Tổng Tài Rất Phúc Hắc
|
|
16. Đồng sàng cộng chẩm (Cùng giường chung gối)
Tống Tử Hàm cầm sách trên giá lên xem, có rất nhiều thể loại, pháp luật, quản lý, tài chính đều có. Tống Tử Hàm là học quản trị kinh doanh, những sách này cậu trước kia đều có tiếp xúc, nhưng là dù sao cũng là chuyên ngành quản trị kinh doanh , cái gì cũng học nhưng kết quả mỗi thứ chỉ hiểu biết chút ít.
Tống Tử Hàm đi tắm rửa một chút, đổi lại một bộ quần áo an vị tại trên ghế sofa đọc sách. Đợi đến lúc chín giờ liền mang một ly coffee đưa vào thư phòng, Hàn Triết Si nhíu mi tâm, uống một ngụm coffee rồi tiếp tục công việc.
Cái này là hậu quả của việc nước tới chân mới nhảy, đáng đời.
Hàn Triết Si từ trong thư phòng lúc đi ra là đã 12 giờ, Tống Tử Hàm bất tri bất giác đã nằm trên ghế sofa ngủ. Trên người bị vật nặng đè ép một chút, Tống Tử Hàm liền tỉnh, mở to mắt nhìn thấy chính là khuôn mặt của Hàn Triết Si.
Người kia nặng như vậy mà còn đè lên người ta, Tống Tử Hàm dùng tay đem hắn đẩy ra, “Này, anh làm gì!”
Hàn Triết Si nửa híp mắt mệt mỏi, cầm lấy tay Tống Tử Hàm, nói: “Ta toàn thân đều đau nhức, giúp ta mát xa.”
Tống Tử Hàm nhìn hắn, đúng là từ giữa trưa ăn cơm xong vẫn bận rộn đến bây giờ, liên tục làm việc nhiều giờ đồng hồ, đối với một chuỗi số liệu cùng bản khai.
Tống Tử Hàm thấy hắn mệt mỏi như vậy cũng nhượng bộ đáp ứng giúp hắn mát xa, mặc dù vừa rồi cũng không có nghe lời hắn xem chương trình dạy mát xa kia.
Hàn Triết Si chỉ mặc áo sơ mi màu trắng, mặt úp xuống nằm ở trên giường to, Tống Tử Hàm đứng tại bên giường giúp hắn xoa bóp bả vai.
Hàn Triết Si ôm gối đầu, hơi hơi nhắm mắt lại hưởng thụ “Đừng chỉ bóp vai, eo cũng đau.”
Tống Tử Hàm nhìn phần eo của hắn, nghĩ đến chuyện niết chỗ đó tim cũng đập rộn lên, dựa vào cái gì hắn bảo niết ở đâu mình liền niết ở đó, người ta cũng không phải nhân viên mát xa chuyên nghiệp.
Hàn Triết Si cầm tay của hắn đặt trên lưng, mơ mơ màng màng nói: “Đau.”
Tống Tử Hàm bất đắc dĩ, ai kêu hắn hôm nay mệt mỏi mười mấy giờ. Thời điểm mới bắt đầu xoa bóp eo hắn, tay Tống Tử Hàm còn có chút run rẩy, một lát sau cũng bình tĩnh lại.
Qua hồi lâu, thấy Hàn Triết Si không có động tĩnh, Tống Tử Hàm cho rằng hắn ngủ rồi, đang muốn lấy chăn giúp hắn đắp lên, ai ngờ người rõ ràng thoạt nhìn đã ngủ đột nhiên xoay người ôm eo Tống Tử Hàm đặt cậu xuống giường.
Tống Tử Hàm vội vàng không kịp chuẩn bị, thoáng cái bị hắn đưa đến trên giường. Tống Tử Hàm dùng cả tay cả chân ra sức giãy dụa, lão sói xám tổng tài ôm rất nhanh, người trong ngực vùng vẫy thật lâu cũng không thể thoát khỏi.
