Tổng Hợp Đam Mỹ Đoản Văn + H Cao
|
|
Ta đem tay dính đầy trơn cao kéo tiểu đông tây kia ra, ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp lấy đầu của nó, rồi mới để hai đầu ngón tay đưa đầu nó chen vào cúc huyệt đang không ngừng đóng mở của đệ đệ, nghe được hắn kích thích hét lên.
Chậm chậm đem tiểu gia khỏa đưa vào trong huyệt…Tiểu gia khỏa lộ ra nửa cái đuôi rồi cũng toàn bộ đều tự động trượt đi vào.
“A….Không cần…Ô ô….Lấy ra đi….Đi ra ngoài…Đó là xà a….Không cần….A a….”Đệ đệ thân thể điên cuồng lộn xộn, kêu to ta phải tốn một phen sức lực đè hắn lại.
“Là một loại tình thú xà đáng yêu a! Không cần sao? Chẳng lẽ ngươi khó chịu?” Ta duỗi ngón tay gõ gõ lão nhị cao kiều của đệ đệ, dẫn đến hẳn thở hổn hển “Sao lúc nào cũng nói lời không thật lòng vậy?”
“Sướng….A…Hắn lại động…Ư…a….Nó lạnh quá…A….Ca ca…Ôm…” đệ đệ hai mắt sương mù nhìn ta, ta liền theo lời ôm chặt lấy hắn, hôn thật sâu.
“Ca ca…Ư…Ca ca….Ca ca…Nó lạnh quá….Ca ca…”Đệ đệ không ngừng kêu ta làm ta có một loại xúc động muốn thay thế con rắn nhỏ trong cơ thể hắn ngay lập tức, nhịn xuống! Nhịn xuống!
“Ca ca…Ư… a…Ta yêu ngươi….Ca ca….”
“Ngươi nói cái gì?” Tựa hồ nghe đến những từ không thể, ta kinh ngạc hỏi lại, nhưng là đệ đệ cũng không nói, một mực rên rỉ, ta dồn dập thúc giục “Nói cái gì? Ta không có nghe rõ! Nói lại lần nữa xem!”
“A….Ta nói…Ừ…Ta …..Ta yêu…..A a…..Ngươi…Ư… a…”
“Ngươi yêu ta? Ngươi yêu ta có phải không? Không phải là ta một mình đơn phương phải không?”
“Ừ….A….Phải….Yêu ngươi…A…”
“Thật vậy chăng! Thật vậy chăng!” Ta điên cuồng hôn hắn, ngón tay tiến vào cúc huyệt đã ươn ướt, thăm dò một hồi lâu mới đụng phải một cái gì đó hơi lành lạnh, vẫn còn chôn sâu bên trong, ta đưa tay chen vào, cuối cùng bắt được mạnh mẽ đem nó rút ra, ném ra ngoài (=.=)
“A! ! ! Ta muốn ra… A… Ca ca… Ô ô…” Mãnh liệt kích thích làm cho đệ đệ nói năng lộn xộn, đột nhiên xuất hiện cảm giác hư không khiến cho thân thể hắn không ngừng ma sát cái chăn phía dưới.
Ta nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, phía dưới của ta đã kiêu ngạo cao cao nhếch lên từ lâu. Ổn định cái mông của đệ đệ, hô to “Ta tới đây!” thoáng cái thật sâu đỉnh đi vào, vào xong không ngừng chút nào mà dùng lực rút ra rồi lại hung hăng đỉnh vào chỗ sâu bên trong.
“A….Chậm ~ chậm một chút…A a a…Quá sâu…”
“Là thế này phải không?” ta đột nhiên dừng lại hạ thân, đem lão nhị chậm rãi rút ra bên ngoài.
“Ô ô…không muốn đi ra ngoài…Tiến đến…khi dễ ta ô ô… vào a…dùng sức….Ư… a…” đệ đệ đột nhiên kẹp chặt lão nhị của ta, eo hướng lên không cho ta đi ra, bất quá tay bởi vì bị trói làm động tác đứng dậy rất khó khăn. Ta cởi bỏ trói buộc trên tay hắn, hắn liền lập tức chăm chú ở ngực ta, hạ thể đem dục vọng của ta một hơi nuốt vào, cái eo kịch liệt đong đưa làm ta bị từng đợt khoái cảm đột kích.
