Trộm Một Ngôi Sao
|
|
Chương 44
“… cậu nói cậu, thích tớ?” Vẻ mặt Lục Dư nhất thời trở nên kỳ quái, anh không hề rời mắt nhìn Quý Tinh chăm chú, trong mắt thậm chí còn mang cảm xúc giống như sợ hãi. Quý Tinh không chú ý tới sự thay đổi của Lục Dư, vẫn đang không cam lòng yếu thế trừng ngược lại anh, biểu cảm rất nghiêm túc, “Tớ thích cậu có gì không được sao? Tớ không yêu cầu cậu cũng ——” Quý Tinh không nói hết lời, bởi vì cậu bị dáng vẻ của Lục Dư dọa. Lục Dư lùi về sau một chút, đứng đấy như cả người trút được gánh nặng, tay phải nâng lên che mắt, hình như đang không ngừng run rẩy, qua một lúc lâu cũng không nói gì. Quý Tinh thấy có hai vệt như nước mắt dừng ở nơi mặt không bị che, cậu đờ người, một lúc lâu sau mới gọi anh, “Lục Dư? Cậu…” Khóc à? Lục Dư hít sâu một hơi, lúc bỏ cánh tay trên mặt xuống thì đã trở lại bình thường, chỉ có thể từ giọng nói khàn khàn của anh xác định được anh thực sự đã khóc, anh nói, “Cậu… đừng gạt tớ.” Quý Tinh ngơ ngác nhìn anh, “Tớ lừa cậu cái gì…” Lục Dư nhìn cậu, nụ cười đắng chát, “Tớ yêu cậu không mong được đáp lại, nhưng nếu cậu đáp lại một lần, cả đời tớ sẽ nhớ mãi lúc này.” “Cậu yêu tớ? Vậy cậu còn gạt tớ cậu có bạn gái…” Quý Tinh đờ ra không nhúc nhích. “Tớ không dám nói với cậu, cậu mà biết thì nhất định sẽ trốn tránh tớ, tớ chỉ nghĩ, nếu tớ nói tớ đã có người yêu, cậu sẽ không phát hiện tớ vẫn còn yêu cậu.” Ánh mắt Lục Dư hơi di chuyển.” Có thể gặp lại cậu, đã rất là, là… may mắn.” Kỳ thực anh đã sớm chuẩn bị sẽ không còn được gặp lại Quý Tinh nữa, dù chín năm hay chín mươi năm cũng như nhau. Trong lúc nhất thời Quý Tinh không biết nên có phản ứng gì, lòng cậu kinh hoảng một trận, cậu nghĩ đến tâm trạng của Lục Dư giây phút này đã cảm thấy nội tâm vô cùng chua xót. Cậu đi vài bước đến bên cạnh Lục Dư ôm chặt anh, “Tớ thích cậu để ý cậu, tớ càng không nỡ gạt cậu.” Lục Dư cũng dùng sức ôm lại cậu, như muốn khảm người này vào trong cơ thể mình, giọng điệu của anh vẫn còn chưa chắc chắn, “Ở bên tớ rất cực khổ, tớ là đàn ông, xã hội sẽ gây áp lực cho cậu, gia đình sẽ gây áp lực cho cậu, đủ loại dư luận khó nghe sẽ bủa vây cậu, tớ không muốn cậu khó chịu.” Quý Tinh áp sát tai anh trả lời, “Người tớ thích là cậu, cảm giác của cậu là quan trọng nhất, những người khác đều xếp phía sau. Tớ sống vì bản thân, có khó chịu hay không phải để tớ nói mới đúng.” Lục Dư siết chặt vòng ôm, đột nhiên nói một câu chẳng liên quan, ” Tớ đã đọc xong “Thần điêu hiệp lữ”rồi, tớ và hình tượng tiên nữ cậu thích căn bản không có chỗ nào giống nhau.” Rất lâu trước kia Quý Tinh đã từng tùy ý nói một câu, cậu nói cậu thích cô gái giống như tiên nữ. Cậu nhất thời cảm động Lục Dư lại nhớ rõ loại chuyện nhỏ nhặt này như vậy, còn lấy ra so sánh, lập tức vừa giận vừa buồn cười, “Tớ xem tiên nữ là thần tượng, tớ xem cậu là đối tượng, cậu cảm thấy hai cái này có thể so sánh với nhau à? Thần tượng là người để sùng bái, đối tượng mới là người để sống chung, tớ chỉ muốn làm đối tượng của cậu.” Ngôi sao này thật sáng chói, khiến tất cả cảm giác không chắc chắn đều bị lu mờ theo. Lục Dư nghiêng đầu, vui vẻ phát ra từ tận đáy lòng, “Được thôi, cậu muốn thế nào thì cứ làm thế đó đi.” Bọn họ dựa vào xe, trốn trong bóng tối hôn nhau kịch liệt. Lục Dư cạy mở hàm răng của Quý Tinh, trêu chọc đầu lưỡi mềm mại ướt át của cậu, liếm nuốt tất cả hơi thở, ngậm môi của cậu mà mút. Quý Tinh bị anh hôn đến mất khống chế, không ngừng siết chặt cánh tay đang vòng lấy lưng Lục Dư, sức nặng của anh ép cậu cong về phía sau, nhưng cậu chỉ thuận theo duy trì tư thế này, phối hợp với động tác môi lưỡi của Lục Dư, dùng đầu lưỡi mình ép vào lưỡi anh, gần như không một kẽ hở. Tiếng nước bọt chậc chậc của hai người lọt vào tai, trong đêm yên tĩnh khiến người ta cực kỳ nhiệt tình kích động. Tựa như đang tập trung hết sức lực và tình yêu vào trong nụ hôn. Lục Dư ôm eo Quý Tinh, cắn vành tai của cậu, thanh âm khàn khàn khẽ cười gọi, “Tinh Tinh, Tinh Tinh.” “Hah hah…” Cả người Quý Tinh chấn động, miệng mở to phát ra tiếng thở dồn dập, xưng hô này của Lục Dư khiến trong cơ thể cậu xẹt qua một trận run rẩy, sâu trong linh hồn có một luồng nóng bỏng gấp gáp phun trào. Tay của Lục Dư cách áo của Quý Tinh vuốt ve lên xuống sau lưng, mang theo ám chỉ hàm súc vô hạn. Quý Tinh cảm thấy người dưới căng đến sắp bốc cháy, cậu níu lấy quần áo Lục Dư nói, “Lên lầu, vào nhà cậu.” Rầm. Cửa vừa đóng lại, đèn cũng không kịp bật, Quý Tinh vừa quay người đã đè Lục Dư lên phía sau cánh cửa cố sức hôn anh, vói đầu lưỡi vào lật quấy, đuổi theo môi anh thè lưỡi ra liếm cắn, giống như một con thú non động dục. Lục Dư đỡ lấy gáy cậu, mặc cho cậu làm, anh đều nhiệt liệt đáp lại. Quý Tinh không nhịn được dùng người dưới nửa cương cọ mạnh vào Lục Dư, ý muốn tìm kiếm sự giải thoát, Lục Dư không cho cậu thời gian kịp phản ứng, trực tiếp lột quần cậu ra, cách một cái quần lót thật mỏng áp tay