Dã Tâm Của Nam Nhân
|
|
Dã tâm phiên ngoại – Ta chỉ cần ngươi sống không tốt
Thành J ở Giang Nam, là thành phố cảng, trước đây mặc dù là mùa đông cũng ấm áp ẩm ướt, một áo khoác lông cừu một cái khăn quàng cổ đủ để qua cả mùa đông. Bất quá mấy năm nay khí hậu khác thường, trong giọt mưa vậy mà cũng mang theo vụn băng bụi tuyết, tuy rằng rơi xuống đất liền tan, nhưng nhiệt độ cũng xuống gần âm độ.
Trong khí trời như vậy, cuộn mình trong gian phòng ấm áp, ăn một nồi lẩu nóng hầm hập sẽ vô cùng thích hợp. Vì vậy sáng sớm, Tư Tuấn lái xe đưa Kỳ Hoán Thần đi tới một siêu thị lớn mới khai trương, mua nguyên liệu nấu lẩu.
Từ khi Kỳ Hoán Thần về nước cùng cậu, đã qua hơn một tháng .
Khí hậu Anh quốc nhiều mưa thực sự không thích hợp để Kỳ Hoán Thần dưỡng thương, Tư Tuấn đề nghị quay trở lại thành J định cư, vốn đang có chút thấp thỏm, không nghĩ tới hắn đã vui vẻ đồng ý .
Trở về chốn cũ, Kỳ Hoán Thần ngược lại không có tâm tình khúc mắc gì đối với vùng đất đầy đau lòng này, chỉ là kín đáo phê bình việc căn nhà nhỏ bị phá bỏ di dời.
Vậy mà Tư Tuấn nói: “Cho dù nhà nhỏ không bị phá, chúng ta cũng sẽ không sống ở đó.”
Nghe vậy, Kỳ Hoán Thần đang chọn đồ lẩu ngẩng đầu, lông mi chớp chớp: “Thế nào, tại thế ngoại đào nguyên trong mộng của em, anh đã không có tư cách chiếm một góc nhỏ rồi?”
“Trong tương lai mà em chờ đợi, sân nhỏ, cây lựu, giàn nho cùng tất cả những thứ khác, đều là vật làm nền cho anh, không có anh, khoảnh sân kia có tươi đẹp hơn nữa, cũng không khác gì quan tài.” Tư Tuấn đẩy xe mua sắm đi theo phía sau Kỳ Hoán Thần, nhẹ giọng giải thích: “Căn nhà ấy ở cạnh sông, quá ẩm ướt, giao thông cũng không thuận tiện, không thích hợp với anh, cho dù không phá bỏ em cũng không dự định để anh sống ở đó .”
“Em họ…” Kỳ Hoán Thần quay đầu, cùng Tư Tuấn bốn mắt nhìn nhau, trong cặp mắt hoa đào xinh đẹp nhộn nhạo một hồ thu thủy, trải qua năm tháng lắng đọng, càng thêm thâm thúy mê người, đôi môi tựa cánh hoa đầu tiên là mím lại, sau đó cong lên thành một độ cung giảo hoạt: “Để báo đáp thâm tình của em… Đêm nay ăn lẩu thịt dê!”
Nói rồi, đem thận dê, xương dê đồ ăn bổ thận vân vân, toàn bộ ném vào xe đẩy.
Hành trình mua đồ ăn kế tiếp, Kỳ Hoán Thần kiên định đi trên con đường “Tráng dương”, hải đảm hải sâm, đuôi bò đuôi trâu, cẩu kỷ củ từ… mua một đống lớn, khi tính tiền, khiến cho nhân viên thu ngân cùng các bác gái xếp hàng không ngừng ghé mắt.
Lòng bàn tay Tư Tuấn đẩy xe đẩy cũng đổ mồ hôi … Cậu có dự cảm, đêm nay đã định trước sẽ là một đêm không yên ổn.
Gần cuối năm, trên đường phố rất nhiều người mua đồ ăn hàng tết, Tư Tuấn cùng Kỳ Hoán Thần bị kẹt lại trên đường cái.
Vô cùng buồn chán, Kỳ Hoán Thần lại đánh chủ ý tới Tư Tuấn, bàn tay lạnh lạnh vươn vào từ vạt áo cậu, ngắt một cái lên sườn thắt lưng vô cùng co dãn của cậu, lại trượt đến phía trước bụng dưới, một ngón tay tìm đến chỗ rốn mà chọc chọc.
Tư Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, đè lại móng vuốt không an phận của hắn, nhẹ giọng kêu: “Anh họ, em đang lái xe, đừng làm loạn!”
Bàn tay Kỳ Hoán Thần càng thêm xấu xa thăm dò xuống phía dưới, một ngón tay móc dây lưng cậu, kéo kéo ra bên ngoài.
“Nhìn dòng xe này, tạm thời không thể di chuyển, không bằng dừng lại ven đường, làm một lần trước đi!”
Tư Tuấn đỏ mặt, lắc đầu: “Ngô… Không được, cửa sổ xe trong suốt …”
“Nói như vậy, nếu như đục, có thể làm?” Kỳ Hoán Thần híp mắt cười rộ lên, nghiêng người tới gần, môi chạm lên vành tai Tư Tuấn thổi khí: “Ngày mai đến gara, dán giấy đục cách nhiệt, anh họ và em cùng chơi xe chấn.”
Nói rồi, lấy ngón tay đâm đâm vành tai nóng đỏ của Tư Tuấn, gần như không kiềm chế được muốn làm cậu ngay tại chỗ.
Tư Tuấn đẩy nhẹ hắn một chút, quẫn bách nói: “Về nhà lại nói, người trong xe bên cạnh đang nhìn…”
“Nào có người đang nhìn…” Kỳ Hoán Thần cười, tùy ý nhìn ra ngoài cửa sổ, không thấy được chiếc xe hiếu kỳ nào bên cạnh, nhưng lại thấy được hai bóng người quen thuộc.
Thân thể cứng ngắc ba giây đồng hồ, Kỳ Hoán Thần ngồi thẳng lưng, cặp mắt nheo lại, lạnh lùng hỏi: “Người nào đó đã chết, chính là ý tứ này sao?”
“Ân?”
Tư Tuấn theo đường nhìn của hắn trông qua, bên ngoài cách xe bọn họ khoảng chừng ba mươi mét, Lâm Hạo một tay ôm đứa trẻ, một tay nắm tay Kỳ Tử Gia, đang qua đường lớn.
Chăm chú nhìn chằm chằm hai bóng người kia, mãi cho đến khi phía sau truyền đến tiếng còi, Kỳ Hoán Thần mới thu hồi đường nhìn, nhẹ giọng giục: “Em có muốn xuống bắt chuyện hay không? Còn không lái xe? !”
Nói cũng kỳ quái, sau lần khởi động này, lộ trình kế tiếp cư nhiên một đường đèn xanh, không trở ngại rời khỏi khu trung tâm buôn bán ngựa xe như nước, chạy hướng đường lớn rộng rãi hoang vắng tới khu nội thành mới.
