Hợp Đồng Anh Yêu Em
|
|
" Bình tĩnh để anh nói hết , từ ngày Hân đi anh chưa bao giờ mang ai khác đến đây cũng không có yêu người nào chuyện đó em đêu biết, anh hoàn toàn nhẫn nhịn anh trai của em không hề dối lòng nếu không anh đã tìm bừa một người kết hôn rồi việc gì phải đợi, đúng không ? Nhưng cô ấy là ngoại lệ, không phải yêu mà đem Khả Ái về là vì cô ta hoàn cảnh khó khăn đứa trẻ cũng cần chăm sóc, chính em cũng hiểu đạo lí giúp người lúc hoạn nạn phải không ?" anh mềm dịu giải thích tất nhiên cô cứng hóng nhưng vẫn ấm ức thay nó. " Anh có biết thiên hạ ai cũng nói anh cùng bạn gái có thai không hả ?" " Anh không có làm anh không thẹn với lòng." Anh nhanh chóng đáp. " Nhưng, Nhưng... Anh Hân nghe thấy không đau lòng tới chết mới lạ." Anh vốn đã nghĩ đến trường hợp này nên nhanh chóng lấy ra một hộp nhỏ tinh xảo, cầm trên tay lắc qua lắc lại " Anh vốn đã đeo một nhẫn, nhẫn còn lại cũng là đợi anh trai em về, Khả Ái hoàn toàn không có đeo và không có khả năng đeo nhẫn này" Bây giờ bất giác mới thấy ngón áp út đã được đeo một chiếc nhẫn vàng trắng sáng lung linh, lâu ngày không để ý nhưng hình như nhẫn đã được đeo lâu rồi. " Nhưng, anh ấy đâu biết ?" " Anh tin Hân hiểu anh yêu em ấy đến thế nào. Chuyện năm đó cũng là hiểu lầm." Lily không nói gì khẽ cúi đầu, lỗi lầm năm đó cũng là có phần cô góp sức mà lên, hiện tại không biết nói gì với người bị hại ngồi bên cạch chỉ im lặng thầm mong mọi thứ anh nói đều là thật. Còn Khả Ái, cãi nhau một hồi mệt mỏi nghe ngồi hai anh em họ nói chuyện đến ngán đã vào bếp uống nước sau đó lấy thêm hai ly nước để trước mặt anh và Lily. " Tôi nói rồi, tôi hoàn toàn không yêu hắn ta, đẹp trai có mà không hoàn hảo, địa vị có rất giàu là khác, tuổi cũng trẻ, căn bản hoàn hảo tôi cũng đã rung động vài lần mới gạp nhưng trên hết hắn mù quáng YÊU vợ hết mực, muốn xen vào giữa cũng chả được, ngoài ra hắn ta là kẻ chỉ lên ngắm không nên yêu, tính khí như vậy tôi chịu không nổi, cũng phục bà xã cậu ta nhất cử nhất động đêu yêu được tên cứng đầu này." Về điểm này Lạc Lily hoàn toàn đồng ý với Khả Ái, cô và anh đã quen từ bé hoàn toàn thấy anh cứng đầu khó bảo, nhất là yêu anh trai của cô đến vô điều kiện, bây giờ bình tĩnh thấy việc cặp bồ , ngoại tình hoàn toàn không thể, chờ nó đến ba năm "ăn vụng" thì có nhưng chưa bao giờ có ý định san sẻ tình yêu của mình cho ai khác ngoài nó làm cô yên tâm cho hạnh phúc giữa hai người họ. " Anh xin lỗi đã làm em hiểu lầm, tối nay anh sẽ sang nhà nói rõ chuyện với hai bác ." Anh nhẹ nhàng xoa đầu Lily, cô cũng nhẹ gật đầu, tính khí vốn nóng nảy bây giờ mới dịu vài phần mà suy ngẫm cũng ngẫm ra không ít điều. " Em...cũng xin lỗi dã không nghĩ kĩ, hai người đừng để bụng, chuyện người ngoài nói kệ họ, anh yêu anh trai em là được." Cô trần trừ nói nhỏ trong họng. " Dễ thương quá đi ! " Chả hiểu nối bỗng nhiên Khả Ái ôm Lạc Lily vào lòng mà xoa xoa cái đầu." Chị cũng muốn có em gái như em a." Cô như fan gặp thần tượng ôm chặt Lily. " Buông ! ngột thở quá." " A ! Xin lỗi" Cãi nhau cho thoả giờ lại thân thiết như người một nhà, Lạc Lily cùng Khả Ái còn cao hứng gọi nhau là chị em, Khả Ái cũng đem thân phận "mẹ ba" gắn cho Lạc Lily. Cùng nhau ăn một bữa cơm linh đình cuối cùng tối ba người sang Lạc gia nói rõ cho hai bên phụ mẫu cả Lạc Đình Dương cùng phu nhân cũng như cha anh- Phùng Tổ Ngạn nhất trí giữ Khả Ái lại, coi cô cũng như con trong nhà. . . Một thời gian sau, Lạc Đình Dương cùng phu nhân không chê bai thân phận mồ côi mà còn mang cô nhận làm con nuôi lấy tên Lạc Khả Ái. . . . Hai tháng sau, Khả Ái ở bệnh viện AAA sinh hạ một cậu bé kháu khỉnh đặt tên Lạc Minh, thoạt nhìn hoàn toàn giống Khả Ái , vừa nhanh nhẹn vừa xinh đẹp khoẻ mạnh. Cả nhà Lạc gia, Phùng gia hân hoan