(bản trước chưa hoàn chỉnh nên đăng lại `3`)
Aids vốn là một nữ tuyệt đỉnh cao thủ gần như mạnh nhất thời bấy giờ trên thế giới, được mọi người đặt biệt danh (tử thần vô địch), đâu đâu cũng nhắc đến Aids như một huyền thoại nhưng chẳng ai biết Aids xuất thân như thế nào.
Cũng thời đó có (tứ đại mỹ nhân) là nữ hoàng Kiết Lị; người đẹp Máu Trắng kiêu sa sống một mình trên đỉnh núi ChiuChiu; công chúa Lở Mồm Long Móng; và cuối cùng là nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng giang hồ vô định phiêu bạt khó tìm. Ai cũng mong được thấy mặt họ dù chết cũng cam lòng.
Thời gian này là thời gian thế giới bệnh không được quấy nhiễu thế giới người ba năm nên lúc đó là lúc nghỉ ngơi và cũng là lúc để tranh đua với nhau lên làm vua bệnh. Nếu là vua bệnh thì có thể ra lệnh cho bất cứ loại bệnh nào trên thế giới và có thể đề ra luật pháp cho thế giới bệnh. Điều khoản mà các loài bệnh không quấy nhiễu thế giới người ba năm là do vua bệnh Đậu Mùa trước khi bị Aids lật đổ đề ra, luật lệ này Aids vẫn để như cũ.
... Buổi sáng hôm đó.
Tại khu phố sầm uất WC, cảnh tượng nhộn nhịp người qua lại thường ngày không còn nữa mà thay vào đó là cảnh tất cả mọi người cùng tập trung hai bên đường dài dằng dặc. Lý do mà họ làm vậy là vì ngày hôm nay một trong (tứ đại mỹ nhân) nữ hoàng Kiết Lị sẽ đi qua đây. Họ bàn tán về sắc đẹp của nữ hoàng Kiết Lị rất là nhiều.
Bong..bong..bong..tiếng cồng chiêng vang lên. Rất nhiều binh lính bảo vệ một chiếc kiệu mầu hồng dát vàng với tám người khiêng, ở trong đương nhiên là nữ hoàng Kiết Lị. Rèm kiệu kín mít không nhìn thấy gì, ai cũng thất vọng vì không được nhìn thấy dung nhan của nàng. Phố WC vốn là một trong những địa phận cai quản của nữ hoàng Kiết Lị nên thỉnh thoảng những khi đi tuần tiễu cô đều qua đây.
"Tránh ra! Tránh ra!.." giọng bọn lính hét lên khi có những ai cứ cố chúi đầu đến gần kiệu. Trong kiệu giọng nói đầy quyền uy của nữ hoàng Kiết Lị vang lên "Đến nhà nghỉ Bốc Mùi."
Nhà nghỉ Bốc Mùi là nhà nghỉ lớn nhất trong phố WC và đương nhiên giá cũng đắt nhất, ngủ một đêm mất 500 CỤC (đơn vị tiền tệ của thế giới bệnh), đó là cái giá mà dân thường không thể chi trả nổi, còn nữ hoàng Kiết Lị thì khỏi phải bàn, miễn phí từ a-z.
... Buổi tối hôm đó.
Tại một ngôi nhà không có gì nổi bật trong ngõ Bẩn Thỉu trên phố WC. Trong nhà có đôi vợ chồng trẻ đang sống, người vợ tên là Quai Bị hiền lành chăm chỉ. Người chồng tên là Hắc Lào, là kẻ rất khó thăm dò. Hắn ngồi trên chiếc ghế gỗ với vẻ bực mình khó chịu, còn chị Quai Bị đang ngôi trên giường vá áo và vui vẻ hát "Họa my họa my hót trong vườn khuya họa my họa my tóc nâu là em đó...". Một lúc sau dường như cảm thấy chồng mình hôm nay hơi lạ, chị hỏi "Hắc Lào, anh sao thế? Sao hôm nay anh lại có vẻ tức giận như thế? Có phải vì không thấy mặt của nữ hoàng Kiết Lị không? Chúng ta chỉ là dân thường, không thể nào có cơ hội thấy được mặt cô ta đâu. Cô ta là người đứng đầu đất nước này, quyền lực tiền bạc rất nhiều, không bao giờ cô ta chịu để cho người dân chúng ta gặp đâu."
Thấy Hắc Lào không có phản ứng, chị Quai Bị lại cặm cụi vá áo. Mười phút sau thì xong, chị gấp lại rồi để trên đầu giường. Chị vươn vai đứng dậy nói "Hắc Lào, anh giúp em nặn bột cho ngày mai nhé. Hôm nay thu hoạch rất khá nhưng tiếc là số bánh của ta hết sớm, có lẽ em phải tăng số lượng bột ngày mai mới đủ. Khi nào nữ hoàng Kiết Lị còn ở đây thì mọi người sẽ còn đổ dồn về phố WC này nên các quán ăn quán trọ đều rất đắt hàng." Nhà chị Quai Bị vốn là tiệm bán bánh nên tối nào cũng phải nhào bột nặn hình rất vất vả. May mà bánh chị làm ra rất ngon, ai cũng khen ngợi nên cũng bõ công mệt nhọc mỗi ngày.
Chị Quai Bị nói "Hắc Lào, anh cùng em vào bếp nhào bột đi." Hắc Lào hét "Im đi!", hắn hất đổ bàn ghế rồi chạy ra khỏi nhà bỏ lại chị Quai Bị phía sau sững sờ kinh ngạc. Năm năm lấy nhau, Hắc Lào chưa bao giờ to tiếng với chị cả, hắn đối xử rất tốt với chị vậy mà hôm nay lại như vậy.
... Hắc Lào chạy vùn vụt lên núi. Gió mát và hơi se lạnh vậy mà hắn lại toát mồ hôi đầm đìa. Hắn quỳ trên bãi cỏ và tự nói một mình "Khốn kiếp! Chiêu cuối cùng của Hắc Lào Công ta vẫn chưa luyện được. Nếu không thành công thì chưa nói đến việc làm chủ thiên hạ mà ngay đến mạng ta cũng khó mà bảo toàn! Chỉ còn cách dựa vào nữ hoàng Kiết Lị thôi!" Nói ròi hắn đi xuống núi tìm đến nhà nghỉ Bốc Mùi.
... Nhà nghỉ Bốc Mùi rất rộng lớn, gồm có 98 gian phòng. Vì có nữ hoàng Kiết Lị nên hôm nay tất cả khách trong đó đều phải dọn đi. Nữ hoàng Kiết Lị nghỉ ở gian 64 với sự canh phòng cẩn mật của bọn lính Đau Bụng.
Hắc Lào phi thân qua tường nhà nghỉ để vào trong. Lúc đó hắn thấy có bốn tên lính Đau Bụng đang đi kiểm tra. Vừa thấy Hắc Lào, chưa kịp nói câu gì thì Hắc Lào đã xông lên bụp bụp bụp làm ba tên ngã xuống rất nhanh. Hắn nhấc bổng tên lính thứ tư lên, tên này sợ quá rối rít van xin "Đại nhân! Xin tha mạng! Xin tha mạng! Tôi chỉ là một căn bệnh Đau Bụng quèn mà thôi!" Hắc Lào hỏi "Nữ hoàng Kiết Lị đang ở đâu? Nói mau!" Tên lính vôi trả lời "Dạ. Nữ hoàng hiện đang ở căn phòng 64, ngài cứ đi thẳng đường này rồi rẽ trái thì thấy. Đại nhân! Xin.." nói chưa hết câu Hắc Lào đã dứt tóc lên gối đánh cho hắn ta ngất đi.
Theo đúng lời tên lính, Hắc Lào đã đến được phòng 64, hắn nấp sau một thân cây to ở gần đó vì hàng đoàn lính Đau Bụng đang bảo vệ xung quanh. Hắc Lào tự phụ võ công của mình thì những kẻ đó chẳng thấm vào đâu. Vút một cái hắn đã phi thân tới tận đỉnh phòng 64 mà không ai phát hiện. Hắn khẽ đẩy cửa vào rồi khép lại. Trong phòng sáng đèn nhưng không có ai, hắn nghĩ chắc nữ hoàng Kiết Lị ở mấy tầng dưới nên định xuống tìm nhưng vừa bước đi thì tiếng leng keng rộn lên vì lúc không để ý hắn đã va phải sợi dây mỏng như tơ buộc quanh lối đi trong phòng. Tiếng cạch cạch của các cơ quan bắt đầu khởi động, ám khí phóng ra như mưa, nếu không phải cao thủ thì khó mà tránh được. Không chậm trễ, Hắc Lào liền dùng ngay chiêu thứ nhất của Hắc Lào Công, hắn hét "Chiêu thứ nhất <Tắm không kỹ thì Hắc Lào>", khí công của hắn tạo ra hình một người rất to lớn cởi trần hai tay cứ kỳ cọ liên tục khắp người, càng kỳ cọ thì người càng phình to ra và nổ tung khiến tất cả ám khí đều vỡ vụn ra như bột, không chỉ thế mà cả đỉnh phòng 64 cũng tan tành, các tầng dưới cũng lung lay siêu vẹo. Hắc Lào biết mình đã măc mưu, hắn phi thân xuông dưới. Ngay lập tức đoàn lính Đau Bụng bao vây lấy hắn.
.... Một người không rõ từ đâu phi thân đến đứng cạnh bọn lính và đối mặt với Hắc Lào. Lũ lính Đau Bụng thấy người này thì vui mừng ra mặt, có tên nói "Tể tướng Tiêu Chảy đến rồi. Không phải lo nữa rồi anh em ơi!" Hắc Lào thấy người đến là 1 cao thủ không thua kém gì hắn, hắn hỏi "Ngươi là tể tướng chỉ dưới quyền nữ hoàng Kiết Lị ở đất nước này?" Tiêu Chảy đắc ý nói "Đúng thế! Ta là cánh tay phải đắc lực nhất của nữ hoàng! "Hắc Lào nói "Ta muốn gặp cô ta." Tiêu Chảy cười chế diễu "Thứ thường dân như ngươi mà cũng đòi gặp mặt nữ hoàng ư?"
Vút!!!...Nhân lúc Tiêu Chảy đang nói, Hắc Lào liền xuất chiêu tống 1 chưởng vào mặt Tiêu Chảy. Tiêu Chảy gạt ra và đá trả 1 cước vào bụng Hắc Lào. Hắc Lào vội giơ tay cản lại rồi cả 2 cùng lui 3 bước đứng gờm nhau. Hắc Lào múa tay 1 vòng tròn và nói "Tiếp chiêu của ta đây <Lào 2 bên nách>" Khí công của Hắc Lào truyền xuống đất tạo ra 2 vòng tròn to lớn vây 2 bên Tiêu Chảy, 2 vòng tròn mờ nhạt và đậm dần thành mầu nâu nâu Hắc Lào rồi cùng lúc bắn vào 2 vị trí đã định. Tiêu Chảy vẫn bình tĩnh, với hắn chiêu này chẳng là gì, hắn đấm 2 đấm ra 2 bên và hét tên chiêu thức của mình "<Tiêu Chảy cần rau>", khí công của hắn tỏa ra ùn ùn hiện thành hình xanh xanh và tua rua như những cọng rau muống phá tan 2 vòng tròn Hắc Lào.Bùm...2 chiêu mạnh ngang nhau.
Tiêu Chảy nói "Đến lượt ta." rồi hắn ra tiếp chiêu thứ 2 của mình, hắn dơ 2 tay lên cao và hét "<Chảy 1 cục>", khí công mãnh liệt tạo ra hình 1 cái mông người khổng lồ trên không trung rặn ra 1 cục mầu vàng kinh khủng to lớn xuống phía Hắc Lào.
Cảm thấy mình bị coi thường, Hắc Lào tức giận cũng giơ 2 tay lên và hét "<Lào sợ gì nào>", 6 vòng tròn Hắc Lào nâu tím hùng hậu bắn lên cản cục phân vàng. Bùm...phân vàng và vết Hắc Lào cùng nổ tung ra xung quanh gây sát thương cho 1 số lính Đau Bụng gần đó. Dư lực đẩy cả Tiêu Chảy và Hắc Lào lui về sau 3 bước, chiêu này cả 2 vẫn ngang nhau.
Giờ tới lượt Tiêu Chảy tức giận, hắn chửi thầm trong bụng "Chó chết thật! 1 tên dân thường như hắn lại có thể đánh ngang với 1 tể tướng như mình thì mặt mũi mình để đâu! lần này ông sẽ cho mày chết!" Nghĩ là làm, Tiêu Chảy ép 2 tay vao nhau thật chặt chuẩn bị xuất tuyệt chiêu của mình. Hắc Lào cũng cảm thấy sự nguy hiểm nên vội lui về sau thêm 3 bước nữa, vận hết công lực căng thẳng chờ đợi.
"Khoan!" Đang lúc tình thế gay go thì 1 tiếng hét lớn vang lên, 1 cô gái từ xa phi thân tới với tốc đọ quá nhanh, tiếng vừa dứt thì người cũng tới nơi, đứng chắn giữa cả 2. Hắc Lào cũng không khỏi kinh ngạc bởi tốc độ ấy.