Đệ đệ đều đã chủ động như thế, ta sao còn có thể làm thánh nhân? Hung hăng chạy nước rút đi vào, thoáng đẩy ra lại hung hăng đỉnh đi vào.
“A…Ta nhanh…bị ngươi giết chết…A a….Dùng sức…” thanh âm đệ đệ dâm đãng vang lên bên tai.
“Cái kia còn muốn ta dùng sức?” Ta cố ý vừa ngoan vừa hung ác cãi lại “Ngươi kẹp ta đây sảng khoái…”
“A….bại hoại….Ư…..a………. a….Nhẹ….nhẹ một chút…”
“Kẹp chặt…A….Chính là như vậy….Sảng khoái…”
“Từ bỏ…Ô ô…Ta muốn….muốn tiết….Ô ô…để cho ta tiết…”
“Không được….để cho ta sướng lâu một chút….” Ta cũng nhanh đến cao trào rồi, bắt đầu càng thêm kịch liệt đút vào, ta nghe được bắp đùi đụng vào cái mông của đệ đệ vang lên những thanh âm “bành bạch” nặng nề.
“A~ ~ sướng chết ta!” Cuối cùng một cái đỉnh vào, đem toàn bộ tinh hoa của mình phun tiến vào bên trong mật huyệt của đệ đệ, đồng thời buông ra khăn gấm, tinh dịch của đệ đệ phun ẩm ướt bộ ngực của chúng ta.
———-oOo———-
|
Bắt buộc trúng thưởng Tên gốc : Cường bách trung tưởng Tác giả :Lang Bá Tước Phân loại :hiện đại / vườn trường/ phúc hắc/ H70%/ thoải mái/HE
Cp :Diêu Vọng Kì x Chu Hầu Tình trạng gốc: Hoàn~ ( 10 chương – ^^!)
Edit :Rừng Thần Thoại
Văn án :
Sách, suy bạo .
Chu Hầu vì được cử đi vào đội học điền kinh , chi phí phụ toàn bộ miễn phí mà lựa chọn vào trung học Nam Khê, vừa mới khai giảng liền nhồi vào đầu không ít tuyên ngôn
Hắn ngày đầu tiên bị ngồi cả buổi nghe khai giảng , rồi toàn bộ giáo mê gái vây quanh Mị hí mắt nhìn chòng chọc, Mị hí mắt là người thứ nhất trước tuần trước trên sân thể dục, thế nhưng XXX hắn. . . Khụ, quên đi, chuyện như thế #$^&@ hắn vẫn là đừng nói nữa
Từ này về sau cuộc sống của hắn hoàn toàn không thoát khỏi Mị hí mắt, nhưng hắn lại vẫn dùng từ dễ nghe làm cho người ta dễ phát hoả, kêu mình là tiểu hầu tử. . .
Nhưng là mỗi lần nghe được Mị hí mắt gọi hắn là tiểu hầu tử vẫn là sẽ theo sau chính mình rốt cuộc là như thế nào a!
Chương 1 : Bắt buộc trúng thưởng
Tháng chín, đầu thu, Nam Khê trung học nghênh đón nhiều học sinh. Nam Khê trung học rất nổi danh giàu có,có nhiều tiêu chuẩn được đặt ra mới có thể qua cửa, nhiều sư phụ tài giỏi, thậm chí ngay cả hệ khoa thể dục cũng là có chút danh tiếng.
Mà năm nay, có một đại đệ tử nhập học làm cho hiệu trưởng Nam Khê trung học cười không ngừng, điểm nhập học Nam Khê trung học từ trước tới nay cao nhất, ngay cả thành tích thể dục cũng cao ,làm cho bộ phận giáo viên – tất cả lão sư thể dục đều xoa tay muốn làm cho hắn gia nhập giáo đội.
Hiệu trưởng cười ha hả mà thưởng thức hồ sơ vị đệ tử một hồi, rồi mới xoay người cười ha hả mà nhìn giáo viên bên trong phòng đang im lặng làm cảnh.
Ở giữa sân có một bảng thông báo to đùng , làm cho phần đông tân sinh có thể tăng tốc chen chúc mà tìm được lớp học của mình, chẳng qua hiện nay tân sinh tựa hồ không kịp tìm tên chính mình rốt cuộc ở mấy ban.
|
Ít nhất học sinh nữ cũng không vội.
