Yêu Phi Khuynh Thiên Hạ
|
|
Vệ khuynh ngân thở hổn hển mấy hơi mới bình tĩnh trở lại.thân thể đang bị ôm lấy trong ngực cũng không có động tác gì khiến nàng cả kinh.trong nước có chỗ nào để mình vuốt ve sao? Cho dù là ân nhân cứu mạng cũng không thể làm vậy nha.
Vội vàng ngẩng đầu,không ngẩng không sao, vừa ngẩng lên đã thấy một mảnh da thịt tuyết hồng.môi của nàng vừa vặn còn cọ qua làn da ấy. Người nọ ngó chừng nàng cười nhạt:
"nhìn đủ chưa?ôm đủ chưa?có thể buông ra sao?"
Vệ khuynh ngân vội vàng văng ra,nhưng tiếc đáy bể quá trơn,nàng không cẩn thận,lại ngã nhào vào người phó du nhược.
"woa...woa..."
Hai người cùng trầm tới đáy nước,vệ khuynh ngân không thể hô hấp,không biết làm gì khác ngoài việc loạng choạng hai chân,nhắm tịt hai mắt lại.phó du nhược ngược lại biết rõ thuỷ tính,ở trong nước vẫn có thể mở mắt,nhìn rõ mặt đối phương.
Bộ dạng vệ khuynh ngân hoàn toàn hiện ra trong mắt nàng.không hề nghĩ ngợi,phó du nhược ôm chặt lấy vệ khuynh ngân,ở trên môi nàng ta đè xuống một nụ hôn.
......
Cả cung điện tĩnh lặng.
Không hề thấy bóng dáng một ai.
Chỉ có,trong nước thỉnh thoảng nổi lên những rung động mềm nhẹ theo gió thổi qua, nhấc lên vị của một căn phòng tao nhã...
Từng giây từng giây trôi qua.một giọt nước rơi xuống.cả điện yên tĩnh bỗng vang động..
Hai người rốt cuộc lộ ra khỏi mặt nước,vệ khuynh ngân vội vàng đẩy phó du nhược ra, dùng tay áo ẩm ướt lau đi miệng của mình.
"yêu phi,ngươi làm gì?"
Trên môi tràn đày lửa nóng. Mới vừa rồi có mùi thơm ngát,là từ môi của nàng ta truyền đến sao?là mùi vị của yêu phi?mình lại còn say mê trong đó.
"ngươi ở trong nước,cứ như vậy đè ép ta, không thể ngoi lên mặt nước.cứ như vậy sớm muộn gì cũng chết chìm.ngươi là kẻ trung lương,cùng ta là cái yêu phi hại nước,Chết cùng nhau ngươi cảm thấy đáng giá sao?"-phó du nhược buồn cười.nước nông như vậy còn có thể chết chìm sao.
"ta... "
Vệ khuynh ngân tính phản bác nhưng chưa gì mặt đỏ ửng lên.dù sao đây cũng là lần đầu nàng bị hôn nhớ ra mục đích tới nơi này,nàng nghĩ bước lên một bước,nhưng là,giày nàng đi quá trơn,vì thế mà té nhào xuống.
Lần này,nàng không có ôm lấy phó du nhược nên cái trán đập thẳng vào phiến đá cạnh bể,hôn mê bất tỉnh.
"ngươi...ngươi làm sao mà đần như vậy a"
Phó du nhược lo lắng,nàng ngất như vậy lỡ uống phải nước nữa thì làm sao bây giờ?vì thế vội vàng đi qua,đem vệ khuynh ngân đỡ dậy.
Ở trong nước đỡ người cũng không quá phí sức.có điều phó du nhược đang không mặc quần áo,ít nhiều cũng có chút e lệ.
Huống gì,cánh tay vệ khuynh ngân đang ở trước ngực nàng ẩn hiện,ma sát theo nhịp nước.chuyện này...dù là ai cũng không chịu được."ngươi đầu heo, có như vậy cũng để bị ngất.mau tỉnh lại"
|
Phó nhược du hai tay vịn nàng,không thể bước ra ngoài,chẳng làm gì khác được nên đành đem nàng thả vào cầu thang cạnh bể.nửa người mặc dù ở dưới nước nhưng cũng không đến nỗi uống phải cái gì.
Phó nhược du thấy vệ khuynh ngân bất tỉnh thì không vội cũng không tức giận,tinh tế nhìn ngắm dung nhan của nàng ta.
Dung nhan ấy bình thường tới nỗi nếu lẫn trong biển người sẽ không thể nhận ra.nhưng là,ánh mắt khinh thường kia luôn luôn xuất hiện trong mộng của nàng.
"ngươi muốn cùng ta vạch rõ giới tuyến,ta lại càng muốn người trong thiên hạ nghĩ ta và ngươi là cùng một loại người"
Phó nhược du làm nhiều chuyện như vậy cũng chỉ bởi vì ban đầu vệ khuynh ngân đối với nàng khinh thường,trốn tránh.
