Ta Ghét Ngươi !!!
|
|
Có điều, hoàng đế Jung ” ngoan ” chứ tay anh không ngoan và cái chuyện khiến Jae Joong đưa tay lên để ngăn tiếng hét đó thì … à … ờ … hơi khó nói chút xíu. Yunho nãy giờ vẫn yên vị dưới đống chăn, tay không ngừng sờ mó mọi chỗ trên người Jae Joong. Bằng những thao tác nhẹ nhàng mà người ngoài nhìn vào tưởng như Jae Joong đang cử động, Yunho trườn xuống phía dưới Jae Joong và tại đây diễn ra 1 trận chiến ” kịch liệt “. Jae Joong thì vừa trả lời những câu hỏi của thái hậu, vừa cố hết sức khép 2 chân lại nhưng điều đó vô tác dụng đối với cánh tay to khỏe của Yunho. Anh ép cậu tách 2 chân ra và cái giây phút cậu ngăn tiếng hét đó là lúc cảm nhận được hắn đang giở trò ở dưới lớp chăn. Yunho nở 1 nụ cười gian tà trước thứ đang ở trước mắt mình rồi chậm rãi đưa nó vào miệng, hắn liên tục liếm láp và dùng răng cạ lên đó như trêu đùa cậu đồng thời thích thú khi cảm nhận cả cơ thể Jae Joong đang run lên. – Kim công tử, cậu không sao chứ ? – Thái hậu hỏi Jae Joong với vẻ lo lắng khi thấy cơ thể cậu đang run lên bần bật, mồ hôi vã ra đầm đìa. – Urg … th … thần ổn. Jae Joong không thể nói thêm điều gì bởi thứ cảm giác dâng lên trong cơ thể lúc này, dương vật cậu đang bị hắn kích thích bằng thứ nước dãi nhớp nháp, ẩm ướt và ấm nóng. Lo lắng và sợ hãi, cậu gần như không kiềm chế nổi bản thân khi cơ thể gần như ưỡn cong lên, đẩy toàn bộ thứ đó vào miệng hắn, tận hưởng thứ khoái cảm chưa từng có ấy. – Đừng … đừng mà … Dừng … dừng lại đi … – Jae Joong rên rỉ, cơ thể đã đến giới hạn của sự chịu đựng, cái đó của cậu đang nóng và cương lên, nếu mọi chuyện cứ tiếp tục thì cậu nhất định sẽ giải phóng thứ chất lỏng nóng bỏng nguyên sơ ấy, thứ chất nhục dục tội lỗi. – Kim công tử, cậu muốn nói gì cơ ? Không thể chống lại sự kích dục của Yunho, cậu cắn chặt môi và nắm lấy tay thái hậu trong khi Yunho thỏa mãn bởi thứ chất lỏng trắng đục, nhầy nhụa vừa ra từ người cậu. Thái hậu thực sự lo lắng cho Jae Joong và bà quyết định đứng lên gọi ngự y. – Thái hậu, thần có chuyện muốn nói. – Cậu hoảng hốt giữ thái hậu lại, cậu muốn thoát tên ác quỷ này. – AHHHH … – Jae Joong hét lên. – Kim khanh, khanh muốn nói gì, đừng làm ta lo lắng. Jae Joong ngậm chặt môi lắc đầu, cậu hiểu nếu có bất cứ thứ gì được tiết lộ, hắn sẽ trừng phạt cậu. – Để ta gọi ngự y. – Thái hậu à, giờ cũng muộn rồi, thần muốn nghỉ ngơi. Vả lại, hoàng thượng cũng đã nhờ ngự ý chẩn bệnh hộ thần, c … cũng không có gì nghiêm trọng đâu ạ. – Jae Joong bám chặt lấy tấm chăn, cố gắng không bật ra tiếng khóc bởi cơn đau dữ dội nơi vùng kín. Yunho dùng thứ chất trắng đục còn dư như một chất bôi trơn rồi tiến 1 ngón tay vào trong Jae Joong, không ngừng mở rộng nó để chuẩn bị cho một điều khác, hoan lạc hơn, tội lỗi hơn. Và giây phút thái hậu cùng ả Tiff rời đi khi biết mình không thể làm gì hơn cũng là lúc Jae Joong phải đối mặt với hiện thực đáng sợ. Yunho đang đẩy 2 ngón tay của hắn vào bên trong cậu, cảm giác đau cùng cực khiến cậu như muốn ngất đi, nước mắt ướt đẫm 2 bên má. Yunho kết thúc việc chuẩn bị của mình bằng một nụ hôn sâu với Jae Joong và tiếp tục để lại vô vàn dấu đỏ trên nước da trắng mịn của Jae Joong. Hắn đưa tay lên miệng để thấm nước bọt rồi chuyển xuống mân mê 2 đầu nhũ hồng khiến chúng cũng dần cương lên. Yunho không phải là kẻ có bề dày kinh