Mối Tình Đầu Năm 14 Tuổi
|
|
Nhìn thấy Trác Biệt Lâm rớt một tầng lụa trắng, Shane tiến lên bắt lấy tay Trác Biệt Lâm, thật lòng nói ra : “Ta kỳ thật rất muốn cho ngươi thật sự làm bạn gái của ta, chính là sợ ngươi cự tuyệt, ta mới lấy ra cái cớ kia. Thật sự, ta chính là thích ngươi, ta nguyện ý là mối tình đầu của ngươi. Là thật tâm đó ~.”
“Ngươi đúng là tên vô lại! Ngươi xem ta bị người khác đùa dai mặc vào áo cưới, ngươi liền nghĩ bậy bạ, ta không phải bộ dạng này. . . . . . !”
“Ánh mắt của ta vẫn nhìn ngươi mà, chẳng lẽ bộ dáng của ngươi sẽ thay đổi bởi vì quần áo sao? Ngươi chính là xinh đẹp, với ngươi trên người mặc quần áo gì căn bản không có vấn đề gì. . . . . . .”
“Nếu ta không xinh đẹp, cũng không phải cô gái ?.”
“Bất luận ngươi là cái gì, ta đều nguyện ý. Được không”
Mặt Trác Biệt Lâm bỗng nhiên ửng đỏ, xoay người bước đi: “Bất hảo.”
Shane đi theo phía sau Trác Biệt Lâm: “Ta rốt cuộc là câu nào nói sai rồi.”
Trác Biệt Lâm quay đầu lại thanh âm rất lớn quát: “Có phải hay không có người cho ngươi tới trêu chọc ta!”
“Ta không có trêu cợt ngươi. Ta thật sự hy vọng có thể giữ chân thiên sứ nhà ngươi.”
Bàn tay Trác Biệt Lâm xoay ra sau muốn kéo cái khóa váy mà không nhúc nhích. Trác Biệt Lâm xoay người đưa lưng về phía Shane: “Giúp ta kéo cái khóa váy.”
“A?”
“Ta muốn đem váy cỡi ra.”
“Không tốt đi.”
“Ta không cần mặc nó.”
Shane cẩn thận tìm khóa kéo sau lưng Trác Biệt Lâm, tim đập lại bắt đầu nhanh hơn, ngón tay cũng không hảo . Cuối cùng hắn cảm giác tim đập kịch liệt như muốn theo trong ***g ngực nhảy ra ngoài.
“Mắc rồi, ” Shane nói, “Kéo không nhúc nhích.”
“Xé nó ra.” Trác Biệt Lâm nói.
Shane kích động nói: “Ngươi vì cái gì muốn ở trước mặt ta cởi quần áo, không cần thoát.”
“Vì cái gì.”
“~ Ta sợ .” Shane quả thật sợ hãi , nhìn đến Trác Biệt Lâm mặt đỏ, mà Shane bắt đầu có điểm bối rối.
Nhìn đến bộ dáng Shane, Trác Biệt Lâm dậm chân tiếp tục đi lên phía trước. Shane liền tiếp tục đi theo hắn, cũng không nói nữa . Hắn cảm giác lá gan chính mình bỗng nhiên nhỏ lại , ngay cả nói chuyện cũng không dám .
“Bằng hữu của ngươi ở nơi nào?” Trác Biệt Lâm hỏi, thanh âm của nàng thực bình thản .
“A? Rừng cây nhỏ bên kia.”
“Khiến cho bọn họ nhìn thấy chúng ta cùng một chỗ là được sao?”
“A? Ngươi tính toán giúp ta ?” Shane hưng phấn đứng lên.
“Chúng ta không cần làm trò hôn môi trước mặt bọn họ đi.” Trác Biệt Lâm hỏi.
“Ngươi sẽ sao không?”
Trác Biệt Lâm lắc đầu.
