Đúng! Yêu Cô Đấy! Em Nhận Được Gì?
|
|
Thế là 1 người cõng 1 người. Nó và cô cứ lặng thinh chẳng ai nói với ai câu nào chỉ khi tới lúc cần chỉ đường thì cô sẽ lên tiếng: -Đi xuống cầu thang này e quẹo phải... -Đúng rồi,đi qua phòng thứ 2 sẽ là phòng y tế...pla pla (1 mình cô độc thoại ý mà)...Đến nơi cần đến (phòng y tế) theo phép lịch sự nó buông 1 tay để gõ cửa,không thấy ai trả lời hay mở cửa. Không biết làm sao nó đành hỏi ý kiến cô: -Giờ sao đây cô? không có cô y tế ở đây rồi ,hay e cõng cô vào trong trước nhé! -Ừ e,vậy cũng được Vì đau nên cô chỉ trả lời ngắn gọn mà không nói gì thêm. Thả cô xuống chiếc giường nó dặn dò: -Cô ngồi yên ở đây nhé,e đi tìm cái này đã. Nghe nó nói vậy cô phản ứng ngay: -Thôi,từ nảy giờ cô đã phiền e nhiều rồi,cũng sắp vô lớp e nên lên lớp không thôi trễ đó. Nó nhún vai không nói gì mà đi lại mấy cái tủ thuốc kiếm thứ gì đó,thấy nó cứ loay hoay cô lại lên tiếng: -E thật là ...e kiếm cái gì vậy,lát cô y tế vào cô sẽ nhờ cô ấy giúp mà e không cần mất công vậy đâu. Cô vừa nói xong cũng là lúc nó tìm thấy thứ cần tìm -A...thì ra nó ở đây..hiii Tìm được chai dầu lạnh xoa bóp Hàn Quốc hiệu Glucosamine nó mừng như bắt được vàng cười rất tươi,nhìn vẽ mặt nó bây giờ khác xa cái bộ mặt nghiêm túc lúc nảy vì đây là nụ cười tươi nhất của nó trong ngày mà cô được thấy. Cô thầm nghỉ "thì ra e cũng có chút gọi là con nít mà,đâu trưởng thành lắm đâu...hiii", thắc mắc thứ nó cầm trên tay cô nhìn nó hỏi: -Cái đó là gì vậy bé?
"Hả,bé sao? @@ Có lộn không chài? Mặt vậy mà gọi người ta là bé? Nếu có cũng gọi mình là nhóc cơ mà. Tự nhiên thay đổi cách xưng hô à???" Vừa nghỉ ánh mắt nó thể hiện lên sự ngạc nhiên,chưa ai gọi nó là bé cả. Như thấy được điều đó cô lại lên tiếng: -Sao ngạc nhiên quá vậy? Không lẽ lần đâu tiên e được gọi như vậy hả? Nó không nói gì chỉ gật gật cái đầu...cô tiếp lời: -E là con gái chị gọi e như vậy là phải rồi với lại e nhỏ hơn chị mà...lè..hiii Cô nói mà lè cái lưỡi ra trêu nó rồi cười tinh nghịch. "Chị cũng y chang con nít thua gì e chứ..hứ" -Nếu chị đã đổi cách xưng hô e cũng không khách sáo nhé chị "nhỏ"..haha Đã thế nó cởi bỏ vẽ mặt nghiêm túc thay vào đó là gương mặt hết sức nham nhở... -E kêu chị là gì hả? Nói lại nghe thử coi Nghe nó kêu mình là nhỏ cô chống nạnh nhìn nó hất mặt lên. Thấy cô như vậy nó thật muốn cười thật to với thái độ quá là trẻ con này nhưng nhớ tới cái chân của cô nó chào thua,năn nỉ: -Thôi thôi,e thua được chưa ạ? Giờ thì ngồi yên cho e làm nhiệm vụ của mình đi...nhaz... -Vậy còn tạm được
Nó khẽ cười quỳ 1 chân xuống lấy chân cô tháo guốc ra và đặt lên đùi của mình. Thoa dầu lên chân nó nhẹ nhàng xoa bóp rồi bắt đầu massage với lực tăng dần. Ban đầu cảm thấy hơi đau nhưng về sau cô lại cảm thấy rất dễ chịu,nhìn xuống thấy nó đang cẩn thận xoa bóp cho cô,cô nhẹ nhàng mở lời: -Chị cảm ơn e nhiều nha,may mà có e không thôi chắc giờ này chị đang đi cà nhắc rồi...mà sau này trong lớp e gọi chị là cô còn những khi không có ai e cứ gọi là chị như bình thường nhé! Như vậy sẽ thoải mái hơn...ok không? -ok...mà chị đừng có cảm ơn e quài nghe khách sáo quá. -Chị biết rồi....bé.e.e.e.e.e....hihi
Bó tay,dù thế nào nó cũng bị cô chọc....im lặng 1 lúc nó có điều muốn hỏi: -Mà chị về trường lâu chưa,e thấy chị vẫn còn trẻ mà đã là giáo viên rồi,lại còn chủ nhiệm e nữa...hơi bị bất ngờ đó nhaz... Cười tươi trả lời nó: -Chị về trường mới 2 năm thôi,năm nay nữa là 3 rồi. Nảy biết e là học sinh của chị cũng ngạc nhiên lắm đó nhaz,không ngờ e già vậy mà mới học lớp 10...hí hí Nhìn chị nó lắc đầu: -Nếu không phải hơm nay e tận mắt thấy thì hôm qua chị nói chị là giáo viên chắc e cũng không tin đâu. À mà chị về trường được 2 năm có biết người nào tên là Nguyễn Ngọc Hằng không?
Nghe cái tên nó hỏi cô nhớ ra ngay: -Biết chứ,năm ngoái chị dạy e đó á,học toán chị rất giỏi nha lại ngoan nữa. Mà sao e biết người đó vậy? -Hi...Chị nhìn e và người đó không phát hiện ra điều gì sao? Nó nói nhìn cô cười cười,cô suy nghỉ "giống nhau gì ta? Nguyễn Ngọc Hằng,Nguyễn Ngọc...aaa...họ và chữa lót giống nhau nè..không lẽ chị e à?" -2 e có họ và chữ lót giống nhau,là chị e sao? -Hiii...chính xác,chị giỏi quá cho 100 điểm Nó nói giơ ngón tay cái ra kí hiệu *num bờ oăn* Nhìn nó cô cười quan sát nó từ trên xuống,phát hiện mới: -Giờ mới để ý,e và e ấy giống nhau thật,gương mặt,ngoại hình kể cả cái gương mặt nghiêm túc này...v.v nhưng vì e để tóc ngắn và ăn mặc như vậy nên chị không phát hiện ra. -Nhưng e dễ thương hơn chị ấy cớ đấy!(tự tin dzữ,hơn tg ngoài đời luôn) Nó tự tin thể hiện -ừ...vì vậy từ giờ chị sẽ chú ý e nhiều hơn,nếu học không giỏi hay lơ là chị sẽ phạt đấy! -E chắc chắn 1 điều chị sẽ rất hài lòng vì e chi mà xem...lêu.uuuu Nó lè lưỡi ra chọc lại cô...pla pla
pla...pla...cứ thế họ cứ luyên thuyên mãi (tg thắc mắc sao 2 người này sáp lại là 8 quên trời đất hay vậy nhỉ???) Reeennngggg....tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp (quên nói,mỗi ngày thứ 2, 5 tiết đều là của cô)... -E vào lớp trước đi,lát chị sẽ lên sau. Nhìn xuống chân cô rồi nói: -Để e dìu cô lên lớp,chân chỉ mới được e xoa bóp xơ thôi,chưa khỏi hẳn đâu Cô vẫn tiếp tục nài nỉ: -Thôi mà,e lên lớp đi...chị sẽ biết tự lo mà...đi từ từ rồi cũng sẽ tới lớp. Chỉ nhờ e giữ lớp dùm chị 1 lát Nó vẫn cương quyết rồi dùng chiêu cuối: -Giờ chị để e dìu hay e cõng chị lên lớp đây,lần này nhiều người lắm nha chứ không phải như lúc nảy đâu à
Nhìn cái mặt nham nhở của nó cô bặm môi chịu thua "e được lắm,dám uy hiếp người bị thương à,lúc cười dễ thương bấy nhiêu thì giờ cái mặt nham nhở thấy ghét bấy nhiêu...haizzz...đành phải chấp nhận thôi" -Coi như e hay,chị chịu thua...
