Cho Tôi Một Bát Cháo
|
|
Chương hai mươi mốt: nhà ba miệng
Buổi tối, Chu Châu hiếm thấy muốn đổ bộ game.
Lần trước cắt đứt liên hệ khi mới vừa làm xong nhiệm vụ phu thê, hai người mặt đối mặt đứng trước nguyệt lão, lúc này Chu Châu mới vừa lên tuyến, phát hiện Long Hành Thiên hạ đang đứng ở trước mặt Tiểu Mễ Chúc, như cũ duy trì tư thế thân mật trước khi logout.
Nhớ tới khoảng cách mờ ám trong xe mới vừa rồi, Chu Châu không khỏi nở nụ cười.
Long Hành Thiên rất nhanh liền gửi tin nhắn lại: “Anh mới đổ bộ game, em cũng tới?”
“Ừm.” Chu Châu quan tâm hỏi: “Anh còn chưa đi ngủ?”
Long Hành Thiên mỉm cười: “Ngủ không được.”
Về phần nguyên nhân ngủ không được, kỳ thật hai người trong lòng đều biết rõ, nhớ tới nụ hôn nhiệt tình kia, Chu Châu đã cảm thấy tim đập đến lợi hại.
Đối Chu Châu mà nói, đây chính là lần đầu tiên yêu đương, trước kia cho dù ở trên toà án công khai, bị người nhiều như vậy nhìn chằm chằm ngó, cũng trấn định tự nhiên, chưa từng có loại cảm giác khẩn trương đến hít thở không thông khi đối mặt Long Hành Thiên mới vừa rồi.
Ánh mắt của hắn thực ôn nhu, nụ hôn của hắn rất nhiệt tình, mặc dù mình cực lực vẫn duy trì trấn định, kỳ thật, tim đập kịch liệt đến bây giờ đều chưa bình ổn được.
Đối phản ứng trúc trắc như vậy bản thân có chút bất đắc dĩ, Chu Châu đánh xuống một hàng chữ: “Tiểu Diễn đã ngủ chưa?”
“Ừm, ngủ rồi.”
“Vậy anh cũng đi ngủ sớm một chút đi, em tính nghỉ ngơi, ngày mai bắt đầu chính thức tới Thời Đại đi làm.”
“Lần trước bàn với em chuyện ở lại đây, suy nghĩ sao?” Long Hành Thiên đột nhiên nói.
“uhm, em cảm thấy không quá thích hợp.”
“Chu Châu, anh thừa nhận trước kia nói vì thuận tiện công việc mới để cho em đến ở, là anh đang tìm cớ, em hẳn là hiểu được tâm tình anh thích em.” Dừng một chút, lại nói: “Dọn lại đây được không? Anh sẽ cho em phòng riêng, anh muốn mỗi ngày đều nhìn thấy em.”
Chu Châu lại không ngốc, đương nhiên biết hắn không chỉ muốn nhìn thấy mình, còn muốn thường thường thân một chút ôm một chút đi? Nếu dọn tới nhà hắn, không phải càng thuận tiện hơn?
“Em vẫn thích cuộc sống của mình.” Chu Châu cự tuyệt.
“Được rồi, anh cũng không muốn bức em, lại càng sẽ không cho em áp lực, anh lấy thân phận người yêu mời em đến nhà anh làm khách, có thể chứ?” (XD~)
Người này thật đúng là lại đánh viên đạn bọc đường (mật ngọt chết ruồi), Chu Châu nghĩ thầm.
“Thân phận người yêu, em đồng ý đi?” Long Hành Thiên tiếp tục hỏi đánh vỡ sa oa tới cùng. (sa oa: nồi cát??)
Chu Châu không khỏi bất đắc dĩ, hôn đều hôn qua, chẳng lẽ còn có thể không đồng ý?
Bất quá, chính mình cũng muốn cùng đứa nhỏ bồi dưỡng cảm tình một chút, thuận tiện cùng người lớn kia cũng nhiều ít “Xâm nhập” hiểu biết.
Vì thế cười đáp ứng: “Được, cuối tuần đi.”
Có lẽ tâm tình hai người đều hoài chờ mong, cuối tuần rất nhanh đã tới.
Tối thứ sáu, Chu Châu mới vừa tan tầm, liền nhận được điện thoại Long Hành Thiên : “Tan tầm rồi, anh tới đón em.”
Điện thoại hắn liền sánh kịp với tiếng chuông tiết học đặc biệt chuẩn, Chu Châu không khỏi hoài nghi, có phải hay không hắn điều tra qua bảng giờ giấc của mình……
Mỉm cười: “Không cần, em có chút chuyện, xử lý xong lúc sau tự mình tới.”
Long Hành Thiên dừng một chút, “Tốt lắm, anh đi chuẩn bị bữa tối trước.”
“Em về đến nhà sau đó tự mình làm đi, anh không cần đi nhà hàng mua.” (=)))
Long Hành Thiên sửng sốt, “Làm sao em biết?”
“Ờ, đồ ăn anh lần trước chiêu đãi em là đồ ăn của quán Minh Hải, em từng nếm qua, ấn tượng sâu sắc.”
Long Hành Thiên chê cười sờ sờ mũi, mình quả thật có điểm mất mặt, chưa từng nấu ăn, lần trước làm bộ làm tịch mua về.
Chính là không nghĩ tới Chu Châu cư nhiên trấn định như vậy, giấu giấu diếm sâu như vậy, biết rất rõ ràng, lại cái gì cũng không nói toạc.
“Tốt lắm, anh cùng Tiểu Diễn ở nhà chờ em.”
“Ừm, đợi gặp.”
Cúp điện thoại lúc sau, Chu Châu xoay người đi xuống lầu, nếu muốn đến nhà hắn làm khách, cũng không thể tay không mà tới.
Vì thế đến siêu thị gần đây, mua xe đồ chơi rất đẹp, chính là, trẻ nhỏ dễ dụ, người lớn không biết thích cái gì nhỉ?
Đi ngang qua tiệm chuyên kinh doanh bên cạnh …, chọn một cái cà- vạt màu đen, nghĩ thầm, phối bộ tây trang nọ của hắn hình như rất được, lúc này mới cười cười hài lòng, ngồi xe taxi hướng nhà bọn họ chạy đi.
Chu Châu nhấn chuông cửa, Tiểu Long Diễn liền nhanh chóng chạy đến mở cửa, thần sắc vẻ mặt khẩn cấp, chớp đôi mắt lớn, nhìn qua quả thực đáng yêu mà.
“Chú Chu, chờ chú đã lâu!” Long Diễn ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm món đồ chơi xe ô tô, bộ dáng mau chảy nước miếng, “Đây là cho cháu sao?”
Chu Châu không khỏi cười sờ sờ đầu nhóc phát, “Ừhm, tặng cho cháu, thích không?”
Long Diễn gật đầu như đập tỏi, “Thích!”
Long Hành Thiên tựa cửa mỉm cười: “Tiểu Diễn, ngươi thật đúng là cho ta mất mặt a.”
Long Diễn giật nhẹ khóe miệng, từ trong tay Chu Châu đoạt mô hình xe bỏ chạy vào phòng của mình chơi nhi.
Chu Châu cùng Long Hành Thiên đối diện thật lâu sau, lúc này mới mỉm cười cúi đầu, từ trong bao lấy ra cái hộp nhỏ, đặt trong lòng bàn tay Long Hành Thiên, “Đây là đưa cho anh.”
Long Hành Thiên mở hộp ra nhìn đến cà- vạt, tựa như có chút kinh hỉ, đột nhiên nhào tới ôm lấy, “Cám ơn em……”
Chu Châu muốn giãy giụa, lại bị hắn ôm càng chặt hơn, nghe hắn nhẹ giọng nói xong: “Anh thật cao hứng, không nghĩ tới em còn có thể tặng quà cho anh.”
“Đây là lần đầu tiên anh nhận được quà…… không ngờ người yêu tặng.”
Nam nhân đứng đắn này tại bên tai thấp giọng nỉ non, thanh âm bởi vì kích động mà có chút run nhẹ, Chu Châu trong lòng lập tức mềm xuống, ôm lấy hắn lại, nhẹ nở nụ cười.
Long Hành Thiên ôm buộc chặt, cánh tay bởi vì dùng sức quá mức, khiến thân thể hai người càng dán chặt với nhau, cảm thụ được tim đập của đối phương .
“Chú, cái công tắc kia……” Tiểu Long Diễn nhô đầu ra, thấy hai người lớn ôm nhau, không khỏi nghi hoặc trừng mắt nhìn.
