Thập Thế Ác Nữ
|
|
Chương 5: Phần 1. Cứu vớt tổng tài tàn phế (5): Xoa vú bị tổng tài nhìn thấy (hơi H) Sau khi thay một chiếc váy liền ngắn, nàng gõ cửa phòng Mộ Dung Thương. "Mặt cô sao lại hồng như vậy?" Mộ Dung Thương phát hiện sắc mặt nàng đỏ lên không bình thường, nhíu mày hỏi. Không đề cập tới còn đỡ, Tần Trân hung hăng trừng hắn, đều bởi vì hắn! Tiểu Bạch cho nàng ăn thứ biến thái gì, hại ngực nàng vẫn luôn ra sữa, còn mẫn cảm đến muốn chết, Khi đi đường nội y ma xát vào nhũ hoa khiến nàng từng trận rùng mình... Ngực càng trướng trướng khó chịu, chỉ muốn cho người xoa một cái... Nàng không muốn biến thành dâm phụ! "Đi phòng tập thể thao đi!" Nàng tức giận hừ một tiếng, tiến lên đỡ hắn xuống giường. "Ăn nhầm hỏa dược?" Mộ Dung Thương trừng mắt nhìn, lại đột nhiên để sát vào ngửi ngửi, "Trên người của cô có hương vị gì?" "Không, không gì cả..." Nàng trong lòng run lên, nhịn không được chửi thầm, đáng chết! Tiểu Bạch rốt cuộc hạ dược gì? Khiến cho hiện tại chỉ là ngửi được hơi thở nam tính trên người hắn, nàng liền có loại xúc động muốn đẩy hắn xuống giường. Phát hiện mặt nàng càng đỏ hơn, hai tròng mắt Mộ Dung Thương sâu không lường được hiện lên dị sắc, chẳng lẽ nàng thật là yêu thầm chính mình? Bằng không làm gì bộ dáng e thẹn như vậy. Ở phòng tập thể thao, Mộ Dung Thương kiên trì làm rèn luyện, suốt một tuần, hắn rốt cuộc có thể sử dụng nạng để đi lại, tin tức này làm cho người Mộ Dung gia đều kinh hỉ không thôi.
Do sớm khôi phục, Mộ Dung Thương lượng vận động mỗi ngày tăng thêm. Xem hắn ở trên xà kép co duỗi cánh tay đến không muốn sống, trên khuôn mặt tuấn tú mồ hôi cuồn cuộn rơi xuống, trượt xuống bụng dưới, sau đó biến mất ở trong quần lót nội sắc phình phình, mà hai chân hắn đã không còn dị dạng héo rút giống như ngày đầu, trở nên thon dài rắn chắc. Thân thể thanh niên làm nàng mơ ước, bộ dáng ướt đẫm mồ hôi gợi cảm, Tần Trân xem đến miệng khô lưỡi khô, nhân lúc hắn không chú ý, chạy tới toilet, đôi tay cầm lòng không đậu kéo xuống cổ áo, xoa nắn hai vú......Thân thể phiền não này, hại nàng một ngày muốn đổi vài lần quần áo, bằng không ngực bị nhũ dịch làm ướt tất khiến người nhìn ra. "Khăn lông!"
Làm xong trăm cái đu xà, khi Mộ Dung Thương quay đầu kêu người, lại phát hiện nàng không ở đó. Hắn nhíu mày lại, nghĩ thầm nha đầu này lại lười biếng, chống nạng lấy khăn lông lau mặt, chuẩn bị gọi nàng, trong tai lại nghe thấy tiếng rên rỉ không nên xuất hiện. Mộ Dung Thương mày nhảy dựng, hướng nơi phát ra thanh âm đi đến, cuối cùng tìm được Tần Trân dựa vào tường, hai tròng mắt nhắm chặt xoa ngực, đôi tay nàng xoa nắn hai nhũ hoa phấn nộn làm người hoa mắt, theo đôi tay nàng đè ép, trên hai viên phấn hồng nhè nhẹ chảy ra nhũ dịch, đem quần áo nàng thấm ướt...... "A...... n......" Ngực trướng đau làm nàng khó chịu hừ nhẹ, nàng đang sờ đến thoải mái, bỗng nhiên cảm giác không đúng, đột nhiên mở mắt, liền thấy Mộ Dung Thương cũng trừng mắt nhìn mình. Tần Trân biểu tình cứng đờ, hắn tới được bao lâu? Thấy được bao nhiêu? Sao một tiếng động cũng không phát ra "Mới vừa tiến vào, đều thấy, chính cô kêu đến quá đắm chìm, cho nên không nghe thấy tiếng tôi gọi." Mộ Dung Thương dù bận vẫn ung dung dựa vào tường, hoàn toàn không định rời đi.
Tần Trân trên mặt như bốc hỏa, trừng mắt nhìn, thấy người này không có ý tứ rời đi, âm thầm cắn răng, nhẹ nhàng chỉnh lại áo, mặt không biểu tình lách qua người hắn, "Mộ Dung Thương, ngài nhất định chưa học qua một từ phi lễ chớ nhìn." "Đây là ở nhà ta." Mộ Dung Thương nhắc nhở nàng, khi nàng chuẩn bị rời đi bắt được tay nàng, "Cô rất muốn quyến rũ ta ? Rất muốn leo lên giường của ta ? “ Bằng không thế nào sẽ lớn mật đến ở chỗ này rên rỉ, còn rên đến mê hồn như vậy "Ai câu dẫn ngài?" "Chẳng lẽ không phải? Vừa mới cô cởi sạch quần áo kêu đến dâm đãng như vậy, biết rõ ta ở bên ngoài tùy thời sẽ phát hiện, còn làm như vậy?" Hắn trào phúng cười, đem nàng kéo vào trong lòng, một tay chộp vào ngực nàng, khó trách gần đây ngửi được trên người nàng có mùi hương, hóa ra là hương sữa a......
"Xem cô đối ta có ân, nếu cô muốn, ta có thể thỏa mãn cô." Mộ Dung Thương cảm thấy đây là mình ban ân huệ lớn nhất, nàng chữa khỏi chân mình, lúc này báo ân không tính cái gì. Bị hắn ôm, hơi thở nam nhân thiếu chút nữa mê hoặc khiến nàng gật đầu, nhưng lý trí nhắc nhở, mặc kệ nàng rất muốn cưa đổ nam nhân này, cũng không thể làm như vậy. Bởi vì nhiệm vụ của nàng không phải đơn giản làm bạn tình của hắn, nếu đáp ứng, vậy càng làm hắn coi khinh mình, hắn là nam nhân như vậy, sẽ không thích một bạn tình đơn giản. "Mộ Dung tiên sinh ngài suy nghĩ nhiều quá, tôi vô tình câu dẫn ngài, hơn nữa nếu tôi muốn, tôi tin tưởng bằng nhan sắc dáng người của tôi, tìm nam nhân cũng không khó, cho nên ngài đừng có bộ dáng giả vờ như bố thí." Nàng đẩy hắn ra, trong lòng lại bỗng nhiên hiểu ra Chính mình như vậy nhiều ngày khó chịu cái rắm, trên đời lại không phải chỉ có hắn một người nam nhân. Mộ Dung Thương sắc mặt có chút khó coi, nữ nhân ngu ngốc này, chính mình cho nàng cơ hội, nàng thế nhưng khinh thường nhìn lại, còn nói muốn tìm nam nhân...... Hắn sao lại bực bội như vậy! Ý niệm ở trong đầu dâng lên, Tần Trân trong lòng liền ngo ngoe rục rịch, tìm tình một đêm, hồi nàng còn sống không phải chưa từng trải qua, này đối nàng mà nói không tính gì, nàng vốn dĩ cũng không phải dạng người chỉ chăm chăm giữ tiết tháo. "Mộ Dung tiên sinh, ngẫm lại tôi vì ngài vất vả lâu như vậy, giống như một lần cũng chưa xin nghỉ, đêm nay liền cho tôi một buổi nghỉ phép đi." Từ ngày dọn tới đây, nàng liền vẫn luôn ăn uống trong tòa trang viên này, mà người Tần gia, một lần cũng không hỏi qua tình hình nàng, nhưng nàng lại là hoài niệm những ly rượu vang đỏ bên ngoài. "Xin nghỉ làm cái gì?" Mộ Dung Thương trầm khuôn mặt hỏi.