đón đứa trẻ, vui vẻ nhìn đứa trẻ mà mong nó mãi khoẻ mạnh. Trên giấy khai sinh cũng là lấy mẹ độc thân đăng kí lấy họ Lạc làm họ đứa bé. Chỉ có điều là nhất định gọi Lạc Lily là mẹ ba , gọi Phùng Gia An cha nuôi, gọi Lạc Đình Dương cùng phu nhân là ông bà ngoại, Phùng Tổ Ngạn ông nội, một nhà đoàn tụ. . . . Mỹ ! Suốt mọi chuyện ở nhà đều được em gái Lily đều viết mail cho nó từ chuyện nhận chị gái Lạc Khả Ái, tự nhiên được lên chức mẹ ba còn nói cha cùng gì được gọi là ông bà ngoại làm nó vui mừng không ngừng mong sớm về Việt Nam gặp đứa trẻ này. Chỉ có điều chuyện tại sao gặp được chị Khả Ái cũng như chuyện liên quan đến anh đều không đả động nửa chữ. Chính nó từ ngày ra đi nhớ anh đến đau buốt trái tim nhưng một mực dặn người nhà không ai được đem chuyện anh kể cho nó vì nó sợ sẽ nghe đến điều nó không muốn nghe, nhắc đến điều nó không muốn biết. Mặt khác, chính anh cũng không muốn cho nó hay tin mình như thế nào , anh mong nó không bị tình yêu làm cho mất đi tương lai sau này mà. Hai người ở xa nhau, một người sợ một người lo cứ vậy mà hiểu lầm thêm hiểu lầm không thể nói rõ, nhưng tình cảm vẫn cứ như lúc đầu toàn tâm toàn ý nhớ về nhau.
|
******* Ngoại Truyên ! Couple Alex <3 Lily ^^ . Ngoại truyện này là thử viết nam x nữ các bạn có thể bỏ qua. Ngoại truyện về cặp đôi ngốc em gái của Hân và bạn cùng phòng của Hân. Cậu ngốc Alex và Nữ Vương Lạc Lily ... Không biết cuộc đời Alex sẽ về đâu ^^[i][u] Ngoại truyện 1 : Gặp gỡ Đang đọc mail của Lily, Alex bất ngờ chạy vào phòng. " Harry ! Helppppp meeeeee ! " Alex ôm chặt người đang ngồi máy tính cười một mình ngây ngốc. " Sao vậy? Nợ tiền ai sao ?" " Không có ! " " Thế tại sao vừa về đã ôm chặt tớ?" " Tôi bị người ta lăng mạ?" " Cậu? Bị lăng mạ?" nó cười một tràng chảy cả nước mắt. Ai ở đây cũng biết Alex như một con gấu di động, to cao cơ bắp, lại còn là tiền vệ đội bóng bầu dục quyền năng nào ai dám động cơ chứ ? Vậy mà có kẻ coi trời bằng vung lăng mạ hắn sao ? Không thể tin ! " Tôi không có đùa ! Tôi bị người ta nhục mạ trên FB." Hắn mặt bực tức bật thẳng đứng tay nắm trước mặt " Mà còn là con gái, tức chết mất !" " Ha ha ha thì ra là con gái ! Vậy sao tìm tôi, tôi đâu làm gì được !" " Cô ta ... Cậu...Cô ta... haizzz! Nói chung cô ta quen cậu, lại còn là người Việt." Hắn nhanh chóng lấy cái máy tính bảng lăn lóc trên giường mở ra FB của cô nàng kia, chỉ vào bức ảnh có mặt nó " ĐÂY NÀY ! Có Harry chụp cùng." Nó ngây ngốc mất 5s sau đó phá lên cười lớn như trúng tà...Làm Alex bực tưc thêm bực tức. " NÀY ! Cậu cũng trêu tôi sao ?" " KHông có không có...ha ha ha..." Nó lấy tay ôm bụng cười khanh khách." Cô này bắt nạt cậu như sao kể đi." " Cô ta... Cô ta nói tôi to lớn lại còn thô kệch vô cùng xấu xí lại còn nói tôi tay tôi như thế kia sẽ làm hỏng dây đàn..." Alex nói một hồi bực mình dồn lên lấy cái gối bông đấm vài cái. " Alex ! Alex ! Bình tĩnh..." Nó tiến lại kéo ghế đẩy anh bạn xuống. " Uống nước đi , bớt nóng ! " Nó lấy chai nước mở lăp đưa cho anh bạn." Hỏi thật sao lại nói chuyện gì lại cãi nhau?" " Haizzz! Tôi chỉ tìm kiếm linh tinh ra tên cô ta kết quả thực sự thích vẻ đẹp của cô ta mà viết cho ta " Amazing ! You're really beautiful ! You like a baby bear (gấu nhỏ) !" có vậy thôi mà cô ta chả hiểu lấy đâu thông tin mà đàn áp, nhục mạ tôi." Căn bản là cô gái kia chính là Lạc Lily em gái yêu quý của Lê Hân. Nó thở dài một hơi, ai cũng biết em gái nó ghét nhất là bị so sánh với cái gì đó quá to lớn đặc biệt là gấu, không hiểu sao em gái nó ghét gấu đến vô cùng. Vậy mà... tên ngốc lại nói em nó giống "gấu nhỏ" khác gì sỉ nhục em nó trước. Đem toàn bộ sự việc phân tích rõ ràng cho anh bạn này cuối cùng Alex cũng ngây ngốc hiểu vấn đề nhìn nó ngây ngô. " Oops ! Tôi làm sai rồi