Kỳ Hoán Thần co người trên ghế phó lái, nhìn chằm chằm cảnh sắc chạy nhanh ngoài cửa sổ, yếu ớt mở miệng: “Sao hắn lại gầy thành bộ dạng quỷ đó?”
Kỳ Tử Gia cả người bị bọc trong áo ấm dày cộm, dưới hai chân tuy rằng mặc quần jean dày, cũng không khó nhìn ra đôi chân quả thực nhỏ như gậy trúc.
Tư Tuấn cân nhắc mở miệng: “Sau khi hắn giả chết, chỉ có thể ra nước ngoài lánh lạn, thế nhưng bởi vì nhận nuôi đứa con mồ côi của lão đại mafia Mỹ, liên lụy đến tranh đấu nội bộ của mafia, bị tiêm thuốc phiện, là loại rất khó cai, di chứng cũng rất nghiêm trọng.”
Kỳ Hoán Thần không có bất luận đánh giá gì với chuyện này, trở nên trầm mặc, ngón tay vô ý thức kéo chốt dây an toàn, phát ra tiếng “Khách khách”.
Trái tim Tư Tuấn bị tiếng động kia khuấy thành một đống hỗn loạn, đành phải thả chậm tốc độ xe, lo lắng hỏi: “Anh họ, anh có khỏe không?”
“Tốt, phi thường tốt, biết hắn sống không ra sao, anh thấy tốt vô cùng!”
Vừa dứt lời, “Răng rắc” một tiếng, chốt an toàn bị hắn bóp hỏng.
Kỳ Hoán Thần thở phì phì cởi dây an toàn xuống ném sang một bên, tay chống cằm nhìn phía ngoài cửa sổ, thanh âm lãnh đạm: “Tiểu tạp chủng kia không phải luôn tiên phong chống thuốc phiện sao? Kết quả anh không sao, hắn ngược lại bị hại thảm, thật buồn cười!”
Tư Tuấn nghe xong, như có chút suy nghĩ gật đầu.
Số phận lúc này, quả thực khó có thể nắm lấy, lão đại hắc đạo hô mưa gọi gió thủ đoạn đầy rẫy như vậy, Kỳ Tử Gia trong lòng tràn ngập căm hận vì báo thù mà liều lĩnh không để ý chuyện gì kia, sau khi chậu vàng rửa tay, vậy mà sẽ ở trong nhà như thế này, sợ rằng tất cả mọi người đều không nghĩ tới.
Cuối cùng, Tư Tuấn dùng tốc độ xe bò trở lại nhà mới của bọn họ——một căn biệt thự hai tầng riêng sân riêng cổng trong khu đô thị mới.
Vào cửa nhà, tâm tình Kỳ Hoán Thần có chút chuyển biến tốt đẹp, cởi áo khoác xắn tay áo, bắt đầu thi triển thân thủ. Mấy năm nay ở nước ngoài, hắn đã học được cách nấu ăn, cũng có mấy món sở trường, quả nhiên là vô cùng có thiên phú.
Mà Tư Tuấn hoàn toàn không có thiên phú chỉ có thể ở một bên hỗ trợ, làm vài việc nhặt rau hoàn toàn không có tính kỹ thuật.
Kỳ Hoán Thần đang thái thịt, đột nhiên lấy tay khửu tay đụng Tư Tuấn một chút: “Tóc anh che mắt rồi.”
Tư Tuấn buông rau, đơn giản rửa sạch ray, sau khi lau khô liền vén tóc mái quá dài của Kỳ Hoán Thần lên, dùng kẹp tóc kẹp lại.
Khi cậu đang làm việc này, Kỳ Hoán Thần ngẩng đầu, hôn một cái lên cằm cậu: “Em họ, anh phải đối xử với em thật tốt mới được.”
Tư Tuấn hơi ngẩn ra, có chút ngượng ngùng nở nụ cười: “Anh hiện tại đối với em cũng tốt rồi…”
“Còn có không gian để phát triển.” Kỳ Hoán Thần nhếch mi, mặt mũi nhăn thành một đoàn, thanh âm rất nhẹ, như là đang nói với chính mình, “Tiêu chuẩn thấp nhất, cũng phải mạnh hơn tiểu tạp chủng Kỳ Tử Gia kia.”
“Cái gì?”
“Hắn có di chứng thuốc phiện, chân anh có di chứng, hắn có Lâm Hạo, anh có em, hắn có đứa trẻ kia, chúng ta còn có Cupid, hiện nay đánh ngang, anh phải đối với em tốt hơn một chút, chúng ta sống hạnh phúc thêm một ít, mới có thể thắng hắn.”
Nghe đến mấy lời này, Tư Tuấn cùng lúc nghĩ loại tâm tính này của Kỳ Hoán Thần tương đối ngây thơ đáng yêu, về phương diện khác, chua xót nhè nhẹ dâng lên trong lòng.
“Nguyên lai anh tốt với em, là vì để thắng hắn…”
“Đó là bởi vì em là kiêu ngạo còn sót lại của anh…”
|
Kỳ Hoán Thần đặt thịt đã thái tốt sang một bên, bật bếp, cho thêm chút dầu vào nồi, sau đó bỏ hành gừng vào sao lên, sau khi hương vị bốc lên, liền cho muối hạt vào, một bên xào một bên nói: “Kỳ Tử Gia không thích Lâm Hạo, hắn là không có cách nào, chỉ có thể đi theo kẻ còn tiếp nhận hắn khi nghèo túng. Mà điểm này, chính là điểm duy nhất anh mạnh hơn hắn, anh và em ở bên nhau, không phải tình thế bắt buộc, mà là bởi vì…”
“Bởi vì sao?”
“Bởi vì anh thích em…”
Tư Tuấn nhất thời kích động, bóp nát cả lá rau trong tay, nước rau xanh nhạt chảy ra từ khe hở cũng bất chấp, bắt lấy cánh tay Kỳ Hoán Thần.
“Anh thích em…”
Cậu đương nhiên biết, Kỳ Hoán Thần thích mình.
Cậu đã từng tận mắt thấy, tự mình đã trải qua bao hồi phong hoa tuyết nguyệt của Kỳ Hoán Thần, cậu có thể không chút tự phụ mà nói, Kỳ Hoán Thần bỏ nhiều tâm tư trên người cậu nhất, nhiệt tình với cậu cũng là duy trì lâu nhất, năm đó Kỳ Hoán Thần, khẳng định là đặc biệt thích cậu.
Thế nhưng, đã qua hơn bảy năm … Thời gian lâu như vậy, cũng đủ để Kỳ Hoán Thần vô tâm vô phế quên rất nhiều cảm giác. Mặc dù là bọn họ hợp lại, Tư Tuấn cũng không dám khẳng định Kỳ Hoán Thần bây giờ còn thích mình.