"Đây là việc riêng của tôi, ngài chỉ nói ngài đáp ứng hay không?" Nàng ôm ngực nhíu mày, "Ngài hiện tại cơ bản đã không cần tôi trông coi, tìm những người khác cũng được......" "Được." Mộ Dung Thương do dự vài giây, vẫn là đáp ứng. Nàng là người mẫu thân thuê, lại không phải chính mình, vẫn nên có quyền xin nghỉ. "Đa tạ đại thiếu gia!" Nàng cười tủm tỉm rời đi, xuống lầu thay quần áo, mang theo túi xách liền chạy ra ngoài. Mộ Dung Thương chống nạng đi đến cửa sổ, trên cao nhìn xuống thấy nàng đi về phía cổng, khi nhìn đến quần áo nàng mặc, sắc mặt cũng đen theo. Nàng thay đổi váy liền áo bó sát người màu đỏ, cổ áo chữ V làm hai vú đầy đặn như ẩn như hiện, đôi chân thon dài quấn trong váy ngắn...... Trang điểm đến như vậy , hở hang đến như vậy , chẳng lẽ thật là đi tìm nam nhân Theo phong cách cá tính của cô, Mộ Dung Thương cảm thấy hoàn toàn có khả năng......
Đáng chết! Nhìn nàng biến mất ở cổng, Mộ Dung Thương tự nhiên tức giận, tiểu nha đầu đáng chết, sẽ không như vậy không biết tự ái đi! Nhưng theo thời gian ngắn ngủi hắn biết nàng, hiểu rõ tính nết người này, hoàn toàn không chịu lễ pháp thế tục vây trói, căn bản là người làm theo ý mình… Trong lòng nôn nóng bực bội, Mộ Dung Thương nhấc điện thoại phân phó: "A Mạc, cậu đi theo dõi một người cho ta, đem nàng nhất cử nhất động đều báo về......" Tần Trân không biết bị theo dõi, đầu tiên là ở bên ngoài chơi mấy giờ, sau đó vào một pub nổi danh, nàng trang điểm đến thành thục, dáng người phát dục đến cũng hoàn mỹ, cho nên thủ vệ không hề hoài nghi liền để nàng đi vào. Nàng đêm nay ăn mặc nóng bỏng, dáng người lại trước nở sau cong, đi vào liền hấp dẫn vô số ánh mắt nam nhân, hung hăng nhìn chằm chằm hai vú nàng phiêu phiêu lắc lắc miêu tả sinh động. "Tôi muốn một ly rượu." Nàng nằm ở quầy bar. Bartender nhìn chằm chằm ngực nàng một giây, sau đó nháy mắt dời đi, mỉm cười gật đầu phục vụ. Tần Trân biết rất nhiều nam nhân đang nhìn mình, nhưng nàng cũng không sợ.
|
Chương 6: Phần 1. Cứu vớt tổng tài tàn phế (6): Rõ ràng động tâm Mộ Dung Thương ở phòng tập thể thao, từ lúc nàng đi vẫn luôn bực bội, cũng may A Mạc vẫn báo cáo cho hắn vị trí của nàng, biết nàng chỉ là đi ra ngoài chơi, vừa mới yên tâm, quá một hồi A Mạc điện thoại lại vang lên, "Lão bản, vị tiểu thư kia đi quán bar tình thú." "Cái gì!" Hắn hung hăng nắm tay, "Tiếp tục theo dõi nàng cho ta!" Đáng chết tiểu nha đầu, thật là to gan lớn mật, còn chưa thành niên liền dám đi chỗ sắc lang đầy đất! Không quá vài phút, A Mạc lại đánh tới: "Lão bản...... Vị tiểu thư kia cùng một nam nhân quấn quýt, hiện tại, hiện tại giống như muốn đi thuê phòng......" "Hồ nháo!" Mộ Dung Thương một quyền đấm ở trên tường, tức giận đến tóc thẳng dựng, "Mang nàng đi, nếu nàng dám phản kháng, liền đánh ngất nàng!" Tần Trân vừa mới chuẩn bị cùng đối tượng đêm nay rời đi, còn chưa tới cửa, đã bị nam tử tóc húi cua chặn đường, "Tiểu thư, Mộ Dung tiên sinh có phân phó, bảo tôi mang cô rời đi, xin theo tôi." "Mộ Dung Thương? Hắn thế nào nhiều chuyện như vậy? Anh nói cho hắn đừng quản việc riêng của tôi!" Nàng xua xua tay, kéo tay người con trai bên cạnh và nói: "Đi thôi...... A......" Mới vừa nói xong, A Mạc trực tiếp đem nàng khiêng trên vai đi ra ngoài. Nam nhân giận dữ, duỗi tay muốn kéo hắn: "Anh làm cái gì, buông cô ấy ra!" A Mạc trực tiếp một chân đá vào, người nọ bị đá bay đi ra ngoài, lại không dám hé răng. "Uy, anh làm cái gì, buông tôi ra, để tôi tới xuống!" Tần Trân giận dữ, cái này Mộ Dung Thương có bệnh a! "Uy, anh lại không bỏ tôi xuống dưới, tôi muốn gọi người!" Nàng thét chói tai giãy giụa. "Hỗn đản, anh để tôi xuống dưới!" Nàng bực bội kêu to. A Mạc ra cửa liền đem nàng ném trên xe, trực tiếp khóa trái cửa xe liền cấp tốc mà đi. Tần Trân rất tức giận đến nỗi tóm lấy anh, "Anh dừng xe!" Sợ xảy ra tai nạn xe cộ, A Mạc đánh 1 phát vào gáy cô. Tần Trăn nháy mắt mềm như bông ngã xuống. Chiếc xe lao vào biệt thự và đi thẳng từ cổng chạy vào bên ngoài phòng khách., A Mạc đem Tần Trân ôm xuống xe, liền thấy Mộ Dung Thương sắc mặt âm trầm đứng ở cửa, hắn hơi hơi khom người, "Lão bản......" "Đem nàng ném xuống cho ta!" Hắn đầy mặt lửa giận. A Mạc lại không dám cãi lời. Tần Trân phịch một tiếng bị quăng ngã trên sàn nhà đau đến tỉnh lại, nàng xoa xoa sau cổ, bò dậy khi lại thấy Mộ Dung Thương hung tợn nhìn chằm chằm chính mình...... "Ngươi thế nào đổi ý, có bệnh a! Ngươi nói cho ta nghỉ phép, ta ở bên ngoài chơi đã cao hứng đâu, ngươi mất hứng hay ko mất hứng!" Thấy hắn trừng tới, nàng không thấy sợ, ngược lại ưỡn ngực hắn trừng trở về. "Chơi? Liền như vậy thích cùng nam nhân chơi? Cô rốt cuộc có một chút rụt rè của phụ nữ hay không!" Mộ Dung Thương phẫn nộ bắt lấy tay nàng giận mắng: "Mê chơi cô cũng nên có chừng mực" "Tôi rụt rè không rụt rè liên quan gì tới ngài." Nàng giật giật tay, lại bị hắn gắt gao cầm. Chính mình chỉ là muốn đi giải khuây một chút, lại không có làm thương thiên hại lí sự, hắn có thể nói như vậy sao, nghĩ, nàng lại khịt mũi: "Đừng nghĩ chính mình đứng đắn, ngài đại thiếu gia trước kia không thiếu nữ nhân đi? Nói không chừng vị hôn thê của ngài cũng là như thế mới thay lòng đổi dạ......" "Cô nói cái gì!" Bị nàng lại lần nữa đụng tới nghịch lân, hắn nháy mắt sắc mặt xanh mét. "Tôi nói sai sao? Ngài trước kia phong lưu bát quái còn thiếu? Nữ nhân nào chịu được ngài? Ngài có tư cách gì quản việc riêng của tôi?" Tử lộ có lên hay không nàng không biết, chỉ hướng hắn rống trở về. Mộ Dung Thương đầu tiên là phẫn nộ, tiếp theo lại là cứng đờ. Trước kia hắn đích xác có rất nhiều nữ nhân, nhưng hắn từ trước đến nay đem tình dục cùng tình yêu tách ra, hắn yêu Trang Tình, nhưng trước nay không nghĩ tới phải vì nàng thủ thân, nam nhân không phải đều là như vậy sao? Hắn trước nay không cảm thấy mình bỏ lỡ lí do này, hiện giờ nghe nàng lời nói, lại là trong lòng như sấm rền vang Chẳng lẽ nàng thay lòng đổi dạ, thật là chính mình sai? "Nhàm chán, tôi lên lầu." Thấy hắn thất thần, Tần Trân thở dài, xoay người phải đi, Mộ Dung Thương tóm cô lại , lạnh lùng ra lệnh, "Về sau, cô không được lại ra vào chỗ không đứng đắn như vậy, nam nhân cùng nữ nhân không giống nhau, con gái hẳn nên biết tự ái một chút." "Ai cần ngài lo. Thẳng nam ung thư." Nàng đảo mắt xem thường. Người này chỉ cho phép chính mình ở bên ngoài dưỡng tình nhân, nàng đi 419 liền nói nàng không tự ái, đối người khác cùng đối chính mình không phải một cái tiêu chuẩn a...... "Đáp ứng ta!" Mộ Dung Thương trong lồng ngực như có lửa thiêu đốt, từ lúc bắt đầu nàng liền thích cùng hắn đối nghịch, nàng liền không thể nghe hắn lấy một lần? Hắn gắt gao thít chặt nàng eo, "Cô muốn còn dám đi tới chỗ như vậy, ta liền đánh gãy chân của cô......" "Mộ Dung Thương ngài phát cái gì điên?" Nàng ngây người, hai hàng lông mày nhíu lại, "Ngài không phải là...... ghen đi......" Nàng không nghĩ tới điều đó, nhưng hắn biểu hiện quá kỳ quái. Mộ Dung Thương ánh mắt giống đang xem quái vật, một phen đẩy ra nàng, "Tự luyến là bệnh." "Vậy ngài quản cái rắm." Nàng hừ một tiếng, đẩy hắn ra, đi lên lầu Mộ Dung Thương vẻ mặt bực bội, tức đến nghiến răng,khi anh quay đầu lại thấy mẫu thân âm thầm đứng ở cửa, chính vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm hắn cười như không cười.
"Mẹ, mẹ sao lại nhìn con như vậy?"
"Mẹ cảm thấy, Tiểu Trân đứa nhỏ này thực không tồi, con cảm thấy sao?" Mộ Dung phu nhân, người ở ngoài nhìn thấu, nhìn ra hai người này có chút gian tình "Cái gì thực không tồi......" Hắn thầm hô, nàng tồn tại chính là để chọc điên hắn "Hôm qua không thể ở lại, mẹ cảm thấy Tiểu Trân liền rất không tồi, mẹ xem nàng là quý nhân trong mệnh của con." Thương nhi hiện giờ thân thể tốt hơn phân nửa, đều là phúc phần nha đầu kia mang lại "Cái gì quý nhân, khắc tinh còn kém không nhiều lắm." Mộ Dung Thương không cho là đúng, chống quải trượng ngồi xuống sô pha, "Mẹ đừng nghĩ nhiều, con đối nàng không cảm giác, mẹ không cần xem náo nhiệt." "Mẹ mới lười đến quản, mẹ chỉ mong con nhanh khỏe lên, như vậy mẹ và cha con liền có thể đi ra ngoài tiêu dao......" Qua ba tuần sau, Mộ Dung Thương hoàn toàn khỏi hẳn, vì chúc mừng hắn một lần nữa đứng lên, Mộ Dung gia đã mở một bữa tiệc mừng., chính thương hai giới người tới không ít, còn có rất nhiều danh môn thiên kim. Nguyên bản nghe nói hắn kết hôn, các tiểu thư chưa lập gia đình yêu thầm hắn đều âm thầm tiếc nuối, kết quả hắn tai nạn ngoài ý muốn, bác sĩ đều nói hắn cả đời tàn phế, không nghĩ tới lại một lần nữa đứng lên...... "Thương tổng, anh hiện giờ lại khôi phục độc thân, lại không biết có thể cho em một cơ hội hay không, anh biết, em vẫn luôn thực ngưỡng mộ anh......" Mỹ nữ mặc tiểu lễ phục màu trắng kính rượu hắn, trong mắt tràn đầy tình ý. "Đúng vậy, không chỉ cô ấy, em cũng vậy......" Vài mỹ nữ bên cạnh đều hùa theo Mộ Dung Thương trong lòng cười nhạo, lúc trước hắn tàn tật, bọn họ không nhiệt tình như vậy, nếu không phải cô gái nhỏ kia, chính mình chỉ sợ hiện tại vẫn là trò cười lúc trà dư tửu hậu của những người này...... Nghĩ vậy, hắn nhịn không được ngước mắt tìm kiếm thân ảnh của nàng, này vừa thấy, rồi lại là giận dữ. Tần Trân đứng ngoài cửa phòng khách, đứng cạnh một người đàn ông đẹp trai anh tuấn, không biết nói gì, khiến cô cười đến hoa chi loạn chiến...... Hừ! Một chút không thấy, nàng liền thích quyến rũ người khác Mộ Dung Thương mặt mũi hầm hầm bước đến. Tần Trân chính là cùng soái ca chuyện trò vui vẻ, người này thông minh lại hài hước, không giống Mộ Dung Thương vừa dã man lại bá đạo, khiến nàng thập phần có hảo cảm, nghĩ kết giao bằng hữu này là không tồi,đang suy nghĩ đột nhiên cánh tay bị người hung hăng túm, nàng va chạm lồng ngực hắn, ly rượu trong tay cũng bị hất đổ
"Mộ Dung Thương!" Nàng cắn răng, người này là muốn làm mình xấu mặt ở trước mặt soái ca đi! "Tần Trân, cô có thể hay không kiểm điểm một chút?" Hắn đầy mặt vẻ mặt phẫn nộ gầm nhẹ. Tần Trân cười cười hướng chàng trai kia xin lỗi , trừng mắt với hắn: "Tôi nơi nào không biết kiềm chế? Rõ ràng là ngài dã man không nói lí."
