Truyền Thuyết Liêu Trai
|
|
Đại thẩm về đến nhà ngồi thở dài tỏ vẻ lo âu. Bà cảm thấy lo cho sự an nguy của Phùng Sinh .Kể từ khi chàng lai kinh ứng thí đến nay chẳng thấy tin tức gì --nghĩa mẫu à. Người có điều chi lo lắng --không lo sao được, không biết Phùng Nhi có bình an vô sự không, cả tháng nay không thấy tin tức gì cả. nghe nói xung quanh có yêu quái hại người nữa ---xin nghĩa mẫu cứ yên tâm. Phùng đại ca phúc lớn mạng lớn lại có bùa quàng phù hộ thân yêu ma không làm gì được --ta vẫn thấy lo lắng, gần đây mọi người trong thôn lên núi đều bị mất tích. Nghe nói còn tìm thấy nhiều hài cốt trên núi --nghĩa mẫu đừng quá lo lắng.khuya rồi. Con dìu người an nghỉ
Hoa Vương Tiên biến đi mất. Chàng phi thân bay lên núi. --Hoa Nhi à. Thật là kỳ lạ rõ ràng là Hoa nhi. Sao Hoa nhi lại có yêu thuật chứ. Hoa Nhi (nghe nói dạo này ban đêm thường hay xuất hiện dị thường...là có yêu quái đó..) đại thẫm nghĩ đến những lời của Sỡ Thúc hồi sáng, lòng bà thấy lo âu trằn trọc không ngủ được. bên ngoài gió thổi âm u.màn đêm u ám đến rợn người. lang sói cứ tru lên từng cơn ghê rợn. Đại Thẩm không thấy Hoa Vương Tiên đâu nên thấy bồn chồn lo âu không ngủ được
Hoa Vương Tiên bay khắp rừng núi theo dấu vết tà khí để tiêu diệt yêu quái. Chàng đáp xuống một khu rừng . --nơi đây nặc mùi yêu khí, chắc là xạo huyệt của yêu nghiệt Hoa Vương tiên dùng phép phá vỡ một hang động. Chàng thấy trong động nhiều xương người chất chồng lên nhau. một con mãng xà bị kinh động phóng vụt ra ngoài, lao về phía chàng. hai bên đánh nhau quyết liệt. Con hổ mang tinh há miệng nhã ra luồng độc khí và bổ nhào tới. Hoa Vương Tiên phi thân tránh né luồng độc khí. Chàng dùng mẫu đơn trận pháp phóng ra hàng ngàn cánh hoa mang nguồn sức mạnh tiên khí phi thường. Con hổ mang tinh dùng cái duôi dũng mãnh chống đở mẫu đơn tiên trận. Công lực ngàn năm của nó cộng thêm hút tinh nguyên người phàm khiến nó càng tăng thêm pháp thuật. Hoa Vương Tiên thân mang tiên khí phi thường nhưng vẫn không dễ dành gì đánh bại đươc xà tinh. Cuộc đọ sức giữa yêu nghiệt và Hoa Vương Tiên diễn ra hàng trăm hiệp. Cuối cùng con hổ mang tinh bị mẫu đơn tiên trận đánh mù hai con mắt. Con hổ mang tinh khổng lồ không còn thấy đường nó vùng vẫy ráo riếc. cái đuôi dũng mãnh nó quật gẫy những hàng cây cổ thụ. Nó dồn hết yêu pháp vào cái đuôi làm nổ tung cả một vùng đồi núi và tan tát nhiều đại mộc thụ. Hoa Vương Tiên đã bị đuôi xà tinh đập trúng vào người trọng thương trước khi con mãng xà bị xa vào mẫu đơn tiên trận. Con hổ mang tinh vẫy vùng rồi chết hẳn