|
|
viết thêm truyện đi. đang hay đó
|
-Haha...cuối cùng chị cũng chịu thua e thôi...giờ đi thôi nào. Nó cười khoái chí vì nó đã thắng được cô. Khoác tay lên vai nó,nó và cô tiến đi từng bước nhẹ nhàng ăn ý.
TRÊN LỚP... Từ lúc ra chơi cho đến giờ 3 đứa bạn của nó chẳng thấy bóng dáng của nó đâu (lo 8 không,thấy mới lạ á) ,thấy kì lạ vì tính nó trước giờ ra chơi rất ít khi rời khỏi chỗ của mình trừ khi là có việc: -Ê 2 con mắm,cái con Nga heo nó đi đâu mà giờ chưa thấy nó trình diện trong lớp zậy kà? Dương ú để tay chống càm mà lên tiếng làm 2 đứa kia đang 8 phải dừng lại trầm ngâm theo: -ờ haz...đi đâu mà chưa lết xác zô ta? 2 đứa Yến khùng,Huyền le song kiếm hợp bích mà trả lời. Yến khùng tiếp lời: -Tao thấy sáng giờ nó sao sao,không biết sáng đi học chị 2 nó cho nó uống thuốc chưa nữa. Mốt tụi mình đưa nó zô biệt thự đối diện Bùi Thị Xuân đê...kaka...
Yến khùng nói xong cả đám hùa nhau mà cười (công nhận có mấy đứa bạn tốt ghê)... Cách tụi nó không xa có 1 người cũng đang nghỉ đến nó (tg chưa nói,người này ngồi cùng bàn với nó,bàn 3 người nó ngồi đầu bàn bên này thì người đó ngồi đầu bên kia) đưa đôi mắt ra ngoài cửa ngóng nó "sao cậu ấy chưa vào nhỉ? Vào tiết rồi mà"...
Thôi thì tớ bật mí bí mật về người này nhé! GTNV: -Võ Đăng Khoa 16t là bạn học cùng với nó,thích nó từ khi nhìn thấy được nụ cười chết người của nó. Con nhà khá giả nên thành ra công tử bột,học lực ngang nó. Đẹp trai,ga lăng cũng rất hiền lành,hiểu chuyện. Theo đuổi nó nên lúc nào cũng muốn lấy lòng.