sao ?" " Exactly ! " " Mà sao cô ta lại là em gái cậu , Harry cậu họ Lee, cô ta họ Law !" Lại bị tên ngốc Alex bức cho tới phải nói hết tất cả chuyện nhà, cuối cùng bạn trẻ Alex nghe xong không những thông suốt còn vô cùng buồn bã xin lỗi đã nhắc đến chuyện không vui nhà nó. Nó cũng vui vẻ nói câu không sao. Alex hiểu rồi nhận lỗi gửi một tin dài thật dài cho Lily xin lỗi đã làm cô tưc giận. Ngày hôm sau nhận được dòng chữ " Không sao ! :)" không hiểu sao trong lòng Alex vui không tả nổi , nhìn màn hình máy tính với dòng chữ nhỏ bé mà ngơ người. Cô Lily Law này thật rất thú vị. Theo con mắt của Alex có lẽ Lily này còn đẹp hơn nha.
|
Hối lỗi part 2 !!!!!! Ra chap liên tiếp lun... Sáng mùa đông ở New York thật sự rất lạnh, trời hôm nay không có tuyết nhưng vẫn ảm đạm mây mù che, nó ngọ nguậy trong chăn bông ấm áp tắt chuông báo thức. Thời gian thật nhanh thoáng chốc vài tháng nữa nó đã tốt nghiệp đại học, cuộc sống vẫn cứ cố gắng hết mình, thực lực, thực tâm phấn đấu, cuối cùng cũng có nhà sản xuất âm nhạc đồng ý thu nhận nó. Nó đã sống gần bốn năm ở nơi này thật sự đã dần quen một mình làm mọi việc, những biểu hiện nũng nịu anh đã giảm đi rất nhiều, nhưng sáng nào dậy cũng thấy một mảng gối ướt, căn bản chính là "ngựa quen đường cũ" thiếu anh giấc ngủ thật lạnh lẽo đáng sợ, đã bốn năm chưa bao giờ được giấc ngủ ngon. " Alex , Alex, Dậy mau !" Nó chạy sang giường đối diện lay mạnh con gấu ngủ đông " Năm phút nữa thôi...Uhm..." " Cậu không nhớ hôm nay Lily sẽ sang đây chơi sao ?" Nó khoanh tay trước mặt, trừng con gấu kia một cái lập tức hiệu quả. Alex trong vòng ba giây bật dạy đứng nghiêm dưới cạch nó. " Mau chuẩn bị." Alex chạy nhanh vào phòng tắm đóng cửa, làm nó đứng im quan sát phì cười vì người bạn này. Lạc Lily vốn một năm trước vì hiểu lầm mà quen biết Alex, nói chuyện rất hợp hai người có thể coi là hơn mức bạn tốt. Nhưng anh bạn Alex đã bị em gái nó làm cho ngày nhớ đêm mong, đã rơi vào lưới tình của Lạc Lily, ngày đêm mong cô đến bên nhìn cô qua màn hình vi tính đã rất xinh đẹp không biết lúc ngoài đời thế nào... Việt Nam mùa này cũng đùng kì nghỉ tết nguyên đán, Lạc Lily thu xếp việc học rồi sang Mỹ thăm anh trai tiện thể có thể trực tiếp gặp người kia. Cô vốn ghét thứ gì to lớn bao gồm cả con người nhưng anh chàng Alex này có gì đó làm cô không thể ghét, nói chung chính là tính tình cực kì tốt, nói chuyện lại vui vẻ lại còn là người bảo vệ anh trai mình, đối với Alex đã sớm có chút cảm tình nam nữ chỉ là cao ngạo không thể chủ động bày tỏ. Sân bay John F. Kennedy , Mĩ ... Bay suốt cả một ngày trời cuối cùng cô cũng đặt chân đến New York. Vừa đẩy hành lí qua khỏi cửa liền nhìn thấy người to lớn hoàn toàn che khuất Lê Hân vẫy tay nhiệt tình cùng tấm biển " Lily Law". Thật không ngờ tên này lại to lớn đến vậy, cô lo lắng nhẹ thở dài thân hình kia có phần doạ chết cô. Vừa nhìn thấy dáng người em gái nó huých nhẹ vào tay Alex rồi chỉ chỉ. Trong mắt Alex là một người vô cùng xinh đẹp. Thân hình cao ráo hơi gầy giống như bạn cùng phòng Harry, mái tóc màu đỏ buông dài rực rỡ ấm áp trong thời tiết lạnh này, khuôn mặt thanh tú thon gọn đôi mắt to miệng nhỏ sắc nét đúng là anh em nhà mỹ nhân ai cũng vô cùng xinh đẹp. Nhìn người bạn FB khoác chiếc áo dạ màu đỏ đậm có vẻ hơi run, Alex chạy nhanh đến lịch sự cửi bớt một áo khoác ngoài đưa cho Lily, cô cũng nhẹ nhàng nhìn rồi khoác chiếc áo lên mình. Chiếc áo to đến lỗi che hết tay cô dù cô không hề nhỏ bé nhưng cũng như "bơi" trong áo của con gấu to lớn này. Mùi chiếc áo khoác nhè nhẹ mùi hoa cỏ thật rất êm dịu trái ngược với thân hình kia. Cuối cùng thì hành lí cũng được Alex một tay xách gọn, hai tay nhẹ chạm vào nhau rồi cả hai quay bốn mắt đối diện, ngọt ngào mà đỏ mặt... " E