Chương 4 : Cho nên Tùng Lâm là đặc biệt, toàn bộ kho hàng lặng ngắt như tờ, lúc này chỉ có thể nghe thấy thanh âm thúc giục của Tùng Lâm “Thúc thúc, ngươi nhanh lên , nhanh lên, ta chờ thật vất vả.”. Cái thúc thúc Bái hợp hội kia thực sự hết nói nổi , tiểu tổ tông này vừa mới đưa khẩu súng cho hắn thôi nha ! Người có thể vào Bái hợp hội , thì việc lắp ráp súng chẳng khác nào trò chơi con nít , huống chi là lắp đạn? Không đến ba giây là xong . Vậy mà thời gian không đến ba giây vị Tiểu tiểu thư này có thể chờ vất vả như vậy, thực ........... Rốt cục cũng cầm trong tay khẩu súng đã lắp đầy đạn , Tùng Lâm cũng sắp lệ nóng doanh tròng , nàng cũng chỉ là muốn thử súng mà thôi, thật sự chờ rất vất vả. “Mẹ, súng của con tốt lắm, người xấu ở nơi nào, con muốn cứu vớt thế giới!” Tùng Lâm hai tay cầm súng , hai cái chân ngắn rất nhanh chạy tới chỗ Bái Vũ Vi. Giờ phút này tâm tình của nàng là vạn phần gấp gáp, giống như người đã đói bụng vài ngày , rốt cục cũng có thịt ăn, mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng , mà thịt lại chậm chạp chưa có?! Ngươi nói người đó có vội không ?! “Ngươi quay đầu lại xem! Người không phải ở phía sau ngươi sao?” Bái Vũ Vi tay trái chống cái trán, miễn cưỡng lên tiếng. Như vậy thực mê người, tựa như mỹ nhân vừa mới ngủ dậy… Nhưng mà Tùng Lâm mới sáu tuổi không hiểu thưởng thức, a di đà Phật,tội lỗi tội lỗi ... “A!” Tùng Lâm giật mình, vội vàng quay đầu, nơi đó quả nhiên có một người bị trói rất giống bia ngắm, nhìn rất giống người xấu . “Mẹ, tại sao lại bịt miệng hắn?” Nhìn hắn giống rất khó chịu, mặt đều đã xanh mét rồi.... “Để hắn im lặng một chút.”. Phải không?! Tùng Lâm rõ ràng có chút không tin, cái thúc thúc xấu xa kia nhìn qua thực im lặng a, chính là trên mặt đã tái một chút. “Ngươi khó chịu sao thúc thúc?” Tùng Lâm hảo tâm hỏi. “Ngô ngô ngô…” Thúc thúc mặt xanh giống như bị ép buộc, mặt càng tái rồi.... Tùng Lâm có chút khó xử len lén nhìn Bái Vũ Vi, khuôn mặt nhỏ nhắn đều đã muốn xoắn thành một khối. Nàng hối hận tại sao mình lại hỏi chứ , đồng thời trong lòng lại một trận uể oải, mấy bảo tiêu thúc thúc trong nhà đều rất thích cùng nàng chơi trò này , cái thúc thúc kia có cần phản ứng lớn như vậy không , chỉ là làm cho hắn nếm thử mấy viên đạn BB của nàng thôi mà , cũng không phải rất đau! Ai! Bái Vũ Vi thở dài , vừa thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đầy ủy khuất kia của Tùng Lâm là biết tiểu tử kia lại chịu đả kích , thật nhạy cảm. “Muốn người nhà không có việc gì thì im lặng một chút .” Bái Vũ Vi híp hai mắt, thản nhiên mở miệng. Nhưng khí tràng của nàng thật sự quá lớn, lời vừa nói xong , thúc thúc mặt xanh đang ngô ngô không ngừng lập tức im miệng. Cái miệng nhỏ nhắn của Tùng Lâm há to , không thể tin được nhìn chằm chằm một màn thần kỳ này . Lúc này nàng hoàn toàn là sùng bái mẹ mình , mẹ quá lợi hại, cực giỏi nga, chỉ nói một câu mà làm cho thúc thúc mặt xanh im luôn . Bái Vũ Vi ngồi thẳng thân mình kéo Tùng Lâm qua , giúp nàng kéo chốt an toàn , sau đó vỗ vỗ má Tùng Lâm , “Đi chơi đi, cẩn thận một chút.”. “Ân ân!” Tùng Lâm gật đầu, mắt to vụt sáng , khẩn cấp a khẩn cấp, sớm đã muốn thử xem uy lực cây súng này , nó nặng như vậy, khẳng định lợi hại. Tùng Lâm hai tay nắm súng , đi lên phía trước hai bước, đứng ở trước mặt thúc thúc mặt xanh . Nàng liếc mắt nhìn thúc thúc mặt xanh một cái, tuy rằng hắn lúc này đã im miệng , nhưng Tùng Lâm vẫn có thể cảm giác hắn rất sợ hãi, mồ hôi trên mặt tuôn ra như vòi rồng vậy , “Thúc thúc mặt xanh không cần sợ nga, bị đạn BB bắn trúng một chút cũng không phải rất đau , ngươi kiên trì một chút nga.” Tùng Lâm hảo tâm an ủi, kỳ thật nàng cũng không biết bị đạn BB bắn trúng đến tột cùng có đau hay không! (Ti: bó tay vs tiểu Lâm Lâm gòi ) Hai