Nhầm Phòng
|
|
Tác giả: KangHaMun (Mun thánh thiện ) Miễn trừ trách nhiệm: EunHae is not mine Xếp hạng: M Cặp đôi: EunHae là chính ngoài ra còn có sự góp mặt của cp Yewook Tóm tắt: Đêm đó chỉ là một sự nhầm lẫn của 4 người nhưng đối với họ đó lại là một kí ức không thể nào quên.Cố gắng không nhớ tới,cố gắng để nó chìm vào quên lãng nhưng tất cả đều vô ích vì nó đã khắc sâu vào tâm trí của họ.Và rồi họ biết rằng sự nhầm lẫn đó là một định mệnh…..định mệnh đã thay đổi toàn bộ số phận và trái tim của họ. Nguồn: Diễn đàn 360 KPop ~~o0o~~ Chap 1
Nhầm! Trong cuộc sống này không ai là không từng nhầm lẫn hay sai sót một lần cả. Đôi khi nhầm lẫn đem lại cho bản thân ta rất nhiều phiền toái nhưng ngược lại cũng có những sự nhầm lẫn rất đáng yêu.Và dưới đây là sự nhầm lẫn minh chứng cho cả hai điều trên : Đáng yêu và phiền phức.
.
.
.
Nhà hàng Fly~
Một đôi tình nhân đang tay nắm tay bước vào trong nhà hàng và chọn chỗ ngồi.Họ đi qua bàn nào,người ngồi bàn đó đều phải ngước nhìn họ.Một người mặc áo vest đen,khuôn mặt lạnh như băng nhưng trông rất đẹp trai.Người còn lại thì khác hẳn,người đó mặc một chiếc áo phông trắng,quần jean và luôn nở nụ cười,phải nói là cực kì dễ thương.Họ chọn một chỗ ngồi khá đẹp và yên tĩnh,người mặc vest đen tuy nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng mọi cử chỉ,hành động đối với con người xinh đẹp bên cạnh mình đều hết mực nhẹ nhàng,giống như đang nâng niu một viên ngọc quý vậy.
-Yesung à ,bạn của anh bao giờ mới tới vậy?
-Chắc họ cũng sắp tới rồi,em đói sao Haenie?
-Không,em không đói chỉ là em thấy hơi lo lắng.-Donghae nhăn mặt
-Đừng lo –Yesung phì cười – Họ đều là bạn rất tốt của anh hơn nữa họ cũng không phải thuộc loại người khó tính đâu.Anh chắc chắn rằng em sẽ thích họ.
-Xin lỗi chúng tôi đến muộn
Một giọng nói vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của Donghae và Yesung.Donghae ngửng mặt lên nhìn hai người trước mặt mình rồi cùng Yesung đứng dậy và chào họ.Một người trông vô cùng cuốn hút với mái tóc đỏ,nụ cười quyến rũ và dáng vẻ thanh lịch,người còn lại thì trông cũng khá giống với Donghae,luôn tươi cười và rất dễ thương.
-Eunhyuk lâu lắm không gặp,cậu khoẻ chứ?-Yesung tiến đến ôm chặt lấy cậu bạn của mình
-Ừm mình khoẻ,còn cậu?-Eunhyuk mỉm cười đáp
-Mình cũng vậy,rất khoẻ là đằng khác. Thế còn Wookie em khoẻ chứ?-Yesung quay sang con người nhỏ bé,dễ thương đang nắm tay của Eunhyuk
-Cảm ơn hyung em khoẻ lắm,Hyukie đối xử với em rất tốt.-Ryeowook nói trong khi tay cậu siết chặt lấy tay Eunhyuk hơn.
-Vậy thì tốt rồi,nếu cậu ấy mà đối xử không tốt với em thì hãy nói với hyung,hyung sẽ cho cậu ta một trận. À xin giới thiệu với hai người, đây là Donghae,người yêu của tôi.-Yesung ôm lấy eo Donghae và kéo sát vào người mình.
-Xin chào.Tôi là Donghae,rất vui được làm quen với hai người.-Donghae chìa tay ra
-Tôi là Ryeowook-Bắt tay Donghae – Còn đây là Eunhyuk,bạn trai của tôi.
Eunhyuk mỉm cười rồi bắt tay với Donghae.Sau đó họ ngồi xuống và cùng nhau nói chuyện,thưởng thức bữa tối. Ấn tượng đầu tiên của Eunhyuk về Donghae là một con người rất đẹp,một vẻ đẹp không quá nam tính nhưng cũng không quá mỏng manh,dễ vỡ. Mái tóc nâu bồng bềnh, đôi mắt đen to tròn long lanh, đôi môi khi nói chuyện với Yesung thì cứ chu lên trông rất chi là đáng yêu. Đây là lần đầu tiên Eunhyuk thấy một người còn dễ thương hơn cả người yêu mình.Lúc nãy khi bắt tay với cậu, không hiểu sao tim anh cứ đập loạn xạ hết cả lên.Mà khoan!sao tự yên anh lại nghĩ đến người khác mà không phải là Wookie? Lắc đầu vài cái,Eunhyuk cố gắng không nghĩ về Donghae.Anh không muốn trở thành một tên tồi tệ khi nghĩ đến người yêu của bạn thân mình.