Chu Châu nhanh chóng đẩy Long Hành Thiên ra, đem người nào đó mặt âm trầm bỏ rơi tại chỗ, vẻ mặt dường như không có việc gì tiêu sái đến trước mặt Tiểu Diễn, mỉm cười nói: “Làm sao vậy Tiểu Diễn?”
Long Hành Thiên ho nhẹ một tiếng, giả nghiêm túc đối Long Diễn nói: “Không cần gặp chuyện gì lại tìm người lớn hỗ trợ, ngươi muốn học phải độc lập, nghe thấy không?”
Long Diễn rụt rụt cổ, “Chính là lần trước phá hủy máy giặt, con một mình sửa, kết quả đem máy giặt thành tu phế đi, người không phải nói về sau có việc phải trưng cầu ý kiến của người sao……”
Chu Châu cười sờ sờ đầu Tiểu Diễn : “Tốt lắm, đừng cùng ba ba tranh luận, chú cùng cháu coi.”
Thấy hai bọn họ gần gũi nhiệt nhiệt vào phòng ngủ, Long Hành Thiên không khỏi lại sinh ra loại ý tưởng “Hai người bọn họ giống cha con, mình mới là ba sau” này.
Chờ Chu Châu rốt cuộc giúp Tiểu Diễn chuẩn bị tốt xe đồ chơi, đã là sáu giờ tối, hai người cùng nhau tại phòng bếp nấu cơm, Chu Châu vẻ mặt đứng đắn chỉ huy Long Hành Thiên, giúp rửa rau xanh, giúp xắt thịt ti, Long Hành Thiên thì phi thường phối hợp giúp việc cho cậu.
Tình cờ lúc ánh mắt gặp nhau, Long Hành Thiên bình tĩnh thản nhiên, càm rỡn đánh giá Chu Châu đeo tạp dề, rồi sau đó lại mỉm cười, cũng không quay đầu trốn tránh tầm mắt.
Long Hành Thiên tiến lên, từ phía sau lưng ôm lấy cậu, đem cằm gác trên vai cậu, nhẹ giọng nói: “Thích anh sao?”
|
Chu Châu tiếp tục trở mình xào thịt ti trong chảo, bị hắn phả hô hấp ở bên tai biến thành ngứa, bất động thanh sắc nói: “Giúp em chuyển chai xì dầu.”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ buông ra, đem xì dầu đưa tới, sau đó xoay người đi gọi Tiểu Diễn chuẩn bị ăn cơm.
Trên bàn cơm, Tiểu Diễn một mình ngồi ở đối diện vùi đầu húp cháo, Long Hành Thiên và Chu Châu thì kề vai ngồi, Long Hành Thiên thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho Chu Châu, Chu Châu trên mặt thì vẫn mang theo nụ cười thản nhiên.
Một bữa cơm ấm áp vô cùng, Long Diễn ngẫu nhiên lại tuôn ra một ít từ ngữ làm cho người ta ôm bụng cười, mỗi khi lúc này, Long Chu hai người rất ăn ý nhìn nhau cười.
Sau khi ăn xong, Chu Châu cũng không tính đi, cùng Tiểu Diễn làm bài tập, Long Hành Thiên trong lòng không khỏi nghi hoặc, lần trước cậu cố ý lưu lại là vì thử, còn dùng phương thức đáng sợ như vậy đến câu dẫn mình, lần này chẳng lẽ lại có quỷ kế gì?
Ngồi ở trên ghế sô pha xem TV, thỉnh thoảng nhìn tới ánh đèn mời nhạt trong phòng ngủ, Chu Châu khi giảng giải đề bài cho Tiểu Diễn khuôn mặt ôn nhu tươi cười, Long Hành Thiên trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ ấm áp, hình thức ở chung hiện tại, rất giống một ấm áp gia đình.
Tuy rằng thái độ Chu Châu khiến người ta nắm không chắc, nhưng ít nhất, cậu đã muốn dần dần tiếp nhận tình cảm của mình rồi, đó cũng là hiện tượng tốt.
Mười giờ tối, Long Hành Thiên đến phòng Tiểu Diễn kêu thằng nhóc đi ngủ sớm một chút, Chu Châu giúp Tiểu Diễn đắp chăn, lúc này mới theo Long Hành Thiên từ phòng ngủ đi ra.
“Anh tắm rồi?” Ánh mắt thản nhiên ngắm khuôn ngực trần của Long Hành Thiên, sau đó bất động thanh sắc dời đi.
“Ừm, em đi tắm đi, áo ngủ anh đặt ở nhà tắm.”
Chu Châu gật đầu, vòng qua Long Hành Thiên vào nhà tắm, Long Hành Thiên tổng cảm thấy, hôm nay Chu Châu có chút quái dị.
Nghi hoặc sau khi cậu tắm rửa xong đi ra, rốt cuộc chiếm được giải thích.
Nhìn cậu sắc mặt ửng đỏ, bộ dáng bức rức, tựa như đang thẹn thùng đi?
Phỏng chừng là muốn cảnh tượng như lần trước cởi sạch đến hấp dẫn , có chút ngượng ngùng.
Long Hành Thiên mỉm cười đến trước mặt cậu, lúc này hắn trái lại bổn phận rất nhiều, áo ngủ cởi cực nhanh, xương quai xanh đều nhìn không thấy, không khỏi có chút hoài niệm cậu cố ý đem quần áo cởi, khi nằm thẳng ở trên giường gọi nóng thái độ mị hoặc .
“Em không nóng?” Long Hành Thiên thấp giọng nói.
Chu Châu cười lắc lắc đầu, “Em đi ngủ.”
Còn chưa đi hai bước, đã bị Long Hành Thiên kéo trở về, chuẩn xác hôn lên.
“Ah……”
Giãy giụa nho nhỏ đều bị Long Hành Thiên ngăn chặn, một đường ôm hôn, rất nhanh tới bên giường, tay thuận thế nhấn một cái, đem người áp đảo trên giường.
Long Hành Thiên khởi động cánh tay nhìn cậu, đôi môi cậu thực mê người màu sắc hồng nhuận, ánh mắt đen láy lại mang theo ý cười, “Động tác của anh nhanh quá đi.” Chu Châu nói.
“Đây là theo đuổi hiệu suất cao của thời đại, huống chi là đối với em, chậm rãi đánh Thái Cực quyền anh cũng không phải đối thủ của em.” Long Hành Thiên nở nụ cười, sáp tới, dán môi hỏi: “Anh cảm thấy hơi nóng, em sao?”
“Em cũng vậy.”
Hai người hiểu lòng không hết, Long Hành Thiên thực tự giác đến gần, nhẹ nhàng hôn môi cậu.
Chu Châu có một lần kinh nghiệm, cư nhiên bắt đầu học bộ dáng đáp lại, chiếc lưỡi linh hoạt chủ động đưa tới, điều này khiến Long Hành Thiên kích động dị thường, nhiệt tình cuốn lấy đầu lưỡi cậu.
Nguyên bản đơn thuần hôn môi dần dần trở nên kịch liệt lên, Chu Châu trái không còn bộ dáng ngượng ngùng mới vừa rồi kia, tay cũng thực tự giác vòng ở thắt lưng Long Hành Thiên, nhẹ nhàng cọ xát.
Kịch liệt hôn môi phát ra tiếng nước chậc chậc, trong phòng ngủ yên tĩnh có vẻ cực kỳ ám muội.
Khi nụ hôn vừa chấm dứt, hai người đều có chút hô hấp không xong, quần áo không chỉnh, Long Hành Thiên đôi mắt trở nên thâm thúy, Chu Châu trong mắt ý cười cũng càng đậm chút.
Hai người đều có tâm riêng, không hẹn mà cùng đưa tay ôm lấy đối phương, nhợt nhạt hôn môi.
Giữa âu yếm thân mật, quần áo nữa mở, da thịt trần trụi dán tại cùng nhau, truyền lại nhiệt độ ấm áp, còn có tim đập loạn nhịp.
Long Hành Thiên đem hôn ấn tại xương quai xanh tinh xảo của Chu Châu, một đường xuống phía dưới, hôn ấn hạ xuống dấu vết chuyên thuộc về mình —— lần trước xem được sờ không được, kết quả chạy tới nhà tắm tắm, lần này, đã không cần phải… do dự nữa.
Hiếm có chính là, Chu Châu không có cự tuyệt, càng không có giãy giụa, ngược lại có vẻ thực thuận theo, điều này khiến Long Hành Thiên có chút kinh ngạc, nguyên bản nghĩ cậu sẽ không nhanh tiếp nhận như vậy.