lên, “Muốn tớ giúp cậu không?” “Hah hah… a…” Quý Tinh hơi lùi ra vùi đầu vào cổ Lục Dư, trong giọng nói không giấu nổi dục vọng, “Muốn, muốn cậu sờ tớ.” Lục Dư kéo quần lót cậu xuống một chút, mặc kệ nó lộn xộn vướng lại trên mông, vừa hôn cổ cậu vừa dùng ngón cái chậm rãi ma sát quy đầu của cậu, cẩn thận vuốt qua đường rãnh bên trên, bắt đầu di chuyển lên xuống một cách thành thạo. Quý Tinh kích động đến mức nước mắt sinh lý cũng sắp tràn ra, không phải cậu chưa từng tự mình làm, nhưng cảm giác đó hoàn toàn khác với cảm giác Lục Dư làm cho cậu, ngoại trừ thỏa mãn dục vọng trên cơ thể mà còn cả kích thích về mặt tinh thần, cậu ngửa cổ về phía sau, không nhịn được rên rỉ, “Ưm a… nữa, nhiều hơn chút nữa… tiếp tục sờ tớ…” Âm thanh Quý Tinh phát ra khiến Lục Dư suýt vứt bỏ tất cả lý trí, muốn nuốt trọn cả người cậu, muốn cậu không ngừng rên rỉ như vậy, muốn cậu sung sướng đến mức tận cùng. Anh dứt khoát lột phăng quần lót của Quý Tinh ra, ngồi xổm xuống há mồm ngậm chặt dương vật của Quý Tinh, đầu lưỡi bọc lấy quy đầu không ngừng liếm láp, dần dần càng lúc nuốt càng sâu. “A… hah hah… tớ, tớ sắp…” Quý Tinh cuối cùng cũng bị kích thích đến bật khóc, cậu không tự chủ được níu lấy tóc Lục Dư, gục đầu xuống nhìn cảnh tượng Lục Dư đang vùi đầu khẩu giao cho mình, dục triều ùn ùn kéo đến cùng cảm giác thỏa mãn gần như khiến cả người cậu xụi lơ, nhưng khoái cảm không gì sánh kịp ở người dưới lại không ngừng kích thích thần kinh của cậu, “Tớ muốn bắn… A…” Lục Dư cảm giác được cậu sắp xuất tinh, gia tăng thêm lực mút vài cái thật mạnh, nghe thấy tiếng thở hổn hển càng lúc càng kích động của Quý Tinh, cuối cùng trong phút chốc anh nhả thứ trong miệng ra nhưng không lùi về —— Quý Tinh bắn lên mặt anh. Cậu mệt lả co quắp ngồi dưới đất, nhưng trong mắt là dục vọng càng thêm đậm. Lục Dư ôm chầm cả người cậu, “Tinh Tinh, giúp tớ liếm sạch đi.” Quý Tinh tiến tới ngồi vào lòng Lục Dư một cách tự nhiên, ôm mặt anh không ngừng hôn, vừa hôn vừa liếm thứ mình vừa bắn ra. Tinh dịch tanh nồng lúc này còn mãnh liệt hơn thuốc kích thích, khiến lửa dục trong lòng hai người cháy càng thêm dữ dội, trong không khí đều là hương vị tình sắc. Lục Dư đứng dậy nâng hai cánh tay của Quý Tinh, ôm lấy cậu từ phía trước như ôm trẻ con, Quý Tinh tự động dùng đùi kẹp chặt eo anh, dương vật trần trụi không ngừng cọ xát quần áo của Lục Dư, Lục Dư bóp hai cánh mông cậu nâng cậu lên, “Chúng ta đi tắm đã.” Quý Tinh ôm cổ anh không nhịn được cười, tiếng cười khàn đặc, “Ừm.”
|
Chương 45
Bọn họ trần trụi đứng hôn môi bên trong phòng tắm, vòi sen vẫn đang tuôn nước ấm, làm ướt mặt và những bộ phận khác trên thân thể họ, nhưng hơi nước và dục vọng dày đặc lại khiến mấy giọt nước đó bốc hơi. Lục Dư áp Quý Tinh vào tường, một tay ôm lấy cậu, một tay đùa bỡn ở trước ngực cậu, ngón tay cái không ngừng ấn ấn núm vú đỏ ửng của cậu, nhẹ nhàng vân vê khiến nó trở nên thẳng cứng đỏ thẫm. Quý Tinh chưa từng bị người đùa bỡn núm vú như vậy, cảm thấy rất kỳ quái đồng thời lại cảm nhận được sảng khoái không cách nào kháng cự, cậu không tự giác ưỡn ngực, hai tay không ngừng va chạm bụng dưới rắn chắc của Lục Dư, thỉnh thoảng nức nở nghẹn ngào, “A… ha… Ừm, rất tốt…” Lục Dư biết cậu thích như vậy, vì vậy liền dùng một tay xoa nắn núm vú một bên của cậu, còn mình thì cúi đầu ngậm lấy bên kia, đầu lưỡi bọc lấy không ngừng đảo quanh, cái lưỡi liếm núm vú mẫn cảm mang đến một hồi lại một hồi kích thích, thỉnh thoảng dùng hàm răng khẽ cắn, khiến núm vú càng ngày càng sưng to lên. “Lục Dư… A… Đừng làm vậy, tớ… Ưm a…” Quý Tinh bị đầu lưỡi kia liếm láp khiến da đầu đều run lên, khoái cảm từng đợt rồi lại từng đợt đánh thẳng vào toàn thân của cậu, trong đầu một mảnh hỗn độn, toàn bộ lực chú ý đều dồn vào hai điểm trước ngực, dương v*t vốn bắn qua một lần lúc trước đột nhiên lại càng trở nên khó chịu. Quý Tinh cảm thấy có chút không chịu được nữa, nghĩ muốn đẩy Lục Dư ra, nhưng động tác trên tay lại bấu lấy bờ vai của anh càng chặt hơn. “Tinh Tinh.” Lục Dư rốt cuộc cũng buông tha cậu, anh tới gần tai Quý Tinh hôn hôn vành tai của cậu, hai cánh tay liên tục vuốt ve cái mông cong ngạo nghễ, tay phải đang tìm kiếm hậu huyệt ẩn núp, hơn nữa còn chậm rãi ma sát ở ngoài huyệt khẩu, “Tinh Tinh, tớ muốn vào, được không?” Khi mà Lục Dư đụng phải vị trí kia thì thân thể của Quý Tinh thoáng cứng ngắc lại một chút, tốc độ tim đập nhanh chóng tăng vọt. Không chỉ là Lục Dư, cậu cũng đã sớm nghĩ tới cảm giác ân ái cùng với Lục Dư sẽ như thế nào, cậu sờ lên cái tay Lục Dư đặt ở phía sau cậu, chỉ dẫn nó tới đùa nghịch huyệt khẩu, cậu vừa hôn hôn cần cổ của Lục Dư vừa run rẩy lấy lại tiếng trả lời, “Vào đi… Tớ cũng muốn cậu đi vào…” Lục Dư nhanh chóng tắm xong cho hai người, ôm Quý Tinh lên trên giường của anh, anh cầm một hộp áo mưa và tất cả dịch bôi trơn từ phòng tắm ra. Anh để Quý Tinh đổi thành tư thế quỳ sấp, bờ mông mượt mà nâng