Anh Rể Của Em
|
|
Anh: Mạc Thiên Quy 32 tuổi tổng tài tập đoàn thịnh thế, con một nhà họ Mạc. Tính cách thân thiện , hiền lành được rất nhiều người theo đuổi trong đó có chị của cậu. Chị cậu : Lý nguyệt như 29 tuổi là luật sư lừng lẫy nhất thành phố B con gái cưng của ông trùm đá quý, đại tiểu thư nhà họ lý Tính cách : tinh nghịch, hòa đồng và rất yêu anh Cậu : Lý Hạo Long 25 tuổi là một họa sĩ trẻ rất đam mê hội họa, nhị thiếu gia nhà họ lý nhưng lại không được thương yêu như chị mình mà từ nhỏ đả bị người nhà xa lánh vì cậu là con riêng của ba cậu và một người phụ nữ khác. Tính cách nhúc nhác nhưng lại rất hiền lành và cậu có một bí mật mà không ai có thể biết được.....
Nếu anh là nắng em sẽ nguyện làm gió để có thể bay cùng anh đi khắp nơi trên thế giới.....
Nếu anh là trăng em nguyện là sao để điểm tô cuộc sống cho anh.....
Nhưng đó sẽ chỉ là nếu nếu như em có thể ở cạnh anh như một nửa định mệnh của anh....
Chap1 lần đầu gặp mặt Hôm ấy là một buổi chiều âm u với những cơn mưa bất chợt nếu hôm ấy trời không mưa có lẽ định mệnh đã để 2 người họ về hai phía khác nhau trên đường đời tấp nập ấy " Nè Hạo Long hôm nay cậu về với ai hay mình đưa cậu về nha" giọng nói lanh lảnh của ai đó vang lên cắt đứt bầu không khí ảm đạm " không cần đâu mình muốn đi bộ về nhà cho mát hihi" " mát cái đầu cậu ấy tớ không hiểu sao nhà có xe hơi mà cậu không đi suốt ngày đi bộ chậc con nhà giàu mấy người thật khó hiểu" " ờ thì tại ...." " thôi khỏi giải thích với tớ tùy cậu tớ về trước đây" " đi xe cẩn thận nhe khang" " biết rồi phiền phức. Nhớ cẩn thận đấy cấp này tụi lưu manh nó nhiều lắm đấy lỡ anh nào không biết cậu là con trai mà hiếp cậu thì khổ kkkk" " trọng ......khang cậu đi chết đi" tiếng la thất thanh cùng tiến cười như điên của thằng bạn làm rộn ràng cả khu phố làm ai đi qua cũng nhìn cậu như người bị tâm thần. La xong mới thấy những ánh mắt ngỡ ngàng cậu đỏ mặt vội lấy cập chạy đi như bị ma đuổi. " phù phù mệt chết tại cái tên thần kinh ấy hại mình bị mọi người dòm như người điên ấy xấu hổ chết đi được " vừa đi vừa chửi rủa thằng bạn té tát kết quả cậu đâm sầm vào một người khác làm cậu suých té nhưng cũng mai lúc ấy có một đôi tay ấm áp đã ôm chầm lấy cậu nếu không chắc cậu đã nằm ôm hôn mẹ mặt đất rồi " xinh lỗi... Xinh lỗi tôi không cố ý xinh lỗi"cậu cuốn cuồng xinh lỗi như muốn khóc luôn vậy " không sao lần sao đi đường nhớ cẩn thận đấy" giọng nói ấm áp từ trên đỉnh đầu truyền xuống làm cậu thoáng giật mình vì giọng nói ấy thật dịu dàng và ấm áp ngước ánh mắt sợ hãi lên nhìn người đó cậu như hóa đá vì người ấy thật sự rất đẹp không phải vẽ đẹp thanh thuần mà là vẽ đẹp quyến rũ đầy hấp dẫn. Ánh mắt sâu thẳm, đôi mày đậm, sóng mũi cao, bờ môi mỏng hơi hồng làng da trắng khỏe cặp mắt sâu thẳm được che đi bởi cái kính rộng vàng trông anh cứ như bạch mã hoàng tử bước ra từ trong tranh mà ở lớp tụi con gái thường hay mơ mộng. Cậu như người đánh mất linh hồn khi nhìn vào người ấy " thật đẹp" cậu nghĩ " bộ trên mặt anh có dính thứ gì sao" giọng