Hai người đều là đàn ông trưởng thành, huyết khí phương cương, động tác rất mau liền khơi dậy một mảnh liệt hỏa hừng hực, kéo điện lưu lẻn trong cơ thể .
Bộ vị mẫn cảm cũng rất nhanh nổi lên phản ứng, bày ra trạng thái bán đứng thẳng .
Long Hành Thiên vốn không nghĩ tiến triển nhanh như vậy, kế hoạch hôn một chút là tốt rồi, nhưng hiện tại được cậu nhiệt tình đáp lại khiến dục hỏa đốt người, đến nước này, phải phanh lại thật sự khó khăn.
Dừng lại động tác, có chút không xác định hỏi: “Có thể chứ?”
Vì cái gì thuận theo như vậy, không giãy giụa không phản kháng, khiến người ta muốn làm gì thì làm, có vẻ —— có dáng âm mưu?
Chu Châu nhẹ gật đầu, cánh tay vòng qua thắt lưng Long Hành Thiên: “Không cần đến bước cuối cùng.”
“Em sợ?” Long Hành Thiên cười cười, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay bắn bộ vị bán đứng thẳng kia, cảm giác rõ ràng thân thể của cậu cứng ngắc.
Chu Châu cười nói: “Nghe nói sẽ rất thống khổ, em chưa bao giờ làm…… Không xác định.”
“Anh sẽ ôn nhu.” Long Hành Thiên mỉm cười, thân cúi xuống, ngón tay ở bụng bằng phẳng của Chu Châu đảo quanh, dần dần trượt tới mảnh đất mẫn cảm .
“Không bằng để cho em tới đi.” Chu Châu đột nhiên xoay người một cái, thừa dịp Long Hành Thiên không chú ý, đem hắn đặt ở phía dưới —— tuy rằng thể lực trên có chênh lệch, bất quá ai nói tác chiến nhất định phải cậy mạnh, thừa dịp thời điểm hắn không phòng bị nhất xuống tay, mới nói là kỹ xảo.
Long Hành Thiên kinh ngạc một lát, nhìn Chu Châu ở trên người mình gặm cắn, không khỏi ôn nhu nở nụ cười, nằm ở trên giường, cánh tay duỗi ra, đem Chu Châu kéo vào trong lòng, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói: “Nếu em không, cả hai đều rất thống khổ.”
“Không quan hệ, kinh nghiệm cần tích lũy.”
“Anh giúp em tích lũy……”
Long Hành Thiên ngón tay thực linh hoạt thân quá khứ, trượt tới mông mượt mà của cậu. Chu Châu hơi thở rõ ràng rối loạn, ghé vào trên người Long Hành Thiên thở gấp dồn dập.
“Em thực mệt, không bằng nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Chu Châu đột nhiên khởi động thân muốn trốn, lại bị Long Hành Thiên mặt dày kéo trở về.
“Mỗi lần điểm hỏa cũng bỏ chạy, em nghĩ rằng anh dễ khi dễ như vậy?” Long Hành Thiên ngữ khí nghiêm túc.
Chu Châu cười cười: “Em cảm thấy chúng ta bây giờ còn ở trong giai đoạn hiểu biết thích ứng lẫn nhau, mau như vậy liền tiến hành đến bước này, hình như…… Phi thường không ổn.”
“Không mau, anh chờ em rất nhiều năm.” Long Hành Thiên thản nhiên nói xong, gặp Chu Châu ánh mắt có chút lóe ra, lại cười khẽ bổ sung: “Kỳ thật, em nhớ rõ anh, đúng không?”
Chu Châu không trả lời, chính là cười muốn chạy trốn, đáng tiếc động tay cũng không phải đối thủ của hắn, ngược lại đang lẩn trốn ly khai cùng bị động tác nắm lại, làm cho hai người thân thể ma xát, độ ấm bên trong tăng cực nhanh, hai người đều ra một tầng mồ hôi.
“Em còn chưa chuẩn bị tốt.” Chu Châu nghiêm túc nói: “Anh mạnh hơn tới, em đây cũng không có biện pháp.”
Nói xong liền nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ghé vào trên người Long Hành Thiên, dáng “Ngươi tới cường ta không phản kháng, nhưng ta sẽ khinh bỉ ngươi”, khóe miệng gợi lên tươi cười lại khiến người hận đến ngứa nghiến răng.
Long Hành Thiên phi thường muốn hung hăng trừng phạt cậu một chút, người này, tỏ rõ biết mình luyến tiếc làm khó cậu, mới nói lời đáng giận như vậy.
Long Hành Thiên bất đắc dĩ: “Chu Châu, chơi lửa cuối cũng sẽ tự thiêu, em biết không?” Cố tình không theo ý em.
“A……” Chu Châu còn chưa kịp kêu lên tiếng, đã bị nụ hôn nhiệt tình ngăn lại, “Ah…… Thả…… Mở……”
Chu Châu thanh âm trở nên vỡ vụn không chịu nổi, thân thể cũng bị đối phương gắt gao ôm vào trong lòng, hai chân bị xảo diệu tách ra.
Long Hành Thiên một tay ôm sát thắt lưng cậu, một tay theo tủ đầu giường lấy dầu bôi trơn, hướng chỗ tư mật của cậu tìm kiếm —— lần đầu tiên bị em giỡn, anh mới không tốt như vậy để tâm cho em trêu cợt lần thứ hai.
Em đã theo anh đùa tâm kế, anh Long Hành Thiên, cũng tuyệt đối không phải người thiện lương đâu.
|
Chương hai hai : được một tấc lại muốn tiến một thước
Kỳ thật, Long Hành Thiên cũng không tính nhanh như vậy liền tiến tới mức tiến triển, mời cậu đến nhà làm khách mục đích chủ yếu, một mặt muốn cùng cậu tiến thêm một bước xác định quan hệ người yêu, về phương diện khác cũng muốn cho cậu cùng Long Diễn ít nhiều cơ hội ở chung —— đương nhiên, hôn môi chỉ là mượn gió bẻ măng lợi ích.
Nhưng mà, hiện giờ, chính cậu nấu một chén cháo gạo thơm ngào ngạt bày ra trước mắt, tản ra mùi hương hấp dẫn……
Đói bụng lâu như vậy, có thể không húp sao?
Đáp án đương nhiên là không rồi.
Cho nên, Long Hành Thiên không hề do dự xuống tay.
Hai người đều là người trưởng thành rồi, làm loại sự tình này hình như thuận lý thành cương, nhưng Chu Châu không có kinh nghiệm thân thể cứng ngắc, quá trình làm công tác chuẩn bị hơi lâu một chút. (thuận lý thành cương: rõ ràng, hợp lẽ, lo-gic)
Long Hành Thiên không có… điểm nào không kiên nhẫn, ngược lại thực ôn nhu một bên hôn cậu, bên kia ngón tay cũng không nhàn rỗi, ở phía sau khuất của cậu vuốt ve, lần đầu tiên đương nhiên cho cậu lưu lại kỉ niệm tốt đẹp.
Chu Châu thân thể cứng ngắc lợi hại, tươi cười cũng có chút miễn cưỡng.
“Anh thật sự muốn?” Ngữ khí có phần khẩn trương.
Long Hành Thiên gật gật đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Chu Châu: “Anh thích em.”
Chu Châu cũng nhìn chăm chú vào Long Hành Thiên, tựa như cảm nhận được trong mắt của hắn nồng đậm tình tự, như buông tha khe khẽ thở dài, có chút xấu hổ nói: “Kia nhẹ một chút, em nghe nói sẽ rất đau.”
Long Hành Thiên nghi hoặc nói: “Nghe ai nói?”
“Ách…… Tư liệu trên mạng .”
“Em đối phương diện này có hứng thú sao? Còn đi thăm dò tư liệu.” Long Hành Thiên nhếch lên khóe miệng cười cười, trong lòng không khỏi hoài nghi, Chu Châu không tìm bạn gái có lẽ là bởi vì cậu căn bản không phải thẳng nam quan điểm rất cao trong tưởng tượng, mà vẫn có khuynh hướng cong đây —— bất quá hiện tại cũng không phải thời điểm khảo cứu điều này. (yeah yeah làm chính sự đê)
Kéo cậu qua, nhẹ nhàng ở trên môi hôn xuống, “Yên tâm, anh sẽ cẩn thận.”
Một bên ở trên người cậu hôn môi, dời đi lực chú ý của cậu, đầu ngón tay lại nhanh chóng chuẩn xác dựa vào dầu bơi trơn, sáp nhập bí huyệt phía sau.
