Naive!!! I Love U
|
|
Từ thưở khai thiên lập địa…vạn vật sinh tồn điều có hai mặt tồn tại song song…Chúng Tương tác lẫn nhau bổ trợ cho nhau và hình thành Thế Giới… Đó là Thiện và Ác…mặc dù cùng nhau Hình thành thế Giới nhưng phía gọi là Ánh Sáng thì mãi mãi được tôn sùng kính trọng và mặt còn lại kia luôn luôn bị tấtcả xa lánh và Kinh Sợ…Đó chính là BóngTối……………
Vùng Núi Hymalaya…
Nới Giá lạnh nhất và cao nhất …nơi mà con người không bao giờ đặt chân xuống được…chính là nơi các Thần Ánh Sáng trị vì…và là nới Sinh Sôi sự sống…Những gì Tốt đẹp nhất có lẽ điều được tạo ra tại nới này.Hàng ngày các Thiên Sứ trong bộ trang phục trắng toát ra sức nhảy múa…Họ cống hiến cho đất trời vạn vật những vũ điệu đẹp mê hồn…Hoa lá cỏ cây chim chóc…tất cả như được tiếp thệm sức sống từ những điệu múa ấy…cái nắng cũng như sáng chói hơn xóa nhòa mọi mãnh vụn ký ức thời gian…Nhựng Bông Tuyết trắng nhẹ nhàng phủ xuống đỉnh núi… Những lọn mây chephũ mặt đất.điểm trắng những mái tócvàng óng ánh và đáp nhẹ lên gương mặt trắng trẽo ngây thơ của Naive.Cậu Nhóc Thiên Sứ vừa tròn 16 tuổi nhưng bẩm sinh đã có điệu nhảy tuyệt vời đến các vị Thần Ánh sáng cũng phải sanh lòng ghen tị.Hàng ngày Nave bay lượn trên bầu trời bằng đôi cánh chim trắngmuốt tựa Bông Tuyết kia và vun rãi xuống nhân gian hàng ngàn lời chúc phúc…cậu là hiện Thân của Sự nhẫn Nại…Vẽ Đẹp của Naive và tài năng của cậu sớm tỏa sáng và chính vì thế Nó cũng đem lại cho Naive nhiều sự rắc rối…mà nguyên nhân chính là ở cái tuổi 16 của cậu gây ra. -Naive con lại phạm lổi rồi.Naive quay người lại…trước mắt cậu là một Vị Thần to lớn trong chiếc áo mỏng màu trắng muốt cùng với đôi cánh Thiên Nga hùng dũng phía sau lưng vẽ trang trọng ấy có thể làm khiếp sợ mọi thứ trên cõi đời này nhưng còn cậu? -Thưa Thần Rain con đã phạm phải Tộigì?.cậu nhún mình đáp lễ. -Con lại quá lạm dụng quyền năng của Mình để đi ban phát Nó khắp nơi con cónghỉ như vậy là vi phạm luật lệ không?.Vị Thần Sáng ôn tồn giải thích. -Không ạ!.Naive lắc đầu.Thế là Đôi cánh trắng muốt run lên… Vị Thần tỏ ý không hài lòng với câu trả lời của Naive.Nhưng vẫn giữ thái độ bình thản Rain tiếp tục hỏi: -Ý con là sao hã Naive?.Đôi mắt cậu long lanh nhìn Thần…Đôi mắt màu Xanh Thẳm như một Đại Dương bất tận vừa huyền bí vừa đáng sợ…làm ngạc nhiên cả một Vị Thần vĩ đại: -Con Nghĩ với năng lực của Mình con cóthể ban tặng cho loài người sự nhẫn nại điều đó có thể giúp Họ vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống với một Niềm Tin Mạnh mẽ..Thưa Thần! và con không nghĩ việc đó là xấu.Thầm Rain nhìn Cậu thoáng thất vọng. -Con còn bé lắm Naive ạ…và con đang phí phạm tài năng của Mình vào Một Việc