tay chậm rãi giơ súng lên, tim Tùng Lâm thùng thùng đập lợi hại. Nàng yêu súng , cho nên lúc này thật sự rất hồi hộp . Thời gian như dừng lại vậy , trong mắt Tùng Lâm chỉ có thể nhìn thấy khẩu súng đang từ từ được đưa lên sau đó chậm rãi hướng về phía trước, đến ngực của thúc thúc mặt xanh kia . Trong lòng Bái Vũ Vi lúc này cũng thật khẩn trương , “Cẩn thận một chút.” Nàng lại mở miệng dặn một tiếng. “Ân.” Tùng Lâm không quay đầu, mà chỉ nhẹ giọng nói dạ , sau đó , Tùng Lâm hít một hơi thật sâu, bốp cò ‘Phanh’ một tiếng! .... Tiếng súng vang lên , Tùng Lâm lần này đẩy về phía sau lảo đảo hai bước , sau trực tiếp nằm ngửa dưới đất , người Bái hợp hội lập tức chạy nhanh đến đỡ nàng lên. Tùng Lâm cái gì cũng không biết, chỉ cảm giác lỗ tai ong ong vang, toàn bộ cánh tay phải vừa tê vừa đau. Cảm giác có người đỡ mình , Tùng Lâm vội vàng an ủi mọi người, “Ta không sao, ta không sao.” Không có việc gì không có việc gì, nàng chính là cảm giác thân mình hơi choán váng . Súng này … súng này là cái súng dởm gì thế , đây là bắn người khác hay là bắn chính mình, mẹ sẽ không mua súng giả cho mình đấy chứ ! Sau khi đứng dậy , Tùng Lâm vẫn là đầu váng mắt hoa. Đột nhiên nhớ tới thúc thúc mặt xanh kia, nàng vội vàng đẩy mấy người đang che trước mắt ra , vội vàng nhìn sang bên đó , nàng vừa định hỏi thúc thúc mặt xanh ngươi có phải rất đau không , mẹ mua phải hàng giả, ta cũng bị khẩu súng làm đau . Mà khi nàng nhìn thấy thúc thúc mặt xanh, trợn tròn mắt.... Thúc thúc mặt xanh còn nằm trên mặt đất, miệng vẫn bị nhét mảnh vải trắng , chính là hắn chảy thiệt nhiều máu , tất cả đều là máu . Tùng Lâm choáng váng, hắn sẽ không có việc gì chứ? Chân nhỏ tiến lên hai bước, Tùng Lâm hoàn toàn ngây người… chỗ cổ thúc thúc mặt xanh có một cái lỗ thủng lớn ,máu đều từ chỗ kia chảy ra . Tại sao có thể như vậy… Nàng rõ ràng nhớ chỗ mình nhắm vào là ở dưới cổ . Không đúng không đúng, Tùng Lâm vội vàng lắc lắc đầu nhỏ , sau đó mới phát hiện vấn đề căn bản không phải là nhắm vào chỗ nào . Tùng Lâm nhớ rõ, trong TV người xấu sau khi bị súng bắn trúng cũng là bộ dáng này , nói như vậy súng mẹ cho mình không phải là súng hư mà là súng thật, súng thật bắn trúng chỗ nào cũng giống nhau, đều chết người , như vậy thì mình vừa giết người?! “Mẹ…” Tùng Lâm không biết làm sao nhìn sang chỗ Bái Vũ Vi , nàng muốn nói nàng giết người. Nhưng mà nửa câu sau còn chưa có nói ra, Tùng Lâm liền cảm giác thân thể nàng thật là khó chịu, ngay sau đó liền oa oa ói ra .... Dạ dày còn chưa tiêu hóa xong thức ăn , Tùng Lâm nhất định nôn lợi hại.... Từ chỗ ngồi đứng lên, Bái Vũ Vi không phải không đau lòng, từ nhỏ đã được bảo hộ thật cẩn thận, đột nhiên chuyển biến sẽ làm nàng bệnh nặng một thời gian . Nhưng Bái Vũ Vi thật sự không biết dùng biện pháp nào khác để nói cho Tùng Lâm biết thân là người Bái gia nếu không có một chút năng lực tự bảo vệ mình, đó là một việc đáng sợ cỡ nào. Cho nên Bái Vũ Vi phải quyết tâm, cho dù nàng sẽ sinh bệnh, sẽ tiêu cực, sẽ hận mình, nhưng cũng tốt hơn nhiều so với nàng chết , đúng không. “Chờ tiểu tiểu thư nôn xong rồi, đưa nàng về đi,” Bái Vũ Vi hướng tới người Bái hợp hội phân phó, rồi sau đó ra khỏi kho hàng. Từ hôm nay trở đi, nàng sẽ rời thành phố (tp) A đi tp X, Bái hợp hội ở tp X đã dần dần phát triển , nàng phải đi tp X làm cho Bái hợp hội càng cường đại hơn , trở thành đầu não đứng đầu hắc đạo tp X. Về phần Tùng Lâm, sợ là sẽ không thể mỗi ngày đều gặp được nữa . Như vậy cũng tốt, không có mình ở một bên cạnh cưng chiều nàng, nàng hẳn sẽ biến thành một người khác , tình thân cũng sẽ theo thời gian chậm rãi nhạt đi , thẳng đến cuối cùng một ngày cái gì cũng không có . Bất quá cái này hợp ý Bái Vũ Vi , thân tình cái gì, nàng cũng không phải thật sự rất muốn..
|