Thấy cô gái này Tiêu Chảy liền thu chiêu và hỏi "Thổ Tả. Nữ hoàng sai cô tới đây có việc gì ư? " Cô gái đó chính là Thổ Tả, tỳ nữ thân cận của nữ hoàng Kiết Lị. Tiếng là tỳ nữ nhưng thật sự không 1 ai dám vô lễ với cô, thậm chí là tể tướng. Thổ Tả nói "Nữ hoàng lệnh cho tể tướng hãy đưa kẻ này đến gặp người. " nói rồi cô ta lại lao vút ra khỏi nhà nghỉ vì nữ hoàng Kiết Lị đã giao cho nhiêm vụ gì đó nên cô không dám chậm trễ. Khi Thổ Tả đi khỏi, mặc dù vẫn còn cay cú nhưng mệnh lệnh của nữ hoàng đã ban thì vẫn phải nghe thôi, Tiêu Chảy nói với Hắc Lào "Ngươi đi theo ta.", quay qua đám lính Đau Bụng hắn nói "Các ngươi chia ra từng nhóm tuần tra khắp nhà nghỉ. Không được để thêm bất cứ kẻ nào xâm nhập vào đây. " Đám lính đồng thanh nói "Tuân lệnh!" ...
....... Tiêu Chảy, Hắc Lào đi được 1 lúc thì đến phòng 69 - phòng nhỏ nhất trong nhà trọ chỉ có 1 tầng. Trong phòng tối đen như mực, Tiêu Chảy đứng ngoài cung kính nói "Bẩm nữ hoàng. Thuộc hạ đã đưa kẻ gây rối trong nhà nghỉ đến rồi. " Nữ hoàng Kiết Lị trong phòng nói ra "Vào đi! " Tiêu Chẩy "Dạ." 1 tiếng rồi nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào cùng Hắc Lào theo phía sau. Nữ hoàng Kiết Lị đang ngồi trên chiếc ghế có hình dạng giống cái bô. Quả đúng như lời đồn về (tứ đại mỹ nhân), nữ hoàng Kiết Lị quá đẹp, đẹp hơn bất cứ người nào mà Hắc Lào từng gặp. Bóng tối trong phòng cũng không thể che lấp được sắc đẹp của cô ta. Vợ hắn, chị Quai Bị, đói với Kiết Lị quả là 1 trời 1 vực. Tiêu Chảy nói "Vô lễ! Gặp nữ hoàng mà không quỳ! Lại còn dám nhìn thẳng người nữa!" Nữ hoàng Kiết Lị giơ tay ra hiệu cho Tiêu Chảy im lặng không nói nữa rồi cô hỏi Hắc Lào "Ngươi muốn gặp ta vì chuyện gì?" Hắc Lào chắp tay quỳ hẳn xuống nói "Mong nữ hoàng hãy thu nhận tôi làm thuộc hạ cho người!" Nữ hoàng Kiết Lị hỏi "Chỉ vì chuyện này ư? Nếu ta thu nhận ngươi thì có ích gì nào?" Hắc Lào nói "Chỉ cần người nhận tôi thì tôi sẽ giúp được cho người lật đỏ Aids để lên ngôi bá chủ!" Nữ hoàng Kiết Lị lại hỏi "Ngươi dựa vào đâu mà có thể khiến ta tin rằng ngươi có thể giúp được cho ta? Ngươi có biết Aids, cô ta mạnh như thế nào không?" Hắc Lào nói "Tôi biết Aids rất mạnh! Nhưng võ công của nữ hoàng cũng không thua kém là bao. Vả lại kẻ thù của Aids rất nhiều, chỉ cần kích thích cho chúng đánh giết nhau thì cơ hội của chúng ta là chắc chắn!" Nữ hoàng Kiết Lị hỏi "Ngươi tên gì?" Hắc Lào trả lời "Dạ. Thật không dám giấu. Tên thật của tôi là Hắc Đâu Cũng Hắc." Tiêu Chảy đứng cạnh có vẻ hơi bất ngờ khi nghe tên thật của Hắc Lào, hắn nói "Ngươi chính là đại tướng cướp Hắc Đâu Cũng Hắc, kẻ nổi danh tàn độc số 1 trong làng đạo tặc, số người chết dưới tay ngươi vốn không dưới 1 vạn, được thế giới bệnh treo giải thưởng 3000 CỤC." Hắc Lào cười nói "Chuyện xưa đã lâu rồi. Thật không ngờ tể tướng lại biết đến cái danh nhỏ nhoi của ta." Tiêu Chảy nói "Nghe nói ngươi do bị nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng truy sát nên mới phải biệt tích giang hồ. " Nụ cười tự phụ của Hắc Lào tắt ngấm, hắn đáp cộc lốc "Đúng vậy! " Nữ hoàng Kiết Lị nói "Nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng nổi tiếng ngoài sắc đẹp tuyệt đối ra còn là 1 người rất coi trọng đạo nghĩa, võ công siêu phàm. Ngươi vì trốn tránh mà ẩn mình nhưng nay lại lộ diện, phải chăng ngươi muốn ta nhận ngươi để cô ta nghĩ ta bao che tướng cướp. Ngươi định gây họa cho ta ư? " Hắc Lào nói "Nữ hoàng. Chuyện riêng này tôi sẽ tự giải quyết. Tôi sẽ không để liên lụy đến người. Hơn nữa cô ta là người rất thích hợp cho chúng ta lợi dụng trong việc tiêu diêt Aids." Qua 1 hồi im lặng suy nghĩ.Nữ hoàng Kiết Lị nói "Thôi được. Vương quốc của ta thật may mắn khi được đại tướng cướp Hắc Đâu Cũng Hắc giúp sức. Ta phong cho ngươi làm đại tướng, kiêm thống soái chỉ huy quân đội cùng Tiêu Chảy giúp ta lật đổ Aids. Lúc đó ta sẽ là vua bệnh, ta sẽ thay đổi lại luật lệ của tất cả thế giới này." Tiêu Chảy liền quỳ xuống, còn Hắc Lào vốn quỳ sẵn, cùng nói "Nguyện dốc hết sức vì nữ hoàng! Lật đổ Aids! Muôn chết không từ." ...
Hắc Lào nghênh ngang tự đắc đi trên đường. Cuối cùng kế hoạch của hắn đã thành công, hắn đã núp được vào cái bóng của nữ hoàng Kiết Lị rồi. Lật đổ Aids là chuyện lâu dài nên chưa cần vội, còn nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng truy sát hắn thì bây giờ đã có nữ hoàng Kiết Lị bảo kê, vả lại nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng hiện đang săn tìm đại tướng cướp Hắc Đâu Cũng Hắc chứ không phải là đai tướng quân Hắc Lào. Hắn giấu nữ hoàng Kiết Lị việc hắn còn 1 chiêu cuối cùng trong <Hắc Lào công> chưa luyện thành vì đó sẽ là vũ khí bí mật sau này của hắn. Hắn tin rằng chiêu đó đủ sức đưa hắn lên ngôi vua bệnh. Hắn quay về ngôi nhà của hắn trong ngõ Bẩn Thỉu, nói chính xác thì là nhà của vợ hắn, hắn thì làm quái gì có nhà, toàn chiếm của người khác thôi. Cửa vẫn mở, đèn vẫn sáng, chị Quai Bị đang ngồi khóc thút thít trên giường. Thấy Hắc Lào về, chị chạy lại gần hắn với giọng quan tâm hỏi "Hắc Lào. Anh đã đi đâu vậy? Xin lỗi anh nếu em đã làm gì khiến anh giận! " Hắc Lào nói "Không! Em không có lỗi gì đâu. Chỉ tại gần đây anh không được khỏe nên mới cáu giận thế thôi. " Chị Quai Bị hỏi "Có thật là em không có lỗi gì chứ? " Hắc Lào gật đầu thay cho câu trả lời. Chị Quai Bị liền cười vui vẻ trở lại, nói "Thôi. Cũng muộn rồi, anh đi nghỉ đi kẻo mệt! Ngày mai chúng ta sẽ nghỉ bán 1 hôm. " Hắc Lào nói "Quai Bị này, em có muốn đi dạo bây giờ không?" ... Hắc Lào nói với chị Quai Bị khi cả 2 đi với nhau trên đường " Nghĩ lại thì từ khi chúng ta lấy nhau đến giờ anh cũng ít khi đưa được em đi đâu nhỉ. " Quai Bị nói "Vâng." Hắc Lào nói "Anh thật có lỗi vì không đưa em đi chơi thường xuyên được." Quai Bị nói "Không, anh không có lỗi gì đâu. Chỉ là do chúng ta cần làm việc vì cuộc sống hàng ngày thôi mà." Hắc Lào hỏi "Em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?" Quai Bị trả lời "Có. Em nhớ. Lần đó em bị mấy tên Ốm Vặt chọc ghẹo, may mà có anh. " Cả 2 vừa đi vừa nói chuyện mãi cuối cùng đến 1 ngọn núi, rồi họ lại đi tiếp lên tận đỉnh. Cảnh vật khi nhìn xuống thật tĩnh lặng, gió cũng im không thổi. Hắc Lào và Quai Bị cùng nói với nhau về những chuyện ngày xưa, cả 2 cùng đứng ngay xát vách đỉnh núi. Hắc Lào nói "Cảnh đẹp quá phải không em?" Quai Bị nói "Vâng." Đứng ngắm cảnh thêm 1 lúc, Hắc Lào đột nhiên hỏi "Quai Bị. Em có biết Hắc Đâu Cũng Hắc là ai không?" Nghe cái tên đó Quai Bị rùng mình trả lời " Đó là tên đại tướng cướp khét tiếng nhất trong tất cả các tên đạo tặc hiện nay, đâu đâu cũng treo giải 3000 CỤC cho ai bắt được hắn. " Hắc Lào nói "Nghe nói hắn do bị nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng đuổi bắt nên phải trốn tránh khắp nơi. " Quai Bị nói "Em mong nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng sớm bắt được hắn để mọi người không phải sông lo sợ bao năm nữa. " Hắc Lào nói "Nếu ai biết hắn ở đâu mà báo thì sẽ được hưởng nửa số tiền thưởng đấy. " Quai Bị hỏi "Anh biết hắn ở đâu à?" Hắc Lào gật đầu.Quai Bị hỏi "Hắn đang ở đâu?" Hắc Lào choàng tay qua vai chị Quai Bị, nói "Hắn đang ở rất gần đây. " Quai Bị run rẩy nói "Hắn đang ở gần đây ư? Anh nói nghe sợ quá! " Hắc Lào nói "Để anh kể cho em nghe 1 chuyện : Trước đây có 1 đại tướng cướp tung hoành ngang dọc giang hồ, chém giết cướp bóc không gì không làm, đâu đâu cũng khiếp sợ bị hắn tấn công. Tên tướng cướp đó tưởng chừng như cuộc sống oai hùng của mình sẽ không bao giờ kết thúc nhưng ngay lúc quyền lực của hắn đang cường thịnh thì xuất hiện 1 nữ hiệp võ công siêu việt cùng với 2 người em gái cũng siêu phàm không kém. Ba người này đã đánh thẳng vào xào huyệt của tên tướng cướp. Chỉ với 3 người trong 1 đêm đã tiêu diệt sạch cả ngàn quân thuộc hạ, tên tướng cướp cũng bị trọng thương nhưng may mắn thoát được. Ba người kia vẫn không ngừng truy đuổi làm tên tướng cướp phải trốn chạy khắp nơi. Để bảo vệ mình tên tướng cướp chui lủi nhục nhã. Cuối cùng hắn quyết định dút khỏi giang hồ, đổi tên, sống cuộc sống bình thường." Quai Bị hỏi "Anh đang nói đến Hắc Đâu Cũng Hắc?" Hắc Lào không phủ nhận nói tiếp "Sau này hắn cứu được 1 cô gái rồi cưới luôn cô ta làm vợ cho đến bây giờ." Nghe đến đây Quai Bị đã hiểu được Hắc Lào muốn nói gì. Hành động mà chị nghĩ là cần thiết nhất lúc này là chạy trốn nhưng Hắc Lào lại đang nắm chặt vai chị, chưa kể 2 chân chị đang lẩy bẩy không còn theo ý mình nữa. Chị bắt đầu sợ hãi. Đối với chị, người đang ở cạnh bên không còn là anh Hắc Lào mà mình yêu nữa. Hắc Lào hỏi "Em sao thế?" Quai Bị sợ đến mức không thốt ra được câu trả lời. Hắc Lào lại hỏi "5 năm qua em có được hạnh phúc không?" Quai Bị vẫn không phản ứng. Hắc Lào liền chuyển đề tài cũ "Hắc Đâu Cũng Hắc chắc chắn từ nay sẽ không còn phải sống chốn tránh nữa. Hắn đã có được 1 cơ hội tuyệt vời để khôi phục lại quyền lực...",Hắc Lào quay qua nhìn Quai Bị nói tiếp "...trước đó hắn phải làm 1 việc. Việc này sẽ giúp hắn giải tỏa bớt sự ức chế phải chịu đựng suốt bao năm qua. " Nói rồi Hắc Lào liền đẩy Quai Bị ra trước. Khi bị đẩy rơi, Quai Bị may mà bám được vào vách núi. Chị vừa sợ vừa hét "Hắc Lào! Cứu em với! Cứu em!.." Hắc Lào bắt đầu bộc lộ bản tính của mình, chỉ tay xuống mặt Quai Bị quát thét "Mẹ kiếp! Ta lấy cô chỉ để chốn sự truy nã mà thôi! 5 năm liền ta phải chịu đựng cuộc sống tầm thường với loại dân đen như cô. Cô có biết ta khổ sở thế nào không?! Cuộc sống năm xưa của ta tung hoành khắp nơi, đâu đâu cũng phải sợ hãi khi nghe đến tên ta!.. " Nói đến đây hắn nhắm mắt lại như đang hồi tưởng quá khứ oai hùng. 1 lúc sau hắn mở mắt ra nói "Bây giờ thì khác rồi. Ta sẽ lại là ta. Ta sẽ làm vua thế giới bệnh này!" Quai Bị hét toáng lên "Cứu tôi với! Cứu tôi!..." Hắc Lào đột nhiên thay đổi thái độ, hắn cúi xuống nói "Dù sao chúng ta cũng đã có 5 năm tình nghĩa vợ chồng. Để anh kéo em lên." Nói rồi hắn nắm tay kéo chị Quai Bị lên thật, nhưng khi vừa kéo lên hắn liền tống 1 chưởng vào người chị Quai Bị làm chị hộc máu mồm và bay xa cả chục mét. Không còn nơi bấu víu nữa, chị hoàn toàn ngã xuống vực sâu trăm trượng. Vừa trúng trọng chưởng vừa rơi xuống vực, dù là cao thủ cũng không thể toàn thây huống chi là 1 người bình thường không có võ công như chị Quai Bị. Thực tế, nếu chết ở thế giới bệnh thì sẽ phải sống ở thế giới người mãi mãi trong hình dạng vi khuẩn hư vô, không thấy được ai và cũng không ai thấy được mình. ...