Kỳ Hoán Thần một mình ở Anh quốc sống cũng không tốt.
Không có bạn bè tin tưởng, không có người yêu hiểu lòng, không có cuộc sống an nhàn, không có thân thể khỏe mạnh… So với cảnh tượng trước đây, hắn có thể nói là ngã xuống đáy cuộc đời.
Trong khoảng thời gian trở lại đây, Tư Tuấn chìm đắm trong cuộc sống tốt đẹp cùng người trong lòng, thế nhưng trong đáy lòng vẫn có một thanh âm mơ hồ nhắc nhở chính mình, Kỳ Hoán Thần tiếp nhận cậu, so với nói không từ bỏ cậu được, trong lòng còn có cậu, không bằng nói là một loại thỏa hiệp bất đắc dĩ.
Tựa như hắn phán đoán ra quan hệ giữa Kỳ Tử Gia cùng Lâm Hạo vậy… Người em họ ngây ngốc này, là người duy nhất vào thời điểm hắn nghèo túng nhất, còn bằng lòng tiếp nhận hắn, cho nên hắn chỉ có thể trở lại bên người đứa em họ này.
Quả nhiên, như là muốn xác minh suy nghĩ của Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần thở dài nói: “Anh cái gì cũng không có, anh chỉ có em…”
Anh chỉ có em… Anh chỉ còn lại em mà thôi… Anh phải cùng em một chỗ…
Nhưng giống như xem thấu suy nghĩ trong lòng Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần lại chuyển đề tài, nở nụ cười: “Nhưng mà, cho dù để anh lựa chọn, tiền tài địa vị khỏe mạnh những thứ này đều gom lại một chỗ, chỉ có thể lưu lại một thứ, anh cũng sẽ chọn em.”
Tư Tuấn cắn môi, không dám tin tưởng: “Thật vậy sao?”
Kỳ Hoán Thần trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, gạt bàn tay Tư Tuấn ra, lạnh lùng hỏi: “Em cho là, anh đã nghèo túng đến mức cần dỗ ngon dỗ ngọt lấy lòng em, nịnh bợ em sao?”
“Em chỉ là… không thể tin được…”
“Có gì có thể hoài nghi ?”
Nồi áp suất hầm xương dê phát ra tiếng kêu nhắc nhở, mở vung lên, giữa làn hơi nước tràn ngập, hương vị nồng đậm bay ra. Kỳ Hoán Thần múc ra một muôi canh lớn, đảo đảo muối đã sao vàng đổ vào nồi lẩu, quấy đều.
“Em cho tới bây giờ đều là đặc biệt, em là người duy nhất khiến anh sinh ra dục vọng chiếm dữ mạnh mẽ, dù cho dùng sức mạnh cũng sẽ không tiếc; cũng là người duy nhất khiến anh bận tâm tính mệnh của em mà buông tha thời cơ báo thù tốt nhất; càng người duy nhất giành được tín nhiệm của anh lại hung hăng phản bội anh…”
Đạy vung lại giảm nhiệt độ, xoa xoa bàn tay, lấy xuống kẹp tóc trên đỉnh đầu, đám tóc lại rơi xuống, nửa che lại cặp mắt hoa đào xinh đẹp, nhưng che không được tình ý nồng đậm trong đáy mắt.
“Nhưng cho dù em như vậy, anh vẫn thích em.”
Thẳng thắn tâm ý của mình, Kỳ Hoán Thần cũng thở dài một hơi.
Tuy rằng trong lòng hắn, chuyện Tư Tuấn phản bội năm đó vẫn chưa tiêu tan, cũng không dự định buông tha đặc quyền “dằn vặt” cậu, nhưng loại dằn vặt này chỉ giới hạn trong thân thể, trên tinh thần, hắn cũng không muốn tàn phá đứa trẻ vạn năm ngây thơ này.
Bảy năm yêu nhau mà không gặp mặt, đối với hai người mà nói, đều đã là dày vò quá lâu.
Thế nhưng hắn đã nhiệt liệt biểu lộ trắng ra như vậy, người này thế nào còn ngơ ngác, một chút phản ứng cũng không có chứ!?
“Chẳng lẽ không cảm động sao?”
Kỳ Hoán Thần nhíu nhíu mày, vươn tay ôm lấy thắt lưng Tư Tuấn, đẩy cậu lên trước bếp ga, nặng nề vỗ vỗ mông cậu một chút.
Bị hạnh phúc đột ngột xuất hiện vây quanh, Tư Tuấn vẫn bay trên mây rốt cục phục hồi lại tinh thần, có chút hoang mang gọi: “Anh họ, anh muốn làm gì?”
“Nếu cảm động, trước khi lẩu nấu xong, làm trước một lần đi!”
“Thế nhưng sẽ cháy nồi —— ”
Cái nồi trước mắt còn đang nấu nước lẩu, hương khí nồng đậm làm người thèm ăn, đây hiển nhiên không phải một hoàn cảnh thích hợp để làm tình.
Kỳ Hoán Thần đưa muôi cho Tư Tuấn, kiên trì chỉ đạo nói: “Em cầm cái này, khuấy thuận chiều kim đồng hồ, chuyện khác … giao cho anh!”
Dây lưng bị tháo ra, quần bị túm xuống dưới, phía trước đối mặt chính là nồi lẩu nóng hổi, phía còn lại là ngón tay băng lạnh thâm nhập tìm kiếm, kế tiếp sẽ xuyên vào, chính là phân thân đang đặt tại bắp đùi, so với chân giò hun khói trên thớt gỗ còn cứng rắn hơn.
“Anh họ, không được —— a —— ”
Lời còn chưa dứt, phân thân Kỳ Hoán Thần đã đỉnh vào, bởi vì mở rộng tương đối qua loa, cho nên cũng không dám quá dùng sức, chỉ là xen đỉnh vào, chậm rãi chen vào trong.
Tư Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, tức giận dùng muôi gõ gõ nồi ——
Kết quả một ngọn lửa bùng lên, cậu hoảng hốt lui về phía sau nửa bước, nhưng lại ở trong ý muốn của Kỳ Hoán Thần, nhân thể đem chỉnh căn đỉnh vào, bụng dưới dán sát vào mông Tư Tuấn.
Hai tay vươn vào từ vạt áo Tư Tuấn, mơn trớn bụng dưới bằng phẳng rắn chắc, một tay hướng về phía trước trượt xuống dưới, một tay đi tới ngực, ngón cái vuốt ve đầu nhũ nho nhỏ, một tay đi tới giữa hai chân cậu, cầm phân thân đã nổi lên phản ứng.
“Em họ, nhìn lửa cho tốt… anh muốn bắt đầu rồi!”
Ba mặt toàn bộ cùng tiến lên, Kỳ Hoán Thần ghé sát bên tai Tư Tuấn, một bên chỉ đạo cậu khuấy nồi lẩu, một bên bắt đầu hưởng dụng “Bữa tiệc mỹ vị” thuộc về riêng mình.