Hoa Vương Tiên trở về Phùng Gia Trang thì thổ huyết do bị đuôi hổ mang tinh đập trúng. Chàng luyện khí pháp trị nội thương. Đại thẩm vô tình nhìn thấy luồng hào quang phát ra từ người Hoa Vương Tiên bà vô cùng kinh ngạc. trên miệng Hoa Vương Tiên lại dính rất nhiều máu. nghe nói dạo này ban đêm thường hay xuất hiện dị thường...là có yêu quái đó..người trong thôn không ai dám lên núi...nhiều người lên núi đều mất tích cả. nghe nói yêu quái có pháp thuật biến hóa hại người.ban đêm hay đi hút máu người .đại thẩm phải cẩn thận đó (đại thẩm nhớ lại lời của Sở Thúc) --hắn lá yêu nghiệt sao? Hoa Vương Nam là yêu nghiệt hại người Đại thẩm rung rẩy vì nghĩ rằng bấy lâu nay nhà bà có yêu nghiệt mà bà không biết gì. Bà cố trấn tĩnh quay về phòng không dám làm kinh động. Bà cảm thấy mối nguy hiểm đến tính mạng của Phùng Nhi và bà nên bà vẫn xem như không hay không biết gì, để chờ ngày Phùng Sinh trở về
Tập trước nói đến Đại Thẫm, sau khi thấy tận mắt Hoa vương Tiên sử dụng tiên pháp, bà cho rằng Hoa vương Tiên chính là yêu quái hằng đêm đi sát hại dân làng. Bà luôn đề cao cảnh giác và theo dõi chàng hằng đêm. Ngoài kia con hồ ly tinh liên tục đến quấy nhiễu tác oan tác quái sát hại dân lành. Còn Hoa vương Tiên cứ đêm nào cũng âm thầm đi bảo vệ thôn dân, trừ yêu diệt ma, vô tình làm tăng thêm lòng nghi ngờ của Đại Thẫm. vì chàng thật chất là cây hoa mẫu đơn tu luyện ngàn năm mà hóa thành người, ngày đêm hành thiện tích phúc, tạo phước muôn dân .. vì lưu luyến tình yêu luyến ái với Phùng Sinh nên vẫn không chụi trở về bồng lai tiên đảo để sắc phong vào tiên giới. chưa dứt bỏ tình kiếp nhân gian nên Hoa vương Tiên vẫn chưa đạt được cảnh giới cao nhất của thần tiền. Nhắc đến Phùng Sinh sau khi lai kinh ứng thí , với tài nghệ xuất chúng, cầm kỳ thi họa tài ba lỗi lạc nên chàng nhanh chóng đứng đầu bảng danh. Áo gấm vinh qui trở về làng dưới sự hộ tống của quan quân triều đình. Nhưng cái ngày trở về ấy lại xảy ra một chuyện không may. Đại Thẫm với lòng hoài nghi từ lâu nên luôn để ý nhất cử nhất động của Hoa vương Tiên. Và bà đã bắt gặp con trai mình đang mây mưa ân ái trong thư phòng riêng với Hoa vương Tiên. Nổi lòng của một bà mẹ như đứt từng đoạn ruột. Nho giáo và đạo Khổng Tử ảnh hưởng rất lớn đến xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Cái gọi là tam cương ngũ thường của Khổng giáo thời phong kiến bó buộc người nam giới phải tuân theo, cũng như người phụ nữ thì có tam tòng tứ đức. Một trong những quan niệm phong kiến thời xưa ràng buột rất khác khe đấng nam nhi đó là. không sinh con nối dõi tông đường là đại nghịch bất đạo, tội bất hiếu nặng. Ngay cả người phụ nữ xuất giá tòng phu sau ba năm không sinh con thì vẫn không được công nhận là thuê tử “ tam niên vô tự bất thành thê”. Như vậy người đồng tính nam sẽ bị tội đại nghịch bất đạo. Tội bất hiếu với liệt tổ liệt tông. Đại thẫm vô cùng đau lòng, bà bắt Phùng Sinh quỳ trước bàn thờ liệt tổ liệt tông họ Phùng rồi khóc thảm thiết. Bà đánh roi vào lưng Phùng Sinh để trút cơn giận. Âu cũng là nổi lòng của người làm mẹ có đứa con trai duy nhất mà lại luyến ái đồng tính nam. Vào thới bấy giời có lẽ đó là một cái tội tầy đình và chẳng bao giờ được sự cảm thông của bất cứ ai khi mà đạo Khổng và Nho giáo ảnh hưởng sâu sắc xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Hoa Vương Tiên đau lòng lấy thân mình che chở đòn roi cho người yêu
