Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
|
|
Chương 517: Chủ ý của Thiên Huyền (1)
Editor: Kim Phượng Trên ngọn núi cao ngất, một tòa sơn môn uy nghiêm hùng tráng đứng lặng ở đây, màu đồng thau được ánh nắng bao phủ có vẻ cực kì thâm trầm. Vân Lạc Phong dừng bước chân, đôi mắt đen nhánh ngóng nhìn sơn môn màu đồng thau trước mặt này, lạnh giọng ra lệnh nói: “Các ngươi đều tránh ra cho ta!” “Dạ.” Khinh Yên và Diệp Linh sôi nổi lui về phía sau hai bước, dù cho Long Phi có chút không rõ nguyên do, nhưng vẫn theo bọn họ cùng lùi về phía sau vài bước. Ngay lúc bọn họ lui về sau vài bước, trước mặt Vân Lạc Phong hiện ra một thanh trường kiếm, kiếm này bay giữa không trung, khí phách tùy ý mà ra. “Trảm!” Mặt mày thiếu nữ cuồng ngạo, mặt vô biểu tình, giọng điệu khí phách của nàng thẳng tới trời cao. Oanh! Vừa dứt lời, trường kiếm từ trong hư không nghênh diện đánh xuống, hung hăng trảm trên cánh cửa đồng thau, trong phút chốc, cửa đồng thau bị nàng chém nứt ra một đường, ngay sau đó, vết nứt kia càng lúc càng lớn, khuếch tán ra. Mãi đến cuối cùng, bỗng nhiên vỡ tan, dưới ánh mắt khiếp sợ của Long Phi, cửa ầm ầm đổ xuống. “Là người phương nào lớn mật như thế, dám phá hủy đại môn của Thiên gia ta?” Bỗng nhiên, một tiếng hét lớn từ trong cánh cửa truyền đến, không bao lâu sau liền trông thấy một người nam tử trung niên dung nhan lạnh lùng dẫn theo một đám người từ trong sơn môn đi ra, ánh mắt sắc bén bắn thẳng về phía Vân Lạc Phong. “Chung Linh Nhi ở đâu?” Vân Lạc Phong đi thẳng vào vấn đề hỏi. Thiên Huyền lạnh lùng gợi lên khóe môi: “Chung Linh Nhi là người của Thiên gia chúng ta, khi nào lại quen biết với người thế tục như ngươi vậy? Ngươi còn chưa đủ tư cách để đệ tử Thiên gia chúng ta ra tới, chẳng sợ nàng chỉ là một đệ tử chi thứ.” Trong mắt Thiên Huyền, Vân Lạc Phong không có tư cách tương giao với người của Thiên gia, một khi đã như vậy thì tại sao hắn phải để Chung Linh Nhi hiện thân? Đối với bản chất của Thiên gia, Vân Lạc Phong đã sớm rõ ràng, từ năm đó Thiên Nhai chịu thương tổn là đã có thể nhìn ra. Vì vậy đối mặt với sự châm chọc mỉa mai của Thiên Huyền, Vân Lạc Phong không dao động, tiếp tục nói: “Ta tới nơi này là vì tìm kiếm Chung Linh Nhi, nếu như ngươi không muốn giao nàng ra, ta đây cũng chỉ có thể giết đi vào.” Trong nháy mắt, trên người thiếu nữ bốc cháy lên sát khí nùng liệt, nàng hơi hơi nâng mặt lên, con ngươi cuồng ngạo không kềm chế được lạnh lùng ngóng nhìn Thiên Huyền. Dưới cuồng phong, váy trắng không gió tự bay, một thân khí phách nghiêm nghị, không thể bỏ qua. “Ha ha ha!” Thiên Huyền cuồng tiếu hai tiếng, “Ta rất muốn nhìn ngươi làm sao giết vào Thiên gia ta! Người tới, bắt lấy mấy kẻ tự tiện xông vào Thiên gia cho ta!” “Dạ, đại thiếu gia.” Sau khi Thiên Huyền dứt lời, đệ tử Thiên gia sôi nổi rút vũ khí ra nhanh chóng liều chết xung phong đánh về phía Vân Lạc Phong. Giờ phút này, dưới cuồng phong, thiếu nữ hơi nhướng mày, tóc đen bay múa, mắt đen của nàng trước sau như một bình tĩnh, bình tĩnh đến làm người ta không tự chủ được run sợ. “Long Phi, tốc chiến tốc thắng.” Ánh mắt nàng xuyên qua đám người của Thiên gia nhìn về phía nam tử trung niên đứng ở trước cửa đồng thau, trong mắt đen ẩn hàm một tia sát khí. Long Phi nghe được Vân Lạc Phong phân phó, nhanh chóng rút vũ khí ra, giống như một trận gió màu đen xuyên qua trước mặt chúng đệ tử Thiên gia, trong nháy mắt trận gió này thổi qua thì không ít đệ tử đầy hứa hẹn ngã xuống trong vũng máu. Thậm chí có vài người cũng không biết mình chết như thế nào! “Tốc độ của gia hỏa này quá nhanh.” Thiên Huyền hơi hơi nheo lại con ngươi, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, “Hơn nữa, hắn giống như là một thích khách trời sinh, hơi thở rất khó bắt giữ! Loại người này nếu thuộc về sở hữu của Thiên gia ta tất nhiên sẽ làm Thiên gia ta càng cường đại hơn!” Nghĩ đến đây, Thiên Huyền cũng không để ý tới những đệ tử Thiên gia đã ngã xuống đất mà chết đó, trong lòng quyết định một cái chủ ý.