nghiệm trong chuyện ấy nhưng hắn đủ biết những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể Jae Joong và không ngừng tấn công vào đó. – Urgg … – Tiếng rên đầu tiên phát ra từ cổ họng Jae Joong khi hắn liếm 2 đầu nhũ của cậu một cách thèm khát, cả hắn và cậu đều mở to mắt ngạc nhiên vì thứ âm thanh đầy ham muốn đó. Nhưng vẻ ngạc nhiên đó trên khuôn mặt hắn nhanh chóng được thay thế bởi vẻ gian tà cố hữu và tất cả những gì xảy ra sau đó sẽ mãi để 1 dấu vết khắc sâu trong tâm trí cậu. Yunho dựng Jae Joong dậy để chuẩn bị cho những điều hắn sẽ làm nhưng cậu không muốn. Bằng chút sức lực ít ỏi còn lại, Jae đẩy mạnh Yunho ra, cố leo nhanh xuống giường. Hắn cười và càng cảm thấy thú vị khi nhìn ngắm con mồi của mình vẫy vùng trong vô vọng. Hắn bước xuống giường, không khó khăn để tóm lấy Jae Joong và ép cậu vào mép giường. – AHHHHHHHHHHHHHH ……. Mọi sức tàn lực kiệt của Jae Joong như dồn hết vào tiếng hét ấy khi Yunho thọc mạnh dương vật cương cứng của hắn vào chiếc lỗ nhỏ của cậu. Mọi thứ trở nên nhòa nhạt trước mắt Jae Joong, tay cậu bám chặt vào đám chăn gối trên giường như mong truyền bớt đi sự đau đớn này. Còn Yunho, cái cảm giác ấm nóng bên trong Jae Joong là cả một kho báu mà hắn mới khám phá ra. Sung sướng, thỏa mãn là những gì làm hắn điên lên, mặc sức cho con thú dục vọng điên cuồng chiếm hữu bạn tình. Hắn rút ra rồi lại đẩy mạnh thứ đó vào, từng lượt đưa đẩy ép mạnh cậu vào thành giường. Nhục nhã, đau đớn và xấu hổ là những thứ đang ngày càng lớn dần trong tâm trí Jae Joong. Cậu đau khổ khi nhận ra việc đem thân xác cho kẻ khác thỏa mãn nhục tình để đổi lấy lương thực thật không khác gì bọn điếm giúp khách mua vui, chỉ là mục đích của cậu cao thượng hơn mà thôi. Đó là đau đớn, là nhục nhã. Còn những cảm xúc khác, tất cả đang bị tâm trí cậu cố gắng phủ định. Lúc này đây, khi sự đau đớn ban đầu qua đi, một thứ khoái cảm bắt đầu dâng lên trong Jae Joong. Mọi tế bào trong cơ thể cậu như trào dâng lên ham muốn mãnh liệt mỗi khi Yunho đẩy mạnh dương vật hắn xâm nhập vào vùng kín cậu và tất cả cảm xúc trở nên tê liệt khi cậu dần phản ứng lại mọi sự kích thích. – Argg … Urgg … Cơ thể cậu bắt đầu đưa đẩy trong khi tiếng rên của sự thỏa mãn vang lên trong không gian ngập vị dục tình. Jae Joong nhận ra cậu đang ngày càng khát khao, ngày càng thèm muốn sự thỏa mãn về thể xác này. Cậu muốn hắn, muốn những nhịp đẩy trở nên nhanh mạnh và cuồng nhiệt hơn, tất cả đã không còn nằm trong vòng kiểm soát của lý trí. Và tiếng rên đầy nhục cảm đó đã trở thành liều kích dục cho mọi khoái lạc của đêm ái ân lên đến đỉnh điểm. Hắn vực cậu lên giường, hai tay bám vào 2 bên hông cậu để nâng lên cao và rồi … Dương vật cương cứng ấy đâm thẳng vào hậu môn cậu với cường độ mạnh bạo hãi hùng, từng nhịp đẩy nhanh như ép toàn bộ không khí trong buồng phổi cậu thoát ra ngoài, chiếc giường đáng thương rung mạnh bởi cuộc giao hợp dữ dội mang đầy thú tính hoang dại này. Hắn thỏa mãn, hắn sướng, giọng nói hắn thì thầm bên tai cậu, dâm dục và gợi tình. – Đừng cố gắng tỏ ra như thể em không muốn những điều này vì anh đang dạy cưng ” những thứ không thể quên ” đấy. Tốt nhất là đừng quá ngoan ngoãn khi ở trên giường, thỉnh thoảng hãy thử biến mình trở nên sexy và đầy kích thích đi cưng. ( Cứ cho là lão này biết ngoại ngữ đi =)) ) Yunho