hèm ! Hai người có thấy trời đang lạnh lên không ?" Nó đứng một góc thật không thể để hai đứa ngốc này chết đứng nhìn nhau ở sân bay liền chỉ tay ra ngoài có taxi chờ sẵn. " Lily, mau vào xe " Nó nắm lấy tay em gái theo sau Alex đang xách đồ phía trước. " Anh ! bây giờ mới thấy anh khác quá ! " Cô nhìn nó cười thật tươi. " Khác ? Khác gì ?" " Em đang đi giầy cao gót nè mà cao không bằng anh ! Lớn rồi ha ! " Cô xiết chặt tay anh trai mình, nó cũng nhìn em gái cười hiền rồi lặp tức mở cửa xe cho cô. Nó tìm khách sạn khá ổn đưa cô đến đó, chuẩn bị xong phòng cất hành lí liền cùng cô và Alex quay về trường thăm quan. Thật sự mọi khi có một mĩ nhân Châu Á đã đủ chết người giờ đến tận hai người còn cùng nhau thân mệt nói chuyện làm nam nữ sinh viên ở đây không ngừng quay đầu nhìn theo. Một người là nam nhân thân hình mỏng manh mái tóc đen óng ả cùng khuôn mặt tựa mộng mị đẹp đến ngắm cũng thoả giờ còn kèm nụ cười không ngừng truyền đạt cảm xúc. Người còn lại là người con gái với thân hình người mẫu, vừa cao vừa gầy khuôn mặt chả kém nam nhân bên cạch, còn đặc biệt mái tóc đỏ đậm buông dài tôn làn da trắng đang ửng hồng vì lạnh. Hai người làm bao trái tim rụng rời trong đó có người tên Alex đang ngây ngốc đi bên cạch nó không ngoại lệ. " Hai người muốn đến căng-tin không ?" Alex thăm dò ý kiến hai anh em, cả hai cười tươi mà đồng ý. " Cảm ơn ! " Alex bưng khay coffe nóng cùng hai li ca-cao đưa đến hai anh em. " Anh hai, anh có muốn xem ảnh cháu trai không ?" ( Tiếng Việt) Lily lấy điện thoại mở ra rất nhiều hình của Lê Minh con trai Khả Ái, nhóc vừa tròn một tuổi. thực sự giống nó đến không tưởng, từng nét, từng nét phi thường giống. " Anh muốn xem không ?" (Tiếng Anh) Lily dời điện thoại nhìn Alex, Alex ngỡ ngàng còn tưởng đây là con cô vì đoạn hội thoại lúc nãy cũng chỉ có nó và cô hiểu. " C....Con trai cô sao ?" Alex ngạc nhiên, đau buồn hỏi cô " Không có ! Cháu trai tôi, tôi còn một chị gái nuôi." " Ah ! phewww ! Woah ! Rất giống Harry !" " Đúng vậy nha ! " .... Câu chuyện ba người rất vui, nhưng cuối cùng thì Alex cũng bị CLB gọi đi tập chỉ còn lại hai anh em nó. Hai người trầm mặc hơn, nói mọi chuyện về gia đình về tương lai, nói đến cùng thì cũng đã động đến anh. " Uhm... Anh ấy vẫn khoẻ chứ ?" nó nhịn không nổi hỏi cô, " Ổn mà ! Có điều không bằng lúc trước... Anh, chuyện mấy năm trước là hi..." Cô chưa kịp nói hết câu đã bị anh che miệng lại. " Ổn là được, mau về khách sạn nghỉ đi." Nó mong chóng trôn chặt cái ý định hỏi về anh, liên tiếp nhanh chóng đưa cô về khách sạn sau đó quay về kí túc xá. Vẫn cứ dặn lòng là không được yêu không được nhớ nữa nhưng căn bản là không có khả năng làm được... ... Việt Nam , giữa đêm khuya, một nam nhi độc thân tay cầm bình sữa, tay bế một nhóc con một tuổi dụ nó uống sữa. Cũng vì được nhận làm cha nuôi mà anh bị "chị vợ" Khả Ái bắt chăm sóc đứa con này, sau đó Khả Ái liền cùng người lớn Phùng-Lạc hai gia đình đi Maldives nghỉ ngơi giao trách nghiệm chăm sóc cho Phùng Gia An. Đang không biết làm cách nào cho con trai ngủ, anh nhận được video call của Lily liền mở ra chưa kịp chào hỏi đẩy nghiệm vụ giỗ đứa trẻ cho cô. " Mau mau làm nó nín ." Anh liền quay camera về phía nhóc con trên tay. Cô cũng chịu đành nhẹ nhàng hát rồi nói vài câu dụ dỗ đứa trẻ yên lặng rồi ngủ gật trên tay anh, bế nhóc con vào lôi sau đó mới gọi lại cho Lạc Lily. " Gọi anh có chuyện gì, có biết ở đây đang là đêm không ?" " Em cũng vì đường cùng thôi." " Chẳng lẽ Hân có chuyện?" Giọng anh nghẹn lại. " Không có ! Mà là anh có chuyện." " Chuyện ? Chuyện gì ?" " Anh trai em hiện đang có chút muốn quên tình cảm giữa hai người, hôm nay vô tình nói đến anh còn bị anh trai chặn lại nữa, không mau sang đây làm lành là có chuyện đó."