vô ích đấy. -Thế gọi là Vô ích ạ? Không đâu Theo con chính vì Thần đã quá khó tính.Naive thẳng thắn. -Con…Gương mặt Thanh Tú từ màu trắng chuyển sang đỏ vì giận dữ…Đôi cánh Vị Thần run lên và bậc ra làm rơi vãi vô sốnhựng sợi Lông trắng muốt. -Chính vì thái độ xúc Phạm của Con với Ta…và với tất cả các vị Thần trên đỉnh Hymalya ta sẽ trừng phạt con. Naive nhẹ nhàng tiếp nhận Hình Phạt như cậu đã đoán biết Nó sẽ xảy ra khi cậu Nói lên điều đó.Đôi mắt bé nhỏ long lanh những giọt nước mắt…Không phải vì hối hận mà vì sự cố chấp của các vị thần… -Ta…sẽ giam con xuống Thung Lũng Death trong 7 ngày để sám hối tội lỗi vừa rồi.Naive chợt ngạc nhiên…Môi Cậu khẽ run lên… -Thung Lũng Death ạ…Thần Có… -Đúng! chính nơi đó sẽ làm con tỉnh trí….và ngay bây giờ con hãy chuẩn bị. Cậu ngạc nhiên và tỏ ra lo sợ vì cậu đã từng nghe nói về nơi này…Thung Lũng Death Một chốn âm u lạnh giá…Nơi đó không hề có sự sống tồn tại cho dù là nhỏ nhoi nhất.Và điều đặc biệt hơn nữa…đó chính là nơi Giam giữ Dark – Một tên Ác ma vô cùng hung ác và đángsợ. -Con…Thật sự phải đến đó vì chuyện này ư?.Naive thật sự hơi hốt hoảng sự bình tỉnh của Cậu thoáng chốc tan Biến. -Đúng thế…Thần Rain mĩm cười vì thấy được sự sợ hãi đó…và với một cái phất tay Một luồng gió lạnh lẽo cuốn cậurơi thật sâu thật sâu xuống đó…Thung Lũng Death. Trên tầng mây cao nhất thấp thoáng hình ảnh một thiên sứ nhỏ bé trạc tuổi Naive đang bay một cách nhanh chóng hướng về phía chính điện…(Chính Điện là nơi ở của các vị Thần Sáng và cũng là nơi để những vị thần này phán xét mọi chuyện).Wind nhẹ nhàng đáp xuống cổng chính Thần Điện …Một Tòa Nhà cao lớn với những đám Mây ngũ sắc bao bọc xung quanh lúc nào cũng tỏa ra 7 ánh hào quang mà từ dưới mặt đất nhìn lên người ta gọi nó là Cầu Vồng. -Thưa! Con là Wind sứ giả của Thần Ronie muốn gặp Thần Rian.Cậu Nhóc rạp Mình trước cửa Điện.Chỉ một lúc ngắn sau cánh cửa nặng nề ấy nhẹ nhàng hé mở.Wind bước vội vào trong.Và dừng lại nơi Sãnh đường cao không thấy cả tầng.Cậu quỳ xuống cúi đầu. -Con đứng lên đi hỡi sứ giả của Gió!.Thần Rian bệ vệ đáp. Wind đứng dậy cậu nhìn vào mắt Thần và hỏi lớn: -Naive bị Tội gì ạ?. -Thì ra con đến đây vì Naive!.Thần Rian mĩm cười. -Dạ thưa vâng con đến để hỏi xem Naive đã phạm tội gì đền nổi cậu ấy phải bị đày xuống thung lũng Death. -Naive đã phạm phải Tội xúc phạm thần Linh và người trực tiếp bị xúc Phạm là Ta…và con nghĩ ta sẽ trừng phạt Naive ra sao?.thần Rian nghiêm sắc mặt.Wind thoáng khiếp sợ trước cơn Thịnh Nộ của Vị thần sáng này. -Nhưng…Thưa Thần con nghĩ có lẽ…nên giảm nhẹ Hình Phạt của Naive…vì cậu ta còn quá trẽ để nhận thấy hết sự việc này. -Giảm nhẹ ư?.Có đúng là con muốn