiên có chút thanh tỉnh, cảm nhận được Tư Đồ Lân Thiên lo lắng, trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt.
|
Chương 13[EXTRACT]Đợi đem người thanh tẩy sạch sẽ, sờ thấy nhiệt độ Tần Nhạc rất cao, Tư Đồ Lân Thiên trong lòng tràn đầy tự trách: "Tiểu Nhạc, em phát sốt rồi, đi bệnh viện đi, hay anh gọi bác sĩ đến đây nhé?" Tần Nhạc lắc đầu: "Anh ôm em ngủ một giấc là được, không có việc gì." Tư Đồ Lân Thiên lên giường đem người ôm chặt vào lòng: "Thực xin lỗi, anh làm quá mức." Tần Nhạc rút vào trong ngực hắn: "Em thích anh như vậy." Tư Đồ Lân Thiên bất đắc dĩ đem người ôm chặt: "Ngủ đi, anh ở cạnh em, không đi đâu hết." Tựa như Tần Nhạc nói, ngủ một giấc xong ngày hôm sau quả nhiên Tần Nhạc tốt hơn nhiều. Nhìn Tần Nhạc ngủ bên cạnh hắn hai má phấn nộn, Tư Đồ Lân Thiên dị thường thỏa mãn lại gần hôn y. Tần Nhạc mở đôi mắt sương mù cười với hắn sau đó cọ vào lòng hắn, ở trong chăn chạm tới vật kia, cảm nhận được người bên cạnh run rẩy một cái, Tần Nhạc run bả vai cười ra tiếng. "Tiểu Nhạc đừng nháo." Tư Đồ Lân Thiên lo lắng thân thể y, chịu đựng dục vọng đang kéo đến. Tần Nhạc lại cưỡi lên người hắn: "Có tinh thần như vậy, không giải quyết anh định cứ thế ra ngoài sao?" "Không có việc gì, anh tắm rửa một chút là được, thân thể em vừa tốt lên, đừng..." Nghĩ đến đêm qua đem người làm thành bộ dạng kia, Tư Đồ Lân Thiên vẫn còn khiếp sợ trong lòng. Tần Nhạc nhìn hắn, trong lòng cảm động, nhếch môi cười nói: "Đồ ngốc, về sau nếu muốn thì đừng chịu đựng, chẳng lẽ anh thích tắm rửa hơn em sao?" "Tiểu Nhạc, em biết rõ không phải như thế." "Vậy thì đừng chịu đựng, em muốn anh, rất muốn." Tần Nhạc ôm lấy hắn, chậm rãi ở trước mặt hắn tách chân ra, thân thủ đẩy ra hoa môi có chút phù thũng: "Cắm vào trong được không..." Advertisement / Quảng cáo Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm huyệt khẩu tiêu hồn kia, Tư Đồ Lân Thiên thấy mũi nóng lên, vội vàng che, sau đó máu tươi liền theo bàn tay hắn chảy ra. Tần Nhạc sửng sốt một chút rồi cười ha ha, Tư Đồ Lân Thiên biểu tình câm nín, vội vàng chạy vào phòng tắm rửa. Tần Nhạc mang theo nụ cười tới phòng tắm nhìn nam nhân, con ngươi đen xẹt qua một tia khác thường. Tư Đồ Lân Thiên đang khom lưng súc thì thấy hạ thân nóng lên, cúi đầu nhìn xuống, máu vừa ngừng lại chảy ra. Tần Nhạc quỳ dưới chân hắn, thò đầu lưỡi hồng hồng liếm tính khí của hắn, lông mi thật dài run rẩy, hai gò má phấn nộn lộ ra tình dục. Tư Đồ Lân Thiên quả thực bị Tần Nhạc câu dẫn đến linh hồn đều muốn bay ra. Máu thật vất vả mới ngừng được, Tần Nhạc lại trương miệng ngậm lấy vật cứng của hắn, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn. "Ngô...." Chịu đựng ghê tởm đem nam nhân nuốt sâu vào, nhìn Tư Đồ Lân Thiên vì động tác của y mà hưng phấn thở hổn hển, Tần Nhạc cảm thấy thể xác và tinh thần của mình đều thỏa mãn. "Đừng, phun ra, muốn bắn." Tư Đồ Lân Thiên cưỡng chế đem người kéo lên, Tần Nhạc lại đột nhiên đẩy hắn một cái sau đó đứng lên, đem vật cứng của nam nhân để tại huyệt khẩu, miệng vội vàng hô: "Bắn cho em...Lân Thiên....Em muốn sinh con cho anh....Ngô....Thật nóng...." Trong nháy mắt khoang huyệt bị tinh dịch lấp đầy, Tần nhạc hưng phấn bắn ra. Tư Đồ Lân Thiên hôn tai y, hưởng thụ dư vị cao trào. Một lát sau đem người buông ra, Tư Đồ Lân Thiên muốn lôi kéo y đi tắm rửa lại bị Tần Nhạc né tránh. Y ghé vào tai nam nhân, dùng âm thanh tràn ngập dụ hoặc nói: "Anh không muốn để em mang theo tinh dịch của anh đi làm