|
--thật uổng công ta cho con ăn học, đọc sách thánh hiền để giờ đây con đại nghịch bất đạo như thế sao --còn ngươi, thật uống công ta coi ngươi như nghĩa tử, thế mà ngươi dùng yêu thuật mê hoặc Phùng Nhi, khiến hắn không còn là con người nữa. Yêu nghiệt cút ngay, ta không muốn thấy mặt ngươi trong cái nhà này nữa --mẫu thân Hoa đệ vô tội, là lỗi của con, là lỗi của con, mẫu thân muốn đánh đập con thế nào cũng được nhưng xin mẫu thân đừng trách Hoa đệ. Là con yêu hoa đệ --tên nghịch tử kia, ngươi muốn ta chết mới hả dạ phải không, được ta chết cho ngươi vừa lòng Đại thẩm khóc nức nỡ vì quá đau lòng. Bà đang định đập đầu vào bàn thờ thì Phùng Sinh giữ lại --buông ta ra, đứa con bất hiểu, ta có tội khi sinh ra người con như mi, ta có tội với dòng họ Phùng --mẫu thân --nghĩa mẫu con xin người đừng làm như vậy, con sẽ đi, con sẽ xa rời Phùng huynh, con xin nghĩa mẫu đừng làm như vậy --đi... ngươi đi ngay, đừng gọi ta là nghĩa mẫu, ta không có đứa nghĩa tử như ngươi
Hoa Vương Tiên đau khổ, nước mắt tuông trào cất bước ra đi mà đứt từng đoạn ruột. Phùng Sinh cũng đau đớn vô cùng nhưng không giữ được bước chân người yêu. Âu cũng là tình kiếp nhân gian trong dự đoán của Bách Hoa nương Nương. Rồi chuyện gì sẽ xảy ra với mối lương duyên luyến ái đồng tính nam này đây.
Hoa Vương Tiên đau khổ, nước mắt tuông trào cất bước ra đi mà đứt từng đoạn ruột. Phùng Sinh cũng đau đớn vô cùng nhưng không giữ được bước chân người yêu. Âu cũng là tình kiếp nhân gian trong dự đoán của Bách Hoa nương Nương. Rồi chuyện gì sẽ xảy ra với mối lương duyên luyến ái đồn nam này đây. xin mời các bạn đón đọc tập tiếp theo
Đợi đến khi mẫu thân ngủ say. Phùng Sinh đến đầu giường quì lạy mẹ già
--mẫu thân, hài nhi bất hiếu , hài nhi đã làm khổ mẫu thân, hài nhi biết có nói gì mẫu thân cũng không hiểu tâm tư của hài nhi. Hài nhi yêu Hoa đệ. Hài nhi bất hiếu. Nhưng hài nhi không thể bỏ rơi Hoa đệ. Ngoài kia sói lang cọp báo hài nhi phải ra ngoài tìm Hoa đệ trở về. hài nhi xin mẫu thân hãy chấp nhận cho hài nhi và Hoa đệ được ở cùng nhau