Thếhỡi Wind!. -Dạ thưa thần!. -và con chắc rằng Naive sẽ không tái phạm nữa?. -Thưa Thần con Tin là Thế!. -Khá khen cho lòng tin của con…Thôi được ta sẽ giảm nhẹ hình phạt…3 ngày nữa con hãy đến Thung Lũng Death đưa Bạn của con về được chứ?. -Thưa vâng!.Wind thoáng hài lòng. -bây giờ Thì con lui đi ta và các thần sáng khác có chuyện cần bàn bạc. -chào thần!. Wind nhẹ nhàng tung đôi cánh lướt nhẹ lên tầng mây…”Ba ngày…thật sự mà nói đó vẫn còn là một cực Hình…Cố lên Naive”
|
Thung lũng Death Naive nhỏ bé nằm co ro trên một tảng đá ướt…đôi cánh trắng có phần lem luốt vì bùn đất nơi đây.cậu cho đôi cánh ôm cả cơ thể mình để cố gắng chóng chọi cái lạnh cắt da thịt ở nơi này. Xung quanh Naive chỉ là Một màu đen đậm đặc và hoàn toàn không có dấu hiệu nào của sự sống ngoại trừ những bụi tầm ma gai nhọn lỡm chỡm khắp mặt đất.Mặc dù sợ hãi nhưng ở Naive lòng tin vô hạn của cậu về số phận của mình vẫn bùng lên mạnh mẽ.Naive khẽ đứng dậy trên đôi chân run rẫy…cậu hít thở và cảm nhận một luồng khí hắc ám tuồng vào phổi.cậu bung đôi cánh trắng và bắt đầu ban phúc. Naive nhẹ nhàng bước những bước chân hồng hào nhỏ bé quanh mặt đất đôi tay thoăn thoắt vẽ lên không khí những hình thù đẹp đẽ những chiếc lông vũ tung bay theo gió…Naive đang múa điệu múa của chúa trời ban tặng cho Mình…cậu say xưa với trách nhiệm này bởi vì trong lòng cậu luôn cháy bổng Niềm Tin “mọi Sinh vật tồn tại điều có giá trị riêng của chúng và vì thế hãy cho chúng thêm một cơ hội”.Đôi chân cậu rớm máu vì những nhánh tầm ma nhưng Naive vẫn không dừng lại…xung quanh cậu luồng không khí đen đặc đã không còn nữa mà thay vàođó là một chút gì thoáng đãng và trong lành.các khóm cỏ xanh bắt đầu đâm chồi phát triển…thoáng chốc màu xanh đã phủ lên tầng đất.Tuy không được lan rộng toàn bộ vùng thung Lũng âm u nhưng ít ra nó cũng che phủ được nơi Naive nằm nghỉ ngơi.Cậu bé mĩm cười và khép hờ đôi mắt. “Cậu là ai?”… “Hãy mau đến giải thoát cho ta!”… “Nhanh lên”… Naive giật mình tỉnh dậy…Tiếng nói ấy như vọng vào đầu cậu từng chữ một… ”hãy mau đến giãi thoát cho Ta!” -Ai đó?. Naive giật Mình hỏi lớn.Chỉ có đám sương mù đen sạm hưởng ứng tiếng kêu của cậu.Naive đưa mắt nhìn quanh đôi môi đỏ hồng xinh xắn run lên vì lo lắng.cậu nhẹ nhàng đi sâu vào phía bên trong…đi theo nơi phát ra tiếng nói ấy…lạnh lẽo và tàn khốc.càng bước vào trong Naive như càng bị ngạt thở vì phổi cậu hoàng toàn không thể hít được 1 chút không khí nơi này.”Phải trở ra thôi!” Naive dợm quay lại. “Đừng đi…ta sẽ cho ngươi mọi thứ ngươi muốn” Cậu quay người lại…nhìn xoáy vào gữa chốn âm u một lần nữa. -Tôi không cần gì cả?.