(Đưa máy quay ra cửa đê,nhân vật chính đang vào)... Nó đã dìu cô lên đến lớp,lớp ồn như cái chợ nổi vừa thấy cô lập tức 3s đã ổn định chỗ ngồi rồi tự đứng lên chào cô (chưa có lớp trưởng). Ra hiệu cho lớp ngồi xuống cô được nó dìu đến tận bàn. Trên tay nó đang cầm giỏ cho cô,dìu cô về vị trí bàn giáo viên nó để giỏ trên bàn xin phép cô về chỗ,gương mặt trở về trạng thái ban đầu nghiêm túc nó nói giọng nhỏ xíu sợ mấy đứa 8 trong lớp nghe: -Giờ chị cứ ngồi yên đây đừng đi đâu hết nhé,không thôi lại đau á chị "nhỏ"..hihi.! E về chỗ nhaz. -Ừ,cảm ơn e! Nhìn nó cô mỉm cười,nó gật đầu về chỗ. Tụi trong lớp rất tò mò không biết chuyện gì xảy ra "cô bị gì vậy taz? Sao cô được nhỏ tomboy dìu vào vậy,k biết nhỏ đó có làm gì cô k mà giờ thành vậy nữa?.v.v. (ôi thần linh ơi,nhiều chuyện vừa thôi chừa người khác với)...Thấy lớp xì xào bàn tán cô lấy thước trong giỏ mình ra đập lên bàn: -Các e trật tự nào... Vừa dứt câu cô đã bị phỏng vấn,tra hỏi như ngôi sao vậy á. -Cô ơi,chân cô bị gì vậy cô? -Cô ơi sao cô và bạn đó (chỉ qua nó) đi chung với nhau vậy cô? -Cô ơi cô có sao không cô? -Cô ơi,chân cô bị nặng không cô?....pla pla Cứ thế hết đứa này cô ơi đứa kia cô ơi cô hỡi...còn nó từ lúc vào lớp rồi về chỗ ngồi tới giờ vẫn ngồi tỉnh bơ cứ như diễn tả bài *Không Cảm Xúc*. Cô bị lớp tra hỏi bao nhiêu thì nó cũng bị tụi bạn tra hỏi không thua gì: -Ê...Nga heo,đi đâu mà giờ mới zơ mà zô với cô nữa mới ghê chứ Huyền le vỗ vai nó hỏi làm nó giật mình: -Tụi bây sao lúc làm cũng làm người khác hết hồn vậy hả? -Trả lời đê đừng đánh trống lãng cưng à... 3 đứa nó đồng thanh nói với giọng cõi âm làm nó nổi da gà,làm mặt tội nghiệp: -Tụi mày...haizzz thấy tao hiền ăn hiếp -Nhìn mặt mày tụi tao muốn ra hết đồ ăn hồi sáng,khai mau.. Gãi gãi đầu: -Ừ thì nảy tao gặp cô xém bị té xuống cầu thang nên tao cứu rồi tiện thể dìu vào lớp...hết 3 đứa nó gật gù khi nghe câu chuyện nó kể: -Ờ..cũng có lí,tụi tao tạm tin mày. Tha đó! Như nhớ ra điều gì đó,nó đưa nắm đấm len trước mặt 3 đứa kia: -Ơ...mà nảy giờ mắc gì tao phải tốn hơi,tốn sức,tốn nước bọt để trả lời tụi mày hả? Thừa lúc tao không đề phòng tấn công nha,nay tụi bây hố 2 lần rồi á...Giờ xử sao đây? Nói xong nó đưa tay lên vuốt càm tỏ vẻ suy nghỉ. 3 đứa đành xuống nước: -Tha cho tụi tao,tụi tao bao mày ăn kem nhá! -Không phải con nít đâu mà dụ dỗ...ukm...mỗi đứa 3 ly thì được...kkkk (eo ơi...heo kìa :)) Nghe nó trả lời 3 đứa đều bật ngữa "Vậy mà nó nói nó k phải con nít kìa trời...người chứ phải heo đâu mà ăn lắm thế...đúng là đặc biệt danh sao giờ y chang. haizzz). Đành chấp nhận số phận: -Ô kê con dê.ê.ê.ê.ê.ê....
Khoa nhìn nó cười nói vui vẻ với mấy đứa bạn thì cũng muốn mình được làm bạn nó,có như vậy cậu mới có thể nói chuyện và tìm hiểu nó được. "Tớ sẽ theo đuổi câu Nga à,vì cậu rất đặc biệt.." Có vẽ như cậu đang quyết tâm theo đuổi mục tiêu thì phải.
Quay về phía cô,cô choáng với những câu hỏi mà học sinh mình đưa ra: -Stop..các e hỏi từ từ thôi cô trả lời không kịp. Giờ cô nói các e nghe nhé! Cô chỉ là bất cẩn nên bị bông gân nhẹ thôi,còn bạn Nga là do thấy cô như vậy nên giúp cô dìu cô lên lớp thôi. -Ồ.ồ.ồ.ồ...thì ra là vậy... Cả lớp khi nghe được câu trả lời của cô thì có vẽ hài lòng rồi đưa 30 cặp mắt về phía nó ý muốn nói "Nhìn lạnh lùng ít nói mà cũng được phết!..."