|
Chương 518: Chủ ý của Thiên Huyền (2)
Editor: Kim Phượng Sau khi chúng đệ tử Thiên gia ngã xuống, Long Phi mới lau chùi vết máu bị bắn lên mặt, ánh mắt lãnh khốc dần dần quay về phía Thiên Huyền còn sót lại. “Bộp bộp bộp.” Khoé môi Thiên Huyền giơ lên, vỗ tay nói: “Không tồi, thực lực của ngươi thực không tồi, ta không biết ngươi vì cái gì phải nghe lệnh Vân Lạc Phong, nhưng ngươi đi theo ả thật sự là quá đáng tiếc, nếu ngươi nguyện ý quy thuận Thiên gia ta, chuyện ngươi giết hại đệ tử Thiên gia ta có thể sẽ bỏ qua, như thế nào?” Trong mắt Thiên Huyền, bản thân bỏ qua chuyện hắn phạm sai lầm đã là mười phần rộng lượng, nếu như hắn cự tuyệt vậy thì quá không biết tốt xấu. Đối với Thiên Huyền cố ý mượn sức, Long Phi chỉ là khinh thường nhìn lại, cười lạnh một tiếng. “Thiên gia? Đó tính là thứ gì? Dựa vào cái gì bảo ta nguyện trung thành? Ta tới nơi này chính là vì huỷ diệt Thiên gia các ngươi, còn dám muốn được đến ta nguyện trung thành sao?” Lửa giận trong lòng Thiên Huyền cuồn cuộn, giận chỉ về phía Long Phi: “Ngươi cho rằng giết vài đệ tử Thiên gia là đủ để chứng minh thực lực của ngươi vô địch sao? Ý nghĩ của ngươi cũng quá mức kỳ lạ, cao thủ Thiên gia ta vô số, tuyệt đối không phải loại người như các ngươi có thể chống lại.” “Cao thủ?” Long Phi liếc mắt nhìn Thiên Huyền, “Ngươi nói bản thân ngươi sao?” “Không sai.” Nam tử trung niên cao ngạo nâng nâng đầu, “Ta là một trong những cao thủ của Thiên gia, mấy năm trước đã đạt đến Thiên Linh Giả sơ cấp, một kẻ Địa Linh Giả cao cấp như ngươi sao có thể là đối thủ của ta?” Trong toàn bộ Thiên gia, thiên phú của hắn rất là không tồi, ngoài phụ thân của hắn đã đột phá tới Thiên Linh Giả trung cấp ra, chúng trưởng lão của Thiên gia cũng chỉ là Thiên Linh Giả sơ cấp. Nhưng hắn mới đầu bốn mươi, tuổi tác cực kì nhỏ so với những lão bất tử đó, chờ hắn tới tuổi đó, thành tựu nhất định còn to lớn hơn phụ thân hắn. Đó là tài sản để hắn kiêu ngạo! Trong thiên hạ có bao nhiêu người có thiên phú có thể siêu việt hắn? Tuy nói Long Phi cũng là tuổi còn trẻ đã đột phá đến Địa Linh Giả cao cấp, nhưng ngươi phải biết rằng, rất nhiều Linh Giả đều dừng lại ở cảnh giới này, chẳng sợ mười năm cũng không thể từ Địa Linh Giả cao cấp tới Thiên Linh Giả! Bởi vậy hắn mới không có đặt người trước mặt ở trong mắt. Còn về Vân Lạc Phong…… Mười lăm tuổi đã đạt đến Địa Linh Giả sơ cấp, thiên phú này xác thật kinh tài tuyệt diễm, đáng tiếc, nàng rất nhanh sẽ táng thân tại đây, sau này không bao giờ có người nhớ rõ thành tựu của nàng! Đáng tiếc, Thiên Huyền trước sau cho rằng Vân Lạc Phong vẫn là Địa Linh Giả, nếu như chuyện ở Ninh gia mà truyền ra, sợ là hắn cũng không dám đắc ý vênh váo như vậy nữa. Vút! Long Phi cũng không nhiều lời, hắc ảnh nhanh chóng hiện lên, thực mau liền xuất hiện ở sau lưng Thiên Huyền, loan đao trong tay đánh lên sau cổ Thiên Huyền, trong ánh mắt hiện lên sát khí. Nhưng