Thuần một màu đồng phục của nữ sinh đang toàn bộ vây quanh một nam sinh cao lớn đồng dạng màu đồng phục. Nhìn ra nam sinh ít nhất một trăm chín mươi cm , ở sau đồng phục che lấp có thể nhìn thấy dáng người mô- đen, diện mạo anh tuấn, tươi cười mê người .Phảng phất nụ cười trăng rằm, ánh mắt làm cho càng ngày càng nhiều nữ sinh tụ tập ở bên người hắn, thậm chí ngay cả học tỷ năm hai ,năm ba cũng nhịn không được đã chạy tới vây xem chụp ảnh.
Trừ bỏ bên ngoài hảo đến làm cho người ta không thể bới móc ở ngoài, mọi người cũng đã sớm nghe nói người này chính là đồng học có điểm cao nhất từ trước tới nay tới nhập học, tất cả lão sư thể dục đều muốn tuyển nhận đứa bé huyền thoại được nuôi dưỡng tốt kiêm thể dục kiện tướng ─ Diêu Vọng Kì.
Diêu Vọng Kì bảo trì nụ cười hoàn mỹ ứng phó nhóm người này. Phảng phất nhìn không thấy nữ sinh phía cuối trong biển người, trong lòng chính chán đến chết mà nghĩ muốn thoát thân, đột nhiên một sự kiện xông vào tầm mắt hắn .
Đầu sáng lạn khống giống màu tóc vàng dưới ánh mặt trời lòe lòe tỏa sáng, Diêu Vọng Kì nghĩ thầm,rằng tóc kia sờ nhất định thực mềm mại, còn có cùng với làn da cũng trắng nõn , Diêu Vọng Kì chậm rãi gợi lên thâm ý mà mỉm cười.
Vừa lúc đối phương tựa hồ nhận thấy được có người nhìn hắn mà quay đầu , Diêu Vọng Kì lập tức bị ánh mắt màu xanh biếc của đối phương không giống người phương Đông hấp dẫn.
Khuôn mặt kia mà khóc nhất định thực đáng yêu. . . . . . . . .
“Nột nột, ” một gã đứng ở bên cạnh Diêu Vọng Kì , nữ sinh nhìn hắn tựa hồ không yên lòng, lá gan lớn thân thủ lôi kéo tay áo hắn, nàng giả bộ thanh âm rất đáng yêu hỏi, “Ngươi đang nhìn cái gì nha?”
Diêu Vọng Kì phục hồi tinh thần lại, mỉm cười hỏi, “Ngươi có biết Hắn là ai không?”
Hắn chỉ chỉ người hiện tại đang ở cùng một nam sinh nhuộm đủ mọi màu sắc cùng đùa giỡn với nam hài tóc vàng, hai người tựa hồ là bằng hữu.
Cô gái thuận theo nhón tay Diêu Vọng Kì xem qua , lập tức thực không giữ được hình tượng mà sách một tiếng, “Hắn thế mà cũng đến Nam Khê trung học a. . . . . . . . .”
“Ân?”
“A, không có việc gì.” Cô gái làm ra vẻ mà cười duyên , “Hắn gọi Chu Hầu,người bên cạnh kia kêu Lâm Khỉ, bọn họ hai người cùng ta học ở Quốc Trung, trước kia chính là những tên côn đồ phiền toái. . . . . .”
Cô gái đô đô miệng, gặp Diêu Vọng Kì không có phản đối liền ôm cánh tay hắn, “Ngươi vẫn là không cần theo chân bọn họ lập quan hệ nga, nghe nói bọn họ còn trong hắc đạo, rất nguy hiểm .”
“Nga?”
“Bọn họ loại này suốt ngày chỉ biết làm chuyện xấu ,đánh nhau, hắc đạo đều là như vậy .” Cô gái hừ một tiếng, “Cùng loại hỗn hắc đạo này chung cái trường học thật sự thực nguy ai. . . . . .”
“Ngươi xem không dậy nổi hắc đạo?”
Cô gái nghe thấy thanh âm Diêu Vọng Kì đột nhiên trở nên lãnh ngạnh, nàng ngẩn người, ngẩng đầu nhìn vẫn như cũ là đang mỉm cười , “Cái gì?”
|
“Ngươi xem không dậy nổi hắc đạo?” Diêu Vọng Kì lại hỏi một lần.