Còn về phía Donghae,cậu cảm thấy Eunhyuk là một con người khá thú vị.Ngay từ lúc nhìn thấy anh,cậu thật sự đã bị anh thu hút. Ở anh có cái gì đó rất lạ và mới mẻ,khác hoàn toàn với Yesung.Eunhyuk nhìn bề ngoài không phải là con người lạnh lùng cũng không phải là người hay cười cười nói nói. Anh đơn giản chỉ là một người rất dịu dàng,lịch sự và là một bí mật mà tư yên Donghae muốn được khám phá.Không biết có phải do lâu lắm rồi cậu không nghĩ tới ai khác ngoài Yesung hay không mà bây giờ nghĩ về Eunhyuk,Donghae cảm thấy có một cảm giác lạ đang trào dâng trong lòng mình.
Trong khi Eunhyuk và Donghae đang chìm đắm vào những suy nghĩ về nhau thì Yesung và Ryeowook cũng vậy.Yesung và Ryeowook trở thành bạn qua một lần cùng ngồi uống rượu và tâm sự với nhau ở quán Bar.Lúc đó cả hai người đều không biết đối phương là ai?họ chỉ biết rằng đang cần một người tâm sự và trút hết những tâm tư trong lòng.Ryeowook kém Yesung hai tuổi nên đó là lý do tại sao cậu goi anh bằng hyung.Mấy ngày sau buổi tối ở quán bar đó,họ gặp lại nhau trên phố và Yesung đã vô cùng ngạc nhiên khi biết Ryeowook chính là người yêu của bạn thân anh.Nhưng cũng chính vì thế mà trái tim anh đã vỡ ra làm hàng trăm ngàn mảnh vì… anh yêu Ryeowook,yêu từ cái nhìn đầu tiên khi anh gặp cậu,vậy mà giờ cậu lại là người yêu của bạn anh.Biết mình không thể tranh giành với bạn,biết người đó không hề yêu mình nên Yesung đành chấp nhận bỏ cuộc.Sau đó Eunhyuk thông báo với Yesung rằng anh và người yêu sẽ sang Pháp định cư một thời gian .Từ đó họ không gặp lại nhau nữa và rồi anh gặp Donghae và yêu cậu.Suốt 2 năm qua,anh và Donghae đã trải qua rất nhiều chuyện,tình yêu của anh dành cho Donghae cũng nhiều hơn ,Ryeowook trong trái tim anh cũng đang dần dần tan biến.Yesung tin rằng chỉ cần một thời gian nữa là anh sẽ quên hoàn toàn cậu và dành trọn trái tim cho Donghae.Vậy mà dường như ông trời đang trêu đùa anh thì phải,Ryeowook đã trở về và đang ngồi trước mặt anh.Cậu vẫn như xưa,lúc nào cũng rất dễ thương và điều đó lại làm trái tim anh xao động.Nhưng không ….anh không thể làm gì có lỗi với Donghae được?Donghae yêu anh,là người đã luôn ở bên cạnh và quan tâm đến anh mỗi khi anh cô đơn.Vậy nên bây giờ trong lòng anh chỉ nên có Donghae,một mình Donghae mà thôi.
Vậy Ryeowook thì sao?cậu đã nghĩ gì khi gặp lại Yesung.Có lẽ vì do cậu là một con người đơn giản nên suy nghĩ của cậu cũng khá là đơn giản.Gặp lại anh khiến cậu rất vui, đã hai năm trôi qua rồi cậu mới có thể được gặp lại anh,cùng ăn tối và trò chuyện vui vẻ như vậy.Yesung đúng là người bạn tốt nhất của cậu, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt anh đã rất chăm chú lắng nghe những câu chuyện cậu kể lại còn vỗ về an ủi cậu nữa chứ.Sau này khi đã thành bạn anh vẫn luôn như vậy,do đó lần này trở về cậu nhất định sẽ kéo anh đi chơi,ngồi một nơi yên tĩnh và tâm sự cùng anh.Cứ nghĩ đến chuyện đó là Ryeowook lại cảm thấy rất vui.Nhưng cậu có thực sự biết rằng cậu vui vì cái gì hay không?
-Eunhyuk à công việc của cậu dạo này thế nào rồi?
-Ừm cũng khá ổn,mình và Wookie đã đi rất nhiều nơi và chụp được rất nhiều ảnh.
-Yesung hyung….hyung không biết đó thôi.Hyukie có lúc vì mê chụp ảnh mà quên mất cả em đó-Ryeowook lên tiếng trách móc.