|
Chương 7: Phần 1. Cứu vớt tổng tài tàn phế (7): Tổng tài thích ăn dấm "Đừng cho là ta không phát hiện, cô cùng nam nhân kia mắt đi mày lại!" Mộ Dung Thương càng nghĩ càng bốc hỏa, người này chính là thích rêu rao, mỗi lần thấy đều khiến cho hắn tức điên "Ngài nên đi khám mắt." Nàng tức giận, càng ở chung càng lâu nàng càng cảm nhận được sâu sắc cái gì gọi là bá đạo. "Mộ Dung Thương tôi nhắc nhở ngài, không cần luôn vượt qua ranh giới của tôi , chúng ta chỉ là quan hệ thuê mướn, ngài không phải mẹ tôi!" Nàng rốt cuộc nhịn không được hướng hắn phun trào. "Ranh giới?" Mộ Dung Thương lườm nàng, chính mình thật là có chút quá đáng. Nhưng quả thật hắn không thể kiểm soát được bản thân, ai bảo nàng luôn làm cho hắn tức giận chứ "Chính là. Về sau ngài cũng không còn quản được nữa rồi. Tôi đã xin phép phu nhân, bắt đầu nghỉ từ ngày mai ." Thân thể hắn đã khôi phục,lưu lại cũng nhàm chán "Cô phải đi sao." Mộ Dung Thương đột nhiên có chút bực bội. "Đương nhiên phải đi, hơn nữa tôi cũng phải khai giảng, còn có bài tập phải làm nữa." Nàng vẻ mặt nhẹ nhõm, mỗi ngày ở cùng gia hỏa hống hách này làm thần kinh của nàng lúc nào cũng căng như dây đàn, rời đi thư giãn một chút cũng tốt. Mộ Dung Thương nhìn nàng, trong lòng nảy sinh ra một chút thất vọng, muốn mở miệng lưu nàng lại, nhưng lại không tìm được lý do phù hợp Ngày hôm sau Tần Trân rời đi, về đến nhà, sau khi Tần phụ cùng mẹ kế thấy nàng nộp lên một số tiền lớn, hơi liếc nhìn, cũng không hỏi đến nàng làm cái gì, chỉ soàn soạt đếm tiền. Tần Trân cũng không có hứng thú nói, trực tiếp mở cửa vào nhà, ngã vào trên giường nghỉ ngơi, trong đầu lại suy nghĩ, Mộ Dung Thương hắn, hẳn là có cảm giác với mình đi, trừ phi hắn đối mỗi người đàn bà đều như vậy bá đạo kỳ quái, nếu không thái độ của hắn thực là khả nghi.
Ngày kế, Tần Trân 9 giờ mới rời giường, Tần phụ cùng mẹ kế đều đi làm, chỉ còn lại có em gái cùng cha khác mẹ -Tần Tương ở nhà. Nàng lười biếng nằm ở trên sô pha, khi thấy Tần Trân, nhịn không được châm chọc: "Trang điểm rạng rỡ như vậy, là muốn quyến rũ ai? Đi giặt sạch quần áo cho tôi!" Tần Trân lười đôi co với nàng,đi rửa mặt sau đó chuẩn bị ra cửa. "Uy, tôi đang nói chuyện với chị!" Tần Tương thấy nàng không để ý tới mình, bực bội rống lên : "Chị điếc a! Tôi kêu chị giặt sạch quần áo cho tôi!" Tần Trân xách túi ra , nhìn nàng nhàn nhạt nói: "Cô thích trở thành một người khuyết tật là chuyện của cô, về sau đừng đối tôi vênh mặt hất hàm sai khiến." "Chị nói cái gì!" Tần Tương giận dữ,theo thói quen nhảy dựng lên quát nàng, trực tiếp bị Tần Trân một cái tát hất xuống ghế sô pha. "Tần Trân, chị, chị dám đánh tôi!" Tần Tương trợn tròn mắt, từ trước đến nay cô ta ở nhà yếu ớt, hôm nay lại dám phản kháng nàng như vậy Tần Trân nhìn lạnh lùng cười, sau đó sập cửa mà đi. Mộ Dung gia đưa tiền, nàng tự nhiên sẽ không giao hết cho ba Tần, Mộ Dung phu nhân cảm kích nàng chữa khỏi chân cho Mộ Dung Thương, còn đưa tặng nàng thêm một khoản nữa, chắc hẳn là sẽ không quá ít đi......
Quần áo trong nhà của nguyên chủ quá mức ấu trĩ đối với nàng, cho nên nàng chuẩn bị đi dạo phố mua chút quần áo. Mới vừa xuống lầu, đột nhiên phải đối mặt với nhiều bóng đen chặn đường mình. "Tiểu Trân, em, em mấy ngày này đi đâu? Tần bá bá lại không nói cho anh, anh đều vội muốn chết, anh cho rằng em mất tích, em không sao chứ?" Tần Trân khẽ nâng đầu, trước mặt là một thiếu niên tuấn tú ngũ quan tuấn nhã. Trong hai mắt hắn tràn đầy lo lắng. Vị này chính là hàng xóm của nguyên chủ, cũng coi như là thanh mai trúc mã, quan hệ thực thân mật. "Tiểu Trân, em nói gì đi!" "A Giám bồi em đi dạo phố đi." Nàng tròng mắt xoay chuyển, mở miệng nói. Dương Giám gật đầu, "Em muốn mua cái gì, anh đưa em đi." "Em muốn mua nội y, anh cũng muốn đưa em đi sao?" Nàng nhướng mày cười hỏi. Thiếu niên mặt nháy mắt đỏ, ngơ ngác nhìn nàng, tổng cảm thấy Tiểu Trân nơi nào không giống nhau...... "Đi thôi, đưa em đi mua đồ. Giữa trưa lại mời anh ăn cơm." Duỗi tay lôi kéo hắn khiến cho Dương Giám mặt nháy mắt hồng tới rồi bên tai. Tần Trân mua không ít đồ, đồ trang điểm quần áo giày dép. Dương Giám ở phía sau đảm đương trách nhiệm hộ tống, giúp nàng xách đồ. Nàng chọn 1 chiếc váy liền sọc đỏ đen, hơi hơi mở cửathiếu niên nói: "A Giám, tiến vào giúp em kéo khóa." Dương Giám tiến vào hỗ trợ kéo lên khóa kéo sau lưng, khi nàng xoay người lại khiến hắn sững sờ. Váy ngắn bó sát đem dáng người nàng gắt gao phác hoạ, hai chân thẳng tắp thon dài trắng mượt, cổ áo trễ ngực miêu tả sinh động hai vú, khe rãnh thật sâu khiến hắn hồn siêu phách lạc "Tiểu Trân, em, em muốn chọn bộ khác không?" Thiếu niên đỏ mặt, tuy biết Tiểu Trân là nữ sinh phát dục tốt nhất so với bạn bè cùng tuổi, nhưng ngày thường bị đồng phục rộng thùng thình che khuất, cho nên trước nay không cảm thấy có cái gì dụ hoặc, hiện giờ trước mắt một màn này, lại thiếu chút nữa làm hắn phun máu mũi.