|
XIN CHÀO CÁC BẠN ! MÌNH HIỆN ĐANG ÔN THI VÀ GIA ĐÌNH CŨNG ĐANG CÓ VIỆC NÊN CHƯA CÓ RA TRUYỆN ĐƯỢC. VÔ CUNGF XIN LỖI. NHƯNG MÌNH VẪN THEO DÕI CMT VÀ Ý KIẾN CỦA CÁC BẠN. MÌNH CÓ CHÚT LƯU Ý CHO CÁC BẠN ĐÃ ĐANG ĐỌC TRUYỆN CỦA MÌNH, CÁC BẠN NÊN GỬI MESS CHO MÌNH , MÌNH SẼ TRẢ LỜI NHANH NHẤT KHÔNG BAO GIỜ TRỄ HIỆN HAY BỎ MESS CỦA CÁC BẠN, THỨ HAI MÌNH MONG DÙ CÓ XÍCH MÍCH KHÔNG ƯA NHAU NHƯNG "LÀM ƠN" ĐỪNG CMT -VÔ TỘI VẠ- VÀO ĐÂY SẼ LÀM LOÃNG TRUYỆN LÀM MẤT MẠCH TRUYỆN VÀ LÀM NGƯỜI SAU ĐỌC KHÓ KHĂN, CHUYỆN NÀY ĐÃ SẢY RA NHIỀU NHƯNG MÌNH VẪN MUỐN NHẮC LẠI, MÌNH KHÔNG CÓ PHẢI THIÊN TÀI, NHÀ VĂN HAY NGƯỜI VIẾT TRUYỆN LÂU NĂM CHỈ ĐƠN GIẢN MÌNH MUỐN VÀ THÍCH VIẾT RA NHỮNG Ý TƯỞNG CỦA BẢN THÂN, BẠN NÀO KHÔNG CÓ HỨNG, KHÔNG MUỐN ĐỌC HOẶC "PHÁ HOẠI" TRUYỆN CỦA MÌNH THÌ MÌNH MỜI CÁC BẠN ẤN NÚT BACK HOẶC CTRL+F4. XIN LỖI MÌNH KHÔNG PHẢI CON Rối MUỐN LÀM GÌ THÌ LÀM, MUỐN SAI GÌ THÌ , BẠN NÀO STRAIGHT "KÌ THỊ" TGT3 THÌ "CÚT" KHÔNG TIẾP... Demo chap sau.... Lê Hân chính thức bước vào showbiz, Gia An chính thức "thâu tóm" Lê Hân, cặp phụ Alex <3 Lily chính thức hẹn hò.. Xuất hiện người thứ 3 thực sự... Vô cùng nhiều nhé, xong chap này nếu còn đả kích nhau mình chắc chắn BỨC TỬ tất cả nhân vật THỀ LUN Anh có chút bất mãn sau đó thở dài rồi đáp lời. " Nếu có duyên mọi chuyện sẽ ổn, haizzz. . .muộn rồi anh đi ngủ nhé" Sau đó anh tắt điện thoại. Một mình vào phòng ngủ, thực sự là đang rối loạn không biết làm sao cho thoả đáng nhưng căn bản là anh không thể để người khác lo cho chuyện của mình đành lạnh lùng trả lời, sau đó nằm một mình tự trách bản thân không biết làm sao vào lúc này. Tự nhiên thấy chuyện của mình phức tạp cũng chả phức tạp mà đơn giản cũng chả đơn giản, một chuyện tình chả hiểu đầu đuôi, có lẽ đây là cái gia phải trả cho một cuộc tình đồng tính hoặc đơn giản là thử thách cho tình yêu này. Hơn nữa dù muốn cũng không thể để đứa nhỏ 1 tuổi bay lâu đến vậy, thôi thì để dịp khác. Cứ thế suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ say, sáng hôm sau mở mắt đầu có chút đau nhức, hơn nữa cũng không thể nghỉ việc, vào thời gian này công ty có rất nhiều việc liên quan đến đất đai, cổ phiếu không thể lơ nà, mang đứa nhỏ sang nhà một người bạn gửi rồi sau đó anh đến công