Bộ Tứ Ác Nữ
|
|
Trong lúc đó, Khánh thiếu gia đang nằm vắt vẻo trên cành cây bỗng nhiên ngã uỵch xuống đất. Tiếng của loa phóng thanh đã phá đi giấc ngủ của cậu. xoa xoa cái người ê ẩm, cậu lê bước chân mệt mỏi về phía vườn hoa sau trường-nơi không bị làm ồn bởi cái loa chết dẫm kia-cứ địa cấm của Thiên Vương.
Khánh đi tới gần chiếc ghế đá quen thuộc,cậu đang muốn ném mình lên chiếc ghế ấy thì phát hiện ra trên đó có người. Cậu bực bội tính đuổi con nhóc đi nhưng chợt ánh mắt dừng lại trước biển tên của cô.
-Là em sao, Huyền Linh?- Cậu khẽ thầm trong miệng-Nhóc con, biết tôi tìm em bao lâu rồi không hả? Biết tôi phát điên vì em như thế nào không hả? Biết tôi nhớ emm nhiều như thế nào không hả?-Cậu nói thật nhỏ-Nhưng cám ơn em vì đã trở về.
Khánh bỗng nở một nụ cười. Người con gái cậu yêu bặt vô âm tín suốt 8 năm nay đã trở lại. Cậu dường như nghĩ đây chỉ là một giấc mơ. Sự ra đi của cô gái nhỏ đã làm cho cậu điên cuồng mà uống rượu, điên cuồng mà đập phá đồ đạc... Cậu thầm hứa sẽ không đẻ tình yêu của mình vuột mất.
Lấy chiếc lá gần đó, cậu khoái chí quẹt quẹt vào con heo ham ngủ. Nhỏ cựa mình, thấy ngứa mặt, theo phản xạ phủi đi. Và một lần nữa, theo phản xạ, cánh tay vung lên... nhưng lại đập vào khuôn mặt hoàn mĩ kia.
-Hà Huyền Linh, heo, dậy!-Cậu bực tức hét lên.
-Cái tên điên! Câm mồm-Con heo ngái ngủ trả lời vô tư
-Hà Huyền Linh!!!-Khánh hét lên-Cháy nhà!
-Hả? Hả? Sao? Cháy nhà?-Nhỏ bật dậy-Ái!
Do không đề phòng được tình huống này nên 2 con người này mới có kết quả là có một quả ổi trên đỉnh đầu. Linh cay cú nhìn con người trước mặt. Hắn ta là ai mà dám phá giấc ngủ của bổn tiểu thư chứ?! Thật chán sống mà!
-Bạn sao thế? Tự nhiên hét toáng lên...-Nhỏ ôm đầu phụng phịu, nhìn dễ thương hết biết
-Hi. Rất vui được làm quen với Linh. Tớ là Viên Khánh-Cậu nở một nụ cười thiên thần
-Bạn đẹp quá!-Linh thẳng thắn
-Tất nhiên, tớ mà! Mà Linh cũng đâu thua Khánh đâu-Nịnh kinh
-Ơ...-Nhỏ bất giác đỏ mặt. Con gái được khen ai mà chẳng thích
-Linh làm bạn gái Khánh nha?-Khánh tí tớn
-Ấm đầu!-Thái độ con nhỏ này...
"Nhóc con, dám quên tôi hả? Đợi đấy, tôi nhất định sẽ khiến em yêu tôi như trước. Sau đó lấy em về rồi, xem tôi xử em thế nào!"(Tên này ảo tưởng quá!)
-Khánh cho Linh 2 ngày suy nghĩ. Thế nhé? Bye-Khánh đang định đi thì...
-Nhóc ơi-Linh điên rồi-Chỉ tôi đường tới lớp 11B1 được không? Lạc mất òy...
-Linh...gọi Khánh là nhóc?!-Cứ tưởng khánh sẽ nổi điên...ngờ đâu-Nghe hay lắm
-Thế hả?-Linh mắt sáng lung linh
-Đi thôi-Khánh cầm tay cô nàng
Hai người trở về lớp trong cái nhìn ghen tị của mọi người à chỉ lũ FC Khánh thôi. Linh thì vẫn vô tư. Đặc biệt hình ảnh đó đã bị FC Thiên Vương nhìn thấy. Một cái nhếch mép đầy tà dị trên đôi môi đỏ chót. Linh ơi, tai hoạ sắp tới rồi!
