Năm 14 tôi yêu một người !
Tác giả : Diệp Thương Phàm
Bút danh khác : Yuuko Samayaki
Tác giả : Diệp Thương Phàm
Đây là đứa con tâm huyết , ko phải món đồ để một số người tự tiện rep - up đi nơi khác ! Muốn rep-up phải xin phép Phàm Phàm !
**********************************
Năm tôi lên 14 , thú thực tôi ko biết yêu là gì .
Mờ mịt , vô dụng , hư hỏng !
Ba thứ đó là thứ mà em trai tôi đặt nhận định về tình yêu .
Tôi hỏi nó :
- Em biết yêu là gì không , Huy ?
Khi tôi mơ hồ hỏi em tôi câu đó , nó đã cười tôi đến đau bụng và nhạo báng tôi ,
- Chị 14 rồi đó ! Dù em nhận định tình yêu là ba thứ kia nhưng 14 nồi bánh chưng rồi mà chị ko biết yêu là gì sao ? Hy , chị đúng là khiến em cười chết mất ! Hahaha !
Tôi cau có nhìn thằng em mình , lạnh nhạt chửi ,
- Kệ chị ! Ít ra chị mày vẫn nhiều hơn mày 2 nồi bánh chưng đấy ! Trứng đòi khôn hơn vịt hả !?
Đúng vậy . 14 nồi bánh chưng , tôi trừ bố , em trai và người thân khác giới ra , ko một đứa con trai nào lọt vào trái tim tôi .
Nói vậy là do tôi kiêu ngạo , lạnh lùng hay thật sự là tôi ko biết yêu đây !?
Tôi ko biết câu trả lời .
Ấy vậy mà chỉ vài ngày sau lời giễu cợt của thằng em , 14 nồi bánh chưng ko yêu ai của tôi cx kết thúc .
Năm 12 , lần đầu tiên gặp người đó , tôi ko có ấn tượng gì nhiều .
Đó là một cậu bạn vui vẻ , lúc nào cx cười và rất dễ kết thân . Cậu ấy làm bạn với tôi cx là điều rất bình thường .
Nhưng học cùng cậu ấy 2 năm thì cái tình bạn ấy dần móp méo và biến thành yêu đơn phương .
Có ai cho tôi biết , tôi đã yêu cậu ấy lúc nào , thích cậu ấy lúc nào ko ?
Ngay cả bản thân tôi còn ko biết từ bao giờ mình luôn muốn bên cạnh cậu ấy , dõi theo bóng lưng trước bàn mình , muốn đc ngồi cạnh cậu ôn bài mà liếc trộm nhìn lén .
Cậu trở thành mối tình đầu tiên của tôi .
Ngày nhận thức đc sự thay đổi ấy là vào lúc tôi 14 .
Đúng vậy tôi đã 14 !
Ko ai có quyền cấm trái tim của mình khép lại mãi mãi .
Cx chẳng ai có quyền để người khác nhảy vào tim mình .
Các bạn ơi , tình đơn phương quả thực có chút đau khổ .
Tôi chỉ có thể nhìn lén cậu từ xa , từ phía sau , ko bao giờ tôi dám nhìn thẳng vào gương mặt cậu , thẳng thắn đối mặt .
Tôi cảm nhận mình như một tên trộm theo dõi , lúc nào cx sợ nếu tiếp cận quá nhanh , người đó sẽ biết đc tâm tư của mình .
Yêu ai mới phù hợp !?
Cậu học ko đc giỏi nhưng rất cố gắng , lạc quan và vui vẻ . Ai ngồi cạnh cậu hay chơi với cậu đều rất mến cậu .
Cậu rất hiểu tâm lí con gái , và cậu ấy ko hề chơi với con trai.
Ko game , ko bóng đá , ko đá cầu , ko bóng chuyền , ko nhảy xa , ko nhảy xà , ko đu xà , ko chơi bóng bầu dục , ko điền kinh , ko cờ vua ... nhưng lại nói rất hợp chuyện bọn con gái chúng tôi .
Lạ nhỉ ?
Cậu ấy ko phải bê đê . Cậu ấy thẳng , rất nam tính , mặc quần áo cx nam tính , thẳng thắn , thân thiện , dịu dàng và đẹp trai nữa !!!
Tôi lại yêu một người thích nói chuyện với gái ư !?
Hình như tôi ko có quyền lựa chọn !
Ừm , tôi thừa nhận tôi thích cậu , nhưng tôi lại rất ghét cậu nói chuyện và chơi với lũ con gái lớp tôi .
Lớp tôi , tôi thuộc vào thành phần trầm tư , ít nói , khá lạnh lùng , mọt sách , thiếu thân thiện .
Còn cậu lại khác , cậu vui vẻ , nói nhiều , thân thiện , hòa đồng , đẹp trai , rất thu hút phái nữ .