sau lưng Thiên Huyền giống như mọc đôi mắt, lúc Long Phi đánh về phía cổ hắn, hắn chợt xoay người, trong tay chém ra một tia sáng, đánh thẳng về phía ngực Long Phi. Bị tia sáng này đánh trúng, Long Phi lui về phía sau vài bước, miệng vết thương trước ngực lại nứt ra lần nữa, máu tươi giống như hoa hồng nở rộ, xâm nhiễm quần áo. “Chủ tử, chúng ta có cần hỗ trợ hay không?” Diệp Linh nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong, hỏi. Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: “Không cần, hắn có thể ứng phó.” Hắn có thể ứng phó…… Bốn chữ này làm Diệp Linh sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn về phía Long Phi dần dần trở nên có chút khác thường. Nếu chủ tử cũng đã nói như thế, nói cách khác, thực lực của sát thủ này xa xa không chỉ đơn giản như vậy! Trong tay hắn tất nhiên có nắm át chủ bài!
|
Chương 519: Thực lực Long Phi
Editor: Hàn Ánh Nguyệt =.= "Tiểu tử, trước đó không phải là ngươi rất càn rỡ sao?" Thiên Huyền ngạo nghễ nâng cằm, âm trầm nói, "Có bản lĩnh, thì ngươi hãy đánh bại ta đi." Long Phi hơi nheo mắt lại, ánh mắt lạnh lẽo nơi đáy mắt chợt lóe lên, hắn không hề chần chờ một chút nào, nhanh chóng tập kích về phía Thiên Huyền. "Còn muốn làm lại trò cũ?" Thiên Huyền không cho là đúng cười lạnh một tiếng, hắn lập tức xoay người, một đạo chưởng phong đánh về phía phía trước nam nhân, đáy mắt ẩn chứa sát khí. Thế nhưng, chưởng phong của hắn đang chuẩn bị đánh trúng ngực nam nhân, thân thể nam nhân đột nhiên biến thành một làn khói nhẹ dần dần biến mất... "Tàn ảnh?" Thiên Huyền chợt ngẩn ra, đột nhiên, hắn cảm giác được có chút không ổn, vừa định xoay người trở về ngăn cản sát khí thình lình xuất hiện, nhưng mà đã không còn kịp rồi. Phụt! Loan đao xẹt qua cổ Thiên Huyền, máu tươi trào chảy ra, khiến cho cả cái cổ của hắn nhiễm một vùng đỏ tươi. "Tiểu tử, xem ra là ta xem nhẹ ngươi," Thiên Huyền lùi về phía sau mấy bước, hắn sờ soạng máu tươi sau gáy, sau khi thấy đầy tay màu máu đỏ, sát khí trong mắt tỏa ra càng dày đặc hơn, "Ngươi lại dùng tàn ảnh tới để lừa gạt ta, tránh thoát khỏi tầm mắt của ta! Nhưng mà, Thiên Linh Giả mà so với Địa Linh Giả, đã lộ rõ sự khác biệt lớn..." Sau khi nói xong lời này, thân thể Thiên Huyền bay lên trời cao, đứng lặng không hư không. Ngay từ đầu, hắn cho rằng đánh bại Long Phi rất dễ dàng, cho nên mới không thi triển Lăng Không phi hành, nhưng không nghĩ tới tiểu tử này lại khó đối phó như vậy, nếu đã như vậy, vậy thì hắn chỉ có thể chiến đấu với hắn ta trong không trung! Cúi xuống nhìn Long Phi trên mặt đất, Thiên Huyền lại cười to hai tiếng: "Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh, chúng ta ở trên không trung quyết một trận thắng thua." Nếu như Vân lão gia tử ở đây, phỏng chừng trực tiếp chửi ầm lên đối phương vô sỉ. Hắn thân là một Thiên Linh Giả, lại muốn Địa Linh Giả chiến đầu với hắn trong không trung sao? Có thể vô sỉ đến loại trình độ này, trên mảnh đại lục này cũng có không nhiều lắm. Long Phi trầm mặc đưa ngón tay lên kề bên miệng, huýt sáo một tiếng, chỉ trong chốc lát, trên bầu trời, truyền đến tiếng chim hót. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên phía trên, nhìn thấy một con chim cự phong xẹt qua bầu trời, nhanh chóng bay đến, tốc độ của nó giống như tia chớp, rất nhanh đến trước mặt Long Phi. Long Phi nhẹ nhàng sờ sờ đầu chim cự phong, ánh mắt ôn hòa nói: "Đồng bạn, thật xin lỗi, lúc trước không để cho ngươi đi theo ta, bây giờ, chúng ta hãy cùng nhau chiến đấu." Chim cự phong nghe được những lời này của nam nhân, phát ra một tiếng hót vui vẻ, chợt, Long Phi nhảy lên, đứng ở trên lưng chim, nhanh chóng bay lên bầu trời. "Ngươi muốn ta và ngươi chiến đấu ở trên trời, bây giờ ta đến đây, không biết chúng ta có thể bắt đầu được chưa?" Mặt mày Long Phi lạnh lùng, lạnh lẽo nhìn Thiên Huyền. Sắc mặt Thiên Huyền thay đổi, phảng phất như thật không ngờ trong tay Long Phi còn có một con chim cự phong. Cũng không chờ hắn nói chuyện, chim cự phong hét to một tiếng, liền triển khai công kích Thiên Huyền... "Chủ nhân," Diệp Linh có chút kinh ngạc, "Nếu trong tay Long Phi có một con Linh thú phi hành, vì sao lúc trước còn bị người đuổi giết thê thảm như vậy?" Vân Lạc Phong thâm sâu nhìn nội chiến trên bầu trời, nói: "Thực lực con chim cự phong này cũng không phải rất cường đại, cho dù lúc đó Long Phi có gọi nó ra, cũng không có ích gì, chỉ là chết thêm một người mà thôi, vẫn như cũ không cách nào thoát khỏi đuổi giết của Thiên gia." Ngay lúc đó bản thân Long Phi bị trọng thương, không thể chiến đấu như bây giờ được, nếu thực sự hắn triệu hồi ra chim cự phong, vậy sẽ dẫn đến Thiên Linh Giả đuổi giết, kết cục vẫn là như vậy.
|
Chương 520: Chim cự phong
Còn nữa, Linh thú loại chim cự phong này có chỉ số thông minh không cao lắm, nó cũng giống như tọa kỵ phi hành, chỉ nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, mà không hề chủ động ra tay cứu người. Diệp Linh hiểu rõ gật gật đầu, lại chuyển hướng nhìn lên cuộc chiến trên bầu trời. ... Trên bầu trời, thân thể chim cự phong cao lớn đánh thẳng về phía Thiên Huyền, tiếng chim hót đinh tai nhức óc, giống như tiếng sấm ầm ầm vang lên ở bên tai. Đây cũng là năng lực của chim cự phong! CHo dù thực lực của nó không phải rất cường đại, nhưng mà, tiếng kêu của nó có thể làm nhiễu loạn tinh thần người khác, khiến cho lỗ tai đối phương xuất hiện âm thanh đùng đùng. Xoẹt! Cũng ở một khắc này, thân thể Long Phi rời khỏi lưng chim cự phong, thân hình như tia chớp xuất hiện ở sau lưng Thiên Huyền... Lúc này, Thiên Huyền muốn dùng linh lực che lại âm thanh của chim cự phong đã không còn kịp rồi, chân Long Phi hung hăng giẫm lên mông Thiên Huyền, đạp thân thể hắn từ trên bầu trời xuống. Ngay sau đó, Long Phi cũng từ trên trời hạ xuống, chân của hắn gắt gao dẫm nát