… “Đây là Giao kèo của ta…ta sẽ thật hiệnđiều đó!” …Naive nhẹ nhàng bước thêm tí nữa…đã đến tận cùng của đáy vực…những mõmđá núi che chắn lối đi…và bị treo dính giữa tãng đá dựng ấy là hình bóng của một chàng thanh niên trẽ….cậu nhìn anh ta…nhìn vào mái tóc đen bồng bềng rũ xuống gương mặt nhìn đôi tay bị phong ấn vào vách núi bởi hai cây Thánh Giá nạm ngọc và những vệt màuđen mà Naive đóa đấy là những vết máu đã khô.Phía dưới chàng trai là hàng ngàn nhựng bụi tầm ma chen chút quấn chặt cơ thể nhỏ bé ấy. -Đây là Dark. Naive thì Thầm trong miệng mình: -Tên ác quỹ mà mọi người đều kinh sợ là hắn ư…Một chàng trai khoảng chừnghai mươi mấy…mà có thể chống lại các vị thần sáng cã ngàn năm tuổi ư?. Cậu bé run run đưa đôi tay vén những lọn tóc đen che phủ gương mặt kia. -Đẹp…đ..ẹp quá!.Naive ngỡ ngàng…có lẽ vì trong hình dung của cậu tên ác Quỷ khét tiếng này phải có một bộ mặt hung dữ đôi mắt to đỏ rực và đôi răng nanh dài vươn ra khỏi miệng (T/G: Giống tưởng tượng của chúng ta hen!)Nhưng trước mặt Naive là Một Hình thù giống như Một con người à không…có lẽ còn đẹp hơn cả con người nữa chứ…với gương mặt trắng xanh hai rèm mi dài đen mịn Dark hoàn toàn đã chinh phụccác giác quan nhạy bén của Naive. “hãy giải thoát cho ta!” -Không thể được…ngươi sẽ làm hại thế giới này.Naive nói giọng hùng hồn. “ta sẽ cho ngươi một điều ước và ta sẽ thực hiện Nó” -ta không cần điều ước vớ vẫn của ngươi…ai mà tin ngươi sẽ thực hiện chứ?. “Đó là giao kèo của Quỷ” Naive nhìn thẳng vào cơ thể bất động kia một lần nữa. “Chẳng lẽ ngươi không cho ta một cơ hội sao…hỡi Thiên sứ niềm Tin” Naive ngạc nhiên: -Làm sao ngươi biết được…Ngươi…Thậtsự muốn sửa đổi chứ?. “ta hứa với ngươi” -Không…ta cần một Giao kèo của Quỷ. “Thằng Nhóc Thiên sứ…Ngươi ranh ma lắm..Thôi được ta đồng ý…và giờ hãy giải thoát cho ta” .Naive nhìn lên đôi cánh dơi màu đen bịnhàu nát bởi nhìu vết kiếm…cậu khẽ rơi lệ: -Hỡi ác Quỷ Dark đứa con của Bóng tối ta sẽ cho ngươi Một cơ hội nữa với điều kiện là Một giao kèo giữa ta và ngươi sẽ được ký kết…Ngươi có đồng ý không?. “Ta đồng ý…hãy nhanh lên” -vậy Thì……RỮA TỘI!… Bầu trời Phía trên bắt đầu sạm đen…Gió thổ mạnh như sắp có Bão…sấm chớp vang trời…và Một tia sấm mạnh mẽ đáng xuống ngay nơi Dark bị giam giữ.Không khí đặc quánh lại ch mọi tầm nhìn…lúc này naive phân vân không biết mình đã làm đúnghay sai?… -Có chuyện gì thế?. Thần Rain bậc hỏi. -Hình như bên ngoài có Sấm?. Thần Ronie tiếp lời. -Sấm đó là biểu trưng của thần mà Thần Rain tại sao thần lại hỏi chúng Tôi?. Thần Fire có vẽ kông hài lòng. -Tôi biết nhưng Tôi không hề tạo ra chúng.thần rain chống đỡ. -vậy thì do đâu mà ra…Theo Tôi đó là một việc chẳng lành sắp xảy ra.Thần Water tuyên đoán. -Có lẽ……………………………………..