đang tuyệt đối chiếm hữu Jae Joong, cậu không ngừng bị hắn xâm nhập trong khi 2 bàn tay dâm loạn của hắn vẫn tiếp tục xoa bóp phần dưới và đầu nhũ của cậu. – AHHHHH !!!!!!!! Cậu thét lên bởi lượt thúc mạnh cuối cùng khiến mọi thứ khoái cảm nhục dục bị dồn nén lên tới đỉnh điểm và trào dâng mãnh liệt. Hắn nhắm mắt chìm trong đê mê khi sung sướng phun mạnh thứ tinh dịch nhớp nháp, ẩm ướt bên trong cậu và đưa tay lên miệng liếm láp cái thứ mà hắn cho là ngon lành vừa ra từ người cậu. Yunho từ từ rút dương vật của mình ra khỏi Jae Joong, tinh dịch làm mọi thứ trở nên trơn nhớt và dễ dàng, hắn đưa ánh mắt dâm đãng nhìn xuống nơi đang rỉ ra cái thứ tanh đục ấy của hắn, nở nụ cười đầy thỏa mãn. Kết thúc cũng là lúc Jae Joong đổ xuống khi tất cả trở nên mờ mịt trước mắt cậu, hắn liền đưa tay đỡ lấy thân hình mỏng manh đang mệt lả kia, âu yếm ngắm nhìn : – Mệt đến thế cơ à, bé cưng ? Jae Joong lúc này phải nói là không còn sức để mở mắt chứ đừng tính đến chuyện nói, tai cậu loáng thoáng nghe được hắn nói nhưng không đủ sức mở miệng, cậu thiếp đi ngay trong tay hắn. Yunho cũng đã thấm mệt sau cuộc hoan lạc nhưng thứ cảm giác thỏa mãn thể xác đỉnh điểm ấy vẫn khiến hắn thấy rạo rực. Đây chính xác là những gì hắn cần, chính xác là thứ khiến hắn phải “dùng hết sức, chơi hết mình “. Hắn ngán những ả cung phi vụng về chăn gối chỉ biết nằm im mặc hắn muốn làm gì thì làm, hắn ớn cả mấy mụ tỏ ra quá thành thục trong chuyện ấy khiến hắn luôn thấy ghê tởm mỗi lần quan hệ, tự hỏi những ả đó đã làm chuyện ấy bao nhiêu lần mà có thể quá lão luyện như vậy. Nhưng cậu khác, hắn không thể so sánh cậu với bất cứ cung tần mỹ nữ nào bởi bọn chúng đều không xứng sánh với cậu. Hắn thấy thú vị, hắn thấy thích thú sự chống cự, sự phản kháng mãnh liệt trong vô vọng ấy, hắn say mê cảm giác của kẻ nắm được điểm yếu của con mồi và hành hạ nó đến … mệt lả. ” Con mồi ” của hắn, lúc đầu thì ngây thơ vụng về nhưng lại dẫn hắn đến đê mê lạc thú, khiến hắn mụ mị đầu óc khi kích thích mọi thứ vượt qua giới hạn bởi tiếng rên đầy nhục cảm ấy. Hắn muốn cậu và hắn phải có được cậu cho riêng mình. ( I got you, under my skin ) Yunho nhẹ chỉnh tư thế nằm cho Jae Joong, đặt cậu nằm trong vòng tay mình thật dịu dàng. Nhìn ngắm thiên thần xinh đẹp đang say ngủ bên cạnh, Yunho khẽ mỉm cười trìu mến khi đôi môi đỏ mọng kia vẫn đang cong lên như giận dỗi ai đó trong mơ ( còn không biết là ai sao ), khi ngủ trông cậu còn đáng yêu gấp bội lần. Con người đang ở trước mặt hắn lúc này thật sự là kẻ kì lạ nhất mà Jung Yunho – vị hoàng đế trẻ tuổi đầy bản lĩnh này từng gặp. Chưa nói đến nhan sắc mà cả 3000 cung phi mỹ nữ hậu viện không ai sánh bằng mà tính cách cũng thú vị không kém. Rõ ràng là con trai theo như hắn thấy và hắn … sờ, cũng ương bướng và ngang ngạnh lắm cơ, thế mà giọng nói lại dịu ngọt, thân thể êm mềm và thơm như một … một chiếc gối bông ý. Mà chiếc gối này thì càng ” khám phá ” càng không thể dứt ra, một con người kì lạ như thế làm sao hắn không hứng thú cho được. Yunho vừa cười vừa vén mấy lọn tóc của Jae Joong sang 1 bên, thầm ngạc nhiên vì sức chịu đựng của kẻ cứng đầu này, bị trúng mê hương mà vẫn đủ sức oằn mình để làm tình với hắn suốt hơn hai tiếng đồng hồ, đến nỗi mệt ngất đi thế này đây. Hắn hạnh phúc ôm cậu vào lòng rồi cũng đi vào giấc ngủ.