“Vậy cầm tay được rồi.” Shane bắt lấy tay Trác Biệt Lâm . Trác Biệt Lâm không phản đối, ánh mắt nhìn đi nơi khác. Shane liền nắm lấy cánh tay mềm nhũn xoay người trở về. “Bọn họ ở đường nhỏ bên kia, chúng ta đi đại khái mười lăm phút có thể đến chỗ bọn họ .”
“Ân.”
Shane thời gian rất lâu không nói chuyện, tất cả cảm giác thần kinh của hắn đều ở trên cái tay kia. Các bộ phận khác của cơ thế dường như cũng không tồn tại .
Nàng sẽ làm bạn gái của ta sao sao? Có thể hay không? Mau mau thúc đẩy hoạt động não nghĩ ra phương pháp. Ta nhất định không được buông tha nàng.
Ánh mặt trời sau lá cây khẽ cười trộm, trong rừng cây chỉ có tiếng nói chuyện khe khẽ của bọn.
Shane cảm giác chính mình trở thành hoàng tử, cầm tay thiên sứ xinh đẹp, đi trên rừng cây trong thế giới đồng thoại. Cước bộ dẫm lên lá cây cùng bụi cỏ , dường như là dẫm lên đám mây .
“Ta kỳ thật. . . . . .”
Bọn họ bỗng nhiên đồng thời mở miệng, hai người liếc nhau một cái, lại đều né tránh ánh mắt.
“Ngươi nói trước đi” Shane nói.
Trác Biệt Lâm liều mạng lắc đầu: “Ngươi nói trước đi.”
Shane nhu đầu: “Ta đã quên muốn nói gì rồi. Cũng không phải chuyện quá trọng yếu. Tiếp tục đi thôi.”
“Hảo.”
“Ngươi muốn nói gì.”
“~~~~~~~~ Ta cũng đã quên.”
|
Lúc sau hai người không mưu tính tìm chủ đề nữa, Trác Biệt Lâm bỗng nhiên trở nên rất ngoan, điều này làm cho Shane hưng phấn cực độ.
Cuối đường nhỏ , đến nơi nhóm tiểu đồng bọn tụ tập. Đã không còn ai .
Shane vuốt đầu: “Bọn họ đi mất rồi.”
“Nga.”
“Bọn họ nhất định là quay về nhà ông nội của ta . Chúng ta cũng trở về. . . . . . .”
“Không được!”
“Vì cái gì.”
“Ta không muốn ông nội ngươi nhìn thấy ta!”
“Hắn sẽ không nhìn thấy ngươi, chúng ta theo hàng rào sân sau đi vào, sau đó theo cửa ở sau cầu thang đi lên. Chúng ta bốn người ở tại lầu hai, ông nội của ta cũng không đột nhiên đi lên, hắn mỗi lần lên sẽ hỏi: “Ta có thể đi lên không? Bọn nhỏ.”
“Thật vậy chăng?”
“Thật sự. Theo ta trở về đi, được không.”
Trác Biệt Lâm lại ngoan ngoãn nghe lời, gật gật đầu không có nói gì nữa, hai người lại men theo đường cũ trở về.
“Phòng ông nội ngươi ở đằng sau, có một phòng nhỏ chứa công cụ.” Trác Biệt Lâm nói.
“Đúng vậy.”
“Ta đáp ứng giúp ngươi sĩ diện ở trước mặt bằng hữu của ngươi. Ngươi có thể hay không cũng giúp ta chứ ?”
“Ngươi có chuyện gì, cứ việc nói với ta.”
“Đem ta giấu ở căn phòng nhỏ này hai ngày.”
“A?”
Trác Biệt Lâm trên mặt xuất hiện biểu tình mất hứng: “Ta nghĩ giáo huấn cho bọn hắn một cái . Đừng tưởng rằng ta là đứa nhỏ dễ bị bắt nạt.”
“Cái gì? Có người khi dễ ngươi sao ?”
“Ta không nghĩ sẽ đối với ngươi nói, ngươi chịu giúp ta không?”
“Không thành vấn đề nha, ngươi không cần ở cái phòng nhỏ kia. Ngươi cùng chúng ta ở trên lầu, ở trong phòng ta tốt lắm. Ta cam đoan ông nội của ta vĩnh viễn cũng sẽ không biết ngươi được giấu ở trong nhà của chúng ta đâu.”