Đã quên nói, Hàn đại tổng tài đã từng học qua Taekwondo, kỳ thật cũng không có gì lợi hại, chỉ mới tới đai đen mà thôi.
Hàn Triết Si thanh âm vẫn là mơ mơ màng màng “Đừng nhúc nhích.”
Tống Tử Hàm hai tay đẩy lồng ngực của hắn, “Buông ra!”
“Ngày mai còn phải họp, chớ lộn xộn, để cho ta hảo hảo nghỉ ngơi.” Hàn Triết Si thấp giọng nói.
Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi người ta không có một điểm ý kiến, nhưng là tại sao phải ôm người ta? !
Hàn Triết Si hít sâu vài cái, tà mị mà tại bên tai Tống Tử Hàm nói: “Dùng loại dầu gội đầu gì vậy, thơm quá.”
Đối với một nam nhân nói loại lời này, quả thực là biến thái! Tống Tử Hàm nhỏ giọng nói: “Thả ta ra!”
Hàn Triết Si đem môi tới gần bên tai Tống Tử Hàm, thanh âm mơ mơ màng màng, “Yên tâm, hôm nay rất mệt a, ta sẽ không đối với em làm cái gì. Nếu như em tiếp tục nhích tới nhích lui, đưa tới phản ứng của ta, sẽ rất khó nói.”
Tống Tử Hàm lập tức bất động, “Anh…” Sau đó một chữ cũng không biết nói cái gì, bị ngữ khí bá đạo kia khiến cho mặt đỏ tới mang tai.
Người trong ngực rốt cục an tĩnh lại, Hàn Triết Si thoả mãn mà câu lên khóe môi, hai tay lại thu thu, đem Tống Tử Hàm ôm càng chặt hơn.
Tống Tử Hàm nói: “Buông ra, ta đi tắt đèn.” Loại phương thức trốn chạy này cũng cũng quá non nớt rồi.
Hàn Triết Si nhỏ giọng trở lại: “Đèn trong phòng đều là điều khiển bằng âm thanh, chỉ cần nửa giờ không có thanh âm sẽ tự động tắt, không cần phải tay động.”
Tống Tử Hàm im lặng, cung cấp phục vụ của khách sạn năm sao có cần phải nhân tính hoá như vậy không!
Yên lặng một lúc, Tống Tử Hàm nghĩ dùng cái cớ gì để cho Hàn Triết Si buông tay, vừa nghĩ tới Hàn Triết Si còn chưa có tắm rửa, vì vậy, đang chuẩn bị mở miệng, nhưng là người kia hô hấp rất vững vàng, hẳn là ngủ rồi.
Tống Tử Hàm cuối cùng vẫn là quyết định trầm mặc, không nên quấy rầy hắn. Đèn trong phòng giống như Hàn Triết Si đã nói, sau nửa giờ không có động tĩnh sẽ tự động tắt. Trong phòng một mảnh đen kịt, chỉ có thanh âm hai người hô hấp, Tống Tử Hàm tâm như nổi trống, tư lúc bị hắn ôm vào trong ngực nhịp đập đã không còn bình thường, cho nên, đại não một mực rơi vào trạng thái sinh động, như thế nào cũng ngủ không được.
Sáng sớm hôm sau, thời điểm Tống Tử Hàm mở mắt, Hàn Triết Si đã buông lỏng cậu. Vội vàng từ trên giường đứng dậy, ngày hôm qua giầy chưa cởi mà cứ như vậy ngủ, cũng không biết đã ngủ lúc nào.
Hiện tại mấy giờ rồi?
Đại hội cổ đông chín giờ chính thức bắt đầu, dựa theo quy định công ty, cổ đông tham dự đại hội không được chậm trễ.
Ra cửa phòng, Tống Tử Hàm nhìn đồng hồ trên tường chỉ tám giờ, lập tức nghĩ đến có phải sẽ muộn hay không. Hàn Triết Si vừa vặn từ trong phong tắm đi ra, tắm rửa xong, thay một bộ quần áo, nhìn Tống Tử Hàm nói: “Mười lăm phút chuẩn bị, nhanh đi.”