|
Part 3 : 5h sáng, những tia nắng yếu ớt đầu tiên báo hiệu giờ thiết triều sớm, hắn khẽ động đậy mi mắt rồi nhẹ nhàng nâng đầu cậu đặt lên gối, cố hết sức không làm cậu tỉnh giấc. Yunho gọi người đến thay y phục và chuẩn bị cho buổi chầu sớm trước ánh mắt hoảng hốt của thái giám Lee. Cũng chẳng có gì lạ, bình thường ông chuyên là người đánh thức Yunho vào buổi sáng nhưng phải vác cả xoong nồi ra khua thì may ra hắn mới tỉnh, vậy mà hôm nay không những dậy sớm mà còn tự giác đến bất ngờ. Không phải kể thành tích chứ khối lần thái giám Lee suýt mất mạng vì nhiệt tình đánh thức Yunho quá mức, may mà hắn nghĩ nếu giết ông đi thì không còn ai đủ to gan làm đồng hồ báo thức nên hắn mới nguôi nguôi mà giữ lại. Phục trang chỉnh tề, hắn quay qua dặn đám cung nữ và thái giám để yên cho cậu ngủ, nếu cậu có tỉnh thì phải ân cần hầu hạ, bình thường hắn dùng điểm tâm sáng gì thì phải mang đúng cho cậu như thế, chỉ có điều không được để cậu ra khỏi tẩm cung. Yunho quay lại nhìn Jae Joong một lần nữa rồi khoan khoái khởi giá tới chính điện. Chẳng biết có phải do cuộc hoan tình đêm qua hay không mà sáng nay hắn cảm thấy cơ thể tràn đầy sung mãn, tấu chương sớ biểu gì cũng giải quyết xong hết trong vòng có 1 tiếng, thế là bãi triều, thế là về cung. Lúc về đến nơi, hắn ra hiệu cho thái giám im lặng rồi nhẹ nhàng đến bên giường, cậu vẫn đang say giấc. – Chắc do đêm qua ” mất sức ” quá đây mà. – Hắn cười rồi thay long bào, trở lên giường để ôm cậu. Hắn ngắm cậu say sưa rồi hôn lên đôi môi mềm mại, đỏ mọng. Đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt đáng yêu ấy, hắn khẽ bật cười khi thấy da cậu mịn màng đến lạ. Dạo trước hắn có nghe mấy cung phi nói da con gái vào buổi sáng sớm thường rất mềm dịu, đặc biệt là sau khi làm ” chuyện ấy “, vậy mà da cậu cũng thế thì quả thật ngự y chắc cũng giải thích không nổi. – Da mịn như vậy, người cũng đẹp như vậy mà sao bé lại bướng bỉnh đến thế hả ? Xấu lắm có biết không ? – Hắn cười rồi đánh nhẹ lên mũi cậu. Yunho dịu dàng hôn lên trán Jae Joong rồi chuyển xuống mắt, mũi, lên má rồi lên môi, từng nụ hôn đều mang đậm thứ tình cảm âu yếm, yêu chiều. Jae Joong khẽ động đậy mi mắt, cậu nói trong cơn mê ngủ : – Cho con ngủ thêm mấy phút nữa đi mẹ, mấy phút thôi mà. – Vừa nói cậu vừa quay qua ôm Yunho chặt cứng. Thì ra ở nhà Jae Joong ta vốn quen được chiều chuộng nên đến tuổi này vẫn ôm gối sang ngủ với mẹ, sáng bị đánh thức thì còn làm nũng không muốn dậy, đến giờ vẫn cứ là bản tính không đổi. – Cưng muốn ngủ đến lúc nào thì cứ ngủ đi. – Yunho cười rồi ôm lấy cậu. – Uhm … umma … ” Hơ … sao hôm nay umma hiền vậy, còn cho ngủ nướng nữa … “. 1 2 3 giây trôi qua … – AHHHHHHHHH !!!!!!!!! – Tiếng hét kinh thiên động địa của Jae Joong làm mấy thái giám đang lơ mơ giật bắn mình, đập đầu vào cửa do phản xạ không điều kiện ( nguyên nhân lơ mơ của mấy ổng là do đêm qua bị mất ngủ bởi ” một vài thứ tiếng ” phát ra từ cung của hoàng thượng Yunho ). Cùng lúc đó, Yunho đang yên vị trên mặt đất sau cú song phi cước đẹp mắt của Jae Joong. Đá xong cậu cũng mệt muốn xỉu do tác dụng của mê hương vẫn chưa hết, Jae Joong ngồi phịch