"A Giám không thích?" Nàng nhướng mày cười, thật là một tiểu tử ngây thơ. "Không, không phải......" Hắn đầu lưỡi thắt, chỉ là cảm thấy không thích hợp với tuổi nàng. Đôi mắt vô pháp từ trên người nàng dời đi.Khi đi ra khỏi cửa hàng, không ít nam nhân đều ghé mắt nhìn nàng, hắn hung ác trừng trở về, nghĩ thầm may mắn nàng rủ mình đi cùng, bằng không nàng đi một mình như vậy, thực dễ dàng gặp gỡ sắc lang. Hai người vừa đi ra ngoài một nhà hàng, một chiếc Maybach đột nhiên sấn tới ngăn trở đường đi. Dương Giám theo bản năng ôm lấy nàng bảo hộ ở trong ngực, xoay người một cái tránh ra. Còn chưa kịp tìm chủ xe lý luận, người trên xe sắc mặt âm trầm đi tới, thấy hắn hùng hổ như vậy Dương Giám đem Tần Trân che ở phía sau, cả giận nói: "Anh lái xe kiểu gì vậy!" Mới vừa nói xong, đã bị người tới một phen đẩy ra. "Cô thật đúng là không chịu cô đơn, lúc này mới mấy ngày, đã đi tìm bạn trai?" Mộ Dung Thương trong ngực có 1 sự tức giận không hiểu, hung tợn trừng mắt với nàng "Mộ Dung Thương ngài dọa đến bạn tôi." Tần Trân ném cho hắn một cái xem thường đỡ lấy Dương Giám ,Mộ Dung Thương trong cơn giận dữ duỗi cánh tay đem nàng kéo trở về.
Dưới ảnh hưởng của quán tính, Tần Trân va vào lồng ngực của hắn, hai tuyết lê duyên dáng yêu kiều bị hắn đâm cho lung lay sắp đổ. Trước ngực mềm mại làm Mộ Dung Thương trong lòng rung động, cánh tay cầm lòng không đậu liền ôm lấy eo nàng. "Anh là ai, mau buông Tiểu Trân ra!" Dương Giám không sợ hắn khí thế dọa người, quát lên. Mộ Dung Thương nhẹ khịt mũi, không đem thiếu niên kêu gào để vào mắt, hướng nàng nói: "Cô sẽ không thích mao đầu tử như vậy đi?" "Mộ Dung tiên sinh thỉnh tự trọng, nơi này là ở chỗ công cộng." Nàng nhíu mày nhắc nhở, nhưng hiển nhiên đối với Mộ Dung Thương mặt dày thì nhắc nhở này vô dụng Mộ Dung Thương ôm chặt hơn nữa, khiến nàng dính sát vào ở ngực hắn, thấy nàng lộ nửa bộ ngực sữa, không biết bị bao nhiêu người nhìn, ngẫm lại khiến cho hắn bực bội. "Mộ Dung Thương, ngài trước buông tôi ra." Thiếu niên còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nàng nhẹ nhàng đẩy hạ, Mộ Dung Thương càng thêm không vui, "Cô muốn đi dùng cơm? Ta bồi cô." Tần Trân thở sâu, ngẩng đầu nhìn hắn, "Mộ Dung Thương ngài rốt cuộc đang làm cái gì? Thân thể của ngài đã khỏe, hiện tại việc nên làm, chẳng lẽ không phải là đi tìm Trang tiểu thư về sao?" Mộ Dung Thương sắc mặt khẽ biến, vòng tay chậm rãi buông nàng ra. Tần Trân liền biết, phải giải quyết cái gai trong lòng hắn, mình mới hoàn toàn có cơ hội, cho nên nàng hiện tại sẽ không cùng hắn phát sinh cái gì. "A Giám, đi thôi." Nàng không hề liếc hắn, nỗ lực bỏ qua ánh mắt âm trầm sau lưng, lôi kéo Dương Giám vào nhà ăn. Mộ Dung Thương lên xe, mặt vô biểu tình nói: "Đi thôi." Suy tư vài phút sau, hắn nhấc điện thoại, "Trần Thận, người ta tìm còn không có manh mối?" "Tôi đã tra được địa chỉ Trang tiểu thư, lão bản muốn thế nào tính toán?" "Nhắn lại đây đi." Hắn nhàn nhạt nói.