lưng Thiên Huyền, một tiếng nổ ầm to lớn, mặt đất bị hai người đào tạo ra một cái hố to, sâu thẳm hun hút. Bụi mù nổi lên bốn phía, phủ khắp mọi nơi trong sơn môn. Thiên Huyền ho khan hai tiếng, từ trong hố từ từ bò ra, con ngươi âm trầm lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Phi, khuôn mặt lạnh lẽo, hừ một tiếng: "Ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên là đã quấy nhiễu phụ thân ta và các trưởng lão còn lại của Thiên gia, đợi bọn họ đến đây, mấy người các ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!" Kỳ thật, trong lòng Thiên Huyền đã hối hận rồi, hắn không nên phô trương ra tay, mà là dẫn những người này vào sơn môn, dùng cạm bẫy đẩy bọn hắn vào chỗ chết! Nhưng ai lại biết được bên người Vân Lạc Phong lại có nhân vật như vậy? Chỉ một người thực lực Địa Linh Giả mà đánh ngang tay với hắn! Nếu mà truyền ra ngoài, dĩ nhiên là mặt mũi hắn mất hết! Không sai! Trong cảm nhận của Thiên Huyền, hắn chỉ ngang tay với Long Phi mà thôi, tuyệt đối không thừa nhận chính mình đã thua! "Huyền Nhi." Đột nhiên, một bóng dáng già nua từ phía trước truyền đến. Sau khi nghe thấy âm thanh này, trong lòng Thiên Huyền kích động một cái, vội vàng nhìn lão giả đang đi ra khỏi sơn môn, vui mừng hô một tiếng: "Phụ thân!" Sau người lão giả, đi theo rất nhiều trưởng lão, những người này đều trợn mắt nhìn đám người Vân Lạc Phong, biểu tình căm giận. "Vân cô nương," sau khi lão giả gật đầu với Thiên Huyền, liền quay đầu nhìn Vân Lạc Phong, lạnh nhạt nói, "Ngươi không biết là ngươi hơi quá đáng rồi sao? Đầu tiên là giết người Thiên gia ta, bây giờ lại đe dọa sơn môn Thiên gia của ta! Lại giết chết nhiều đệ tử như vậy, Thiên gia ta chưa từng trêu chọc ngươi, ngươi lại làm ra chuyện tình người thần căm phẫn như vậy, chẳng lẽ người không muốn giải thích cho ta một chút hay sao?" Vân Lạc Phong nhếch nhếch khóe môi, trong con ngươi đen tuyền ẩn chứa ý cười tà khí: "Ta chỉ muốn biết Chung Linh Nhi ở đâu, các ngươi không muốn nói, ta đây cũng chỉ có thể dùng phương pháp như vậy để gặp nàng." "Chung Linh Nhi là người Thiên gia ta, cho dù Thiên gia ta muốn chém giết hay muốn róc thịt, đều không có quan hệ gì với ngươi, có phải ngươi nhàn rỗi không có việc gì quản quá nhiều không?" Lão giả nhíu mày, đạm mạc nói. Vân Lạc Phong giương mày lên: "Nàng là người của ta, cho nên, Thiên gia các ngươi... Không được quyết định sinh tử của nàng ấy!" "Hừ!" Lão giả hừ lạnh một tiếng, "Như vậy, vậy thì để cho bổn gia chủ xem thực lực của ngươi cái đã!" Nhìn thấy lão giả rõ ràng cực kỳ tức giận, trong mắt Thiên Huyền mang theo ánh sáng kích động. Rốt cuộc thì phụ thân định ra tay rồi! Nhìn những người này còn dùng vốn tiền gì mà kiêu ngạo! Nhất là nữ nhân Vân Lạc Phong này! Nàng ở trong tay phụ thân hoàn toàn không thể chống đỡ được một chiêu. Không phải! Phụ thân chỉ cần dùng khí thế, là có thể giết chết nàng ta ngay lập tức!