xuống chiếc giường ngổn ngang chăn gối, tàn tích của cuộc ” hỗn chiến ” đêm qua. – Cưng tỉnh sớm vậy. – Hắn nhăn nhở cười rồi leo lên giường, ôm cậu chặt cứng. – Tránh xa ta ra, tên dâm tặc, đồ biến thái. – Jae Joong ra sức cựa quậy vẫy vùng. – Không, muốn ôm cưng cơ. – Hắn siết chặt vòng tay, để cằm lên vai cậu. Bất chợt không thấy Jae Joong phản kháng, Yunho quay người cậu lại thì thấy mắt cậu đỏ hoe, nước mắt không ngừng rơi. – Á, đừng khóc mà. Nếu bé không thích thì anh không ôm nữa, đừng khóc mà. Yunho ra sức dỗ dành nhưng Jae Joong giống như 1 đứa trẻ, càng được dỗ thì càng muốn làm nũng, kết quả là lại khóc to hơn. – Oaoaoa … Tên hôn quân kia, anh chết đi cho tôi … – Vừa nói cậu vừa đấm thùm thụp vào ngực Yunho khiến hắn nhăn nhó vì đau. – Đừng khóc mà, anh đã làm gì mà cưng khóc dữ vậy ? ( Hỏi ngu ). – Oaoaoa, đồ biến thái, đồ dâm tặc … anh … anh … hức … hức … Sao anh dám cướp đi lần đầu, cướp đi sự trong trắng của tôi chứ ? Oaoaoa … ( Khóc to hơn ). Yunho ngơ ngẩn trước lời buộc tội ngây thơ của Jae Joong rồi bật cười khanh khách. – Đồ khốn kia, nếu không vì dân chúng Gwangju thì tôi nhất định sẽ giết chết anh. – Jae Joong vẫn tức tưởi. Yunho không chịu nổi trước vẻ trẻ con đáng yêu của Jae Joong, bất chấp những cái đấm bao lực, hắn ôm cậu vào lòng. – Đêm qua là lần đầu của cưng à ? Làm sao bây giờ, anh lỡ lấy mất rồi, giờ muốn trả cũng không được. Hay thế này nhé … – Hắn ngừng lại. – Thế nào ? – Cậu hỏi trỏng. – Để anh chịu trách nhiệm với cưng suốt đời, được không ? – Hắn tinh nghịch nháy mắt rồi hôn lên mũi Jae Joong khiến mặt cậu đỏ lựng. – Xê ra, ai cần ngươi chịu trách nhiệm. Mai này ta lập gia đình thì vợ ta cũng không biết, không cần ngươi lo. – Cậu bướng bỉnh. – Vậy để ta cho nàng ấy biết. – Yunho cười gian. – Ngươi … – Cậu ức không thốt được ra lời. – Thôi, vuốt giận, vuốt giận. Yên tâm đi, không cô gái nào có được cái diễm phúc ấy đâu vì anh nhất định không cho bé thoát khỏi tay mình đâu. – Không nói nhiều, ngươi đã hứa nếu ta đồng ý điều kiện của ngươi thì sẽ ban lương thảo cho dân chúng Gwangju, giờ thì làm đi. – Cậu mắng. – Được rồi, được rồi bà xã. Bốp ( ăn đập của Jae Joong ).
|
– Thái giám Lee, mau soạn chỉ dụ cho ta. Trước mắt ban cho dân chúng Gwangju 5 tấn lương thảo … – Khoan ! – Jae Joong chợt lên tiếng. – Ngươi nói ” trước mắt ” là có ý gì ? – Cậu hỏi. – Nghĩa là tương lai có thể ta sẽ ban thêm lương thảo cho vùng Gwangju chứ sao. – Hắn cười. – Thật à, ngươi nói thật chứ ? – Ánh mắt cậu trở nên vui sướng như trẻ con được cho quà. – Ở đời đâu ai cho không ai cái gì, phải không, Jae yêu? – Hắn áp sát mặt mình vào mặt cậu, cười gian. – Nhưng … nhưng … ta đã … đã cùng ngươi … cả đêm qua rồi còn gì, lại là lần đầu tiên của ta nữa. – Cậu nói, mặt đỏ lựng vì xấu hổ. Yunho ghé sát vào tai Jae Joong thì thầm : – Với một người vừa đẹp vừa có khả năng tuyệt vời trong ” chuyện ấy ” như em thì một đêm làm sao đủ thỏa mãn ta. – Hắn nói rồi cười vô cùng gian manh. – Ya, Jung Yunho. – Cậu đập nguyên cái gối vào đầu hắn làm tên thái giám đứng cạnh đó ngất xỉu vì sợ ( không phải bác Lee ạ, gan bác đã được ” thử lửa ” nhiều