|
Đang mãi bay trên bầu trời nhưng Wind cũng bị Tiếng sấm dồn làm giật Mình suýt rơi xuống mặt đất.bầu trời đen kĩt cộng thêm gió thổi mạnh làm cậu ta không tài nào bay nổi.Điều đặc biệt hơn là Wind có thể nhìn thấy hướng đi của sấm. “Nó đi thẳng vào Thung lũng Death”Trong lòng Wind sự lo lắng cho cậu bạn thân bắt đầu nhen nhóm.Wind chấp nhẹ đôi cánh trắng chuẩn bịcho một cuộc mạo hiểm vào cái nơi mà ai cũng sợ hãi ấy… Thung Lũng Tử Thần! Khói cùng Bụi giăng khắp mặt đất làm naive không tài nào thấy được gì phía trước mặt mình…cả Thân thể cậu nhuốm đầy màu đen của sự ô uế.ngay lúc này đây cho dù có muốn ban phúc để thanh tấy nơi này naive cũng khôngthể làm được.Chờ một lúc thật lâu sau khi mà khói và Bụi đã giảm đi naive cẩn thận hỏi khẽ: -Dark nhà ngươi đâu rồi?. Không có tiếng trả lời.Naive hồi hộp trong ý nghĩ mình vừa gây ra một chuyện hết sức sai lầm “Thả một con ác quỷ mà các Thần Sáng phải dày công phong ấn được tội này có thể bị dày vĩnh viễn đến một nơi nào đó hoặc tệ hơn là cái chết”. -Dark nhà ngươi đâu rồi? nếu nghe hãy lên tiếng đi.Naive nhẫn nại. “Ta ở đây” Naive giật mình nhìn xuống đất.Một dáng hình khỏa khoắn đang gần như quỳ mẹp xuống đất,mái tóc đen dài chạm xuống nền cỏ ướt.Ở Dark tỏa ra một mùi gì rất đặc trưng của nổi sợ và cái ác vĩnh cữu. -Nhà ngươi không sao chứ?.Naive run giọng. “nếu ngươi chịu bị 6 câu Thập tự giá đóng vào cơ thể và phải đứng đó trong đói khát suốt 500 năm nay thì nhà ngươi sẽ biết Ta có sao không?”. Dark gầm rừ trong họng. -ta sẽ ban Phúc cho ngươi.Naive đáp. “cái gì? ngươi có bị điên không hả Thiên sứ? ban phúc cho ta?” Dark ngạc nhiên. -Đúng! Ta sẽ ban phúc cho ngươi.Naive chắc chắn. “À…dám giải thoát cho ta có lẽ đầu óc nah2 ngươi không Bình thường rồi…cậu Nhóc chưa am hiểi mùi đời ạ” -Nếu nhà ngươi không chịu thì thôi vậy…còn giao kèo của ta và ngươi. “Cái đó thì ta sẽ thực hiện…nào ngươi muốn gì Tiền bạc danh vọng hay bất cứ thứ gì hãy mau nói cho ta biết” -tôi muốn ngài thực hiện với tôi một giao kèo là…Kể từ nay trở đi Ngài khôngđược phép giết một ai nữa!. “CÁI GÌ?” -Tôi nói là Tôi muốn ngài không được sát sinh nữa!.naive nắm chặt đôi tay. “Ngươi…có bị khùng không hả Thiên sứ?…ta là Ác Quỷ là thủ lĩnh của Bóng đêm mà không được phép sát sinh sao?” -Đúng thế. “Nhà ngươi muốn gì ta sẽ cho nhưng điều đó là không thể” Dark gợi ý. -rất Tiếc Dark ạ…Tôi đã dùng thần chú lời nói để ràng buộc chúng ta và cho dù Ngài không Muốn Nó cũng sẽ được thực hiện…Giao kèo là Giao kèo…Ký kết! “A……A….” Chàng Thanh niên trẽ gần như gào thétđiên loạn…cái điều vừa xảy ra thật không đúng với tưởng tượng của Mình. Ác quỷ một thời lại bị cậu nhóc ngây thơ này bắt ngay điểm yếu. “Nhà ngươi đi đi…ta cần Tịnh dưỡng một thời gian cho hồi phục lại” -Tôi đang bị chịu phạt làm sao có thể điđược…tôi sẽ ra bên ngào kia ngươi cứ Tự nhiên dưỡng sức. “ha…ha…ha” Naive bỏ đi dưới tiếng cười tự mai mĩa mình của Dark…”Con Quỷ này cũng đâucó gì gọi là đáng sợ nhỉ” Cậu khẽ mỉm cười.Ngày thứ 2 dưới Thung Lũng Death!Tất cả