“Đồng bọn của ngươi có thể hay không tiết lộ ?”
“Bọn họ sẽ không, tin tưởng ta đi.”
Trác Biệt Lâm gật đầu, rồi lại đứng lên khóc.
“Làm sao vậy?”
“Nếu mẹ ta thật sự không tìm ta, không cần ta, làm sao bây giờ?”
Shane ôm Trác Biệt Lâm, vỗ bờ vai đơn bạc của hắn: “Sẽ không đâu. Không ai là không cần thiên sứ cả.”
“Bọn họ không thích ta.”
“Không quan hệ. Ta thích ngươi. Về sau ta đối với ngươi tốt nhất tốt nhất ~” Shane nghĩ không ra từ thích hợp , “Là bằng hữu tốt nhất !”
Trác Biệt Lâm ngừng khóc, Shane lại bắt đâu mừng rỡ trong lòng.
Ba người kia quả nhiên đã trở lại nhà ông nội Shane . Bọn họ nằm lộn xộn trên sàn nhà, ai cũng uể oải.
Thời điểm Shane cùng Trác Biệt Lâm theo cửa sổ đi vào, Mark ngồi trên sàn nhà đứng lên mở lớn miệng.
“Uy, các ngươi thế nào sớm như vậy đã trở lại .” Shane mở miệng là ngữ khí đắc ý dào dạt.
Bryannằm bò xuống sàn nhà cũng không ngẩng đầu lên: “Đừng nói nữa, Kian chết rồi, Jodi cũng không thèm để ý đến hắn. . . . . . .”
Kian nhìn thấy Trác Biệt Lâm phía sau Shane, đã quên uể oải, ngạc nhiên ngồi trên mặt đất đánh giá: “Ai vậy nha?”
Shane vỗ tay vài cái, đem sự chú ý cùng hấp dẫn hướngBryanđến mục tiêu.
Nhìn ba đồng bọn đều cùng có biểu tình nghi hoặc, Shane mới đắc ý nói: “Ta đến giới thiệu một chút đi, ta hôm nay đem bạn gái của mình mang đến giới thiệu cho các ngươi biết.”
“Nga, bằng hữu của ngươi a!.”Bryanrất lễ phépchào hỏi, “Nhĩ hảo.”
“Ta nói chính là bạn gái!” Shane cường điệu.
“Chúng ta nhìn ra nàng là con gái . Ngươi đã nói bằng hữu thì tốt rồi.” Kian nói.
“Ta nói chính là bạn gái! Chính là các ngươi muốn tìm mối tình đầu là một bạn gái!”
Ba người rốt cục trợn mắt há hốc mồm , Shane trong lòng rất khoái.
“Không có khả năng.” Kian căn bản không tin, “Ngươi không có khả năng có bạn gái. Ngươi ngốc như vậy !”
“Ta cũng không tin.” Mark nói.
Shane tức giận : “Kian có thể mai phục Jodi,Bryancó thể có Kelly. Ta vì cái gì lại không thể có! Ta thật sự có mối tình đầu.”
Bryanlắc đầu: “Ngươi như thế nào có thể thu phục được con gái ? Quả là khó tin.”
Kian nói: “Ta nghĩ đến ngươi ít nhất phải qua 18 tuổi.”
Lời nói của Mark càng kinh người hơn: “Ta nghĩ ngươi vĩnh viễn sẽ không thích con gái.”
Shane quay đầu lại hướng mặt Trác Biệt Lâm hung hăng hôn một cái, Trác Biệt Lâm hoảng sợ nhưng không trốn tránh.
“Các ngươi đã hiểu chưa!” Shane kiêu ngạo nhìn đám đồng bọn của hắn.
|
CHƯƠNG 3 : NAM HÀI TÀN KHỐC NHẤT, SẼ CHỊU HÀNH HẠ ĐẦU TIÊN!