lên cao, anh đứng ở bên giường, đèn đầu giường nửa sáng nửa tối chiếu vào thân thể trần trụi của Quý Tinh, khiến Lục Dư nhìn mà đỏ mắt, dương v*t trướng vô cùng dữ tợn. Nhưng anh vẫn dịu dàng nằm sấp lên, áp chặt vào phần lưng của Quý Tinh, giải thích với cậu, “Lần đầu tiên dùng tư thế này sẽ khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn một chút, Tinh Tinh, sẽ hơi đau đấy.” Quý Tinh nín thở chờ chuyện sắp xảy ra, cậu cảm thấy tư thế này dị thường thẹn thùng, nhưng từ trong thẹn thùng lại sinh ra một phần chờ mong cùng khoái cảm, cậu luống cuống ngậm miệng không nói chuyện. Lục Dư biết Quý Tinh khẩn trương, trên thực tế anh cũng đã sớm đổ một đầu mồ hôi. Trên tay Lục Dư được thoa dịch bôi trơn, duỗi một ngón tay ra cẩn thận lại ôn hòa tham tiến hậu huyệt đóng chặt của Quý Tinh, dần dần từ một đầu ngón tay đến toàn bộ ngón tay đi vào, anh chậm rãi cọ động đút vào, thành ruột bên trong bị quấy đến rất chặt lại rất nóng, khiến hô hấp của anh càng thêm dồn dập. Lục Dư vuốt ve cái lưng của Quý Tinh, hỏi cậu, “Tinh Tinh, có đau không?” “A.. ha… Cũng… Không đau, nhưng mà rất trướng.. Có hơi, kỳ quái…” Quý Tinh khó nhịn nhắm mắt lại gập eo, toàn bộ cơ thể giống như là một cây cung kéo căng. “Ngoan, thả lỏng.” Lục Dư không ngừng trấn an cậu, qua một lúc lại bỏ thêm một ngón tay đút vào bên trong, anh thấy Quý Tinh hơi thích ứng được, lại đưa vào cả ba ngón tay, tốc độ đút vào cũng biến nhanh thêm vài phần. “Ưm a… A…” Quý Tinh đã tìm được khoái cảm kỳ dị trong dạng giao hợp này, cậu thoải mái rên rỉ, thành ruột tự động kẹp chặt bọc lấy ngón tay của Lục Dư, “Có thể lại… A… Dùng sức một chút…” Lục Dư nghe vậy động tác trên tay lại nhanh hơn, đợi đến lúc hậu huyệt triệt để trở nên mềm mại, rốt cuộc anh cũng rút ngón tay ra, đeo áo mưa vào lại thoa dịch bôi trơn khắp nơi, chống tính khí vừa thô vừa to khát khao đã lâu vào huyệt khẩu của Quý Tinh, anh cúi nằm ở trên người Quý Tinh thanh âm trầm thấp nói với cậu, “Tinh Tinh, tớ muốn tiến vào.” Quy đầu gạt mở huyệt khẩu cuộn mình, cường thế lại ôn nhu chọc vào vào bên trong. Lục Dư lo lắng Quý Tinh khó chịu, một mực hỏi thăm cảm thụ của cậu không dám có động tác mạnh, Quý Tinh hít sâu, tay níu chặt ga giường, “Chậm… A ha… Cậu chậm một chút…” Lần đầu tiên làm loại chuyện này đương nhiên sẽ không dễ dàng, nhưng mà cảm giác khó chịu trên thân thể căn bản không thể nào so sánh với cảm giác thỏa mãn trên tâm lý. Đó là Lục Dư, người mà cậu thích nhất để ý nhất, hiện tại đang muốn cắm vào thân thể của cậu, bọn họ sắp hợp trở thành một thể. Lục Dư đưa tay về phía trước nắm chặt hạ thể của Quý Tinh, chăm cậu giống như vừa rồi đến khi mà cậu thả lỏng, hạ thân từng chút từng chút phá mở thành ruột bó chặt kia, cực nóng mà mềm mại, chặt khít mà trơn ướt, điều này khiến anh phải dùng hết sức lực toàn thân làm đầu óc thanh tỉnh mới không mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt còn đang căng chặt này. Trong nháy mắt khi mà anh đâm vào hết thì hai người đều không khỏi rên rỉ thành tiếng, trong lòng là kích động không thể nói lên lời. Lục Dư ôm cái eo gầy của Quý Tinh tốc độ động rất chậm, mỗi lần cũng sẽ không chọc vào quá sâu, cho Quý Tinh thời gian hoà hoãn. Quý Tinh vùi đầu vào đệm giường, trong miệng phát ra tiếng rên không thể kìm nén được, từ âm trầm vì khó chịu lúc mới bắt đầu, đến tiếng thở dốc khó nhịn lại xen lẫn khoan khoái dễ chịu lúc sau, thậm chí cậu còn vô thức vặn vẹo bờ mông theo động tác của Lục Dư. Lục Dư cũng chú ý tới sự thay đổi của Quý Tinh, anh cười nhẹ dán sát vào nói, “Tinh Tinh, tớ làm cậu thoải mái đúng không?” Đầu óc Quý Tinh hỗn loạn, không thể phân biệt anh đang nói cái gì, chỉ dùng cảm giác mà mở miệng, “Ưm a… Cậu lại vào sâu thêm một chút…” Lục Dư cố ý rút ra nhiều hơn, lại hỏi cậu, “Vào đến đâu, hả?” Quý Tinh đỏ hồng con mắt nghiêng đầu đi, bất mãn lại hung ác hôn môi của anh, “Tiến vào, tiến vào thân thể của tớ… A ha… Nhiều một chút…” “Được.” Lục Dư kịch liệt hôn trả lại cậu, cảm xúc cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa, anh nhanh chóng rút phần lớn dương v*t ra, một giây sau lại mãnh lực đâm vào, thẳng chạm đến nơi sâu nhất, được thành ruột bao chặt, anh cứ duy trì độ sâu này mà đẩy nhanh tốc độ, vừa sâu vừa nhanh đâm vào hậu huyệt của Quý Tinh, đỉnh đến toàn bộ cơ thể của Quý Tinh cũng xông về phía trước. Lục Dư ôm lấy eo của cậu hỏi cậu, “Đủ sâu chưa, Tinh Tinh?” “Ưm a… A… Quá, quá nhanh… Lục Dư, chậm một chút… Chậm một chút…” Quý Tinh bị Lục Dư chọc vào điên đảo thần hồn, tính khí phình to kịch liệt ma sát qua lại tại dũng đạo nhỏ hẹp của cậu, khoái cảm tê dại tầng tầng lớp lớp kích thích thẳng lên thần kinh, mỗi một lần đều giống như đỉnh vào chỗ sâu nhất trong thân thể cậu, mà tốc độ đâm vào của Lục Dư lại bỗng nhiên nhanh hơn, khoái ý tới quá hung mãnh, Quý Tinh cảm thấy mình sắp bị nuốt mất, thân thể hoàn toàn bại liệt trên