Lời Author: Định mệnh cho Khánh gặp lại mối tình đầu. Định mệnh khiến cho Khánh có thứ để ràng buộc cô bên mình. Phải chăng rằng...định mệnh đã đưa họ tới với nhau?
|
*****Chương 3: Dương + Dương = Âm ?!!*****
Đã học được 1 tuần ở Hanjiê. Phi thật không hiểu. Rốt cục thì ai mới là hội trưởng? Tất cả mọi việc đều do 1 tay cô lo liệu, còn cái tên hội trưởng kia lúc nào cũng ra oai, nhận hết công lao về mình. Đã thế, hôm nay cô quyết định đình công
Giờ ra chơi, chưa cần hiểu chuyện gì, Phi đã xuống lớp 11B1 tìm bọn con Linh . Phi dáo dác tìm trong lớp nhưng chỉ thấy mỗi Nguyệt Ánh đang thở dài ngao ngán. Cái lũ kia đi đâu hết rồi không biết?!
-Ánh ơi, xuống canteen với chị không?-Cô ngoài người hỏi
-A chị Phi!-Mắt Ánh lấp lánh thấy rõ-Chị đợi em tí xíu
Rồi con bé cất sách vở, thu dọn đồ đạc rồi chạy vù ra chỗ Phi. Ánh rất hợp với cô nên thân với cô lắm, thậm chí là còn thân hơn con nhỏ Tuyền í chứ. Hai người...cùng thích 1 màu...cùng thích 1 việc-vẽ...cùng một màu tóc, màu mắt...cùng học giỏi. Chỉ khác một điều: Phi lúc nào cũng lạc quan vui vẻ cho dù trời có sập còn Ánh lúc nào cũng chán nản vì không có gì chơi
-Hai con kia đâu rồi?-Phi thấy Ánh như thế bèn hỏi
-Haizzz...cứ nói tới là não lòng(Chiryu: Chém!). Con quỷ nhà chị thì mấy ngày nay cứ làm gì đó mờ mờ ám ám. Còn con Linh thì bị cái tên Tứ Thiên Vương bám. Bám tới mức mà vừa ra khỏi WC đã giáp mặt hắn. Biến thái!-Ánh chán nản-Cả chị nữa!
-Chị thì sao?-Phi châm ngòi cho tên lửa
(Tua lại một lúc nhé...)
Phong ngồi trong phòng giám thị mà lòng bực bội. Mấy ngày nay không hiểu sao mà cậu cần cái con nhỏ xấu xí kia ở bên cạnh mình nữa. Ấy vậy mà hôm nay cô dám đình công. Được thôi, cô rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt chứ gì. Thích thì chiều! Cậu gọi Nhị Thiên Vương, Tam Thiên Vương, Tứ Thiên Vương tới bàn chuyện. Thế nhưng...Tứ Thiên Vương-Khánh lại bận đi tìm "mối tình đầu"...Tam Thiên Vương-Vũ lại nói cậu ta bận...cuối cùng chỉ còn Nhị Thiên Vương-Lập. Phong đưa Lập ảnh của Phi và nói rằng cô đang ở canteen, bắt cậu ta xuống gông cổ cô lên
Lập thật không hiểu. Phong vốn lạnh lùng, chẳng bao giờ quan tâm tới ai đặc biệt lại là con gái, hơn nữa bình thường cậu có cho cô gái nào đụng vào cậu đâu. Bây giờ, cậu lại để ý tới một cô gái chắc chỉ trên bình thường một chút. Chuyện này thật không bình thường chút nào
Bước vào canteen, cậu chạy đi tìm cô gái ấy, vô tình dẫm phải chiếc bánh của ai đó làm rơi...
|
(Trở về thực tại...)
Theo tính cách của cậu, cậu lôi từ trong túi quần ra, lau sạch vết bẩn trên đôi giày thể thao đắt tiền. Bỗng từ đâu, một giọng nói vang lên
-Cậu lau sạch chưa?
Chủ nhân của lời nói là một cô gái với mái tóc tím hoa cà năng động cùng đôi mắt tím thơ ngây. Cậu hơi đứng hình một chút rồi nhanh chóng lấy lại phong độ.