Tại vương quốc của vua Lở Lung Tung,cha của công chúa Lở Mồm Long Móng. Vua Lở Lung Tung đang ngồi trên ngai của mình là 1 chiếc ghế vàng hình đầu lợn, phía dưới là bá quan văn võ đại thần. "Bẩm hoàng thượng. Quả thật chúng ta không thể chịu đựng nổi sự thống trị của Aids được nữa! Cô ta quá ngang tàng hống hách! Sao lại dám ra lệnh cho chúng ta phải cống nạp công chúa Lở Mồm Long Móng cho cô ta lấy làm vợ chứ!" "Bẩm hoàng thượng. Dân chúng toàn thành cũng đều rất tức giận khi biết việc này ạ." "Đúng vậy. Ta cũng rất không bằng lòng vì việc ngang ngược này của cô ta nên mới cho gọi các ngươi đến bàn bạc." "Bẩm hoàng thượng. Nếu chúng ta không làm theo lệnh của cô ta thì e rằng cô ta sẽ đem quân đến tiêu diệt chúng ta. Hiện giờ thì trong triều ta quả thật không có ai là đối thủ được với Aids cả!" "Không lẽ ngài lại muốn chúng ta phải đưa công chúa Lở Mồm Long Móng, niềm tự hào của đất nước, làm vợ của 1 kẻ bạo ngược như cô ta ư?" "Ý của ta không phải như thế. Chỉ là lực lượng của Aids hiện giờ quá mạnh. Nếu xảy ra chiến tranh thì e rằng chúng ta không cầm cự nổi 5 tháng!" "Đúng vậy thưa hoàng thượng. Tạm thời chúng ta không nên gây xích mích với Aids!" "Các ngài do sợ nên mới nói như vậy! Theo tôi, nếu Aids mà muốn tiêu diệt đất nước này thì chắc chắn sẽ phải trả giá đắt. Đến lúc đó các thế lực không phục cô ta nhất định sẽ vùng dậy. Aids cũng biết việc này nên cô ta sẽ không vội manh động đâu." "Lời của vương gia nói rất phải. Xin hoàng thượng định đoạt." "Bẩm hoàng thượng. Lời của vương gia tuy có lý nhưng cũng chưa thỏa đáng. Không lẽ vì lật đổ Aids mà đất nước ta phải sụp đổ để cho các thế lực khác được lợi sao?" "Ý của các khanh ta đều hiểu. Hiện tại chúng ta không thắng được Aids là vì chúng ta thiếu nhân tài nên điều chúng ta cần làm lúc này là mở cuộc thi tìm kiếm họ, càng nhiều càng tốt để giúp ta đối phó với Aids. Kẻ nào đỗ trạng nguyên trong cuộc thi này ta sẽ gả con gái cho kẻ đó!" "Hoàng thượng sáng suốt." ... Cuộc họp kết thúc, văn võ bá quan dời cung. Vua Lở Lung Tung đi đến chỗ hoàng hậu Loét Linh Tinh. Cả 2 cùng ngồi uống nước cống với nhau. Loét Linh Tinh nói "Hoàng thượng. Việc hôm nay trên triều thiếp đã biết rồi. Thần thiếp cũng ủng hộ theo cách làm của hoàng thượng! " Lở Lung Tung nói: "Có điều không biết Lở Mồm Long Móng có chịu không thôi? " Loét Linh Tinh nói: "Con gái chúng ta là đứa có hiểu biết, chắc chắn nó sẽ không phản đối việc này đâu. " Lở Lung Tung nói: "Ta cũng hy vọng như thế. À, nhắc mới nhớ, Lở Mồm Long Móng không ở chỗ nàng sao?" Loét Linh Tinh nói "Không có. Mấy ngày nay thiếp cũng không thấy nó đâu cả. Hay là nó lại bỏ ra ngoài cung chơi rồi. " Cả 2 cùng thở dài lo lắng thương con. ...
CUỘC THI ĐẶC BIỆT
Đức vua Lở Lung Tung ban lệnh cho tất cả được biết hiện nay Aids ngang ngược bạo hành dám ngang nhiên hạ lệnh cho chúng ta phải giao nộp công chúa Lở Mồm Long Móng, niềm tự hào của đất nước, để cô ta lấy làm vợ. Điều này không ai có thể chấp nhận được. Đức vua lo sợ sẽ xảy ra chiến tranh nên cho phát động phong trào cuộc thi đặc biệt nhằm bồi dưỡng các nhân tài nhằm giúp nước chống ngoại xâm. Cuộc thi được tổ chức vào hồi 19h30 sáng ngày 3 tháng 7 năm nay. Còn 10 ngày nữa là đến. Cấm không được gian lận trong kỳ thi, ai không nghe sẽ bị xử lý theo phép nước. Nếu đỗ trạng nguyên trong 2 cuộc thi văn và võ thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng. Thể lệ cuộc thi vẫn như cũ, hồ sơ đăng ký nộp cho các quan địa phương, không hạn chế số người tham gia. Địa điểm cuộc thi tại trường Bạc Trắng Tình Đời. Chúc các sỹ tử thành công. Thông báo này thay cho giấy mời. ...
Thông báo được dán khắp nơi trong kinh thành. Mọi người đều hăng hái đi đăng ký ghi danh. Giúp cho đất nước an toàn, lấy được công chúa số phận sau này sẽ an nhàn, ai mà chẳng muốn. "Công chúa!Công chúa..!" Cô hầu Thấp Khớp gọi công chúa Lở Mồm Long Móng đang nấp trong 1 hẻm nhỏ. Lở Mồm Long Móng nói "Đồ ngốc. Đừng gọi ta là công chúa, kêu tiểu thư là được rồi. " Thấp Khớp nói: "Dạ. Xin lỗi tiểu thư.. " Lở Mồm Long Móng hỏi: "Có chuyện gì? " Thấp Khớp trả lời "Dạ. Có thông báo của hoàng thượng ngoài kia...", cô kể hết nội dung tờ thông báo cho Lở Mồm Long Móng biết. Nghe xong Lở Mồm Long Móng không tỏ vẻ gì, cô nói "Vẫn còn nhiều thời gian. Mặc kệ nó đi. Chúng ta đi chơi thôi. " Thấp Khớp nói "Nhưng..." Có vẻ Lở Mồm Long Móng không muốn nói về việc này với Thấp Khớp, cô quả quyết nói "Thấp Khớp. Ta sẽ chỉ lấy người mình yêu thôi. Dù có xảy ra bất cứ việc gì ta cũng không thay đổi đâu! " Ánh mắt 2 người chạm nhau đầy ẩn ý. Lở Mòm Long Móng nắm tay Thấp Khớp kéo đi, cô nói "Chúng ta đi thôi." Cả 2 cùng đi dạo chơi với nhau. Từ phố này sang phố kia, từ chỗ nọ sang chỗ kia, họ xem diễn kịch, nghe ca hát, xem xiếc...rất vui vẻ... Cả 2 cô đi ngang qua chùa Mong Cho Ai Cũng Bệnh. Thấp Khớp nói "Tiểu thư. Chúng ta vào trong xin 1 quẻ đi." Lở Mồm Long Móng gật đầu "Ừ." rồi họ đi vào trong. Họ vào cúng bái thắp hương,cầu cho đất nước được hòa bình yên ổn rồi đến chỗ 1 ông già bói quẻ.Thấp Khớp nói "Ông lão.Xin xem cho tiểu thư cháu 1 quẻ." Ông già nói "Tiểu thư cứ dút đi rồi lão sẽ đoán cho." Lở Mồm Long Móng dút 1 quẻ trong hộp đựng vô số quẻ,cô nắm chặt quẻ đó trong tay rồi từ từ mở ra.Trên quẻ ghi chữ Trách Nhiệm.Ông lão cầm quẻ rồi nói "Tôi xem thấy khí chất tiểu thư không phải tầm thường.Chắc chắn tiểu thư không phải hàng bách tính bình dân.Trên quẻ này ý nói tiểu thư có số mệnh gắn với trách nhiệm,không phải chỉ riêng với tiểu thư mà còn với rất nhiều người khác nữa vì trách nhiệm đó quyết định cả việc tự do sống còn của họ.Tiểu thư nhất định phải hoàn thành trách nhiệm đó,có tránh cũng không được." Lở Mồm Long Móng nghĩ "Trách nhiệm ư?Mình là công chúa thì đương nhiên phải có trách nhiệm với đất nước rồi!" Thấp Khớp nói nhỏ vào tai Lở Mồm Long Móng "Tiểu thư thử xem thêm 1 quẻ về tình duyên đi.Xem trạng nguyên sẽ là người thế nào?" Rồi cô nói với ông lão "Ông lão.Tiểu thư của cháu muốn xem thêm 1 quẻ nữa về việc tình cảm." Ông lão nói "Được." rồi lấy ra 1 hộp quẻ khác mời dút.Lở Mồm Long Móng hơi do dự nhưng vì Thấp Khớp cứ dục mãi nên cô lại dút thêm 1 quẻ,lần này trên thẻ ghi chữ Lang.Cầm quẻ,ông lão nói "Quẻ này ý nói tiểu thư sẽ gặp 1 người là chồng mà không phải là chồng,và tên người đó có 1 chữ Lang." Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp ra khỏi chùa,trong lòng nghi nghi hoặc hoặc về lời bói quẻ thứ 2 của ông lão.Thấp Khớp hỏi "Tiểu thư có tin quẻ bói thứ 2 là thật không?" Lở Mồm Long Móng nói "Ta không biết." Đúng lúc đó có 1 tên lạ mặt từ phía xa tiến tới giật lấy túi tiền Thấp Khớp đeo bên hông rồi chạy vù đi. Thấp Khớp kêu lên "Ăn cắp!Tiểu thư tên kia lấy tiền của chúng ta!" Tên ăn trộm vừa chạy được vài bước thì 1 người phía sau Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp phi thân ra cản lại,1 cước đá vào tên trộm làm hắn ngã xuống,túi tiền dời khỏi tay. Người đó nhặt lấy rồi nói với tên trộm "Ngươi đi đi.Nếu để ta bắt gặp như thế nữa ta sẽ không tha đâu." Tên ăn trộm vội chạy đi khỏi đó. Người kia đưa túi tiền lại cho Thấp Khớp hỏi "2 cô nương khong sao chứ?" và sững sờ trước vẻ đẹp của Lở Mồm Long Móng,cứ nhìn vào cô. Thấp Khớp nói "Đa tạ công tử.Không biết công tử tên họ là gì?" Người đó vẫn không dời mắt khỏi Lở Mồm Long Móng nói "Tại hạ tên là Lang Ben" Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp cùng nói "Lang Ben?" Lang Ben gật đầu nói "Phải" Thấp Khớp nói "Để tạ ơn,chúng tôi có thể mời công tử 1 bữa ăn không?" Lang Ben có vẻ sướng nói "Vậy tại hạ không dám từ chối lời mời của cô nương.Để tôi đưa 2 cô nương đến 1 quán ăn rất ngon gần đây" Cả 3 cùng đến 1 quán ăn nhỏ có biển đề Khoai Lang Bẩn,Lang Ben nói "Khoai lang là món tại hạ thích ăn nhất trên đời" Cả 3 cùng ngồi vào bàn,Lang Ben nói "Ông chủ.Cho 3 đĩa khoai lang mốc chấm nước mắm thiu" Không để khách đợi lâu,3 đĩa khoai mốc và 3 đĩa mắm thiu được đưa ra.Trong khi ăn Thấp Khớp hỏi "Nhà công tử ở đâu?" Lang Ben trả lời "Tại hạ chỉ thích nay đây mai đó nên đâu đâu cũng là nhà" Thấp Khớp lại hỏi "Hiên giờ công tử định đi đâu?" Lang Ben nói "Tại hạ nghe vua Lở Lung Tung mở cuộc thi tìm người tài giúp nước.Nếu đỗ thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng,1 trong Tứ Đại Mỹ Nhân trên đời" Thấp Khớp tiếp tục hỏi "Công tử biết gì về cô công chúa ấy không?" Lang Ben nói "Tại hạ cũng không biết nhiều lắm.Chỉ nghe đồn vậy thôi" Thấp Khớp cười hỏi "Công tử thấy tiểu thư của tôi nếu đem so với cô công chúa ấy thì thế nào?" Lang Ben nói "Nếu theo tại hạ thì tiểu thư đây so với công chúa Lở Mồm Long Móng chắc chắn không có từ kém!" Nghe Lang Ben khen nhưng Lở Mồm Long Móng vẫn không biểu lộ gì,cô hỏi "Công tử nghĩ thế nào khi chỉ vì đất nước không có người tài mà công chúa Lở Mồm Long Móng bị đem ra làm phần thưởng,phải lấy người mình không yêu?" Lang Ben nói "Tại hạ nghĩ chuỵên này có liên quan đến đại sự quốc gia,chắc cô ấy sẽ hiểu và thông cảm" 3 người ăn xong,Thấp Khớp thanh toán chi phí bữa ăn rồi họ dời khỏi quán ra ngoài đường. Lở Mồm Long Móng nói "Chúng ta phải chia tay tại đây thôi.Chúc công tử gặp may mắn" Lang Ben nói "Khoan đã.Chúng ta gặp nhau vậy mà tại hạ vẫn chưa biết tên của 2 vị cô nương.Xin mạo muội được hỏi?" Lở Mồm Long Móng nói "Tôi tên Lờ Mờ Mũ 2" Thấp Khớp nói "Còn tôi là Thấp Khớp" Rồi 2 cô cùng đi khỏi đó. Lang Ben nhìn bóng 2 cô đi khuất,lẩm bẩm "Lờ Mờ Mũ 2 cô nương.."