“Cái, cái gì nữa. . . . . Hắc đạo không phải vốn cũng rất chán ghét sao . . . . . . . . .” Cô gái bị Diêu Vọng Kì đột nhiên tản mát ra hơi thở nguy hiểm làm doạ, nơm nớp lo sợ mà lui về sau.
“Ta cũng vậy ,hắc đạo nga.” Diêu Vọng Kì lệch đầu cười cười, nâng ngón tay búng cái vang.
Lúc đó một đôi mặc áo sơmi hoa, làn da lỏa lồ bên ngoài toàn bộ đều là hình xăm hung thần ác sát , tên côn đồ liền lao tới vây quanh tên nữ sinh kia, nàng sợ tới mức ngay tại chỗ thét chói tai bất tỉnh.
Diêu Vọng Kì vừa lòng mà nhìn, mọi người hoảng sợ dùng ánh mắt cùng đám tên côn đồ kia lớn tiếng cung kính rồi nhanh chóng đi vào trường học.
“Thiếu gia, ngài không phải nói không nên làm thái quá sao?” Không biết cái gì thời điểm ở đây, nam nhân tây trang một màu đen đi theo Diêu Vọng Kì hỏi.
“Lí Dục, ngươi cũng biết ta chán ghét nữ sinh làm ra vẻ chứ.” Diêu Vọng Kì vô tội mà nhún vai, “Hơn nữa nàng lại chán ghét người khác là hắc đạo , kỳ thị hắc đạo , đương nhiên phải cho nàng một chút cảnh cáo.”
Diêu Vọng Kì tựa tiếu phi tiếu mà quay đầu lại ,nhìn thoáng qua bảo tiêu kiêm Phó Thủ, “Dù sao ngươi cũng không phản đối như ta vậy đi.”
“Đúng vậy, thiếu gia.” Lí Dục khóe môi gợi lên, “Ta với ngài vì quang vinh, lão gia biết nhất định cũng sẽ phi thường cao hứng.”
Nghĩ đến trong nhà ,người kia vẫn đều ý đồ dạy hắn cùng A Lân như thế nào triển lộ khí thế hắc đạo giống lão ba, Diêu Vọng Kì bất đắc dĩ mà cười cười, “A Lân thật sự không suy nghĩ theo ta cùng vào Nam Khê trung học sao ?”
“Đúng vậy, Tiểu Lân gia vẫn là lựa chọn Bắc Võ trung học.” Lí Dục gật gật đầu, “Nói là rời nhà gần nhất.”
Diêu Vọng Kì nhún nhún vai. Hắn là đệ đệ song bào tha Diêu Vọng Lân từ nhỏ rất bạo, có thể ngồi liền tuyệt đối không đứng, có thể ngủ liền tuyệt đối bất tỉnh, ngay cả sáng sớm hai mươi phút trong nhà đi xe đến Nam Khê trung học đi học cũng không chịu , tình nguyện lãng phí kết quả trắc nghiệm để lấy điểm cao nhất, về nhà chỉ có năm phút đồng hồ lộ trình, chuyên thu đệ tử không tốt ở Bắc Võ trung học .
“Quên đi, A Lân cao hứng là tốt rồi.” Diêu Vọng Kì bĩu môi, “Dù sao lão ba làm cho hắn sau này phụ trách công việc bên ngoài, hắn không nghĩ động cũng phải động.”
Bỏ qua một bên đệ đệ lười nhác nhà mình , Diêu Vọng Kì trước mắt là hỏi sự kiện rất trọng yếu , “Cái tên Chu Hầu điều tra được không?”
“Đúng vậy, thiếu gia.” Lí Dục bắt đầu đọc làu làu , mà nói ra từ lúc Diêu Vọng Kì quyết định muốn tới Nam Khê trung học ,thì cũng đã đối toàn bộ tư liệu từ giáo viên đến học sinh đều điều tra tốt, “Chu Hầu này do môn điền kinh được vào Nam Khê trung học, gia đình mồ côi, trước mắt ở cùng phụ thân , mẫu không rõ, nhưng tám chín phần phụ thân hắn từng giao dịch kĩ nữ ngoại quốc, Chu Hầu cũng không thường trở về nhà trọ ở cùng phụ thân, phỏng đoán nguyên nhân đại khái là phụ thân say rượu cùng thói quen bạo lực có quan hệ, bình thường tan học thời gian không phải học tập chính là đi làm công, rồi ở cùng vị bằng hữu kia.”
|
Nghe xong Lí Dục báo cáo, Diêu Vọng Kì lại hỏi, “Hắn có cùng lớp ta không?”