giường. Lục Dư không có rút ra, cứ cắm ở bên trong Quý Tinh như vậy mà ôm cậu trở mình, hai người biến thành tư thế mặt đối mặt, tính khí quấy động thật lớn ở trong hậu huyệt, vừa vặn chạm tới tuyến tiền liệt của Quý Tinh, cậu không kiềm chế được cao giọng rên rỉ, cuống họng trong nháy mắt phá âm, nước mắt phút chốc trào ra, “A… ha… Đừng, đừng đỉnh chỗ đó… Ưm a… Tớ thật sự không chịu nổi… Lục Dư, Lục Dư!” Quý Tinh ý loạn tình mê liên tục kêu tên Lục Dư, thân thể run rẩy. Lục Dư dừng hạ thân lại, môi lưỡi giao triền với cậu, sau đó nhấc hai cái đùi của cậu đặt lên bờ vai kéo đến bên giường, không thể nghi ngờ tư thế này lại khiến Lục Dư tiến vào càng sâu, anh nhắm ngay vị trí tuyến tiền liệt vừa mới tìm được bên trong Quý Tinh, đỉnh càng thêm mạnh mẽ, rút ra đâm vào, mỗi một lần đều rút ra toàn bộ lại đâm vào toàn bộ, dịch bôi trơn chỗ hai người giao hợp bị ép thành bọt nước, phát ra tiếng “nhóp nhép, nhóp nhép” rõ ràng. Lục Dư vừa dùng sức làm Quý Tinh, vừa truy hỏi cậu, “Sảng khoái không? Thoải mái không?” “Ưm a… Quá sâu… A… Từ bỏ, tớ từ bỏ… A ha… Sắp vỡ rồi…” Quý Tinh đã không nghe được Lục Dư đang nói cái gì, trước mắt của cậu trống rỗng, nước bọt chảy một mảng lớn xuống theo khóe miệng, từ thân đến tâm đều bị Lục Dư một mực khống chế, hoàn toàn chi phối, cậu chỉ cảm thấy thân thể chưa từng bị trướng đầy như vậy, dương v*t to dài kia của Lục Dư tùy thời đều có thể chọc xuyên qua cậu, loại khoái cảm này có thể chính là cực hạn, dường như linh hồn cũng muốn bay lên, ngoại trừ Lục Dư thì không ai có thể mang lại cho cậu được. Lúc mà Lục Dư mãnh liệt đâm vào trong thì Quý Tinh đồng thời thét chói tai bắn ra, sau đó Lục Dư lại hung ác đâm vào mấy chục cái sau cũng bắn, anh cởi áo mưa ra, ôm Quý Tinh song song nằm ở trên giường với cậu, dư vị tựa như khi hôn môi với cậu vậy.
|
Chương 46
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Tinh cảm thấy cơ thể vô cùng mệt mỏi, nhưng trên tinh thần lại kích động lạ kỳ, dường như cậu có một đống lời muốn nói với Lục Dư, nhưng lên đến khóe miệng lại đột nhiên không muốn nói ra nữa, cuối cùng cậu chỉ hỏi một câu bình thường, “Ngày mai chúng ta làm gì?” “Ở nhà nghỉ ngơi đi.” Lục Dư nhào tới ôm cậu, xoa bóp eo cho cậu, “Hôm nay cậu mệt rồi, để tớ nấu cho cậu mấy món ngon. Cậu có chuyện gì muốn làm không?” Quý Tinh hưởng thụ Lục Dư mát xa, thoải mái thở ra, cậu hơi nghiêng người, da kề da với Lục Dư, “Chuyện muốn làm thì rất nhiều, lúc trước nghe đồng nghiệp nói mùa đông ở Cáp Nhĩ Tân có điêu khắc băng rất đẹp, muốn đến đó chơi với cậu; bộ phim hài vừa ra rạp được đánh giá rất cao, muốn đi xem với cậu; con phố phía sau công ty mới mở một quán lẩu cay, muốn đi ăn với cậu.” Lục Dư hôn lên trán cậu, “Được. Tới Tết có thể đi Cáp Nhĩ Tân, cậu thích nơi đó thì nghỉ đông ở lại thêm mấy ngày nữa, chủ nhật tuần sau hết giờ làm chúng ta liền đi xem phim, xem xong thì đi ăn lẩu.” Quý Tinh vươn tay vòng lấy cổ Lục Dư, ánh mắt rất nghiêm túc dõi theo anh, “Còn có một việc tớ phải nói. Sau này có chuyện gì cậu phải nói trước, không thể giấu giếm lừa gạt tớ. Tớ cũng thế. Chuyện như hiểu lầm một khi đã xuất hiện, tình cảm cũng rất dễ biến chất, nhưng tớ muốn ở bên cậu cả đời.” “Tớ nhớ kỹ rồi, nhất định sẽ không lừa gạt giấu giếm cậu.” Lục Dư cũng trả lời rất nghiêm túc, “Chuyện gì tớ cũng sẽ nói với cậu, bất cứ thứ gì của tớ cậu cũng có thể xem, cậu ở chỗ của tớ muốn thế nào thì thế ấy.” “Ha ha.” Quý Tinh cười mổ hôn khóe miệng anh, “Nghe hay đấy. Tớ mệt rồi, trên người không có tí sức nào, cậu ôm tớ đi tắm đi.” Lục Dư cũng cười, đứng dậy ôm cậu bước vào phòng tắm, “Tuân lệnh.” Buổi tối lúc ngủ Lục Dư từ phía sau ôm lấy Quý Tinh, trước ngực áp sau lưng, mười ngón tay đan chặt, Quý Tinh hướng về phía sau cọ cọ nói, “Sáng mai tớ muốn ăn súp bánh gạo, đừng làm canh suông, phải có thịt, tốt nhất là thịt nhiều một chút.” Lục Dư áp vào gáy cậu cười thầm, “Đã biết.” Sáng sớm ngày hôm sau khi mà Quý Tinh rời giường liền phát hiện Lục Dư đi đâu mất rồi, cậu lục lọi vài cái trên giường, cảm thấy trên người mình không còn đau đớn như tối hôm qua, trong mông cũng hơi lạnh nữa, cậu thả hai cái đùi xuống giường đi về phía phòng bếp. Trong nhà không có bánh mật, sáng sớm Lục Dư liền đi mua, anh muốn đợi Quý Tinh rời giường thì sẽ làm tiếp, cho nên vẫn đang chuẩn bị cơm trưa. Quý Tinh cũng không có mang dép lê, chậm rãi đi qua dựa vào cửa phòng bếp ngáp, “Cậu tdậy sớm quá nha.” Lục Dư vừa nghe thấy tiếng thì lập tức thả đồ làm dở trong tay xuống, quay đầu đi vài bước tới hôn lên môi của cậu, “Ngủ đủ rồi hả?” Quý Tinh tự động ôm cổ của anh, phối hợp hé miệng mặc anh hôn, “Ưm… Có phải cậu bôi thuốc cho tớ hay không?” “Nửa đêm bôi tiêu viêm cho cậu trước, buổi sáng lại mua cái khác thoa cho cậu một lần, phía sau khá hơn không?” Lục Dư sờ sờ đầu của cậu. Quý Tinh đến gần cắn môi anh, “Chắc là thừa dịp tớ ngủ thì lén lút nhìn hết của tớ phải không.” Lục Dư thấp giọng cười, “Ừm, tớ lấy đèn pin soi mông cậu nửa giờ, đặc biệt đẹp mắt, đặc biệt trắng, trên đỉnh bờ mông còn có một nốt ruồi son nho nhỏ.” Quý Tinh vốn là nói giỡn, không nghĩ tới Lục Dư cũng nói hữu mô hữu dạng (ra dáng) giống như thật vậy, lập tức liền nở nụ cười ngượng ngùng, “Cậu có yếu điểm không hả? Lưu manh đùa giỡn tuyệt không biết chừng mực.” “Tớ đây lại càng không chừng mực đấy.” Lục Dư ôm lấy cậu, cười ác ý dùng hạ thân cọ xát Quý Tinh, “Lúc bôi thuốc cho cậu, bên trong cậu vừa nóng vừa mềm, hút tớ đến cứng luôn.” Mặt Quý Tinh thoáng đỏ rực, trên người cũng nóng lên, mới sáng sớm đã bị từ ngữ kích thích khiến cậu có chút khó nhịn, cậu trừng Lục Dư quay đầu muốn rời đi, Lục Dư không để cậu chạy trốn, trực tiếp ôm cậu đi tới phòng ngủ đứng đối diện cái gương, gọn gàng dứt khoát với tay vào sờ sờ thứ bên trong quần lót của cậu, nhìn sắc mặt ửng hồng của Quý Tinh trong gương, “Tinh Tinh, nhìn gương, xem tớ làm cậu như thế nào.” Quý Tinh bị anh làm cho hô hấp rối loạn, không kìm lòng được cũng nhìn về phía hai người trong gương. Mặt của cậu đỏ bừng, vẻ mặt xuân tình khó nhịn nằm trong lồng ngực Lục Dư, Lục Dư nhanh chóng kéo quần lót của cậu xuống, để tính khí đã sớm cứng rắn lộ ra ngoài, không ngừng đùa bỡn vuốt ve, thân trước không tự chủ chảy ra chất lỏng. “Ưm a…” Quý Tinh động tình không thôi, cậu nắm chặt cánh tay Lục Dư đang ôm hông mình, ngửa đầu nhỏ giọng rên rỉ. Lục Dư xoa xoa vài cái thì buông ra, ngược lại cởi khóa quần của mình, dùng chất lỏng mà Quý Tinh vừa mới chảy ra bôi lên dương v*t, qua một lúc liền đỉnh vào hậu huyệt vẫn còn đang mềm mại ướt át, nhưng chỉ chậm chạp co rút, anh hôn đôi má của Quý Tinh hỏi cậu, “Tinh Tinh, muốn tớ làm cậu như thế nào?” “A… Ha ha…” Không kịp chuẩn bị đã bị đỉnh vào, chân Quý Tinh đột nhiên mềm nhũn, cậu thở nặng vặn vẹo thân thể, “Ưm… Muốn cậu, hung hăng một chút…” Lục Dư quay đầu dùng sức hôn cậu, anh ôm Quý Tinh lui về phía sau mấy bước ngồi trên mép giường đối diện với tấm gương, anh để Quý Tinh ngồi ở trên đùi mình, sau đó đặt một chân của Quý Tinh gác trên khuỷu tay, khiến hạ thân hai người đều bại lộ ở trên gương lớn, bên trong đó có thể nhìn thấy dương v*t vừa thô vừa to xuyên qua hậu huyệt đỏ thẫm như thế nào. Tư thế này khiến quá trình giao hợp của hai người không có một chút khe hở, hạ thân to dài của Lục Dư dường như đâm thật sâu vào tiểu huyệt ấm nóng, mà hình ảnh trong gương cũng kích thích ánh mắt Quý Tinh, bởi vì một chân không chạm xuống đất cho nên cậu bất an cầm chặt lấy cánh tay của Lục Dư, “A… Lục Dư… Ha ha…” Lục Dư nâng eo của cậu lên, đồng thời đỉnh động phần eo, khi thân thể của cậu hạ xuống thì hung hăng đỉnh lên bên trên, mỗi một lần đều chạm đến chỗ sâu nhất trong thân thể Quý Tinh, nghiền ép nếp uốn trong thành ruột, anh nói với Quý Tinh, “Tinh Tinh, nhìn gương, toàn bộ dương v*t của tớ đều bị cậu ngậm trọn rồi.” “Thật sâu… A ha…” Quý Tinh bị động tác như vậy của anh khiến cho phải há mồm thở, khoái cảm mãnh liệt phi thẳng lên ót, cậu nghe theo Lục Dư nhìn vào tấm gương, lúc này cậu đang dùng một tư thế vô cùng xấu hổ ngồi ở trên đùi Lục Dư, tính khí sung huyết trướng đỏ không lưu tình đút vào hậu huyệt mềm mại, chọc cho huyệt khẩu một mảnh lầy lội. Lục Dư lại đột nhiên rút ra, đẩy cao bờ mông của Quý Tinh lên, hậu huyệt đột nhiên trống rỗng không ngừng co rút lại, cảnh tượng này xấu hổ đến cực điểm, dâm mỹ đến cực điểm, Lần này Quý Tinh thật sự xấu hổ đến nhắm mắt lại, thế nhưng Lục Dư hết lần này tới lần khác đều chậm chạp không chịu chọc vào, cậu đành phải mở miệng khẩn cầu, “Cậu, cậu mau vào…” Lục Dư dùng hạ thân ma sát ngoài huyệt khẩu, liếm láp lỗ tai của cậu, “Chỗ này của Tinh Tinh thật là xinh đẹp, đóng đóng mở mở, đúng là quyến rũ mà.” Quý Tinh đang định hối thúc anh, Lục Dư lại đột nhiên nhét vào toàn bộ, còn tìm đúng tuyến tiền liệt của cậu dùng lực đâm lên, vừa sâu vừa mãnh liệt, Quý Tinh bị kích thích lập tức thẳng lưng lớn tiếng rên rỉ, “Ưm a… Đừng, đừng đỉnh chỗ đó… A…” Lục Dư càng thêm dùng sức tiến công một điểm kia, anh nâng Quý Tinh lên cao hơn, lúc ngồi xuống cũng càng sâu, đâm vào mấy chục cái xong anh cố ý hỏi, “Tinh Tinh nói chỗ nào?” Quý Tinh chỉ cảm thấy khoái cảm khiến cho người ta hít thở không thông sắp sửa cắn nuốt toàn bộ cậu, nhưng mà tư thế này lại khiến cậu không thể động đậy được, cậu chống đỡ thân thể nghĩ ra muốn cách xa cây hung khí này một chút, nhưng lại bị Lục Dư ấn bụng nhỏ xuống dưới, dương v*t chọc thật sâu vào một điểm kia, khiến cậu rốt cuộc cũng không nhịn được thét lớn vừa khóc vừa bắn ra, “Lục Dư… A ha… Tớ chịu không nổi…”
> Chú thích hình ảnh: Súp bánh gạo:
|
Chương 47