Nếu nàng ta thực sự cùng nàng kết thành một mối quan hệ,chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch của toàn thiên hạ.
"trong thiên hạ này chỉ có ngươi mới dám đối xử với ta bất kính như thế.thấy ta mang danh nhơ,ngươi yên tâm thoải mái vậy sao?phó nhược du ta đã nhìn đến ngươi,ngươi nhất định trốn không thoát đâu"
Năm đó,đế vương cũng nói với nàng những lời này.mà trốn-nàng cũng không muốn trốn.tính cách của nàng không thua đế vương,coi trọng người nào thì người đó đừng hòng nghĩ thoát được.
"vệ khuynh ngân,đời này ngươi muốn chết cũng chỉ có thể chết trong tay ta"
Phó nhược du không phủ nhận mình có cảm giác rất đặc biệt đối với vệ khuynh ngân.có lẽ,chỉ khi ở bên cạnh vệ khuynh ngân nàng mới có thể tìm về chính mình.
Cho dù người kia có nhìn nàng bằng ánh mắt khinh thường đến thế nào,nàng vẫn có thể từ trong mắt người ấy Nhận ra sự tinh khiết của bản thân mình.
Yêu phi-danh nhơ này nhất định sẽ theo nàng cả đời.đế vương yêu nàng,nhất định sẽ khiến nàng tan xương nát thịt.
........
Phía trước là chiến sự,Phía sau là cảnh ca múa thanh bình.
.......
|
"vệ khuynh ngân,ngươi tới là muốn giao ta ra đúng không?"
Nằm ở bên người vệ khuynh ngân,phó du nhược bỗng chốc thấy an lòng.Cái mà đế vương cho nàng,chẳng qua chỉ là sự vui vẻ về thể xác.
Còn vệ khuynh ngân cho nàng chính là sự an ổn từ ngoài vào trong.trong hoàng cung này,người như vệ khuynh ngân thực sự không có ai.
Chỉ vì dung nhan này của nàng mà thiên hạ xảy ra bao nhiêu chuyện.chỉ vì sai lầm cùng đế vương quen biết,cho nên mới trở thành món đồ tranh đoạt.
Có ai biết,phó du nhược nàng khi còn ở cố hương chỉ mong gặp được một vị quân tử bình thường,dưới chân thiên tử giúp chồng dạy con chứ đâu phải trở thành món đồ chơi trong tay nam nhân như hiện nay.
Chỉ cần giao ra phó du nhược thì sẽ ngừng công thành-tất cả các nước nhỏ đều nói như vậy,đế vương lại nhất quyết không đáp ứng.phó du nhược biết,những người đó chẳng qua đem nàng ra làm cái cớ.không lẽ nào họ lại vì một nữ nhân mà buông tha cho cả thiên hạ,buông tha cho việc tấn công.
Tại sao họ lại đem nàng ra làm lý do?phó du nhược căn bản là không giống như mọi người nghĩ,chẳng qua những người đó đem nàng thổi phồng lên như đám mây,khiến cho mỗi người đều ham muốn nàng.nếu bây giờ nàng rơi xuống,nhất định là tan xương nát thịt.
"yêu phi,ngươi đang khóc sao?"
Chẳng biết từ lúc nào,vệ khuynh ngân đã tỉnh lại.phó du nhược bên cạnh đang ôm lấy cánh tay nàng,trên vai chỉ choàng một lớp áo khoác đơn giản.bên má..còn có nước mắt.
Phó du nhược lại chẳng hề để ý tới vệ khuynh ngân,cứ như vậy mà khóc tiếp.nàng từ khi tiến cung tới nay Chưa từng khóc bao giờ,thế nhưng hôm nay,tại bên người vệ khuynh ngân Lại không nhịn xuống được nước mắt của mình.
"ngươi...ngươi khóc cái gì?ta còn chưa có nói gì mà?"
|
Vệ khuynh ngân vội vàng hỏi,thấy mình nửa người chìm trong nước liền vội vàng nhảy ra. Phó du nhược đưa lưng về phía nàng làm vệ khuynh ngân cảm thấy rất không tốt.hơn nữa,nàng không biết vì sao nàng ta lại khóc. Không lẽ là mình đánh nàng sao?
"có phải hay không ta đã làm sai cái gì?ngươi đừng khóc,làm sai ta sẽ sửa"
Phó du nhược mặc dù không lên tiếng,nhưng chỉ cần nhìn vai nàng khẽ rung, vệ khuynh ngân biết nàng đang khóc.vệ khuynh ngân xuất thân võ tướng thế gia,ngày thường cũng hay lơ đãng mà đánh nhầm bọn nha hoàn,bọn họ lúc đó nhất định sẽ khóc rất lợi hại.mà nàng cũng nhất định sẽ an ủi người ta,vì căn bản là nàng làm sai trước.
"ngươi làm sai cái gì a? "-phó du nhược sờ sờ bên má,quay đầu hỏi vệ khuynh ngân.