+++++
“Ăn lẩu a, vẫn là phải ăn cay mới được!”
Kỳ Hoán Thần cười meo meo gắp miếng thịt dê đã nhúng chín ra, đưa tới trước mặt Tư Tuấn: “Em họ, nếm thử tay nghề của anh đi.” Không đợi Tư Tuấn mở miệng, lại như bừng tỉnh đại ngộ nói: “Ai nha thật ngại quá, anh quên em hiện tại không có thể ăn cay, thật không có ý tứ, anh đành một mình hưởng mỹ thực vậy!”
Nói rồi, đem miếng thịt dê ngửi đã rất thơm, nhìn càng ngon miệng, nhét vào miệng mình.
Hung hăng trừng kẻ được tiện nghi còn khoe mẽ này, Tư Tuấn ngồi trên ghế lót nệm dày, yên lặng ăn cháo sáng.
Lúc này điện thoại di động kêu, cầm lấy nhìn thoáng qua, Tư Tuấn hơi nhíu nhíu mày, đứng lên đi tới phòng bếp nghe máy, sau một hồi mới quay lại.
Kỳ Hoán Thần dùng chiếc đũa khuấy bát nước chấm, vẻ mặt khó chịu: “Điện thoại của ai, tình nhân ngầm? Cư nhiên còn giấu sau lưng anh!”
|
“Là Kỳ Tử Gia.”
Nghe được cái tên này, tay Kỳ Hoán Thần hơi trượt, chiếc đũa bay ra ngoài, làm nước tương văng đầy đất.
Tư Tuấn lấy giấy ăn, ngồi xổm trên mặt đất, một bên chà lau, một bên giải thích: “Hắn hẹn em ngày mai đi ra ngoài ăn một bữa cơm. Hắn vài năm mới về một lần, mỗi lần đều sẽ gặp em ôn chuyện một lần… Hắn không biết chuyện chúng ta ở bên nhau, ngày mai em phải đi gặp mặt… Anh…”
“Anh cũng đi!”
“A?”
Kỳ Hoán Thần trừng mắt mắt: “Thế nào, không được?”
“Đương nhiên có thể.”
Tư Tuấn sẽ không ngây thơ cho rằng, Kỳ Hoán Thần chủ động yêu cầu theo cậu đi ước hẹn, là vì muốn nắm tay giảng hòa với Kỳ Tử Gia.
Sau khi tự định ra lần “gặp mặt” này, cả người Kỳ Hoán Thần liền bị vây trong trạng thái u ám cùng phấn khởi đan xen, đêm đó đi ngủ sớm hơn bình thường, sáng sớm hôm sau liền rời giường, đi tiệm làm tóc, đi siêu thị mua quần áo, tỉ mỉ ăn mặc, quả thực giống như muốn đi xem mắt.
Tư Tuấn ngồi ở khu chờ, nhìn Kỳ Hoán Thần thay quần áo xong thần thanh khí sảng đi tới.
Mặc dù là hận, nhưng loại tình cảm nhiệt liệt này của hắn đối với Kỳ Tử Gia, cũng luôn luôn khiến đáy lòng Tư Tuấn hơi phát chua.
Rốt cục tới thời gian hẹn gặp, Kỳ Hoán Thần kéo cánh tay Tư Tuấn, diện mạo hiên ngang tiêu sái đi vào nhà hàng, dựa vào khuôn mặt tuấn tú cùng một thân khí độ, thiếu chút nữa bị nhân viên cửa hàng cùng các khách hàng khác nghĩ lầm là siêu sao điện ảnh.
Bọn họ tới sớm, ngồi ở vị trí sát cửa sổ, Kỳ Hoán Thần mới đợi ba phút liền không nhịn được đứng lên.
“Tiểu tạp chủng này, thực sự là không có gia giáo, chẳng lẽ không biết phải đến sớm mười phút trước giờ hẹn, mới là biểu hiện lễ phép sao?”
“Có lẽ là tắc đường —— ”
Tư Tuấn một câu thuận miệng nói ra, khiến cho Kỳ Hoán Thần vô cùng bất mãn: “Không được giải thích thay hắn, anh không cho em nói một câu tốt về hắn!”
“Vì sao?”
“Bởi vì em là của anh, tư tưởng linh hồn của em thân thể của em đều là của anh, trong đầu em chỉ được phép chứa một người là anh, không được nhìn người khác không được nghĩ đến người khác, nhất là tiểu tạp chủng kia!”
Bình thường Kỳ Hoán Thần tuy rằng lòng dạ hẹp hòi, nhưng sẽ không dễ nổi giận nóng nảy như thế, phát giận trước mặt mọi người, có thể thấy được cuộc gặp mặt ngày hôm nay, quả thực đã tạo cho hắn áp lực tâm lý rất lớn.
Tư Tuấn yêu cầu một ly nước ấm, đưa tới trước mặt Kỳ Hoán Thần, vỗ vỗ tay hắn, từ đáy lòng ca ngợi nói: “Anh họ, yên tâm, anh quả thực rực rõ chói mắt.”
“Cái gì? Anh cũng không phải đến khoe khoang …” Con ngươi Kỳ Hoán Thần vòng vo chuyển động, ôm cánh tay Tư Tuấn, cả người tựa ở trên người cậu, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn nâng lên, vẻ mặt đắc ý: “Anh chính là đến khoe khoang! Bất quá không phải khoe khoang anh anh đẹp trai thế nào, mà là khoe khoang chúng ta có bao nhiêu ân ái!”
Nói rồi, nghiêng người hôn một cái lên mặt Tư Tuấn, sau đó quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ: “Anh muốn chọc giận chết đôi cẩu nam nam kia…”
Nhưng mà đập vào mắt, lại là một hình ảnh khiến tròng mắt hắn gần như muốn rơi ra.
Kỳ Tử Gia cùng Lâm Hạo nắm tay bước đến trong mưa phùn tuyết nhỏ, Lâm Hạo vẫn như cũ ôm đứa trẻ nhỏ, Kỳ Tử Gia vẫn như cũ mặc trang phục mùa đông dày dặn, như một miếng bông.
Khi đợi đèn đỏ qua đường, Kỳ Tử Gia đưa ô cho Lâm Hạo, ngồi xổm xuống buộc lại dây dày cho hắn, một lần nữa buộc lại thật tốt bên dây dày bị tuột ra, bên kia không tuột ra cũng chỉnh sửa một chút, sau đó đứng lên nhận lại ô, trong trời đất chỉ có một nhà ba người bọn họ, Lâm Hạo vươn qua, liếm đi hoa tuyết rơi trên chóp mũi Kỳ Tử Gia.
Kỳ Hoán Thần nghiến răng nghiến lợi nhìn hết một màn này, cầm lấy ly nước trên bàn một hơi uống cạn, sau đó cầm lấy ống tay áo Tư Tuấn, thở phì phì đi ra ngoài: “Ai muốn ăn cơm cùng hai tên nhìn đã ngán kia, chúng ta về nhà, anh làm cho em còn ăn ngon hơn!”