Chính vì thế tôi mới hoài nghi , tại sao mình lại thích một tên trái với tiêu chuẩn của mình , trái với tính cách của mình .
Tôi yêu học , thích đọc sách văn học tiểu thuyết , thích đọc sách viễn tưởng , vĩ nhân , thích viết sách .
Kết cục thích ra một tên ghét sách , tuy học ko giỏi nhưng cx đc thầy cô yêu mến vì cố gắng .
Tôi là người trầm tư , ít nói , ko thích ồn ào , thích nghe nhạc cổ điển , thích dương cầm .
Lại thích phải tên vui vẻ , hòa đồng , thích bà tám với con gái , thích nhạc kpop , thích chơi trống , ghita ,...
Tôi ghét ai học ngu , lại ồn ào , phiền phức ...
Kết cục lại thích kẻ luôn trêu chọc mình , ồn ào lôi kéo mình .
Thật ra , trái tim tôi ko có quyền định ra người mình thích là ai , như thế nào , chỉ cần rung động trước thì là yêu .
Yêu một người trái tính mình thì có j là tốt ?
Một người lúc nào cx trêu tôi là bà cô lạnh lùng , xiêu vẹo tôi với bạn bè , nhưng khi đi chơi , ko bao giờ người ấy quên rủ tôi , khi chuẩn bị kiểm tra , lúc nào cx bám tôi cầu tôi xem lại giùm .
Con người như vậy cx thật dễ thương !!!
....
Nhưng cx có lúc tôi và cậu giận dỗi nhau .
Tôi ko giúp cậu làm quen mấy chị trong đội , cậu dỗi .
Tôi uống trà sữa ko rủ cậu đi , cậu giận .
Tôi quên ko đi chơi với cậu , cậu tức tôi ...
Nói chung , toàn những chuyện vặt vãnh , nhỏ nhen , cậu lại giận . Nhưng những chuyện to hơn , như ko nhắc cậu lúc trả bài hay ko cho cậu chép bài thực hành toán , cậu lại chẳng bao giờ giận tôi .
Kể cx lạ , con người cậu ko tính toán vặt vãnh với con gái , nhưng lúc nào cx dỗi tôi đủ điều .
Tôi ko chấp thuận , cậu phồng mồm trợn má giận tôi , dỗi tôi , mếu máo kêu tôi lạnh nhạt , kêu tôi nhỏ nhen .
Mà tôi cx chả nỡ từ chối cậu những chuyện vặt ấy .
Việc tôi thích cậu ko có một ai biết , ko phải vì tôi xấu hổ ko nói ra , mà bởi vì tôi ko thân ai lắm trong lớp .
Như đã nói , tôi thuộc dạng mọt sách cắm đầu vô học , mấy chuyện của con gái tôi mù tịt .
Tôi ghét làm điệu như con gái .
Tôi ko thích tô son , bôi phấn , trét mĩ phẩm hay ép tóc , mặc quần áo sành điệu như lũ con gái lớp tôi .
Tôi ko thích nhạc kpop , ko thích ghita , ko thích nhảy hiện đại , tôi thích nhạc cổ điển .
Tôi thuộc tuýt trầm tư , ít nói .
Tôi ko thích mặc váy , tôi thích áo lửng quần bò .
Nói chung , tôi khá giống con trai . Nếu như tôi ko có mái tóc dài và giới tính nữ , tính cách của tôi chính là dành cho con trai .
Do vậy , trừ khi học ra , tôi ko bao giờ thân với các bạn . Ngoại trừ cậu .
Cậu ko phải bạn nam duy nhất mà tôi quen , tôi còn một cậu bạn trúc mã cx rất thân , chỉ là cậu ấy chỉ có thể nói chuyện với tôi qua mess .
Cậu ấy là người duy nhất tôi có thể tâm sự những thứ này .
Yêu đơn phương đau khổ lắm các bạn ạ !
Khi mà người bạn yêu thích người khác thì càng đau khổ hơn .
Đúng thế , kì hai năm 14 , cậu ấy thích một học muội lớp 7 .
Đó là một cô bé rất dễ thương , vui vẻ , còn khá đc yêu mến .
Đó là mẫu người mà cậu thích .
Tôi ko hiểu tại sao trong bao nhiêu người cậu lại nói cho tôi biết điều này , ko lẽ vì cậu biết tôi thích cậu nên dùng thứ này khiến tôi từ bỏ .
Tàn nhẫn !
Từng chữ thích của cậu như đem tim tôi băm thành nát vụn , chỉ hận ko chỉ một nắm bóp nát . Tôi hít thở thật ko thông !
Tôi hỏi cậu ,
- Sao nói cho tui biết vậy ?! Gọi nhỏ Ngọc nói đi , hai người thân lắm mà !