-Ờ, cũng sắp sạch rồi-Cậu nở một nụ cười ấm áp
-Cậu đeo lens hả?-Một câu hỏi chẳng liên quan
-Sao?-Lập ngây người
-Thế thì làm sao mà cậu nói cái vết dưới sàn là sắp sạch được. Cậu không đeo kính, không đeo lens vậy cậu bị làm sao?-Ánh nói có ai hiểu gì không?
-Là sao?-Lập vẫn không hiểu
-Ý nó nói là nhóc bị mù hay sao mà không nhìn thấy vết bẩn dưới đất còn nhiều như vậy mà bảo sắp sạch-Phi cười khúc khích
-À-Lập gật gù rồi chợt giật mình-Các cô...các cô...
-Ê nhóc, hỗn vừa thôi nha. Chị đây học 12A1 đấy, cô cô cái gì. Bọn trẻ thời nay tệ quá!-Phi lắc đầu thở dài ra vẻ người lớn
Sở dĩ , Phi có thể nhận ra Lập là học sinh khối 11 vì bộ đồng phục trên người cậu ta . Khối 10 là màu xanh lá với nam thì áo trắng , quần âu đen có cổ áo, tay áo và cà vạt là sọc carô đen - xanh lá, nữ thì áo thuỷ thủ cx có cổ - tay- cà vạt ào và váy ngắn xếp li dài tới đầu gối sọc carô đen - xanh lá. Khối 11 và khối 12 cx thế nhưng khối 11 là xanh nước biểm đạm còn khối 12 là mà đỏ. Cô nàng Nhật Phi Phi đặc biệt đam mê đồng phục nên đãtìm hiểu rất kĩ về vấn đề này
- Cậu! -Ánh dùng ngón tay chỉ vào ngực Lập- Mua đền bánh cho tôi
- Đc rồi, tôi sẽ mua- Tử Lập đồng ý, dù sao cx là lỗi của cậu mà- À, chị là Nhật Phi Phi đúng không?
- Chị nổi tiếng vậy sao?- Phi mắt sáng long lanh
- Anh Phong đang rất tức giận, chị mau lên phòng Giám thị đi- Lập nói xongg rồi bỏ đi mua bánh cho Ánh
- Phong... cha nào zậy nhỉ?- Phi dùng ngón trỏ gõ vào môi suy nghĩ- A..
Khi sực nhớ ra Phong là ai thì khuôn mặt cô nàng chợt biến sắc . Ánh thở dài. Con bé biết anh chàng đó là ai và có quyền lực như thế nào. Nguyệt Ánh biết Phi thù anh nhất , ghét anh nhất nhưng cũng ....sợ anh nhất.
Hai tiểu yêu trở về bàn . Ngồi một lúc thì Lập tới. Phi biết Phong tìm cô nhưng cũng kệ. Kiểu gì cũng bị phạt mà.... bùng luôn! Lập tới , đứng ngay sau Ánh. Con bé đang bận "chém gió"cùng Phi thì quơ tay một cái. ô là la... cái bánh kem khoai môn màu tím ụp ngay lên chiếc áo sơ mi trắng. Nhị Thiên Vương vs biệt hiệu Thánh Sạch không kìm nổi tức giận, quát ầm lên . Cả canteen đổ dồn ánh mắt về nơi góc phòng
Ánh vẫn ngồi chém như không có chuyện gì mà không để ý là hàng trăm ánh mắt nhìn về phía cô, bên cạnh là đang có một ngọn Hoả Diệm Sơn
- Ánh! Tay em bẩn kìa- Phi chẳng để ý xung quanh mà chăm chú với món banh kem socola
- Eo , so dirty- Ánh nói loạn cả ngôn ngữ- Mà sao bỗng nhiên hot thế ta?
- Cô...cô-Lập gằn từng tiếng
- Trời ơi! Nhị gia giận rồi! - hs 1
- Phen này con nhỏ kia tiêu thật rồi!- hs2
- Làm gì không làm lại đi làm bẩn quần áo của Nhị gia Không die mới lạ!- hs3
.............
|
- Ồn ào- Phong giọng lạnh băng, đột nhiên xuất hiện trước cửa canteen- Nhật Phi Phi
- Tôi ở đây!- Phi giơ cao tay lên -" hix , die chắc!"