Lên xe, Tư Tuấn gọi điện thoại cho Kỳ Tử Gia, nói dối công ty đột nhiên có chút việc không thể đến gặp mặt.
Ngắt điện thoại, chỉ thấy Kỳ Hoán Thần ngồi nghiêng người, rất chuyên chú nhìn cậu.
Tư Tuấn bị ánh mắt nóng cháy kia trừng đến thân thể nóng lên, lắp bắp hỏi: “Anh họ, làm sao vậy?”
Kỳ Hoán Thần hỏi đông đáp tây nói: “Anh phải đối với em thật tốt mới được…”
Tư Tuấn lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ: “Anh đã nói, chỉ có đối với em thật tốt, anh mới có thể thắng Kỳ Tử Gia.”
“Không phải nguyên nhân này, anh nhìn ra được, hắn thích Lâm Hạo …”
Kỳ Hoán Thần lại bắt đầu giật chốt dây an toàn mới thay: “Anh ghét Lâm Hạo, nếu không có hắn, tiểu tạp chủng kia thế nào có thể thắng anh!”
Tư Tuấn vươn tay cầm bàn tay Kỳ Hoán Thần.
Cậu không tiếc cái chốt an toàn, cậu là đau lòng ngón tay Kỳ Hoán Thần.
Cầm ngược lại tay Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần vẻ mặt kiên nghị, ánh mắt thành kính phảng phất như tín đồ Cơ đốc đang cầu nguyện: “Anh phải khiến em hạnh phúc hơn Lâm Hạo mới được, anh phải khiến cho người anh thích, so với người tiểu tạp chủng kia thích, càng hạnh phúc hơn mới được!”
Nghe vậy, Tư Tuấn đỏ viền mắt: “Em đã rất hạnh phúc …”
Chính là anh đã quên, nhưng em còn nhớ rõ.
Năm đó, anh không chỉ từng che ô cho em, giúp em đeo giày, còn thay em uống xuống chén rượu độc, anh đã từng đối xử rất tốt với em thật lòng thật dạ, anh đã từng trao cho em rất nhiều tin cậy cùng chờ mong, cho dù em phụ anh, anh cũng bằng lòng một lần nữa tiếp nhận em… Cảm tình giữa chúng ta, sẽ không thua kém bất luận kẻ nào!
“Không đủ không đủ, còn rất lâu mới đủ!” Kỳ Hoán Thần nheo mắt, đột nhiên nghĩ đến phương diện “Tính lãnh cảm” hắn tuyệt đối có thể thắng được Kỳ Tử Gia kia.
“Tối thiểu trên giường, anh tuyệt đối sẽ không để em dục cầu bất mãn!”
Cảm động nhất thời mang theo mùi vị tình sắc, Tư Tuấn đỏ mặt khởi động xe, Kỳ Hoán Thần lại dựa sát qua, ghé sát bên tai, liếm liếm vành tai cậu.
“Em họ, đến gara, dán giấy đục cách nhiệt cho cửa xe đi…”
—— Dã tâm phiên ngoại 《 Chỉ cần ngươi sống không tốt 》 hoàn
|
Dã tâm phiên ngoại – Xe chấn (18+)
Quy hoạch giao thông của thành J tiên tiến hiện đại hơn nhiều so với bảy năm trước, sửa chữa đường cao tốc trong nội thành, tiến hành xây dựng thêm đường cái quy mô lớn, lại mở thêm rất nhiều đường tàu điện ngầm… Nhưng mà tất cả nỗ lực này, so với số lượng xe tăng theo cấp số nhân, đều có vẻ lực bất tòng tâm.
Tư Tuấn lái xe luôn luôn ổn định, cũng cố ý ra đường khi không phải giờ cao điểm, nhưng khi vào khu phố trung tâm, đường vẫn rất tắc nghẽn, luôn không thể tránh được đi một đoạn lại ngừng.
Kỳ Hoán Thần ngồi ở ghế phó lái sắc mặt không tốt, Tư Tuấn một bên lưu ý tình hình giao thông, một bên vươn tay sờ sờ gương mặt hắn.
“Làm sao vậy? Khó chịu?”
Kỳ Hoán Thần híp mắt, mệt mỏi mở miệng: “Có chút choáng…”
“Còn mười phút nữa là đến nơi rồi, kiên trì thêm một chút.”
Kỳ Hoán Thần hừ một tiếng, vươn đến, cằm tựa trên vai Tư Tuấn cọ cọ, thổi khí vào lỗ tai cậu: “Em họ, không bằng như vậy đi! Lộ trình còn lại, em nhấn chân phanh một lần, chúng ta đêm nay liền làm một lần, thế nào?”
“…” bàn tay nắm tay lái của Tư Tuấn run lên một chút, chân đặt trên phanh hoàn toàn không biết nên nhấn xuống hay không.
Công ty kinh doanh cảng vụ của Tư Tuấn thành tích mấy năm gần đây vô cùng tốt, ba năm trước đây lên sàn, giá cổ phiếu vẫn rất ổn định. Bản thân Tư Tuấn không phải một người thích khoe khoang, nhưng người ở trên thương trường, có đôi khi cũng cần phô trương một chút, trụ sở công ty năm ngoái mới thay đổi, thiết bị lắp đặt trong ngoài đều rất khí thế.
Dưới yêu cầu của Kỳ Hoán Thần, Tư Tuấn dẫn theo hắn dạo qua một vòng trong công ty.
Tại thành J, Tư Tuấn coi như là một thương nhân nổi danh tiếng tăm lừng lẫy, đến tuổi thành gia lập thất còn chưa kết hôn, thậm chí ngay cả một người bạn gái cũng không có, trên phố đã sớm lưu truyền tin đồn hắn đồng tính, lúc này đột nhiên dẫn theo một mỹ nam tử đến rêu rao, không khỏi gây nên một ít rối loạn.
Trên thực tế bọn họ cũng không có biểu hiện đặc biệt thân mật, ngay cả tiếp xúc tứ chi cũng không có, nhưng Kỳ Hoán Thần chỉ dựa vào một đôi mắt có thể nói là đào hoa, liền tạo ra không khí ám muội ngay cả người mù đều thấy được quanh thân hai người.
Đừng nói nhân viên công ty không chống đỡ được, liền ngay cả Tư Tuấn sớm chiều ở chung, sớm đã thành thói quen với mị nhãn bay loạn của hắn, cũng bị nhu tình như nước cùng tình ý triền miên trong ánh mắt kia giật đến cả người tê dại.
Dò xét một vòng, tại cửa phòng làm việc của tổng tài, Kỳ Hoán Thần đột nhiên vươn tay chỉnh chỉnh cà vạt căn bản là không lệch của Tư Tuấn, kín đáo lại kiêu ngạo tuyên bố quan hệ giữa hai người.