|
Chương 8: Phần 1. Cứu vớt tổng tài tàn phế (8): Mỗi ngày đều câu dẫn hắn Sáu giờ bay, thêm hai giờ chạy xe, Mộ Dung Thương xuất hiện ở bên ngoài một dãy nhà cho thuê cũ kỹ, nơi này phòng ốc dày đặc, ánh sáng âm u, hắn hơi nhíu mi, sau đó đi vào. Một lát sau, hắn gõ cửa một căn phòng trên tầng ba, cửa phòng mở ra, lộ ra 1 khuôn mặt biểu tình kinh sợ, "Thương...... Anh, anh, anh sao lại ở đây......" Đôi mắt lại nhìn xuống chân hắn, hắn không phải xảy ra tai nạn sao? "Không mời anh vào sao?" Hắn nhàn nhạt nói, Trang Tình vội vàng tránh ra mời hắn vào nhà, cố gắng kìm nén lo sợ trong lòng, rót cho hắn chén nước, "Uống chén nước đi." Mộ Dung Thương mắt đánh giá căn phòng, một phòng khách một phòng bếp thực nhỏ hẹp, hoàn toàn không thể so với phòng nàng ở trước kia, nàng liền tình nguyện cùng nam nhân kia ở chỗ như vậy, cũng không muốn kết hôn cùng hắn? "Thương, anh, không có việc gì thì tốt rồi......" Nàng nhìn chằm chằm vào chân hắn, thấy hắn cũng không có vẻ không khoẻ, trong lòng mới rốt cuộc yên tâm, lúc trước như vậy không màng tất cả đào hôn, qua mấy ngày, nàng mới từ trên báo chí biết hắn xảy ra tai nạn xe cộ, nàng trong lòng vừa áy náy vừa sợ hãi, lại không có chút dũng khí trở về xem hắn. Đôi mắt Mộ Dung Thương nháy mắt trở nên tối tăm, chỉ trầm giọng hỏi: "Em cũng chỉ có những lời này để nói với anh? Không có gì giải thích?" Trang Tình cứng đờ, cắn cắn môi, "Anh không hiểu em muốn gì, anh chỉ biết đưa tiền, đưa ngân sức cho em, Thương, em không phải rối gỗ của anh, em có tình cảm, chúng ta thật sự không hợp." "Không hợp?" Mộ Dung Thương đè nặng lửa giận, hắn không hiểu nàng muốn gì? Nàng không nói, sao hắn biết được? Không thích hắn đưa tiền, đưa châu báu vì sao chưa bao giờ nói! Cuối cùng hắn bắt lấy nàng trầm giọng nói: "Cùng anh trở về, chuyện cũ trước kia anh có thể bỏ qua." Trang Tình đẩy ra hắn, "Em sẽ không trở về, cầu anh thành toàn cho em..." Hắn đã làm hết thảy những gì mình có thể làm, Mộ Dung Thương hắn cũng có kiêu ngạo của mình, nàng khóc lóc cầu hắn buông tha nàng, hắn không có khả năng quỳ xuống cầu nàng. Mộ Dung Thương vẫn luôn ở hồi ức. Trang Tình là phục vụ sinh ở tiệm cà phê, không cẩn thận làm đổ cà phê lên người hắn, bị hắn chú ý. Nàng không giống tất cả nữ nhân hắn nhận thức trước kia, tâm địa thiện lương, diện mạo điềm mỹ, không nông cạn hám giàu, một nữ sinh đơn thuần như vậy, hắn động tâm, hắn không nghĩ tới kết quả sẽ là như thế này...... Sau khi trở lại, Mộ Dung Thương suy nghĩ hai ngày, quyết định ném xuống tình yêu này, có thể là vì phẫn nộ Trang Tình phản bội, cũng có thể là vì Tần Trân. Tiết tự học buổi tối đến tận 9 giờ giáo viên mới cho nghỉ, Tần Trân nghẹn đến mức hốt hoảng, bụng lại đói lả, đang chuẩn bị đi ăn khuya, lại thấy ở cổng trường có chiếc xe quen thuộc, có bóng người quen thuộc. Mộ Dung Thương chân bước tự tin, khuôn mặt khí chất anh tuấn lãnh trầm, chọc đến không ít người liếc mắt xem, đương nhiên càng hấp dẫn người chính là chiếc Maybach phía sau hắn. "Có việc sao?" Bị ngăn trở đường đi, nàng khó chịu ôm ngực ngẩng đầu. Mộ Dung Thương khóe miệng khẽ nhếch, "Ta đi gặp nàng, nàng sống rất khá. Ta từ bỏ nàng." "Nga?" Nàng nhướng mày, "Ngài không đem nàng cướp về? Điều này không giống tác phong của ngài." Nàng cho rằng theo tính cách dã man bá đạo của hắn, khẳng định sẽ trực tiếp đem người đóng gói cướp về, lại sẽ cầm tù, thế nhưng cứ như vậy từ bỏ? "Cô hiểu ta lắm sao ?" Mộ Dung Thương lúc trước buồn bực, khi nhìn thấy nàng, đột nhiên trở thành hư không, hơi hơi cúi người nhìn nàng, "Tần Trân, xem cô giúp ta mấy lần, ta cho cô một cái cơ hội, để cô làm nữ nhân của ta, như thế nào?" Tần Trân ngây người, vài giây sau ôm bụng cười cười to.
"Nếu ngài thật muốn cảm kích tôi, cho tôi tiền đi, tôi thực thiếu tiền." Nàng mở ra tay đưa về phía hắn, chớp chớp mắt, "Lý do này của ngài cũng không thể thuyết phục tôi làm bạn gái ngài." Hắn suy nghĩ, thay đổi lý do, "Những ngày tháng ta thống khổ nhất, là cô chăm sóc ta, tuy rằng cô thực đáng giận, tuy vậy không phải không có chỗ đáng khen." Hắn cũng không có nói bừa, những ngày hắn thống khổ suy sút nhất, người này xuất hiện, mạnh mẽ kéo hắn ra từ trong bóng tối... "Cái này, tôi chỉ là tận lực với chức trách, cuối cùng Mộ Dung phu nhân trả thù lao thực cao, tôi nói rồi, tôi rất có chức nghiệp đạo đức......" "Đó là suy nghĩ của cô." Mộ Dung Thương nhẹ nâng cằm nàng, chóp mũi đối chóp mũi nàng, thanh âm nhịn không được nhẹ chút: "Cô không phải nói cô là tới cứu vớt ta?"
Tần Trân không dấu vết tưởng lui ra phía sau, lại bị hắn đột nhiên kéo vào trong lòng ngực, Mộ Dung Thương thấy nàng lâu không đáp ứng, đã không còn có kiên nhẫn, trực tiếp khiêng nàng lên xe, "Ta đưa cô về nhà." "Mộ Dung Thương! Ngài sao lại biến thành người dã man như vậy?" Mộ Dung Thương ha ha cười, đem nàng ôm chặt trong lòng ngực, "Liền như vậy quyết định, về sau anh là nam nhân của em, em cách xa mấy mao đầu tiểu tử một chút cho anh......" "Em nhưng không đáp ứng." Nàng nhìn hắn xem thường, gia hỏa này quả nhiên vừa bình thường được không đến hai giây liền lại hiện nguyên hình. "Em không phải thích tiền sao, làm nữ nhân của anh, anh có thể cho em một tòa kim sơn." Hắn cúi đầu dụ hoặc nàng, người này mềm cứng không ăn, dầu muối không ăn, hắn chỉ có thể gãi đúng chỗ ngứa. "Tin tưởng năng lực kiếm tiền của anh, có thể cho em tiêu pha cả đời cũng không cần