-... - Phong tiến lại gần
- Tôi sẽ qua đó- Phi nói với Ánh- Bye em. Chị đi đây
Phi chạy tới bên Phong, lôi cậu đi, tránh xa khỏi cái canteen nồng nặc mùi thuốc súng. Nói thật , thà chọn đi với Phong còn hơn ở lại mà đón nhận cơn thịnh nộ của Ánh. Con bé cx như Phi, khi nổi giận cx... Nhiều lúc cộ tự hỏi mình: Rốt cuộc em mình là con Kim Tuyền hay Nguyệt Ánh nx. Ánh rất giống cô trong khi ngoài sự độc ác ra thì Tuyền chẳng có gì giống cô cả. Thật lạ! Phong không hiểu gì nhưng cx mặc Phi lôi đi
- Cô có biết cô vừa làm gì không hả?- Tử Lập hét ầm lên rồi dùng tay hất hết đóng bánh kem trên áo chỗ khác, vô tình dây ra Cô nàng sạch sẽ
- Axxxx ... cái tên điên này- Ánh bực bội , rút khăn ướt lau sạch vết bẩn trên áo... rồi dùng mu bàn tay dính kem lúc nãy tát cho hắt phát- Lắm mồm
- Cô! - Tử Lập điên tiết
Cậu lấy bánh kem gần đó ném thẳng vào Ánh . Cô ghét bị như thế , cx chơi lại. Mọi người trong canteen vội chạy mất . Hai người.. vớ cái gì, ném cái đó. Cả một cái canteen sạch sẽ trở thành một bãi chiến trường.... Khủng khiếp quá! Horrible!
Lời Author: Hai tên sạch sẽ quá độ sau khi gây ra một số xích mích đã biến một nơi sach sẽ trở thành một nơi tệ hại ! Liệu rằng mối thù giữa họ có trở thành một câu chuyện tình yêu như trong cổ tích? Chờ nhé! Sẽ sớm biết thôi!
|
*****Chương 4: We'll die, together~~*****
- Chị Phi , sạc xe cho em!
Kim Tuyền từ tầng 2 ns vọng xuống cho cô chị yêu quý( yêu quái chứ yêu quý nỗi gì- Kim Tuyền) . Phi đang sạc xe cho mình, định rút ra sạc cho Tuyền nhưng nghĩ lại mai mình đi nhiều nên sạc cho đấy. Cái con quỷ sứ đó thì.. tính sau. Chả là 2 cô nàng đi xe đạp điện nên mới thế í mà. Phi định canh đấy, đợi sạc cho đầy rồi đổi nhưng thế nào mà lại... ngủ quên.
Sáng hôm sau, lờ mờ tỉnh dậy, cô nhìn lên đồng hồ. 6h30 sáng. "A a a.. Xe con tiểu yêu kia chưa sạc.. sao đây?"
Vậy là .. Phi bỏ con bé ở nhà , một mình lái xe tới trường mà không quên tắt chuông báo thức của con nhỏ đi. Cô biết kiểu gì mình cx sẽ bị con nhỏ hành hạ, bị ' dần ' cho tới chết đi sống lại. Nhưng chuyện đó tính sau, cái quan trọng là mạng sống hiện tại.
Quả nhiên, tới 7h45 Tuyền ms dậy. Sặc, 15' nx mà ko tới trường là con bé chết chắc luôn! " Nhật Phi Phi, tối nay chị về chết chắc với em" Rồi con bé lên chiếc xe đạp yêu dấu , đi vs vận tốc ánh sáng mà tới trường.
Cả ngày không thấy mặt mũi Phi đâu+ Huyền Linh cứ giờ ra chơi lại trốn tà + mặc cho Nguyệt Ánh xuống canteen gây chiến , Kim Tuyền bực bội vào nhà để xe lấy xe định về nhà
Axxxxx ... !!!Cái xe của nó mắc vào cái xe bên cạnh . Sao hôm nay chẳng có gì may mắn thế ko biết?? Đúng là thứ 6 ngày 13 mà. Vậy là nó dùng chân đạp đổ đống xe bên cạnh. Các xe đạp như mỗi quân cờ trong bộ dimino, cứ đổ cho tới khi chỉ còn mỗi chiếc xe đạp của nó đứng đc.
( Lời Chiryu: Thực ra , con tiểu yêu này bực mình là do hôm nay nó đi học muộn nên bị chủ nhiệm cho chép phạt. Thế là trong giờ học, nó chép phạt nên ko tập trung nghe giảng . Chằn tinh phu nhân gọi nó lên bảng , ko làm đc =) trứng ngỗng! )
|