ty. Vẫn như mọi khi, đến công ty với bộ vest đen cùng thân hình đẹp như bức tượng điêu khắ tinh xảo, anh bước vào văn phòng, ngồi xuống chiếc ghế đen đó, một tay mở laptop một tay cầm li coffe đen, lướt qua vài tin tức tài chính, sau đó kí duyệt vài hồ sơ. Đến trưa thực sự cơn đau đầu hành hạ, anh lại một thân một mình dặn dò thư kí Lan Lan không cho ai vào văn phòng làm phiền rồi nằm xuống cái sofa lớn ở góc văn phòng, đưa hai tay nắn nắn thái dương nhưng cơn đau đàu không thể cho anh nghỉ ngơi càng không thể ngủ, bật laptop dự định nghe chút nhạc cho dễ ngủ nào ngờ đập vào mắt anh là dòng Type giật gân " D.C ENT debut nghệ sĩ người Việt đầu tiên." gắn liền là khuôn mặt nó đang ngay đầu trang báo mạng này. Anh giật bắn, ngồi thẳng dậy, hai mắt mở to và vài sợi dây thần kinh bắt đầu giật giật. " Lan, mau vào văn phòng cho tôi." Anh nhấc điện thoại bàn gọi thư kí, lập túc sau vài giây cô thư kí đã đứng nghiêm trước mặt anh. " Đổng sự trưởng ! Anh có cần giữa giờ nghỉ trưa bực mình vậy không ?" Thư kí Lan nghĩ thầm trong đầu mà không dám trực tiếp nói , sợ rằng nói rồi tiền lương tháng này sẽ không cách mà bay. " Mau liên lạc đến D.C Ent cho tôi." " D.C Ent ? Đổng sự trưởng muốn đổi nghề ?" Cô giật mình nhìn chằm chằm anh. " Nhìn tôi giống muốn vậy à ? " Thư kí Lan không nói gì lẳng lặng cúi đầu rồi đi ra, chứng mười năm phút sau, điện thoại bàn kêu lên " Đổng sự trưởng, D.C Ent đang ở đầu dây số 2." " Tôi biết rồi." Sau đó anh nhấn số 2 ở bàn phím... " Xin chào, đây là công ty giải trí D.C Ent , xin hỏi ngày có việc gì ?" " Mau liên lạc với ông chủ của mấy người, nói Julien Feng tập đoàn Trần Tổ muốn gặp." " Xin chào ngài Feng, Không biết ngài muốn nói chuyện cùng tôi về vấn đề gì ?" Năm phút sau một người đàn ông nghe máy với danh nghĩa chủ tịch. Tập Đoàn tài chính Trần Tổ vốn rất có tiếng tăm, đối với Châu Á là một tập đoàn số một, đối với quốc tế tất nhiên cũng là công ty tài chính xuyên quốc gia không hề nhỏ bé, đối với cái công ty giải trí D.C này thì cũng chỉ là một công ty nhỏ bé mà thôi. " Xin lỗi đã làm phiền, nhưng tôi muốn mua lại công ty của mấy vị với mức giá do ngài quyết định.".... *****BẢN DEMO giới thiệu mở đầu chap sau...****
|
CONTINUE... Full chap....