Hoa Vương Tiên đau khổ cất bước ra đi không mà chẳng biết phải đi về đâu. Trở về Bách Hoa tiên đảo hay sao? Chàng có dứt được tình với Phùng Sinh hay không? Chàng hờn trách tạo hóa đã sinh ra mối quan hệ luyến ái nam để rồi chính tạo hóa lại ruồng bỏ cái chính do mình tạo ra. Đau khổ, tuyệt vọng. Không bờ biến. Không chốn dung thân. Đi không nỡ, ở chẳng đặng biết làm gì đây. chàng lang thang giữa chốn rừng sâu Con hồ ly tinh vì nuôi hận báo thù ngày đêm tu luyện hút lấy tinh nguyên người phàm công lực của nó đã tăng lên gấp bội. Hoa Vương Tiên giờ đây không còn là đối thủ của nó nữa rồi. cơ hội báo thù của nó đã đến. Nhưng dù công lực nó có mạnh cỡ nào đi nữa thì nó cũng không phá được hồng quang hộ thể của viên dạ minh châu , một bảo vật trấn yêu bảo châu của Bách Hoa Nương Nương. Con hồ yêu lại bị hồng quang đánh bật ra một lần nữa, khi nó vừa nhe móng vuốt sắc nhọn lao tới Phùng Sinh --Hoa đệ đệ ở đâu, Hoa đệ Bị đánh bật ra nhưng con hồ yêu gian xảo vẫn không bỏ cuộc. Con hồ yêu đã tu luyện thành công bách biến ma chú nên nó biến thành Hoa Vương Nam --Hoa đệ, mau theo ta trở về. ở đây sói lang yêu rất nguy hiểm
Phùng Sinh người phàm mắt thịt không nhận ra chân tướng hồ yêu nên đã trúng kế gian xảo của nó. Chẳng mấy chốc hồ yêu đã theo Phùng Sinh về đến Phùng Gia Trang. Phá vỡ hào quang của mẫu đơn tiên khí bây giờ không còn là vấn đề quá khó khăng đối với nó. Con hồ yêu đã bước vào được trong nhà Từ nơi phía rừng sâu Hoa Vương Nam nhìn được tia hào quang mẫu đơn tiên khí bị phá vỡ , mà thay vào đó yêu khí ngùn ngụt bốc lên từ Phùng Gia Trang, đoán biết có yêu nghiệt đột nhật chàng phi thân bay nhanh như tia chớp tiến về Phùng Gia Trang. Đang lúc yêu nghiệt vừa phóng yêu khí hòng ghiết chết đại thẩm thì Hoa Vương Tiên bay đến phóng ta luồng phép thuật kịp thời ngăn chặn luồng yêu khí --Phùng huynh, người đó là con hồ ly tinh hóa thân --Phùng huynh là hắn, hắn là yêu quái , hắn có yêu thuật --yêu nghiệt phương nào dám xông vào Phùng Gia Trang --Phùng huynh là đệ, đệ là Hoa Vương Nam, hắn là hồ ly tinh hóa thân âm mưu sát hại đại thẩm --ngươi khẩu xuất cuồng ngôn. Hoa đệ mà ta quen biết không thể phi thân lại không thể có pháp thuật thần thông. Ngươi là yêu nghiệt Con hồ ly tinh nó tỏa ra rụt rè, sợ hãi để đánh lừa Phùng Sinh --Phùng huynh . đệ sợ quá, sao lại có người giống y như đệ, có yêu nghiệt --Hoa đệ đừng sợ ta sẽ bảo vệ đệ --Phùng huynh đó là hồ ly tinh hóa thân hòng hãm hại huynh. Đệ mới chính là Hoa Vương Nam là Hoa Vương Nam thật sự --ngươi đừng xuất ngôn xảo ngữ , nếu Hoa đệ Là yêu nghiệt thì đâu đơi đến bây giờ mới hại ta --Phùng huynh, vì đệ đã ép vào cơ thể của huynh viên trấn yêu minh châu hộ thể nên yêu nghiệt không thể ra tay với huynh, đệ chính là Vương Hoa Nam. Là Hoa mẫu đơn tu luyện ngàn năm mà thành. Phùng huynh đã cứu đệ khỏi vó ngựa quân mông cổ, phùng huynh đã không quản gian khó ngày đêm cứu sống ta
|
Lúc bấy giờ đại thẫm cũng đã bừng tỉnh giấc --Phùng Nhi bọn họ đều là yêu tinh hại người, Hoa Vương nam là yêu nghiệt hằng đêm đi hút máu người, chính mắt mẹ nhìn thấy Phùng Nhi à --mẫu đơn trúc mã dạ vọng nguyệt, hảo âm tuyệt khúc túc tương sầu, huynh có còn nhớ không? --là Đệ sao? Đúng rồi là Hiền đệ của ta mà