Bởi vì địa phương chưa từng bị người chạm qua đột nhiên có vật khác thường xâm lấn, thân thể Chu Châu nháy mắt cứng ngắc, Long Hành Thiên cười trấn an cậu, một bên ôn nhu khẽ vuốt sau lưng của cậu, “Thả lỏng một chút, em như vậy khiến anh cảm thấy rất mang tội a.”
Chu Châu cười cười: “Kia hay là thôi đi, em thực mệt……”
Một chút cũng nhìn không ra cậu mệt, trái lại do quá mức khẩn trương, lông mi đều nhẹ run rẩy.
Chu Châu ra vẻ trấn định như vậy, phản ứng trúc trắc, làm cho Long Hành Thiên trong lòng mềm nhũn, bất quá, không thể bởi vì mềm lòng mà cho cậu chạy, mở tiền lệ về sau lại càng không dễ làm.
“Sao có thể tùy tiện coi như xong?” Long Hành Thiên trở mình, đem Chu Châu đặt ở trên giường, cho cậu một nụ hôn ngọt ngào, chờ thân thể cậu hơi trầm tĩnh lại chút, lúc này mới bắt đầu lấy tay khuếch trương bôi trơn……
Tuy rằng ngón tay tham nhập thân thể cảm giác đảo quanh rất quái dị, nhưng hắn ôn nhu cùng quý trọng, động tác biểu hiện lại vô cùng nhẹ nhàng nhuần nhuyễn.
Có dầu bôi trơn trợ giúp, ngón tay ra vào đã rất thuận lợi, hậu huyệt cũng thích ứng dị vật xâm lấn, khép mở lại như đang mời gọi.
Long Hành Thiên lại như trước không thể động, chờ Chu Châu hoàn toàn trầm tĩnh lại, lúc này mới đem bộ vị sớm gắng gượng để tại nhập khẩu ngượng ngùng kia.
Chu Châu quay đầu đi chỗ khác, ngón tay không khỏi nắm chặt gra giường, chờ đợi khoảnh khắc đáng sợ trong truyền thuyết, lại đột nhiên bị Long Hành Thiên kéo tay, mười ngón đan nhau.
“Đừng khẩn trương, sẽ thoải mái.”
Long Hành Thiên nói xong, thong thả mà kiên định tiến vào —— bị dũng đạo cực nóng mềm mại quấn lấy bao quanh, khoái cảm ngập đầu lủi thẳng lên, toàn thân không cẩm được run rẩy. Tuy rằng rất muốn ở trong cơ thể cậu điên cuồng tiến lên một phen, lại nhìn đến cậu bởi đau đớn mà nhíu mày, cùng mấy ngón tay co rút lại trắng bệch, trái tim cũng bị liên lụy đau đớn nổi lên.
“Đau lắm hả?” Long Hành Thiên ngữ khí dị thường ôn nhu.
Chu Châu sắc mặt trắng bệch, hít một hơi thật sâu lúc sau, mới lạnh nhạt cười, “Hoàn hảo……”
Rõ ràng là đang mạnh mẽ chống đỡ.
Long Hành Thiên cúi thân xuống đến nhẹ hôn cậu, “Anh yêu em, Chu Châu.”
Bởi ánh mắt và ngữ khí hắn quá mức nghiêm túc, Chu Châu không khỏi toàn thân run lên, cắn chặt răng, chống đỡ thân thể nghênh hợp động tác của hắn.
Long Hành Thiên yêu thân rất cố gắng, làm cho dục vọng toàn bộ chưa vào, bắt đầu nhập xuất va chạm kịch liệt !
Như đang biểu đạt bản thân đối cậu tình yêu mãnh liệt, đọng lại tình tự lúc lâu theo động tác cuồng nhiệt phát tiết ra……
Mới đầu như xé rách thống khổ, dần dần mất cảm giác, khoái cảm vi diệu theo từng lần nện lủi vào toàn thân, Chu Châu trên mặt dần dần vựng khai một tầng phấn bạch xinh đẹp, tuy rằng cắn răng, tiếng rên rĩ sung sướng rơi sót ra, tất cả ngón tay rất nhanh cũng buông ra, ngược lại ôm lấy lưng Long Hành Thiên.
“Ah…… A……”
Theo động tác sâu nhợt nhạt của cậu, không khỏi kêu lên tiếng, điên cuồng tiến lên kích thích một vòng lại một vòng khoái cảm ngập đầu, như thủy triều đem hai người bao phủ……
Thật lâu sau, rốt cuộc đồng thời tới cao trào, Long Hành Thiên ở bên tai hỏi: “Thoải mái chứ?”
Chu Châu không để ý tới hắn, ngửa đầu nhẹ nhàng thở hổn hễn, ngón tay cũng từ trên lưng hắn thả xuống, trên mặt vốn đỏ lại chưa lui đi, bộ vị bị chôn trong thân thể cậu lại gắng gượng khiến phẫn hận không thôi.
“Được rồi chứ? Em muốn nghỉ ngơi……” Tìm lấy cớ muốn chạy trốn, lại bị hắn dùng tay bắt lấy phần eo kéo khoảng cách lại gần.
“Còn sớm mà, lại đến một lần đi.” Ý xấu ở trong cơ thể cậu giật giật, thành công khiến cho Chu Châu rên rỉ rất nhỏ : “A…… Anh thật sự là……”
“Lần đầu tiên đương nhiên cấp cho em lưu lại kỉ niệm đẹp, nếu không, như thế mới đối em thoát y hấp dẫn, hy sinh lớn như vậy.” Long Hành Thiên nhẹ cười, ôm chặt Chu Châu, động tác trong cơ thể cậu tiến lên nhanh hơn.
“Anh thật sự là được…… Tấc…… Tiến……”
Gian nan phát ra thanh âm vỡ vụn, chữ thước cuối cùng vẫn chưa nói thành lời, đã bị một trận thở dốc kịch liệt thay thế.
Phòng ngủ Long Hành Thiên bóng người chồng nhau, xuân sắc dạt dào.
Cách vách Tiểu Long diễn lại trong mộng đẹp chảy nước miếng: “Ba ba nói, chú Chu ngày mai sẽ mang con đi sân chơi, tàu lượn, chơi bạt nhún……”
Sáng sớm hôm sau, Long Diễn thức dậy lúc sau, đột nhiên cảm thấy rất bụng đói, liền tiện đường sờ soạng qua phòng ngủ cha, gõ gõ, ai? Cửa sao lại khóa.
Long Diễn thực hoang mang lại gõ cửa gõ cửa, chỉ thấy cha tùy ý quấn cái áo ngủ đi ra, “Mới sáng sớm gõ cái gì?” Làm bộ muốn nhéo lỗ tai Long Diễn.
Long Diễn lui lui cổ, “Ba, con đói bụng.” Thăm dò hướng phòng ngủ nhìn lại, mơ hồ thấy chú Chu cũng ngủ ở trên giường.
“Mới sáng sớm lại đói bụng, ngươi cầm tinh heo sao?” Long Hành Thiên búng cái trán Long Diễn.
Long Diễn nghiêm túc nói: “Trải qua một đêm nghiêm chỉnh tiêu hóa, mới sáng sớm đương nhiên sẽ đói.”
“Đói bụng tự mình tìm ăn, trong tủ lạnh có sữa bánh ngọt, ngươi chỉ dài miệng mà tay không dài sao? Xú tiểu tử.” Lại búng lỗ tai một cái.
Long Diễn ngoan ngoãn gật đầu, “Nga.” Sau đó lại thăm dò hướng phòng ngủ nhìn thoáng qua, “Chú Chu bị bệnh, ba ba đem chú ấy về phòng săn sóc?”
Long Hành Thiên nhẹ khụ một tiếng: “Ừ, chú ấy phát sốt.”
“Nghiêm trọng sao?”
“Thực nghiêm trọng, cho nên ngươi đừng tới quấy rầy chú, nghe rõ không? Ăn xong bữa sáng tự mình đi chơi trò chơi.”
Long Diễn gật gật đầu, xoay người chạy đi.
Long Hành Thiên thì trở lại phòng ngủ, tiếp tục thưởng thức vẻ mặt Chu Châu đang ngủ.
Tối hôm qua do quá mệt mỏi, Chu Châu ngủ thật sự say, gắt gao nhắm mắt lại, khẽ mím môi, vẻ mặt đơn thuần vô hại —— nhưng Long Hành Thiên lại biết, cậu mới không phải cừa con đơn giản, thủ đoạn cực cao minh, bằng không làm sao có thể ở giới luật sư bắt đầu ba năm thành thần thoại bất bại.