mọi thứ dường như trở nên hiềnhòa hơn khi chúng ở cạnh Naive.cây cốivà ánh sáng đã bắt đầu nhen nhóm mặc dù chỉ là một phần nhỏ.Naive cảm thấy nơi đây không còn đáng sợ nữa đặc biệt là tên ác quỷ trong truyền thuyết kia.Trông hắn đẹp trai và có vẽ không như những lời đồn đại sai sự thật nhĩ?.Và điều tuyệt vời hơn đối với Naive khi đặt chân đến đây là…cậu Nhóc đã tìm được 1 dòng suối vô cùng mát mẽ.Naive vui vẽ đùa nghịch trong làng nước mát trong như thế này.Cậu để cho đôi cánh trắng được nhuộm một ít nước.hai bên bờ là những bụi thường xuân leo bám trên các nhánh cây.thỉnh thoảng còn có vài chú chim sẽ đậu xuống xem cậu đùa nghịch.ý nghĩa thật sự của hai từ Thiên sứ có lẽ là ở ngay lúc này trong hoàn cảnh này. “Nhóc Thiên sứ lơ là quá đấy” Naive giật nãy mình quay người ra sau lưng. “Ngươi đừng quên ta vẫn là Một con Quỷ” cậu vội vàng dùng hai tay che chắn Thân thể trước khi nhận rõ hình dáng chàng trai trước mặt.mái Tóc đen nhánh dài rũ xuống nước.chiếc miệng hé nữa để lộ chiếc răng nanh sáng trắng.càng trông thế nào thì tên ác Quỷ này
|
-Nhà ngươi…có biết phép lịch sự tốithiểu không nhỉ?.Naive đỏ mặt. “Quỷ củng cần thứ ấy sao?” Dark mĩm cười. -Nhà ngươi…đến đây làm gì?. “Ta cần ngươi” Naive càng ngạc nhiên hơn…Cậu nhóc líu ríu đỏ cả gương mặt hồng hào…Chiếc môi xinh xắn run run…cậu nhóc càng dùng tay vịn chắc cơ thể hơn: -Nhà ngươi không phải là một con Quỷ hung ác mà là một con Quỷ háu sắc. Dark nhìn Naive rồi bậc cười ngạo nghễ. “hahaha…nhà ngươi mới đúng là háu sắc.ta không cần thứ ấy của micái Ta cần là…” Dark nhẹ nhàng tiến lại sát bên Naive…Đôi môi anh ta khẽ lay động…rồi từ từ kề sát gương mặt nhỏ bé của Naive…cậu nhóc bối rối cực độ bèn quay mặt đi tránh cái Hôn sắp phải hứng chịu…nhưng có vẽ điều đó Dark đã dự tính trước…chiếc cổ trắng nỏn bắt đầu bị hai chiếc răng sắt nhọn đâm vào… Nhói Naive có thể cảm thấy máu trong cơthể của mình bắt đầu chảng ngược lên cổ và trào ra ngoài qua vết răng nhỏ xíu.Người cậu như lịm dần đi.tất cả giác quan kém hoạt động hẳn.Naive khụy xuống nhưng trước khi cơ thể tuyệt vời ấy chạm đất Dark đã dùng cánh tay rắn chắc của mình giữ lại.………….. Lúc này trên bầu trời thăm thẵm Wind vẫn đang chờ đợi từng ngày trôi qua trong lo lắng.cậu cảm thất thương xót cho Naive người bạn sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với mình và còn cùng mình lớn lên từ thuở ấy.’Naive vẫn thường như thế…tốt bụng một cách ngờ nghệch và không bao giờ biết rằng mình đang bị lợi dụng”. -Thần Rain thật khó tính!.Wind nhủ thầm. Bổng nhiên bầu trời trên lưng cậu tối đen như mực thỉnh thoảng có vài chớp sáng.và bắt đầu nhiễu từng giọt nước. -Mưa rồi…Bộ Ông ta nghe thấy hay sao?.Wind hơi ngốc.Và bằng một cú đập cánh Wind đã biến mất trong làn mây sáng.Mưa dầm càng làm cho khu thung lũng Death trở nên lạnh lẽo… Những cây dây leo ướt nước mưa trở nên rũ rượi…đám bùn thì rở thành một đầm lầy nhơ nhuốt.Khung cảnh có vẽ đáng sợ… Bên trong một hang đá nhân tạo (Do Dark tạo ra bằng bùa chú)…Naive vẫn còn hôn mê sau