Chân tướng hồ ly đã bị bại lộ nó liền trở lại nguyên hình phóng về phía đại thẫm. Hoa vương tiên nhanh chóng thí pháp ngăn chặng móng vuốt hồ ly bảo vệ đại thẫm. con yêu tinh dùng yêu thuật phá sập ngôi nhà. Hoa Vương Tiên dùng tiên pháp giữ lấy Phùng Sinh và đại thẩm nhanh như cắc bay ra khỏi ngôi nhà đang chuẩn bị sập. Yêu hồ điên cuồng phá tan vườn hoa mẫu đơn. Hoa Vương Tiên ra sức ngăn chặn đấu đá trăm ngàn hiệp. Yêu nghiệt công lực đã gia tăng gấp bội. Hoa Vương Tiên Khó lòng chống đỡ. Hoa Vương Tiên bị yêu nghiệt hút hết tiên khí. Hồ ly tinh công lực gia tăng giấp bội nó đánh bật viên trấn yêu dạ minh châu ra khỏi cơ thể Phùng Sinh. Phùng Sinh tổn thương nội tạng dẫn đến thổ huyết
--Phùng huynh, đừng xin đừng ghiết chàng. hồ yêu ta xin ngươi hãy tha cho chàng. ngươi hãy ghiết ta đi --không. Ngươi hãy ghiết ta đừng ghiết hiền đệ của ta --kha kha, hai ngươi ái nam ái nữ cũng chung tình đó hả. Ta sẽ cho hai người biết nổi đau sinh ly tử biệt, Ta sẽ cho Hoa yêu ngươi ghánh nổi đâu mất đi người mình yêu là như thế nào. Ta sẽ cho ngươi sống trong đau khổ. Ngươi ghiết nương tử của ta, ta phải ghiết người mà ngươi yêu thương nhất, để ngươi sống không bằng chết. Mất hết tiên khí ngươi còn làm gì được nữa
Hồ ly dùng yêu pháp đánh Hoa Vương Tiên văng ra xa. Nó bung móng vuốt đâm thẳng vào Phùng Sinh. Còn một chút tiên khí cuối cùng Hoa Vương Tiên đã sử dụng hết để vận hành viên “trấn yêu minh châu”. Khi móng vuốt hồ ly vừa lao tới thì tia hồng quang trấn yêu bảo châu cũng được vận hành. Nó phát huy hết uy lực của bách hoa tiên khí khống chế hồ ly tinh.sức mạnh hội tụ của bách hoa tiên đánh tan nguyên thần của con hồ ly tinh. Yêu nghiệt đã chết hiện nguyên hình là một con bạch hồ ly. Phùng Sinh chạy đến bên Hoa Vương Tiên --Hoa đệ , đệ không được chết, đệ không được bỏ ta --Phùng huynh, đệ phải đi rồi, đệ không muốn nhìn thấy huynh bị yêu nghiệt sát hại, huynh hãy vì đệ mà rán sống. Nếu có kiếp sau đệ vẫn sẽ mãi mãi yêu Phùng huynh --Hoa đệ, đệ đừng bỏ ta. Phùng sinh ôm Hoa Vương Tiên vào lòng khóc la thảm thiết. Hoa vương Tiên biến thành một cây hoa mẫu đơn đã héo khô tàn úa. Nước mắt đại thẩm cũng rơi rớt theo. Một mối tình cảm động lòng người. đây gọi là tình kiếp nhân gian. Tạo hóa đã sinh ra người đồng tính nhưng cũng chính tạo hóa đã ruồng bỏ họ. Có lẽ tâm ý của Bách Hoa Nương Nương cũng chính là đây. người, tiên, yêu hoàn tòan khác biệt. Mối quan hệ luyến ái không thể bền lâu
20 năm sau
--Phùng Nhi à, vào nhà thôi con --con chưa buồn ngủ mẫu thân à --thôi vào đi con , nghe lời mẹ, vào thôi con à. Trời đã sang mùa trở gió, vào nhà đi con