-Oa vậy thì cậu rất giống Haenie rồi,em ấy cũng rất thích chụp ảnh,chỉ cần thấy cái gì đẹp là em ấy lập tức dừng lại và chụp nó,có lúc mê chụp mà cho mình leo cây cả ngày trời đấy.-Yesung kể khổ và quay sang nhìn vẻ mặt đáng yêu đang đỏ lên của Donghae – Haenie à,chắc anh chưa nói với em Eunhyuk là một nhiếp ảnh gia có tiếng đó,cậu ấy là chủ tịch của công ty 8L9.Em cũng thích chụp ảnh chắc hẳn là biết công ty này chứ?
|
-Tất nhiên là em biết chứ.Nơi đó là niềm mong ước của rất nhiều người muốn trở thành một nhiếp ảnh gia mà -Donghae cười tươi đáp – Eunhyuk ssi anh giỏi thật đấy,còn trẻ như vậy mà đã là chủ tịch của cả một công ty,tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh.Hy vọng nếu có dịp anh có thể chỉ bảo thêm cho tôi được chứ?
-Cứ gọi tôi là Eunhyuk như Yesung là được rồi,chúng ta đều là bạn mà.Donghae à,cậu cứ yên tâm đi,lần này tôi về nước sẽ không đi nữa nên chúng ta nhất định sẽ có cơ hội gặp mặt và trò chuyện về lĩnh vực này.-Eunhyuk mỉm cười – À đúng rồi ngày mai là sinh nhật của tôi,hy vọng hai người sẽ đến dự.
-Mình nhớ mà ,nhất định mình và Haenie sẽ đến dự.
Donghae gật đầu mỉm cười rồi quay sang nói thầm điều gì đó vào tai Yesung khiến anh cười rất tươi.Thậm chí cậu còn cầm tay anh đung đưa làm nũng,dường như cậu đang chờ một cái gật đầu từ anh thì phải.Nhìn thấy cảnh ngọt ngào đó không hiểu sao cả Ryeowook lẫn Eunhyuk đều cảm thấy ghen tị.Họ liếc nhìn nhau trong một giây rồi lại cúi gầm mặt xuống ăn,nhìn bên ngoài có lẽ là Yesung lẫn Donghae đều không thể ngờ được rằng quan hệ giữa hai người bạn của mình đang có một khoảng cách và nó cũng đang lớn dần lên.Ngay đến chính bản thân họ cũng không biết là nó có từ bao giờ và tại sao nó lại xuất hiện? Họ không yêu nhau ư? Không ! Họ rất yêu nhau,nếu không thì họ đến với nhau làm gì? Họ có người khác ư? Không! Ngay cả nghĩ đến chuyện đó còn chưa bao giờ nữa là.Vậy lý do xuất hiện khoảng cách giữa Eunhyuk và Ryeowook là gì? Đó chính là sự bất đồng quan điểm,về sở thích và tính cách của cả hai người.Yêu nhau lâu như vậy rồi mà đến thời gian gần đây họ mới bắt đầu nhận ra điều đó.Eunhyuk thích vẽ tranh,chụp ảnh còn Ryeowook thì không.Eunhyuk thích ngắm cảnh thiên nhiên,cùng người yêu trò chuyện dưới những khung cảnh lãng mạn thì Ryeowook lại thích đi xem film và ăn tối ở một nhà hàng.Nói chung là họ có rất nhiều thứ trái ngược nhau và đang cố gắng cùng nhau hàn gắn những vết nứt đó lại.Nhưng liệu họ có thể làm được?
-Hai người có vẻ như rất yêu nhau nhỉ?-Eunhyuk lên tiếng trong khi nhìn cảnh thân mật giữa hai người bạn của mình
-Tất nhiên rồi bộ hai người không yêu nhau sao?-Yesung đáp trả và thơm nhẹ vào má Donghae
-Ai bảo là không nào,chúng tôi rất hạnh phúc đó phải không Wookie?
-Phải – Ryeowook trả lời kèm theo một nụ cười….một nụ cười gượng gạo.
Sau khi bữa ăn kết thúc,họ chào nhau rồi lên xe ra về.Trước khi lên xe,Eunhyuk còn đưa địa chỉ khách sạn 5 sao mà anh đặt cho bữa tiệc sinh nhật của mình cho Yesung và nói rằng nhất định anh phải đến dự.Eunhyuk lái chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ và đưa Ryeowook về nhà của cậu,trước khi Ryeowook đóng cửa bước vào trong thì Eunhyuk lại dùng tay chặn cánh cửa lại và nói:
-Từ bao giờ em quên mất hôn chào tạm biệt anh thế?
-Em xin lỗi mà,chắc do hôm nay em hơi mệt nên mới như vậy –Ryeowook hôn nhẹ lên môi Eunhyuk và tỏ vẻ biết lỗi.-Lần sau sẽ không có chuyện đó đâu Hyukie.
-Được rồi,anh sẽ tha cho em lần này.Chúc ngủ ngon.
-Chúc anh ngủ ngon-Ryeowook vẫy tay chào tạm biệt
-À này,mai là sinh nhật anh.Em đừng quên lời hứa về món quà của em dành cho anh đấy nhé –Eunhyuk nháy mắt
-Tất nhiên rồi,em nhất định sẽ thực hiện nó.Ngủ ngon.