nói ấm áp lần nữa cắt ngang cảm xúc của cậu đưa cậu từ thiên đường về được thân xác. Hoàng hồn và nhận ra mình đang nhìn một người con trai khác với ánh mắt say đắm tim cậu đập như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực mặt thì đỏ gây ra vì ngượng. " nè nhóc có nghe a nói không đó em có thấy mệt ở đâu không" Thấy cầu nhóc cứ nhìn mình và mặt thì đỏ gay anh sợ cậu bị bệnh tim nên vội vàng hỏi ( chậc a thật ngây thơ ạ vâng thằng bé đang đần mặt ra vì thấy trai đẹp và bị tình yêu sét đánh đó quý vị ạ chứ nó không bị bệnh tim hay phổi gì đâu chậc tội thằng bé mê trai thấy sợ). Nghe anh hỏi lần nữa cậu mới hoàng hồn trả lời bằng cái giọng lắp bắp " dạ em .... Em không sao đâu ạ cảm ơn anh và thật sự xinh lỗi anh ạ" nghe cậu vừa cảm ơn vừa xinh lỗi lộn xộn khiến anh phải bật cười " phụt hihi e dễ thương thật đó nhóc nếu không sao thì thôi nhưng lần sao đi đường nhớ cẩn thận nhé nhỡ gặp người khó chịu thì phiền lắm thôi anh về tạm biệt nhóc đáng yêu có duyên sẽ gặp lại bye bye " " dạ vâng cảm ơn anh ạ " cậu vội vàng nói cảm ơn người đó trong khi trái tim cậu đang đập với tốc độ kịch liệt. Anh lại nhìn cậu cười rồi anh bước đi qua người cậu và đi khuất. Đến khi bóng dáng ấy đã khuất cậu vẫn cứ nhìn theo mãi dường như sự gặp mặt tình cờ ấy đã đánh dấu một bước ngoặt vô cùng quan trọng trong cuộc đời của cả hai người......
|
Chap 2 Gặp lại Từ ngày gặp người con trai ấy đêm nào cũng khiến cậu mơ những giấc mơ hết sức kỳ quái cậu mơ thấy mình bị nam nhân đặt dưới thân làm chuyện xấu hổ hại cậu sáng nào thức dậy cũng phải đi dặt ga niệm vì mộng tinh. Hạo long biết mình đã yêu cậu yêu người con trai mà mình chỉ mới gặp một lần yêu ánh mắt sâu thẳm đôi môi mỏng và giọng nói ấm áp của anh cậu vẫn còn nhớ cái cảm giác ấm áp được anh ôm vào lòng ôi hạnh phúc biết bao, cảm giác ấy ngày một lớn lớn đến nỗi cậu không biết phải làm sao với nó cậu ước mình được gặp anh một lần nữa thì hay rồi. Hạo Long có một bí mật lớn mà vì cái bí mật đó mà cậu lại không có cảm giác với người khác phái cậu chỉ thích những tràng trai mạnh mẽ " hazz ước gì mình được gặp lại anh ấy" một tiếng thở dài của sự nhớ thương " nè hạo long cậu sao vậy suốt ngày cứ than ngắn thở dài là sao" tiếng nói sang sảng của thằng bạn vang lên cắt ngang dòng cảm xúc đầy nhớ nhung của cậu. " tớ không sao" cậu trả lời câu hỏi của thằng bạn bằng cái giộng ỉu xìu " cậu chắc chứ suốt một tuần nay cậu cứ ngồi đây than ngắn thở dài rồi đấy " " tớ không sao thật mà chắc tại dạo này thời tiết thất thường nên tớ không được khỏe thôi không sao đâu cảm ơn cậu" " khách sáo quá đi tụi mình là bạn bè mà nếu có gì không vui cứ nói cho mình biết nhe" " um cảm ơn cậu" cậu chỉ biết gật đầu cảm ơn ngại ngùng cho sự quan tâm của thằng bạn làm sao cậu có thể nói cho nó biết đây khi cậu đang yêu một người con trai khác mà người đó cậu chỉ mới gặp một lần. "Reng reng reng" tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người cậu cười xinh lỗi thằng bạn vì sự thất lễ rồi bước ngay ra hàng lang