Phùng Sinh dìu mẹ già vào an nghĩ. Đại thẫm nhìn cây hoa mẫu đơn khô chết mà thở dài. Hai mươi năm nay ngày nào Phùng Sinh cũng chờ cũng đợi, cũng chăm cũng bón, đã mấy trăm mùa trăng tròn ngày nào chàng cũng chờ cũng đợi, cũng dạo lên khúc nhạc lòng .nhưng có lẽ cây hoa kia sẽ mãi không bao giờ hồi sinh. Chàng cứ mãi đi tìm đi kiếm khắp chốn rừng núi tây bắc nhưng suốt hai mươi năm rồi chàng vẫn không tìm gặp loài hoa mẫu đơn . Từ đó về sao không ai còn tìm thấy loài hoa quí hiếm xinh đẹp này mọc trên đất Đại Việt nữa
Vào một đêm trăng tròn , Phùng sinh ngồi tại Văn Lâu Cát dạo lên khúc nhạc. khi khép lại bản nhạc chàng nhìn thấy có một nam nhân diện mao khôi ngô tuấn tú ,trên tay cầm một chậu hoa mẫu đơn tiến lại gần chàng --tiếng đàn của tiền bối thật là làm say đắm lòng người --chẳng hay công tử từ đâu đến? Xin cho hỏi cao danh quí tánh là chi? --tại hạ người thôn Đại Liên, họ Hoa tên Trúc Đơn . chữ Trúc trong Trúc mã, đơn trong mẫu đơn --mẫu đơn ...Trúc Mã? Tên nghe rất hay --đó cũng chính là tên của thân phụ và thân mẫu. Tiếng đàn của vừa rồi của tiền bối đây thật tuyệt diệu, quả không ai sánh bằng. Xin tiền bối có thể chỉ dạy cho tại hạ đàn bản nhạc vừa rồi không? . Đây là chậu Hoa mẫu đơn mà tại hạ yêu thích nhất xin tặng nó cho tiền bối để tỏ chút lòng thành
|
câu truyện thứ hai
Tiên Phàm kỳ duyên
Dẫn truyện
Truyền thuyết kể rằng . Vào năm 1009 sau công nguyên , Hoàng Đế Lý Thái Tổ cùng các cung tầng mỹ nữ trong lúc thưởng tửu vọng nguyệt ở Ngự Hoa Viên trong thành nội Hoa Lư, Ông bất ngờ nhìn lên bầu trời thấy một luồng hào quang chiếu sáng rực rỡ bao quanh một con vật lạ. Hoàng Đế nhìn kỉ mới hay. Con chim Khổng Tước vẫy đuôi lộng lẫy , nó vương đôi cánh sải rộng mang tia sáng rực rỡ bay thẳng về hướng đông bắc. Tiếng kêu thanh thoát của loài chim thiên gây sự chú ý cho cả Hoàng Thân Quốc Thích triều Lý. Chim Khổng Tước xoè rộng đôi cánh, nó lượng vòng quanh dãi núi Tản Viên, ở vùng đất hoang vu không một bóng người. Vùng đất Thăng Long khô cằn sỏi đá, dưới sông sấu lội trên bờ cọp um . Tiếp theo sau là Đại Tượng và Bạch Mã cùng đàng vân bay thẳng về hướng dãy núi Tản Viên. Nơi nó đáp xuống làm nước sông Hồng và dãy núi Tản Viên dâng cao lên thêm mấy phần hiểm trở
Hoàng Đế lấy làm lạ vì sự xuất hiện của các linh vật . Ông ban ra chiếu đời Đô từ Hoa Lư về Thăng Long, với một niềm tin Giang Sơn xã tắc của ông từ đây sẽ hưng thịnh bởi sự trấn giử của các Linh vật , như chân mệnh Thiên Tử được thần linh yểm trợ.
Thành Thăng Long thời Lý, bên cạnh những rào chắn thiên nhiên như sông Hồng chặn đường tiến vào của các cánh quân xâm lược phương Bắc, hướng Đông lại được dựa lưng vào 3 đỉnh núi cao của dãy núi Tản Viên đứng sừng sững cao vót phía Tây.
Kinh Thành Thăng Long được hình thành từ thời đó. Triều đại nhà Lý cũng từ đó phát triển hưng thịnh rực rỡ
Tại sao lại có hiện tượng ba con linh vật kỳ lạ xuất hiện như vậy ?