sao?" Tư Đồ Lân Thiên oanh một cái sắc mặt đỏ bừng: "Đừng nháo, như vậy không sạch sẽ, em cũng không thoải mái." "Anh nếu cho em thì chính là của em, đừng nghĩ thu hồi lại." Nói xong Tần Nhạc đẩy hắn ra, xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra một cái giang tắc màu đen khiêu khích nhìn nam nhân, sau đó nâng một chân lên chậm rãi nhét vào tiểu huyệt còn chảy tinh dịch. Tư Đồ Lân Thiên nhìn huyệt khẩu khéo léo bị giang tắc chống ra, đồng tử co rụt lại. Hắn không nghĩ tới Tần Nhạc còn có thứ này, cơ hồ theo bản năng kéo ngăn kéo kia ra, khi nhìn đến khiêu đản và giang tắc muôn hình vạn trạng bên trong, Tư Đồ Lân Thiên cảm thấy cả người đều không khỏe. Hắn quay đầu nhìn Tần Nhạc: "Bình thường em dùng cái này?" Tần Nhạc trong mắt lóe lên một tia khẩn trương: "Em nói không phải anh có tin không?"" Tư Đồ Lân Thiên không trả lời, Tần Nhạc cắn cắn môi: "Mỗi lần nhớ đến anh, em sẽ mua thứ này, tưởng tượng có một ngày anh sẽ dùng trên người em, anh nếu không thích, em về sau sẽ không như vậy nữa." Tư Đồ Lân Thiên trong lòng run lên một cái, xoay người ôm lấy y: "Anh không ngại, em thích là được, bất quá mấy thứ này anh chưa từng dùng qua, em phải dạy anh đấy." Nghe được nam nhân nói, Tần Nhạc hai mắt sáng lên, nhìn hắn: "Lân Thiên, cảm ơn anh."
|
Chương 14[EXTRACT]Tư Đồ Lân Thiên đem người đưa đến cửa bệnh viện lại trở về thu dọn đồ đạc.Hắn nói với Tần Nhạc, hắn trước chuyển qua, đợi có thời gian lại cùng nhau tìm phòng ở. Trương Xảo Nhi thấy hắn vào nhà nhịn không được nói:" Tối qua đi đâu, không về cũng không biết báo một tiếng." "Nói với mẹ việc này." Tư Đồ Lân Thiên cảm thấy chuyện của hắn và Tần Nhạc sớm muộn cũng bị Thái hậu nhà hắn biết, không bằng tự mình nói trước. "Có chuyện gì?" Trương Xảo Nhi hồ nghi nhìn con trai hôm nay có chút không thích hợp. "Cái kia, con và Tần Nhạc muốn cùng với nhau, con tính trước chuyển tới chỗ cậu ấy, chờ y có thời gian, bọn con sẽ tìm nơi khác." "Con và Tần Nhạc ở cùng một chỗ?" Trương Xảo Nhi một bộ biểu tình quả thế khiến Tư Đồ Lân Thiên sửng sốt: "Mẹ, mẹ biết rồi?"" Trương Xảo Nhi ghét bỏ nhìn hắn một cái: "Tiểu Nhạc nhìn con ánh mắt kia chỉ kém viết lên mặt. Nếu cùng người ta ở một chỗ thì đối xử tốt với nó, cũng chỉ có Tiểu Nhạc mới xem trọng con. Nga, nhớ mang bao, nếu con ở dưới thì bảo nó nhớ mang. À mà Tiểu Nhạc khẳng định biết, không như con. Phòng ở thì đừng tìm, bên thành Tây gần chỗ Tiểu Nhạc làm, vừa vặn, các con cứ ở đi, vốn cũng là chuẩn bị cho con." "Cám ơn mẹ." Tư Đồ Lân Thiên hưng phấn ôm lấy mẹ mình, sau đó buông ra nói: "Mẹ, chìa khóa đâu?" "Ở trong tủ, nhớ mang Tiểu Nhạc về nhà ăn cơm." "Con biết rồi." Nhìn Tư Đồ Lân Thiên chạy lên lầu, Trương Xảo Nhi lắc lắc đầu, trong lòng nghĩ thằng bé Tần Nhạc kia cái gì cũng tốt, chỉ là ánh mắt có điểm không tốt. Con mình cái gì cũng không tốt, chính là mệnh tốt! Đối với việc thành công thoát khỏi kiếp xử nam, Tư Đồ Lân Thiên cảm giác hắn nên thông báo một chút với bốn người còn lại. Nhưng chính mình chủ động nói không khỏi khác người, hắn quyết định đợi Tần Nhạc rảnh, trực tiếp đem người mang đến, không cần phải nói tất cả đều hiện ở đó. Thu thập xong đồ, từ trong nhà đi ra, Tư Đồ Lân Thiên liền đến bệnh viện, vừa vặn nghỉ trưa có thể mang người đi ăn. Kết quả Tần Nhạc đang phẫu thuật, hắn chỉ có thể đợi ở phòng nghỉ, sau đó đành phải gọi đồ ăn ngoài, khi tần Nhạc đi ra thức ăn đã nguội lạnh. Advertisement / Quảng cáo Nhìn Tần Nhạc đi ra cả mặt đều là