-Bây giờ lớp chúng ta bầu ban cán sự lớp nhaz Miệng cô nói nhưng ánh mắt lại nhìn về phía nó dường như có ý đồ,nó thấy được mà lạnh cả xương sống "sao tự nhiên nhìn mình vậy trời,linh cảm cho biết chị ấy có ý đồ xấu với mình thì phải?" (M.n đoán được điều gì k nào?) -DẠ...cả lớp đồng thanh -Các e muốn cô chọn hay lớp tự chọn? Vẫn ánh mắt không rời nó "e sắp xong với chị rồi nha bé". Lớp không biết chọn ra sao mới công bằng sợ gây lộn tranh cãi nên đành để cô chọn: -CÔ CHỌN ĐI Ạ! Vậy là kế hoạch của cô đã thành công,cô gắng không cười giả vờ đảo mắt 1 vòng quanh lớp rồi cuối cùng cũng dừng ở ngay nó: -Vậy giờ cô chọn nhé...ukm..ukm...cô chọn bạn Nga sẽ là lớp trưởng của lớp. Được không nào? Cả lớp trố mắt với quyết định của cô trong đó có vài đứa GATO không hài lòng nghỉ mình xứng đáng hơn là nó,còn nó nói chung là cũng ngạc nhiên tập 2 vì từ đó giờ chưa thầy cô nào giao cho nó chức vụ này cả dù nó có tất cả các yếu tố của 1 người lớp trưởng: Học giỏi,nghiêm túc,luôn gương mẫu và còn rất có uy với lớp (những lớp trước á) nhưng có lẽ ngoại hình của nó làm các giáo viên cảm thấy không ưng ý nên nó không bao giờ lọt vào tầm ngấm của họ mà cho dù có chọn nó cũng không đồng ý vì nó nghỉ làm lớp trưởng cũng giống như truốt rắc rối vào bản thân. Còn bây giờ cô lại là người đầu tiên làm nó cảm thấy rất đặc biệt "đúng là có ý đồ mà,mà chị đặc biệt thiệt nhaz chị dám làm những điều mà người khác không dám đối với e,hết bất ngờ này sang sự ngạc nhiên khác nhưng e không cho chị toại nguyện đâu",nói là làm nó đứng hỏi cô cũng giống như những thắc mắc mà lớp đang muốn hỏi: -Thưa cô,tại sao lại là e ạ? Trong lớp chúng ta còn rất nhiều bạn xứng đáng mà cô với lại e không có kinh nghiệm gì cả. E nghỉ e không đủ khả năng để đảm nhiệm chức vụ lớp trưởng này. Cả lớp hùa theo: -Đúng rồi đó cô... Cô trả lời nghiêm túc: -Cô xin nói 1 điều,cô là người đánh giá và ra quyết định dựa trên thực lực của người đó chứ không như những giáo viên khác chỉ ra quyết định dựa trên giấy tờ mà không chính mắt mình chứng kiến..cô nói vậy các e hiểu chứ? Nghe cô nói mà tụi nó hết dám ý kiến,cô nói quá đúng rồi còn gì: -Dạ hiểu ạ Cô tiếp lời: -Còn Nga e chưa thử thì sao e biết mình không làm được. E nhát gan và tự ti đến mức không dám thử sức sao Nga? Nó lưỡng lự suy nghỉ không biết phải trả lời như thế nào với lời nói như khiêu chiến đó "nhận thì xem ra mình thua chị ấy sao? Mà không nhận mình cũng bị xem là người hèn nhát" nó đang trong lúc rối trí cô lại tiếp lời: -Nếu e không nhận vậy thôi...hiazzz... coi như cô đặt lòng tin nhầm người rồi.. Cô giả vờ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng cuối xuống bàn (thực ra lén cười đó). Nó thấy vậy cũng đành nhận để khỏi mất mặt với lớp "coi như 2 ta hều nhau đi": -Ok...được thôi,e sẽ nhận...
|
|