Cô là vợ của anh, là người vợ danh chính ngôn thuận của anh. Nhưng anh đâu có coi cô là vợ chứ! Trong mắt anh, đến một người giúp việc cô cũng chẳng bằng.
Mang tiếc là vợ, nhưng anh chưa từng một lần đụng vào người cô. Đây là nỗi sỉ nhục lớn nhất của người phụ nữ.
Anh nói cô là gái điếm cô nhịn.
Anh nói cô là một người yêu tiền, chỉ vì tiền mà bán thân, cô cũng nhịn.
Cô chỉ cần anh sống tốt. Nhưng anh đâu biết?
Hàng ngày cô xem tin tức, chỉ thấy những tờ báo đăng tin " An thiếu phu nhân bị ghẻ lạnh, An Dật Thần ra ngoài tìm gái" cô chỉ cười, tự chế giễu bản thân.
Đến cả người giúp việc trong An gia cũng không tôn trọng cô, mẹ chồng cô vì thấy cô và anh lấy nhau những ba năm mà chưa có bầu nên hàng ngày không ngừng chửi cô là "điếc".
Tất cả mọi việc cô đều nhẫn nhịn, chỉ cần được ở bên anh, cô đều coi như mình chẳng nghe thấy gì.
[...]
Hôm ấy, anh đi xã giao, về nhà toàn thân nồng nặc mùi rượu, và cũng là ngày, cô và anh quan hệ.
Ngày hôm sau, anh biết được, liền chửi cô là con đàn bà thối thây, nhân lúc anh say sỉn mà lợi dụng. Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ nhặt quần áo lên mặc.
Hai tháng tiếp đó, cô liền có triệu chứng nôn mửa, thích ngủ, kén ăn,.. Đi khám thì bác sĩ nói cô mang thai.
Cô vui lắm, liền gọi điện báo tin cho anh, anh nói cô về nhà đợi anh.
Đến khi anh về, anh thẳng thừng lôi cô lên gác, ẩn ngã cô xuống nền nhà lạnh như băng. Ra sức đạp mạnh vào bụng cô, kèm theo những lời nói tàn ác:
"Đi chết đi, tao không muốn có một người con như mày".
"Chết! Chết đi! Tao không muốn làm cha của một đứa bé được lớn lên trong bụng của một con gái điếm".
"Chết đi! Chết hết đi".
Anh đạp rất mạnh, cô yếu ớt cầu xin nhưng anh hình như không nghe thấy...
Anh cứ đạp, đạp mãi cho đến khi thân dưới của cô chảy xuống dòng máu đỏ tươi.
|
Cô ghét mùi thuốc sát trùng. Tỉnh dậy ở một nơi toàn màu trắng, hahah, cuối cùng cô cũng hiểu, cô làm gì thì cũng đều là bẩn thiểu, bất kể là con của anh nhưng miễn là ở trong bụng cô thì đều là nghiệt-chủng. Cô thật sự không hại chết ''Cô ấy'' mà.
------------------------
-''Cô muốn ăn gì không?''
Hahah thì ra đây là thương hại, cô mong anh trở về với vẻ mặt lạnh tanh kia.
-'' Cô không ăn hay đợi thức ăn của một thằng đàn ông khác.''
Cô bị anh lôi thẳng từ bệnh viện về nhà, anh hành hạ cô suốt một đêm. Ả tình nhân mà anh nuôi trong nhà nhìn thấy liền nói khẽ:'' Cô cứ đợi đấy.'' rồi nhếch mép.
-------------------------
-'' Anh à, cái người An Phu Nhân kia của anh muốn xô em té cầu thang.'' Ả tình nhân nũng nịu.
Anh không nói không rằng chạy xe về nhà tự tay đẩy cô xuống 24 bậc cầu thang. Cô bị bệnh tim nên phải nhập viện 2 tháng. Nhưng trớ trêu thay, chưa đầy một tuần An Duật Thần anh đã lôi cô về vì một lý do không đáng vào đâu:'' Nhà tôi không có người giúp việc.''
--------------------------
-'' Anh à, cô ta tát em.''
Lần này anh gọi cô tới, tát thẳng vào mặt cô. Cô thì như một con ngốc, lái xe nhanh đến chỗ anh để xem anh gặp chuyện gì,... vừa mở cửa là được ăn thẳng một cái tát trời giáng vào mặt.....Cô ngốc quá phải không?
---------------------------
-'' Anh à, cô ta bán em vào bar còn đánh em nữa.'' Ả tình nhân rơm rớm nước mắt làm bộ đáng thương ủy khuất.
Tối đó, anh về nhà, thấy cô đang cặm cụi lau sàn nhà, anh không nói gì, bước đến, đập mạnh đầu cô vào tường, máu tuông ra, đau lắm, đau lắm, mà đau ở tim đây này. Cô ngất lịm đi, anh bình thản như chưa có chuyện gì đi lên lầu. Nếu lúc đó mà không có Bác Chu thì cô đã sớm đi chầu diêm vương rồi.
------Hôm khác------
-'' Anh à, hôm nay mình đi Thượng Hải nha?''
-''Tùy cô.''
Chiếc xe chạy trên con đường lớn
-'' Anh à, nếu em chết anh có tha thứ cho em không.''
-'' Chết! Quá tiện nghi cho cô, tôi muốn cô sống không bằng chết, mãi mãi ở bên cạnh tôi trả nợ cho những gì cô đã làm.''
Cô mỉm cười, một nụ cười chua chát.
Cô mở cửa xe ra, chạy nhanh qua đường.
-'' Cô đang làm gì thế, quay lại cho tôi!.''' Anh nói với vẻ lo lắng, anh cố qua bên kia nhưng dòng xe cứ tấp nập nối đuôi nhau.
Cô hét lớn, nước mắt đầm đìa:
-''Em xin lỗi vì đã yêu anh quá nhiều, em xin lỗi vì tội lội của em, nhưng lúc đó em thực chất không làm mà. Em đau đủ rồi, em không hận anh, em vẫn mãi mãi yêu anh, nhưng nếu có kiếp sau, em tuyệt đối sẽ không yêu anh nữa.''
Nói xong, cô gieo mình vào dòng xe tấp nập đang nối đuôi nhau kia
-''Ầm'' Bóng dáng nhỏ nhắn gầy gò của cô ngã xuống, máu me be bét.
|