... Trên đường về cung,Thấp Khớp hỏi "Bây giờ chắc tiểu thư đã tin vào quẻ bói thứ 2 rồi chứ?" Lở Mồm Long Móng dửng dưng nói "Ta không biết" Thấp Khớp nói "Theo em chắc Lang Ben công tử sẽ dành được chức trạng nguyên của cuộc thi này thôi.." Lở Mồm Long Móng ngắt lời "Em đừng nói mãi về việc này có được không?" 2 cô đi mãi đến cổng phía sau của hoàng cung.Tường cổng thành rất cao nên không có lính gác. Thấp Khớp khoác tay Lở Mồm Long Móng cười nói "Công chúa,chúng ta vào thôi" Lở Mồm Long Móng nói "Em không sợ nữa à?" Thấp Khớp lắc đầu nói "Em hết sợ lâu rồi" Lở Mồm Long Móng cười nói "Lần đầu tiên em cứ nhắm tịt mắt lại,ôm chặt lấy ta và hét toáng lên nữa" Thấp Khớp bẽn lẽn nói "Tường thành này ít nhất cũng phải 800 mét,em hành động như thế là bình thường mà" Lở Mồm Long Móng nói "Được rồi.Chúng ta vào thôi" Vừa dứt lời,Lở Mòm Long Móng liền ôm hông Thấp Khớp,vụt 1 tiếng,chỉ 1 cái búng chân nhẹ nhàng Lở Mồm Long Móng đã kéo theo Thấp Khớp vượt qua được hơn 800 mét tường thành để vào trong. Thật không ngờ cô công chúa cành vàng lá ngọc ở chốn thâm cung này lại là 1 tuỵêt thế cao thủ!
... 1 tuần sau. Các thí sinh tấp nập tụ tập tại cổng trường Bạc Trắng Tình Đời từ 19h,sớm 30 phút so với thông báo. Tất cả đều hồi hộp chờ đợi,người thì mơ tưởng đến quan cao nhà rộng,kẻ thì mơ mộng đến công chúa. 30 phút trôi qua thật nhanh.Cánh cổng trường mở ra,cánh cửa vinh hoa phú quý đang mời họ bước vào. 8 tên lính Sâu Răng đứng đó kiểm tra xét khám từng người để đề phòng các trò gian lận. Xong xuôi,hơn 400 thí sinh ngồi vào chỗ của mình. Quan chủ khảo Đao điểm danh từng người đầy đủ rồi nói "Cuộc thi này như các ngươi đã biết là cuộc thi rất quan trọng nhằm tìm ra các hiền tài giỏi giang để giúp đất nước trở nên hùng mạnh.Nếu đỗ trạng nguyên thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng làm vợ,đó là vinh dự mà không phải ai cũng có được. Vì đất nước,vì chính bản thân các ngươi,chúc các ngươi thành công" Nói xong ông sai lính đem giấy bút phân phát cho tất cả rồi lại nói "Ngày đầu tiên các ngươi sẽ thi môn văn,ngày thứ 2 sẽ thi võ.Đây là đề bài của hôm nay" Đề bài được treo lên cao rồi mở ra cho mọi người nhìn : ĐẤT NƯỚC HÙNG MẠNH Các thí sinh nhìn thấy đề bài lập tức cắm cúi viết liên tục. "Đề bài này thật đơn giản" Lang Ben tự nói thầm rồi thong thả viết không như những thí sinh khác vội vội vàng vàng. Không khí trong trường thi diễn ra rất nghiêm túc,suốt thời gian đó không có thí sinh nào dở trò quay cóp cả. Tùng tùng tùng...tiếng trống báo hiệu 2 tiếng thi đã hết. Quan chủ khảo Đao sai thu bài rồi các thí sinh yên lặng dời trường ra ngoài,về nghỉ ngơi lấy sức chuẩn bị cho cuộc thi võ ngày mai. Lang Ben dáng vẻ tự tin hơn ai hết đi ra ngoài,hoàn toàn hài lòng với bài làm của mình hôm nay. "Công tử Lang Ben" Thấp Khớp đứng ngoài khi thấy Lang Ben liền goi "Công tử thi thế nào?" Lang Ben vui mừng đi về phía cô,hỏi "Thấp Khớp cô nương.Tiểu thư nhà cô đâu?" Thấp Khớp trả lời "Tiểu thư nhà tôi bận chút việc nên không đến được.Tiểu thư sai tôi đến xem tình hình thi cử của công tử." ( Rõ là nói dối,Lở Mồm Long Móng không bao giờ quan tâm đến cuộc thi này đâu mà) Lang Ben nói "Cô yên tâm.Tôi nhất định sẽ đỗ trạng nguyên kỳ thi này" Thấp Khớp hỏi "Nếu Lang Ben công tử đỗ trạng nguyên thì có còn coi tiểu thư nhà tôi là bạn không?" Lang Ben thật thà nói "Tại hạ mãi mãi xem 2 cô nương là bạn" Thấp Khớp nói "Lang Ben công tử.Sau khi công tử đỗ rồi thì sẽ đến phiên công tử chiêu đãi chúng tôi 1 bữa khoai lang được không?" Lang Ben nói "Tại hạ mong còn không được.Tại hạ luôn sẵn sàng được mời 2 cô nương" Thấp Khớp nói "Thôi tôi phải về đây.Chúc công tử thành công trong cuộc thi võ ngày mai" Lang Ben gọi lại hỏi "Thấp Khớp cô nương.Xin dừng bước.Tại hạ mạo muội xin được hỏi tiểu thư của cô nhà ở đâu,gia đình có những ai,đã có ý trung nhân chưa?" Thấp Khớp quay lại cười nói "Công tử cứ suy nghĩ kỹ về cái tên Lờ Mờ Mũ 2 của tiểu thư tôi đi rồi sẽ hiểu mọi chuỵên" Nói xong cô hòa vào đám đông đi mất ( Ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì đau đấy) "Lờ Mờ Mũ 2! Lờ Mờ Mũ 2!.." Lang Ben nói cho cùng thì cũng không phải thằng ngu. "Lờ Mờ Mũ 2! Lờ Mờ..Lở Mồm..Đúng rồi! Lờ Mờ là Lở Mồm,còn Mũ 2 của Lờ Mờ vẫn là Lờ Mờ. Nếu vậy Lờ Mờ thứ 2 chính là từ ẩn của Long Móng. Lờ Mờ Mũ 2 cô nương chính là công chúa Lở Mồm Long Móng! Thảo nào cô ấy lại đẹp đến vậy.Kỳ thi này ta nhất định phải đỗ. Ta sẽ lấy Lờ Mờ Mũ 2 cô nương!" ...
"Đao,khanh có thấy bài văn nào đặc biệt không?" Vua Lở Lung Tung hỏi trong buổi chầu ngay sau khi cuộc thi văn kết thúc. Quan chủ khảo Đao tâu "Bẩm hoàng thượng.Thần đã chấm điểm xong.Trong tất cả bài thi có 3 bài này hay nhất,xin được dâng lên hoàng thượng" Vua Lở Lung Tung nói "Khỏi cần.Khanh cứ đọc to lên cho mọi người cùng nghe đi" Quan chủ khảo Đao nói "Dạ.Thần xin được đọc bài thứ nhất của thí sinh Quáng Gà : (Đất là 1 nắm,là 1 cục,là 1 khoảng rộng lớn mênh mông. Nước gồm nhiều loại,nước uống,nước tắm,nước tiểu,và nghĩa chính nhất của nước vẫn là nước. Đất như cha mẹ của thế gian. Nước nuôi sống nhân loại. Đất nước là 1 tập thể do rất nhiều cá thể hợp lại mà thành. Do vậy nếu muốn đất nước hùng mạnh thì không phải là việc chỉ riêng của 1 cá thể nào đó,cần phải có sự hợp sức đồng lòng. Hoàng thượng cần phải là minh quân biết chăm lo đến đời sống của nhân dân thì dân sẽ có tâm với hoàng thượng. Nhân dân cùng hoàng thượng nếu 1 lòng 1 ý thì đất nước chắc chắn sẽ hùng mạnh) .Thần xin đọc tiếp bài thứ 2 của thí sinh Còi Xương : (Đất nước là 1 từ được ghép bởi 2 câu đất và nước. Đất thuộc thổ,nước thuộc thủy,2 thứ đếu thuộc ngũ hành. Kim là vũ khí giáo mác gươm đao,mộc là cây cối lương thực,hỏa là mưu lược ý chí kiên cường. 1 đất nước sẽ thật kém cỏi nếu chỉ có thổ-thủy,còn 1 đất nước nếu hội tụ đủ ngũ hành thì đó chính là đất nước hùng mạnh) .Thần xin đọc bài cuối cùng của thí sinh Lang Ben "Đất nước từ xưa đến nay cũng chỉ là mảnh đất có nước. Do tất cả những người dân miệt mài xây dựng mà thành vương quốc. Nhưng sự thật nó vốn vẫn là đất và nước không hơn không kém. Tự nhiên làm ra đất-nước là để chúng ta tồn tại. Chúng ta tồn tại thì sẽ phát triển,mà đã phát triển thì chắc chắn sẽ mạnh,mạnh đi đôi với hùng giống như học đi đôi với hành. Muốn đất nước hùng mạnh thì cần phải có 2 thứ là nhân từ và tàn bạo. Nhưng cả 2 thứ này cũng cần có hạn định,không nên thái quá. Nhân từ quá dân sẽ nhờn sẽ khinh,tàn bạo quá dân sẽ oán sẽ ghét. 1 đất nước hùng mạnh chính là 1 đất nước từ hạn và tàn hạn. Dân phải biết thông cảm với chính sách của vua,vua cũng phải biết cảm thông với nỗi khổ của dân) .Dạ thần đã đọc xong" Vua Lở Lung Tung nói "! đất nước hùng mạnh là 1 đất nước từ hạn và tàn hạn.Hay!Rất hay!Khanh chấm cho 3 bài này hay nhất thật không sai chút nào" Quan chủ khảo Đao cúi thấp người xuống nói "Hoàng thượng quá khen. Vi thần chỉ làm đúng phận sự mà thôi" Vua Lở Lung Tung nói "Văn ta đã biết.Còn võ thì mong là 3 người này cũng không làm ta thất vọng."
...
...