Editor: Hee aka TVL Mark đi từ từ đến gần bên người Trác Biệt Lâm. Lúc này Trác Biệt Lâm đang ngồi ở trên sàn nhà mà Shane vừa trải thêm một tấm đệm lót sàn, còn Shane thì đang mân mê cái máy nghe nhạc. Shane quay đầu lại nói: ” Cái máy nghe nhạc này của ông nội ta đã cũ quá rồi.” “Ngươi là người Dublin* sao ?” Mark tới gần nhỏ giọng hỏi. Trác Biệt Lâm đối hắn gật gật đầu. “Chính là ~.” “Ngươi muốn hỏi cái gì! “ “Chúng ta hôm trước vừa mới đến nhà ông nội Shane. Ngươi cùng Shane bắt đầu thời điểm nào chứ?” “Này …” Trác Biệt Lâm có điểm kích động, “Shane~!” Hắn lớn tiếng truy vấn Shane giải quyết vấn đề này. Shane quay đầu lại nhìn đến Mark dựa vào Trác Biệt Lâm cũng ngồi ở trên cái đệm, hắn lập tức xông lên: “Làm chi đối bạn gái ta thân thiết như vậy .” Mark không có phòng bị bị Shane đẩy ngã trên mặt đất : “Hung hăng cái gì! Chẳng lẽ muốn chúng ta cũng không để ý nàng sao ?” “Vậy cũng không có thể cố ý đến gần người nàng được.” “Ta thì làm sao? Ngươi gào lên cái gì chứ.” Mark vẻ mặt ủy khuất . Kian cùngBryanvẫn như cũ còn đang sợ hãi, bắt đầu từ lúc Shane hôn Trác Biệt Lâm một cái, bọn họ liền trợn mắt há hốc mồm vẫn chưa hết. Bọn họ căn bản không thể tin vào những gì mình đã thấy. Thẳng đến khi nghe được Mark cùng Shane đùa giỡn, bọn họ mới từ khiếp sợ tỉnh lại, hiểu được đây là sự thật . Sự đố kị của Kian rất nhanh làm cho hắn điên rồi. Hắn vừa mới bị Jodi khinh thường một cú, sau đó Shane liền mang về tới một cô gái mặc váy trắng xinh đẹp hướng hắn thị uy. Tên ngu ngốc cũng sẽ có người yêu? ! Kian ngồi xổm nhìn Trác Biệt Lâm trước mặt cẩn thận đánh giá, Trác Biệt Lâm bị ánh mắt Kian hù dọa: “Ngươi làm gì?” “Ngươi là từ nơi nào tới?” “A? Shane!” Trác Biệt Lâm lại gọi Shane đến giải quyết vấn đề bằng hữu của hắn. Shane buông Mark ra hướng Kian đẩy hắn sang một bên. “Shane!”Bryan ngăn lại Shane, “Ngu ngốc nhà ngươi làm cái gì, chúng ta với ngươi là bằng hữu không phải tình địch của ngươi !” “Các ngươi đối với nàng hữu hảo!” Kian phản công lại Shane: “Ngươi trọng sắc khinh hữu!” “Ngươi mới trọng sắc khinh hữu, thời điểm ngươi kéo chúng ta cùng người đi mai phục Jodi , ngươi không cảm thấy được hay sao ? . . . . . .” . . . . . . Mấy người cùng ầm ĩ một trận, Trác Biệt Lâm nhìn thấy bộ dáng bọn họ đánh chửi lại cười rộ lên. Trác Biệt Lâm đứng lên xoa tay giống như có ý tứ muốn thử. Nhìn thấy Kian cùng Mark đem Shane đặt trên sàn nhà , Trác Biệt Lâm bỗng nhiên xông lên đánh ngã Kian, Shane thừa cơ phản kích đem Mark ném tới một bên.