Quý Tinh xụi lơ trên người Lục Dư, hạ thân bắn ra tinh dịch trắng đục, Lục Dư bị hậu huyệt của cậu áp chặt một hồi, thiếu chút nữa cũng muốn bắn. Lục Dư rút dương v*t trướng đầy ra, thả Quý Tinh ngã xuống giường, Quý Tinh cho rằng đợt làm tình này cuối cùng cũng kết thúc, nhưng mà Lục Dư lại không cho cậu cơ hội thở dốc, một giây sau lại tách hai chân của cậu ra đâm vào. “A…” Quý Tinh thở tới đỏ mắt, lúc này cậu mới phát hiện Lục Dư còn chưa có bắn, anh lại dùng tính khí lấp đầy cậu. Lục Dư giữ nguyên tư thế này bế Quý Tinh lên, khiến cả người cậu treo ở trên người mình, thanh âm ôn nhu, “Tinh Tinh, ôm tớ.” “A… ha…” Quý Tinh theo bản năng quấn chặt cổ của anh, chân cũng siết chặt, giữ lấy eo của anh, hạ thể Lục Dư không kịp đề phòng liền chạm tới điểm mẫn cảm của Quý Tinh, hơn nữa cũng tiến vào sâu đến khó có thể hình dung, Quý Tinh sợ tới mức lập tức không dám cử động, cậu run rẩy nói, “Không được, không được đỉnh nữa… Ưm a… Cậu đừng cử động, quá sâu rồi…” Lục Dư hôn nhẹ bộ ngực của cậu, “Tinh Tinh giỏi quá, ngoan, chúng ta ra phòng khách.” Nói xong Lục Dư liền ôm Quý Tinh đi từng bước ra tới phòng khách, hai tay liên tục vuốt ve bờ mông tròn trịa của cậu. dương v*t cực đại lại thẳng cứng giống như cái chùy cực nóng đốt cháy dũng đạo của Quý Tinh, Lục Dư đi một bước dương v*t đều sẽ dùng hết sức đỉnh mạnh vào điểm mẫn cảm của cậu, không đợi cậu thích ứng thì lượt công chiếm tiểu huyệt tiếp theo lại ập đến tức khắc như muốn xuyên phá cả thân thể cậu, hai đợt khoái cảm liên tục luân chuyển, khiến não bộ Quý Tinh lập tức trì trệ. Lúc mà Lục Dư đi bước đầu tiên ra, cậu đã bị khoái cảm mãnh liệt trùng kích không thể khống chế mà cúi đầu toàn thân run rẩy rên rỉ nức nở, “Đừng đi nữa… Ưm a… Lục Dư cậu dừng lại, a… Bên trong sắp bị đâm rách rồi… Thật sự, thật sự, tớ sẽ hư mất… Cậu lại đâm vào chỗ đó của tớ đi…” Lục Dư liếm sạch nước mắt của cậu, hơi dừng lại chút để cậu dựa lưng vào vách tường, hai tay nâng cậu lên, đem rút hạ thân ra, “Tinh Tinh, nói cậu là của tớ.” “A ha… Tớ… A, tớ là của cậu…” Quý Tinh dựa vào vách tường liều mạng thở. “Tớ cũng là của cậu.” Lục Dư ôn nhu hôn lên, tại lúc Quý Tinh đang trầm mê trong môi lưỡi giao triền lại đỉnh thẳng vào, ôm cậu tiếp tục đi, tất cả mấy tiếng thút thít nỉ non của Quý Tinh đều bị anh hôn chặn, chỉ có thể nghe thấy cậu mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở. Lục Dư đi vài bước liền dừng lại để Quý Tinh nghỉ ngơi một chút, nhưng mà sau khi nghỉ ngơi lại đâm vào càng thêm mãnh liệt, Quý Tinh bị anh chơi đùa đến nước mắt giàn giụa, nằm ở trên lưng Lục Dư thừa nhận anh hung mãnh thao lộng, hậu huyệt phản ứng một lần lại kịch liệt hơn một lần, cậu ngửa đầu nức nở rên rỉ, “Ưm a… Đủ rồi, phình lên mất rồi… A… Đừng có vào sâu hơn…” Hai người giằng co trên con đường ngắn ngủn này phải tới một tiếng, đợi tới lúc đi đến trước cửa sổ sát đất trong phòng khách, Lục Dư cuối cùng cũng buông Quý Tinh, anh cởi bộ đồ ngủ cuối cùng trên người Quý Tinh ra, khiến cậu trần truồng đứng đối mặt với cửa sổ sát đất cực lớn, bên ngoài chính là cư xá và đường cái, tuy rằng đang ở tầng cao, nhưng cũng không thể thoát được cảm giác được giống như sẽ có người phát hiện. Quý Tinh bấu víu thủy tinh khẩn trương đứng đấy, cậu bất an quay đầu nhìn Lục Dư, Lục Dư ôm lấy cậu từ sau lưng, “Xùy” một tiếng lại đâm trở vào, Quý Tinh kêu “A” một tiếng, Lục Dư vừa vươn tay sờ sờ chỗ huyệt khẩu hai người kết hợp một chút, vừa nói chuyện với Quý Tinh, “Bảo bối, cậu khẩn trương đúng không? Bên trong co lại nhanh quá.” Quý Tinh bị tiếng xưng hô này của anh làm cho hậu huyệt càng thêm thắt chặt, cậu hỏi, “Ở đây sẽ có người nhìn thấy mất?” Lục Dư vuốt ve trước ngực cậu, đùa bỡn núm vú, “Phía dưới hẳn là không nhìn thấy, nhưng mà trên lầu có thể sẽ trông thấy.” Nói xong không đợi Quý Tinh phản ứng mà bắt đầu nhét vào toàn bộ, trước ngực một một cái tay vẫn còn nhéo núm vú sớm đã đứng thẳng, tay kia sờ đến hạ thân Quý Tinh vuốt ve đến khi dương v*t của cậu cứng lên. Quý Tinh đương nhiên tự động nhếch bờ mông lên để Lục Dư càng dễ dàng thâm nhập thao lộng, tuy rằng cậu biết rõ Lục Dư khẳng định sẽ không để cho người khác trông thấy cậu trong tình trạng này, nhưng ánh mắt vẫn không tự chủ mà nhìn ra phía ngoài, hậu huyệt nhất thời lại thắt chặt thêm vài phần. “Thả lỏng một chút.” Lục Dư loát loát tính khí của Quý Tinh ôn nhu lại thoải mái, tại thời điểm hậu huyệt của Quý Tinh thả lỏng thì hạ thân lại mãnh liệt đỉnh vào một lần nữa, lại là một trận thảo phạt mưa to gió lớn. “A ha… Chạm tới chỗ sâu nhất bên trong rồi… A…” Quý Tinh vô lực bấu vào cửa sổ sát đất, thân thể bị đâm tới lung la lung lay, vai trầm xuống, chỉ có mông eo vểnh lên cao cao, khoái ý từ cái chùy dưới mông lao lên khắp nơi như thủy triều, da đầu tê dại từng đợt. Lục Dư đột nhiên tới gần nói bên tai cậu, “Bảo bối, trên lầu có người.” Quý Tinh lập tức cả kinh ngẩng đầu, quả nhiên tại một góc trên lầu đối diện có một người phụ nữ đang phơi quần áo, nhưng cậu không có nửa phần khí lực đỡ thân thể tránh ra, thần kinh của cậu căng thẳng, hậu huyệt vô ý thức bắt đầu co rút lại. Lục