...
|
Sáng hôm sau. Võ đài được lập ngay tại nơi các thí sinh thi văn ngày hôm qua. Đao vẫn làm giám khảo cuộc thi này. Ông nói "Hôm nay là ngày thi cuối cùng của các ngươi. Cuộc thi võ sẽ quyết định thành quả cho các ngươi. Luật thi là 1 trọi 1, chọn ra 3 người xuất sắc nhất. Cuộc thi bắt đầu. Đầu tiên là thí sinh Rôm và thí sinh Dị Ứng" Rôm và Dị Ứng cùng bước lên võ đài. Trước hết Rôm dùng Rôm Quyền đấm vào mặt Dị Ứng. Dị Ứng gạt ra nhưng Rôm lại dùng tay kia đấm vào bụng Dị Ứng. Dị Ứng đá bật tay Rôm rồi lui lại 2 bước. Dị Ứng quát "Tiếp chiêu (Dị Ứng khắp người) của ta!" Thấy Dị Ứng xuất chưởng mạnh quá, Rôm liền dồn hết công lực đấm ra tuyệt chiêu (Rôm đầy mặt) của mình. Bùm.. Chưởng quyền va chạm gây tiếng nổ điếc tai. Công lực của cả 2 cùng xâm nhập lẫn nhau rồi đều bị bật hết ra ngoài võ đài. Rôm nổi dị ứng khắp người, còn Dị Ứng thì bị đúng như tên gọi tuyệt chiêu của Rôm, rôm đầy mặt. Đao nói "Trận thứ nhất không có người thắng. Tiếp tục trận thứ 2, Rối Loạn Tiêu Hóa đấu với Suy Dinh Dưỡng" Cứ thế các thí sinh liên tục đấu với nhau. Các chiêu thức võ công tuyệt kỹ được thi triển ra như Rối Loạn thần công, Dinh Dưỡng Suy quyền, Bẩn Thỉu cước, Lung Tung chưởng... đều khá đẹp mắt. Nửa ngày trôi qua còn lại 4 người là Quáng Gà, Còi Xương, Lang Ben, Hở Hàm Ếch. 4 trận cuối cùng thật căng thẳng. Quáng Gà vs Lang Ben. Quáng Gà dùng chiêu (Gà con cặc) bắn Lang Ben, khí công hóa thành 1 cái phao câu gà hung dữ lao đến tấn công. Lang Ben phi thân tránh được, chưởng phao câu của Quáng Gà hướng vào tường làm vỡ ra nhiều gạch đá. Lang Ben dùng chiêu (Lang bửn bửn) bắn lại một khối sáng mầu trắng mờ sần sùi xấu xí. Quáng Gà dùng cước đá nổ tung chưởng của Lang Ben rồi nói "Chỉ có vậy thôi ư?" Lang Ben nói "Võ công của các hạ thật tuyệt. Xin hãy tiếp chiêu thứ 2 của tại hạ. Chiêu (Lang Lang Ben Ben)". Chiêu này của Lang Ben thật ảo diệu tạo ra vô số hình ảnh Lang Ben bao vây Quáng Gà làm hắn hoa mắt chóng mặt. Nhân cơ hội đó Lang Ben lao tới đấm đá liên tục khiến hắn gục xuống ngất đi. Lang Ben thắng, vào chung kết. Đến trận Còi Xương vs Hở Hàm Ếch. Còi Xương bắn ra chiêu (Còi lòi tòi phòi), mấy chục khúc xương hiện ra trên không lao xuống để thăm dò đối thủ. Hở Hàm Ếch bắn trả chiêu (Hàm Hở không ăn phở), cái mồm to đùng bằng khí công xuất hiện cứ há không khép, vài giây sau một bát phở trắng phọt ra đối kháng. Chưởng lực đọ nhau dữ dội và cùng tiêu tán. Xông vào cận chiến, Hở Hàm Ếch đá ra chiêu (Hàm Hở ai che chở), lại 1 cái mồm khác hiện diện, từ bên trong tòi thêm 2 cánh tay nhằm vào mặt Còi Xương định vả. Còi Xương cũng dơ chân lên xuất cước (Xương cứng như trứng), từ chân tới đùi hắn được bao phủ bởi 1 quả trứng hồng hào. 2 cước đọ nhau rồi cùng bị bật ra, trứng vỡ tay tan không ai chiếm ưu thế cả. Còi Xương xuất quyền đấm vào tim Hở Hàm Ếch. Thấy đối thủ ra chiêu hiểm, Hở Hàm Ếch vội cúi xuống để tránh tiện thể đá vô chân Còi Xương làm hắn mất đà chúi xuống. Đang đà ngã nhưng Còi Xương vẫn kịp tập chung công lực đánh mạnh 1 chưởng văng Hở Hàm Ếch bay vào tường mà ngất đi giống Quáng Gà. Còi Xương thắng, vào chung kết. Trận tranh giải 3 phải 10 phút sau mới tiếp tục vì 2 đối thủ bây giờ mới tỉnh. Trận đấu được kết thúc chỉ trong 1 chiêu. Hở Hàm Ếch biết khí công của hắn đã suy yếu nên đã dồn hết sức còn lại sử ra chiêu mạnh nhất là (Hàm người giống Ếch) khí hóa thành 1 cái mặt to lớn mắt mũi giống người mồm thì giống ếch xông tới định nuốt Quáng Gà. Quáng Gà không hoảng sợ, dùng cả 10 thành công lực bắn ra chiêu (Quáng Gà kèm nhèm) hóa ra 1 cái đầu người to đùng với 2 con mắt không ngừng chớp nhắm chớp nhắm lao ra chặn cái mồm quái dị. Khí của Quáng Gà hoàn toàn áp đảo Hở Hàm Ếch. Giải 3 thuộc về Quáng Gà. Trận chung kết cũng kết thúc nhanh hơn so với dự đoán của mọi người. Lang Ben và Còi Xương đứng gờm nhau trên võ đài. Còi Xương ra tay trước, hắn bắn ra chiêu (Còi Xương vai) nhưng Lang Ben đỡ được dễ dàng. Còi Xương ra tiếp chiêu thứ 2, hắn phi thân về phía Lang Ben tung ra (Còi Xương liên hoàn cước). Lang Ben dùng tay đỡ cước và bước lui liên tục. Đến cước thứ 22, Còi Xương hét "Cước cuối cùng (Xương như cái gương)",khí của hắn hóa ra 1 bàn chân to lớn trong suốt giống thủy tinh đá vào đầu Lang Ben. Lang Ben vội ngả về sau tránh được rồi thuận thế đá vào lưng Còi Xương làm hắn bay ra khỏi võ đài. Tùng tùng... Tiếng trống báo hiệu cuộc thi võ kết thúc. Đao nói "Tất cả các ngươi đã hoàn thành tốt 2 phần thi văn võ. Thay mặt hoàng thượng ta cám ơn các ngươi đã vì đất nước mà đến đây ngày hôm nay. Những người thua không được nản chí, cần cố gắng luyện tập hơn nữa để chuẩn bị cho các kỳ thi năm sau, nhất định các ngươi rồi sẽ đạt dc ước muốn của mình. Còn bây giờ Lang Ben, Còi Xương, Quáng Gà, 3 ngươi theo ta vào cung yết kiến hoàng thượng". Tại tẩm cung của vua Lở Lung Tung. "Hoàng thượng vạn tuế. Vạn vạn tuế." Đao, Lang Ben, Quáng Gà, Còi Xương cùng quỳ xuống hành lễ. Lở Lung Tung nói "Bình thân. Không cần đa lễ." Cả 4 tạ ơn rồi cùng đứng dậy. Đao chắp tay tâu "Bẩm hoàng thượng. Đây là 3 người đỗ giải trong kỳ thi này : Lang Ben, Còi Xương, Quáng Gà. Họ đều là những nhân tài thật sự rất cần cho đất nước ta!" Lở Lung Tung nói "Được rồi, ta biết. Ta phong cho Còi Xương làm ngự sử tứ phẩm, ta phong Quáng Gà làm thị sát khâm sai lục phẩm, cả 2 đều dc tham gia vào việc triều chính. Hy vọng các ngươi sẽ giúp cho ta, giúp cho đất nước chúng ta được hùng mạnh giầu sang. Đao, khanh đưa Còi Xương - Quáng Gà đi thu xếp công việc cho họ. Còn Lang Ben ở lại đây" Khi cả 3 đã lui ra ngoài, Lở Lung Tung nói "Ta đã xem bài văn ngươi làm. Quả thật rất hay!" Lang Ben khom người nói "Hoàng thượng quá khen. Thần vẫn còn kém cỏi chỉ e hoàng thượng chê cười" Lở Lung Tung nói "Không cần phải khiêm tốn. Giờ ngươi hãy nói cho ta biết suy nghĩ của ngươi về tình hình đất nước ta và các nước khác hiện nay đi" Lang Ben nói "Bẩm hoàng thượng. Xin cho thần nói thẳng. Đất nước ta hiện giờ tuy cũng là 1 cường quốc nhưng lại không thể nào so được với đất nước của Aids hay Kiết Lị. Nếu lúc này mà chúng ta xung đột chiến tranh thì chỉ có thua. Điều cần làm lúc này là tăng cường các mối quan hệ với các nước lân cận để hình thành 1 thế lực tương đương cân bằng. Phải ổn trước rồi mới xung. Đến lúc đó nếu Aids mà tấn công thì chưa chắc đã có thể toàn thắng. Vả lại theo thần thấy kẻ địch mà chúng ta cần đề phòng còn có cả nữ hoàng Kiết Lị nữa" Lở Lung Tung hỏi "Tại sao?" Lang Ben tâu "Bẩm hoàng thượng. Dã tâm của cô ta rất lớn, ngoài mặt thì án binh bất động nhưng thật ra lại đang nuôi dưỡng quân đội chờ thời cơ Aids đánh với chúng ta đến lưỡng bại câu thương rồi lúc đó mới xuất hiện hưởng lợi!" Lở Lung Tung hỏi "Vậy theo ngươi thì Aids với Kiết Lị phe nào mạnh hơn?" Lang Ben thưa "Theo thần thấy thì Kiết Lị cực kỳ lợi hại, cô ta từng đánh một chưởng bắn ra con RỒNG CỨT KHỔNG LỒ tàn phá vô số cái đít trên thế giới người. Nhưng thiên hạ này đều chung nhận định Aids vẫn đang ở đỉnh cao nhất" Lở Lung Tung lại hỏi "Nếu không tính đến quân đội thì ngươi nghĩ ai có võ công có thể thắng được Aids không?" Lang Ben nói "Về vấn đề võ công, người thắng được Aids trên đời này phải nói là cực hiếm khó tìm!" Lở Lung Tung đăm chiêu hỏi "Kể cả ngươi cũng không đấu nổi với cô ta ư?" Lang Ben nói "Dạ phải!" Lở Lung Tung im lặng 1 lúc rồi nói "Thôi được rồi. Bây giờ ngươi hãy đến chỗ của Lở Mồm Long Móng đi." Lang Ben vui mừng nói "Tuân lệnh!" (mỡ đấy mà húp-_-). Lở Lung Tung nói "Đám cưới của nó với ngươi sau 3 hôm nữa sẽ dc tổ chức. Long Móng là đứa con duy nhất của ta, ngươi phải đối xử tốt với nó đấy!" Lang Ben thưa "Xin hoàng thượng yên tâm. Thần nhất định ko phụ lòng công chúa" Lở Lung Tung nói "Thế thì tốt. Ta rất yên tâm giao nó cho ngươi. Đi đi" Lang Ben nói "Dạ. Vi thần cáo lui" ... Nơi ở của công chúa Lở Mồm Long Móng là cung Mõm Heo. Đường đi dài dằng dặc lại rộng thênh thang. Phải 40 phút sau Lang Ben mới đến được cửa phòng đóng kín mít của công chúa.
Cộc cộc - Lang Ben gõ cửa. "Ai?" Giọng nói đã làm Lang Ben nhớ nhung bao ngày nay vang lên trong phòng. Lang Ben nói "Lờ Mờ Mũ 2 cô nương. Cô nương có nhận ra tại hạ không? Tại hạ là Lang Ben đây" Két ét. Cửa mở ra, Thấp Khớp đứng ngay trước mặt Lang Ben cười nói "Lang Ben công tử. Công tử đến muộn quá." Lang Ben cười nói "Tha lỗi cho tại hạ chậm trễ. Vì đường xa quá nên bây giờ mới đến kịp" Thấp Khớp nói "Câu này công tử nên nói với tiểu thư của tôi. Công tử vào đi." Thấp Khớp để cửa mở rồi dẫn Lang Ben vào. Trong phòng bầy trí rất đẹp mắt, tuy là phòng công chúa nhưng lại không hề xa hoa. Công chúa Lở Mồm Long Móng đang ngồi trên ghế, 2 tay dựa vào bàn, thấy Lang Ben cô nói "Tôi biết là huynh sẽ đỗ mà." Lang Ben nói "Đúng vậy. Tại hạ nhất định phải đỗ để được gặp lại Lờ Mờ Mũ 2 cô nương!" Lở Mồm Long Móng có vẻ không quan tâm đến sự vui mừng của Lang Ben, cô nói "Huynh ngồi đi." Lang Ben vội bước đến chiếc ghế cạnh Lở Mồm Long Móng định ngồi xuống thì cô ngăn lại nói "Khoan đã. Chỗ này không phải của huynh mà là của Thấp Khớp. Thấp Khớp, em qua đây ngồi đi." Thấp Khớp do dự nói "Công chúa. Em..." Lở Mồm Long Móng nói "Đừng nói gì cả. Em có nghe lời ta không?" Thấp Khớp liền đến gần, ngồi xuống chiếc ghế ngang hàng với Lở Mồm Long Móng. Lang Ben ngạc nhiên khi thấy 1 cô công chúa đối xử quá tốt với 1 cô hầu bình thường như vậy. Anh đành ngồi xuống ghế khác. Lở Mồm Long Móng nói "Chắc huynh cũng biết việc Aids muốn bắt tôi làm vợ cô ta. Theo huynh Aids sẽ phản ứng thế nào khi biết việc 3 ngày nữa?" Lang Ben nói "Theo ta thấy Aids nhất định sẽ không để yên như thế đâu. Là Vua thế giới bệnh mà lệnh của mình không ai phục tùng thì quả là điều sỉ nhục với cô ta!" Lở Mồm Long Móng hỏi "Vậy chiến tranh sẽ nổ ra?" Lang Ben trả lời "Cũng chưa hẳn! Aids chắc cũng phải dè chừng các thế lực chống đối mình. Thời gian này chúng ta nên tăng cường quân đội canh gác chặt chẽ các cửa biên giới đề phòng người của Aids trà chộn vào thành giở trò quấy phá. Như thế thì chúng ta sẽ tạm được an toàn trong 1 thời gian" Thấp Khớp không muốn Lở Mồm Long Móng phải lo phiền thêm nữa nên cô nói với Lang Ben "Chắc Lang Ben công tử không quên lời hứa là sẽ mời công chúa và em ăn 1 bữa khoai lang sau khi đỗ trạng nguyên chứ!?" Lang Ben cười nói "Đương nhiên. Làm sao tại hạ quên 1 việc quan trọng như thế chứ!" ...