Tống Tử Hàm lên tiếng ah, lập tức đi đánh răng rửa mặt.
Công ty phái xe ô tô đặc biệt tới đón, Tống Tử Hàm giúp Hàn Triết Si mang theo một ít văn bản tài liệu ra khỏi khách sạn, bữa sáng cũng vội vội vàng vàng cầm trên tay ăn.
Thời điểm diễn ra đại hội cổ đông, người không có phận sự là không thể vào, Tống Tử Hàm cùng với thư ký và trợ lý của các cổ đông khác đều phải chờ tại phòng khách.
Tới buổi trưa, mấy đại cổ đông dùng cơm tại nhà hàng của khách sạn. Tống Tử Hàm cũng cùng mấy ngươi thư ký cùng trợ lý kia ăn cơm tại một phòng khác.
Trong lúc dùng cơm, Tống Tử Hàm cùng một thư ký hàn huyên. Thư ký này là từ nước Mỹ du học trở về , học vấn cùng dáng người đều rất tốt.
|
Buổi sáng chứng kiến Tống Tử Hàm với Hàn Triết Si đi cùng nhau, liền cho rằng Tống Tử Hàm là trợ lý của Hàn Triết Si. Quanh co lòng vòng hỏi một ít chuyện về Hàn Triết Si, Tống Tử Hàm cũng chỉ là đơn giản mà đáp vài câu.
Hàn Triết Si loại người này trong mắt nữ nhân là xứng với danh bạch mã vương tử, có nhà có xe có tiền, có học vấn có dáng người, có năng lực, tuổi còn trẻ đều là một nửa lý tưởng mà nữ nhân chưa xuất giá luôn mơ ước.
Cũng chỉ có Tống Tử Hàm thời điểm nghe được có người ca ngợi Hàn Triết Si gương mặt lại khổ bức, trong nội tâm rất muốn nói kỳ thật cái này biểu hiện ra bên ngoài thực là Cao Phú Soái nhưng sự thật bên trong chính là bá đạo cùng biến thái!
Đại hội cổ đông tiến hành suốt một ngày mới chấm dứt, Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si trở về khách sạn.
Hàn Triết Si buổi tối còn có một tụ hội, nói là tụ hội cũng có chút gượng ép, bất quá có một đồng học trường cấp 3 đúng lúc cũng đang ở Hàng Châu, cho nên hẹn ra gặp mặt, địa điểm là quán bar xa hoa nhất thành phố.
Trường cấp 3 của Hàn Triết Si là trường học quý tộc tương đối nổi danh ở trong nước, có thể đi học đương nhiên cũng là phi phú tức quý. Mà lần này đồng học cũ hẹn ra kia cũng là thiếu gia của công ty kinh doanh, đại thiếu gia không biết dân gian khó khăn cả ngày chơi bời lêu lổng, vung tiền như mưa, chỉ biết sống phóng túng, sinh hoạt buông thả xa hoa lãng phí.
Con ông cháu cha phần lớn đều như vậy, ỷ vào cha mẹ của mình có tiền có thế liền không biết tiết chế tiêu xài. Xã hội này vấn đề về con ông cháu cha quá nhiều, thời sự mỗi ngày đều đưa tin, vị nào nhà giàu đệ tử làm cái gì, để cho toàn bộ xã hội xem thường, vị nào quan gia đệ tử làm cái gì, lại để cho toàn bộ xã hội phỉ nhổ.
Con ông cháu cha trên internet trắng trợn khoe của, con ông cháu cha đua xe đụng chết người còn kiêu ngạo mà giương lấy cái cằm nói một câu: “Cha ta là Lý Cương.”