Dư lại nhắc nhở cậu người kia nhìn qua, Quý Tinh chỉ mới chớp mắt liền vừa vặn đối diện với ánh mắt người kia, cậu lại càng hoảng sợ, phía sau chợt muốn co rút lại, Lục Dư tức thì giữ eo của cậu hung ác đâm vào, dùng tính khí giày vò một điểm bị chơi đùa nhiều lần của cậu, mỗi một lần thao lộng ma sát thành ruột lại muốn khắc sâu hơn khi trước, Quý Tinh bị kích thích bất thình lình đạt đến cao trào, “Ưm a… Cậu đừng đột nhiên… A… Chỗ đó, thực trướng…” Lục Dư biết rõ cậu sắp tới cực hạn, mình cũng bị cậu kẹp chặt muốn bắn, anh đẩy nhanh tốc độ loát trên tay hơn, càng dùng sức giống như muốn chạy nước rút, Quý Tinh cúi đầu nói, “Xuất ở bên trong tớ… A… ha…” “Được.” Lục Dư gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng đâm vài cái vừa sâu vừa nặng, Quý Tinh dưới sự kích thích hai phía không nhịn được thét chói tai bắn lần thứ hai, Lục Dư cũng bắn vào trong dũng đạo nóng hổi tắc nghẽn của cậu, lát sau anh rút tính khí ra, một dòng lại một dòng tinh dịch chảy dọc theo tiểu huyệt tràng nhục bị đâm tới sưng đỏ. Lục Dư lại ôm Quý Tinh đi tắm rửa, Quý Tinh lười biếng vắt ở trên người anh, đầu đặt trên bả vai anh, nói, “Làm tình đều sảng khoái như vậy sao?” Lục Dư không nhịn cười được, “Tinh Tinh, cậu đang khen tớ sao?” Quý Tinh lắc đầu ôm chặt anh một chút, “Vừa rồi cậu không gọi tớ như vậy.” “Bảo bối.” Bàn tay Lục Dư vuốt theo bờ vai trần của Quý Tinh, “Tinh Tinh, bảo bối.” “Ừm.” Quý Tinh nghiêng đầu thỏa mãn lên tiếng. Ở cùng một chỗ với người này, cảm thấy tất cả thiếu sót trong cuộc sống đều được bổ sung đầy đủ, giống như cảnh giới cuộc sống thoáng cái đã bước lên độ cao vô dục vô cầu, thậm chí có thể dõng dạc nói, có chết cũng không tiếc nuối nữa.
|
Chương 48
Cuối cùng không ăn bữa sáng, trực tiếp ăn cơm trưa. Lục Dư làm súp vịt bánh gạo cho Quý Tinh, Quý Tinh hài lòng ăn hết hai chén, sau khi ăn xong vùi vào lòng Lục Dư ngồi trên sô pha nhàm chán xem tivi, trong lúc đó Lý Bình Tùng gọi đến hẹn Lục Dư ra ngoài chơi bóng, Lục Dư bảo không rảnh, hẹn anh buổi tối cùng dùng cơm, Lục Dư vẫn kêu không rảnh, Lý Bình Tùng thấy kỳ lạ, hỏi anh từ bao giờ bận rộn như vậy, Lục Dư nói thẳng —— từ khi hẹn hò, Lý Bình Tùng còn chưa kịp phản ứng đã bị cúp điện thoại. Quý Tinh “chậc chậc” vài tiếng cảm thán, “Tớ còn nhớ lúc trước cậu còn thề son sắt nói với tớ cậu không phải kẻ trọng sắt khinh bạn.” Lục Dư trả lời cực kỳ có lý, “Tiêu chuẩn để trọng sắc hay trọng bạn là cậu, lúc trước cậu là bạn, nhưng bây giờ cậu là sắc.” Quý Tinh cười hì hì, “Bạn trai tớ giỏi nói ngọt thật đấy.” Lục Dư cúi đầu hôn bờ môi đẹp mắt của cậu. Hôn khoảng năm phút đồng hồ, hai người thở hổn hển tách ra, Quý Tinh nghiêng đầu hỏi anh, “Chuyện của chúng ta cậu muốn nói cho bạn bè của cậu biết không? Như Lý Bình Tùng chẳng hạn.” Lục Dư gật gật đầu, “Thân thiết thì tớ sẽ nói, có thể cùng ăn một bữa cơm, quan hệ vậy cũng không cần cố ý nói, chẳng qua thực tế tớ muốn nói cho rất nhiều rất nhiều người, tớ muốn khoe với tất cả mọi người.” “Muốn nói thì nói, thật sự tớ cũng muốn đấy.” Quý Tinh đưa tay bọc tay Lục Dư lại, lòng bàn tay nắm lại, sau đó dùng điện thoại chụp một tấm, giơ lên cho Lục Dư nhìn, “Thấy được không?” Tấm hình này không có bất kỳ kỹ xảo nào, không làm mờ nền, cũng không có filter gì đẹp, nhưng lại cực kỳ hợp mắt, cảnh đẹp ý vui, Lục Dư nhìn không rời mắt, “Vô cùng đẹp.” Vì vậy Quý Tinh liền đăng tấm hình này lên vòng bạn bè khoe khoang, trạng thái là: Tay hai người này đặt chung một chỗ rất xứng nha. Lục Dư cũng đăng nội dung giống vậy, chỉ có điều trạng thái đổi thành: Ừ, tay rất xứng đôi, người lại càng xứng. Sau khi đăng xong hai người đều cười ngây ngô, không thèm quan tâm tiếng tin nhắn liên hồi từ điện thoại, vứt di động sang một bên rồi ôm nhau cùng trò chuyện. Lục Dư nói, “Tinh Tinh, chúng ta ở cùng một chỗ được không?” Quý Tinh không hề nghĩ ngợi, “Được đó, nhà cậu gần công ty hơn một chút, còn có thể bớt tiền thuê nhà, tiết kiệm xăng, để cuối tuần rảnh rỗi tớ chuyển đến đây.” Lục Dư hôn nhẹ mặt cậu, “Cuối tuần này liền chuyển đến đi, tớ lái xe chở đồ cho cậu, mang mấy thứ cậu cần được rồi, những thứ khác có thể mua sau. Sau này tớ sẽ chịu trách nhiệm ba bữa một ngày của cậu, còn chịu trách nhiệm ngủ cùng cậu buổi tối, thế nào?” Quý Tinh đảo mắt cười, “Woa, cậu dùng cơ thể quyến rũ tớ, cậu thừa biết trừ cơ thể cậu ra bất cứ cám dỗ nào tớ cũng có thể kháng cự được, chuyển chuyển chuyển, cuối tuần này chuyển ngay.” “Sau này mua một căn nhà lớn một chút.” Lục Dư nói, “Phải có hai gian thư phòng, còn phải có một cái sân thượng thật lớn, phòng ngủ cũng có thể dùng cửa sổ sát đất.” Quý Tinh gật đầu phụ họa, “Phòng ngủ dùng rèm màu đậm nhé, che sáng tốt.” “Còn gì nữa không?” “Phòng tắm tốt nhất đặt một cái bồn tắm lớn, có thể làm trong bồn tắm, làm xong tắm rửa cũng tiện hơn.” “Vậy phải lắp cỡ lớn đấy.” “Nói không chừng tớ còn muốn nuôi mèo nuôi chó, phải