lần nên đỡ hơn rồi ). – Một tháng ! Nếu em chịu ở bên ta một tháng thì ta lập tức ban cho Gwangju và các tỉnh lân cận lương thảo đủ để sống qua nạn đói. – Hắn ra điều kiện. – Ngươi … – Jae Joong cắn chặt môi vì tức. Làm sao cậu có thể yêu 1 tên hôn quân bạo ngược như hắn chỉ sau 1 đêm chăn gối và lại còn ở bên hắn suốt cả tháng trời nữa chứ. Nhưng dân chúng Gwangju, cha cậu, gia đình cậu, … – Được … ta đồng ý. – Cậu nhắm mắt bất lực, nước mắt lại rơi. Yunho nở một nụ cười sung sướng rồi quay ra kêu thái giám Lee sửa chỉ dụ : Ban cho Gwangju và các tỉnh lân cận 100 tấn lương thảo và do đích thân tướng quân Park Yoochun vận chuyển + phân phát, đề phòng lại rơi vào túi mấy viên quan phì lủ. Jae Joong mở to mắt ngạc nhiên, cậu không ngờ một tháng bên hắn mà đổi được những 100 tấn lương thảo, gấp đôi con số 50 tấn dự định của cậu. Yunho quay ra, thấy mắt Jae Joong vẫn đỏ hoe thì nhẹ nhàng hôn lên mắt cậu thì thầm : – Đừng khóc, chỉ một tháng thôi, nếu sau một tháng mà em vẫn muốn rời bỏ ta thì đến lúc đấy ta sẽ không ngăn cản em. – Hắn dịu dàng ôm cậu vào lòng, cậu nhẹ nhàng tựa trên vai hắn, chỉ thế thôi mà sao bình yên quá, nước mắt đã khô tự lúc nào rồi. – Ngươi là đồ đáng ghét, ta ghét ngươi. – Cậu thổn thức trên vai Yunho. – Còn em là đồ đáng yêu, anh yêu em. Hắn cười, không biết lời tỏ tình vụng về của mình đã khiến trái tim ai đó xao động. Jae Joong đẩy Yunho ra, toan xuống giường nhặt quần áo nhưng ngay khi vừa đứng lên, cơn đau dữ dội ập tới khiến cậu bất thần ngã xuống, rơi vào vòng tay Yunho. – Sáng nay thì cưng chưa đi lại được đâu, chịu khó nằm yên trên giường đi. – Hắn cười nham nhở ( ít nhất là theo cảm nhận của Jae Joong ). Yunho ra lệnh cho thái giám Lee đến chỗ ngự y lấy dược thảo rồi ép cậu nằm xuống giường để bôi thuốc. – Ya, người muốn giở trò gì hả ? – Cậu nhất quyết ko chịu. – Chứ em có muốn sớm đi lại không ? – Vậy để ta tự bôi. – Bướng ! Em tự bôi được chứ có tự xoa bóp được cả lưng, hông và 1 số chỗ khác không ? Vậy là cậu bắt buộc phải nằm xuống để hắn xoa thuốc giùm. Ở chân … ” Ưm, tên này trông vậy mà trình mát-xa tốt đấy. ” – Jae Joong nhắm mắt tận hưởng cảm giác khoan khoái. Ở lưng … ” He, sướng ! ” – Tiếp tục lim dim. Và ở … mông : – Ya, tên biến thái, ngươi đang sờ chỗ nào đấy hả ? – Jae Joong giật nảy mình khi tay Yunho xoa đến phần mông cậu. – Thì sờ ở chỗ quan trọng nhất chứ đâu ? – Hắn cười. – Đưa đây để ta tự bôi. – Cậu toan giành lấy lọ thuốc nhưng hắn đã giấu biến đi. – Chỗ này quan trọng nhất đấy, không bôi chỗ này thì còn lâu mới đi lại được. ( Tiếp tục cười ). – Grừ …, ngươi liệu hồn, cấm lợi dụng. – Cậu gầm gừ. – Lợi dụng cả tối qua rồi còn gì. – Hắn cười gian. Bốp ( tiếp tục ăn gối ). Vậy là Yunho tiếp tục cái vinh dự được mát-xa … mông cho Jae Joong, với bản tính 35 vốn có, bộ phận này được ” ưu tiên ” hơn hẳn. – Xong chưa, lâu thế. – Chưa được, chỗ này phải kĩ. … – Được chưa ? – Thêm chút nữa đi mà. …
|