mệt mỏi, Tư Đồ Lân Thiên có chút đau lòng, rót cho y ly nước, nhìn y uống xong: "Ăn chút gì đi?" Tần Nhạc thấy hắn như vậy có chút buồn cười: "Đừng nhìn em như vậy, làm như em rất mảnh mai ấy, một ca giải phẫu thôi mà." "Anh biết đây là công việc của em, em không thấy mệt mỏi." Tư Đồ Lân Thiên thở dài, tiếp nhận chén nước, đang chuẩn bị xoay người thì bị Tần Nhạc ôm lấy từ phía sau, cắn tai hắn nói: "Em phía dưới đều ướt sũng, anh có muốn sờ không?" Động tác ái muội thêm lời nói liêu nhân, Tư Đồ Lân Thiên cơ hồ trong nháy mắt liền cứng rắn, đỏ mặt ngượng ngùng nhìn Tần Nhạc. Người này sao lại như vậy, rõ ràng bề ngoài bộ dáng cấm dục mười phần, bên trong lại dâm đãng như thế! "Tiểu Nhạc em...." "Sao nào, anh không thích em như vậy, khiến anh thẹn thùng?" Tần Nhạc nhìn hắn, trong con ngươi đen chợt lóe tia ủy khuất. Vừa thấy y như vậy, Tư Đồ Lân Thiên nào còn có thể chịu được, lập tức đem người ôm lấy: "Em thế nào anh cũng thích, nhưng nơi này chung quy không thể so với ở nhà, vạn nhất nếu như bị người nhìn thấy, đến lúc đó em còn có thể làm bác sĩ được sao?" "Em không sợ, chỉ cần anh thích em liền không sợ. Khi nào chỗ nào em cũng đều có thể phát tình vì anh. Đời này chỉ tao lãng với mình anh, được không? Lân Thiên, phía dưới em ướt, anh thao em đi, em thích anh thao em, đem huyệt của em thao đến phát nhiệt." Vừa nói những lời dâm đãng không chịu nổi, vừa liếm đôi môi hồng nhuận của mình, dụ hoặc Tư Đồ Lân Thiên. Lý trí rốt cuộc đứt đoạn, Tư Đồ Lân Thiên đem người ném lên giường, cởi quần Tần Nhạc liền muốn đề thương đi vào: "Mẹ, tao hóa, giết chết em!" "Ngô...Lân Thiên chờ một chút....Trước không cần thao phía dưới....Thao miệng em được không....Giống như liếm...." Tần Nhạc giãy dụa đứng dậy quỳ dưới chân nam nhân, ánh mắt đỏ hồng khát cầu ngước lên nhìn hắn. Tư Đồ Lân Thiên rốt cuộc chịu đựng không nổi, đem người kéo đến khố hạ chính mình: "Vậy liếm tốt cho anh!" Một câu, Tần Nhạc đã khẩn cấp há miệng ngậm lấy vật khiến y khát vọng cực đại kia. Âm thanh liếm láp rõ ràng lại dâm mỹ, Tư Đồ Lân Thiên hưởng thụ Tần Nhạc chủ động, thân thủ sờ da thịt trơn bóng dưới thân, xúc cảm thoải mái khiến hắn lần đầu đụng đến liền thích ghê gớm. Tần Nhạc quỳ tại chỗ đó, liếm láp nhục bổng của nam nhân. Không biết có phải liên quan tới thân thể hay không, y trời sinh đối với vật này của nam nhân không có sức kháng cự, nhất là của Tư Đồ Lân Thiên, cơ hồ là nhìn thấy liền có thể khiến y hưng phấn không thôi. Đầu lưỡi lướt qua cán, ở quy đầu đánh vòng, cảm nhận được nam nhân run rẩy liền há mồm nuốt sâu thêm một chút. "Cáp...." Tư Đồ Lân Thiên không kìm được thở dốc, nhìn Tần Nhạc hai má hồng nhuận, hai mắt rưng rưng làm cho dục vọng của hắn càng tăng lên. Chịu không được đem người kéo lên: "Em phía dưới không phải ướt sao, chính mình lộng, anh muốn thao phía dưới của em." Tần Nhạc không chút do dự nằm xuống tách đùi ra, đem nơi riêng tư đỏ sẫm ướt át hiện ra trước mắt nam nhân, ngón tay trắng nõn đẩy âm thần hiện ra nhục đế bên trong còn ngậm lấy giang tắc: "Lân Thiên...Nhanh lên....Em chịu không nổi...." Tư Đồ Lân Thiên nhìn y mở ra nơi riêng tư với mình, đưa tay lấy giang tắc ra, nhìn bạch tương bị kéo theo, Tư Đồ Lân Thiên nhíu mi: "Giết chết em tao hóa này, thật tao, bên trong còn ngậm tinh dịch nam nhân đã lại câu dẫn anh, giết chết em, này thì câu dẫn anh." "A....Thật sâu....Chính là như vậy....Lân Thiên....Làm hư em....A....Sáp đến hoa tâm....Ô ô... Thật thích...."
|