Tống Tử Hàm chịu không được không khí trong quán rượu, ngọn đèn màu sắc mờ ảo, ghế sofa màu đỏ quây thành nửa vòng, phía trước đặt một bàn trà dài mảnh. Cái này cũng không có gì, sau khi Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si tiến đến ghế lô chưa được bao lâu, liền có một đám nữ nhân ăn mặc nóng bỏng tiến vào. Xoay dáng người, cố ý phóng nhu thanh âm, gương mặt trang điểm vô cùng đậm, Tống Tử Hàm đều có chút phản cảm. Cậu cũng là nam nhân, nhưng là đối với mấy nữ nhân khẩu vị nặng này vẫn tương đối phản cảm.
|
17. Xa hoa truỵ lạc
Đồng học cùng trường cấp 3 của Hàn Triết Si ngồi uống rượu nói chuyện phiếm, bên cạnh mỹ nữ bưng chén rượu yêu mị mà tán tỉnh, một đôi bàn tay sơn móng màu đỏ ngay trên người Hàn Triết Si sờ tới sờ lui, thân thể hận không thể dán lên người hắn. Hàn Triết Si mày cũng không nhăn một chút, ngẫu nhiên đối với nữ nhân bên cạnh tươi cười tà mị.
Tống Tử Hàm bên cạnh cũng có một em gái bồi rượu, nhưng là Tống Tử Hàm hữu ý vô ý kéo ra khoảng cách với nàng, bồi rượu tiểu thư rót một chén cho cậu, Tống Tử Hàm khoát tay nói không uống rượu. Bị bồi rượu tiểu thư từ trên xuống dưới quét mắt vài phút, xác định một chút cậu có phải là nam nhân hay không.
Lại liếc mắt nhìn Hàn Triết Si bên kia ứng đối tự nhiên, chắc hẳn hắn thường xuyên tới chỗ như thế, đã trở thành bình thường như cơm bữa.
Tống Tử Hàm thật sự chịu không được, nhưng lại không muốn cùng Hàn Triết Si nói cậu muốn ra ngoài, bằng không thì hỏng mất hào hứng của hắn. Tống Tử Hàm móc ra điện thoại, tìm số của Hàn Triết Si, phát một tin nhắn qua.
Bên trong quá buồn bực, ta đi ra ngoài một chút.
Tống Tử Hàm nhắn tin xong liền đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, bên ngoài ngọn đèn màu sắc rực rỡ, trên hành lang tràn ngập mùi rượu cùng mùi thuốc lá, nghe cũng có chút khó chịu, trong ghế lô bồi rượu tiểu thư cùng nam nhân tiếng cười tán tỉnh khiến cho người ta buồn nôn.
Tống Tử Hàm bước nhanh ra khỏi quán bar, cuối cùng cũng có thể hô hấp một chút không khí mới mẻ.
Bên ngoài quán bar là một đầu đường cái, ra vào cửa quán rượu đều là nhà giàu đệ tử, trái ôm phải ấp mà hướng về bên này đi tới. Quá xa hoa lãng phí, không muốn qua đường cái, Tống Tử Hàm lại đi vào trong ngõ nhỏ tương đối yên lặng. Vùng này coi như phồn hoa, quán bar cùng phòng karaoke tốt nhất đều tụ tập ở bên cạnh.
Bị đèn đường mờ vàng chiếu lên con đường nhỏ chỉ có thể vừa một chiếc xe, hai bên đều là tường, trên tường tràn đầy hình vẽ, loạn thất bát tao nhìn không ra cái gì gọi là nghệ thuật đường phố.
Tống Tử Hàm ôm tâm tính tản bộ một đường đi vào bên trong, bên cạnh một nam tử uống say chống đỡ vách tường phiên giang đảo hải mà nôn ra, nghe thanh âm biết được hắn rất khó chịu. Chuyện này vẫn là không nên xen vào việc của người khác thì tốt hơn, dù sao là người xa lạ, uống say mọi người có chút cuồng loạn, Tống Tử Hàm nghĩ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện vượt qua hắn.
Nhưng là càng đi vào trong, càng cảm thấy không đúng, bên trong còn có một gian quán bar, trước cửa cũng không có màu sắc rực rỡ lóng lánh đèn nê ông, chỉ có trên cạnh cửa treo một tấm biển loá lên chữ ‘BAR’ mới biết được đây là quán bar.