Anh có chút bất mãn sau đó thở dài rồi đáp lời. " Nếu có duyên mọi chuyện sẽ ổn, haizzz. . .muộn rồi anh đi ngủ nhé" Sau đó anh tắt điện thoại. Một mình vào phòng ngủ, thực sự là đang rối loạn không biết làm sao cho thoả đáng nhưng căn bản là anh không thể để người khác lo cho chuyện của mình đành lạnh lùng trả lời, sau đó nằm một mình tự trách bản thân không biết làm sao vào lúc này. Tự nhiên thấy chuyện của mình phức tạp cũng chả phức tạp mà đơn giản cũng chả đơn giản, một chuyện tình chả hiểu đầu đuôi, có lẽ đây là cái gia phải trả cho một cuộc tình đồng tính hoặc đơn giản là thử thách cho tình yêu này. Hơn nữa dù muốn cũng không thể để đứa nhỏ 1 tuổi bay lâu đến vậy, thôi thì để dịp khác. Cứ thế suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ say, sáng hôm sau mở mắt đầu có chút đau nhức, hơn nữa cũng không thể nghỉ việc, vào thời gian này công ty có rất nhiều việc liên quan đến đất đai, cổ phiếu không thể lơ nà, mang đứa nhỏ sang nhà một người bạn gửi rồi sau đó anh đến công ty. Vẫn như mọi khi, đến công ty với bộ vest đen cùng thân hình đẹp như bức tượng điêu khắ tinh xảo, anh bước vào văn phòng, ngồi xuống chiếc ghế đen đó, một tay mở laptop một tay cầm li coffe đen, lướt qua vài tin tức tài chính, sau đó kí duyệt vài hồ sơ. Đến trưa thực sự cơn đau đầu hành hạ, anh lại một thân một mình dặn dò thư kí Lan Lan không cho ai vào văn phòng làm phiền rồi nằm xuống cái sofa lớn ở góc văn phòng, đưa hai tay nắn nắn thái dương nhưng cơn đau đàu không thể cho anh nghỉ ngơi càng không thể ngủ, bật laptop dự định nghe chút nhạc cho dễ ngủ nào ngờ đập vào mắt anh là dòng Type giật gân " D.C ENT debut nghệ sĩ người Việt đầu tiên." gắn liền là khuôn mặt nó đang ngay đầu trang báo mạng này. Anh giật bắn, ngồi thẳng dậy, hai mắt mở to và vài sợi dây thần kinh bắt đầu giật giật. " Lan, mau vào văn phòng cho tôi." Anh nhấc điện thoại bàn gọi thư kí, lập túc sau vài giây cô thư kí đã đứng nghiêm trước mặt anh. " Đổng sự trưởng ! Anh có cần giữa giờ nghỉ trưa bực mình vậy không ?" Thư kí Lan nghĩ thầm trong đầu mà không dám trực tiếp nói , sợ rằng nói rồi tiền lương tháng này sẽ không cách mà bay. " Mau liên lạc đến D.C Ent cho tôi." " D.C Ent ? Đổng sự trưởng muốn đổi nghề ?" Cô giật mình nhìn chằm chằm anh. " Nhìn tôi giống muốn vậy à ? " Thư kí Lan không nói gì lẳng lặng cúi đầu rồi đi ra, chứng mười năm phút sau, điện thoại bàn kêu lên " Đổng sự trưởng, D.C Ent đang ở đầu dây số 2." " Tôi biết rồi." Sau đó anh nhấn số 2 ở bàn phím... " Xin chào, đây là công ty giải trí D.C Ent , xin hỏi ngày có việc gì ?" " Mau liên lạc với ông chủ của mấy người, nói Julien Feng tập đoàn Trần Tổ muốn gặp." " Xin chào ngài Feng, Không biết ngài muốn nói chuyện cùng tôi về vấn đề gì ?" Năm phút sau một người đàn ông nghe máy với danh nghĩa chủ tịch. Tập Đoàn tài chính Trần Tổ vốn rất có tiếng tăm, đối với Châu Á là một tập đoàn số một, đối với quốc tế tất nhiên cũng là công ty tài chính xuyên quốc gia không hề nhỏ bé, đối với cái công ty giải trí D.C này thì cũng chỉ là một công ty nhỏ bé mà thôi. " Xin lỗi đã làm phiền, nhưng tôi muốn mua lại công ty của mấy vị với mức giá do ngài quyết định." " Xin lỗi, ngài Feng ngài ... ngài nới muốn muốn m...mua công ty nhỏ bé này ?" " Đúng" " ... Do chúng tôi đặt giá ?" " Không sai, mấy người còn có thể làm việc chỉ cần thay chủ tịch là tôi, trên danh nghĩa công ty là của ông, trên luật pháp là của tôi, ông nghĩ sao ?" " Ngài đã nói vậy, tôi không ngại nói thẳng, tôi đặt giá 50 triệu$. Không quá lớn chứ ?" " Được, lập tức tôi sai người ở chi nhánh bên đó kí hợp đồng với ông." Câu nói mạnh mẽ của anh giáng một đòn mạnh vào người bên kia đầu dây. Với số tiền lớn như vậy không nói một công ty giải trí này đến mấy cái nữa cũng đủ, nhưng căn bản là anh muốn "thâu tóm" không phải công ty mà là nghệ sĩ vừa debut kia. Một tuần sau, mọi thủ tục sang tên, chuyển nhượng công ty hoàn tất, anh chính thức làm người đứng đầu công ty giải trí D.C ENT, là một người đã nhận việc là phải hoàn thành suất sắc, anh lập tức cải tổ lại trật tự công ty, giấu mặt dưới danh nghĩa chủ tịch mới thay đổi tất thẩy, các nghệ sĩ đều được đầu tư trang bị lại mọi thứ từ nhà cửa, vật dụng, lịch diễn, đến tác