Cậu bất quá là giỏi về ngụy trang mà thôi, chẳng qua tối hôm qua chưa kịp ngụy trang thôi, trực tiếp mà phản ứng trúc trắc, thật sự làm cho lòng người ngứa khó nhịn, vì thế có chút không khống chế được phải hơn hai lần.
Long Hành Thiên không khỏi cười sờ sờ mũi, rốt cuộc thành công cùng cậu tiến hành tới bước cuối cùng rồi, tuy rằng tốc độ quá nhanh mà có chút bất ngờ, nhưng Long Hành Thiên như trước cảm thấy phi thường thỏa mãn, ít nhất, thân thể hai người đặc biết phù hợp, dưới khoái cảm mãnh liệt điên cuồng hơn nửa đêm, không để lại điều gì tiếc nuối.
Cậu ấy nhìn qua cũng rất hưởng thụ, tuy rằng vẫn mạnh miệng trốn tránh vấn đề, nhưng khoái trá rên rỉ kia cũng không lừa được người.
Chu Châu lông mi run rẩy, ánh mắt chậm rãi mở, nhìn Long Hành Thiên khuôn mặt thật to tươi cười lúc sau, nhẹ nhàng cười cười, hỏi: “Mấy giờ?”
“Tám giờ.”
Chu Châu muốn ngồi dậy, nổi lên một trận bủn rủn nửa phần eo, lại bất đắc dĩ nằm trở về.
Long Hành Thiên ôn nhu nói: “Nếu mệt ngủ tiếp tí nữa, ngày mai cuối tuần không cần làm việc.”
“Ừm.” Chu Châu gật đầu, sau đó giật giật đầu, quấn quấn chăn, vẻ mặt biểu tình thỏa mãn tiếp tục ngủ.
Một lát, lại mở mắt ra: “Anh ngồi ở đây em ngủ không được, đi bồi Tiểu Diễn đi.”
Long Hành Thiên mỉm cười, đưa tay sờ sờ tóc Chu Châu, nhẹ giọng nói: “Anh vẫn có một vấn đề muốn hỏi em.”
“Ừ.”
“Em nhớ rõ anh sao? Cái kia thời đại học trộm thầm mến kẻ ngốc em.” Dừng một chút, lại bất đắc dĩ thở dài, nói: “Anh khi đó còn thường xuyên chạy tới trường học tụi em, nhìn em ở trên toà án mô phỏng biện luận, vẫn trộm chú ý em, chẳng qua mỗi lần gặp mặt em lại chỉ chào hỏi nói ‘xin chào’, khiến anh cảm thấy phi thường buồn bực.”
Chu Châu nhẹ cười: “Anh cứ nói đi?”
|
“Còn kêu anh nói cái gì, anh là cho em giải thích.” Long Hành Thiên bàn tay vòng qua thắt lưng Chu Châu, săn sóc mát xa cho cậu.
Chu Châu dừng một chút, hướng trên người Long Hành Thiên đến gần một ít, thản nhiên nói: “Em nói rồi, con người em không dễ nhớ rõ người, lúc trước ngay cả bạn phòng đều ở chung một vòng sau mới quen thuộc được.”
Long Hành Thiên không khỏi một trận mất mác: “Xem ra em đối với anh không có ấn tượng……”
Còn chưa nói xong, đã bị Chu Châu cười cắt ngang: “Nhưng mà, có chút người cả ngày ở trước mặt em lúc ẩn lúc hiện, còn mỗi lần ăn cơm đều kế bên em, biệt biệt nữa nữu chạy sát theo em lướt qua, em muốn không nhận ra đều không được.”
Long Hành Thiên trong lòng ngẩn ra: “Vậy em biết anh thầm mến em sao?”
“Không xác định, khi đó quá nhỏ, cảm giác mông mông lung lung, em không biết anh muốn làm gì, đành phải rất lễ phép đối anh, sau anh lại biến mất không hiểu, em chỉ cảm thấy rất kỳ quái.”
Chỉ có nhân tài nhận thức sẽ nói “Xin chào”, nếu người xa lạ, ai lại nhàn rỗi mỗi lần gặp mặt đều chào hỏi?
Long Hành Thiên không khỏi bật cười, âm thầm chửi mình ngu ngốc, rối rắm nhiều năm như vậy, quả nhiên khi đó quá ngu ngốc, đạo lý rõ ràng như vậy cũng chưa suy nghĩ cẩn thận.
Còn tưởng rằng Chu Châu mỗi lần đều nói “Xin chào” là bởi căn bản không nhớ rõ mình……
Chu Châu chính là cái loại người bình tĩnh đạm mạc này, chính mình không chủ động nói minh bạch với cậu, chẳng lẽ hy vọng cậu có thể trái lại đuổi theo hỏi: “Bạn đi theo mình làm gì” sao?
Bất quá bây giờ nghĩ lại, khi đó mông lung ngây ngô thầm mến, cho dù thổ lộ, cũng sẽ không có kết quả tốt.
Ít nhất, đoạn thời gian ông ba bức mình xuất ngoại kia, tưởng niệm và tra tấn tất cả đều tự mình độc lập thừa nhận, năm đó không có đem dụ dỗ Chu Châu —— đây là chuyện đáng được ăn mừng cỡ nào.
Hiện giờ đã trở lại, hai người tuổi tác như vậy, lịch duyệt như vậy, không có gánh nặng lớn như vậy, mới càng thích hợp cùng một chỗ đi.
Như vậy, hiểu lầm và bỏ lỡ năm đó, nghiêm khắc mà nói, cũng là điều kiện khách quan cho tình yêu thuận lợi hiện giờ.
Long Hành Thiên càng ôm chặt Chu Châu, nghiêm túc nói: “Vậy hiện tại, em yêu anh chứ?”
Chu Châu cười mà không đáp.
“Anh muốn nghe em nói.” Long Hành Thiên chấp nhất hỏi.
“Ngôn ngữ có đôi khi quá mức trống rỗng, em có ý tứ gì anh còn chưa hiểu sao?” Chu Châu chỉ chỉ dấu vết xanh tím trước ngực, thản nhiên nói: “Em còn chưa ngủ đủ, tiếp tục.”
Sau đó càng kéo chăn trở về, nhắm mắt lại.
Long Hành Thiên nở nụ cười, trong lòng hiểu cậu là không được tự nhiên không chịu nói ra lời, nhưng hành động thực tế đã chứng minh rồi, cậu đối với mình cũng không phải không có cảm giác.
Bằng không tối qua cũng sẽ không ỡm ờ cùng mình làm đến bước kia.
Gặp Chu Châu ngủ an ổn, Long Hành Thiên trong lòng ấm áp, không khỏi cũng nằm lại, đem cậu ôm, cùng nhau quay lại giấc ngủ.
Đương nhiên, Long Hành Thiên cũng không có ngủ, chỉ là lẳng lặng cảm thụ hô hấp và nhịp tim của cậu, hưởng thụ loại cảm giác hạnh phúc tràn đầy trong ngực này.
Thẳng đến khi mười giờ sáng, Chu Châu mới tỉnh lại, Long Hành Thiên đang ngồi ở đầu giường đọc sách, Chu Châu không khỏi nhíu mày: “Anh không nhìn tới xem Tiểu Diễn sao?”
Long Hành Thiên nói: “Anh đi xem rồi, nó đang chơi game.”
Chu Châu gật đầu, nhu nhu thái dương có chút đau nhức, ngồi dậy, chăn đơn trượt xuống, lộ ra một mảnh lớn hôn ấn che kín trong ngực
Long Hành Thiên buông sách, liếc mắt nhìn Chu Châu cực kì khêu gợi một cái, cười hỏi: “Đói bụng chưa? Anh đi chuẩn bị đồ ăn cho em.”
“Ừm.” Chu Châu mỉm cười, Long Hành Thiên lại gần hôn cậu một cái, lúc này mới đứng dậy đi nhà bếp.
Một lát sau , Tiểu Long Diễn đẩy cửa ra, đem đầu dò xét tiến vào, nhìn thấy Chu Châu ngồi ở trên giường, nhếch miệng nở nụ cười: “Chú Chu tỉnh?”
Chu Châu cười gật đầu.
Long Diễn hai bước liền chạy tới, trong tay đặt hòm thuốc bên cạnh, lục ra một hộp thuốc hạ sốt, ngồi ở đầu giường nghiêm túc hỏi: “Phát sốt khá hơn chút nào chưa ạ?”