Tại đất nước hùng mạnh nhất thời bấy giờ. Dân cư đông đúc, quán xá nhà trọ tấp nập người qua lại...Có thể nói đây là 1 thiên đường xa hoa nhất thế giới bệnh, chủ nhân của nơi này là đương kim vua bệnh đương thời với biệt danh Tử Thần Vô Địch mà đâu đâu cũng khiếp sợ. Cung đình nguy nga tráng lệ được xây dựng bởi những người thợ khéo léo nổi tiếng nhất, rộng vừa đủ 8000 km. Quốc khố đầy ắp, quân đội hùng cường.... Buổi trầu sớm hôm đó, Aids ngồi trên chiếc ghế kim cương tua tủa gai nhọn với vẻ cao ngạo của 1 kẻ đứng trên tất cả. Văn võ bá quan xếp 2 hàng ở dưới, không ai dám ngẩng đầu cao quá lên phía Aids. Aids hỏi "Các ngươi nói nên giải quyết việc tên Lở Lung Tung dám trái lệnh ta thế nào?" Quan tam phẩm Lưỡi Mọc Nhiệt tâu "Muôn tâu Nữ Thượng. Việc mà Lở Lung Tung làm có khác nào muốn chống lại toàn thế giới bệnh! Không phải ai cũng có vinh hạnh gả con gái cho vị vua tối cao của các vị vua! Chúng ta không thể nào bỏ qua được! Phải cho chúng nhận lấy 1 bài học đích đáng về sự ngu dốt láo xược khi dám kháng cự lại Nữ Thượng!" Các quan khác cũng hùa theo ý đó. Aids hỏi 2 ông bà già đứng đầu hàng bên phải "Ý 2 quân sư thế nào?" 2 ông bà già này vốn là 1 cặp vợ chồng quân sư đã giúp cho Aids rất nhiều trong những việc đánh dẹp và cai trị đất nước. Ông già quân sư Trĩ Nội nói "Bẩm. Nếu Nữ Thượng muốn đánh Lở Lung Tung thì trước hết hãy cho người đến tất cả các nước khác ra lệnh cho họ phải đưa quân đến giúp chúng ta để thăm dò luôn thái độ của họ rồi sẽ tính luôn nhân thể!" Bà vợ quân sư Trĩ Ngoại nói "Bẩm. Trước khi làm như vậy Nữ Thượng nên phái sứ giả đến đó xem Lở Lung Tung phản ứng thế nào. Nếu hắn chịu nghĩ lại thì chúng ta sẽ không tấn công để các nước thấy sự oai nghiêm và nhân từ của Nữ Thượng vì nếu chúng ta mà xuất quân thì không có bất cứ quốc gia nào trong thế giới bệnh này có thể chống lại cả!"....
|
Aids gật đầu nói "Lời các ngươi nói rất có lý. Được. Ta sẽ làm như vậy. Lòi Dom." Quan thái úy nhất phẩm Lòi Dom đứng đầu hàng bên trái,cháu của Trĩ Nội - Trĩ Ngoại. Là kẻ đầu tiên đi theo Aids trong suốt những năm chiến tranh giành ngôi vua và cũng là kẻ rất chung thành,dc Aids tin tưởng nhất. Lòi Dom chắp tay chờ lệnh "Dạ" Aids nói "Ta muốn ngươi làm sứ giả đến gặp Lở Lung Tung. Nhớ phải làm cho hắn biết sợ mà dừng lại!" Lòi Dom nói "Tuân lệnh" ...
Đêm đó,Aids cùng Lòi Dom - Trĩ Nội - Trĩ Ngoại và 1 tốp lính cảnh vệ cầm đèn đi đến nhà ngục Đột Tử ở kế bên hoàng thành,nơi chuyên giam giữ những tội nhân cực đại nguy hiểm. Lính canh đều là những tên lính tinh nhuệ dc tuyển chọn kỹ càng gồm hơn 3000 tên phân chia vòng trong vòng ngoài rất nghiêm ngặt. Thấy Aids,bọn chúng liền quỳ xuống. Ko nói gì,đám phe Aids cùng đi vào trong,tốp cảnh vệ đều ở ngoài. Ở trong,mỗi buồng giam dc làm từ những loại vật liệu siêu bền hơn cả sắt thép nhưng ko hề có ai bên trong hết,lính canh dài dằng dặc các lối,4 kẻ phe Aids bước qua mà ko hề liếc nhìn gì cả. Đi thẳng hết các buồng,cả 4 rẽ trái. Đi thêm 1 lúc thì đến căn phòng có cánh cửa đá rất lớn với 6 tên lính canh giữ có vẻ là cao thủ. Khi Aids đến cả 6 tên liền quỳ xuống. Aids nói "Mở cửa ra." Cả 6 tên cùng "Dạ" rồi đứng dậy,12 cánh tay chạm vào cửa hợp sức nâng lên. Cửa đá từ từ mở ra,trong đó là 3 siêu cực đại tội nhân đang bị xiềng xích,bên trái là Hiv,giữa là Đậu Mùa (vua bệnh đời trước),bên phải là Sida. Trông cả 3 te tua thật thê thảm,thương tích khâp người,ko còn khí thế oai hùng vô địch của 3 kẻ mạnh nhất đứng đầu thiên hạ năm nào. Thấy đâm Aids vào,cả 3 đều lộ vẻ căm thù,lồng lộn vùng vẫy mà ko làm gì dc. Aids nói trêu tức "Huyệt đạo của các ngươi đã bị ta phong tỏa. Hiện giờ các ngươi còn yếu hơn cả những tên dân thường!" Ngưng chút ngắm nghía chế diễu rồi Aids nói tiếp "Ta muốn nhìn xem những kẻ chiến bại các ngươi. Mỗi lần như vậy ta đều cảm thấy tự hào về chính mình!" Đậu Mùa căm giận nói "Chớ mừng vội! Cười người hôm trước hôm sau người cười đấy! Sẽ đến lúc các ngươi và chúng ta đổi vị trí hiện giờ cho nhau!" Aids cười như nghe chuyện hài,cô nói "Hứ. Sẽ ko bao giờ có ngày đó đâu. Cho dù đến lúc chết thì các ngươi cũng phải thối rữa trong này cho ta!" Hiv nói "Đừng quá tự cao! Các bạn chúng ta sẽ đến. Tới lúc đó là biết nhau ngay thôi!" Aids nói "Đến lúc đó hẵng hay. Còn bây giờ các ngươi cứ ở lại đây mà giẫy dụa với xiềng xích,cứ tiếp tục mà vùng vẫy trong lao chật hẹp này,còn ta sẽ ra ngoài vẫy vùng thiên hạ!" Nói xong Aids quay ra ngoài dời nhà lao,Lòi - Nội - Ngoại theo xát phía sau. 6 tên lính canh giữ liền đóng cửa lại. ...
Thổ Tả nấp trên mái ngói cung đối diện,chờ cho Aids đi khỏi mới ló ra. Theo điều tra của cô thì nhà ngục phía trước chính là nơi đang giam giữ Đậu Mùa - Hiv - Sida. Vâng lệnh của nữ hoàng Kiết Lị,cô nhất định phải cứu bằng dc 3 nhân vật này mặc dù cô biết làm vậy là rất nguy hiểm bởi 3 kẻ này vốn cũng ko tốt đẹp gì hơn Aids cả. Nơi này canh phòng cẩn mật,muốn cứu cả 3 quả là rất khó khăn,ko thể nào đàng hoàng xông vào đánh nhau với mấy nghìn lính dc,ko phải cô ngại bọn chúng mà cô e sẽ gây kinh động ồn ào và Aids mà tới thì hỏng bét kế hoạch. Vốn dĩ Thổ Tả rất tự hào về võ công của mình nhưng nếu đấu với Aids thì cô tự nhận thấy chưa thể thắng dc. Suy đi nghĩ lại,nghĩ lại suy đi vẫn ko tìm ra dc cách nào để cướp tù. Thôi thì quay về bẩm báo với nữ hoàng Kiết Lị là hơn.
...
Thế giới bệnh có câu hát : "Nơi đâu có chuyện bất công - thì nơi đó có Thần Thông Nữ Hiệp - bọn xấu bọn ác sợ chết khiếp - lủi thủi trốn tránh ko dám sống kiếp ác ma tiếp". Lại có câu thơ Ở ĐÂU CÓ CHỊ SƠ GAN - CỔ CHƯỚNG Ở ĐÓ THẾ GIAN YÊN BÌNH. Thần Thông Nữ Hiệp là biệt danh mà thế giới bệnh đặt cho Sơ Gan Cổ Chướng. Xinh đẹp tuyệt vời,võ công tuyệt đỉnh,đạo nghĩa tuyệt đối. Đi chung với Sơ Gan Cổ Chướng trên con đường phiêu bạt bảo vệ chân lý là 2 cô em gái kết nghĩa mà Sơ Gan Cổ Chướng rất thương yêu : Sơ Vữa Động Mạch và Sơ Hóa Cơ Denta... Hồ Bùm Chíu là chỗ thông thương buôn bán qua lại do các tầu thuyền chuyên chở hàng hóa từ tất cả mọi nơi trên thế giới bệnh lập nên,hồ này vốn ko thuộc địa phận của riêng nước nào. Sơ Gan Cổ Chướng cùng Sơ Vữa Động Mạch đang ngồi với nhau tại 1 quán ăn nhỏ với biển đề Mì Hết Hạn,khá tao nhã khi dưới dòng bảng tên quán còn có đề thêm 2 câu thơ NƯỚC NÀO MÀ CHẲNG CÓ HỒ - ĐẤT NÀO MÀ CHẲNG CÓ ĐỒ THẦN KINH. Đúng là người đẹp thì đi đâu cũng dc chú ý kỹ càng,bất cứ ai ngang qua cũng phải dừng lại nhìn 2 nàng lấy 1 cái rõ lâu xong mới chịu đi tiếp.