Vào phòng làm việc, Kỳ Hoán Thần đặt mông ngồi vào trên bàn làm việc của cậu, tròng mắt vòng vo xoay chuyển, trên mặt tươi cười đắc ý.
“Mấy năm nay, em quả thực một tình nhân cũng không có!”
Tư Tuấn vừa bực mình vừa buồn cười: “Anh tuần sát một vòng, chính là vì chứng thực chuyện này?”
“Không sai, nếu như em từng gặp gỡ ai dù trai hay gái, ánh mắt nhân viên của em nhìn anh, sẽ không giống nhìn cây vạn tuế ra hoa, Đường Tăng cưới vợ…”
Nắm cà vạt Tư Tuấn, kéo cậu đến trước mặt mình, hai chân kẹp lấy thắt lưng cậu, hai cánh tay vòng qua cổ cậu, vẻ mặt Kỳ Hoán Thần, giống hệt như Tiểu Long nữ của Tạp Ba Lai đùa giỡn cậu năm đó: “Bất quá, em vẫn rất được hoan nghênh, theo anh nhìn ra, chí ít có ba cô thầm mến em, còn có hai chàng trai trẻ trong lòng có tâm tư với em.”
Tư Tuấn kinh ngạc: “Không thể nào? Trong công ty đều là nhân viên già theo em rất nhiều năm—— ”
“Đứa bé trai vạn năm ngây thơ không được phép nghi ngờ quyền uy của anh!”
Vỗ một chút lên mông Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần nhảy xuống, đi tới trước tủ trưng bày, loay hoay chơi đùa với các loại giấy chứng nhận doanh nhân ưu tú cùng huy hiệu từ thiện đặt bên trên.
Tư Tuấn ngồi vào ghế làm việc, mở máy vi tính, đắn đo một chút mở miệng hỏi: “Anh có muốn tới nơi này làm việc hay không?”
Kỳ Hoán Thần cũng không quay đầu lại: “Tốt, em sắp xếp cho anh chức vụ gì?”
“Giám đốc tài vụ tháng trước đề nghị xin nghỉ việc, nếu như anh có thể tới giúp em là tốt nhất.” Kỳ Hoán Thần làm người mặc dù có chút không vào khuôn khổ, thế nhưng thật sự đã tốt nghiệp chuyên ngành tài vụ của đại học nổi tiếng, lại học thạc sĩ tại học viện Kinh tế chính trị Luân Đôn, còn từng làm kế toán viên cao cấp của Sở Sự vụ, lý lịch như vậy nhảy cấp thành chủ quản, miễn cưỡng có thể thuyết phục người dưới.
“Không được, anh đã chán làm tài vụ gì đó rồi…” Kỳ Hoán Thần không chút do dự cự tuyệt, quay đầu trừng mắt nhìn cậu: “Nếu không, anh làm trợ lý riêng đặc biệt của em đi!”
“Cái gì?”
“Bàn công tác thì đặt trong phòng làm việc của em, hai mươi bốn tiếng đồng hồ phục vụ bên người, chăm sóc ăn uống cuộc sống hàng ngày, thỏa mãn thất tình lục dục của em…” Kỳ Hoán Thần vẻ mặt tươi cười quyến rũ, như chú mèo kiêu ngạo ưu nhã đi tới, tách hai chân, ngồi trên đầu gối Tư Tuấn.
Tư Tuấn không tự giác nuốt nuốt nước bọt: “Kia… lục dục?”
“Quan dục, thính dục, văn dục, vị dục, xúc dục, ý dục…” Ngón tay linh động, lướt qua khóe mắt Tư Tuấn, vành tai, chóp mũi, môi, sau đó cầm tay cậu, mười ngón đan chặt, tay kia thì đi tới thắt lưng cậu, cởi ra dây lưng, một ngón tay ấn lên vật đã nổi lên phản ứng kia.
(*mong muốn nhìn, nghe, ngửi, mùi vị, cảm giác, ý nghĩ…)
Tư Tuấn chỉ cảm thấy yết hầu khô khốc, thân thể nóng lên, nhưng không cách nào ngăn cản thân thể Kỳ Hoán Thần từ từ trượt xuống.
Hắn ngồi nửa quỳ giữa hai chân Tư Tuấn, dùng hàm răng cắn quần khóa kéo xuống, từng chút lôi xuống, đầu lưỡi cách quần trong liếm lên phân thân bắt đầu cứng rắn, nước bọt rất nhanh làm ướt đẫm quần trong, đường nét phân thân có thể thấy được rõ ràng.
Tư Tuấn cắn môi, nhẹ giọng nhắc nhở: “Cửa… không khóa…”
Nhưng lý do yếu ớt như vậy, hiển nhiên không thể ngăn cản Kỳ Hoán Thần trong từ điển chưa từng có hai chữ “Tiết tháo”, hôn một cái lên tính khí đã bán cương, bàn tay lạnh lạnh vươn vào từ lưng quần, một tay lấy tính khí ra.
“Không được… Anh họ… Không được…” Gương mặt Tư Tuấn vì dục vọng mà phiếm hồng, thân thể chìm trong chiếc ghế lớn, toàn thân mặc tây trang nghiêm chỉnh kín đáo, chỉ có nơi duy nhất lộ ra kia còn run nhè nhẹ, nhìn thế nào cũng là một bộ dáng xuân sắc vô biên, tú sắc khả xan* mê người.
(* ‘cảnh xuân’ không có giới hạn, màu sắc xinh đẹp như có thể ăn được)
“Phóng túng trong phòng làm việc cùng trợ lý riêng, không phải đều là chuyện các ông chủ tha thiết ước mong sao?”
Chậm rãi cúi người xuống, Kỳ Hoán Thần không chút do dự mở miệng ngậm lấy nam căn của cậu, bắt đầu hấp mút.
Tư Tuấn đột ngột trợn to mắt, hai tay nắm lấy vai Kỳ Hoán Thần, nhưng cái gì cũng không nói được, phần eo nâng lên, phân thân phản ứng vô cùng kịch liệt.
Kỳ Hoán Thần chuẩn bị không đủ, phân thân cấp tốc bành trướng bỗng chốc đỉnh vào sâu trong yết hầu hắn, mặc dù có chút cảm giác buồn nôn, nhưng hắn cũng không có phun ra, trái lại vẫn dùng khả năng lớn nhất mà bao lấy, lại vươn tay vuốt ve âm nang của cậu.
“Ách…” Chưa từng được hưởng thụ phục vụ như vậy, cảm giác tê dại thâm nhập cốt tủy lan tràn toàn thân, đại não cũng hỗn loạn thành một đoàn, cơ hồ quên mất đây là nơi nào, nếu không phải Tư Tuấn đã thành thói quen kìm nén thanh âm trên giường, khẳng định sẽ lớn tiếng rên rỉ.