lầnbị hút máu vừa rồi…cậu nhóc được Dark đặt cẩn thận xuống một chiếc giường bằng đá thạch anh.Dark nhìn cậu bé Thiên sứ với đôi mắt nhắm nghiền. ”Trông nó cũng đẹp đấy chứ nhưng chỉ tội hơi bị ngốc thôi” Anh ta từ từ đến sát bên Naive mái tóc đen dài của Dark bắt đầu lay động và vuốt nhẹ nhàng lên làn da mịn màng của Naive cảm nhận được hơi ấm và sự yếu đuối được che đậy khéo léo. “Dậy mau tên thiên thần ngu ngốc kia” Hai hàng mi cong vút khẽ lay động…Naive mở nhẹ hai mắt…Dark lùi lại để chuẩn bị nghe thấy âm thanh hốt hoảng của cậu ta về việc mình bị hút máu. -Á…sao Tôi lại ở đây?.Naive la lên. ”Là ta đem ngươi vào đó” Dark bình thản. -Ngươi…Naive bất chợt nhớ về hànhđộng của Dark khi nãy…cậu giật mình nhìn xuống cơ thể mình. -Ngươi…Đồ háu sắc lợi dụng.Naive ôm chặt chiếc áo trắng tinh của mình trưc ngực. “Hả….” Dark ngạc nhiên trước phản ứng của Naive…thằng nhóc không hề lo sợ vụ mình bị hút máu mà đi lo lắng cái thứ vớ vẫn ấy ư? “Mi có khùng không hả?” -Nhà ngươi mới là đồ khùng…ta là Thiên sứ nhưng là nam thiên Sứ chứ có phải nữ đâu…vã lại ta mới chỉ 16 tuổi thôi…Mi… Naive đỏ lự cả mặt.Dark thích thú nhìn phản ứng kỳ quái của cậu nhóc Thiên thần mà anh cảm thấy buồn cười. “Thằng Nhóc Thiên Sứ…mi không lo là máu của mi đã bị ta hút cạn ư?” -Hả…máu của tôi…bị hút cạn ư?…sao nhà ngươi tham lam quá vậy…uổng công tôi tin tưởng nhà ngươi.Naive bắt đầu phát cáu. “HaHaHa…” -Ngươi cười cái gì?. ‘Ta cười Thằng ngốc như Mi đó…Thử hói nếu máu mi cạn thì mi có ngồi đó àm mắng ta được không? thằng Ngốc!” Naive ngượng chín cả mặt bối rối nhìn Dark Cậu lí nhí: -vậy…xin lỗi nhà ngươi ta…trách lầm…Dark càng giương to cặp mắt nhìn cậu bé. “HaHaHa…” -Ngươi cười cái gì…tôi đã xin lỗi ngươi rồi mà?. “Xin lỗi ta vì ta không hút cạn máu của Cậu ư? Thật là không thể hiểu nổi Thằng Nhóc như ngươi” -hứ!. Naive giận đỗi bỏ ra khỏi hangcơn tức giận pha lẫn ngượng ngùng mà lần đầu tiên thần Niềm tin như cậu phải gánh chịu.tất cả…là tai hắn…tên Quỷ háu sắc đáng ghét. “Ngoài đó đang mưa đầy nếu khôngmuốn bị ướt thì ở trong này”. Dark buộc miệng nhắc nhỡ…mà bình thường một con Quỷ không baogiờ làm thế…trong con người anh nhận thấy thằng nhóc đó có cái gì đó thú vị…mà anh không tài nào hiểu nổi “Một thứ đồ chơi hấp dẫn” Dark nghĩ vậy và anh tin chắc mìnhsẽ mau chóng chán thằng oát con này lúc đó anh sẽ uống sạch máu của Nó…cho bỏ ghét mặc dù biết chắc mình không thể nào làm điếu ấy bởi vì Giao kèo của anh đã được ký kết. -Mưa!…Nhà ngươi đem tôi vào đây vì sợ Tôi bị mắt mưa sao?.Naive líu ríu. “Đừng tưởng bở chứ Nhóc con ta đem ngươi vào đây vì ta vẫn còn muốn thưởng thức vị máu thơm lừng của nhà ngươi thôi” Dark mỉm cười. -cám ơn Ngươi nhé Quỷ Bóng tối.Naive mỉm cười. “…” Dark thoáng bối rối trước khung cảnh thần tiên ấy…gương mặt anh lần đầu trở nên ngơ ngác.
hix... hình như ko ai đọc hay sao í ... :(((((
|
Aiza, thật sự anh nhỏ thấy truyện của bạn quá nhiều nhiều thoại lắm đấy :/ Bạn nên chèn thêm nhiều tâm trạng nhân vật, miêu tả xung quanh một tí chứ.
|