Sơ Vữa Động Mạch hỏi "Cổ Chướng tỷ. Hắc Đâu Cũng Hắc biệt tăm đã lâu,làm cách nào để tìm hắn bây giờ?" Sơ Gan Cổ Chướng nói "Ta cũng chưa biết. Nhưng ta nghĩ với tính cách ngông cuồng chắc chắn hắn sẽ ko chịu an phận đâu." Sơ Vữa Động Mạch hỏi "Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?" Sơ Gan Cổ Chướng trả lời "Chờ Teo Cơ đến ta sẽ đưa 2 muội cùng ta đi gặp 1 người bạn." (Teo Cơ là tên gọi thân mật của Sơ Hóa Cơ Denta) Sơ Vữa Động Mạch lại hỏi "Bạn của tỷ là ai? Ở đâu?" Sơ Gan Cổ Chướng đang định nói thì thấy Sơ Hóa Cơ Denta từ phía xa đi tới. Sơ Hóa Cơ Denta ngồi xuống ghế vui vẻ nói "Nơi này đông vui thật đấy. Vậy mà 2 tỷ lại ko đi với muội,thật đáng tiếc!" Sơ Vữa Động Mạch mỉm cười nói "Ta thấy muội vui ko phải chỉ vì nơi này thôi đâu." Sơ Hóa Cơ Denta cũng cười nói "Muội vừa cho lũ bất lương ở đây 1 trận. Đứa nào cũng phải cắm đầu chạy mà ko dám nói gì. Thật là đã!" Sơ Vữa Động Mạch nói "Muội thì vui vẻ. Còn chúng ta ngồi đây đợi muội đã đói lắm rồi!" Sơ Hóa Cơ Denta nói "Vậy chúng ta ăn thôi. Chủ quán. Mang cho chúng tôi 3 bát mì đi." Ko để cho 3 người đẹp phải đợi lâu,3 bát mì ngon lành dc làm nhanh chóng rồi tiểu nhị bê lên ngay lập tức. Trong lúc cả 3 đang ăn thì ở đằng xa có 1 đám người đi đến,vài tên mặt sưng mày xỉa chỉ chỏ vào Sơ Hóa Cơ Denta. Dẫn đầu là 1 tên to con lực lưỡng,cả lũ hùng hổ đi về chỗ 3 cô. Tên tiểu nhị đứng gần đó hỏi "Các vị đại gia muốn dùng gì ạ?" Vừa nói xong tên tiểu nhị đã bị gã cầm đầu túm lấy nhấc bổng lên rồi ném về phía Sơ Hóa Cơ Denta. Tên tiểu nhị bị ném vút đi nhẹ nhàng như ném tờ giấy chứng tỏ kẻ cầm đầu kia ko phải hạng vừa. Tiểu nhị vừa bị lao đến gần Sơ Hóa Cơ Denta thì đột nhiên bắn lên ko và rơi ra sau bàn 3 nàng,ko bị tổn hại gì nhưng đã lập tức bán sống bán chết bỏ chạy tránh vạ lây. Cả đám lưu manh đã đứng cạnh bàn 3 cô. Gã cầm đầu nói với Sơ Hóa Cơ Denta "Sao cô dám đánh đàn em của ta hả?" Vừa nói vừa liếc qua liếc lại 3 nàng xinh đẹp. 3 cô đã ngừng ăn. Sơ Hóa Cơ Denta nói "Sao ta lại ko dám?! Ai cho các ngươi quyền thu tiền của những người dân quanh đây?" Gã cầm đầu nói "Họ đóng tiền cho chúng ta thì sẽ dc đảm bảo an toàn hàng hóa. Điều này là tốt cho họ và cũng chẳng liên quan gì đến cô mà cô can thiệp vào!" Sơ Hóa Cơ Denta nói "Ngươi sai rồi! Tất cả những việc như thế này đều có liên quan đến chúng ta!" Tên cầm đầu nói "Vậy nếu chúng ta vẫn tiếp tục làm thế thì cô sẽ lại ra tay giống hôm nay à?" Sơ Hóa Cơ Denta nói "Đúng. Ta sẽ ngăn các ngươi!" Tên cầm đầu nói "Ta vốn định đến đây chỉ để cảnh cáo cô nhưng cô ko chịu. Nếu đã ko thể nói chuyện thì..." Sơ Hóa Cơ Denta ngắt lời hắn "Thì chỉ có 1 cách giải quyết tốt nhất nhanh nhất." Gã cầm đầu hỏi "Theo cô là cách gì?" Sơ Hóa Cơ Denta ngẩng cao đầu nói "Vả vỡ mồm đối thủ!" Cô vừa nói xong thì tên cầm đầu hất tay 1 cái ra lệnh cho bọn đàn em "Bắt cả 3 về cho ta!" Bọn đàn em của hắn liền xông lên. Sơ Hóa Cơ Denta - Sơ Vữa Động Mạch cùng đứng dậy. Bịch bịch bốp bốp... Sơ Hóa Cơ Denta đá cho 1 nửa số lưu manh ngã xuống nước hồ. Sơ Vữa Động Mạch quăng số còn lại bay đi rất xa rồi rơi uỵch xuống đất ko bò dậy nổi. Thấy vậy tên cầm đầu liền giơ 2 tay định nắm vào vai 2 nàng,2 nàng gạt ra rồi cùng xuất cước 1 vào bụng 1 vào mặt hắn. May mà tên cầm đầu lui lại tránh kịp. Sơ Hóa Cơ Denta nói "Vữa tỷ. Tỷ ko cần phải ra tay đâu cứ để cho muội. Chỉ 1 chiêu thôi là xong mà." Sơ Vữa Động Mạch mỉm cười đồng ý ko can thiệp. Dân quanh đó thấy đánh nhau thì tránh xa giữ khoảng cách,thấy tên Ademơ bị thất thế ai cũng mừng thầm. Lâu nay họ bị tên khốn nạn này bóc lột mà ko đủ sức phản kháng,còn nay thì đã có người giúp họ dc hả giận. Tên cầm đầu im lặng ko nói mà ngầm vận tối đa nội lực vì biết đối phương là siêu cao thủ. Hắn hét "Chưởng pháp Ademơ 10 thành công lực (Ademơ ngu ngơ)" Khí công hùng mạnh tỏa ra tạo thành hình 1 gã đàn ông to gấp 3 lần người bình thường dang 2 tay ôm đầu lắc lư trái phải tỏ vẻ khổ sở đãng trí lao tới húc Sơ Hóa Cơ Denta.
|
Sơ Hóa Cơ Denta cười mỉa mai kẻ ko biết lượng sức rồi vận kình lực vào tay hướng lên ko,vậy là cô đã xuất chiêu rồi. Sơ Hóa Cơ Denta nói "(Cơ như quả mơ)" Khí công của cô ồ ạt từ bàn tay như những sợi dây thần kinh bắp cơ phóng vút lên cao và hóa thành hình 1 quả mơ to đùng trong thinh ko. Khi quả mơ khí cơ đã hoàn chỉnh,Sơ Hóa Cơ Denta giật tay xuống,quả mơ kia cũng theo đó mà rơi xuống theo đè nát bét khí công hình gã đàn ông đãng trí của Ademơ,chẳng những thế lực rơi quá mạnh còn hất văng tên Ademơ đi rất xa,khiến hắn trọng thương nặng ngã xuống là phun máu liền. Tuy chiêu thức cùng có chữ MƠ nhưng 1 bên là mơ chính hiệu chất lượng cao còn 1 bên là mơ hồ vớ vẩn,đụng độ qua loa là biết cao thấp ngay. Bốp bốp bốp... Tiếng vỗ tay của dân chúng xung quanh vang liên hồi. Trong số đó bỗng có người nói "Tôi nhận ra họ. Đó là 3 người nhóm Thần Thông Nữ Hiệp Sơ Gan Cổ Chướng,Sơ Vữa Động Mạch với Sơ Hóa Cơ Denta!" Nghe đến tên Sơ Gan Cổ Chướng thì tiếng vỗ tay lại rộ lên to hơn,lâu hơn,còn nhiều tiếng hò reo hoan hô các cô. Sơ Hóa Cơ Denta vẫy tay với mọi người cười nói "Đúng vậy. Là chúng tôi đây." Sơ Gan Cổ Chướng nẫy giờ yên lặng liền đứng dậy nói "Chúng ta phải đi thôi." Sơ Hóa Cơ Denta nói "Dạ. Cổ Chướng tỷ,đợi muội 1 chút." Rồi cô đi đến gần Ademơ đang run rẩy yếu ớt ngồi trên đất như sắp gục đến nơi cùng với lũ đàn em khi nãy bị đá xuống nước,bị quăng lên ko bây giờ đã tụ tập lại phía sau hắn. Thấy Sơ Hóa Cơ Denta đi đến bọn chúng co rúm hết,ko thằng nào ngu dại dám hùng hổ ho he gì nữa. Sơ Hóa Cơ Denta nói "Thế nào,ngươi có còn ý định thu tiền của những người dân quanh đây ko?!" Ademơ vội nói "Dạ ko dám! Tiểu nhân ko bao giờ dám nữa!..." Sơ Hóa Cơ Denta nói "Rồi ta sẽ quay lại đây. Nếu lần sau các ngươi còn dở trò nữa thì sẽ ko phải chỉ như hôm nay thôi đâu!" Nói rồi cô nhìn quanh thấy 1 tảng đá lớn phía xa,Sơ Hóa Cơ Denta liền phóng chưởng về phía ấy làm nó nát vụn ra từng mẩu nhỏ. Nếu đổi lại là Ademơ phải nhận chưởng này thì chắc chắn sẽ thành bầy nhầy 1 đống. Sơ Hóa Cơ Denta nói "Các ngươi đi đi." Sau câu nói cho phép của cô cả lũ chúng hối hả kéo nhau cút vội. Sơ Gan Cổ Chướng nói "Thuyền cập bến rồi,đi thôi." Cả 3 nàng cùng bước đến chỗ con thuyền nhỏ đang đậu sát bến để lại đằng sau những lời ca tụng của dân chúng. ...
... Người lái đẩy thuyền nhè nhẹ lướt đi. Ngoài các cô thì trên thuyền chỉ là 4 người dân Hắt Hơi,Sổ Mũi và 1 cô gái đội nón che kín mặt.
Cả 3 cô cùng ngồi với nhau ở cuối khoang ngoài thuyền. Sơ Vữa Động Mạch nói "Cổ Chướng tỷ. Lúc nãy tỷ vẫn chưa trả lời muội,người bạn mà tỷ muốn đưa bọn muội đến gặp đó là ai?" Sơ Gan Cổ Chướng cười nói "Vậy ta hỏi muội. Đi hết hồ Bùm Chíu rồi sẽ đến đâu?" Sơ Vữa Động Mạch trả lời "Đi hết hồ Bùm Chíu thì sẽ đến địa giới Đau Đớn Quốc." Sơ Gan Cổ Chướng hỏi "Thế hết Đau Đớn Quốc là nơi nào?" Sơ Vữa Động Mạch nói "Hết Đau Đớn Quốc là núi Chiu Chiu." Sơ Hóa Cơ Denta nói "Vậy ko lẽ bạn của tỷ là đại mỹ nhân Máu Trắng yêu kiều thướt tha kiêu sa nhất thiên hạ!?" Sơ Hóa Cơ Denta buột miệng nói ra câu đó hơi có vẻ lớn tiếng mà khoang thuyền lại nhỏ nên ai cũng nghe thấy. Tuy chỉ là dân thường nhưng những việc nóng trong xã hội như giang hồ võ lâm hay Tứ Đại Mỹ Nhân thì ko thể ko biết. Họ đều cảm thấy xấu hổ và ghen tị nhìn 3 cô. Sơ Vữa Động Mạch nói (cực khẽ) "Teo Cơ. Muội nhầm rồi. Làm sao Máu Trắng có thể đẹp nhất thiên hạ dc chứ." Sơ Hóa Cơ Denta nói (rất khẽ) "Phải. Muội nói nhầm. Đứng đầu Tứ Đại Mỹ Nhân phải là Cổ Chướng tỷ của chúng ta mới đúng!" Sơ Gan Cổ Chướng mỉm cười nói (khe khẽ) "2 muội chỉ toàn đề cao ta thôi." Sơ Hóa Cơ Denta nói (siêu khẽ) "Bọn muội nói thật đấy. Nếu tỷ ko đẹp nhất thì còn có ai xứng đáng nao!" Trong lúc cả 3 đang thầm thì với nhau thì 1 người đàn ông tên Hắt Hơi nói "Này. Mọi người đã biết chuyện gì về công chúa Lở Mồm Long Móng chưa?" 1 bà tên Sổ Mũi nói "Tôi nghe nói vua bệnh Aids muốn lấy cô ấy làm vợ và đã hạ lệnh rồi nhưng vua Lở Lung Tung có vẻ ko bằng lòng thì phải" 1 người khác nói "Tôi còn nghe hình như cô ấy sắp lấy chồng nữa cơ" 1 người khác nữa nói "Lấy chồng á? Điên à! Chống lại lệnh của vua bệnh thì hậu quả thế nào cô ấy phải biết chứ!" Ông Hắt Hơi nói "Thế cô ấy lấy ai làm chồng?" Người kia nói "Kẻ đó hình như tên là Lang Ben. Nghe đồn võ công siêu lắm! Trong cuộc thi võ anh ta ra 1 chiêu gọi là (Lang Lang Ben Ben) cực hay luôn. Ai cũng phục chiêu đấy." Bà Sổ Mũi nói "Cực hay. Ai cũng phục. Nhưng có đánh nổi vua bệnh Aids ko?!" Ông Hắt Hơi nói "Có khi lại xẩy ra chiến tranh cũng nên. Quá hồ đồ mới chống lại vua bệnh mà!"