Tuy rằng là lần đầu tiên làm chuyện như vậy, nhưng Kỳ Hoán Thần dù sao cũng là một người vô cùng có thiên phú trong ‘tính sự’, đầu lưỡi linh động liếm mút trên dưới phân thân, lại rối loạn đỉnh vào lỗ nhỏ, dùng hết khả năng tạo ra kích thích cảm quan.
Dưới kích thích mạnh mẽ, Tư Tuấn rất nhanh liền đến gần cao trào, ngay một khắc thân thể co rút, dục vọng gần phun trào, Kỳ Hoán Thần bỗng nhiên khép ngón tay, cầm chặt phần gốc, phun ra phân thân đã trướng đến cực hạn.
“Bây giờ còn chưa được, còn kém một bước nha!” Cầm lấy điện thoại nội bộ trên bàn, đưa tới trước mặt Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần vẻ mặt xấu xa tươi cười: “Nào, gọi thư ký của em mang một tách cà phê vào…”
Trò đùa xấu xa như vậy, cho dù là thánh nhân cũng không cách nào nhẫn nại nữa , Tư Tuấn kéo áo Kỳ Hoán Thần, túm hắn đặt trên bàn làm việc, thân thể áp lên, tràn đầy tình dục hôn lên bờ môi của hắn, cố sức hút lấy đầu lưỡi hắn, liếm qua hàm răng cùng mỗi tấc niêm mạc trong khoang miệng, hận không thể nuốt hắn vào trong miệng.
Kỳ Hoán Thần hiển nhiên rất hưởng thụ Tư Tuấn chủ động, vươn đầu lưỡi cùng dây dưa, hai tay cũng không nhàn rỗi, vén vạt áo sơmi lên, xoa xoa cơ ngực cường tráng co dãn mười phần kia, hai ngón cái ấn lên hai khỏa thù du mà xoa nắn, kích thích khiến Tư Tuấn từng đợt run rẩy.
Lúc này Tư Tuấn đã hoàn toàn bị khiêu khích, chỉ hận trong phòng làm việc không có phòng nghỉ, cửa là kính mờ, thực sự không có biện pháp làm đến cùng.
“Đi cùng em!”
|
Hít sâu một hơi, Tư Tuấn đứng thẳng dậy, cấp tốc chỉnh sửa lại quần áo, sau đó kéo Kỳ Hoán Thần, ôm thắt lưng hắn ra khỏi phòng làm việc, vừa vào thang máy liền đổ người sang một bên, cau mày nhìn camera giám thị.
Kỳ Hoán Thần tựa ở một góc khác, như cười như không nhìn Tư Tuấn, đầu lưỡi vươn lên, liếm liếm đôi môi đỏ au. Tư Tuấn nhất thời huyết khí dâng lên, nắm chặt tay, hung hăng đấm lên bức tường kim loại.
Thang máy dừng lại ở tầng trệt, một nhân viên nam ôm tập hồ sơ đi đến, thế nhưng thấy sắc mặt kinh khủng của Tư Tuấn, vội vàng nói xin lỗi lui ra ngoài.
Rốt cục đã tới bãi đỗ xe ngầm, Tư Tuấn bước lớn đi nhanh phía trước, Kỳ Hoán Thần hai tay đút trong túi áo, thờ ơ không để ý đi theo phía sau.
“Em họ, em muốn làm gì?”
Vốn định tìm một khách sạn gần đó, Tư Tuấn do dự một chút, đóng lại cửa ghế lái vừa mở ra, xoay người ngồi lên ghế sau, cánh tay vươn ra kéo Kỳ Hoán Thần vào.
Tư Tuấn ngồi trên ghế, mặt hướng ra phía cửa xe, hai tay đỡ thắt lưng Kỳ Hoán Thần đang quỳ một gối giữa hai chân cậu, trên mặt không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt đã tiết lộ sự ngượng ngùng của cậu, trầm mặc vài giây, thấp giọng nói: “Lộ trình còn lại, tổng cộng nhấn phanh sáu lần, trước… làm một lần đi…”
“A…”
Kỳ Hoán Thần nở nụ cười, hai tay đặt trên vai Tư Tuấn, vươn thân lên, nhẹ nhàng hôn môi, mắt, mũi, khuôn mặt, ngậm vành tai cậu, hơi thở nóng ấm phun trên cần cổ, đầu lưỡi thâm nhập liếm lộng vành tai.
“Ân…”
Trong quá trình đi xuống từ phòng làm việc, thân thể hơi lạnh đi chỉ cần một âu yếm như vậy, là có thể một lần nữa bốc cháy lên, dòng điện chạy qua khiến cả cơ thể ngứa ngáy, từ cái lỗ tai di chuyển tới toàn thân, thoải mái đến mức ngón chân cũng co lại.
Nụ hôn tiếp tục đi xuống phía dưới, đầu lưỡi liếm qua hàm dưới, ngậm lấy hầu kết, đồng thời cà vạt bị nới lỏng, nút tây trang cùng áo sơmi bị cởi ra, dây lưng mới thắt tốt lại một lần nữa bật ra.
Vòng kim loại chạm lên làn da, cảm giác lạnh lạnh khiến Tư Tuấn hơi tỉnh táo lại, đường nhìn di chuyển xuống theo hôn môi của Kỳ Hoán Thần, mới phát hiện lúc này, phân thân của mình đã hoàn toàn hung phấn đứng thẳng, đỉnh quần trong nổi lên thành cái lều nhỏ.
Đêm qua rõ ràng đã làm, mới qua không được mười hai giờ, vậy mà đã có khát vọng cường liệt như vậy… Quả nhiên giống như Kỳ Hoán Thần nói, thân thể khô cạn đã lâu, một khi được tưới dịu, thì sẽ yêu cầu vô độ!
Cảm nhận được phản ứng cường liệt của Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần phát ra tiếng cười đắc ý, một lần nữa hôn lấy bờ môi cậu, đầu lưỡi mềm mại trượt vào trong miệng cậu, liếm lên mỗi một tấc niêm mạc trong khoang miệng, ôm lấy đầu lưỡi đối phương, cùng nhau dây dưa.
Tư Tuấn ôm lấy thắt lưng Kỳ Hoán Thần, một tay cũng thăm dò vào vạt áo hắn, vuốt ve da thịt non mịn.
Kỳ Hoán Thần dứt khoát nâng thẳng thắt lưng, cởi quần ra, cầm lấy bàn tay Tư Tuấn đặt vào giữa hai chân mình, sau đó bàn tay giữ lấy cằm cậu, hôn môi càng thêm sâu sắc, tay kia men theo bờ vai đi xuống, xoa nắn lồng ngực co dãn mười phần, xấu xa dùng móng tay gảy gảy đàu nhũ đã lặng yên đứng thẳng.
“A… Ngô…” Thanh âm đau nhức đều bị Kỳ Hoán Thần nuốt vào trong miệng.
