Đừng Yêu Anh Như Vậy !
|
|
Du Hạ chọn một bàn gần cửa sổ, gọi chút đồ, nhàm chán nghịch điện thoại chờ đám người Chương Phàm. Chương Phàm vừa thi xong môn cuối, nhận được tin nhắn của Du Hạ liền đi tới quán ăn đối diện trường. Đi đến chỗ ngồi quen thuộc, thấy cậu đang nhàn rỗi chơi điện thoại, Vũ Ninh không nhịn được ghen tị nói. " Tiểu Du, khoa cậu thi xong rồi sao? " . Du Hạ rời mắt khỏi điện thoại, đáp. " Sao giờ mới thi xong, mình đã được chọn rồi đấy. Mau ngồi đi " . Chương Phàm không nói gì, từ nhỏ Du Hạ đã nổi bật nhất trong nhóm. Cậu lại có năng khiếu về diễn xuất, được chọn cũng không lạ. Vũ Ninh thì khoa trương hơn, mắt mở to nhìn Du Hạ như quái vật. " Này tiểu Du, sao cậu có thể khủng bố như thế chứ? Này, con mẹ nó, lúc nào cũng làm mình thấy tự ti!" . " Nói quá không thế? Mình chỉ tùy tiện thi mà tên đại ma đầu nhà cậu đã bị tự ti rồi? " Du Hạ khinh bỉ bạn thân một nghìn lần. " Cũng không hẳn, nhưng vẫn rất ghen tị với cậu nha " Vũ Ninh cố chết mà nói. " Ừ , mau gọi đồ ăn đi, hôm nay mình mời " Du Hạ nói. " Oa , mình không khách sáo đâu " Vũ Ninh hai mắt phát sáng , nhìn bạn tốt như ông chủ lớn. Chương Phàm ngồi bên cạnh nghe vậy liền xem như không quen cậu ta. Du Hạ cười cười nói. " Cậu có bao giờ khách sáo đâu? " . " Này tiểu Du Du , sao mà lại học được giọng điệu đâm cột sống người khác rồi? " Vũ Ninh bĩu môi nói. Chương Phàm luôn im lặng, nghe cậu ta nói xong liền đánh cậu ta mấy cái. Đồ ăn nhanh chóng được đưa đến. Cả đám im lặng ăn. Chương Phàm thỉnh thoảng nhìn Du Hạ đầy khó hiểu . Thỉnh thoảng lại nhận được ánh mắt trong veo của cậu. Bữa ăn này chỉ có Vũ Ninh ăn vui vẻ nhất. Chương Phàm lại có chút lo lắng cho Du Hạ.
|
Gửi đến mọi người lời chúc từ hạnh phúc . Mong rằng mọi ngày trong năm đều là ngày tràn ngập niềm vui !
|
Nhật Khiêm chăm chú nhìn màn hình LCD đang chiếu lại phim mới quay gần đây. Diễn viên đẹp mắt, đầu tư vào vô số thiết bị hiện đại, nhưng năng lực diễn lại rất tệ. " Thư kí Hà" anh gọi. Thư kí Hà nhanh chóng chạy vào, có vẻ đã quen với tính khí như thời tiết của giám đốc. " Công ty đầu tư nhiều tiền như vậy, phim làm ra sao lại chỉ toàn là rác thế này?" Anh khó chịu hỏi. " Giám đốc, phim này cũng không tệ mà" thư kí thấp giọng nói. " Cô định chỉ làm phim cho đám con nít mê thần tượng hả ? Gọi đạo diễn đến đây cho tôi" Nhật Khiêm hét lên. Thư kí không dám trái ý, mau chóng đi liên lạc với đạo diễn. Đám trợ lý ở ngoài âm thầm thở dài, thật may không có gọi đến mình. Nhật Khiêm bực tức tắt tivi. Là một diễn viên theo phái thực lực, anh rất ghét những kẻ dùng cách đi cửa sau để được nhận vai . Là một giám đốc, anh càng muốn tiền của mình có thể làm ra những sản phẩm nghệ thuật chân chính. Reng... Reng... Reng... Nhật Khiêm đang ảo não day trán thì nhận được điện thoại của em gái. Anh nghi hoặc trả lời. " Anh , có tin tốt. Hôm nay em gặp được nhân tài nha" Nhật Chi hò hét trong điện thoại đầy hưng phấn. " Nhóc con, đã nói bao nhiêu lần rồi, không được nói to" anh cưng chiều mà nhắc nhở, lại hỏi" từ từ nói rõ xem, có chuyện gì?". " Anh hai à,người ta đang rất vui có được không?" Nhật Chi bĩu môi đáp. " Rồi, mau nói đi, anh đang rất bận" anh bất đắc dĩ đáp. " Aizz, hôm nay đi thi, kết quả quá tuyệt vời" cô vui vẻ nói. " em đã được nhận rồi?" Anh hỏi. " không phải" cô lập tức trả lời. " không phải em bị đánh rớt đấy chứ?" Anh dè dặt hỏi lại. " rớt cái đầu anh, em được điểm cao đấy" cô hừ hừ mà nói
|