Ryeowook thơm Eunhyuk lần nữa rồi đóng cửa vào trong nhà.Còn Eunhyuk,anh lắc đầu trước điệu bộ dễ thương của cậu rồi lên xe và trở về căn biệt thự của mình,hôm nay cả ngày ngồi trên máy bay nên anh cảm thấy rất mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi để ngày mai còn tiếp đãi khách cộng thêm chờ đón món quà sinh nhật đặc biệt từ Ryeowook .Trong lúc đó Yesung cũng đưa Donghae về nhà cậu rồi cũng về nhà.
Sáng hôm sau Donghae cố tình dậy thật sớm,cậu muốn lái xe ra ngoài và đi ngắm cảnh mặt trời mọc. Đi dạo quanh bờ sông Hàn, ngửng mặt lên nhìn bầu trời trong xanh,Donghae lấy chiếc máy ảnh trong túi ra và bắt đầu chụp khung cảnh xung quanh.Dường như Donghae không bỏ sót bất kì một chỗ nào nơi đây cả,không hiểu sao cậu lại thấy cảnh ngày hôm nay đẹp đến như vậy.Mải mê chụp ảnh mà Donghae không hề biết rằng tất tần tật mọi hành động của cậu đều bị chụp lại bởi một người khác. Đó chính là Eunhyuk,hôm nay anh cũng dậy sớm và ra đây ngắm cảnh mặt trời mọc nhân tiện chụp vài bức.Ai ngờ đang chụp thì anh chĩa máy ảnh sang bên cạnh và vô tình nhìn thấy Donghae,cậu cũng đang chăm chú với cái máy ảnh của mình.Bất chợt Donghae nở một nụ cười trên môi,một nụ cười mà đối với Eunhyuk là tuyệt đẹp.Không chần chừ,anh nhấc máy ảnh của mình lên và bắt đầu chụp trộm Donghae.Cảm giác như có người đang nhìn mình,Donghae liếc sang bên cạnh và vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy Eunhyuk.
-Chào cậu Donghae –Eunhyuk vẫy tay khi Donghae nhìn mình
-À vâng chào anh, Eunhyuk ssi –Donghae cúi đầu
-Cậu cứ gọi tôi là Eunhyuk được rồi đừng thêm ssi vào nghe xa lạ lắm.Thật không ngờ lại gặp cậu ở đây,trùng hợp thật.Donghae cũng thích đến đây chụp ảnh ư?
-Thật ra bình thường tôi không thích dậy sớm như thế này nhưng không hiểu sao hôm nay lại có hứng nên mới dậy sớm và ra đây ngắm cảnh.Nhân tiện cảnh đẹp nên tôi mới chụp vài bức.
-Tôi cũng vậy,chúng ta giống nhau thật đấy. Tôi có thể xem những bức ảnh cậu vừa chụp được chứ?-Eunhyuk hỏi,tự yên gặp Donghae anh cảm thấy vui lạ thường.
-Tất nhiên rồi
Donghae gật đầu rồi đưa chiếc máy ảnh của mình cho Eunhyuk.Anh nhận lấy chiếc máy ảnh của Donghae và bắt đầu xem.Eunhyuk nhận thấy rằng Donghae quả là một người có năng khiếu chụp ảnh,những bức ảnh cậu chụp khá đẹp,màu sắc và góc chụp rất tốt nhưng Eunhyuk còn nhận ra rằng những bức ảnh mà Donghae vừa chụp còn thiếu mất một cái gì đó,nếu anh đoán không nhầm đó chính là cảm xúc.Những bức ảnh của Donghae không hề có cảm xúc,nó đẹp nhưng không làm cho người xem cảm nhận được vẻ đẹp của nó bằng tâm hồn mình.
-Sao?tôi chụp xấu lắm phải không?tôi rất thích chụp ảnh nhưng thật sự còn nhiều thứ chưa biết?-Donghae lên tiếng,giọng cậu có chút lo lắng
-Không đâu cậu chụp rất đẹp đấy chứ Donghae.-Eunhyuk trả lại máy cho Donghae và trả lời-Nhưng….
-Nhưng sao?
-Nhưng những bức ảnh của cậu không có cảm xúc
Donghae không thể tin nổi vào những gì mình vừa nghe thấy.Cảm xúc….không có cảm xúc ư?Tại sao lại như vậy?cậu vốn là người rất vui vẻ,hoạt bát , không phải tuýp người sống nội tâm hay bị trầm cảm vậy tại sao cậu lại không có cảm xúc?Donghae thật sự không hiểu nổi.Thấy Donghae có vẻ không được ổn,Eunhyuk liền lại gần, đặt nhẹ tay lên vai cậu.
-Cậu ổn chứ Donghae?
-Hả???-Donghae giật mình –À tôi ổn,cảm ơn.Chỉ là tôi biết lý do tại sao những bức ảnh của tôi lại không có cảm xúc.
-Cậu có đang hạnh phúc không Donghae?