Cậu bĩu môi nhìn tôi , hắng giọng kiêu ngạo ,
- Huyền nè , bà đúng là con nhỏ lạnh lùng mà . Vì bà là bạn thân của tui nên tui nói cho bà biết . Bà phải vinh dự chứ !? Hì hì !!!
" Bạn ? " Tôi nào có cần chữ bạn này , thứ tôi muốn còn hơn cả tình bạn này .
Chỉ là dù tôi là người đến trước hay sau cô bé ấy , tôi vẫn chỉ dừng lại ở một chữ bạn .
Mối tình đầu của tôi thật tàn nhẫn . Cậu o ngững suốt ngày kể về cô bé đó , khen cô bé đó , nói nhớ người ta , vậy mà một chữ cx ko kể ra tâm niệm của mình với người đó .
Ngu ngốc !!!
Haha , rốt cuộc là tôi tự chửi mình hay chửi cậu đây !?
Tôi cx giống cậu thôi , đơn phương , hèn nhát , ko dám đối diện người đó mà nói rằng " Tôi thích cậu !"
Tự cho là mình phải từ bỏ tình yêu này , tôi trút hết tất cả với cậu bạn thân .
Tôi nói rằng
/Quân , cậu biết ko , cậu ta đúng là tên ngốc mà , tớ thích cậu ta rõ như vậy mà cx ko nhận ra . /
Cậu ấy lại trả lời tôi
/ Tao thấy mày còn ngốc hơn , Hy à . Lại đi yêu một tên ngốc . Bỏ đê !!! :/
Tôi ko biết nói hơn cả . Vì nó đúng thật .
Tôi vùi mình trong bài tập , khước từ mọi cuộc hẹn , cuộc chơi mà cậu rủ , thậm chí lên lớp cx ko thèm nói chuyện với cậu mà nhắn tin với Quân .
Chuyện này tiếp diễn một tháng cậu cx ko thèm đế ý đến tôi nữa , ko rủ đi chơi , ko trêu chọc tôi , trong giờ học cx ko ném giấy cho tôi như hồi trước .
Lúc này tôi cx hối hận cx muộn .
Tôi muốn cậu lạnh nhạt , ko để ý đến tôi để tôi từ bỏ . Cậu làm rồi ... nhưng tôi lại thiếu thốn một thứ gì đó .
Trống trải , lạnh lùng , ko có ai bên cạnh xoa dịu tôi trừ Quân ra .
Cậu ấy nói tôi đừng yêu cậu nữa , từ bỏ để đừng khiến mình khổ . Yêu một người mà người đó yêu người khác thì đau khổ lắm .
Tôi biết chứ ! Quyết định là do tôi , lạnh nhạt với cậu là do tôi làm , ko để ý đến cậu là do tôi , ko yêu cậu nữa cx là do tôi ... nhưng tôi lại muốn khóc .
Tình đầu lúc nào,cx là mối tình đau khổ nhất , ko ai hiểu đc mình , ko ai làm chủ cho mình .
Kết cục của tôi ko tránh đc .
Vậy là tôi và cậu cứ mãi xa cách như vậy rồi kết thúc .
Năm 14 tôi yêu một người thắm thiết .
Cuối năm 14 , tôi và người đó chỉ là bạn bè người dưng , ko thân ko lạ . Tôi học cách từ bỏ một người .
Lên 15 , tôi từ bỏ đc người đó , lại trở lại làm bạn thân như hồi trước .
Lúc nói chuyện vui vẻ lại , tôi rất ngạc nhiên khi lòng mình yên lặng đến lạ , ko có chút gợn sóng dao động , dường như cái tình yêu mà tôi từng vạch ra chỉ là cố chấp của thời niên thiếu .
Khi tôi trưởng thành , cố chấp ấy cx chỉ còn là quá khứ và kỉ niệm , bay vào lãng quên .
Tình đầu của tôi là mối tình ko hoàn hảo ,lúc đó tôi chỉ hận vì sao trước khi cậu yêu người khác vì sao mình mình lại ko nói ra !?
Vì tôi hèn nhát !
Các bạn ạ , khi yêu ko có gì là sai cả . Thứ sai đó chính là bạn yêu mà ko dám nói ra , ko dám đối diện để rồi khi hối hận bạn cx ko thể trở về .
Đối diện sẽ giúp bạn trở nên nhẹ nhõm .
Rất may mắn nếu người đó cx thích mình , nhưng cx ko phải bất hạnh nếu người đó ko thích bạn .
Tình yêu ko đòi hỏi , trong đời còn rất nhiều những tình yêu chờ bạn , đừng mãi cố chấp với mối tình đầu vô vọng .
Hãy cứ yêu đi , tiệc vui nào rồi cx sẽ tàn mà thôi !
**********************************
Tái bút ngày 21-4-2020 .
Tác Giả : Diệp Thương Phàm ! <3
|