|
Chương 521: Vân Lạc Phong ra tay (1)
Editor: QR2 – diendanlequydon Phía trước sơn môn, cuồng phong chợt nổi lên, bạch y của thiếu nữ tung bay, khóe môi của nàng nhếch lên một độ cong tà mị, đôi mắt đen nhánh nhìn thẳng vào lão giả phía trước. “Được!” Nàng chỉ dùng một chữ đáp lại khiêu khích của lão giả, so với lão giả luôn lớn tiếng áp bức, nàng luôn lạnh nhạt lại có vẻ rất có phong độ. “Làm càn!” Chúng trưởng lão Thiên gia giận tím mặt, tất cả đều xoa tay hầm hè muốn đi lên giáo huấn nha đầu không biết trời cao đất dày này, nhưng mà khi bọn họ mới vừa rút vũ khí ra thì bên tai đã truyền đến tiếng quát lạnh lẽo lão giả. “Các ngươi lui ra cho ta!” Lão giả hơi nheo đôi mắt lại, lạnh giọng ra lệnh. Mọi người nghe vậy, mặc dù có chút không cam lòng nhưng vẫn thối lui ra phía sau lão giả. “Tiểu nha đầu này để bổn gia chủ tự mình đối phó.” Nhìn thiếu nữ toàn thân tà khí lười biếng kia, trong mắt lão giả lộ ra sự nghiêm nghị, hắn tự tin đến nỗi ngay cả vũ khí cũng không rút ra, lập tức vọt tới chỗ Vân Lạc Phong. Tốc độ của Thiên Linh Giả vô cùng nhanh chóng! Lúc mọi người kịp phục hồi tinh thần lại là lúc hắn đã tới trước mặt Vân Lạc Phong rồi, chưởng phong sắc bén gào thét đánh tới, nhắm ngay khuôn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ mà tập kích. Từ đầu đến cuối, khuôn mặt của thiếu nữ luôn bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi không có gợn sóng. Nhưng mà, ngay lúc lão giả công kích, khóe môi thiếu nữ lại nhếch lên thành một đường cong… Nụ cười này tà ác lại càn rỡ, giống như hơi thở lạnh lẽo từ chỗ sâu nhất dưới lòng đất truyền đến làm người khác không rét mà run. “Rầm!” Lão giả thu lại suy nghĩ, dùng hết toàn lực công kích về phía Vân Lạc Phong, một chưởng này của hắn vô cùng uy mãnh, ngay cả không khí chung quanh trong nháy mắt đều trở nên ngưng trệ. “Ha ha ha, Vân Lạc Phong, đây là hậu quả khi ngươi dẫn người tới khiêu khích Thiên gia!” Thiên Huyền cười ha ha. Ở trong mắt hắn, một chưởng này của phụ thân Vân Lạc Phong chắc chắn phải chết là chuyện không thể nghi ngờ. Nhưng mà nụ cười của hắn nhanh chóng cứng lại, đôi mắt ngạc nhiên trừng lớn, không dám tin nhìn Vân Lạc Phong đột nhiên biến mất giữa trong không khí, trong mắt tràn đầy sự không thể tin. Không sai! Ngay khi công kích sắc bén của lão giả rơi xuống, Vân Lạc Phong đột nhiên biến mất trong không khí, vì thế chưởng phong hắn đánh trúng cây cổ thụ phía trước, ngay lập tức, thân cây ầm ầm đổ xuống, bụi đất bay đầy trời. “Người đâu?” Chúng trưởng lão của Thiên gia cũng ngơ ngẩn, không có cách nào tin tưởng một người sống sờ sờ lại đột nhiên biến mất như vậy! Nhưng mà trong lúc mọi người nghi hoặc vạn phần, bỗng chốc có một giọng nói sợ hãi không biết từ chỗ nào vang lên. “Các ngươi mau nhìn xem, trên bầu trời… Có phải Vân Lạc Phong hay không?” Nghe có người nói thế, tất cả mọi người không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời cao xanh ngắt kia… Chỉ thấy giữa trời cao, thiếu nữ đang đứng khoanh tay, bạch y tung bay, giống như hình ảnh đó là cảnh tượng đẹp nhất hôm nay làm hô hấp của mọi người đều không tự chủ được ngừng lại. “Thiên… Thiên Linh Giả?” “Trời ạ, nàng là Thiên Linh Giả, một Thiên Linh Giả mười lăm tuổi, nữ nhân này không thuộc sở hữu của Thiên gia, thật là quá đáng tiếc.” Chúng trưởng lãoThiên gia đều bị dọa sợ đến ngây người. Nàng có thể bay giữa không trung, chuyện này có nghĩa là gì? Chuyện này có nghĩa là thiếu nữ mười lăm tuổi trước mắt này lại là Thiên Linh Giả! Trong thiên hạ này có bao nhiêu người có thể cấp đột phá thành Thiên Linh Giả khi mới mười lăm tuổi? Trong tất cả mọi người, người khiếp sợ nhất rõ ràng là Thiên Huyền, vẻ mặt của hắn đã cứng đờ, thân mình run rẩy kịch liệt. Lúc trước hắn đã từng nói hắn có thể ở tuổi này đột phá Thiên Linh Giả đã thật không tồi, càng không có ai có đủ khả năng đánh đồng với hắn!
|