*Gật gật*
|
-Cậu không gặp phải bất kì chuyện gì buồn làm ảnh hưởng đến tâm trạng chứ?Xem qua một số bức ảnh của cậu,tôi phát hiện ra rằng những bức ảnh trước thì không sao nhưng một tháng gần đây thì lại …..
-Không…tôi hoàn toàn ổn mà.Tôi có người tôi yêu ở bên cạnh và chúng tôi đang rất hạnh phúc,mọi chuyện đều thuận lợi.Tôi không có gặp bất kì rắc rối nào cả.Vậy lý do là gì chứ?
-Lý do là ở cậu.-Eunhyuk nói,mắt anh nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của Donghae
-Ở tôi – Donghae chỉ tay vào mặt mình
-Phải…ở cậu. Ở chính trái tim cậu,tôi tin chắc rằng nó đang gặp một vấn đề nào đó mà ngay đến chính cậu cũng không biết.
-Vậy tôi phải làm gì?
-Không làm gì cả,hãy để mọi chuyện được thuận theo tự nhiên.Cái gì cần đến ắt sẽ đến.Hãy làm theo lời trái tim mách bảo, đừng trái ý nó.-Eunhyuk mỉm cười,một nụ cười đẹp tựa như ánh nắng trên bầu trời.-Thôi tôi về đây,hẹn tối gặp lại tại bữa tiệc sinh nhật tôi.
-Hẹn gặp lại,tôi nhất định sẽ tới.
Eunhyuk gật đầu thay cho lời nói rồi quay lưng bước đi,Donghae nhìn theo bóng dáng Eunhyuk cho đến khi anh lên xe và đi thật xa.Cậu cầm máy ảnh của mình trong tay và rồi nghĩ lại lời Eunhyuk vừa nói.Làm theo lời trái tim mách bảo ư?nhưng trái tim cậu đang mách bảo cậu điều gì?
Tối hôm đó Donghae ngồi trong nhà đợi Yesung đến đón đi dự sinh nhật Eunhyuk.Cậu đã chuẩn bị sẵn một món quà cho anh và cậu hy vọng rằng Eunhyuk sẽ thích nó.Món quà đó thật ra cũng không hề đắt tiền hay thuộc loại quý hiếm gì chỉ là một chút tấm lòng của cậu và Yesung dành cho anh thôi.
*Kính coong**kính coong*
-Sungie –Donghae chạy ra mở cửa và ôm chặt lấy Yesung khiến anh ngạc nhiên nhưng rất hạnh phúc
-Oa….hôm nay em đẹp lắm. Đi nào,bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.- Yesung nắm tay Donghae ra xe,mở cửa xe cho cậu rồi đi đến bữa tiệc.
Khách sạn Paradise
Ryeowook khoác tay Eunhyuk cùng nhau bước từ trên tầng hai xuống.Eunhyuk ngày hôm nay trông thật nổi bật và quyến rũ với bộ vest màu nâu còn Ryeowook thì lại dễ thương và dịu dàng với bộ vest màu trắng.Hai người vừa xuống tới nơi thì ngay lập tức mọi người liền bu quanh lại và chúc mừng sinh nhật của Eunhyuk.Anh cảm ơn từng người trong khi tay cầm ly rượu vang đỏ và cạn ly với họ.Bỗng nhiên có một đám đông tụ tập ở phía xa khiến Eunhyuk dừng lại và xem xảy ra chuyện gì?Anh tiến đến chỗ đó,hoá ra mọi người tụ tập lại để nhìn hai vị khách vừa mới tới đó chính là Yesung và Donghae. Đập vào mắt Eunhyuk là một Donghae vô cùng gợi cảm với chiếc áo khoác cổ chéo để lộ làn da trắng mịn màng của cậu.Phải nói Donghae giống như một thiên thần tái thế vậy,có lẽ vì vẻ đẹp đó mà mọi người bỏ rơi cả anh để đi ra ngắm cậu.Donghae cầm tay Yesung và đi thẳng đến chỗ Eunhyuk đang đứng,cậu đưa hộp quà cho anh và nói:
-Happy Birthday Eunhyuk. Đây là một chút tấm long của tôi và Yesung,hy vọng anh sẽ thích nó.
-À…à tất nhiên rồi.Cảm ơn hai người,nào mau vào thôi,bữa tiệc bắt đầu rồi.
Eunhyuk nhận lấy món quà và kéo hai người bạn của mình vào bên trong đại sảnh.Rồi sau đó anh bước lên trên một cái bục lớn,cùng Ryeowook thắp nến,thổi nến, ước và cắt bánh sinh nhật.Xong xuôi,anh bước xuống phía dưới đi đến chỗ Donghae và Yesung đang đứng,trò chuyện cùng họ và tiếp đãi các vị khách mời khác. Đang nói chuyện rất vui vẻ,bỗng nhiên Eunhyuk xin phép ra ngoài,một lúc sau anh quay lại với 4 ly rượu,anh đưa cho Ryeowook ly đầu tiên và thì thầm điều gì đó với cậu.Donghae và Yesung nhận hai ly tiếp nhưng chỉ có Yesung uống còn Donghae thì cậu đặt lên bàn,có lẽ là do hôm nay Donghae thấy không được khoẻ nên cậu không uống.