Ba con linh vật này vốn dĩ là thần tiên trên trời, tu luyện ngàn năm đắc đạo mà thành
Khổng Tước vốn là một con công tu luyện ngàn năm chuyển hóa thành người. Được sắc phong vào tiên giới, hàn yêu phục ma. Khổng Tước Gián trần với thân nam tử khôi ngô tuấn tú, uy dũng muôn phần . Khổng Tước lãnh ý chỉ của Dương Mẫu Nương Nương gián trần thu phục Bạch Long Mã
Bạch Long Mã vốn dĩ là con Ngựa đầu rồng, Nó nuốt ngọc linh long ngàn năm rồi trốn xuống hạ giới sa vào tà đạo. Hiện thân là nam tử hán nhưng tâm tánh tà đạo, dâm loạn thiện ác bất phân. Nó chuyên đi bắt bớ nam nhân để thõa mãn dục tính
Đại Tượng vốn dĩ là Tôn Giả phò trợ Đức Phật, Nó lãnh ý chỉ của Thiên Đình xuống giúp đỡ Khổng Tước thu phục Bạch Long Mã
Hiện tượng mà Lý Thái Tổ vừa nhìn thấy đó là : Sau khi đấu đá trăm ngàn hiệp với Bạch Long Mã, Khổng Tước thua trận , nó chạy về dãy núi Tản Viên ẩn nấp trong một hang động. Khổng Tước mất hết công lực ngàn năm nó hiện thân Nam Tử và ở lại trần gian
Bạch Long Mã truy cùng ghiết tận. Bạch Tượng cũng đuổi theo. Nó hút nước sông Hồng làm dâng lên cao, nâng dãy núi Tản Viên lên để chặng đường Bạch Long Mã cho Khổng Tước trốn chạy
|
Tiên Phàm Kỳ Duyên
Tập 1
Khu rừng Phong,thu đã nhuộm vàng óng ánh, Những lá vàng rơi bay lả tả theo làng gió lay nhè nhẹ. Nơi hoang sơ cùng cốc của Thăng Long cổ xưa, bốn bề mộc thụ và núi non trùng điệp, bổng một cơn gió lốc xoáy mạnh kèm theo bụi bay mù mịt. Trên không trung, con Chim Khổng Tước vẫy vùng đôi cánh, nó bay về phía Thạch Động. Thoát chốc đã hóa thân thành nam nhân khôi ngô tuấn tú khi nó vừa chạm chân đến cửa động của dãy núi Tản Viên.
Đuổi theo phía sau là một chàng trai vạm vỡ.. Phi thân nhanh như cắc làm y phục tung bay phất phới.. Chàng trai đạp một chân lên ngọn trúc, hướng mắt nhìn về phía thạch động. Chàng trai đưa mắt quan sát dưới mặt đất. Đôi chân mày đen rậm, tâm tà dâm loạn. Cú hất môi đầy dục tính. Y cười ngạo nghễ
--để xem , lần này ngươi chạy đi đâu, con Khổng Tước tiểu tiên không biết lượng sức mình
Thoát cái Chàng trai lộn nhiều vòng đạp lên những cành trúc liên tiếp rồi đáp xuống mặt đất nơi cửa thạch động. Nó dùng mê hồn trận pháp phong tỏa cửa hang. Khói độc khí bay là tà xồng xộc vào cửa hang
Khổng Tước trúng phải mê hồn trận pháp đầu ốc linh đảo, thiên địa quay cuồng. Khổng Tước bước đi vài bước chao đảo rồi ngả ngửa trên bàn thạch. Đôi tay tê dại, bất di bất dịch
Nam nhân hiện thân của Bạch Long Mã đắc chí cười ngạo nghễ. Đôi mắt ánh lên cơn thèm khát nam nhân của Y. Y tiến lại gần bàn thạch. Một cú quẩy tay khe khẻ như làng gió thoảng làm tung cái vạt sim y của Khổng Tước , để lộ một lồng ngực nam tử cuồn cuồn như sóng nước Đông Hải. Đầu nhũ đỏ ửng như trái hồng quân. Y liếm mép
--ta lại có dịp thường thức cái gọi là tinh nguyên nhất đây