Bên tường một thân ảnh cao lớn tại dưới ánh đèn chậm rãi động lên, còn phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, Tống Tử Hàm nhìn kỹ lại mới biết là hai người đang hôn nhau, hơn nữa, hai người đều là nam nhân! Một nam nhân cao lớn hung mãnh cùng một người tương đối nhỏ yếu, bởi vì đưa lưng về phía sau, cho nên người cao lớn phía trước đều đem hắn chặn trong lồng ngực.
Tống Tử Hàm lúc này mới kịp phản ứng, quán bar này có khả năng là gay bar. Vừa mới đi vào là một đôi đồng tính đang ôm ôm ấp ấp.
Đến nhầm địa phương! Tống Tử Hàm cất bước muốn đi trở về, phía trước lại bị một người ngăn cản, là một người ngoại quốc mặc áo ba lỗ, thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn.
Người ngoại quốc cường tráng nhìn Tống Tử Hàm đến gần nói: “Hey, handsome guy!”
Tống Tử Hàm không phản ứng hắn trực tiếp vòng qua mà đi, cánh tay lại bị giữ chặt, lực độ của người này không phải lớn bình thường. Tống Tử Hàm cánh tay bị hắn nắm đến đau nhức, sau đó người ngoại quốc liền dùng một đoàn tiếng Anh Tống Tử Hàm nghe không hiểu nói một hơi.
Đại khái nghe được người ngoại quốc này là muốn mời cậu cùng đi vào trong quán rượu uống mấy chén, Tống Tử Hàm biết rõ chính mình bị đã coi là đồng tính luyến ái, sau đó trả lời một câu, “Sorry, I am not gay!” Người ngoại quốc không để ý, kéo lấy cậu đi vào bên trong, còn trắng trợn nói: “I promise you will like it.”
Tiếng Anh đại học đều đã qua, nhưng là đã lâu không dùng đến Anh ngữ, thính lực cùng khẩu ngữ thật sự không được tốt lắm, cho nên, bị người ngoại quốc dây dưa cũng chỉ biết xấu hổ.
“Hey, what’s wrong “
Tống Tử Hàm ngẩng đầu nhìn người đột nhiên xuất hiện, là Hàn Triết Si, hắn vậy mà ở chỗ này xuất hiện, không phải đang trong quán rượu sao.
Hàn Triết Si dùng một ngụm Anh ngữ lưu loát cùng người ngoại quốc nói một phen, Tống Tử Hàm nghe mơ mơ màng màng, cũng chỉ có thể nghe hiểu được qua loa!
Cuối cùng Hàn Triết Si chỉ vào Tống Tử Hàm đối với người ngoại quốc nói: “He’s my boyfriend !”
Nghe xong những lời này, người ngoại quốc lập tức buông lỏng tay ra, nhưng là đồng thời Hàn Triết Si vì chứng minh Tống Tử Hàm đúng là bạn trai của hắn, cho nên không tiếp tục giải thích mà đem Tống Tử Hàm vẫn còn giật mình sững sờ ấn lên vách tường, thò tay vân vê cái cằm của cậu, sau đó phô thiên cái địa hôn lên. Mang theo xâm nhập rơi vào trên môi Tống Tử Hàm, Tống Tử Hàm hai tay chống đỡ, ý đồ từ chối bị hôn đến mềm yếu. Hàm răng bị Hàn Triết Si cạy mở, bá đạo tổng tài một đường đi vào, đầu lưỡi tại trong miệng mỗi một chỗ đảo qua, mỗi một chỗ đều bị hắn để lại dấu vết.
Thời điểm buông ra, Tống Tử Hàm thở hổn hển, Hàn Triết Si ôm lấy thân thể xụi lơ, tà mị mà câu lên khóe môi, “Ta cứu được em, em nên cảm tạ ta.”
Tống Tử Hàm khó thở, đúng là hắn đã giúp cậu giải vây, nhưng là căn bản không cần phải hôn cậu để chứng minh quan hệ hai người bọn họ! Bởi vì người ngoại quốc nghe được Hàn Triết Si nói câu kia xong đã buông ra tay Tống Tử Hàm.