(song kiếm hợp bích=)) Bỗng nhiên tất cả mọi người dừng lại, bọn họ cùng nhau nhìn về phía Trác Biệt Lâm đang đè ở trên người Kian. “Ngươi là con gái?” Bryanchỉ vào Trác Biệt Lâm hỏi Shane, “Nàng là miêu nữ hả?” “Cái gì là miêu nữ?” Mark hỏi. “Ngươi không thấy miêu nữ trong truyền kỳ sao, một nữ hiệp công phu cao siêu hành hiệp trượng nghĩa.”Bryan khoa tay múa chân nói. Shane bước nhanh đem Trác Biệt Lâm kéo đến, hắn cố ý lớn tiếng nói: “Ta có thể đánh được bọn họ, ngươi không cần hỗ trợ.” Hành vi của Trác Biệt Lâm cũng làm cho Shane chấn động, bất quá hắn phải giữ mặt mũi ở trước mặt bằng hữu, hắn cố ý nói rất giống như Trác Biệt Lâm vì hắn không để ý an nguy của bản thân. “Chúng ta tin tưởng nàng là bạn gái của ngươi .”Bryanxoa đầu nói. Mark đối Trác Biệt Lâm nói: “Chúng ta không phải thật sự đánh nhau. Chúng ta chính là dùng loại phương pháp này để thống nhất quan điểm mà thôi, chúng ta kỳ thật chính là bằng hữu tốt. Ngươi không cần hiểu lầm.” “Ngươi tính toán gì nữ hài tử!” Kian trên mặt đất đứng lên nói.
|
“Ngươi câm miệng!” Shane nói, “Ngay cả nữ hài tử đều đánh không lại, ngươi cũng không đỏ mặt!” “Ngươi!” Kian bị chọc tức, dậm chân sau một lúc lâu mới nghĩ ra một cáicớ, “Ta xem nàng là bạn gái của ngươi mới không đánh lại. Ta như thế nào có thể đánh không lại nàng.” “Được rồi. Chúng ta đừng náo loạn.”Bryan nói, “Nói như thế nào cũng là Shane lần đầu tiên mang bạn gái cho chúng ta gặp mặt, chúng ta không thể dùng phương thức như vậy hoan nghênh đi.” Mặt khác hai tay áo hạ xuống, ngồi vào một bên. “Ngươi đừng có hiểu lầm là chúng ta không thích ngươi nha.” Mark giải thích, “Chúng ta đều là bằng hữu rất tốt của Shane. Thật cao hứng có thể nhận thức ngươi.” Trác Biệt Lâm gật đầu. Mark cau mày một chút nhìn Kian, Kian lộ ra một nụ cười giả dối. Cánh tay của hắn bị Trác Biệt Lâm quật ngã chạm vào đất , lúc này mới đau kịch liệt. Sau một buổi chiều, bọn họ dần dần thích ứng khi có Trác Biệt Lâm. “Ngươi như thế nào kêu tên này nhỉ?” Thời điểm bọn họ cùng nhau ăn kem xem phim hoạt hình Kian đột nhiên hỏi. “Ta ~ thích.” Trác Biệt Lâm ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình TV. “Này không phải tên con gái.” Shane đem một mô hình siêu nhân búp bê hướng đầu Kian đánh : “Ta còn cảm thấy được tên của ngươi không phải tên của nam hài đâu. Ngươi tại sao nhiều vấn đề vậy!” Mark ở một bên hỏi: “Ngươi thích tên gì là có thể gọi tên đó sao? Tên đều là ba ba mụ mụ* đặt cho, ngươi trước khi sinh ra lại không thể tự đặt tên cho mình. Ta nghĩ Trác Biệt Lâm là ngoại hiệu ngươi tự cấp cho mình đi. Bất quá cái tên đó không hợp với vẻ ngoài của ngươi.” “Đúng!” Trác Biệt Lâm trả lời một từ, tất cả mọi người đều không biết từ này có ý tứ gì, là nói đây là ngoại hiệu hay là tên thật. Chính là thấy Trác Biệt Lâm một mực không muốn nói chuyện đến vẻ ngoài của mình, mọi