có chỗ đặt chuồng nữa.” “Được, để trong thư phòng hoặc phòng khách đi.” … Tình cảm đến mức này đã không cần phải dè dặt nữa, bọn họ đã xác định rõ tình cảm dành cho nhau sẽ không bao giờ thay đổi, cũng không nghi ngờ tình cảm của đối phương một cách vô căn cứ nữa, vậy thì cứ dứt khoát đi, thoải mái bên nhau thôi, bởi vì hai người đã tốn quá nhiều năm lẩn quẩn mới tới được với nhau, vậy nên nhân lúc còn có khả năng, nhìn thấy được tương lai đầy tốt đẹp thì đừng chần chừ tiến tới, có chiêu thức gì để tán tỉnh đối phương thì cứ trổ hết ra, thẳng thắn đến với nhau không có gì phải sợ, cũng có thể vô cùng tự tin mà nói với bản thân, đừng chờ đợi. Đã sắp đi đến bến đò của nửa đời còn lại rồi, còn không mau lên thuyền. Sáng hôm sau lúc đi làm có vài đồng nghiệp khá thân trêu ghẹo chuyện yêu đương của Quý Tinh vài câu, cậu cũng bày ra trạng thái khoe ân ái, không ngoài dự đoán bị mọi người khinh bỉ. Giờ nghỉ trưa lúc Quý Tinh đang nhắn tin kèo kẹo với Lục Dư, Đồng Hoán gọi đến, truy hỏi tới tấp, đại ý đều hỏi cậu đang yêu đương với ai. Quý Tinh nói là Lục Dư, là người mà cậu vẫn luôn thích, Đồng Hoán kỳ lạ nói không phải anh ta đã có bạn gái rồi ư, vì vậy Quý Tinh lại giải thích vài câu đơn giản, sau khi Đồng Hoán nghe xong thì trầm mặc vài giây rồi bắt đầu cười to, được một lúc mới hỏi cậu: Tiểu Tinh, cậu có vui không? Quý Tinh nói, “Cực kỳ cực kỳ vui, cả đời này không thể nào không vui.” Đồng Hoán bên kia đầu điện thoại vừa không ngừng cảm thán tốt quá tốt quá, vừa luôn miệng bảo muốn gặp Lục Dư, Quý Tinh hẹn hắn thứ sáu cùng ăn cơm. Buổi chiều tan tầm cùng nhau về nhà, bên phía Quý Tinh kết thúc công việc sớm hơn một chút, cậu dứt khoát qua bộ phận hình ảnh tìm Lục Dư, lúc cậu đến vừa khéo trông thấy Lý Bình Tùng đang đưa lưng về phía cậu đứng trên hành lang nói chuyện với Lục Dư. Lý Bình Tùng khó tin hỏi, “Cậu có người yêu vậy mà anh lại không biết?” Giọng điệu và lời nói đều vô cùng quen thuộc. Lục Dư nâng cằm về phía Quý Tinh Tinh đứng phía sau hắn, “Anh cũng quen đó, cậu ấy đến rồi.” Lý Bình Tùng lập tức quay đầu, Quý Tinh cười lễ phép với hắn, “Chào anh Lý.” Nói xong liền đi tới chỗ Lục Dư, đứng cạnh anh, Lục Dư tự nhiên ôm vai cậu. “Cậu…” Lý Bình Tùng mắt há mồm nhìn hai người bọn họ, “Hai người là bạn gái —— không không không, là quan hệ người yêu?” Lục Dư gật gật đầu, thái độ rất thản nhiên, “Ừ, cậu ấy chính là người yêu của em.” “Nhưng không phải hai người là bạn học sao? Còn nhiều năm chưa từng gặp lại như vậy, trước kia cũng không nghe cậu tiết lộ một chút xíu tin tức nào còn gì?” Lý Bình Tùng trừng mắt hỏi. Lục Dư cười nói, “Là bạn thì không thể yêu đương à? Từ hồi cấp ba em đã thích cậu ấy rồi, vậy nên nhiều năm qua anh bảo em đi gặp những người khác, nếu không phải là cậu ấy thì đều không được.” Lý Bình Tùng nhất thời nghẹn lời, tiêu hóa cả buổi mới chậm rãi nói, “Lục Dư, cậu trâu bò thật. Mấy năm qua một cái rắm cũng không thả, đúng là giỏi chịu đựng.” Quý Tinh không nhịn được cười một tiếng, ý tứ sâu xa nhìn Lục Dư, Lục Dư cũng nhìn vào mắt cậu cười. Lý Bình Tùng thấy đôi mắt ẩn tình không dứt khỏi nhau này của hai người bọn họ liền cảm thấy mình cmn như một kẻ đần, hắn lại đột nhiên nhớ đến một chuyện, “Ai, nếu lúc trước anh không khuyên cậu tới đây làm việc, hai người cũng không thể thành đôi đâu, có phải nên tính anh có một phần công lao không?” Quý Tinh lập tức cười hì hì nói, “Lần sau nhất định mời anh Lý ăn cơm, không thể phủ nhận công lao của anh được. Lý Bình Tùng cũng cười, suy nghĩ cả buổi mới nói ra một câu, “Hai người các cậu đã ở bên nhau, sống thật tốt đó.” Nói xong vỗ vỗ vai hai người bọn họ, quay đầu rời đi. Buổi tối bọn họ cùng đến quán lẩu cay mới mở ở con phố phía sau, khí thế ngất trời ăn hết hai tiếng, ăn xong thì lái xe về nhà, Quý Tinh ngồi ở vị trí cạnh ghế lái trò chuyện với Lục Dư, nói với anh chuyện thứ sáu đi ăn, nói xong lại tán gẫu chuyện khác, lúc nói đến chỗ thú vị hai người bọn họ cùng bật cười, hay vào lúc đèn đỏ vô thức đối mặt, sau đó trao một cái hôn ngọt ngào ngắn ngủi. Xe chạy vào tiểu khu thì dừng lại, Lục Dư nhìn Quý Tinh áp má vào một bên xe, nhẹ nói, “Tinh Tinh, năm mới cùng tớ về nhà được không? Ông rất nhớ cậu.” Quý Tinh dừng động tác gỡ dây an toàn, quay đầu lại nhìn anh, cười nói, “Được, tớ cũng rất muốn đi.” Lục Dư nắm tay cậu siết chặt, “Sau đó có thể đến Cáp Nhĩ Tân chơi, xem điêu khắc băng.” Quý Tinh hỏi, “Vậy đi trượt tuyết được không?” Lục Dư nói, “Ừ, cậu muốn đi thì đi, sân trượt tuyết có rất nhiều.” Quý Tinh nói, “Đi vào tháng Giêng đi, có thể kịp lễ hội băng.” Lục Dư nói. “Được, vậy thì tháng Giêng.” Quý Tinh nói, “Đến phố trung tâm chơi chút nữa, ở đó rất nổi tiếng.” Lục Dư nói, “Được, muốn đi chỗ nào cũng được.” Hai người ở bên nhau, ngược chiều cũng được thuận gió cũng được, đến đâu cũng có thể, trên đường đi đều có ánh sao, đều rất sáng. Vậy thì lên đường thôi.
|