Nhưng là lúc này, Tống Tử Hàm chỉ biết nén giận.
Hàn Triết Si dắt Tống Tử Hàm đi trở về, “Nếu không thích chỗ kia sao không nói thẳng?”
Tống Tử Hàm trừng mắt liếc người đi ở phía trước, khi đó muốn cậu nói như thế nào, bởi vì Hàn Triết Si chính là một bộ dạng rất hưởng thụ!
“Đi đâu?” Tống Tử Hàm hỏi, quán bar cậu tuyệt đối không quay trở lại!
Hàn Triết Si ở phía trước đáp: “Trở về khách sạn.”
Đáp taxi trở lại khách sạn, Hàn Triết Si trước hết đi tắm rửa.
Tống Tử Hàm bưng lấy một quyển sách ngồi ở trên ghế sofa xem, thời điểm ghế bên cạnh khẽ động, vô thức nhìn người đột nhiên ngồi xuống, không có mặc áo, đường cong trắng nõn xinh đẹp tại nửa người trên hoàn toàn bại lộ! Phía dưới chỉ là dùng một khăn tắm đơn giản mà vây quanh một vòng!
|
Tống Tử Hàm nhanh chóng từ trên người hắn dời ánh mắt, Hàn Triết Si mặt dày nghiêng người tới, Tống Tử Hàm bị ép cùng hắn mặt đối mặt, tươi cười tà mị cười, “Như thế nào, có hứng thú?”
Tống Tử Hàm từ trong kẽ răng nói một câu “Ai có hứng thú!”
Hàn Triết Si đưa tay, dùng mu bàn tay cọ trên mặt Tống Tử Hàm, ngữ khí mê hoặc “Em xấu hổ làm gì?”
Tống Tử Hàm cực lực muốn từ trên ghế sofa đứng dậy, sau đó đào tẩu, nhưng là bị hai cánh tay Hàn Triết Si chắn chính giữa, như thế nào đều trốn không được.
Tống Tử Hàm dùng tay đẩy Hàn Triết Si, nói: “Cách ta xa một chút, ta muốn đi tắm rửa!”
Hàn Triết Si chụp tay Tống Tử Hàm đặt lên lồng ngực mình, cầm tay của cậu chậm rãi vuốt da của mình, “Tắm rửa? Sau đó thì sao?”
Sách trên tay Tống Tử Hàm “ba” một tiếng rơi xuống trên mặt đất, dựa lưng vào ghế sofa, bá đạo tổng tài liền đem cậu vây trong lòng. Tay Tống Tử Hàm bị Hàn Triết Si mang theo mơn trớn bộ ngực của hắn, phần bụng, xuống chút nữa là tới mép khăn tắm, Hàn Triết Si gương mặt tà mị gần trong gang tấc, khí tức hắn nói chuyện cũng có thể rõ ràng cảm giác được, tay của hắn mang theo tay Tống Tử Hàm tại phần bụng lưu luyến, mị hoặc nói: “Có nghĩ là muốn cởi bỏ? Ân?”
Biến thái!
Tống Tử Hàm mặt nóng như hoả thiêu, đỏ đến kinh người, bởi vì tư thế cơ thể, bàn tay đặt ở phần bụng Hàn Triết Si căn bản không còn chút sức nào, cố gắng muốn rút ra lại bị giữ càng chặt “Buông ra!”
Hàn Triết Si mặt dựa vào càng gần, môi mỏng thủy sắc tại trên môi Tống Tử Hàm chuồn chuồn lướt nước một chút, rồi sau đó khóe môi câu dẫn ra một vòng cười “Có nghĩ muốn?”
“Đừng!” Tống Tử Hàm nghiêng đi mặt, trong miệng thở hổn hển, khí tức nóng hổi của Hàn Triết Si phả vào mặt cậu.
|
18. Hãm sâu trong đó
Hàn Triết Si câu môi cười cười, rồi sau đó buông lỏng ra tay của cậu, từ trên người cậu đứng dậy, phong khinh vân đạm nói: “Việc này ta vẫn thích em tình ta nguyện.”