Bạch long Mã lượn một vòng rồi cắn vào cái đầu nhũ ấy. Khổng Tước ré miệng rên lên. Đôi mắt tê dại bất khả kháng. Một cú búng tay nhẹ thí pháp của Bạch Long Mã làm bung cái thắt lưng của Khổng Tước, đồng thời cái sim y cũng tuột xuống để lộ một cái khổ be bé . Cái vật đàn ông bên trong của Khổng Tước cồn cộn gọi mời. Bạch Long Mã khẻ đưa bàn tay sờ soạn vào vùng bộ hạ đấy. Y khoái chí liếm mép. Đôi mắt ánh lên cơn nhục dục. Một hơi thở nhẹ kèm theo một luồng yêu pháp làm cái khổ bay vụt đi. Cái dương cụ bên trong lõa lồ dựng dứng như vách núi đá Tản Viên, Đầu khất đỏ hồng như bông hoa gạo. Y le lưỡi liếm vào nơi tinh nguyên ấy vài cái
Bất ngờ một luồng hồng quang lan tỏa vào Thạch Động. Bàn Thạch rung chuyển. Đá Động từng tảng rớt xuống chổ Bạch Long Mã. Tia hồng quang quét qua bàn Thạch. Thoát cái Khổng Tước trở lại y phục bình thường và bị kéo bật bay ra cửa hang. Một con Đại tượng hiện thân thành một vị Tôn Giả. Ngài dùng La Hán trận pháp phong tỏa cửa hang. Nam nhân trong động nhanh chóng hiện nguyên hình thành con bạch mã đầu rồng. Nó phun ra ngọn lửa vùng vụt phóng về phía Tôn Giả. Ngài Tôn Giả dùng cái bát vàng hút chân hỏa của nó. Ngài phóng ra chữ Thập của đấng chí tôn Như Lai đánh bật con yêu nghiệp. Viên ngọc linh long từ trong họng con Bạch Long Mã nhả ra, Tôn Giả thâu lấu
Bị mất viên ngọc linh long, con Bạch Long Mã mất đi muôn phần công lực. Nó tháo chạy. Thoát cái đã bay vụt qua đỉnh núi Tản Viên
Mê hồn trận pháp của yêu nghiệp đã được giải trừ. Khổng Tước biết ơn Tôn Giả vô cùng. Chàng Trai cúi đầu tạ ơn
--Khổng tước tiểu tiên xin đa tạ ơn cứu mạng của Tôn Giả
--ngươi không cần khách khí, ta vâng lệnh Phật Tổ Như Lai đến Thiên cung nhận ý chỉ của Ngọc Đế đến đây phò trợ ngươi .Tôn Giả uy nghi, một tay bắt ấn, một tay cầm bình bát
--tiểu tiên vô dụng, không thể hoàn thành xứ mệnh hàn yêu phục ma, lại còn bị yêu nghiệt làm tổn hao tiên khí. Không đủ tiên khí mà về Nam Thiên Môn,Nhục thân đã bị mạo phạm,Tiểu Tiên e rằng chưa lên đến Thất trùng Thiên đã tan thành mây khói. Tiểu Tiên xin Tôn Giả giúp đở
Tôn giả nhắm mắt lắc đầu. Ngài đáp
--Ta e rằng ta không thể giúp gì được cho ngươi. Con Bạch Long Mã to gan, nó dám lẽn vào Chánh Điện Linh Tiêu ở Cõi Niết Bàn ăn cắp ngọc linh long. Ta vâng lệnh Như Lai Phật Tổ lãnh xứ mệnh đi tìm lại. Nay vật đã hoàn chủ ,ta xin cáo biệt trở về .Xin cáo từ
Tôn Giả chưa dứt câu đã hóa thành một tia sáng vụt đi mất. Khổng Tước gọi vang
--Tôn Giả, Tôn Giả
Chẳng thấy bóng người đâu nhưng khắp núi rừng vang dội lại âm thanh vang vảng
Thiên cơ đã định Không thể đổi dời Khắc Tinh Triều Lý Phò trợ Thiên tử Đợi ngày hoàn Tiên
Cả núi rừng lại im bạch. Phong thu diệp rơi lác đác. Khổng Tước đứng bất giác suy ngẫm về thiên cơ trong mấy bài thơ của Tôn Giả
--khắc tinh triều Lý ..phò trợ Thiên Tử ? là Hoàng Đế dưới hạ giới à ? khắc tinh? Phải chăng ý trời đã định? Ý trời muốn ta ở lại dương gian ?
|