lo nghĩ......" "Là thực mê người......" Tần Trân biểu tình có chút giãy giụa, nhớ tới đại biệt thự cao cấp nhà Mộ Dung rộng gần 1 héc ta, xác thật là nàng phấn đấu mấy đời cũng không tới... Ngay khi Mộ Dung Thương cho rằng nàng phải đáp ứng, Tần Trân xoay chuyển tròng mắt, "Em đói bụng, em muốn đi ăn khuya." "Được, em muốn đi chỗ nào?" Mộ Dung Thương gật đầu, hỏi địa chỉ liền bảo tài xế quay đầu chuyển hướng. Vốn dĩ cho rằng theo tính cách nàng, sẽ đi nhà ăn cao cấp nào đó, kết quả chỗ nàng đến lại là chợ đêm bờ sông. "Nhìn cái gì?" Nàng tức giận nói, cầm lấy thực đơn gọi món ăn. Ánh mắt hắn nàng không phải xem không rõ, chỉ là lười giải thích, người không phải phi hắc tức bạch, nàng thích đi nhà ăn cao cấp ưu nhã an tĩnh, cũng thích tới loại quán ven đường ăn cơm, đại lão bản có gì khó hiểu đâu? Bên cạnh ngồi đều là nam nhân cởi trần, đột nhiên thấy hai người quần áo tinh xảo, khác hẳn những người chung quanh, tất cả đều nhịn ko được ghé mắt nhìn một cái, càng có nhiều ánh mắt nam nhân nhìn nàng chằm chằm. Nàng không thèm để ý, chỉ lấy cầm lấy ly bia. Mộ Dung Thương càng hung hăng nhíu mày, cởi áo khoác tây trang khoác ở trên người nàng, lúc này mới chặn ánh mắt sắc lang nhìn trộm. Nha đầu này thích rêu rao như vậy, đợi đến ngày ăn mệt, mới có thể biết sợ hãi! Tần Trân tửu lượng kinh người, một hơi uống hết năm sáu chai bia, vẫn như cũ không có ý dừng lại. Mộ Dung Thương không thể không ngăn nàng, "Em là ma men à? Muốn uống đến chết sao?" "Ai cần anh lo!" Nàng bất mãn muốn đoạt lại. Mộ Dung Thương hất đổ toàn bộ chai xuống đất, hung tợn trừng nàng, "Anh là nam nhân của em, mặc kệ em thì ai quản?" "Em không đáp ứng, ai đáp ứng rồi." Nàng để sát vào, hướng miệng hắn phun khí, "Mộ Dung Thương... Anh thật sự hảo gợi cảm..." Hắn môi mỏng thật sự gợi cảm đến muốn mệnh, mỗi lần thấy nàng đều nhịn không được muốn hôn lên, không biết có phải hay không bởi vì thân thể biến hóa ảnh hưởng, nàng cảm thấy mình càng ngày càng phát triển theo hướng sắc ma...... Mộ Dung Thương nhướng mày, môi cách cánh môi nàng bất quá mấy centimet, hắn nhẹ nhàng híp mắt, thấp giọng mê hoặc nói, "Anh đồng ý để em hôn anh." Mới vừa nói xong, hai tay Tần Trân liền treo trên cổ hắn, môi đỏ dính sát vào môi hắn. Tâm Mộ Dung Thương run lên, cảm giác được nàng muốn thối lui, hung hăng ấn nàng vào trong ngực, cúi đầu điên cuồng mút cánh môi nàng......
|
Chương 9: Phần 1. Cứu vớt tổng tài tàn phế (9): Đẩy ngã hắn giống như cưỡng gian! Tiểu nha đầu đáng chết này, quả nhiên yêu thầm hắn sao? Giống hệt như sắc nữ nhìn chằm chằm miệng hắn, đừng tưởng rằng hắn không phát hiện ra. Đã yêu thầm hắn, vì sao khi mình đề nghị, nàng lại cự tuyệt, lạt mềm buộc chặt sao? " n..." Môi bị hắn hung mãnh tham lam gặm cắn, nàng cảm giác như mình sắp bị hắn nuốt, nhịn không được hơi hơi đẩy ra, "Miệng em không phải xúc xích, anh kiềm chế một chút cho em......" Lại tiếp tục gặm sưng lên......
Mộ Dung Thương bế nàng lên xe, sau đó lại áp xuống, gắt gao lấp kín môi nàng, chà đạp đến khi đôi môi sưng đỏ, cuối cùng xâm nhập khoang miệng nàng, tư vị ngọt ngào làm hắn muốn ngừng mà không được... Tư vị nàng so với mình tưởng tượng còn ngọt hơn nhiều. "Đừng, đừng hôn." Môi sưng sưng, nàng đẩy mặt hắn ra. "Anh cách xa em một chút......" Bị hắn ôm lấy như vậy, trong lòng nàng dâng lên khát vọng mãnh liệt, có loại xúc động muốn đè ngã hắn, đáng chết Tiểu Bạch, đáng chết nhiệm vụ! Mộ Dung Thương không vui ôm lấy nàng, Tần Trân bị nắm hông ngồi ở trên đùi hắn, cảm giác được trên mông có cái gì đó cưng cứng cộm lên. Nàng đầu tiên là cứng người, tiện đà hét to, "Mộ Dung Thương, thu hồi súng của anh. Anh muốn động dục thì đi tìm nữ nhân của anh đi." Mộ Dung Thương nắm eo nàng ấn xuống, thứ đồ vật kia nhẹ nhàng đặt ở trên mông nàng. Thể xác và tinh thần nàng run rẩy, gia hỏa đáng chết, đây là đang câu dẫn nàng sao? "Em chính là nữ nhân của anh, em bảo anh tìm ai?" Lần đầu tiên gặp được nữ nhân "hiền huệ" như vậy, hắn lại tức giận đến sắp nội thương, Mộ Dung Thương vốn tự cao rằng biết nhìn người, nhưng lại hoàn toàn nhìn không thấu nàng, rõ ràng nàng nhỏ tuổi như vậy, không nên có nội tâm quỷ quyệt thâm trầm như vậy mới đúng. "Anh liền hoa hồng cũng chưa từng tặng, lại chưa từng theo đuổi em, như vậy còn dám nói em là nữ nhân của anh? Anh cũng quá không thành ý." Tần Trân nói, tay lại giở trò cách sơ mi trắng ở trên người hắn, sắc mê sờ soạng, mẹ nó, Mộ Dung Thương dáng người quá gợi cảm...... Cơ ngực, cơ bụng, nhân ngư tuyến này... Nàng đang sờ đến sung sướng, đột nhiên bàn tay to bên hông đột nhiên nắm chặt, đến mức nàng cảm thấy eo sắp bị chặt đứt. Vừa nhấc đầu, liền đối diện ánh mắt Mộ Dung Thương u ám nguy hiểm: "Nữ nhân, em nếu là sờ xuống nữa, cũng đừng trách anh không khách khí......" Đồ vật dưới mông hung hăng đụng xuống, đụng đến trong lòng nàng chợt giật mình...... Nữ nhân đáng chết liền thích câu dẫn hắn, câu dẫn hắn lại không thỏa mãn hắn, có nữ nhân đáng giận như vậy sao? Đối diện hai tròng mắt hắn tràn ngập dục hỏa, Tần Trân chẳng những không sợ, trong nội tâm còn dâng lên cổ khát vọng mãnh liệt, chỉ cảm thấy giờ phút này hắn gợi cảm đến muốn chết, mà trong đầu hai cái ác ma như đang đánh nhau. Ác ma Giáp nói, mẹ nó rất muốn làm hắn, muốn thượng hắn a...... Ác ma Ất nói, cần rụt rè, không cần vội, đừng để cho xúc động huỷ hoại một đời anh minh của ngươi...... Rụt rè cút!