“Đúng vậy, đã muốn bảo đảm trung học ba năm đều cùng ngài cùng lớp, thiếu gia.”
“Cám ơn ngươi, Lí Dục.” Diêu Vọng Kì vừa lòng mà nở nụ cười, “Ngươi trở về cùng lão ba hồi báo , thời điểm nhớ rõ thuận tiện nói với hắn, ta mang Chu Hầu về nhà sẽ đối người ta thân thiết một chút.”( o.o == số em khổ rồi đây – haizzzzzz)
“Lý do là?”
“Hắn mới có thể là con dâu tương lai Diêu gia a, đương nhiên phải trước đối người ta hảo một chút, bằng không hắn bị dọa chạy ,trở về sẽ phiền toái một chút.”
“. . . . . . . . . Phải”
Chu Hầu một tuần nay vẫn cảm thấy được là lạ , tổng cảm thấy được có người nhìn hắn chòng chọc, mỗi lần vừa quay đầu lại liền thấy ,người kia bị một đám nữ nhân vây quanh đến ra không được , phao mị mị nhãn hướng hắn cười. ( hầy, đã hiểu cái mị mị nhãn là gì rồi chứ không phải tên đâu :3).
Cười cái rắm a? Chu Hầu không quá thích mà trừng mắt liếc một cái , đối hắn cười mị mị nhãn.
Nhưng hắn cũng không có hứng thú đi chủ động khiêu khích người khác, hai người này tường an vô sự mà tới cuối tuần.
“Hắc! Hầu tử, cái mị mị nhãn có việc muốn tìm ngươi nga.” Tóc qua một tuần bị huấn luyện viên đuổi theo như trước đủ mọi màu sắc , Lâm Khỉ vẻ mặt như xem kịch vui mà tát một cái ,chụp lưng Chu Hầu , hắc hắc cười nói.
“Gì, rất đau ai, tạp mao!” Vốn đang nhìn ngoài cửa sổ không trung ngẩn người ,Chu Hầu xoay người lại thưởng Lâm Khỉ một quyền.
“Con mẹ nó đừng gọi ta tạp mao!” Lâm Khỉ cho Chu Hầu một ngón giữa, người trẻ tuổi hiếu động mà ẩu đả qua lại, cuối cùng thở hồng hộc mà ngưng chiến.
“Được rồi, ngươi mới vừa nói ai muốn tìm ta?” Chu Hầu một bên nâng Lâm Khỉ đang nằm trên mặt đất hỏi.
“Mị mị nhãn.”
“Hắn tìm ta để làm chi?” Cuối cùng là nhìn hắn khó thấy chịu muốn làm một trận sao ?
“Chưa nói, đàn em hắn theo ta nói hắn ở sân thể dục, sau đám cây cối chờ ngươi.”
“Úc.” Chu hầu gãi gãi đầu, “Hiện tại?”
“Đúng vậy, bằng không từ chối?”
“Dựa vào, ta đều còn không có ăn cơm trưa .” Chu Hầu thở dài, loại sự tình này theo trí nhớ hắn tới nay vẫn không đoạn tuyệt , “Uy, giúp ta mua cơm xương sườn.”
“Uy gì uy, không lễ phép , cẩn thận ta đem ngươi làm cơm trưa ăn sạch.” Lâm Khỉ lại thưởng Chu Hầu một cái tát.
“Dám ăn sạch ta liền quăng ngươi xuống biển.”
Còn đang chiếp chiếp méo mó Lâm Khỉ khinh thường mà hừ một tiếng, Chu Hầu xoay người hướng sân thể dục đi đến.
Chậm rì mà đến đến sân thể dục , Chu Hầu thấy một băng rôn khai giảng thịnh hành, mị mị nhãn vạn nhân mê đã sớm ngồi ở dưới tàng cây chờ hắn, thấy hắn xuất hiện, đối phương tựa hồ thật cao hứng mà đứng lên cùng hắn chào hỏi.
|