phong làm việc, cách ứng xử giao tiếp hoàn toàn làm mới một công ty nhỏ bé. Đối với thực tập sinh , anh sẵn sàng mời những thầy, cô giáo đứng đầu về chuyên ngành đến chỉ dạy không chỉ ca hát, vũ đạo mà cả diễn suất, hài kịch đều được xem trọng, cũng chả suy nghĩ nhiều anh lập tức mua một toà nhà 20 tầng phố đối diện trụ sở công ty làm nơi ở cho nhiều thực tập sinh cũng như nghệ sĩ công ty. Chỉ trong ba tháng, công ty D.C ENT hoàn toàn làm ngành giải trí Mĩ ngưỡng mỗ, từ một cái tên tầm thường đã thành công ty với đãi ngộ cao nhất ngành, các nghệ sĩ như thay da đổi thịt tác phong làm việc, thực lực như được đổi mới hoàn toàn, có nhiều nghệ sĩ đã phát hành album với lượng mua khổng lồ. Nổi trội hơn cả là Harry Lee, chính nó, người khiến anh phải đầu tư cho cái lĩnh vực chả bao giờ anh nghĩ tới này, là cái tên sáng giá của công ty, trong ba tháng với tố chất hoàn hảo , phát hành mini album đầu tiên liền lọt vài bảng xếp hạng danh giá, đề cử nhiều giải thưởng cho nghệ sĩ mới xuất sắc. Nhìn mỗi bước nó thành công thực sự anh thấy mình làm viêc này hoàn toàn không uổng phí, mà cũng trong ba tháng anh hoàn toàn thu được phân nửa số tiền bỏ ra đầu tư cho công ty cũng như mua công ty, kể ra giải trí là một lĩnh vực béo bở không kém tài chính nên với việc mua công ty càng thêm không hối hận. Cũng ba tháng sau, Khả Ái, Lily cũng bố mẹ vợ và cha tất cả đã về liền lập một quỹ đạo bình thường, bố mẹ vợ vẫn người sáng tạo nghệ thuật người quản lí công ty thời trang, chị dâu Khả Ái một tay chăm lo đứa nhỏ Lạc Minh, một tay phụ việc công ty giải trí, em vợ Lạc Lily từ khi ở Mĩ quay về như hoàn toàn lột xác dịu dàng nhỏ nhẹ, lại còn có ý định hoàn thành xong năm học này liền sang Mĩ du học, lí do thì chả ai biết. ... Vào một ngày đẹp trời, bây giờ đã vào hè, thời tiết Mĩ cũng nóng như lủa thiêu, nó một mình ngồi ôn thi ở thư viện, chả mấy hôm nữa nó bắt đầu kì thi cuối tốt nghiệp đại học, với nó bây giờ chuyện chính là lấy tấm bằng nên chuyện ca hát có dừng lại một chút. Từ ngày nó debut thật sự quá may mắn, mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, nó cũng vô cùng cảm ơn cái người chủ tịch mới đã giúp nó đạt được như vậy, cả công ty không ai biết vị chủ tịch này là ai, chỉ nghe đồn là người vô cùng anh tuấn tuổi chưa đến 30, vô cùng giàu có lại còn là người Châu Á, nghe thế nó thực sự có chút hoang mang không biết có phải là anh hay không, nhưng nghĩ chuyện năm đó anh bỏ nó nhẹ nhàng như không lại cảm thấy bản thân kì vọng quá nhiều, làm sao cs chuyện người vứt bỏ mình lại mua cả công ty mình "đầu quân" cơ chứ ? Suy nghĩ làm nó không thể tập chung đành chạy ra ngoài cho đầu óc thư thái, đi trên đường bây giờ cũng không còn tụ nhiên như trước, thường xuyên phải tránh đám papazari, gọi điện thoại rủ người bạn thân suy nhất ở đây là Alex đi dạo nhưng nhất thời cậu ta còn phải luyện tập cho mùa giải mới không thể đi. Một mình đeo khẩu trang mang kính, tự mình lái xe lòng vòng New York đến khi chán nản thì dừng xe một chỗ tự mình đi bộ. Trên đường phố đông đúc của thành phố xa hoa, một mình thấy thật cô đơn, cái nóng làm từng giọt mồ hôi chảy xuống mặt, nó nhanh chóng không đi dạo nữa mà chạy vào một quán kem ở cuối phố. Vừa bước vào cửa đập vào mắt nó là một đôi nam x nam âu yếm trao cho nhau nhưng ánh mắt rồi hôn môi, làm hai bên má nó đỏ ửng, tim đập loạn xạ, chỉ là nhìn thấy lại nhớ khoảng thời gian trước rất vui vẻ cùng anh, sống từng ngày thanh đạm, ngồi một mình ăn từng thìa kem thật mát nhìn ra ngoài cửa chợt thấy một thân ảnh không thể nào quên được. Một người đàn ông cao lớn, mặc vest đen, mái tóc màu hung nâu nhẹ nhàng vuốt ra phía sau, khuôn mặt đẹp như một bức tượng, ngũ quan sắc nét, chính xác, người này không ai khác, là kẻ khiến suy nghĩ nó rối loạn - Phùng. Gia. An. Nó tự trách bản thân là đứa ngốc, sau từng ấy năm gặp lại, anh ngày đó gây cho nó bao tổn thương mà giờ chỉ nhìn thấy bóng dáng người đó bước ra khỏi xe đã không cầm lòng mà nhìn mê luyến không rời, quá kém cỏi. Tự tát bản thân một cái thật đau, lắc lắc cái đầu để loại bỏ suy nghĩ, thì bất chợt cách cửa được đẩy vào... Nó vội lấy tờ Menu trên bàn che mạt cúi gằm mặt xuống bàn, đây là cách duy nhất anh sẽ không nhìn ra nó.
|