Chu Châu đoán rằng Long Hành Thiên lại lừa gạt trẻ nhỏ, bất quá chuyện này cũng không cách nào giải thích, đành phải tương kế tựu kế hàm hồ đáp: “Ừ, tốt hơn nhiều.”
Long Diễn nháy mắt mấy cái: “Chú không phải phát sốt rất nghiêm trọng, ra bệnh sởi ?”
Chỉ chỉ chỗ xương quai xanh mảnh lớn hôn ấn.
Chu Châu tươi cười cương ở bên môi, nhanh chóng dùng chăn thân thể: “Cái kia…… Sẽ lây bệnh, cháu đi nhà bếp với ba ba cháu ăn trước, chú nghỉ ngơi một chút nữa.”
“Dạ, chú nghỉ ngơi khỏe a, không theo bồi cháu đi sân chơi cũng không sao! Hạ sốt rồi bàn sau, cháu đem thuốc cho chú đến đây.” Tiểu Long Diễn ý tưởng đơn thuần, thật đúng là cho rằng phát sốt ra một thân bệnh sởi.
Chu Châu có chút dở khóc dở cười, càng cảm thấy không chú ý mà trước mặt trẻ nhỏ bại lộ hôn ấn của mình —— phi thường dọa người.
Long Hành Thiên vốn định đem cơm đưa đến phòng ngủ, kết quả Chu Châu lại rời giường, rửa mặt chải đầu xong, ngồi ở phòng ăn cùng nói chuyện với Tiểu Diễn .
Lúc ba người cùng nhau ăn trưa, Chu Châu đột nhiên hỏi: “Tiểu Diễn muốn đi sân chơi sao?”
Long Hành Thiên nhíu mày: “Nó không muốn đi.”
Long Diễn bĩu môi: “Muốn đi.”
Hiện tại có cái lồng Chu Châu, thằng nhỏ này lá gan càng lúc càng lớn.
Chu Châu mỉm cười sờ sờ đầu Tiểu Diễn: “Chú cùng cháu đi, ngày mai đi, hôm nay…… Thân thể có chút không thoải mái.”
Tiểu Long Diễn bật người hưng phấn kêu lên: “Thật tốt quá, cám ơn chú Chu!” Nói xong lại híp mắt nhìn nhìn Long Hành Thiên mặt bình tĩnh , ngoan ngoãn ngồi trở lại trên ghế: “Ba ba, con có thể đi không?”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ: “Đi đi đi, phục hai người các ngươi.” Quay đầu lại lặng lẽ đối Chu Châu nói: “Thằng nhóc này tối được một tấc lại muốn tiến một thước, em đừng đối quá tốt.”
Chu Châu mỉm cười: “Được một tấc lại muốn tiến một thước, đây không phải rất giống với anh sao?”
Long Hành Thiên buồn bã nói không ra lời.
…………………………………………………………
|
Hai ba chương: công thành chiến
《 trong mộng giang hồ 》trải qua lần thứ sáu thăng cấp sever, rốt cuộc tại cuối tuần này mở ra công thành chiến mọi người chờ mong đã lâu.
Long Hành Thiên hạ bởi tối qua nếm ngon ngọt, tâm tình phi thường vui vẻ. Thứ mọi người gọi là người gặp chuyện vui tinh thần sàng khoái, thời điểm ở trong IS chỉ huy công thành chiến, thanh âm mang theo ý cười khiến người công hội phía sau lưng tập thể nổi lên phiến lông tơ.
Mà bang chủ phu nhân thần bí Tiểu Mễ Chúc, từ đầu đến cuối đều không có ở trên IS xuất hiện.
Đương nhiên, Chu Châu lúc này đang bồi bên người Tiểu Long Diễn cùng nhóc chơi game với nhau, căn bản không có cơ hội trên IS ngữ tán gẫu, nhưng thật ra Long Hành Thiên đang ngồi ở bên cạnh, mang theo tai nghe với micro đặt ở bên môi, nghiêm trang chỉ huy chiến dịch.
Trong thư phòng dồn ba người, này vui vẻ ấm áp.
Long Diễn ở bên cạnh le lưỡi, nhẹ giọng nói: “Ba ba cháu đứng đắn lên thành bang chủ đích thực.”
Chu Châu chỉ nhẹ mỉm cười, không làm đánh giá.
Hôm nay Long tộc tiến thêm một đôi tân phu thê trái lại có vẻ cực kì sinh động, chỉ là không ra tiếng, như cũ ở trong game đánh chữ trao đổi.
“Ông xã, một ngày không gặp như cách ba thu, ta thật nhớ ngươi nhớ đến ngủ không được.” Phong Phiêu Phiêu nói.
Hào Hoa Phong Nhã đã quen người kia nhàm chán cùng vô sỉ, tùy ý trở về câu: “Ờ, ta cũng muốn ngươi chết bầm, nằm mơ đều mộng đầu ngươi biến thành bộ xương khô, trên người dài ra tám cái móng vuốt, liền y hệt nhện tinh trong game.”
Hai người ở phụ cận kênh đùa giỡn với nhau, những người khác đều trên IS chuyên tâm nghe Long lão đại tuyên bố một ít hạng mục công việc chuẩn bị trước thành chiến .
Có người cảm thấy không được chen vào nói: “Tiểu Bân mầy thực bạn bè không được, lấy vợ cũng không mời tao đây uống chút rượu.”
Nói chuyện chính là Trùng, huynh đệ Văn Bân từng quen biệt, sau lại còn dùng 100 kim tệ bán đi y phục trân quý của Long Hành Thiên hạ giá 1000 kim tệ.
Văn Bân cười cười: “Anh bạn đã lâu không gặp a, nhưng muốn chết tao.”
Bên kia Trùng phi thường hưng phấn đã chạy tới bên cạnh Hào Hoa Phong Nhã, “Mầy thăng cấp thật nhanh a, trang bị cũng không tệ, như thế nào đột nhiên từ tiểu tử nghèo biến thành con nhà giàu vậy?”
Phong Phiêu Phiêu thản nhiên nói: “Trang bị là ta tặng.”
Trùng rất không thức thời tiếp tục nói: “Văn Bân nguyên lai mầy bị người làm tiểu bạch kiểm dưỡng đi lên a, thật không sai, tao đây chưa từng có vốn, một người quê mùa.”
Văn Bân thực tức giận, gửi cho Phong Phiêu Phiêu một tin tư trò chuyện, “Ngươi có thể câm miệng không?”
“Ta ngậm miệng mà, đánh chữ chỉ cần động thủ.”
“Được, vậy há mồm trên IS tâm sự, đến cái phòng phía dưới kia.”
Công hội mọi người đang khẩn trương chuẩn bị công thành chiến, Hào Hoa Phong Nhã với Phong Phiêu Phiêu lại một mình nhốt trong phòng nói chuyện phiếm.
Văn Bân tự mình biết mình, đã biết cấp thấp không có khả năng ra chiến trường, chỉ có thể ở hậu phương xem náo nhiệt, cho nên người phụ trách công hội thuyết chú ý một dãy hạng mục công việc không nghe cũng thế, trái lại có thể nhân cơ hội giải quyết rụng Phong Phiêu Phiêu, chiếu theo đáp ứng Chu Châu, đem ly hôn.
Văn Bân ở phòng bên cạnh tại cửa sổ chat văn bản đánh xuống một hàng chữ
“Bà xã nói chuyện nha, sao lại không lên tiếng?”
Bên kia trả lời: “Ngươi nói trước đi.”
Văn Bân ho khan một tiếng, tuy rằng khi đánh chữ kêu bà xã đều không sao cả, kêu ra cũng thật, thật có điểm ngượng ngùng.
“Nói đã nói.” Dừng một chút, “Tới phiên ngươi.”
Bên kia trầm mặc một lát, trở lại tới một câu: “Thanh âm không tồi, bất quá với hình tượng của ngươi không quá xứng.”
Văn Bân cười cười, “Ta nói tới phiên ngươi đi, hai ta ở trong game kết hôn đều lâu như vậy, chí ít trò chuyện, cho ta biết ngươi nam hay nữ đi.”
Bên kia phát lại tới một câu: “Ta không mạch.” (mạch: lúa mạch)
“Không mạch?” Văn Bân đem mở micro, cũng bắt đầu đánh chữ: “Không mạch hay là không có can đảm a, đừng nói cho ta ngươi là gay không dám nói lời nào?”
“Ha hả, ngươi cho là nghe được thanh âm là nữ nhân có thể chứng minh ta không phải gay sao? Đầu năm nay cái gì mà chả làm giả.”
“Được, đừng theo ta đi vòng vèo, có bản lĩnh thì nói, ngươi không phải câm chứ?”