người đành phải thay đổi đề tài. “Muốn ta buổi tối cùng với bọn họ ở cùng một chỗ sao ?” Trác Biệt Lâm úp mở nhỏ giọng ghé tai Shane nói. . . . “Muốn ta buổi tối với bọn họ ở cùng một chỗ sao ?” Trác Biệt Lâm úp mở nhỏ giọng ghé tai Shane nói?” Shane bỗng nhiên nhớ tới ủy thác của Trác Biệt Lâm. Hắn nhìn đồng hồ quả quýt trên tường cũng sắp đến giờ ăn cơm . “Các ngươi lại đây, ” Shane đứng lên, đem ba bằng hữu tụ tập cùng một chỗ, bọn họ sóng vai làm thành một vòng tròn. “Các ngươi thề đi, không được đem chuyện nhìn thấy Trác Biệt Lâm để lộ ra ngoài.” “Vì cái gì?” “Không thể để cho kẻ nào khác ngoài bốn người chúng ta biết.” “Ông nội ngươi, bà nội ngươi cũng không cho biết?” “Đương nhiên. Chúng ta bốn người bất luận kẻ nào ý ngươi không hiểu sao?” “Nga.” “Trác Biệt Lâm với chúng ta cùng nhau ở vài ngày. Các ngươi phải giúp ta cùng nhau giữ bí mật.” “Cái gì?” Ba người đồng thời kinh động hỏi: “Cùng chúng ta ở trên lầu? Nàng là một cô gái da ~! Chẳng lẽ để cho nàng theo chúng ta cùng nhau ngủ ở giường lớn sao?” Trên lầu có một cái giường siêu lớn, là ông nội vì bọn họ đặc chế . “Đương nhiên không thể . Nàng ngủ giường lớn, các ngươi toàn bộ ngủ sàn nhà.” Shane nói. Vài người nhìn nhau liếc mắt một cái cùng nhau hỏi Shane: “Vậy còn ngươi? Ngủ làm sao. . . . . . .? “ Shane đắc ý ngẩng đầu, cố ý không trả lời. Hắn khua tay xuống, tỏ vẻ tan họp. Vài người lại đi trở về bên cạnh Trác Biệt Lâm ngồi xuống xem TV. Shane ghé bên tai Trác Biệt Lâm nói: “Ngươi yên tâm đi. Chúng ta cùng nhau trợ giúp ngươi.” Trác Biệt Lâm dùng ánh mắt cảm kích nhìn hắn. Nhìn đến bộ dáng Trác Biệt Lâm, Shane bỗng nhiên dâng lên một cỗ xúc động: “Hôn ta một chút, để cho bọn họ nhìn thấy.” Trác Biệt Lâm lập tức lại đỏ mặt, vẫn không nhúc nhích.
|
“Quên đi.” Shane nói, hắn không rõ vì sao nhìn thấy Trác Biệt Lâm mặt đỏ chính mình sẽ khẩn trương, hắn thanh âm rất nhỏ nói, “Về sau nói tiếp.” Thời điểm cơm chiều . Bốn người sớm ngồi ở bên bàn ăn. “Ta nghĩ chính mình lên trên lầu ăn.” Shane đang cuộn mì ăn nói với ông nội. Ông nội ngẩng đầu kỳ quái nhìn hắn. Bốn đồng bọn bình thường luôn đem cơm chiều biến thành không khí ngày hội, không ai nguyện ý một mình ăn cơm. “Ngươi nhanh đi trên lầu ăn đi.” Bryanphối hợp nói, “Không có ngươi ở trong này, chúng ta sẽ ăn càng vui vẻ.” Ông nội quay đầu kỳ quái nhìnBryan, lại nghe Mark nói: “Đúng vậy, ngươi mau đem chén đĩa lên lầu ăn đi. Ta một phút đồng hồ cũng không nghĩ muốn nhìn đến ngươi.” Kian đập bàn nói: “Đi mau đi mau!” Shane cẩn thận bưng lên chén đĩa chất đầy thức ăn. “Dường như ta chưa nói sẽ đồng ý.” Ông nội nói. Shane quay đầu lại hướng ông nội lộ ra nụ cười đáng yêu nhất của