Xin Đừng Quên Em Nhé Anh ???
|
|
Cháp 1 Có lúc em tự hỏi những vì sao tinh tú: Phép màu nào đã mang người con trai tuyệt vời này đến bên em? Để em cảm nhận được tận cùng mật ngọt của hạnh phúc... Rồi lại ngất lịm trong mật đắng của tình tan? Em đã tự hỏi rất nhiều lần... Nhưng em vẫn không biết. Anh à,trả lời em được không? .... Mưa cứ rơi vô tình,mặc cô gái với cô đơn và nhớ thương.Ánh mắt cô sao buồn nhớ nhiều thế?Đôi mắt cô như chất chứa nỗi buồn nhớ hàng thế kỉ.Cô nhớ ai?Cô buồn vì ai...? -Cậu đừng chở nữa.Anh ấy sẽ không về đâu. -Không!Anh ấy nhất định trở về. -Bạn đã chờ ba năm rồi... -Thêm ba năm nữa xem... -Cậu...nhỡ anh ấy bắt cậu chờ cả đời thì sao? -Vậy mình sẽ chờ cả đời. -Cậu...tớ chịu cậu rồi.-Cô bạn Vi Vi cố nén tức giận chạy ra khỏi căn nhà của cô bạn mình. .... Nhã Nhã ngốc,tại sao...tại sao phải khổ như vậy?Người bạn vô tư,hồn nhiên và mạnh mẽ của cô đâu rồi?Xin hãy trở lại như trước kia đi Nhã Nhã..Xin cậu đấy!..Hãy nói cho tớ biết tớ phải làm gì để giúp cậu!...Giá như tớ..giá như tớ ...Thật lòng xin lỗi... .... Nhã Nhã nhìn theo bóng lưng cô bạn mà lòng chua xót siết bao.Không phải lỗi của cậu.Tại chúng tớ không có niềm tin dành cho nhau...Tớ chẳng muốn kết thúc tình yêu của mình không rõ ràng như thế.Cám ơn cậu.
|
Cháp 2:Ngày mới của em1 -Reng!..Reng!...Reng...! Tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi...đánh thức Nhã Nhã.Lại phải đi làm..hài! Cơm áo gạo tiền ơi,ta đến đây! Uể oải bước xuống giường,Nhã Nhã đi vào phòng tắm đánh răng... Tự nhiên lại muốn hát.Cô khẽ ngâm nga: - Đánh răng xinh này,..chải đầu đẹp này,nấu ăn sáng rồi đi làm nào...A...Sao tự nhiên mình.. Nhã Nhã khẽ chột dạ.Từ khi anh rời khỏi cô đến giờ,cô chưa từng hát vu vơ như thế? Lẽ nào? Nhã Nhã mỉm cười,tự giễu chính mình.Làm sao có thể? Chắc tại cô nhớ anh quá thôi..
|
|
Cháp 3:Ngày mới của em 2 Ăn vội bữa sáng,Nhã Nhã bắt xe buýt đến trường. Hôm nay trường tổ chức thi văn nghệ giữa các khối lớp để chào mừng ngày 8/3 nên hôm nay Nhã Nhã phải đến trường sớm hơn thường lệ. Vừa vào trường đã nghe các em nhao nhao gọi: -Chúng em chào cô ạ. -Ukm.Chào các em. -Cô Nhã Nhã!.Cô Nhã Nhã.!... -Cô Nhã Nhã ơi,Hồng Hồng mặc váy xoè xinh không cô?..Hồng Hồng và các bạn sẽ giành giải nhất về cho lớp mình cô ạ. -Các em đều tự tin như Hồng Hồng chứ? -Vâng ạ... -Vâng ạ... -Tiếc không có giải đặc biệt nhỉ?Nếu không lớp mình phải được giải đặc biệt mới xứng-Toàn tự hào nói. -Cô biết lớp mình ai cũng có tài ca hát mà.Nhưng cũng không thể chủ quan,khinh thường đối thủ biết không? -Vâng ạ.Cơ mà có thưởng thêm không cô?-Tiểu Vũ níu lấy áo Nhã Nhã ,rụt rè hỏi.
|
|