Kêu cũng không kêu được, dục vọng lại không được trấn an, máu nóng sôi trào, đau đớn nóng cháy như lửa thiêu lan khắp toàn thân, Tư Tuấn khó nhịn giãy dụa thân thể, thử ngồi dậy, lại không chú ý không gian nhỏ hẹp giữa hai người, khiến Kỳ Hoán Thần đang nằm trên người cậu đầu đụng mạnh vào đỉnh xe, phát ra một tiếng “phanh”.
“Anh họ, anh… có ổn không?”
“Ngô… Đáng ghét…” Bưng đầu, Kỳ Hoán Thần xoa xoa đôi mắt đã phiếm ra nước mắt, một lần nữa hung hăng đẩy ngã Tư Tuấn, hai chân tách nhau quỳ khóa phía trên thân thể cậu, hai đầu gối cố gắng dịch đến trước mặt cậu, kéo quần móc ra phân thân đã cương, vỗ vỗ gương mặt cậu, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Ngậm lấy!”
“Đừng nóng giận, em không phải cố ý… Ô ô…” Tư Tuấn vốn dự định trấn an đối phương trước rồi tiếp tục, vậy mà Kỳ Hoán Thần đã đợi không được, thừa dịp cậu mở miệng nói chuyện, đem phân thân nóng cháy nhét vào, không để cho cậu cơ hội thở dốc, đong đưa vòng eo bắt đầu trừu sáp.
Tư Tuấn đột nhiên bị nghẹn, khó chịu ho hai tiếng, sau khi thích ứng liền nhúc nhích đầu lưỡi, dùng hết khả năng lấy lòng Kỳ Hoán Thần.
Mấy lần liên tiếp ngậm sâu, khiến phân thân trong miệng bành trướng đến cực hạn, Tư Tuấn còn đang lặp lại liếm hút, Kỳ Hoán Thần nhéo nhéo gương mặt cậu, trêu tức nói: “Ngu ngốc, nếu như hút ra, em cũng đừng khóc.”
Phun phân thân ra, Tư Tuấn ho hai tiếng, tự giác chủ động kéo quần xuống dưới đầu gối, cong thân thể, ghé vào trên ghế xe.
Da thịt màu tiểu mạch ánh lên quầng sáng khỏe mạnh, đường cong thon dài lưu loát như báo săn đang ngủ đông, rõ ràng đã là người đàn ông thành thục tuổi ba mươi, không biết có phải bởi vì nguyên nhân không gần nữ sắc hay không, trong sự gợi cảm vẫn còn trộn lẫn một phần hồn nhiên của trẻ con.
Thân thể mê người như vậy đã hiện ra ở trước mắt, Kỳ Hoán Thần không khỏi miệng khô lưỡi khô, niêm mạc trong xoang mũi ngứa ngáy, phân thân dính đầy nước bọt Tư Tuấn lại vểnh lên.
Cầm lấy đệm nhỏ nhét vào dưới thân Tư Tuấn, kê cao mông cậu, tách ra đôi chân thẳng tắp thon dài của cậu, kéo ra hai cánh mông cong vểnh rắn chắc, nơi tư mật không hề che lấp, lòng bàn tay vuốt ve cánh mông, ngón cái ma sát qua lại dọc theo khe đùi, huyệt khẩu đóng chặt hơi co rút một chút, phát ra mời gọi không tiếng động.
Kỳ Hoán Thần khinh cười rộ lên: “Nơi này của em… đang nuốt nước bọt sao…”
Tư Tuấn quay đầu, khóe mắt vì dục vọng mà đỏ lên: “Đừng… đừng trêu chọc em, nhanh lên một chút…”
“Được, giờ anh sẽ thỏa mãn em!”
Lấy ra kem bôi trơn vẫn mang theo bên người, không chút tiếc rẻ đổ ra một nửa bôi trên đầu ngón tay, một ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn tiến vào huyệt động, đồng thời cúi người ngậm lấy vành tai mẫn cảm của Tư Tuấn, đầu lưỡi nóng ướt linh hoạt thăm dò vào lỗ tai, một tay khác lại đi tới trước ngực cậu, hai ngón tay kẹp lấy đầu nhũ nhiều lần xoa nắn.
“A…” Đầu lưỡi cùng ngón tay âu yếm khiến Tư Tuấn hưng phấn không kềm chế được, đỉnh phân thân tràn ra giọt lệ trong suốt, hậu huyệt đóng chặt cũng chậm rãi mở rộng ra.
Kỳ Hoán Thần nhân cơ hội lại thêm một ngón tay vào, hai ngón tay cùng nhau ra vào trong nội bích non mềm lửa nóng, đợi sau khi Tư Tuấn thích ứng, ngón tay uốn lượn, lần tìm trong dũng đạo nóng cháy, cố gắng tìm được điểm mẫn cảm kia, đốt lên càng nhiều nhiệt tình của người dưới thân.
“A —— ừ ừ…” Sau nhiều lần lục lọi rốt cục tìm được rồi một điểm kia, thân thể Tư Tuấn co rút như điện giật.
“Là ở đây sao? Rất thoải mái đúng không?”
Nhẹ giọng trêu đùa, Kỳ Hoán Thần vội vàng đẩy nhanh động tác ra vào trên tay, tay kia vòng đến phía trước cầm lấy phân thân Tư Tuấn, dùng kỹ xảo vuốt ve, tấn công trước sau như vậy khiến Tư Tuấn không thể khống chế, tiểu huyệt như sợ ngón tay rời khỏi bắt đầu co rút, một lát sau, đỉnh phân thân bắn ra một cổ dịch trắng, thân thể mềm nhũn tê liệt ngã xuống ghế ngồi.
Thừa dịp Tư Tuấn còn chìm đắm trong dư vị cao trào, khi thân thể hoàn toàn thả lỏng, Kỳ Hoán Thần rút ngón tay ra, nhanh chóng đặt tính khí tại huyệt khẩu, sau khi hơi thăm dò một chút, liền một mạch hoàn toàn tiến nhập thân thể cậu.
“A ——” Tư Tuấn phát ra một tiếng gầm nhẹ, thân thể trở nên căng thẳng.
“Làm nhiều lần như vậy, vẫn chặt đến thế… thật sảng khoái!” Kỳ Hoán Thần nắm chặt thắt lưng Tư Tuấn, hít sâu một hơi, phần eo bắt đầu đong đưa có tiết tấu, trên khuôn mặt mỹ lệ lộ ra tươi cười thoải mái.
Tư Tuấn vùi đầu vào giữa hai cánh tay, hai chân tách ra liên tục run rẩy, thân thể cường tráng đong đưa theo va chạm của Kỳ Hoán Thần.
Phối hợp cùng tiết tấu trừu sáp, Kỳ Hoán Thần không ngừng hôn sống lưng Tư Tuấn, liên tục truy hỏi: “Thoải mái không?”
“Thoải mái…”
“Nếu thoải mái, kêu ra đi a…”
|