hắn. “Nói, vì cái gì nghĩ muốn lên lầu ăn.” “Ta nghĩ muốn thay đổi cảm giác. Mỗi ngày đều ở một chỗ ăn cơm, không có cảm giác mới mẻ. Ăn uống cũng không hảo.” Ông nội níu mày thành một cái dấu chấm hỏi lớn : “Ngươi cho là ngươi ông nội sống đến tuổi này là để uổng phí sao? Tại sao không nghĩ một lý do có thể tin được.” Chuông cửa bỗng nhiên ở phía sau vang lên. “Ngươi trở về vị trí, ta trở về sẽ nói sau.” Ông nội dặn một tiếng, đi mở cửa. Cửa lập tức truyền đến giọng một nữ nhân: “Nicky nha, Nicky không có tới đây sao?” Âm thanh của ông nội truyền đến: “Ta mấy ngày nay đều không có nhìn thấy Nicky, ta còn nghĩ muốn giới thiệu hắn với nhóm cháu trai của ta. . . . . .” Nữ nhân kia lo lắng cắt ngang hắn: “Không biết hai đứa nhóc bọn họ đem hắn làm cái gì! Tìm khắp một ngày không thấy bóng dáng.” Ở cổng truyền đến giọng the thé kháng nghị của một nữ hài : “Chúng ta không có khi dễ hắn! Là chính hắn cổ quái.” “Ngươi là tỷ tỷ!” Ông nội bỗng nhiên nhớ tới cái gì. Hắn xoay người trở về nhà ăn hỏi bọn nhỏ: “Các ngươi đã gặp qua một nam hài tên là Nicky chưa? Cùng các ngươi không sai biệt lắm.” Tất cả mọi người lắc đầu. Nữ nhân kia lo lắng theo sát lại đây nói: “Hắn thực dễ dàng ghi nhớ, hắn là tóc màu vàng, có cái kẹp to trên đầu, mặt sau của nó lộ ra mái tóc rất dài.” Ông nội bổ sung nói: “Hắn lớn lên thực lạnh lùng.” “So với ta còn lạnh lùng hơn sao?” Kian không phục nói. Mark cẩn thận nhìn Kian liếc mắt một cái: “Ngươi lạnh lùng sao?” Kian lập tức nói: “Ngươi là không phải cảm thấy được chính ngươi còn lạnh lùng hơn.” “Ban ngày hắn có hay không đã tới?” Ông nội cắt ngang bọn trẻ thích hồ nháo. Mọi người cùng nhau nói: “Chúng ta khẳng định chưa thấy qua!” Ông nội lại đưa kia nữ nhân đến cửa: “Ta lập tức cũng đi ra ngoài tìm xem.” Kia nữ nhân liền cám ơn, lôi kéo hai cô gái có tiếng nói the thé đi xa. Shane bỗng nhiên nhìn thấy Trác Biệt Lâm đứng ở trên cầu thang, hắn lập tức từ trên ghế chạy tới. “Ngươi như thế nào đi ra , ngươi không phải sợ bại lộ sao?” Trác Biệt Lâm không nói lời nào khom lưng từ tầng lầu nhìn trộm ra cửa sổ. Shane thúc Trác Biệt Lâm hướng về phía trước : “Đi lên nhanh nào, ông nội của ta sẽ nhìn thấy ngươi mất.” Mark bưng chén đĩa của Shane lên theo: “Ngươi mau bồi nàng đi lên ăn cơm. Chúng ta thay ngươi che dấu.” Kian cũng đi tới, hắn nghi hoặc nhìn chằm chằm Trác Biệt Lâm có hai cái sừng nhỏ đáng yêu ẩn lộ sau mái tóc dài. “Tóc của nàng là cái kiểu dáng gì vậy.” Kian từ trên cầu thang xuống hỏi Mark. “Hiển nhiên là tóc dài.” Mark vừa nói vừa kéo Kian rất nhanh ngồi vào bàn ăn. ___________ -Dublin : là thành phố lớn nhất ở Ireland và là thủ đô của Cộng hòa Ireland. -Mụ mụ : mẹ .
|