-Eunhyuk à,em đi vào phòng vệ sinh một chút-Ryeowook nói thầm, đặt ly rượu trên tay xuống bàn cạnh ly của Donghae
-Ừm –Eunhyuk gật đầu,nhìn Ryeowook đi khuất anh liền quay sang Donghae – Cảm ơn hai người đã tới dự sinh nhật tôi,chúng ta cùng cạn ly nào.
-Tôi không uống được chứ?
-Haenie à,anh biết em không thích rượu nhưng đây là sinh nhật của Eunhyuk.Em hãy nể mặt anh mà uống một chút đi, không thì nhấp môi cũng được
-Đúng đấy Donghae,hãy uống một chút thôi.
Donghae lưỡng lự một lúc nhưng sau đó cậu cũng gật đầu đồng ý vì dù sao đây cũng là sinh nhật bạn Yesung,cậu không uống thì quả là thất lễ.Donghae cầm lấy một ly rượu trên bàn lên mà không thể ngờ được rằng cậu đã lấy nhầm ly rượu của Ryeowook .Cả ba người cùng nâng cốc và cạn ly.Uống xong Eunhyuk nói là có việc phải giải quyết nên xin phép đi trước.Còn Donghae tự yên cậu lại cảm thấy hoa mắt chóng mặt, đầu óc cứ mơ mơ màng màng giống như là uống phải thuốc ngủ vậy.
-Yesung à em vào phòng vệ sinh một lát,anh chờ em nhé.
-Được,em đi đi
Donghae bước đi loạng choạng,cậu cảm thấy rất buồn ngủ,hai mắt cứ dán chặt vào nhau,nhìn mọi vật phía trước đều không rõ,còn trong người thì lại dâng lên một cảm giác khó tả.Nóng!cậu thấy rất nóng,giống như là bị lửa đốt vậy,làm cậu chỉ muốn xé tung bộ quần áo mình đang mặc trên người ra.Bám vào tường,Donghae đi từng bước từng bước thật chậm chạp, không chịu nổi cái nóng trong người,cậu liền tìm một căn phòng trống trong khách sạn, đứng trước phòng số 189,cậu mở cửa bước vào trong.Cánh cửa vừa đóng lại Donghae lập tức cởi ngay chiếc áo mình đang mặc ra và nằm lên giường một cách nhanh chóng.
Trong lúc đó Eunhyuk cũng vừa uống xong ly rượu của mình để có thêm sự kích thích.Nhưng dường như anh uống hơi quá nên bắt đầu cảm thấy hơi chóng mặt,hai mắt cũng mờ dần đi khi nhìn cảnh vật xung quanh.Bước lên tầng 2,anh tìm căn phòng mình đã đặt trước để có thể cùng Ryeowook vui vẻ. Đứng trước phòng số 189 cũng là phòng mà Donghae đang ở trong đó.Eunhyuk nhếch mép cười và tự nói một mình.
-Đây rồi phòng 186.Baby à,anh đến đây.
Có lẽ do đang không được tỉnh táo mà Eunhyuk đã nhìn nhầm số 9 thành số 6.Anh mở cửa và bước vào bên trong.
*Cạch*
P/S: Com nào com nào :x
|
-Anh yêu em,yêu em rất nhiều . -……-Donghae không trả lời,cậu cảm thấy rất buồn ngủ. -Sao vậy em yêu?em giận anh đấy à?-Eunhyuk phì cười-Thôi mà cho anh xin lỗi được không?Sau này anh sẽ cố nhẹ nhàng hơn. -Sẽ không có lần sau đâu.-Donghae giận dỗi đáp.-Anh làm em tỉnh cả ngủ rồi này, đáng ghét.Anh đúng là không biết giữ lời hứa gì cả Sungie? -Anh không giữ lời hứa hồi nào chứ Wookie? -…………… -Ai là Sungie? / ai là Wookie? Cả hai cùng đồng thanh nói rồi bật đèn ngủ ngay bên cạnh mình lên.Họ quay ra nhìn nhau và….và: -AAAAAAAAAAAAAAAAAAA Eunhyuk và Donghae cùng hét lên.Donghae lấy chiếc chăn trên giường quấn tròn vào người trong khi Eunhyuk thì nhặt chiếc áo sơmi trắng dưới sàn lên và mặc thật nhanh vào. -Anh…..anh….-Donghae ngạc nhiên đến mức không nói nên lời. -Cậu….tại sao???-Eunhyuk cũng ngạc nhiên không kém -Cậu……à không chúng ta….. Donghae ngồi khuỵ xuống đất,cậu đang rất shock vì chuyện vừa xảy ra.Eunhyuk cũng chết đứng tại một góc.Họ đang tự hỏi rằng tại sao mình lại có thể nhầm lẫn đối phương là người yêu của mình được.Tại sao họ lại không nhận ra được điều đó?tại sao họ lại đắm chìm trong sự thoả mãn và sung sướng đầy tội lỗi như vậy? -Donghae à cậu ổn chứ?