Khi mọi người đang bàn tán về công chúa Lở Mồm Long Móng thì cô gái che kín mặt nãy giờ vẫn yên lặng đột nhiên lên tiếng "Mọi người thấy triều đại của Aids bây giờ với Đậu Mùa khi xưa thì triều nào tồi hơn?!" Giọng nói mượt mà nhưng ý tứ thì khiến ai nghe xong cũng phải tái mặt lại. Câu như vậy là phạm vào điều kỵ của thế giới bệnh,ko nên đem các triều đại ra mà so sánh với nhau thế mà cô ta còn nói triều nào tồi hơn,quả là ko coi vua bệnh ra gì. Ko khí trên thuyền thật nặng nề. Ngoại trừ Sơ Gan Cổ Chướng - Sơ Vữa Động Mạch - Sơ Hóa Cơ Denta vẫn vui vẻ nói chuyện với nhau vì 3 cô đều ko quan tâm đến triều đại của các vua,còn những người khác cứ như bị câm vậy,lặng im ko nói. Cô gái kia lại nói "Dưới thời của Đậu Mùa thì nhân dân ko dc sung sướng. Dưới thời của Aids thì nhân dân chẳng thể hạnh phúc. Lại còn điều luật 3 năm ko dc quấy nhiễu thế giới người thật vớ vẩn. Nếu ta mà là vua bệnh ta sẽ hủy luật này rồi tống 2 tên đó lên thế giới người,vĩnh viễn ko dc trở về thế giới bệnh cho bõ tức!" (Thực tế rằng thời gian của thế giới bệnh khác xa thời gian thế giới người,1 phút ở thế giới người có thể vượt trên 1 tháng ở thế giới bệnh nên tuổi thọ 2 nơi cũng chênh lệch rất lớn tít mù mịt. Nói chung dù 2 phút ko dc quấy nhiễu thế giới con người cũng khiến nhiều loại bệnh khó chịu!) Nghe tiếp câu này,những người trên thuyền mặt đã tái nay càng tái hơn. Sợ bị liên lụy,Hắt Hơi nói "Mọi người đừng nghe cô ta nói lung tung. Dám chửi vua bệnh có khác nào chửi tổ tiên chúng ta! Cần phải bắt cô ta mang nộp cho chính quyền mới dc!" Những kẻ còn lại cũng phụ họa theo "Đúng! Đúng! Phải bắt cô ta!", "Mau trói cô ta lại đừng để cô ta chốn!", "Chốn thế nào dc. Giữa hồ thế này thì chốn đi đâu!" Cô gái kia nói "Ta nói vậy thì các ngươi cũng chỉ có thể biết vậy mà thôi." Rồi cô vươn tay chộp cổ Hắt Hơi ngồi cạnh vặn cắc 1 tiếng,đầu Hắt Hơi lủng lẳng vẹo hẳn sang 1 bên. Những người khác nhìn thấy còn chưa kịp đái ra quần thì cô gái kia đã vun vút điểm nhẹ ngón tay vào từng người làm họ bất động. "Còn ngươi nữa." Cô ta ra tay rất nhanh,tay lại phóng chưởng vào người lái thuyền ở ngoài làm ông ta hộc máu văng đi rất xa rồi rơi ùm xuống nước chết ngay lập tức. Những người trên thuyền khi nẫy do cô làm bất động thật ra đã bị cô dùng công lực ám vào mà chưa phát,bây giờ mới bộc lộ. Tan xác hết,máu thịt của họ cùng bắn vào 3 người phía Sơ Gan Cổ Chướng.
Khoảng cách rất ngắn,tốc độ lao đến cực nhanh. Nhưng trên đời hiếm có việc gì có thể làm khó 3 người họ. Sơ Hóa Cơ Denta dơ tay lên vận chút ít khí công dễ dàng cản lại làm đống máu thịt đang bắn đến rơi xuống lả tả. Cô gái kia hỏi "Cô là Sơ Hóa Cơ Denta đúng ko?" Sơ Hóa Cơ Denta nói "Đúng." Cô gái kia nói "Kỳ chiêu (Hóa Sơ vùng Cơ) của cô quá nổi tiếng ở thế giới bệnh. Mọi người truyền tụng với nhau về tuyệt chiêu của cô bằng 1 câu hát rằng : MỘT LOẠI CHƯỞNG PHÁP - ĐÁNH NHỮNG NHI ĐỒNG - NHIỀU VÙNG SỢ LẮM - HÓA SƠ VÙNG CƠ..." Sơ Hóa Cơ Denta hỏi "Cô muốn thử toàn bộ sức mạnh của chiêu đó sao?" Cô gái kia trả lời "Nếu thử xong chiêu đó thì có lẽ tôi sẽ phải chết cho nên tôi ko muốn chút nào. Vả lại mục đích chính lần này của tôi chỉ là mong dc cùng với Thần Thông Nữ Hiệp Sơ Gan Cổ Chướng đấu với nhau 1 trận." Sơ Hóa Cơ Denta nói "Cô muốn đấu với Cổ Chướng tỷ ư? Thật là buồn cười! Dựa vào đâu mà cô nghĩ rằng mình có đủ tư cách để làm thế?!" Cô gái kia nói "Tôi chắc Cổ Chướng nữ hiệp cũng muốn đòi lại chút công bằng cho những người vừa bị tôi giết." Sơ Hóa Cơ Denta nói "Ko cần nhiều lời nữa. Nếu muốn đấu với Cổ Chướng tỷ thì phải thắng dc chúng tôi trước đã!" Vừa dứt lời Sơ Hóa Cơ Denta định xuất chiêu tấn công cô gái kia thì Sơ Gan Cổ Chướng ngăn lại và nói "Teo Cơ. Muội ko cần phải ra tay đâu. Cô ta muốn đấu với ta thì ta sẽ đấu." Cô gái kia nói "Trong khoang thuyền chật hẹp này quả thật ko thích hợp để quyết đấu. Ta ra ngoài đi." (Sơ Vữa Động Mạch với Sơ Hóa Cơ Denta vẫn ngồi lại trên thuyền theo dõi) Đứng trên mặt nước giao chiến,chỉ có các siêu cao thủ mới làm dc. Cô gái kia nói "Trước tiên xin dc tự giới thiệu. Tôi là Zika." Vừa nói cô vừa vứt cái nón che mặt đi để lộ khuôn mặt xinh xắn quyến rũ của mình. Sơ Gan Cổ Chướng nói "Zika? Tôi chưa nghe tên cô bao giờ." Zika nói "Thế giới này rộng lớn lắm. Ngay đến vua bệnh cũng ko thể biết hết dc đâu." Chính xác mà nói Zika là 1 cao thủ lần đầu ra ngoài thiên hạ thôi nên chưa ai biết tiếng,cũng bởi cô dc sự chăm sóc dậy bảo kỹ lưỡng của Sốt Xuất Huyết nên chỉ cố gắng tập luyện võ công chứ chưa giao đấu với người ngoài lần nào. Cô đã nghe thiên hạ đồn thổi về Tứ Đại Mỹ Nhân : Kiết Lị - Máu Trắng - Lở Mồm Long Móng - Sơ Gan Cổ Chướng,nhưng trong mắt và trong lòng cô thì người đẹp nhất duy nhất chỉ có Sốt Xuất Huyết. Zika dc giao chiến với Sơ Gan Cổ Chướng lừng danh nên rất phấn khích,cô nói "Ta bắt đầu nhé." Nói xong là xuất chiêu luôn,vận khí hét lớn tên chiêu thức của mình "(Zika ra con Q)" Khí hừng hực từ người Zika phát lên ko trung hóa thành hình phụ nữ Q trong bộ bài của thế giới người,rất to lớn nhưng cái đầu thì teo tóp. Phụ nữ Q dùng 2 tay tự dứt đứt cái đầu của mình và ném xuống Sơ Gan Cổ Chướng với khí thế mãnh liệt.
|
Tất nhiên đòn ấy chẳng đủ để uy hiếp Sơ Gan Cổ Chướng đâu. Cô bình tĩnh tự tin, vận công xuất chiêu {Gan tươi vừa mổ}, nội lực hòa vào hư vô, không trung xuất hiện một hình thù dài giống như vết mổ sẻ bị bung chỉ, từ bên trong phòi ra một miếng gan to đùng mầu đỏ nhớp nháp toàn máu rơi xuống mãnh liệt. Chiêu đầu tiên cao thấp đã rõ. Miếng gan đè nát bét thân mình phụ nữ Q lẫn cái đầu teo tóp, miếng gan còn chưa hết đà rơi tiếp xuống hồ Bùm Chíu khiến nước văng tung tóe như sóng dữ vậy, chiếc thuyền chở hai muội muội kết nghĩa chịu ảnh hưởng nhô lên hụp xuống. Chìm dưới nước vài giây là miếng gan biến mất ngay. Zika lộn người phi thân về phía sau một đoạn, cô chẳng hề dao động sợ hãi bởi bản thân biết rõ đòn vừa rồi của mình chỉ là chiêu thức nhỏ nhặt thăm dò đối thủ. Sơ Hóa Cơ Denta nói vọng ra bằng giọng chế diễu "Ở đời nên biết mình là ai. Thật đáng thương, chỉ lát nữa thôi cô sẽ thua thảm hại khó coi lắm!" Zika không bận tâm lời ấy vì đang chăm chú vào trận tỉ thí. Cô quyết ý ra đòn mạnh hơn, đứng thẳng giang rộng đôi tay giống kiểu cây thánh giá, nói lớn "Xem chiêu đây : {Zika teo thủ ta - Zika teo thủ tây}." Nội lực hùng hậu lan tỏa ra hai phía dần dần biến thành hình hai đứa trẻ sơ sinh không mặc quần áo, kích thước to như quả núi với gương mặt nhăn nhó mếu máo teo tóp : bên trái đứa da vàng bên phải đứa da trắng. Sơ Gan Cổ Chướng cười mỉm, nói "Không tệ." Chiêu thức cường đại của Zika bùng phát, hai đứa bé bằng khí công bắt đầu vồ tới, tay thì cứ đập loạn xạ về phía Sơ Gan Cổ Chướng như kiểu làm nũng, đứa da vàng vừa đập vừa kêu "TA. TA. TA..." Đứa da trắng vừa đập vừa hét "TÂY. TÂY. TÂY..." Sơ Gan Cổ Chướng cảm thấy võ công của Zika rất thú vị, dù hiện tại nội lực chưa đủ mạnh nhưng tương lai sau này nhất định Zika sẽ có thể trở thành đại cao thủ làm mưa làm gió trên thế giới người. Sơ Gan Cổ Chướng phi thân lên lập tức, hai đứa bé khí công đập loạn xị khiến nước hồ Bùm Chíu chao đảo mạnh hơn cả vừa nãy, một số ngọn núi ở phạm vi xa cũng bị ảnh hưởng rung lắc. Sơ Vữa Động Mạch - Sơ Hóa Cơ Denta đều cùng nhíu mày, họ cũng hiểu như đại tỷ rằng tương lai Zika sẽ rất rực rỡ (nói thế thôi chứ chả phải hai nàng kém hơn Zika đâu). Sơ Gan Cổ Chướng vẫn ở trên không chung và cô sẽ không phòng thủ nữa đâu, ánh mắt của nữ hiệp có chút phấn khích giống như lần đầu gặp và so tài với Sơ Hóa Cơ Denta vậy. Né trái né phải một lúc thì Sơ Gan Cổ Chướng bay lùi lại một đoạn ngắn, bình thản nói "Đến lượt tôi nhỉ. Xem tôi phá chiêu của cô đây." Nói rồi vận khí, nội lực của nàng hướng lên trên không cao hơn nữa, tích tụ thành hình một cô gái có cái cổ bị chướng sưng to (không có phần thân nhé), gương mặt buồn rầu đổ lệ, hàm răng cắn chặt vào nhau, đó mới là mở đầu của chiêu {Cổ Chướng không sung sướng}. Zika nhăn mày cảm nhận rõ áp lực nặng nề nên huy động hai đứa bé sơ sinh tiếp tục "TA. TA..." và "TÂY. TÂY..." vồ tới đối thủ. Sơ Gan Cổ Chướng lại xoay người phi thân theo hình xoáy lên cao hơn, từ bên ngang đá mạnh một cước trúng vào vết chướng sưng kia, đó chính là thức thứ hai {tổ sư cha cái Cổ} (một đòn phân thành hai giai đoạn). Cả cổ lẫn đầu cô gái khí công cùng vỡ bung chỉ còn mỗi cục chướng sưng quay tít thò lò bay theo đường vòng cung quả chuối cong. BÙM BÙM... Cục chướng cùng lúc tàn phá tan xác hai đứa trẻ sơ sinh. Xong xuôi tự động vòng chiều ngược lại quay về chỗ chủ nhân. Sơ Gan Cổ Chướng bồi thêm một cú sút {tổ sư cha cái Cổ} nữa, đường cong cục chướng sưng phóng vù vù tấn công Zika. Zika nhanh nhẹn bay lùi về sau đoạn dài nữa kịp thời thoát trong gang tấc. Cục chướng trượt mục tiêu liền vù vù phóng theo quỹ đạo hình tròn, phá nổ tan nát một ngọn núi đằng xa rồi phóng trở về Sơ Gan Cổ Chướng. Sơ Gan Cổ Chướng cứ muốn xem Zika sẽ đối phó ra sao nên tung cước {tổ sư cha cái Cổ} lần ba mạnh mẽ hơn hai lần trước. Khi nẫy hai đứa bé teo tóp khí công bị phá hủy làm Zika bị chấn động cơ thể khá ê ẩm dẫu chưa đấu chưởng trực tiếp. Zika cắn môi nghĩ thầm "Không lẽ ta phải dùng đến tuyệt chiêu {Zika ha ha ha}? Xuất Huyết tỷ từng nói nếu ta chăm chỉ tu luyện chiêu ấy tới mức mạnh nhất thì ba năm nữa thế giới bệnh sẽ không có nhiều kẻ đối thủ nổi với ta, nhưng giờ khí lực có hạn chưa thể hoàn toàn khống chế kỳ chiêu tuyệt vời đó. Nhưng nếu không tung ra lúc này thì bản thân sẽ phải hứng chịu thương tổn nặng nề!" Zika vo hai tay thành nắm đấm, quyết định xuất tuyệt chiêu. Khí công dầy đặc bao phủ khắp người, toàn thân lấp lánh mầu hồng, cuồng phong nổi lên lồng lộng.
`3`
|