“Ta bị câm.”
Nói xong, liền nhảy đến phòng tĩnh âm phía dưới một mình, trầm lặng đi.
Văn Bân cảm thấy tên kia tỏ rõ cố ý trêu cợt người, lúc trước khi gửi ảnh chụp chính là như thế, tự mình thành thành thật thật đem ảnh chụp gửi qua, nhỏ lại tới đây cái hình trẻ con; thời điểm hiện tại ngữ âm tán gẫu lại như thế, tự mình thành thành thật thật hiến thanh, nhỏ lại nói —— không mạch.
Thật muốn từ trước máy tính chui vào, lại chui vào bên kia nhỏ, bóp chết nhỏ.
Đem người thành như ngốc tử lừa xoay quanh, thực cho ta là quả hồng nhuyễn mặc cho ngươi nắm? ta mẹ nó bề ngoài tuy rằng quả hồng nhuyễn, bên trong chính là hàng thật giá thật thiết bính! (thiết bính: đĩa sắt)
Văn Bân đuổi theo nhỏ nhảy đến phòng tĩnh âm phía dưới, vừa định tiếp tục tử triền lạc đả (0) bắt nhỏ nói chuyện, lại ngoài ý nghe được một thanh âm nam tính ——
Thanh âm kia rất trầm thấp, nói năng có khí phách, lộ ra ngạo khí cùng khí phách khó có thể che dấu .
Lúc này, người nọ đang nghiêm túc nói xong: “Phân đội thứ nhất bởi Túi tiền phụ trách, phân đội thứ ba giao cho Lão nguyệt, phía sau đội cứu viện thầy thuốc nhìn thấy người chết liền cứu liền, phân công nhiệm vụ gì thì làm cái đó, không cần cho ta dây dưa ảnh hưởng tới tốc độ toàn bộ đội ngũ! Còn có……” Đang nói đột nhiên ngừng lại.
Cảm giác đối phương hình như phát hiện mình, Văn Bân khí lớn cũng không dám ra ngoài.
Đây chính là như trước khi có bão, sự yên lặng đáng sợ ……
Người nọ trầm mặc sau một lát, tiếp tục nói: “Tốt lắm, Long tộc bên này hẳn chuẩn bị sắp xếp, tám giờ chính thức bắt đầu, có chuyện gì nghe hiệu lệnh chỉ huy, không cần tự tiện hành động.” Thanh âm có chút lãnh khốc.
Sau một lát, cửa sổ văn bản bên phải xuất hiện một tin nhắn: “Đổi kênh IS, dãy số XXXX, ta chờ ngươi.”
Nói xong liền tự cố tự chạy lấy người.
Văn Bân trong lòng có chút buồn bực, nguyên bản muốn mắng người bị hắn khủng bố khí thế toàn bộ đè trở về trong bụng, lúc này, cảm giác ruột đều có phần vặn vẹo……
Đưa cậu lưu lại dãy số, quả nhiên, xuất hiện chính là mấy dạng không muốn gặp lại nhất “Tiên giới công hội”.
Văn Bân trong lòng ngũ vị pha, vào IS sau còn chưa kịp phản ứng, đã bị quản lý viên cưỡng chế kéo đến khu tiếp đãi người mới.
Thanh âm mỹ nữ ôn nhu vang lên: “Bạn khỏe, nơi này là Tiên giới công hội, xin hỏi ngài là tới nhập hội, hay là đến tìm người……”
Văn Bân còn bị vây linh hồn chưa trở về trạng thái cũ, không kịp nói chuyện, chợt nghe một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên: “Cậu ấy tới tìm ta, ta dẫn cậu xuống.”
Mỹ nữ lễ phép mỉm cười: “Là bằng hữu Túy lão đại sao?”
“Ừm, trong game…… lão bà.”
Thời điểm chờ Văn Bân kịp phản ứng, bản thân đã một mình đứng ở “Hạ Túy đình thi phòng”, cửa phòng khóa, trong phòng không một bóng người, chỉ có bên phải trên màn ảnh để lại một hàng chữ to của Túy Thanh Phong : “Hiện tại công hội thành chiến, ta phải trình diện, chờ ta trở lại giải thích với ngươi sau, đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn rời đi, nếu ngươi muốn chết.”
Kia ngữ khí ngạo mạn quả thật rất giống phong cách Túy Thanh Phong , Văn Bân vốn tức giận đến suy nghĩ ngất đi, cả buổi không có phản ứng, hiện tại thấy những lời này của hắn, lại một lời nóng máu hướng thẳng đỉnh đầu —— ngươi tính cái rắm!
Mặc dù mình vẫn hoài nghi Phong Phiêu Phiêu là tiểu hào, cự tuyệt không hoài nghi đến trên đầu Túy Thanh Phong, Văn Bân vẫn nghĩ đến Túy Thanh Phong cho dù hành vi biến thái, cũng không nhàm chán tới nông nỗi mở tiểu hào lập gia đình. Thật sự không nghĩ tới, hậu trường độc thủ cư nhiên là Túy Thanh Phong!
Tên kia khiến mình nghĩ muốn một ngụm một ngụm cắn thằng hỗn đản cặn bã! Cư nhiên kêu mình ông xã một tuần?
Bản thân còn thân thân nhiệt nhiệt đối hắn vừa kéo vừa ôm, bị buộc “Yêu ngươi chết mất” linh tinh lời buồn nôn cũng nói không dưới trăm lần……
Thật mất mặt đáng giận.
Tức giận bất bình nhảy đến mặt trên kênh công thành chiến, vốn định mở miệng mắng chửi người, lại nhìn đến bên trái một loạt chỉnh tề ID Tiên giới hành động, sau đó lập tức yên.
Đây quả thực là vào ổ sói, lại mở miệng mắng chửi người, thật sự không sáng suốt.
“Tiểu Phong Nhã đến đây? Muốn mắng chửi người trước chờ một lát, Túy Thanh Phong hiện tại bề bộn nhiều việc, hơn nữa kênh này là kiểu người chủ trì lên tiếng, ngươi mắng hắn cũng nghe không thấy.”
Đánh xuống chữ này chính là khiếm biển Hạ Phong.
Văn Bân trở mình xem thường: “Được, ta đi rồi, gọi hắn có rảnh lại chết tới cho ta giẫm hai chân lên.”
“Ai, hắn thật đúng là ngu xuẩn, muốn nghe thanh âm của ngươi, kết quả đem mình phá tan đường.”
“Hạ Phong ngươi đủ rồi.” Túy Thanh Phong đánh hạ một hàng chữ: “Quay về kênh chính mình đi.”
Nói xong liền đem Hạ Phong đá ra phòng, tiếp tục nói: “Ta hiện tại hơi bận, ngươi chờ trong chốc lát trước được không?”
Văn Bân trả lời: “Quên đi, ta cảm thấy đôi ta cũng không có gì hay để nói, cứ như vậy đi, dù sao trong game gay kẻ lừa đảo cũng không phải lần đầu tiên gặp, ta cũng đã quen rồi.”
Chính mình thật đúng là không hay ho, trong game lần đầu tiên kết hôn, liền lấy tới bà vợ dũng mãnh như vậy……
“Chờ.” Túy Thanh Phong nói, “Ngươi hẳn là biết trường hợp phân chứ?”
Cư nhiên dùng phép khích tướng? Văn Bân đành phải trở mình xem thường, ở lại kênh công hội bọn họ, nghe Túy Thanh Phong bình tĩnh chỉ huy thành chiến —— kỳ thật chính mình cũng muốn nghe một chút xem, hắn rốt cuộc có bản lĩnh gì .
Trong game, Long tộc bên kia cũng bắt đầu hành động rồi, hai bên đội ngũ tiên phong rất nhanh giao chiến, bắt đầu một hồi chiến dịch kịch liệt.
Trên hoa diện các loại kỹ năng quang hiệu như phóng pháo hoa tháng giêng, đẹp mắt phiêu lương.
Hai bên không ngừng có người ngã xuống, trong khoảnh khắc, thây ngã khắp nơi……
Tiên giới đội ngũ tiên phong quấn lấy chủ lực Long tộc, biến đổi một hướng khác, đội ngũ chủ lực thì đi đánh phía sau bọn họ, đội cứu viện một bên tới một bên cứu người.