để nghe điện thoại, trên điện thoại là dãy số quen thuộc vừa bắt mái lên cậu đã nghe thấy giọng nói hớn hở của người bên kia rồi " Alo chị hai" "Alo hạo long hả chị hai đây hôm nay em có về ăn cơm không" "Dạ em không biết nữa chắc hôm nay em sẽ về trễ" " Sao vậy hôm nay em có nhiều tiết học sao" "Vâng" " um ... Em có thể về sớm với chị được không" " Bộ ở nhà có chuyện gì sao chị" cậu hỏi lại đầy lo lắng khi nghe giọng nói ấp ún của chị mình " À không ..không có gì quan trọng lắm đâu hôm nay chị dẫn bạn trai về để giới thiệu với bố mẹ và chị muốn giới thiệu em trai dễ thương của chị cho anh ấy biết" " Em .... Em sợ mẹ không thích em có mặt trong dịp long trọng như vậy" Nghe thấy cậu ngập ngừng cô đành thở dài an ủi cậu " Hơzz ngoan mẹ không phải không thích em chỉ là mẹ chưa chắp nhận được sự thật thôi em hãi cho mẹ thời gian nhe" "Dạ .... Vâng" cậu chỉ biết vâng dạ vì cậu biết cô chỉ đang an ủi cậu từ lúc cậu bước chân vào nhà chính có bao giờ mẹ 2 đã cho cậu sắc mặt tốt đâu bà không mướn sát thủ giết cậu đầ mai mắng lắm rồi cậu đâu mơ ước được bà thương chứ tục ngữ có câu " mấy đời bánh đúc có xương mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng" " nè hạo long em có nghe chị nói không đấy" mãi mê với dòng cảm xúc của mình cậu đã quên đi mình còn đang nói chuyện điện thoại với chị cậu đành lúng túng đáp lại " Dạ em nghe rồi chị em sẽ tranh thủ về sớm" " Vậy mới ngoan vậy em tranh thủ về sớm nhé hẹn gặp lại em ở nhà bye em" " bye chị" Hơzz thật sự cậu không muốn về nhà chúc nào chỗ đó cũng gọi là nhà sao phải gọi là địa ngục mới đúng ngoại trừ chị hai thương cậu thì chỉ có ba lâu lâu mới hỏi thăm cậu được vài câu thôi. Người nhà đã vậy huống chi đến người làm cậu không có địa vị trong nhà nên họ cũng ghen ghét cậu. Cậu đã làm gì nên tội chứ thôi nhưng vì chị hai vậy thi thẳng vào lớp để nhờ thằng bạn xin phép vậy. " nè quang hôm nay cậu xin cho tớ nghĩ 3 tiếc cuối nhé tớ có việc về trước vậy nhe bye" cậu nói xong xách cặp đi mất bỏ lại thằng bạn đứng như trời chồng vì chã biết chuyện gì dãy ra
|
Về tới nhà đã thấy chiếc xe xang trọng đậu trước sân vào nhà thì thấy người làm tấp nập muốn hỏi nhưng lại thôi bởi cậu biết cho dụ cậu có hỏi họ cũng chưa chắc sẽ trả lời. Đi thẳng lên phòng khách cậu đã nghe tiếng nói chuyện vui vẻ của mọi người lòng cậu rất tò mò cậu muốn nhìn xem ai có thể làm cho ba cậu một người đàn ông lạnh lùng có thể cười hiền hòa như một ông cụ bình thường như thế " Tiểu long em về rồi hả" thấy cậu về cô vui vẻ chạy lại nắm tay cậu giới thiệu cho người nam nhân trước mặt biết "Giới thiệu với anh đây là em trai em tên lý Hạo Long. Còn đây xinh giới thiệu với em đây là bạn trai và là chồng sắp cưới của chị Mạc Thiên Quy" cậu như chết lặng khi nhìn thấy người đó trước mắt như nhèo đi cậu như không tin vào mắt và tai mình khi người cậu thầm thương trộm nhớ lại sắp trở thành anh rể của cậu cuộc đời cậu thật trớ trêu mà. " Nè nhóc em có nghe chị nói gì không đó" cô thấy cậu cứ im lặng mặt thì cuối gầm xuống
|
|
|