Tần Trân quyết định thuận theo nội tâm, cấm dục sinh hoạt cũng là người sao? Trước mặt một nam nhân gợi cảm soái khí như vậy, không thượng hắn, quả thực không phải nàng Tần Trân...... Nghĩ như vậy, Tần Trân duỗi tay ấn hắn xuống, môi dùng sức dán lên cặp môi mỏng nàng mơ ước đã lâu. Mộ Dung Thương cả người chấn động, tiện đà đem nàng ôm đến càng khẩn, môi mỏng gắt gao áp vào đôi môi đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi cạy ra khớp hàm đi vào, đảo loạn ở trong đôi môi ngọt ngào của nàng...... Tần Trân bị hắn hôn, tay lại đi xuống, cởi bỏ cúc áo sơmi của hắn, lại cởi khóa kéo trên áo đồng phục của mình, bên trong đồng phục rộng thùng thình, nàng chỉ mặc đúng kiện nội y, sau khi cởi bỏ khóa kéo, quần áo chảy xuống, tức khắc lộ ra vai ngọc, hai vú cũng bại lộ trong không khí...... Mộ Dung Thương nguyên bản đang hôn nàng đến quên mình, khóe mắt dư quang lại thấy nàng để lộ ra ngực trắng non mềm, trong lòng cả kinh, tức khắc đẩy nàng ra. "Thế nào?" Nàng liếm liếm môi bất mãn nói, cảm giác đang hưng phấn, hắn thế nào ngừng? Mộ Dung Thương sắc mặt đen như đáy nồi, kéo lên đồng phục cho nàng, hung tợn nói, "Thân thể của em chỉ anh mới có thể xem." Nếu là nữ nhân khác, hắn không ngại ở trên xe chơi xe chấn, nhưng nàng, lại làm hắn không vui, trên xe còn có tài xế nữa...... Càng bực chính là nàng, này tiểu nha đầu tác phong quá lớn mật, vừa thấy liền biết giống hắn là người theo chủ nghĩa hưởng lạc...... Nàng ngồi xuống, "Mộ Dung Thương, anh thật làm người mất hứng......" Xe chấn nhiều kích thích a...... Nghĩ, ngón tay bất mãn ninh hắn trước ngực một viên đầu vú nhéo đùa bỡn, "Không chơi liền tính......" Nhìn khuôn mặt nhỏ của nàng không được thỏa mãn, Mộ Dung Thương âm thầm nghiến răng, đầu vú bị nàng niết đến sinh đau, nhịn không được khẽ nhíu mày, dự cảm đến chính mình về sau sinh hoạt sẽ thập phần xuất sắc. Hung hăng ôm khẩn eo nàng, tiến đến bên tai nàng, "Đi khách sạn." Nàng muốn chơi xe chấn, hắn cũng không phải không thể thỏa mãn, chỉ cần lái xe chính là mình, trên xe không có nam nhân khác là được...... Nàng xoay chuyển đôi mắt, "Vậy anh nghe em. Hắn ôm chặt nàng, ám ách thanh nói: "Được."
Vừa tới khách sạn, cửa phòng mở ra, Tần Trân so với hắn còn gấp, đóng cửa lại liền nắm cổ áo của hắn sau đó lôi kéo vào phòng ngủ rồi đem hắn đẩy ngã "Từ từ, nữ nhân em sao lại gấp như vậy?" Mộ Dung Thương bị nhiệt tình của nàng làm ngạc nhiên. Hắn tưởng tượng chính là muốn từ từ tới, muốn cho hai người lần đầu tiên lưu lại ấn tượng tốt đẹp, kết quả nàng so với chính mình còn gấp hơn Tần Trân hừ một tiếng, ngồi ngang eo, duỗi tay kéo ra cà vạt, lột sạch áo sơmi của hắn, khi hắn đang muốn mở miệng, cúi đầu ôm mặt hắn hôn môi, đầu lưỡi cạy ra đôi môi, chui vào trong miệng hắn, một tay kia từ lồng ngực bóng loáng rắn chắc một đường trượt xuống, cởi ra dây lưng, sau đó chui vào trong quần, cầm đồ vật của hắn… Kỹ năng của nàng thành thạo mà mãnh liệt, như rơi xuống mưa rền gió dữ, Mộ Dung Thương bị hôn đến cả người đều mau xụi lơ, thân thể thực thoải mái, trong lòng lại không quá thoải mái...... Đột nhiên đẩy nàng ra, sắc mặt âm trầm nói: "Kỹ thuật hôn của em tốt như vậy, ai dạy?" Chính mình sớm đem nàng tổ tông tám đời đều điều tra rõ, điều tra nói nàng cũng không có bạn trai, nhưng nàng phản ứng không một chút ngây ngô...... "Mộ Dung Thương, anh sao lại lắm chuyện như vậy? Em thiên phú tốt không được sao?" Tần Trân rất là mất hứng, cảm giác giống như là đang ở cao trào đột nhiên bị héo. "Thôi đi, sớm biết rằng anh phiền toái như vậy, em liền tìm người khác......" Vài lần bị đánh gãy hứng thú, nàng trong lòng có điểm khó chịu, loại việc làm tình, cũng là muốn làm với người phù hợp, hiển nhiên hiện tại nàng sinh ra hoài nghi, nhiệm vụ này còn có thể hoàn thành sao, hai người nhìn tính nết tương tự, nhưng kỳ thật lại không dung hòa lẫn nhau, nàng cảm thấy chính mình không thành vấn đề, chủ yếu vấn đề là hắn quá bá đạo...... "Em dám!" Mộ Dung Thương giận tím mặt, hung hăng đem nàng túm lại, Tần Trân ngã vào trên ngực hắn, mới vừa giãy giụa đứng dậy, đã bị hắn gắt gao ôm. "Nữ nhân, em có phải hay không muốn tức chết anh!" Mộ Dung Thương ôm chặt nàng, hung tợn trừng mắt. Hắn cảm thấy khi ở bên nàng , hắn có khả năng bị giảm thọ 10 năm Tần Trân đôi tay chống ở trên ngực hắn, cùng hắn kéo giãn khoảng cách, nhưng eo vẫn là bị hắn gắt gao giam cầm. "Mộ Dung Thương, anh đối với mỗi người đàn bà đều như vậy, hay chỉ là đối với em?" Nàng trong lòng thực tức giận, nhưng lúc này cảm thấy cần biết rõ vấn đề này, nếu giống như nàng suy đoán, nàng có lẽ có thể tha thứ hắn. "Em cho là sao?" Mộ Dung Thương hếch mũi phun lửa giận, "Em cảm thấy anh nhàn rỗi, thích xen vào việc của người khác như vậy?" Nàng chớp chớp mắt, ngón tay ở trên má nhẹ nhàng trượt xuống, không quá tin tưởng nói: "Mấy tình nhân trước kia của anh đâu..." Trên tư liệu đều viết rành mạch cuộc đời hắn, trước kia hắn có rất nhiều nữ nhân...
Mộ Dung Thương cứng giọng, "Em không giống bọn họ" Tần Trân nghĩ nghĩ lại hỏi, "Không giống đến mức nào? Nếu, nếu em ở bên anh, anh còn muốn lưu lại các nàng hay không?" Mộ Dung Thương lăng hạ, tiện đà đắc ý cười: "Em đang ghen sao?" Nàng trong lòng mắt trợn trắng, nàng còn chưa ăn dấm chua đâu, chẳng qua là đang xác định, người này rốt cuộc là muốn thế nào, nàng mới biết được sau này cần tiến hành thế nào......
|