Trong lúc nhất thời,vệ khuynh ngân ngẩn người,thật sự không nghĩ ra bản thân đã làm sai cái gì.nàng không thể làm gì khác hơn là nói:
"ta sai lầm rồi,ta không nên gọi ngươi là yêu phi. Ta nên gọi ngươi yêu tinh tốt hơn"
Lời vừa ra khỏi miệng,vệ khuynh ngân liền biết mình nói sai.phó du nhược nghe nàng gọi mình là yêu tinh thì lập tức khí nóng xông tận lên đầu.
"ách,ta sai lầm rồi,nhưng là do ta không biết tên của ngươi nha. Hay,ta đây gọi ngươi là nhược phi nhé"-nàng quả thực không biết tên thật của phó du nhược.
Phó du nhược quay đầu nhìn nàng
"thôi,xem ngươi đần như vậy,ta không làm khó dễ ngươi nữa.mau qua đỡ ta đứng dậy"
Được nha hoàn hầu hạ quen, phó du nhược không hề nghĩ ngợi kêu vệ khuynh ngân đỡ mình.
"nha... "
|
Trải qua hai lần ngất,suy nghĩ còn chưa quay trở lại,vệ khuynh ngân bèn tiến lên đỡ lấy phó du nhược.vừa tắm rửa xong nên cảm giác da thịt có chút mềm mại,đặt ở bên cạnh cánh tay vệ khuynh ngân Lại có chút cảm giác nhỏ bé xinh đẹp.
Vệ khuynh ngân đỡ nàng nổi trên mặt nước mới nhìn rõ,phó du nhược căn bản là hoàn toàn loã thể.vệ khuynh ngân cúi đầu,sắc mặt ửng hồng,lại có chút ít động tâm.
"đem y phục của ta lấy tới được chứ?"
Phó du nhược sắp xếp lại suy nghĩ,không tiếp tục khóc nữa.y phục trên người không có khiến nàng thấy thực khó chịu,không thể làm gì khác hơn là để cho vệ khuynh ngân mang y phục tới.
"được"
Vệ khuynh ngân bị nô dịch cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng.nghe phó du nhược nói thế bèn cầm lấy quần áo từ bên ghế quý phi đem tới.
Nhẹ nhàng khoác áo,thân thể càng thêm lộ ra dưới con mắt của vệ khuynh ngân,nàng bắt buộc mình phải dời ánh mắt đi chỗ khác.thân thể phó du nhược lưu lại rất nhiều dấu vết.ngay cả tại nơi tư mật nhất cũng có vết máu rất mảnh lộ ra.
"nhanh mặc vào"
Vệ khuynh ngân nhìn thấy,Cảm thấy được lòng mình dâng lên cảm giác kỳ dị.nàng cầm quần áo của phó du nhược,chỉ muốn làm cho nàng ta nhanh một chút mặc vào.
"làm sao?thấy thân thể ta ngươi rất không thoải mái sao?"
Phó du nhược nhìn thấy vệ khuynh ngân đỏ mặt,trong lòng có một tia Hân hoan.thậm chí nàng đã nghĩ:dùng thân thể Mình dán lên vệ khuynh ngân,Cảm thụ thân thể nàng ta vì mình mà biến hóa.
"ngươi nhanh lên một chút đi,ta ở ngoài đợi ngươi"
Vệ khuynh ngân vội vàng muốn đi,phó du nhược vội kéo nàng,quần áo còn chưa kịp mặc,y phục rơi đầy xuống đất.phó du nhược dán lên thân thể nàng,nói nhỏ:
"không nên đi"
Vệ khuynh ngân cứng ngắc,trăm triệu lần cũng không nghĩ tới nàng sẽ làm vậy.chỉ là...Cô gái trước mắt thật đẹp.đẹp tới mức diêm dúa lẳng lơ.cho dù nàng ta có là"yêu phi",cũng chỉ có thể để cho nàng thuần phục
"lưu lại,theo ta"
Những lời này,chỉ thần túy là những lời phó du nhược ra lệnh không cho vệ khuynh ngân cứ như vậy rời nàng mà đi.vệ khuynh ngân là người duy nhất cho nàng cảm giác có tình người bên cạnh.nàng tuyệt đối không cho nàng ta trốn.
Đã sớm nghe qua,nữ tử cũng có thể có loại tình cảm mập mờ này.chỉ Là,cả hai chưa bao giờ thử...
Phó du nhược liếm liếm khoé miệng khô khốc,chạm dần tới rồi nhẹ nhàng mút lấy đôi môi của vệ khuynh ngân.
"yêu phi"
Vệ khuynh ngân vẫn gọi nàng là yêu phi.chẳng qua, một tiếng"yêu phi"này đã không còn là khinh thường nữa,ngược lại còn mang chút cưng chiều sủng nịnh.
Mà,phó du nhược cũng lần đầu tiên biết,thì ra hai chữ"yêu phi"thốt ra từ miệng vệ khuynh ngân cũng có thể ôn nhu đến thế ...
|