Ở trong mắt Văn Bân, thành chiến này phi thường phức tạp mà kích thích, Túy Thanh Phong chỉ huy lại thủy chung trấn định tự nhiên, đội ngũ người nào đi đường nào, tất cả đều bố trí tốt trước đó. Còn có một người tên Túi tiền, thanh âm nghe có chút ngây ngô, như là đệ tử, năng lực chỉ huy cũng rất cường, tất cả mọi người ngoan ngoãn nghe lời bọn hắn, đội ngũ rất nhanh đẩy mạnh, không ai tự tiện rời khỏi đơn vị, nhìn qua phi thường có trật tự.
Có lẽ đây là ưu thế đại công hội, có ý thức tập thể mãnh liệt, có người kiêu ngạo giỏi về chỉ huy ——
Bất quá, như trước không thay đổi được trong mắt Văn Bân sự thật Túy Thanh Phong là một thằng cặn bã.
Kết quả thành chiến đánh ngang tay, Phần Hương cốc cùng Thanh Vân sơn đều tự bị Long tộc với Tiên giới chiếm lĩnh.
Kênh đổi trở lại hình thức tự do lên tiếng, người Tiên giới bắt đầu thở dài thở ngắn.
“Thực đã nghiền a! Hôm nào giết một hồi nữa.”
“Mệt chết đi được, ta dọc đường lại đây đều thu gần mười tám cái thi thể!”
“Ta cũng vậy, nhặt thật nhiều người vứt bỏ đầu a, chân a, tay a……”
Một đống lớn thanh âm loạn thất bát tao hỗn loạn làm cho người đầu choáng váng hoa mắt, đột nhiên, có một giọng nữ trong trẻo vang lên: “Ai? Hào Hoa Phong Nhã, đây không phải là ông xã Túy lão đại sao?”
Kêu là Tảng sáng đang nói chuyện, “Ha ha, ngươi tới nơi này tìm bà xã hở, Túy lão đại, ông xã ngươi tới tìm ngươi này.”
Mọi người một trận cười vang.
Cái loại bị mọi người giống xem xiếc thú vây quanh, cảm giác giễu cợt, làm cho Văn Bân trong lòng phi thường không thoải mái.
Còn chưa kịp nói chuyện, đã bị Túy Thanh Phong kéo vào Hạ Túy đình thi phòng.
Văn Bân trầm mặc không nói, Túy Thanh Phong lại dường như không có việc gì, thản nhiên nói: “Ta hôm nay mở hai cái IS, một bên bắt tại Long tộc nơi đó cùng ngươi, một bên trên Tiên giới chủ hào, vốn muốn đi phòng tĩnh âm Long tộc chỉ huy là không sơ hở, không ngờ cái phòng kia của bọn họ có tiếng không có miếng, căn bản không có thiết kế hình thức tĩnh âm, cho nên thanh âm bị ngươi nghe được.”
“Nếu không ngoài ý muốn này, ngươi còn tính giấu ta bao lâu?” Văn Bân dừng một chút, lại hừ một tiếng: “Mọi người công hội các ngươi biết chuyện ngươi mở tiểu hào gả cho ta, liền đem ta một người làm ngốc tử vui đùa giỡn, có ý tứ sao?” Thanh âm bởi vì kích động mà hơi run rẩy: “Đùa giỡn người cũng không phải như vậy ! Xem ta gọi ngươi bà xã ngươi không phải trong lòng đặc biệt muốn cười, cảm thấy ta đặc biệt dốt nát đặc biệt ngu ngốc a? Ngươi cho là đang đùa khỉ hả? Đáng tiếc, lão tử không phải bị ngươi đùa khỉ, ngươi nhớ kỹ cho ta, từ nay về sau……”
“Ngươi thực tức giận?” Thao thao bất tuyệt bị cắt ngang, Túy Thanh Phong trái lại phi thường bình tĩnh trấn định, thanh âm thản nhiên tựa như đang nói “Ngươi ăn cơm?”
Văn Bân một hơi thiếu chút nữa không lên, bị hắn ngăn ở ngực càng thêm bực mình, hít vào một hơi thật dài, quát: “Mẹ kiếp, ngươi bị trai lừa, khi kết hôn còn gọi ông xã, có thể không tức giận?”
“Đương nhiên không, nếu đối tượng là ngươi.”
Thoáng cái lại bị đổ, Văn Bân lúc này chỉ cảm thấy đầu óc đều say xe, xoa bóp huyệt Thái Dương ổn ổn tâm thần, lúc này mới nói: “Kháo, ngươi là không phải đầu óc có bệnh. Thì ngươi loại nhân phẩm rác rưởi, không thể trêu vào ta liền trốn tránh, cúi chào ngài chậm rãi, lão tử không rảnh cùng ngươi chơi!”
Bên kia như trước bình bình đạm đạm, một bộ ngữ khí nhàn nhã: “Đối với chuyện lừa gạt ngươi, ta phi thường chân thành hướng ngươi giải thích, cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, chúng ta trong lúc cũng không có thâm cừu đại hận gì, ít nhất có thể làm bằng hữu đi.” Dừng một chút, thản nhiên nói: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý thương tổn ngươi.”
Thương tổn cái rắm!
Lời nói này, giống như hắn phụ mình một mảnh chân tình, thật sự đủ vô sỉ.
“Không bằng, tới giết ta vài lần hết giận?” Hắn tiếp tục nói.
Văn Bân trở mình cái xem thường: “Giết ngươi ta còn ngại tay bẩn.” Kỳ thật là giết không nổi, không bằng liền biểu hiện rộng rãi một chút.
“Ta có thể đứng bất động cho ngươi giết vài lần, hết giận.”
“Ngươi đã có thành ý như vậy, ta đây cũng không tốt cự tuyệt đúng không, Thiên âm ngoại ô gặp.”
Trong game, Túy Thanh Phong quả nhiên mở quý danh chạy đến địa điểm Văn Bân chỉ định, Văn Bân đứng vững, bắt đầu công kích mãnh liệt, đáng tiếc người nọ cấp bậc so với chính mình cao hơn rất nhiều, giết nửa ngày mới rớt một phần ba huyết, so với một mình đấu boss còn muốn khủng bố.
Chờ thêm vài phút rốt cuộc đem hết khí lực bú sữa mẹ, phế đi thiệt nhiều dược, giết chết hắn, lúc sau Văn Bân không khỏi mệt đến thở hồng hộc.
Vì thế nói: “Quên đi, ta không phải người mang thù như vậy, dù sao gay trong game không hiếm thấy, ta coi như bị chó cắn đi, bị chó cắn ta cũng không thể cắn trở về phải không?”
Túy Thanh Phong cười: “Ta thực hy vọng ngươi cắn trở về.”
Văn Bân khẩu khí lần thứ ba bị hắn lấp kín, hai mắt nổ đom đóm, cảm thấy chính mình cùng loại người cặn bả này so đo, quả thực là thằng ngu.
Ném câu: “Ta không muốn nói chuyện với ngươi đến hạ thấp nhân cách của ta!”
“Ngươi có nhân cách a……” Bên kia cười.
Văn Bân khẽ nghiến răng nghiến trở mình, vừa định như thế nào mắng trở về, người nọ lại đột nhiên nói: “Ngươi kêu Văn Bân đúng không?”
“Ách, đúng……”
“Tốt lắm.”
Không rõ hắn nói tốt lắm là có ý gì.
Văn Bân nghi hoặc nói: “Làm sao ngươi biết tên của ta?”
Bên kia lại đến đây câu: “Thường xuyên chơi game đừng buộc thân xác mệt muốn chết rồi, sớm nghỉ ngơi một chút, biết chưa?”
Thanh âm đột nhiên ôn nhu xuống, sợ tới mức Văn Bân toàn thân khởi ngật đáp.
“Còn có, ta nghĩ, chúng ta rất có duyên, có lẽ sẽ ở trong hiện thực gặp được đấy.” Hắn tiếp tục nói.
“Ha hả, vẫn là quên đi, lão huynh, ngươi chơi game của ngươi đi, ta hôm nay liền delete nick……”
“Vì cái gì delete nick?”
“Ta muốn chuẩn bị chuyện tốt nghiệp.”
“Phải không?” Dừng một chút, cười nói: “deleta chẳng phải lãng phí, lưu trữ ta giúp ngươi bán đi, tiền về ngươi.”
Văn Bân trực giác lời này có trá, theo bản năng nói: “Không được, làm sao dám phiền toái ngươi.”
“Không cần khách khí, chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta.”
Văn Bân bất đắc dĩ mắt trợn trắng, hắn người này thật đúng là vô sỉ tới cực điểm, chính mình đem da mặt dày quăng ra Thái Bình Dương, hắn càng khoa trương, trực tiếp vứt ra địa cầu.
…………………………………………………
(0) tử triền lạc đả: quấn thối đến chết ???
|