– Ya, Jung Yunho ! Anh có thôi ngay không hả. – Cậu bật dậy, đạp hắn xuống giường, hôn đất. – Sờ lâu có 1 tí mà dữ quá à. – Hắn ôm mặt rên rỉ. – Nửa tiếng mà ” một tí ” à, đồ dê già. – Jae Joong vơ hết chăn trên giường, quấn chặt trên người. Yunho lồm cồm bò dậy, với sức khỏe gần bằng … bò mộng, hắn nhanh chóng giành phần thắng trong công cuộc chui vào chăn và ôm cậu chặt cứng. – Này, anh có đảm bảo lương thực sẽ đến tay dân chúng Gwangju không đấy ? – Cậu vẫn cựa quậy trong vòng tay hắn. – Yên tâm đi, lần này sẽ do đích thân Park tướng quân vận chuyển, đảm bảo an toàn mà cưng. – Hắn hôn lên tóc cậu. – Sao ngươi dám tin tưởng hắn tuyệt đối như thế, không sợ có ngày mất nước à ? – Jae Joong hỏi, đã ngoan ngoãn hơn trong tay hắn, đơn giản vì không đủ sức để quẫy nữa. – Thứ nhất, Park Yoochun lớn lên bên ta từ nhỏ nên ta rất hiểu hắn. Thứ 2, trong tay ta đang giữ 1 thứ rất quan trọng đối với hắn, có thứ này trong tay, cho dù kề gươm bên cổ thì hắn cũng quyết không làm phản. – Thứ gì mà quan trọng hơn cả tính mạng bản thân hắn vậy ? – Đó là … – HYUNGGGGGGGGG …………. – Tiếng hét lanh lảnh từ đâu vọng tới, liền sau đó, cánh cửa tẩm cung của Yunho bị đạp tung, một cậu nhóc với khuôn mặt rạng rỡ phi vào. – Á, em không thấy gì hết, không thấy gì hết. – Cậu nhóc liến thoắng rồi quay mặt đi khi thấy cảnh ông anh mình đang ôm người đẹp trên giường. Jae Joong xấu hổ liền vùi mặt vào vòng tay Yunho. Hắn sung sướng và mọi thứ trở nên thật tươi đẹp. – Không có gì đâu, hyung xong ” việc ” từ đêm qua rồi. – Hắn toe toét. Á ! ( Bị Jae Joong nhéo ). – Mới sáng sớm ngày ra, em đến có việc gì thế ? – Yunho hỏi. – Hyung à, hyung mới lệnh cho Yoochun đến Gwangju phải không, cho em đi với ! – Cậu nhóc nài nỉ. – Không được, người ta đi công vụ chứ có phải đi chơi đâu mà em đòi theo. Dọc đường Yoochun đã vất vả đủ rồi, còn lo cho đứa nhõng nhẽo như em thì làm sao hắn sống nổi. – Oaoaoa, hắn phải lo, nhất định phải lo được. – Cậu bé giãy đành đạch. – Thôi thôi, hyung xin, để bữa nào hyung ban cho em hẳn 1 du thuyền để đi chơi, được chưa ? – Thế còn tạm được. – Cậu bé nguôi nguôi. – Mà hyung, hyung ôm ai nãy giờ vậy, phi tử mới tuyển hử ? Lạ à nghen, bấy lâu có thấy hyung thích thú với mấy bà cô ở hậu viện đâu nhỉ. – Jae Joong à, ngó mặt ra đi nào. Đây là thứ mà anh vừa nói với em đấy. – Hắn cười. – Hử ? – Jae Joong và cậu bé đồng thanh. – Đây chính là Kim Junsu, tiểu đệ nuôi của ta. – Là sao ? – Cậu ngạc nhiên. – Junsu là con trai của vương gia, lúc nhỏ cha anh thấy nó lanh lợi thông minh nên nhận làm con nuôi, tự do ở trong cung. – Vậy thứ khiến tên Park Park gì đó không dám làm phản chính là cậu nhóc này à ? – Jae Joong hỏi, quay ra nhìn cậu bé với đôi mắt to tròn, cặp má bầu bĩnh trắng trẻo trước mặt. – Chính nó đó. – Hai người nói chuyện gì nãy giờ khó hiểu quá à. – Junsu ngơ ngác. – Thôi, để hyung giới thiệu, đây là ” chị dâu ” của em đó. – Hắn cười rồi la lên oai oái vì bị ăn nhéo tiếp. – Woa, hyung quả có mắt thẩm mỹ đấy, tỷ tỷ này xinh hơn hẳn mấy bà trong hậu viện. – Không phải tỷ tỷ đâu, con trai đó em. – Hắn nham nhở. Junsu tròn mắt nhìn anh mình rồi quay qua Jae Joong khiến mặt cậu méo xệch. – Woaa, ahahahaha, sướng quá đi, từ nay có người chơi cùng rồi. – Junsu cầm tay Jae Joong lay giật rồi nhảy tưng tưng giữa phòng trước cặp mắt kinh dị của cậu.