Tống Tử Hàm trong lòng nói, không có khả năng ngươi tình ta nguyện! Nam nhân cùng nam nhân, như thế nào có thể…
Tống Tử Hàm được giải thoát, lập tức từ trên ghế sofa đứng dậy, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Triết Si, cúi đầu nói: “Ta đi tắm rửa.”
Sau đó, đi tới túi hành lý của mình luống cuống tay chân tìm quần áo, sau đó vội vàng tiến vào phòng tắm, trái tim cuồng loạn vẫn còn đập rất nhanh, dựa vào vách tường phòng tắm vòi sen tỉnh táo một chút, sau đó chạy đến đài rửa mặt, vốc nước lên mặt, làm lạnh gương mặt thiêu đốt.
Như thế mới chậm rãi bình phục tâm tình.
Thời điểm Tống Tử Hàm đi ra ngoài, Hàn Triết Si đã đổi lại một thân áo ngủ, cầm một lon bia lạnh đứng trước cửa sổ sát đất nhìn cảnh đêm.
Tống Tử Hàm buổi tối hôm nay đã định trên ghế sofa qua một đêm, nhưng là phải đợi Hàn Triết Si bá đạo tổng tài này tiến vào gian phòng ngủ rồi mới dám ngủ, bằng không thì tương đương với tiểu dê béo nằm chờ bị thịt trong hang sói!
Hàn Triết Si nói: “Giường trong phòng ngủ lớn như vậy, ngủ ghế sofa làm gì.”
Tống Tử Hàm lập tức bác bỏ “Ta ngủ ghế sofa cũng rất tốt!”
Hàn Triết Si uống một ngụm bia, ánh mắt mang dụng ý không rõ nhìn Tống Tử Hàm, cất bước tới gần cậu, giơ tay búng nhẹ trán Tống Tử Hàm “Như thế nào, sợ hãi?”
Tống Tử Hàm cứng ngắc nói: “Không có.”
Hàn Triết Si lại uống một ngụm bia, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, “Ta nói rồi, làm tình ta thích em tình ta nguyện, không thích bắt buộc.”
Nhưng là đã bắt buộc rất nhiều lần rồi!
Tống Tử Hàm kiên quyết muốn ngủ ghế sofa, đã đến tình trạng không phải sofa sẽ không ngủ.
Hàn Triết Si không thích vì một việc mà lãng phí quá nhiều lời, Tống Tử Hàm nói ngủ ghế sofa thì sẽ để cho cậu ấy ngủ sofa.
Đợi lão sói xám tổng tài tiến vào phòng ngủ, Tống Tử Hàm mới nằm xuôngs ghế sofa. Bởi vì đêm qua ngủ không ngon, vừa nằm xuống đã thấy vô cùng buồn ngủ, vài phút sau liền rơi vào trạng thái mơ màng.
Cho nên, lúc cửa phòng ngủ mở ra, một người bên trong đi ra, đi tới bên này cậu đều không có phát giác. Thẳng đến khi trên người nhiều hơn một kiện đồ vật, Tống Tử Hàm mới thoáng cái từ trong buồn ngủ giật mình tỉnh giấc! Lập tức từ trên ghế sofa ngồi dậy, đối với bóng đen trước mắt hô: “Anh làm cái gì? !” Giống như tiểu cừu non bị hoảng sợ.
Phòng khách quá tối, chỉ có ánh sáng trong phòng ngủ phát ra mới đem gương mặt hai người chiếu lên tinh tường. Hàn Triết Si bởi vì động tác giật mình của cậu, ngẩn người một lát, sau đó chậc chậc mà cười “Sợ cái gì, cũng sẽ không thật sự ăn em.”
Nói xong những lời này, Hàn Triết Si liền cất bước đi về phòng ngủ. Mở ra cửa còn lộ ra ánh đèn, theo Hàn Triết Si vào cửa, ngọn đèn cũng mất hút trong phòng ngủ.