-Eunhyuk nói với giọng lo lắng và tiến lại gần Donghae định đỡ cậu dậy.Anh nghĩ nên bình tĩnh lại để giải quyết mọi việc -Không….không đừng chạm vào tôi Donghae lắc đầu,nước mắt cậu bắt đầu rơi.Cậu cũng không hiểu nổi tại sao mình lại khóc nữa, có lẽ cậu khóc vì do lần đầu tiên của cậu thuộc về người cậu không yêu và mới quen biết chưa đầy 24h.Cũng có thể đó chỉ là do bản năng,cậu không kiềm chế được nó. -Donghae à xin lỗi,tôi…tôi không ngờ lại là cậu.Tôi cứ nghĩ đó là Ryeowook .Tôi…. -Đó không phải là lỗi của anh,anh không việc gì phải xin lỗi tôi cả.-Donghae ngắt lời Eunhyuk – Là do cả hai chúng ta đều thiếu kiềm chế mà thôi,tôi cũng không biết nữa,lúc đó tôi không thể điều khiển được bản thân mình. -Tôi cũng vậy,lúc đó tôi cũng không khống chế được mình.Xin lỗi Donghae à,tôi sẽ chịu trách nhiệm. -Trách nhiệm? đừng có nói dễ dàng như vậy.Anh không nghĩ đến Ryeowook hay sao mà đòi chịu trách nhiệm với tôi?hơn nữa tôi là đàn ông nên không thể mang thai được vì thế anh không cần phải chịu trách nhiệm gì cả.Hãy giữ kín chuyện này,hãy coi như nó chưa từng xảy ra.Chúng ta hãy cứ sống bình thường như trước đây vẫn sống.Chỉ cần thế là đủ. Eunhyuk không biết nói gì vào lúc này cả.Anh là người đã cướp đi sự trong trắng của Donghae,tuy chỉ là hiểu nhầm nhưng anh cảm thấy rất có lỗi.Donghae nói đúng,nếu anh đòi chịu trách nhiệm với cậu vậy còn Ryeowook thì sao?Người anh yêu là Ryeowook cơ mà,anh sẽ đối mặt với cậu ra sao đây?Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy.Chỉ còn cách là phải quên đi,phải quên chuyện ngày hôm nay đi và tiếp tục sống như bình thường.Choàng chiếc áo qua người Donghae,anh đỡ cậu dậy và ngồi xuống giường. -Được tôi đồng ý.Vì cuộc sống của cả hai,chúng ta hãy quên chuyện này.Coi như nó chưa bao giờ xảy ra.Cậu mau thay quần áo đi,tôi sẽ đưa cậu về. -Khỏi cần,tôi tự về được.Anh không phải lo cho tôi đâu. -Không được, giờ đã quá nửa đêm rồi,tôi không yên tâm để cậu về một mình.Không phải cậu đã nói là sẽ quên chuyện này đi và sống bình thường sao?nếu cậu cứ gượng gạo như vậy thì sẽ có người phát hiện ra đấy. Donghae không nói gì,chỉ gật đầu rồi lẳng lặng bước vào phòng tắm và thay quần áo.Một lúc sau họ cùng nhau rời khỏi khách sạn,lên xe của Eunhyuk và ra về.Họ không thể ngờ rằng đã có người nhìn thấy họ từ lúc bước ra khỏi phòng và cho đến khi xe đi khuất.Người đó đã dùng máy ảnh và chụp lại tất cả,từ khuôn mặt xinh đẹp của Donghae lẫn vẻ mặt đang vô cùng lo lắng của Eunhyuk.Donghae mở cửa xe bước xuống khi đã về đến nơi,cậu cúi chào Eunhyuk rồi quay lưng bước đi.Nhìn theo bóng dáng của Donghae,Eunhyuk không khỏi cảm thấy có lỗi với cậu. Đập mạnh tay vào vô lăng rồi gục đầu xuống đó,chưa bao giờ anh lại cảm thấy mất phương hướng như bây giờ. Đóng cửa lại rồi đứng dựa lưng vào đó,những giọt nước mắt trong như pha lê lại rơi trên khuôn mặt thiên thần của Donghae.Cậu cứ khóc mãi,khóc mãi rồi ngủ quên trên sàn lúc nào không hay. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy,Donghae cảm thấy toàn thân đau nhức và trong người rất khó chịu.Chắc tại do hôm qua khóc nhiều quá nên cậu mới thấy như vậy.Bước vào trong phòng vệ sinh,cậu tạt rất nhiều nước lên mặt mình, không hiểu sao những hình ảnh đầy nóng bỏng đêm hôm trước lại ùa về trong đầu cậu. -Không được, không được nhớ về nó,mày phải quên đi,quên đi Lee Donghae. *Kính coong**kính coong*
|