|
Part 4 : Nếu bảo Jae Joong bị ép ở lại bên Yunho 1 tháng thì cũng ko hẳn đúng bởi trên đời này chả có tên tù nhân nào … sướng như cậu cả. Như nắng hạn gặp trời mưa, thằng quỷ Junsu gặp tên quái Jae Joong, kết quả là hoàng cung tan hoang. Ngày ngày Junsu đến rủ Jae Joong đi chơi hoặc ngắm cảnh để tận hưởng cảm giác tuyệt vời khi lắng nghe những tiếng la hét vang lên ở khắp nơi. Khi thì cung phi tần này có chuột, khi thì trong tủ quần áo phi tần kia có gián, chơi thâm hơn nữa thì thả giun vào giày, thả sâu vào thức ăn. Đặc biệt, cung phi Tiffany nhà ta được 2 anh chăm sóc rất ” kĩ lưỡng ” với đầy đủ các thể loại, ko sót con vật nào trên đời. ” Thiên tử phạm lỗi tội như thứ dân “, nhưng đấy là … thiên tử, còn 2 đứa thì cóc phải thiên tử nên … không thèm sợ. Su nhà ta thì đố ai dám động, ngoài việc là cháu yêu của thái hậu thì những ai khiến cậu phật ý đều rất dễ được ” mời ” đến phủ Park tướng quân để ” uống trà đàm đạo chuyện thế thái “. Còn Jae Joong thì … cả tháng nay hoàng cung đã quá quen với những bãi tàn tích cậu để lại và người đi dọn chúng thì ko nói ai cũng biết. Có 1 lần Junsu đưa Jae Joong đến thỉnh an thái hậu, bà quả là người sâu sắc và nhân hậu, nếu Tiffany không phải cháu gái bà thì chắc chắn ả đã bị tống vào ngục từ lâu vì cái thói ngang ngược rồi. Trước khi về bà còn nói với Jae Joong 1 câu mà cậu không thể hiểu hết ý nghĩa trong đó. – Kim khanh à Kim khanh, ta vừa giận mà cũng vừa cảm ơn cha mẹ khanh đấy. Cảm ơn vì họ đã sinh ra 1 Kim Jae Joong ” thiên hạ vô song ” còn giận vì họ đã sinh ra 1 người mà sau này sẽ lấy đi của ta một thứ vô cùng quan trọng. Thái hậu mỉm cười trước ánh mắt khó hiểu của cậu. Những ngày sau đó, tiếng la hét trong hoàng cung vẫn tiếp diễn bình thường giống như gà là phải gáy mỗi sáng vậy. – Kim Jae Joong. Đến bao giờ em mới chịu thôi nhét mấy con trùn ( loại dùng để câu cá ý ) vào giày thái giám Lee và cung phi Tiff hả ? – Yunho la Jae Joong. Mắt chớp chớp, mở to : 0______________0 Mắt long lanh, ươn ướt : T______________T => mếu. – Á, anh chỉ nói thế thôi mà, đừng khóc, đừng khóc mà. Kết quả là Yunho luôn thua dù Jae nhà ta chưa thèm rỏ 1 giọt nước mắt nào. Thỉnh thoảng khi Park tướng quân vào cung chơi ( đã đi Gwangju về ), Junsu lại rủ cả 4 đứa đánh cờ nhưng thực ra mọi chuyện ko như vẻ bề ngoài của nó. Trong lúc Junsu và Jae Joong say sưa đánh cờ … – Đói quá, đi lấy đùi gà cho Su đi. – Junsu la. Vậy là Yoochun ngoan ngoãn vừa xé thịt gà vừa bỏ vô miệng Su. – Junsu, Yoochun đường đường là đại tướng quân của triều đình mà sao em lại sai vặt như thế hả? – Yunho nhăn mặt. – Chứ hyung nhìn lại hoàng đế của nước Đại Hàn dân quốc này xem hắn đang làm gì thử coi ? – Nho. Yunho bóc vỏ + bỏ hạt rồi đưa vô miệng Jae Joong. – Ưm … ăn … – Jae Joong bỏ lửng vì chưa nghĩ ra. Yunho xúc cháo + thổi nguội rồi đút cho Jae Joong. Bên cạnh hoàng đế Jung lúc này có ít nhất là 10 thứ đồ ăn để phục vụ bất cứ lúc nào Jae muốn. – Thèm ăn bánh quế hoa quá. – Jae Joong nói, vẫn tiếp tục chơi cờ. – Nhưng ở đây không có bánh đó. – Yunho ngơ ngác. Im lặng. Jae không nói gì mà chỉ tiếp tục chơi cờ, cũng không đòi ăn nữa. – THÁI GIÁM LEEEEEEEEEEEEEE …….. Mau sai người đi làm ngay 2 đĩa bánh quế hoa cho ta. – Yunho hét. – 4 đĩa. – Jae chen vào. – 10 đĩa luôn đi. – Yunho phán rồi đá tên thái giám ra khỏi phòng. – Yoochun ah, ngươi có thấy ngươi vẫn còn oai phong hơn nhiều không ? – Junsu hỏi Chun nhưng cố tình nói to trước ánh mắt tóe lửa của Yunho. – Ngồi đây không có cái tựa lưng, mỏi quá. – Jae đấm đấm vai. Chỉ chờ có thế là hoàng đế của chúng ta trèo tót lên ngồi sau và để cậu lấy anh làm cái thành ghế. Ban ngày Yunho phục vụ Jae Joong vất vả là thế nhưng không than 1 lời nào, Su hỏi thì anh cười toe đáp lại : – Ban ngày anh phục vụ bé cưng, đến ban đêm thì ngược lại. Á ! ( Ăn đập ). – Nhưng 1 tuần bé chỉ cho 3 lần thôi nên hơi ít … – Yunho cố nói nốt. Bốp ! Bốp ! – Hôn đất.
|