Tống Tử Hàm nhìn cánh cửa đóng chặt, bình phục một chút tâm tình, nắm kiện đồ vật trong tay, cúi đầu nhìn mới phát hiện trên người nhiều hơn một tấm chăn, là hắn vừa rồi mang tới.
Quả thật là chính mình quá nhạy cảm.
Bị doạ đến cả kinh như vậy, cái gì buồn ngủ cũng không còn?
Nằm lại xuống ghế sofa, hai tay đệm lên đầu, nhắm mắt lại, sợ hãi, vẫn là sợ hãi, năm năm trước vào ngày sinh nhật đó, buổi tối đó, những hình ảnh kia, mập mờ, dây dưa, thở dốc, năm năm trôi qua vẫn hiện lại rõ ràng như vậy, mỗi một lần nhớ tới sẽ giấu không nổi sợ hãi.
Sợ hãi cái gì?
Sợ hãi chính mình sẽ thích cái loại cảm giác này, sợ hãi từ nay về sau hãm sâu trong đó…
Sáng sớm hôm sau bay, Tống Tử Hàm cơ hồ không ngủ qua.
Hàn Triết Si ngồi ở bên cạnh nghiêng đầu hỏi: “Tối hôm qua ngủ không ngon?”
Tống Tử Hàm lắc đầu, sau đó đáp: “Rất tốt.”
“Cặp mắt kia của em gọi là ngủ ngon sao?” Nói xong, Hàn Triết Si ngoắc tay gọi tới tiếp viên hàng không, nói nàng mang tới một cốc coffee.
Tiếp viên hàng không bưng coffee tới, Tống Tử Hàm nhìn chén sứ trắng bên trong coffee nóng bốc hơi ngẩn người. Ánh mắt liếc qua Hàn Triết Si ở bên trong dựa vào ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần, một khuôn mặt dễ nhìn không hề giấu diếm, dẫn tới cô gái ngồi phía trước không nhịn được mà quay về sau liếc trộm.
Máy bay hạ cánh, lái xe của Hàn Triết Si đã sớm chờ ở bên ngoài sân bay.
Lái xe nhìn thấy Hàn Triết Si đi ra, lập tức tiến lên tiếp hành lý trên tay Tống Tử Hàm. Tống Tử Hàm chỉ đem hành lý của Hàn Triết Si cho lái xe, thời điểm lái xe còn muốn tiếp nhận hành lý trên tay kia của Tống Tử Hàm. Tống Tử Hàm không có đưa, sau đó nói một câu, “Ta gọi xe trở về.”
Hàn Triết Si đi tới xe thì dừng lại, người cũng không quay lại nói: “Lên xe, đừng để ta nói lần thứ hai.” Ngữ khí mệnh lệnh.
Lái xe luôn luôn chỉ nghe lão bản nhà mình, nghe thấy lão bản lên tiếng, liền chủ động tiếp nhận hành lý của Tống Tử Hàm, rất thân thiện mà nói một câu, “Tống tiên sinh lên xe a.”
Tống Tử Hàm nhìn thoáng qua Hàn Triết Si đã lên xe, bá đạo tổng tài rất thích ra lệnh cho người khác, luôn là ngữ khí ép buộc. Tùy tâm tùy ý mà quyết định chuyện của người ta, cũng không hỏi xem người ta đến cùng có muốn cùng hắn ngồi cùng một chiếc xe hay không.
Tống Tử Hàm lên xe, quy củ mà ngồi ở bên kia, ánh mắt không phải nhìn phía trước thì là nhìn ngoài cửa sổ.
Lái xe đem hành lý đều đặt ở cốp xe, lên xe xong, Hàn Triết Si nói: “Trước đưa Tử Hàm trở về.”
Lái xe đáp một câu, “Vâng, lão bản.”
Trên đường đi Tống Tử Hàm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ bên trái, Hàn Triết Si nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ bên phải, đều không nói gì.
|