Tiếng chuông vang lên khiến Donghae giật mình,cậu với cái khăn và lau khô mặt mình rồi sau đó chạy thật nhanh xuống tầng dưới.Người bấm chuông cửa nhà cậu vào lúc sang sớm thế này chỉ có mình Yesung mà thôi.Anh luôn đến rất sớm để xem cậu đã dạy chưa? Đã ăn sáng chưa?Nếu chưa anh sẽ đích thân vào bếp và nấu cho cậu ăn.Trước khi mở cửa,Donghae chỉnh sửa lại quần áo, đầu tóc,cố gắng nở một nụ cười thật tươi để anh không nghi ngờ gì cả. -Anh đến rồi à?-Mở cửa ra,Donghae ôm chặt lấy Yesung -Sao hôm nay em dậy sớm vậy?anh còn tưởng khi cánh cửa mở ra mình sẽ bị em mắng cho một trận chứ?-Yesung bông đùa -Tại em tự yên muốn dậy sớm thôi mà. -Em đói chưa?anh nấu gì cho em ăn nhé.-Yesung xoa đầu Donghae rồi nở một nụ cười thật nhẹ nhàng,Donghae lại cảm thấy hôm nay Yesung có gì đó rất khác mọi hôm. Trong lúc đó tại nhà của Eunhyuk thì lại đang xảy ra chiến tranh.Người hôm qua đã chụp ảnh Eunhyuk và Donghae khi rời khỏi khách sạn không ai khác chính là phóng viên của một tờ tạp chí.Tên phóng viên đó đã cho lan truyền các bức ảnh đã chụp được sang các tờ báo khác và đó là lý do xảy ra cuộc tranh cãi này. -Anh nói đi,chuyện này rốt cuộc là như thế nào?- Ryeowook vứt một tờ báo xuống trước mặt Eunhyuk. -Wookie à hãy nghe anh giải thích,mọi chuyện không như em nghĩ đâu.-Eunhyuk cầm tờ báo lên đọc và nói. -Giải thích?anh định nói với em đó chỉ là hiểu lầm,rằng giữa hai người không hề có chuyện gì xảy ra.Xin lỗi nhưng em không thể tin được,cả hai người cùng bước ra từ một căn phòng,anh bảo em sao tin nổi đây? -Ryeowook à?anh….anh và Donghae….bọn anh… -Đủ rồi –Ryeowook hét lên -Đừng có nhắc đến cái tên Donghae trước mặt em,em thật sự không ngờ anh lại là con người như vậy.Hai người đã làm gì chỉ có hai người biết,anh không cần phải giải thích gì cả.Ngay từ đầu em đã biết ánh mắt anh nhìn Donghae không hề bình thường mà. -Sao em lại có thể nói như vậy?-Eunhyuk bắt đầu cảm thấy tức giận- Em không được nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em. -Em vốn không nghi ngờ nhưng mọi việc đã quá rõ ràng rồi,anh bảo em không nghi ngờ cũng khó.Chúng ta chia tay đi. Tai Eunhyuk ù đi khi nghe những lời nói đó phát ra từ miệng Ryeowook .Chia tay ư?sao cậu có thể nói câu đó một cách dễ dàng như vậy?làm sao anh có thể chia tay với cậu đây.Anh yêu cậu bằng tất cả trái tim mình , không lẽ cậu không hiểu sao mà lại nói như vậy? -Không…Wookie à,anh biết em đang rất giận anh nhưng làm ơn đừng chia tay với anh.Anh làm sao có thể sống thiếu em đây,anh xin em.Hãy cứ đánh anh đi, đánh chết anh cũng được chỉ cần em đừng chia tay với anh.- Eunhyuk nắm chặt lấy tay Ryeowook , ánh mắt anh khẩn khoản cầu xin cậu -Xin lỗi,có thể anh không thể sống thiếu em nhưng em thì vẫn sống tốt khi không có anh bên cạnh.Chuyện của chúng ta đến đây là chấm dứt ,em đi đây,tạm biệt. Ryeowook bỏ tay Eunhyuk ra khỏi tay mình rồi bỏ chạy thật nhanh.Cậu lên xe của mình và phóng đi mặc cho Eunhyuk đuổi theo,kêu gào khản cổ cũng không dừng xe lại.Nhìn thấy anh ngã,cậu muốn chạy đến bên cạnh anh, đỡ anh đứng dậy nhưng lại không thể.Cậu biết anh đau nhưng cậu còn đau gấp trăm lần anh,rời xa anh có lẽ là một quyết định đau khổ nhất của cuộc đời cậu,cậu biết mình sẽ hối hận vì chuyện này,biết mình sẽ phải dằn vặt suốt cả cuộc đời này.Nhưng cậu bắt buộc phải làm thế,cậu không còn lựa chọn nào khác,vì anh và cũng vì chính bản thân cậu.Lau nước mắt đi, Ryeowook cắm tai nghe vào tai và gọi cho quản lý của gia đình mình. -Đặt cho tôi một vé máy bay đi Đức,tôi muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt.Chuyện này phải giữ bí mật không được cho bất kì một ai biết kể cả Eunhyuk.
|